1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

[Trọng Sinh] Độc Thê Của Hoạn Quan Có Thai (Full)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Bé Bi

      Bé Bi Well-Known Member

      Bài viết:
      393
      Được thích:
      334
      đúng là a Lạc nhà t, làm sao mà có thể bị lừa dễ dàng như vậy đc, chỉ mong bác TLD nóng vội này k bị thương gì, nếu k lại là tổn thất
      midnightDothuydung thích bài này.

    2. Dothuydung

      Dothuydung Well-Known Member

      Bài viết:
      148
      Được thích:
      1,609
      Chương 236: Cửu Thiên Tuế xuất (III)
      Editor: Jun

      Sắc mặt Trì Lệ Dập trắng bệch, sau khi giải quyết vài hắc y nhân, hai chân ông dùng sức bay lên đài cao muốn tới cứu nữ nhân kia. Dưới đài, đồng tử Quân Cơ Lạc co rút mãnh liệt, vội hô to:"! cần! Người đó phải Tứ Tứ!"

      Nhưng còn kịp nữa rồi, Trì Lệ Dập nhảy lên đạp đống củi khô đáp xuống đài cao. Ông giơ cao đại đao trong tay lên giữa trung chém đứt dây dừng buộc chặt. Mà ngay lúc này, "Đường Tứ Tứ" nâng mặt lên, lộ ra nụ cười kì dị với Trì Lệ Dập. Trì Lệ Dập nhìn thấy ràng gương mặt của nàng ta kinh sợ biết chính mình mắc mưu.

      Hai chân ông sử dụng lực muốn lui về phía sau nhưng cánh môi đen của "Đường Tứ Tứ" kia hé mở, trong miệng nàng ta phun ra mấy cái châm sắc nhọn. Trì Lệ Dập tránh kịp liền bị châm nhọn đâm vào cánh tay. Cánh tay ông tê dần, cơn đau đớn từ cánh tay lan truyền đến toàn thân.

      Vẻ mặt Trì Lệ Dập sợ hãi, mắt nhìn chằm chằm vào cánh tay của chính mình thấy chỗ da quanh vết thương biến thành màu đen, sắc mặt ông trở nên hoảng hốt, dùng sức đánh tới "Đường Tứ Tứ". Đường Tứ Tứ kia sau khi nhận lấy chưởng thân mình lập tức ngã nhào xuống đài, ngã ngay vào giữa đống củi khô, lửa lớn nhanh chóng bắt tới thân thể nàng ta.

      "A!" Tiếng gào thê lương vang vọng trong sân, Quân Cơ Lạc đoạt lấy thanh trường kiếm trong tay hắc y nhân, vận công sử dụng đại chiêu đánh bay đám hắc y nhân vây xung quanh.

      Điểm mũi chân, bay lên đài cao.

      "Ngài thế nào rồi?" hỏi Trì Lệ Dập.

      Cả thân mình Trì Lệ Dập đau đớn, cảm giác như thể chống đỡ nổi nữa. Quân Cơ Lạc vội tiến lên đỡ lấy ông. Trì Lệ Dập điểm huyệt vị cánh tay, với Quân Cơ Lạc:" sao hết, ta còn có thể giết mấy trăm tên địch nữa! Ta tin chỉ có hoàng đế Trần quốc mà có thể kiêu ngạo lãnh thổ Tiêu quốc!"

      Đôi mắt đen của Quân Cơ Lạc đem màu môi đen của Trì Lệ Dập thu vào trong đáy mắt. kéo lấy cánh tay Trì Lệ Dập cho ông vùng ra. Hai người liền từ đài cao phi xuống.

      Mộ Dung Nhược Hồng nhìn thấy vũ lâm vệ mình mang theo đêm nay chết và bị thương tới hơn nửa, lại nhìn thấy Quân Cơ Lạc và Trì Lệ Dập từ đài cao đáp xuống liền ôm lấy miệng vết thương chạy tới bên cạnh hai người họ.

      Lại có nhóm hắc y nhân tiến tới bao vây xung quanh bọn họ.

      Dạ Kiêu Cửu cười nhạt nhìn đám hắc y nhân vây quanh ba người Quân Cơ Lạc, trong mắt tà mị lại càng thêm phần đắc ý.

      "Quân Cơ Lạc, rốt cục hồ ly nhà ngươi cũng gặp hạn rồi." Bàn tay to của Dạ Kiêu Cửu vuốt cằm, thái độ ngạo nghễ đắc ý.

      Bởi Mộ Dung Nhược Hồng chảy rất nhiều máu nên sắc mặt tái nhợt, lên tiếng:"Dạ Kiêu Cửu, người đừng vội đắc ý! Bây giờ ngươi vẫn còn ở Tiêu quốc đó, thắng bại còn chưa phân đâu!"

      Dạ Kiêu Cửu nghe thấy vậy cười nhạt "ha ha" hai tiếng, ánh mắt nhìn chằm chằm Mộ Dung Nhược Hồng:"Ngẫm lại mà hai người bên cạnh ngươi lương tâm đều bị chó tha. Bọn họ quan tâm tới sống chết của Đường Tứ Tứ. Cái đó ta cũng sợ.

      Vừa rồi cái con sói mắt trắng hoàng muội của ngươi kia vừa đâm ngươi bằng chủy thủ có độc. Trừ phi trẫm cho ngươi giải dược nếu đêm nay kết cục của ngươi rất khó coi... Đồng thời ta cho các ngươi biết luôn tướng quân Trì Lệ Dập của các ngươi cùng trúng loại độc giống ngươi.

      Nhưng giữa hai ngươi vẫn có khác nhau, Trì Lệ Dập trúng độc nặng hơn chút. Mà Mộ Dung Nhược Hồng ngươi hơn chút, nhưng chỉ cần trẫm cho các ngươi giải dược kết quả cuối cùng của các ngươi cũng như nhau cả thôi!

      Mộ Dung Nhược Hồng, thử hỏi trong tay ta có tính mạng của hoàng đế và đại tướng quân Tiêu quốc còn có cả tính mạng của Đường Tứ Tứ đêm nay ta có thể thua ván này hay sao?"
      Dạ Kiêu Cửu khẽ chớp mắt, rồi lại thu hồi ánh mắt chính mình, con ngươi mị mang theo vẻ khiêu khích yên lặng chờ Quân Cơ Lạc tiếp chiêu. tính toán chu toàn, dựa vào đứa con trong bụng Đường Tứ Tứ, Quân Cơ Lạc và Trì lệ Dập dám dùng kế với . Mà khống chế được an nguy của Mộ Dung Nhược Hông đêm nay dù thế nào vẫn có thể thuận lợi rời khỏi đây.

      "Cửu Thiên Tuế, ta biết giờ nhất định ngươi rất muốn hung hăng cho ta trận hoặc là muốn tính kế đối phó với ta. Nhưng ta lại phải nhắc nhở ngươi, ngươi trâm khách khí với nữ nhân của ngươi đâu. Cho nên những gì trước kia Cửu Thiên Tuế ngươi làm với ta ngươi cũng nên cẩn thận suy nghĩ cho kĩ. Để tránh cuối cùng ngươi nhìn thấy kết quả ngươi muốn nhìn!"

      Những lời này là để nhắc nhở Quân Cơ Lạc trừ phi làm cái phao cứu mạng người xung quanh nhắn đều bởi vì hành động của ngươi mà bị liên lụy.

      Tình huống trước mắt vô cùng bất lợi với Quân Cơ Lạc. Tuy trong đầu có trăm kế hoạch có thể đối phó với Dạ Kiêu Cửu nhưng Đường Tứ Tứ ở trong tay Dạ Kiêu Cửu nên kế hoạch của tạm thời thể tiến hành.

      Quân Cơ Lạc hơi nâng cằm lên, vô cùng tự tin lấy tay vuốt ve cằm bóng loáng, mắt phương có tia sáng vụt xẹt qua.

      "Dạ quốc chủ, Tứ Tứ ở đâu? Ngươi thể cho chúng ta thấy mặt nàng chút, sao chúng ta có thể tin vào mỗi lời của ngươi được?"

      "Quân Cơ Lạc, ngươi xem ta là tên ngốc sao. Nàng mà ra đây thị vệ được sắp xếp xung quanh đây động thủ ngay. Đến lúc đó ngươi cứu được người về ta phải đâu mà khóc ròng chứ?" Dạ Kiêu Cửu lộ vẻ khinh miệt, hừ lạnh mấy cái tỏ vẻ nhượng bộ Quân Cơ Lạc.

      Quân Cơ Lạc cũng hề nóng nảy, liền ngửa đầu nhìn sao trời, chút để tâm mà đáp:"Dạ quốc chủ muốn để Tứ Tứ ra nhìn thấy chúng ta phải là vì Tứ Tứ chạy trốn rồi đấy chứ. Căn bản là ngươi thể lấy gì mà uy hiếp chúng ta."

      "Hừ hừ!" Dạ Kiêu Cửu giận dữ hừ mấy tiếng, mất kiên nhẫn :"Quân Cơ Lạc, chẳng lẽ đêm nay ngươi nhất định phải dùng mấy lời lừa trẻ con đển trọc giận ta hay sao? Nếu như vậy ta cho ngươi biết ta muốn để các ngươi nhìn thấy nàng đấy. Ngươi thích làm thế nào làm!"

      Quân Cơ Lạc phất tay áo rộng, giọng mất kiên nhẫn:"Bản đốc biết Tứ Tứ có ở trong tay ngươi hay còn về những gì ngươi ... Những người khác có chết hay cũng liên quan tới bản đốc. . ."

      Khóe miệng Quân Cơ Lạc lên nụ cười nhạt, tay áo rộng vung lên liên tiếp thừa dịp hắc y nhân vây xung quanh bọn họ chưa kịp phản ứng tay nâng trường kiếm phóng về phía Dạ Kiêu Cửu như phóng phi tiêu.

      Trường kiếm xé mà tới, cất giấu lực mạnh mẽ.

      Dạ Kiêu Cửu né tránh, hắc y nhân chung quanh vội vàng bước lên phía trước chắn cho . Trường kiếm xuyên qua thân thể hắc y nhân, thân thể hắc y nhân như thể chịu được lực vẫn tiếp tục bị đẩy lui về phía sau cuối cùng đập vào thân cây. Thân thể như bị xé nát... Lập tức máu tươi văng khắp nơi, trận xao động giữa sân.

      Mãi sau xao động với ngừng lại, mọi ngươi quay lại nhìn còn thấy Quân Cơ Lạc ở trong vòng vây nữa.

      Mọi người ở đây nhìn thấy vậy vô cùng kinh ngạc, Dạ Kiêu Cửu ngẩng đầu, giọng tà mị với Quân Cơ Lạc nhàn nhã ngồi rung chân mái hiên:"Quân Cơ Lạc, xem ra ngươi chưa thấy quan tài chưa đổ lệ."

      Mái tóc đen của Quân Cơ Lạc bị gió thổi phất phơ, cao cao tại thượng quan sát hết thảy mọi người trong viện:"Dạ Kiêu Cửu, trước khi nhìn thấy Đường Tứ Tứ bán đốc động tới ngươi và Mộ Dung Nhược Hồng."

      Nghe thấy Quân Cơ Lạc tha cho , đầu tiên Mộ Dung Nhược Hồng cảm thấy hoảng hốt, lại quýnh cả lên quay đầu nhìn thoáng qua Trì Lệ Dập, nhịn được ngẩng đầu với Quân Cơ Lạc:"Cửu Thiên Tuế, trẫm thể có ngươi... Giang sơn Tiêu quốc cũng thể có ngươi..."

      Hai tay Quân Cơ Lạc chống má, cười lạnh bạc vô cùng đẹp mắt:"Hoàng thượng, giang sơn của ngươi ta có hứng thú lo toan. giờ bản đốc chỉ quan tâm tới nữ nhân và con của mình thôi."

      "Cửu Thiên Tuế, ngươi... Ngươi thực thể như vậy..." Lời của Quân Cơ Lạc khiến trong lòng Mộ Dung Nhược Hồng dâng lên nỗi tuyệt vọng.

      Trì Lệ Dập vẫn gì, ông cũng như những người khác ngẩng đầu nhìn Quân Cơ Lạc ngồi rung chân mái hiên dưới ánh trăng, đôi mắt khôn ngoan tràn đầy nghi hoặc.

      "Ba! Ba! Ba ba!" Dạ Kiêu Cửu vỗ vỗ tay, điểm mũi chân cũng nhảy lên mái hiên đứng đối diện Quân Cơ Lạc.

      Mọi người ở bên dưới đều nhìn thấy ánh trăng tô đậm thêm hình ảnh hai nam nhân tuấn mỹ.

      "Quân Cơ Lạc, rốt cục đêm nay ngươi có quỷ kế gì?" Dạ Kiêu Cửu trầm giọng hỏi.

      Kỳ thực đêm nay chuẩn bị rất nhiều "kiếp nạn" cho Quân Cơ Lạc, vốn tưởng dùng chiến thuật biển người có thể khiến Quân Cơ Lạc yếu thế nhưng tại sao lại đổi thành Quân Cơ Lạc nắm giữ thế cục?

      Đột nhiên mặc kệ sống chết, khiến cảm thấy vở diễn trước mắt này diễn nổi nữa! thiết kế nhiều kế hoạch như vậy phải là để khiến Quân Cơ Lạc xuất hay sao? Nếu để đàm phán cùng Mộ Dung Nhược Hồng chính là tổn phí sức lực của .

      Quân Cơ Lạc đứng dậy, thân mình cao lớn tuấn dật, ngẩng đầu nhìn trăng tròn, bạch y người bay bay trong gió đêm:"Dạ quốc chủ, đêm nay trời đêm đẹp. ngại cùng bản đốc thưởng thức chứ?"

      Sắc mặt Dạ Kiêu Cửu lạnh lùng, bị bộ dáng bất cần của Quân Cơ Lạc làm cho nóng nảy. nghiến răng, quát lên với thủ hạ của mình:"Đem Đường Tứ Tứ ra đây!" tên cầm thú này chịu! hề có cảm giác thành tựu!

      Vừa nghe thấy tiểu nương tử của mình tới, Quân Cơ Lac rất có tinh thần, vội vàng sửa sang lại tóc tai quần áo người, bộ dáng như công tử nho nhã cúi mắt nhìn phía trong viện...
      nancy1986, Layla06, tart_trung13 others thích bài này.

    3. Dothuydung

      Dothuydung Well-Known Member

      Bài viết:
      148
      Được thích:
      1,609
      Chương 237: Cửu Thiên Tuế xuất (IV)
      Editor: Jun

      Vừa nghe thấy tiểu nương tử của mình tới, Quân Cơ Lac rất có tinh thần, vội vàng sửa sang lại tóc tai quần áo người, bộ dáng như công tử nho nhã cúi mắt nhìn phía trong viện...

      Nhưng rất nhanh sau đó đôi mắt của tối xuống. Khi cúi đầu nhìn xuống thấy trong viện hắc y nhân dẫn ít nữ nhân mặc đồ cưới đỏ thẫm mặt đội khăn ra.

      Quân Cơ Lạc đếm nhanh có tới mười tám nữ tử, các nàng từ hình thể tới cách ăn mặc ngay cả cách đứng cũng giống nhau. cách khác khi chùm khăn lên thể phân biệt được trong đám nữ tử đó ai mới là Tứ Tứ của .

      Dạ Kiêu Cửu nhếch khóe miệng cười dã:"Cửu Thiên Tuế, nghe tình cảm vợ chồng ngươi rất sâu đậm, vậy trong trường hợp này nhất định ngươi nhận ra nữ tử nào là tiểu nương tử của ngươi?"

      "Dạ quốc chủ, rốt cục đây là cái loại chiêu thức quái quỷ gì?" Quân Cơ Lạc thu lại ánh mắt u ám thâm thúy đám nữ tử chuyển qua Dạ Kiêu Cửu. Dạ Kiêu Cửu cười mỉm, có chút tự đắc cười ha ha mấy tiếng.

      "Xem ra buổi tối hôm nay ta bày ra mấy trò chơi làm khó Cửu Thiên Tuế ngươi rồi. Hay là..." Dạ Kiêu Cửu cố ý dừng lại chút, tuy vẫn chuyện với Quân Cơ Lạc nhưng ánh mắt lại nhìn về phía đám nữ tử đứng kia, " Hay là Cửu Thiên Tuế của chúng ta thương nương tử của mình như lời đồn đại, sao ngươi lại phân biệt được người nào là tiểu nương tử của ngươi!"

      Lời Dạ Kiêu Cửu còn chưa xong, ánh mắt Quân Cơ Lạc liền phóng tới trong viện. muốn nhìn xem nữ tử nào có phản ứng với lời của Dạ Kiêu Cửu. Nhưng... mười tám nữ tử trong viện đều có động thái gì.

      Giọng lạnh lùng tàn nhẫn của Dạ Kiêu Cửu lại vang lên:" Cửu Thiên Tuế ngươi đừng có uổng phí sức lực thêm nữa. Trước khi những nữ nhân đó gặp ngươi uống loại thuốc. Loại thuốc này khiến tạm thời nàng ta thể chuyện. Còn nữa, giờ các nàng động đậy bởi vì bị điểm huyệt vị."

      Dạ Kiêu Cửu cất cao giọng , tiếng như tên nhọn phá mà tới:"Quân Cơ Lạc, ta biết người như ngươi khi mất công lừa gạt như vậy mà bây giờ lại xuất khẳng định ngươi có mưu đối phó với ta! Nhưng đáng tiếc thay! Đêm nay mưu kế của ngươi thể sử dụng được. Trừ phi ngươi nguyện ý nhìn thấy đứa trong bụng tiểu nương tử ngươi... chết trước mặt ngươi!"

      Dạ Kiêu Cửu lại hét lớn với Dịch Minh, hai tay Dịch Minh dùng chút lực ném cung tiễn tay cho Dạ Kiêu Cửu. Dạ Kiêu Cửu tiếp lấy được cung tiễn lập tức giương cung kéo dây, mũi tên nhọn được bắn ra.

      Mũi tên mang theo lực bá đạo với tốc độc cực nhanh đâm vào trong số mười tám nữ tử kia, sau đó lại tiếp tục xuyên qua, rồi tên cắm phập vào thân cây bên cạnh, mũi tên còn có mấy giọt máu rơi xuống tí tách.

      Thân mình nữ tử bị Dạ Kiêu Cửu bắn xuyên kia căng cứng lát dần mềm oặt ngã gục xuống đất. Mà khi thân thể nàng ta ngã xuống liền có đóa hoa sen tuyết nở rộ...

      Khóe miệng Dạ Kiêu Cửu lên nụ cười coi thường, trong mắt đào hoa lén có chút ánh sáng:"Cửu Thiên Tuế, từ giờ trở , qua mỗi nén hương ta bắn chết nữ tử. Đương nhiên, mười tám nữ tử này cả cách ăn mặc lẫn hình thể đều giống hệt nhau, ngay cả Cửu Thiên Tuế ngươi cũng đoán ra người nào là tiểu nương tử của ngươi ta cũng thể đoán ra được. Cho nên chỉ cần ta dùng cung tiễn bắn vào bất kì nữ tử nào tiểu nương tử người cũng có thể chết bất cứ lúc nào.."

      Dạ Kiêu Cửu vừa Cao Đại Đồng sai người mang tới cái bàn , bàn đặt cái lư hương mạ vàng ròng. Cao Đại Đồng tự mình thắp nén hương. Khói trắng vừa bốc lên lượn lờ bị gió đêm thổi tản hết.

      Bởi vì Tứ Tứ và đứa con mà tại Quân Cơ Lạc lâm vào trong hoàn cảnh khó khăn. Nếu thể cứu Tứ Tứ và đưa vẫn cứ bị Dạ Kiêu Cửu áp chế, trừ phi thực thèm để ý tới an nguy của Tứ Tứ và đứa con trong bụng nàng.

      tại, Quân Cơ Lạc có chút bị động trong cục diện này.

      "Dạ quốc chủ, người , rốt cục tại ngươi muốn lấy Tứ Tứ uy hiếp bản đốc để bản đốc làm chuyện gì cho ngươi?" Môi bạc của Quân Cơ Lạc mím thành đường thẳng tắp, con ngươi u ám như hồ sâu xẹt qua tia sáng.

      Dạ Kiêu Cửu cười tủm tỉm:"Như thế này , ta chỉ cần Cửu Thiên Tuế làm hai việc. là ngươi tự mình ra tay giết chết... đại tướng quân Tiêu quốc Trì Lệ Dập, hai là ngươi tự vẫn! Chỉ cần ngươi làm hai chuyện này ta nhất định giữ lời, chỉ cần Cửu Thiên Tuế làm tốt hai việc này ta nhất định tha cho nương tử của ngươi..."

      Kỳ thực nếu có Quân Cơ Lạc để dựa vào Đường Tứ Tứ chỉ giống như con cọp mẹ bị rút hết răng mà thôi, hề nguy hiểm. Giữ lại nàng... cũng đến mức uy hiếp tới .

      Dù sao cái nữ nhân này cũng có chút... Đáng !

      Dạ Kiêu Cửu xong lời này, Mộ Dung Nhược Hồng nhịn được mà chửi thề:"Họ Dạ kia, ngươi thực biết xấu hổ. Dùng nữ nhân và trẻ uy hiếp Cửu Thiên Tuế. Tiêu quốc có phụ quốc công và Cửu Thiên Tuế nhất định loạn, đến lúc đó đại quân Trần quốc các người dễ dàng chiếm lấy phía nam. Dạ quốc chủ, sao các ngươi có thể tính toán như vậy? Trong lịch sử, người Tiêu quốc chúng ta chưa bao giờ chủ động tấn công Trần quốc các ngươi. Vì sao Trần quốc các ngươi luôn khai chiến với Tiêu quốc chúng ta?"

      Đối với lời lên án của Mô Dung Nhược Hồng, Dạ Kiêu Cửu vẫn vô cùng binh tĩnh. Hai tay nhàng vuốt ve cung tiễn trong tay, ánh mắt khiêu khích nhìn về phía Quân Cơ Lạc:"Cửu Thiên Tuế, nén hương này đốt hơn nửa rồi, thế nào, điều kiện của ta ngươi chấp nhận ?"

      "Cửu Thiên Tuế, trăm ngàn lần ngươi được đồng ý với ... chừng trong mười tám nữ nhân này có Quân phu nhân." Mộ Dung Nhược Hồng lo lắng gào thét, bởi vì mất máu nhiều mà sắc mặt từ trắng bệch chuyển qua trắng xanh.

      Dạ Kiêu Cửu muốn ầm ỹ liền sai ngươi lôi Mộ Dung Vân Tiện ra. Mộ Dung Vân Tiện bị uống thuốc nên cả người có sức lực, sau khi nàng ta bị lôi ra khỏi phòng liền dập đầu cung kính với Dạ Kiêu Cửu.

      Dạ Kiêu Cửu liền cúi người xuống với Mộ Dung Nhược Hồng:"Hoàng đế Tiêu quốc, nếu ngươi thích lớn tiếng huyên náo ta cảm thấy nên lập tức bắn chết hoàng muội của ngươi!"

      Mộ Dung Vân Tiện cũng lập tức :"Hoàng huynh, nếu huynh muốn ta chết nên ngoan ngoãn câm miệng lại!"

      Mộ Dung Vân Tiện lời này liền khiến Mộ Dung Nhược Hồng ngậm miệng. Cùng lúc đó, Dạ Kiêu Cửu giương cung nhắm tới mười bảy nữ tử còn lại.

      Quân Cơ Lạc vòng vo nữa mà bĩu môi :"Ngươi cần làm khó các nàng ấy nữa, cầu của ngươi bản đốc đồng ý! phải là Trì Lệ dập thôi sao, bản đốc khó chịu với ông ta từ lâu rồi."

      Dạ Kiêu Cửu hạ cung tiễn xuống, tay làm động tại "mời", ý bảo Quân Cơ Lạc hãy bắt đầu hành động.

      Quân Cơ Lạc nhảy lên, từ mái hiên đáp xuống, sau đó tới trước mặt Trì Lệ Dập. Trì Lệ Dập nhìn , người luôn cẩn thận tỉ mỉ như ông lại lộ ra nụ cười với Quân Cơ Lạc.

      "Nghĩ cách cứu Tứ Tứ ra... Xú Xú còn quá ... hai vợ chồng các ngươi thể có chuyện gì được!" Ông thấp giọng nhanh với Quân Cơ Lạc câu này nhưng khi xong câu này lại chắp tay, vô cùng trịnh trong dập đầu với Mộ Dung Nhược Hồng.

      "Hoàng thượng, ngày đầu tiên khi vi thân tới chiến trường liền đeo bên hông bốn chữ "Trung quân, ái quốc", chúng vẫn là lời răn dạy của lão phu. Sau này có lẽ vi thần thể tiếp tục trung thành với người! Hoàng thượng, người hãy bảo trọng!"

      Mộ Dung Nhược Hồng nhìn khuôn mặt Trì Lệ Dập, trong mắt ông hề có sợ hãi hay do dự, giống như cái chết đối với ông thực có gì đáng sợ.

      Mộ Dung Nhược Hồng giật mình, đột nhiên nghĩ đến khi mình ở trong giai đoạn khó khăn nhất người giúp nhiều nhất chính là Trì Lệ Dập. Ai ai cũng mắng là con cẩu được Quân Cơ Lạc nuôi, ai ai cũng miệt thị khinh bỉ . Nhưng chỉ có Trì Lệ Dập dù trong lòng ông cũng ít lần thầm oán là hôn quân nhưng ông vẫn hết lòng làm việc vì .

      Hồi tượng lại kiếp làm hoàng đế của chỉ thấy thực đáng sợ.

      Bị hoàng muội thương nhất đâm đao; bị chính thần tử của mình khinh bỉ; bị hoàng đế của địch quốc phỉ nhổ... thực là kẻ ngu ngốc. Hơn nữa nếu Trì Lệ dập chết , rồi Quân Cơ Lạc cũng chết giang sơn Tiêu quốc này làm sao mà còn giữ nổi... Tuy là hôn quân nhưng dù sao cũng là con cháu của Mộ Dung gia, nếu giang sơn này bị hủy hoại trong tay sau này khi chết làm sao có thể còn mặt mũi mà xuống cửu tuyền gặp liệt tổ liệt tông.

      Cho tới bây giờ cũng chưa từng xứng làm hoàng đế, hơn nữa ngay cả làm người tốt thôi cũng làm được. Sau đó, lần đầu tiên giống nam tử hán mà lấy thân mình chắn trước mặt Trì Lệ Dập, hơi ngẩng đầu lên, với Quân Cơ Lạc:"Cửu Thiên Tuế, trẫm cho phép người giết Hồ quốc công. Nếu ngươi giết ông ấy ... phải bước qua xác của trẫm trước..."

      lấy tư thế của quân vương mà bảo vệ thần tử của chính mình, đây có thể là việc cuối cùng hôn nhân như có thể làm.

      Trì Lệ Dập đẩy Mộ Dung Nhược Hồng ra, Mộ Dung Nhược Hồng lại cố chấp tránh, ánh mắt nhìn chằm chằm Quân Cơ Lạc, lại lần nữa.

      "Hoàng huynh, chẳng lẽ huynh chết mới vui vẻ sao?" Mộ Dung Vân Tiện nóng nảy, vôi vàng mắng Mộ Dung Nhược Hồng ngu ngốc.

      "Sói mắt tráng, ngươi câm miệng lại cho ta!" Mộ Dung Nhược Hồng dứt khoát hung ác mắng:"Giang sơn của trẫm cần người xen mồm vào. Ngươi là phế vật, ngươi chết hay ta cũng quan tâm, trẫm tình nguyện dùng mạng mình đổi lại tính mạng của Hồ quốc công, cũng bao giờ muốn cứu ngươi!" Mộ Dung Nhược Hồng càng càng hăng, dứt khoát rống lên.

      Mộ Dung Vân Tiện bị mắng vậy uất ức bật khóc.

      Chỉ là nếu Quân Cơ Lạc thực muốn giết Trì Lệ dập cho dù có Mộ Dung Nhược Hồng ngăn chặn cũng làm gì được.
      nancy1986, Layla06, tart_trung15 others thích bài này.

    4. Dothuydung

      Dothuydung Well-Known Member

      Bài viết:
      148
      Được thích:
      1,609
      Chương 238: Sống chết có nhau, ân ái xa rời
      Editor: Jun

      Mộ Dung Vân Tiện cảm thấy bản thân mình thực rất ủy khuất, hoàng muội có thể chết mà hoàng huynh của nàng ta chỉ mặc kệ mà còn mắng nàng ta là "sói mắt trắng".

      Nước mắt uất ức lập tức trào ra khỏi hốc mắt, Mộ Dung Vân Tiện khóc vừa thống thiết vừa lớn tiếng, trong lòng ngừng oán giận Mộ Dung Nhược Hồng.

      Khóe miệng Dạ Kiêu Cửu lộ ra tươi cười dã, từ trong đáy mắt có cỗ sát khí sắc bén dâng lên:"Cửu Thiên Tuế, ta thể nhắc nhở các ngươi, khi các người tranh cãi thời gian lại qua nửa nén hương. Ta... khách khí nữa!"

      Kéo căng dây cung, tên trong tay Dạ Kiêu Cửu bắn ra ngay lập tức lại có nữ tử mặc hỉ phục ngã xuống đất. mặt đất loang đầy vũng máu chịu đựng nổi.

      Dạ Kiêu Cửu vươn tay vuốt cằm, vẻ mặt tà mị:"Cửu Thiên Tuế, giờ chỉ còn mười sáu tân nương nữa thôi. Tiếp theo làm thế nào hẳn là ngươi biết chứ?"

      Quân Cơ Lạc nhếch bên khóe miệng, cẩm bào trắng bị gió thổi bay bay, trong đêm đen như nhiễm chút bụi bẩn. vội mà nâng mắt nhìn Trì Lệ dập, mặt biểu lộ điều gì.

      Dạ Kiêu Cửu híp mắt, khóe môi hơi mím lại.

      Trì Lệ Dập khẽ đẩy Mô Dung Nhược Hồng chắn trước mặt ông, sau đó tiến lên phía trước vài bước, đến trước mặt Quân Cơ Lạc. Quân Cơ Lạc giơ kiếm sắc lên, mí mắt khẽ nâng lên, liếc nhanh cái, sau khi Trì Lệ Dập và nhìn thoáng nhau cái liền nhanh chóng thu hồi lại, trừ lần đó ra hai người hề trao đổi gì nữa.

      Quân Cơ Lạc nhấc cao kiếm tay, Trì Lệ Dập khép mắt, sợ hãi cũng giãy dụa.

      "!" Mộ Dung Nhược Hồng xông lên phía trước muốn ngăn cản.

      tay Quân Cơ Lạc vận công đánh tới Mộ Dung Nhược Hồng liền đánh lại Mộ Dung Nhược Hồng lại mấy bước. ", Cửu Thiên Tuế, ngươi được..." Mộ Dung Nhược hồng kêu lên sợ hãi, hề muốn Trì Lệ Dập bị đâm chết.

      Dạ Kiêu Cửu nhìn thấy vậy lực chú ý đều tập trung ở trường kiếm Quân Cơ Lạc cầm, mà những người khác đều hướng về người mặc bạch y.

      Nhất thời toàn bộ đều im ắng.

      Trường kiếm tay Quân Cơ Lạc nhắm ngay ngực Trì Lệ Dập, dùng lực chút...

      "A!" Mộ Dung Nhược Hồng thét chói tay nhắm chặt hai mắt lại, thực dám tiếp tục nhìn nữa.

      Mà ngay tại thời điểm chỉ mành treo chuông, Quân Cơ Lạc đột nhiện "phốc xuy" rồi bật cười thành tiếng, tùy tiện phóng thanh trường đao vào giữa trung, trường kiếm sắc bén liền mạnh mẽ phóng về phía Dạ Kiêu Cửu. Dạ Kiêu Cửu nghiêng người tránh thoát thanh trường kiếm. Trường kiếm "leng keng" rơi mặt đất, dừng ngay trước mặt Mộ Dung Vân Tiện. Sắc mặt Mộ Dung Vân Tiện trắng nhợt, toàn thân khỏi rùng mình.

      "Quân Cơ Lạc, ngươi có ý gì?" Dạ Kiêu Cửu nắm chặt cung tiễn trong tay, tức giận quát to.

      Quân Cơ Lạc khẽ nhếch khóe miệng, dùng giọng trêu chọc, cười :"Ý của bản đốc chẳng lẽ Dạ quốc chủ còn nhìn ra sao? Đương nhiên là ta trêu chọc kẻ ngốc rồi. giờ nhìn thầy vẻ mặt như bị táo bón của Dạ quốc chủ rất giống kẻ ngốc bị bản đốc đùa giỡn." Quân Cơ Lạc cố ý kéo dài thời gian, ánh mắt khiêu khích nhìn Dạ Kiêu Cửu, sau đó lại tự giễu:"Dạ quốc chủ, bản đốc sợ vợ, nếu tự tay giết Trì Lệ Dập chỉ sợ Tứ Tứ hận ta cả đời."

      Quân Cơ Lạc cười nhạo Dạ Kiêu Cửu. Sắc mặt Dạ Kiêu Cửu đen sì, trong mắt lên tia tàn nhẫn:"Được, được lắm! Cửu Thiên Tuếngươi dám xem ta như kẻ ngốc mà đùa giỡn vậy ta cũng cần phải nhượng bộ ngươi thêm nữa."

      Lúc này Dạ Kiêu Cửu kéo căng dây cung, bắn phát những ba mũi tên, tên bắn ra lại có thêm ba nữ nhân ngã xuống đất. Nhưng Dạ Kiêu Cửu cảm thấy tức giận trong lòng chưa hoàn toàn phát tiết hết nên lại đặt tiếp bốn mũi tên lên cung, nhắm tới đám nữ nhân giữa sân.

      "Quân Cơ Lạc, ngươi qan tâm tới sống chết của thê tử ngươi vậy nhà ba người các người đêm này cùng tới điện Diêm La ." Dạ Kiêu Cửu lạnh lùng xong, dùng chút lực tay ngay, lập tức sau đó có bốn nữ nhân chết trước mặt Quân Cơ Lạc.

      Quân Cơ Lạc đứng khoanh tay, chẳng những ngăn cản hành động điên cuồng của Dạ Kiêu Cửu mà thậm chí còn thêm dầu vào lửa :"Dạ quốc chủ, tay nghề bắn tên của ngươi còn cao siêu hơn nhiều giang hồ nhân sĩ làm xiếc bên đường. Sau này khi ngươi làm hoàng thượng nữa vẫn có thể nuôi sống bản thân. Bản đốc có thỉnh cầu nho biết có thể được đáp ứng hay ..."

      Đánh đồng với người làm xiếc ở bên đường sao? Trong lòng Dạ Kiêu Cửu vô cùng giận dữ, buông cung nỏ tay xuống.

      Trì Lệ Dập lo lắng Quân Cơ Lạc lại chọc giận Dạ Kiêu Cửu liền tiến lên kéo tay áo . Ý bảo cần phải chọc giận Dạ Kiêu Cửu cuối cùng người bị thương là Tứ Tứ.

      Quân Cơ Lạc hề để lời của Trì Lệ Dập vào trong lòng, khóe miệng khẽ nhếch lên, lại tiếp tục :"Người làm xiếc bên đường để thể thuật bắn cung của cao siêu còn ngại bịp mắt lại, còn Dạ quốc chủ ngươi nếu ngại cũng lấy khăn bịp mắt lại , rồi để cho những nữ nhân đó đứng thành hàng để ngươi bắn chết. Như vậy, chúng ta có thể được xem càng mắt hơn."

      Giọng điệu chuyện chính là giọng điệu... muốn ăn đòn!

      Đôi mắt phượng hẹp dài mị của Dạ Kiêu Cửu trừng trừng nhìn Quân Cơ Lạc hận thể lấy vạn tiễn xuyên tim :"Quân Cơ Lạc, xem ra giờ ngươi vẫn vô cùng kiêu ngạo, vậy là đêm nay ngươi quyết định hy sinh nữ nhân của mình rồi."

      Nụ cười khóe miệng Quân Cơ Lạc chợt tắt, đột nhiên dùng khóe mắt quét về phía những nữ nhân còn sống trong viện, giọng cũng đột nhiên nghiêm túc, :" giờ Tứ Tứ trở thành quân cờ Dạ quốc chủ dùng để áp chế bản đốc. tại bản đốc cũng nghĩ ra cách gì để cứu nàng. Cho nên chỉ có thể hy sinh nàng. À cũng thể là hy sinh. Nếu nàng ra , ta cũng nguyện ý lấy mạng đổi mạng, theo nàng. Thời gian vợ chồng chúng ta sống bên nhau ân ái xa rời, đến cửu tuyền rồi ta tuyệt đối để nàng phải mình uống canh Mạnh bà, qua cầu Nại Hà."

      Bạch y của Quân Cơ Lạc tung bay, khi tới đây nhất thời có cỗ tình cảm dâng lên, toàn thân lộ ra sắc bén bá đạo, những người nhìn thấy tựa hồ dám thở mạnh.

      Dạ Kiêu Cửu vỗ bên cánh tay, phì cười :"Cửu Thiên Tuế ngươi lại tự mình tẩy sạch mình. ràng chỉ cần ngươi giết chết Trì Lệ Dập và tự sát ngươi có thể cứu lấy nữ nhân của ngươi. Nhưng ngươi lại làm. Còn nhất định kéo theo nữ nhân của ngươi cùng chết chung. Hay cho câu "ân ái xa rời", thực là khiến người ta buồn cười..."

      Quân Cơ Lạc hừ lạnh, khinh miệt liếc Dạ Kiêu Cửu cái, đôi mắt u ám vẫn hướng về phía những nữ nhân còn sống ở giữa sân. làm như hoàn toàn hề quan tâm tới người khác đánh giá thế nào, chỉ đem lời trong lòng ra.

      "Tứ Tứ, nhớ kĩ lời ta từng với nàng trước kia, chỉ có bản đốc ở đây Diêm vương cũng dám bắt nàng... Chỉ là lúc này thực phải ủy khuất nàng rồi! Nhưng... Nàng có biết là ta rất hay ghen , nàng là vợ ta ta hy vọng nàng có thể mãi ở bên cạnh ta... Ta nghĩ nếu có ngày ta ra đời này có ai đối xử với nàng tốt như ta nữa.

      Ta tiếc nàng sống đời này bị nam nhân khác mơ tưởng, xem xét, cướp đoạt... Nhưng nàng yên tâm. Với năng lực của ta, cho dù thực đến điện Diêm la, Diêm vương cũng phải sợ ta. Hai vợ chồng chúng ta lại tiếp tục hại người dưới Minh giới!"

      Lời thể rất nhiều thâm tình nhưng vì bị điểm trúng huyệt vị nên hơn mười nữ tử trong sân ai động đậy.

      Đôi mắt mị đào hoa của Dạ Kiêu Cửu cũng hướng về phía hơn mười nữ tử mặc hỉ phục.

      cười ha ha, để phá vỡ bầu khí, cố ý :"Cửu Thiên Tuế, ngươi mở mồm là có thể lời ngon tiếng ngọt. Nhưng ngươi xác định trơ mắt nhìn nữ nhân của ngươi chết ta thành toàn cho ngươi."

      Dạ Kiêu Cửu giơ tay lên, khóe miệng nở nụ cười dã như hoa thuốc phiện, tàn nhân mà nguy hiểm.

      "Thị vệ nghe lệnh, khi ta đếm đến ba các ngươi giết chết nữ nhân trước mặt các ngươi, người cũng tha!"

      Sau khi Dạ Kiêu Cửu ra lệnh thị vệ đương nhiên khong dám chậm trễ. Hai tay Dạ Kiêu Cửu chắp lại đằng sau lưng, ánh mắt vẫn chằm chằm nhìn Quân Cơ Lạc, quan sát nhất cử nhất động của .

      tin Quân Cơ Lạc có thể dễ dàng cho phép nữ nhân của chết trước mặt . Cho nên, nam nhân này vẫn là ra vẻ. Còn có quỷ kế gì chỉ có thể quan sát mà thôi.

      "..." Môi bạc của Dạ Kiêu Cửu khẽ mở, chậm rãi từng tiếng.

      Trì Lệ Dập tiến lai gần Quân Cơ Lạc, thấp giọng khẩn trương hỏi:"Rốt cục ngươi muốn làm gì? phải thực để Tứ Tứ cùng ngươi..."

      "Hai..." Trì Lệ Dập còn chưa xong Dạ Kiêu Cửu ra tiếng thứ hai. Chỉ cần mở miệng "ba" giữa sân hồi máu tạnh.

      Dạ Kiêu Cửu lạnh lùng nhìn Quân Cơ Lạc, đợi Quân Cơ Lạc đành lòng. Chỉ cần Quân Cơ Lạc đành lòng tất cả đều có thể theo như kế hoạch của mà tiến hành.

      "Quân Cơ Lạc, còn thời gian nữa rồi. Ngươi thực lo lắng gì sao?" Dạ Kiêu Cửu lại vô cùng"tốt bụng" nhắc nhở. Nhưng lợi dụng khi Dạ Kiêu Cửu chuyện để ý, Quân Cơ Lạc vận công nhặt lên cung nỏ bị Dạ Kiêu Cửu ném xuống mặt đất. Sau đó vô cùng nhanh rút khăn tay ra bịp chặt hai mắt lại.

      Dứt khoát lấy năm mũi tên nhọn đặt lên cung, kéo căng dây cung, Quân Cơ Lạc vô cùng lưu loát bắn tên, mũi tên vừa bay ra liền bắn xuyên qua năm thân thể, rất nhanh sau đó liền có năm nữ nhân ngã xuống đất. Trì Lệ Dập nhìn đám thân thể ngã xuống, trong lòng hoang mang lo lắng vô cùng.

      Là cậu của Tứ Tứ, tại ông thực dám chắc đứa cháu bảo bối còn sống hay chết.

      Quân Cơ Lạc còn dừng tay, lại tiếp tục bắn ra mấy mũi tên, mũi tên bắn ra vô cùng chính xác, mỗi mũi tên bắn ra đều trúng ngay giữa mục tiêu. Sau cùng, mười tám tân nương giờ chỉ còn lại .

      Lúc này Quân Cơ Lạc mới tháo khăn che mắt xuống, động tác nhanh nhẹn ném trả cung nỏ lại cho Dạ Kiêu Cửu, nhếch môi với Dạ Kiêu Cửu:"Ta cho cái kẻ làm xiếc vụng về nhà ngươi mở mang tầm mắt. Còn Tứ Tứ nhà ta phiền Dạ quốc chủ tự mình ra tay! Nhớ kĩ là phải khiến Tứ Tứ mũi tên liền mất mạng, nàng đau!"

      Lời này của khiến người trong sân vô cùng kinh ngạc, ai cũng nghĩ Quân Cơ Lạc nhận ra nương tử của .

      Cao Đại Đồng tiến lên giọng khẽ bên tai Dạ Kiêu Cửu mấy câu, trong đáy mắt Dạ Kiêu Cửu xẹt qua ánh sáng sắc bén, khuôn mặt của lên vẻ đắc ý, vui sướng khi có người gặp họa cười :"Quân Cơ Lạc, cho ngươi tin tức tốt, giờ nữ nhân còn sống ở giữa sân kia... phải là nương tử nhà ngươi! Nương tử nhà ngươi vừa bị ngươi bắn chết rồi!"

      Quân Cơ Lạc cười nhạo, vẻ mặt chắc chắn :"Theo như lời của Dạ quốc chủ Tứ Tứ nhà ta chết. Vậy Dạ quốc chủ nên khẳng hái chút đưa nữ nhân còn sống kia cho bản đốc, thế nào? Dạ quốc chủ có đồng ý ?"

      Dạ Kiêu Cửu đột nhiên nắm chặt cung nỏ trong tay. Tuy muốn nhưng vẫn phải giận giữ :"Quân Cơ Lạc, chúc mừng ngươi... Mèo mù vớ cá rán... nữ nhân còn sống kia đúng là nương tử nhà ngươi..."

      Quân Cơ lạc kiêu ngạo hừ lạnh:"Dạ quốc chủ, cái này bản đốc cần ngươi xác nhận cũng biết. Toàn thân dưới Tứ Tứ nhà ta đều bị ta chạm qua, gần gũi qua... Sao ta lại thể nhận ra được nàng? Hừ hừ! Ngươi thực là quá coi thường người khác!"

      Được rồi, Quân Cơ Lạc lời này có chút phóng đại. Ngay từ đầu trò chơi này, đoán trước khi kế hoạch lớn của Dạ Kiêu Cửu chưa thành công dễ dàng giết chết Tứ Tứ nhà . khi như vậy Dạ Kiêu Cửu giết mấy nữ nhân kia cũng giúp thu phạm vi phán đoán.

      Còn Quân Cơ Lạc là nam nhân " có tiền đồ", khi đêm lạnh cũng ít lần đụng chạm gần gũi nữ nhân của . Tuy đứng trước là nữ nhân có hình thể khác nhau, thậm chí ngay cả bộ dáng đứng rất giống nhau. Nhưng vẫn có thể dựa vào đặc điểm của đôi tay để phán đoán. Đương nhiên vừa rồi kéo dài thời gian cũng rất hao tâm tốn lực.

      Trong gió đêm, Đường Tứ Tứ đội khăn đỏ bị Cao Đại Đồng nhấc lên. Trong gió lạnh, Đường Tứ Tứ cứng ngắc như tượng gỗ có vẻ yếu đuối bất lực.

      Quân Cơ Lạc khẽ thở dài, thực dễ dàng gì. Qua bao nhiêu chuyện rốt cục có thể gặp Tứ Tứ nhà . Đương nhiên, sau khi gặp được tiểu nương tử xinh đẹp bước tiếp theo "chiêu đãi" Dạ Kiêu Cửu.

      Sắn hai ống tay áo rộng lên cánh tay, Quân Cơ Lạc chuẩn bị hồi đại chiến. Kế tiếp, rốt cục có thể đáp trả lại Dạ Kiêu Cửu sau hồi chịu uất ức vừa rồi!
      nancy1986, Layla06, tart_trung17 others thích bài này.

    5. Phong Vũ Yên

      Phong Vũ Yên Well-Known Member

      Bài viết:
      675
      Được thích:
      809
      Nội dung hay nhưng tác giả viết hơi bị nhây.
      Hì. Cảm ơn tất cả các bạn editor nhiều lắm. Sắp đến đích rồi.
      quỳnhpinkyDothuydung thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :