1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Ánh Dương Hạnh Phúc - Tĩnh Phi Tuyết [DROP - LINK HOÀN TRANG CUỐI]

Thảo luận trong 'Sắc Nữ Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. OrchidsPham

      OrchidsPham Thịt chỉ là mây bay... VIP Editor

      Bài viết:
      3,993
      Được thích:
      34,830
      Chương 20
      Editor: OrchidsPham


      tổng cộng cũng chỉ mấy câu như vậy với Vệ Trân Trân, dù sao hai người cũng quen, có đề tài chung gì cả. Hơn nữa có thể cảm giác được bản thân được hoan nghênh, cho dù biểu ra ngoài nhưng khẳng định là Vệ Trân Trân thích . nên hỏi lí do, trực giác của phụ nữ bao giờ cũng là chuẩn nhất.


      có việc gì ngồi sô pha nghỉ ngơi, bên tai là tiếng chuyện của Vệ Cẩm Huyên với em . Trương Tư Ninh lấy di động ra nhìn thời gian, sắp 11 giờ, trễ như vậy còn cho bệnh nhân nghỉ ngơi, ổn chứ?


      Cửa phòng vẫn mở, giọng thông báo câu rồi ra ngoài, người phụ nữ trung niên chăm sóc Vệ Trân Trân đứng ở ngoài, nghe được Vệ Trân Trân gọi bà ta là thím Ngô.


      Trương Tư Ninh giọng : “Tôi có thể sử dụng toilet ?”


      Thím Ngô lộ ra nụ cười thà, gật đầu có thể, “Tiểu thư theo tôi.” xong liền xoay người trước dẫn đường, thoạt nhìn đây là người đàng hoàng tuân thủ chức trách, biết sao mà Vệ Cẩm Huyên lại tỏ thái độ tốt với người ta như vậy?


      Rửa tay xong, ra khỏi WC, thấy thím Ngô vẫn ở bên ngoài chờ mình, hơi kinh ngạc, phục vụ kiểu này cũng quá chu đáo rồi? Dĩ nhiên, nhanh chóng hiểu ra mình tự đa tình, chỉ thấy thím Ngô chần chừ nhìn , thận trọng hỏi: “Ngài… là bạn của Vệ tiên sinh sao?”


      Trương Tư Ninh nghĩ câu hỏi này chẳng phải rất vô nghĩa hay sao, nếu phải là bạn bè hơn nửa đêm còn chạy tới đây làm gì? Chơi vui lắm chắc? Nghĩ vậy nhưng mặt cũng có biểu gì, vuốt cằm phải, lại hỏi: “Có vấn đề gì sao?”


      , có vấn đề gì.” Thím Ngô hơi hốt hoảng xua tay, cực kỳ câu nệ. Trương Tư Ninh hơi trầm ngâm rồi thẳng: “Thím có lời gì cần với tôi cứ thẳng , cần vòng vo.”


      Thím Ngô cúi đầu chà xát hai tay như đứa làm sai chuyện gì, sau lúc lâu mới như hạ được quyết tâm mở miệng : “Ngài… tôi nghĩ xin ngài với Vệ tiên sinh, có thể đừng sa thải tôi hay , tôi… sau này tôi nhất định chăm sóc tiểu thư tốt, tái phạm sai lầm nữa… Tôi, chồng tôi còn chờ tiền cứu mạng… nếu Vệ tiên sinh sa thải tôi, chồng tôi phải sống thế nào…” xong lời cuối, giọng nghẹn ngào, hốc mắt đỏ ửng, nhìn qua đáng thương.


      Được rồi, tuy biết chi tiết cụ thể nhưng tưởng tượng chút cũng có thể hiểu sơ sơ tình hình. Thái độ của Vệ Cẩm Huyên đối với thím Ngô tốt là vì bà ta phạm sai lầm, chăm sóc tốt Vệ Trân Trân. Cho nên Vệ Cẩm Huyên chuẩn bị sa thải bà ta, nhà thím Ngô khó khăn, chồng nhiễm bệnh cần tiền chữa trị, mà Vệ Cẩm Huyên có tiền, chắc tiền lương cho bà ta cũng thấp, chỉ là… “Hẳn là thím nên cầu xin Vệ tiểu thư chứ? Lời của chị ấy có tác dụng hơn tôi nhiều, tôi chỉ là người ngoài.”


      Nước mắt thím Ngô ào ào rơi xuống, “Tiểu thư ấy đều nghe trai, xin ngài thương xót, cầu xin dùm tôi, sau này tôi bao giờ phạm phải sai lầm nữa.”


      Trương Tư Ninh nhíu mi: “Trước tiên thím cho tôi biết thím phạm phải sai lầm gì?”


      Thím Ngô nghĩ Trương Tư Ninh đổi ý, muốn giúp mình nên đưa mu bàn tay lên lau mặt, lại việc từ đầu đến cuối lần.


      Thím Ngô chăm sóc Vệ Trân Trân gần năm, là chăm sóc cả ngày lẫn đêm, bình thường được về nhà. Ngày đó con trai bà đến trại an dưỡng thăm bà, thím Ngô dám đưa con tới đây mà trò chuyện với con ngay trong vườn hoa, trước sau cũng đến giờ, ngờ đến lúc bà quay về Vệ Trân Trân ngất vì đau do viêm ruột thừa cấp tính phát tác. Tuy rằng hiểu được, dù thím Ngô ở đây nhưng đây là trại an dưỡng, cũng phải là biệt thự tư nhân, chắc chắn ít bác sĩ y tá, sao có thể ngốc nghếch chịu đau đến ngất ?! Được rồi, chuyện này hỏi sâu thêm nữa.


      việc ra rất đơn giản, nhưng cũng khó trách Vệ Cẩm Huyên muốn sa thải bà ta, đau đến ngất là chuyện khổ cỡ nào chứ, có lẽ Vệ Cẩm Huyên hận bà ta muốn chết, tại còn chưa sa thải có lẽ là do chưa tìm được người thích hợp thay thế mà thôi.


      Ngất, nếu là Vệ Cẩm Huyên, khi quyết định sa thải cũng giữ bà ta đến bây giờ, còn nếu tạm thời muốn dùng bà ta cũng nên cho bà ta biết chuyện sắp bị sa thải chứ… sợ thím Ngô sinh ra tâm lý bất mãn, có ý định trả thù sao? Dĩ nhiên, nhìn dáng vẻ thành của thím Ngô này, có lẽ cũng dám vào đường chết, Vệ Cẩm Huyên cũng phải là kẻ mà người bình thường có thể trêu chọc vào, lại bà ta vẫn còn chồng con ở đó.


      Nhưng mà, việc gì cũng có vạn nhất, cẩn thận trong chuyện này.


      “Lát nữa tôi với ấy chút, nhất định là có ích, chỉ có thể thử xem, mấy ngày này thím nên tận tâm chăm sóc Vệ tiểu thư, đừng phạm sai lầm nữa.”


      Trương Tư Ninh muốn xen vào chuyện của người khác, nhưng lại dám quá tuyệt tình, chừa cho người ta chút hy vọng luôn tốt hơn, chỉ cần thím Ngô đâm đầu vào ngõ cụt mà làm việc dại dột là được, có thể cảm giác được rằng thím Ngô rất cần tiền.


      Lúc rời sắp 12 giờ, Vệ Cẩm Huyên dỗ Vệ Trân Trân ngủ xong mới mang Trương Tư Ninh rời , thím Ngô nghe lời Trương Tư Ninh, cảm giác việc còn có hy vọng cho nên lúc tiễn hai người ra ngoài liền đánh bạo cam đoan với Vệ Cẩm Huyên, thề sau này nhất định rời tiểu thư dù chỉ tấc.


      đường trở về, Vệ Cẩm Huyên hỏi Trương Tư Ninh có mệt hay , Trương Tư Ninh vẫn tốt, “ sao? Có mệt hay ?” Vệ Cẩm Huyên nhìn cười: “Đúng là có chút mệt.” xong còn đưa tay day day mi tâm. Trương Tư Ninh ngờ trả lời theo lẽ thường, trừng mắt nhìn , a tiếng, “Vậy nghỉ ngơi chút .”


      Vệ Cẩm Huyên trả lời mà hỏi: “Thím Ngô tìm em xin tha?”


      Trương Tư Ninh tuyệt đối thấy kỳ lạ khi biết chuyện này, thẳng thắn gật đầu phải, còn ra lí do thoái thác và suy nghĩ của mình nữa, Vệ Cẩm Huyên im lặng nghe, cũng cắt đứt lời , đợi xong đưa tay xoa đầu , “Là tôi suy nghĩ chu đáo, Tư Ninh, cảm ơn em.”


      Trương Tư Ninh cười cười, “ cần cảm ơn.” Nghĩ nghĩ , “Tôi thấy ra cũng cần sa thải thím Ngô mà nên tìm thêm người chăm sóc nữa, hai người giúp đỡ thay phiên chăm sóc ở bên cạnh em , lúc nào cũng có người bên cạnh ít nhất xảy ra chuyện lúc trước, mà chỗ thím Ngô, lần này cho bà ấy cơ hội, bà ấy cảm kích , làm việc càng tận tâm tận lực.” Đây là thủ đoạn cơ bản nhất, chắc chắn cũng có thể nghĩ tới, nhưng Trương Tư `Ninh vẫn cảm thấy nên ra hơn, dù sao cũng là tâm ý của .


      Vệ Cẩm Huyên nhìn chậm rãi , đèn đường xuyên thấu qua cửa kính xe chiếu lên gương mặt trắng nõn tinh xảo của , lúc sáng lúc tối như bức tranh thủy mặc đậm nhạt thích hợp, vô cùng ý nhị.


      “Tư Ninh, ngoài tranh sơn dầu, em có am hiểu tranh thủy mặc ?” đột nhiên mở miệng, lời ra lại trống đánh xuôi kèn thổi ngược khiến Trương Tư Ninh kịp phản ứng, ngẩn ngơ đáp: “Cũng tạm, nhưng am hiểu bằng tranh sơn dầu.” Đáp xong liền nghi ngờ nhìn , đôi mắt to híp lại như im lặng hỏi: thế nào lại hỏi xa như vậy? mặt lộ ra vẻ ngơ ngác khờ ngốc hiếm thấy.


      Ánh mắt Vệ Cẩm Huyên cong lên, đưa tay vỗ hai cái lên đầu : “Nghe lời em, lần này sa thải thím Ngô, tôi tìm thêm người chăm sóc.” cứng rắn ép trở lại đề tài cũ khiến Trương Tư Ninh có cảm giác bị người ta nắm mũi dắt , hơi hơi khó chịu.


      Xe lái thẳng vào tiểu khu, Trương Tư Ninh xuống xe, Vệ Cẩm huyên cũng xuống xe, Trương Tư Ninh nghĩ xuống xe tiễn theo phép lịch , liền : “ xuống dưới làm gì chứ, trễ thế này rồi, mau về sớm nghỉ ngơi .”


      Vệ Cẩm Huyên chống gậy tới, “Buổi tối nay tôi còn chưa ăn cơm, giữa trưa chỉ ăn chút cơm xã giao.”


      Trương Tư Ninh: “…”


      Quá nửa đêm, sắp 1 giờ sáng, Trương Tư Ninh mang theo Vệ Cẩm Huyên về nhà, thay đổi dép lê, cũng đặt đôi dép lê trong tủ giày xuống bên chân , cởi áo gió vàng nhạt bên ngoài ra để lộ chiếc áo phông màu đen cổ chữ V rộng thùng thình bên trong, phía dưới là chiếc váy bồng bềnh màu xanh nhạt, xinh đẹp lại cực kỳ phấn chấn.


      Vệ Cẩm Huyên yên lặng ngắm vài lần, nhất là da thịt trắng nõn sau cổ áo chữ V, dưới ánh đèn như ánh lên vầng sáng nhợt nhạt.


      Trương Tư Ninh vào phòng ngủ tìm cái trâm cài đầu để búi tóc gọn lên, mở tủ lạnh ra nhìn rồi quay lại hỏi: “ ăn bánh bao hay là ăn cơm?”


      Vệ Cẩm Huyên cũng theo vào, lướt qua vai nhìn nhìn vào trong tủ lạnh : “Ăn bánh bao , tùy tiện làm thêm hai món đồ ăn là được rồi.” tùy ý như thể bản thân khách khí lắm vậy!


      Trương Tư Ninh gì, sao mà người này càng lúc càng biết khách khí là gì vậy? Hơn nửa đêm chạy tới nhà người ta đòi ăn, biết xấu hổ sao???


      Vệ Cẩm Huyên bị đuổi ra khỏi phòng bếp như mọi khi, trở lại phòng khách, tìm cái ly tới máy lọc nước rót ly nước, ngồi xuống ghế salon với điều khiển mở TV lên, đổi đến kênh tin tức đêm khuya, qua lát lại nhịn được đứng dậy tới phòng hoạt động ngắm nhìn bức tranh phong cảnh vẽ xong, chờ khô để làm khung. bức tranh sơn dầu là cầu bắc qua dòng sông, đàn dê mặt cỏ, lá đỏ bay đầy trời, hàng chim nhạn bay về phía nam. thể là quá đẹp nhưng nhìn vào thực thoải mái.


      “Đây là tấm hình tôi thấy ở mạng khi học đại học, lúc ấy cảm thấy rất đẹp, sau lại muốn trang trí bức họa trong điếm liền nhớ tới tấm hình kia, chỉ là thời gian qua lâu, có vài chi tiết nhớ , vẽ ra có vẻ ra gì cả.” biết Trương Tư Ninh đứng ở bên cạnh từ lúc nào, chậm rãi giải thích.


      Vệ Cẩm Huyên nghiêng đầu nhìn , “Tôi cảm thấy rất tốt.” Còn : “Vẽ giúp tôi bức , tôi thích tranh thủy mặc, được ?”


      Trương Tư Ninh quá thích điều này, quả am hiểu tranh thủy mặc, nó giống tranh sơn dầu, vẽ sai có thể dùng xẻng cạo thuốc màu rồi vẽ tiếp, tranh thủy mặc vừa vẽ sai phải vẽ lại, hơn nữa lại còn là vẽ tặng người khác, cũng thể vẽ quá đơn giẳn được, việc này rất phí công.


      Chỉ là Vệ Cẩm Huyên mở miệng, thể thốt ra lời từ chối được. Đến tận lúc này Trương Tư Ninh mới chú ý đến việc dường như rất khó lời từ chối với , ví như vừa rồi dưới lầu muốn lên xin ăn, nếu là người khác chắc chắn để ý tới, nhưng đối tượng là , liền từ chối được, bây giờ cũng như vậy, Trương Tư Ninh rầu rĩ được, ràng là tình nguyện.


      Vệ Cẩm Huyên trực tiếp bỏ qua tình nguyện của , đưa tay xoa đầu : “Đừng để tôi chờ quá lâu.” cũng cầu nội dung bức vẽ là gì.


      Trương Tư Ninh tính đơn giản, làm trứng bác cà chua, còn thịt nướng và bánh bao bỏ vào lò vi sóng hâm lại, cảm thấy đồ ăn quá đơn giản liền làm bánh trôi rượu gạo, múc cho Vệ Cẩm Huyên chén lớn, bản thân cũng múc vài cái làm đồ ăn khuya.


      bàn cơm, Vệ Cẩm Huyên : “Trân Trân mắc chứng bắt buộc vô cùng nghiêm trọng, con bé thích màu tím, gần như toàn bộ đồ đặt trong phòng đều phải là màu này, con bé quy định cứ 10 ngày tôi mới được đến thăm lần, hơn nữa mỗi lần tới thể sớm hơn 10 giờ đêm, nếu làm theo, con bé trở nên rất táo bạo.”


      Trương Tư Ninh ngờ đột nhiên tới chuyện này, sửng sốt chút, sau đó mới à tiếng, cũng biết nên tiếp thế nào.


      “Trân Trân từng chịu kích thích rất lớn, hai năm trước con bé mắc bệnh kén ăn rất nặng, suýt chút nữa liền chết đói, ra đến tận bây giờ cũng chưa hoàn toàn hồi phục, trạng thái tinh thần của con bé cũng tốt, thời điểm bốc đồng lên khiến người ta cực kỳ đau đầu, nhưng lúc dịu lại cực kỳ ngoan ngoãn, con bé lớn hơn em 5 tuổi nhưng ra tâm tính vẫn chỉ là đứa bé.”


      “Cho nên?”


      có gì, chỉ là muốn những điều này với em mà thôi.”


      Lời Editor: Tiểu Huyên Tử nham hiểm, chưa gì động chân động tay ăn đậu hũ rồi nhé, ta là ta biết được cái tâm lý xấu xa của mi rồi nhé…
      Last edited: 9/5/17
      levuong, minhhanhng, ATranh16 others thích bài này.

    2. OrchidsPham

      OrchidsPham Thịt chỉ là mây bay... VIP Editor

      Bài viết:
      3,993
      Được thích:
      34,830
      Thay text
      Last edited: 9/5/17
      ATranh, 13emap, mylien196123 others thích bài này.

    3. anhhai1997

      anhhai1997 Active Member

      Bài viết:
      135
      Được thích:
      143
      bao giờ đôi bạn trẻ mới lời đây..............
      :yoyo38::yoyo19::yoyo38::yoyo19:
      hóng....hóng....hóng....
      OrchidsPham thích bài này.

    4. Vy Tử

      Vy Tử New Member

      Bài viết:
      16
      Được thích:
      19
      Truyện hay quá a. Cố lên chị ơi! 5ting!:yoyo52:
      OrchidsPham thích bài này.

    5. OrchidsPham

      OrchidsPham Thịt chỉ là mây bay... VIP Editor

      Bài viết:
      3,993
      Được thích:
      34,830
      Hình như ngoài chương 30 là tỏ tình, ngoài chương 60 là H lần đầu phải :yoyo63::yoyo63::yoyo63:
      Chris_Luu, lyly, quỳnhpinky2 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :