Tuyệt Đỉnh Phù Thủy - Thiên Mạn [DROP]

Thảo luận trong 'Truyện Sáng Tác'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Thiên Mạn

      Thiên Mạn Member

      Bài viết:
      36
      Được thích:
      2
      Chương 28: Trả họa cho ngươi

      Thiên San, La Kỳ ở phía trước mở đường, Tần Khang, La Thư ngăn mặt sau. Thiên San, La Kỳ nhanh chóng mở ra con đường. Năm người Tô Thanh liền thoát trước, bốn người Thiên San cũng liền đuổi theo.

      Lang Vương thấy bọn Thiên San di chuyển ngày càng xa cuối cùng là phá vòng vây chạy lập tức chạy nhanh hướng Thiên San mà tấn công.

      Lang Vương tấn công, Thiên San nhảy ra xa tránh né, đồng thời ngưng tụ tiểu hỏa cầu đánh lên người Lang Vương.

      Vết thương do tiểu cầu gây ra nặng, vì thế Thiên San tặng thêm cho Lang Vương nụ cười khiêu khích làm nó tức giận đuổi theo công kích nàng. Đạt được hiệu quả như ý muốn, Thiên San lập tức chạy về hướng đám người phiền phức đó.

      Từ ngày hôm kia này phát nhóm hơn mười người theo nhóm bọn họ. Đối với đám người này nàng vốn vô tâm thèm để ý. ngờ, bọn người này lại đáng giận! Thế nhưng lại thả ra Mễ Huyễn Thảo dụ đàn sói đến tần công bọn họ. Cũng may hôm nay nàng có ngủ chút nếu làm gì còn tỉnh táo mà đối phó với bọn người này. Hừ! Các ngươi dụ chúng tới cũng nên cùng chúng chơi đùa .

      …..

      “Nguy rồi! Thiếu gia tốt!”

      “ Cái gì tốt? Bản thiếu gia vẫn rất khỏe mạnh”

      nam nhân hối hả chạy trở về cấp báo. Ngô Bảo nghe lời tức giận bước tới đá cú.

      “Thiếu gia bình tính Nhất định là tình hình bên đó có biến” Bình Lão trấn an Ngô Bảo rồi quay sang hỏi người mới đến: “Chuyện là thế nào? Người mau ”.

      Người đó từ đất bò dậy : “Thiếu gia, trong đám người đó có người có gian trữ vật…”

      ! Vậy là chuyện tốt. Ngươi này lại dám tốt?” Ngô Bảo lại muốn đá Bình Lão ngăn lại. Nghe có gian trữ vật lòng lão cũng cảm thấy kích động nhưng lão phải loại người vọng động như Ngô Bảo. Người có gian trữ vật thân phận nhất định tầm thường, chuyện lần này nếu xử lý tốt có rất rối lớn.

      Tránh khỏi bị đánh, nam nhân có chút cảm kích nhìn Ngô Lão, cũng dám chần chừ lập tức : “ …Đám người đó phá vòng vây của lũ sói, tiến về hướng này!”

      “Cái gì? Cái tên vô dụng này sao sớm” Lần này có người ngăn cản Ngô Bảo hành hung. Đánh đủ rồi mới nhớ tới phải nhanh chóng rời khỏi chỗ này.

      Đáng tiếc chậm.

      Thiên San dẫn theo Lang vương nhanh chân xuất trong tầm mắt của họ.

      Mày Bình Lão nhăn chặt, sắc mặt khó coi nhìn người thú vừa đến, xem ra hôm nay tránh khổi hồi ác chiến.

      Những người khác có chút sợ hãi nhìn Lang Vương, dám vọng động.

      Lang Vương khi thấy đám người Ngô Bảo dừng lại. Mắt sói hung tàn nhìn chầm chầm mấy người ở đây. Nó cho rằng những người này là cứu binh của Thiên San. Đặc biệt là Bình lão, thực thực của người này hơn nó.

      Lang Vương hú lên tiếng triệu tập bầy đàn ờ xa.

      Thấy hành động của Lang Vương, Bình lão nắm lấy Ngô Bảo mang lên cành cây. Nhiệm vụ của ông là đảm bảo an toàn cho mình Ngô Bảo, còn những người khác sống hay chết phải chuyện của ông.

      Lang Vương có ý ngăn Bình lão chỉ là đôi mắt sói vẫn theo dõi lão, toàn thân cảnh giác phòng ngừa lão đánh lén. Giờ phút này, trong mắt Lang Vương chỉ còn hình bóng của Bình lão, người có thực lực hơn nó, hoàn toàn quên mất tồn tại của Thiên San.

      Mà ở đầu khác, đám người Tần Khang vẫn bị đàn sói quấn lấy, người ít vết thương.

      Bổng tiếng sói hú vang lên làm đàn sói ngừng công kích. Sau đó, đàn sói chia ra nữa chạy đến hướng phát ra tiếng hú, số còn lại tiếp tục tấn công.

      Bọn sói giảm nữa giúp cho mọi người giảm bớt áp lực. Nhưng họ cũng dám thả lỏng mà càng tăng thêm lực muốn nhanh chóng tiêu diệt nhóm sói này rồi rời trước nhóm kia trở lại.

      “Này! Thời gian qua, ngươi tu luyện cũng phải có chút tiến triễn rồi chứ! Ra giúp bọn họ

      Sau khi Thiên San dẫn Lang Vương đến chỗ Bình Lão trở về giúp những người khác. Nàng đưa Lục Thương từ gian thú sủng ra ngoài rồi lên cành cây nghỉ chút.

      Chạy tới chạy lui là mệt a ~. buồn ngủ quá !

      Lục Thương nhảy phát lên người con sói, cắn nó cái, nọc độc từ răng chảy ra khiến con sói đó lập tức bị độc chết. Con này chết rồi, Lục Thương lại nhảy đến người con khác, tiếp tục cắn chết nó.

      Lũ sói nhanh chóng phát có mặt của Lục Thương. Tuy bị cấp bậc áp chế nhưng tốc độ Lục Thương vẫn hơn xa chúng, có cánh nào làm bị thương Lục Thương mà những con sói đến gần lại thuận lợi cho Lục Thương cắn chết chúng nhanh hơn.

      Chẳng mấy chóc con sói cuối cùng cũng chết. Mùi huyết tinh nồng nặc phiêu đảng trong khí. Lục Thương nhân lúc mọi người chú ý đến chỗ Thiên San nằm.

      “ Mọi người sao cả chứ?” Tần Khang lau vết máu mặt hỏi.

      người họ dính đầy máu, có máu của bản thân cũng có máu của đàn sói.

      sao” Mọi người đồng loạt trả lời. Vết thương người tuy nhiều nhưng đáng ngại.

      “Tiểu San vẫn chưa trở về?” Lời Lâm Ngọc làm mọi người cả kinh nhìn lại, phát Thiên San có ở đây. Mọi người vừa định tìm thấy Thiên San nhảy từ cây xuống, bộ dáng uể oải thiếu ngủ. Nhìn người nàng có vết máu nhưng thấy vết thương đều cảm thấy yên tâm, nhiều hơn là khâm phục bản lãnh của nàng. Đàn sói tách ra có lẽ là do nàng làm, mặc dù biết là nàng làm cách nào nhưng nhất định phải dễ.

      Đủ người rồi. Đoàn người liền nhanh chóng rời xa rồi tìm chỗ nghĩ chân tẩy rữa.

      Nhưng trước đó, Thiên San quét vòng nhận thấy La Thư là người bị thương ít nhất liền leo lên người , bắt cõng , còn bản thân nằm lưng ngủ say.

      Sáng sớm hôm sau, mọi người liền lên đường trở về Lạc Thành.

    2. Thiên Mạn

      Thiên Mạn Member

      Bài viết:
      36
      Được thích:
      2
      Chương 29: Thuộc hạ của Phù Thủy.

      Thiên San theo chân nhóm Tần Khang đến Thiên Phong Hiên ở ngoại thành Lạc Thành. Thiên Phong Hiên là nơi ở của các thành viên Dong binh đoàn Thiên Phong. Phủ đệ này do người của Công hội Dong binh giới thiệu, khá rộng rãi, có khoảng sân lớn để mọi người luyện tập.

      Khi thấy đoàn người Tần Khang trở về, mọi người liền hướng lại đây chào hỏi, thái độ rất nhiệt tình chỉ hỏi chuyến thế nào, có bị thương hay , hề hỏi tới chuyến có thu hoạch ít nhiều.

      Thiên San nhìn vòng, có khoảng mười lăm người cấp bậc có ba người là Sơ cấp Chiến sư cao giai, cố còn lại là trung giai, sơ giai.

      Đám Tần Khang cười với mọi người, giới thiệu Thiên San cho bọn họ rồi bảo họ tiếp tục rèn luyện.

      Nghị đường, giống như tên của nó là nơi chuyên nghị của Dong binh đoàn Thiên Phong. Trước đó Thiên San có vài việc cần bàn với tám người họ thế nên sau khi trở về Tần Khang liền dẫn Thiên San đến đây.

      Thiên San ngồi vào ghế, tỏ ra linh thức quan sát chung quanh Nghị Đường thấy có ai ở gần yên tâm.

      Tần Khang thân là đội trưởng nên tiến đến chủ vị ngồi, những người khác cũng tìm chỗ ngồi xuống chờ Thiên San lên tiếng.

      để mọi người đợi lâu, thần sắc Thiên San trở nên nghiêm túc, khí chất cao quý ngạo nghễ của Phù Thủy tỏa ra làm mọi người hơi hoảng hốt: “ Ta muốn mọi người làm thuộc hạ của ta”

      Chuyện này…Mọi người hơi bất ngờ trước câu của Thiên San, nghĩ tới chuyện nàng muốn là muốn bọn họ làm thuộc hạ của nàng.

      “Ùm…Mặc dù dường như ta có tài năng đặc biệt gì nhưng ta có thể giúp các ngươi tăng lên thực lực và thực hiên cầu của mỗi người trong khả năng của ta. Các ngươi đồng ý sao?”

      “Khụ..” La Thư ho khan tiếng. Tiểu thư của ta ơi! Thực lực của người như vậy mà cho rằng có tài năng vậy mấy người chúng ta phải làm sao a~

      Mấy ngày qua, mọi người đều khâm phục thực lực, năng lực của nàng, cũng rất tò mò thân phận của nàng. hỏi có nghĩa là họ muốn biết mà là mỗi người ở đây cũng đều có bí mật riêng tiện ra vì thế nếu đối phương chủ động ra họ cũng hỏi tới. Bọn họ là dựa vào nhân phẩm để kết giao phải thân phận và địa vị.

      La Kỳ, La Thư tiến đến trước mặt nàng quỳ xuống, nhiều lời nhưng ý tứ rất ràng. Hai người họ vốn là thuộc hạ của nàng rồi.

      Tiếp đó, là Tô Thanh. Nàng muốn thử đánh cuộc lần lên người tiểu nương này.

      “Nhận nhận, xem như có tiểu muội khó tính ” Tần Khang hào sảng cười , xuống vị trí chủ vị, quỳ xuống trước mặt Thiên San.

      Những người khác nghe lời của Tần Khang thấy cũng phải, vì thế cũng lần lượt quỳ xuống.

      “Ngươi nghĩ kỹ chưa vậy? muốn thu bọn người này sao?” Lục Thương ở trong gian thú sủng trầm giọng hỏi Thiên San. Dị thú có năng lực đặc biệt hiển hiên trở thành đối tượng khế ước hàng đầu của phù thủy. Cùng Thiên San khế ước nên có vài thông tin quan trọng liên quan với việc khế ước thú và thuộc hạ của phù thủy nó cũng biết hai.

      Phù thủy nhận thuộc hạ hề đơn giản chỉ cần thề trung thành như La Kỳ, La Thư là xong. Theo truyền thừa của nó các phù thủy rất hiếm khi thu nhận thuộc hạ bởi vì như vậy rất phiền phức, lỗ vốn. Thuộc hạ phù thủy ngoại trừ tuyệt đối trung thành có khả năng sinh ra dị tâm có chỗ tốt khác, trong khi đó phù thủy lại có thể tiến hành cùng người khác trao đổi để họ làm việc cho mình. Lý do quan trong hơn là Phù Thủy phải có trách nhiệm với thuộc hạ của mình, tỷ như thực cầu của họ trong khả năng của bản thân, nếu thuộc hạ bị giết Phù Thủy phải trả thù cho họ….

      Cho dù Phù Thủy có thể truyền công pháp truyền thừa cho thuộc hạ tu luyện để năng cao thực lực của họ. Nhưng tính tới tính lui thấy thế nào cũng có lời. Thế nên rất hiếm có Phù Thủy chủ động nhận thuộc hạ như Thiên San.

      Nếu Thiên San biết trong lòng Lục Thương lại khinh bỉ mắng nàng ngu ngốc, nàng nhất định làm thịt nó.

      Lý do nàng quyết định làm vậy chỉ vì nàng cảm thấy ở cùng bọn họ rất vui vẻ.

      Cảm giác mọi người cùng quây quần cười vui vẻ là điều trước đây chỉ có trong những giấc mơ của nàng. Kiếp trước, nàng khát khao cuộc sống của người bình thường, mơ ước những người bạn chân thành cùng nàng chia niềm vui nỗi buồn. Kiếp này, vừa trọng sinh phải đối mặt với tình thân rẻ lạnh khiến nàng hoang mang, sợ hãi. dịu dàng, săn sóc và bá đạo của Ngân Diện khiến nàng quyến luyến nhưng tình cảm đó lại thuộc về nàng. Tình , tình thân! Có thể suốt đời này nàng còn cảm nhận được nữa. Vậy nên, ít nhất nàng cũng muốn nắm chắc phẩn tình bạn của mình trong tay. Khi họ trở thành thuộc hạ của nàng họ là những người bạn chân thành nhất của nàng, nàng còn độc nữa.

      “Nếu mọi người đều đồng ý vậy cho ta xin giọt máu”

      Mọi người hiểu sao lại cần giọt máu bình thường phải là nên bảo bọn họ thề nguyền sao? Thắc mắc thắc mắc nhưng bọn họ vẫn làm theo.

      Thiên San cũng cắn phá đầu ngón tay cho mấu chảy ra, nhiễu giọt xuống đất, sau đó hai tay nàng kết ấn, đọc pháp quyết. Rất nhanh dưới chân chín người xuất ma trận khế ước lấy giọt máu làm tâm. Từ tâm trận của tàm người La Kỳ, sợi tơ màu đỏ hình thành, như có sống mà chạy dài đến tâm trận dưới chân Thiên San. Khi tám sợi tơ đều nối với tâm trận của Thiên San, sợi tơ tỏa ra hồng quang rồi biến mất. Khế ước hoàn thành.

      Thiên San ngồi lại ghế, hô hấp có chút dồn dập. lần thu nhiều thuộc hạ thế này là rất mệt, may mà tinh thần lực của nàng rất cường đại có thể chịu được. ra, nàng có thể lần lượt khế ước với bọn họ nhưng khế ước lượt thế này cũng có chỗ tốt là bọn họ tâm ý tương thông, làm việc vô cùng đồng lòng, hiểu ý nhau hơn.

      Đám người La Kỳ đến giờ vẫn còn bị đấm chìm trong năng lượng của ma trận khế ước. Trong tâm trí họ có rất nhiều thứ chợt lóe rồi biến mất, thể nắm giữ, thân thể giống như được rột rữa trở nên thanh tân, linh mẫm hơn.

      Khi bọn họ tỉnh lại ánh mắt nhìn Thiên San trở nên tôn kính và phục tùng.

    3. Thiên Mạn

      Thiên Mạn Member

      Bài viết:
      36
      Được thích:
      2
      Chương 30: Tạo dựng thế lực

      “Kỳ, ta muốn thành lập tổ chức tình báo, chuyên thu thập tin tức” Thiên San hướng La Kỳ . Lục Thương từng với nàng. Bảo vật phải chỉ có ở nơi hiểm địa mà mỗi gia tộc cũng đều có số lượng , đặc biệt là hoàng thất cùng đại gia tộc, tài bảo có thể tích trữ thành ngọn núi . Nàng tuy rằng thể trực tiếp cướp nhưng vẫn có thể cùng họ trao đổi mà muốn trao đổi có lời phải có nhiều thông tin cần thiết cũng như gia tộc đó có món bảo vật nào hợp mắt nàng . Người xưa có câu “biết người biết ta trăm trận trăm thắng” đó thôi. Thế giới này như thế giới kiếp trước của nàng có internet muốn biết gì lên hỏi bác google là được. Nàng cũng nghĩ đến thế giới này chắc là có tổ chức buôn bán tin tức nhưng cứ mua tin hoài cũng tốt. Chi bằng tự mình thành lập tổ chức muốn biết gì cũng dễ. Dù sao nàng tuy đến thế giới này bảy năm nhưng đối với thế giới này lại biết bao nhiêu, vẫn rất mơ hồ.

      Lúc này, bọn La Kỳ ngồi lại ghế, Tần Khang tìm chỗ khác ngồi xuống bỏ trống chiếc ghế chủ vị.

      “Tiểu thư định làm như thế nào?” La Kỳ hỏi.

      “Ách… Ta cũng biết” Thiên San ngượng ngùng gãi gãi đầu. Nàng lòng muốn thành lập tổ chức nhưng phải làm thế nào nàng cũng biết.

      “Muốn biết tin tức có thể đến tửu lâu, quán trà nghe ngóng” Tô Thanh suy nghĩ chút .

      “Tốt nhất là chúng ta tự mở thanh lâu, nơi đó ngư xà hỗn tạp chỉ thu được nhiều thông tin cũng dễ náo”. La Thư khẳng định . La Sát Cung cũng là dùng thanh lâu làm nơi che dấu thân phận cùng tiếp nhận giao dịch với khách hàng.

      Hai chữ ‘thanh lâu’ vừa ra, trừ Thiên San và La Thư sắc mặt những người khác có chút mất tự nhiên. Thậm chí mặt ba thiếu nữ trong phòng hơi ửng đỏ trừng mắt nhìn La Thư.La Kỳ là cảm thấy gì mà Thiên San là biết. Nhìn dáng vẻ kỳ lạ của mọi người Thiên San khó hiểu hỏi.

      “Mọi người sao vậy?”

      “Khụ… có gì” Tần Khang ho khan làm dịu khí.

      “Cái đó… nơi đó dương như ổn lắm. Chi phí thành lập rất tốn kém.” Lâm An phân tích .

      “Ân. Muốn tìm nhân thủ cũng hơi vất vả” Tần Thịnh bổ sung .

      “Trước mắt, chúng ta có thể mở tửu lâu trước, sau này lại mở rộng ra những nơi khác. Nhạc Sương có thể phụ trách công việc nấu nướng. Còn việc quản lý cũng như thu thập tin tức… Lâm An, huynh phục trách việc này thế nào?” La Thư phân phó .

      Mọi người đều gật đầu đồng ý.

      Thiên San nhìn mọi người cảm thấy nàng vô dụng a.

      “Này, chỉ vậy là có thể tạo dụng tổ chức rồi hả?” Đơn giản vậy sao?

      “Dĩ nhiên phải” La Kỳ lắc đầu .“Tửu lâu chỉ là nơi thu tin tức. Muốn thành lập tổ chức chúng ta cần có rất nhiều nhân lực mà hết cần có rất nhiều tiền làm trợ lực. tại, tuy chúng ta có Dong binh đoàn Thiên Phong nhưng thu nhập nhiều. Mà chúng ta chỉ cần tiền để mở tửu lâu mà còn cần để bồi dưỡng thêm nhân thủ”.

      “Tuy tửu lâu cũng có thể kiếm tiền nhưng chỉ chút đó là xa xa đủ” Lâm An tiếp lời.

      Mọi người đều trở nên trầm mật. Ai muốn kiếm được nhiều tiền, nhưng phải làm sao mới được.

      “Phải rồi. Số vật phẩm mấy ngày nay chúng ta thu được đó, ta xem cũng rất có giá đặt biệt là Ma Tinh của con Kim Mao Vượn cấp sáu có thể mang đến hội đấu giá, nhất định thu được ít ngân tệ”. Tần Thịnh lên tiếng phá vỡ khí im lặng.

      Mấy người nghe thế đều nhao nhao phóng ánh mắt lên người Thiên San. Số vật phẩm đó đều ở trong nhẫn trữ vật của Thiên San từ tối qua đến giờ.

      Thiên San cũng nhớ tới mấy con ma thú nàng đánh được cũng ở trong nhẫn trữ vật, chi bằng lấy ra hết cho bọn họ nhìn xem đáng gia bao nhiêu.

      Vì thế, Thiên San đứng dậy ra ngoài.

      “Phòng này quá , ta sợ chứa hết”

      Lời này của Thiên San khiến cho mọi người nghi hoặc nhìn nhìn căn phòng. đúng a ~. Chỉ mấy bao vật phẩm sao phòng này lại chứa nổi. Mọi người mang theo nghi vấn ra cửa, đến khi nhìn thấy mấy cái xác ma thú trong sân hiểu sau đó đều xoa xoa mắt xem bản thân có phải hoa mắt hay , thậm chí là chạy lại gần xác nhận.

      Ma thú dưới cấp năm nhưng ma thú cấp sáu, cấp bảy cũng gần chục con, ba con ma thú cấp tám, còn có con ma thú cấp mười mà ma thú này là Tử Nhãn Phong Báo phải hai Cao cấp Chiến sư sơ giai vây công mới miễn cưỡng đánh bại nó.

      Hai mắt mọi người lóe sáng, vô cùng sùng bái nhìn Thiên San. Tiểu thư người quá ngưu rồi!

      Đón nhận ánh mắt nóng bỏng của mọi người, Thiên San có chút biết làm sao. Liền chuyển đề tài : “Mọi người xem rồi thu vật có giá trị . Thịt của chúng có thể làm giữ lại nấu ăn. À… Ma Tinh mọi người nhớ giữ lại toàn bộ cho ta. Ta cần dùng chúng.”

      Các nam nhân bình ổn cảm xúc xao động trong lòng bắt tay làm việc. Thiên San đến chỗ Tô Thanh hỏi việc mà nàng vẫn thắc mắc.

      “Tại sao tỷ tu luyện Pháp sư mà tu luyện Chiến sư vậy?” Lúc khế ước nàng có thể nhận ra La Thư, Tần Khang, Tô Thanh và Lâm Ngọc đểu có thể tu luyện Pháp sư.

      Tô Thanh hơi bất ngờ trước câu hỏi của Thiên San, biết Thiên San làm sao biết chuyện này, nhưng nàng cũng hỏi chỉ là cười nhạt trả lời câu hỏi của Thiên San.

      “Có lẽ tiểu thư cũng biết, tốc độ tu luyện Pháp sư rất chậm cần có nhiều tài bảo trợ giúp, đối với những người có thân phận, thế lực như chúng ta biết phải tu luyện đến khi nào mới có thành quả. Tuy hấp thu linh khí trong Ma Tinh có ích cho Pháp sư tu luyện nhưng có thể hấp thu được bao nhiêu linh khí trong đó cũng là tùy từng người. Còn tu luyện Chiến Sư đơn giản mau thăng cấp hơn nhiều”.

      “À..” Nàng hiểu rồi. Địa vị Pháp Sư cao hơn Chiến Sư nhưng phải là Pháp sư có cấp bậc cao. Vì linh khí đại lục này sung túc nên Pháp sư lâu lên cấp. Còn chuyện hấp thu linh khí nhiều ít từ Ma Tinh phải đến việc ma thú chưa có phân hệ nguyên tố, linh khí trong Ma tinh thuần nhất chứa nhiều loại nguyên tố khác nhau nên Pháp sư nếu may mắn có được Ma Tinh chứa nhiều nguyên tố cùng hệ với , hấp thu nhiều linh khí hơn. Mà Huyễn thú đến cấp thú mới sinh hệ nguyên tố cũng như Pháp sư chỉ hấp thu loại nguyên tố nó cần trong linh khí. Khi đó linh khí trong Ma tinh mới thuần, công hiệu cũng hơn. Tỷ như Pháp Sư hệ phong có thể hấp thu linh khí trong Ma Tinh của thú hệ phong.

    4. Thiên Mạn

      Thiên Mạn Member

      Bài viết:
      36
      Được thích:
      2
      Chương 31: Đánh nhau ở Công hội Dong binh

      Hôm sau, Thiên San cùng Tần Khang và Tô Thanh đến Công hội Dong binh ở trung tâm Lạc Thành.

      đường , Thiên San vô cùng vui thích chạy tới chạy lui xem cái này, nhìn cái kia, nếm cái này, ăn cái nọ, nếu phải có Tô Thanh ở bên khuyên ngăn Thiên San gần như muốn tiêu hết số tiền bọn họ mang theo. Ai ~ tình trạng các nữ nhân mua sắm như thế nào mọi người đều hiểu mà!

      Khi Thiên San bước vào Công hội Dong binh, chỉ thấy trong sảnh đường có khá nhiều người tụ tập bên các bảng nhiệm vụ, nhìn bộ dạng mang theo đao kiếm của bọn họ phần lớn đều là Chiến sư. Những người ở đây phần nhiều là các lính đánh thuê đến xêm thử có nhiệm vụ thích hợp với họ hay .

      Lúc mọi người ở đây nhìn thấy họ ánh mắt có hâm mộ có đố kị.

      Đột nhiên, có đại hán lưng hùm vai gấu, tướng mạo thô kệch chặn đường ba người họ. Giọng giễu cợt Tần Khang.

      “Di? Tần Khang, ngươi khi nào trở về rồi? Ta nghe mấy người các ngươi đến gần khu vực nội vi? Thu hoạch thế nào? Hay ta nên hỏi có mấy người bị trọng thương thậm chí là làm mồi cho ma thú a? Ha ha”

      Mấy người phía sau cũng cười theo.

      “A! Tần Khang, ngươi đây là lại muốn thu cái bình hoa nữa hay sao? Bất quá… Tiểu muội muội này đáng !” nam nhân đứng cạnh đại hán ánh mắt dâm tà nhìn Thiên San .

      “Ân?” Đại hán lúc này mới chú ý đến Thiên San. Qủa tiểu mỹ nhân đáng .

      “Mộ Lang, ngươi dừng có quá đáng!” Thấy Mạnh Lang có ý xấu đối Thiên San, Tần Khang liền che trước người nàng. Tô Thanh nắm lấy tay Thiên San dường như là muốn trấn an nàng.

      “Qúa đáng? Ta có chỗ nào quá đáng! Hừ! Ngươi đừng nghĩ bản thân có thể thành lập Dong binh đoàn hay ho, so với Dong binh đoàn Dạ Lang của ta Dong binh đoàn Thiên Phong gì đó của ngươi chẳng là cái thá gì” Mộ Lang khinh thường nhìn Tân Khang .

      “Đúng đó. Tiểu mỹ nhân đến chỗ chúng ta . Nhất định cho nàng vô cùng sung sướng vô cùng vui vẻ a ~” nam nhân tiếp lời Mộ Lang, cười ngã ngớn lên tiếng.

      Trong mắt Thiên San ra hàn quang, dám khi dễ người của nàng. Thiên San rút tay ra khỏi tay Tô Thanh, bước lên trước nhìn mấy người Mộ Lang, cưới ngọt ngào .

      “Muốn ta gia nhập cũng được nhưng phải đánh bại ta nha~”

      “Tiểu thư?!” Tần Khang, Tô Thanh đều kêu lên muốn ngăn cảng nhưng nhớ tới thực lực của nàng liền thôi.

      Đám Mộ Lang bị câu ngạo mạn của nàng làm sửng sốt, sau đó là cười to, thậm chí có người ôm bụng cười.

      Bên này có náo nhiệt sớm cũng có người tụ tập lại vây xem, nghe thế cũng cười theo, Thiên San kiêu ngạo tự phụ, biết sống chết mà khiêu chiến người Dong binh đoàn Dạ Lang. Thực lực của Dạ Lang khá cao, phần ba là Sơ cấp Chiến sư Cao giai mà Mộ Lang nghe vừa đột phá lên Trung cấp Chiến sư Trung giai.

      “Đại ca để đệ lên cho” Nam nhân lúc nãy nhìn Thiên San bằng ánh mắt dâm tà xung phong tiến lên.

      “Được”

      Mọi người liền tự giác lui về sau nhường khoảng cho hai người.

      “Tiểu mỹ nhân lên trước . Ta muốn bị là ỷ mạnh hiếp yếu đâu…A” Nam nhân còn chưa xong bị Thiên San tát cái ngã lăn xuống, răng rơi đầy đất, máu chảy đầy miệng, bất tỉnh nhân .

      Mọi người ngẩn ngơ…

      Mọi người đều hít ngụm khí lạnh, dám lại xem thường Thiên San. Nam nhân này dù gì cũng là Sơ cấp Chiến sư Cao giai thế nhưng chớp mắt nằm đất. Bọn họ thậm chí còn thấy nàng rat ay như thế nào chỉ thấy cái bóng xẹt qua rồi nam nhân liền nằm đất.

      Trong chuyện này cũng có vài người cho là đúng, tin là Thiên San đánh bại nam nhân, chắc chắn là nàng giỡ thủ đoạn nào đó.

      “Ngươi… lên ” Thiên San chỉ Mộ Lang khiêu khích . bộ dáng cao cao tại thượng khiến trong lòng mọi người sinh ra e sợ.

      Mộ Lang phát bản thân thế nhưng lại sợ nàng vô cùng tức giận, liền tiến lên, nhiều lời hướng Thiên San đánh quyền.

      Thiên San né qua, hai tay nắm lấy tay Mộ Lang, xoay người quật ngã xuống. Đồng thời gia tăng lực bẻ gãy cánh tay của .

      Lần này toàn trường đều khiếp sợ há hộc miệng lên lời. Từ khi nào Lạc Thành lại xuất nhân vật lợi hại thế này.

      “Ngươi…” Mộ Lang ôm cánh tay bị gãy câm hận nhìn nàng lại bị đôi mắt lạnh như băng làm hoảng sợ thốt nên lời.

      Thiên San kéo Tần Khang và Tô Thanh rời , bỏ mặc đám người vẫn bị chuyện vừa rồi làm kinh sợ cùng hận ý trong mắt mấy người trong Dong binh đoàn Dạ Lang.

    5. Thiên Mạn

      Thiên Mạn Member

      Bài viết:
      36
      Được thích:
      2
      Chương 32

      Ba người định đến cái quầy thiếu niên tuấn tú tầm mười chín hai mươi vẻ mặt phấn khích chậy đến quay quanh ba người. Thiếu niên trước hết là chào hỏi Tần Khang cùng Tô Thanh rồi quay sang làm quen với Thiên San.

      “Chào Khang ca ca, Thanh tỷ tỷ. Chào muội muội xinh đẹp! Muội tên gì? Ta tên Lưu Giang. Muội lợi hại nha! Bốp! Bốp! vài cái là khiến cho người xấu nằm đo đất”

      Bộ dáng ngây thơ, đôi mắt màu lam trong suốt có tạp chất này…

      “Xin chào! Ta tên Thiên San. Rất vui khi gặp Tiểu Giang”

      Thiên San cười tươi như hoa đáp.

      “Rất vui. Rất vui. Khang ca, Thanh tỷ hai người rất lâu rồi đến chời với ta. Hôm này nhất định phải chơi với ta đến tối. Cả Tiểu San nữa” Lưu Giang vui tươi hớn hở , nắm tay Thiên San muốn lôi người .

      “Khụ! Thiếu gia, người muốn đâu?” Thanh già nua khan khan nhưng hữu lực phát ra khiến bước chân Lưu Giang ngừng lại.

      lão nhân ngoài sáu mươi, bước chân vững vàng, sống lưng thẳng tấp bước đến chỗ bọn họ. Khuôn mặt nghiêm nghị nhưng dấu được nét sủng nịch khi nhìn Lưu.

      “Chu bá, ta muốn dẫn họ chơi.”

      “Chào Chu Phó hội trưởng. Chuyện vừa rồi là là chúng tôi đúng, mong ngài thứ lỗi” Tần Khang hướng lão nhân chấp tay chào hỏi cũng nhận lỗi chuyện đánh nhau lúc nãy. Dù sao nơi này là Công hội Dong binh phải chỗ bọn họ có thể tùy ý động võ.

      Tô Thanh cũng gật đầu chào, thái độ rất cung kính. Thấy thế, Thiên San cũng keo kiệt mỉm cười gật đầu chào cái.

      sao. Nhưng lần sau nên chú ý chút. Muốn đánh nhau ra ngoài đánh” Chu Đào khoát khoát tay, đối với cách làm người chính trực, có nghĩa khí của Tần Khang lão rất có hảo cảm nên cũng ngăn cản thiếu gia kết giao với . Nhưng mà… ánh mắt Chu Đào như có như liếc nhìn Thiên San.

      “Thiếu gia, Tần đội trưởng đến đây nhất định là có việc cần làm thể chơi cùng ngài. Ngài chơi cùng A Hoan ” Chu Đào khuyên bảo.

      muốn! Cùng A Hoan chơi vui” Mặt mày Lưu Giang nhăn nhó cự tuyệt.

      Thiên San liếc nhìn người tên A Hoan. Người này cùng chữ ‘hoan’ chút quan hệ cũng có. gương mặt nghiêm trang, lạnh như tiền, sau lưng còn mang theo đại đao. Nàng tự hỏi có thể cùng người thế này chơi trò gì a~.

      “Khang ca có việc vậy ta cùng Tiểu San chơi” Lưu Giang kéo Thiên San lại bị nàng ngăn lại. Khuôn mặt tuấn tú lập tức mếu máo.

      Thiên San làm ra bộ dáng rất bất đắt dĩ : “Ta cũng có việc phải làm a~” Toàn bộ vật phẩm đều ở trong nhẫn trữ vật của nàng, nàng cùng lấy hang đâu ra mà bán.

      “Hay là Tiểu Giang cùng chúng ta

      Lưu Giang nhíu mày, tỏ vẻ vui nhưng vẫn gật gật đầu đồng ý.

      “Chẳng hay hôm nay Tần đội trưởng đến đây là có chuyện gì?” Thấy Lưu Giang lại ầm ỉ, Chu Đào hướng Tần Khang hỏi.

      “Cũng chẳng có gì. Chỉ là đến bán vật phẩm và có vài vật muốn tham gia đấu giá”

      , “A. Chúng ta vào phòng rồi tiếp. Lão cũng muốn nhìn thử vật Tần đội trưởng muốn bán đấu giá chút” Chu Đào hơi ngạc nhiên, vật có thể mang ra đấu giá ít nhất cũng phải là vật thuộc ma thú cấp bảy, ánh mắt liền phiêu hướng Thiên San, có thể mang ra vật có thể đấu giá tám phần mười là liên quan đến tiểu nha đầu này. Cũng chỉ có thực lực của nàng mới bắt tới ma thú có cấp bậc cao.

      Vì để bảo mật cho vật phẩm đấu gia nên Chu Đào liền dẫn họ vào gian phòng.

      Thiên San rất tự giác lấy vật phẩm ra đặt mặt đất.

      Chu Đào che giấu nhìn kỹ Thiên San. nghĩ tới nàng vậy mà lại có gian trữ vật. Nha đầu này rốt cuộc có thân phận gì sao lại xuất ở đây.

      “Oa ~ Tiểu San cũng có gian trữ vật sao? Ta cũng có cái. Là ta phải này nĩ phụ thân rất lâu người mới cho ta cái đó…” Lưu kinh ngạc trợn to mắt .

      Chu Đào tiến đến xem xét đóng vật phẩm. Trong lòng hạ quyết định phải báo cho hội trưởng thử điều tra thân phận của nàng. Cường giả bậc này thể lưu ý nhiều hơn.

      Chu Đào nhìn lát vật phẩm của ma thú cấp bảy trở lên có thể mang đấu giá. Nhìn Tần Khang nhưng khóe mắt lại hướng Thiên San có ý thâm dò .

      “Những vật này dù có thể mang đấu giá nhưng giá trị cũng quá cao. Nếu có mấy viên Ma Tinh tốt hơn”

      “Nha ~” Thiên San nghĩ nghĩ, tại trước mắt nàng cần rất nhiều tiền. Vì thế Thiên San quyết định lấy hết mấy viên Ma Tinh cấp bảy trở lên ra, trong đó có cả Ma Tinh của Tử Nhãn Phong Báo.

      Chu Đào nhận lấy xác nhận xong ra ngoài lát. Khi trở về mang theo túi ngân tệ là giá trị của số vật phẩm dưới cấp bảy cùng tấm thẻ khách quý để tham gia buổi đấu giá vào ba ngày sau.

      Công hội Dong binh chỉ là nơi trao đổi mua bán của các đội Dong binh, lính đánh thuê mà mỗi tháng đều tổ chức buổi đấu giá bán ra các vật phẩm có giá trị cao thu hút rất nhiều người có thân phận địa vị đến tham gia.

      Nhìn ba người Thiên San rời , mày Chu Đào nhíu chặt lại. Khi nhìn thấy ánh mắt dõi theo dán chặt lên người Thiên San của Chu Giang chỉ cảm thấy đau đầu.

      “Thiếu gia nên quá thân thiết với nàng”

      “Tại sao? Tiểu San rất tốt mà! Còn hẹn ta ngày mai đến nhà nàng chơi” Lưu Giang cho là đúng .

      Chu Đào thế này mới biết tại sao thiếu gia nhà lão tiếp tục quấn lấy bọn họ mà đẻ họ rời như vậy.

      “Tiểu nha đầu đó đơn giản”

      “Ta muốn làm bạn với nàng” Mặc kệ lời ngăn cấm của Chu Đào, Lưu Giang kiên quyết . “A Hoan, giúp ta chọn ít lễ vật. Ngày mai ta muốn đến nhà Tiểu San chơi” Lưu Giang gọi thị vệ mặt than làm việc.

      Ở phía sau, Chu Đào chỉ có thể thở dài. Thôi, có A Hoan cùng, thiết nghĩ nha đầu đó cũng ngốc đến mức muốn cùng người Công hội Dong binh đối địch.

      Chỉ là…tiểu nha đầu đó e rằng mang đến hồi náo loạn đại lục này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :