1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Năm mươi thước thâm lam - Ba Nữu (75 chương)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Co dai

      Co dai Active Member

      Bài viết:
      160
      Được thích:
      146
      Chương 73

      Lại Văn từ trong phòng bệnh ra, Tứ Phương thấy rơi lệ, vội vàng ôm lấy ”Làm sao vậy?”

      Lại Văn che miệng, lắc đầu, ra lời, nước mắt nhịn được rơi xuống .

      Tứ Phương kéo vào trong lòng, lau nước mắt cho .

      Chu Quân đứng bên cạnh quay đầu , cũng có chút khó chịu, theo Cao Đông Thành cũng nhiều năm , đối với Cao Đông Thành hiểu biết cũng có chút , ở trong mắt người khác, nhân tình Cao Đông Thành vô số, phong lưu trác táng , thực tế Cao Đông Thành bị bệnh tiểu đường gần 20 năm , hàng năm bị đau ốm, cơ năng của cơ thể chậm rãi thoái hóa, thậm chí có khả năng sinh sản , trải qua cuộc sống vô tính rất nhiều năm . Nhưng lại là người quật cường , tình nguyện bị người khác mắng hạ lưu, cũng phải giữ sĩ diện.

      Hàng năm ốm đau làm tính tình càng trở nên cổ quái, đám người suốt ngày quay xung quanh a dua nịnh hót, làm cho đối với người khác cực kỳ đề phòng ,ngờ vực vô căn cứ. Mặc dù có nhiều khuyết điểm như vậy, nhưng vẫn là người đàn ông chân chính , phân biết các loại người , ở mặt ngoài tuy rằng hi hi ha ha, nhưng bao giờ kết giao với những người xấu .

      Còn có việc muốn làm, Chu Quân ổn ổn suy nghĩ, xoay người lại cùng Lại Văn , “Cao tiên sinh muốn tôi đưa đến gặp luật sư .”

      Lại Văn cũng dần dần bình tĩnh lại , “Chuyện này xin khuyên nhủ Cao tiên sinh, tôi sao có thể nhận gia sản của chứ ?”

      Chu Quân , “ vậy Cao tiên sinh qua với , có thân thích, có con , có người thích hợp kế thừa gia sản của , tiếp tục phát triển nghiệp của .”

      Lại Văn nhìn Chu Quân, “ sao? theo Cao tiên sinh rất nhiều năm , đối với chuyện công ty cũng hiểu , kế thừa phải rất tốt sao?”

      Chu Quân nhìn thoáng qua Tứ Phương, lại nhìn Lại Văn , “Tôi nghĩ hẳn là cũng biết, Cao tiên sinh đem tài sản cho , cũng có lí do của , huống chi, Cao tiên sinh đối cuộc sống của tôi cũng có sắp xếp .”

      Lại Văn cúi đầu, “Đây là nghiệp vất vả phấn đấu mười mấy năm, tôi có đức gì mà có thể kế thừa chứ ?”

      Chu Quân , “ vẫn nên cùng tôi gặp luật sư .” Cao Đông Thành , nếu Lại Văn đến Đông Hải, lập tức mang đến gặp luật sư nghe di chúc, Cao Đông Thành kỳ rất sợ Lại Văn cự tuyệt.

      Lại Văn , “, tôi muốn về suy nghĩ . Có quyết định rồi tôi lại cho được ?”

      Chu Quân biết làm thế nào , chỉ có thể gật gật đầu, “Được rồi, vậy tôi chờ điện thoại của .”

      Tứ Phương nắm tay Lại Văn ra bệnh viện, hỏi Lại Văn, “Bây giờ trở về sao?”

      Lại Văn có tinh thần , “Chúng ta về trước , ngày mai em đến mình cũng được .”

      với em .” Tứ Phương .

      cần, thời gian dài làm , rất nhiều việc có lẽ chất thành đống rồi , Cao tiên sinh tại thành như vậy , em tới mình cũng sao .”

      Tứ Phương tiếp, dời vấn đề , “ gọi điện thoại cho tiểu Kim, bảo lái xe tới đây .” Tiểu Kim là lái xe Tứ Phương, bây giờ muốn tranh cãi với Lại Văn, bây giờ mệt mỏi , nên nghĩ ngơi , ngày mai chuyện với , nhất định phải tới cùng , bất luận ai lý do gì cũng được.

      “Quay về Vĩnh Châu vẫn còn giờ, em ngủ lát , thấy em mệt lắm rồi .” Tứ Phương sờ sờ đầu , kéo đầu đặt lên vai mình .

      muốn ngủ” Lại Văn , cực kỳ mệt mỏi, rất có tinh thần, nhưng lại muốn ngủ, “Cùng em tâm .”

      Tứ Phương ôm vào trong lòng, “Tán gẫu cái gì?”

      “Em nên làm gì bây giờ? Phải đáp ứng Cao tiên sinh sao đây ?”

      Tứ Phương nghĩ nghĩ, “Vậy em nghĩ như thế nào? ý kiến của tốt nhất là nhận , sợ em mệt , nghiệp của cũng

      Lại Văn ôm cánh tay Tứ Phương, theo lập trường cá nhân của , muốn cự tuyệt , cảm thấy cuộc sống tại rất tốt, thực hạnh phúc mỹ mãn , nếu kế thừa tài sản đó, rất sợ đánh vỡ hạnh phúc tại. Bởi vì nhất định phải bỏ nhiều thời gian trông coi nghiệp , lại phải ở lại Đông hải, như vậy có thể được ? Lại Văn muốn như vậy. Nhưng Cao tiên sinh đối với có ân, khẩn thiết cầu xin như vậy, đáp ứng được sao ? Cũng được.

      Lại Văn ngừng đấu tranh tư tưởng , lầm bầm lầu bầu, “Làm sao bây giờ?”

      Tứ Phương hôn lên cái trán của “Đừng nghĩ nữa , em muốn thê nào , đều ủng hộ em .”

      Lại Văn nở nụ cười, tâm tư cũng chút, trở về lại từ từ nghĩ .

      Xe chạy đến nội thành Vĩnh Châu, Lại Văn đột nhiên , “Dừng xe “

      Tứ Phương hỏi , “Sao vậy ? phải phải về nhà sao?”

      Lại Văn , “Phải mua cho ba ba chút quà chứ, ông cũng biết em mất trí nhớ , nhất định nghĩ mang theo em chơi, bỏ công việc ra ngoài , ông nhất định rất tức giận ? Có gọi điện thoại mắng hay ?”

      Tứ Phương cười, cha quả mỗi ngày đều gọi cuộc điện thoại đến mắng , thúc giục mau trở về, sòng bạc ngừng kinh doanh lâu , Tứ Phương sợ Lại Văn biết mất vui , sau lại ràng nhận điện thoại của ông nữa . tại có lẽ ông giận đến đỏ cả mắt ấy chứ .” sao , năm này thường thường bị ông ấy mắng, bị mắng thành quen .”

      Lại Văn lắc đầu, “ tốt” muốn bởi vì mình ,khiến cha con bọn họ mâu thuẫn, trước kia quan hệ bọn họ thể ,nhưng là ít nhất bọn họ cãi nhau. tại , bởi vì , mâu thuẫn giữa bọn họ càng lớn , chắc Tứ Phương cũng rất khó chịu , từ vất vả , vất vả mới có người cha, kỳ rất quý trọng. Lại Văn muốn làm nhiều chút , làm người con dâu tốt càng, hy vọng có thể hóa giải ý kiến của Hạ Hữu Quân, để cha con bọn họ có thể sống chung tốt , như vậy Tứ Phương mới có thể càng hạnh phúc .

      lắc lắc tay ”Nhanh nào, xem ba ba thích quà gì ? ăn gì ?Uống gì ?”

      Tứ Phương hỏi, “ muốn sao?”

      Lại Văn như đinh đóng cột , “Nhất định phải mua.”

      Tứ Phương nghĩ nghĩ, “Ông ấy thích uống trà, vậy mua trà , những cái khác ông ấy cũng thiếu.”

      Lại Văn nhíu mày, “Mua trà gì? Em hiểu a “

      Tứ Phương vuốt lên lông mi , “Để mua a, hiểu .”

      tìm được cửa hàng trà , Tứ Phương kéo Lại Văn vào siêu thị mua.

      Dọc theo đường , Lại Văn đều có chút yên lòng, chuyện Cao Đông Thành vẫn khiến lo lắng , nhưng cho dù có bao nhiêu hoảng hốt , đều phải nhắc nhở chính mình, trước khi về nhà, nhất định phải mua cho cha chồng lễ vật lấy lòng, muốn ông thực vui vẻ . Đây là cuộc sống về sau của , nên vì cuộc sống hạnh phúc của mình và Tứ Phương mà cố gắng.

      “Đến đây ” Tứ Phương kéo lại , bằng còn muốn ngây ngốc về phía trước.

      “A?” Lại Văn lúc này mới hoàn hồn.

      Tứ Phương tay ôm , để ngồi vào xe đẩy hàng , sau đó đẩy xe vào siêu thị.

      Lại Văn bất giác thét chói tai, “ làm gì vậy ?”

      Tứ Phương vỗ vỗ vai , “Ngồi yên , cần lộn xộn.”

      Lại Văn trừng mắt nhìn , đỏ mặt, ngượng ngùng, tiếng oán giận nho , “Dừng lại , mọi người đều nhìn em.”

      Tứ Phương lơ đễnh, giúp đẩy vào siêu thị, thẳng đến quầy trà . muốn tốc chiến tốc thắng, Lại Văn tại tâm tình tốt, còn phải quan tâm việc vặt này , quá mệt mỏi .

      Tứ Phương đứng ở bên quầy chọn lá trà, Lại Văn ngồi ở trong xe đẩy hàng , thẹn thùng cúi đầu.

      đến 2 phút, Tứ Phương cũng chọn xong loại trà, thanh toán tiền, đưa hộp lễ vật cho Lại Văn, “ mua rồi nè “

      Lại Văn nhìn , “ chọn kỹ rồi chứ a? Ba ba thích loại này chứ ?”

      Tứ Phương cười, “Yên tâm , ông ấy rất thích uống loại hương vị trà Phổ Nhị *này. Thấy em mua cho ông ấy loại chè này , ông ấy rất vui .”

      * ( loại chè được sản xuất ở vùng Vân Nam, Trung Quốc, được ép thành từng bánh)

      Lại Văn ôm lấy hộp lễ vật , “Hừ, em thích tìm tính sổ đâu .”

    2. Co dai

      Co dai Active Member

      Bài viết:
      160
      Được thích:
      146
      Chương 74

      Vương thúc đứng ở ngoài cửa đón bọn họ, ông vừa thấy Lại Văn, liền bước lên phía trước bắt tay “Lại Văn, nhớ lại rồi chứ ?”

      Lại Văn nhìn vị trưởng bối hiền lành trước mặt này, người luôn dõi theo tình bọn họ vì bọn họ mà bỏ nhiều tâm sức , bây giờ ông lại vui vẻ cầm lấy tay , làm cho Lại Văn cực kỳ xúc động, cầm lại tay Vương thúc “Đúng vậy, Vương thúc, tôi nhớ lại .”

      Vương thúc rơi lệ ”Về sau phải sống cho tốt nhé, nếu Tứ Phương bắt bạt cứ cho tôi biết, tôi mắng cậu ấy, cũng nên giận dỗi với cậu ấy!” Vương thúc sợ cả đời chưa kịp tức giận , Tứ Phương sợ dằn vặt kịp rồi .

      Lại Văn nghẹn ngào , “Yên tâm Vương thúc, cho dù ấy đánh tôi , tôi cũng chạy trốn nữa .”

      Tứ Phương quay sang , “Này , các ngươi đây là làm sao? Vương thúc, chú yên tâm , về sau nếu cãi nhau, tôi quỳ tấm ván giặt quần áo, xin Lại Văn tha thứ ta, tuyệt đối làm ấy đau lòng ”

      lại xoa khuôn mặt Lại Văn, “Ai, khóc cái gì? đánh em , chỉ cần em về sau đánh , phải thắp hương cảm ơn trời đất rồi .”

      Lại Văn bật tiếng cười, đẩy Tứ Phương “ bừa cái gì vậy ?”

      Tứ Phương rầy rà thêm ” cũng bừa mà ”

      Lại Văn cười trừng mắt , đưa tay nhéo vào phần thịt lưng , Tứ Phương cố ý la hét lên , làm cho cười vui vẻ.

      Vương thúc nhìn hai người như hai đứa trẻ ầm ĩ, trong lòng rất vui , “ thôi, vào nhà nào , cha cậu nghe hai ngươi về đến nhà , hôm nay quay về rất sớm .”

      Tứ Phương hỏi Vương thúc, “Ông ấy mấy ngày nay có còn nổi bão hay ?”

      Vương thúc thay Hạ Hữu Quân chuyện, “Ông ấy vẫn nổi bão đùng đùng a? Ông ấy cũng phải biết tình hình của Lại Văn như thế nào ? Nghĩ đến cậu làm việc đàng hoàng, cậu cũng nên thông cảm cho ông ấy, dù sao cũng là cha cậu , ngoài miệng chịu thua, nhưng mà trong lòng rất đau lòng cho cậu , biết hai người hôm nay trở về, hôm nay ông ấy trở về rất sớm , ở trong phòng bếp chuẩn bị bữa tối đấy .”

      Tứ Phương khẽ thở dài, kéo tay Lại Văn vào nhà.

      Hạ Hữu Quân ngồi ở phòng khách uống trà, nhìn thấy Tứ Phương và Lại Văn tay cầm tay cùng nhau tiến vào, ông hừ lạnh tiếng, “Còn biết quay về sao ”

      Tứ Phương để ý tới lời ác ý của ông, cầm lấy hộp lễ vật để lên bàn trà trước mặt Hạ Hữu Quân, “Ba, đây là Lại Văn mua cho cha , là trà Phổ Nhị Vân Nam, là loại cha thường uống.”

      Sắc mặt Hạ Hữu Quân dừng chút, đưa tay cầm lấy hộp quà nhìn nhìn, “Xú tiểu tử, Lại Văn làm sao biết ta thích uống cái gì, là con mua hả ?”

      Tứ Phương nở nụ cười, “Phụ thân là nhìn mọi việc, nhưng nếu phải Lại Văn kéo con mua, con làm sao nghĩ đến việc này ?”

      Hạ Hữu Quân bất đắc dĩ nhìn Tứ Phương, “Con bây giờ sao mà càng ngày càng giống vô lại, trước kia mười ngày nửa tháng cũng đánh ra cái rắm, tại hi hi ha ha, ta phải hoài nghi con có phải con ta hay .” Tứ Phương thay đổi rất ràng, trước kia trầm mặc ít lời, cả ngày giống cái như mặt than, mà năm qua , tâm tính lại càng tàn bạo, lời hợp ý ầm ỹ cả lên , mà bây giờ sao , Tứ Phương thấy ông lời khó nghe , chỉ hi hi ha ha đáp lại .

      Tứ Phương kéo Lại Văn ngồi cạnh bên người, “Ba, như vậy tốt sao?” Cuộc sống của tốt lên , mặt làm thế nào cũng ngăn được ý cười tự mãn.

      Hạ Hữu Quân , “Ai tốt ” tính tình Tứ Phương tốt lên , có lợi nhất đương nhiên là Hạ Hữu Quân , trong nhà rốt cục cũng cần gà chó yên nữa .

      Hạ Hữu Quân nhìn thoáng qua Lại Văn, mềm mại ngồi ở bên cạnh Tứ Phương, cúi đầu gì , Hạ Hữu Quân muốn cái gì nhưng cuối cùng vẫn im lặng , thôi để sau rồi từ từ vậy .

      Lại Văn đứng dậy, cùng Hạ Hữu Quân , “Ba, con vào phòng bếp xem chút .”

      tiếng’ ba ‘này trong lòng Hạ Hữu Quân giống như nở hoa , ông ngây ngốc lúc mới , “Được, được , con .”

      Tứ Phương cười nhìn Lại Văn vào phòng bếp, nhìn Hạ Hữu Quân , “Ba, cám ơn .”

      Hạ Hữu Quân ngượng ngùng sờ sờ ót, “Cảm ơn làm gì , con trong mắt chỉ nhìn thấy mỗi ta , ta có thể làm gì nữa chứ ? Ta chỉ có con là con trai, con dâu con nhất định chọn ta , ta tiếp nhận ta , về sau khi già nhất định bị ta ngược đãi.”

      “Làm sao có thể? Lại Văn rất lương thiện .”

      Hạ Hữu Quân bĩu môi, “Dưỡng con vô dụng, cưới con dâu quên cả cha.”

      Tứ Phương nở nụ cười, “Mỗi ngày cùng nhau sống, làm sao có thể quên ngài được chứ , muốn quên cũng quên được.”

      “Các con còn trẻ tuổi, muốn thế nào được cái đó, quản được các con, ta đối với hai con cầu duy nhất chính là nhanh sinh cho ta đưa cháu bảo bối , cha ngươi già , cũng nên an hưởng tuổi già thôi .”

      Này dễ làm, Tứ Phương cười hì hì, “Năm nay nhất định là kịp rồi , sang năm nhất định cho cha ôm tôn tử.”

      “Tiểu tử nhà ngươi, cũng dễ dàng.”

      “Có khó gì đâu ? Con cố gắng , mỗi ngày phấn đấu.”

      “Coi ta già rồi hả , ở trước mặt lão cha ngươi khoe ra cái rắm a.”

      “Cha suy nghĩ nhiều “

      Hạ Hữu Quân chỉa chỉa cái túi bên cạnh, “Có phải tiếng di động của Lại Văn hay ?”

      Tứ Phương sắc mặt trầm xuống, vội vàng lấy di động trong túi Lại Văn ra , là dãy số của Chu Quân.

      cầm lấy di động đến phòng bếp, Lại Văn mặc tạp dề, ở trong phòng bếp chiên cà tím. Tứ Phương đến bên cạnh , “Chu Quân điện thoại.”

      Lại Văn tay bận , chỉa chỉa lỗ tai mình , Tứ Phương bắt máy sau đó để bên tai .

      “ALO ?”

      Lại Văn alo tiếng, sau đó chỉ trầm mặc, biểu tình của càng lúc càng buồn bã . Tứ Phương nóng nảy, lấy điện thoại đặt bên tai mình , bên kia Chu Quân biết thay đổi người , vẫn ngừng như cũ, “… . . cầu lễ tang của mình phải tận lực đơn giản, tro cốt chỉ cần rắc xuống biển…”

      “Cao Đông Thành như thế nào ?” Tứ Phương kinh ngạc hỏi Chu Quân, mấy giờ trước còn tốt , sao giờ đế lễ tang ?

      Cao Đông Thành dừng chút, ngữ khí cực kỳ bi ai, ” hai ngươi rồi, liền đẩy tôi ra ngoài, sau đó từ cửa sổ phòng bệnh nhảy xuống , chết ngay tại chỗ .”

      Tứ Phương kinh ngạc hỏi, “ sao lại muốn làm như vậy?”

      Chu Quân thở dài hơi, ” Thời điểm còn sống, chưa bao giờ bị bệnh tật quật ngã , vĩnh viễn duy trì sạch , gọn gàng , lạc quan, muốn để người khác coi thường , nhưng mà vận mệnh buộc đến bước này, tuyệt vọng, ăn uống chỉ chờ chết, cho tới bây giờ cũng là phong cách của .”

      Tứ Phương nhếch miệng, cũng có phần xúc động , nếu có lựa chọn tốt hơn, Cao Đông Thành chắc chắn nhảy lầu, nhất định chọn phương thức để giữ thể diện, bởi vì đối diện với cái chết ta lại hề coi trọng.

      “Bây giờ còn ở bệnh viện chứ ?” Tứ Phương hỏi.

      “Vâng, Cao tiên sinh có để di thư cho Lại Văn, muốn ấy toàn quyền xử lý hậu của .”

      “Tốt, bây giờ chúng ta qua .”

      Ngắt điện thoại, Tứ Phương ngồi xổm trước mặt Lại Văn, cầm chắt tay , “Đây là chính phương thức lựa chọn của , em cần quá đau lòng được ?”

      Lại Văn lắc đầu, “Làm sao có thể bất ngờ như vậy.”

      Tứ Phương ôm lấy , thấp giọng cùng , “ kiêu ngạo của mình, có suy nghĩ của mình, chúng ta cũng thể hiểu hết được .”

      Lại Văn chua sót , “Đúng vậy, rất nhiều thời điểm chúng ta đều hiểu .”

      Tứ Phương cúi đầu dỗ ”Em đừng buồn , chúng ta lập tức Đông hải, hậu của cần xử lý, giúp em .”

      Lại Văn ngẩng đầu vuốt ve mặt Tứ Phương, nước mắt chảy xuống , “ có để ý hay ?” Để ý vì người đàn ông khác mà rơi nước mắt, vì người đàn ông khác lo hậu .

      Tứ Phương hôn lên môi , “Yên tâm , cũng phải là người hiểu chuyện như vậy.”

      kéo Lại Văn, “Chúng ta lập tức .”

      Bước qua phòng khách, Hạ Hữu Quân hỏi bọn họ ”Các con sao vậy ? ăn cơm sao ?”

      Tứ Phương đột nhiên nhớ tới Lại Văn còn chưa ăn cơm tối, cơ thể nhất định chống đỡ được, vội vàng quay lại phòng bếp, từ trong tủ lạnh cầm lấy mấy thứ thực phẩm chín có thể ăn được , sau đó kéo Lại Văn ra cửa.

      ***

      Đứng ở tảng đá, bên bờ biển sóng vỗ cuộn trào, Lại Văn đem tro cốt Cao Đông Thành chút chút rải xuống biển, gió biển thổi mạnh , đem tro cốt thổi xa hơn, giống như có thể chìm vào sâu dưới đáy biển sâu thẳm . Bên chân Lại Văn đặt cái mày hát , bài hát tiếng vui nhộn cũng theo gió bên bay xa , những nốt nhạt sinh động khiến khí bi thương cũng nhàng hơn .

      Lại Văn nhìn mặt biển xa xa, đây là hoàng hôn sau ngày Cao Đông Thành mất , ráng màu chiếu rọi mặt biển, cảnh đẹp mỹ lệ , tro cốt cùng tiếng nhạc vui được gió thổi xa .

      Di thư Cao Đông Thành để lại cho Lại Văn rất đơn giản, viết ở laptop, cũng chỉ ngắn gọn vài câu: An An, tôi rồi, cần đau lòng , chỉ mong đem tro cốt của tôi rải xuống biển , ở dưới ánh chiều tà, tôi muốn nghe bài hát mà tôi nhất .

      Chạng vạng hôm nay ráng màu đầy trời, trong khí phiêu đãng bài hát mà Cao Đông Thành nhất, Beach boy <Wouldn’ t it be nice >

      Rất nhiều lúc , bọn họ cùng nhau nghe bài hát này , lúc ấy Cao Đông Thành hay với , “Đây là bài hát mà tôi thích nhất .”

      Có lẽ chuyện này cũng là chuyện xưa, khiến đối với bài hát này nhớ mãi quên.

      Lại Văn ngồi ở tảng đá, nhìn mặt trời đỏ rực bờ phía chân trời . hy vọng Cao Đông Thành có thể ở thiên đàng gặp lại người ấy , cuối cùng bọn họ có thể tha thứ cho nhau, sau đó sống những ngày hạnh phúc .

      Tứ Phương cùng Chu Quân đứng ở xa xa, nhìn nhất cử nhất động của Lại Văn. thời điểm Cao Đông Thành còn sống vốn thích nhìn thấy Tứ Phương, đừng chết, Tứ Phương cũng hơn gì, nên để Lại Văn mình làm việc này, như vậy nếu Cao Đông Thành trời có linh, cũng vui vẻ .

      Tứ Phương thấy Lại Văn ngồi ở tảng đá lâu, lại biểu gì , có chút sốt ruột .

      “Tôi qua gọi ấy .” cùng Chu Quân .

      “Để ấy ngồi lại lát .” Để ấy có ít thời gian điều chỉnh lại cảm xúc.

      Tứ Phương để ý đến, mà thẳng đến chỗ Lại Văn, chuyện Cao Đông Thành xong , tại muốn dẫn Lại Văn quay lại Vĩnh Châu. biết lúc này đây phải thời điểm nên ghen tị, nhưng thấy ngồi ở đó lâu như vậy, đến khi trời mờ mịt , vẫn ngồi trầm tĩnh như vậy , giống như đối với Cao Đông Thành có vô hạn niềm thương nhớ, điều này khiến nhịn được ghen tị .

      đến vỗ vỗ vai Lại Văn “Em sao rồi ?”

      Lại Văn quay đầu, “Em ổn .”

      <Wouldn’ t it be nice > bài hát còn vang lên ngừng , Tứ Phương đưa tay tắt máy nhạc, sau đó kéo Lại Văn lên ”Chúng ta quay về .”

      Lại Văn ôm cổ , vùi đầu vào trước ngực , “Chúng ta về sau phải sống tốt , sinh mệnh rất yếu ớt , phải sống thọ đến trăm tuổi biết ? Ít nhất thể chết trước em, như vậy em rất sợ hãi.”

      Tứ Phương vuốt ve lưng ”Về sau thường xuyên rèn luyện thân thể, cố gắng , nhất định chết sau em ”

      Lại Văn , ” Bài hát vừa mới nãy dễ nghe ? về sau lễ tang của em cũng muốn dùng nhạc nhàng như vậy , như vậy thân nhân, người mới có thể bớt thương tâm chút .”

      Tứ Phương sờ sờ đầu , “Đừng bừa , chúng ta trở về .”

      Tứ Phương cùng Chu Quân , “Chúng ta quay về Vĩnh Châu .”

      Chu Quân ngăn bọn họ lại, “ được a, Lại Văn phải nghe xong di chúc mới có thể trở về .”

      Tứ Phương hỏi , “Nhất định phải như thế sao?”

      Chu Quân gật đầu, “Nhất định, nếu Cao tiên sinh bây giờ còn còn sống, Lại Văn đối di sản có ý kiến gì, còn mới có thể thay đổi , nhưng mà tại, mất, di chúc phải được thực , cho nên Lại Văn nhất định phải nghe.”

      Chuyện này Lại Văn suy nghĩ lâu, có kết luận, “Vậy thôi, bây giờ chúng ta .”

      Tứ Phương quay đầu nhìn Lại Văn, Lại Văn nhìn cười cười, “Em có quyết định , Cao tiên sinh có ơn với em, tại qua đời, em càng thể làm trái ý tứ của .”

      Nếu Lại Văn có quyết định, Tứ Phương thêm , qua , mặc kệ có quyết định gì , đều ủng hộ .

      Chu Quân thấy bọn họ đồng ý , liền gọi điện thoại cho luật sư Cao Đông Thành, bởi vì tại là thời gian tan tầm, Chu Quân muốn luật sư tăng ca, bọn họ lập tức đến .

      Đến nơi , luật sư của Cao Đông Thành chuẩn bị tốt văn kiện tư liệu ở văn phòng chờ bọn họ .

      Luật sư hỏi Chu Quân, “Vị này chính là tiểu thư Hách Lại Văn sao?”

      Lại Văn nhìn luật sư mỉm cười gật gật đầu, “Xin chào , tôi chính là Hách Lại Văn.”

      “Tốt lắm ,bây giờ tôi bắt đầu tuyên đọc di chúc ” đầu tiên luật sư đọc phần công chứng , sau đó bắt đầu đọc di chúc. di chúc Cao Đông Thành phân ra ràng, công ty giải trí truyền thông 65% cổ phần công ty để lại cho Lại Văn, lấy cổ phiếu hai ngày tính toán, 65% công ty cổ phần giá trị là 58 triệu. Ở ngân hàng là 2. 5 triệu, toàn bộ tiền mặt này, hiến cho viện nghiên cứu bệnh tiểu đường ở Los Angeles Mỹ, tận sức cho việc nghiên cứu bệnh tiểu đường. ở nước Mỹ, , Canada và Đông hải có số căn nhà , bất động sản đó để lại cho Chu Quân, mấy bức họa danh gia trân quý, tặng cho gia đình bác sĩ của Trương bác sĩ. Mặt khác lấy ra trăm vạn tiền mặt làm phí nghỉ việc , bồi thường số cho người giúp việc hàng năm. Về phần tình nhân của , ở trong di chúc của cũng nhắc tới.

      Luật sư sau khi tuyên đọc xong di chúc, mọi người đều mảnh im lặng. Lại Văn là ngờ Cao Đông Thành lại đưa cổ phần công ty cho , chu Quân cũng ngờ, Cao Đông Thành cho nhiều như vậy, cũng biết đám oanh oanh yến yến, mấy nàng có phần trong di chúc , biết náo loạn như thế nào đây , muốn đem mấy nàng đuổi ra khỏi đó phỏng chừng hơi bị khó . Hai ngày tổ chức tang này , đám phụ nữ kia náo loạn ít, nếu phải Tứ Phương cho bảo vệ canh giữ mấy nàng , chứng mấy nàng náo loạn càng hung.

      Tiếng chuông di động đánh vỡ trầm mặc, là di động Chu Quân, nhận điện thoại , bên kia biết gì đó, kinh hô, “ sao lại muốn như vậy?”

      “Ngươi điều tra nguyên nhân, phải nhanh chút.”

      “Các ngươi đừng có gấp, ngày mai thông báo .”

      … . .

      Chờ Chu Quân tắt điện thoại, Lại Văn hỏi , “Có phải công ty xảy ra chuyện hay ?”

      Chu Quân , “Gavin gọi điện thoại đến , Trương Triệu Huy muốn hủy bỏ hợp đồng , mặt khác lại hỏi di chúc Cao tiên sinh, muốn biết ai là người kế thừa công ty.”

      Chuyện này nhất định phải giải quyết, phải nghĩ chút, Lại Văn liền đau đầu, tại cuộc sống của rất hạnh phúc, để mỗi ngày ở Đông Hải xử lý công việc , phải ở xa Tứ Phương, là chịu nổi.

      Tứ Phương thấy Lại Văn cau mày, cũng biết phiền não cái gì, tính muốn hỏi Chu Quân, “Chu tiên sinh ở công ty giải trí Đông Thành làm việc lâu?”

      Chu quân nghĩ nghĩ, “Cẩn thận mà tính , cũng hơn bảy năm.”

      Tứ Phương còn , “Vậy Chu tiên sinh đối với việc quản lý công ty hẳn là rất quen thuộc?”

      Chu Quân biết có ý tứ gì, cẩn thận , “vậy sao ?”

      Tứ Phương kéo tay Lại Văn , chuyện với , cũng là cho Chu Quân nghe, “Chu tiên sinh đối với quản lý công ty quen , thấy nên tìm người co kinh nghiệm cũng như hiểu biết về công ty để thay em quản lý nó .”

      Lại Văn còn chưa gì, Chu Quân hỏi Tứ Phương, “Vì sao muốn tìm người lần nữa?”

      Tứ Phương nhìn , ” công ty lớn như vậy, kinh nghiệm Lại Văn vẫn đủ, tìm người bí mật, có thể giúp ấy xử lý công việc thông thường, đương nhiên tôi cũng cố gắng làm quen với lĩnh vực mới này, tôi cũng có thể giúp Lại Văn.”

      Chu Quân cũng thể cái gì, chỉ có thể , “Được rồi.”

      Tứ Phương lại ”Kỳ tôi hi vọng nhất là Chu tiên sinh thăng lên làm tổng giám đốc , quản lý mọi chuyện hằng ngày của công ty, đây là điều tôi mong nhất .”

      Chu Quân ngồi ngay ngắn lại , lời Tứ Phương có thiện ý, cảm nhận được , “Tôi sau khi tốt nghiệp, theo Cao tiên sinh , chuyện công ty, tôi quả rất quen thuộc, người ta giỏi bằng làm quen , huống chi đối với công việc khác tôi cũng quen , hơn nữa Cao tiên sinh đối với tôi hết lòng quan tâm giúp đỡ, tôi rất cảm kích.” lại hỏi Tứ Phương, “Vậy ban giám đốc bên kia có thể đồng ý ?”

      Nhưng mà vừa hỏi xong lại đột nhiên tỉnh ngộ , trước mắt Hạ Tứ Phương có được 20% cổ phần công ty giải trí Đông Thành, là đại cổ đông thứ hai của công ty, cơ bản còn lại vài cổ đông làm gì có quyền lên tiếng.

      Tứ Phương nở nụ cười, “Ngươi hẳn là biết , khi đó tôi mua rất nhiều cổ phần công ty.”

      Chu quân vội lau mồ hôi , “Nhớ rồi , ngượng ngùng.”

      Tứ Phương thèm để ý, “ sao , quan trọng nhất là chúng ta phải tín nhiệm lẫn nhau , cùng nhau xử lý công việc . Về sau vấn đề lớn trong công ty, có thể trực tiếp báo với tôi .” căn bản muốn Lại Văn phải lo lắng đến công việc, chỉ cần vô ưu vô lự ở bên cạnh là được .

      Lại Văn thấy người bàn bàn kết luận mọi việc , hoàn toàn để ý đến , căm tức , “này , các ngươi sao vậy ? Cũng hỏi ý kiến của tôi sao ?”

      Tứ Phương ôm vào trong lòng, “Ồ, vậy ý kiến của em là gì a?”

      Lại Văn kỳ có cái rắm ý kiến, Chu Quân trước kia là trợ lý Cao Đông Thành, xử lý các vấn đề to nho trong công ty, so với càng có kinh nghiệm hơn, có Chu Quân hỗ trợ quản lý công ty giải trí Đông Thành, kỳ rất yên tâm. chỉ là thấy hai người họ thèm hỏi ý kiến của , cho nên liền cố ý làm ồn ào thôi .

      Tứ Phương chọc , “ , ý kiến gì?”

      Lại Văn bĩu môi, “ ý kiến”
      Trâu thích bài này.

    3. Co dai

      Co dai Active Member

      Bài viết:
      160
      Được thích:
      146
      Chương 75

      Tứ Phương cùng Lại Văn ở lại Đông Hải ở đêm, bởi vì sau khi cùng Chu Quân đạt tới thỏa thuận , sáng hôm sau , bắt đầu mở hội nghị cổ đông cùng hội nghị nhân viên công ty , tuyên bố di chúc của Cao Đông Thành, và việc Chu Quân nhậm chức . Bởi vì Lại Văn và Tứ Phương vừa là cổ đông thứ nhất cùng thứ hai, cho nên trong hội cổ đông cũng có dị nghị gì. Nhưng là hội nghị nhân viên lại có vẻ hơi lâu, bởi vì có hai người quản lí có vẻ vừa lòng , trong đó lấy Gavin cầm đầu, cảm thấy nhất thời thể hiểu được , Cao An An sao lại biến Hách Lại Văn ? ta phải rời công ty, rời khỏi Cao Đông Thành rồi sao? Sao bây giờ lại quay lại , vì sao? Vì sao Cao Đông Thành lại đem tài sản cho ta ? trước kia quá xem Lại Văn, tại Lại Văn đột nhiên biến thành chủ nhân của công ty giải trí Đông Thành, quen.

      Tứ Phương chờ Chu Quân phát biểu với nhóm quản lý xong, sau đó lấy lời tổng kết : “Các vị, như mọi người thấy , tôi và vợ tôi tại là cổ đông lớn nhất của công ty giải trí Đông Thành , chúng tôi được cố nhân nhờ vả , bằng cố gắng lớn nhất, bảo vệ công ty này , hơn nữa khiến nó phát triển càng lớn mạnh, mỗi nhân viên , mỗi quản lý , chúng ta hãy cùng nhau cố gắng để tương lai hưởng thụ vinh quang của công ty giải trí Đông Thành. Tôi đây, sinh ra lỗ mãng, đối với lĩnh vực này cũng quen thuộc, cho nên chúng tôi tiến cử Chu Quân vào vị trí tổng giám đốc công ty, phụ trách những công việc hằng ngày của công ty, tôi hy vọng mọi người tích cực phối hợp công việc với Chu Quân, để nâng cao công ty giải trí Đông Thành thêm bước. Về phần những người cùng chung chí hướng , chúng tôi cũng ngăn trở con đường tiền đồ rộng lớn của mọi người , nhưng mong mọi người hãy quang minh chính đại mà ra , tôi hy vọng nghe thấy tin tức gì hay , tôi là người làm việc thô lỗ, đắc tội với mọi người tốt lắm. Đương nhiên tôi biết mỗi người ở đây đều làm việc rất tận tụy , hy vọng mọi người tiếp tục, đến cuối năm, cho kết quả tốt nhất , tôi suy xét đến việc chia cổ phần công ty.”

      Tứ Phương vừa đấm vừa xoa sau khi những lời này , nhóm lớn nhóm đều yên tâm , tuy rằng đổi ông chủ mới, nhưng chỉ cần chính mình công tác xuất sắc, vẫn có thể hưởng lợi hậu hĩnh, thậm chí so với trước kia chỉ có hơn. Gavin lúc này cũng khôn ngoan , cũng hiểu thế nào là kẻ thức thời , đầu vỗ tay, “Tốt, tốt, ông chủ rộng lượng , mọi người nên nỗ lực hơn nữa.”

      Lại Văn liếc cái, gì . Gavin tuy là người hơi đáng ghét chút, lại có lòng dạ hẹp hòi ,ẻo lả, nhưng kinh nghiệm rất phong phú, nghiệp vụ cũng tinh thông, người nào là con người toàn vẹn, vẫn nên cho cơ hội .

      Sau khi kết thúc hội nghị , Tứ Phương cùng Chu Quân xác nhận ít văn kiện và điều lệ công ty, sau khi làm xong cũng đến giữa trưa . Tứ Phương mang Lại Văn ăn cơm, cơm nước xong lại quay về Vĩnh Châu.

      Xe chạy đến Vĩnh Châu liền đến bệnh viện, Lại Văn hỏi Tứ Phương, ” Sao vậy ạ ? Tự nhiên lại đến đây ?”

      Tứ Phương lái xe vào bãi đỗ xe, “Việc hai ngày nay quá nhiều , lại bận rộn liên tục , vụ chấn động não lần trước của em còn chưa làm kiểm tra lần thứ hai đâu.”

      Hai ngày nay cảm xúc lúc lên lúc xuống , Lại Văn quên mất chuyện này .”Chắc có chuyện gì đâu , mấy ngày nay em cũng có cảm giác gì.”

      Tứ Phương qua giúp mở cửa xe, “Vẫn nên kiểm tra lại xem, như vậy mới có thể yên tâm.”

      Vì để yên tâm, Lại Văn đành nghe lời theo vào làm kiểm tra.

      Sau khi có báo cáo cuối cùng, Lại Văn rất khỏe mạnh, chấn động não lần trước cũng có di chứng gì. Tứ Phương rất vui vẻ, nhưng Lại Văn lại mệt muốn chết , hô to, “Mệt chết mất , chết đói mất thôi .”

      Tứ Phương ôm đến bãi đỗ xe, “Muốn ăn cái gì? mua cho em.”

      Lại Văn nghĩ nghĩ, “Em muốn ăn kem ly.”

      Tứ Phương giúp cài dây an toàn, “Được, chúng ta đến cửa hàng Haagen-Dazs.”

      Lại Văn , “ vào trong đó, chúng ta siêu thị , nơi đó cũng có rất nhiều kem ly.”

      phải ở Haagen-Dazs ăn ngon hơn sao ?”

      Lại Văn cười, “Chúng ta siêu thị có thể thuận tiện mua đồ ăn “

      Tứ Phương liếc cái, “Chắc đầu bếp mua xong rồi .”

      “Em mua vài món đặc biệt , hôm nay trở về nấu cơm cho và ba ba ăn.”

      Tứ Phương xoa xoa đầu , “Em cũng đừng lo nữa , để đầu bếp làm .”

      Lại Văn , “Kia giống, con dâu tiết kiệm, khẳng định phải nấu cơm , huống chi nấu cho hai người ăn, em cũng rất vui vẻ.”

      Tứ Phương ôm cổ “Bảo bối, hạnh phúc.”

      Lại Văn cũng ôm lấy , “Em cũng rất hạnh phúc.”

      Hai người nhịn được bắt đầu hôn môi, càng hôn càng nghiện, hôn đến mức thiên hôn địa ám.( trời đất mù mịt)

      ***

      Lại Văn sau khi về nhà liền vào phòng bếp nấu cơm , đầu bếp có việc gì làm, đành ở bên làm trở thủ cho . Hạ Hữu Quân cũng quay về nhà , Tứ Phương ngồi ở phòng khách cùng ông chuyện phiếm.

      “Các ngươi cả ngày đâu vậy ?”

      “Chúng con Đông Hải có chút việc.”

      Hạ Hữu Quân oán giận, “Gần cả tháng này , con đều đông chạy tây chạy , sòng bạc ngừng kinh doanh rất lâu rồi, con còn muốn làm việc hay a, là công việc quan trọng hay là phụ nữ quan trọng ?”

      Tứ Phương muốn cùng ông tranh cãi, “Con đến phòng bếp xem Lại Văn làm thế nào .” đứng lên phòng bếp.

      Hạ Hữu Quân giọng thầm, “Đem vợ sủng lên trời , về sau con đừng có mà khóc.”

      Tứ Phương kỳ đều nghe thấy , cười cười, cũng quay đầu lại phản bác , thế hệ trước mang chủ nghĩa đàn ông quá lớn , coi tình tuổi trẻ rất nhiều .

      vào phòng bếp, thấy Lại Văn ở chiên cá, nồi canh bên cạnh cũng sùi bọt , lo lắng cá bị cháy , kề mặt gần đến chảo cá , lẩm nhẩm chút lại chạy nhanh rời .

      Tứ Phương lấy cái xẻng chiên trong tay , “ đến đây “

      Đầu bếp chính vội vàng lại , “Em đến đây ,em đến đây .” Nữ chủ nhân nhất định phải tự mình làm, có biện pháp, đành phải đứng ở bên cạnh nhìn.

      lát Tứ Phương lại cầm cái xẻng chiên cá ”À, cậu đầu bếp hôm nay tan tầm trước .”

      Đầu bếp trong lòng lo lắng , bị đuổi việc chứ, tiền lương ở đây rất cao, chủ nhân lại cầu cao, ta làm việc rất hài lòng.

      Tứ Phương vỗ vỗ vai đầu bếp, ” Ngày mai cậu lại đến, phu nhân hôm nay có hứng , cho nên muốn nấu cơm, mỗi ngày nấu thế này ấy rất mệt , về sau để nấu cơm, nếu phu nhân tiến vào, cậu để ấy làm chút là được .”

      Lại Văn nắm quyền đấm vào phía sau lưng Tứ Phương, “Này , Em nấu cơm vẫn còn ngon mà .”

      Tứ Phương cố ý hỏi “Vậy em về sau Kha tiên sinh cần tới nữa ?”

      Lại Văn nhìn đầu bếp, liên tục xua tay, “Em lại như vậy “

      Tứ Phương mục đích đạt thành, nhìn đầu bếp , “Cậu về sau vẫn là an tâm làm , phu nhân nếu có hứng thú, để ấy làm phần đồ ăn đơn giản là được .” Tứ Phương muốn Lại Văn mệt mỏi, chỉ cần có hứng thú vào phòng bếp giúp đỡ được .

      Tứ Phương làm cá trích kho tàu, Lại Văn ở bên xào rau dưa.

      Đồ ăn sau khi bưng lên bàn, Hạ Hữu Quân khó được câu lời hay, “Đều là Lại Văn làm đây sao? Thoạt nhìn thực ngon .”

      Tứ Phương nghe cha như vậy, cũng cao hứng, “Đúng vậy, đều do Lại Văn làm , ba, Lại Văn lợi hại mà .”

      Hạ Hữu Quân lấy đũa gắp đồ ăn vào trong bát, “Màu sắc phối hợp tốt lắm, còn mùi thế nào , ta phải ăn qua mới biết được.”

      Lại Văn bới hai bát cơm, đặt trước mặt Hạ Hữu Quân cùng Vương thúc, sau đó lại bới cơm cho Tứ Phương, cuối cùng mới ngồi xuống ăn cơm.

      Tứ Phương gắp miếng thịt bò, cẩn thận đem cá lấy xương sạch , để vào trong bát Lại Văn, “Nhanh ăn , em làm lâu như vậy .”

      Tứ Phương ở trước mặt hai trưởng bối làm như vậy, Lại Văn có chút ngượng ngùng, đỏ mặt , vội vàng vùi đầu ăn thịt bò.

      Vương thúc thấy đôi vợ chồng son thân mật lại ôn nhu, trong lòng ông cũng cực kỳ vui vẻ, hạnh phúc cỡ này quả là dễ mà có a, “Lão hạ, Lại Văn làm đồ ăn ngon chứ ?” Ông quay đầu hỏi Hạ Hữu Quân, Vương thúc hy vọng lão Hạ lời lòng, cần khó xử hai tiểu hài tử này, người trẻ tuổi cố gắng lâu như vậy mới có cuộc sống hạnh phúc, làm trưởng bối cũng nên duy trì giúp bọn họ a, cho dù gọi là tốt , cũng đừng quấy rầy bọn họ.

      Hạ Hữu Quân sao hiểu ý tứ của ông , trong lòng ông lầm bầm lầu bầu, những người này quá quan tâm, giống như ta nuốt chửng Lại Văn bằng . Rất ràng về sau Lại Văn khẳng định là con dâu của ông , , ông khó dễ nó nữa . Cho dù về sau đối với Lại Văn có ý kiến gì, ông đại nam nhân cũng chỉ có khả năng ở trước mặt con mình quát mắng , ông cũng đến mức nhàm chán tìm Lại Văn gây phiền phức . Nhìn ánh mắt chờ mong của Tứ Phương, ông thầm mắng “Xú tiểu tử”, nhưng trong miệng lời lại là lời hay, “Cũng tệ lắm, ăn ngon .” Vốn ông phải là người giỏi ăn , có thể như vậy, quá tốt lắm rồi .

      Sau khi ăn cơm xong, Hạ Hữu Quân cố ý hỏi Tứ Phương, “Con ngày mai làm chứ ?”

      Tứ Phương vùi đầu ăn cơm, trả lời.

      Hạ Hữu Quân lại oán giận, “Con bao lâu nay đến công ty , công việc nhiều như vậy , lão ba ngươi cũng phải mệt chết .”

      ngoài ý liệu, quả nhiên Lại Văn cũng khuyên Tứ Phương, “ tại cũng có chuyện gì , ngày mai nên làm .”

      Tứ Phương gật gật đầu, “ừ , biết, ngày mai làm.”

      Hạ Hữu Quân đắc ý nở nụ cười, vẫn là chính mình thông minh, hiểu được tâm lý Tứ Phương, ha ha.

      Tứ Phương tắm xong , thấy Lại Văn đổi vỏ chăn, qua giúp , sau khi xong Tứ Phương ôm Lại Văn bổ nhào giường, gắt gao đè nặng thân thể của ”Ha ha, hạnh phúc a.”

      Đây là lần thứ hai trong hôm nay Tứ Phương như vậy, Lại Văn ôm cổ , “Đứa ngốc…”

      Tứ Phương giật khuôn mặt , “Vừa rồi ở bàn cơm, vì sao lại phụ họa theo cha ?”

      “Ông khi đó như vậy, nhất định là muốn em khuyên ? Làm con dâu cũng phải nghe lời cha chứ, huống chi chỉ cần làm, lại phải chuyện gì khác a.”

      Tứ Phương lại muốn làm , muốn mang Lại Văn ra ngoài du lịch , “Ai, ngày mai phải làm rồi , vợ à, hôn cái, an ủi chồng em chút

      Lại Văn bèn hôn phát , dùng lời buồn nôn hề hề dỗ ”Chồng à ngày mai làm , sáng mai em nấu cơm cho chồng a .”

      Tứ Phương đưa tay vói vào áo ngủ , “Vợ tốt quá.”

      Lại Văn nhéo tay ”Vợ tốt như vậy, sao còn kéo áo vợ chứ .”

      Tứ Phương ngụm ngậm lấy môi , mơ hồ , “Vợ đáng thế này , cho nên phải nhiều .”

      Lại Văn bị hôn thở nổi, cũng nên lời.

      Ngọt ngào ban đêm vừa mới bắt đầu, Tứ Phương thề phải làm đến hừng đông.

      ***

      Buổi sáng ngày hôm sau, Lại Văn dậy làm bữa sáng cho Tứ Phương.

      Tứ Phương xoay người sờ bên cạnh thấy đâu , lập tức tỉnh, nghĩ đến buổi sáng hôm nay Lại Văn qua làm bữa sáng cho , dép lê cũng mang, chạy đến phòng bếp lầu tìm Lại Văn.

      Lại Văn chiên trứng ốp lếp, Tứ Phương từ sau lưng ôm lấy “Sao lại tỉnh sớm như vậy?” còn tưởng rằng Lại Văn muốn ngủ nhiều chứ, tối hôm qua bọn họ làm đến tận khuya, hôm nay Lại Văn sớm như vậy dậy , rất cho mặt mũi nha , có kém như vậy sao ? Vợ thế nhưng mệt mỏi gì cả .

      Lại Văn , “Ngày hôm qua phải đáp ứng làm bữa sáng sao, trong đầu em luôn luôn nhắc nhở chuyện này, như vậy sáng sớm có thể ngủ dậy quá muộn.” lo lắng ngủ dậy muộn, thể nấu cơm cho Tứ Phương, làm, cho nên vẫn nhắc nhở bản thân thể ngủ quên .

      Tứ Phương khẽ hôn vào thái dương của , “Lần sau cần như vậy , ăn bữa sáng cũng sao nào, làm sao lại để em vất vả như vậy được .”

      Lại Văn lắc đầu, “Đều đáp ứng rồi .”

      làm sao ” Tứ Phương chỉ vào bữa sáng phong phú bàn cơm hỏi, “Làm sao lại nấu nhiều như vậy?”

      Lại Văn đem đĩa trứng gà để lên bàn cơm, “ thể chỉ có mình ăn a, ba ba cùng Vương thúc sao ?”

      Tứ Phương rất muốn , đầu bếp làm cho họ .

      “Khụ” Hạ Hữu Quân ở phía sau bọn họ khụ tiếng, Lại Văn vội vàng giãy khỏi vòng ôm của Tứ Phương , xoay người hướng Hạ Hữu Quân , “Ba, ba tới ăn bữa sáng .”

      Hạ Hữu Quân liếc con cái , “Được , ta cũng rất đói bụng rồi .”

      ***

      Tứ Phương sau khi làm , Lại Văn liền ở nhà dọn dẹp , dọn dẹp phòng bếp lần nữa, sau đó lại bắt đầu giặt quần áo, phơi quần áo, ủi quần áo , quần áo của Tứ Phương đều được ủi thẳng tắp.

      Nhanh đến mười giờ , Tứ Phương gọi điện thoại cho , muốn đưa cơm trưa đến văn phòng cho .

      Lại Văn thầm oán sao sớm chút? Có thể sớm chuẩn bị chút a, bây giờ trễ thế này, em mà bắt đầu nấu , chẳng phải phải đợi lâu sao , nếu ngày mai đưa được .”

      Tứ Phương đồng ý, chết sống cũng muốn hôm nay phải bắt đưa cơm .

      Lại Văn bất đắc dĩ, vậy được rồi, chỉ có thể làm nhanh chút .

      Lại Văn lấy nguyên liệu nấu trong tủ lạnh ăn, rất nhanh làm món mặn , món xào lại thêm món canh, đựng trong hộp giữ ấm , vội vàng chạy tới công ty Tứ Phương.

      Lái xe đại khái nghe được mệnh lệnh của Tứ Phương, chờ ở ngoài cửa, Lại Văn biết địa chỉ công ty Tứ Phương, còn chuẩn bị gọi điện thoại hỏi ở đâu.

      Bước xuống khỏi xe ,Lại Văn bị đống người làm cho hoảng sợ a ,chỉ thấy trước quảng trường công ty đứng rất nhiều người, đông người tây người , có quy luật gì, mỗi người đều mặc trang phục chỉnh tề, mặt nở nụ cười, đây là làm sao a?

      Lại Văn xuống bậc cấp , tiến gần trẻ hỏi ”Mọi người làm sao vậy ? Mọi người đều là nhân viên công ty sao?”

      cười gật gật đầu.

      Lại Văn lại hỏi, “Mọi ngươi làm gì vậy ? Kháng nghị sao? Công ty có vấn đề gì a ?” Hôm nay có mưa bụi, nhiều người đứng ở chỗ này như vậy, rất nhiều người quần áo cùng tóc tai hơi hơi ướt. Khẳng định có chuyện gì, bằng sao phải đứng ở đây , Lại Văn đoán .

      kia vẫn cười, cũng có trả lời câu hỏi của .

      Lại Văn thấy này để ý tới , quyết định nhanh lên hỏi Tứ Phương chút, nhiều người đứng ở trước cửa như vậy, nhất định biết nguyên nhân. Lại Văn cầm hộp giữ ấm vào cửa, rất nhanh lên lầu 3, nữ thư ký đứng ở lầu 3 chờ , “Hạ phu nhân, bên này, Hạ tiên sinh chờ .”

      Lại Văn theo sau thư ký , tới văn phòng Tứ Phương. Tứ Phương ngồi ở trước bàn dài , thấy Lại Văn tiến vào, vội vàng đứng lên, “Tới rồi “

      hướng thư ký khoát tay, nữ thư ký mỉm cười rời khỏi văn phòng, còn nhàng đóng cửa lại .

      Lại Văn đem hộp giữ ấm để lên bàn Tứ Phương, sau đó hỏi Tứ Phương, “Dưới lầu là chuyện gì xảy ra vậy ? Sao có nhiều người như vậy?”

      Tứ Phương bộ dáng tin , “Có sao? Dưới lầu có người ?”

      Lại Văn nóng nảy , kéo tay Tứ Phương đến phía trước cửa sổ, sốt ruột chỉ vào đám người phía dưới, “ xem, rất nhiều người đứng ở đó “

      Tứ Phương còn gì, Lại Văn muốn hét ầm lên, hóa ra, hóa ra nhiều người như vậy phải đứng lung tung, bọn họ sắp xếp từ trước hai chữ tiếng ‘MARRY ME ‘

      Tứ Phương từ trong túi quần lấy ra cái hộp nhẫn, quì gối xuống , mở hộp nhẫn trong tay ra , chiếc nhẫn với viên kéo kim cương màu phấn hồng 25 Carat nằm ở trong đó , ánh ngọc lóng lánh đến loá mắt. Chiếc nhẫn này là do Tứ Phương nửa năm trước ở hội đấu giá Mỹ đấu giá thắng với giá trị 2. 5 triệu. Hôm nay rốt cục cũng có thể tại đây, trong thời khắc quan trọng nhất, trao nó cho .

      Lại Văn muốn khóc, che miệng , thể tưởng được Tứ Phương vì chuẩn bị lớn niềm vui cùng ngọt ngào như vậy.

      Tứ Phương cũng bình tĩnh, vì quá kích động nước mắt theo khóe mắt của chảy xuống.

      nắm tay phải Lại Văn, nghẹn ngào hỏi , “Bảo bối, em nguyện ý theo cùng sống những năm tháng cuối đời chứ ? Em nguyện ý về sau để cho có thể chăm sóc cho em chứ ?”

      Lại Văn rơi lệ lớn tiếng , “Em nguyện ý, em nguyện ý, em nguyện ý…”

      Tay Tứ Phương run run , cầm chiếc nhẫn nhàng mang vào ngón áp út cho Lại Văn.

      Có người từ ngoài văn phòng vào , bọn họ giơ sâm banh, giơ hoa tươi, hát bài tình ca, sau đó chúc mừng cho thời khắc hạnh phúc này của bọn họ .

      Trong tiếng ca ngọt ngào bay bổng , Tứ Phương ôm chặt lấy Lại Văn.

      Hoàn chính văn.
      duongduongTrâu thích bài này.

    4. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :