1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Con Mồi - Hắc Khiết Minh (Hoàn)

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Anny Ta

      Anny Ta Well-Known Member

      Bài viết:
      54
      Được thích:
      462
      8.1

      "Tại sao ——rốt cuộc là sao —— biết võ?"


      Hoài An hoang mang nhìn , vẫn là thể tin những gì mình vừa chứng kiến.


      phải biết đây là ngõ cụt, trong ngõ cũng chỉ có , cùng tên thợ săn xuất sau đó, đương nhiên chỉ có khả năng là , nhưng điều này làm sao có thể?


      Nhưng ở ngay trước mắt, tay thậm chí còn nắm hai thanh phi đao, nếu vì vậy, cho rằng mình nằm mơ.


      biết dáng người rất tốt, có thể lực tuyệt hảo, nhưng là công nhân kiến trúc, mỗi ngày đều phải dùng tay chân trèo lên lầu cao, trước kia công trường tìm , còn từng thấy hỗ trợ chuyển vật liệu xây dựng, còn tưởng rằng như vậy là bình thường, chỉ cho rằng có sức mạnh, thể lực, và dáng người tốt hơn người khác chút mà thôi thôi.


      nhìn , gật đầu.


      "Ừm, từng tập qua."


      "Tại sao từ trước tới giờ nhắc tới?"


      nhún vai, : " thấy chuyện này cũng quan trọng lắm."


      "Chuyện này quan trọng?" Đôi mắt hạnh của trợn lên, thể tin tức giận trừng mắt với , " tùy tiện dùng quyền đánh bay người đàn ông, chuyện này còn quan trọng?"


      Thấy thế, nhíu mày, tức giận nhìn , thừa nhận: "Ngay từ đầu thực cảm thấy việc này quan trọng, về sau , là vì biết, nếu em phát giống với trí tưởng tượng của em, em giống con thỏ bị kinh sợ, chớp mắt thấy bóng dáng nữa."


      lập tức ngậm miệng, chỉ cảm thấy xấu hổ, sau đó mới gật đầu đồng ý: " đúng, chuyện này quan trọng.”


      xong, từng bước về phía trước, bước nhanh qua người , vội vàng khỏi ngõ .


      "Nếu lúc trước cho em biết, em ở lại sao?" lại đuổi kịp, như trước nhắm mắt theo đuôi.


      " ." trả lời như đinh đóng cột.


      "Em biết là vừa mới giúp em cưỡng chế đuổi tên sát thủ." nhắc nhở .


      "Bọn họ chỉ có người." đầu cũng quay lại, bước nhanh hơn.


      " có rất nhiều bạn bè biết võ."


      "Những người đó phải là người bình thường, bọn họ chỉ có đao, còn có cả súng nữa."


      "Bạn cũng có."


      đột ngột dừng chân, trừng mắt nhìn , tức giận : "Chết tiệt, mọi việc phải đơn giản như nghĩ, những người đó phải là sát thủ bình thường, bọn họ luôn tiếp tục đến, giống như tre già măng mọc, thẳng đến giết chết tôi mới thôi, nếu còn cản đường của họ, xen vào việc của họ, cho mười cái đầu cũng đủ đâu!"


      xong, vừa giận vừa tức, nghĩ đến làm chuyện ngu xuẩn, nhịn được chửi ầm lên: "Đáng giận, đáng chết! ngu ngốc! Tại sao lại lao tới? Vì sao lại xen vào việc của người khác? nghĩ vì sao tôi muốn chạy? Tôi bảo lăn rồi! còn sao? tại bọn họ biết ở cùng với tôi —— "


      mạnh mẽ che miệng lại, gắt gao đè nặng.


      Trời ơi, tại bọn họ biết hết rồi.


      Cho đến khi hết ra, mới thực hiểu rằng có biện pháp nào cứu chữa lại chuyện xảy ra, nước mắt bỗng ngập mi.


      Từ nay sau, bọn họ cũng xem như mục tiêu, chừng ngay tại giờ phút này màn hình của trò chơi xuất ảnh chụp của , rồi tiếp đó có người chơi đổ tiền vào kéo thông tin lên .


      cao thủ giỏi võ, là loại con mồi bọn chúng thích nhất.


      Người chơi đều trở nên điên cuồng trước các màn vật lộn kích thích đẫm máu.


      cảm thấy sợ hãi cho , nhưng người đàn ông trước mắt, chỉ hướng vươn hai tay.


      " là đầu heo! Ngu ngốc! Vương bát đản!" Bởi vì quá tức giận, quá sợ hãi, đẩy ra tay ra, vươn hai tay hung hăng đập vào ngực , đánh cái mắng câu, mắng xong lại đẩy chút, nước mắt do phẫn nộ trào ra: " ăn no rửng mỡ hả? Hay là nhàm chán có việc gì làm? cho rằng tôi là người thế nào? nghĩ ba cỗ thi thể trong phòng từ đâu mà đến? Đó là tôi giết! Tôi là hung thủ giết người! còn quan tâm đến tôi làm gì? Làm cái gì!"


      cuồng loạn khóc, gào thét, dùng sức đẩy, nhận lực đẩy của mà lùi về từng bước, cho đến khi đụng phải vách tường, người đàn ông vẫn như cũ nhẫn nhịn chịu đựng, làm cho càng phát hỏa, nâng tay nghĩ đánh , nhưng tay giơ lên, lại đáng xuống, chỉ dừng ở giữa trung, chỉ vì người đàn ông này hoàn toàn có ý định né tránh hay ngăn cản.


      Mà lúc này mới phát , lúc nãy hoàn toàn tránh được mũi đao của tên thợ săn, má trái của vệt máu ràng.


      Mặc dù ở giữa con ngõ tờ mờ tối, nhưng do nước mắt trong mắt, vẫn như cũ nhìn được vệt máu , hung dữ trừng mắt nhìn , vừa tức vừa giận, hít vào mấy lần, nắm chặt tay, lại vẫn đánh xuống được.


      Chậm rãi, nâng lên cánh tay rảnh, đem kéo vào trong lòng, ôm lấy.


      Cái ôm của ấm áp như thế, dám hô hấp, dám tham luyến, mà hai tay để trước ngực , cảm giác được trái tim của dưới lòng bàn tay nhảy lên, rốt cuộc thể đẩy ra, hé miệng, hít vào, lại hít vào, ý đồ khống chế bản thân, lại đưa vào nhiệt độ cơ thể, hương vị của , đem toàn bộ hòa vào trong máu.


      "... Buông tôi ra..." thống khổ .


      " muốn." buộc chặt hai cánh tay dài, đem ôm càng chặt.


      "Buông tay..." nghẹn ngào mở miệng.


      " muốn." ngoan cố .


      "Tôi buông ra!" tức giận gào thét.


      Đôi môi ấm áp, dán ở bên tai , giọng kiên định, nhanh chậm, lại vang lên.


      " muốn."


      " rốt cuộc... Muốn như thế nào?" Cổ họng nghẹn lại, chỉ cảm thấy khổ sở tràn ra toàn thân, xộc lên hốc mắt.


      " muốn mang em về nhà."


      Toàn bộ thống khổ, đè nén, ở giờ khắc này toàn bộ lên tới cực hạn.


      cầm chặt lấy áo của , thở phì phò, há to mồm thở gấp, nhưng câu đáng giận này, cùng cái ôm ấm áp của , làm lại lần nữa hỏng mất, làm cho tiếng khóc nức nở bật ra khỏi đôi môi, yết hầu giật giật, há miệng tiếng động khóc rống.


      có nhà, ngôi nhà duy nhất từng có, sớm bị tự tay đốt, ở năm ngày trước phóng hỏa thiêu rụi.


      Nhưng bao bọc lấy , bàn tay to vỗ về lưng của , giống đem toàn bộ thế giới che lại ở ngoài.


      "Vì sao... vì sao... thể buông tha cho tôi?" khóc thành tiếng, mặt nước mắt hỏi: "Vì sao... Muốn đem việc... trở nên khó khăn như vậy?"


      "Đó là chuyện em làm, phải ." Ôm chặt người phụ nữ nhẫn tâm cáo trạng, mở miệng : "Với , mọi việc luôn rất đơn giản."


      hiểu, lại nghe .


      "Em là vợ của , biết em vô cớ làm chuyện gì, trừ điều này ra, những thứ khác đều quan trọng."


      Người phụ nữ bé trong lòng, khóc ngừng được.


      ngăn cản , khóc lóc giải quyết được vấn đề, nhưng biết đôi khi khóc lớn lúc có thể giải tỏa áp lực cùng tâm lý, ngược lại giúp cho đầu óc minh mẫn để nghĩ biện pháp giải quyết.


      Cho nên chỉ cẩn thận ôm lấy, tiếng động an ủi.


      Trước ngõ dừng chiếc xe, khi người trong xe vẫy tay ra hiệu lên xe, chần chờ chút, tuy rằng có như trong dự đoán tiếp tục chạy, nhưng vẫn lo lắng có phản ứng bài xích với xuất của người khác, nhưng hiểu nơi này thích hợp ở lại để bàn luận.


      nghĩ gì thêm, cẩn thận đem bế lên, phản đối, chỉ đem mặt giấu vào hõm vai của .


      Đây coi như là phản ứng tốt, vụng trộm nhàng thở ra, ôm về phía xe gia đình.


      Cửa xe nháy mắt mở ra, bước nhanh lên xe, người phụ nữ ngồi ở sau nhường chỗ, để ôm ngồi vào chỗ trống, sau đó mới duỗi tay đóng lại cửa xe.


      cuộn mình trong lòng nức nở, tay bé níu lấy gáy , tay kia túm lấy áo , làm cho nước mắt ngừng rơi, nhưng nửa thanh cũng phát ra.


      Người phụ nữ sau khi đóng cửa xe, câu, chỉ im lặng đưa hộp giấy ăn cho , sau đó thức thời hàng ghế khác ngồi.


      Tử Cơ đạp xuống chân ga, thuận lợi đem chiếc xe hòa vào dòng giao thông đông đúc.


      Thành phố về đêm ồn ào náo động, ầm ỹ, rút mấy tờ giấy ăn, cẩn thận giúp lau nước mắt, nước mũi.


      , mấy năm nay, chưa từng thấy khóc thành như vậy, luôn luôn ở trước mặt duy trì bộ dáng gần như hoàn mỹ, liền ngay cả thả rắm cũng phải chạy vào toilet, khi cảm cúm còn thu dọn giấy vệ sinh sạch , tuyệt đối vứt lung tung hay để ở đầu giường.


      Cho nên, tại khóc thảm như vậy, mặt mũi lấm lem nước mắt, như chim nép vào trong lòng , tuy rằng bộ dáng yếu ớt này làm đau lòng vạn phần, nhưng thực ra ra như vậy có chút đáng .


      Ai, mặc kệ như thế nào, rốt cuộc từ bỏ ý định chạy trốn khỏi , làm cho thở hơi nhõm.


      Sau khi lên xe, khóc hồi lâu, xe được nửa thành phố, xác định cắt đuôi được người theo dõi ở phía sau, đến khi quay lại nơi ở nhờ, sớm níu chặt giấy lau mũi ướt đẫm, tựa vào vai ngủ.


      Xe dừng lại, liền tỉnh, nhưng lúc ôm xuống xe, cũng kháng nghị, chỉ ngoan ngoãn để ôm, an tĩnh lùi vào trong lòng .


      mang lên lầu, đến phòng dành cho khách, đem đặt lên giường. vừa buông tay, liền cuộn lại thành vòng, giống như đứa trẻ vậy.


      Tiểu Phì lặng yên tiếng động đưa tới nồi cháo cùng rau dưa, múc chén bón cho ăn.


      ăn.


      ăn ngụm bón cho ngụm, ngụm ngụm ăn. Khi ăn xong, đem bát đũa thu vào để ra ngoài cửa, khi trở lại thấy lại cuộn mình nằm giường.


      Khi mở của bước vào, theo phản xạ mở mắt ra, thấy là , mới đem mí mắt buông xuống.


      vốn muốn giúp tắm rửa rồi mới ngủ tiếp, nhưng nhìn thấy mệt đến mức mở nổi mí mắt, nâng nổi tay mỏi như vậy đành thôi.


      Vậy nên, cởi quần áo của mình, giầy tất, sau đó cũng cởi luôn đồ cho , rồi mới nằm lên giường, đem kéo vào trong lòng.


      thở dài, cánh tay bé theo quán tính vòng lấy eo của .


      đến hai giây, ngủ.


      Nghe thấy hô hấp sâu của , nhìn khuôn mặt gầy yếu của , ngực hiểu sao lại căng thẳng.


      trước mắt, thoạt nhìn rất giống con búp bê vải trước đó bị đứa trẻ chết tiệt điều khiển chỉ đông chỉ tay, sau lại bị tùy tay quăng đến góc tường.


      chỉ trở nên càng gầy yếu tái nhợt, mặt, người, nơi nơi đều là viết bầm tím cùng miệng vết thương, có địa phương, dán băng cá nhân vào, nhưng càng nhiều địa phương, chỉ tùy tiện bôi tạm thuốc cầm máu vào.


      Đáng sợ nhất là vết bầm tím đùi của , lúc giúp cởi quần áo, thấy vết bầm kia, trong giây ấy, hoàn toàn thể nhúc nhích.

    2. Anny Ta

      Anny Ta Well-Known Member

      Bài viết:
      54
      Được thích:
      462
      8.2

      hiểu sao vẫn có thể đứng lên khi bị thương thế này, thế còn chạy loạn đường, sớm biết vết thương nặng như thế, tuyệt đối chơi trò đuổi bắt với .


      Thở dài, đem người phụ nữ ngu ngốc ngoan cố này ôm càng chặt, sau đó chậm rãi, sâu, đem hương vị của , hút vào miệng mũi, nhét vào máu, đặt trong lòng của .


      Sau năm ngày, lần đầu tiên, rốt cục có thể an tâm nhắm mắt lại, yên ổn ngủ.


      Hơn nửa đêm đột nhiên tỉnh lại.


      Nhìn thấy người đàn ông trước mắt, trong giây, dám hô hấp, còn tưởng rằng mình mơ, nhưng vừa mới từ ác mộng tỉnh dậy, hơn nữa cảm giác của rất chân .


      có nhịp tim, cũng rất ấm áp, người còn có mùi mồ hôi đặc trưng.


      phải dễ ngửi, nhưng lại làm an tâm.


      Lại , chính bản thân cũng nhàng khoan khoái gì cho kham.


      hẳn là nên tắm rửa, nhưng muốn động. hẳn là nên suy xét xem bước tiếp theo làm cái gì, nhưng lại muốn động não. Nhưng là, vết máu được xử lý mặt , lại làm thể coi như thấy.


      phải nghĩ ra biện pháp, nghĩ biện pháp giúp thoát khỏi.


      Nhưng là, dù nghĩ bao lâu, cũng thể nghĩ ra được biện pháp bảo vệ an toàn của .


      khi dấn thân vào đó, cả đời này, có cách nào thoát khỏi, giống như .


      Nước mắt, lại dâng lên mắt.


      dùng ngón cái lau nước mắt của , bấy giờ mới phát biết mở mắt từ khi nào, hoàn toàn tỉnh táo.


      nhìn , lời hôn lên đôi mắt ướt đẫm nước mắt của , hôn vết sẹo hàng mi của , hôn vết thương bên khóe miêng , sau đó là đôi môi của .


      tự chủ được há miệng đáp lại , kìm lòng được ôm lấy chặt, tại đây trong đêm tối vô tận này, cùng mồ hôi đầm đìa dây dưa với nhau, đáp lại cầu của nhau, trao đổi cho nhau nhiệt độ cơ thể cùng hô hấp, cho đến khi thể phân biệt giữa hai người được nữa.


      đêm này, cứ ngủ rồi lại tỉnh, nhưng luôn luôn ở cạnh .


      Mỗi lần tỉnh lại, đều ở trước mắt, cũng kịp thời tỉnh lại, trấn an , ôm , dỗ , cho đến khi ngủ tiếp.


      Về chuyện của , của thợ săn, câu cũng hỏi.


      Sáng sớm, xuống giường tắm rửa, ở phía sau tẩy rửa cùng .


      Sau khi tẩy sạch bản thân, đưa cho cái quần lót tiện dụng, mặc vào, ngồi ở giường, nhìn cầm hòm thuốc đến, giúp bôi thuốc.


      có phản kháng, chỉ là khi giúp xong, cầm miếng bông thấm thuốc, thay sát trùng vết thương, khóe miệng nhếch lên, dần trở thành mỉm cười, làm cho ngực khẽ run lên.


      " cần biết, chuyện này có ý nghĩa gì cả." muốn đối với hắt nước lạnh, nhưng càng muốn để ôm ấp hy vọng vô vị.


      "Cái gì có nghĩa?" dò xét hỏi .


      "Chúng ta lên giường, có nghĩa là tôi đổi ý." nhàn nhạt : "Tôi cũng dự tính tiếp tục ở cùng với ."


      Mỉm cười mặt biến mất, nhưng tức giận, chỉ đứng dậy đem quần áo sạch Tiểu Phì tối hôm qua đưa tới đưa cho , : "Bởi vì những người đuổi giết em sao? Em , bọn họ tại biết hai chúng ta ở cùng nhau. Em ít nhất cũng cho biết, cần đối phó loại người nào chứ?"


      Lời này, làm co rúm lại chút, động tác mặc quần áo ngừng chút.


      biết, phải để hiểu được, hại lâm vào dạng phiền toái gì, thể mặc cái gì cũng biết mà đối mặt với thợ săn.


      Hít thở sâu, tiếp tục động tác mặc quần áo, đem áo kéo qua đầu, đó là chiếc áo cotton đơn thuần màu trắng, độ dài vừa khéo đến đầu gối mười cm, nhưng vẫn kiên quyết đem quần đùi thể thao màu hồng phấn đưa cho .


      Tuy rằng có lập tức trả lời vấn đề của , cũng thúc giục , chỉ im lặng mặc vào áo T-shirt màu trắng cùng quần thể thao màu đen.


      Mặc xong quần áo xong, cầm quần áo bẩn để vào chiếc rổ cạnh cửa, mở cửa, đem chiếc rổ để ra bên ngoài, nhìn thấy cạnh cửa là chiếc khay đựng bánh sandwich cùng cà phê, cầm khay vào, đóng cửa lại.


      "Đây là đâu?"


      Khi đưa sandwich và cà phê cho , nhịn được hỏi.


      biết nơi này phải khách sạn, nhưng tựa hồ mỗi lần mở cửa, ngoài cửa đều chuẩn bị tốt đồ dùng cần thiết, giống như cánh cửa thần kỳ nối thông với thế giới tinh linh.


      "Công ty ký túc xá của bạn ."


      Điều này như là trả lời vấn đề, nhà của bị thiêu hủy, cho nên mới tới nơi này ở nhờ.


      Nhưng là, phục vụ của ký túc xá có thể hay quá hảo ?


      đột nhiên nhớ tới trước đó trong tin nhắn của có nhắc tới Tiểu Phì, còn có vị mỹ nữ chân dài ở xe ngày hôm qua.


      Tuy rằng mặt đầy nước mắt lúc lên xe, vẫn có thấy người phụ nữ kia giúp mở cửa xe, sau đó mới chui lên chỗ ngồi phía trước.


      "Bạn của làm nghề gì?" nhịn được hỏi lại.


      nhìn nàng, hỏi: "Em có nghe qua Công ty điều tra việc ngoài ý muốn Hồng Nhãn sao?"


      lắc đầu.


      đem khay đặt lên tủ đầu giường, ở bên giường ngồi xuống, cầm lấy chiếc sandwich khác, cắn ngụm, nhìn : "Hồng Nhãn là công ty chuyên môn điều tra việc ngoài ý muốn, lão bản Hàn Võ Kì vô cùng tiền, chỉ cần có tiền, vụ án nào cũng có thể nhận."


      nhìn trước người đàn ông trước mặt, đột nhiên lĩnh ngộ, "Người bạn họ Võ nhắc tới là ?"


      "Ừ." gật đầu.


      Đôi mày thanh tú của nhíu lại, giọng khàn khàn: "Nhóm người đuổi giết chúng ta, phải đối tượng bình thường phòng trinh thám có thể đối phó."


      Nghe vậy, khóe miệng trìu xuống, : "Hồng Nhãn phải văn phòng trinh thám, Võ ca cũng phải thám tử, là cựu nhân viên CIA, sau khi về hưu mở công ty, đối phó sát thủ với , đơn giản giống như ăn cơm uống nước vậy."


      gì, nhưng nhìn ra được, tin .


      cười cười, gì thêm, chỉ kéo ra đầu giường ngăn kéo, lấy ra khẩu súng, hướng cửa sổ bắn ba phát đạn.


      Tam phát đều trúng vào thủy tinh, nhưng cửa sổ thủy tinh chẳng những bị vỡ, ngay cả chút vết rách cũng có.


      Gần như cùng lúc, cửa phòng bị người đá văng, người phụ nữ cầm súng vọt vào, hai nam nhân khác theo sát sau lưng, tay cũng có súng.


      Thấy trong phòng tình huống, hai nam nữ ngẩn người, tiếp theo nhao nhao lên.


      "A Phong, cậu có khỏe ?"


      "Sao lại thế này? Tôi nghe thấy tiếng súng —— "


      "Mẹ nó, đương nhiên hoàn hảo, súng là bắn!"


      "Cứt chó, thủy tinh này rất đắt !"


      "Ô mợ nó, phát sinh chuyện gì? A Phong làm thịt vợ sao?"


      " hươu vượn cái gì đó, vợ người ta vẫn hoàn hảo nha."


      Càng ngày càng có thêm nhiều người xuất ở trước cửa, bất kể nam hay nữ chen chúc ở đó, đều cố gắng vươn cổ hướng vào bên trong nhìn.


      trận há hốc mồm, thẳng đến khi vươn tay kéo ra phía sau ngồi lên đùi mình, mới nhận ra chính mình ở thời điểm người phụ nữ kia đá cửa xông vào, phản xạ trước tiên là chắn trước mặt .


      "Đây là vợ của tôi, Diệp Hoài An." ôm lấy eo của , thay giới thiệu: "Hoài An, đây là nhân viên của Hồng Nhãn, chân dài Đồ Hoan em gặp qua, đứng bên cạnh là Nghiêm Phong, còn có Võ ca, A Nam, tóc quăn là Hồng Hồng, tóc ngắn là Quát Điềm, vị kia lấy xong chảo là Tiểu Phì."


      Mọi người được giới thiệu qua đều hướng mỉm cười gật đầu hoặc vẫy tay, nhưng Đồ Hoan là chu miệng cười hướng thổi cái hôn gió, người cột tóc đuôi ngựa kia, thoạt nhìn có chút quen mặt hướng nháy mắt cái; chậm nửa nhịp mới nhớ tới mình từng gặp qua người đàn ông này, tên A Nam, là trong những người làm chứng lúc kết hôn.


      biết nên phản ứng như thế nào, chỉ có thể cứng ngắc tại chỗ.


      "Thằng nhóc chết tiệt, chú mày có việc gì lại phát điên thế hả?" Hàn Võ Kì đau lòng xem khối thủy tinh kia, : "Chú có biết loại đặc thù chống đạn thủy tinh này mảnh tốn bao nhiêu tiền ?"


      "Vợ của em phải biết được mọi người có nặng lực bảo vệ chúng em." mắt cũng chớp .


      nghe vậy, xấu hổ lấy tay khuỷu tay dúi vào bụng chút, : "Tôi vậy."


      Tuy rằng tỏ thái độ như thế, nhưng trước mắt mọi người đương nhiên biết tình tám chín phần mười, vì thế thân là lão bản Hàn Võ Kì đứng dậy, ho hai tiếng.


      "Diệp tiểu thư —— "


      "Võ ca, là phu nhân." Bên người người phụ nữ kêu Tiểu Phì lôi kéo góc áo của , giọng nhắc nhở: "Người ta gả cho A Phong hơn ba năm."


      "Diệp phu nhân ——" lập tức sửa miệng.


      Hồng Hồng phốc xích tiếng bật cười, châm chọc : "Cái gì Diệp phu nhân, là Lã phu nhân, A Phong họ Lã nha."


      Hàn Võ Kì khó chịu quay đầu trừng hai người phụ nữ kia cái, thế này mới quay đầu nhìn nàng, : "Lã —— "


      mới phun ra chữ, Đồ Hoan nhịn được theo xen mồm: "Người ta lại theo họ chồng đâu."


      "Cứt chó!" Hàn Võ Kì lần này rốt cục nhịn được mắng ra tiếng, : "Các người có thể hay để tôi hết câu? Gọi là gì có quan trọng đến thế ? Trọng điểm là ấy là vợ A Phong, OK?"


      Thấy hai người phụ nữ ngậm miệng lại, mới quay đầu lại, nhìn : "Tôi biết xảy ra chuyện gì, chọc người nào, mới làm đối phương chọn đường đuổi giết . Nhưng tôi nhận vụ án từ A Phong, chúng tôi tiếp tục bảo vệ . nên trông mặt bắt hình rong, mọi người ở đây đều là các cao thủ, Nghiêm Phong trước kia là tham viên FSB tình báo của Nga, A Nam là thiên tài bác sĩ ngoại khoa tốt nghiệp Havard, Hồng Hồng pháp y chuyên nghiệp của FBI, Đồ Hoan là cao thủ võ kĩ tổng hợp, Điềm Điềm cùng Tiểu Phì tuy rằng võ, nhưng hai người đều trải qua chuyên nghiệp huấn luyện, tự bảo vệ mình tuyệt đối có vấn đề, trừ này đó ra, chúng ta còn có nhân tài chuyên về các ngành nghề khác nhau, bất kể có vấn đề gì, chỉ cần có tiền, tôi dám cam đoan —— "


      "Tôi có tiền." trực tiếp đánh gãy quảng cáo thao thao bất tuyệt của .


      Hàn Võ Kì miệng vẫn há to, bỗng chốc phản ứng tới.


      "Gì?"


      "Tôi có tiền." Hoài An nhìn thẳng vào mắt nhàn nhạt lặp lại, sau đó : "Cho nên nếu muốn mời chào khách hàng, cần lãng phí nước miếng nữa."


      câu này, làm cho mọi người bên cạnh phì cười ra tiếng, trong đó vị chân dài mỹ nữ kêu Đồ Hoan cười đến gập cả người, lớn tiếng tán thưởng : "Trời ạ, Diệp Hoài An, tôi chỉ biết tôi thích ngươi!"


      Những người đó cười đến lớn tiếng như vậy, cho rằng tức giận, ai biết người đàn ông kia chỉ mỉm cười.


      "Tôi biết có tiền, nhưng A Phong có."


      ngẩn người, quay ngoắt đầu nhìn về người đàn ông phía sau.


      " từ đâu lấy đến ——" chưa xong , chợt hiểu ra, giận giữ : " đem tiền tôi để lại đưa cho ?"


      A Phong còn kịp trả lời, tên chết tiệt Hàn Võ Kì mở miệng bổ sung.


      "Còn có tiền gửi ngân hàng."


      Khóe mắt giật giật, chỉ có thể trừng mắt nhìn , biết thực đưa, đợi biện giải, Hoài An xoay người xuống giường, liền lạnh mặt vươn tay về phía tên quỷ tiền kia: "Tôi cần hỗ trợ của , đem tiền còn thừa trả lại đây."


      Hàn Võ Kì nhíu mày, hai tay ôm ngực, khuôn mặt tươi cười cúi đầu nhìn hỏi: "Đó là tiền của A Phong, tại sao tôi phải đưa cho ? đem số tiền kia cho cậu ấy, vậy muốn dùng thế nào là chuyện của cậu áy, nếu cậu ấy muốn dùng để tìm vợ, mặc kệ là tìm cũ, hay là tìm mới, chuyện kia cũng liên quan đến , phải sao?"


      Mặt trắng bệch, nhất thời ngậm miệng.


      Hàn Võ Kì thấy thế, lại cười: "Nha, muốn tôi trả lại , cũng phải là thể được, trước mắt đâu, năm ngày chi phí, bao gồm tiền gas, điện nước, nhân , thêm thêm giảm giảm, sai biệt lắm liền mười vạn, tôi có thể trừ khoản tiền này, đem số còn lại đưa cho cậu ấy, nhưng nếu lại chạy trốn, cậu ấy còn bao nhiêu tiền cũng đủ, đem tiền đổi tới đổi lui như vậy, cũng chỉ là giúp cho ngân hàng kiếm lợi từ phí chuyển khoản mà thôi. Cho nên, có hay muốn dứt khoát giúp tôi giúp cậu ấy, giúp ngân hàng ăn thịt người nhả xương này trừ điểm phiền toái, trực tiếp cho tôi, rốt cuộc là đụng đến loại tổ ong vò vẽ gì, để bản thân thành thảm như vậy? Bởi vì mặc kệ những tên đuổi giết có là tội phạm giết người hàng loạt, sát nhân cuồng biến thái, bất luận là sống, hay là chết, chúng tôi đều có thể giúp —— "


      nghe vậy ngẩn người, khi người này những câu cuối cùng kia, .


      trừng mắt nhìn , đột nhiên, phát người trước mắt này biết, biết chuyện gì xảy ra, ít nhất là phần.


      "Thế nào? tại có hứng thú chuyện sao?"


      Người đàn ông cười tươi như hoa cúc .


      " biết cái gì?" đề phòng nhìn .


      "Người của tôi trộm DNA từ ba khối thi thể kia về xét nhiệm, vừa mới nhận được kết quả từ máy tính, ba người giết, là ba tên tử tù tội ác tày trời ở nước ngoài, hơn nữa mỗi tên từ ba năm trước chết."


      Lời này vừa ra, làm cho Hồng Nhãn vài người lại bắt đầu xôn xao.


      "Cứt chó, đó là —— "


      " phải nên hay , tôi thấy đó là chắn chắn!"


      Hàn Võ Kì nhấc tay lên, ý bảo mọi người yên tĩnh.


      Toàn bộ mọi người thấy thế, nháy mắt giữ im lặng.


      Hàn Võ Kì nhìn người đàn ông trừng mắt với sau lưng , chỉ nhìn .


      "Trò chơi này, tuyệt đối thú vị, đúng ?"


      Cả người chấn động, mặt huyết sắc rút hết.


      Cho nên, thực biết, vậy còn A Phong sao?


      quay đầu, chỉ thấy mặt cũng giấu được khiếp sợ.


      " biết tới trò chơi kia?" trừng mắt nhìn , kinh ngạc thốt ra.


      Biểu cảm tái nhợt của , chứng tỏ quả biết.


      hoảng sợ nhìn , tự chủ được lui ra phía sau, mọi thứ trước mắt đột nhiên vặn vẹo xoay tròn.


      cho rằng trò chơi này kết thúc sao?


      Sợ hãi, kinh hoảng, nháy mắt chen chúc ào tới ——


      Trừ phi chết, nó kết thúc.


      Bọn họ rốt cuộc đem kia trò chơi khuếch trương bao nhiêu?


      Hello, Alice.


      Chẳng lẽ còn ở trong trò chơi? Tất cả mọi thứ này là hay là giả?


      Điều kiện sinh tồn của con mồi thứ nhất, được tin tưởng bất kể kẻ nào.


      , cần là ! muốn ba năm nay đều là giả !


      Điều kiện sinh tồn của con mồi thứ hai, được tin tưởng bất kể kẻ nào.


      có khả năng vẫn ở trong trò chơi kia, trốn ra rồi! Trốn rồi!


      Điều kiện sinh tồn của con mồi thứ ba, ngàn vạn lần được tin tưởng bất kỳ kẻ nào ——


      ôm chặt hai tai, lại vẫn nghe thấy cảnh cáo lãnh khốc kia.


      , mọi thứ đều là giả, là giả.


      nhất định là , phải là , cần , cần .


      thống khổ thở nổi, sau đó nghe thấy gọi .


      "Hoài An —— Hoài An —— "


      mạnh mẽ hoàn hồn, mới phát nguyên nhân thở nổi, là vì thét chói tai, mà biết từ khi nào ôm lấy , quỳ mặt đất, gắt gao ôm lấy .


      khép lại miệng, thở phì phò, cảm giác vỗ về lưng của , nghe thấy ở bên tai .


      "Hư, có việc gì, có việc gì... Em phải sợ, đừng sợ... , em trốn ra, em có thể tin tưởng ... Tin tưởng ..."


      thở phì phò, nhận ra chính mình biết tại sao chạy vào trong phòng tắm, lùi vào góc tường, khi nâng hai mắt đẫm lệ lên, mới nhìn thấy bạn bè chen chúc ở cửa, nhìn như thấy bệnh nhân thần kinh, mặt tràn đầy bị dọa đến khiếp sợ.


      giây này, biết, điên rồi.


      kỳ thực từ sớm biết, từ nhiều năm trước, bị ép buộc đến phát điên, chỉ là muốn thừa nhận mà thôi.


      Mà lúc này, mỗi người đều biết, bao gồm cả .


      Bao gồm cả .


      ** Ôi, Hoài An đáng thương :yoyo25:
      Last edited: 3/8/16

    3. Ngọc Tiamo

      Ngọc Tiamo New Member

      Bài viết:
      15
      Được thích:
      20
      Mình thik mấy người trong công ty đó ghê
      Anny Ta thích bài này.

    4. Anny Ta

      Anny Ta Well-Known Member

      Bài viết:
      54
      Được thích:
      462
      Uhm, mình cũng thích. Mấy người ai cũng dễ thương, mỗi tội mấy truyện hệ liệt chưa được edit hết. Mấy bộ về em họ Đồ cũng ngọt lắm, nhất là bộ về Đồ Chấn (nhưng phải đọc tầm 1 nửa những hệ liệt trước mới thấy hết được độ ngọt của nó :042:)
      Ngọc TiamoLoverainbowtq thích bài này.

    5. Ngọc Tiamo

      Ngọc Tiamo New Member

      Bài viết:
      15
      Được thích:
      20
      Mình Chỉ mới đọc Thâm Hải thôi chứ chưa đọc các truyện khác. Cho mình xin tên mấy truyện đó đc ko bạn.?
      13emap thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :