1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Ánh Dương Hạnh Phúc - Tĩnh Phi Tuyết [DROP - LINK HOÀN TRANG CUỐI]

Thảo luận trong 'Sắc Nữ Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. OrchidsPham

      OrchidsPham Thịt chỉ là mây bay... VIP Editor

      Bài viết:
      3,993
      Được thích:
      34,830
      Chương 15
      Editor: OrchidsPham


      Mấy ngày nay, hương vị năm mới nhạt dần, việc làm ăn của cửa hàng hoa cũng sinh động dần lên. Tiễn bước ba vị khách hàng, Trần Bình Bình ghé vào bàn thu ngân, hai tay kéo cằm : “Thời tiết thế này thích hợp nhất để picnic.” Bên ngoài xuân về hoa nở, gió phất phơ, còn cái lạnh thấu xương của mùa đông nữa, đúng là thời tiết tốt nhất để picnic.


      Trương Tư Ninh sửa sang lại cây con, nghe được lời của bé, quay đầu cười : “Chuyện này có gì khó chứ, em thích sắp xếp thời gian cũng được mà.” Đúng lúc này Hứa Dương đưa hoa trở về, liền gọi hai người đến trước mặt : “Thời gian trước đúng lúc mừng năm mới, cửa hàng quá bận, hai người lại mới vào làm cũng quen việc cho nên chị phân công thời gian làm việc ràng. giờ hai người đều quen việc trong tiệm rồi, chị liền điều chỉnh thời gian làm việc, lát nữa chị sắp xếp lịch làm việc, hai người thay nhau nghỉ ngơi, mỗi tuần ngày nghỉ.”


      Nhân viên cửa hàng bình thường đều là chế độ làm nửa ngày, có ngày nghỉ. Nhưng tiệm của lại thể có người trông cùng, nếu làm việc nửa ngày quá bận rộn, còn bằng thay nhau nghỉ ngày cho bớt chuyện. Lại , trả lương cũng ít, tiền công có thể so được với thành phần tri thức, còn lâu mới tính là bà chủ ác tâm.


      Buổi chiều vườn ươm đưa cây lại đây, số lượng quá nhiều, trong tiệm bày hết. Trương Tư Ninh chỉ đành mở gara của mình, lái xe ra dừng ở bãi đậu xe tạm thời bên đường để người ta chuyển cây cối còn dư vào trong gara.


      Đợi xe tải của vườn ươm rời , Trần Bình Bình hỏi Trương Tư Ninh: “Chị Tư Ninh, sao trực tiếp đưa cây này tới chỗ khách hàng? Chúng ta đưa qua lại phải gọi xe, là phiền phức.”


      Trương Tư Ninh vội vàng xem xét số bồn hoa mới tới này có gì ổn hay , nghe thấy câu hỏi của nàng liền giải thích: “Em hiểu, số cây này phần lớn đều là mới chuyển đến trồng trong chậu hoa, lại đưa quãng đường xa, đừng nhìn mấy loại này bình thường dễ sống, ra phải đâu, nếu cẩn thận chăm sóc vài ngày mà trực tiếp đưa đến chỗ khách hàng dù chúng chết cũng có dáng vẻ khỏe mạnh đâu.”


      Trần Bình Bình cho là đúng, ta cảm thấy Trương Tư Ninh có chút gà mái mẹ, nếu ai làm ăn cũng quản trước tính sau như làm sao kiếm đồng tiền lớn được? Trương Tư Ninh cũng nhiều lời, làm việc có nguyên tắc của mình, nhận tiền của người ta rồi tất nhiên phải đưa hàng đúng chất lượng, cái này gọi là chữ tín, huống chi còn có Kim Giai Di bên trong, dĩ nhiên là càng phải cẩn thận hơn chút.


      Chín giờ đêm, cửa hàng đóng cửa, Trương Tư Ninh mệt mỏi ngày, nhiều bồn cây như vậy đều do mình chăm sóc, Hứa Dương và Trần Bình Bình chỉ có thể ở bên giúp chút việc vặt như đưa kéo hay lấy cái xẻng, chuyển chậu hoa linh tinh, còn chăm sóc phải chính làm mới được.


      Trương Tư Ninh vừa trở về liền xả nước vào bồn tắm, rải vài đóa hoa, vài giọt tinh dầu rồi nằm vào bên trong, đúng là thoải mái nên lời. Lúc đưa tay nâng đóa hoa lên, đột nhiên nhớ tới Vệ Cẩm Huyên. Từ ngày gọi điện cho hỏi nhắm trúng bộ phòng ở nào hai người có liên hệ gì nữa, ra muốn gọi điện thoại hỏi chút nhưng lại cảm thấy như thế tốt lắm, cứ kéo dài mãi, hay là… đợi lát nữa gọi cho lần .


      Vệ Cẩm Huyên hơi kinh ngạc khi nhận được điện thoại của Trương Tư Ninh, đây là lần đầu tiên chủ động gọi điện thoại cho phải? Trương Tư Ninh ở đầu bên kia hỏi có phải bận việc , Vệ Cẩm Huyên có: “Tôi ở bệnh viện.” , giọng rất . Trương Tư Ninh a tiếng: “ lại uống rượu trúng độc sao?!” gần như vô thức thốt ra, xong lại hơi xấu hổ, Vệ Cẩm Huyên bật cười, thần kinh căng thẳng mấy canh giờ đột nhiên chùng xuống, dịu dàng : “ phải là tôi, là em tôi.”


      Trương Tư Ninh cũng nghĩ nhiều, tự lầm bầm trong lòng: Vậy sao có tới mua hoa… Nhưng chắc chắn ra những lời này, nghe có vẻ quản quá nhiều, rất quá phận. Dĩ nhiên, đến mua hoa cũng phải vấn đề gì to tát, cũng phải tiếc chút tiền này, chỉ là trong lòng hơi khó chịu mà thôi.


      Vệ Cẩm Huyên ở đầu bên kia cũng rất hiểu lòng người, giải thích: “Trân Trân bị viêm ruột thừa cấp tính, phải phẫu thuật, tôi nhận được điện thoại liền trực tiếp chạy tới đây.”


      Trương Tư Ninh hơi xấu hổ vì mọn của mình, thận trọng hỏi: “Vậy phẫu thuật xong chưa? Tôi có quấy rầy ?”


      Vệ Cẩm Huyên xong, “Phẫu thuật rất thành công, còn đợi xem khôi phục thế nào.”


      “Vậy… tôi có thể tới bệnh viện thăm ấy ?”


      biết cũng đành, giờ biết rồi về tình về lý đều nên tới bệnh viện xem sao, chỉ là tình trạng em hơi đặc biệt, cho nên cũng hơi ngần ngại khi hỏi.


      Vệ Cẩm Huyên nhìn nhìn thời gian, sắp 10 giờ, : “Thời gian quá muộn, để hôm khác hãy tới.”


      Dĩ nhiên thể nghe người ta là thời gian quá muộn mà thuận thế theo “đúng đúng, thời gian quá muộn” được, như vậy có thành ý chút nào, cho nên liền : “ muộn, muộn, giờ mới hơn chín giờ mà, tôi lái xe rất nhanh.”


      Nghe ra vội vàng của , Vệ Cẩm Huyên cười cười, biết xuất phát từ tâm lý gì, thế mà lại đồng ý để tới thăm: “Bệnh viện nhân dân ở đường Kiện Khang, đến nơi gọi điện cho tôi.”


      Trương Tư Ninh cúp điện thoại, hơi kích động, tò mò về họ Vệ này từ lâu, vội vàng thay quần áo, tóc cũng sấy mà xuống lầu bó bó diên vĩ, khóa kỹ cửa, cầm chìa khóa xe ra khỏi nhà.


      Đường Kiện Khang ở trung tâm thành phố, hơi xa trung tâm thương vụ, đèn xanh đèn đỏ lại nhiều, cũng chẳng biết là đêm nay xui rủi kiểu gì, đụng phải đèn đỏ rất nhiều lần, đến khi tới được bệnh viện nhân dân đỗ xe xong gần 11 giờ.


      Gọi điện thoại cho Vệ Cẩm Huyên, biết ở chỗ phòng cấp cứu, Trương Tư Ninh ôm bó hoa chạy qua, ở ngoài hành lang phòng cấp cứu liền thấy Vệ Cẩm Huyên. Lúc đó, gì đó với Tần Chu, Tần Chu vẫn gật gật đầu đồng ý.


      Trương Tư Ninh nhớ người đó là trợ lý của Vệ Cẩm Huyên, lúc này muộn thế rồi mà còn được tan làm, trợ lý này đúng là quá chuyên nghiệp.


      Trước khi Trương Tư Ninh bước đến nơi, Vệ Cẩm Huyên cũng xong, Trương Tư Ninh chỉ nghe được câu: “ , đừng để kẻ khác chui chỗ trống.”


      Tần Chu có ấn tượng rất sâu với Trương Tư Ninh, dù sao mĩ nữ bậc này cũng phải dễ gặp. cũng cực kỳ kinh ngạc đối với việc ông chủ để tới đây, phải biết rằng dù là phó tổng công ty cũng chưa từng gặp qua tiểu thư Trân Trân đâu. Nhưng mà việc này cũng xen vào, chỉ gật đầu chào hỏi Trương Tư Ninh rồi vội vàng làm chuyện của mình, đáng thương cho thanh niên tốt như , đến bạn cũng được ở cùng, đêm nay lại phải chạy suốt đêm rồi.


      Tần Chu rời , Vệ Cẩm Huyên nhìn mái tóc ướt nhẹp của Trương Tư Ninh, nhíu mi hỏi: “Sao mà tóc vẫn ướt vậy?”


      Trương Tư Ninh nghĩ xem lát nữa gặp em nên gì, nghe được câu hỏi của , cũng để ý : “Tôi vừa tắm rửa xong liền gọi điện cho , sợ chậm trễ thời gian cho nên cũng sấy tóc.”


      “Cẩn thận bị cảm.”


      “Thân thể tôi rất khỏe mạnh.”


      Vệ Trân Trân nằm trong phòng giám sát, tác dụng của thuốc tê còn chưa hết, Vệ Cẩm Huyên mang Trương Tư Ninh vào trong, bên trong có người phụ nữ hơn 40 tuổi lấy bông tăm dặm nước lên môi .


      Nhìn thấy Vệ Cẩm Huyên bước vào, người phụ nữ trung niên kia vội vàng đứng thẳng dậy hô Vệ tiên sinh, hình như còn hơi lo lắng co quắp. Vệ Cẩm Huyên thản nhiên liếc bà ta cái, cảm giác lạnh lùng, để ý đến bà ta mà cúi đầu nhìn khuôn mặt nhắn tái nhợt ngủ say của em , bàn tay vuốt ve hai cái mặt rồi mới quay đầu với Trương Tư Ninh: “Đây là Trân Trân, thuốc tê còn chưa tan, chắc phải hừng đông mới có thể tỉnh lại.”


      Trương Tư Ninh nhìn nằm giường, gầy, vô cùng gầy, dùng từ da bọc xương để hình dung cũng phải là quá đáng. Tuy ánh mắt nhắm chặt nhưng có thể nhận ra là nó rất lớn, sắc mặt tái nhợt dọa người, lông mi rất dài, lại cong vút, dưới đáy mắt mang theo màu đen đặc, có thể thấy nếu gầy như vậy đây chắc chắn là người rất xinh đẹp.


      Giao bó hoa cho người phụ nữ trung niên để bà cắm vào trong bình hoa. Trương Tư Ninh theo Vệ Cẩm Huyên ra khỏi phòng giám sát, khép cửa lại, giọng hỏi: “Thân thể của chị ấy tốt sao?”


      Vệ Cẩm Huyên đứng hơi lâu, chân trái cực kỳ đau xót. thể ngồi xuống băng ghế nhựa ở hành lang, khẽ thở dài, thấy Trương Tư Ninh lo lắng nhìn chân mình, trong lòng chua xót, dịu dàng giải thích: “Đứng lâu quá thoải mái.”


      Trương Tư Ninh ừ tiếng: “Đêm nay muốn ở lại đây sao?”


      Vệ Cẩm Huyên vuốt cằm: “Trân Trân còn chưa tỉnh lại, tôi lo lắng.”


      Trương Tư Ninh hơi hiểu, nghi vấn nhiều lắm, như em cuối cùng là bị bệnh gì mà gầy đến mức còn ra hình người thế, còn việc mỗi lần đến bệnh viện thăm bệnh đều muộn như vậy, thậm chí chu kỳ thăm bệnh còn là 10 ngày lần, tuy chỉ là đoán, nhưng cảm thấy hẳn là khoảng cách lâu như vậy mới thăm.


      Đúng là kỳ quái.


      Vừa rồi hỏi “Thân thể chị ấy tốt sao?” trả lời, Trương Tư Ninh cũng biết thể tiếp tục hỏi nữa, đêm nay chịu cho đến thăm bệnh đủ khiến thụ sủng nhược kinh rồi.


      Đêm nay, khoa cấp cứu của bệnh viện cũng rất náo nhiệt, tiếng “bí bo bí bo” của xe cứu thương vang lên bên ngoài, sau đó mấy bác sĩ y tá chạy nhanh ra, lát sau lại truyền đến trận ồn ào. Phòng giám sát cách phòng cấp cứu xa, bên kia truyền đến tiếng khóc, còn cả tiếng trách than, thỉnh thoảng có tiếng hỏi của bác sĩ, loạn hết cả lên. Trương Tư Ninh tò mò chạy tới nhìn thoáng qua, sau đó trở về với Vệ Cẩm Huyên: “Là bé uống thuốc tự sát, ba mẹ của ấy cãi vã chỉ trích nhau, hình như là do sớm.”


      Vệ Cẩm Huyên có hứng thú với mấy chuyện này, nhìn nhìn thời gian, sắp 12 giờ đêm, “Tư Ninh, thời gian khuya, để tôi bảo lão Trịnh tới đưa em về được ? Trễ thế này rồi như em nên lái xe.”


      Trương Tư Ninh rất chú ý đến bé tự sát bên kia, còn chưa muốn về, liền với Vệ Cẩm Huyên: “Chờ chút , tôi muốn xem có cứu được bé ấy .” Hơi thổn thức thở dài: “Vẫn là học sinh thôi.”


      Vệ Cẩm Huyên có cách với , cũng thể ép được đúng ? Trương Tư Ninh đoán là còn phải chờ khá lâu, liền đứng dậy : “Tôi muốn ra ngoài mua chút gì để ăn, có đói bụng hay khát nước ?”


      Vệ Cẩm Huyên : “Mua dùm tôi bình nước.”


      Cửa bệnh viện có siêu thị 24h, cách đó xa có ngã tư đường, phía sau đều là quán ăn đêm. Trương Tư Ninh đến quán ăn đêm mua chút đồ nướng, thêm hai cái bánh bao thịt, hai xâu thịt nướng, lại tới siêu thị mua mấy chai nước khoáng, hai hộp chocolate, túi giấy ăn, túi khăn ướt, túi khoai tây chiên, mấy miếng chân giò hun khói, còn có trứng gà nướng đóng hộp, mang theo bao lớn bao trở về. Vệ Cẩm Huyên nhìn nhiều đồ như thế, cảm giác biết nên gì: “Em định ngốc ở nơi này bao lâu?”
      Last edited: 9/5/17
      levuong, minhhanhng, ATranh19 others thích bài này.

    2. OrchidsPham

      OrchidsPham Thịt chỉ là mây bay... VIP Editor

      Bài viết:
      3,993
      Được thích:
      34,830
      Thay text
      Last edited: 9/5/17
      ATranh, mylien1961, Hươg21 others thích bài này.

    3. anhhai1997

      anhhai1997 Active Member

      Bài viết:
      135
      Được thích:
      143
      ôi cái cổ của tui......................... biết nó dài tới đâu rồi.............:ex10::ex10::ex10::ex10:.............
      cố lên bạn ơi:buc:
      OrchidsPham thích bài này.

    4. lyly

      lyly Well-Known Member

      Bài viết:
      765
      Được thích:
      866
      chị ấy dễ thương và nguyên tắc. thanks nàng nhiều nhaaaaa
      OrchidsPham thích bài này.

    5. Vy Tử

      Vy Tử New Member

      Bài viết:
      16
      Được thích:
      19
      Cứ ra truyện đều đều như vậy hoài nhé chị. Em ủng hộ chị hết mình a. Hehe cố lên:yoyo52:
      OrchidsPham thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :