1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

TƯƠNG QUÝ PHI TRUYỆN - Tô Tiểu Lương (C189/189)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Hue Khanh

      Hue Khanh Well-Known Member

      Bài viết:
      239
      Được thích:
      1,864
      Chương 97: Kết thúc của Diệp thục dung [Thượng]
      Nghe được tin tức này, lâu Tương Như Nhân cũng có phản ứng, nửa ngày mới giương mắt nhìn Thanh Đông " chết?"

      Thanh Đông tiến lên đỡ lấy nàng, trong giọng hơn chút bi thương "Nương nương, Giang tiệp dư nàng, vì phát quá trễ, ."

      "Làm sao có thể?" Tương Như Nhân được giúp đỡ dựa vào ghế ngồi xuống, nhất thời thể tiếp thu tin tức này " phải hoàng thượng vài ngày nữa chuyển lại đây. Sao lại có thể đột nhiên rồi?" Hạ tần còn thu dọn viện kế bên thỏa đáng, chỉ còn chờ nàng lại đây.

      Tương Như Nhân rất khó mà nổi lên lòng thương cảm đối với Giang tiệp dư. Có bao tuổi, tâm trí nàng chỉ mới bảy tám tuổi như Bình Ninh, vẫn là đứa a."

      "Nương nương " Hứa ma ma xoa xoa lưng nàng "Ngài đừng khổ sở."

      Tương Như Nhân ngẩng đầu "Thông tri Hạ tần chưa?"

      Vừa dứt lời, Tử Hạ vội vã vào phòng " xong rồi nương nương. Hạ tần biết tin Giang tiệp dư rồi, như phát điên chạy ra ngoài."

      "Nhất định là Di Nhạc cung. Mau, ngăn nàng lại!" Tương Như Nhân biến sắc, sai Tử Hạ nhanh chóng đuổi theo người. Lúc này Di Nhạc cung, vạn nhất lỡ điều gì nên, tánh mạng cũng khó mà bảo toàn.

      Nghĩ đến đây Tương Như Nhân cũng ngồi yên ", chúng ta cũng qua."

      Hứa ma ma cùng Thanh Đông theo nàng ra ngoài.

      Chờ nàng đuổi tới Di Nhạc cung, còn hưa vào phòng Giang tiệp dư, từ rất xa nghe tiếng Hạ tần khóc tê tâm liệt phế.

      Tương Như Nhân bước nhanh hơn. Hoàng hậu đến. Ngoài phòng vài người ngăn đón, thấy Tương Như Nhân đến tránh đường. Tương Như Nhân vào trong phòng, nhìn đến Hạ tần nhào vào bên giường, ôm người ngồi đó khóc lớn tiếng.

      Đứng bên cạnh là Diệp thục dung, còn có hoàng hậu nương nương.

      Vài bà tử muốn kéo Hạ tần ra. Tưt Hạ che chở Hạ tần. Hạ tần gắt gao ôm chặt Giang tiệp dư sớm bất động. Nhìn cảnh này, hốc mắt Tương Như Nhân đều ươn ướt.

      Diệp thục dung còn muốn sai người kéo Hạ tần ra. Tương Như Nhân thẳng tới trước mặt nàng, cơ hồ là mắt lạnh nhìn nàng, trực tiếp bức nàng lui từng bước về sau.

      Bên tai đều là tiếng khóc của Hạ tần, nàng run run vuốt mặt Giang tiệp dư "Diệu nhi. Tỷ tỷ xin lỗi ngươi. Tủ tỷ chăm sóc tốt cho ngươi. Diệu nhi, ngươi tỉnh dậy nhìn ta. Diệu nhi!"

      Hạ tần nhìn đến tà váy nàng đỏ mảng, nước mắt rơi càng nhiều. Nàng mặc vẫn là y phục ngủ. Nàng hay sợ hãi, có bầu vào lại càng thêm khủng hoảng. Nàng cái gì cũng muốn, chỉ mong im lặng ở trong cung này già "Vì sao ông trời buông tha ngươi? như thế lại còn tàn nhẫn như vậy?" Hạ tần ôm nàng chịu buông tay.

      Hoàng hậu nhíu mày "Đem Hạ tần ra ngoài! "

      Nghe xong mệnh lệnh của hoàng hậu, hai cái ma ma tiến lên kéo Hạ tần. Hạ tần chịu buông tay, khóc cầu hoàng hậu "Hoàng hậu, để thiếp thân ở cùng nàng, để thiếp thân bồi bồi nàng."

      Hình ảnh như vậy là cỡ nào đành lòng, hoàng hậu đáy mắt trắc , vẫn là mở miệng "Hạ tần. Ngươi muốn Giang tiệp dư cứ lạnh như băng nằm đấy sao?"

      Hạ tần nghe vậy tay khẽ buông lỏng, hai ma ma kia tức khắc kéo nàng ra. Hai ma ma phía trước tiến lên tính nâng thi hài Giang tiệp dư lên giường. Tương Như Nhân lên tiếng "Chậm ."

      Mọi người trong phòng đều nhìn về phía Tương Như Nhân, nàng quay qua nhìn hoàng hậu "Hoàng hậu nương nương, Giang tiệp dư thế này nên động vào, nếu làm hỏng chứng cứ tốt lắm."

      Hạ tần tựa vào bàn ở bên ngẩn ra, ánh mắt dừng ở Giang tiệp dư tiwf từ nhắm lại, nước mắt lại mãnh liệt lăn xuống.

      Sắc mặt hoàng hậu trầm ngưng vài phần "Bản cung vừa rồi có nửa canh giờ hỏi qua. Giang tiệp dư là nửa đêm xuống giường bị té ngã , mất máu quá nhiều mà chết. Ý của Hiền phi là có người yếu hại nàng?"

      Tườn Như Nhân nhìn quanh chút người ở đây, chậm rãi "Cũng phải có khả năng."

      "Hồ nháo! Hiền phi đây là muốn Giang tiệp dư chết cũng yên ổn sao, luôn luôn nằm ở đó?" Sắc mặt hoàng hậu nhất thời được tốt, vừa rồi nàng có nửa canh giờ kiểm chứng "Trong cung ai lớn mật như vậy dám mưu hại hoàng tự!"

      "Nếu vậy Giang tiệp dư là người có thai, sao ban đêm bên người ai chăm sóc? Bên cạnh nàng có nhiều người như vậy, chưa kể hoàng thượng cũng cử đến hai người. Chẳng lẻ chỉ lưu lại mình nàng ngủ ở đó?"

      "Hiền phi nương nương, đây cũng là chỗ kì quái. Người gác ngoài cửa đêm qua ma ma hầu hạ trong phòng đều bị Giang tiệp dư đuổi ra ngoài, nàng muốn người ngủ, thích có kẻ khác." Diệp thục dung đứng bên cạnh giải thích "Vài người phụ trách chăm sóc Giang tiệp dư đêu bị bắt lại đây. Hiền pho nương nương nếu tin có thể tự mình thẩm vấn."

      Tương Như Nhân quay đầu nhìn nàng " như vậy, đó là bản thân Giang tiệp dư muốn sống chăng? Ngã xấp xuống cũng kêu người?"

      Diệp thục dung cảm thấy ánh mắt Hiền phi quá mức sắc bén, ngựng lại chút, cúi đầu thỉnh tội "Thần thiếp có ý này."

      khí trong phòng trầm lại càng trầm. Tương Như Nhân cũng phải muốn bao đồng hạch sách, nhưng nàng thấy chuyện này điểm đáng ngờ trùng trùng. Phi tần có thai là đối tượng được quan tâm hết mực. Trong phòng nàng thể có người chăm sóc là thứ nhất. Giang tiệp dư ngã xấp xuống có kêu cứu hay khoing, hoặc là kêu cứu có ai nghe thấy hay là thứ hai. Chỉ còn vài ngày nữa là chuyển đến Chiêu Dương cung lại xảy ra chuyện vào lúc này là thứ ba. Nàng tin đều là trùng hợp.

      "Người tới, còn mau đem Giang tiệp dư nâng lên cho bản cung." Hoàng hậu nghe nhiều như vậy. Chỉ cảm thấy đây là Tương Như Nhân khiêu chiến uy quyền của nàng.

      "Chậm !" Tương Như Nhân nâng lượng nhìn hai bà tử kia, Tử Hạ tức khắc chặn trước mặt các nàng "Hoàng hậu nương nương. Nếu trong cung là có kẻ ý đồ mưu hại hoàng tự, say này trong cung làm sao an ổn."

      Tương Như Nhân có chút ý nhường nào hoàng hậu. Hoàng hậu chủ cung bất lực, để phát sinh ra chuyện này chính là có sai.

      Trong lòng hoàng hậu dâng lên cỗ nóng giận. hai rồi lại ba lần khiêu chiến uy nghiêm của nàng. Hay cho cái Hiền phi được sủng ái. Thực cho là nàng dám động vào nàng ta sao.

      muốn sai ngươi đưa luôn Tương Như Nhân , ngoài phòng truyề đến tiến quát to "Hoàng thượng giá lâm!"

      Hoàng thượng hạ triều nghe được tin liền chạy tới.

      vào phòng, mọi người quỳ xuống thỉnh an. Tô Khiêm Dương nhìn đến người dựa vào giường, sắc mặt trở nên trầm đáng sợ.

      Hạ tần thu hồi tâm tư nhìn đến là hoàng thượng, đợi mọi người có phản ứng quỳ xuống dưới chân hoàng thượng, khóc van "Hoàng thượng, cầu ngài làm chủ cho Giang tiệp dư. Nàng chết kì quái. Hoàng thượng, là có người hại chết nàng, muốn nàng sống sót. Cầu hoàng thượng làm chủ cho Giang tiệp dư và hài tử đáng thương kia."

      Nếu lời Tương Như Nhân còn là suy đoán. Lời Hạ tần trự tiếp là kết luận Giang tiệp dư bị người làm hại. Nàng còn cần bận tâm cái gì.

      "Hạ tần, chớ có vô lý. Còn mau kéo nàng ra!" Hoàng hậu quát lớn. Hạ tần kéo áo choàng của hoàng thượng, kéo đến sắp tuột ra. Hai cái bà tử tiến lên muốn kéo Hạ tần. Hoàng thượng nâng tay, ngồi xổm xuống nhìn Hạ tần "Nàng có chứng cứ gì có người yếu hại Giang tiệp dư?"

      Hạ tần nhìn thoáng qua Giang tiệp dư ở phía sau "Hoàng thượng tra xét biết. Khẳng định là có người yếu hạ nàng. Giang tiệp dư chết vô tội, là có người muốn thấy nàng sống sót." Hạ tần mực chắc chắn khiến người trong phòng sắc mặt đều thay đổi.

      Tương Như Nhân cũng quỳ xuống theo "Hoàng thượng. Việc này quả kì quài, cần điều tra kĩ. Nếu chó người muốn mưu hại hoàng tự ở trong cung, là cái họa lớn cho hậu cung."

      Hoàng thượng nâng Tương Như Nhân dậy, nhìn hoàng hậu "Hoàng hậu nghĩ thế nào?"

      Nhìn đến tay còn đỡ Hiền phi, hoàng hậu đáy mắt lên chút mịt mờ, tiện đà "Thàn thiếp phái người tra việc này."

      " cần." Tầm mắt hoàng thượng đảo qua mọi người "Việc này trẫm phái người tra. Di Nhạc cung những người có liên quan đều bị cấm cung cho phép ra khỏi Di Nhạc cung nửa bước. Hoàng hậu liền chuẩn bị chuyện hậu của Giang tiệp dư , còn cần phải báo về cho Giang gia" ...

      Di Nhạc cung bị phong cung. Diệp thục dung có liên quan cung bị giam trong Di Nhạc cung được bước ra ngoài. Tương Như Nhân mang theo Hạ tần hồi Chiêu Dương cung. Hạ tần cảm xúc luôn rất tệ. Tương Như Nhâ sợ nàng làm chuyện điên rồ, sai Tử Hạ qua nhìn nàng.

      Bản thân đem mọi chuyện trước sau lược lại lần. Giang tiệp dư chết kì quái. Nhưng chứng cứ lại ràng. Muốn trách tội vẫn là đến những người chăm sóc Giang tiệp dư. Diệp thục dung là chủ vị Di Nhạc cung, nhiều lắm cũng chỉ mang tội chiếu cố bất lực. Thế nào cũng thể chứng minh tất cả đều là cố ý.

      Chỉ riêng có người chiếu cố điểm này Tương Như Nhân thấy là vấn đề rất lớn. Nghĩ đến sâu hơn. Lúc trước Diệp thục dung cầu hoàng hậu đưa Gianh tiệp dư đến Di Nhạc cung. phải vì nàng mờ nhạt, phân sủng, đỡ phải lo nghĩ sao.

      Thế nhưng Giang tiệp dư vận khí tốt. Vốn theo tuần là Triệu tần sinh bệnh nên nàng thay. Hoàng thượng sủng hạnh nàng, tuần trở về còn hoài thai.

      Vì có thai được phong Tiệp dư. Tương lai sinh hạ nữ nhi chính là cùng phân vị với Diệp thục dung. Nếu là nhi tử, phân vị so với Diệp thục dung còn muốn cao hơn. So với mong muốn tính toán ban đầu của Diệp thục dung, nàng là sao có thể chịu nổi.

      Đổi là người khác Tương Như Nhân cũng nghĩ gì. Nhưng đổi lại là Diệp thục dung nàng tin. Sau lưng Diệp thục dung còn có thái hậu nương nương. Vài năm nay ở trong cung, dù hoàng thượng chỗ nàng ra sao, nàng vẫn xuôi chèo mát mái. Có thể chọc đến, mọi người cũng đều nhường nàng.

      Có điều đây phải là lần đầu tiên nàng xuống tay phải sao.

      Tương Như Nhân kêu Tử Yên tiến vào, cúi đầu phân phó vài câu...

      Tương Như Nhân đoán sai. Phía hoàng thượng tra ra Giang tiệp dư trúng độc, người cũng có vết thượng. Thoạt nhìn có thể bài trừ khả năng bị giết. Về phần Giang tiệp dư thân mình suy yếu té ngã lại có người kịp thời phát , tội này liền tính đầu những người hầu hạ nàng, tình đến Diệp thục dung, tội nặng.

      Nhưng là sau mấy ngày điều tra này, đột nhiên Kim thục nghi khóc cầu hoàng thượng. Nàng năm đó hoài thai Phượng Dương các đưa điểm tâm cho hoàng thượng bị mèo dọa sợ. Mèo đen kia là có người cố ý an bày, có người muốn nàng mất đứa .

      Chuyện cũ năm xưa còn lục lại. Chuyện mười hia năm trước biết tra thế nào.

      Kim thục nghi khóc là thời điểm chuyện phiếm với Diệp tiểu nghi nghe được nàng qua trước đây có nuôi con mèo đen. Vốn là tùy ý trò chuyện nhưng càng nghe Kim thục nghi lại càng thấy thích hợp. Thời điểm Diệp tiểu nghi mất mèo cũng lúc nàng bị dọa là mấy khác biệt. Theo lời miêu tả của Diệp tiểu nghi mèo bắt được ở phủ thái tử lúc đó cùng mèo nàng nuôi là giống nhau. Mèo kia là bị người bắt từ Diệp gia, làm soa có thể xuất ở phủ thái tử khi ấy. Hai phủ khoảng cách xa như vậy. Khi ấy muốn tra mèo lại bỗng dưng chết, tất cả đều qua trùng hợp.

      Hoàng thượng cho người gọi Diệp tiểu nghi đến hỏi. Trả lời đúng như lời Kim thục nghi . Tuy rằng năm đó nàng mới năm tuổi nhưng đối với sủng vật này ấn tượng rất sâu. Trong Diệp phủ ăn ngon ở tốt, mào này lại là do mèo nhà sinh ra, như mèo hoàng đột nhiên bỏ . Mèo thường ngày ăn no động còn lười động chút, hết sức cao ngạo.

      Có thể mang mèo từ Diệp gia dĩ nhiên là người Diệp gia. Chuyện mười hai năm trước tuy lâu nhưng việc ra vào phủ thái tử đều có ghi chép ràng. Vào khoảng nửa tháng trước ngày mèo mất tích ở Diệp gia, Diệp thục dung có về phủ chuyến. Mấy ngày mèo kia biến mất, nha hoàn bên người Diệp thục dung có ra khỏi phủ thái tử lân, đâu ai biết.

      Tất cả mâu thuẫn này đều chỉ về hướng Diệp thục dung. Nếu như lời này đó thể là chứng cứ cái gì có thể đây. Chẳng qua thời gian lâu, chứng cứ lại ít, tùy thời ra có thể giải vây.

      khi hoàng thượng nổi lên lòng nghi ngờ muốn tra, việc tra tiến hành xuống cũng rất mau. Hoàng thượng lấy đến sổ ghi chép ra vào của Diệp phủ, thời gian Diệp thục dung viết thư về, mấy ngày kia ra bào Diệp phủ có ai, mèo của Diệp tiểu nghi là bị mất ở chỗ nào, ai biết về việc này...

      Thời gian trôi qua lâu, người hầu ở Diệp phủ thay đổi ít, nhưng vẫn là có thể tìm ra được hai người. Thời điểm nha hoàn bên cạnh Diệp thục dung ra phủ kia quả có hồi Diệp phủ chuyến nhưng vào mà cầm gì đó từ Diệp phủ rồi hồi phủ thái tử. Cần cái gì tạm thời chưa ràng lắm nhưng xen Diệp thục dung lúc đoa giựt dây Kim thục nghi chỗ hoàng thượng đưa đồ ăn cầu tình, sau đó bị hắc miêu dọa đến suýt trụy thai. Vài chuyện trước sau gộp lại, Diệp thục dung cũng khó thoát khỏi liên can.
      lehanh, tart_trung, song ngư6 others thích bài này.

    2. Hue Khanh

      Hue Khanh Well-Known Member

      Bài viết:
      239
      Được thích:
      1,864
      THÔNG BÁO TẠM DỪNG
      Có 2 lí do để mình tạm dừng edit truyện như sau:
      ✔ Mình có chuyện bận trong cả tuần này nên ko có thời gian rảnh.
      ✔ Cái cố "đường lưỡi bò" dạo này ầm ầm fb chắc các bạn đều biết nhỉ? Mình biết các bạn còn muốn đọc hay ko?
      Vì vậy mình tạm dừng 1 tuần để xử lí công việc, cũng như dành thơi gian cho các bạn hả giận và suy nghĩ xem có muốn đọc tiếp hay ko nhé :)

      Nếu muốn tiếp tục các bạn có thể cmt vào đây. Mình edit tiếp để hoàn thành lời hứa ko drop truyện :-*

      Mong nhận được hồi đáp từ các bạn!
      trạch nữ, Tôm Thỏdhtt thích bài này.

    3. Vũ Nguyệt Nha

      Vũ Nguyệt Nha Well-Known Member

      Bài viết:
      1,497
      Được thích:
      1,631
      Edit tiếp nha nàng ơi. Mặc dù biết vụ đường lưỡi bò rần rần nhưng mà ta hy vọng nàng đừng ngưng tr này . Nàng cứ giải quyết hết cviec hoac rảnh rỗi up c mới đều dc. Ta ngóng nàng a. ^^!!!
      trạch nữHue Khanh thích bài này.

    4. Hue Khanh

      Hue Khanh Well-Known Member

      Bài viết:
      239
      Được thích:
      1,864
      Chào các bạn!
      Vì số bạn đọc bên đây ít nên mình tổng chương và cập nhật lần vào mỗi cuối tuần nhé.
      Nếu muốn theo kịp từng chương mới các bạn có thể đọc wattpad của mình (HueKhanh92)
      http://my.w.tt/UiNb/3l0kVPTLiv
      Tôm Thỏdhtt thích bài này.

    5. Hue Khanh

      Hue Khanh Well-Known Member

      Bài viết:
      239
      Được thích:
      1,864
      Chương 98: Kết thúc của Diệp thục dung [Hạ]
      Rất nhanh hoàng thượng tra xét lại vài chuyện về ngoại tổ gia. Diệp gia cí đại phòng và chi thứ hai. Diệp thục dung là đại phòng ra đích trưởng nữ. Diệp tiểu nghi là chi thứ hai ra ấu nữ, thái hậu nương nương là ra từ đại phòng. Có điều năm đó Diệp lão phu nhân tương đối sủng ái chi thứ hai. Cũng vì vậy, vài tôn tử ở chi thứ hai đều được Diệp lão phu nhân sủng ái hơn chút.

      Truy cứu lại nổi lên tất nhiên là có bất mãn từ đại phòng với chi thứ hai. ràng đại phòng mới là trưởng tử đích tôn, vài đứa lúc đó địch ý cũng khá ràng. Sau khi xuất giá, Diệp thục dung liền càng tỏ thích mấy đứa ở chi thứ hai, nhất là sau đó lại sinh ra Diệp tiểu nghi.

      Về chuyện mèo đen, sau hồi lâu tuần tra, hoàng thượng cũng có đáp án. Làm tỷ tỷ chẳng những tăng thêm tình nghĩa tỷ muội, đối xử với muội muội thêm thân thiết. Ngược lại vì ghen tỵ muội muội ở nhà được sùng ái chà Diệp lão phu nhân nên đem sùng vật của muội muội mang .

      Vài cái nha hoàn bên cạnh Diệp thục dung đều bị mang tra khảo, lúc này Diệp thục dung mới phát hoảng.

      Bị khổ hình, mấy người mà chịu được. Tức khắc có cung nữ liền khai hết chuyện năm đó là nàng mang mèo theo Diệp thục dung về phủ thái tử.

      Cũng là Diệp thục dung phân phó nàng mang mèo đặt vào trong bụi cỏ. Đợi Kim thục nghi tới thả mèo ra dọa Kim thục nghi. Sau đó mèo bị bắt, Diệp thục dung còn phân phó nàng vụng trộm phòng ăn đánh thuốc độc chết nó.

      Khổ hình ở Hình bộ là kinh khủng thế nào, người trải qua biết, dưới trọng hình cái gì cũng phải khai.

      Chờ Diệp thục dung ở Di Nhạc cung biết được tin tức đồng thời ở Thọ Hòa cung, thái hậu nương nương cũng biết được chuyện này. Vốn cho rằng chỉ vì chăm sóc Giang tiệp dư tốt nên bị phong cung. Nháy mắt lại thành chuyện mười hai năm trước mưu hại Nhị hoàng tử trong bụng Kim thục nghi.

      Thái hậu nương nương vội vàng đuổi tới Thừa Kiền cung, Diệp Hầu ở đó. Hoàng thượng trực tiếp đem loạt chứng cứ đặt ở trước mặt bọn họ. Ngoại tổ gia quan trọng, nhưng quan trọng bằng hoàng tự sao? Năm đó trong phủ con nối dòng còn đơn bạc, chỉ có mình thái tử. Kim thục nghi mang thai là chuyện hết sức vui mừng. Kết quả Diệp thục dung thế nào có thể rắp tâm làm chuyện như vậy.

      Diệp Hầu nửa câu đỡ cho nữ nhi cũng nổi. Thái hậu được gì. Chất nữ ngoại gia quan trọng cũng thể bằng tôn tử của mình. Nàng đối với sở tác sở vi trong ngày thường của Diệp thục dung mắt nhắm mắt mở, làm sao biết được nàng làm ra chuyện như thế.

      Tại Di Nhạc cung, Diệp thục dung lại chết cũng thừa nhận việc này.

      Ngay cả khi được đưa đến trước mặt hoàng thượng, thái hậu và Diệp Hầu nàng cũng thừa nhận chuyện này. Nàng chỉ thừa nhận bản thân thích Diệp tiểu nghi nên cho người bắt mèo cưng của nàng ta . Còn về chuyện lời khai còn lại của cung nữ kia, Diệp thục dung kêu oan là cung nữ kia cố ý vu oan cho nàng, nàng tuyệt đối làm chuyện đó.

      Diệp thục dung khóc ngấy tỉnh lại vẫn là than mình bị oan. Nàng có hãm hại Kim thục nghi, thậm chí muốn dùng cái chết để chứng minh...

      Cuối cùng Diệp thục dung được đưa về Di Nhạc cung. Trang ding đều khóc lem hết. Chờ người bên ngoài đóng cửa lại, Diệp thục sung oán hận lau nước mắt. Nàng thừa nhận chỉ dựa vào lời của cung nữ có thể khép tội nàng sao? Nàng hại Kim thục nghi, cũng hại Giang tiệp dư. Sớm muộn gì nàng cũng phải được thả ra.

      Diệp thục dung trong lòng chắc chắn có số việc làm thiên y vô phùng ai biết được. Chuyện Diệp tiểu nghi là sơ sót lúc trước của nàng. Ai lại nghĩ hoàng thượng tra đến chuyện lâu như vậy. Có điều cũng chỉ là chuyện tỷ muội bất hòa, trong thế gia nhà nào chả có điểm này.

      Nghĩ xong, Diệp thục dung trong lòng an tâm ít, nàng còn có thái hậu nương nương. Nàng có sai,, thái hậu nương nương nhất định bảo trụ nàng.

      Rất nhanh màn đêm buông xuống.

      Ngày tháng trời còn rất lạnh, ngoài phòng gió nổi lên thanh càng vang.

      Diệp thục dung ở trong phòng mình, thấy trời tối vẫn chưa có người vào đốt đèn, chỉ thấy bóng sáng mờ từ đèn ngoài hành lang, mở miệng kêu người vào thắp đèn.

      Nhưng kêu nửa ngày cũng thấy người đáp ứng. Diệp thục dung xuống giường, bước đến mở cửa, cửa khóa.

      "Người tới a! đâu hết rồi vậy?" Diệp thục dung vỗ chút vào khung cửa, oán giận trở về bên giường.

      Trong phòng có đèn, chậu sưởi cũng tắt nên đặc biệt lạnh. Diệp thục dung quấn chặt chăn nằm giường. khí yên tĩnh như này, biết bắt đầu từ lúc nào khiến nàng cảm thấy có phần quỷ dị.

      Ngoài phòng truyền đến trận thanh . Diệp thục dung quay đầu qua, ngoài cửa sổ nhất thời lên thân ảnh.

      Tim Diệp thục dung đập mạnh, nhìn thêm lần nữa thấy bóng người kia ở ngoài cửa sổ thổi qua.

      "Người nào giả thần giả quỷ?" Diệp thục dung theo bản năng quấn chặt chăn. Bóng người kia đứng ngoài cửa sổ bất động.

      Từ rất xa bay đến thanh "Diệp thục dung... ta chết rất thảm. Diệp thục dung... ngươi vì sao cứu ta?"

      Diệp thục dung hoảng sợ trợn tròn mắt, tay xiết chặt chăn, ý thức được dựa sát vào bên trong giường, giọng run rẩy "Ai?. .. Ai ở bên ngoài giả thần giả quỷ? Ai lớn mật như vậy! Ở đây dọa người."

      "Diệp thục dung, ngươi vì sao muốn hại ta?" Ngoài cửa sổ thanh vẫn truyền đến. Bên trong phòng ánh sáng mịt mở. Diệp thục dung hướng về phía cửa sổ hô to "Ta hại người. Giả thần giả quỷ cái gì. Ta sợ ngươi."

      Vừa dứt lời, cửa sổ phịch tiếng mở ra, trận khí lạnh tiến vào. thân bạch y nữ tử tóc dài xõa tung ràng xuất ngoài cửa sổ. Nàng cúi đầu, tóc che khuôn mặt. Bụng nàng hơi hơi nở ra, nhưng phần eo xuống là nhiễm đầy mảnh máu đỏ.

      Nàng chậm rãi ngẩng đầu. Diệp thục dung kinh sợ hét chói tai "A! Ngươi là ai?"

      Nữ quỷ chậm rãi vươn tay chạm lên khung cửa sổ. Diệp thục dung nghe được thanh bé kì lạ, đưa mắt vừa nhìn thấy được hai tay nữ quỷ máu chảy đầm đìa. thanh tí tách kia đúng là máu tay nàng theo khung cửa sổ chảy xuống bàn phát ra tiếng.

      "Ta chết quá thảm. Diệp thục dung. Ngươi vì sao muốn hại ta?" Nữ quỷ đúng là muốn hướng bên trong vào. Diệp thục dung cả người run rẩy "Ngươi đừng tới đây! Oan có đầu, nợ có chủ. Ta hại ngươi. Ngươi đừng tới đây, ngươi đừng tới đây."

      Diệp thục dung lúc này là bị dọa cho muốn xỉu rồi. Nàng nhìn nữ quỷ vào qua cửa sổ kia. ngừng nhớ kĩ ta hại ngươi. Bỗng trận tiếng mèo kêu thê lương vang lên.

      Ánh mắt Diệp thục dung trợn to. Ngay tại nơi nữ quỷ vào bỗng xuất hai bóng mèo đen vội chạy đến. Cửa đóng kia cũng mở. Diệp thục dung thấy cả mèo hướng trong phòng vào. Cầm đầu là con mèo trắng. Mà mèo trắng kia lại thân huyết nhục mơ hồ.

      Trong phòng nhất thời tiếng mèo kêu bốn phía, cứ như tiếng trẻ con khóc nỉ non, nghe vào tai đáng sợ.

      Diệp thục dung rốt cuộc bình tĩnh được. Nhìn đàn mèo về phía mình, lại nhìn nữ quỷ ở trong phòng, a hét lêm tiếng, cầm lấy gối ở bêm cạnh ném tới, đồng thời mắng to "Tránh ra! Đàn ác quỷ các ngươi tránh ra. người bản cung có bùa hộ mệnh hộ thể. Các ngươi tới gần yên với bản cung. Chẳng qua là con mèo chết mà thôi. Tới cái bản cung liền sát cái. Bản cung sợ các ngươi."

      "Diệp thục dung, ngươi vì sao phải hại ta?"
      Nữ quỷ theo đàn mèo gần lại phía nàng. Dù trong phòng mờ tối nhưng Diệp thục dung vẫn thấy được ràng dấu chân máu nàng để lại đầy mặt đất. Liếc nhìn ra ngoài cửa có ai, Diệp thục dung lấy gan hét lên "Bản cung hại ngươi. Đều là ngươi tự tìm, đều là ngươi gieo gió gặt bão."

      Diệp thục dung dám nhìn. Nàng nghe thấy được mùi máu tươi, tiếng mèo ngừng kêu ở bên tai, mèo đen, mèo trắng. Còn có tiếng kêu cứu thống khổ của Giang tiệp dư.

      "Diệp thục dung, tâm ngươi nham hiểm. Vì sao lại hãm hại ta?" Giọng của nữ quỷ đột nhiên trở nên thê lương, cùng tiếng mèo kêu, loáng thoáng còn nghe tiếng trẻ con khóc nỉ non.

      Diệp thục dung quơ tay qua bên cạnh, cầm lấy cái gối ném qua "Ta có, ta có. Ta hại ngươi mà là ngươi đáng bị vậy. Ai cho ngươi tranh thủ tình cảm, ai cho ngươi mang thai. Ta có lòng tốt cho ngươi ở lại đây. Ai cho ngươi tuần. Ngươi đáng bị, đều do ngươi tự chuốc."

      Nữ quỷ đến cạnh giường, hai tay vươn về phía Diệp thục dung. Mười đầu ngón tay đầy máu dọa người "Là ngươi hại ta! Là ngươi hại ta!"

      "Là ngươi đáng bị như thế. Ai cho ngươi mang thai. Ngươi cứ thành ngây ngốc là được rồi. Ngươi có tư cách gì làm Tiệp dư. Đừng tưởng rằng ngươi sinh ra nhi tử có thể đứng cao hơn bản cung, ngươi si tâm vọng tưởng. Ha ha ha ha ha ha" Diệp thục dung hung hăng đạp cước, nữ quỷ kia tức khắc bị văng khỏi giường. Diệp thục dung mặt thêm ngoan, càng bạo gan.

      "Ngươi tại ở trước mặt bản cung gào khóc thảm thiết. Ngươi chết. ai biết ngươi chết thế nào. Ngươi là tự mình ngã từ giường xuống, thể được, ngay cả tự đứng dậy cũng nổi. Người bên ngoài đều bị bản cung sớm điều hết. Giang tiệp dư, ngươi có cái mệnh này."

      "Ta muốn ngươi đền mạng!" Nữ quỷ mạnh mẽ lao về phía nàng. Diệp thục dung bị nàng ấn xuống giường, nhìn được khuôn mặt khủng bố dưới làn tóc kia hét lên tiếng rồi ngất xỉu.

      Bên cạnh ngoài cửa sổ, Tương Như Nhân đứng cùng hoàng thượng nghe được hết mọi lời . Từ góc nàng nhìn thấy mặt hoàng thượng là vẻ ràng. Cuối cùng trong phòng truyền đến tiếng Diệp thục dung thét lên tiếng chói tai. lát sau, Tử Hạ giả nữ quỷ ra "Nương nương, Diệp thục dung ngất rồi."

      Tô Khiêm Dương quay lưng nhìn Hình bộ thượng thư "Thư nhận tội viết xong chưa?"

      Hình bộ thượng thư gật gật đầu, cũng dâm nhìn thêm Tử Hạ giả nữ quỷ, rất đáng sợ.

      "Mang vào trong để Diệp thục dung điểm chỉ!" Tô Khiêm Dương lạnh lùng ra lệnh. Hình Bộ thượng thư vào, hai thị vệ nầm Diệp thục dung ngất lên. Hình bộ thượng thư cầm tay nàng ấn lên khiên mực rồi điểm vào tội thư.

      Chuyện mưu hại Giang tiệp dư, Diệp thục dung nhận tội. Chuyện ý đồ mưu hại hoàng tự của Kim thục nghi, Diệp thục dung cũng nhân tội. Diệp thục dung nhiều lần mưu hại hoàng tự, biết hối cãi. Diệp thục dung cùng người có liên quan, chờ chết.

      Đưa lại cho thái hậu cùng Diệp gia cối cùng chỉ còn lại lá thư nhận tội này. Về phần Diệp thục dung nhận tội như thế nào, hoàng thượng . Hình bộ thượng thư cũng dám .

      thấy qua Hình bộ trọng phạt phạm nhân, chưa từng thấy qua biện pháp dọa người khai như vậy. Rất là quỷ mị, xem còn thấy kinh hồn táng đảm, huống chi là bản thân người mang tội.

      Diệp gia kịp cứu vãn gì. Mười hai năm trước là hại người chưa được. Mười hai năm sau trực tiếp hại chết người. Trong bụng phi tần đó còn có hoàng tự, còn gì để cầu xin.

      cầu duy nhất của thái hậu là để Diệp thục dung chết có chút thể diện. Đối với bên ngoài giấu chuyện này, làm mất mặt Diệp gia.

      Điểm này hoàng thượng đáp ứng. Hoàng quyền này muốn duy trì vẫn còn cần Diệp gia. cũng phải muốn đem Diệp gia này nhổ tận gốc, làm gì để quá khó coi.

      Diệp thục dung từ khi Giang tiệp dư đến Di Nhạc cung thường hay khi dễ nàng. Sau khi nàng có thai là ngày càng nghiêm trọng. Ăn cái gì mà nôn nàng để Giang tiệp dư ăn cái đó, còn thường xuyên kích Giang tiệp dư khiến nàng ngày càng tiều tụy, bị tra tấn ngày càng ổn.

      Diệp thục dung lại cố ý chỉ để ít người hầu hạ Giang tiệp dư. Người có thai ban đêm thường hay muốn xí. có người chăm sóc, Giang tiệp dư thân mình suy yếu liền rơi vào tính huống như vậy, té ngã đất rồi thể đứng lên.

      Sau khi Diệp thục dung ngất tỉnh lại liền bị ban chết. Hoàng thượng muốn nghe nàng kêu oan gì nữa, lại càng muốn nhìn thấy nàng. Tam công chúa được đưa Nghi Hào cung cho Đức phi nuôi nấng. Hoàng hậu bởi vì kiện này bị hoàng thượng phạt gian cầm ba tháng. Cung cụ tất cả đều giao lại cho Hiền phi và Đức phi.


      Mọi chuyện coi như đều xong. Kẻ đầu sỏ gây nên chuyện Diệp thục dung chết. Người Giang gia cũng đến Lâm An thành chờ tế bái Giang tiệp dư.

      Hạ tần bỗng nhiên quỳ gối trước Thừa Kiền cung, muốn cáo trạng dưới Giang gia, cầu trả lại cho Giang tiệp dư cái công đạo.
      lehanh, tart_trung, song ngư3 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :