1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Chiến Thuyền - Cuồng Thượng Gia Cuồng (Full)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Hoaithao

      Hoaithao Member

      Bài viết:
      47
      Được thích:
      52
      Chương nữa mà...:yoyo57::yoyo57::yoyo57::yoyo44:

    2. Hằng Lê

      Hằng Lê Năm tháng dễ tan, thỉnh người trân trọng Administrative

      Bài viết:
      3,879
      Được thích:
      67,271
      Chương 51


      Edit: jessfann

      Trử Kình Phong khỏi nhíu mi, rất muốn quay trở lại hỏi quản gia câu, theo lý chu cấp thuyết hàng tháng tiền cũng ít, sao Trử Vong lại có thể nghèo túng như thế.

      Nhược Ngu buổi chiều ăn ngủ no nê, tự nhiên muốn ngồi yên chỗ, nên nàng đứng dậy, đến cửa nhìn lão nô bắt gà. Con chó kia cũng quây quẩy cái đuôi, hưng phấn kêu tới kêu lui.

      Trử Kình Phong nhìn thoáng qua nơi được đặt đầy tứ thư ngũ kinh, liền hỏi Trử Vong bài vở và bài tập, Trử Vong cúi đầu đứng ở bên trả lời với ánh mắt mừng rỡ.

      Tuy rằng thiếu niên này giống Trử Kình Phong, nhưng tính tình lại như đứa trẻ, cúi cùng cũng được đại ca quan tâm, toàn thân tràn đầy vui sướng khó có thể kềm chế được, ánh mắt kỳ vọng cũng được bộc lộ ra ngoài thông qua cặp mắt kia.

      Có lẽ bản thân cùng với nương tử ngốc chung đụng quá lâu nên đối với ánh mắt như vậy lại có chút đành lòng. Trử Kình Phong nghĩ chút rồi mở miệng : “Sách đệ cứ đọc, nhưng thi cử cần, nay quan trường chốn kinh thành hỗn tạp, đệ là đệ đệ của ta, đương nhiên cũng có ảnh hưởng, chi bằng đệ ở Mạc Hà Thành tìm việc gì đó làm, nam nhân đầu đội trời chân đạp đất cũng nên ra ngoài lăn lộn thời gian mới có thể thành tài .”

      Trử Vong ra sức gật đầu, cung kính : “Đệ nghe theo huynh trưởng an bài.”

      Trử Kình Phong đến đây với ý muốn bày tỏ chút để thể huynh đệ hòa thuận, tầm mắt ngay lúc này thấy phòng ốc nơi đây đơn sơ, Trử Kình Phong cũng muốn ở lâu nên đứng dậy chuẩn bị trở về phủ.

      Nhưng ngay lúc này, trong viện đột nhiên truyền đến tiếng thét to kinh hồn của Nhược Ngu. Trử Kình Phong mau tới, chỉ thấy Nhược Ngu đứng bên cạnh giếng, nhìn giếng chưng bày đầy những dụng cụ cơ khí vô cùng kinh ngạc và mừng rỡ. Lúc mới tới sân nhìn rất đen, lúc đầu nàng có chú ý, sau đó mới phát trong nhà này đúng là có bảo bối.

      Cần phải biết rằng muốn mang nước từ giếng lên là phải dùng ròng rọc kéo nước, từng chút đưa thùng gỗ xuống giếng, múc đến đâu quay đến đó, tuy rằng tốn thời gian, nhưng so với trực tiếp lấy nước từ trong giếng thoải mái hơn rất nhiều nhưng mà ở gian nhà này miệng giếng cũng nằm ròng rọc kéo nước, nhưng đặt ròng rọc là chậu nước rất to, bên dưới có đặt cái rương bằng gỗ, hai bên là khúc gỗ dài hơn thước.

      Nhược Ngu nhìn lão bộc dùng dây thừng trói hai chân gà trống đặt ở dưới đất bên cạnh giếng, đem theo rương gỗ kéo dài xuống phía dưới, trong rương gỗ phát ra tiếng vang lách cách, thùng nước nhanh chóng chạm vào mặt nước. . Lão bộc đánh nước, kéo xuống bên, bắt đầu đổ nước vào thùng bên cạnh.

      Nhược Ngu nhìn cách thú vị, đến, đôi mắt sáng rỡ nhìn những khí cụ chung quanh, nàng nhìn ra cửa mà , liền vỗ vào rương gỗ bốp bốp, hưng phấn như lão bộc : “Mở ra, mau mở ra cho ta xem.”

      Lão bộc lộ vẻ khó xử: “Còn cần phải tắm gà, nếu mở ra lấy được nước đâu.”

      Lúc này Trử Kình Phong tới, kéo tay Nhược Ngu lại: “Lại nghịch ngợm nữa à?”

      Nhược Ngu ngẩng đầu, khát vọng nhìn Trử Kình Phong: “Trử ca ca, cái này hay lắm. Nhược Ngu ở trong sân ngay miệng giếng, cố gắng hết sức, mà có tác dụng, Nhược Ngu còn di chuyển nó được. Mà có cái này, Nhược Ngu có thể múc nước cho ca ca tắm, còn có thể múc nước rửa chân cho ca ca, có được ?”

      Với bộ dạng vợ hiền thục này, bọn thị vệ trong sân nghe vậy liền lộ vẻ khâm phục: hổ là phu nhân của Tư Mã đại nhân, lúc đầu còn tưởng nàng ngu ngốc, mà giờ xem ra là biết săn sóc động lòng người nha. Tư Mã đại nhân oai hùng như vậy, vậy mà dạy dỗ được người vợ ngốc nghếch biến thành người tỉ mỉ và hiền lành.

      Trử Kình Phong bị Nhược Ngu dỗ ngọt đến nỗi mát lòng, nhìn nước trong giếng kia, cảm thấy có chút kì quái vì ở nơi hẻo lánh như vậy làm sao mà có thứ mới mẻ, độc đáo, có thể tiết kiệm được sức lực, nên hỏi lão bộc: “Làm sao mà có được cái vật mà mang nước lên được?”

      Đúng lúc này Trử Vong cũng theo, : “Mấy tháng trước, đệ cùng với Thuận Bá ở đồng ruộng cứu vị công tử bị bệnh, lúc ấy vào ngay mùa xuân, mực nước giếng còn thấp, thấy Thuận Bá cố hết sức múc nước, sau khi lành bệnh liền làm đồ dùng để bơm nước lên, quả nhiên là dùng tốt. Chẳng may vị công tử kia rồi, cũng để lại họ tên, nếu đại tẩu thích chi bằng tháo cái này xuống và đưa cho tẩu ấy .”

      Nhược Ngu lắc đầu, sai người mở rương gỗ ra, nhìn khung bánh răng bên trong, ánh mắt sáng rỡ đứng quan sát. ấy tay đẩy đẩy bánh răng, sau đó sai người khép lại: “ cần đâu, Nhược Ngu muốn tự làm, vừa đúng lúc là bài tập thực hành nộp cho phu tử luôn.”

      Ngày đó Trử Vong lưu luyến rời mà tiễn huynh trưởng và đại tẩu, cảm thấy đại tẩu quả nhiên là bậc thư thua gì đấng mày râu, nhưng lại bình dị đến như thế, cho dù có gia đình rồi mà vẫn bỏ dỡ bài tập, đúng là tấm gương mẫu mực để mình noi theo.

      Tấm long ái mộ của thiếu niên, thoáng chốc biến thành hai người.

      Bài tập về nhà trong câu vừa rồi của Nhược Ngu, đó chính là vị Mạnh phu tử, Mạnh Thiên Cơ kia sắp xếp. Vị Mạnh phu tử này lần đầu tiên bị, đả kích trong lớp, về sau lại càng bị áp chế nên ngừng cố gắng, làm cho tất cả các tiểu thư mỗi khi đến giờ học của đều kêu khóc ngừng.

    3. ngochannguyen_82

      ngochannguyen_82 Active Member

      Bài viết:
      960
      Được thích:
      121

    4. Hoaithao

      Hoaithao Member

      Bài viết:
      47
      Được thích:
      52
      Chương mới đây rồi :yoyo26::yoyo23:

    5. Hằng Lê

      Hằng Lê Năm tháng dễ tan, thỉnh người trân trọng Administrative

      Bài viết:
      3,879
      Được thích:
      67,271
      Lý Nhược Ngu lại là người luôn luôn dẫn đầu, nhất là những giờ về thực hành lắp ráp các loại máy móc càng trở nên nhanh nhẹn, qủa thực như hận thể đem tất cả những khí cụ của tất cả các đệ tử của Quỷ thủ đem đến trưng bày hết ở trước mặt nàng.

      Bởi vậy cuối cùng, mỗi lần đến giờ dạy của Mạnh phu tử, hơn phân nửa nữ sinh đều đột nhiên báo là nhức đầu, đau bụng thể ngồi nổi, nên thể đến trường. Nhưng Nhược Ngu lại thấy giờ học này thú vị, tuy rằng phu tử hơi điên chút, nhưng mỗi lần lấy ra cái gì mới là hấp dẫn người khác đến nỗi thể nhúc nhích, nàng kiên trì xem đến cùng, tỷ muội tốt như Tô Tiểu Lương và Triệu Thanh Nhi cũng theo, cắn răng chịu đựng miệng lưỡi độc địa, điêu ngoa của Mạnh phu tử.

      Mặt khác, đến đây cũng để thực hành mấy bài tập được giao.

      Mấy ngày nữa là đến giữa tháng, cũng là lúc cứ ba tháng thư viện mời phụ huynh đến lần. Mỗi ba tháng, thư viện cũng phải đưa ra ít thành phẩm của học sinh, có người vẽ tranh, có người viết thư pháp, triển lãm cho gia đình và phụ huynh cùng xem kết quả những tháng ngày đến thư viện học. Nếu vị tiểu thư nào có vị hôn phu có thể mời gia đình nhà chồng tương lai đến cùng xem kết quả, như vậy làm tăng giá trị nữ nhi nhà mình.

      Ngày thường lo kinh doanh quần quật để kiếm bạc, đó chính là thời cơ tốt để khoe với than bằng quyến thuộc tài nghệ của nữ nhi nhà mình. Những nữ học sinh ngày thường cho dù có lười đến đâu đến ngày này cũng đều chuẩn bị trận địa sẵn sàng ng chờ chiến đấu.

      Và đến hôm đó, trước cửa thư viện đông nghịt xe ngựa của các than nhân những nữ học sinh ùn ùn kéo đến vô cùng náo nhiệt. Hàng lang thư viện trưng bày đầy các tác phẩm. Các tác phẩm được trưng bày đủ các hạng mục. Bởi những học sinh ở Thanh Lộc thư viện đều là những bậc tài năng xuất chúng, thưởng thức lỗi lạc, trong long bọn họ đều biết, những nữ học sinh đáng này, thay đổi phong cách của ngày thường, chải chuốt chăm chút cho tác phẩm của mình các phu tử ở thư viện còn tự mang tác phẩm của mình ra trận để giữ thể diện.

      Trong đó bức họa của Chu phu tử là được mọi người tán thưởng nhất, chỉ riêng cái chữ ký Diệu Bình cư sĩ đó thôi cũng đủ làm cho người ta thích thú, thậm chí có ông chủ kinh doanh tranh chữ cũng ra giá ba mươi lượng bạc để mua, còn đây chẳng qua chỉ là cái giá ở nơi này, chứ nếu mang vào kinh thành ít nhất giá phải tăng lên gấp đôi, những thân hữu xung quanh chăm chú lắng nghe rồi ngừng gật đầu. Đến cả ông chủ của cửa hiệu bán quan tài, cũng thoải mái đứng lên, cảm thấy vợ của ông bán luôn chiếc vòng tay để đưa con đến ngôi trường này cũng tràn đầy hy vọng rằng con của mình có thể giống Chu phu tử, ‘Hạ bút là lượm bạc’

      Cha mẹ Tô Tiểu Lương đều tới, còn có thêm hai vị tỷ tỷ, bạn thân chốn khuê phòng Viên tiểu thư cũng tới. Ngay cả Tứ thiếu cùng huynh muội Triệu công tử cũng đều tới.

      Danh tiếng của Tô huyện lệnh ở quê nhà cũng tệ, hàng loạt các than hào, nông dân đều có quai lại tốt với ông, nên đương nhiên ngừng chào hỏi các vị viên ngoại của các gia đình khác xung quanh. Bỗng nhiên Tô huyện lệnh ra lệnh phụng bồi mấy vị khách quý có khí chất lỗi lạc, làm cho mọi người chú ý.

      Thái tử Triệu Dận Đường còn đứng dừng lại trước bức tranh của Châu phu tử, nghỉ chân thưởng thức, sau khi nghe thấy bức họa này có thể được đem ra bán đấu giá sau khi triễn lãm xong, tất cả tiền thu được đều đem quyên góp cho Thành Thiện đường ngay ngay lập tức lấy ra ngân phiếu ngàn lượng đem hết tất cả các bức tranh của Diệu Bình cư sĩ mang về.
      Chuyện đó làm cho mọi người xôn xao bàn tán. Làm cho ông chủ kinh doanh cửa hang tranh chữ nhảy dựng lên như cương thi nhảy bật ra khỏi nắp quan tài, hưng phấn giữ chặt ống tay áo của Thương Nguyệt Nương con ông, lệ nóng doanh tròng dặn nữ nhi nhất định phải, ngày đêm dùi mài khổ học, nhất định phải học hết tài nghệ của Chu phu tử!

      Bảng giá ngàn lượng bạc nhất thời làm tăng khí chất của thư viện, mọi người bắt đầu nhìn ngắm lại tác phẩm của con trai mình lần nữa, bỗng dưng cảm thấy những tác phẩm của con mình tiến bộ vượt bậc. Ngay cả lỗi chính tả cũng sai đầy ý thơ ý cảnh.

      Công chúa Bình Dao nghiêm túc nhìn tác phẩm của những nữ học sinh, nhất quyết tìm tòi cho bằng được tác phẩm có kí tên là Lưu Ngư nhi.

      Tuy rằng nàng biết mình và Trử Kình Phong có duyên phận, nhưng mà trong lòng phục rằng mình lại có thể bị thua trong tay bởi si nữ ở vùng nông thôn xa xôi hẻo lánh.

      nàng Nhược Vũ tiểu thư gì gì đó, tuy rằng có bộ dáng phát triển, khí chất cũng rất tốt, nhưng nữ tử dung nhan sắc để giữ chân nam nhân sao có thể được lâu dài? Ngược lại nàng muốn xem thử nàng Lưu Ngư nhi này là tài nữ đến bậc nào để có thể giành được sủng ái của Trữ Kình Phong

      Ngày đó trong dạ tiệc, Lý Nhược Ngu rất trấn định tự nhiên mà đối mặt với phiền phức cũng tương đương như cung yến, khí chất phảng phất con của nhà Vương Hầu, để lại cho công chúa ấn tượng rất sâu sắc, nên đối với nàng có mong đợi cao cũng như có phòng bị.

      Cho nên trong đủ loại tranh ở đây, cuối cùng bức tranh có kí tên “Lưu Ngư Nhi” làm cho công chúa trợn to mắt và có chút khiếp sợ tột đỉnh.
      Tranh kia miêu tả chính là cảnh con bướm xuân, miêu tả tinh xảo cảnh con bướm đậu đóa hoa, nhưng loại là con bướm kì dị, xấu xí cách lạ thường như vừa chui ra khỏi kén. Nhìn sơ qua bức họa bức tranh này dường như được vẽ từ tay của hai người, gian dối đáng ngờ đó, cũng giống như con bướm xấu xí kia, giáng thẳng vào mặt nàng….

      Cái này, cái này…. Cho dù là nữ tử chỉ biết chút xíu về thi họa ở bất cứ phủ trạch bình thường nào khác, tiện tay vẽ ra cũng xuất sắc hơn bức này mà?

      Có lẽ là do mong chờ cao nên giờ bị hụt chân, Tam công chúa nước Đại Sở đúng là bị choáng !

      Bình Dao công chúa có chút dám tin vào mắt mình, dời bước tìm hiểu tác phẩm khác của tiểu biểu muội, nhưng mà càng nhìn tiếp càng cười lạnh.

      đúng là chiếc gối thêu hoa, nhưng bên trong gối đó đều chưa toàn cỏ dùng để trâu bò ăn thôi đúng ?

      Nhìn những nét chữ ngã nghiêng xiên vẹo kia, Bình Dao công chúa thể tin được, bởi vì thư pháp trong bức tranh kia rất đẹp. thể ngờ Trử Kình Phong từng được các Thái sư trong học viện của hoàng cung khen dứt miệng lại có thể xem trọng nữ tử hời hợt dở tệ đến như thế!

      Nghĩ như vậy, nàng lại tiếp tục nhìn về phía đàn cổ được chuẩn bị phía bên kia, dành cho tiểu biểu muội lên diễn tấu. mặt Bình Dao công chúa toàn là vẻ khinh miệt.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :