Trong căn biệt thự mang đậm phong cách châu Âu cổ điển, tại căn phòng, bé khoảng 10 tuổi níu áo chàng thanh niên. Đôi mắt xanh biếc của bé long lanh như chực rơi nước mắt, chiếc mũi nhắn hồng hồng, đôi môi chúm chím. Mái tóc vàng óng mượt dài hơn vai chút. người mang bộ váy trắng tinh khiết như thiên sứ. Chàng thanh niên khoảng 14 tuổi, chàng trai gần như hoàn mỹ. Vẻ đẹp của khiến nữ giới cũng phải nghẹt thở. Đôi mắt màu tím đầy mê hoặc, khóe miệng luôn câu lên nụ cười tà mị. Mái tóc vàng rực rỡ làm chói mắt lòng người. mặc bộ sơ mi đen tôn lên làn da trắng ngần, chiếc quần đen bó sát đôi chân thon dài.
“ hai phải sao? muốn bỏ rơi em mình sao?” bé hỏi, đôi tay níu chặt lấy vạt áo chàng thanh niên, đôi má hồng phúng phính làm người ta muốn cắn cái.
, cũng chính là trai duy nhất của . ôn nhu nhìn bé, : “Tiểu Nguyệt, phải muốn bỏ rơi em. chỉ khoảng thời gian thôi. Cha nuôi muốn qua Mĩ gây dựng nghiệp. Trong khoảng thời gian này nhờ bác quản gia chăm sóc em, em hãy giữ gìn sức khỏe nhé.” rồi cúi người hôn lên trán .
mừng rỡ, vội giơ ngón út đến trước mặt : “ hai nhớ về sớm nha! Đây là lời hứa giữa hai chúng ta. hứa !”
Trước vẻ dễ thương của chỉ biết lắc đầu cười, đôi mắt híp lại: “Được rồi hứa.” rồi đan ngón út vào ngón tay .
“À phải rồi” sực nhớ ra việc “Đây là dây chuyền cha nuôi gửi về cho chúng ta. cái, em cái.” lấy trong túi áo ra chiếc hộp, trong đó có hai chiếc dây chuyền, mỗi dây có viên ngọc hình tròn dẹp. đeo dây lên cổ .
siết chặt lấy dây chuyền, cố nén nước mắt chực chờ rơi xuống, đôi môi mím lại.
để kịp gì, kéo vali ra ngoài rồi đóng cửa lại. Thoáng nghe thấy tiếng khóc thút thít, vẻ ôn nhu trong mắt biến mất, thay vào đó là đau đớn đến khó thở. thầm: “Tiểu Nguyệt, đến khi em biết được tình cảm dành cho em đơn thuần là đối với em , em có còn bên cạnh ?”
Xem thêm...