1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Quá Trình Dưỡng Thành Đố Hậu - Bình Lâm Mạc Mạc Yên Như Chức (Chương 152)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. hirari

      hirari Well-Known Member

      Bài viết:
      486
      Được thích:
      665
      Chương mới bị trùng rồi nàng ơi
      Chris thích bài này.

    2. thienbinh2388

      thienbinh2388 Active Member

      Bài viết:
      277
      Được thích:
      182
      Moi mon cho mong ma ban no dan lai chuong cu
      buingan1209 thích bài này.

    3. buingan1209

      buingan1209 Well-Known Member

      Bài viết:
      70
      Được thích:
      2,517
      Hôm qua Post nhầm lại chương 27, hôm nay bù chương 28 nhé các nàng.

      Chương 28: Động tình
      Editor: Buingan1209


      Dáng người Phó Dư Sâm mảnh khảnh, mặt cũng , ngũ quan lại tinh xảo, nhìn qua quả thực trẻ hơn so với Chu . Nghe thấy tiếng cười của Từ Xán Xán, Phó Dư Sâm liếc nhìn nàng cái. Từ Xán Xán đứng bên cạnh lão thái thái, cũng lặng lẽ liếc Phó Dư Sâm, hai người bốn mắt nhìn nhau lần thứ hai. Trái tim Phó Dư Sâm đập thình thịch, tầm mắt di chuyển từ khuôn mặt Từ Xán Xán đến người nàng. nghĩ hình như Từ Xán Xán gầy hơn chút, chiếc cằm xinh xắn cũng nhọn ít, người mặc áo bối tử bằng lụa trắng thêu phong lan, phía dưới áo bối tử là váy màu hồng thạch lựu phẳng phiu, trông càng có vẻ gầy yếu. Ánh mắt Phó Dư Sâm tự chủ được lại di chuyển về phía trước, cuối cùng dừng lại chỗ bộ ngực của Từ Xán Xán. Bên trong Từ Xán Xán mặc y phục đơn giản, ngực có thêu mẫu đơn, hai đóa hoa mẫu đơn nở rộ càng làm cho bộ ngực của Từ Xán Xán nhô cao lộ ra da thịt trắng nõn nhìn qua cực kỳ mềm mại đầy đặn, biết bên dưới hai đóa hoa mẫu đơn thế nào... Phó Dư Sâm lặng lẽ kéo vạt áo che kín hai chân. Trong quá trình này, từ đầu đến cuối biểu tình mặt Phó Dư Sâm vẫn lãnh đạm mà trang nghiêm. Chu cười hì hì đứng dậy, chào Từ lão thái thái, :

      - Chu phủ Diên Ân Hầu xin thỉnh an lão thái thái!

      là thế tử phủ Diên Ân Hầu, lão thái thái chỉ là nhị phẩm cáo mệnh, thỉnh an bà chẳng qua là cho Từ Nghi Bằng chút mặt mũi thôi. Lúc Từ lão thái gia còn sống, Từ gia cũng chỉ là gia đình khá giả, Từ lão thái thái cũng tiếp xúc với nhiều mặt của cuộc sống. Từ Đình Hòa từng bước thăng chức, phẩm cấp cáo mệnh của Từ lão thái thái cũng nước lên thuyền lên theo con trai, nay là chính nhị phẩm cáo mệnh. Chẳng qua Từ Hàn thị chê bà lên được mặt bàn, bởi vậy cũng đưa lão thái thái ra ngoài giao tiếp, vì vậy lão thái thái cũng nhận ra Chu là bên nhà thông gia.

      Chu hoàn lễ hàn huyên đôi câu lại về bên cạnh Phó Dư Sâm ngồi xuống. Từ đầu đến cuối Phó Dư Sâm cũng đứng dậy. Lúc này Từ lão thái thái cũng đoán được vị mỹ thiếu niên được Chu gọi "Đại ca" này là Phó Dư Sâm, con trai độc nhất của Định Quốc Công. mặc dù Phó Dư Sâm có phẩm cấp, nhưng bà cũng dám quấy rầy, bèn để ý tới bên kia nữa mà bảo Hồng Vân:

      - Mang điểm tâm để xe ngựa đến đây !

      Từ Xán Xán nhìn giống như rót trà cho Từ lão thái thái nhưng ánh mắt lại thừa dịp liếc Phó Dư Sâm đối diện. Mi mắt Phó Dư Sâm buông xuống, lông mi dài che khuất sóng mắt, mặt có biểu tình, cũng nhìn ra được điều gì. Nhưng Từ Xán Xán tinh mắt phát lỗ tai Phó Dư Sâm đỏ bừng! Nàng khỏi cúi đầu mỉm cười.

      Từ Nghi Liên tiếp nhận tráp điểm tâm từ tay Hồng Vân, sau khi mở ra liền đặt ở trước mặt lão thái thái. Vì các nàng quá vội vàng, chưa kịp ăn cơm trưa, mặc dù có điểm tâm, nhưng là của lão thái thái, cũng ai dám bảo lão thái thái nhường cho nửa phần. Trong hộp đựng hồng đậu tô mà Từ lão thái thái thích nhất, vì bụng đói kêu vang nên vừa ăn xong miếng, bà lại cầm tiếp miếng nữa. Sau khi ăn xong năm miếng, Từ lão thái thái mới dừng lại, nâng chung trà lên "Sùng sục sùng sục" uống xong ly trà, vừa bảo Từ Xán Xán "Rót thêm chén nữa", vừa cầm lấy miếng hồng đậu tô ăn tiếp. Thấy ba tỷ muội Từ Nghi Liên đều ngồi xuống, Từ lão thái thái uống ngụm trà, nuốt điểm tâm trong miệng xuống, :

      - Đừng ngại, bên kia đều là thông gia của nhà chúng ta cả!

      Giờ phải là thông gia thế nào, tương lai sau này cũng là thân thích cả thôi! Tuy rằng lão thái thái bảo ngồi xuống, nhưng Từ Nghi Liên, Từ Nghi Đồng và Từ Xán Xán cũng thực ngồi xuống, mà vây quanh hầu hạ bà. Mặc dù các nàng cũng đói, nhưng biết tổ mẫu nhà mình luôn luôn keo kiệt ích kỷ, lão nhân gia bà còn chưa ăn no, cho dù các nàng có là cháu ruột bà cũng chẳng thèm để ý đến đâu. Sau khi Từ Nghi Liên mở tráp điểm tâm xong bèn đứng phía sau tổ mẫu —— vừa vặn đối diện với Phó Dư Sâm! Từ Xán Xán đứng đứng bên phải rót trà cho lão thái thái, nàng sợ người khác phát nên dám nhìn Phó Dư Sâm nữa, khi rót trà cúi đầu quy củ đứng đó. Từ Nghi Đồng bị khuôn mặt đẹp của Phó Dư Sâm làm cho kinh ngạc, từ trong xe ngụa ra vẫn lên tiếng, chỉ ngơ ngác nhìn Phó Dư Sâm. Khi nàng ta biết mỹ thiếu niên hiếm thấy này là Phó Dư Sâm - con trai độc nhất của Định Quốc Công, mắt to thoáng cái sáng lên, mắt càng hề chớp nhìn chằm chằm Phó Dư Sâm. Chu hầu hạ Phó Dư Sâm, Phó Dư Sâm liếc mắt nhìn , lập tức bảo Phó Liễu:

      - Còn mau mang điểm tâm lên đây!

      Phó Liễu liếc nhìn công tử nhà mình, thấy công tử phản đối, bèn cùng Phó Quế đến chỗ buộc ngựa. Hai bên yên ngựa của có hai chiếc rương gỗ, bên trong đều là điểm tâm mà Chu lấy ở chỗ chủ trì Đông Lâm tự—— điểm tâm ở Đông Lâm tự ngon nổi danh biện kinh. Chu vốn theo chân tới đây, biết được công tử muốn tới Đông Lâm tự dâng hương, cũng mang gã sai vặt cưỡi ngựa đuổi theo, trước khi còn nghiêm mặt đòi hai rương điểm tâm của Đông Lâm tự. Mấy gói giấy dầu bọc điểm tâm nhanh chóng được bày lên bàn, đặt trước mặt Phó Dư Sâm. Từ Xán Xán cảm thấy mình nhìn Phó Dư Sâm, nhưng nhìn điểm tâm cũng vấn đề gì mà! Nàng liếc mắt thấy bên trong có hạnh nhân giòn và bánh đậu xanh mà mình thích ăn, khỏi trận thèm dãi. Chu nhiệt tình :

      - Đại ca, huynh nên chỉ uống nước thế, ăn chút điểm tâm !

      Nhìn Phó Dư Sâm vẫn bưng cái chén chịu ăn điểm tâm, khỏi thốt ra câu mà mẫu thân từng khuyên Phó Dư Sâm :

      - Huynh gầy như vậy, nếu ăn nhiều bị gió thổi bay mất đấy!

      Từ Phó Dư Sâm thích ăn vặt, mỗi lần chỉ ăn ít, mẫu thân Chu là Diên Ân Hầu phu nhân cũng từng khuyên Phó Dư Sâm như thế. Phó Dư Sâm cũng để ý đến . Khi còn bé thích ăn vặt là bởi vì mỗi lần ăn thứ gì mà phòng bếp mang tới bụng của ỉ đau rất lâu. Mỗi lần dùng cơm, cũng chỉ ăn tượng trưng mấy miếng, sau đó trở lại Trúc Thanh viện ăn điểm tâm mà Phó Liễu Phó Quế vụng trộm ra ngoài mua cho . Đây có lẽ là nguyên nhân khiến thân thể vẫn quá khỏe mạnh! Những lời này muốn cho biểu đệ được nuôi như ngâm trong hũ mật này, bởi vậy coi Chu trở thành khí. Phó Dư Sâm uống ngụm nước, bảo Phó Liễu:

      - Để lại phần giống như thế này, còn lại tặng cho Từ lão thái thái !

      Từ Xán Xán nhất định đói bụng, lão thái thái keo kiệt như vậy, thế cho bà ta đống, xem bà ta có thể ăn hết được ! Từ lão thái thái thấy những điểm tâm này rất vui. Bà dám chuyện với Phó Dư Sâm, bèn bảo Từ Nghi Đồng:

      - Nghi Đồng, cháu đến cảm ơn Phó công tử !

      Lão nhân gia bà cũng rất tinh ý, biết Từ Xán Xán phải tiến cung, Từ Nghi Liên được gả cho người đứng đắn làm chủ mẫu, chỉ có Từ Nghi Đồng cao được thấp phải, nếu có thể được Phó công tử háo sắc coi trọng, chừng lại có phen kỳ ngộ khác ấy chứ! Đương nhiên Từ Nghi Đồng phải nắm bắt cơ hội này, nàng ta đoan đoan chính chính tiến lên bước, thoải mái hành lễ:

      - Xin cảm ơn ý tốt của Phó công tử ạ!

      Phó Dư Sâm yên lặng uống nước, căn bản để ý đến nàng ta. Nhất thời Từ Nghi Đồng cảm thấy hơi xấu hổ. Chu nghĩ đều là thân thích cả, vì thế đứng dậy giải vây :

      - Từ nương cần để ý, chỉ là cái nhấc tay thôi mà!

      mắt to của Từ Nghi Đồng như phủ tầng hơi nước, hơi phúc thân hành lễ rồi lui xuống. Từ lão thái thái làm như biết cháu bị kinh ngạc, vẫn ăn uống như trước. Từ Xán Xán muốn nhanh chóng gặp cha nương và đệ đệ, ngay cả Phó Dư Sâm mà mình vẫn thích cũng thèm để ý nữa, bèn lặng lẽ nhắc nhở Từ lão thái thái:

      - Lão thái thái, cha nương cháu...

      Lão thái thái giống như nghe thấy lời của nàng, ngược lại Phó Dư Sâm lại lười biếng nhấc mi nhìn nàng cái. bao lâu sau, đoàn người Phó Dư Sâm bắt đầu xuất phát. Từ lão thái thái thấy bọn họ rời , vội vàng giục Từ Sâm:

      - Còn nhanh !

      Từ Nghi Liên và Từ Xán Xán cùng ngồi chiếc xe ngựa lộng lẫy, Lưu Huỳnh và Bích Vân ngồi ở đối diện. Từ Nghi Đồng chịu ngồi cùng với lão thái thái, bèn lên xe ngựa bên này. Nàng ta lại chịu hạ thấp thân phận ngồi cùng chỗ với Lưu Huỳnh và Bích Vân vì thế chen chúc ngồi cùng Từ Xán Xán và Từ Nghi Liên. Từ Xán Xán ngồi bên phải, vị trí sát cửa sổ xe, Từ Nghi Liên ngồi chính giữa, Từ Nghi Đồng ngồi bên trái, Lúc nàng ta ngồi xuống liền nhìn bên trái cửa sổ xe mà chảy nước mắt. Từ Nghi Liên thân là tỷ tỷ, thể quản, bèn lấy khăn tay trong tay áo Từ Nghi Đồng, giúp nàng ta lau nước mắt, tùy ý an ủi vài câu. Từ Xán Xán gì, nghiêng người lẳng lặng nhìn bên phải cửa sổ xe.

      Trước đây nàng chỉ là thích khuôn mặt đẹp của Phó Dư Sâm, vì thế luôn ý dâm , lại nhớ đến đám cơ thiếp luyến đồng của , tâm loạn như ma có manh mối. Nhưng ra chỉ là hiếu kỳ, tại trong lòng nàng luôn có tình cảm ngừng sinh sôi, cuối cùng đành phải thầm cảnh cáo chính mình: Ngươi sắp phải vào cung rồi, có tư cách thích người ta nữa hay sao? Đừng hoa mắt, ngu ngốc mơ mộng hão nguyền nữa! Từ Xán Xán theo bản năng dời lực chú ý, nàng bắt đầu tưởng tượng cảnh đoàn tụ cùng cha mẹ đệ đệ. Vào Từ phủ mấy tháng, nàng cũng chỉ làm được ba đôi giày, cho cha đôi, nương đôi, tiểu Nghi Xuân đáng đôi thôi!

    4. buingan1209

      buingan1209 Well-Known Member

      Bài viết:
      70
      Được thích:
      2,517
      Chương 29: Bắt kẻ thông dâm
      Editor: Buingan1209


      Chẳng mấy chốc đến cửa Tây, đoàn người Phó Dư Sâm cũng vào thành mà cưỡi ngựa về hướng Bắc. Xe ngựa Từ phủ đường vào thành. đoàn người Phó Dư Sâm cưỡi ngựa tới tửu lâu Yến Lâu ở phía Tây biện kinh. Chưởng quỹ Yến Lâu và Phó Nam đứng bên ngoài, thấy Phó Dư Sâm xuống ngựa, vội vàng tới nghênh đón:

      - Xin thỉnh an công tử ạ!

      Phó Dư Sâm khoát tay áo, thẳng lên lầu hai. Vừa mới Phó Dư Sâm ngồi vững, Phó Nam nhanh chóng pha nước chè xanh mang tới. Phó Liễu nháy mắt với :

      - Mau mang đồ ăn lên !

      Mặc dù ngày thường công tử biết đói là gì, nhưng người hầu hạ như bọn họ cũng thể để công tử bị đói được! Phó Nam và chưởng quỹ tự mình mang thức ăn lên, nhanh chóng chuẩn bị xong, bàn có bốn chiếc đĩa bằng sứ màu trắng, lần lượt là cải thìa xào, ớt xanh xào đậu, tôm nướng và giá đỗ xào lăn, ngoài ra còn có chiếc bát bằng sứ trắng và đĩa cơm tẻ trắng tinh, đây chính là gạo thượng phẩm mà Hoàng đế ngự ban. Phó Liễu nhìn chút, thấy bốn món này đều hợp khẩu vị của công tử, cũng gì nữa—— công tử ăn nhiều thức ăn mặn, khẩu vị lại thanh đạm, luôn luôn chỉ ăn những thứ như thế này, nhưng những thức ăn đơn giản như vậy cũng rất cầu kỳ, có thể chuẩn bị chu đáo tận tâm như thế này cũng chỉ có Phó Tùng. Phó Dư Sâm im lặng bắt đầu dùng cơm. Phó Liễu nhìn chưởng quỹ cái, hỏi:

      - Phó Tùng, trong phủ có truyền đến tin tức gì ?

      - truyền tới, đêm qua Thư Dân Chi vào thiên viện phía Đông Trúc Thanh viện.

      Phó Tùng cẩn thận từng ly từng tý nhìn Phó Dư Sâm, thấy có biểu tình gì, lại tiếp tục trả lời:

      - Nửa đêm đến chỗ Vịnh Phượng, gã sai vặt ở bên ngoài lắng nghe động tĩnh báo là Vịnh Phượng và Điềm Nương cùng nhau hầu hạ.

      Phó Liễu nghe xong mặt mũi trắng bệch: Vịnh Phượng và Điềm Nương đều là mỹ nhân mà Phó phu nhân ban cho công tử, tuy rằng công tử muốn các nàng, nhưng danh nghĩa vẫn là cơ thiếp của công tử!


      - Truyền ra tin tức, buổi tối ta ngủ lại ở Hương Mãn lâu.

      Phó Dư Sâm để đũa xuống, mắt phượng sáng khác thường:

      - Ban đêm chúng ta bắt kẻ thông dâm!

      Nếu Thư Dân Chi có can đảm bày kế hại , vậy hãy chờ trả thù !

      - Vâng!

      Phó Liễu ở trong nhã gian hầu hạ , Phó Nam và Phó Tùng cũng đáp tiếng, ngoại trừ Phó Liễu, tất cả đều lui xuống.

      Xe ngựa của đoàn người Từ Xán Xán vẫn vào tận trước của nội viện Từ phủ mới ngừng lại. Bà tử tiến lên mở cửa xe và bày xong ghế từ sớm. Từ Xán Xán sớm trông thấy cha nương và đệ đệ ở trước cửa nghênh đón nàng, cửa xe vừa mở ra, nàng cũng để ý lễ nghi nữa mà trực tiếp xốc váy lên chuẩn bị nhảy xuống. Từ Thuận Hòa sợ con ngã, vội vàng chạy nhanh tới đón lấy Từ Xán Xán, nhàng đặt xuống đất. muốn gặp con từ lâu, bèn đỡ hai vai Từ Xán Xán xem xét tỉ mỉ trái phải, xem con có thay đổi gì . Từ Vương thị và Từ Nghi Xuân cũng chạy tới, vây quanh Từ Xán Xán thân thiết vô cùng. Từ Xán Xán nhào vào trong lòng mẫu thân làm nũng, vừa dựa sát vào người mẫu thân cảm thấy là lạ, lúc này mới phát giờ mình còn cao hơn cả mẫu thân. Từ Vương thị vuốt ve mặt Từ Xán Xán, cực kỳ đau lòng:

      - Trời ơi, cằm nhọn thế này nhất định gầy ít rồi!

      Từ Thuận Hòa thấy đại tẩu đứng bên, vội vàng nháy mắt với thê tử, còn mình tới trước cửa xe của mẫu thân, đỡ mẫu thân xuống xe. Từ Vương thị cũng hiểu ra, thân thiết xoa xoa lỗ tai Từ Xán Xán, sau đó thỉnh an lão thái thái. Từ Xán Xán cúi đầu nhìn đệ đệ, phát lại mập hơn rồi, bèn dùng hai tay nhéo hai gò má Từ Nghi Xuân:

      - Tiểu Phì Phì!

      Khi ở bên ngoài Từ Nghi Xuân luôn luôn là tiểu đại nhân, khinh bỉ liếc mắt nhìn Từ Xán Xán:

      - Đệ thỉnh an tổ mẫu !

      - , !

      Từ Xán Xán giục đệ đệ , nhân tiện lại nhéo nhéo cái mông Từ Nghi Xuân. Từ Nghi Xuân nhìn nàng làm ra vẻ thở dài:

      - Đúng là nha đầu ngốc chưa trưởng thành mà!

      Người nhà gặp mặt chào hỏi lẫn nhau xong rồi cùng lão thái thái tới Xuân Huy viện. Từ lão thái thái vẫn keo kiệt như trước, lễ gặp mặt cũng chưa cho Từ Nghi Xuân, nhưng ngược lại Từ Hàn thị lại rộng rãi cho Khôi Tinh (*) bằng vàng và túi đựng bút thêu hoa.

      * Khôi Tinh: Vị thần chúa tể về văn chương thời xưa của Trung Quốc

      Lúc buổi tối Từ Đình Hòa về nhà, cả nhà ăn cơm xong lại cùng nhau uống trà. Từ Thuận Hòa bảo Từ Xán Xán:

      - Xán Xán, con bảo nha hoàn thu thập hành lý !

      Từ Xán Xán ngồi ghế dựa lớn sát tường phía Tây cũng sửng sốt, vội vàng đứng dậy đáp ứng tiếng, trong lòng lại nghi hoặc. Từ Đình Hòa cũng sững sờ, vội hỏi:

      - Nhị đệ, đệ ——

      - Kỳ thực mấy ngày trước đây đệ vào kinh, Cảnh tướng quân dưới trướng Định Quốc Công đến chỗ đệ cầu y, Cảnh phu nhân nhanh chóng mang thai, Cảnh tướng quân liền đưa cho đệ căn nhà, là thư điếm ở phố, thu thập xong cả rồi!

      Từ Đình Hòa lập tức tức giận:

      - Ta là đại ca đệ, đệ vào kinh mà lại ở nhà của đại ca? Huynh đệ ruột thịt lại phải ở nhà của người ngoài à?

      Từ Thuận Hòa nhìn con đứng thẳng ở bên và thê tử Từ vương thị đứng bên cạnh hầu hạ lão thái thái, cười :

      - Đại ca, cho dù ở nơi này, phải mỗi ngày đệ cũng vẫn đến thỉnh an mẫu thân sao? Hàng ngày Xán Xán cũng phải học mà!

      Trước quý phủ đại ca rất chật hẹp, cả nhà mình ở phiền phức thêm cho đại tẩu; hơn nữa, ở dưới mắt mẫu thân, thê tử con và con trai của mình sợ là cũng thoải mái; Xán Xán chỉ còn hơn hai tháng nữa phải vào cung tham tuyển, nếu được chọn, cơ hội gặp mặt còn nhiều lắm, còn bằng cả nhà ở cùng nhau thân thiết gần gũi! Từ Thuận Hòa chào Từ lão thái thái, huynh trưởng và chị dâu sau đó ngồi chiếc xe ngựa sơn xanh mới mua rời khỏi Từ phủ. Người đánh xe chính là tiểu đồ đệ Thường Liễu của Từ Thuận Hòa, theo sư phụ tới kinh thành. Thường Liễu vừa đánh xe, vừa chuyện với Từ Xán Xán ngồi trong xe ngựa:

      - nương à, sư phụ là muốn khai trương cửa hàng ở kinh thành, sau đó cả nhà ở lại biện kinh đấy ạ!

      Từ Xán Xán đáp " vậy chăng", lại thấp giọng hỏi phụ thân:

      - Cha, cha giúp người ta trị bệnh, người ta có thể tặng nhà cho cha cơ à? Phải biết rằng ở biện kinh này tấc đất tấc vàng đấy!

      Từ Thuận Hòa và con trai Từ Nghi Xuân ngồi đối diện, nghe vậy nở nụ cười:

      - Điều này cho thấy y thuật của cha con rất cao minh mà! Hơn nữa, Cảnh tướng quân rộng rãi, cha con còn có biện pháp nào nữa?

      Từ Xán Xán còn hơi nghi hoặc, Từ Nghi Xuân lại lôi kéo tay nàng hỏi:

      - Tỷ tỷ, tỷ ở trong phủ đại bá lại tiếp tục học à?

      - Ách...

      Từ Xán Xán nhớ lại chương trình học mà Âu Dương đại gia dạy nàng, khỏi im lặng. Từ Nghi Xuân lại rất hưng phấn:

      - Đệ cũng bắt đầu học tứ thư rồi nhé, cha và đại bá cho đệ thi vào Quốc Tử Giám đấy!

      Từ Xán Xán khỏi nở nụ cười. Phụ thân của đại nương chính là Tế tửu Quốc Tử Giám, lần này Nghi Xuân thi chắc là rất thuận lợi. Mặc dù trong lòng nghĩ như vậy, nhưng mặt nàng vẫn rất nghiêm túc :

      - Thi vào Quốc Tử Giám rất khó đấy, đệ phải cố gắng nhiều hơn nhé!

      Từ Nghi Xuân cũng nghiêm túc gật đầu:

      - Ừ.

      Lại :

      - Đệ muốn làm quan, quan lớn, để tương lai có thể làm chỗ dựa cho tỷ tỷ!

      Lời của chỉ là lời ngây thơ của trẻ con nhưng vành mắt Từ Xán Xán lại chợt đỏ hoe. Nàng xoa xoa tóc Từ Nghi Xuân, miễn cưỡng :

      - Vậy đệ phải cố gắng gấp bội mới được!

      Từ Nghi Xuân nắm quả đấm:

      - Tỷ tỷ hãy chờ xem!

      Vào cửa lớn thư điếm, Từ Xán Xán lập tức ngây ngẩn cả người. Phòng này quả thực là quá tốt! Đây là tứ hợp viện nho , Hướng Nam là gian nhà chính và hai gian tối, sương phòng phía Đông và sương phòng phía Tây đều có ba gian, gian sáng hai gian tối, hai bên cửa lớn phía Bắc còn có hai gian nhà riêng biệt, là phòng bếp và nhà kho, gian khác có thể làm phòng khách, mặt khác góc Tây Nam còn xây chuồng ngựa!

      Bích Vân và Tiểu Hương cũng theo tới đây, hai nàng nhìn lại lượt rồi vội vàng sắp xếp hành lý vào phòng của Từ Xán Xán! Trước khi , Từ Xán Xán mở miệng xin đại nương khế ước bán thân của Bích Vân trước mặt mọi người. Trước mặt mọi người, Từ Hàn thị cũng tiện từ chối, bèn rộng rãi mà đem khế ước cho nàng. nhà bốn người ngồi vào chỗ của mình trong nhà, bà tử mới mua nhanh chóng dâng trà và điểm tâm. Từ vương thị nhìn thấy con , rất hài lòng, lệnh cho bà tử:

      - Đốt thêm mấy cây nến nữa , cho trong phòng sáng sủa chút!

      Từ Xán Xán đánh giá phen, nghĩ ở vào vị trí này của thư điếm, gian nhà này sợ là giá trị hơn nghìn lượng bạc, trong lòng vẫn hơi nghi hoặc, nàng nghĩ nếu muốn biểu đạt cám ơn lễ vật này cũng quá quý trọng rồi. Từ Vương thị để hết điểm tâm đến trước mặt Từ Xán Xán, thân thiết chuyện với nàng:

      - Xán Xán à, đây chính là đặc sản Uyển Châu nương mang cho con đấy, đều là món con thích ăn cả nhé!

      Từ Xán Xán nương theo ánh nến nhìn sang, phát bánh hạt dẻ và đậu phộng chiên, đều là điểm tâm nàng thích ăn khi còn ở Uyển Châu, bèn rửa sạch tay cầm lấy khối bắt đầu ăn. Phu thê Từ Thuận Hòa và Từ Nghi Xuân đều nhìn Từ Xán Xán ăn, mặt đều là ý cười. Từ Nghi Xuân cũng chê cười tỷ tỷ tham ăn, nhìn cái chén trước mặt tỷ tỷ, liền cầm lấy ấm trà rót cho tỷ tỷ chén.

      Đêm khuya, Hương Mãn lâu nổi tiếng kinh thành lại đèn đuốc sáng trưng cực kỳ náo nhiệt. Bên trong hậu viện Hương Mãn lâu, Phó Dư Sâm nghiêng người dựa vào gối đầu tháp gấm, thờ ơ hỏi nam tử vạm vỡ đứng trước mặt:

      - thu xếp xong nhà ở cho người Từ gia chưa?

      Nam tử vạm vỡ trước tiên hành lễ cái, lúc này mới đáp:

      - Thuộc hạ cẩn tuân mệnh lệnh của công tử, đem tứ hợp viện Thư điếm của công tử cho người Từ gia rồi ạ!

      Thư Điếm vừa vặn ở phía Tây phủ Định Quốc Công, tòa nhà kia và nội viện Trúc Thanh viện của công tử chỉ cách bức tường. Phó Liễu đứng nghiêm hầu hạ bên nghe thế nhìn Cảnh Phong vài lần, nghĩ tới Cảnh Phong luôn luôn qua loa lần này lại nịnh bợ như thế. Phó Dư Sâm có chút mệt mỏi, tùy ý :

      - Việc này ngươi làm khá lắm, về trước !

      Cảnh Phong hành lễ, lui xuống. Phó Liễu thấy công tử nhắm mắt lại, bước lên phía trước lấy chiếc chăn mỏng đắp lên, lại dùng chụp đèn thủy tinh màu tím che ánh nến, lúc này mới ngồi xuống chiếc ghế ở chân tháp nghỉ ngơi lát.

      Đêm khuya vắng người, Thư Dân Chi rời khỏi nơi ở của tại phủ Quốc công, lặng lẽ mang theo gã sai vặt Tứ nhi vào Lô Tuyết am. Thủ vệ bà tử sớm bị mua chuộc, lặng yên tiếng động cho vào. Vào Lô Tuyết am, Thư Dân Chi thẳng tới chân tường phía Tây. Trước cửa Trúc Thanh viện canh phòng nghiêm ngặt, căn bản thể tiến vào từ bên kia. Trước tiên Tứ nhi chạy tới bụi hoa lấy ra cây thang dựa tường. Sau khi Thư Dân Chi leo lên tường xong, Tứ nhi cất cây thang , chui vào bụi hoa, vừa muốn ngồi xuống, đôi tay duỗi tới, giữ chặt cổ .

      Trong Trúc thanh viện yên tĩnh, từ ngày cơ thiếp luyến đồng bị đánh chết chôn ở thiên viện, ban đêm người nào dám bước ra cửa phòng. Thư Dân Chi hái hoa nhiều nên quen thuộc mò đến trước cửa phòng của Vịnh Phượng, vừa gõ hai cái, bị đôi tay mềm mại thơm mát kéo vào. Sau khi Thư Dân Chi vào trong, cửa lập tức đóng lại. người Vịnh Phượng chỉ mặc chiếc áo ngực màu xanh ngọc bích và chiếc váy lụa màu trắng diễm lệ, ngọc thể đầy đặn nửa che nửa đậy như như , cười híp mắt tay cởi vạt áo của . tháp, y phục của Điềm Nương yểu điệu xinh đẹp tuyệt trần cởi ra quá nửa, mang theo sợ hãi nhìn . Thư Dân Chi lập tức có phản ứng, kéo Vịnh Phượng lên tháp. Ánh đèn trong phòng bị che khuất, Thư Dân Chi đè Vịnh Phượng xuống, va chạm chút lưu tình, khiến cho Vịnh Phượng rên rỉ ngớt. Thư Dân Chi vừa làm việc, vừa thở hổn hển bảo Điềm Nương:

      - Thắp nến... sáng lên chút... để gia xem kỹ dáng vẻ của các nàng nào!

      lại cười :

      - nghĩ tới... Các nàng… Những ... mặt hàng này... Vẫn đều là xử nữ đấy! Phó Dư Sâm có... Có bệnh à?

      Vịnh Phượng rảnh trả lời, vẫn còn rên rỉ liên tục. Điềm Nương còn chưa leo xuống tháp, trận gió chẳng biết từ đâu mà đến, ngọn nến "Xuy" tiếng dập tắt. Thư Dân Chi đùa cười tiếng, rút ra khỏi cơ thể Vịnh Phượng, lôi kéo Điềm Nương trở mình ngã tháp, cổ tay cầm chân của nàng dùng sức tiến vào, bắt đầu chơi trò '' lão hán đẩy xe'. Lúc này cảm thấy hưng phấn vì vậy nghe thấy tiếng bước chân hỗn loạn từ bên ngoài truyền tới.

    5. ly sắc

      ly sắc Active Member

      Bài viết:
      106
      Được thích:
      78
      Truyện hay quá. Thanks nàng nhiều!

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :