1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Mỹ Thực Mua Đứt Mỹ Nam - Thời Nhĩ (Full 50C)

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Tiểu Tước

      Tiểu Tước Member

      Bài viết:
      4
      Được thích:
      85
      Chương 5
      Edit: Tiểu Ảnh
      Beta: Mèo Mụp Ngủ Ngày
      *****
      Lục Phồn cẩn thận ngủ quên, chờ y tá rút kim tiêm ra Lục Thời đến lay lay vai đánh thức: “Chị, có thể về nhà được rồi.”

      Lục Phồn mắt lim dim liếc em trai mình cái, sau đó ừ tiếng, vừa định xoa bóp cái cổ đau nhức bất ngờ phát ra người mình đắp chiếc chăn mỏng. hơi ngẩn ra, nhất thời cái chăn này sao lại ở người mình, lẽ bệnh viện cải thiện phục vụ tốt hơn quan tâm đưa chăn cho người nhà bệnh nhân?
      Đúng lúc đó, Lục Phồn “ồ” lên tiếng “ Chăn này giống như của phòng bên, chị nhìn thấy ấy đắp nó.”

      chung là để cảm ơn ……? Mặc dù ấy ăn mặc như Resident Evil, lại trầm mặc ít gần như lãnh đạm, nhưng ấy đúng là người tốt. Lục Phồn nghĩ nhiều liền đem chăn gấp gọn lại rồi tìm túi nilon bọc lại rồi đưa cho Lục Thời “ Em biết cách liên hệ với phòng bên đúng ? Có rảnh em nhớ đem trả lại cho người ta, được quên đâu đấy.”

      Lúc này Lục Thời mới nhớ ra, cậu còn chưa có hỏi trai số điện thoại để liên lạc. Vẻ mặt chán nản Lục thời có cách thức để liên lạc a…. Em cũng là mới biết ấy thôi, ấy luôn lãnh đạm, còn thèm để ý đến em.” Lục Thời kể ngắn gọn cuộc chuyện giữa mình với Giản Ngộ Châu, Lục Phồn nghe xong lạnh mặt: “ Chị nghĩ chị hiểu được sơ lược tại sao em hay bị những người phụ nữ đùa giỡn như vậy, cũng may lần đó chỉ bị lừa tiền thôi, chứ chừng với chỉ số IQ của em cả bản thân cũng bị lừa đem bán mất.”

      Lục Thời ngại ngùng : “ Em ngốc như thế có cho người ta cũng ai lấy a…….”

      Lục Phồn vỗ vỗ khuôn mặt của em trai, cười : “ Chị muốn khen em nha, mặc dù có chút ngốc, ngoài việc đọc sách cùng nghiên cứu khoa học ra cái gì cũng biết, nhưng ít ra em cũng còn tự hiểu mình nha.”

      “….”

      Về tới nhà, Lục Phồn đem cái chăn cho vào trong chậu, dự tính là mai đem giặt sạch .
      Bận rộn cả buổi tối, hai chị em đều thấm mệt mỏi, nằm lên giường bao lâu liền ngủ mất. Sáng hôm sau, đến hơn mười giờ Lục Thời mới rời giường, vừa xoa xoa mí mắt vừa ra khỏi phòng ngửi thấy mùi thơm bay ra từ hướng phòng bếp.
      Con sâu tham ăn trong bụng Lục Thời lập tức bò ra, bám vào cửa phòng bếp lên tiếng hỏi, “Chị ơi, nấu món gì vậy?”
      Nghe thấy tiếng của em trai, Lục Phồn quay đầu lại : “Trước tiên em nên đánh răng rửa mặt, bữa trưa nên ăn nhạt chút nên chị nấu món cháo thịt bò đợi đến tối chị làm đồ ngon cho em ăn.”

      Lục Thời nhất thời cảm giác cuộc sống sao mà đẹp quá, cậu quen ăn những món ăn do chị nấu nên khi chuyển ra ngoài ở mình cảm thấy đồ ăn bên ngoài khác gì đồ ăn cho heo.

      Cháo thịt bò nhuyễn nhuyễn ngon ngon, gia vị vừa đủ, thịt bò chín mềm vừa vặn, Lục Thời háo hức ăn liền hai bát mới bỏ đũa xuống.
      Lục Phồn liếc mắt thấy vẻ mặt thỏa mãn của em trai mình liền , “ Sau khi ăn xong nhớ đem bát rửa sạch đừng có lười biếng.”

      “Nha…”

      buông bát xuống, “ Chiều nay chị có hẹn với bạn, tầm ba giờ trở về, em vẫn còn sốt chưa khỏi hẳn được ra ngoài lung tung đó.”

      “ Em biết rồi mà. Mà là Nghi Nhã hẹn chị sao?”

      “ Ừ ”

      Lục Thời lầm bầm câu “ Tại sao lại có thèn con trai nào hẹn hết vậy.”

      Mặc dù cậu rất , nhưng Lục Phồn vẫn nghe được rất ràng, có chút dở khóc dở cười, “ Em cần bận tâm tới chuyện này, chị cũng vội.”

      Cậu thở dài vẻ mặt có chút bi thống, “ Ngày nay đàn ông là bị mù hết rồi, chị nhất định là do thường ngày quá cao ngạo cùng lạnh nhạt cho nên người nào để ý theo đuổi chị…. Hay là chị có người trong lòng rồi? bằng bây giờ chúng ta chuyển qua thử theo đuổi ngược lại xem thế nào, kiểu gì với vẻ bề ngoài của chị nếu theo đuổi được chính là gặp quỷ rồi.”

      Lục Phồn híp híp mắt vẻ mặt thoải mái: “ có người để thích rồi, bằng em quyến rũ để lấy được thông tin liên lạc về đây ? Chỉ cần em hỏi được số điện thoại, chị khẳng định quá nửa câu đồng ý.”

      Lục Thời lập tức lên tinh thần “Ai?!”

      “Thẩm Uẩn Xuyên, chồng chị.”

      “…..” Ha ha ha, chị à, mặc dù chị có người theo đuổi thế nhưng suy nghĩ thẳng thắn .

      Ăn trưa xong, Lục Phồn sắp xếp chút liền ra ngoài, ngồi chờ được lúc ở tiệm Tinh Ba Ba thấy Hứa Nghi Nhã đôi giày cao gót hung hổ tới. Lục Phồn đem cốc cà phê gọi trước đến trước mặt Nghi Nhã nửa đùa nửa “Mỗi lần nhìn thấy cậu đến chỗ mình với tư thế giống như là tới bắt tiểu tam ấy, hận thể bay lên.”

      Hứa Nghi Nhã cười nhạo tiếng, “ Khí chất, đó là khí chất, phải thể ra có biết hay ?”
      xong bỏ túi xách xuống, cầm cốc cà phê lên uống “ Chết khát mình rồi, lại Hàng Châu bây giờ, tuần đem bốn mùa đều gộp lại lần, ngày hôm qua chỉ có mười độ, mà đến trưa hôm nay lên đến hai lăm độ rồi, đến cả quần áo tốt cũng che được.”

      Hứa Nghi Nhã và Lục Phiền là bạn thân và đều ở Hàng Châu, hai người có duyên trùng hợp mà làm quen, Hứa Nghi Nhã ca ngợi Lục Phồn bởi có tài ăn và đối thoại với người xung quanh vô cùng hòa nhã, vì vậy đề cử Lục Phồn làm chủ trì trong buổi công tác, thực tế công việc này cũng thực thích hợp với Lục Phồn, bởi vì tốt nghiệp đại học ngành truyền thông, đối với chương trình phát thanh cùng chủ trì hội nghị đều xa lạ.

      “Đúng rồi, lần trước cậu định chuyện gì với mình vậy, giờ lại chút .”

      Lục Phồn để ý : “Vạn Hoa TV tới tìm mình, hi vọng mình có thể đến Đài Truyền Hình làm việc.”

      Hứa Nghi Nhã trừng lớn hai mắt “Chuyện tốt như vậy, cậu còn do dự gì nữa, làm người dẫn chương trình ở đài truyền hình dù sao cũng¬ tốt hơn so với làm người phụ trách cho chương trình mạng chứ? Cậu đến bằng tốt nghiệp cao cấp cũng lấy được, tại lên phát triển nghiệp là vừa đúng lúc, mình cho cậu biết nha có cơ hội tốt như vậy cậu nhất định được bỏ qua.”

      thừa, tớ đương nhiên cũng biết đây là cơ hội tốt, nhưng mà mình cùng LX hợp đồng còn năm nữa mới hết, tiền bồi thường hợp đồng là năm tiền tiết kiệm của mình, mình còn muốn mua nhà ở Tân Giang!”

      “ Mua nhà gấp cái gì cậu mới bao tuổi chứ, vội vã mua nhà để làm phòng tân hôn sao?” Hứa Nghi Nhã đảo mắt vòng “Thẩm Uẩn Xuyên đồng ý cưới cậu rồi hả?”

      Lục Phồn cười mắng “Bớt cợt nhả cho mình.”

      Hứa Nghi Nhã nở nụ cười “Xem ra phải đùa nha, ha ha ha, mỗi ngày nhìn cậu đều quay quanh việc tìm tin tức của Thẩm Uẩn Xuyên lại còn si ngốc gọi ta là chồng, mỗi lần mình đều tự hỏi sao lại có người ngu ngốc trà trộn vào đám bạn của mình được, muốn cho những người hâm mộ biết nữ thần cao ngạo, lạnh lùng mà bọn họ sùng bái lại là con người háo sắc, mình đảm bảo tam quan* của bọn họ đều bị hủy hoại hết.
      (* Tam quan: gồm ba yếu tố là thế giới quan, giá trị quan, nhân sinh quan)

      Lục Phồn bĩu môi “Người có tâm tư của thiếu nữ làm sao hiểu được."

      “ Cậu xem cậu đó, vừa nhắc đến Thẩm Uẩn Xuyên, nét mặt liền thay đổi luôn, cậu cũng 27 tuổi rồi đấy, chậc chậc chậc.”

      Hai người chuyện lát mới vào chủ đề chính, Hứa Nghi Nhã kiên trì thuyết phục đến Vạn Hoa TV làm việc “ Cậu bồi thường tiền hợp đồng cũng tới vài chục vạn nhưng cậu làm người chịu trách nhiệm hơn năm nay tiền kiếm được cũng gần đủ rồi, nếu đủ mình cho cậu mượn, cơ hội tốt như thế này thể kéo dài lâu được, cậu nghĩ thế giới này chỉ có cậu mới có năng lực sao? Nếu cậu do dự người khác có được cơ hội đó, lúc ấy cậu tìm chỗ nào mà ngồi khóc . Người phụ trách mạng dù sao cũng phải công việc chính quy, hơn nữa nhất định là duy trì lâu dài được. Đến đài truyền hình làm người dẫn chương trình là tốt đó, tự mình quản lý chương trình mặc dù so với làm người phụ trách vất vả hơn nhưng nó ổn định hơn, tiền lương thế nào cũng phải năm chữ số mà đếm hơn nữa cuối năm chia phần trăm hoa hồng ước muốn mua nhà ở Tân Giang cũng phải việc khó rồi.”

      Hứa Nghi Nhã là giám đốc của công ty giải trí quy mô , bình thường tiếp xúc với rất nhiều người, hơn nữa quan hệ công việc của ấy cũng rộng, vì lẽ đó ấy hiểu những việc kiểu như này, Lục Phồn biết lời khuyên của ấy hơn phân nửa là sai, có điều vừa nghĩ tới kế hoạch mua nhà của mình gặp trở ngại khỏi thở dài.

      “Ý của cậu mình đều hiểu, kỳ mình cũng động lòng, mấy ngày nữa tìm cơ hội cùng Vạn Hoa TV hẹn gặp mặt chuyện.”
      Hứa Nghi Nhã gật gật đầu, sau đó đột nhiên hỏi “Sao cậu lại nghĩ tới việc mua nhà vậy, chẳng lẽ là làm phòng cưới cho em trai cậu?”
      Lục Phồn nở nụ cười, thuận miệng đáp “Đúng vậy, tớ là muốn em trai có căn nhà, vậy là bị các bỏ rơi nữa, bị bỏ rơi nhiều lần như vậy mình thấy có chút đáng thương.”

      Hứa Nghi Nhã: “…..Các cậu đúng là hai chị em hiếm có đấy.”

      Đột nhiên như nhớ tới cái gì đó đôi mắt Hứa Nghi Nhã sáng lên, bắt lấy tay Lục Phồn “Đúng rồi đúng rồi, mình đột nhiên nghĩ đến công việc rất thích hợp với cậu nó rất nhàng, tiền lương tuyệt đối cao, đãi ngộ cũng tốt nữa, công việc chỉ là làm tạm thời, cần lâu dài và trong thời gian này cậu có thể suy nghĩ tới việc đến Vạn Hoa TV làm.!”

      Lục Phồn nhìn ấy hăng hái như vậy khỏi hiếu kỳ “Cái gì nhỉ?”

      Hứa Nghi Nhã nhìn xung quanh, thần thần bí bí hạ thấp giọng nam minh tinh ở Hàng Châu, nghe đặc biệt khó tính, rất kén ăn và mắc bệnh đau dạ dày, ngày hôm qua vừa tới Hàng Châu đến nửa đêm liền nhập viện. Người đại diện¬ vội vã muốn tìm cho ta đầu bếp riêng hoặc là có hiểu biết về chế độ dinh dưỡng, cậu cậu có phải hay rất thích hợp? Vừa hiểu về lĩnh vực này lại biết nấu cơm, mẹ ơi, quá thích hợp chứ, mình thiệt quá thông minh mà sớm biết vậy sáng sớm hôm nay có thể làm việc được rồi.”

      Lông mày Lục Phồn khẽ nhướng lên, minh tinh hay soi mói như vậy còn có người đại diện riêng, địa vị căn bản thấp nên hỏi lại “Là ai thế? Đại minh tinh?”

      Hứa Nghi Nhã cười hì hì “Trước tiên phải giữ bí mật, đối với cậu mà khẳng định là cực kỳ cực kỳ may mắn rồi.”

      Làm đầu bếp riêng hoặc là chuyên gia dinh dưỡng…. Nghe đúng là rất nhàng, hơn nữa còn có thể nhìn thấy minh tinh Lục Phồn suy nghĩ lát liền đồng ý “Mình nhận việc này, có cần ký hợp đồng bảo mật hay ?”

      “Cái này nhất định phải ký, cậu chờ chút nhé, mình trở về bàn bạc chút cùng người đại diện của , bọn họ cảm thấy được rồi ký sau.”

      Lục Phồn nhún vai “Với mình có vấn đề gì, cậu quyết định .”

      Lúc này, điện thoại Lục Phồn bất ngờ đổ chuông, nhận điện thoại, chưa kịp tiếng nào bên kia nghe thấy tiếng Lục Thời gào thét truyền vào tai.
      “Chị ơi!!! Em tìm được cách liên lạc với Thẩm Uẩn Xuyên rồi!!! Chị lời phải giữ lời!! Theo đuổi ta !!”

      Lục Phồn “….”

      Tác giả có lời muốn : Ngủ ngon =3=
      Last edited: 29/7/16
      Phong nguyet, hauyen2803, HoanHoan32 others thích bài này.

    2. LạcLạc

      LạcLạc ( ◜◡^)っ✂╰⋃╯

      Bài viết:
      6,034
      Được thích:
      63,505
      @Tiểu Tước bạn ơi, post tách dòng như C2 3 4 ra dùm mình nhé, post dính chùm kiểu này đọc hồi mỏi mắt lắm :)
      Tiểu Tước thích bài này.

    3. Tiểu Tước

      Tiểu Tước Member

      Bài viết:
      4
      Được thích:
      85
      @LạcLạc Mình post lại rồi đó. :) bạn đọc vui vẻ nhé.
      susuLạcLạc thích bài này.

    4. lolemcalas

      lolemcalas Well-Known Member Staff Member Moderator

      Bài viết:
      1,707
      Được thích:
      7,786
      Chương 6
      Edit + beta: Mèo Mụp Ngủ Ngày

      Vừa nghe được em trai ngốc có thông tin liên lạc của Thẩm Uẩn Xuyên, Lục Phồn vội hỏi lại “ chứ” và bỏ rất nhanh để lại Hứa Nghi Nhã ngồi đó tâm trạng buồn bực.

      Vừa về đến nhà Lục Phồn mở cửa nhìn thấy em trai ngốc cùng bé hàng xóm ngồi xếp bằng chơi game, nghe tiếng mở cửa cả hai liền ngẩng đầu nhìn với vẻ mặt như chú chó chờ chủ nhân trở về mà “Chị, chị về rồi”

      Lục Phồn mỉm cười hỏi "Gia Ngữ? Hôm nay được về sớm hả?"

      Ngụy Gia Ngữ nhìn cười ngọt ngào, "Công việc hôm nay xong sớm nên thầy cho chúng em về nhà thực tập và nghỉ ngơi”

      Ngụy Gia Ngữ là hàng xóm sát vách nhà trọ của , là thợ thực tập trong ngành trang điểm và hoá trang, nghe sau khi tốt nghiệp vì nhất quyết theo ngành này mà trở mặt với gia đình nên tích góp chút tiền giấu gia đình rồi trốn . Tính tình bướng bỉnh cũng như lỗ mãng nhưng thường ngày lại rất nhàng hiền lành, giọng cũng thanh thoát cùng thái độ cư xử với mọi người cũng ôn hoà kiên nhẫn. Chỉ là lúc ở nhà vì được cưng chiều vô đối nên trở thành đỏng đảnh, khi đến nơi này lại thân mình nên lúc sau Lục Phồn hay quan tâm đến cho nên hay kêu qua nhà cùng ăn cơm tối.

      Lục Thời cùng Ngụy Gia Ngữ vẫn còn ngồi chăm chú chơi trò chơi Shooting Zombies, Ngụy Gia Ngữ đối với Lục Thời luôn thoải mái cho nên trong lúc chơi game cùng nhau mà được suông sẻ đỏ mặt tía tai mắng nhau, Lục Phồn thường xuyên có cảm giác trong nhà nuôi hai đứa trẻ tiểu học ngây thơ.

      "Rùa *(tên gọi thân mật của Gia Ngữ) đừng có mất tập trung! Bên cạnh ngươi có mấy thây ma kìa! Mau mau bắn nó bể đầu !"

      Ngụy Gia Ngữ vội vàng quay đầu lại tập trung vào màn hình để tiêu diệt thây ma, cuối cùng cả hai cũng thành công hoan hô tiếng mới đứng dậy gọi Lục Phồn, "Chị, chị tới đây , Rùa có thông tin liên lạc của Thẩm Uẩn Xuyên vi tính!"

      Lục Phồn từ trong phòng ra doạ " được lừa ta, nếu lừa cơm tối hôm nay có cho hai người đâu."

      Ngụy Gia Ngữ vội vàng " Chị Tiểu Phồn, là đó! hôm nay chị đồng nghiệp của em đứng gần Thẩm Uẩn Xuyên để học cách thầy trang điểm hoá trang cho ấy, thấy ấy sử dụng thông tin đó điện thoại mà!"

      Lục Phồn nhanh chóng bắt lấy nội dung chính: "Em làm trong tổ hoá trang phim mới ah?"

      "Đúng, tổ hoá trang Thanh Thiên Bích chủ trì tất cả các khâu PR hình ảnh cho Giản Ngộ Châu cùng Thẩm Uẩn Xuyên trong chiến dịch quảng cáo phim mới, vì đủ người nên mượn thêm người bên công ty của thầy em, nên thầy dẫn em cùng vài người nữa để phụ giúp."

      Ngụy Gia Ngữ cười hắc hắc tiếng: "Giản Vũ Trực đúng là người tài giỏi số trong thiên hạ, nhiều trong tổ hoá trang của em mê mẫn , thông tin của Giản Vũ Trực cũng được lưu vi tính, có người nhìn thấy chỉ là dám lưu vào, em cũng có mà dám lưu, hắc hắc."

      Lục Phồn nhếch miệng tỏ ý xem thường thông tin về Giản Ngộ Châu, thầm nghĩ có gì tốt đâu, đúng như lời nhận định của bạn mạng với Lục Phồn rằng Giản Ngộ Châu bên ngoài cũng giống như ở trong blog. Vì trong lòng tồn tại ý nghĩ chán ghét Giản Vũ Trực nên cho tiếp mà kích động ôm lấy vai "Nhanh lên, đưa thông tin cho chị nào."

      Ngụy Gia Ngữ cuối đầu lay hoay tìm di động, đột nhiên ngẩng đầu "Chị tiểu Phồn đây là thông tin cá nhân của minh tinh, thể..."

      " thể để lộ cho ai biết đúng ? Yên tâm , chị thề cho ai biết đâu."

      Lục Phồn sau khi lấy được thông tin liền quay trở về phòng nằm giường nhìn chằm chằm vào mấy dòng chữ ngắn ngủi đắn đo suy nghĩ đến ngẩn người, gởi hay gởi? Gởi như thế nào đây? viết như thế nào đây? chẳng lẽ viết tốt, em là fan cuồng của ? được, được, là ngốc nghếch, nhất định ấy đồng ý nhưng mà có thông tin liên lạc lẽ im lặng, là khó chịu trong lòng. _ ( зゝ∠ )_

      Hay là giả đò nhầm số nhỉ? Nghĩ đến việc có thể trực tiếp vài câu làm hào hứng!

      Lục Phồn nhập thông tin liên lạc vào vi tính để tìm kiếm thấy hình ảnh đại diện là chén khoai tây hầm cách thủy thịt bò cùng nick name cũng có tên khoai tây hầm cách thủy thịt bò.

      Lục Phồn: "..."

      lẽ chồng thích ăn khoai tây hầm cách thủy thịt bò? Nếu nhớ lầm tất cả thông tin tư liệu như bách khoa toàn thư về Thẩm Uẩn Xuyên thuộc làu đâu có đến chuyện thích ăn món ăn này nha.

      Có chút kỳ quái nhưng cũng có nhiều nghi ngờ bởi Ngụy Gia Ngữ khẳng định tận mắt thấy thông tin và lưu lại chắc chắn sai.

      Suy nghĩ lát liền viết câu: “Ta biết công thức làm món khoai tây hầm cách thủy thịt bò như thế nào là ngon nhất. Kết bạn nhé”

      Sau đó ôm hy vọng được hồi .

      5 phút trôi qua cứ chằm chằm nhìn vào di động vẫn thấy hồi , chuyện này có chút ít nằm trong dự đoán của , coi như nếu là người khác cũng có thể trả lời lại với người xa lạ, biết làm sao đây Lục Phồn vẫn còn có chút thất vọng, cầu cái khác chỉ mong và chồng mình là bạn bè giao lưu chuyện cũng được.

      10 phút trôi qua Lục Phồn mang theo tuyệt vọng hoàn toàn buông điện thoại di động xuống, ra khỏi phòng chui vào bếp nấu cơm cho 2 đứa học sinh tiểu học ăn.

      Hôm nay làm cơm tối có món khoai tây hầm cách thủy thịt bò, salat là món khoai tây thái sợi cùng khoai tây luộc chấm muối tiêu, Lục Thời cùng Ngụy Gia Ngữ nhìn chằm chằm thức ăn bàn lúc sau đó cả hai nhìn nhau đồng thanh hỏi: "Chị, tâm trạng của chị hôm nay tốt?"

      Lục Phồn múc cơm ra: " có, sao hỏi vậy."

      Lục Thời cẩn thận : "Mỗi lần tâm trạng của chị tốt thích dùng loại nguyên liệu nấu thành nhiều món khác nhau, chị xem hôm nay chị nấu những gì..."

      Vẻ mặt Lục Phồn chút thay đổi "Trong nhà chỉ còn khoai tây cùng thịt bò ."

      Hai đứa nhìn nhau biết gì thêm nữa nên cuối đầu im lặng ăn cơm.

      Cơm nước vừa xong Lục Phồn nhận được điện thoại từ Hứa Nghi Nhã gọi tới.

      "Tiểu Phồn mình giúp cậu thoả thuận thành công rồi nha, có điều người đại diện cầu muốn gặp mặt chút, dù sao minh tinh kia cũng có lai lịch lớn, nên có người đề cử cũng muốn kiểm tra lại chút, mà đây cũng phải lần đầu tiên tìm người phụ trách dinh dưỡng nhưng đều vừa ý, đặc biệt rất hay bắt bẻ.”

      Lục Phồn ồ tiếng, có gì vừa ý? Thiệt tình càng nổi tiếng càng có nhiều chuyện hiếp đáp người khác mà, điều này kích thích trí tò mò của "Đó là ai nhỉ."

      Hứa Nghi Nhã ha ha cười tiếng, tiếp tục thừa nước đục thả câu: "Đợi đến ngày kia khi người đại diện liên lạc với cậu cậu biết, khi nào gặp mặt chuyện xong nhớ cho mình biết nha, nếu do ta giới thiệu mà được chấp nhận cậu tạ hậu lễ cho mình trận đấy”."

      " biết trong lòng cậu muốn gì... Haizz dza, đợi đến lúc đó rồi hãy tính."

      Sau khi tắm rửa xong Lục Phồn liền dọn dẹp 1 chút cho phòng ngủ của mình, cần phải chuẩn bị chút hồ sơ tư liệu để ngày mai đến đài truyền hình Vạn Hoa. Giải quyết xong tất cả các việc cần làm, Lục Phồn liền làm khô đầu tóc nghe được Lục Thời ở ngoài cửa phòng gào lớn.

      "Chị, em đói !"

      Lục Phồn nóng nảy : "Tự nấu mì tôm ."

      Tiếp đó lòng thầm mắng: đồ em trai ngốc...

      Lục Thời biết tâm tình của chị mình tốt, đành quay lưng đến tủ lạnh tìm kiếm thức ăn.

      Lục Phồn leo lên giường nằm, mở di động ra nhìn mà chưa để ý kiểm tra tin nhắn. Theo thói quen thuận tay mở ra để xem bình luận của công chúng, chợt thấy thông báo có tin nhắn tới làm sáng mắt lên.

      Tài khoản “Khoai tây hầm cách thủy thịt bò” kết bạn với bạn, các bạn có thể chuyện với nhau.

      Lục Phồn nghĩ mình mơ, qua mấy giây sau mới mở tin nhắn ra xem, lúc này tròng mắt của như muốn rớt ra:

      [Khoai tây hầm cách thủy thịt bò]: Công thức làm như thế nào để ngon nhất?
      ______________________________________________________________________________
      Tác giả có lời muốn : ha ha ha nam chủ cũng vì tham ăn mà ngu xuẩn →_ →
      Last edited: 28/7/16
      Phong nguyet, hauyen2803, HoanHoan26 others thích bài này.

    5. lolemcalas

      lolemcalas Well-Known Member Staff Member Moderator

      Bài viết:
      1,707
      Được thích:
      7,786
      Chương 7
      Edit + beta: Mèo Mụp Ngủ Ngày

      [Khoai tây hầm cách thủy thịt bò]: Công thức làm như thế nào để ngon nhất?

      Lục Phồn nhìn cứ nhìn trân trân vào hàng chữ rất lâu rồi nhận xét đối phương thiệt có kiên nhẫn khi gửi tin nhắn hối thúc trả lời, cuối cùng hít hơi sâu và trả lời lại cực nhanh.

      [Trà sữa trân châu vị xoài]: Hầm cách thủy quan trọng nhất là khoai tây hầm như thế nào để bị nát nhuyễn, thịt bò rửa sạch dùng mù tạc ướp qua đêm. Đầu tiên hầm cách thủy khoai tây, nước hầm phải dùng nước nóng mà hầm, nước cạn châm thêm chút rồi hầm tiếp như thế khoai giữ được vị ngọt cùng nước dùng sóng sánh rất ngon. Sau đó cho thịt bò vào hầm cách thuỷ thịt bò, lúc này nước phải sâm sấp, sau khi cạn nhắc xuống, được châm thêm nước nếu thịt bò trở nên dai, có thể kết hợp cho thêm vài hoa sơn trà hoặc củ cải phiến nước thịt bò rất thơm ngon!

      Lục Phồn hưng phấn liên hồi hận là mình thể mang hết các bí quyết kiến thức học và chiêm nghiệm mà khai ra, trong khi đó đối phương hết sức bình tĩnh

      [Khoai tây hầm cách thủy thịt bò]: Ah.

      Lục Phồn: ...

      Bà mẹ nó, Xuyên Xuyên thiệt cao tay, tạo ra trường hợp như thế này với biết phải tiếp tục chuyện gì_ ( зゝ∠ )_

      giả bộ hỏi thăm thông tin của Xuyên Xuyên như người bạn phát ra trả lời sơ chút về mình dường như muốn trò chuyện, dập tắt hy vọng tự sướng của , khiến khỏi chút ít thất vọng. lúc nhiệt huyết bị nước lạnh tưới vào đầu đối phương lại lần nữa nhen nhóm trong lòng ngọn lửa .

      [Khoai tây hầm cách thủy thịt bò]: Tại sao kết bạn với tôi?

      Lục Phồn suy nghĩ chút, nếu lúc này thẳng ra thân phận của đối phương chẳng khác gì dập tắt chuyện hai người tiếp tục chuyện. Phàm là con người cho dù nổi tiếng đến đâu cũng muốn có riêng tư, cho dù là người hâm mộ mình cũng thích trong cuộc sống của mình mọi góc gách đều phải giao thiệp. Liền đem thông tin muốn kết bạn với người bạn tán ngẫu vì cẩn thận nên sai số mà nhầm qua Xuyên Xuyên. ~\ (≧▽≦ )/~

      [Trà sữa trân châu vị xoài]: là muốn kết bạn với người bạn, cẩn thận nên nhầm số nào đó ra hình ảnh đại diện của bạn mà bản thân mình thích món hầm cách thủy thịt bò, cho nên tiện tay kết thêm bạn.

      [Khoai tây hầm cách thủy thịt bò]: A, là như vậy. Cám ơn công thức của bạn, có dịp tôi thử.


      [Trà sữa trân châu vị xoài]: cần cám ơn, bản thân mình rất thích nghiên cứu sáng tạo chế biến các món ăn, về sau có gì hiểu lắm cũng có thể mình.

      [Khoai tây hầm cách thủy thịt bò]: Oki.

      Lục Phồn nhịn được cười đến cong cả mắt khi thấy câu trả lời của đối phương.

      Ôi má ơi mình cùng Xuyên Xuyên tán ngẫu 5 phút. Nghĩ đến việc post lên blog mà khoe là vui sướng.~\ (≧▽≦ )/~ . Vỗ vỗ vào mặt để bình tĩnh lại, nghiêm túc đổi thông tin mình lưu từ 'khoai tây hầm cách thủy thịt bò thành' 'chồng iu Xuyên Xuyên'... Giống như có chút xấu hổ.

      Sau đó Lục Phồn nhanh tay xóa hai chữ 'Xuyên Xuyên' chỉ còn lưu lại hai chữ 'chồng iu' đầy hài lòng mà gật đầu.

      Thế còn phải lo lắng người khác phát mà xấu hổ nữa.

      Lục Phồn mang tâm trạng rất tốt chui ra khỏi phòng nhìn thấy em trai ngốc ngồi bưng tô mì ăn có chút thương xót, xoa đầu : "Đợi chị lát, chị làm cho 2 bánh sandwich kẹp chân giò hun khói” xong cần em trai trả lời chui ngay vào bếp.

      Lục Thời: "..."

      Trời ơi, phải chứ, đợi người ta ăn hết hơn nửa tô mì thịt bò dưa chua mới chịu làm cho người ta ăn, tàn nhẫn đây??? (╯‵□′ )╯︵┻━┻

      *

      Ở nơi nào đó xa xôi, trong phòng khách sạn hạng sang, Giản Ngộ Châu ngồi sô pha đọc sách được lúc lại khó chịu trong lòng bởi dạ dày trống rỗng của biểu tình cho nên quyết định bỏ sách xuống vào phòng bếp, mở tủ lạnh tìm kiếm có chút gì lót dạ .

      Hôm nay vừa diễn xong cảnh võ thuật có chút mệt mỏi nhìn thấy hộp đồ ăn của tổ làm phim để cho lạnh tanh, có mùi vị gì cả cùng cách bài trí cẩu thả cho nên vừa mới được hai đũa là buông xuống thể nào có hứng ăn thêm được nữa.

      Nhìn thấy trong tủ lạnh nhiều nguyên liệu nấu ăn tươi ngon do trợ lý vừa siêu thị mang về, nhất là khi nhìn thấy hai hộp nhựa chứa thịt bò tươi được cắt thành những miếng vuông bằng hai ngón tay được bọc kĩ trong nilong đựng thức ăn. liên tưởng đến ngay việc áp dụng công thức vừa học được từ người bạn mạng. Nhưng mà khoai tây hầm cách thủy thịt bò rất tốn thời gian hơn nữa cũng muốn giống như ngày hôm qua ăn xong đau bụng làm Trần Tiêu phải đưa bệnh viện lần nữa

      Chợt nhớ ra Trần Tiêu có đề cập đến việc ngày kia gặp người xin làm công việc phụ trách dinh dưỡng cho nên quyết định đem món khoai tây hầm cách thủy thịt cho người kia làm, quyết định như vậy ...

      (editor: hahaha, đến đây hiểu ra chị Lục Phồn nhầm Uẩn Xuyên qua Ngộ Châu rồi, thiệt là oan trái nha)

      Đành phải nấu chút nước sôi chế cháo gà xé sợi ăn liền để xoa dịu cơn đói, trong 3 phút chờ đợi lòng Giản Ngộ Châu bất chợt chua xót thở dài, biết như thế nào lại nhớ đến món thịt gà xông khói được ăn tối hôm qua...Càng ăn miếng cháo gà, càng nhớ hương vị ngày hôm qua được thưởng thức.

      ***

      Sáng sớm hôm sau Lục Phồn liền liên lạc Vạn Hoa TV hẹn giờ phỏng vấn cũng như hỏi thông tin tư liệu mà bên đó cần cung cấp.

      Cũng gọi là Chủ Biên Tập nhưng Chủ Biên Tập cho đài truyền hình có vị trí cũng như khối lượng công việc rất lớn. Làm Chủ Biên Tập cho trang web truyền hình công việc hầu như là nhàng, chỉ cần ra mặt nũng nịu chút người hâm mộ nhảy vào tặng quà khen gợi.

      Còn làm Chủ Biên Tập cho trương trình của đài truyền hình gánh nhiều trách nhiệm hơn, phải làm tất cả các kế hoạch dự trù, mở rộng, giải quyết hậu kỳ, khối lượng công việc rất nhiều hoàn toàn thể so sánh như cũ được. Lục Phồn tốt nghiệp đại học chính quy là ngành biên tập phát thanh truyền thông dĩ nhiên rất muốn vào đài truyền hình làm, chỉ là khi vừa tới Hàng Châu có ai nâng đỡ, đành phải kiếm việc làm để sống nên chấp nhận làm biên tập cho web truyền hình, nay có cơ hội trước mắt nên thể nào mà sơ ý bỏ .

      lúc lâu mới đến cao ốc đài truyền hình, bước tới sảnh hỏi tiếp tân hướng lên chỗ hẹn sau đó Lục Phồn nhanh vào thang máy.

      Cửa thang thang máy chưa kịp đóng lại, xuất thêm ba người phụ nữ ăn mặc rất lịch , tinh tế cùng khuôn mặt được trang điểm nhàng thanh thoát bước vào thang máy, vừa nhìn có thể đoán được là những người làm trong đài truyền hình nhưng hình như người 3 sử dụng mùi nước hoa hơi nặng mùi nên trong gian bịt kín của thang máy làm cho người ta choáng váng khó chịu khiến Lục Phồn phải nhịn thở.

      Các trò chuyện rôm rả bay vào tai Lục Phồn.

      "Này hai người biết , lúc nãy qua đại sảnh ta gặp soái ca đấy!"

      " Hở, ai vậy?"

      " Là Giản Ngộ Châu, hôm nay có lịch thông báo tổ chức quay hình phỏng vấn ở lầu 7, có muốn lên đó gặp ?”

      "Gặp cái gì chứ, đâu phải chưa từng gặp minh tinh, mấy đại minh tinh chỉ có thể nhìn mặt chứ tính cách nhân phẩm so với người thường cũng hơn chút nào, tiếp xúc nhiều cảm thấy thất vọng, chi bằng đừng tiếp xúc qua”

      "Có thể chụp hình về khoe với con , con của tôi rất mê .”

      3 người phụ nữ bắt đầu tám chuyện trời dưới đất trong giới showbit rất hăng say, nào là thông tin tay trong tay ngoài thoả thuận cấu kết, nào là những quy tắc ngầm trong đám đạo diễn để dành được vai chính...mỗi thông tin được ra điều là tiêu điểm nóng hổi.

      Lục Phồn cũng muốn nghe nên để ý câu chuyện đầu đuôi như thế nào, trong đầu cứ nghĩ đến lầu 7...trời ơi, giống như lòng cũng là muốn lầu 7.

      Ngồi chờ trong phòng tiếp khách chừng năm phút Lục Phồn gặp được người của Vạn Hoa TV bước vào, sau màn chào hỏi khách sáo liền vào vấn đề chính của công việc, cẩn thận bàn bạc thoả thuận cho hợp tác tương lai mất gần hai giờ.

      Vấn đề tiền lương ở Vạn Hoa được trả rất hậu hĩnh làm Lục Phồn vui mừng thôi, hướng phát triển nghiệp của vị trí Chủ Biên Tập chương trình rất rộng, có rất nhiều khó khăn với khi chương trình cần phát triển phải đối đầu với mười tiết mục khác, nhất là đối với những người trẻ tuổi chưa có nhiều kinh nghiệm như nhưng muốn thử sức mình.

      "Đây là hợp đồng thoả thuận công việc, Lục cứ cầm về nhà trước nghiên cứu, nếu chấp thuận ký hết rồi gởi lại cho công ty là được. Đối phương nhìn tươi cười thẳng: " Bản thân tôi rất ngưỡng mộ năng lực của Lục, đài truyền hình chúng tôi cũng có chương trình về ẩm thực nhưng rating được tốt, tôi tin tưởng với năng lực của làm cho chương trình có sức hồi sinh”

      cho cùng là bắt người ta thu dọn tàn cục... Lục Phồn sớm nhận ra đài truyền hình cho đãi ngộ tốt cũng phải trả cái giá , trong lòng cũng có ý gì bất mãn bởi cho dù nghề nghiệp gì cũng phải xây dựng từ những bước cơ bản, thể có đạo lý bước lên trời.

      Thôi kế hoạch mua nhà để cho em trai ngốc có phòng cưới vợ phải hoãn lại mấy năm.

      Vừa suy nghĩ vừa tiến vào thang máy, chưa kịp bấm nút đóng cửa Lục Phồn thấy có 1 bàn tay chận cửa thang máy lại kèm theo thanh trầm thấp "Đợi chút" .

      Lục Phồn vội vàng bấm ngay nút mở cửa ngay sau đó cái dáng người cao to trong trang phục tây âu đứng thẳng từ bên ngoài bước vào, Lục Phồn vô ý thức ngẩng đầu nhìn qua chống lại ánh mắt nhìn sau kính râm, ngẩng người giây lát liền nhận ra đó là ai.

      Giản Ngộ Châu. Người mà ghét nhất đời o (╯□╰ )o...

      Giản Ngộ Châu vừa nhìn thấy , ánh mắt cũng dừng lại chút rồi rất nhanh liền thấp giọng , "Cám ơn."

      "... cần cám ơn."

      Cửa thang máy chậm rãi khép lại, đem thế giới bên ngoài ngăn cách với gian trong thang máy thành hai thế giới khác nhau. Trong thang máy giờ đây chỉ có hai con người xa lạ làm bầu khí trở nên lúng túng chỉ muốn dừng lại mà thoát ra, bởi có người nào đó cảm thấy người kia xâm chiếm đại bàn riêng tư của mình nên trong tiềm thức bắt đầu xuất bài xích.

      Rất may mắn cảm giác này lưu lại lâu thang máy dừng lại, cửa vừa mở Lục Phồn bước nhanh ra ngoài phát sinh cố.

      ...Đôi giày gót nhọn của bị mắc vào khe hở ở cửa thang máy cùng với mặt đất rất sâu.

      Mẹ khiếp! Trong lòng Lục Phồn phát ra câu chửi tục, dùng sức nhấc chân lên, giày vẫn nhúc nhích. Có người muốn ra khỏi thang máy mà chắn ngang ở cửa, lập tức ngồi chồm hỗm xuống, dùng sức nhổ giày ra mà cần suy nghĩ đến giữ hình ảnh.

      Đỏ mặt tía tai cố hết sức mà nhổ giày, Lục Phồn cảm thấy những ai mà chứng kiến cảnh này đều khẳng định là người phụ nữ ngốc nghếch chậm phát triển.

      Những người khác thấy thế nào cũng sao nhưng để cho Giản Ngộ Châu nhìn thấy trong hình ảnh ngồi chồm hổm mặt đất nhổ giày ra, biết chui chổ nào mà trốn, Lục Phồn thực chỉ muốn đâm đầu vào tường thôi. (editor tự hỏi: sao ông nam chính lấy ra giúp nhỉ?)

      giây sau giày cũng được rút ra nhưng theo lực quán tính cả người Lục Phồn đều bậc ngã ra phía sau, nhưng mà cái mông lại bị đau đớn như trong dự đoán - có người đỡ lưng cho .

      Lục Phồn lập tức đứng lên khẽ với Giản Ngộ Châu ở sau lưng tiếng cám ơn sau đó di chuyển vị trí qua bên để cho người bên ngoài bước vào. mang lại giày bước ra ngoài phát gót giày rớt ra.

      Xúi quẩy.

      Lục Phồn cau chặt mi đến ghế sô pha ngồi xuống, cởi giày ra để kiểm tra có thể sửa chữa tạm thời để hay .

      Chợt nghe thanh quen thuộc bay vào tai "Này Giản! Kết thúc thu hình rồi hả? Sao lại xuống lầu?"

      Lại vô ý thức ngẩng đầu nhìn qua hướng thanh vừa phát ra Lục Phồn nhìn thấy Trần Tiêu, trong nháy mắt cho là mình xuất ảo giác.

      Giản Ngộ Châu phía trước quay đầu lại mà trả lời: "Tôi mua bình nước uống."

      "Thiệt là, nhờ trợ lý được sao..."

      Giản Ngộ Châu chợt đứng lại, ánh mắt nhàng nhìn qua người ngồi sô pha trong bộ mặt trợn mắt há hốc mồm, Lục Phồn thấy thế liền liếc mắt cái, Trần Tiêu cũng theo ánh mắt của Giản Ngộ Châu nhìn qua mà sững sờ, rất nhanh nhận ra: "Ơ, phải đây là cho chúng ta ăn món thịt gà hun khói vào tối hôm qua trong bệnh viện sao, sao xuất ở đây?"

      Giản Ngộ Châu thay đổi hướng bước về phía Lục Phồn, Trần Tiêu vội vàng chạy đến: "Này Giản, ngươi sao vậy, bây giờ tiện lộ mặt đâu.” "

      Khi Giản Ngộ Châu đứng trước mặt , Lục Phồn vẫn còn trong tình trạng kinh ngạc cực độ.

      Má ơi, ngày hôm qua ở bệnh viện trong phòng truyền dịch gặp gỡ người đàn ông trùm kín từ đầu đến chân là Giản Ngộ Châu?!

      Giản Ngộ Châu mở miệng hỏi "Có cần giúp gì ?"

      Lục Phồn sụ mặt xuống.

      Trần Tiêu cũng vừa tới, cười hớn hở: "Này, có duyên nha lại gặp nhau nữa."

      Lục Phồn bây giờ mới phải ứng "Hả... duyên ghê (>.<), các người tốt chứ."

      Giản Ngộ Châu ánh mắt liếc đến bàn tay cầm chiếc giày hỏi: "Giầy hư?"

      "... Uhm."

      Trần Tiêu vỗ vỗ lưng Giản Ngộ Châu cắn răng thấp giọng : "Đối với chân con nhà người ta ngươi được nhìn đâu, hơn nữa ngươi cũng biết gì về giày của phụ nữ, chút rồi quay lại, họ muốn ghi chép thêm ít nữa trong chương trình.

      Giản Ngộ Châu thèm để ý đến lời của Trần Tiêu mà quay sang nhanh chóng ra lệnh với Lục Phồn: "Cởi chiếc giày còn lại đưa tôi."

      Lục Phồn sững sờ như hỏi muốn làm gì.

      Giản Ngộ Châu tiếp "Tôi có cách giải quyết."

      Lục Phồn bán tín bán nghi nhưng vẫn tháo chiếc giày còn lại ở dưới chân đưa cho Giản Ngộ Châu, lời nào nữa ta liền cầm gót giày còn lại bẻ gãy.

      Lục Phồn: "..."

      Trần Tiêu: "..."

      Giản Ngộ Châu trả lại chiếc giày vừa bẻ gót "Như thế này ngoài đường ai phát ra bất thường ."

      Trần Tiêu: giờ hiểu ra nguyên nhân tại sao Giản Vũ Trực độc thân ba mươi năm...

      Lục Phồn khóe miệng rút gân nhịn cười để khỏi mang tiếng trêu chọc người có ý giúp mình...
      Phong nguyet, hauyen2803, HoanHoan29 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :