1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Trúc Mã Ve Vãn Thanh Mai - Diệp Hề Lương (Full + đã có ebook)

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Phamthanhhuong

      Phamthanhhuong Well-Known Member

      Bài viết:
      310
      Được thích:
      316
      Lâu lâu rồi comt được lời nào ngọt ngào cả. là có lỗi với các bạn. Chân thành xin lỗi. Lý do là vì cũng lâu rồi mình theo dõi đều đặn truyện nào cả. Hôm nay, đầu tuần nhảy lại hố truyện này thấy vui vui, nhàng. Lại tiếp tục đào hố này, để theo dõi bạn trúc mã Hứa Vi Mộ lừa thanh mai Úc Cẩn của mình về nhà. Thanks. Chúc bạn tần học tập và làm việc vui vẻ và hiệu quả.
      Haruka.Me0 thích bài này.

    2. Phamthanhhuong

      Phamthanhhuong Well-Known Member

      Bài viết:
      310
      Được thích:
      316
      Hai bạn này lằng nhằng thế làm gì biết. Vòng vo tam quốc đến phát mệt ra. Kiên nhẫn của độc giả có hạn thôi . Cặp đôi này có chút kỳ quái . Thanks
      Haruka.Me0 thích bài này.

    3. Haruka.Me0

      Haruka.Me0 (╯=▃=)╯︵┻━┻• ̄ω ̄• N0♡Thịt - (╯=▃=)╯︵┻━┻ Staff Member Senior Editor Moderator

      Bài viết:
      1,233
      Được thích:
      32,492
      Chương 46: Uẩn Thi

      Khó tưởng tượng được rằng Kha Thuấn Ngôn gần đây bị quay đến sứt đầu mẻ trán, thân mình còn lo chưa xong.

      Lúc trước Kha Khải muốn giúp sắp xếp chuyện xem mắt, bắt nhất định phải , đều bị Kha Thuấn Ngôn qua loa cho xong. Nhưng ngờ ông già nhà lại sắp đặt cho vào tròng.

      Hiếm khi đột nhiên ba kêu ra ngoài ăn cơm, lại ngờ đây là bữa Hồng Môn Yến*. Đương nhiên lúc Kha Thuấn Ngôn bước vào phòng bao chỉ thấy ba mình và tổng giám đốc công ty Khoa học kỹ thuật Hưng Hoa, vẫn kịp phản ứng:

      “Ba. ”

      (*) Theo điển tích Trung Quốc, thuật ngữ Hồng Môn Yến được sử dụng theo nghĩa bóng để chỉ cái bẫy hay tình huống vui vẻ nhưng trong thực tế lại nguy hiểm.

      Kha Khải nghe giọng của con trai quay đầu, nhìn con trai bước vào phòng, đáy mắt sáng ngời, cười :

      “Đến đây, đây là chú Nghiêm, chắc con cũng biết” – Sau đó quay đầu với Nghiêm Kính – “Nghiêm Kính, đây là con trai tôi. ”

      Công ty Hưng Hoa vừa mới bị Thiển Dịch thu mua chưa được bao lâu, tất nhiên bọn họ biết nhau.

      “Chào chú Nghiêm. ”

      Nghiêm Kính nhìn đánh giá Kha Thuấn Ngôn, dường như hài lòng phán câu:

      “Chà, con trai của Kha tổng quả nhiên là nhân tài. ”

      Kha Thuấn Ngôn cảm thấy lời này có gì đó ổn lắm, cùng với nụ cười hàm ý thể che dấu hết của ba mình, mí mắt phải của đột nhiên giật liên tục ngừng.

      vẫn còn ngơ ngác chưa xác định được Nghiêm Kính lên tiếng:

      “Nhìn phong cách là biết khác xa với con nhà tôi, cả ngày chịu làm việc đàng hoàng, haiz…”

      “Con bé Uẩn Thi kia tôi gặp rồi, trông rất xinh đẹp, lại biết lễ phép. ”

      Kha Thuấn Ngôn ngồi nghe hai ông già tràn đầy những lời khách sáo, khỏi cảm thấy có chút bất đắc dĩ, lại nghe thấy tên của ai đó, đột nhiên khí trầm xuống. Uẩn Thi… Nghiêm Uẩn Thi… Làm ơn phải là cái người Nghiêm Uẩn Thi mà biết…

      chốc sau, có người giải đáp cho nghi ngờ này. Sợ điều gì gặp điều đó, quả nhiên sai.

      “Ba” – Tất cả đều nghe thấy giọng nữ nhàng vang lên.

      Kha Thuấn Ngôn liền giống như pho tượng chịu quay đầu. Nghiêm Kính đứng lên giới thiệu con cho hai cha con họ Kha:

      “Đây là con của tôi, Nghiêm Uẩn Thi. Vị này chính là chủ tịch của công ty khoa học kĩ thuật Thiển Dịch, chú Kha, còn đây là con ông ấy, Kha Thuấn Ngôn. ”

      Nghiêm Uẩn Thi dời mắt về hướng ai đó cố hết sức giảm tồn tại của mình. Đôi mày thanh tú của cau lại… Là ta!

      Nghiêm Kính thấy con có phản ứng gì, ngay cả lễ nghĩa cơ bản cũng quên mất, chỉ đứng chết trân chỗ, ánh mắt lại nhìn chằm chằm Kha Thuấn Ngôn. Ông cảm thấy có chút kì lạ, thúc thúc khuỷu tay ra hiệu con chào hỏi.

      Nghiêm Uẩn Thi lúc này mới hoàn hồn:

      “Chào chú Kha” – Sau đó quay sang Kha Thuấn Ngôn, có hơi khó mở miệng – “Xin chào. ”

      Kha Thuấn Ngôn thể giả bộ tồn tại, ngẩng đầu nhìn phía Nghiêm Uẩn Thi. mặt chiếc váy dài màu vàng nhạt, có tay, lại có vẻ mỏng manh yếu ớt, hoàn toàn khác hẳn với trang điểm lòe loẹt ở quán bar tối hôm đó. nhất thời phân biệt tâm tình của mình.

      biết ông già nhà muốn thay đổi của sống yên ổn của bằng việc xem mắt, nhưng mà nếu như đối tượng là Nghiêm Uẩn Thi

      Kha Thuấn Ngôn đứng lên, nhanh và dứt khoác:

      “Ba, con còn việc ở công ty, con trước. ”

      “Hả?”

      Kha Khải còn chưa kịp ngăn cản, Kha Thuấn Ngôn nhanh chóng xông ra khỏi cửa. Ông lúng túng nhìn cha con Nghiêm gia biết nên giải thích thế nào.

      Nghiêm Uẩn Thi cười :

      “Ba, chú Kha, cháu có việc, hai người cứ chuyện trước ạ. ”

      Còn lại Kha Khải và Nghiêm Kính ngơ ngác nhìn nhau trong phòng, biết hai đứa con này làm chuyện gì mà bí thế.

      “Kha Thuấn Ngôn!”

      “Thế nào? Thấy tôi liền giả vờ biết bỏ chạy là sao?”

      về Nghiêm Uẩn Thi, cho dù Kha Thuấn Ngôn có vương vấn hoa cỏ ong bướm nhiều năm cũng thể ấn tượng với . Bởi vì là người duy nhất mà tối hôm xảy ra tình đêm giữa hai người, hề khóc lóc than vãn tiếng, ngược lại còn quăng tiền cho .

      Hành động như vậy những khiến cho Kha Thuấn Ngôn cảm thấy hồ đồ, mà con đả thương lòng tự trọng của , càng làm cho nhớ như in ba chữ Nghiêm Uẩn Thi kia.

      Kha Thuấn Ngôn ổn định lại tinh thần, mỉm cười hỏi lại:

      “Nghiêm tiểu thư, tôi và có quen nhau sao. ”

      “Hôm nay bắt đầu quen cũng muộn” – Nghiêm Uẩn Thi cười trả lời.

      Ngày đó tỉnh lại, đầu óc choáng váng, lại phát bên cạnh khi lại có người đàn ông xa lạ nằm bên cạnh, lại còn toàn thân trần như nhộng. Cảm giác thân thể đau nhức cho biết trải qua đêm với người này. Mặc dù trông đối phương cũng tệ lắm, đến mức làm cho ghê tởm, nhưng vẫn cảm thấy tức giận.

      Hành động ngả ngớn của , vừa nhìn biết ngay là người ham mê nữ sắc. Người như ta chắc chắn là sau khi chơi xong quăng cho tờ chi phiếu hoặc tiền mặt. khiến cho các nước mắt lưng tròng biến khuất mắt, đừng quấn lấy nữa. ta quả là điển hình của loại đàn ông xấu xa mà.

      Cho nên, lúc Nghiêm Uẩn Thi phục hồi lý trí lại, trước hết lôi tất cả tiền mặt có trong ví ra, quăng vào người Kha Thuấn Ngôn, còn ra vẻ như những bà chơi khách, nâng cằm Kha Thuấn Ngôn lên:

      “Tôi hài lòng phục vụ của chút nào. ”

      Bây giờ nhớ lại, Kha Thuấn Ngôn nhìn Nghiêm Uẩn Thi chỉ cảm thấy cơn tức giận xông lên não, mặc kệ là quen biết khi nào, muốn tiếp tục giả bộ nữa.

      ràng là hôm nay ba và ba tôi thông đồng với nhau sắp xếp chuyện gặp mặt này. Tôi hi vọng có thể từ chối. ”

      “Dựa vào cái gì?”

      “Hả?”

      Nghiêm Uẩn Thi từ tốn :

      “Tôi cũng đến tuổi thành gia lập thất rồi, cũng muốn tìm người đàn ông làm chồng, huống chi điều kiện của tệ, chúng ta cũng xem như là có chút tình cũ, tôi thấy chúng ta rất hợp nhau đó chứ. ”

      Tình cũ? Hợp nhau? nhảm nhí gì đó?

      Kha Thuấn Ngôn cũng thể phản ứng kịp với thái độ thay đổi 180 độ này của . Từ công ty, khách sạn, nhà ăn, hình như đến đâu đều bị Nghiêm Uẩn Thi theo đến đó, tìm đủ mọi cách đùa bỡn .

      Đến khi có thời gian nghĩ đến Úc Cẩn tình hình còn như lúc trước nữa rồi.

      cái gì?”

      “Tôi muốn trả thù” – Lâm Khê tỏ vẻ thất bại, ngay cả ánh mắt sắc bén thường ngày cũng trở nên ảm đạm.

      tính cứ như thế cho qua chuyện của tôi ư?” – Kha Thuấn Ngôn chau mày.

      Lâm Khê nghe xong những lời này chỉ cảm thấy buồn cười. giễu cợt:

      thích Úc Cẩn cho nên muốn chia rẽ nó và Hứa Vi Mộ, sao tôi lại thấy và bọn họ có chút xung đột trực tiếp nào vậy?”

      “Úc Cẩn thích tôi làm vậy, như vậy chỉ càng làm ấy thêm phản cảm với tôi. ”

      Lâm Khê khinh khỉnh:

      “Tôi dám đảm bảo bây giờ Úc Cẩn còn nhớ có người như tồn tại nữa kìa. ”

      Gần đây, quả Kha Thuấn Ngôn bị Nghiêm Uẩn Thi phá đến rối loại, căn bản có tâm tình để ý chuyện khác.

      Lâm Khê thẳng thừng:

      cho rằng mình thích Úc Cẩn ư? Nhất thời cảm thấy mới mẻ, hơn nữa gia cảnh của ấy tệ, cho nên mới xem ấy như đối tượng mà thôi. ”

      Kha Thuấn Ngôn cảm thấy lời của Lâm Khê quá mức sắc bén, hơn nữa thái độ của cũng có chuyển biến lớn.

      phải cũng muốn Hứa Vi Mộ và Úc Cẩn đến với nhau sao?”

      “Giờ tôi đổi ý rồi” – Lâm Khê thờ ơ.

      Kha Thuấn Ngôn vừa định cái gì đó, đột nhiên cảm thấy tay của mình bị ai đó bắt lấy. Mới đầu còn tưởng là do phục vụ nào đó lỗ mãng, vừa định tức giận, ngẩng đầu bắt gặp người khiến cảm thấy càng nặng nề hơn. rút mạnh tay về.

      Nghiêm Uẩn Thi nhìn người con đối diện Kha Thuấn Ngôn, mặt mũi khá xinh đẹp, nhưng trông rất lạnh lùng, đơn. thèm hỏi như thế nào vội vàng tuyên bố quyền sở hữu:

      “Người đàn ông này là của tôi, tốt nhất đừng có đường vòng lối tắt!”

      Đường vòng lối tắt? Nghiêm đại tiểu thư quả nhiên là khiến người khiếp sợ.

      Kha Thuấn ngôn có chút dở khóc dở cười, có chút bất mãn :

      lại náo loạn chuyện gì?!”

      Nghiêm Uẩn Thi thèm nhìn , chỉ nhìn chăm chăm vào Lâm Khê.

      Lâm Khê cũng hiểu chuyện, công tử nhà giàu như Kha Thuấn Ngôn vốn có biết bao nhiêu đứa con quan hệ xung quanh, loại tình cảnh này với ta mà phải là hiếm. ta… thích hợp với Úc Cẩn.

      Lâm Khê bĩnh tĩnh đứng dậy, nhìn Nghiêm Uẩn Thi bằng ánh mắt có chút thiện ý nào:

      “Người đàn ông này, tôi có hứng thú” – Sao đó nhìn sang Kha Thuấn Ngôn – “Xem ra những gì tôi vừa mới sai chút nào, chúc may mắn. ”

      Nghiêm Uẩn Thi cảm thấy này giống với loại con thích dây dưa cùng đàn ông, hơn nữa nhìn bộ dạng của Kha Thuấn Ngôn hình như cũng bó tay với ta.

      Lâm Khê rồi, hai mắt Nghiêm Uẩn Thi đảo đảo, vẻ mặt vô cùng tinh quái, nhún vai ngồi xuống đối diện Kha Thuấn Ngôn, gọi phục vụ mang cho mình ly latte.

      Kha Thuấn Ngôn nhìn từng động tác của , cảm thấy nhức đầu.

      “Rốt cuộc muốn là gì?”

      “Muốn kết hôn đó” – Nghiêm Uẩn Thi cầm ly café uống ngụm, thản nhiên trả lời.

      Lần đầu tiên Kha Thuấn Ngôn có cảm giác bị người con dồn ép đến thế này, suýt nữa bị sặc.

      “Kết hôn? với tôi?”

      “Tất nhiên. ”

      Kha Thuấn Ngôn biết năng lực quấn người của , quyết định lấy tình cảm làm động lòng, lấy lý lẽ cho :

      thích tôi sao?” – tin rằng với tác phong của Nghiêm Uẩn Thi, nhất định hề những lời ngược với cảm nghĩ của mình.

      Nào ngờ đâu, hề do dự trả lời ngay:

      “Thích chứ. ”

      Kha Thuấn ngôn nghiến răng nghiến lợi:

      “Sau khi tình đêm, ngày hôm quăng mớ tiền cho tôi xem như tiền cho trai bao, bây giờ lại thích tôi?!”

      Có phải được bình thường ?

      “Ôi…” - Nghiêm Uẩn Thi kéo dài điệu, hình như nghĩ ra cách nào đó để ứng phó, sau khi đôi mắt của đảo quanh vài vòng, tiếp – “Ngày đó sau khi tôi ra khỏi khách sạn, nghĩ lại mới thấy tôi sai rồi, tôi hơi hối hận. ”

      Kha Thuấn Ngôn cho rằng rốt cuộc cũng thông suốt, biết lời xin lỗi, hai tay khoanh lại tỏ vẻ lạnh lùng cao ngạo, mỉm cười gật đầu.

      Nghiêm Uẩn Thi tiếp:

      “Tôi sai câu. ra phục vụ tôi… rất hài lòng. ”

      “Khụ khụ… Khụ khụ…. ”

      chớp đôi mắt to vô tội, giống như hề cảm thấy lời này đối với Kha Thuấn Ngôn mà chấn động đến mức nào.

      Kha Thuấn Ngôn đứng phắt dậy, đáy mắt đều là tức giận:

      “Nghiêm Uẩn Thi, con mẹ nó, thực xem tôi như trai bao sao?!”
      Kimiko, Mai Trinh, tú cầu4 others thích bài này.

    4. Nyanko129

      Nyanko129 Well-Known Member

      Bài viết:
      5,155
      Được thích:
      13,070
      ờ, hóng chương mới nhá editor eiiiii :yoyo53::yoyo53::yoyo53:
      Huỳnh Thượng Hỷ, meiluoHaruka.Me0 thích bài này.

    5. Haruka.Me0

      Haruka.Me0 (╯=▃=)╯︵┻━┻• ̄ω ̄• N0♡Thịt - (╯=▃=)╯︵┻━┻ Staff Member Senior Editor Moderator

      Bài viết:
      1,233
      Được thích:
      32,492
      Chương 47: sâu đậm
      “Vi Mộ. ”

      Lần đầu tiên Hứa Vi Mộ nghe thấy Úc Quốc Bình gọi tên ân cần như vậy, cho nên có hơi sợ chút, lễ phép chào hỏi gọi:

      “Chú. ”

      Úc Quốc Bình đắn đo lát, rốt cuộc vẫn ra suy nghĩ của mình:

      “Chú muốn gặp con bé Lâm Khê. ”

      “Vâng, cháu thay chú sắp xếp chuyện này” – Hứa Vi Mộ đáp ứng.

      Trong chuyện này, tuy rằng thể Úc Quốc Bình làm sai chuyện gì, nhưng dù sao đối với cảnh ngộ của Uyển Duyệt, ông cũng thoát khỏi trách nhiệm, đối với Lâm Khê cũng có phần nào áy náy.

      “Chú, cháu cầu hôn tiểu Cẩn rồi, ấy cũng đồng ý. Cháu hy vọng sau khi trở về chúng cháu có thể kết hôn. ”

      muốn đợi thêm nữa, nhiều năm như vậy, hạnh phúc của bọn họ, chỉ có thể coi là đến chậm, cho là thời gian còn sớm nữa.

      “Được” – Úc Quốc Bình có bất kỳ phản đối nào.

      “Chú, cháu còn có việc muốn hỏi ý kiến chú. ”

      “Cháu cứ . ”

      “Cháu muốn toàn bộ chuyện của Lâm Khê cho tiểu Cẩn, chú thấy thế nào?”

      “Ừm, nên cho con bé biết. Cứ làm theo lời cháu , cháu làm việc đều có chừng mực, chú cũng yên tâm. ”

      Úc Quốc Bình biết Tiểu Cẩn sau khi nghe câu chuyện có phản ứng gì, dù sao con bé cũng từng đối xử với Lâm Khê như bạn bè, hơn nữa là do ông mới khiến Lâm Khê đối xử với tiểu Cẩn như vậy. Ông chỉ hy vọng trong lòng tiểu Cẩn, ông vẫn là papa thương con mình vô hạn.

      Hứa Vi Mộ cân nhắc phen, gọi điện thoại cho Lâm Khê:

      “Chú Úc muốn gặp mặt . ”

      Lâm Khê nghe xưng hô như vậy, im lặng vài giây, lẳng lặng trả lời:

      “Nhưng tôi muốn gặp ông ta đâu. ”

      Tuy như vậy, nhưng nếu vẫn chưa nghĩ ra, vẫn mang tâm trạng oán giận, giọng điệu của bình thản như vậy, mà vẫn kịch liệt phản bác như trước. Tuy rằng chuyện qua điện thoại, Hứa Vi Mộ nhìn thấy vẻ mặt của , nhưng vẫn có thể đoán được nét mặt tâm trạng của Lâm Khê giờ phút này.

      Lâm Khê lưỡng lự, hoặc đúng hơn là tự thuyết phục chính mình.

      Hứa Vi Mộ suy nghĩ hồi lâu, mới :

      “Chẳng lẽ muốn biết thêm về chuyện của mẹ sao?”

      Lâm Khê cắn chặt môi, làm sao lại muốn biết chứ? đương nhiên biết, là bạn bè cùng nhau lớn lên, Úc Quốc Bình chắc chắn hiểu mẹ là người thế nào. Nhưng… lấy lập trường gì để gặp ông ta đây? Ông ta nhất định biết rồi.

      “Tôi !” - Cuối cùng cũng thỏa hiệp.

      Hứa Vi Mộ nghe được câu trả lời của , định cúp điện thoại, Lâm Khê vội vàng hỏi:

      “Tôi cũng muốn gặp mặt Úc Cẩn… Có được ?”

      do dự vài giây, mới :

      “Được. ”

      Hứa Vi Mộ vừa buông di động, điện thoại Lâm Chấp liền gọi tới.

      “Ba tôi chuyện với Lâm Khê. ”

      “Ừ, tôi cũng đoán vậy. Nếu phải biết toàn bộ tình Lâm Khê cũng có tâm tư như vậy. ”

      Lâm Chấp oán thầm Hứa Vi Mộ giả bộ thâm trầm, sau đó khóe miệng cong lên, thừa nước đục thả câu :

      ra tôi phải muốn chuyện này với cậu. ”

      “Hả?”

      “Tiểu Ngữ mang thai. ”

      Chỉ ngắn ngủn 5 chữ, nhưng trong giọng của Lâm Chấp đều mang vẻ thỏa mãn và vui sướng, cho dù chỉ nghe qua nghe giọng điệu cũng có thể khiến người khác thể nghi ngờ. Đáng giận ở chỗ trong giọng điệu của còn đầy ý khoe khoang.

      Hứa Vi Mộ dường như có thể tưởng tượng ra được vẻ mặt lúc này của cậu ta, đích thị là kiểu khiêu khích, khóe môi nhếch lên giễu cợt.

      liếc mắt xem thường, ngắn gọn:

      “Chúc mừng. ”

      “Chậc, mấy người Ma Cau cũng nhiều ngày rồi, định khi nào trở về vậy?”

      Hứa Vi Mộ nghiến răng nghiến lợi :

      “Gieo mầm móng cho tốt rồi mới trở về” - Chết tiệt ! Kết hôn hai năm mới có con có gì hay mà khoe khoang chứ?

      Lâm Chấp bị cúp điện thoại, cũng có tức giận, vẻ mặt tinh thần đều đắc ý, lại chạy vào trong dỗ ngọt vợ.

      Buổi tối, tâm tư Hứa Vi Mộ thay đổi, với Úc Cẩn:

      “Thay cái váy dài màu xanh biển mấy hôm trước vừa mua ấy. ”

      Úc Cẩn cảm thấy vui vẻ, thứ nhất là vì người này muốn đem ra ngoài chơi, hai là vì thế nhưng ngại việc lộ ngực cơ đấy?

      cầm lấy váy tới phòng tắm chuẩn bị thay, lại bất ngờ nghe :

      “Thay tại đây luôn. ”

      “…”

      Cho dù quan hệ hai người đến giờ sớm quen thuộc lẫn nhau, nhưng cho tới bây giờ chưa từng có can đảm đứng trước mặt thay quần áo, chỉ nghĩ thôi cảm thấy khẩn trương đến nổi cả da gà.

      “Em có thể kháng cáo ?” – Trong lòng thầm cầu may mắn.

      Hứa Vi Mộ nhếch mày, dứt khoát lắc đầu. Đây là quyền lợi của , chút cũng muốn lãng phí đâu.

      Từ khi nhau đến nay, Úc Cẩn sớm hình thành thói quen thuận theo , cho nên dù chuyện xấu hổ như vậy, cũng đỏ mặt làm theo. đưa lưng về phía Hứa Vi Mộ, cởi váy ngủ, tay có chút run rẩy, chần chừ chút mới bắt đầu động tác.

      Úc Cẩn chỉ mặc cái váy ngủ, cho nên rất nhanh thân thể hoàn toàn trần trụi trong tầm mắt Hứa Vi Mộ. từ đầu đến cuối đều cảm nhận được ánh mắt chăm chú của , chỉ cảm thấy như dán chặt lưng.

      Hứa Vi Mộ thưởng thức phần lưng xinh đẹp như con bướm của , ra người Úc Cẩn nhiều thịt lắm, những lời như vậy chỉ vì muốn đùa giỡn , muốn nhìn bộ dạng tức giận của mà thôi. Ánh mắt lại chuyển dời đến phần eo, đường cong mềm mại khiến hận thể tiến lên xoa bóp, biết cảm giác đó tuyệt thế nào. Hai chân của thẳng tắp thon dài, nghĩ đến cảnh chân quấn lên lưng , cổ họng Hứa Vi Mộ khỏi căng thẳng. Thời điểm nghiêng người lấy váy, bên thân đều bại lộ trước mắt , ngực tròn mềm mại khiến tầm mắt Hứa Vi Mộ bỗng chốc trở nên nóng rực.

      Úc Cẩn cảm thấy chỉ là thay quần áo mà thôi, nhưng lại khẩn trương đến mức toát mồ hôi. chậm chạp dám xoay người, bộ lễ phục này giống bộ trước đây, trước ngực lộ ra phần, khó tránh khỏi cảm thấy xấu hổ.

      Hứa Vi Mộ thấy thay quần áo xong xuôi, lên phía trước, xoay người lại để đối diện với , cảnh đẹp trước ngực ra bỏ sót, lần trước thử mặc bộ lễ phục này, có ý nghĩ manh động rồi.

      Trước kia vốn cười nhạo Lâm Chấp bá đạo cố chấp, đối với Nhan Tập Ngữ trói buộc quá nhiều, nhưng khi chính thức có được Úc Cẩn mới biết, chính là có người con như thế này xuất trong cuộc đời của mình, bản thân tự chủ mà muốn cho ấy những thứ tốt nhất, cũng chỉ muốn trong mắt nhìn thấy mình mình thôi, cùng nhau chia sẻ tất cả.

      Xét đến cùng, đều là bởi vì sâu đậm.

      Tầm mắt Úc Cẩn khóa chặt bên hông Hứa Vi Mộ, dám nhìn thẳng .

      nhàng :

      “Vừa rồi Lâm Chấp gọi điện thoại cho biết, Nhan Tập Ngữ mang thai rồi. ”

      Úc Cẩn lúc này mới ngẩng đầu, ánh mắt đều sáng lên, hỏi:

      sao?”

      “Ừm. ”

      vậy sao? Tốt quá rồi! Cuối cùng tên Lâm Chấp này cũng có thể buông tha thế giới hai người rồi cơ đấy. được, em muốn gọi điện thoại cho Tập Ngữ. ”

      Miệng luyến thoắn, xong định xoay người tìm di động. Hứa Vi Mộ cười giữ chặt tay , ngăn lại:

      “Lúc nào đến thành phố A chúng ta thăm ấy, bây giờ chúng ta có chuyện quan trọng hơn cần làm. ”

      gật gật đầu:

      “À, vậy chúng ta thôi” – cho là có tiệc tối gì đó cần phải tham gia.

      “Ừ, chúng ta bắt đầu” – Hứa Vi Mộ vừa dứt lời, lập tức hôn lên xương quai xanh của .

      Úc Cẩn cảm thấy bờ vai truyền đến cảm giác tê dại, theo phản xạ rụt mình chút, hơi run run hỏi:

      phải có chuyện quan trọng sao?”

      Hứa Vi Mộ lại ở vai non mịn của nàng hôn cái, khàn khàn mở miệng:

      “Ừ, tại rất quan trọng, chính là cũng muốn phải nhanh có cục cưng. ”

      Lúc này Úc Cẩn mới hiểu được ý của , lui lại phía sau mấy bước, chần chừ hỏi:

      “Có phải… nhanh quá rồi ?”

      nhướn mày:

      “Chúng ta quen nhau 20 năm, nhau 8 năm, em cảm thấy như vậy là nhanh quá sao?”

      phải vậy… Em chỉ…”

      Ánh mắt Hứa Vi Mộ có chút sắc bén:

      “Em thích có con hả?”

      phải. ”

      “Vậy còn có vấn đề gì nữa?”

      Úc Cẩn nhìn sàn nhà trơn bóng, giọng :

      “Chúng ta… Còn chưa có kết hôn mà…”

      Hứa Vi Mộ giọng bật cười, đem nàng ôm vào trong ngực, xoa tóc dài của :

      ngốc, sau khi chúng ta trở về lập tức làm thủ tục, chú Úc cũng đồng ý rồi. ”

      Úc Cẩn ngạc nhiên:

      “Ba em? Nhanh như vậy có thể thuyết phục được ba em rồi hả?”

      Mặt mày rất đắc ý:

      “Chỉ phút” - Sau đó giọng trầm ấm – “Giờ còn băn khoăn gì nữa chứ?”

      Úc Cẩn ngậm miệng lên tiếng. mới phát lý do cho phép mình mặc lễ phục này, hoàn toàn là vì để cởi ra, lại càng tiện cho làm chuyện xấu…

      Trước kia như thế nào lại biết chứ, Hứa Vi Mộ lại có thể… háo sắc như thế.

      Môi của thăm dò vòng quanh trước ngực theo bộ lễ phục, từng chút từng chút nhàng nâng niu. Khoảnh khắc cảm nhận được đầu lưỡi nóng bỏng của , toàn thân như bị điện giật tê dại, cảm thấy có chút trống rỗng, Úc Cẩn khỏi khẽ ngâm nga vài tiếng.

      Hứa Vi Mộ 26 tuổi mới được ăn thịt, nhưng lại luôn muốn chứng minh năng lực của mình, mỗi lần đều phải làm cho đạt đến mức hồn lìa khỏi xác, các loại tư thế cơ bản đều phải thử qua, còn dùng câu chặn họng khiến phản bác được:

      “Ai bảo em bắt nhịn lâu như vậy, giờ phải đền bù cho gấp đôi. ”

      Kiểu vai của bộ lễ phục này giúp tay thuận tiện thẳng đến ngực, chậm rãi cởi bộ lễ phục xuống, bàn tay chạm đến bộ phận mềm mại của , Úc Cẩn cảm giác như tim muốn nhảy luôn ra ngoài.

      Lúc này rốt cuộc cũng hiểu câu “Nó rất có ích” lúc ở cửa hàng đó có ý gì. Nếu có thể, rất muốn phá hỏng bầu khí này, hát bài “Đau đớn khi hiểu ra…”

      Môi Hứa Vi Mộ rơi người , là hôn ra lại giống liếm hơn. Úc Cẩn cảm thấy máu xông lên não, đầu óc đột nhiên trống rỗng.

      “Bảo bối, giống như bị nghiện em vậy. ”

      Trước khi Úc Cẩn bất tỉnh đầu chỉ còn suy nghĩ, trước khi về thành phố B, cũng đừng hòng rời khỏi phòng này. Giờ phút này thể tự kiểm điểm mình chút, lúc trước cười Nhan Tập Ngữ, bây giờ phải trả giá rồi.
      Kimiko, Mai Trinh, tú cầu5 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :