1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Mỹ Thực Mua Đứt Mỹ Nam - Thời Nhĩ (Full 50C)

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Tiểu Tước

      Tiểu Tước Member

      Bài viết:
      4
      Được thích:
      85
      Chương 1.
      Editor: My
      Beta: Mèo Mụp Ngủ Ngày
      ******

      “Gần đến chín giờ” Lục Phồn liền chuẩn bị đầy đủ nguyên liệu nấu ăn và gia vị để nấu cho ngày hôm nay, tranh thủ chút thời gian lướt qua máy tính nhìn thấy số người online ngày càng nhiều khóe miệng cong lên “Các người online đúng giờ, lần nào cũng cùng giờ với nhau mà online như những chú chim non chờ ăn”
      “Thôi để đổi từ khác để các người khỏi tôi công khai bậy bạ, tuần trước chỉ vì hoa cúc nấu với mì tôm chắc vị ngon lắm, bị các người tốt cáo khiến tôi bị quản lí mời lên văn phòng uống trà”
      Lục Phồn thở dài “Người thành công thường hay gặp rắc rối, mỗi ngày người em này đều cứ nhìn chằm chằm soi mói tôi buông tha lỗi nào, vất vả thế còn phải nghe tôi lải nhải tiếng đồng hồ. Để cho uổng phí vất vả, hôm nay tôi tạo cho cơ hội tố cáo nè, hôm nay tôi muốn làm hoa cúc bọc tôm.”
      Trong nháy mắt xuất loạt bình luận “Ha ha ha” “23333”.
      [Tôi là Lục Phiền Phiền múp míp]: 23333333 Luộc hoa cúc tương đối ngon! Phiền Phiền đừng có ngừng! Phát sóng trực tiếp mấy tháng món ăn hoa cúc ha ha ha ha ha ha ha ghen tị đến chết mất.
      [Hôm nay Lục Phiền Phiền có mặc áo lót]:Ta thích nghe ngươi lải nhải!Lải nhải cả đêm cũng có quan hệ!
      [Lục Phiền Phiền đến tấn công ta]: Phiền Phiền nội tâm phong phú quá, ta thích thái độ này của ngươi, ưa ta còn bắt chước giống ta (mỉm cười)
      Tin tức được đối thoại với tốc độ rất nhanh, những bình luận chưa đầy 1 giây bị che mất bởi thông tin tiếp theo.
      Lục Phồn là đầu bếp của kênh truyền hình trực tiếp web LX với chuyên đề Mỹ Thực, chương trình của làm hơn năm, mấy tháng trước vừa mới lấy được giấy chứng nhận là đầu bếp truyền bá mỹ thực LX cao cấp số .
      Mỗi tuần chỉ vào chín giờ tối thứ sáu là phát sóng trực tiếp chương trình này, ngày thường thu sẵn video clip sau đó biên tập lại gởi đến đài truyền hình. Do đó mỗi lần đến thời gian phát sóng trực tiếp mọi người liền thi nhau kéo tới để xem chương trình mà học hỏi.
      Vừa qua chín giờ, chương trình phát sóng trực tiếp bắt đầu xuất ít hoa tươi cùng tiền xu được ném lên chờ quà tặng.
      Lục Phồn rửa sạch tay, đeo khẩu trang, bắt đầu vừa thái thức ăn vừa trầm trầm giọng nhàng từ tốn mà giảng giải: “Hoa cúc bao tôm được lưu truyền ở khu Giang Tô, rất tốt cho việc chăm sóc sức khỏe, hơn nữa độ khó cũng cao, mọi người bình thường ở nhà đều có thể làm thử chút. Nhưng mà hương vị tôi có nếm thử, vẫn theo quy định cũ, thử đồ ăn vẫn là giao cho Tam ca của chúng ta, nghe vì đồ ăn của tôi làm, mỗi tuần thứ sáu đều để bụng đói ngày.”
      Trước màn hình máy tính các và chàng trai cười đến choáng váng, ào ào bày tỏ thương đối với Tam ca.
      [Mộ của tam ca cỏ cao ba thước]: Phiền Phiền nín nghẹn! Tam ca là sợ ngươi làm đồ ăn, ăn vào ói ra thức ăn ăn được trong ngày !!! [Cười cry]
      [Tam ca tìm chỗ chết]: Vừa mới xem chút cách làm hoa cúc bọc tôm, cảm thấy khó, Phiền Phiền lúc này phải muốn làm ra thứ độc hại đen tối nào đó để Tam ca ngất chứ, ríu rít ríu rít đau lòng Tam ca của tôi á.
      [Tam ca với Phiền Phiền là tình ]: Có vấn đề tôi nghi ngờ từ rất lâu, tại sao Tam ca còn chưa có từ chức, làm sao chịu đựng được Phiền Phiền [doge]
      Lục Phồn hợp tác với Trần Dịch – chính là người có biệt danh Tam ca đứng trước ống kính, đưa lưng về phía Lục Phồn làm vẻ mặt đau khổ, miệng phát cùng tay ra hiệu : “Nhanh gọi 110”. Đau lòng quá nhưng có ai để ý đến , dù sao tất cả mọi người đều thích xem Trần Dịch bị ngược thú vui thiệt là đau lòng quá nha. [doge]
      Lục Phồn cầm cái muôi giả đò muốn đánh mà : “Tránh ống kính nhanh , đế gần như vậy để cho người khác có thể thấy được mặt có nhiều nếp nhăn phải ?”
      Chứng kiến Tam ca bộ dáng ủy khuất như vợ bé trở lại ghế ngồi, cộng đồng mạng cảm thấy đau lòng .
      Lục Phồn rất nhanh cắt xong nguyên liệu, sau đó đọc công thức chế biến: “Làm món ăn này cần phải dùng 200gam tôm bóc vỏ, 500gam mỡ thịt lợn, ba quả trứng gà, 10gam nước hải sâm, 10gam nấm hương, ba cái rễ cây mã thầy, cái chân giò hun khói, mọi người có thể dựa vào khẩu vị của mình để thay đổi, cái này là tôi căn cứ theo tiêu chuẩn làm. tại hải sâm, mã thầy, nấm hương, chân giò hun khói cũng cắt xong, rửa sạch để bàn.”
      đem nguyên liệu nấu ăn để bàn, sau đó lấy ra cái bát dự phòng: “Tiếp theo chúng ta làm gia vị, tôi tính dùng thử chút nước tương dấm chua Ôn Châu mọi người đều quen thuộc, thêm chút đồ gia vị khác, tỏi, rau thơm, đường, muối, dùng để ướp chắc là rất tuyệt đây.”
      Vừ vừa làm Lục Phồn đều đem tất cả gia vị bàn cho vào trong bát, sau đó đem cái khay to vừa cắt đổ vào bát tiếp: “Trong thời gian chờ ướp cho thấm hương vị, tôi làm cái nhân bánh với vỏ.”
      Bình luận của mọi người lại tăng lên, Lục Phồn sau khi xem xong mới kịp phản ứng, mặt chút thay đổi : “Tôi hiểu các ngươi hung phấn cái gì, tôi muốn lấy mỡ thịt heo làm vỏ bánh, sai cái gì sao?”
      [Phiền Phiền đẹp nhất]: Đúng đúng đúng, cái gì cũng đúng
      [Hôm nay trực tiếp van xin đến rạng sáng]: Chúng tôi đâu có hiểu sai, chúng tôi đều là những đứa trẻ ba tuổi ngây thơ [Mỉm cười]
      [Ba nam nhân X ở bệnh viện]: nàng nên độ lượng, cắt xong vài lạng .
      [Ba nam nhân X ở bệnh viện]: lát lão đại quay trở lại, giết chừng.
      [Ba nam nhân X ở bệnh viện]: Nghi ngờ, phải là cắt chung quanh lấy tiền sao.
      [Ba nam nhân X ở bệnh viện]: Con đường phía trước có ai, hai người mua chung đảm bảo giảm 20% .
      [Ba nam nhân X ở bệnh viện]: Tiền lãi phải vô tình, bệnh viện 5 năm chữa trị.
      Xin hãy thích quảng cáo: F*ck, quảng cáo bậy bạ! Còn bình luận! Cái quỷ gì!
      mạng bình luận ngày càng nhiều, Lục Phồn đem nhân bánh gói kĩ, sau khi nồi nóng lên đem tôm bọc bỏ vào: “Lúc này khó, hương vị hẳn là sai.”
      Trần Dịch nhịn được châm chọc : “Thời điểm mỗi lần làm xong đều như vậy, kết quả đâu?”
      “Kết quả là đem đồ ăn tôi làm ăn hết, còn có thỏa mãn.”
      “Tôi đây là trực tiếp hi sinh chính mình! có biết tôi làm bộ mặt hết sức hưởng thụ rất khó ?”
      có thể ói ra mà, sau đó tôi trừ tiền lương đến lúc đó quần lót cũng mua nổi.”
      Trần Dịch:…
      Hai người như thường lệ cãi nhau, bạn bè bình luận mạng gào khóc hô độc ác.
      Vài phút sau, tôm bọc chín vàng óng, Lục Phồn tắt bếp sau đó vớt tôm ra để bàn, thêm hai lá rau xà lách cùng với đóa hoa làm bằng cà rốt để trang trí.
      Chứng kiến Trần Dịch quên vẻ mặt đau khổ bưng cái đĩa lên, bình luận gào khóc mạng lại tăng.
      [Tam ca đường rất tốt]: Ha ha ha mỗi lần có video trực tiếp, thích nhất xem Tam ca thể thương được, ngược đãi trong lòng làm cho tôi cảm thấy rất thoải mái 2333.
      [ABC]: Mỗi lần trực tiếp thời điểm cao trào nhất chính là lúc Phiền Phiền làm xong món ăn rồi tháo khẩu trang xuống, cùng với Tam ca làm cái dáng vẻ khổ sở ăn xong [Mỉm cười]
      [23]: F*ck bình luận đều hủy bỏ hủy bỏ! Đừng ngăn cản! Phiền Phiền muốn lấy khẩu trang gào khóc gào khóc!
      [Phiền Phiền cưới tôi ]: Choáng váng.
      [Tam ca đau đớn cũng hạnh phúc]: Phiền Phiền quả thực là mạng lưới truyền bá có nhan sắc nhất, khuôn mặt trắng xinh đẹp tàn phá màn hình, gào khóc, tôi muốn bị uốn cong.
      [=w=]: mặt ràng có thể dựa vào nhan sắc nhưng nên dựa vào tài nấu ăn gieo họa cho đàn ông, ôi phụ nữ [mỉm cười]
      Trần Dịch khó khăn đem 5 cái tôm bọc nuốt vào, còn lại Lục Phồn cùng bạn mạng gần đây chia sẻ thức ăn ngon, mặc dù tài nấu nướng có chút dở, nhưng đối với việc quan niệm về đồ ăn ngon Lục Phồn có thể là học sâu biết rộng, thường giảng giải lôi cuốn người ta thèm đến chảy nước miếng ngừng, dù tay nghề của có gì đặc sắc nhưng vẫn đứng vững trong trang web LX.
      giờ trực tiếp rất nhanh liền trôi qua, đám bạn mạng lưu luyến ném ra chút lễ vật , Lục Phồn vài lời cảm ơn, chúc ngủ ngon sau đó đóng lại chương trình trực tiếp.
      Trần Dịch lập tức ở phía sau nôn tiếng: “F*ck đồng chí Lục Phiền Phiền, món ăn đơn giản như vậy mà cũng có thể làm ra hương vị quỷ dị như vậy, tôi thực bái phục ! Hợp tác cùng làm tôi giảm thọ mười năm! Tôi muốn khiếu nại với quản lý! Tôi làm việc này!”
      “Hợp tác được hơn nửa năm, mỗi tuần đều nghe lần, cũng thấy xảy ra chuyện gì.” Lục Phồn tắt máy tính “Chấp nhận số phận đồng chí Trần Dịch.”
      Trần Dịch liếc mắt: “Người đàn ông nào mà lấy phải là chịu tội.”
      “Cũng gieo họa đầu ” Lục Phồn cầm lấy di động: “ tắt điện thoại có phải hay , bạn gọi điện thoại đến số của tôi này.”
      muốn để ý đến ấy.”
      “Cãi nhau?”
      “Ừ… ấy cùng người đàn ông khác chơi bị tôi thấy được.”
      Lục Phồn dùng ánh mắt đồng cảm nhìn : “ ấy giải thích với như thế nào?”
      muốn mua quà cho tôi, muốn tham khảo ý kiến người đàn ông, nhưng mà mua quà có cần phải nắm tay từ rạp chiếu phim ra ?”
      “Nha, ấy rất có ý tưởng, có ý mua cho cái mũ xanh.” (Mũ xanh: ý chỉ bị cắm sừng, bị lừa)
      “…”Trần Dịch nắm tóc “Quên chuyện này nữa, mười giờ rồi tôi lái xe đưa về.”
      cần làm phiền , tôi vẫn kịp chuyến xe cuối. đây, tạm biệt.”
      Vừa bước ra khỏi cửa chính công ty Lục Phồn bị gió lạnh thổi vào làm cho lông tơ toàn thân đầu muốn dựng lên. kéo cao cổ áo, hướng trạm xem buýt nhanh.
      Bây giờ là mười rưỡi, trạm xe buýt chỉ có mình Lục Phồn, ánh đèn lờ mờ đem bóng in lên màn quảng cáo vừa vừa dài. Lục Phồn cắm tai nghe điện thoại, mở ra truyền hình nhạc, sau đó mở blog.
      Blog của tên là “LX Lục Phiền Phiền” blog của có 200 nghìn fan, bình thường đăng lên chút video được cắt nối và biên tập, tần số rất thấp, để tâm lắm. Tất nhiên, blog của Lục Phồn có nhiều rất thích, làm sao có thể chỉ thỏa mãn người phía chính phủ đây.
      đổi tài khoản, vào trang cá nhân, vừa vào có thông báo tin nhắn vang lên ngừng.
      [Xuyên Xuyên ngôi sao lòng em]*(nick name của Sao Sao): @ Xuyên Xuyên tình của tôi hôm nay tôi ở Hàng Châu đón máy bay nhìn thấy Xuyến Xuyến!!! Người siêu cấp đẹp trai!!! Trời ạ nước miếng ta muốn chảy xuống! Hơn nữa đối với người hâm mộ rất thân thiện. [ quá ] [ quá ] ( biết phải dịch sao nữa T~T)
      Lục Phồn chính là “@Xuyên Xuyên tình của tôi”, mà “Xuyên Xuyên ngôi sao lòng em” là bạn tốt mạng của , hai người có cùng chung người mến đó là Thẩm Uẩn Xuyên, fan gọi tên thân mật là Xuyến Xuyến.
      Lục Phồn ngón tay run rẩy mở ảnh chụp ở sân bay, người đàn ông dáng người cao ngất khí chất tuấn tú mặc áo gió xanh sẫm, bị vây quanh trong đám người, nhìn giống như hạc giữa bầy gà. Ảnh chụp có chút mơ hồ nhưng mà có thể thấy kính râm sống mũi cao thẳng cùng với nụ cười khóe miệng ôn hòa, ràng người ở chốn náo loạn, lại trang nhã làm cho người ta chỉ cần liếc mắt nhìn cái cũng có biện pháp đưa ánh mắt dời .
      Lục Phồn ngón tay ngày càng run rẩy, run rẩy lưu lại hình ảnh, sau đó mới bắt đầu kêu khóc.
      [Xuyên Xuyên tình của tôi]: A a a a a ở Hàng Châu á nếu tối hôm nay ta có việc ta cũng muốn đón máy bay a a a Xuyến Xuyến…QAQ [khóc lớn]
      [Xuyến Xuyến Xuyến sao sao]: Ngươi liếm bình* 233
      Lục Phồn cảm thấy cuộc sống thể thương được, thời gian này chỉ có thể liếm bình cảm thấy rất thống khổ, khó có được cùng người mình thích ở chung thành phố mà có cảm giác gì…Cảm giác hít thở thông.
      (* Liếm bình, biết diễn tả sao a. +.+)
      Last edited: 29/7/16
      HoanHoan, Phong nguyet, hauyen280324 others thích bài này.

    2. lolemcalas

      lolemcalas Well-Known Member Staff Member Moderator

      Bài viết:
      1,707
      Được thích:
      7,786
      Chương 2:
      Edit + Beta: Mèo Mụp Ngủ Ngày

      Thẩm Uẩn Xuyên – là nam diễn viên điển hình tiêu biểu nhất cho thế hệ diễn viên mới, vào năm năm trước nổi lên vì vai nam chính trong bộ phim truyền hình Huyền Nghi, với thần thái diễn xuất đầy truyền cảm, tinh tế cùng bề ngoài xuất chúng liền như thế sau lần nổi tiếng như cồn.

      ra Lục Phồn phải ngay lần đầu tiên mà chú ý đến , vào thời điểm hai năm trước trong bộ quốc nội tổ chức cuộc thi ảnh đẹp mang tên “Vân Đỉnh” tạo ra làn sóng lớn thu hút rất nhiều người cuồng nhiệt tham gia, Lục Phồn lúc ấy rất ngạc nhiên và đầy ngưỡng mộ đối với Thẩm Uẩn Xuyên khi nhìn thấy khả năng diễn xuất đầy xuất thần của trong mỗi tấm ảnh, do đó liền lòng mà vấn vương thương .

      Mặc dù hai năm nay Thẩm Uẩn Xuyên cũng có nhiều tác phẩm như thế cũng như “Vân Đỉnh” còn làm cho người ta phải kinh ngạc và rung động nhưng tình cảm Lục Phồn dành cho ta và còn là fan hâm mộ cuồng nhiệt lâu dài thể giải thích được.

      Sao Sao có thể cảm nhận được tâm tình sa sút, bắt đầu an ủi .

      Xuyên Xuyên ngôi sao lòng em*(nick name của Sao Sao): Ai da ngươi đừng thương tâm, theo tin tức ta biết lần này là Xuyên Xuyên cùng Giản Ngộ Châu cùng Hàng Châu để quay phim , thời gian lâu đâu chừng hơn tháng tới nơi khác, đến lúc đó đưa ngươi cùng nha!

      Lục Phồn liền chú ý cái tên khác rất hấp dẫn nha.

      Xuyên Xuyên tình của tôi*(nick name của Lục Phồn): Cái gì, Giản Ngộ Châu?

      Xuyên Xuyên ngôi sao lòng em: Đúng rồi, ngươi biết sao, vai diễn mới này là hợp tác Giản Ngộ Châu là nam chính thứ nhất, Xuyên Xuyên của chúng ta là nam chính thứ hai.

      Xuyên Xuyên tình của tôi: phục :) vì cái gì Xuyên Xuyên của chúng ta là nam chính thứ hai.

      Xuyên Xuyên ngôi sao lòng em: Kỳ này mọi thứ được an bày rồi, mọi thứ đều rất hoàn hảo, từ sản xuất đến biên kịch đều là những người giỏi nhất. Xuyên Xuyên của chúng ta dù sao tuổi nghề cũng kém hơn Giản Ngộ Châu, đạt giải thưởng cũng có nhiều như Giản Ngộ Châu nên vẫn có thể hiểu được mà.

      Sao Sao chỉ cần bước nửa bước trong đám người kia là thám thính được 1 chút tin tức cho nên đối với những gì Lục Phồn chút nghi ngờ. chẳng qua là cảm thấy có chút kỳ quái, Thẩm Uẩn Xuyên như thế nào lại cùng Giản Ngộ Châu đóng phim, suốt hai năm nay truyền thông luôn đưa tin tức hai người quan hệ hòa hợp, hai người có nguyên lực lượng fan chống đối với nhau toàn mùi thuốc súng đậm chất “sửu nhi” bên trong, ít hai lần có chuyện với nhau.

      Giản Ngộ Châu làm trong giới này mười năm, thân phận từ lúc ban đầu chỉ là vai phụ từ từ biến thành có người giá trị hơn cả trăm triệu siêu minh tinh như nay, chỉ dựa vào kinh nghiệm từng trải trong nghề mà còn có khuôn mặt hoàn hảo thể nào tìm ra được chút lỗi cùng khí chất. Hơn thế nữa là cách đối nhân xử thế của trải qua bao năm tháng lắng đọng xuống thành tinh túy, chuyện đó bản chất rất được lòng người làm cho con đường phát triển nghiệp gặp trúc trắc gì.

      Lục Phồn từng có tình cảm với Giản Ngộ Châu tuy đến mức độ cuồng nhiệt nhưng phim mà đóng nhất định coi hai ba lần.

      Mặc dù tình cảm dành cho Thẩm Uẩn Xuyên là sau này nhưng thông qua tìm hiểu từ nhiều nguồn thông tin khác nhau cũng biết được giữa hai người có những hiểu lầm. Đó là chuyện Thẩm Uẩn Xuyên trong lần đối thoại đùa giỡn cũng phải nhìn sắc mặt Giản Ngộ Châu mà nhận xét như thế nào để phật lòng , đó là chuyện Giản Ngộ Châu dành vai nam chính trong kịch bản phim với Thẩm Uẩn Xuyên. chung trong hai năm có rất nhiều chuyện lớn xung đột nhau xảy ra ngừng. Cũng có nhiều tiếng đồn đại ra vào bất chính, chỉ trích Giản Ngộ Châu bắt nạt thế hệ diễn viên mới, Lục Phồn bị tẩy não sau đó liền triệt để chuyển tình cảm thành căm ghét với Giản Ngộ Châu . Fan cuồng chính là như vậy cần lý trí có trí óc suy xét xem lời nào lời nào giả _(зゝ∠ )_

      Tóm lại là hai người tràn đầy nộ khí bất hoà, cơm lành canh ngọt ai ai cũng biết, hai fan hâm mộ kịch liệt đấu chọi nhau, còn có nhóm người ở giữa đứng lên tác động cả hai fan.

      Năm trước là tin gì gì đó: nào là tin nhau rồi giết nhau, nào là XXX bá đạo người nào đó là thụ thụ, là tốt con mẹ nó mà!!!

      Thông tin về đồng tính tràn lan, Sao Sao từng chút hé lộ thông tin cho Lục Phồn biết chỉ có duy nhất Giản Ngộ Châu cứ như thế mà thoát khỏi vòng vây - Giản Vũ Trực vẫn là nam thẳng duy nhất cho tới nay trong giới nghệ thuật, tại trong giới showbit này ngư long hỗn tạp, chướng khí mù mịt, có rất nhiềm nam diễn viên dính đến đề tài đồng tính,dù có nhiều cũng có ít nhưng đủ để làm cho mọi người quan tâm. Duy nhất, chỉ duy nhất mình Giản Ngộ Châu là nam nguyên chất, thẳng nam chút suy suyển.

      Lục Phồn phản ứng chuyện này với có nửa phần quan hệ sao? Cái quan tâm là người mến có phải là nam thẳng hay ._ (зゝ∠ )_

      Xuyên Xuyên tình của tôi: Ta nhất định ! ! Có thể chính mắt thấy được Xuyên Xuyên cái ta liền chết cũng tiếc ! Nhớ là báo trước ta vài ngày để ta chuẩn bị nha <3

      Xuyên Xuyên ngôi sao lòng em: Ha ha ha tốt , muộn rồi, ta ngủ trước đây

      Xuyên Xuyên tình của tôi: Oki. Ngủ ngon nhé.

      Chuyến xe cuối cùng vừa đến , Lục Phồn để điện thoại vào trong túi, sau đó lên xe quẹt thẻ và ra sau tìm chỗ trống ngồi xuống.

      xe còn nhiều người đa số là buồn ngủ, Lục Phồn lại cuối đầu xem di động, tò mò tự nhiên bộc phát mà chui vào blog Giản Ngộ Châu. Thông số là bốn trăm ngàn người hâm mộ, tin mới nhất cách đây tháng trước về 1 bức hình tự sướng của , các comment phía dưới đều là của những người hâm mộ gào khóc thảm thiết thỉnh cầu có thêm nhiều bức hình như vậy nữa.

      ... thế là so sánh lượt về cách chụp tự sướng của giông giống cách tự sướng Thẩm Uẩn Xuyên quả thực đáng thể .

      May mắn có tình cảm với Giản Vũ Trực, thế là để lại câu comment ăn theo mục đích chính là nương nhờ để quảng cáo tin tức cho clip mới về mỹ thực của mình, ngươi nghĩ là tốt sao, thiệt buồn cười :p

      Lục Phồn vừa về đến nhà bước đến cửa cuối đầu xuống nhìn liền thấy sàn nhà đôi giày chơi thể thao của nam bị ném loạn. xách đôi giày thể thao bỏ qua bên sau đó cởi giày của mình để ngay ngắn trực tiếp chui vào phòng ngủ.

      "Tách" tiếng ánh sáng đèn chiếu lên sáng choang, hả - ở trong chăn loi nhoi chuyển động là ai cùng thanh phát ra hàm hồ: "Mở đèn chi vậy..."

      Lục Phồn tiến tới lập tức vén tấm chăn lên, chứng kiến được Lục Thời chỉ mặc mỗi cái quần người, tay nắm chặt chặt từng câu từng chữ thanh trầm xuống mà ” "Lục, xuống! Ai cho phép nhà ngươi leo lên giường của ta ngủ trần? Ở phòng khách đâu phải có giường sao!"

      Lục Thời đem chăn mền giật lại chỉ lộ ra đôi mắt, có chút ít đáng thương nhìn Lục Phồn, "Chị, em lại bị bạn đuổi ."

      Lục Phồn hai tay vòng cánh tay, nhàn nhạt a tiếng: "Bị lừa hết tiền xong rồi đuổi ...?"

      Lục Thời lòng xót xa thương tâm trả lời: "Xe cũng bị lừa mất luôn rồi ..."

      Lục Phồn: "..."

      "Chị, cho em ngủ chút nha, khi nào tỉnh tiếp..." Lục Thời ngáp cái giống như là muốn ngủ tiếp, Lục Phồn nhìn quyết tâm chịu rời giường, thế thôi vậy. xoay người lại đẩy Lục Thời và chăn mền lùi ra chút, trong lúc vô tình đụng vào người liền nhận thấy có chút ít nóng hơn bình thường liền đưa tay rờ trán của , lập tức nhăn mày : “" sốt ... Lục Thời, rời giường chị đưa em bệnh viện."

      " muốn , muốn ngủ..."

      "Tùy em, để cho sốt thành người ngốc luôn , để chờ xem em bị người ta lừa lừa lại mấy lần nữa”."

      "..." Lục Thời ngoan ngoãn rời bước xuống giường mặc quần áo .

      Ngồi ở xe taxi ghế sau, Lục Thời ngả bờ vai của chị, kể về chuyện tình phức tạp của mình lần thứ ba thê thảm.

      Lục Phồn đường sắc mặt lạnh lùng chút thay đổi.

      Cha mẹ của họ qua đời sớm, Lục Phồn muốn sống ở quê mà dựa vào bà con giúp đỡ nên mang theo Lục Thời khi còn học trung học đến Hàng Châu. Khi đó vừa tốt nghiệp đại học, nơi đất khách quê người có ai giúp đỡ trôi qua rất khó khăn, may mắn là Lục Thời chịu thua kém thi được vào đại học Z tốt nhất ở Hàng Châu, hàng năm còn đựa vào học bổng cùng chế độ hỗ trợ học sinh nghèo khó giảm ít gánh nặng cho Lục Phồn.

      Sau này Lục Phồn dần dần ở Hàng Châu cũng có ít danh tiếng cuộc sống còn khổ cực như trước, Lục Thời ở lại nghiên cứu khoa học và được sở khoa học nâng niu bồi dưỡng thành người tài cho thế hệ mới. Từ lúc đó trở Lục Phồn dần dần phát ra em trai của mình chỉ số thông minh cực cao nhưng bù lại phương diện nhận thức tình cảm rất thấp khiến cho người ta muốn trào máu sôi gan vì giận dữ.

      Tình thứ nhất của Lục Thời vào đại học năm thứ ba, toàn tâm toàn ý thương đối xử tốt với bạn , nhân ngày sinh nhật của bạn dùng tiền để dành cùng tiền lương làm thêm để mua tặng bạn iphoneX, kết quả ngày đó phát ra bạn bắt cá hai ba tay, thế mà đem di động đưa cho bạn làm lễ vật chia tay sau đó ríu rít ríu rít chạy về nhà. (thiệt edit tới đoạn này chỉ ước gì mình có a chàng si tình như vậy, hài chịu nổi)

      Nhân gian thiệt là thảm án!

      Tình thứ hai của phát triển khi đến khoa nghiên cứu, nhà giả đò là danh gia phú quý mà lừa , Lục Thời lần nữa vì đối phương dùng lời ngon tiếng ngọt mà tin lầm, cho đến khi nhìn thấu thẻ ngân hàng bị đoạt lấy mất.

      Ôi thiên lý bất dung!

      Đến tình thứ ba của rất cẩn trọng cùng cẩn thận cuối cùng sông sâu dễ lội mấy ai lấy thước mà đo lòng người, chẳng những tiền bạc mất mà xe cũng bị cướp mất.

      Đến nước này chỉ than thở khóc lóc!

      Lục Phồn nhìn thấy hậm hực cơ tim sắp tắc nghẽn nên vỗ vỗ vào cái đầu rối bù xù của mà an ủi "Em còn rất trẻ, trải qua mấy lần thất bại liền có kinh nghiệm thôi.” (edit tới khúc này là té ghế lần thứ 2, vì ko ngờ bà chị an ủi hay ghê :p)

      Mặc dù hết sức đau lòng nhưng là có chút buồn cười thể hiểu được ai có thể đoán ra đường đường là sinh viên ưu tú tài cao của đại học Z được sở khoa học nâng niu bồi dưỡng thành người tài vậy mà về mặt tình cảm thất bại thảm hại, thảm bại đến cái quần lót cũng giữ được... (editor: má ơi hahahahahhaah)

      Lục Thời nước mắt rưng rưng hỏi: "Thế chưa đủ sao, ai còn muốn trải qua mấy lần bi kịch kiểu như thế này chứ? "

      Lục Phồn: "... bị lừa nhiều thành thói quen, may mắn là em mua xe đáng giá bao nhiêu tiền."

      Lục Thời trong lòng yên lặng châm chọc: Cái gì gọi là lừa nhiều thành thói quen, có ai như chị thế để dạy em trai mình ?

      ________________________________________________________________

      Ở khu ngồi chờ khám dịch vụ trong đại sảnh bệnh viện, kẻ người đến ai cũng vội vã.

      Xuất chàng trai mặc chiếc áo gió màu sẫm rộng thùng thình, mặt đeo khẩu trang cùng kính râm và mũ lưỡi trai đầu được kéo thấp xuống dưới mặt, ngồi ở hàng ghế chờ thứ hai, vì hai chân quá dài nên chỉ có thể để ra phía bên ngoài vươn lên đụng tới hàng ghế thứ nhất. Đêm khuya mà người khám dịch vụ rất nhiều, người tới người lui đủ mọi thành phần, chàng trai kia lại yên tĩnh giống như tồn tại, giống như những người khác, chỉ cuối đầu chăm chăm vào màn hình động, đồng thời ngón tay cực nhanh ở màn hình điện thoại bấm bấm rất chuyên tâm.

      Chàng trai mặc dù trầm mặc lời nào khuôn mặt cũng nhìn thấy nhưng cả người toát ra loại khí cảnh báo mọi người nên đến gần.

      Sau khi viết xong đoạn văn điện thoại, chàng trai liền kiểm tra lại lần nữa cho chính xác từ ngữ để đảm bảo có sai sót gì liền gởi đến “LX Lục Phiền Phiền” vừa bình loạn trong blog.

      Gởi tin nhắn xong, đem di động giấu trở về trong túi quần, sau đó thở phào xả giận.

      ... Dạ dày vẫn có chút co thắt làm đau nhoi nhói, Giản Ngộ Châu nghĩ hôm nay có lẽ bộc phát do di chứng.

      Đúng lúc này ở bên cạnh ghế ngồi xuất chàng trai trẻ vừa ngồi xuống ghế lại có thanh vang lên trong trẻo như giọng con : “"Em chờ ở đây lát chị lấy số."

      hiểu vì điều gì, có lẽ thanh dường như nghe quen tai nên Giản Ngộ Châu vô ý thức mà ngẩn đầu nhìn nhưng lại cử động, dù sao người nơi đây phức tạp nếu cẩn thận có người nhận ra.

      Ước chừng khoảng hai phút sau khu đăng kí vang lên trận ồn ào lớn .

      Lục Phồn vịn lấy người đàn ông trung niên xô đẩy bà lão thanh lành lạnh : “Nơi này mọi người ai cũng gấp và ai ai cũng đều xếp hàng đúng vị trí, xin vui lòng đừng có chen ngang như thế chứ?”

      Người đàn ông trung niên có thái độ bất hợp tác vẫn cố tình chen ngang với bà lão ở phía trước. Phía sau liền có người phụ nữ trung niên nhịn được bèn lên tiếng “Bản thân là người đàn ông mà có chút lịch thiệp ga lăng gì cả”

      Người đàn ông kiên nhẫn quay đầu đáp trả "Ta như thế làm sao?"

      Người phụ nữ ngẹn họng được tiếng nào, Lục Phồn đột nhiên phản ứng nhanh gọn linh hoạt đẩy người đàn ông ấy ra khỏi hàng ngũ xếp, người đàn ông trợn mắt nhìn quát "Ngươi làm cái gì đấy!"

      Lục Phồn liếc cái: "Buồn cười ta có bệnh, àh đến khám bệnh”

      Vừa tức vừa giận người đàn ông cuối cùng cũng bị mọi người đẩy xuống cuối hàng bắt buộc phải xếp hàng lần nữa.

      Nghe được đoạn đối thoại đó, Giản Ngộ Châu khóe miệng khẽ nhếch lên giấu trong lớp khẩu trang nên ai nhìn thấy.

      "Vũ Trực, tới lược rồi, chúng ta lên lầu."

      Người đại diện đứng trước khu khám dịch vụ kêu lên tiếng, Giản Ngộ Châu đứng lên tới khu khám dịch vụ vô ý thức quay đầu lại, nhìn thoáng chỉ thấy thấp thoáng xuyên qua mái tóc đuôi ngựa được cột lên là bóng lưng của người con với dáng cao gầy cân đối lộ ra cái gáy trắng nõn mảnh mai.

      Tác giả có lời muốn :
      Theo lệ cũ, phần 2 đại khái là:
      Trong kịch trường , fan cuồng cùng với đối thủ mất còn xảy ra thường ngày:
      Phiền Phiền: Thức đêm để xem phim điện ảnh lần đầu Xuyên Xuyên đó! ! 2 lần! 3 lần! ! N lần! ! Ta ! ! !
      Vũ Trực: A, có đôi mắt đẹp như ta ?
      Phiền Phiền: A, ngươi theo giúp ta xem, ta tìm tìm người đàn ông khác
      Vũ Trực: ... Ta theo
      Phong nguyet, hauyen2803, ly sắc24 others thích bài này.

    3. lolemcalas

      lolemcalas Well-Known Member Staff Member Moderator

      Bài viết:
      1,707
      Được thích:
      7,786
      Chương 3:
      Edit + Beta: Mèo Mụp Ngủ Ngày

      Từ trong phòng bác sĩ ra, Lục Phồn tá hoả và choáng váng với hoá đơn truyền dịch của Lục Thời được để ngay phòng truyền dịch "Em ngồi trước ở đây đợi chị chút, chị phải tìm y tá để hỏi hoá đơn này như thế nào”

      Lục Thời nghiêng đầu tựa lưng vào ghế ngồi hơi thở nhàng có chút sức lực mà rên rỉ "Em....em cảm giác muốn chết..."

      Lục Phồn liếc mắt mà : "Yên tâm , em chẳng là bị nổi khí nóng trong người thôi, tất cả là bình thường sao cả, ngủ giấc say sau khi truyền hết bình dịch này, ngày hôm sau tỉnh dậy có chuyện gì cả”

      Lục Thời ai oán nhìn bà chị của mình mà "Chị chưa ai hiểu được nổi lòng của em đau nhức như thế nào đâu."

      Lục Phồn búng cái trán : " Để bị lừa đến ba lần táng gia bại sản, chị đúng là hiểu. Ngồi yên đó mà đợi ." (té ghế tiếp vs 2 chị em)

      Lục Thời mặc dù bị nóng đến hoa mắt chóng mặt mà dựa vào thành ghế nhưng ý thức vẫn có chút tỉnh táo cho nên sau phút đồng hồ tinh tường cảm nhận được bên cạnh chỗ ngồi của mình có người đàn ông ngồi xuống.

      bất chợt mở mắt ra liếc mắt cái, nhìn thấy người đàn ông bên cạch đầu đội mũ lưỡi trai hiệu NEWERA cổ bị trùm kín cùng với kính râm che hết cả mặt mũi liền thầm nghĩ chắc là người nổi tiếng hoặc cũng phải là người tài giỏi được nhiều người biết, đến bệnh viện truyền dịch cho nên mới che chắn kĩ như thế. Ngay sau đó cảm thấy hứng thú cùng tò mò nên giả bộ nghiêng nghiêng trái phải để xem xét người đàn ông đó.

      Thứ nhất là vì chị của mình mấy năm nay phương diện tình cảm vì lo âu cho em mà tiến triển, thứ hai là nếu gặp được người đàn ông tốt hội đủ điều kiện lưu ý mà để dành cho chị mình, bằng mọi cách bước đầu phải truy cho được thông tin liên lạc còn về nhân phẩm tính cách có thể từ từ mà điều tra. Tranh thủ đem mọi thứ tốt nhất mà dành giật về cho bà chị quý của , nghĩ vậy mỉm cười trong lòng.

      với thần thái toát ra người đàn ông trước mắt này lập tức giết chết ngay ý nghĩ “Đồng tính” của Lục Thời, tất cả mọi thứ toả ra từ cốt cách người đàn ông này chính là nam tính chút suy suyển.

      Cho dù cả khuôn mặt đều bị che kín rất kỹ, nhưng vẫn thấp thoáng đường nét sắt bén lạnh lùng của gò má, làm cho người nhìn có cảm giác vài phần lạnh lẽo rất khó đoán là người như thế nào. Lục Thời suy tư lát quyết định mởi lời chuyện để tìm đáp án, liền hơi nghiêng người về phía trước mà hỏi: "Này người em, mũ của ngươi trông thích, có thể chỉ cho biết chổ mua ?

      Giản Ngộ Châu quay đầu nhìn khiến Lục Thời có thể cảm nhận được trong kính râm kia là đôi mắt dò xét sau đó chút đắn đo mỉm cười mang hơi vị ấm áp đáp: “Là mũ của tôi, muốn biết sao, cảm ơn khen."

      Giản Ngộ Châu giọng thanh có chút ít hàm hồ khàn khàn tiếp: "Mua ở bên Mỹ."

      Trong lòng Lục Thời cộng thêm phần điểm khi nghe thanh trả lời dễ nghe đó liền tiếp tục trơ mặt hỏi: “Có biết ở trong nước mua nơi nào là chính hãng ?”

      "Đại thương trường."

      "Ồh chúng ta đều cùng sở thích là NEWERA thiệt là có thiện cảm, hay là chúng ta trao đổi số điện thoại nhé?"

      Giản Ngộ Châu nhìn hồi lâu sau đó đột nhiên đứng lên tới chổ người khác ngồi, ngồi xuống.

      Lục Thời: "..."

      sao, người của Lục gia có phẩm chất tốt truyền thống là bất khuất! Bị từ chối lần lẽ rút lui sao! Vì chị thân cái gì cũng sợ! phải chỉ là mặt mũi sao, cần! (hahahhaha)

      Lục Thời lập tức bước theo qua: "Người em, đừng hiểu nhầm, nick chát cũng được, chẳng qua là sau này nếu có cái gì về NEWERA ví dụ như giảm giá gấp rút thông báo để có tin tốt lẫn nhau thôi, dù gì thêm bạn bớt thù cũng tốt mà, ta bảo đảm lợi dụng tới lui, quảng cáo, thông tin báo chí."

      Giản Ngộ Châu đăm chiêu nhăn mày định mở miệng người đại diện Trần Tiêu tới, ngồi xuống bên cạnh . Trần Tiêu mắt nhìn Lục Thời, sau đó giọng với Giản Ngộ Châu, "Bị phát ra ?"

      Giản Ngộ Châu môi mỏng liền mở ra: " kiếm cách làm quen hỏi chỗ ta mua mũ, cho nên có ý đồ đến gần"

      Lục Thời: "..." Đại ca trí tưởng tượng của ngươi con mẹ nó phong phú a! ! ! !

      Trần Tiêu sững sờ sau đó khó chịu cười rộ lên tiếp theo là suy nghĩ chút rồi chỉ vào Giản Ngộ Châu cùng vẻ mặt đứng đắn dùng ngôn ngữ nghiêm túc với Lục Thời, "Thực xin lỗi, vị tiên sinh này là nam thẳng, thiên hạ đệ nhất thẳng cho dù có máy đóng sách làm cho cong cũng cong nổi."

      Giản Ngộ Châu: "..." Nếu phải ở nơi thích hợp nhiều lời muốn cùng Trần Tiêu cười cách thoải mái.

      Lục Thời: "..." Con mẹ nó nhìn ta chỗ nào mà ta cong?!

      Lúc này Lục Phồn vừa về tới nhìn thấy Lục Thời đổi chỗ ngồi, gì đem nguyên bao thuốc trong tay phóng đến bên cạnh ghế dựa trống ngồi xuống hỏi "Lục Thời, bạn hả?"

      Lục Thời lắc lắc đầu: "Mới quen, trai này tính tình rất tốt, cho nên chuyện đôi chút."

      Giản Ngộ Châu: "..."

      Lục Phồn gật gật đầu vô tình hướng về phía người đàn ông chen chắt kỹ mà nhìn sang vừa khéo người đàn ông cũng ngẩng đầu lên ánh mắt ngắn ngủi chạm nhau. Lục Phồn cười cười với bình thản cùng xã giao hỏi " sao chứ."

      Cách kính râm, Lục Phồn thấy được Giản Ngộ Châu đáy mắt lộ ra kinh ngạc.

      Giản Ngộ Châu nhớ tới chuyện ở khu khám dịch vụ trong đại sảnh chứng kiến bóng lưng ấy cùng Lục Phồn hoàn mỹ đứng trước mắt , bây giờ mới hiểu được vì chuyện gì mà cảm thấy thanh của chút quen tai.

      ... Đây là tác nhân hại nửa đêm tái phát di chứng bệnh đau dạ dày.

      Hôm nay bay đến Hàng châu để quay phim lúc đến khách sạn hơn tám giờ tối, lâu rồi mới có nhiều thời gian để nghỉ ngơi, định ngủ giấc ngon cuối cùng nhớ ra hôm nay là thứ sáu có chương trình truyền hình “ẩm thực chế biến các món ăn tươi sống” vào lúc chín giờ vì vậy mở động ra xem, xem xong chương trình mất hơn tiếng đồng hồ. (cha này giống mình ghê, thích ăn sasimi)

      Kết quả cuối cùng là hằn đói bụng đến nổi ngủ được.

      Giản Ngộ Châu là người khó tính trong ăn uống, cực kì kén chọn và khó ăn cho nên thức ăn máy bay ngay cả nhìn cũng thèm liếc cái bởi với nuốt trôi. lại có tật xấu mà ít người biết đó là mê đồ ăn tươi sống cho nên rất cuồng chương trình “ẩm thực về các món ăn tươi sống” dù ràng là người kén ăn nhưng đối với loại thức ăn tươi sống thể kiềm chế được ham muốn chúng. Dẫu biết nữ đều bếp thực các món ăn đó cảnh báo có thể có vài món gây khó tiêu, nhưng dạ dày của luôn luôn bị cuốn hút theo từng món ăn cho nên cứ mỗi lần có chương trình là chỉ biết dán mắt vào mà xem.

      máy bay vốn dĩ ăn, đến khác sạn chỉ gặm sơ hai mẩu bánh mì cũng có thể đến mức đói cồn cào nhưng tại vì xem chương trình ẩm thực kia mà giờ đây cảm thấy bụng rỗng tuếch đành phải rời giường mò xuống phòng bếp làm thức ăn.

      Ăn cơm xong lên cơn đau bụng.

      Sau đó là có chuyện ầm ĩ nho kết hợp lại làm cho Trần Tiêu sốt ruột cả lên liền mang khám gấp.

      Sau đó còn gặp được người gián tiếp đầu sỏ gây nên chuyện.

      Ha ha hahha, chuyện này là kỳ diệu quá

      Y tá xuất và sắp xếp hai người bọn họ vào hai nơi khác nhau khiến cho Lục Thời ban đầu còn cố gắng muốn gì đó bị bà chị hung hăng cuồng bạo túm lấy lôi chỉ còn biết kêu a...a....a xem như kế hoạch tính dùng chuyện “hỏi nơi mua mũ làm quen” coi như tan biến khiến chỉ biết tức mà im miệng.

      Bây giờ là 1h30 phút khuya, phòng truyền dịch cón nhiều người nữa, phần còn lại cũng mệt mỏi nên đều nghiêng đầu ngủ thiếp, các y tá lại vô cùng nhàng cho nên gian giờ đây chỉ còn phản phất tiếng tích tắc của kim đồng hồ.

      Lục Thời cứ lăn qua lăn lại làm cho Lục Phồn thể ngủ được, đành lấy di động ra mà chăm chú lướt.

      mở blog để kiểm tra vừa đăng nhập nick name vào thấy có tin nhắn báo từ mục bình luận lúc chiều viết.

      Ánh mắt đột nhiên dừng lại...

      bức ảnh được đăng lên cùng nội dung đính kèm ở vị trí đầu trang cũng như được nhiều bình luận ủng hộ nhất, nhìn lại usename cũng như bức ảnh được đính kèm bình luận này rất quen mắt, hình như vừa nhìn thấy như tia điện xẹt qua người khỏi chấn động thân thể.

      Cuối ngày chơi lại đến blog của mà tìm cách gây chứ (‵o′ ) 凸
      _________________________________________________________

      Tác giả có lời muốn :

      xin lỗi vì dòng văn của ta lúc này yếu quá, mô tả được tính cách nam chủ, tả được ý thức của có dấu hiệu si tình. _ :)зゝ∠ )_

      Cho nên chương này muốn cho các chị em biết vài quy tắc, muốn bắt được tâm nam nhân phải qua dạ dày của . :)

      Vũ Trực với Phiền Phiền: tốt, tôi là người ghét, cho nên mỗi ngày tận dụng điều đó để có ngày thích tôi. :3

      Vũ Trực hôm nay khác với ngày thường rất chăm chỉ bình luận.

      Phiền Phiền với Vũ Trực: Ồ tốt thôi, tôi ghét anhh bởi là đối thủ mất còn của người tôi . (→_ → )

      Phiền Phiền hôm nay để đánh bại Vũ Trực phải dùng Xuyên Xuyên để làm bình phong.

      Mọi người: Ha ha, tất cả của ghét hận thành thương, nhưng thiệt làm Vũ Trực có chút đau lòng.
      Last edited: 24/7/16
      Phong nguyet, hauyen2803, HoanHoan29 others thích bài này.

    4. thuyvy2711

      thuyvy2711 Active Member

      Bài viết:
      401
      Được thích:
      206
      Hóng lâu quá xá

    5. lolemcalas

      lolemcalas Well-Known Member Staff Member Moderator

      Bài viết:
      1,707
      Được thích:
      7,786
      Chương 4
      Editor: My
      Beta: Mèo Mụp Ngủ Ngày


      Vào nửa năm trước Lục Phồn vẫn là biên tập viên ai biết đến ở công ty sản xuất video LX, weibo chỉ khoảng 500 người theo dõi, thậm chí ngay cả trang trực tuyến của riêng mình cũng có phải dùng chung với người giống như mình. Bởi đa số biên tập viên ở đây điều là hướng dẫn viên về game, biên tập về thực phải là đề tài thu hút nhiều người chú ý, mấy lần Lục Phồn rơi vào thế nguy hiểm bị công ty sa thải.

      Trong lần vô tình clip do biên tập phát sóng có lượt xem tăng cao, phong cách nấu ăn rất thoải mái tự nhiên làm cho người ta hoa cả mắt củng với cách giải thích rất các loại món ăn cho nên rất nhanh hấp dẫn nhóm người hâm mộ, hơn nữa khi phát sóng để mặt mộc trang điểm khác hẳn với mấy người biên tập khác, có thể sau đêm thành danh.

      Từ khi nổi tiếng, đống chuyện rắc rối theo đó mà tới, đồng nghiệp đố kị, vài fan nam hâm mộ có ý tốt gửi thư trêu chọc, còn có…antifan đuổi bóp chết.

      Antifan là loài sinh vật thần kì, bất cứ lúc nào cũng có thể sỉ vả đối phương, và ngừng quan tâm đến người đó, giống như Lục Phồn đối với Giản Ngộ Châu, bất kì ai nhắc đến đều cười nhạo tiếng sau đó đống những điều xấu xa của , thế nhưng kết quả là thường lén theo dõi weibo của , mỗi ngày lượn qua lượn lại xem có tin tức gì mới hay .

      cho cùng chính là “ đường làm nẻo”

      rất tin tưởng antifan của Chuyển Chuyên thân thiện* (nick name của antifan): nhất định là đối với cực kì thích hơn cả việc ăn cơm mỗi ngày. Sau khi chương trình trực tiếp kết thúc vào mỗi tuần, Chuyển Chuyên tiên sinh đều viết đến hai nghìn chữ bày tỏ bất mãn của ta đối với sáng tạo ẩm thực của , đồng thời viết cách rất chính xác cùng tỉ mỉ thậm chí còn cặn kẽ hơn cả sách dạy nấu ăn.

      Tuy rằng mỗi lần Chuyển Chuyên tiên sinh chú ý đến nữa, nhưng tới tuần tiếp theo hình bóng của ta vẫn xuất trong các bình luận, bạn bè mạng bị Chuyển Chuyên tiên sinh kiên trì bền bỉ “ cho roi cho vọt” làm cho cảm động, lần nào cũng đẩy bình luận của ta lên đầu còn ngừng thúc giục Lục Phồn hi vọng trả lời lại Chuyển Chuyên tiên sinh, đừng để cho vị tiên sinh này chờ hồi đáp của trong đêm vô vọng.

      Lục Phồn liếc mắt xuống phần bình luận, quả nhiên các fan đều trêu trọc bọn họ, đem Chuyển Chuyên tiên sinh đến si mê cuồng dại, đem vô tình vô nghĩa.

      mở bình luận của Chuyển Chuyên ra xem, đúng như dự đoán của , ta đem món hoa cúc tôm bao của chê bai đủ kiểu.

      Lục Phồn biết người này là ăn no rảnh rỗi hay là muốn làm cho vui vẻ, làm gì có người nào rảnh rỗi như vậy chứ chẳng lẽ cần ăn cần ngủ cần cùng con nhà người ta vui vẻ qua đêm sao!

      Hừ, chắc chắn chính là tên độc thân.

      Lục Phồn vốn là chỉ nhìn xem mà thôi, hôm nay đột nhiên tâm huyết dâng trào, trả lời lại bình luận.

      LX Lục Phiền Phiền bình luận: @Chuyển Chuyên thân thiện: thành công thu hút chú ý của tôi rồi chàng trai.

      Khóe miệng bất giác hơi cong cong sau đó cất di động , ngẩng đầu nhìn bình dịch, còn khoảng nửa bình vì vậy bèn hỏi Lục Thời: “Có đói bụng ?”

      Lục Thời gật đầu, vuốt bụng: “Ăn cơm lúc năm giờ chiều, bây giờ bị tiêu hóa hết.”

      Lục Phồn cười cười: “May mà chị chuẩn bị từ sớm, biết ngay quỷ thèm ăn như em thể nào nửa đêm cũng đói bụng” xong lấy hộp giữ nhiệt từ trong túi xách ra, bên trong là mười mấy miếng thịt gà được xếp ngay ngắn, Lục Thời mắt sáng lên: “Gà hun khói lá trà! Chị, chị làm lúc nào thế, sao bây giờ mới chịu lấy ra!”

      Lục Phồn mở nắp ra, đưa cho Lục Thời hộp giữ nhiệt: “Biết hôm nay em về nhà, cho nên ban ngày rảnh chị làm, may mà lúc ra khỏi nhà nhớ đến, nên mang đến để em lấp bụng” Lục Thời làm việc ở sở nghiên cứu cách nhà trọ Lục Phồn khá xa, cho nên làm việc rồi ở luôn bên ngoài, chỉ có ngày nghỉ mới trở về.

      Lục Thời vui sướng rạo rực cầm khăn giấy lấy cái đùi gà, lúc há miệng muốn cắn, đột nhiên cảm nhận được ánh mắt chăm chú nhìn mình. Cậu quay đầu nhìn lại thấy người đàn ông bịt khẩu trang khó khăn di chuyển tầm mắt, sau đó cậu nhìn thấy hầu kết của khẽ nhúc nhích, ràng là nuốt nước miếng.

      Lục Thời bắt đầu rối rắm.

      Hiển nhiên là người đàn ông này cũng đói bụng, hơn nữa đói nhưng với tính cách lạnh lùng của làm sao có thể nhìn chằm chằm đùi gà trong tay người khác? Quá mất mặt , lý trí cho Lục Thời biết đó là cơ hội tốt, nhưng cậu lại nỡ đem đùi gà mình thích nhất nhường cho người khác… Lục Thời suy nghĩ rất nhanh chóng... cho đùi gà có thể cho những thứ khác mà, vì thế cậu đưa hộp giữ nhiệt đến trước mặt Giản Ngộ Châu: “ trai, có muốn ăn miếng ? Chị tôi làm gà hun khói lá trà ngon lắm đó, người được ăn đồ ăn của chị ấy quá năm người, tuyệt đối thích.”

      Lục Thời sai, tài nghệ nấu ăn của Lục Phồn rất tuyệt, trong chương trình trực tuyến chẳng qua là làm theo lời của công ty, cố ý làm qua loa chứ thực tế người nào nếm qua tay nghề của mới chân chính hiểu được.

      Giản Ngộ Châu nhìn hộp thịt gà ở trước mặt có màu đỏ bắt mắt cùng mùi hun khói xen lẫn với mùi lá trà thơm ngát bay thoang thoảng khiến người ta chảy nước miếng. còn chưa có hành động, Trần Tiêu dùng khăn ướt lau tay, lấy miếng thịt gà lên: “Chúng tôi khách sáo nữa, cảm ơn nha, hai người chu đáo đấy” xong vội vàng cắn miếng thịt gà, vài giây sau trợn mắt tròn xoe, bên ăn bên hướng Lục Phồn giơ ngón tay cái lên.

      Lục Thời ngay lập tức cười toe toét: “Tôi mà, trai, cũng ăn miếng .”

      “…Cảm ơn.”

      Giản Ngộ Châu thấy đồ ăn mà thèm lâu liền đem khẩu trang tháo xuống để sang bên, lấy miếng thịt gà.

      Khi tiếng “Cảm ơn” chui vào lỗ tai Lục Phồn, sững sờ theo bản năng đứng thẳng lưng, cẩn thận đánh giá Giản Ngộ Châu, sau khi khẩu trang được tháo xuống, đường nét gò má của thêm phần sáng tỏ, có chút quen mắt hơn nữa thanh kia…

      thể như thế được lại ngồi suy nghĩ lung tung cái gì vậy, Lục Phồn khẽ lắc đầu, nhìn nữa.

      Vừa cắn miếng thịt gà trong miệng tràn ngập hương vị hun khói ướp với lá trà thơm, thịt tươi ngon dai quá cũng mềm quá, tinh tế thưởng thức nếm ra được vị của lá trà xanh, hương vị rất độc đáo. Giản Ngộ Châu hơi dừng lại chút, tự chủ lại cầm thêm miếng thầm nghĩ hóa ra là hương vị này… uổng công vẫn nhung nhớ bấy lâu.

      Nghĩ như thế nửa đêm bị đau dạ dày cũng quá bi kịch.

      Ba người rất nhanh giải quyết xong hộp thịt gà, dư vị vẫn còn lưu mãi tan, vẫn còn ở trong miệng. Trở về chỗ cũ trong chốc lát Trần Tiêu bắt đầu ra sức khen ngợi Lục Phồn đem đưa lên tận bầu trời, Lục Phồn nhịn được nở nụ cười: “Chẳng qua các đói bụng nên mới thấy ngon như vậy, nhưng mà tôi vẫn cảm ơn.”

      Có lẽ bởi vì ăn no, Lục Thời đầu nghiêng sang bên ngủ, Lục Phồn cũng chống đầu bắt đầu ngủ gà ngủ gật.

      Trần Tiêu nghịch điện thoại, lát sau kéo tay Giản Ngộ Châu, thấp giọng : “Hôm nay cậu đúng là cho người khác mặt mũi nha, trước kia người xa lạ đưa đồ ăn cậu có ăn đâu?”

      Miệng Giản Ngộ Châu kén chọn đến trình độ nào đều biết, ngay cả đầu bếp làm mà còn nhíu mày, huống chi là người bình thường.

      Mặc dù mùi vị gà hun khói tệ, nhưng dù sao nó cũng nguội rồi hương vị kém hơn lúc nóng nhiều, ngạc nhiên khi thấy Giản Ngộ Châu thích lại còn ăn vài miếng.

      Giản Ngộ Châu nhắm hai mắt nghỉ ngơi, qua loa lấy lệ : “Đói bụng.”

      Trần Tiêu bất giác bĩu môi, sau đó lại : “Nhưng là vị tệ.”

      Giản Ngộ Châu tự chủ được liếm môi dưới, dường như vẫn còn cảm nhận được mùi thơm ngát kia, sau đó ừ tiếng.

      có thể đoán được ở chương trình trực tuyến kia Lục Phồn chẳng qua làm qua loa lấy lệ, công ty video LX kia vì gây chú ý nên nghĩ ra cách này.

      … tay nghề khá tốt, Giản Ngộ Châu trong lòng bình luận câu đúng trọng tâm, bình truyền dịch cũng được hai phần ba.

      Hơn nửa tiếng sau, Giản Ngộ Châu truyền dịch xong, y tá nhàng đến thay rút kim tiêm.

      Trần Tiêu thu thập chút đồ vào trong túi, đứng dậy nhìn thấy Giản Ngộ Châu đứng yên tại chỗ nhúc nhích: “Làm sao vậy?”

      Ánh mắt Giản Ngộ Châu nhìn Lục Phồn xoa xoa cánh tay cách vô thức, chỉ mặc cái áo mỏng, đêm càng về khuya sương càng nhiều, khó tránh khỏi có chút lạnh. Mắt nheo lại, giọng với Trần Tiêu: “ có mang chăn mỏng ?”

      Trần Tiêu sửng sốt, lấy từ trong túi ra tấm chăn mỏng định mang đến cho Giản Ngộ Châu đắp bụng, dạ dày của cậu ta tốt chịu nổi lạnh.

      Giản Ngộ Châu xoay người, đem chăn mỏng để lên người Lục Phồn, động tác rất nhàng đánh thức Lục Phồn.

      Làm xong những động tác này, quay đầu thoáng nhìn cằm Trần Tiêu sắp muốn rớt xuống đất.

      Giản Ngộ Châu lạnh nhạt trách tiếng: “Cậu đúng là biết quan tâm đến con , trách được gặp mặt hơn mười người mà được người nào coi trọng.”

      Trần Tiêu nhịn được buồn nôn: “Bà mẹ nó chứ, bình thường tôi cũng thấy cậu quan tâm đến con nhà ai đâu hả? Tôi làm người đại diện cho cậu năm năm, chưa thấy bao giờ cậu đắp chăn cho ai đấy! Nếu cậu biết quan tâm chăm sóc con nhà người ta như thế tại làm sao ba mươi tuổi mà tay con cũng chưa cầm qua thế hả?”

      Giản Ngộ Châu quay đầu bước , ba giây sau truyền đến câu trả lời của : “Tôi có từng cầm tay con hay cậu biết được, nhưng tôi biết cậu chưa từng cầm tay con .”

      Trần Tiêu: “…”
      Phong nguyet, hauyen2803, HoanHoan33 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :