Mười năm nhất phẩm ôn như ngôn Tác giả: Thư Hải Thương Sinh Số chương: 112 Thể loại : đại, HE Convert: muacauvong - http://www.tangthuvien.vn/forum/showthread.php?t=60089Giới thiệu: Nguồn : thuytusonminh.wordpress.com Có lẽ mỗi chúng ta đều từng lướt qua A Hành vài lần trong đời. Tôi gặp A Hành như thế vào năm cấp ba, đến tận bây giờ vẫn là người bạn thân nhất của tôi. có đôi mắt trong veo, giọng nằng nặng đặc trưng của nơi chôn rau cắt rốn, chỉ biết cười haha mỗi lần bị tôi đá xoáy, chân phương đến mức thoạt nhìn người ta tưởng rằng chẳng có gì hấp dẫn, dễ dàng bị người ta bỏ quên. Nhưng nếu dành chút thời gian để quan sát, mọi người có thể phát ấy giống như viên kim cương ở góc độ nào cũng tỏa sáng. A Hành của tôi hào hiệp và sẵn lòng giúp đỡ người khác, đến mức nhiều lúc bị lợi dụng, nhưng tôi chỉ xót xa mà lo lắng cho ấy, bởi tôi biết ấy hề ngốc, mặc dù ấy tha thứ nhưng để cùng người lợi dụng thêm lần nữa. A Hành của tôi là “hiền thê lương mẫu”, chỉ đảm gánh vác việc gia đình, mà còn biết quan tâm chu đáo đến mọi người xung quanh. A Hành mạnh mẽ. A Hành chân tình. A Hành thông minh tinh tế… Càng chơi với ấy, tôi càng ngỡ ngàng nhận ra thực ra người con bình dị ấy lại có tâm hồn tuyệt đẹp và bản lĩnh hơn người, ấy xứng đáng với những điều tốt đẹp nhất. Nhưng trước khi đến với những điều tốt đẹp đó, ấy phải trải qua ít gian nan. Thời cấp ba, A Hành của tôi hề được yên ổn. Từ bạn trong lớp “bỗng dưng thấy ghét” vì lí do củ chuối, giống như trò đùa dai, cả lớp đột nhiên săm soi từng giọng cử chỉ cách ăn mặc của , bất cứ thứ gì cũng như khiến người ta gai mắt, và lập bắt đầu. A Hành của tôi đủ nhạy cảm để nhận ra thái độ của mọi người với mình, từ bé tự tin hòa đồng, trở nên trầm mặc và dùng nụ cười để che giấu tất cả. Đoạn miêu tả về cuộc sống của A Hành khi vừa chuyển trường thực quá sống động, giống như thời cấp ba của tôi lại lên trước mắt. Có lẽ ở cái thời trẻ trâu đó, chúng ta ai cũng mắc phải những sai lầm, chúng ta có thể có những trò đùa rất độc ác, hoặc vô tâm, mà sau này nhớ lại cùng lắm là hối hận , nhưng lại gây cho người khác tổn thương sâu sắc, cần rất nhiều năm để bình phục. Điều may mắn A Hành mạnh mẽ cũng bao giờ chết chìm trong khinh miệt hay vùi dập vô lí của người khác. A Hành của tôi nay thành đạt, có vô số bạn bè và người theo đuổi. Còn A Hành của Thư Hải Thương Sinh sao, xin hãy theo dõi câu chuyện để biết thêm chi tiết. Ngôn Hi… Bên ngoài là độc địa ngang ngược chịu nổi. Bên trong lại thánh thiện và nhạy cảm hơn bất cứ ai… Khi đọc TNNPÔNN, nếu bạn chăm chăm theo dõi diễn biến truyện mà bỏ qua chi tiết, bạn thấy cái hay của truyện, cũng như thấy được điều đáng quý trong tính cách của Ngôn Hi. Bạn thấy thương A Hành đêm Bình An lạnh cóng đến cả taxi cũng chịu chở người, A Hành lại bộ quãng đường xa để đến nhà thờ tìm trai, và rồi chết lặng vì câu của Tư Hoàn… Nhưng bạn có để ý vì sao Ngôn Hi cũng ở đó ? cũng lo lắng cho Tư Hoàn chẳng kém gì A Hành, bởi vậy dù rất sợ lạnh, rất dễ bị ốm, cũng đến tận đó để tìm ta. Nhưng khi nhìn thấy A Hành, biết Tư Hoàn sao, biết A Hành mới là người cần được an ủi, đưa về, và chia cho chiếc găng tay, chính cứu vớt linh hồn vào đêm Bình An đó. chỉ tốt với A Hành và Tư Hoàn, Ngôn Hi còn bảo vệ cậu bạn Đạt Di “lưng hùm vai gấu” của mình trong tình đầu đời ngô nghê, đánh nhau vì Tôm nghèo khổ, chiều chuộng Tư Nhĩ em bé dù cho hề được đáp lại, thậm chí với chú vẹt Cơm thịt kho, còn nỡ xích nó lại “Người có tự do, chim cũng có tự do.” (và rất nhiều hành động và triết lý hay ho khác kể ra kẻo dài dòng). Cứ mỗi lần Ngôn Hi xuất , tôi lại có cảm giác, ừm, tin tưởng, ấm áp và thương. Nhưng tốt nhất là với A Hành, bởi là người chịu nhiều thiệt thòi nhất. bơ vơ lạc lõng trong thành phố xa lạ, quê cũ chốn mới tất cả đều chối bỏ , chẳng thuộc về đâu, chẳng còn biết mình là ai nữa. Hai câu hỏi mà A Hành lặp lặp lại trong truyện: “ là ai? Đâu mới là nhà của ?” vô cùng ám ảnh, suy cho cùng cảm giác đánh mất bản thân mới là cảm giác đáng sợ nhất đời. Ngôn Hi giúp trả lời hai câu hỏi ấy: sẵn lòng cho gia đình, chốn về gọi là “nhà”- thực tế cũng cần có mới có được gia đình. Nhưng trân trọng dành cho quyền lựa chọn trở thành ai và ở nơi đâu: “Em là ai hả, để nghĩ xem, Vân Hành thể trở lại quá khứ, Ôn Hành thể đến tương lai, A Hành bên cạnh chỉ còn Ngôn Hi, thân nhân của Ngôn Hi biết lúc nào phát điên vứt bỏ tất cả, em muốn lựa chọn làm ai?” (Cá nhân tôi rất thích những chi tiết giàu hình ảnh và triết lý về gia đình trong truyện.) TNNPÔNN là trong những tác phẩm hiếm hoi có thể đan xen ngược tâm và những tình tiết hóm hỉnh rất có duyên, vì thế bạn đọc cảm thấy mệt mỏi hay buồn chán khi theo dõi hơn trăm chương truyện. Truyện đưa bạn về thời thơ ấu ngây ngô trong sáng, thời học sinh nghịch ngợm, mơ mộng với mối tình đầu thầm lặng rồi lại trưởng thành cùng các nhân vật; mỗi chặng đều được miêu tả sống động và tỉ mỉ. P/s: Mười năm nhất phẩm ôn như ngôn hay lắm, trước mình đọc bản edit bên thuytusonminh.wordpress.com nhưng đến chương 40 drop. Truyện này cũng được đề cử edit nhiều nhưng tìm mãi vẫn chưa thấy ai làm tiếp. Convert truyện này khó đọc nên mình rất mong có bạn nào có thể edit truyện cho mn cùng đọc nhé.
mình cũng có nghe xuất bản từ năm 2014 r mà đến giờ vẫn chưa thấy ss mossygreen có thể edit đến khi nào nhà xb kêu ngừng nên mình hi vọng
T rất thích cách bạn " a hành của tôi" Vì t cũng rất rất thích a hành và cả ngôn hi nữa, truyện khiến t cảm thấy lúc đau xót lúc lại cảm thấy hạnh phúc thay cho hai người. Đau xót khi thấy họ vấp phải quá nhiều đau khổ, hạnh phúc khi thấy họ cuối cùng cũng có cái kết đẹp. Câu chuyện này làm cho t có rất nhiều cảm xúc, lúc đọc câu chuyện này là khi t rơi vào trạng thái bị " bão hoà truyện ngôn tình", thức trắng đêm để đọc hết nó, vừa rơi nước mắt vừa cảm thấy nhoi nhói trong tim. T đọc truyện này mấy lần rồi nhưng t muốn là thời gian dài mới đọc lại lần vì t muốn cảm xúc ban đầu trong t bị mài mòn. Thực rất cảm ơn Thư Hải Thương Sinh.
Đây là 1 trong những truyện hiếm hoi mà nữ9 thánh mẫu lại khiến ngta thương nhiều hơn ghét. Ta đọc truyện này chủ yếu cũng vì nữ9 mà thôi! Còn nam9 , chả trông cậy đc j, thêm phiền, nhiều khi ghét chỉ muốn cho vài phát tát. Cđ nữ9 trong này rất khổ, bị mẹ ruột, trai cực phẩm đối xử ko ra j, thêm thằng ng chỉ để làm cảnh, còn phải chăm lo hầu hạ nó thêm... Hajz chung truyện ngược tâm lắm, dù kết HE ta cũng chẳng thấy vui mừng, ko thoả mãn (1 phần vì nữ9 quá vị tha nên những đứa tra cũng ko cần đền tội, trả giá j mấy ). Thêm nữa là ta cũng ko mấy ưa, thiết tha j nam9 cả. A Hành quá tốt đẹp và thực là ấy xứng đáng với 1 ng đàn ông tốt hơn Ngôn Hi gấp trăm lần!