1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

[Trọng Sinh] Quay Về Yêu Anh - Chi Hoãn (Full + ĐÃ CÓ EBOOK)

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. 1620thuy

      1620thuy Active Member

      Bài viết:
      92
      Được thích:
      151
      Chương 52


      đẹp!” Bạch Thấm nhịn được thào thành tiếng, tựa vào vai An Tử Thiên, nhìn xuất thần.


      Đem cánh tay của lưng thu lại, tuy rằng cũng tán thưởng người chụp ảnh tài năng bắt giữ thần thái kịp thời, nhưng thấy Bạch Thiến phản ứng như vậy vẫn nhịn được mà ghen tị: “ tại ở bên cạnh em.” được nhìn ảnh chụp của mà ngẩn người.


      Bị bắt dời tầm mắt, bất đắc dĩ cười khẽ: “An tiên sinh, chẳng lẽ lại ăn giấm chua của chính mình sao?” là nam nhân lòng dạ hẹp hòi mà.


      Giống như nghe được lời trong lòng của Bạch Thấm, An Tử Thiên thế nhưng thừa nhận ràng: “Lòng , ghen!’


      ghen thấy vinh dự sao....


      Lại lần bị An đại nhân biểu đạt trực tiếp gì được, nhưng trong lòng vui vẻ ấy so với trước kia tốt hơn có thể ra được cảm xúc trong lòng mình. Trực tiếp ra suy nghĩ trong lòng, hai người mới có thể nảy sinh sai lầm nữa.


      “Chúng ta đem ảnh chụp này rửa được ?”


      “Được.”


      Bỗng nhiên người trong lòng đứng dậy, nhìn với vẻ mặt nghiêm túc.


      “Tử Thiên, em xin lỗi.” Bạch Thấm trịnh trọng .


      An Tử Thiên sửng sốt.


      “Chuyện lần này, em cũng sai. Em nên vì nhất thời xúc động mà làm ra hành vi bốc đồng, những làm hại phát bệnh mà còn thiếu chút nữa dẫn đến tai nạn xe.” Nếu lần này phải chiếc xe kia phanh kịp, như vậy Tử Thiên giống với kết cục đời trước của mình. Mình gặp nạn may mắn được trọng sinh, có thể cũng may mắn được như vậy. Cho dù trọng sinh, ở thế giới khác gặp chính mình khác, như vậy tại nên làm như thế nào bây giờ?


      Mỗi lần nghĩ như vậy, Bạch Thấm lại toát ra trận mồ hôi lạnh, thầm cảm thấy may mắn.


      Lần này cũng ngoại lệ, thể tránh khỏi khẩn trương: “Vì sai lầm lần, em liền cực đoan phủ nhận , hoài nghi tình của đối với em, thiếu chút nữa lại giống như trước. Có thể em quên cho dù sai, cũng xuất phát từ em, nếu là vì em làm sao trách được.”


      An Tử Thiên tiếp tục ngây ngốc, phản ứng lại.


      Nhìn An Tử Thiên ngây ngốc, Bạch Thấm mỉm cười mang theo chút kích động dễ phát : “ Cho nên, tại đến em chủ động .”


      “An Tử Thiên tiên sinh, em ....”


      Đột nhiên bị ôm vào lòng, ôm gắt gao.


      Hạnh phúc đến mãnh liệt như con sóng đem bao phủ, vì kích động mà quên nên mở miệng chuyện như thế nào, ở trong lòng ngừng lặp lại; Thấm Thấm, Thấm Thấm, Thấm Thấm...


      Ôm ngay cả ánh mắt biết nhìn chỗ nào, An Tử Thiên kích động biết làm gì, phản ứng trì độn.

      “An Tử Thiên tiên sinh muốn cái gì sao?” Thanh Bạch Thấm run rẩy -- ràng bởi vì cũng kích động.


      Nguyên lai chỉ được người thổ lộ là hạnh phúc, ngay cả với người mình tâm ý của mình cũng là niềm hạnh phúc, tim khống chế được mà đập liên hồi, đầu óc trống rỗng.


      cái gì, đầu óc An Tử Thiên bị động theo lời của Bạch Thấm tự hỏi, lại nghĩ ra lý do.


      “Thấm Thấm” Miệng ngậm lại lúc lâu mới phun ra được hai chữ.


      “Em đây.” Rất nhanh trở lời, theo thói quen đem trán của mình chạm vào trán của , thấy bộ dáng của , là hưng phấn khi mình hôn sao? Ha ha, trạng thái khó gặp, giống như đứa trẻ đáng .


      Bạch Thấm cũng nhận thấy được trạng thái tại của mình và An Tử Thiên kém nhau bao nhiêu, hai người cứ như vậy, trán chạm trán nhìn đối phương ngây ngô cười, cũng gì...


      Chờ khi cảm xúc bình phục lại, hai người như đôi uyên ương ôm nhau, rốt cục trong lòng An Tử Thiên tìm được tổ chức ngôn ngữ, mở miệng.


      “Mê man mơ, trong mơ đều là hình dáng trước kia.” Ngữ khí bình thản, vội vàng.


      Bạch Thấm cũng , im lặng chờ tiếp.


      “Trong giấc mơ khi đó em vẫn còn tuổi, phải ở nhà em liền đánh , né tránh. Em em muốn về nhà, thương tâm khóc lớn tiếng, em nhớ ba ba và mụ mụ. Nước mắt của em gợi lên ký ức đau xót trong lòng .”


      Bạch Thấm nắm chặt tay , nghĩ là nhớ tới cha mẹ mất, khẩn trương đau lòng nhìn .


      Vẻ mặt An Tử Thiên cũng biến hóa, tiếp tực : “ Phát bệnh cẩn thận làm em bị thương. Bị đưa đến bệnh viện, tỉnh lại nhìn thấy mẹ em buông tay em đưa em cho ông nội để đến làm bạn với . Lúc ấy sắc mặt em tái nhợt toàn thần phát run thể tin nhìn mẹ, biểu tình đau sót mặt che dấu được, mẹ em lại làm như thấy. Khi đó em rất mạnh mẽ, cho dù như thế nào cũng đại náo khóc lớn, đôi môi mím lại lời nào, nhìn chằm vào mẹ mãi cho đến khi bà ấy xa.”


      ra khi đó đau khổ ra lời.


      Điều chỉnh tư thế thoải mái ôm Bạch Thấm, trấn an thân thể nháy mắt cứng ngắc của , tạm dùng chút An Tử Thiên mở miệng: “Khi đó rất vui vẻ, còn cha lại bị mẹ bỏ rơi, em cũng bị cha mẹ bỏ, hai chúng ta đồng bệnh tương liên nên ở cùng nhau a, chúng ta đều là người bị bỏ rơi, chúng ta chỉ có thể dựa dẫm vào đối phương.”


      Bị mẹ vất bỏ? Những lời này như sấm đánh, đánh cho Bạch Thấm hoảng hốt, kinh ngạc nhìn An Tử Thiên, có ý gì? Mẹ Tử Thiên phải chết trong trận đại hỏa hay sao? Chưa kịp suy nghĩ, nhưng rốt cục cũng hiểu tại sao năm đó sau khi tỉnh lại An Tử Thiên lại cố chấp kéo nên giường bệnh, khi đó còn hiểu tại sao. Nguyên lai khi đó đem mình là người giống như .


      “ Từ đó em sợ và chán ghét , gậy bỏ trốn nhiều lần nhưng đều bị bắt về. Em càng ngày càng hận , mà đối với em càng ngày càng tốt. Vốn chỉ cảm thấy chúng ta vừa vặn dựa vào nhau đáng thương. muốn với em, bỏ rơi em, em cũng đừng bỏ . Nhưng em lại muốn nghe, cho đến bây giờ em vẫn muốn , cho dù người khác thương em, chỉ có thương em nhưng em cũng muốn tránh xa .”


      An Tử Thiên cảm thấy ngực có chút ẩm ướt, cúi đầu chỉ nhìn thấy đỉnh đầu Bạch Thấm -- khóc. giọng thở dài, có phải mình lại gợi lên ký ức đau khổ của ? Sờ sờ đầu , tùy ý đem hai tay ôm mình càng chặt.


      “Nguyên là muốn tìm người giống như , cùng bị người khác cười nhạo, cũng phải mình bị mẹ bỏ rơi. Nhưng sau này, chính cũng lại muốn đối tốt với em chút, muốn em hạnh phúc, muốn em mãi mãi ở bên cạnh. Thấy em đau khổ càng đau hơn, ràng biết em muốn cái gì, nhưng muốn buông tay. Có lẽ người khác biến thái là đúng ...”


      .” trầm mặc Bạch Thấm rốt cục lên tiếng phản đối, vội vàng nhìn lại ánh mắt của : “Bọn họ như vậy vì họ hiểu , ghen tị . Khi đấy chính em cũng biết mình muốn cái gì, em nên cảm ơn vẫn kiên trì giữ em bên cạnh, may mắn là em được ở bên . phải ai cũng may mắn như vậy được người chăm sóc suốt mấy chục năm.” Lại càng phải ai cũng có cơ hội trọng sinh sửa lại sai lầm. Bạch Thấm chưa bao giờ nghĩ đến có ngày hôm nay may mắn đem quay trở lại quá khứ.


      An Tử Thiên vui vẻ cười, nhàng hôn lên đôi mắt của : “Tình cảm chân kỳ diệu như vậy đó, biết nó thay đổi như thế nào, nhưng thay dổi theo hướng tích cực nhất. Vì thế, cho dù biết tình cảm của mình đối với em như thế nào, nhưng biểu lộ bằng hành động.”


      Đúng vậy, tình cảm của thể bằng hành động chân nhất, giống như vẫn luôn cầm tay mình buông, nhưng tại sao từ trước đến giờ luôn lo lắng.


      “Thấm Thấm.” Trầm mặc lúc lâu, hai người đều yên lặng tiêu hóa lời dài bằng toàn bộ tình cảm từ đáy lòng.


      “Em đây.” Bạch Thấm giọng đáp, từ nay về sau mặc kệ gọi em khi nào, em đều đáp lại, từ bây giờ trở em thề mình bảo vệ giống như bảo vệ em.


      “Tha thứ cho hành vi quá đáng trước kia nhé, thích nhìn em cười, hy vọng em có thể mãi mãi cười với , nhưng muốn người khác thấy em cười, lúc nào cũng nhìn từng động thái của em sợ bị người khác mơ ước thậm chí còn muốn cướp bảo bối của . bị tình làm mù quáng, dùng người của mình làm cá cược, lại như là đúng lý hợp tình làm tổn thương em, mong em tha thứ cho .”


      “Tha thứ cho vẫn luôn hưởng thụ cái làm em tổn thương và vui vẻ lại cho đến bây giờ mới hiểu được lỗi lầm, hy vọng nhận ra quá muộn.” xong, làm lại hành động giống như vô số lần Bạch Thấm làm, trán đối trán , nhìn chăm chú vào mắt , thổ lộ tình cảm của mình: “ em.”


      Trong phút chốc, Bạch Thấm giống như nghe được từ xa xôi trong lòng truyền đến tiếng thở dài, lại giống như thấy pháo hoa nổ rực rỡ trong bầu trời đêm yên bình.


      Trong thời gian ngắn ngủi quên cả hô hấp khiến cho tim đập kịch liệt, loại cảm giác kỳ diệu này khó thành lời, đầu nàng trống rỗng, ngốc lăng nhìn nam nhân vẫn dán vào trán của mình, đôi mắt của bao phủ bởi dịu dàng của tình .


      Rốt cục hiểu được tại sao mỗi người phụ nữ đều hy vọng được nghe thấy đàn ông thổ lộ, có đôi khi ràng biết là dối, nhưng vì ba chữ này mà như thiêu thân lao đầu vào lửa cũng oán hối hận -- này là độc dược ngọt ngào a.


      Nhất nhất im lặng, hôm nay nhà của họ phá lệ im lặng bất thường.


      Nhìn người con trước mắt ngẩn người, An Tử Thiên cố gắng xem lòng bàn tay vì khẩn trương mà toát mồ hôi lạnh.


      Bỗng nhiên Bạch Thấm nhảy dựng lên, lời nào mà chạy hướng vào phòng.


      An Tử Thiên sửng sốt, tiến lên theo sát, phát lục tung tìm cái gì.


      “..... Thấm Thấm, em tìm cái gì?”


      “Thẻ chứng minh thư.” Còn có sổ hộ khẩu.


      An Tử Thiên cảm thấy kỳ quái, con kịp hỏi , liền thấy đứng dậy nhét gì đó vào trong túi, mặt tươi cười.


      .” Lôi kéo ngơ ngác, ra tới cửa giục đổi giày.


      Thuận theo đổi giày, mới ngơ ngác hỏi : “ đâu?”


      Chờ hai người xe, Bạch Thấm mới trả lời: “ Cục dân chính.”


      Cục dân chính? An đại nhân cảm thấy đầu hôm nay dung lượng đủ, chẳng lẽ lần trước cẩn thận đập đầu vào đâu, nhưng mọi người chưa phát ? cảm thấy hôm nay phản ứng của trì độn, chỉ số thông minh giảm xuống, phát triền đều.....


      “Đến đó làm gì?” An đại nhân choáng váng.


      “Kết hôn.” Lần này Bạch Thấm trả lời rất nhanh, còn quay ra nhìn tế bào não đủ của An đại nhân khuôn mặt tươi cười.


      Kết hôn? Kết hôn.


      Ai kết hôn?


      Xe tới điểm đến dừng lại vững vàng, mãi cho đến khi An đại nhân máy móc theo Bạch Thấm vào bên trong chụp ảnh, vẫn cảm thấy mơ hồ.


      Nhân viên công tác nhìn vẻ mặt dại ra của An Tử Thiên, trong lòng yên lặng hoài nghi, lớn lên như vậy kém a, tiểu tử này đẹp trai lại có khí chất, nhưng sao lại giống như bị ngốc?


      , bảo bạn trai cười chút, đây là ảnh kết hôn, nếu chụp tốt đổi được đâu.” Cuối cùng vẫn nhịn được mà .


      Bạch Thấm quay đầu, nhìn thấy An Tử Thiên vẻ mặt dại ra, ánh mắt nhìn về phía mình có tiêu cự, cười tiếng.


      Tiếng cười này cuối cùng cũng đem hồn phách An đại nhân trở về vài phần, nhìn chung quanh: “Đây là ở đâu?”


      “Ở chỗ chụp ảnh, tại chụp ảnh lên giấy kết hôn, cười cái nếu khi in ra khó coi về sau ảnh đổi được.” Bạch Thấm cười tủm tỉm nhu nhu khuôn mặt cứng ngắc của .


      Cuối cùng cầm lấy hai khóe môi , kéo cái miệng ra: “Cười cái.”


      “Hắc, tiểu tử cười cái , cưới được mĩ nữ xinh đẹp như vậy ngươi còn bày ra bộ mặt như này làm gì? Vận khí tốt a, tiểu nương đều vô cùng vui mừng, ngươi chẳng lẽ tình nguyện?” Đại thúc bên cạnh thấy bộ dáng ngốc của An Tử Thiên, nhịn được hô.


      Giọng to , ngay cả mọi người bên ngoài đều nghe thấy, Bạch Thấm rụt tụt người lại, xoa lỗ tai. Vừa vén tóc lên đều thấy mọi người xung quanh đều nhìn mình cười tủm tỉm, đều hướng đến An Tử Thiên nhìn xem, Bạch Thấm thế nhưng mặt lại đỏ bừng.


      Thấy khuôn mặt ngượng ngùng đáng khiến người động tâm của Bạch Thấm, An Tử Thiên khỏi mỉm cười yếu ớt, nắm đôi tay bé của .


      Lúc này, thanh truyền đến: “Nhìn ra đây.”


      Theo phản xạ hai người nhìn về phía phát ra thanh , biểu tình mặt vẫn còn giữ, vừa vặn máy chụp ảnh vang lên, ảnh kết hôn mới ra lò.


      Sau này, Bạch Thấm nhìn ảnh chụp khỏi cảm thán kinh nghiệm người chụp ảnh, thế nhưng lại chụp được khuôn mặt tươi cười hiếm khó của An Tử Thiên cùng khuôn mặt ngượng ngùng của mình, ảnh chụp này quả nhiên là làm cho người tiếc nuối.

      “Ký tại đây hai người chính thức là vợ chồng hợp pháp.” Nhân viên ở cục dân chính chỉ vào hai tờ giấy ở trước mặt hai người.


      Khó thấy được vẻ mặt khẩn trương khi cầm bút của An Tử Thiên như đối mặt với kẻ địch, làm cho nhân viên đối diện ứa ra hắc tuyến.


      Mà Bạch Thấm cũng nhìn đến địa phương ký tên, muốn hạ bút, lại bị An Tử Thiên ngăn lại: “Khoan .”


      Bạch Thấm nghi hoặc nhìn về phía : “ Sao vậy?”


      “Em thể ký.” An Tử Thiên nghiêm túc .


      P/S: Ai bảo lấy được An Tử Thiên dễ (^_^|||), mọi chuyện như thế nào hồi sau :)):th_95:
      Sweet you, chun chun, Cobe33 others thích bài này.

    2. HHONGMINH

      HHONGMINH Well-Known Member

      Bài viết:
      835
      Được thích:
      793
      Cái gì???? Vợ nơi tay rồi mà, sao lại ko ký :yoyo20::yoyo20::yoyo20:
      1620thuy thích bài này.

    3. 1620thuy

      1620thuy Active Member

      Bài viết:
      92
      Được thích:
      151
      Xin lỗi làm các bạn chờ lâu cũng như làm ảnh hưởng đến bạn nào theo dõi truyện này. tại mình cảm thấy rất bối rối mình biết phải làm sao nên mình tạm ngưng edit truyện thời gian. Cảm ơn các bạn theo dõi truyện lâu nay. Thành xin lỗi mọi người :021:

    4. Bebj91

      Bebj91 Well-Known Member

      Bài viết:
      3,524
      Được thích:
      409
      Truyện này có bị ngưng luôn bạn ới :-(, huhu

    5. Hằng Lê

      Hằng Lê Năm tháng dễ tan, thỉnh người trân trọng Administrative

      Bài viết:
      3,879
      Được thích:
      67,271
      @Bebj91 Truyện này ko ngừng nhé, Hằng đợi editor thêm vài hôm nếu ko quay lại Hằng theo bộ này
      hthuqttn, Lucia Anna, snowbell15 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :