1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Hậu cung thăng cấp ký - Thủy Tâm Thanh Mi (update chương 98-100)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. song ngư

      song ngư Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      1,177
      Được thích:
      8,349
      bộ này đọc thấy yếu tố tình cảm ko nhìu, ai cũng lợi dụng lẫn nhau ko bít sau này HT có lòng nữ 9 ko nữa, hóng tiếp

    2. Natalie Pham

      Natalie Pham Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      824
      Được thích:
      8,789
      Chương 79:
      Editor: Natalie Pham


      Thời đại này, thứ nữ vẫn bị dạy dỗ kém hơn đích nữ. Vị Vương lương nhân này cũng là thứ nữ, nhưng nàng ta khá may mắn, Vương gia chỉ có người nữ nhi, cho nên từ nàng ta được nuôi dạy bên người mẹ cả.


      Chơi ván, Vương lương nhân chơi cờ khá được, có thể thấy Vương lương nhân cũng là người có tính toán.


      "Ngươi gặp Kỷ dung hoa chưa?"


      Vương lương nhân căng thẳng : "Tần thiếp còn chưa kịp..."


      Kỷ Trà Huyên ngẩng đầu, nhàng liếc mắt nhìn nàng ta cái.


      "Ngươi cùng Kỷ dung hoa ở chung cung, sau khi về sống chung tốt với Kỷ dung hoa."


      Vương lương nhân vội vàng đáp ứng.


      Kỷ Trà Huyên đánh quân cờ xuống, Vương lương nhân cũng do dự đánh xuống quân cờ.


      "Ngươi quá cẩn thận rồi, quân đen của bản cung có sơ hở lớn như vậy, ngươi cũng biết phá sao?"


      Vương lương nhân : "Tần thiếp dám!"


      Kỷ Trà Huyên đặt quân cờ trong tay xuống, sau đó với Vương lương nhân:

      "Nhớ kỹ lời ngươi đêm nay."


      Vương lương nhân lập tức đứng dậy, trước mặt Kỷ Trà Huyên: "Tần thiếp nguyện ý theo nương nương, dám hai lòng."


      Kỷ Trà Huyên nhìn Vương lương nhân, giọng : "Cảm giác bị vắng vẻ dễ chịu !"


      Vương lương nhân cúi đầu, sau lưng ứa ra mồ hôi lạnh, nàng ta run rẩy : "Tần thiếp biết sai, nên phỏng đoán ý nghĩ của nương nương."


      Kỷ Trà Huyên : "Trở về , bản cung cùng Kỷ dung hoa là tỷ muội ruột, quá cẩn thận, ngược lại khiến bản cung vui."


      Lòng Vương lương nhân chìm xuống, nàng ta đến chỗ Kỷ dung hoa lại đến đây, là lấy lòng Kỷ Trà Huyên, thứ hai cũng muốn thử xem hai tỷ muội có thân mật như bên ngoài hay .


      Nhưng nàng ta chỉ được đến kết quả như mong muốn, ngược lại vì nàng ta tự cho là thông minh lại bị Kỷ Trà Huyên gõ.


      "Tần thiếp hiểu ."


      Kỷ Trà Huyên nhàng gật đầu, sau đó gọi người bên ngoài tiến vào tiễn Vương lương nhân rời .


      Vương lương nhân vừa , Kỷ Trà Huyên cảm thán, người này có thể dùng, nhưng tuyệt đối thể cho nàng ta có con. Có con nối dòng, nàng ta có dã tâm, người thông minh có dã tâm, tất nhiên cam lòng thần phục nàng.


      đêm chậm rãi qua.


      Ngày thứ hai, Ninh quý tần bắt đầu phân phát tiền hàng tháng.


      Kỷ Trà Huyên cũng bắt đầu quen thuộc việc quản lý hậu cung, trong thời gian ngắn, cũng rất bận rộn.


      Đến buổi chiều, người của cung Thích Phương cùng người của Ninh quý tần rốt cục có tranh chấp, chẳng qua Thục phi còn bị giam cầm, Ninh quý tần lại có chiếu lệnh, cho nên người của cung Thích Phương cũng chiếm được tiện nghi, ngược lại còn bị Ninh quý tần đưa Thận Hình tư với tội bất kính tranh cãi ầm ĩ.


      Hậu cung đều chấn động.


      Tuy Thục phi bị phạt, nhưng vẫn còn uy vọng, Ninh quý tần vừa được quyền thế nhưng bắt đầu tranh chấp với Thục phi, thực khiến người ta kinh ngạc.


      Cung Thích Phương.


      Sắc mặt Thục phi rất xấu xí, xem chiếu lệnh, Thục phi hận thể xé nát.


      Thế nhưng bảo nàng ta trả lại tất cả trong vòng ngày? Nhưng lại trừ nửa tiền tháng của nàng ta, thậm chí chiếu lệnh còn đây là kết quả Ninh quý tần tính toán cho nàng ta. Bởi vì nếu tính thẳng ra, nàng ta muốn trả hết phải cần hai năm. Ninh quý tần sợ Thục phi lo lắng, cho nên chia ra, mỗi tháng phát nửa, trả lại trong vòng bốn năm.


      Thục phi rất giận dữ, có tiền tháng, nàng ta bảo người nhà đưa tới ít cũng được. Cố tình Ninh quý tần còn phát nửa, nửa căn bản là tiền tháng của tiệp dư.

      Đây là vẽ mặt ràng.


      Chuyện tiền tháng, Thục phi để ý đến tiền bạc, nàng ta chỉ để ý đến mặt mũi.


      tại nàng ta thể ra cung, phái người ra ngoài cũng bị Ninh quý tần đưa vào Thận Hình tư, nhưng hoàng thượng vẫn tức giận cũng muốn gặp nàng.


      Thục phi chỉ có thể trơ mắt nhìn Ninh quý tần mang người chuyển rất nhiều đồ vật trong cung điện của nàng ta.


      Kỷ Trà Huyên nghe được tin tức này, cũng tỏ thái độ.


      Tuy Ninh quý tần hoàn toàn đắc tội với Thục phi, nhưng thể phủ nhận, lúc này nàng ta tạo được uy quyền. Có lẽ còn kém hơn Kỷ Trà Huyên, nhưng trong hậu cung cũng coi như người độc nhất.


      Đến buổi tối, thời gian Khiêm dung hoa bị phạt cũng đến rồi.


      Kỷ Trà Huyên phái người đọc chiếu lệnh đặc xá.


      lúc sau tiểu Thuật tử trở về nghe lệnh.


      "Ngày mai cho Khiêm dung hoa chuyển cung ."


      Tiểu Thuật tử gật đầu.


      Chuyện Vân quý tần mất được che giấu rất kín, Kỷ Trà Huyên cũng chỉ đoán được ít, cho nên Khiêm dung hoa mặc dù nghi ngờ, nhưng vẫn chuyển qua.

      Nhưng dựa theo lệ thường, sau khi chuyển cung đến tạ ơn.


      Nhưng Khiêm dung hoa chưa từng tới, nàng ta chỉ phái người cung nữ đến Khiêm dung hoa sinh bệnh, muốn Kỷ Trà Huyên thông cảm.


      Kỷ Trà Huyên sớm biết tính tình của Khiêm dung hoa, đến cũng tốt hơn.


      Ngày này, ánh nắng mặt trời chói chang.


      Cung Đức phi mang theo đại hoàng tử cùng đại công chúa lên xe cầu phúc.


      Kỷ Trà Huyên nhìn đội ngũ chậm rãi rời , cả trái tim của nàng mới hạ xuống, việc này cuối cùng cũng xảy ra sai lầm.


      Những người ra tiễn cũng chậm rãi quay về hậu cung.


      Hoàng hậu sớm được hầu hạ quay về cung Chiêu Phượng, nàng ta tất nhiên rất quý trọng thai nhi lần này, đây là chuyện mọi người trong hậu cung đều biết.


      Tuy Thục phi được bỏ lệnh cấm, nhưng hôm nay lại có thể ra.


      Đối với kẻ thù cũ như Kỷ Trà Huyên, nàng ta tự nhiên có sắc mặt tốt, nhưng cũng có cảm giác nghiến răng nghiến lợi với Ninh quý tần.


      Ninh quý tần chậm rãi tới, thoạt nhìn vô cùng thoải mái.


      Ngày hè nắng chói chang, mọi người đều có cảm giác nóng bức khoẻ, Ninh quý tần thoải mái như vậy khiến mọi người cực kỳ hâm mộ. Dưới ánh nắng mặt trời tiễn Cung Đức phi, đại hoàng tử cùng đại công chúa, ít người toát mồ hôi.

      Nhưng Ninh quý tần hề cảm thấy nóng, nhìn kỹ màu da nàng ta, tuyết trắng như ngọc, cũng hợp với từ băng cơ ngọc cốt.


      "Tử Châu, đỡ bản cung qua nghỉ ngơi chút." Kỷ Trà Huyên .


      Tử Châu gật đầu.


      Những người sau nghe Kỷ Trà Huyên lên tiếng, ồn ào nhìn bốn phía, xem ra cũng chuẩn bị nghỉ ngơi lát.


      Kỷ Trà Huyên đến đình có bàn đu dây bên kia.


      Các phi tần còn lại cũng tự tìm chỗ nghỉ ngơi, chỉ lát bị chiếm đầy, người thừa lại đành tiếp tục về phía trước. Ngoài đình hoa quý nở rộ tỏa ra hương thơm, thường xuyên đưa tới bươm bướm. Bươm bướm cùng đóa hoa càng tỏa sáng hơn khi mặt trời khuất, có vẻ cực kì đẹp mắt.


      Đột nhiên, tiếng thét chói tai vang lên.


      Kỷ Trà Huyên cùng Tử Châu lập tức nhìn lại về phía đó.


      Bị núi giả che lấp, Kỷ Trà Huyên nhíu mày, Tử Châu hiểu ý Kỷ Trà Huyên, nhảy lên mấy cái biến mất trước mắt Kỷ Trà Huyên.


      Kỷ Trà Huyên chậm rãi vòng qua, ít người cũng tụ tập lại.


      Ngoài núi giả là con đường , kề bên là hồ sen.


      Khi Kỷ Trà Huyên đến, thấy có tiếng động trong hồ sen.

      Rất nhanh, Tử Châu ướt sũng dẫn theo hai người ra.


      Là Kỷ Trà Phù cùng Trương Vũ Oánh.


      Tử Châu bấm hai điểm trước ngực hai người, trong miệng họ bèn chảy ra nước. Trương Vũ Oánh ho khan rồi tỉnh lại. Nhưng Kỷ Trà Phù vẫn tỉnh lại.


      "Máu... Máu... Gặp đỏ!" Tô dung hoa cách gần nhất chỉ vào Kỷ Trà Phù kêu to lên.


      Lúc này Kỷ Trà Huyên cũng chạy vội tới, lạnh lùng : "Còn gọi thái y cho bản cung."


      Mọi người hoảng sợ bởi giọng điệu nghiêm túc của Kỷ Trà Huyên, lập tức có thái giám chạy nhanh tới viện thái y.


      Kỷ Trà Huyên ngồi xuống nhìn Kỷ Trà Phù, kêu lên: "Nhị tỷ tỷ... Nhị tỷ tỷ..."


      Kỷ Trà Phù dường như nghe thấy Kỷ Trà Huyên kêu lên, nàng ta nỗ lực mở mắt ra: "Đau... Đau... Đứa , phải bảo vệ đứa !"


      Lời của Kỷ Trà Phù phảng phất như sấm sét giữa trời quang.


      Vốn mọi người thấy dưới người Kỷ Trà Phù có máu còn hơi nghi ngờ, bây giờ nghe Kỷ Trà Phù vậy, trong lòng mọi người vừa mừng vừa sợ.


      Giật mình là, Kỷ Trà Phù yên lặng có đứa , vui mừng là, đứa này dường như bảo đảm.


      Kỷ Trà Huyên bắt lấy tay Kỷ Trà Phù, khuôn mặt tràn đầy lo lắng.

      Mọi người tự chủ được tản ra ít.


      Chạm đến mạch của Kỷ Trà Phù, quả nhiên là hỉ mạch, hơn nữa sắp ba tháng rồi, Kỷ Trà Phù giấu giếm tốt nha. Nhưng nàng ta rơi xuống nước, thậm chí còn bị đụng vào, chỉ có đứa , kể cả Kỷ Trà Phù cũng phi thường nguy hiểm.


      Nếu nàng châm cứu, tự nhiên có thể cứu nàng ta, nhưng nàng thể làm vậy.


      Kỷ Trà Huyên biết đứa này có ý nghĩa gì với nàng ta, cũng biết hậu quả khi bị bại lộ. Nàng ta mang thai sắp ba tháng, nhưng vẫn dấu diếm, kết quả này...


      Kỷ Trà Huyên ngừng cầm khăn tay lau mặt cho Kỷ Trà Phù, thấy cung nữ ở bên, nàng giận dữ : "Đều là đám đầu gỗ, còn mau đưa dung hoa đến vườn ngự uyển gần nhất."


      Cung nữ của Kỷ Trà Phù hoảng hốt, sau đó nghe lời Kỷ Trà Huyên ôm Kỷ Trà Phù đến vườn ngự uyển gần nhất.


      Kỷ Trà Huyên cũng vội vàng theo.

    3. Natalie Pham

      Natalie Pham Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      824
      Được thích:
      8,789
      Chương 80:
      Editor: Natalie Pham


      Người đến người trong sườn điện phía đông Minh Dật hiên, hai thái y cùng chẩn đoán, hai người thường , sau đó châm cứu cho Kỷ Trà Phù.


      Khi hai lão thái y buông tay, Kỷ Trà Huyên vội vàng hỏi: "Từ thái y, Ngô thái y, dung hoa thế nào rồi?"


      Từ thái y có kinh nghiệm hơn Ngô thái y, : "Nương nương, vi thần có tội, chỉ có thể cứu được dung hoa, bảo đảm được long thai gần ba tháng."


      Kỷ Trà Huyên vô lực lui lại mấy bước, may mắn phía sau có cung nữ đỡ.


      "Thôi, hai người trị liệu tốt cho dung hoa."


      Hai vị thái y hơi xả hơi : "Dạ!"


      Sau đó ra ngoài bắt đầu thảo luận phương thuốc.


      Kỷ Trà Huyên ngồi trước giường Kỷ Trà Phù, nhận lấy khăn từ tay Thị Cầm lau mặt cho Kỷ Trà Phù hôn mê. Ngươi chờ mong đứa này lâu ! Đáng tiếc, quá cẩn thận ngược lại nguy hiểm.


      Ý nghĩ muốn an toàn vượt qua ba tháng rất tốt, nhưng bằng trước tiên ra. Có hoàng hậu ở phía trước, thiếu rất nhiều ánh mắt nhìn nàng ta, hơn nữa, nàng quản lý việc trong cung, chẳng lẽ nàng còn bảo vệ tỷ tỷ sao.


      khuôn mặt Thị Kỳ ngồi bên cạnh còn có vết nước mắt.


      Kỷ Trà Huyên : "Ngươi lại tình huống lúc nãy cho bản cung nghe."


      Thị Kỳ bình phục lát, sau đó bắt đầu lên.


      Hóa ra, Kỷ Trà Phù cùng Ngô tần chuyện, sau này có phi tần cũng tới cùng tán gẫu. đường khi qua hồ nước, Trương mỹ nhân đột nhiên bị đau chân, sau đó thân thể đổ về phía Kỷ Trà Phù.


      Kỷ Trà Phù cũng hề phòng bị, cho nên bị ngã, nhưng nghĩ tới lại ngã xuống hồ nước.


      Thị Kỳ thấy Kỷ Trà Huyên nghiêm túc nghe, nàng ta quỳ xuống "Bùm" cái, khóc lóc : "Nương nương, ngài nhất định phải làm chủ cho chủ tử, nô tì nghi ngờ đây phải chuyện ngoài ý muốn."


      Kỷ Trà Huyên nhíu mày : "Đó là ai?"


      Thị Kỳ , nàng tin có chuyện đúng dịp như vậy.


      Kỷ Trà Huyên lạnh nhạt : "Bản cung biết rồi, chăm sóc nhị tỷ tỷ cho tốt, có chứng cớ, ngươi cũng thể ra, nếu bản cung cũng ..."


      Kỷ Trà Huyên ngừng lại, hóa ra Kỷ Trà Phù chậm rãi mở mắt ra.


      Kỷ Trà Huyên vui vẻ : "Nhị tỷ tỷ tỉnh rồi sao?"


      Kỷ Trà Phù phát Kỷ Trà Huyên chăm sóc nàng, trong mắt toát ra thần sắc bi thương mê mang.

      Nụ cười mặt Kỷ Trà Huyên lập tức biến mất, thấy Kỷ Trà Phù vẫn hoảng hốt sờ bụng mình, Kỷ Trà Huyên : "Muội biết nên khuyên tỷ như thế nào, chính tỷ phải nghĩ thông suốt chuyện này."


      Kỷ Trà Phù thấy lo lắng mặt Kỷ Trà Huyên, nàng ta cứng rắn nghẹn ngào : "Khi đứa rời , ta biết , nhưng ta vẫn bỏ xuống được..."


      Kỷ Trà Huyên hạ quyết tâm : "Về sau còn có cơ hội, nhưng nếu ngươi phấn chấn lên, vĩnh viễn có cơ hội."


      Kỷ Trà Phù bi ai : "Như vậy phải rất tốt sao... Kỷ gia có muội... Ta có thể yên tâm ..."


      Kỷ Trà Huyên nhìn chằm chằm khuôn mặt như tro tàn của nàng ta cũng thở dài, nhị tỷ tỷ, thời đại như thế, nàng cũng thể cứu.


      "Ta cẩn thận né được thái y bắt mạch, rốt cục che giấu được hai tháng, nghĩ tới cuối cùng cũng công cốc... Chuyện lần này, ở trong mắt mọi người đều là ngoài ý muốn, ta đắc tội quá lớn, yên lặng xuống ngược lại sạch ..." Kỷ Trà Phù còn như vậy. Kỷ Trà Huyên có thể nghe ra tình trong đó.


      Nàng ta sống quá mệt mỏi, nếu như có Kỷ Trà Huyên, Kỷ Trà Phù bi quan như thế. Nhưng có nàng càng xuất sắc hơn Kỷ Trà Phù, có có Giản thục nghi đủ sức giành được phúc lợi cho Kỷ gia, hôm nay khi mất đứa sợi dây luôn buộc chặt bỗng nhiên đứt đoạn.


      "Nhị tỷ tỷ..."


      Kỷ Trà Phù xoay mặt ... Kỷ Trà Huyên buông khăn trong tay, Thị Cầm nức nở nhận lấy. Nhìn Kỷ Trà Phù mất hết hy vọng, nàng ta biết hậu quả của chuyện này. Trái tim chết, nàng ta ngược lại sợ hãi.

      Mỗi tháng đều có thái y bắt mạch, có số thể chất rất khó tra ra mang thai, nhưng đến tháng thứ hai cơ bản vẫn có thể cảm giác được, lúc trước Kỷ Trà Huyên cẩn thận che giấu mạch tượng, nhưng cũng dám vượt qua hai tháng. Mà Kỷ Trà Phù mang thai ba tháng nhưng ai biết, Kỷ Trà Huyên vừa đoán chỉ biết nàng ta để thị nữ thay thế mình.


      Biết mang thai mà thông báo, là biểu tôn trọng người cầm quyền, khi đó hoàng hậu vẫn nắm quyền, việc này tất nhiên khiến hoàng hậu chán ghét. Hơn nữa, ngoài ý muốn sảy thai cũng là sai lầm.


      Hai tội cộng lại, muốn lớn hay phải xem thái độ của hoàng đế. Có Kỷ Trà Huyên cùng hai vị hoàng tử, Kỷ gia căn bản bị ảnh hưởng, mà Kỷ Trà Phù cũng chỉ bị thất sủng cấm đoán mà thôi.


      So với việc liên lụy đến gia tộc, Kỷ Trà Phù cũng có thể chấp nhận kết quả này.


      Kỷ Trà Huyên thở dài: "Tỷ nghĩ đây là tai nạn sao?"


      Kỷ Trà Phù ngẩng đầu, khuôn mặt tái nhợt lên kích động : "Là ai?"


      Kỷ Trà Huyên gì, nàng ta lập tức đứng lên.


      "Tứ muội muội... Tứ muội muội..."


      Kỷ Trà Huyên xoay người, : "Muội điều tra ràng, tỷ suy nghĩ cẩn thận ."


      Kỷ Trà Phù cũng im lặng.


      Kỷ Trà Huyên ra ngoài, vừa vặn nghe đến tiếng thông báo.

      "Thục phi nương nương, Ninh quý tần đến..." Bên ngoài thái giám bắt đầu hô tên, Kỷ Trà Huyên chỉ biết các nàng đến.


      Thục phi bên phải, Ninh quý tần bên trái, hai người gần như song song với nhau.


      Xem ra Ninh quý tần cùng Thục phi bắt đầu tranh đấu. Nếu là lúc trước, Ninh quý tần làm vậy tất nhiên cũng mắc tội vi phạm tôn ti, nhưng bây giờ Ninh quý tần là người giúp đỡ xử lý việc trong cung, đại biểu cho hoàng hậu, mà Thục phi còn bị giam lỏng, như vậy cũng có thể miễn cưỡng cho qua.


      Nếu theo tính tình trước kia của Ninh quý tần, nàng ta tất nhiên sĩ diện háo thắng như vậy. tại nàng ta trở mặt cùng Thục phi, nàng ta cũng là quý nữ, cần gì phải ủy khuất bản thân.


      Kỷ Trà Huyên có lệ hành lễ với Thục phi.


      Thục phi tự nhiên nhìn ra, nhưng Kỷ Trà Huyên vẫn quy củ hành lễ, nàng ta cũng bắt được lỗi lầm.


      Ninh quý tần tự nhiên nhìn thấy, nàng ta mỉm cười : "Thục Nghi tỷ tỷ, Kỷ dung hoa sao rồi?"


      Mọi người đều nhìn Kỷ Trà Huyên, bọn họ rất hi vọng nghe được tin tức như mong muốn.


      "Nàng sao! Nàng ngủ rồi, cho nên làm phiền các vị tỷ muội cần lại quấy rầy."


      Mọi người sao hiểu ý trong câu này, đều có sắc mặt khác nhau. Kỷ Trà Huyên ngẩng đầu, nhìn quét chung quanh, gần như tất cả phi tần đều đến.

      "Nhưng bản cung cảm thấy chuyện Kỷ dung hoa cùng Trương mỹ nhân rơi xuống nước kỳ quái, cho nên, các vị tỷ muội đừng vội ."


      "Các tỷ muội ở đây đều thấy Trương mỹ nhân bị xoay chân, giữ thăng bằng mới khiến Kỷ dung hoa rơi xuống nước, hay Giản thục nghi hoài nghi còn có tỷ muội khác có ý định làm chuyện tày trời này?" Thục phi lạnh nhạt .


      Kỷ Trà Huyên nhìn mọi người, hỏi: " sao?"


      Các phi tần đều gật đầu cũng dám dối, kể cả Ninh quý tần cũng gật đầu.


      Kỷ Trà Huyên biết được tình huống qua lời Thị Kỳ, ở mặt ngoài quả như thế, vừa rồi hỏi chỉ là mở đầu thôi. Nàng cười đầy ý, lạnh lẽo nhìn mọi người, mọi người đều căng thẳng, chỉ thấy Kỷ Trà Huyên chỉ vào Thị Kỳ cùng Thị Cầm : "Hai người biểu diễn lần cho bản cung, bản cung muốn nhìn, bị xoay chân còn có sức mạnh đụng người rơi vào hồ sao?"


      Mọi người đều sửng sốt.


      Mà Thị Kỳ nghe lời tới, sau đó nhìn Thị Cầm.


      Thị Cầm quyết tâm, dùng sức bẻ xoay chân, thậm chí còn phát ra tiếng vang . Các phi tần nghe tiếng vang như vậy, nhìn Thị Cầm khác thường, tốt cho cung nữ trung tâm quyết đoán.


      Thị Cầm dùng sức lớn, tất nhiên nghiêm trọng hơn Trương mỹ nhân cẩn thận bị xoay chân, lập tức bị đau nhói người, nhưng Thị Cầm hề ngã vào người Thị Kỳ, mà kêu đau tiếng rồi ngồi bệt mông xuống.


      Mọi người thấy ánh mắt lạnh lẽo của Kỷ Trà Huyên, cũng bắt đầu lo sợ bất an.

      Chẳng lẽ có người đẩy Trương mỹ nhân?


      Kỷ Trà Huyên kêu lên: "Hai vị thái y còn chưa , có thể đến xem vết thương cho họ."


      Mọi người thấy mồ hôi lạnh khuôn mặt Thị Cầm, nơi nào còn nghi ngờ.


      Kỷ Trà Huyên vẫn cho người gọi thái y đến, hai vị thái y đều tình huống xoay chân bị thương nặng, Kỷ Trà Huyên cho hai vị thái y cùng Thị Kỳ lui xuống.


      "Bản cung quản lý công việc trong cung, có quyền điều tra việc này. Hôm nay mọi người cách Kỷ dung hoa cùng Trương mỹ nhân có năm bước chủ động đứng ra , nếu bị bản cung tra được, đều xử như tội đồng lõa."


      Mọi người kinh sợ, tội đồng lõa mưu hại hoàng tự cũng đủ khiến người ta chịu tội.


      Lập tức có người đứng dậy.


      Vương lương nhân cùng cung nữ, mặt khác ngày thường hay làm bạn cùng Ngô tần ở, Kỷ Trà Huyên nhìn chung quanh hỏi: "Chỉ có các nàng sao?"


      Thục phi thản nhiên : "Bản cung cũng ở, Thục Nghi có muốn điều tra bản cung ?"


      Kỷ Trà Huyên : "Hoàng tử phạm pháp, cùng tội như dân thường, chỉ cần Thục phi tỷ tỷ trong sạch, muội muội cũng dám làm gì."


      Thục phi hừ lạnh tiếng, : "Tuy bản cung thích Kỷ dung hoa, nhưng bản cung cũng cần làm chuyện ngu xuẩn này."

      Kỷ Trà Huyên bình tĩnh : "Tần thiếp trả lại trong sạch cho Thục phi tỷ tỷ."


      Thục phi ngồi xuống, : "Bản cung cũng muốn xem Giản thục nghi điều tra thế nào?"


      Kỷ Trà Huyên lạnh nhạt : "Các vị muội muội ngồi xuống trước , bản cung có mấy vấn đề muốn hỏi bọn muội muội, hi vọng bọn muội muội cần che giấu, nếu giống người kia có vấn đề lớn."


      Mọi người nghe Kỷ Trà Huyên , đều kinh sợ.


      Tra hỏi mọi người, cũng chỉ có nàng làm được, nhưng Kỷ Trà Huyên lấy quyền lợi làm bè, bọn họ có lý do phản đối!
      lananhtran51, thuyt, Alice Huynh11 others thích bài này.

    4. Natalie Pham

      Natalie Pham Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      824
      Được thích:
      8,789
      Chương 81:
      Editor: Natalie Pham


      Thục phi lộ ra nụ cười châm chọc.


      Kỷ Trà Huyên chỉ vào Ngô tần đầu tiên, Ngô tần là người cũ, sớm mất nhan sắc, nàng ta lời nào theo Kỷ Trà Huyên. Khi hai người rời , người trong điện muốn chuyện, lại phát tất cả cung nữ cùng thái giám trong Minh Dật hiên đều ra đứng trông góc, sau đó ân cần rót trà cho các phi tần.


      Mọi người yên tĩnh ngồi xuống, những người này mang danh nghĩa hầu hạ, thực tế canh chừng bọn họ. Bọn họ đương nhiên có thể tìm lý do đuổi người, nhưng dừng ở trong mắt người khác là biểu chột dạ.


      Thời gian chậm rãi trôi qua, hai người đều chưa ra.


      Trong lòng phi tần ngồi đây đều hơi xao động.


      Rốt cục cũng có cung nữ ra, sau đó cung kính mời Ninh quý tần .


      Ninh quý tần bước vào phòng trong, lại phát Ngô tần yên tĩnh ngồi trong uống trà, mà thấy Kỷ Trà Huyên đâu.


      "Tần thiếp thỉnh an quý tần nương nương."


      "Miễn lễ, Thục nghi nương nương đâu?"


      Ngô tần cười yếu ớt : "Thục nghi ra ngoài rồi."


      Ninh quý tần chấn động, là đánh người kịp trở tay.

      "Thục nghi còn dặn dò gì ?" Ninh quý tần là người thông minh, chuyện mình với Ngô tần luôn trong suốt, lại cho người gọi nàng ta vào, tất nhiên có chuyện dặn dò nàng.


      Ngô tần hơi cúi đầu : "Thục nghi quý tần nương nương thuyết phục được các vị tỷ muội ở lại nơi này chợp mắt lát."


      Ninh quý tần nhíu mày, trong lòng cũng cảm thấy tức giận, chẳng qua nàng ta tỉnh táo lại rất nhanh, nếu làm to chuyện cũng phải chuyện tốt, ai bảo hôm nay nàng ta cũng có mặt, nếu nàng ta phối hợp, ngược lại mất lòng hoàng thượng.


      Nhìn cung nữ trông cửa, nàng ta : "Bản cung biết rồi."


      Ngô tần : "Thục nghi cầu kiến hoàng thượng rồi."


      Trong mắt Ninh quý tần chợt lóe ra tia sáng, nàng ta nhàng gật đầu. Lấy lý do điều tra ‘nhốt’ phi tần trong Minh Dật hiên, nàng ta thừa dịp xin hoàng thượng tha thứ. là thời cơ tốt, có thể chặt đứt cơ hội có người kín đáo đổ dầu vào lửa. Giản thục nghi tính chắc nàng giúp giữ người ở lại Minh Dật hiên.


      Lúc trước sao nàng lại nhìn ra? Quả nhiên, người càng có vẻ vô hại càng nguy hiểm.


      Ninh quý tần quyết định phải nhớ kỹ bài học này.


      Cung Long Nghi.


      Điện Cần Chính nơi hoàng thượng xử lý tấu chương.


      Đây là lần đầu tiên Kỷ Trà Huyên đến nơi này, nàng đứng chờ trong hành lang bên phải ở điện Long Nghi, bảo tiểu thái giám bên ngoài vào thông báo.


      Thường Toàn Hóa bước ra thấy Kỷ Trà Huyên cũng hoảng sợ, vội vàng qua.


      "Thục nghi nương nương, sao ngài đến đây?"


      Kỷ Trà Huyên : "Bản cung muốn cầu kiến hoàng thượng."


      Thường Toàn Hóa cũng phải chưa thấy phi tần đưa đồ tới, chỉ trông mong hoàng thượng gặp mặt. Nhưng Kỷ Trà Huyên lại chưa từng làm vậy, lúc này nàng đột nhiên đến khiến Thường Toàn Hóa kinh ngạc, khi nhìn phía sau Kỷ Trà Huyên có người hầu, thậm chí có đồ vật gì, nghĩ lại, chớ phải là...


      "Hoàng thượng phê tấu chương, nô tài thử bẩm báo xem?"


      Kỷ Trà Huyên : "Bản cung tới thỉnh tội, tổng quản có thể trực tiếp với hoàng thượng."


      Thỉnh tội? Thường Toàn Hóa thầm nghĩ tốt, vị nương nương trước mặt ‘bức’ chết vị dung hoa cũng chưa từng đến thỉnh tội, tại lại đến thỉnh tội, tất nhiên xảy ra chuyện lớn.


      "Xin nương nương chờ ở đây."


      Kỷ Trà Huyên nhàng gật đầu.


      Nàng yên tĩnh đứng tại chỗ vẫn nhúc nhích, thường thấy quan viên ra từ điện Long Nghi.

      Kỷ Trà Huyên biết ai, nhưng nàng cũng nhớ kỹ gương mặt những người này, quan viên có thể ra vào điện Long Nghi phải được sủng ái tín nhiệm cũng là người có quyền lực.


      số quan viên rời điện Long Nghi cũng nhìn thấy Kỷ Trà Huyên, chẳng qua có ai dám liếc mắt nhìn cái. Đột nhiên, quan viên mặc áo xanh lục ra từ điện Long Nghi.


      Vứt bỏ bầu rượu, vứt bỏ tản mạn, cắt chòm râu dài, thoạt nhìn cực kỳ thanh nhã. cũng vui vẻ, thoạt nhìn rất tinh thần, nhưng Kỷ Trà Huyên có thể nhìn ra khóe mắt buông xuống, tạo ra cảm giác u buồn.


      "Phu tử..." Kỷ Trà Huyên kêu lên, đây là quyến luyến vẫn còn trong người nàng.


      Người này phảng phất cảm giác được ánh nhìn chăm chú của Kỷ Trà Huyên, nhàng ngẩng đầu lên, liếc mắt nhìn nàng, sau đó lạnh lùng rời .


      Kỷ Trà Huyên hiểu trào ra cảm giác bi ai.


      Nhưng mặt cũng có biểu khác, thích ngươi, vì sao còn muốn nhớ kỹ ? Kỷ Trà Huyên tự với mình.


      Thân thể buông lỏng xuống, nàng bắt đầu nghĩ cách ứng đối.


      Thường Toàn Hóa ra, : "Nương nương, hoàng thượng mời ngài vào."


      Kỷ Trà Huyên gật đầu, sau đó : "Cám ơn Thường tổng quản."


      Thường toàn hóa cung kính dẫn Kỷ Trà Huyên vào trong.

      Trong điện chỉ có người ngồi ngai vàng, lại có quan viên nào khác.


      "Tần thiếp thỉnh an hoàng thượng, hoàng thượng vạn phúc cát tường."


      Triệu Tồn Hi ngẩng đầu lên từ đống tấu chương : "Nàng tới thỉnh tội sao?"


      Kỷ Trà Huyên đứng dậy, nàng : "Dạ, tần thiếp quản lý hậu cung tốt, để Kỷ dung hoa đẻ non, cho nên tới đây nhận lỗi."


      Triệu Tồn Hi đặt tấu chương trong tay xuống, sau đó đập tay lên bàn.
      lananhtran51, kabi_ng0k, Aliren14 others thích bài này.

    5. Natalie Pham

      Natalie Pham Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      824
      Được thích:
      8,789
      Chương 82:
      Editor: Natalie Pham


      Kỷ Trà Huyên rũ mắt xuống, Triệu Tồn Hi thấy vậy bèn nhàng hơn: "Cho dù là nàng làm, trẫm cũng bảo vệ nàng!" Kỷ Trà Huyên lập tức ngẩng đầu, ánh mắt dám tin.


      Triệu Tồn Hi cười, thế nhưng tự tay đỡ Kỷ Trà Huyên dậy.


      "Nàng muốn bảo vệ mình tốt, biết ?"


      Kỷ Trà Huyên hiểu rùng mình, Triệu Tồn Hi nới tay sau đó quay lưng lại.


      Kỷ Trà Huyên thấy vậy lập tức hành lễ, sau đó nhàng lui xuống.


      Triệu Tồn Hi vẫn xoay người lại, sau khi Kỷ Trà Huyên rời , Triệu Tồn Hi lại quay về chỗ ngồi, mặt mang theo vẻ tươi cười, nhàng lắc đầu.


      Ra đại điện, ánh mặt trời bên ngoài chiếu vào người Kỷ Trà Huyên, Kỷ Trà Huyên lấy tay chặn ánh mặt trời.


      Thường Toàn Hóa nhàng : "Nương nương, thong thả."


      Kỷ Trà Huyên buông tay, thấy thánh chỉ tay bèn hỏi: "Có phải muốn tuyên chỉ ?"


      Thường Toàn Hóa cung kính gật đầu.


      Kỷ Trà Huyên xoay người hành lang. Kỷ Trà Huyên biết Cung Đức phi cũng biết Kỷ Trà Phù có thai, nhưng nàng ta thiết kế Kỷ Trà Phù vì nàng.

      Nếu phải Kỷ Trà Phù có thai khiến Trương Vũ Oánh sửa lời khai. Những chuyện kế tiếp cũng khiến nàng khó làm.


      Trương Vũ Oánh có thể cắn ngược lại Kỷ Trà Phù ngụm, chỉ trích Kỷ Trà Phù đẩy nàng ta ngã sấp xuống rơi vào hồ nước. Việc này trừ người trong cuộc, căn bản có chứng cớ gì.


      Kỷ Trà Huyên là người quản lý hậu cung, nếu thiên vị Kỷ Trà Phù, cũng là lỗi lầm, thiên vị Trương Vũ Oánh tỏ mình vô tư, tuy rằng được danh tiếng tốt, nhưng lại khiến trái tim người ta băng giá, nhường Kỷ Trà Phù xa lạ với nàng.


      Quan trọng nhất là, nàng có lẽ mất quyền quản lý hậu cung, trong lòng Đức phi, trừ hoàng hậu, nàng là kẻ địch đứng đầu. Nàng ta nghĩ cho nàng phát triển an toàn, khoảng thời gian trước luôn chịu đựng ra tay, lúc này vừa ra tay là kích lôi đình.


      Chẳng qua nghĩ tới kế hoạch hoàn hảo lại vì Kỷ Trà Phù mang thai, Trương Vũ Oánh bị uy hiếp mới ra tất cả kế hoạch để bảo vệ mình.


      Nếu Kỷ Trà Huyên điều tra , hay Kỷ Trà Huyên cần dùng Tử Châu lừa dối, thậm chí trực tiếp uy hiếp Trương Vũ Oánh bằng nhược điểm của nàng ta, chuyện này chìm xuống đáy biển, nghĩ rằng chuyện ngoài ý muốn mà thôi.


      ra nếu Đức phi biết Kỷ Trà Phù mang thai, nàng ta tất nhiên yên tâm để Trương Vũ Oánh phải thân tín làm.


      Kỷ Trà Huyên biết hoàng thượng nhớ bút cho Đức phi, nhưng nàng hiểu chuyện này cũng đánh đổ được nàng ta.


      Triệu Tồn Hi vô tình, nhưng vẫn rất coi trọng đại hoàng tử lớn hơn nữa khá lanh lợi, nếu đại hoàng tử nhớ chuyện, như thế. Bây giờ đại hoàng tử lên thư phòng, lại trừng phạt Đức phi đặt đại hoàng tử vào chỗ nào.

      Trong lòng , bản thân cùng ngôi vị hoàng đế quan trọng nhất, tiếp theo là thái hậu cùng con lớn. Kỷ Trà Huyên hiểu , nếu muốn đánh đổ Đức phi, trừ khi bắt được Đức phi chạm vào giới hạn của Triệu Tồn Hi. Nhưng Đức phi ở cạnh Triệu Tồn Hi mười ba năm, làm sao điều này nên cách này cũng được.


      Cũng chỉ có cách hủy đại hoàng tử trước, nhưng Kỷ Trà Huyên thể làm vậy.


      Nghĩ đến đây, Kỷ Trà Huyên tự chủ được nhắm mắt lại.


      Thường Toàn Hóa thấy vậy chỉ nghĩ Kỷ Trà Huyên vẫn đau lòng.


      "Thường tổng quản, phía có ý chỉ xử lý Trương mỹ nhân ?"


      Thường Toàn Hóa thầm nghĩ hoàng thượng sáng suốt, lại đoán được Giản thục nghi hỏi .


      Kỷ Trà Huyên thấy Thường Toàn Hóa thở dài: "Thôi, tại rối rắm việc này còn có tác dụng gì."


      Thường Toàn Hóa nghe câu cảm thán như vậy, thế nhưng lòng có lưu luyến.


      "Nương nương, tuy Trương thị vô tình làm hại hoàng tự, nhưng vẫn hại đến hoàng tự, bởi vì sắp tới quốc khánh trăm năm, tiện xử nặng, nên hoàng thượng giáng Trương thị làm lương nhân, giam cầm ở sườn điện phía nam Minh Dật hiên."


      Kỷ Trà Huyên giật mình : "Minh Dật hiên sao?"


      Thường Toàn Hóa gật đầu.


      Kỷ Trà Huyên : "Trừ chủ điện, Minh Dật hiên đầy rồi."


      Thường Toàn Hóa cười : "Hoàng thượng dặn nô tài, Minh Dật hiên có nhiều chủ tử, Kỷ lương viện vị phân cao nhất nên quản lý chuyện trong Minh Dật hiên."


      Kỷ Trà Huyên cười, đánh gậy cho quả táo ngọt sao? Nàng cũng biết làm.


      Thường Toàn Hóa thấy Kỷ Trà Huyên mỉm cười, cúi đầu. Vị chủ tử này được hoàng thượng coi trọng, tự nhiên cũng cho nàng đầy đủ tôn trọng.


      Hai người vào Minh Dật hiên cực kỳ yên tĩnh, tất cả phi tần đều bị ngăn cách trong sườn điện. Kỷ Trà Huyên dẫn Thường Toàn Hóa đến cửa sườn điện, hai người chợt nghe thấy Ninh quý tần cẩn thận an ủi mọi người.


      "Thánh chỉ đến!" Thường Toàn Hóa kêu lớn.


      Mọi người ở trong đều an tĩnh lại, cửa điện bị mở ra, các phi tần nhìn đến Thường Toàn Hóa, lại nhìn đến Kỷ Trà Huyên ở bên, lập tức hoảng sợ.


      Thường Toàn Hóa cùng Kỷ Trà Huyên vào điện, chờ lát, Kỷ Trà Phù sắc mặt tái nhợt cùng Trương Vũ Oánh sắc mặt xám xịt ở đều được cung nữ nâng đỡ tới.


      "Tần thiếp/nô tì tiếp chỉ!" Mọi người ào ào quỳ xuống tiếp chỉ.


      Nội dung thánh chỉ kỹ càng, Kỷ Trà Phù cùng Trương Vũ Oánh đều bị giáng hai cấp, sau đó bị giam lỏng. Chẳng qua Kỷ Trà Phù là có thánh chỉ được ra ngoài, mà Trương Vũ Oánh là năm. Thoạt nhìn Kỷ Trà Phù bị phạt nặng hơn nhiều nhưng lại khác, Kỷ Trà Phù có muội muội nắm quyền quản lý hậu cung, giam lỏng chỉ là biểu tượng, đến hai năm. Mà Trương Vũ Oánh, qua hai năm, trong cung có thêm người mới, đến lúc đó ai còn nhớ được nàng ta?

      Chẳng qua chiếu lệnh giam lỏng ở sườn điện phía nam Minh Dật hiên cũng đáng nghiền ngẫm đây.


      giúp Kỷ Trà Phù hết giận? Vẫn là có ý khác? Trừ Triệu Tồn Hi, ai cũng hiểu ý nghĩ của .


      Chiếu lệnh cuối cùng cũng nghiêm túc thanh minh việc này kết thúc ở đây.


      Mọi người tiếp chỉ, Thường Toàn Hóa lạnh nhạt mang theo thái giám rời .


      Kỷ Trà Huyên : "Thị Cầm, mau đỡ chủ tử của ngươi vào phòng nghỉ ngơi."


      Thị Cầm vội vàng gật đầu, sau đó đỡ Kỷ Trà Phù vào trong, ai biết Kỷ Trà Phù : " ngại, tần thiếp muốn tiễn các vị nương nương, các vị tỷ muội trước. Thân thể tần thiếp tiện, thể chiêu đãi mọi người!"


      Lòng tự trọng mạnh, nàng ấy chống đỡ thân thể lung lay sắp đổ chỉ vì muốn nghe những lời an ủi giả dối.


      Chỉ thấy Kỷ Trà Phù thế nhưng muốn quỳ xuống hành lễ, Kỷ Trà Huyên nhịn được : "Đều lui ra thôi."


      Trong lòng các vị phi tần cam lòng, ngày thường Kỷ Trà Phù được sủng ái sớm khiến ít người đỏ mắt, bây giờ nàng ấy bị thất sủng, bọn họ cũng muốn chuyện lâu với vị sủng phi này.


      Lúc này ánh mắt Kỷ Trà Huyên rất lạnh lẽo, trong lòng mọi người đều nhảy dựng.


      Vương lương nhân thấy vậy dẫn đầu hành lễ rồi vội vàng rời . Ngay sau đó, Trương Vũ Oánh cũng được cung nữ đỡ về sườn điện phía nam.

      có hai, chỉ trong phút, trừ Thục phi cùng Ninh quý tần, mọi người khác đều rồi.


      Kỷ Trà Huyên phất tay với Thị Cầm, Kỷ Trà Phù vô lực tựa vào người Thị Cầm, Thị Cầm hơi dùng sức đỡ Kỷ Trà Phù vào phòng trong nghỉ ngơi.


      "Thục phi tỷ tỷ còn muốn dặn dò gì sao?"


      Thục phi : "Bản cung đáng tiếc cho Kỷ dung hoa, là Kỷ lương viện."


      Kỷ Trà Huyên cười : "Hoàng thượng là thiên tử thánh minh, Thục phi tỷ tỷ muốn thay Kỷ lương viện tranh cãi với hoàng thượng sao?" Lại nhìn Ninh quý tần cười : "Quý tần muội muội, hình như Thục phi tỷ tỷ còn bị giam lỏng đúng ?"


      Ninh quý tần cũng cười hùa vào: "Thục nghi tỷ tỷ nhớ sai, hôm nay là ngày vui lớn nên hoàng hậu khai ân cho Thục phi tỷ tỷ ra hít thở khí, hoàng thượng cũng bỏ lệnh giam lỏng cho Thục phi nương nương."


      Thục phi thấy hai người như cấu kết cùng nhau bèn hừ lạnh tiếng rồi .


      Thục phi rồi, nụ cười mặt Kỷ Trà Huyên biến mất thấy. Ninh quý tần cũng tươi cười, nhưng nét mặt vẫn dịu dàng.


      Kỷ Trà Huyên thấy Ninh quý tần chưa bèn hỏi: "Quý tần muội muội, chuyện chia tiền tháng muội xử lý thế nào rồi? Nếu chưa giải quyết xong, bản cung cũng hết bận rồi, muội có thể giao lại cho bản cung nhìn xem."


      Sắc mặt Ninh quý tần cứng đờ : "Tần thiếp sắp xử lý xong, xin nương nương yên tâm." đắc tội với người ta rồi, nếu hoàn thành, chẳng phải tiện nghi cho Kỷ Trà Huyên nhận lại việc này sao.

      Kỷ Trà Huyên : "Mấy ngày trước hoàng thượng với bản cung, ba ngày sau trưởng công chúa Lưu Hi đến kinh đô, quý tần phải làm tốt trước đó mới được."


      Ninh quý tần vội vàng gật đầu : "Tần thiếp rồi."


      Kỷ Trà Huyên thở dài: "Ép buộc ngày, bản cung về cung trước đây."


      Ninh quý tần cười : "Tần thiếp cũng nên về, nhất định để nương nương thất vọng."


      Kỷ Trà Huyên gật đầu, sau đó bước ra ngoài trước.


      Ninh quý tần nhìn bóng lưng Kỷ Trà Huyên, quay đầu nhìn lần nữa rồi cũng rời .


      Tĩnh An hiên.


      Kỷ Trà Huyên ngủ giấc, hôm nay nàng cảm thấy căng thẳng, trong hậu cung nàng tiện phát tiết ra. Cho nên, nàng chỉ có thể ngủ giấc.


      Trong Tĩnh an hiên khí trầm thấp, tuy Tĩnh An hiên gặp chuyện gì, nhưng quan hệ của nương nương với Kỷ lương viện như bình thường. Kỷ lương viện xảy ra chuyện, nương nương cũng ít chuyện, mọi người trong Tĩnh An hiên tự nhiên cũng an tĩnh lại.


      Nhưng Phùng ma ma cùng Tử Châu thông tuệ lại nghĩ nhiều hơn ít.


      Phùng ma ma canh giữ bên ngoài, Tử Châu cùng Chi Thảo cầm đồ thêu ngồi cạnh.


      Hai người hỏi Tử Châu, Tử Châu cũng biết chân tướng, nàng ta điều tra kĩ chỗ hai người rơi xuống nước nhưng cũng phát ra điểm đáng ngờ.


      Nhưng đạo thánh chỉ kia cùng chuyện nương nương ra lệnh cho nàng xem kĩ Trương mỹ nhân, , hẳn là Trương Lương nhân, thêm việc nương nương điện Long Nghi, Tử Châu cảm thấy nương nương biết chân tướng chuyện này.


      "Ta biết, nhưng nương nương sáng suốt, tất nhiên đỡ hơn." Tử Châu .


      Chi Thảo thở dài, nhị nương cẩn thận như vậy cũng rơi vào tình trạng này, hoa thể nở mãi sao? Phùng ma ma lại nhìn xa hơn, dựa theo nội dung trong thánh chỉ, Kỷ lương viện được phạt hơn, Phùng ma ma mỉm cười, nếu bà suy nghĩ đúng, vị trí của nương nương tất nhiên vững chắc rồi.


      "Ma ma, ngài cười gì vậy?" Chi Thảo kinh ngạc hỏi.


      Phùng ma ma : "Vui vẻ cho nương nương."


      "Vui vẻ sao?" Giọng Chi Thảo cao thêm mấy nốt.


      Phùng ma ma nhìn Tử Châu, Tử Châu chỉ cười nhạt. Tuy nàng ta biết chân tướng chuyện này, nhưng nàng ta đoán được chuyện này có lợi cho nương nương.


      "Hoàng thượng nể mặt nương nương giảm bớt trừng phạt cho Kỷ lương viện, chuyện này thuyết minh cái gì?"


      Ánh mắt Chi Thảo sáng lên : "Nương nương đứng vững gót chân sao?"


      Phùng ma ma gật đầu rồi mỉm cười cúi đầu, chui qua châm, sau đó buộc chỉ, thêu xong đóa hoa lan nở rộ. Tử Châu gì, nàng biết từ sớm rồi.
      lananhtran51, kabi_ng0k, Aliren13 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :