1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Chồng em thật nóng tính!! - Đồng Hoan [Tuyển Editor]

Thảo luận trong 'Sắc Nữ Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Tam Yên

      Tam Yên Well-Known Member

      Bài viết:
      42
      Được thích:
      296
      editor: Tam Yên


      Chương 4.2




      Nháy mắt, hai ngày trôi qua.

      qua buổi trưa nhưng mặt trời vẫn nóng như cũ, may mà từng cơn gió thỉnh thoảng thổi đến mang theo mát mẻ giữa mùa thu.

      Phòng ngủ yên tĩnh, bởi vì có tấm rèm cửa mà râm mát hơn rất nhiều, trong tấm chăn lớn mềm mại, vị chủ nhân của nó chìm trong giấc ngủ say

      Ngoại trừ các trọng điểm ở bên ngoài, còn có bắp thịt cùng đường nét nam tính hầu như hoàn toàn lộ ra ngoài khí, hình ảnh này thuộc về người đàn ông thuần khiết nhưng đầy mị lực.

      Tia sáng chói mắt theo khe hở - mà cơn gió thổi bay màn cửa tạo thành, lẻn vào phòng, quấy rầy giấc ngủ của vị chủ nhân.

      Cơn gió bay vào phòng mang theo mùi lạ khuếch tán trong khí, bay vào trong mũi kích thích mới đích thị là nguyên nhân chủ yếu khiến vị chủ nhân thức giấc.

      Ý thức mơ hồ lóe ra suy nghĩ đầu tiên, đó là ---- mùi khét!

      Cổ Hách Minh tình nguyện mở mắt, mi tâm tự chủ được bắt đầu nhăn lại.

      Rốt cuộc là người ngu ngốc nào đem đồ nấu đến khét, hơn nữa mùi khét còn nặng như vậy?

      trong lòng suy nghĩ, miệng thầm mắng, lười biếng trở người, có lẽ vẫn còn giãy giụa muốn tiếp tục ngủ

      Nhưng mà, duy trì giãy giụa chưa được bao lâu, thanh của tiếng chuông cửa đột nhiên vang lên thay quyết định.

      Lầm bầm tiếng, chân dài đặt xuống sàn nhà, Cổ Hách Minh mặc quần dài vào, lấy chiếc áo bên cạnh khoác ngoài về phía cửa.

      “ Ai đó?” khẩu khí rất bằng lòng, bởi vì từ trước đến nay, bất luận là ai cũng đều cho địa chỉ nhà, vì thế thể nào là người quen.

      “ Là tôi, Thiệu Cảnh Tinh .” người ngoài cửa cất giọng.

      Tiếng ràng lắm khiến nghe lầm tên của thành ---- Thiểu Căn Cân*! Ha, tên quả đúng như người.

      * nghĩa là thiếu dây/gân cơ bản, mình nghĩ đây là thiếu dây thần kinh í.

      Két tiếng, cửa sắt kéo ra, mang theo nụ cười mỉm gặp .

      “ Chào! Tôi đến trả lại đồ . ..” Thiệu Cảnh Tinh dáng tươi cười chân thành bày ra ý tốt, liếc thấy nụ cười của cùng lồng ngực trần trụi, tim khỏi đập chậm nhịp.

      Trong ấn tượng của , phải là rống giận gào thét, chính là hung ác nham hiểm, đây là lần đầu tiên thấy cười nha! Có thể thấy được, tâm tình hôm nay của nhất định rất tốt.

      chú ý phát , hóa ra, nụ cười của còn có thể là cho gương mặt tuấn tú kia tăng thêm vài phần mị lực , mặc dù chỉ là nụ cười nhếch môi, cũng như ánh mặt trời rực rỡ, càng thêm phần chói mắt a!

      Hơn nữa, áo còn chưa cài, có thể thấy mặc dù gầy gò nhưng cơ bắp ràng, lồng ngực cường tráng rắn chắc, đặc biệt là, lồng ngực kia còn có lông ngực dày đặc….. quá gợi cảm nha!

      “ Nhanh như vậy sao?” Cổ Hách Minh cầm cái áo sơ mi tay, ở tại chỗ mở ra xem.

      “Phải.” lấy lại tinh thần, mới phát mắt nhìn chỗ .. được thích hợp lắm, vì vậy lập tức xấu hổ đem tầm nhìn đặt cả vào chiếc áo sơ mi

      Mở áo ra, động tác kiểm tra của Cổ Hách Minh nhất thời cứng đờ, tầm mắt dừng lại chỗ hoa văn quằn quệnh áo sơ mi, mắt trợn tròn

      đúng là giặc rất sạch a!” cắn răng, ngoài cười cười nhưng trong cười, mặt còn mơ hồ thấy mấy cái gân xanh nhấp nhô.

      “ Đúng vậy a, tôi giặc 2 lần rồi, lần đầu tiên phơi nắng cho khô xong mới phát , vết bẩn màu cà phê vẫn còn dính ở , cho nên lại giặc lần . . .” thấy sắc mặt có chút cổ quái, Thiệu Cảnh Tinh càng càng chột dạ, lượng cũng vì vậy mà dần, đôi mắt to tròn đen nhánh phía sao chiếc kính cũng bắt đầu nhìn đông nhìn tây, dám nhìn thẳng .

      “ Sau đó sao?” kiềm chế nóng nảy, hai tay khoanh trước ngực chờ xem khi nào nhận tội.

      “ Nhưng, sau đó a, tất cả mọi lỗi sai đều ở cái lần giặc thứ hai …” lúng túng, nghĩ muốn trốn , nhưng hai chân lại như tượng, dính mặt đất, hoàn toàn có lực để bước .

      " mau ! " hít sâu, trầm giọng .

      “ … Lúc tôi đem giặc lần hai quên đeo kính, nhìn cái gì cũng mờ mờ, có ý tốt muốn giúp dùng thêm bảo bối, như vậy áo mềm mại lại thơm mát, nhưng nào có biết, bên cạnh bảo bối lại là Chim bồ câu trắng … oa…” bị dọa làm tốc độ nhanh hơn.

      “ Chim bồ câu trắng gì?” bất luận là giọng điệu hay vẻ mặt của , đều mang theo trạng thái như giông bão sắp đến.

      “ Chim bồ câu trắng chính là … Thuốc tẩy trắng.” lượng của ba chữ sau như là muỗi kêu.

      Nhưng Cổ Hách Minh lại nghe được rất ràng."Rất tốt, thuốc tẩy trắng !"

      muốn hung hăng nện xuống cái trán của cái.

      Thiệu Cảnh Tinh len lén dò xét , mơ hồ nghe thấy thanh mài răng của .

      đừng nóng giận a! xem, chỉ có chút a! hơn nữa đều được giấu trong tay áo, miễn cưỡng cũng có thể mặc …” giọng giải thích, nỗ lực giảm bớt hành vi phạm tội của mình.

      “ Đều giấu trong tay áo? Miễn cưỡng có thể mặc?”

      đem cái áo trải ra người, “ Bị biến thành cái dạng như vầy, còn có thể mặc ra ngoài sao? Tôi thực hoài nghi đầu có phải hay bị người ngoài hành tinh ăn hết não, thậm chí đến ngay cả việc đơn giản như giặc đồ cũng xảy ra chuyện!?” Cổ Hách Minh càng càng nóng, cuối cùng nhịn được gào lên.

      cho rằng chỉ có đồ của là mua từ nước ngoài về sao? Cái áo này của cũng là thiết kế của nhãn hiệu hàng đầu từ Pháp mang về, tức đến muốn nổ tung!

      thanh nghiêm nghị khiến thân thể Thiệu Cảnh Tinh run lên. Ô… còn tưởng rằng hôm nay tâm tình rất tốt, kết quả vẫn là hung dữ như vậy.

      phải vậy a… tôi thường tiền cho là được rồi.” thấy hình như rất thích cái áo sơ mi đó, Thiệu Cảnh Tinh khiển trách lương tâm

      Nhìn bộ dáng mực vô tội của , bất lực nhắm mắt lại, ngửa mặt lên thở dài, cố hết sức kiềm chế bản thân kích động mà xông lên bóp chết người phụ nữ ngu ngốc này, thẳng đến khi lửa giận thoáng ngừng lại, mới chậm rãi mở mắt!

      cần, xem như tôi may !” cụt hứng khoát tay, tức giận với loại người Thiểu căn cân này chỉ tổ làm mình tức chết mà thôi.

      “ Ai, đừng bày ra bộ dạng đó mà, bất quá …. Tôi mời ăn cơm đền tội nha!” nắm lấy vạt áo , mềm mỏng , nghĩ có thể giúp bù đắp sai lầm.

      nhướng cao bên lông mày, ánh mắt trở lại gương mặt nhắn thập phần áy náy của .

      “ Khi nào?” hỏi

      “ Bây giờ.” bày ra gương mặt tươi cười, cho rằng bắt đầu hóa giải hiềm khích giữa họ

      biết vì sao, bởi vì tâm tình mềm dần, mà tâm tình của cũng cảm thấy cực kỳ vui vẻ.
      Kimiko, anh8877, Haruka.Me05 others thích bài này.

    2. Tam Yên

      Tam Yên Well-Known Member

      Bài viết:
      42
      Được thích:
      296
      Chương 4.3

      Dưới thành ý của Thiệu Cảnh Tinh, Cổ Hách Minh mở lòng đến phòng làm khách.

      ra, cũng phải loại đàn ông keo kiệt, chỉ là bởi vì lần nào cũng gây ra cho ít trouble, hơn nữa đều là việc khiến rất khó chịu.

      Đến bây giờ, hoàn toàn tin rằng, là loại người thần kinh thô đến độ có thể thay thế dây điện… cách khác, tất cả chuyện này đều là vì là loại người quá vô tâm.

      như vậy, chỉ cần phát sinh mấy cái bất ngờ quá đáng, nghĩ, cũng có thể chung sống hòa bình với .

      Dù sao, vừa hỏi thăm chút, biết được căn phòng này là của , bởi vậy, mối quan hệ hàng xóm của hai người cũng tồn tại rất lâu, vì lẽ đó nếu cứ chăm chăm vào những lời hung dữ, khuôn mặt xấu xa cũng phải là biện pháp tốt. Cổ Hách Minh thản nhiên ngồi trước bàn ăn chờ đợi, buồn chán quan sát cách trang trí trong phòng của .

      nghĩ tới lơ đễnh này bố trí căn phòng xem như tệ, cảm giác ấm áp khác hẳn với cảm giác thời thượng ở nhà .

      vào phòng bếp trong chốc lát bước ra, tốc độ cực nhanh, làm vốn dĩ chuẩn bị tâm lý đợi trận trong chốc lát sững sốt.

      Hình như chưa đến 5 phút đồng hồ, cho ăn mấy cái thứ thực phẩm đóng hộp chứ?

      “Tốt! có thể ăn được rồi.” Thiệu Cảnh Tinh cười meo meo đem hai cái đĩa đặt lên bàn. vốn dĩ muốn há miệng cám ơn, nhưng lực chú ý lại bị vật gì đó đĩa chiếm lấy hết trước tiên, cảm thấy ổn.

      “ Đây chính là thứ mà muốn mời tôi ăn?” nhướn mày, giọng điệu khinh thường.

      “ Phải a! Bò bít tết, hôm trước thấy ăn, vì thế hôm nay tự mình làm thử, rất thơm a!” nhiệt tình đem chiếc đĩa đẩy về phía .

      “ Đây là bò bít tết?” đen thui thùi lùi, , cũng hoàn toàn phân được.

      Đột nhiên, chợt nhớ…. Hóa ra, cái mùi khét làm cho tỉnh giấc là từ vị này mà ra!

      “ Đúng rồi! là thịt bò Sa Lãng.” cao giọng đáp, sau đó từ phòng bếp bưng ra nồi súp.
      “ Cảm ơn, tôi có lộc ăn.” nhếch môi châm biến, dùng đầu ngón tay đẩy chiếc đĩa ra, cự tuyệt ăn đồ ăn như than củi gây ung thư.

      Động tác múc canh của Thiệu Cảnh Tinh chợt dừng lại, kinh ngạc nhìn về phía .

      mặt đổi trừng mắt nhìn cái đĩa, ánh mắt kia giống như là dáng vẻ cực kỳ bài xích.

      “ Nó chỉ là vẻ ngoài xấu xí chút, nhưng có thể ăn được a!” liếc nhìn miếng thịt bò như bị bôi đen, chột dạ ..

      cũng biết vì sao bò bít tết lại rán ra cái hình dạng như vậy a! ràng là bên ngoài có chút đen, nhưng bên trong lại vẫn cứ toàn là máu, thể làm gì khác hơn là tiếp tục rán, rán đến bên trong còn đỏ nữa, bên ngoài đen toàn bộ rồi!

      Có cần vậy ? ngẩng đầu nhìn , dần dần cảm thấy bất lực với nàng Thiểu căn cân này.

      “ Có thể? .. Cả bản thân mình cũng xác định được, còn muốn tôi ăn! Lỡ đau bụng làm sao?” tuyệt đối muốn gây khó dễ cho dạ dày của mình

      "Vậy... uống súp ."

      biết nấu súp?” ngay cả việc rán bò đơn giản như vậy cũng bị làm thành cái dạng vô cùng thê thảm như vầy, nấu súp lại khó hơn vậy. Cổ Hách Minh rất hoài nghi liếc xem thứ bên trong nồi.

      “ Hê hê, súp Khang Bảo, đun sôi, đánh trứng vào rồi chờ sôi lại là dùng được.” Thiệu Cảnh Tinh lập tức quên mất thất bại lúc trước, bộ dạng đắc ý

      “ Nấu thức ăn nhanh có gì giỏi mà đắc ý!” nể mặt , dự định đứng dậy rời , ăn bữa cơm này của .

      Là bản thân ta muốn mời ăn, cũng phải do cầu, kết quả lại là bắt ăn cục than với món súp đóng bao chút dinh dưỡng!?

      thực rất hoài nghi, rốt cuộc là muốn đền tội hay là muốn báo thù?

      Bị đả kích, khuôn mặt nhắn của Thiệu Cảnh Tinh suy sụp cuối xuống, tay vặn vặn tạp đề, dáng dấp như dâu bị ngược đãi.

      “ Bằng , chúng ta ra quán ăn nhé.” Môi của xẹp lại giống như là vịt Donald

      Liếc thấy dáng vẻ đáng thương của , Cổ Hách Minh có chút cảm giác hỗn tạp, chẵng lẽ là khi dễ ? tại đến cùng là ai đáng thương hơn a?

      Nhưng mà, nhìn dáng vẻ này của , trái tim vậy mà bị tác động, lại nhìn xẹp môi, trong đầu tự chủ được mà lên chút mùi vị và cảm xúc.

      muốn đền tội?” liếc nhìn đôi gò má cùng chiếc cổ lộ ra trắng hồng, đột nhiên nảy sinh ra ý nghĩ trong đầu.

      “ Phải.” ngước mắt, nặng nề gật đầu. Bị hủy cái áo sơ mi hàng hiệu, ít nhất cũng phải mời bữa cơm đền bù, lương tâm mới cảm thấy bất an

      “ Có biện pháp có thể xóa bỏ.” trong lời của có chút gian xảo.

      “ Biện pháp gì?” theo quán tính hỏi, chút hoài nghi lời của có gì nguy hiểm, nhưng nhìn ngọn lửa mãnh liệt lộ ra trong mắt , làm cho tim đập thình thịch.

      “ Lại đây, tôi cho biết.” bí hiểm cười, dùng dãng vẻ như vẫy gọi vợ , đối với ngoắc ngoắc ngón tay.

      Thiệu Cảnh Tinh chút nghĩ ngợi hướng Cổ Hách Minh tới, đầu óc còn mê muội suy đoán phương pháp gì, bị kéo cái ngã vào trong lồng ngực, thoáng chốc mùi nước hoa nhàn nhạt bao phủ xung quanh .

      ngu ngơ nhìn cúi người xuống, hôn môi ….
      Kimiko, anh8877, emilia8 others thích bài này.

    3. bupbekotinhyeu_ctt

      bupbekotinhyeu_ctt New Member

      Bài viết:
      17
      Được thích:
      18
      Nghe tên tác giả là thích rồi. Cố nên nàng nha ^^
      139 thích bài này.

    4. Haruka.Me0

      Haruka.Me0 (╯=▃=)╯︵┻━┻• ̄ω ̄• N0♡Thịt - (╯=▃=)╯︵┻━┻ Staff Member Senior Editor Moderator

      Bài viết:
      1,233
      Được thích:
      32,492
      @Tam Yên bộ này hơn 1 tháng có chương mới rồi nha bạn. bạn có bận gì thấy báo lại với mod. sau hai tuần bạn đăng chương mới hay liên lạc với mình topic được xử lý theo quy định nhé ;)
      139 thích bài này.

    5. Tam Yên

      Tam Yên Well-Known Member

      Bài viết:
      42
      Được thích:
      296

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :