1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Nuôi Heo Trong Hậu Cung - Mộ Thủy Dao (Update C.49)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. susu

      susu Well-Known Member

      Bài viết:
      1,562
      Được thích:
      1,239
      Co lam tui mung hut qua di, di choi vui ve
      pqthaolyy thích bài này.

    2. Dion

      Dion New Member

      Bài viết:
      11
      Được thích:
      5
      Ngóng a
      pqthaolyy thích bài này.

    3. pqthaolyy

      pqthaolyy Well-Known Member

      Bài viết:
      97
      Được thích:
      1,079
      Chương 25: Tiểu Hạ Nguyệt tìm đường chết tiểu vương gia.

      Tôn Thư Tôn Hổ đục lỗ nhìn lén ở cửa, ngay cả người trước đó tốn công chải chuốt, ăn mặc như công tử Tần Sở Minh cũng đều bất ngờ.

      “tiểu Hạ Nguyệt.” Tần Sở Minh đuổi theo, “Sao nàng lại tới đây?”

      “Thỉnh an Sở vương điện hạ.” Đào Nguyệt An sau khi hành lễ liền làm vẻ xa cách khiến Tần Sở Minh khó chịu, “Vốn là thần nữ muốn Cảnh Đức cung lại lầm đường. Thần nữ cáo lui.”

      Tần Sở Minh thấy tiểu Hạ Nguyệt muốn nhưng thể giữ lại vì vậy hướng mắt về phía Tôn Thư Tôn Hổ bên tường rào mà trừng. hai người lập tức hiểu, ở khúc quanh phía trước bố trí tốt dây ngáng chân. (cạn lời !!! tiểu nữ cạn lời với huynh !!!)

      Lúc Đào Nguyệt An qua, bởi vì bước chân gấp gáp liền té rất mạnh, cả người bổ nhào mặt đất. Làn da nàng vốn được dưỡng mềm mại, chút liền trầy da chảy máu, máu thấm tới váy ngoài.

      Tần Sở Minh nhanh chóng tới, trước thu lại dây chằng rồi chạy đến trước mặt nàng ngồi xổm xuống, “Té có đau ?”

      “Đau” Đào Nguyệt An đau tới run rẩy, nước mắt như trân chân rơi ngừng, từng giọt trượt gò má trắng mịn. Bởi vì quá đau, lúc Tần Sở Minh đưa tay tới nàng cũng có cự tuyệt để cho đỡ đứng dậy.

      vào phòng ngồi để ta gọi người lấy thuốc.” Tần Sở Minh đỡ nàng khập khiễng vào Thanh Dung Viên, mặc dù rất muốn ôm nàng về, nhưng nhìn điệu bộ kiêng quyết chịu của tiểu Hạ Nguyệt làm có chút tổn thương.

      Đào Nguyệt An ngồi ở ghế thường ngồi, tay bị thương, máu tươi chậm rãi chảy xuống làn da như mỡ dê lộ ra vẻ đẹp mỹ cảm. Cùng với búi tóc rối, tóc đen tản ra như mây, bên cắm cây trâm, dây nơ mềm mại rũ xuống ở gò má trắng nõn, bộ dáng trông yếu đuối làm nhìn thấy liền nghĩ…Ừ, nên bắt nạt tý.

      Tần Sở Minh đè xuống ý nghĩ tốt trong lòng, Tông Hi nên hỏi han ân cần cùng với săn sóc ôn nhu. Vì vậy đưa tay nghịch làn váy thám đầy máu của nàng, nghĩ đây là nơi bị thương nặng nhất, lại bị Đào Nguyệt An kinh hoàng né tránh.

      Đào Nguyệt An mắt ướt mở to, tâm của liền nhũn thành vũng nước, “Người… có cung nữ sao?”

      có.” Sở vương điện hạ lại muốn nhấc làn váy của nàng lên để xem miệng vết thương, Đào Nguyệt An vội vươn tay che, vô tình đụng phải miệng vết thương, đau đến cả khuôn mặt nhăn lại. Trong lòng nàng thầm mắng là cái dồ đăng đồ tử, nào có ai dám tự tiện nhấc váy của nương, ma ma sai, Tần Sở Minh đúng là đứng đắng.

      “Nàng đừng động.” Tôn Thư lại sai rồi, chỉ có thể kiên trì đem nước cùng thuốc trị thương đặt lên bàn. Tần Sở Minh cầm khăn trắng ở trong chậu nước vắt lau cánh tay bị thương của nàng.

      Đào Nguyệt An bị rách tay áo, khăn vừa mới chạm vào miệng vết thương, khuôn mặt nhắn liền nhăn lại, nàng giựt tay về kêu đau. Nhìn ánh mắt của , tựa như là tướng sĩ nhìn binh lính Đại Nhung.

      Nhìn thấy Sở vương điện hạ cực kỳ ủy khuất, chỉ là muốn ôn nhu săn sắc thôi.

      “Điện hạ, chút chuyện này cần phiền toái ngài, thần nữ tự mình làm là được rồi.” Đào Nguyệt An muốn nghĩ là khinh bạc nàng, nếu phải lúc này nàng bị thương thể xử lý vết thương ở đây, nàng là muốn chạy nhanh rời .

      Tần Sở Minh có chút tiếc nuối mà đưa khăn cho nàng, kỳ ngại phiền toái.

      “Điện hạ.”

      “Hử?” Tần Sở Minh thấy nàng kéo cánh tay áo bên kia xuống che lại làn da trắng như tuyết, trong lòng nhịn được cảm thấy ngứa.

      “Điện hạ có thể… có thể tránh ra chút.” hai con mắt kia sáng quắc nóng lên, Đào Nguyệt An bị nhìn mà thấy hết sức khó xử.

      Tôn Thư kinh ngạc thấy vương gia thời gian qua khó chuyện mà nay lại tốt tính lấy thuốc trị thương cho nàng, ấm ức kéo ra ngoài. Sau đó ngồi xổm xuống ở cửa như vượng tài trông cửa, xong việc quên quan tâm , “Có việc liền kêu ta.”

      Nếu lấy nửa săn sóc đó cho Lưu nương, Lưu nương lại cảm động . Tôn Thư thầm oán.

      Nội tâm Đào Nguyệt An toàn toàn sụp đổ, định lẩn tránh lại ra cửa. Vì vậy nàng quay lưng lại, cẩn thận kéo tay áo lên dùng khăn lau vết thương.

      Vượng tài Tần Sở Minh ngồi ở cửa dựng lỗ tai lên nghe, lại nghe thấy tiếng hít khí, lúc lúc mạnh, lúc dồn dập.

      Lúc bị bắt nhốt trong tù, binh sĩ Đại Nhung cầm roi đánh , lúc mạnh lúc có khi xát muối. Mà lúc này nghe thanh của tiểu Hạ Nguyệt so với lúc bị phạt còn khó chịu hơn. Giống như bị lão ma ma cầm châm đâm vào tâm chết lặng của , làm nó thức tỉnh lại.

      Đào Nguyệt An chậm rãi xử lý vết thương cánh tay, lúc chuẩn bị vén váy lên, Tần Sở Minh cuối cùng cũng chịu được.

      đứng dậy bước nhanh đến trược mặt nàng đoạt lấy chiếc khăn ném vào trong thau rửa mặt, vắt nước. tay bắt lấy hai tay của nàng, ở tiếng kinh hô của nàng liền vén váy lên, làm lộ ra đôi chân thon dài trắng như sứ, mặt Đào Nguyệt An nhuộm mảng đỏ.

      Tần Sở Minh nghĩ, đau dài bằng đau ngắn liền cầm khăn lau khô vết máu nhanh chóng, sau đó bôi thuốc trị thương, cuối cùng dùng vải băng bó lại. từng ở trong doanh trại xử lí vết thương cho thủ hạ, hoàn cảnh lúc đó cùng khổ, người khác kêu đau. Lần đầu đụng tới tiểu nương yếu ớt như vậy, Sở vương điện hạ chút nào nghĩ đến mình là hán tử, Đào Nguyệt An bị động tắc thô lỗ của làm đau đến mức khuôn mặt trắng bệch, cơ hồ nhăn lại, nên lời.

      Hau chân như bị lửa đốt, trán từng giọt mồ hôi lớn như hạt đậu lăn xuống, làm cho tóc dính ở mặt và cổ.

      Sau khi xử lí xong miệng vết thương, Tần Sở Minh thấy nàng kêu đau, đắc chí lực đạo của mình khống chế tốt.

      Nghiêng mắt cái nhìn thấy đôi chân trắng non mềm, Tần Sở Minh dần dần ngưng thở.

      Tần Sở Minh dè dặt chạm vào chỗ có bị thương, nhờ vào Đào Nguyệt An đau đớn mà chú ý, đầu ngón tay từ bắp đùi trượt xuống, mơn trớn da thịt trắng nõn. Cảm thấy thích buông tay, làn da như véo ra sữa.

      Bất quá, Sở vương điện hạ tràn trề ý niệm muốn nhéo thêm hai cái nữa nhìn thấy da lên vết xanh tím.

      Đau đớn vừa mới qua liền bị động tác càn rở của Tần Sở Minh làm hoảng sợ, đòa nguyệt an lập tức giựt váy xuống, hốt hoảng che kín chân mình.

      đói bụng chưa?” ánh mắt Tần Sở Minh bị cản trở, ngứa tay đặt lên gấu váy, mặc dù rất muốn trêu chọc thêm lần nữa nhưng Tông Hi cưỡng bách là tốt, chỉ có thể ngồi dậy mắt khẽ quan sát nàng, gọi Tôn Thư lấy thức ăn.

      Nhưng lúc Tôn Thư bưng bánh hoa đào trộm được từ thượng thực cục để lên bàn, ánh mắt trùng hợp nhìn thấy Đào Nguyệt An, nàng kinh hoàng. Người này cùng tiểu thái giám chỉ đường cho nàng có bảy tám phần giống nhau.

      Đào Nguyệt An trấn tĩnh lại, cẩn thận suy nghĩ, đường đến gặp phải tiểu thái giám thân hình gần giống nhau đều cao lớn, mặc dù diện mạo có chút giống nhưng thần thái rất giống nhau, nghĩ nghĩ lại sau lưng nàng liền bắt đầu đổ mồ hôi lạnh.

      “Làm sao vậy?” Tần Sở Minh phát khác thường của nàng, mở miệng hỏi.

      “Miệng vết thương… miệng vết thương có chút đau.” Đào Nguyệt An run run rẩy rẩy, bánh hoa đào mềm trong tay cũng cầm nổi. Nếu quả là như vậy, kia nàng…. Nàng chính là bị Sở vương lừa gạt đến đây. Đúng vậy, nếu là tiểu thái giám làm việc trong cung, người chỉ sai đường coi như có gì, làm sao toàn bộ đều chỉ sia đường, trong lúc này nhất định là có người an bài sẵn. Đào Nguyệt An nhớ tới là cảnh báo của ma ma, nàng lập tức để điểm tâm xuống.

      vui sao?” Tần Sở Minh cẩn thận nhìn nàng, trán đều là mồ hôi.

      phải, là do miệng vết thương đau quá ăn vô.” Đào Nguyệt An chuyện, khí lực yếu ớt còn chút nào, lại như dùng sợi lông vũ gãi Tần Sở Minh, “Điện hạ, thần nữ ra ngoài lâu, lát nữa thái hậu nương nương ở Chung Thúy cung có sắp xếp gì, nếu thần nữ quay về ma ma phái người tìm.”

      xong nàng đứng dậy, “Đa tạ vương gia chiếu cố, khi nào thương thế của thần nữ tốt lên, nhất định tự mình lời cảm tạ.”

      Tần Sở Minh nghĩ muốn kéo nàng ngồi lát, bột tiêu chuẩn bị còn chưa dùng đến, nghe hít phải bột tiêu mặt hồng như ớt, còn le lưỡi giống như chó nhật (ô kê edit tới khúc này cạn lời với nhà)

      Nếu như là tiểu Hạ Nguyệt…

      “Vậy nàng phải lời cảm tạ.” Tông Hi thể miễn cưỡng. Tần Sở Minh im lặng bọc giấy đựng bột tiêu trong túi nhét nhét, yên lặng liếc nhìn Tôn Thư, cho rằng là lấy trộm nhầm điểm tâm làm cho tiểu Hạ Nguyệt hào hứng. Nếu bày đống thức ăn ngon, tiểu Hạ Nguyệt ăn còn kịp nghĩ, làm sao có thể vội vội vàng vàng chạy mất.

      Nàng vẫn còn bị thương, sao có thể đường được? Tần Sở Minh muốn đỡ nàng trở về nhưng Đào Nguyệt An kiên trì chịu, sợ phải chuyện với . Tôn Thư Tôn Hổ càng được, hai người đàn ông vụng về kia sao có thể săn sóc được.

      chỉ phải theo sau, thấy nàng vào Chung Thúy cung mới thả lỏng tâm tình.

      Bộ dạng chật vật sau khi trở về của Đào Nguyệt An làm cho Thúy Trúc cùng Thúy Lan kinh hãi phen. Nàng chỉ có thể đường bị ngã, quý phi sai người băng bó cho nàng.

      Ban đêm Đào Nguyệt An nằm ở giường. Đầu óc vốn phải là thông minh gì bắt đầu suy nghĩ, Tần Sở Minh lừa gạt nàng là có mục đích, vì cái gì cuối cùng nàng vừa mở miệng liền để cho nàng . Còn là có phải giống như Vương ma ma , chỉ là muốn lợi dụng quan hệ của mình sau đó mượn điều này tính kế cha?

      Ban đêm, Tần Sở Minh nằm ở giường. Đầu óc vốn hết sức thông minh tập trung suy nghĩ cao độ, tiểu Hạ Nguyệt vẫn ngơ ngốc giống như trước đây, lại còn tham ăn giống như là nuôi heo. Còn chưa đầy năm nữa đến lúc nàng cập kê, phải làm sao để trong thời gian ngắn nhất làm cho Đào Tương suy sụp, thái tử bị phế, sau nâng đỡ Trịnh Tông Ngạn đăng cơ. Lại phải như thế nào để thoát được chế cùng phụ thuộc vào thái hậu. Ngoài ra, biết bản tính Trịnh Tông Ngạn như thế nào…

      Sau cùng, lấy gói bột tiêu mà mình tâm tâm niệm niệm dưới gối ra, nhìn nhìn lại nhét trở vào.

      [​IMG]
      Phong Vũ Yên, lk ngân, jennytruong19 others thích bài này.

    4. pqthaolyy

      pqthaolyy Well-Known Member

      Bài viết:
      97
      Được thích:
      1,079
      Chương 26: Lén sờ bàn tay bé của tiểu nương.

      Trở về từ Thanh Dung Viên, mỗi ngày đều sáng Vĩnh An Cung vấn an Thái hậu, tiếp theo theo các ma ma dạy lễ giáo, học quy củ trong Chung Thủy Cung giống như dạy dỗ tú nữ lúc trước.

      Chỉ khác nhau là các nàng bị quản như các tú nữ, y phục, đồ trang sức đeo tay cần phải giống nhau.

      Ma ma biết các nàng có lai lịch nên đặc biệt khách khí, mỗi lần giáo huấn đều được nghỉ ngơi nhiều. Chỉ có Đào Nguyệt An đứng lưu loát, đau đến mấy ngày, trong lúc đó Tần Sở Minh có lén đưa thuốc mỡ qua cho nàng. Mặc dù là người xấu nhưng thuốc là thái y thự chế thành, hiệu quả vô cùng tốt.

      Đào Nguyệt An học nghiêm túc học quy củ cho đến khi hết mùa xuân, bắt đầu vào mùa hạ mới xong.

      Rời giường từ sớm, Thúy Lan hầu hạ nàng rửa mặt, đỡ nàng ngồi trước bàn trang điểm cầm lấy đồ trang sức mà khoa tay múa chân, “Tiểu thư, hôm nay người muốn đeo cây trâm kia ?”

      Đào Nguyệt An nhìn chút, hình dáng đẹp mắt, khó có đắt tội với ai được “Thúy Lan tỷ tỷ, ngươi chọn là tốt rồi.”

      “Thúy Lan, ngươi trang điểm mau liên, đừng làm trễ giờ để tránh bị khác gây khó dễ.” Thúy Trúc đến thúc giục, thuận tiện oán hận vài câu, “Thái hậu là thích thay đổi, lúc Vĩnh An Cung vấn an, lúc này lại truyền ma ma thông báo là sáng nay phát ra toàn bộ hoa sen trong ngự hoa viên nở, để cho các vị tiểu thư cùng nhau ngắm hoa. Trời nóng như thế này mà ngắm hoa, phải là chịu tội chứ??

      “Vậy chúng ta mau lên.” Đào Nguyệt An đứng lên, lắc cái trâm cài đầu.

      Lúc Đào Nguyệt An đến ngự hoa viên, đào nguyệt lâm cùng đào nguyệt hi mới đến ngồi ngây ngốc trong đình nghỉ mát chuyện cùng thái hậu.

      “Thần nữ thỉnh an Thái hậu nương nương, Quý phi nương nương, Ân quý nhân.” Đào Nguyệt An tự vào, Thúy Trúc Thúy Lan lui ra chỗ nô tài cùng nha hoàn đứng.

      “Nguyệt An, mau tới đây.” Đào quý phi thấy nàng đến, gấp gáp kêu nàng ngồi xuống bên cạnh.

      Ân quý nhân khẽ cười nhìn hướng đào nguyệt hi cùng đào nguyệt lâm, “ ra đây là đích trưởng nữ của hai vị tiểu thư này, sáng sớm líu ríu giống như vậy, suýt nữa muội muội cho rằng tướng phủ có người đến.”

      Lời vừa xong, đào nguyệt lâm hoàn toàn thay đổi, đào nguyệt hi còn trấn định chút ít, “Quý nhân quá lời, thần nữ cùng Nguyệt Lâm tỷ tỷ vốn là sợ trưởng tỷ trong cùng đơn nên mới theo. Hôm qua thân thể trưởng tỷ khó chịu, chúng ta thay tỷ tỷ đến bồi Thái hậu nương nương giải sầu, cũng là chút tâm ý của muội muội.”

      Đào quý phi vừa định thêm liền bị Thái hậu cắt lời, “Được rồi, sáng sớm ầm ĩ. Ai gia muốn đến nơi khác, chỉ là cảm thấy trong ngự hoa viên có hoa thơm, cỏ lạ, cảnh đẹp, tràn đầy sức sống, nhìn cảnh đẹp ý vui. Các ngươi làm ầm ĩ như vậy, còn đám tiểu lão thái bà, ngay cả chút thanh tịnh cũng còn, còn đâu tâm tư ngắm hoa.”

      “Nô tì biết sai rồi.” Ân quý nhân vội cúi đầu, đào nguyệt hi cũng hành lễ theo. Đào nguyệt lâm nhưng lại yên thầm oán, động tác cũng mềm mại lấy lệ.

      “Được rồi, nha đầu Nguyệt Hi, ai gia trách ngươi. Ngươi cùng Nguyệt Lâm sáng sớm chạy đến bồi chuyện cùng ai gia, ai gia thích còn kịp.” Thái hậu xong, thần sắc Đào quý phi liền biến đổi, hương các nàng ánh nhìn cảnh cáo.

      “Đúng rồi, sắp tới lúc hạ triều, ai gia cố ý thỉnh Thái tử cùng Tam hoàng tử cùng nhau tới ngắm hoa.” Thái hậu , Đào quý phi liền nhìn về phía Đào Nguyệt An mỉm cười khích lệ.

      Đào Nguyệt An thường gặp Thái tử ở Cảnh Đức Cung, ngày thường đều có việc gì. Nhưng hôm nay có nhiều người nhìn chằm chằm ở bên như vậy, cảm giác rất kỳ quái. Nhưng vẫn phải nhu thuận hướng Quý phi gật đầu.

      Ở đây vừa xong, bên ngoai liền truyền đến tiếng thái giám, cung nữ, “Nô tài tham kiến Tam hoàng tử điện hạ, Sở vương điện hạ.”

      “Miễn lễ hết .” Trịnh Tông Ngạn cùng Tần Sở Minh đến trước mặt Thái hậu, “Tôn nhi thỉnh an hoàng tổ mẫu, Quý phi nương nương, Ân quý nhân.”

      cần đa lễ, cào triều vất cả, mau ngồi xuống chuyện.” Thái hậu vội để Minh Như chuyển hai chậu băng đến trước, nhìn hai người bọn họ hỏi, “Hoàng huynh của ngươi đến chung sao?”

      “Phụ hoàng giữ hoàng huynh lại chuyện.” Trịnh Tông Ngạn ngồi xuống, nghĩ phải giải thích chút, “Hoàng tổ mẫu, Sở vương là trọng thần trong triều, phụ mẫu đều còn, lại đến tuổi thành thân. Hoàng tổ mẫu cũng nên giúp tìm người thân thiết. Tôn nhi vừa nghĩ tới liền đưa Sở vương điện hạ đến nhìn chút.”

      Ân quý nhân nghiền đầu hướng Đào quý phi giọng trêu chọc, “Bệ hạ giữ Thái tử lại phai là hỏi về việc Lại bộ thượng thư chết ở thanh lâu mấy tháng trước chứ? Phải tỷ tỷ dạy dỗ nhi tử cũng thận biết chọn người. Điều tra ra là nhận bạc, ngay cả người già trong thanh lâu đều ra hết nội tình của hẳn, giân dân truyền tai nhau, hẳn là bệ hạ rất tức giận.”

      “Thái tử tuổi còn trẻ vẫn còn non nớt cũng là điều bình thường. Bệ hạ tính khí lại nóng nảy, Thái tử cũng chỉ là Thái tử, giống như Quý nhân chung quy cũng chỉ là Quý nhân, ngay cả chữ nương nương cũng được gọi.” Đào quý phi ghét nhất bị người khác bới móc chuyện cũ nhiều lần.

      Ân quý nhân mới vừa rồi còn nhếch mép cười chớp mắt cái liền cứng đờ, nhớ tới lần trước mình đòi Tần vị nhưng bởi vì lý lịch có gì to tát, liền cắn răng , “Thái tử còn trẻ? Bệ hạ lớn tuổi còn bị Đào gia các ngươi đùa giỡn quay quanh?”

      Đào quý phi dùng khăn tay lau miệng, giọng kê vào tai , “Muội muội mới vào cung, có số việc tỷ tỷ thể chút. Cơm có thể ăn bật, ăn nhiều quá cùng lắm tiêu chảy. Nhưng lời được lung tung, nếu cẩn thận đến cả mạng cũng giữ được.”

      “Hai người tỷ muội các ngươi lại cái gì đó?” Đức Trinh thái hậu thấy Ân quý nhân lại mất phong độ, bà thầm hận mình có mặt mũi, nhưng vẫn chịu thua kém, “Đều là muốn ra ngoài dạo, xem hoa chút, tình cảm tỷ muội các ngươi tốt, ấy mà lại có thái độ này, thấy mọi người đều ngồi chờ sao.”

      “Nô tì biết sai.” Ân quý nhân vội cúi đầu. Đào quý phi liền ôn nhu , “Nếu mấy vị tiểu thư đợi được liền để Minh Như đưa Tam hoàng tử, vương gia cùng vài vị tiểu thư ngắm hoa .”

      “Tỷ tỷ, vậy còn chúng ta sao?” Ân quý nhân hỏi, ánh mắt hướng về đám người nhìn chút.

      “Chúng ta theo , mọi người đều cố khoe thân phận khó tránh khỏi chút phóng túng, ngược lại làm cho mọi người lúng túng. bằng để cho bọn họ mấy người trẻ tuổi dạo, Thái hậu nương nương người xem có đúng ?”

      Thái hậu vẻ mặt hòa khí, “Quý phi đúng.”

      Đào Nguyệt An nhìn về phía Đào quý phi hỏi thăm, Đào quý phi nhàng gật đầu, “Đây đều là giống hoa sen quý hiếm, ngươi cùng các nàng dạo xem chút, mở mang tầm mắt.” Nàng liền đứng dậy theo Minh Như ra ngoài.

      “Nơi này chính là nơi nuôi sen.” Minh Như đưa các nàng qua khúc cầu, dừng lại ở đình viện, “Bên trong đều là những loại thượng phẩm tiến cống, còn có hạt giống từ nước ngoài đem về, nô tỳ kiến thức nông cạn thể đọc được tên.”

      “Mục tỷ tỷ, ở đây tỷ là người có nhiều kiến thức nhất, tỷ mau cho chúng ta chút, cái nào là loại hiếm.” Lưu Mục bị đẩy tới, lặng lẽ ngước mắt nhìn Tần Sở Minh. chắp tay đứng ở bên Tam hoàng tử, ánh mắt nhìn về phía hoa sen ở xa, bốn năm gặp, trở nên càng tuấn lãng.

      “Ở trong ao nuôi bên này là chính là ngọc điệp hổ khẩu từ Giang Nam đưa tới. Sát bên ao kia chính là vương liên là cống phẩm từ nước ngoài đem tới, mỗi lần hoa nở chỉ ba ngày, muội nhìn cảnh này, bây giờ nó là màu trắng, sáng mai liền biến thành màu đỏ, sau đó từ từ khô héo, tựa như cây bên cạnh kia.”

      Tần Sở Minh có tâm tư nghe giảng giải, lấy tầm mắt lén nhìn Đào Nguyệt An, hôm nay nàng vấn búi tóc nghiêng, lộ ra trâm bạc hình khổng tước cắm nghiêng ở . Nàng vô thức nghiêng đầu, dây trân châu trắng noãn rủ xuống gò má đều toát ra vẻ ảm đạm. tay trái là vòng phỉ thúy màu xanh biếc, nổi bật làn da tuyết trắng, nhìn thấy hầu kết liền chuyển động, nhịn được suy nghĩ muốn cắn cái giống như nhai tai heo.

      “Lá sen xanh được nước xanh phủ lên, hoa sen hồng như được phủ lớp áo lụa màu hồng, dưới rễ là ngó sen, mặt nước có cành sen tịnh đế.” Đào Nguyệt An tò mò nhìn gốc cây sen tịnh đế, là hiếm có.

      Hôm nay nàng mặc bộ áo mỏng màu bích lục, váy dài màu hơi nước, vai gầy, thắt lưng thon, da thịt nõn nà, khí chất như hoa u lan. Cùng với gò má trắng mịn giống như là đóa hoa sen duyên dáng kiều, thẹn thùng đến động lòng người. Tần Sở Minh dán mắt người nàng chớp, làm gì có tâm tư ngắm ao sen.

      Lưu Mục giới thiệu xong nhịn được nhìn Tần Sở Minh, hình dáng vẫn vậy, thần sắc mặt đoán được. Bốn năm trước cự tuyệt trợ giúp của phụ thân, chịu cưới nàng, nàng còn có thể hiểu được là muốn tự mình lang bạt, nam tử hán như vậy nàng lại càng thích.

      Lúc , nàng nghe Cố ma ma khuyên bảo, chỉ cần đơn giản thêu cái hà bao cẩm tú sơn thủy đưa cho . Nhưng lúc lựa chọn mười mấy lần, hà bao thêu tới mười mấy cái, ngàn người chọn ra cái tốt nhất, trong lòng đầy kích động đến đưa cho .

      Tần Sở Minh thấy hà bao của nàng chịu nhận. Lưu Mục khỏi hoài nghi biết mình thêu có đẹp mắt lại thích.

      Tần Sở Minh lại lắc đầu, sờ sờ bên hông mình, cự tuyệt , “Lưu nương thêu rất đẹp, chỉ là ta cái đẹp hơn.”

      xong liền rời , gió thổi lộ ra cái hà bao kia, Lưu Mục vẻ mặt ngổn ngang nhìn hà bao như bị bão càn quét qua, đông lệch tây đổ, hình dáng thanh trúc kỳ quái, cùng với lá cây, khó có thể tin được là được thêu bằng tay, chắc chắn phải là nàng hoa mắt.

      Cái kia thêu…đẹp?

      Tôn Thư vội tiến lên an ủi, “Đó là biểu muội của điện hạ Tông Hi công chúa đưa, nhất định điện hạ phải mang theo ra chiến trường, nếu điện hạ thay bằng cái của nương, công chúa điện hạ làm loạn phen.”

      Về sau lúc ở biên cương, nàng ngày ngày sai người đưa thư, nhưng phong thư hồi .

      “Lưu nương là kinh thành đệ nhất tài nữ, danh xưng quả thực là sai.” Trịnh Tông Ngạn xoay người, từ đáy lòng mà khen ngợi.

      Đào Nguyệt An nhìn thấy đám người các nàng trái phải đều khen Lưu Mục , Doãn Tuyết Ninh có chút ít đứng ngồi yên, Thái hậu có dự định để nàng làm chính phi của Tam hoàng tử, về phần trắc phi là ai, Thái hậu còn chưa có quyết định cuối cùng, thấy Tam hoàng tử thích Lưu Mục như vậy, nếu sau này vào phủ, tránh được trong nhà có thêm mấy di nương cùng chính thất tranh sủng. Nàng vội vàng bắt chuyện để có cảm giác tồn tại.

      Tần Sở Minh thừa dịp mọi người sơ hở lén đến bên cạnh Đào Nguyệt An nhét vào tay nàng tờ giấy, Đào Nguyệt An hốt hoảng ngẩng đàu nhìn , cảm thấy bên ngoài thời tiết tuy nóng nhưng cũng giống . Có cảm giác như là nàng đứng bên miệng núi lửa, bị dung nham nóng hổi là tan chảy.

      Nàng như bị phỏng, cuống quýt cầm lấy tờ giấy lại bị Tần Sở Minh nhanh tay cầm lấy bàn tay bé giấu ở trong tay áo bào nắn cái.

      Tên xấu xa, Đào Nguyệt An lúng túng quay đầu, may mắn mọi người còn nhìn Lưu Mục cùng Doãn Tuyết Ninh kia, người nhiều như thế cộng thêm có tay áo che nên có bị phát giác.

      Nàng vừa định dùng sức gạt ra lại bị đan năm ngón tay vào, lần lượt xoa cái. Cuối cùng nhìn thấy nàng mặt nghẹn đến đỏ muốn chửi nhưng lại sợ bị phát bộ dạng xấu hổ cùng giận dữ, cảm thấy giẫm lên đuổi của con mèo này cái nữa, liền đem tờ giấy nhét vào lòng bàn tay nàng rồi ra vẻ đạo mạo đến bên cạnh Tam hoàng tử như chưa có chuyện gì xảy ra.

      giả vờ giả vịt ngắm sen vương liên trong nước, khóe miệng Tần Sở Minh mơ hồ chứa ý cười, tiểu Hạ Nguyệt mới nên đổi với đóa vương liên kia. Vừa rồi mặt còn trắng nõn, non mềm, phơi dưới ánh mặt trời chuyển thành sắc hồng, tiếp theo lại thành sắc đỏ của trái táo.

      Hoa sen nào có đẹp mắt bằng nàng.

      [​IMG]

    5. susu

      susu Well-Known Member

      Bài viết:
      1,562
      Được thích:
      1,239
      Mừng trở lại, thanks
      pqthaolyy thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :