1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Nữ phụ xoay người tiến công chiếm đóng - Ái Phát Ngốc Đích Tiểu Lung Bao

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 55

      Edit: Tuyết Nguyệt Lam


      Lạc Thần Dật ngồi xuống, nhìn cũng nhìn Tôn Tiểu Vân, mà mở ti vi, xem tin tức chuyển mắt.

      Tôn Tiểu Vân bị bỏ lơ ở bên, nụ cười của ta cũng cứng đờ lại, vài lần muốn mở miệng, nhưng đều kìm nén xuống.

      Càng nghĩ càng giận, như thế nào ta cũng là con của thị trưởng, ông ngoại của ta còn là tướng quân, khi nào gặp phải loại chuyện này, cho tới bây giờ đều là người khác nịnh bợ ta. Giờ lại có người bày sắc mặt cho ta xem.

      Cho dù ở cùng chỗ với mấy người Ôn Hân Nghiên, họ cũng phải nể mặt ta vài phần.

      Lạc Thần Dật ở bên kia xem tin tức được 30 phút, cảm thấy cũng sai biệt lắm.

      Đứng lên liền ra ngoài, tới cửa quay đầu lại với Tôn Tiểu Vân: "Ba tôi hỏi tôi, tôi về rồi." xong cũng chờ Tôn Tiểu Vân phản ứng, cũng quay đầu lại ra ngoài.

      Tươi cười của Tôn Tiểu Vân từ từ biến mất, tên Lạc Thần Dật này đáng giận. Cuối cùng cũng đâu có đắc tội với chứ? Sao lại nể mặt như vậy chứ.(đắc tội từ rất rất lâu rồi nha)

      Hàn Mai Mai cũng rất nhanh liền biết chuyện về ba Đàm Gia Hi, chuyện này trong tiểu thuyết cũng có xuất , nghĩ tới nó vẫn xảy ra.

      Trong lòng thầm thở phào nhõm hơi, chuyện của làng du lịch trước đây, mặc dù là quá khứ, nhưng đối với hình tượng của Hàn thị vẫn có chút ảnh hưởng.

      tại nhà họ Đàm đảo ngã, di en dan le qu ydo n.co m, Trình Khả Hinh cũng thể trở mình được rồi.

      Hàn Mai Mai suy nghĩ, trong lòng vẫn cảm thấy có chút lo lắng, phân phó trợ lý Triệu tìm người lưu ý hành động của Trình Khả Hinh.

      Hàn Mai Mai vốn cho rằng sau khi Lạc Thần Dật chuyển đến cạnh nhà bọn họ, nhất định ba ngày hai bữa chạy sang nhà bọn họ. Nhưng trái lại có, mà hai ngày gần đây cũng ít liên hệ hơn.

      Cũng biết Lạc Thần Dật bận rộn cái gì? Hàn Mai Mai phát lại có chút nhớ Lạc Thần Dật rồi.

      có chút do dự biết có nên gọi điện cho Lạc Thần Dật hay ? Mới vừa cầm điện thoại, nghĩ tới điện thoại liền vang, nhưng gọi điện thoại tới phải Lạc Thần Dật, mà là Ôn Hân Nghiên.

      "Mai Mai, chuyện ngày mai đừng quên đó. Tớ gửi địa chỉ cho cậu. Ngày mai cậu cứ đến đó là được rồi."Ôn Hân Nghiên tự .

      Hàn Mai Mai kỳ quái : "Ngày mai? Ngày mai có chuyện gì sao?"

      Ôn Hân Nghiên vừa nghe liền biết Hàn Mai Mai lại quên, tức giận : " phải đồng ý rồi sao? Ngày mai cùng chúc mừng sinh nhật với cậu, đừng sinh nhật của cậu mà cậu cũng quên đấy nhớ."

      Hàn Mai Mai vỗ đầu mình cái, ngượng ngùng cười : "Cậu tớ quên mất." Gần đây có nhiều chuyện xảy ra, Hàn Mai Mai có chú ý ngày tháng.

      "Được rồi, tớ biết cậu là người bận rộn, tớ gửi địa chỉ qua điện thoại cho cậu. Cậu chỉ cần tới là được." Lần này Ôn Hân Nghiên có trách cứ Hàn Mai Mai nhiều, bỏ qua cho rất nhanh.

      Hàn Mai Mai đáp ứng, Ôn Hân Nghiên chuẩn bị chuyện này cả tháng rồi, sao có thể xuất được chứ.

      "Lão Đại, đồ lần trước dặn đưa đến rồi." Hoàng Mao đưa cái hộp tới.

      Lạc Thần Dật mở hộp ra, sợi dây chuyền này là lần trước nhìn mãi tạp chí, giọt nước mắt màu xanh ngọc, óng ánh trong suốt, nhìn qua đơn giản, nhưng lại rất tinh tế, lần đầu tiên nhìn thấy liền cảm thấy Hàn Mai Mai nhất định thích. Lúc này liền phái người ra nước ngoài mua.

      Lạc Thần Dật nhìn nhìn lại vài lần, lấy điện thoại ra, quay số điện thoại. Điện thoại còn chưa bấm, khóe miệng của liền tự chủ được mà nhếch lên.

      Hàn Mai Mai nhìn điện thoại lên hai chữ ‘ ’, trán ba vạch hắc tuyến. cần nghĩ cũng biết nhất định là Lạc Thần Dật thừa dịp chú ý thay đổi.

      "Mai Mai, em có nhớ tôi hay ?"

      Hoàng Mao nghe thấy lão Đại nhà mình dùng cái giọng buồn nôn đấy chuyện, da gà toàn thân đều nổi hết lên, di en d an le qu ydo n.co m, cẩn thận lui ra ngoài.

      " có." Hàn Mai Mai nghĩ cũng nghĩ liền trả lời, muốn thừa nhận, muốn thấy Lạc Thần Dật lên mặt.

      Lạc Thần Dật giống như liệu trước được câu trả lời, cũng tức giận, tâm tình sung sướng : "Mấy ngày nay có hơi bận rộn, thể tìm em. Em tức giận chứ."

      " có."

      "Vậy ngày mai chúng ta cùng ăn cơm , tôi chọn vị trí." Lạc Thần Dật cười hỏi.

      Hàn Mai Mai do dự chút : "Ngày mai được, tôi có hẹn với Ôn Hân Nghiên rồi, muốn ăn cơm cùng với mấy cậu ấy, nếu hôm khác chúng ta cùng ."

      Hàn Mai Mai với Lạc Thần Dật ngày mai là sinh nhật của , sợ đến lúc đó Lạc Thần Dật cho ăn chúc mừng với nhóm Ôn Hân Nghiên.

      Sau khi Lạc Thần Dật nghe thấy, khóe miệng vừa nhếch lên từ từ hạ xuống, nhàn nhạt câu: "Tôi biết rồi.."

      Ngày hôm sau.

      Hàn Mai Mai lái xe tới địa điểm mà Ôn Hân Nghiên gửi.

      Chỉ thấy đó là ngôi biệt thự màu trắng, phía trước có cái bể bơi, nhưng tại thời gian cũng trễ trời cũng tối rồi mà ngôi biệt thự này cũng có mở đèn, nhìn qua tối đen mảnh, giống như cảnh tượng bên trong phim kinh dị vậy.

      Trong lòng Hàn Mai Mai sợ hãi, tính toán gọi điện thoại cho Ôn Hân Nghiên trước.

      Ở phía sau, đám người từ bốn phía điên cuồng lao tới. Hàn Mai Mai bị hoảng sợ.

      "Happy Birthday!" Bọn họ phun ruy băng lên người Hàn Mai Mai.

      Gương mặt Ôn Hân Nghiên, Tào An Ny, Tôn Tiểu Vân cũng trong đám người đó.

      Hàn Mai Mai còn chưa kịp phản ứng, bị bọn họ tung lên .

      "Được rồi, các cậu mau bỏ tớ xuống ." Hàn Mai Mai cười lớn.

      vốn cho rằng hôm nay cũng chỉ chúc mừng sinh nhật với mấy người, nghĩ tới đến đây lại nhiều người như vậy.

      Trong đó có người quen biết, di en dan l e qu ydo n.co m, cũng có người biết.

      bao lâu, bọn họ liền buông Hàn Mai Mai xuống.

      Đèn trong biệt thự lập tức được bật.

      Chỉ thấy bên trong treo tấm băng rôn: "Chúc Hàn Mai Mai sinh nhật vui vẻ!"

      Ôn Hân Nghiên tới đẩy Hàn Mai Mai cái, đắc ý dương dương : "Như thế nào? Cảm động !"

      Hàn Mai Mai cực kỳ cảm động, ôm lấy Ôn Hân Nghiên, từ nội tâm : "Cảm ơn."

      Bởi vì cha mẹ bề bộn nhiều việc, trong ấn tượng của cũng có mấy lần được tổ chức sinh nhật, đây là lần đầu tiên có người vì mà tổ chức sinh nhật long trọng như vậy.

      "Còn chưa xong? Để tớ cho cậu điều bất ngờ nữa nha." Ôn Hân Nghiên thần bí .

      "Còn gì nữa?" Hàn Mai Mai hỏi.

      "Lát cậu biết." Tào An Ny ở bên mím môi cười trộm.

      Hàn Mai Mai nhìn Tôn Tiểu Vân, dùng ánh mắt hỏi.

      Tôn Tiểu Vân cũng chỉ cười .

      " thôi, chúng ta vào trước." Ôn Hân Nghiên lôi kéo Hàn Mai Mai vào biệt thự.

      Chương 56:

      Edit: Tuyết Nguyệt Lam


      Trong biệt thự có tiệc đứng, Ôn Hân Nghiên mời DJ tới chơi nhạc, mọi người đong đưa theo nhạc, khí lập tức nóng lên.

      Bể bơi bên ngoài cũng rất được hoan nghênh, có những thay bikini từ sớm.

      Làm thọ tinh lão, đương nhiên là có rất nhiều người tới chúc mừng, Hàn Mai Mai chuyện với từng người .

      Ôn Hân Nghiên giải cứu Hàn Mai Mai bị vây quanh trong đám người đó ra.

      "Hân Nghiên, làm sao vậy?" Hàn Mai Mai hỏi.

      "Có chuyện bất ngờ khác, bắt đầu ngay lập tức." Ôn Hân Nghiên .

      "Là chuyện bất ngờ gì vậy?" Hàn Mai Mai cười .

      " ra còn bất ngờ. Cậu đưa điện thoại đây."

      Hàn Mai Mai có chút kinh ngạc: "Vì sao phải đưa điện thoại?"

      "Cậu phải lo, mau lấy ra."

      Hàn Mai Mai thấy thái độ Ôn Hân Nghiên kiên quyết, đành phải thở dài hơi, lấy điện thoại ra.

      Ôn Hân Nghiên thuận tay đưa cho Tôn Tiểu Vân, sau đó thêm với Hàn Mai Mai: "Cậu nhắm mắt vào trước ."

      Hàn Mai Mai nghe lời nhắm mắt lại.

      Ôn Hân Nghiên nháy mắt với Tào An Ny, Tào An Ny lập tức lấy băng vải đen, che khuất tầm mắt của Hàn Mai Mai.

      "Đừng che mắt tớ." Hàn Mai Mai hô.

      "Cậu đừng ầm ĩ." Ôn Hân Nghiên nắm tay Hàn Mai Mai về phía trước.

      "Hân Nghiên, rốt cuộc cậu muốn làm gì?" Trong lòng Hàn Mai Mai hoang mang.

      "Cậu phải lo lắng, lát cậu biết."

      Hàn Mai Mai đành phải chịu.

      lúc sau, rốt cuộc Ôn Hân Nghiên cũng dừng bước, chỉ nghe Ôn Hân Nghiên : "Ok, đến rồi."

      "Tớ có thể bỏ khăn bịt mắt ra chưa?" Hàn Mai Mai .

      Hàn Mai Mai đột nhiên bị đẩy cái, lảo đảo thiếu chút nữa ngã sấp xuống, nhưng rất nhanh liền rơi vào cái ôm cứng rắn.

      Lúc Hàn Mai Mai bị đẩy,di e n da n lequ yd on .co m, có câu của Ôn Hân Nghiên bay tới bên tai : "Đêm nay phải hưởng thụ cho tốt đó."

      Lạc Thần Dật dừng xe bên ngoài ở biệt thự, có xuống xe, muốn gọi điện thoại cho Hàn Mai Mai, đột nhiên tới nơi này chính là vì muốn cho niềm vui bất ngờ.

      Hàn Mai Mai hôm nay và nhóm bạn Ôn Hân Nghiên cùng ăn cơm, liền phái người điều tra, rất nhanh liền biết Ôn Hân Nghiên chuẩn bị cho Hàn Mai Mai cái party ở trong này. Thời khắc đặc biệt này, đương nhiên muốn trải qua với Hàn Mai Mai rồi.

      Tôn Tiểu Vân thấy điện thoại lên hai chữ ‘ ’, trong lòng có chút kỳ quái, người này là ai vậy? Lại xưng hô thân thiết như vậy.

      ta suy nghĩ lúc rồi tiếp máy.

      "Mai Mai, em ở đâu vậy?" Giọng Lạc Thần Dật trầm thấp truyền tới từ đầu bên kia điện thoại.

      Tôn Tiểu Vân có lên tiếng, làm sao có thể quên giọng của người này, vài ngày trước còn khiến vô cùng khó chịu.

      nghĩ tới ra ta và Mai Mai...

      "Mai Mai, em có ở đó ? Sao lời nào?" Lạc Thần Dật có chút kỳ quái, đầu bên kia điện thoại sao thanh gì.

      Tôn Tiểu Vân cũng được trong lòng ta là cảm giác gì. Vốn ta với Lạc Thần Dật có cảm giác gì, người trong nhà lại cực kỳ hi vọng ta gả cho Lạc Thần Dật, ngay cả ba ta cũng mở miệng bày tỏ đồng ý.

      Vốn ta chỉ định làm dáng, ta cũng có ý tứ gì. Lại người trong lòng ta vẫn luôn là Lục Giai Duệ, cho dù muốn tìm đối tượng kết hôn, người đó cũng nhất định phải giống Lục Giai Duệ.

      Nhưng ngờ ta đến nhà họ Lạc lại bị lạnh nhạt, thái độ Lạc Thần Dật lại vẫn ác liệt như vậy. Nhưng biết vì sao, mấy ngày này ta luôn thường nhớ tới bộ dáng lạnh như băng của Lạc Thần Dật ngày đó.

      "Tiểu Vân, ngươi làm sao vậy?" Tào An Ny thấy sắc mặt Tôn Tiểu Vân có chút khó coi, thân thiết hỏi.

      Tôn Tiểu Vân cuống quít giữ chặt điện thoại.

      ", có gì." Tôn Tiểu Vân có chút cà lăm, ta cũng biết trong lòng ta vội cái gì.

      "Sao vậy? Điện thoại của ai mà dọa cậu thành như vậy?" Tào An Ny đùa.

      “Lại là điện thoại đẩy mạnh tiêu thụ, cậu có biết, cực kỳ đáng ghét." Tôn Tiểu Vân có vẻ tức giận .

      Tào An Ny nghe xong, cũng để ở trong lòng.

      Lạc Thần Dật nhìn di động của mình, cảm thấy là lạ, nếu vừa rồi nghe lầm nghe thấy tên Tôn Tiểu Vân.

      Mày của khỏi nhăn lại,di e n da n l equ yd on .co m, có ấn tượng tốt với Tôn Tiểu Vân.

      chút do dự mở cửa xe, vào biệt thự.

      Lạc Thần Dật đột nhiên xuất , khiến ít hưng phấn, tại Lạc Thần Dật là người đàn ông độc thân hoàng kim, chỉ riêng diện mạo, có thể khiến các cam nguyện quỳ gối dưới chân .

      Dọc theo đường hề thiếu mỹ nữ liếc mắt đưa tình với , đáng tiếc Lạc Thần Dật giống như nhìn thấy, điều này làm cho ít người có ý định tiến lên phải lùi bước.

      Lạc Thần Dật tìm đường cũng thấy bóng dáng Hàn Mai Mai, mày của nhăn lại càng chặt.

      Lúc này, Lạc Thần Dật thấy ba người Ôn Hân Nghiên các , lập tức về phía trước hỏi: "Các biết Mai Mai ở đâu đúng ?"

      Ôn Hân Nghiên cho rằng Lạc Thần Dật muốn sinh nhật vui vẻ với Hàn Mai Mai, cười : " tại Mai Mai có việc bận, có gì muốn cứ với tôi, tôi chuyển lời lại."

      " cần, chỉ cần cho tôi biết tại ấy ở đâu là được rồi." Lạc Thần Dật .

      Trong lòng Ôn Hân Nghiên có chút bất mãn, rốt cuộc tên Lạc Thần Dật xảy ra chuyện gì? Nghe hiểu lời sao?

      "Lạc thiếu, Mai Mai chúng tôi có việc bận, tại có thời gian tiếp . có lỗi." Tào An Ny hoà giải .

      Tôn Tiểu Vân vẫn mở miệng chuyện, ta mơ hồ biết được quan hệ của và Hàn Mai Mai, biết vì sao trong lòng cảm thấy thoải mái.

      "Các cho tôi biết mà , tôi đây đành phải bỏ chút thời gian tìm từng phòng." Lạc Thần Dật .

      MặtÔn Hân Nghiên cũng lạnh xuống, giọng điệu cứng nhắc : "Lạc tiên sinh, tôi cũng , Mai Mai bận, nghe hiểu ý của tôi sao? Rốt cuộc tại có ý gì?"

      Lạc Thần Dật nhướng mày, nhếch khóe miệng, nhanh chậm : "Tôi tới tìm bạn tôi, còn cần lý do sao?"

      Ba người đều ngây ngẩn cả người, tiếp theo là trầm mặc.

      Ôn Hân Nghiên và Tào An Ny cố tiêu hóa tin tức bất ngờ này.
      Last edited by a moderator: 8/9/17
      Phong Vũ Yên, fujjko, thuyt2 others thích bài này.

    2. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 57

      Edit: Tuyết Nguyệt Lam

      Lạc Thần Dật nhướng mày, nhếch khóe miệng, nhanh chậm : "Tôi tới tìm bạn tôi, còn cần lý do sao?"

      Ba người đều ngây ngẩn cả người, tiếp theo là trầm mặc.

      Ôn Hân Nghiên và Tào An Ny cố tiêu hóa tin tức bất ngờ này.

      Tôn Tiểu Vân đột nhiên tiến lên bước, phản bác: " là bạn trai Mai Mai, là hay sao? Cho tới bây giờ Mai Mai chưa từng nhắc đến với chúng tôi? Lại là bạn trai của ấy, tại ấy cũng cùng người khác..."

      Ôn Hân Nghiên bất mãn trừng mắt nhìn Tôn Tiểu Vân, Tôn Tiểu Vân tự giác nuốt lời, cũng tiếp.

      Đương nhiên Lạc Thần Dật hiểu ý tứ trong lời của Tôn Tiểu Vân, cũng tin lời Tôn Tiểu Vân lắm, nhưng thấy biểu tình của Ôn Hân Nghiên, đây phải giấu đầu hở đuôi hay sao? Trong lòng liền bất an.

      " cái gì? lặp lại lần nữa cho tôi?" Mặt Lạc Thần Dật trầm ép hỏi Tôn Tiểu Vân.

      Tôn Tiểu Vân bị dọa lùi về sau, cúi đầu lên tiếng.

      Tào An Ny cũng biết tại phải làm gì, quay đầu dùng ánh mắt hỏi Ôn Hân Nghiên.

      Ôn Hân Nghiên trầm mặc hồi, kỳ cũng tin lời Lạc Thần Dật , mặc kệ như thế nào, với thân phận này Lạc Thần Dật cũng cần phải dối . Chỉ là biết Hàn Mai Mai kết giao với Lạc Thần Dật từ khi nào. Chuyện quan trọng như vậy lại với các .

      Lạc Thần Dật thấy Tôn Tiểu Vân chịu , quay đầu với Ôn Hân Nghiên: " cảm thấy tại tôi có nên tìm Mai Mai hay ?"

      Ngay sau đó là trận yên tĩnh đáng sợ, Lạc Thần Dật rất kiên nhẫn ôm cánh tay nhìn Ôn Hân Nghiên.

      "Tôi dẫn ." Ôn Hân Nghiên cắn chặt răng, trong lòng thầm cầu nguyện bên kia chưa xảy ra chuyện gì thể cứu vãn.

      " mau buông ra." Giọng Hàn Mai Mai lạnh lùng , trong lòng biết niền vui bất ngờ mà Ôn Hân Nghiên là gì rồi, theo là kinh sợ có.

      Người kia buông tay ra, nhàng vuốt ve lưng của Hàn Mai Mai, cười : "Hàn tiểu thư, thẹn thùng hay sao?"

      Trong lòng Hàn Mai Mai trợn trắng cả mắt, ai thẹn thùng chứ?

      muốn nhiều với người này, đẩy ta ra, sau đó kéo mảnh vải xuống, xoay người muốn mở cửa ra ngoài.

      Người đằng sau vẫn chưa thấy ngăn cản.

      Rất nhanh phát chuyện, cửa, bị, khóa, rồi!

      Sau lưng chuyển tới tiếng cười : "Hàn tiểu thư, thoải mái với phòng này sau? Nhưng hôm nay đành phải để chịu khó chút rồi. Tôi nghe các ấy , là lần đầu tiên, yên tâm, tôi cực kỳ nhàng."

      Hàn Mai Mai chuyển qua vẻ mặt cảnh giác nhìn người đàn ông trước mắt này, kinh ngạc phát , ra đây là nam minh tinh Lam Thiên Vũ nổi, mà bây giờ chỉ mặc mỗi cái áo tắm.

      nhớ khoảng thời gian trước có xem bộ phim thần tượng do Lam Thiên Vũ thủ vai nam chính, cực kỳ thích Lam Thiên Vũ ở trong phim, yên lặng chờ đợi nữ chủ kia. Lúc ấy còn giới thiệu bộ phim đó cho Ôn Hân Nghiên, cũng câu cảm thán rằng Lam Thiên Vũ rất đẹp trai, nghĩ tới... (ôi bạn tốt)

      Lam Thiên Vũ hổ thần tượng nổi, cực kì hời hợt, đôi ánh mắt u buồn, mũi cao thẳng, đôi môi mỏng, làn da còn nhẵn mịn hơn cả con . Dáng người cũng rất tuyệt, Hàn Mai Mai nhớ hình như là thân hình 6 múi.

      Nhưng tại nhìn thấy người , Hàn Mai Mai cảm thấy ta so với Lạc Thần Dật còn kém xa, bị suy nghĩ trong đầu dọa sợ, đồng thời cũng phục hồi tinh thần lại: "Chìa khóa ở đâu?"

      Lam Thiên Vũ cũng để ý biến hóa biểu cảm vừa rồi của Hàn Mai Mai, nhưng ta cũng rất tin tưởng vào bản thân mình. ta cũng tin có nào động tâm với ta,di end an l eq uyd on.c om, ý cười của ta càng thêm sâu sắc: "Chìa khóa? Cái này cũng ở chỗ tôi."

      ta về phía trước muốn đưa tay ôm lấy Hàn Mai Mai, nghĩ tới lại ôm được khí, ta cũng tức giận, cười : " ra Hàn tiểu thư thích chút tình thú, cái này tôi cũng thích."

      " phải tôi chơi với , tôi có hứng thú với . đứng ở bên kia được cử động cho tôi." Vẻ mặt Hàn Mai Mai nghiêm túc .

      Lam Thiên Vũ sửng sốt phen, cũng khôi phục rất nhanh, tươi cười ái muội: "Hàn tiểu thư, đừng sớm như vậy, có thích hay trải nghiệm trước biết?"

      Lam Thiên Vũ để tay ơt đai lưng, sau đó lấy ra.

      " dừng tay!" Hàn Mai Mai lớn tiếng quát.

      Nhưng hiển nhiên Lam Thiên Vũ cũng để ý lời của Hàn Mai Mai, áo tắm rơi xuống đất, Lam Thiên Vũ lộ ra dáng người cường tráng, chỉ còn lại quần lót, từng bước đễn chỗ Hàn Mai Mai...

      Ôn Hân Nghiên dẫn Lạc Thần Dật tới cửa phòng. Trong lòng có chút khẩn trương, cũng biết hôm nay gặp rắc rối, trong lòng khỏi có chút nén giận với Hàn Mai Mai, sao lại với bọn chuyện với Lạc Thần Dật chứ?

      "Chìa khóa?" Lạc Thần Dật hỏi.

      Ôn Hân Nghiên đành phải lấy chìa khóa ra, tra chìa vào ổ, chuyển động, sau đó cửa được mở ra.

      Người trong phòng kinh ngạc nhìn người ngoài cửa.

      Ánh mắt Lạc Thần Dật lạnh buốt rơi vào người Hàn Mai Mai.

      Hàn Mai Mai nghĩ đến tình cảnh bây giờ, sắc mặt khỏi trắng bệch.

      Lúc này, Lam Thiên Vũ ngồi dưới đất, toàn thân chỉ còn mỗi cái quần lót, mà quần áo Hàn Mai Mai có chút hỗn độn, khoảng cách giữa hai người lại rất gần.

      Theo góc độ của Lạc Thần Dật, hình ảnh này rất ái muội.

      "Sao lại tới đây?" Hàn Mai Mai ra những lời này, xong câu đó liền hối hận, bởi vì sắc mặt Lạc Thần Dật càng khó coi.

      Ánh mắt Lam Thiên Vũ để ý Hàn Mai Mai và Lạc Thần Dật, rất nhanh hiểu : " ra Hàn tiểu thư có người ." Lam Thiên Vũ thấy Lạc Thần Dật lạnh lùng như vậy, di e nd an l eq u yd on.c om, bất giác nghĩ ta và là cùng loại người.

      Lạc Thần Dật hai lời, qua đá vào người Lam Thiên Vũ cái.

      Lam Thiên Vũ ôm bụng biểu cảm hung dữ, muốn xông lên đáp trả, lại nhìn thấy Ôn Hân Nghiên lắc đầu với ta, ta có chút do dự.

      Mà vẻ mặt Lạc Thần Dật lệ đánh giá ta, trong lòng ta khỏi co rụt lại.

      Lạc Thần Dật cũng có nhiều đáp lại Lam Thiên Vũ, mà kéo Hàn Mai Mai ra ngoài.

      Hàn Mai Mai mặc cho Lạc Thần Dật lôi kéo ra ngoài, dùng lực mạnh nắm lấy cổ tay Hàn Mai Mai khiến rất đau, Hàn Mai Mai cũng dám lên tiếng.

      Dọc theo đường , tất cả mọi người đều nhìn bọn họ, có tò mò, có tám chuyện, có bình luận, có cân nhắc...

      Hàn Mai Mai cúi đầu, rảnh để ý những thứ này.

      Lạc Thần Dật kéo Hàn Mai Mai lên xe, khởi động xe.

      Sau đó là trầm mặc khiến người khác sợ hãi.

      Hàn Mai Mai nhìn Lạc Thần Dật mặt chút thay đổi, trong lòng càng yên, vài lần muốn mở miệng giải thích, đều nghẹn lại ở cổ họng, biết nên gì.

      Lạc Thần Dật lái xe hồi, đột nhiên dừng xe lại.

      Quay đầu nhìn Hàn Mai Mai: "Em có gì muốn giải thích với tôi hay sao?"

      Hàn Mai Mai hít hơi : "Kỳ ... phải như nghĩ đâu... Tôi cũng biết vì sao lại như vậy... Là Hân Nghiên chuẩn bị... Vừa rồi tôi với người kia chưa làm gì hết..."

      Biểu tình của Lạc Thần Dật vẫn có dấu hiệu dịu .

      Hàn Mai Mai khẩn trương lại thêm: "Tôi vừa mới đá ta cước, , phải tin tưởng tôi." Nhưng lại đá phải chỗ ấy của ta.

      Lạc Thần Dật cúi người điên cuồng hôn môi Hàn Mai Mai, rỉa rói, như phát tiết.

      Hàn Mai Mai dám phản kháng.

      Rất nhanh trong khoang miệng tràn ngập mùi vị rỉ sắt.

      Lạc Thần Dật lúc này mới buông ra Hàn Mai Mai, lau khóe miệng chút: "Em muốn tôi tin tưởng em như thế nào? Em có coi tôi là bạn trai hay ?"

      "Tôi có..."

      Hàn Mai Mai còn chưa xong, bị Lạc Thần Dật ngắt lời, từ sau chỗ ngồi lấy ra cái túi lớn, đưa cho Hàn Mai Mai.

      Hàn Mai Mai có chút nghi hoặc mở túi ra, bên trong là cái hộp tinh xảo, bên có logo chứng tỏ bên trong là đò vật gì đó xa xỉ. Bên trong là sợi đây chuyền, mặt dây chuyền là giọt nước mắt màu xanh lam.

      Hàn Mai Mai nhìn mà giật mình, tay tự chủ mà vuốt ve sợi dây chuyền này.

      Lạc Thần Dật thờ ơ nhìn : "Vốn định làm quà sinh nhật tặng cho em. Xem ra em căn bản là muốn trải qua sinh nhật cùng với tôi. Em chỉ mong sao tôi xuất . Cũng chỉ có tôi tự mình đa tình." xong câu cuối cùng, trong lòng Lạc Thần Dật chua sót, nhưng kế tiếp lại có chút nên lời.

      Lạc Thần Dật bực mình đấm vào tấm bảng hiệu.

      Trong lòng Hàn Mai Mai đột nhiên thắt lại, di end anl equ ydo n.co m, cũng biết lần này là đúng, vốn cho rằng Lạc Thần Dật biết hôm nay là sinh nhật , nghĩ tới lại thành như vậy.

      "Nếu em thích tôi, tôi..." Lạc Thần Dật cau mày thống khổ .

      "Đừng." Hàn Mai Mai đột nhiên hô, trong lòng khủng hoảng, đột nhiên phát so với trong tưởng tượng của rất để ý .

      Lạc Thần Dật kinh ngạc nhìn Hàn Mai Mai, hơi hất mày.

      "Em muốn chia tay!" (từ giờ đổi xưng hô thành em – , – em nha mn)

      MặtLạc Thần Dật chút thay đổi nhìn Hàn Mai Mai, nhưng kỳ nội tâm bình tĩnh được, có tia chờ mong nho .

      Hàn Mai Mai hít hơi, chống lại tròng mắt màu nâu của , nhìn ra bất luận cảm xúc gì, kiên định : "Em muốn chia tay." Thấy Lạc Thần Dật hề phản ứng, lấy hết dũng khí, hai tay ôm lấy cổ , dâng lên nụ hôn ẩm ướt, nhưng thân thể Lạc Thần Dật cứng ngắc, chút phản ứng cũng có, Hàn Mai Mai cũng buông tay, hôn hồi lâu, thở phì phò rời khởi môi : " tự mình đa tình, em cũng cực kỳ thích , cho nên đừng chia tay em."

      Lạc Thần Dật bởi vì câu đầu tiên của Hàn Mai Mai mà giống như được sống lại, lập tức đảo khách thành chủ. Đặt Hàn Mai Mai ở ghế, hôn môi điên cuồng.

      "Em lặp lại lần nữa ." Ánh mắt Lạc Thần Dật sáng ngời nhìn Hàn Mai Mai.

      "... Em thích ." Giờ Hàn Mai Mai mới phản ứng kịp, trong thời gian ngắn như vậy xảy ra chuyện gì.

      Lạc Thần Dật hưng phấn, ngậm chặt đầu lưỡi của , dùng lực mút, tay vòi vào trong quần áo của , chậm rãi di chuyển lên , xoa nắn hai gò bồng đào của .

      Hai gò má Hàn Mai Mai ửng đỏ thở phì phò : "Đừng ở chỗ này."

      Lạc Thần Dật nắm chặt quả đấm, cắn răng : " đáng chết."

      Hàn Mai Mai thấy cậu chủ của dựng lên thành cái lều, ánh mắt của được tự nhiên dời .

      Lạc Thần Dật khởi động xe lần nữa, di e nd anl e qu ydo n.co m, chạy về nhà...

      Hai người vừa vào cửa, Lạc Thần Dật liền đẩy Hàn Mai Mai vào tường, sốt ruột khó nén hôn lên môi của . bàn tay cực kỳ tự nhiên dạo chơi trong quần áo của , bàn tay còn lại nắm lấy tay phải của , đặt ở bụng dưới của .

      Hàn Mai Mai vừa đụng phải hỏa nhiệt cứng rắn, tay run phen, lập tức giật tay ra.

      Lạc Thần Dật phát ra tiếng cười .

      Hàn Mai Mai lập tức : "Em muốn tắm."

      Lạc Thần Dật cân nhắc nhìn : " phải em muốn lâm trận bỏ chạy đấy chứ?"

      Bị nhìn thấu tâm tư, Hàn Mai Mai xấu hổ.

      Lạc Thần Dật trái lại làm khó , thả .

      Hàn Mai Mai thở phào nhõm hơi, lập tức chạy trốn vào trong phòng tắm.

      Hàn Mai Mai tắm rửa xong, lại cứ lề mề trong phòng tắm, nhìn mình trong gương, nghĩ đến chuyện đấy xảy ra, trong lòng liền khẩn trương.

      "Em cũng tắm hơn tiếng rồi đó, xong được chưa?" Giọng Lạc Thần Dật mang theo ý cười ở ngoài cửa gọi vọng vào.

      Dù sao sớm muộn gì cũng có ngày như vậy! Hàn Mai Mai tự cổ vũ chính mình, quấn áo tắm ra ngoài.

      nghĩ tới Lạc Thần Dật tắm sạch rồi. Hàn Mai Mai nghĩ có lẽ tắm trong phòng tắm ở phòng khách..

      Chỉ thấy Lạc Thần Dật quấn quanh người tấm khăn tắm, lộ ra dáng người hoàn mỹ.

      Hàn Mai Mai cũng phải lần đầu nhìn thấy thân thể của , nhưng lần này nhịn được mà nuốt nước miếng.

      Lạc Thần Dật phát ra tiếng cười dễ nghe, di end a nl equ y do n.co m nhếch khóe miệng, lên phía trước, hạ xuống nhưng nụ hôn tinh tế, nắm tay rồi hôn xuống, nhìn vết bầm tím tay , đau lòng : "Đều tím hết rồi, sao vừa rồi em với ?"

      "Kỳ cũng sao, chỉ hơi dọa người mà thôi." Kỳ trong lòng muốn , vừa rồi đáng sợ như vậy, ai dám với ?

      Lạc Thần Dật nhàng vuốt ve cổ tay Hàn Mai Mai, xoa xoa lát, lại hôn cái.

      Hàn Mai Mai cảm thấy hơi ngứa, muốn thu tay lại.

      Lạc Thần Dật buông tay ra, cánh tay hơi dùng lực, ôm vào trong ngực, tay chuyển tiến vào bên trong áo tắm của , bên trong Hàn Mai Mai có mặc gì, đây lại thuận tiện Lạc Thần Dật.

      Tay Lạc Thần Dật linh hoạt vui đùa ở bên trong.

      Nụ hôn dọc từ cổ xuống, áo tắm của sớm mở ra, bộ ngực được phơi bày ra bên ngoài.

      Hàn Mai Mai vặn vẹo muốn che lại, ngược lại lại để cho Lạc Thần Dật nhìn thấy nụ hoa của , dùng ngón tay nhàng gảy.

      " đáng ." Giọng Lạc Thần Dật nhàng bên tai , sau đó phủ xuống, ngậm chặt nó trong miệng, tinh tế nhấm nháp.

      Mặt Hàn Mai Mai đỏ bừng, khổ sở uốn éo người.

      Đợi Hàn Mai Mai nằm ở giường, áo tắm của cũng biết tung tích rồi.

      Lạc Thần Dật thưởng thức thân thể duyên dáng của người con giường, cổ họng chuyển động, mở khăn tắm, tiểu Thần Dật tinh thần phấn hưng đứng thẳng.

      đặt ở Hàn Mai Mai người, hôn sâu, tay lại ngoạn chơi người .

      Tay Lạc Thần Dật giống như mang theo cỗ ma lực kỳ dị, đến đâu đều khiến run rẩy đến đó.

      Hàn Mai Mai ôm lấy Lạc Thần Dật hôn lại , luồng nhiệt lưu trong người chậm rãi lưu chuyển.

      Tay Lạc Thần Dật từ từ di chuyển đến khu vườn bí mật của , có chút ươn ướt, đụng đến kẽ hở , dùng giọng khàn khàn : "Là nơi này sao?"

      Hàn Mai Mai nhắm mắt lại lời nào, sắc mặt đỏ bừng.

      Lạc Thần Dật đè xuống hạt gạo , lại nhéo nhéo.

      "Đừng!" Giọng của Hàn Mai Mai khi bị thay đổi.

      Ngón tay Lạc Thần Dật từ từ dò xét vào trong, từ từ vuốt nội bích Hàn Mai mai cái, thân thể lập tức cong lại, cắn chặt môi dưới.

      nhận ra nhẫn nại của Hàn Mai Mai, nắm cằm của bắt buộc hé miệng, đầu lưỡi linh hoạt tìm kiếm vào bên trong.

      thanh đứt quãng từ trong miệng Hàn Mai Mai tràn ra.

      Lạc Thần Dật cho hai ngón tay vào, Hàn Mai Mai có chút khó nhịn.

      cánh tay khác của xoa ngực của , nhìn bộ ngực của ở trong tay biến hóa linh hoạt, đến khi cảm thấy sai biệt lắm.

      vòng hai chân của eo mình, khiến hai người dán sát vào cùng chỗ, sau đó từ từ nâng tiểu Thần Dật đẩy mạnh về phía trước.

      Hàn Mai Mai cũng có thể cảm giác Lạc Thần Dật khẩn trương, trước mắt đột nhiên thoảng qua cảnh tượng trong tiểu thuyết, nhớ lần đầu tiên của Trình Khả Hinh và Lạc Thần Dật, là vì Trình Khả Hinh chủ động quyến rũ , Lạc Thần Dật lại uống rượu, trong lòng có cảm giác thoải mái xẹt qua...
      Last edited by a moderator: 8/9/17
      Phong Vũ Yên, fujjko, thuyt3 others thích bài này.

    3. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 58

      Edit: Tuyết Nguyệt Lam


      Hàn Mai Mai cũng có thể cảm giác Lạc Thần Dật khẩn trương, trước mắt đột nhiên thoảng qua cảnh tượng trong tiểu thuyết, nhớ lần đầu tiên của Trình Khả Hinh và Lạc Thần Dật, là vì Trình Khả Hinh chủ động quyến rũ , Lạc Thần Dật lại uống rượu, trong lòng có cảm giác thoải mái xẹt qua...

      "Chuyên tâm chút." Lạc Thần Dật bất mãn với Hàn Mai Mai, mới chỉ vào được đầu đỉnh, tuy biết lần đầu mất nhiều thời gian, nhưng chặt như vậy khiến phải cố nhẫn nại, nhưng thấy Hàn Mai Mai đột nhiên chạy xe , tâm lý vui, dùng lực đẩy về phía trước.

      "A!" Cảm giác xé rách truyền đến. Hàn Mai mai chỉ cảm thấy chữ, đó chính là đau!

      Lạc Thần Dật cúi đầu hôn Hàn Mai Mai: "Em cố gắng chút." trán cũng phủ tầng mồ hôi, chậm rãi bắt đầu di chuyển.

      Hàn Mai Mai cũng chậm chậm tiến nhập trạng thái này, trừ bỏ cảm giác đau đớn lúc đầu ra, cũng có cảm giác căng trướng bốc lên trong người.

      Lạc Thần Dật cũng cảm giác được thân thể Hàn Mai Mai biến hóa, cũng muốn nhẫn lại nữa, buông tay ra, nông sâu va chạm.

      Cảm giác vi diệu liền tập kích Hàn Mai Mai, khoái cảm khiến người ta run sợ.

      Qua lâu, toàn thân Hàn Mai Mai đều mềm nhũn muốn nhúc nhích, Lạc Thần Dật phun trào ra, ngã vào thân thể .

      Hàn Mai Mai có thể cảm nhận được nhịp tim mạnh mẽ của ...

      Buổi sáng khi Hàn Mai Mai tỉnh lại, eo mỏi lưng đau.

      "Em tỉnh rồi." Lạc Thần Dật để trần nửa người cười tít mắt nhìn , cực kỳ tự nhiên cúi đầu hôn .

      "Hu... Em còn chưa đánh răng..." Hàn Mai Mai mơ hồ .

      " ghét bỏ em." Lạc Thần Dật ôm lấy khóe miệng .

      Nhưng em ghét bỏ ... Hàn Mai Mai còn chưa kịp lại, bị Lạc Thần Dật ngăn lại.

      "Sao vừa rồi đánh thức em?" Hàn Mai Mai ngồi xe oán giận với Lạc Thần Dật.

      " phải tại thấy em ngủ ngon, nên mới nỡ gọi em dậy." Khóe miệng Lạc Thần Dật mang theo ý cười .

      Hàn Mai Mai hừ tiếng, nhưng may là trước đó với ông ngoại mừng sinh nhật cùng với Ôn Hân Nghiên, nếu quá muộn có thể về.

      Lạc Thần Dật đưa Hàn Mai Mai đến công ty Hàn thị,d ien d an le qu ydo n.co m, dặn dò: "Trưa nay đến đón em ăn cơm, em được chạy loạn đó."

      Hàn Mai Mai gật đầu cái, sau đó bỏ chạy xuống xe.

      Hàn Mai Mai vào văn phòng, trợ lý Triệu liền theo sau vào.

      "Hàn tổng, đây là tư liệu về trình Khả Hinh thời gian gần đây." Trợ lý Triệu vừa , vừa đưa tài liệu cho Hàn Mai Mai, lại bổ sung thêm: "Trình Khả Hinh ra nước ngoài rồi. tại nhà cửa và cổ phiếu của ta cũng bán..."

      Hàn Mai Mai có chút kinh ngạc, nhưng rất nhanh liền thoải mái, Trình Khả Hinh biết nhà họ Đàm thất thế, ta cũng có chỗ dựa vững chắc, làm quyết định này cũng vì sinh tồn.

      Hàn Mai Mai có chút tò mò hỏi: "Đàm Gia Hi kia?"

      "Đàm Gia Hi tìm Trình Khả Hinh, nhưng người - nhà trống rồi. Mà còn nghe tại tình cảnh của cậu ta cũng tốt cho lắm..."

      Hàn Mai Mai có thể tưởng tượng, Đàm Gia Hi cũng có chút thành tựu gì, chẳng qua mọi người nể mặt ba ta mà thôi, tại ba ta chết, ta có thể làm gì.

      Hàn Mai Mai cũng xen vào chuyện của Trình Khả Hinh nữa, chỉ cần ta xuất trước mặt trêu chọc là được rồi.

      Hàn Mai Mai lại nghĩ đến chuyện khác, đó là thấy điện thoại của nữa, bên trong có thông tin liên hệ của rất nhiều người quan trọng, mất cực kỳ phiền toái.

      nhớ ngày hôm qua đưa di động cho Ôn Hân Nghiên, nghĩ đến việc làm ngày hôm qua của Ôn Hân Nghiên cũng biết gì, trong lòng cũng có chút tức giận, Ôn Hân Nghiên cũng quá tự tiện, làm sao có thể sắp xếp loại chuyện này chứ?

      còn chưa kịp gọi điện thoại cho Ôn Hân Nghiên, Ôn Hân Nghiên gọi điện thoại đến đây trước: "Mai Mai..."

      Ở đầu bên kia điện thoại Ôn Hân Nghiên cẩn thận , chuyện ngày hôm qua, về sau càng nghĩ càng cảm thấy việc làm là thích hợp, cũng chưa có hỏi qua ý kiến của Hàn Mai Mai, suýt nữa tạo thành sai lầm lớn.

      Hàn Mai Mai cũng gì, vẫn còn tức giận với Ôn Hân Nghiên.

      "Mai Mai, cậu đừng tức giận mà. Tớ giải thích với cậu được ? Tớ cũng chỉ muốn cho cậu niềm vui bất ngờ. Tớ biết ra cậu kết giao với Lạc Thần Dật." Ôn Hân Nghiên .

      Hàn Mai Mai hừ tiếng: "Đây phải trọng điểm. Sao trước đó cậu hỏi ý kiến của tớ. Loại chuyện này phải tôi tình nguyện mới tốt sao?" Đối với tình đêm Hàn Mai Mai vẫn cực kỳ phản đối.

      "Tớ phải... Tớ phải... Được rồi, tại tớ biết như thế nào cũng là tớ phải. Cậu vẫn để ý tớ đúng ?" Ôn Hân Nghiên tội nghiệp .

      Hàn Mai Mai bị bộ dạng này của Ôn Hân Nghiên làm cho mềm lòng, nhưng vẫn muốn tha thứ ấy dễ dàng như vậy, phải để cho ấy nhớ lâu chút, dừng chút : "Đúng."

      Ôn Hân Nghiên nghe thấy Hàn Mai Mai đáp lại ,d ie n d an le qu ydo n.co m, lập tức có tinh thần : "Cậu đồng ý tha thứ tớ rồi hả?"

      "Cũng phải, tớ chỉ muốn hỏi di động của tớ ở đâu?" Hàn Mai Mai nhàn nhạt .

      Ôn Hân Nghiên nghe thế có chút mất mác, qua lúc lâu sau lại thêm: "Tớ nhớ tớ đưa cho Tiểu Vân, nếu để tớ hỏi lại."

      "Được."

      Tôn Tiểu Vân cười với đầu bên kia điện thoại: "Đúng vậy, Hân Nghiên, di động Mai Mai ở chỗ tớ. cần phiền phức như vậy, để tớ đưa qua bên đó cũng được. Được, tớ biết rồi. Tớ tốt cho cậu, cậu yên tâm . Mai Mai phải người hẹp hòi như vậy..."

      Cúp điện thoại xong, mặt ta liền khôi phục thành khuôn mặt có biểu cảm gì.

      ta cũng biết vì sao tại trong lòng có tức giận, kìm nén phát ra, ta thấy di động của Hàn Mai Mai càng nhìn càng vừa mắt, ném mạnh di động vào tường.

      "Ầm" tiếng.

      "Sao lại thế này?" Mẹ Tôn nghe thấy tiếng động lập tức chạy vào.

      "Mẹ, có việc gì, di động của con cẩn thận rơi xuống đất thôi." Tôn Tiểu Vân cười , qua nhặt di động lên, màn hình di động xuất những vết nứt rồi.

      "Con cẩn thận chút, đừng nôn nóng như vậy." Trong lòng mẹ Tôn có chút hoài nghi, nhưng gì thêm, tới ngồi bên giường Tôn Tiểu Vân: "Đúng rồi, lần trước con đến nhà họ Lạc, sau đó sao thấy gì nữa. Đứa bé kia tốt sao? Mẹ cũng gặp cậu ta lần, bộ dáng tuấn tú lịch . tại vị trí của ba con còn vững chắc như trước kia nữa, con nên giúp chút việc . Nghe tại trong chính giới nhà họ Lạc cũng rất được hoan nghênh..."

      Tôn Tiểu Vân nghe vậy tự chủ nhíu chặt mày, trong lòng có chút kiên nhẫn: "Mẹ, con biết rồi. Con muốn thay quần áo, chúng ta sắp ra ngoài rồi. Mẹ ra ngoài trước ."

      Mẹ Tôn thấy biểu tình này của Tôn Tiểu Vân cũng biết chuyện này thể gấp. gì thêm liền ra ngoài.

      "Mai Mai, chỗ cậu cũng tệ nha."

      Hàn Mai Mai ngẩng đầu liền thấy Tôn Tiểu Vân cười tươi như hoa đứng ở trước mặt .

      "Tiểu Vân." Hàn Mai Mai có chút ngoài ý muốn sao Tôn Tiểu Vân lại ở chỗ này.

      Tôn Tiểu Vân lung lay di động: "Tớ phụng mệnh đến hoàn thành nhiệm vụ. biết sao điện thoại của cậu lại như thế này, lúc tớ tìm thấy hư hỏng hết. Tớ đành phải mua cái khác để đền cho cậu vậy."

      Hàn Mai Mai cau mày, cầm lấy di động xem xét phen, di động hư hỏng hết, nhưng đáng được ăn mừng nhất chính là, lưu hết số điện thoại di động vào sim.

      "Mai Mai, cậu tức giận chứ. Tớ cũng biết tại sao di động lại như vậy." Tôn Tiểu Vân xin lỗi.

      Hàn Mai Mai thấy Tôn Tiểu Vân như vậy cũng tức giận: " có việc gì."

      Chương 59.1

      Edit: Tuyết Nguyệt Lam


      "Cậu tức giận tốt." Tôn Tiểu Vân vuốt ngực cái, lại thêm: "Mai Mai, cậu cũng biết có đôi khi Hân Nghiên làm việc có vẻ kích thích, có nghĩ nhiều, kỳ cậu ấy cũng chỉ có ý tốt..." Tôn Tiểu Vân còn chưa xong, Hàn Mai Mai ta muốn làm thuyết khách cho Ôn Hân Nghiên.

      Hàn Mai Mai cười nhìn Tôn Tiểu Vân lời nào.

      Tôn Tiểu Vân cũng cực kỳ thức thời chuyển hướng sang đề tài khác, lôi kéo Hàn Mai Mai lại chuyện phiếm hồi. Hàn Mai Mai cũng biết hôm nay ta tới đây có mục đích gì.

      Hàn Mai Mai nhìn đồng hồ, sắp đến giờ ăn cơm trưa.

      "Mai Mai, chúng ta cùng ăn cơm ." Tôn Tiểu Vân cười tít mắt .

      Hàn Mai Mai sửng sốt, trong ba người, tiếp xúc ít nhất chính là Tôn Tiểu Vân, cũng biết vì sao hôm nay Tôn Tiểu Vân lại nhiệt tình như vậy.

      hơi do dự : "Nhưng tớ có hẹn với Thần Dật cùng ăn cơm."

      " đúng lúc, chúng ta cùng ăn cơm ."

      "Mai Mai, chúng ta có thể chưa?" Lạc Thần Dật quen thuộc vào văn phòng.

      nghĩ tới tới lại thấy bên cạnh Hàn Mai Mai còn có người khác, khỏi sửng sốt.

      "Lạc thiếu, xin chào." Tôn Tiểu Vân bày ra tươi cười.

      Lạc Thần Dật có chút ngoài ý muốn, Tôn Tiểu Vân lại ở chỗ này.

      Hàn Mai Mai vội vàng giải thích: "Tiểu Vân vừa lúc đến đây, để cho ấy cùng ăn cơm với chúng ta nha."

      Tôn Tiểu Vân le lưỡi cái, cười khẽ : "Lạc thiếu, tôi quấy rầy hai người nữa. Nếu tại tôi , lại trở thành bóng đèn giữa hai người."

      " cần, cũng đến đây rồi, vậy cùng ăn cơm ." Sao Hàn Mai Mai lại biết xấu hổ mà đuổi người chứ.

      Lạc Thần Dật buồn bực lên tiếng.

      Dọc theo đường Tôn Tiểu Vân vẫn líu ríu chuyện,d ie ndan lequ ydon .co m, Hàn Mai Mai lại đáp chuyện phiếm với ta, Lạc Thần Dật lại gì.

      Lạc Thần Dật chọn tiệm cơm Tây, cực kỳ thích hợp để hai người nhau hẹn hò, tại ba người có chút quái dị.

      Hàn Mai Mai cũng biết hôm nay Lạc Thần Dật xảy ra chuyện gì mà rất ân cần, hồi lau miệng cho , hồi lại cắt thịt bò. Trong lòng đặt dấu chấm hỏi.

      Tôn Tiểu Vân giống như cũng ít , bữa cơm này có vài phần quái dị.

      Cơm nước xong, Tôn Tiểu Vân rầu rĩ : "Mai Mai, cũng đến giờ rồi, tớ phải về đây."

      Hàn Mai Mai suy nghĩ chút, : "Hay cậu cùng bọn tớ. Để Thần Dật đưa cậu về."

      "Đây có tiện ?" Ánh mắt Tôn Tiểu Vân nhìn Lạc Thần Dật hỏi.

      " có gì bất tiện. Đúng lúc tiện đường đến nhà cậu." Hàn Mai Mai thay Lạc Thần Dật đáp.

      Đưa Hàn Mai Mai đến tập đoàn Hàn thị, kế tiếp đưa Tôn Tiểu Vân về.

      Lạc Thần Dật đột nhiên dừng xe ở bên đường, sau đó quay đầu với Tôn Tiểu Vân: "Tôi còn có chuyện khác, tự về ."

      " cái gì?" mặt Tôn Tiểu Vân tràn ngập thể tin.

      Lạc Thần Dật xuống xe, đến cửa xe, mở cửa, hai tay ôm ngực, nâng cằm, lạnh lùng : "Tôn tiểu thư, mời xuống xe."

      "Lạc, Thần, Dật, rốt cuộc có ý tứ gì, vì sao lại đối xử với tôi như vậy? Rôt cuộc tôi có gây thù gì với sao?" Lần này Tôn Tiểu Vân có thể khẳng định Lạc Thần Dật chĩa mũi nhọn vào .

      Lạc Thần Dật tựa tiếu phi tiếu nhìn ta: "Cái này phải hỏi làm chuyện gì thôi?"

      "Rốt cuộc tôi làm sao?" Tôn Tiểu Vân đầu mờ mịt.

      "Ngày thứ hai sau sinh nhật bà Ngụy, chuyện Weibo là do làm." Lạc Thần Dật nhếch miệng .

      " có ý gì? Tôi nghe hiểu." Tôn Tiểu Vân cau mày, vẻ mặt ngây thơ.

      " cần giả ngu. Tôi sớm tra được rồi. Vì sao làm như vậy, tôi có hứng thú, tôi chỉ muốn nhìn thấy mặt ." Giọng điệu của Lạc Thần Dật mang theo vài phần khinh thường .

      Sắc mặt Tôn Tiểu Vân trắng nhợt, ràng lúc ấy ta làm rất cẩn thận, vì sao lại vẫn bị người phát ?

      Lạc Thần Dật thấy ta phản ứng, tươi cười càng sâu: " yên tâm, tôi cho Mai Mai biết."

      Tôn Tiểu Vân nghe thế thở phào nhõm hơi.

      "Nhưng..." Lạc Thần Dật hơi hất mày, giọng lạnh xuống: " phải cách xa Mai Mai chút."

      Móng tay Tôn Tiểu Vân đâm mạnh vào trong thịt,d ie nd an l equ yd on .co m, lặng im tiếng động.

      "Xuống xe , Tôn tiểu thư." Mặt Lạc Thần Dật chút thay đổi .

      Tôn Tiểu Vân trừng mắt nhìn Lạc Thần Dật cái, đành phải xám xịt xuống xe.

      Lạc Thần Dật chút do dự đóng cửa xe, lái xe rời .

      Tôn Tiểu Vân nhìn bóng lưng chiếc xe kia, cắn răng, Lạc, Thần, Dật, dựa vào cái gì mà đối xử với tôi như vậy?

      Tôn Tiểu Vân về đến nhà liền nhốt mình trong phòng.

      "Đứa này làm sao vậy?" Mẹ Tôn oán giận với ba Tôn: "Gần đây tính tình càng ngày càng quái."

      "Còn phải do em chiều quá thành hư sao?"

      Mẹ Tôn trừng mắt nhìn ba Tôn cái, cái gì cũng .

      "Lần trước chuyện nhà họ Lạc sao rồi?" Ba Tôn vừa xem vừa hỏi.

      "Em cũng ." Mẹ Tôn hàm hồ .

      "Em phải thúc giục nó . Tôi rất xem trong đứa nhà họ Lạc."

      Trong đầu Tôn Tiểu Vân vẫn lên biểu tình trào phúng của Lạc Thần Dật, trong lòng càng nghĩ càng cam lòng, ta phát ta hoàn toàn thể tĩnh tâm.

      ta suy nghĩ chút rồi rời giường gọi điện thoại cho Lục Giai Duệ.

      Buổi chiều, Lạc Thần Dật tới đón Hàn Mai Mai cùng về.

      Lúc Hàn Mai Mai xuống xe, Lạc Thần Dật cũng xuống xe theo.

      " xuống làm gì?" Hàn Mai Mai hỏi.

      "Mấy ngày hôm trước ông ngoại có gọi cùng ăn cơm?" Lạc Thần Dật mặt dày .

      "Sao về nhà của mình mà ăn cơm." Hàn Mai Mai hừ tiếng.

      Lạc Thần Dật giống như nghe thấy Hàn Mai Mai vậy.

      Hàn Mai Mai cũng biết tại thể đuổi Lạc Thần Dật về, đành phải dẫn theo cùng về nhà cũ.

      "Con còn biết về nhà nữa sao? Hừ." Ông ngoại Hàn bất mãn .

      "Ông ngoại, phải con với ông rồi sao? Ngày hôm qua con và nhóm Hân Nghiên cùng mừng sinh nhật rồi mà."

      "Con cần giải thích. Ông..." Ông ngoại Hàn còn muốn trách cứ Hàn Mai Mai.

      Lạc Thần Dật theo sau Hàn Mai Mai lên: "Ông ngoại."

      "Tiểu Lạc, sao con lại tới đây?" Ông ngoại Hàn nhìn thấy Lạc Thần Dật biểu tình lập tức thay đổi, cười .

      Hàn Mai Mai thở phào nhõm hơi đồng thời bất mãn trừng mắt nhìn Lạc Thần Dật cái, vì sao đối xử với Lạc Thần Dật còn tốt hơn .
      Last edited by a moderator: 8/9/17
      Phong Vũ Yên, thienbinh2388, fujjko4 others thích bài này.

    4. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 59.2

      Edit: Tuyết Nguyệt Lam


      bàn cơm

      "Mai Mai à, tuổi của con cũng nữa. Sớm tìm bạn trai, rồi gả ." Ông ngoại Hàn lại bắt đầu đề tài này.

      Hàn Mai Mai vội vàng : "Ông ngoại, ông đừng chuyện này nữa. Mau ăn cơm ."

      "Con cần xấu hổ, tiểu Lạc cũng phải người ngoài." Ông ngoại Hàn cười tít mắt , sau đó lại với Lạc Thần Dật : "Có phải Tiểu Lạc?"

      Lạc Thần Dật liếc Hàn Mai Mai cái: "Ông ngoại phải.”

      "Hôm nay vừa lúc, bọn họ đưa cho ông xấp hình. Để cho con lựa chọn xem, gặp mặt người nào trước." Ông ngoại Hàn thấy có người đứng ở phía ông, tâm tình cũng tốt lên.

      Hàn Mai Mai cảm giác được tay Lạc Thần Dật đặt ở lưng , lập tức cứng còng người: "Ông ngoại, cần. Ông cần phải phiền phức như vậy đâu."

      "Cái gì mà cần phải phiền phức. Đây chính là chuyện lớn cả đời, mẹ con cũng ở đây, trừ ông ra còn ai có thể quan tâm cho con. Nếu ngày mai gặp mặt con trai viện trưởng Vương trước . Mới gần đây, ông gặp nó, cực kỳ ngoan, cũng biết tại thế nào rồi..."

      "Ông ngoại, con ăn no rồi, con lên phòng trước đây." Hàn Mai Mai bỏ chạy.

      "Đứa này, mỗi lần đều như vậy, cũng biết khi nào mới có thể lớn đây." Ông ngoại Hàn oán giận với Lạc Thần Dật.

      bao lâu, cửa phòng Hàn Mai Mai bị gõ vang, Hàn Mai Mai tưởng là dì Trương, câu: "Vào ." nghĩ tới người vào lại là Lạc Thần Dật.

      Lạc Thần Dật nghênh ngang vào phòng Hàn Mai Mai.

      " vào đây làm gì?" Hàn Mai Mai khẩn trương .

      "Sao, thể vào sao? Ông ngoại vừa rồi em ăn ít, bảo vào xem em thế nào."

      Hàn Mai Mai nghe được là ông ngoại mới thở phào nhõm hơi.

      Lạc Thần Dật đông sờ tây nhìn giống như rất tò mò vậy.

      " mau ra ngoài cho em ." Hàn Mai Mai nhảy xuống giường đẩy Lạc Thần Dật ra phía cửa.

      cái xoay người trời đất xoay chuyển, Hàn Mai Mai bị Lạc Thần Dật ném lên giường.

      "A!" Hàn Mai Mai lập tức bịt miệng, sợ khiến ông ngoại Hàn chạy qua đây.

      Lạc Thần Dật lấn người lên.

      Hàn Mai Mai khẩn trương nhìn , đây chính là trong nhà nha!

      Lạc Thần Dật lại vân đạm phong khinh, dùng tay cuốn lấy đuôi tóc của Hàn Mai Mai, bàn tay đặt ở ngang hông : "Sao vừa rồi em lại với ông ngoại, ?"

      " cái gì?"

      Lạc Thần Dật biết Hàn Mai Mai quen giả ngu ở trước mặt mình, thẳng: "Sao em với ông ngoại chuyện của chúng ta." Lạc Thần Dật lực đạo tay lại tăng thêm.

      Hàn Mai Mai muốn với ông ngoại Hàn sớm như vậy, bởi vì ông ngoại Hàn nhất định buộc bọn họ nhanh chóng kết hôn.

      Lạc Thần Dật lẳng lặng nhìn Hàn Mai Mai giống như nhất định phải nhận được đáp án vậy.

      "Em mới có vấn đề muốn hỏi ?" Hàn Mai Mai nhìn thẳng Lạc Thần Dật .

      "A...?"

      "Hôm nay ăn cơm với Tiểu Vân, sao giống như có phần là lạ." Hàn Mai Mai hỏi.

      Biểu tình của Lạc Thần Dật trở nên có vài phần nghiêm túc.

      "Tiểu thư, có thể ăn cơm rồi." Dì Trương chạy tới gõ cửa.

      Hàn Mai Mai hoảng sợ, lập tức đẩy ra Lạc Thần Dật nhảy xuống giường.

      Lạc Thần Dật cũng khôi phục thái độ bình thường, bộ nhanh chậm.

      Hàn Mai Mai mở cửa, dì Trương có chút ngoài ý muốn, nghĩ tới Lạc tiên sinh lại ở trong phòng tiểu thư.

      Hàn Mai Mai thấy dì Trương lập tức giải thích: "Là ông ngoại kêu ấy vào đây."

      Dì Trương hiểu .

      "Tiểu Vân, em . Em hẹn ra đây có chuyện gì?" Vẻ mặt Lục Giai Duệ sủng nịch nhìn Tôn Tiểu Vân .

      Tôn Tiểu Vân do dự chút sau đó : ", hình như em thích người."

      Lục Giai Duệ bị chuyện này làm cho hoảng sợ, cho tới nay bọn họ đều biết Tôn Tiểu Vân cực kỳ thích , mà còn có xu hướng vượt qua tình cảm em, khiến có chút bất an, tại nghe thấy Tôn Tiểu Vân thích người khác, trong lòng thở phào nhõm hơi.

      "Đây chính là chuyện tốt, em thích người nào?" Lục Giai Duệ hỏi.

      "Em… Em… Hình như em thích Lạc Thần Dật."

      "Cái gì?" Lục Giai Duệ ít nhiều cũng biết chút về chuyện của Hàn Mai Mai và Lạc Thần Dật, trái đất này đúng là mà.

      "... giúp em được ?"

      Lục Giai Duệ còn chưa kịp tiêu hóa tin tức này, tin tức khác liền đập về phía .

      Lúc làm, Hàn Mai Mai nhận được điện thoại của Lục Giai Duệ cực kỳ ngoài ý muốn,di e nd a nl eq u yd o n.c om, Lục Giai Duệ lâu liên hệ với rồi.

      Hàn Mai Mai đúng hẹn tới nhà hàng mà Lục Giai Duệ hẹn kia.

      " Giai Duệ, biết tìm em tới làm gì?" Hàn Mai Mai thẳng vào vấn đề .

      "Tới, Mai Mai, em uống trà , đây là ngân châm Quân Sơn."(?)

      Người phục vụ bên cạnh châm trà, nghĩ tới, nước trà nóng bị đổ xuống tay Hàn Mai Mai .

      "A."

      Lục Giai Duệ lo lắng chạy tới, nắm tay lên: "Mai Mai, em sao chứ?"

      Chỉ thấy tay đỏ bừng, mặt có bọng nước xuất , nhìn qua có vài phần khiến người ta sợ hãi.

      Người phục vụ kia hoảng sợ đứng ở bên: "Hàn tiểu thư, xin lỗi, tôi cố ý."

      thoáng chốc, quản lí của bọn họ cũng chạy tới, bất an yên nhận lỗi.

      Thái độ Lục Giai Duệ lần này cũng có chút lạnh.

      " Giai Duệ, thôi." Hàn Mai Mai lắc lắc đầu.

      Lục Giai Duệ nhìn Hàn Mai Mai cái, gật đầu, sau đó nâng dậy: ", chúng ta đến bệnh viện."

      "Bác sĩ, thế nào?" Lục Giai Duệ lo lắng hỏi.

      " làm bạn trai sao lại vô tâm đến vậy." Bác sĩ bất mãn : "Làm sao có thể để cho bạn bị nặng như vậy."

      Hàn Mai Mai thấy Lục Giai Duệ phản bác, xấu hổ : "Bác sĩ, ấy phải bạn trai tôi."

      Bác sĩ nâng mắt kính nhìn bọn họ, gì.

      Bác sĩ xử lý đơn giản cho Hàn Mai Mai.

      Lục Giai Duệ lại hỏi: "Bác sĩ, có thể bị lưu lại sẹo hay ."

      Hàn Mai Mai cũng nhìn bác sĩ, con chú ý nhất là vấn đề này.

      Bác sĩ chậm rãi : "Chuyện này cũng xác định được."

      Hàn Mai Mai ra bệnh viện cảm xúc có chút hạ, nghĩ tới sau bữa cơm, lại đụng phải chuyện này.

      Lục Giai Duệ bất giác sờ đầu Hàn Mai Mai: " cần lo lắng, để em bị lưu lại sẹo đâu."

      Hàn Mai Mai cảm thấy động tác này quá mức thân thiết, có chút được tự nhiên né tránh.

      Lục Giai Duệ lại thèm để ý, đột nhiên : "Mai Mai, nhớ lần trước hỏi em có nguyện ý kết giao với hay ."

      Hàn Mai Mai ngẩng đầu nhìn Lục Giai Duệ, tia dự cảm tốt xẹt qua.

      "Lúc ấy em chúng ta thích hợp, sau khi trở về suy nghĩ, ngược lại cảm thấy chúng ta cực kỳ thích hợp. Bất luận là từ gia thế, hay tất cả chuyện khác. Mai Mai, nghĩ có phải cho em ảo giác hay , biết em thích trưởng bối sắp đặt hôn nhân, kỳ phối hợp như vậy cũng là bởi vì thích em..."

      Vẻ mặt Hàn Mai Mai kinh ngạc nhìn Lục Giai Duệ, ngờ Lục Giai Duệ lại như vậy: " Giai Duệ, em có người trong lòng rồi."

      Lục Giai Duệ nghe thấy Hàn Mai Mai trả lời như trực tiếp vậy, trong lòng trận mất mác.

      Sau khi Lục Giai Duệ đưa Hàn Mai Mai về, mặt trầm xuống, lấy điện thoại ra.

      "Tiểu Vân, vì sao em phải làm như vậy."

      "Rốt cuộc sao lại thế này?"

      Lạc Thần Dật nghe được tiếng gần thét của Lạc Vĩ Kỳ ở đầu bên kia điện thoại. lập tức đưa điện thoại ra xa: "Ông lại làm sao vậy?"

      "Tao làm sao vậy? Tao còn chưa hỏi đấy. Đứa bé nhà họ Tôn phải rất tốt sao? Mày chướng mắt con người ta ở chỗ nào." Lạc Vĩ Kỳ tức giận quát.

      "Chuyện của tôi, ông cần phải quản. Tôi có người trong lòng rồi."

      Lạc Vĩ Kỳ sửng sốt, đây là lần đầu tiên nghe thấy Lạc Thần Dật trả lời trực tiếp vấn đề của ông như vậy: "Là ai?"

      "Hàn Mai Mai." Lạc Thần Dật chút do dự hồi đáp.

      Lạc Vĩ Kỳ trầm mặc, đương nhiên ông biết Hàn Mai Mai là ai, vốn đứa bé nhà họ Hàn kia cũng là lựa chọn tốt, nhưng so với Tôn Tiểu Vân vẫn kém chút. như thế nào người trong nhà Tôn Tiểu Vân đều làm quan. Căn cơ chính trị cũng rất sâu, nếu có thể kết thành thân gia với nhà bọn họ, đối với Lạc thị trăm lợi hại.

      Sau khi Lạc Thần Dật cúp điện thoại nhận được tin nhắn, nhìn động tác thân mật của hai người ảnh chụp, mày của càng nhíu chặt hơn.
      Jin292, Phong Vũ Yên, Tôm Thỏ4 others thích bài này.

    5. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 60

      Edit: Tuyết Nguyệt Lam

      Đúng lúc này, ba Tôn gọi điện thoại đến.

      "Chú Tôn, xin chào. Đúng vậy... Gặp mặt?" mặt Lạc Thần Dật mang theo ý cười nhợt nhạt, ngón trỏ bấy giác gõ bàn.

      "Thần Dật, gần đây cháu bề bộn nhiều việc lắm sao?" Tôn Đạt Hưng nhanh chậm , tại vị trí của ông ta cũng ngồi mười mấy năm, ít nhiều cũng có cái giá, giọng điệu khi chuyện tự nhiên có chút giận tự uy.

      Lạc Thần Dật yên tĩnh nghe điện thoại, ý cười càng sâu: "Chú Tôn hẹn, đương nhiên cháu có. Vậy ngày mai. Ở Bích Hải, được, cháu mời."

      "Chú Tôn, xin chào. Đúng vậy. Gặp mặt sao? Quả lâu ăn cơm với chú. Ngày mai,..."

      Sau khi ba Tôn cúp điện thoại, nhìn Tôn Tiểu Vân cái: "Lần này ba tạo cơ hội cho con. Lần sau con nên dựa vào chính mình."

      "Cảm ơn ba." Tôn Tiểu Vân vui vẻ cười, hôn ba Tôn cái, vui vẻ chạy lên lầu chọn quần áo.

      Hàn Mai Mai bước tiến vào cửa nhà, dì Trương liền chú ý tới tay Hàn Mai Mai bị thương.

      "Ôi, tiểu thư, sao tay lại thành như vậy?" Giọng dì Trương hô to gọi rất nhanh khiến cho ông ngoại Hàn chú ý.

      Ông ngoại Hàn chống gậy từng bước tới, ánh mắt rơi vào tay , nghiêm mặt hỏi: "Sao tay con lại thế này?"

      "Ông ngoại, tại con cẩn thận mới như vậy. Mọi người cần lo lắng, cũng quá nghiêm trọng..." Kỳ trong lòng Hàn Mai Mai cũng cực kỳ bất đắc dĩ, gần đây tại sao bản thân lại xui xẻo như vậy, ăn bữa cơm thôi mà cũng đụng phải loại chuyện này.

      "Như vậy mà vẫn còn nghiêm trọng, tiểu thư, tự nhìn tay của mình xem..." Dì Trương đau lòng .

      Sắc mặt ông ngoại Hàn cũng có chút khó coi.

      "Con đến bệnh viện, bác sĩ có vấn đề gì rất nhanh khỏi." Hàn Mai Mai cười .

      Nhưng sắc mặt ông ngoại Hàn vẫn lại hòa hoãn: "Con cứ bất cẩn như vậy làm sao ông có thể yên tâm cho được."

      Hàn Mai Mai có chút chột dạ, dám cãi lại.

      "Sau này nếu ông rồi, chỉ còn mình con phải sao bây giờ. Bây giờ ông còn sống, con mau chóng tìm người khiến ông yên tâm rồi gả . Sau khi ông chết còn có người quản con. Trong tuần này con hãy xem mắt ."

      "Ông ngoại, ông gì vậy? Ông ..." Hàn Mai Mai lập tức khẩn trương .

      " cho phép cãi lại. Ông sắp xếp ổn thỏa cho con." Ông ngoại Hàn nghiêm mặt .

      "Ông ngoại, cần mà!" Hàn Mai Mai kêu rên.

      Ông ngoại Hàn mắt điếc tai ngơ.

      Ngày hôm sau, Lạc Thần Dật đúng hẹn đến chỗ Bích Hải, ba Tôn cũng ngồi chờ ở đó rồi.

      Hai người chuyện phiếm được bao lâu, ba Tôn nhìn Lạc Thần Dật, tiếp điện thoại: "Ba ở Bích Hải. Con vừa dạo phố về hả. Nếu con về ... Được rồi... Cũng được, vậy con qua đây ."

      Ba Tôn cúp điện thoại, cười với Lạc Thần Dật: "Là con của chú, Tôn Tiểu Vân. Chắc cháu gặp nó rồi."

      Lạc Thần Dật cười cười, đúng như dự đoán.

      bao lâu ba Tôn ra đón Tôn Tiểu Vân vào.

      "Thần Dật, chắc cháu gặp nó rồi." Ba Tôn cười .

      Tôn Tiểu Vân đẩy ba ta cái: "Ba, ba quên rồi sao, lần trước con còn đến thăm chú Lạc mà."

      Lạc Thần Dật liếc Tôn Tiểu Vân cái: "Đương nhiên là gặp Tôn tiểu thư."

      Tôn Tiểu Vân nghe được những lời này của Lạc Thần Dật, trong lòng vui vẻ. Tự ta còn cảm thấy ta bị coi thường, biết Lạc Thần Dật muốn gặp mình, ta vẫn liều mạng muốn xuất trước mặt , để có thể liếc nhìn ta cái.

      "Ô kìa, Lạc thiếu, Tôn tiểu thư. Hai đứa cũng quá khách khí rồi. Tiểu Vân, con cứ gọi là Thần Dật là được rồi. Thần Dật, cháu cứ gọi con bé là Tiểu Vân ." Ba Tôn cười tít mắt .

      Lạc Thần Dật cười cười tiếp.

      Rất nhanh ba người liền ngồi xuống, Lạc Thần Dật lại khí định thần nhàn.

      Ba Tôn phụ bắt đầu dẫn dắt vào vấn đề: "Thần Dật, tuổi của hai đứa cũng còn . Cũng nhiều điểm chung.”

      "Ba, ba làm gì vậy?" Vẻ mặt Tôn Tiểu Vân thẹn thùng .

      Ba Tôn nghiêm túc : "Con đừng chen vào. Chuyện kia, Thần Dật, gạt cháu, chú cũng chỉ có đứa con này, tính tình có chút kiêu căng, nhưng con người lại cực kỳ thiện lương có hiểu biết..."

      Tôn Tiểu Vân cúi đầu lời nào, dựng thẳng lỗ tai nghe bọn họ chuyện.

      Lạc Thần Dật từ từ mở miệng : "Chuyện này đương nhiên cháu biết, nếu Mai Mai nhà cháu trở thành bạn tốt với Tôn tiểu thư." Lạc Thần Dật đến hai chứ "bạn tốt" cố ý liếc nhìn Tôn Tiểu Vân cái.

      Cuối cùng ba Tôn phụ vẫn cay như gừng già, nghe thế cái mặt chỉ ngừng trong nháy mắt, rất nhanh cười : "Thần Dật, cháu cũng có bạn , sao chú lại biết. Mai Mai? Là Hàn Mai Mai sao?"

      Lạc Thần Dật gật gật đầu: "Chuyện này Tôn tiểu thư phải biết sao?"

      Mặt Tôn Miểu Vân rất khó coi, vốn muốn lấy thân phận của ba, để tạo áp lực cho Lạc Thần Dật, mặc kệ như thế nào, điểm này cũng bại bởi Hàn Mai Mai. Dựa vào cái gì đối với Hàn Mai Mai có thể tinh tế tỉ mỉ, đối với lại là bộ dáng tránh còn kịp.

      Mà vẻ mặt ba Tôn lại là xấu hổ, vì chuyện này ông phải bày ra nét mặt già nua, nghĩ tới bây giờ lại như vậy, trong lòng có chút trách cứ con , ràng Lạc Thần Dật có bạn ,d ie n d a nl e qu y do n.c o m, mà nó còn biết rồi, vì sao hôm nay lại khuyến khích ông tới ăn bữa cơm này, nhưng may mà chưa ra câu kia, còn mặt mũi nào mà gặp người khác.

      Tôn Tiểu Vân nhìn Lạc Thần Dật đẹp trai, cảm giác trong lòng cực kỳ phức tạp.

      "Chú Tôn, cháu còn có chuyện. Vậy cháu trước. Bữa cơm này cháu mời, hai người cứ ăn từ từ." Lạc Thần Dật lau miệng .

      "Được." Ba Tôn ngượng ngùng .

      Lạc Thần Dật ra ngoài bao lâu, Tôn Tiểu Vân liền duổi theo.

      "Lạc, Thần, Dật, đứng lại đó cho tôi." Tôn Tiểu Vân la lớn với bóng lưng của Lạc Thần Dật.

      Chân Lạc Thần Dật có ý muốn dừng lại.

      Tôn Tiểu Vân thở hồng hộc đuổi theo ngăn Lạc Thần Dật lại: "Rốt cuộc tôi kém Hàn Mai Mai ở điểm nào, luận gia thế, luận diện mạo, tôi có điểm nào thua ta?"

      Lạc Thần Dật thấy này ta tự cho là phải, cười trào phúng : "Vậy sao? Có quan hệ với tôi sao?"

      Tôn Tiểu Vân bị nghẹn, trong lòng ta cố kìm nén, ta cũng biết rốt cuộc ta tức cái gì.

      Lạc Thần Dật chán ghét nhìn Tôn Tiểu Vân cái: " thích tôi đấy chứ?"

      Tôn Tiểu Vân bị hoảng sợ, làm sao có thể thích ta, chỉ tức giận mà thôi, lớn tiếng : " vớ vẩn cái gì đó."

      " phải tốt. Đừng để bị tôi phát làm gì mờ ám, tôi bỏ qua cho đâu." Giọng Lạc Thần Dật lộ ra cỗ trầm, khiến Tôn Tiểu Vân ớn lạnh.

      Ngay lúc Tôn Tiểu Vân bị hù sợ, Lạc Thần Dật xa rồi.

      Thời gian cơn trưa, bị cha con nhà họ Tôn làm hỏng hết, Lạc Thần Dật quyết định thừa dịp lúc này tìm Hàn Mai Mai.

      vừa đến bên ngoài cửa văn phòng của Hàn Mai Mai liền nghe thấy bên trong có giọng của chàng trai trẻ tuổi.
      Jin292, Phong Vũ Yên, Trâu3 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :