1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Nhật ký dưỡng thành Thừa tướng - Văn Đàn (chương 51)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Hitsuji

      Hitsuji Well-Known Member

      Bài viết:
      212
      Được thích:
      1,609
      Gửi lời chào đến tất cả các nàng!

      Trước hết có vài việc ta trước kẻo lại mắc phải nữa.

      Lý do vì sao ta mãi tham gia trở editor của Cungquanghang: do cái tính nghệ sĩ, vui làm buồn nghỉ, làm kiểu có cơn. Hứng lên làm, hứng tạm nghỉ đợi hứng về làm tiếp.

      Cái nữa là ta lười, cực lười, tìm kiếm đồng minh là em Bé Muỗi, tóm lại chỉ có 2 người đốc thúc nhau, nếu bên này đứng bên kia cũng nhân dịp nghỉ dài hạn ăn theo.

      Ta cũng lười trả lời comment luôn. Nhất là những comment liên quan đến truyện, vì truyện phải ta viết (trả lời kiểu gì bây giờ).

      Tóm lại:

      Nếu các nàng thấy ta đăng truyện chỉ có mấy nguyên nhân sau:

      - Bận làm: ta làm, tới chừng vào thời điểm chạy dự án bận ná thở.

      - Bận chơi game: Ta mê game lắm. Dạo này bỏ thói xấu nạp tiền nên chỉ cần ta lọt top 20, 50 là nghỉ à. hà hà. Thường 1 trò hay 1 server mới ta chơi trong khoảng 1~2 tháng. bỏ khi lọt top hoặc tay bắt đầu xuất triệu chứng đau.

      - Mất hứng: Cái này khá nghiêm trọng, thường là ta rơi vào trong tình trạng hứng thú làm cái gì đó rồi bỏ luôn những thứ khác. Cái này chập chờn lắm. Ví dụ có thời gian ta hứng thú móc áo, móc áo xong ta tự tìm thú vui mới. Móc áo tốn khoảng 2~3 tuần tùy loại.

      * Comt: Như , ta lười trả lời, cực kỳ lười và thú là ta cũng chẳng muốn trả lời. Nhất là những câu xung quanh nội dung/nhân vật truyện. Ta biết các nàng thích thảo luận về truyện nhưng ta . Nên nếu thấy ta trả lời vui lòng bỏ qua nhé.

      * Tiến độ: phụ thuộc vào hoàn cảnh xung quanh. rất vui nếu có bạn đồng hành. Đại khái ta tự biết thân phận làm chương tiếp theo khi chương trước - bạn đồng hành làm - được đăng.

      Cho nên nếu ai có hứng thú tham gia liên hệ ta nhé.

      FB: Hitsuji Hitsuji

      Mọi thắc mắc góp ý, đăng ký hỗ trợ vui lòng nhắn trong trong vòng 7 ngày kể từ ngày đăng bài này. Nếu ta có thể thay đổi/sửa chữa ta cố gắng làm. Ta trả lời những lời nhắn dạng như cám ơn, cố lên ... đâu nhé.
      Trường hợp ném đá gạch tùy tâm trạng, vui mình lấy xây nhà xây cửa, bực ném lại mấy hồi. Hên xui .

      Vậy thôi. Chúc các nàng cuối tuần vui vẻ.

      PS: Nay mới dám Aeon mà nó khai trương từ tuần trước. 1 lèo 5 tiếng chưa kể thời gian chạy xe với sắm sửa linh tinh, mỏi chân người mệt nên tâm trạng hơi bình thường (ra khỏi nhà hồi 14g mà về nhà lúc 21g nên hơi đuối, viết mấy câu cũng chuối).

      À, trường hợp thấy lỗi edit cứ nhắn lại để ta biết ta sửa. Cái này thuộc những trường hợp . Vậy nhé. Chúc các nàng ngủ ngon.
      omomatic00, Du Khương, Lim-040314 others thích bài này.

    2. Tịch Vũ

      Tịch Vũ Member

      Bài viết:
      21
      Được thích:
      69
      Này k phải thể loại incest vậy là 1 trong 2 ko phải cháu ruột của lão thái thái rồi nhỉ? 2 ng muốn ở bên nhau chắc cũng phải sóng gió 1 hồi :th_96:
      Bé Muỗi dễ thươngMinh Hồng thích bài này.

    3. Hitsuji

      Hitsuji Well-Known Member

      Bài viết:
      212
      Được thích:
      1,609
      Chương 43

      [​IMG]
      La lão thái thái ngồi ngay ngắn niệm kinh trong Phật đường .

      Phật đường này cực kì thanh tịnh, trong viện có cây hoàng cát to bằng hai người ôm, bóng cây che gần nửa sân. Dọc theo hành lang, từ cửa sổ có thể nhìn thấy hồ sen bên ngoài, là mùa sen tàn. Ánh sáng nhè xuyên qua tán lá cây hoàng cát nhảy nhót bàn đá.

      Trong Phật đường tràn ngập hương khói, kim thân Phật Tổ Thích Ca Mâu Ni đặt chính giữa phòng, La lão thái thái ngồi xếp bằng bồ đoàn, hai tay chắp lại hai mắt nhắm nghiền.

      Trịnh ma ma đến.

      La lão thái thái mở mắt ra, thản nhiên : "Từ ma ma, đóng cửa lại."

      La lão thái thái để Trịnh ma ma dìu bà đứng lên, ngồi xuống ghế thái sư bên cạnh, rồi để Trịnh ma ma cũng ngồi xuống. Phật châu trong tay càng xoay xoay ngừng, ngữ khí lạnh nhạt: "Ta cứ hi vọng ngươi thay đổi chủ ý, ngờ ngươi lại kiên quyết đến thế này."

      Trịnh ma ma im lặng gì.

      La lão thái thái nhàng : "Ta luôn luôn nghi hoặc, vì sao ngươi với Nghi Ninh ngươi rời là vì bảo vệ nó?"

      Trịnh ma ma nghe đến đó ngẩng phắt đầu, làm sao La lão thái thái lại biết? Bà lập tức : "Lão thái thái, ta......"

      La lão thái thái lắc lắc đầu ra hiệu bà khoan , còn bà lại tiếp: "Chuyện ta nghi ngờ nhiều lắm, Minh Lan luôn khoẻ mạnh, làm sao có thể chỉ bởi vì tâm bệnh mà chết. Sau khi Minh Lan chết, mấy người các ngươi hầu hạ nàng từng người từng người lại , hai đại a đầu gả đến Sơn Đông, ngươi trở về Bảo Định. Chỉ còn lại mỗi Tuệ nhi và Nghi Ninh, Tuệ nhi lúc đó cũng mới mười tuổi, là hết lòng hết dạ mà......"

      "Nhưng giờ ta thấy như vậy." La lão thái thái tiếp tục , "Thanh Cừ là ngươi nuôi lớn, tính tình lại hoàn toàn hợp với ngươi. Ngươi vô cùng thương nàng, đến cả y thuật bản thân mình cũng tự tay dạy nàng. Nếu ngươi quyết tâm tàn nhẫn với Nghi Ninh, làm sao có thể giữ nàng lại chứ?"

      Trịnh ma ma siết chặt nắm tay.

      Bà ta thản nhiên : "Lão thái thái, việc này cần gì phải tìm tận nguồn cơn......"

      "Ta sao lại tìm tận nguồn cơn cho được!" La lão thái thái nghiêm giọng, trong mắt có nước mắt, "Hôm nay là ngày giỗ Minh Lan. Năm đó là ta thay Thành Chương cầu hôn Minh Lan, khi đó Cố lão phu nhân với ta, nàng chỉ có nữ nhi như vậy, cả nhà thương như bảo bối. Bảo ta đừng khiến nàng uất ức, ta miệng đồng ý, kết quả nàng gả đến mà về sau Thành Chương lại làm ra việc như vậy. Lòng ta áy náy nhiều năm, nay ta còn có thể sống được bao năm? Nếu ngươi lại muốn giấu ta, tức là muốn ta chết cũng cam lòng sao?"

      quá nhanh, sau đó ho mãi.

      Từ lúc Nghi Ninh gặp chuyện , mấy tháng này bà tiêu hao quá nhiều tinh lực. Từng người bọn họ đều khiến bà thất vọng, La Thành Chương, Trần thị, Trịnh ma ma, La lão thái thái cảm thấy thân thể của mình nhanh chóng kiệt quệ, bà biết liệu còn có thể chống đỡ được bao lâu!

      "Ngươi muốn che chở Nghi Ninh? Ta muốn che chở nó à?" La lão thái thái , "Lúc Minh Lan chết nó mới nửa tuổi, là tay ta nuôi nó lớn. Mấy tháng trước nó rơi xuống nước thiếu chút nữa chết, ta muốn theo nó luôn rồi. Nghi Ninh cùng lắm chỉ là đứa bé, mấy năm nay nếu phải ta che chở, nàng với Lâm Hải Như sao có thể đấu nổi Kiều di nương? Ngươi luôn miệng là ngươi là che chở nó, lúc Nghi Ninh sắp chết nhanh ngươi ở nơi nào! Lúc nó sốt cao kêu khó chịu ngươi ở nơi nào!"

      Bà nhìn thẳng Trịnh ma ma: "Ta đoán tới đoán lui, cũng chỉ có thể đoán nguyên nhân ở người Nghi Ninh. Minh Lan chết, ngươi phải chỉ có thể là vì Nghi Ninh. Ngươi chỉ cần trả lời ta có phải hay !"

      Trịnh ma ma nghe vậy chóp mũi chua xót, nước mắt bất giác chảy ra. Bà đến bên người La lão thái thái nắm tay bà, ngữ khí cũng dồn dập: "Lão thái thái! Nô tì khó chịu trong lòng, nhưng nô tì còn cách nào khác! Ngài thương tiểu thư nhiều năm như vậy, nô tì làm sao có thể ra."

      La lão thái thái khỏi ngẩn ra.

      "Ngài thương tiểu thư bao nhiêu?" Trịnh ma ma tiếp tục , "Nếu như là đứa khác, ngài thương nàng ys cũng thế này sao?"

      La lão thái thái nhìn Trịnh ma ma, bà hít hơi sâu. Dường như bà ý thức được Trịnh ma ma muốn gì.

      Việc này là quá vớ vẩn, thế cho nên bà cũng dám đoán như vậy.

      "Nếu ngài muốn nghe, ta đây liền cho ngài nghe vậy." Trịnh ma ma lau khô nước mắt, bà tiếp tục , "Nếu ngài muốn biết, ta liền cho ngài biết. Cho dù lập tức ngài cần tiểu thư, cái đó có gì quan trọng đâu!"

      Trịnh ma ma như đột nhiên hạ quyết tâm.

      "Ngài nếu cần tiểu thư, nô tì liền mang nàng quay về Bảo Định. Cho dù có cẩm y ngọc thực như La gia, nhưng tốt xấu cũng là nhà người thà, về sau gả cho con nhà viên ngoại thôn quê nào đó. Cả đời này cũng bình bình an an, nàng là đứa của Nhị phu nhân, nô tì bỏ mặc nàng......"

      "Trịnh Dung!" La lão thái thái cắt ngang lời của bà ta, bà chưa bao giờ gọi thẳng tên Trịnh ma ma. Bà nắm chặt tay Trịnh ma ma, môi khẽ mấp máy, "Ngươi...... Ngươi đây là có ý gì? Vì sao ta cần Mi tiểu nhi!"

      Trịnh ma ma hít sâu hơi, bà đứng thẳng người.

      "Nô tì mang chuyện này vào trong quan tài, hôm nay với lão thái thái, lòng nô tì bình lặng rồi." Trịnh ma ma , " biết lão thái thái còn có nhớ hay , năm đó khi Lục tiểu thư tròn tuổi, Nhị phu nhân thưởng Lục tiểu thư hai tiểu nha đầu hầu hạ nàng."

      La lão thái thái nắm tay bà ta buông ra chút nào, Trịnh ma ma lại tiếp tục : "Sau này phát người Lục tiểu thư có vết bầm, Kiều di nương ôm Lục tiểu thư đến chỗ ngài khóc lóc, là hai tiểu nha đầu này làm Lục tiểu thư bị thương. Khi đó Nhị lão gia nghe xong rất tức giận, ngài nghe Kiều di nương , lại cũng có lòng nghi ngờ Nhị phu nhân. Nhị phu nhân thấy ngài có vài phần nghi ngờ, liền tự tay bán hai tiểu nha đầu kia, đau lòng muốn chết, lại tránh vào trong chùa......"

      Cả người La lão thái thái có chút cứng ngắc.

      "Chùa luôn luôn thanh tịnh, có đêm bỗng có tặc nhân vào. Bọn nô tì cũng biết người đó là ai, chỉ là có chút võ công, bộ dạng cũng khá là tuấn tú, bắt Nhị phu nhân ." Trịnh ma ma về chuyện lúc ban đầu, ngữ khí dần bình tĩnh lại, "Khi đó hộ vệ La gia đều tăng cường cho đại phòng và Kiều di nương, hộ vệ chúng ta mang đến chùa chẳng qua có ba người, đều phải là đối thủ nam tử này. là chỉ mượn Nhị phu nhân dùng chút, làm Nhị phu nhân bị thương."

      "Quả chừng nửa tháng sau thả Nhị phu nhân trở về, chúng ta dám lại ở lâu, vội vàng mang phu nhân trở lại. Khi đó thoạt nhìn phu nhân cũng có gì khác thường......" Trịnh ma ma cười khổ tiếng, "Nhưng mấy tháng sau, Nhị phu nhân có thai. Mấy người nô tì cũng vui vì Nhị phu nhân lại mang thai, nào biết đâu rằng đầu mối trong đó."

      "Nhị phu nhân càng ngày càng buồn bực vui, ăn ngon ngủ yên, mãi nên tâm bệnh." Trịnh ma ma thấy sắc mặt La lão thái thái càng ngày càng tái nhợt, chậm rãi , "Nô tì truy hỏi nhiều lần Nhị phu nhân mới chân tướng. Nhị phu nhân bản thân mình vốn chẳng còn có ý muốn sống tiếp...... Chính là nàng mang đứa bé. Trẻ vô tội! Nếu phải với mẹ quá tàn nhẫn."

      La lão thái thái nhắm hai mắt lại.

      "Nhị phu nhân sinh đứa xong tâm bệnh càng ngày càng nặng, với Nhị gia vừa là áy náy lại tuyệt vọng, cứ như vậy mà . Ta và mấy người biết chân tướng mới rời khỏi La gia. Chỉ cần chúng ta , đời có kẻ nào biết. Kia Mi tiểu nhi vẫn là tiểu thư La gia, cuộc sống rất tốt. có ai dám khinh thường nàng, cũng có kẻ nào tiếp tục làm Minh Lan thương tổn......"

      Trịnh ma ma nhìn thẳng La lão thái thái, cuối cùng bà cũng hết rồi.

      Cả người La lão thái thái run rẩy, nước mắt chảy mãi: "Là ta làm hại nàng...... Ngươi nên trách ta! Ngươi nên trách ta."

      Bà luôn cảm thấy La Thành Chương có lỗi nhất với Minh Lan, kỳ bà cũng đúng.

      ràng bà từng với Cố lão phu nhân, che chở Minh Lan tốt, nhưng Minh Lan ở La gia tốt!

      "Lão thái thái, nếu ngài giờ cần Nghi Ninh nữa, nô tì lập tức mang nàng ngày." Trịnh ma ma câu cuối cùng.

      La lão thái thái ngẩng đầu, từng chữ từng chữ: "Nghi Ninh là đứa ta nuôi lớn, là cháu của ta. cho ngươi mang nó , tự mình ngươi , càng xa càng tốt, đừng bao giờ trở về."

      La gia nợ Minh Lan, Nghi Ninh chính là tiểu thư La gia, ai dám nàng phải!

      Nghi Ninh chính là cháu bà, nếu phải bởi vì bà và La Thành Chương, làm sao có thể tạo ra oan nghiệt này!

      Trịnh ma ma hít sâu hơi, chẳng qua bà cũng đánh cược mà thôi. La lão thái thái vốn cần biết việc này, nhưng nhìn thấy La lão thái thái tốt với Nghi Ninh, đột nhiên bà thay đổi cách nhìn, bà những lời này cho La lão thái thái nghe.

      Bà chưa bao giờ nghĩ tới việc mang Nghi Ninh theo bà, La gia có lỗi với Minh Lan, vì sao Nghi Ninh phải . theo bà đến nông trang chẳng phải là hại nàng. Đồ cưới Minh Lan để lại đều còn ở trong chi thứ hai, trưởng tỷ nàng cũng còn sống, nàng cần phải .

      Trịnh ma ma giọng : "Ta giữ Thanh Cừ lại, chẳng qua là tính tình nó hơi quá. Ai tốt với nó tốt gấp bội người ta, huống hồ, nó cũng biết gì..... Lão thái thái, lần này nô tì cáo từ, ngài đừng ngăn cản nữa."

      Bà hành lễ lui ra.

      La lão thái thái đứng lên, nhìn Trịnh ma ma rời khỏi Phật đường .

      La lão thái thái nhìn Phật Tổ trong Phật đường , mặt Phật Tổ mỉm cười mang từ bi mà thương hại, đột nhiên bà có cảm giác thở nổi. Bà vốn tưởng rằng, vốn tưởng rằng bà có lỗi...... La lão thái thái bất giác quỳ xuống tấm bồ đoàn, khóc thảm thiết, giọng ấm ách: "Minh Lan, con nên trách ta! Phải trách ta......"

      Bà luôn cảm thấy mình lợi hại, nuôi được hai người con tiến sĩ. Ai ngờ khi về già, người lại phạm sai lầm. Dáng vẻ La gia nay là bà mong muốn, nhưng nay bà lại thất vọng......

      La lão thái thái quỳ bồ đoàn, đột nhiên cảm thấy đầu đau nhức, hoa mắt. Bà chống người đứng lên, nhưng căn bản khống chế được mình, mới vừa được hai bước liền té ngã.

      Nha đầu ngoài cửa nghe được động tĩnh, vội vàng đẩy cửa bước vào. Nhìn thấy La lão thái thái té mặt đất, bị dọa sợ lập tức đến dìu.

      "Lão thái thái! Ngài sao thế!" La lão thái thái muốn vịn nàng nhưng vịn nổi, hai mắt nhìn ngơ ngác phía trước tiền phương, cũng lời nào. Nàng sợ tới mức tay chân phát lạnh, giọng cũng thay đổi, hô to ngoài cửa, "Từ ma ma, bà mau vào, lão thái thái té ngã!"

      Tác giả có chuyện muốn : Vừa rồi vị độc giả chửi bới @ Tôi... rất đau lòng, tác giả là người có trái tim bằng thủy tinh, chửi bới cần @ Tác giả khóc ~~ Yên lặng rời tốt sao QAQ Tác giả nhìn thấy thương tâm

      Hết chương 43 - Hitsuji
      Laica, bornthisway011091, Nhi Huỳnh37 others thích bài này.

    4. 251XYZ

      251XYZ New Member

      Bài viết:
      4
      Được thích:
      2
      muốn biết danh tính của người mang mẹ NN thực k thích chút nào!!!
      ba mươi mấy chương rồi vẫn chưa có JQ, hóng~~~~~

    5. Minh Hồng

      Minh Hồng Member

      Bài viết:
      60
      Được thích:
      76

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :