1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

[Xuyên Không] Tiểu bạch thỏ Vương phi: Ác bá Vương gia, cút!!!!! (C153) Hoàn

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. quỳnhpinky

      quỳnhpinky Well-Known Member

      Bài viết:
      1,480
      Được thích:
      1,204
      nữ chính vô địch.

    2. Isis Nguyễn

      Isis Nguyễn Well-Known Member

      Bài viết:
      82
      Được thích:
      1,022
      115. nhàng linh hoạt phản kích

      Phạm Trang
      Beta: Isis Nguyễn


      Cái gọi là gặp mặt trong hoàng cung kỳ là mượn việc yến tiệc mừng thọ lão hoàng đế để sứ giả các quốc gia tại hậu viện hoàng cung mở yến tiệc .

      Coi như là cơ hội trao đổi tình cảm với nhau.

      lâu sau cử hành đại yến ban ngày, thái tử điện hạ tự thân đến mời tất cả sứ giả. Hoàng tử cũng rối rít trình diện, nhưng có người duy nhất mang theo nữ quyến tới đây là Hoàng Phủ Nam Ninh. Đoàn người kể từ khi xuất bắt đầu làm cho mọi người chú ý. Huống chi mấy ngày trước, chuyện còn mồn ngay trước mắt. Nên khi thấy bọn họ xuất , có người bắt đầu xì xào bàn tán bên này.

      Hoàng Phủ Nam Ninh tất nhiên là cảm thấy gì cả, vẫn ngẩng đầu ưỡn ngực về phía trước.

      Hạ Mộng cùng Nam Vân công chúa đều cúi đầu làm tròn bổn phận tiểu nữ nhân nhu thuận mềm mại. Nhưng Nam Vân công chúa lại có hơi bất đồng, nàng vừa tiến đến liền bắt đầu hết nhìn đông tới nhìn tây, xem xong rồi nàng nhịn được đẩy đẩy Hạ Mộng: "Tứ tẩu bọn họ đều ngó tẩu xem thế nào đấy!"

      nhảm, chuyện mấy ngày trước xảy ra còn nóng hổi. tại lại gặp được nàng, những người này đương nhiên đều coi nàng như nhân vật truyền kỳ rồi.

      Khóe miệng giật , Hạ Mộng giọng : "Có lời gì lát sau."

      "A". Ngoan ngoãn ngậm miệng, Nam Vân công chúa cúi đầu bước tiếp theo sau Hoàng Phủ Nam Ninh.

      "Ha ha… Minh Vương gia, các ngươi rốt cuộc tới. Chúng ta chờ các vị lâu." Khi bọn họ xuất , thái tử điện hạ liền chủ động tiến lên chào đón.

      Hoàng Phủ Nam Ninh hơi gật đầu: "Vương phi của bản vương tay bị tổn thương còn chưa khỏe, nên nàng dùng thuốc xong mới ra cửa."

      "A! ra là vậy!" Vội vàng gật đầu, thái tử điện hạ nhìn lại hướng Hạ Mộng bên này. "Minh Vương phi, Nam Vân công chúa các người ở chỗ này quen chưa?"

      Hạ Mộng lập tức mỉm cười đáp: "Đa tạ thái tử điện hạ quan tâm, cũng tệ lắm."

      "Vậy là tốt rồi." Gật gật đầu, ánh mắt thái tử điện hạ lại rơi người Hạ Mộng. "Vài ngày gặp cũng biết vết thương người Minh Vương Phi đỡ chưa?"

      "Khá hơn nhiều, cám ơn thái tử điện hạ quan tâm."

      "Ừ! Khá hơn nhiều là tốt rồi." mặt nặn ra nụ cười, ánh mắt thái tử điện hạ người nàng mới lưu luyến rời .

      Lông mày Hạ Mộng nhịn được nhăn lại, - - Nam nhân này làm gì, nàng có cái gì đáng giá phải quan sát à?

      Thái tử điện hạ tiếp tục cười, lập tức đưa mắt hướng người nàng đảo qua: "Đúng rồi Minh Vương phi, Nam Vân công chúa, hôm nay đặc biệt mời đến ít hoàng phi quý phụ để cho hai người quen biết, hi vọng mọi người có thể vui vẻ, tự nhiên."

      Phải ?

      Chỉ sợ có những nữ nhân này các nàng mới được tự nhiên đấy.

      Khẽ mỉm cười, Hạ Mộng ngẩng đầu lên: "Đa tạ thái tử điện hạ quan tâm."

      "Ha ha Minh Vương phi quá đa lễ." Cười đến rạng rỡ, thái tử điện hạ chợt xoay người: "Ái phi."

      "Điện hạ.” Lập tức nữ nhân nhu mì điềm đạm xuất từ phía sau.

      Nàng ngũ quan xinh đẹp, khí chất thanh nhã, búi tóc được sử dụng dải tơ lụa, tất nhiên là cần phải , từ xa nhìn lại toàn thân đều lộ ra loại khí chất cao nhã vừa nhìn chính là xuất thân danh môn tiểu thư khuê các.

      "Minh Vương phi, vị này là thái tử phi. tại, Minh Vương gia cùng ta qua bên kia trò chuyện chốc lát. Nàng dẫn người cùng các nữ quyến thăm quan."

      "Tốt." Vội vàng gật đầu, Hạ Mộng đối với thái tử phi hành lễ: "Thái tử phi."

      Nam Vân công chúa cũng theo hành lễ.

      Thái tử phi cũng vội vàng đáp lễ: "Minh Vương phi, Nam Vân công chúa, hai vị mời theo ta."

      "Tốt." Gật đầu, Hạ Mộng lại đối với Hoàng Phủ Nam Ninh hành lễ: "Vương gia, chúng ta trước."

      "Ừ "

      Sau khi Nam Vân công chúa cùng Hạ Mộng theo thái tử phi, Hoàng Phủ Nam Ninh vẫn đưa mắt nhìn theo hướng của các nàng lúc lâu mà gì.

      "Minh Vương gia!" Sau đó chính thái tử điện hạ phải cúi đầu lên tiếng trước.

      "Ừ!" Hoàng Phủ Nam Ninh vội vàng quay đầu.

      "Minh Vương phi rồi. Chúng ta cũng nên thôi, hoàng tử các quốc gia khác ở bên kia chờ!"

      "A… tốt!" Gật đầu, Hoàng Phủ Nam Ninh bất đắc dĩ thu hồi ánh mắt.

      Nhìn thấy trong mắt mang vài phần băn khoăn, thái tử điện hạ nhàng cười tiếng: "Ha ha, Minh Vương gia ngài cứ yên tâm . Có ái phi, Minh Vương phi có việc gì!"

      Hoàng Phủ Nam Ninh lập tức cười tiếng: "Ai bản vương lo lắng nàng xảy ra chuyện?"

      "Đúng vậy, ta quên mất!" Thái tử điện hạ lập tức cười: "Minh Vương phi nàng vốn cũng phải là người dễ bị khi dễ."

      Nghe vậy Hoàng Phủ Nam Ninh sắc mặt chợt trầm xuống.

      biết xảy ra chuyện gì, nhưng người nam nhân trước mắt này làm cảm thấy vừa mắt. Đặc biệt là khóe miệng còn mang theo ý cười thâm trường.

      Quay đầu hít sâu cái, chủ động mở rộng bước chân: " phải bọn họ chờ bản vương sao? thôi!"

      "Tốt!" ngừng gật đầu, thái tử điện hạ xoay người: "Minh Vương gia thỉnh bên này!"

      == ta là đường ranh giới ==

      Tiểu bạch thỏ bị vây

      theo thái tử phi bao lâu, các nàng liền bị dẫn tới khu vực sắc màu rực rỡ. Nhưng lại có ít quý phụ nhân ăn mặc cùng trang điểm xinh đẹp xuất .

      "Nha đến đây "

      Cũng biết ai thấp giọng hô, các nàng xúm lại cùng nhau vừa vừa cười. Đám phụ nhân liền lập tức thu hồi thanh đồng loạt đưa mắt phóng tới đây.

      "Tứ tẩu!" Nam Vân công chúa thân thể run lên, vội vàng trốn sau lưng Hạ Mộng: "Ánh mắt của các nàng đáng sợ!"

      Hạ Mộng mỉm cười dắt tay nàng lôi nàng ra: "Yên tâm có chuyện gì!" Những người này đều là hướng về phía nàng. Còn tiểu nương này ngược lại có cừu hận gì.

      Chậm rãi bước tới chỗ những quý phụ nhân.

      "Minh Vương phi, vị này là Đường Quý phi, vị này là Lý Thục phi, vị này là Vương Hiền phi. Các nàng là mẫu hậu phái tới tiếp đãi người. Hôm nay mẫu hậu vì muốn vào miếu lễ tạ thần, cho nên thể tự mình tới đón. Mẫu hậu bảo ta thay nàng hướng người bồi!" Mang theo các nàng đến trước mặt, thái tử phi bắt đầu giới thiệu: "Nàng là Nhị vương phi, nàng là Tam vương phi, nàng đây là phu nhân tể tướng, vị này là Hiền Đức phu nhân, vị này là..."

      Cái này phi, cái kia phi, phu nhân này, phu nhân kia. Dù sao có vẻ các nàng rất nổi danh. Nhìn qua từ tư thế đúng là đủ nhận xét.

      Nếu người ta đặt mặt mũi như thế Hạ Mộng nàng cũng nên mỉm cười đối lại với các nàng.

      Nhưng là đến khi chào xong rồi ngồi xuống nhận trà cung nữ đưa lên, vị thân phận cao quý nhất Đường Quý phi liền mới chủ động lên tiếng: " nghĩ tới Minh Vương phi thoạt nhìn là điềm đạm, nhu thuận. Trước chưa thấy người, ta còn biết người rốt cuộc có bộ dạng gì nữa ấy chứ."

      Tại trong tiềm thức các nàng nhất định cho rằng nàng cao lớn thô kệch, diện mục dữ tợn giống như nam nhân, nếu sao có thể dùng roi làm Bích Vân công chúa khóc lớn khi ở Kim Loan điện như vậy, hơn thế nữa còn ngay tại trước mặt mọi người lớn mật cùng Hoàng Thượng giằng co?

      "Đúng vậy! Minh Vương gia tuổi gần hai mươi cũng có thành hôn. Từ đối với nữ nhi, sắc mặt chút thay đổi. Lại liên tục nghe Minh Vương gia hợp ý nương nào, chúng ta còn tưởng rằng Vương gia đời này cũng thành thân. nghĩ đến năm trước, truyền đến tin tức Vương gia thành thân. Đây đúng là dọa chúng ta tiếng!" Bên cạnh Thục Phi nương nương... Nàng họ gì Hạ Mộng quên, vội vàng tiếp.

      Hiền phi theo sát mà lên: "Ha ha! chúng ta còn suy nghĩ rốt cuộc là nương như thế nào có thể làm cho Minh Vương gia nguyện ý cưới trở về đây. Hôm nay rốt cục chúng ta được gặp."

      Mà điều này khiến các nàng đều thất vọng. xinh đẹp bằng Bích Vân công chúa, có thân thế hiển hách, lại thành công bắt tâm Hoàng Phủ Nam Ninh làm tù binh, khiến cam tâm tình nguyện vì nàng ta. Trong lòng các nàng tại đều vì Bích Vân công chúa mà bất bình.

      Trong nội tâm Hạ Mộng oán thầm, ngoài mặt giống như có gì xảy ra, chỉ hướng các nàng tươi cười: "Tiểu nữ tử ta được Vương gia chọn từ bữa tiệc tuyển phi. Sau khi gặp nhau, vương gia liền quyết định cưới, hết thảy mọi quyền quyết định đều trong tay vương gia. Ta bất quá cũng chỉ là tiểu nữ tử nhu nhược mà thôi!"

      "Có phải là nhu nhược hay chúng ta làm sao biết được nha!" Lắc đầu, nữ nhân này là... Nàng là cái gì phi, còn là cái gì phu nhân. Hạ Mộng hoàn toàn nhớ !

      Nháy mắt mấy cái, Hạ Mộng lộ ra vẻ mặt vô tội!

      Cũng có người gật đầu theo: "Đúng vậy đó, nữ nhân có thể làm cho Minh Vương gia thích, nhất định là rất có bản lãnh!"

      Những nữ nhân khác cũng vội vàng gật đầu phụ hoạ. Vài chục ánh mắt tựa như đèn pha phóng đến người nàng tựa hồ muốn đem người nàng chiếu thành trong suốt, thuận tiện cũng có thể thấy nàng rốt cuộc có hoa chiêu gì mà đem Hoàng Phủ Nam Ninh chế phục!

      Nhưng Hạ Mộng vẫn tiếp tục giữ vững nụ cười mặt: " đến bản lãnh, tiểu nữ có. Hơn nữa so với các vị ở đây, ta tuổi còn trẻ, lại xuất thân bình thường. Cho dù có chút ít bản lãnh, ở trước mặt mọi người cũng đáng giá được nhắc tới!"

      "Ha ha… Minh Vương phi sao người lại như vậy chứ! Chỉ bằng người có thể bắt được tim Minh Vương gia, bản lãnh này cũng rồi. Ba năm trước, chúng ta biết đưa ra cho Bích Vân công chúa bao nhiêu chủ ý, nhưng cuối cùng nàng cũng thể làm cho Minh Vương gia dao động chút nào!"

      Rất tốt có người đánh khai - - rất khớp với dự đoán của nàng! Những nữ nhân này đều đứng ở phe Bích Vân công chúa.

      Lập tức có người phát người này dùng từ ổn, vội vàng đẩy đẩy nàng: "Muội cái gì thế?"

      "Nha ta..." Người chuyện ngẩn ra, vẻ mặt mờ mịt.

      Hạ Mộng vội vàng cười : " có gì! Bích Vân công chúa là nữ nhi Hoàng Thượng sủng ái nhất. Nàng thích Vương gia, muốn gả cho Vương gia. Thân là trưởng bối của nàng, mọi người vì công chúa tận tâm tận lực bày mưu tính kế cũng là chuyện đương nhiên. Đều là chuyện qua chút cũng sao. Càng thể mọi người đối với Bích Vân công chúa là vô cùng thương!"

      "Đúng đúng đúng! Đều là chuyện qua. Kỳ còn gì để . Dù gì, Minh vương gia cũng cưới Minh vương phi mà, phải sao?" Liền vội vàng gật đầu, người tự biết bậy vội vàng bổ túc thêm.

      Buổi chuyện tự nhiên chuyển thành buổi trấn an nhóm người này. Bất quá vẫn có vài người tâm tư thâm trầm hiểu biết, cho nên ánh mắt nhìn Hạ Mộng càng thêm thâm thúy.

      "Minh vương phi!" Ngừng chút, vị phu nhân lại mở miệng.

      Hạ Mộng lập tức quay đầu: "Ừ! Xin hỏi có chuyện gì ?"

      "Minh vương phi, chúng ta biết được vài ngày trước, Bích Vân công chúa làm số chuyện với người có phần quá. Nàng có chỗ đúng, nhưng người lại dùng roi đánh nàng, khiến nàng trước mặt sứ giả nhiều quốc gia mất mặt. Điều này đích xác là được đó nha!"

      Ha ha… Phía trước khách sáo nhiều như vậy, tại các nàng rốt cục vào chính đề rồi sao.

      Vội vàng cúi đầu, Hạ Mộng cực thấp: "Kỳ ta cũng biết ngày đó phản ứng của ta là quá khích. Sau khi trở về ta cũng nghiêm túc tỉnh lại. Quả đúng là làm mất mặt Bích Vân công chúa, là ta đúng, ta nghĩ nếu như có cơ hội, ta nhất định tìm công chúa hướng nàng lời xin lỗi!"

      "Ai! Kỳ công chúa cũng có chỗ đúng. Nàng cũng cần nhận lỗi với người!" Liền vội vàng gật đầu, người nào đó giống như khoan hồng độ lượng .

      Nhưng chỉ là thấy cần mà thôi, khẳng định nàng làm như vậy.

      Hạ Mộng trong nội tâm cười lạnh: "Này cần, mới vừa đến chỗ mọi người, ta vốn nên biết quy củ... Ai… chuyện cũng xảy ra, việc tại ta muốn làm chính là hướng Bích Vân công chúa lời xin lỗi, hi vọng nàng bất kể hiềm khích lúc trước, vì vậy mà phá hư ấn tượng đối với vương triều Phượng Tường chúng ta."

      "Ha ha nếu như Minh vương phi lòng nghĩ hướng công chúa xin lỗi ta có thể vì người giúp đỡ!" Rốt cục lâu lời nào, thái tử phi đứng dậy.

      "Phải ?" Lập tức đưa ra khuôn mặt ngạc nhiên mừng rỡ, Hạ Mộng nhìn về phía nàng: "Kia là quá tốt!"

      "Ừ công chúa hôm nay trong tẩm cung tĩnh dưỡng. Sáng sớm, hoàng hậu nương nương muốn mang nàng cùng vào miếu giải sầu, nàng . tại nếu như Minh vương phi ngươi hướng công chúa lời xin lỗi, nàng ắt hẳn rất vui!"

      Tốt! Người ta ngay cả đường đều trải tốt. Xem ra chính mình được.

      Vội vàng gật đầu, Hạ Mộng đứng dậy: "Tốt lắm, dông dài bằng hành động. Chúng ta bây giờ hãy ."

      "Tốt." Nghe vậy mặt thái tử phi cũng mang theo ý cười: "Minh vương phi người thực thông tình đạt lý!"

      phải là nàng thông tình đạt lý mà các nàng nhiều người như vậy cùng chung bức hiếp nàng, có thể phản kháng sao? Hạ Mộng khóe miệng giật .

      "Như vậy tại chúng ta cùng với Minh vương phi. Chúng ta nhiều người như vậy, chắc hẳn công chúa cũng khiến Minh vương phi khó xử!" Đường Quý phi cầm đầu vội vàng đứng lên nhiệt tâm đề nghị.

      Những người khác cũng rối rít đứng dậy: "Tốt tốt mọi người cùng nhau nào."

      Ha ha cùng xem náo nhiệt, cũng để Bích Vân công chúa trước mặt nhiều người vơ vét mặt mũi về, có phải hay ? Hạ Mộng lạnh lùng cười tiếng: "Vậy vất vả mọi người, ta ở đây hướng chư vị cảm tạ!"

      " cần khách khí! Việc này là chúng ta phải làm mà!" Vội vàng khoát tay, đám quý phụ nhân cười đến run rẩy hết cả người.

      Thái tử phi cũng đứng dậy: " như vậy, Minh vương phi chúng ta thôi!"

      "Tốt!"

      "Đến đến, mọi người mau đứng lên. Chúng ta cùng đến chỗ Bích Vân công chúa." Người phía sau cũng vội vàng theo đại đội nhân mã hướng hoàng cung .

      Chỉ là mới xa các nàng chợt nghe - -

      "Gâu gâu gâu uông…"

      Vài tiếng chó sủa vang dội, đám nữ nhân vội dừng bước, sắc mặt trở nên trắng phờ phạc.

      "Thập Lục hoàng tử, tại sao lại ở chỗ này?"

      Thập Lục hoàng tử? Nháy mắt mấy cái Hạ Mộng hiểu.

      Nam Vân công chúa vội vàng kéo kéo nàng: "Tứ tẩu, Thập Lục hoàng tử là nhân vật đặc biệt nhất. Bởi vì là con nhất của hoàng đế cho nên ngoại trừ Bích Vân công chúa, được sủng ái nhất! Từ đến lớn, có thể tùy ý làm càn mà ngay cả hoàng đế cũng ít khi nào khiển trách vài câu. còn nuôi con chó bự hù chết người. Nghe từ đến trưởng thành tính tình cũng như cực kỳ bạo lực. Hơn nữa chỉ nghe lời . bảo cắn ai liền cắn. Trước nhiều người bị cắn chết tươi."

      Như vậy sao!

      Nghe như thế Hạ Mộng lại nhịn được muốn cười!

      Vị này là Thập Lục hoàng tử. chắc cũng sớm an bài tốt nha. Khiến đám nữ nhân tiến hành tâm lý với nàng bức hiếp. Sau đến phiên tới đe doạ tâm lý nàng sao?

      Mới chỉ chớp mắt, công phu trong truyền thuyết, Thập Lục hoàng tử cùng thú cưng của mình đến.

      "Lưng tròng "

      Lập tức vang dội tiếng chó sủa, cơ hồ làm điếc lỗ tai.

      thân ăn mặc tư táp sảng Thập Lục hoàng tử, phía trước hai gã thái giám, đồng tâm hiệp lực lôi kéo con chó bự ở phía sau. Bất quá hai người bọn họ chỉ có thể miễn cưỡng cùng con chó này bảo trì thế lực ngang nhau, tư thế thỉnh thoảng còn bị nó lôi kéo lên phía trước.

      "Tham kiến Thập Lục hoàng tử!"

      Nhìn thấy xuất , đám nữ nhân - - ngoại trừ thái tử phi cùng Hạ Mộng cùng Nam Vân công chúa - - rối rít hạ bái.

      "Tất cả đứng lên !" Khoát khoát tay, hoàng tử trẻ tuổi vẻ mặt ngạo mạn.

      thoạt nhìn mới mười hai mười ba tuổi, ngũ quan cùng thái tử điện hạ rất giống, chỉ là thần thái tựa hồ kiêu căng chút ít. Hơn nữa tràn ngập quanh người , là khí tức kiêu căng quả thực sắp nghịch thiên. Đứa này là bị nuông chiều quá độ.

      Đứng giữa đám nữ nhân cúi đầu, - - hơn nữa còn là cái mặt lạ hoắc, Hạ Mộng rất nhanh liền hấp dẫn chú ý của hoàng tử.

      "Ngươi chính là người Phượng Tường vương triều, cái gì Minh vương phi?" Lập tức lững thững tiến lên, cà lơ phất phơ hỏi.

      "Đúng vậy thập lục đệ!" Thái tử phi vội vàng cười trả lời.

      Nhưng khuôn mặt nàng tươi cười lại khiến Thập Lục hoàng tử mắt lạnh lại: "Ta hỏi nàng, ngươi cướp lời làm cái gì?"

      Thái tử phi khuôn mặt tươi cười cứng đờ: "Thập lục đệ ta..."

      "Đúng là ta!" Lập tức Hạ Mộng cướp trả lời, đối với cũng khẽ cúi người "Xin chào Thập Lục hoàng tử!"

      "Hừ!"

      Đáp lại nàng là tiếng phát ra càng thêm kiêu căng. Thập Lục hoàng tử mắt lạnh nhìn nàng hạ bái thậm chí ngay cả miễn lễ cũng . Vốn định để nàng liên tục bảo trì cái tư thế này.

      nhàng cười tiếng. Nếu , Hạ Mộng liền từ từ thẳng đứng lên.

      Thập Lục hoàng tử vừa thấy lập tức khó chịu: "Ta còn chưa bảo ngươi đứng lên, ngươi nâng tới làm gì?"

      "Ta đối với ngươi thỉnh an. Nếu Thập Lục hoàng tử ngươi cũng hừ tiếng, vậy bày tỏ ngươi đáp lại ta chào. như vậy, ta chẳng lẽ nên đứng lên sao?" Mỉm cười, Hạ Mộng ung dung ứng đối.

      Thập Lục hoàng tử sắc mặt trầm xuống: "Đây là giải thích của ngươi?"

      “Đúng vậy, chẳng lẽ nếu như Thập Lục hoàng tử ngươi , ta phải liên tục đối ngươi hành lễ sao? Thập Lục hoàng tử ngươi là hoàng tử Hoàng Thượng thương nhất tại quý quốc, hoàng thượng chắc hẳn như vậy đối đãi khách như vậy!" Tiếp tục mỉm cười, Hạ Mộng dịu dàng .

      "Ta..." Thoáng cái liền bị lời nàng khiến nghẹn, Thập Lục hoàng tử nhăn mi lại: "Ta cùng ngươi cái này. Ta hỏi ngươi, vài ngày trước chính ngươi đánh Lục tỷ, còn ép buộc nàng, làm mất thể diện của nàng cùng phụ hoàng ta tại Kim Loan điện. Có đúng hay ?"

      Xem ra đến vì cha mình và tỷ tỷ đòi lại công đạo. Hạ Mộng nhịn được muốn cười.

      Công đạo nha. Rốt cuộc cái gì mới gọi là công đạo?

      "Thập Lục hoàng tử, lời ấy sai rồi. Vài ngày trước, ta cùng Bích Vân công chúa câu hợp, phát sinh xung đột. Nhưng chuyện qua, Hoàng Thượng cũng đáp ứng truy cứu nữa!"

      "Bất quá là ngươi ỷ vào lúc đó nhiều người như vậy, phụ hoàng tiện phát tác. Chỉ có thể đồng ý với ngươi. Nhưng phụ hoàng đáp ứng truy cứu, nhưng ta . Ta hôm nay tuyệt đối bỏ qua cho ngươi."

      Ha ha quả nhiên là đứa bé chuyện nhanh mồm nhanh miệng thoáng cái liền vào chủ đề, có lãng phí. Hạ Mộng cao hứng.

      Nhưng mặt nàng cũng chỉ ra vài phần e ngại: “Thập Lục hoàng tử ngươi là những chuyện qua. Hơn nữa, tại ta định về phía Bích Vân công chúa xin lỗi!"

      "Xin lỗi có ích lợi gì? Lục tỷ thương tâm nhiều ngày như vậy. Ngươi dự định như thế nào đền bù nàng? Trước mặt mọi người bị cười nhạo. Ngươi như thế nào đền bù? Ngươi cho rằng ngươi lời xin lỗi là được sao?" Hừ lạnh, Thập Lục hoàng tử ánh mắt mau làm nàng tươi sống giết chết.

      "Thập lục đệ!" Nghe vậy thái tử phi nhướng mày nhàng chen vào : "Ngươi đừng như vậy. Nếu phụ hoàng truy cứu nữa, Minh vương phi cũng tâm ý đến xin lỗi Bích Vân, ngươi cũng đừng truy cứu nữa!"

      "Hừ! truy cứu. Đây là thứ đàn bà khiến nước chúng ta bị ảnh hưởng mặt mũi. Ta nhất định phải giúp phụ hoàng lấy lại mặt mũi!"

      "Thập lục đệ!" Thái tử phi sắc mặt khẽ biến, vội vàng thấp giọng hô.

      Thập Lục hoàng tử lại lạnh lùng quét về phía các nàng: " tại, các ngươi còn có cơ hội chạy trốn. Lát còn nữa đâu!"

      ... Lời này có ý gì?

      Hạ Mộng còn buồn bực. Các quý phụ nhân sau lưng nàng chợt phát liên tiếp kinh hô, sau đó nhấc váy, bất chấp hình tượng các nàng xoay người bỏ chạy còn bóng dáng.

      tới mười giây đồng hồ, trường chỉ còn Hạ Mộng, thái tử phi, Nam Vân công chúa cùng Thập Lục hoàng tử cùng chó của và thái giám giữ chó.

      "Thái tử phi, ngươi còn ?" Thấy thế Thập Lục hoàng tử sắc mặt tựa hồ hài lòng.

      Thái tử phi lắc đầu "Thập lục đệ, ngươi nên như vậy!"

      Thập Lục hoàng tử hừ lạnh: "Ngươi đừng trách ta khách khí!" Liền vung tay lên: "Thả chó!"

      "Dạ!"

      Thái giám lập tức buông tay liền nghe được - -

      "Lưng tròng "

      Hai tiếng kêu đinh tai nhức, đại cẩu mở miệng to như chậu máu gầm thét, hướng Hạ Mộng bên này đánh tới. Hàm răng bén nhọn dưới ánh mặt trời phản xạ chói mắt, thân thể hùng tráng đứng lên so với nam tử trưởng thành còn cao hơn. Khi nó nhào lên, mặt đất bị chấn động, có thể thấy con chó này lực lượng có bao nhiêu. Nếu như bị nhào tới chỉ sợ mạng cũng khó bảo vệ.

      "AAA!"

      Vừa thấy như thế thái tử phi bị hù dọa, mặt tái , vội vàng trốn qua bên.

      Nam Vân công chúa cũng bị hù dọa, dám động chút, chỉ có thể kêu to - - "Tứ tẩu!"

      Hạ Mộng vội vàng quay đầu lại, đẩy nàng ra, chính mình cũng hướng bên cạnh tránh thoát đại cẩu bổ nhào tới.

      "A! Nhìn ra nữ nhân này còn có chút bản lãnh!" Thấy thế Thập Lục hoàng tử mâu quang trầm xuống sắc mặt tốt!

      Lại vung tay lên! "Đại hắc lên cho ta. Cắn chết nữ nhân này!"

      "Lưng tròng!"

      Lập tức đại cẩu gầm thét lớn, móng vuốt bén nhọn thẳng hướng Hạ Mộng bên này quét tới.

      Hạ Mộng vừa thấy xoay người bỏ chạy.

      "Lưng tròng!" Đại cẩu đương nhiên tha vội vàng đuổi tới!

      "Tứ tẩu!"

      Thấy thế Nam Vân công chúa bị hù dọa, sắc mặt trắng bệch vội vàng theo đuôi!

      "Ha ha ha!" Thập Lục hoàng tử lại cất tiếng cười to: "Ta xem ngươi chạy trốn nơi đâu. Mặc kệ chạy đến đâu, ngươi hãy chờ chết !"

      "Thập lục đệ, chuyện còn chưa tới cuối cùng. Ngươi được phán đoán suy luận!" Chợt thanh nhu nhu của thái tử phi nhàng cắt đứt tiếng cười.

      Thập Lục hoàng tử khinh thường bĩu môi: "Mặc kệ đến đâu. Cuối cùng nhất định là đại hắc thắng. Nữ nhân này, đại hắc đem nàng xé thành mảnh , nàng đốt cao hương !" Dứt lời lần nữa cười ha ha!

      Thái tử phi lại nhíu mày: "Thập lục đệ, nếu như đại hắc đem nàng như thế, ngươi dự định như thế nào hướng Minh Vương gia hối đáp?"

      "Hối đáp người nào đều chết hết! Bọn họ có thể so ta bằng nữ nhân sao? Cùng lắm chúng ta đền bọn họ là được!"

      Ai!

      Nghe lời ấy, thái tử phi quay đầu ra thở dài tiếng.

      Thập Lục hoàng tử lập tức xoay đầu: "Người đâu mời Lục hoàng tỷ ra, ta muốn để nàng tận mắt nhìn thấy kết cục của nữ nhân này!" Sau đó liền mở rộng bước chân: "Thái tử phi thôi, mọi người cùng nhau xem nữ nhân kia. Đây là kết cục của kẻ đắc tội ta!"

      "Thập lục đệ..."

      Thấy dương dương đắc ý, thái tử phi lông mày nhăn càng chặt hơn.

      Vội vàng theo , chỉ thấy Nam Vân công chúa ngồi dưới đất khóc đến thương tâm.

      Chạy nhanh đỡ nàng dậy: "Nam Vân công chúa, Minh vương phi đâu?"

      "Tứ tẩu... Tứ tẩu bị con chó kia đuổi theo, ta đuổi kịp bọn họ, còn bị đau chân ô ô ô... Ta vô dụng, thời khắc mấu chốt giúp được Tứ tẩu, chỉ có thể trơ mắt nhìn nàng... Nàng... Ô..."

      " biết bị đuổi đâu?"

      Nghe vậy Thập Lục hoàng tử cười đến đắc ý!

      Theo hướng Nam Vân công chúa chỉ, nhìn sang phát phía trước là lùm cây to, đây là địa bàn của bọn họ. Chỗ đó là địa phương nào, bọn họ tự nhiên nhớ kỹ trong lòng.

      "Cho rằng trốn tới đó liền an toàn sao? Nằm mơ!" Khóe miệng kéo , Thập Lục hoàng tử trào tiếng.

      Liền đứng nguyên tại chỗ, khóe miệng cười cái cười kiên nhẫn, chờ đợi tiếng kêu nữ nhân thảm thiết vang lên.

      Nhưng là có!

      Rất kỳ quái!

      chỉ nghe liên tiếp ào ào tiếng rít - - hô phong! Xem mặt trời đỉnh đầu sáng lạn, có gió lớn nha!

      Pằng!

      Lập tức thanh giòn vang tựa như roi đánh cơ thể người, hơn nữa thập phần vang dội, nghe được nhịn được thân thể run cái!

      Chuyện gì xảy ra?

      Thập Lục hoàng tử mày nhăn lại.

      Ba ba ba.

      Lập tức liên tiếp truyền đến tiếng càng thêm vang dội

      "Gâu gâu gâu uông! "

      Sau đó tiếng cẩu nhi sủa truyền đến nhưng lại giống lúc giương nanh múa vuốt.

      Ba ba ba...

      Lại trận tiên thanh ít nhất kéo dài mười tiếng vang dội. Nếu như là đánh cơ thể người, chỉ sợ da thịt đều nát tươm.

      "Gâu gâu gâu uông "

      Cẩu nhi càng kịch liệt sủa lần nữa. Ngày càng có vẻ thống khổ, còn có hệ liệt quái dị thanh hỗn hợp, tiên thanh đau nhức, tất cả truyền ra tựa hồ náo nhiệt cực kỳ.

      Nhưng từ đầu đến cuối bọn họ đều có nghe thấy Hạ Mộng kêu thảm thiết!

      Chuyện gì xảy ra?

      Nữ nhân kia sợ ngây người hay là bị cắn đứt cổ họng kêu được?

      Ba ba ba!

      "Gâu gâu gâu!"

      Roi cùng tiếng chó kêu liên tục ngừng. Chuyện tựa hồ trở nên càng ngày càng quỷ dị. Thập Lục hoàng tử chịu nổi, vội vàng mở rộng bước chân: "Chuyện gì xảy ra? Mau qua tới xem chút!"

      Mới vừa động gọi liền nghe cái tiếng vang kinh thiên động địa. Lùm cây bị phá khai, bóng đen to lớn từ trong bụi cây vọt ra thiếu chút nữa đụng vào .

      "Đại hắc!"

      Vội vàng lui về phía sau vài bước, khi nhìn thấy thứ xuất ở trước mắt, Thập Lục hoàng tử đột nhiên cả kinh.

      "Ô ô..."

      Tiếng kêu trong miệng đại cẩu, phát ra cúi đầu nức nở nghẹn ngào liên tục vào chủ nhân bên cạnh

      người nó, Thập Lục hoàng tử nhìn thấy vô số vết thương, cơ hồ mỗi vết đều đâm rách da, đem thịt đỏ tươi bên trong phóng thích ra. ít địa phương còn ồ ồ chảy máu tươi, thoạt nhìn quả thực nhìn thấy mà giật mình!

      Thập Lục hoàng tử cũng bị giật mình!

      "Đại hắc! Chuyện gì xảy ra? Ai dám đối với ngươi nặng tay như vậy?"

      "Ta!"

      Lập tức tiếng hô vang lên! thân ảnh yểu điệu buông roi từ lùm cây chạy ra.

      "Là ngươi?" Nhìn thấy người, Thập Lục hoàng tử sắc mặt mạnh mẽ trầm xuống.

      Nữ nhân trước mắt này, phải là hạ lệnh để đại cẩu cắn chết Hạ Mộng sao? Nhưng nàng hoàn hảo tổn hao gì từ nơi nào chạy ra? Hơn nữa... Nữ nhân này tựa hồ bộ dáng mình lần đầu tiên nhìn thấy có chút bất đồng – Quần áo tơ lụa sớm bị xé thành thất linh bát lạc, váy biến thành cái quần khiến hành động của nàng càng thêm linh hoạt tự nhiên. đầu, trâm gài tóc tinh xảo v.v.. cũng biết nơi nào, đầu tóc đen rủ xuống theo nàng qua lại lắc trái lắc phải cho nàng tăng thêm ít khí thế. Mà mặt của nàng... đôi con ngươi sáng rỡ chợt bắn tán loạn ra lệ quang hung ác. Tứ chi mở rộng, bước nhanh, hướng bọn họ bên này tới. Bước chân kiện tráng, tứ chi linh hoạt, nhất cử nhất động tựa hồ chứa mạnh mẽ lực đạo.

      Nữ nhân này nàng là Hạ Mộng của năm phút đồng hồ trước, tiểu nữ nhân nhu nhu nhược nhược sao?

      "Tứ tẩu!" Nhìn thấy nàng, Nam Vân công chúa mừng rỡ vội vàng kêu to chạy tới.

      "Ô ô..."

      Khi nhìn thấy xuất của nàng, đại cẩu lập tức bắt đầu ô ô khẽ kêu, xoay người muốn bỏ chạy.

      Nhưng là - -

      Pằng!

      thanh vang dội vang lên, trút mặt đất. Hạ Mộng khẽ quát tiếng: "Tới đây!"

      "Ô ô..."

      Thấp giọng kêu, đại cẩu ngoan ngoãn thay đổi phương hướng hướng bò qua phía nàng.

      "Đại hắc!"

      Vừa thấy như thế, Thập Lục hoàng tử sắc mặt lại thay đổi.

      "Ngươi mau tới đây! quên chủ tử là ai rồi hả?"

      Từ từ ngẩng đầu nhìn phương đại cẩu vừa muốn xoay người - -

      Pằng!

      Hung hăng quất vào người đại cẩu: "Nằm xuống!"

      "Ô ô"

      Lập tức tiếng nức nở nghẹn ngào kêu đau! Đại cẩu tới bước , móng vuốt thu hồi ngoan ngoãn nằm sấp bên cạnh nàng, phục thấp bả vai, ô ô kêu kinh hoàng sợ hãi, chỉ kém có lật bụng bày tỏ trung thành

      Đây là?

      Thấy thế Thập Lục hoàng tử cùng thái tử phi đều kinh ngạc, trợn to hai mắt. Căn bản nhận thức ra nữ nhân này là ai.

      "Ngươi... Minh vương phi." Thái tử phi thấp giọng kêu lên.

      "Ừ?"

      Mâu quang chuyển cái, Hạ Mộng liếc nhìn nàng cái.

      Khóe mắt giơ lên, trong mắt nhu nhược sớm biến mất vô hình. Thay vào đó là sắc thái sáng trong, thoạt nhìn như thế thông minh tinh nhuệ. Hiển nhiên phải là nữ nhân có thể chọc được.

      Thái tử phi lần nữa ngây ngẩn cả người.

      tại mới phát , bọn họ đều coi thường nàng ta rồi, hơn nữa còn là quá coi thường.

      Thân thể nhịn được run lên, cảm giác ớn lạnh lan khắp toàn thân.

      Nhìn xem, bộ dáng mấy người ngốc trệ. Hạ Mộng khóe miệng vén lên, hừ tiếng.

      "Thập Lục hoàng tử, chó của ngươi quá ngoan. Ta thay mặt ngươi dạy trận. Ngươi có ý kiến gì ?"

      "Ngươi..."

      Há mồm, Thập Lục hoàng tử vất vả mới tìm lại thanh của mình.

      "Đại hắc!" Vội vàng, lại trừng nhìn đại cẩu đàng hoàng nằm bên chân Hạ Mộng: "Ngươi mau đứng lên cho ta, cắn chết nữ nhân này"

      "Ô ô..."

      Chỉ nhìn cái, đại cẩu phát ra thanh nức nở nghẹn ngào, động cũng dám động chút.

      Hạ Mộng lại nhàng cười tiếng: "Như vậy xem ra, cần giáo huấn chỉ có con chó này mà còn có Thập Lục hoàng tử ngươi!"

      "Ngươi... Ngươi muốn làm gì?"

      Thân thể xoay, mình run lên. Thập Lục hoàng tử tay chân bắt đầu nhũn ra.

      Hạ Mộng cười yếu ớt: "Gậy ông đập lưng ông nha. Đạo lý dễ hiểu như vậy, chẳng lẽ Thập Lục hoàng tử ngươi hiểu sao?"

      "Ngươi... Ngươi dám!"

      "Ha ha…" Hạ Mộng nhịn được cười ha hả: "Vì cái gì mà các ngươi lại thích như vậy? Chẳng lẽ các ngươi nghĩ các ngươi cao cao tại thượng, ai dám động các ngươi sao?" Liền hất roi: "Đại hắc! Cắn !"

      "Ô ô..."

      Nghe vậy, đại cẩu ngẩng đầu lên, tựa hồ có chút cam lòng.

      Hạ Mộng khóe miệng kéo, ra lại dùng lực hất roi: "Nếu , quất ngươi trước!"

      "Lưng tròng"

      Lập tức, đại cẩu từ mặt đất bật lên, vọt tới trước mặt Thập Lục hoàng tử, tay đụng ngã.

      "A! Cứu mạng!"

      Chống đỡ được, ngã xuống đất, Thập Lục hoàng tử vội giãy giụa, thấp giọng hô.

      Hai móng vuốt đẩy ngã mặt đất. Đại cẩu miệng mở to, đầu lưỡi phun ra hô hấp nóng ướt từ cổ họng thổi ra, phun mặt Thập Lục hoàng tử, nước mắt ràn rụa.

      "Ô ô ô cứu mạng. Người đâu mau cứu mạng. Đại hắc, muốn cắn chết ta!"

      "Thập Lục hoàng tử!"

      Thấy thế, người bên cạnh vội vàng muốn tiến lên.

      Pằng!

      Hạ Mộng lại đáp cây roi mặt đất: "Đại hắc! Giải quyết bọn họ trước!"

      "Lưng tròng!"

      Đại cẩu quay lại hù doạ, vài tên thái giám quay đầu cướp đường bỏ chạy!

      "Các ngươi... Các ngươi... Trở lại!" Vừa thấy như thế, Thập Lục hoàng tử nước mắt chảy tràn càng hung, nghẹn ngào kêu to!

      Hạ Mộng cười lạnh buông lỏng roi, từng bước từng bước về phía .

      Nàng bây giờ so với Thập Lục hoàng tử, tựa như nữ thần. Tựa hồ toàn thân đều bốc lửa, con ngươi vô cùng sáng khiến người ta dám nhìn thẳng. Khóe miệng khơi mào nét cười lạnh càng khiến trong lòng tóc gáy dựng thẳng.

      Nhịn được run lẩy bẩy, bản năng liền lật người muốn cùng nàng kéo dài khoảng cách.

      Nhưng là tay chân vừa bò lên phía trước chưa được vài cái, cảm giác vạt áo bị người dẫm lên bò được.

      Vừa quay đầu lại, phát Hạ Mộng tới bên cạnh . Lập tức khuôn mặt nhắn huyết sắc toàn bộ rút , sắc trắng phờ phạc, phảng phất như tờ giấy trắng: "Ngươi... Ngươi muốn làm gì?"

      "Ngươi cứ , sổ sách chúng ta còn chưa tính xong đâu!" Ôn nhu cười , Hạ Mộng dịu dàng .

      Nàng nở nụ cười, Thập Lục hoàng tử lại khóc.

      " cần... cần. Ngươi gì đều đúng hết!" Run run ra lời, liền liều mạng động não, giải vây.

      Đột nhiên phát cho dù đối mặt với hỉ nộ vô thường của Hoàng Phủ Nam Ninh cũng như đối mặt với vẻ bí hiểm từ Hạ Mộng cũng sợ như lúc này. Cái gì mà ôn thuần, cái gì mà nhu hòa, đều là biểu giả dối, nàng bây giờ mới lộ ra bộ mặt .

      "Ta cũng lâu chưa từng vận động cao cường như vậy, mới động chút mà mệt chết được!" Uốn éo cổ, Hạ Mộng lẩm bẩm oán trách, hai mắt dần dần nheo lại.

      "Bất quá…" Ngồi xổm người xuống, nhàng cười tiếng: "Khó được dịp ngươi nhiệt tình như vậy, khoản nợ kia, tại ta thỏa mãn, cũng nên trả lễ lại, để nó đến chơi với ngươi, ngươi có đúng hay ?"

      " cần!" Thập Lục hoàng tử vội vàng hoảng sợ lắc đầu.

      Vừa rồi được thấy năng lực của Hạ Mộng, hoài nghi chút nào, nàng được là làm được.

      "Ừ?" Mặt trầm xuống, Hạ Mộng chợt khẽ quát tiếng.

      ", cần... Ta... Ta..." Nước mắt chảy xuống, Thập Lục hoàng tử bị hù dọa, thẳng run còn kém quỳ xuống, hướng nàng dập đầu cầu xin tha thứ.

      Hạ Mộng ngược lại tươi cười rạng rỡ còn chủ động đưa tay nâng khuôn mặt nhắn của : "Thập Lục hoàng tử ngươi tại sao phải khóc? "

      "Ô ô ta..."

      "Minh vương phi, cần phải vậy!" Rốt cục bị cảnh trước mắt làm cơ hồ ngu đần, thái tử phi tỉnh lại vội vàng chạy tới: "Minh vương phi, cầu xin van ngươi tha , vẫn còn là con nít mà!"

      "A! Tha cho , thả chó cắn ta, sau đó lại tha ta. mấy tuổi, dựa vào cái gì khi dễ ta? thể để tính khí này người được"

      Ách...

      Thấy nàng mặt tràn đầy khinh bỉ, thái tử phi cũng há mồm cứng lưỡi ra lời.

      trường trong lúc giằng co xuống.

      Ở nơi này, đột nhiên nghe thấy liên tiếp tiếng bước chân đến gần.

      "Công chúa bên này ở nơi này, bên cạnh. "

      Kẻ mời Bích Vân công chúa trở lại.

      Nghe mấy tiếng vang, Hạ Mộng chợt khóe miệng kéo ra, nhấc chân đá đá Thập Lục hoàng tử: "Coi như số ngươi gặp may!"

      Liền đứng dậy hất cánh tay, đem roi ném hướng phương xa. Lại vẫy vẫy tay: "Đại hắc tới đây!"

      "Ô ô…" Thấp giọng kêu. Cho dù còn roi, đại cẩu vẫn ngoan ngoãn hướng bên phía nàng đến.

      Lập tức nằm ngửa mặt đất Hạ Mộng tay phác thảo cổ đại cẩu ra sức hô to tiếng - -

      "Người đâu cứu mạng!"

    3. Isis Nguyễn

      Isis Nguyễn Well-Known Member

      Bài viết:
      82
      Được thích:
      1,022
      116 tập thể nghiêng về

      Phạm Trang
      Beta: Isis Nguyễn


      lúc sau, Hạ Mộng, thái tử phi, Thập Lục hoàng tử cùng với Bích Vân công chúa đều bị đưa đến trước mặt hoàng đế.

      Bích Vân công chúa vẻ mặt mờ mịt, thái tử phi hai mắt ngốc trệ, Thập Lục hoàng tử lòng tràn đầy sợ hãi, Nam Vân công chúa cũng ngu si đần độn đứng ở bên, chỉ có Hạ Mộng bình thường chút ít mà lúc này nàng vô lực chạy tới bên cạnh Hoàng Phủ Nam Ninh.

      Rút kinh nghiệm lần trước, khi nghe chuyện phát sinh, lão hoàng đế liền lập tức hạ lệnh thái tử tiếp nhận chuyện bên kia, ổn định đại cục còn mình cùng Hoàng Phủ Nam Ninh hoả tốc chạy đến xử lý cố.

      Bất quá khi đến xem tình hình, lão hoàng đế trong lòng nguội nửa.

      Xong rồi, lúc này, cần phải nhất định là phía mình vấn đề chiếm đa số.

      Nhưng bất kể trong lòng nghĩ như thế nào, vẫn hít sâu cái, ho hai tiếng, hắng giọng, sau đó trầm giọng hỏi: "Chuyện gì xảy ra?"

      "Ô ô ô..."

      Ngã vào ngực Hoàng Phủ Nam Ninh, Hạ Mộng thấp giọng khóc, sụt sùi khóc đến kềm chế được.

      Đám người Thập Lục hoàng tử vẫn còn trong mộng du, chưa lấy lại tinh thần.

      Lẳng lặng chờ đợi mấy giây, có bất kỳ người chủ động đứng ra chuyện. Lão hoàng đế đành phải điểm danh: "Củng nhân huynh, cho cùng là chuyện gì xảy ra?"

      Kẻ gọi là Củng chính là nhũ danh của Thập Lục hoàng tử. Nghe đến tên mình bị gọi, mới như sực tỉnh cơn mê vội vàng ngẩng đầu lên: "Phụ hoàng nhi thần..."

      "Ừ "

      "Nhi thần..."

      "Ngươi ràng chứ, chuyện gì xảy ra?"

      "Nhi thần có đem nàng làm gì hết! Ngược lại, nàng dùng roi thiếu chút nữa đánh chết đại hắc, còn gọi đại hắc tới cắn nhi thần! Nếu như phải là Lục hoàng tỷ xuất kịp thời, nhi thần bị đại hắc cắn chết tươi!"

      Lời vừa ra, lão hoàng đế lập tức bị khiếp sợ!

      "Làm sao có thể?"

      lời này lại là Bích Vân công chúa?

      có thấy tận mắt thấy, đến bọn thái giám cũng theo gật đầu.

      Thập Lục hoàng tử hít hít mũi: "Thực chính là như vậy! Nữ nhân này nàng hung dữ!" Vừa chuyện, tay chỉ hướng Hạ Mộng bên kia: "Nàng ràng dùng roi đem đại hắc tươi sống tuần phục. Còn muốn gậy ông đập lưng ông!"

      "Ô ô ô… Vương gia ta là sợ!"

      Lập tức thân thể Hạ Mộng run lên bần bật. Đầu hướng ngực Hoàng Phủ Nam Ninh lao vào.

      Hoàng Phủ Nam Ninh vội vàng ôm nàng, ngước mắt quát lạnh: "Thập Lục hoàng tử. Mời ngài khi chuyện cũng nên viết nháp trước có được ? Cho tới bây giờ chỉ nghe ngài có thể thuần phục được chó. Vậy đừng vương phi của bản vương! Nàng nhắn xinh xắn, làm sao có thể thuần phục được con chó lớn như vậy. Ngài đùa giỡn hay sao?"

      xong câu rất hợp lý kia. Con chó bự đứng lên chỉ sợ so với Hạ Mộng cao hơn ra cái đầu. Nàng có thể thuần phục nó, nếu như lời này phải con trai ra. Lão hoàng đế phải nở nụ cười.

      "Nhưng đó chính là nàng làm! người đại hắc còn nhiều máu như vậy. tin các ngươi có thể xem chút!" Cảm giác mình bị oan uổng Thập Lục hoàng tử vội vàng kêu to.

      Hoàng Phủ Nam Ninh nghe vậy hừ lạnh: "Chẳng lẽ thể là ngài làm như vậy sao? Nàng, nữ nhi có thể làm được cơ à?"

      Phải ? Ngay từ đầu trông thấy, cũng tin là có thể. Về sau tận mắt thấy Hạ Mộng dùng roi uy. thể tin. Cắn cắn môi, Thập Lục hoàng tử cơ hồ muốn giơ chân: "Nếu tin, vương gia nàng làm lại cho mọi người xem ! Khí lực của nàng so với ta còn lớn hơn nhiều!"

      "Ô! Ta có!"

      Lời vừa ra, Hạ Mộng lập tức khóc đến càng thương tâm. Hai tay nắm chặt cánh tay Hoàng Phủ Nam Ninh. Nàng nâng lên đôi con ngươi nước mắt lưng tròng: "Vương gia ta có!"

      "Bản vương tin tưởng nàng!" Liền tranh thủ ấn đầu của nàng vào trong ngực. Hoàng Phủ Nam Ninh trầm giọng : "Nàng yên tâm ! Có bản vương đây, bản vương nhất định để bọn họ đổ oan cho nàng đâu!"

      "Ừ!" Liền vội vàng gật đầu, Hạ Mộng vẫn còn giọng nức nở.

      "Ngươi, tiện nữ nhân!" Nghe lời của nàng, Thập Lục hoàng tử đương nhiên tức giận , nhảy dựng lên liền mắng.

      Hoàng Phủ Nam Ninh nghe thấy, sắc mặt mãnh liệt trầm xuống: "Hoàng Thượng, đây là hoàng tử mà hoàng thất các người nuôi dạy?"

      "Củng!" Lập tức lão hoàng đế cũng sắc mặt trầm xuống, tăng thêm thanh hô!

      Thập Lục hoàng tử khuôn mặt ủy khuất: "Phụ hoàng, nhi thần dối. Thái tử phi cũng nhìn thấy, tin người hỏi nàng !"

      Thấy như vậy, nội tâm hoàng đế cũng thấy tức giận, có vài phần nghi vấn, vội vàng chuyển hướng thái tử phi bên kia: "Thái tử phi, rốt cuộc như thế nào?"

      Thái tử phi tựa hồ giật sửng mình!

      Thập Lục hoàng tử vội vàng quát to tiếng: "Thái tử phi, phụ hoàng hỏi ngươi đấy!"

      Rốt cục cũng tỉnh lại. Thái tử phi giương mắt nhìn Thập Lục hoàng tử, lại nhìn bên kia Hạ Mộng, rồi cúi đầu: "Bẩm phụ hoàng, nhi thần nhớ thập lục đệ chỉ huy chó cắn Minh vương phi, còn đem nàng cắn chết! Sau đó nhi thần mắt thấy con chó kia đánh về phía Minh vương phi. Lúc tình huống quá thảm thiết, nhi thần sợ ngây người... Trở lại là nghe tiếng kêu của Bích Vân, nhi thần mới tỉnh lại. Sau đó đần độn u mê, nhi thần bị mang đến nơi đây, căn bản biết xảy ra chuyện gì!"

      Di.

      Lời vừa ra Hạ Mộng sợ hết hồn.

      Nữ nhân này ràng giúp người trong nhà chuyện.

      Lặng lẽ ngẩng đầu hướng bên kia nhìn sang đúng lúc liền đối mặt ánh mắt thái tử phi hướng nàng khẽ mỉm cười, thần thái thập phần hữu hảo.

      Thái độ... Rất khả nghi!

      Khóe miệng kéo , Hạ Mộng quay đầu trở lại tiếp tục ôm Hoàng Phủ Nam Ninh nhắm mắt chợp mắt!

      Kẻ chờ nàng mở miệng, Thập Lục hoàng tử cũng ngẩn ngơ. Lập tức lại giơ chân đứng lên: "Thái tử phi sao ngươi có thể như vậy? Khi nãy, ngươi ràng hết thảy đều nhìn thấy mà!"

      Thái tử phi vẻ mặt sợ hãi: "Thập lục đệ ta bị sợ mơ hồ. Sau đó trông thấy gì cả! Lúc đó Nam Vân công chúa cũng ở đây, nàng còn phải bảo vệ Minh vương phi. Nàng khẳng định thấy ràng. Ngươi hỏi nàng !"

      Rất tốt, đơn giản mấy câu liền đem trách nhiệm từ chối. Nữ nhân này đơn giản!

      Trong nội tâm thầm suy nghĩ. Hạ Mộng lại nghe Hoàng Phủ Nam Ninh trầm thấp tiếng , từ đỉnh đầu truyền đến: "Vân nhi, muội đến chút. Rốt cuộc chuyện gì xảy ra, rốt cuộc là Thập Lục hoàng tử khi dễ Tứ tẩu hay Tứ tẩu ngược lại khi dễ Thập Lục hoàng tử?"

      "Cái này..."

      Nam Vân công chúa lập tức ngây ngẩn cả người~

      Hạ Mộng tâm lập tức bị nhéo. Vân nhi, ngươi nhất định phải cố lên nha! tại hết thảy đều dựa vào ngươi!

      "Nam Vân công chúa, người nhìn thấy gì cứ việc ! Nếu như là Củng khi dễ Minh vương phi, người cứ . Trẫm nhất định theo lẽ công bằng chấp pháp cho các người cái công đạo!" Vội vàng, lão hoàng đế chuyển hướng về phía bên kia, trong ánh mắt mang theo vài phần chờ mong!

      Nam Vân công chúa lại nháy mắt mấy cái: "Ta..." Liếc mắt nhìn Thập Lục hoàng tử.

      Hoàng Phủ Nam Ninh nhịn được: "Vân nhi nhanh chút!"

      "Được rồi, được rồi. Chính là khi chúng ta cùng các phu nhân uống chung trà. Các nàng buộc Tứ tẩu nhận sai với Bích Vân công chúa. Tứ tẩu làm hại Bích Vân công chúa mất mặt, được. Ngươi lời, ta câu, nhiều người như vậy cùng nhau tạo áp lực. Tứ tẩu nàng gánh được, đáp ứng. Sau đó các nàng lại buộc nàng lập tức nhận lầm ngay. Tứ tẩu cũng đáp ứng. Nhưng ai biết khi tìm Bích Vân công chúa, Thập Lục hoàng tử xuất . luôn miệng Tứ tẩu làm hại Hoàng Thượng cùng Bích Vân công chúa mất thể diện, muốn trả thù Tứ tẩu nên để chó cắn Tứ tẩu chạy trối chết. Thập Lục hoàng tử còn cười, muốn cho Bích Vân công chúa tới đây tận mắt xem kết cục của Tứ tẩu. Ta muốn cứu Tứ tẩu, kết quả chạy đến chân bị thương cũng đuổi kịp bọn họ. Tứ tẩu cũng tránh thoát con chó kia. Mắt thấy sắp bị con chó kia té nhào vào. Nếu như phải là Bích Vân công chúa kịp thời xuất chỉ sợ Tứ tẩu mệnh cũng bảo vệ đươc! "

      O o!!!

      Vân nhi hay nhaa. uổng công Tứ tẩu thương ngươi!

      Vội vàng thở dài hơi, tâm Hạ Mộng treo cao, buông xuống yên tâm rúc vào trước ngực Hoàng Phủ Nam Ninh.

      "Ngươi bậy!" Vừa nghe nàng kể, Thập Lục hoàng tử nóng nảy, trán gân xanh đều nổi lên: "Ngươi bao che người nhà mà đổi trắng thay đen!"

      "Củng!"

      Vừa thấy như thế, lão hoàng đế vội vàng quát khẽ!

      Thập Lục hoàng tử vội vàng quay đầu lại: "Phụ hoàng người đừng tin nàng bên! Nàng gạt người. Nữ nhân kia nàng... Nàng rất lợi hại mà!"

      nay hai nhân chứng của bên này, của Hoàng Phủ Nam Ninh bên kia luôn miệng lời đều chỉ ra và xác nhận là khi dễ. Nhân chứng xác thực vẫn còn thề thốt phủ nhận. Dù là phụ thân cũng cách nào bao che được nữa!

      Lão hoàng đế chau mày nghĩ như thế nào mới có thể để tiểu nhi tử thoát tội.

      Lúc này Hoàng Phủ Nam Ninh lại nở nụ cười lạnh: "Hoàng Thượng xem ra Thập Lục hoàng tử là kiêu căng có chút quá. Nếu như phải có vận khí tốt, ái phi bản vương táng thân trong bụng chó. Đến lúc đó các ngươi lại dự định xử lý việc này như thế nào?"

      "Cái này ta biết !" Vội vàng Nam Vân công chúa giơ tay kêu to: "Ta nghe thấy Thập Lục hoàng tử , ngài ấy nữ nhân chết đều chết rồi, cùng lắm bọn họ bồi cho ca mười nữ nhân!"

      Nghe vậy Hoàng Phủ Nam Ninh nụ cười mặt trở nên lạnh hơn.

      "Xem ra Thập Lục hoàng tử tuổi còn , biết tình là vật chi! Bản vương sống hai mươi năm vất vả mới tìm được thuận mắt. Cũng là trăm phương ngàn kế mới đưa nàng đến bên cạnh. Nhưng bây giờ câu chết chết, đem nàng từ bên cạnh bản vương cướp . Ngài có biết hay ? đời này cho dù ngài tìm đến trăm nữ nhân, các nàng cũng bằng vương phi của bản vương! Nếu như nàng có gì hay xảy ra, bản vương nhất định để người nọ chết có chỗ chôn! Bất quản xuất thân như thế nào, là ai, là tâm can bảo bối của ai!"

      Uống!

      Nghe Minh Vương như thế, mọi người tại đây đều bị hù dọa, thân thể cũng tự chủ được run lên. Nhìn Vương gia vẻ mặt ngoan, bọn họ hoài nghi chút nào việc Hoàng Phủ Nam Ninh lời giữ lời.

      Rùng cả mình, ăn mòn toàn thân, lão hoàng đế vội vàng hoà giải: "Minh vương gia, ngài đừng như vậy chứ! Củng tuổi , ngài đừng cùng chấp nhặt. tại Minh vương phi sao rồi!"

      "Ha ha... Đúng vậy nàng là mệnh tốt, thân thể có gì đáng ngại. Nhưng ngài thấy nàng bị dọa thành hình dáng gì sao?" Cắn răng, Hoàng Phủ Nam Ninh dùng sức ôm Hạ Mộng.

      Hạ Mộng cũng thuận thế ôm chặt , cúi đầu nức nở nghẹn ngào vài tiếng: "Ô ô vương gia ta sợ... Ta là sợ!"

      Thuần thanh yếu thế, kỹ xảo, nhìn thấy mặt nàng. Những người khác thể tin nàng thực bị dọa đến mất hồn mất vía.

      Lão hoàng đế trong lúc biết gì.

      "Nàng là giả bộ! Nàng mới có sợ đến vậy! Nàng gan lớn phải chết! Ta mới là bị dọa đến khóc!" Bên cạnh, mắt thấy cán cân ý vị xuống bên kia, Thập Lục hoàng tử lại nhịn được kêu to.

      Hoàng Phủ Nam Ninh hừ lạnh: "Thập Lục hoàng tử, bằng bản vương cũng để ngài cùng chó bản vương thuần dưỡng vài chục năm sống chung chỗ xem ngài có thể sợ đến như vậy hay ? Bản vương ở bên ngoài nhìn xem, có thể hay cũng bị hù dọa khóc lên. Nếu quả là như vậy, bản vương liền tin tưởng lời ngài !"

      "Ta..."

      Này hoàn toàn là thể nào!"

      Thập Lục hoàng tử muốn tranh cãi lại phát mình thể! Lúc này, duy nhất chỉ có thể chuyển hướng lão hoàng đế bên kia mang theo khóc nức nở kêu to: "Phụ hoàng người nhất định phải tin tưởng nhi thần! Nhi thần mới là người bị hại!"

      "A! Qua nhiều năm như vậy, bản cung là lần đầu tiên nghe Thập Lục hoàng tử có thể là người bị hại. Từ trước đến bây giờ phải liên tục chỉ có ngài hãm hại người khác sao? Ai có lá gan đó hại ngài chứ? Huống chi bây giờ còn là trong hoàng cung của các ngươi nữa chứ!" Chợt Nam Vân công chúa hừ tiếng thong thả ung dung .

      Nghe như thế Thập Lục hoàng tử hoàn toàn á khẩu trả lời được.

      Lão hoàng đế vẻ mặt bất đắc dĩ.

      "Củng nhân huynh..."

      Trong nội tâm chợt kéo căng, có cảm giác bất phục, trong mắt Thập Lục hoàng tử nặn ra viên nước mắt: "Phụ hoàng ngay cả người cũng chịu tin tưởng ta có phải hay ? Người tình nguyện tin tưởng bọn họ cũng chịu tin tưởng ta có phải hay ?"

      phải là chịu tin tưởng. Mà là bày ở trước mặt thể tin! Lão hoàng đế nhăn mặt: "Củng, phải là phụ hoàng muốn tin tưởng con mà là..."

      "Đủ rồi người cần nữa! Ta biết rồi!" Lập tức cắt đứt lời lão hoàng đế, Thập Lục hoàng tử dùng sức bôi nước mắt: "Các người tin ta. Ta cũng muốn gặp lại các người!"

      xong xoay người muốn .

      "Chậm !"

      Nhưng Hoàng Phủ Nam Ninh lập tức ngăn cản lại đường của .

      Thập Lục hoàng tử dùng sức trừng : "Ngài còn muốn làm gì?"

      Hoàng Phủ Nam Ninh cười lạnh: "Thập Lục hoàng tử. Ngài thả chó cắn ái phi bản vương. tại lại ở chỗ này vu oan nàng. Những chuyện này còn chưa giải quyết, ngài muốn chạy đâu?"

      "Nếu ngài muốn như thế nào?"

      Hoàng Phủ Nam Ninh khóe miệng kéo : "Cái này nên hỏi phụ hoàng của ngài mới đúng chứ?"

      "Trẫm..."

      Bóng cao su lại đẩy tới bên này, lão hoàng đế vẻ mặt khó xử.

      "Cái kia Minh vương gia, người cũng biết Củng tuổi còn , hiểu chuyện cho nên mới làm ra cơ này. Chờ khi trở về trẫm nhất định dạy dỗ để về sau lại làm loạn. tại người liền..."

      "Tha sao?" Hoàng Phủ Nam Ninh lạnh lùng tiếp: "Hoàng Thượng, nếu như bản vương thực cứ như vậy tha. Người cho rằng bản vương nên như thế nào hướng vương phi của ta trả lời? Nàng bị kinh hãi như vậy, chỉ sợ những ngày tiếp theo cơm nuốt trôi, ngủ bất an gối, bản vương vốn nghĩ dẫn nàng theo giải sầu. Đến cùng lại đến trình độ này, ngài bản vương như thế nào cho phải? Hơn nữa Thập Lục hoàng tử mười ba tuổi, chừng hai năm nữa cũng nên nạp phi, cái tuổi này quả thực . Bản vương ở vào tuổi của thay thế phụ hoàng nhiều lần sứ. Có thể chưa từng làm Phượng Tường vương triều mất mặt! Hơn nữa cho dù là bản vương ngôn hành cử chỉ có phân nửa sơ thất, khi trở về cũng bị phụ hoàng đánh vào mông. Nhưng bây giờ, Thập Lục hoàng tử quý quốc đến cái tuổi này còn được giáo dục tốt phải?"

      Buổi chuyện như nguyên cái tát tai răng rắc đánh mặt khiến lão hoàng đế quả thực mặt còn chút ánh sáng nào.

      Nhưng thừa nhận cũng được. Hoàng Phủ Nam Ninh phi thường có đạo lý.

      Con mình lý ra ngang ngược ương ngạnh còn chưa tính, tại ngay trước mặt nước khác làm ra tình này. Thực tại quá ném mặt mũi họ . Dựa theo đạo lý mà nhất định phải trọng phạt, bất kể là từ mặt mũi,... Nhưng dù như thế nào, đây cũng là hài tử mình sủng ái nhất. Trách phạt cũng thể ra tay hung ác được.

      "Minh Vương gia nếu chúng ta thương lượng chút..."

      "Hoàng Thượng!" Lập tức giận tái mặt, Hoàng Phủ Nam Ninh vui quát khẽ: "Nếu như ngài làm. Bản vương cũng thể gì hơn, như vậy tiểu Vương liền mang theo vương phi bái biệt. Xin thứ cho chúng ta thể tham gia thọ yến của ngài!"

      Dứt lời đối với hành lễ sau đó kéo Hạ Mộng .

      "Minh Vương gia cần như vậy!"

      Nhìn làm , lão hoàng đế bị dọa. Lập tức từ long ỷ đứng lên: "Người đâu! Ngăn cản Minh Vương gia! Ngàn vạn thể để cho vương gia !"

      Lập tức thị vệ canh giữ ở cửa đem đường của bọn họ chặn lại.

      Con đường phía trước thông, Hoàng Phủ Nam Ninh đành phải quay đầu lại: "Hoàng Thượng ngài chẳng lẽ còn muốn đem bản vương bắt lại sao?"

      "Trẫm phải là ý này..."

      "Vậy ngài có ý gì?"

      "Cái này Minh Vương gia..."

      "Hoàng Thượng, thẳng bản vương dù gì cũng là sứ giả vương triều Phượng Tường, cũng đường đường là vương gia con vợ cả vương triều Phượng Tường. Nếu như chúng ta ở chỗ này gặp bất kỳ bất trắc. Truyền ra ngoài chỉ sợ Hoàng Thượng vương triều Phượng Tường cũng tức giận!"

      Cái này là đe dọa!

      Lão hoàng đế miệng nhắm lại, mặc dù còn sọt lời hữu ích giấu ở trong lòng, đều ra được.

      "Người đâu!" Vô lực cúi đầu, vẫy vẫy tay

      "Hoàng Thượng!"

      Hai gã thị vệ xuất .

      "Đem Thập Lục hoàng tử xuống đánh hai mươi roi để khiển trách!"

      "Phụ hoàng!"

      Vừa nghe lời ấy, Thập Lục hoàng tử mặt mũi trắng bệch. Người đứng thẳng bất động nguyên chỗ.

      Lão hoàng đế đành lòng nhìn , liền khoát tay: "Nhanh lên mang xuống!"

      "Dạ!"

      Thị vệ tới đem người mang .

      Thập Lục hoàng tử chỉ ngây ngốc cho đến roi rơi vào thân, khắc trước, thể tin được phụ hoàng thương mình thế nhưng tàn nhẫn đối đãi với mình như vậy."

      Con trai bị mang , lão hoàng đế đau lòng đến mặt mũi cũng trắng bệch.

      "Minh Vương gia, tại trẫm trừng phạt Củng nhân huynh, ngài coi như vậy hài lòng chưa?" Lại ngẩng đầu, người phảng phất già nua mười tuổi.

      Hoàng Phủ Nam Ninh khóe miệng kéo "Còn có con chó kia!"

      "Người đâu đem chó của Thập Lục hoàng tử giết !" Lão hoàng đế liền lập tức ra lệnh.

      Này cũng sai biệt lắm!

      mặt rốt cục giương cao cười, Hoàng Phủ Nam Ninh chắp tay đối với hành lễ: "Đa tạ Hoàng Thượng minh vì đại nghĩa diệt thân. Tiểu Vương là bội phục!"

      Ô ô. phải đại nghĩa diệt thân, là bị buộc bất đắc dĩ.

      Quả thực muốn khóc, lão hoàng đế vội vàng quay đầu: "Minh Vương gia, nếu Minh Vương phi bị kinh hãi vậy, ngài mau mang nàng trở về nghỉ ngơi ! Lát trẫm phái thái y xem nàng!"

      " cần! Tự chúng ta có dẫn theo thái y tới!" Lời dịu dàng, Hoàng Phủ Nam Ninh chắp tay: " như vậy, tiểu Vương cáo lui!"

      Đẩy Hạ Mộng: "Ái phi chúng ta thôi!"

      "Vương gia ta... Chân ta mỏi!" Cắn cắn môi, hai tay Hạ Mộng nắm chặt cánh tay .

      Hoàng Phủ Nam Ninh hai lời liền ôm lấy eo nàng: " thôi! Chúng ta trở về!"

      "Vương gia..."

      Thân thể bay lên Hạ Mộng vội vàng hai tay ôm cổ , vẻ mặt e lệ chui vào trong lòng .

      Hoàng Phủ Nam Ninh lơ đễnh mở rộng bước chân .

      "Tứ ca, Tứ tẩu chờ ta chút!" Vội vàng, Nam Vân công chúa quát to tiếng, khập khiễng theo phía sau bọn họ!

      "Ai!"

      Sau đó, mắt thấy ba người biến mất, lão hoàng đế nhịn được thở dài: "Minh vương gia khó đối phó như vậy! Củng như thế nào hết lần này tới lần khác lại chọc ?"

      "Hừ! Đều là con tiểu hồ ly tinh kia! Nàng cho mê choáng váng, cái gì đều nhìn thấy!" Dậm chân cái, Bích Vân công chúa vội vàng tiến lên xoa ngực cho phụ thân: "Phụ hoàng ngài yên tâm ! Chờ ngày kia, Minh vương gia thấy diện mục của nàng. nhất định đem con tiểu hồ ly tinh bầm thây vạn đoạn!"

      "Ngươi, cái nha đầu này!" Nghe vậy lão hoàng đế lại nhướng mày: "Chẳng lẽ ngươi nhìn ra Minh vương gia là động tâm đối với cái nha đầu này sao? Trong mắt , khắp thiên hạ cũng trọng yếu bằng cái nha đầu này! Ai dám động đến nha đầu kia, so với động vào còn nghiêm trọng hơn!"

      "Có sao?" Ngay lập tức mặt Bích Vân công chúa tái , cổ thâm trầm hận ý vọt lên trong lòng nàng.

      Vỗ vỗ vai nàng, lão hoàng đế thấm thía : "Bích Vân, việc đến nước này, con coi như xong ! Minh vương gia trong lòng có con đâu. Tuổi con cũng , hay là nhân lúc có rất nhiều vương tân quý tộc cầu hôn chọn - - "

      "Ta cần!" Lập tức cất cao thanh lớn, Bích Vân công chúa xoay người bỏ chạy.

      "Bích Vân! Bích Vân! - - ai!" Thân hình già nua lần nữa héo rũ ít. Lão hoàng đế vô lực nằm vật xuống ghế rồng.

      Cho đến lúc này, thái tử phi mới nhàng tiến lên: "Phụ hoàng ngài phải thoải mái, buông lỏng tinh thần, Bích Vân nàng chỉ là tạm thời thể tiếp nhận thực. Chờ hai ngày nữa nàng tốt thôi."

      "Chỉ mong là vậy!" Lắc đầu, lão hoàng đế tiếp tục thở ngắn thở dài.

      Mắt thấy căn bản đem lời mình nghe lọt, thái tử phi liền cúi đầu: " như vậy, nhi thần cũng xin cáo lui!"

      "Con !" Khoát tay, lão hoàng đế nhạt thanh.

      "Dạ!" Thái tử phi khẽ cúi người xoay người rời /

      Chỉ là, khi xoay người, trong nháy mắt đầu nàng mạnh nhấc quẹt qua tinh quang trong mắt chợt lóe rồi biến mất.
      barbie1810, gaubonganvungHotaru_yuki thích bài này.

    4. emilia

      emilia Well-Known Member

      Bài viết:
      605
      Được thích:
      509
      đáng đời hai chị em bích vân công chúa .HẠ MỘNG là vô địch .hóng cháp mới :)

    5. Hotaru_yuki

      Hotaru_yuki Member

      Bài viết:
      57
      Được thích:
      81
      Wá tài năng, gắp lửa bỏ tay ng mà ko hề bị fát =D]]]] Nam Vân theo Mộng tỷ riết cũng bắt đầu thành tinh rồi, đúng là trẻ dễ dạy mà =D]l

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :