1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Quá trình dưỡng thành yêu hậu - Bình Lâm Mạc Mạc Yên Như Chức - FULL + EBOOK

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. hirari

      hirari Well-Known Member

      Bài viết:
      486
      Được thích:
      665
      Ngược rồi à, ta mún xem hai người dầy vò nhau rồi ngọt ngào lại, kkkk

    2. Quýt Đường

      Quýt Đường Well-Known Member

      Bài viết:
      1,001
      Được thích:
      23,905
      Chương 102
      là buổi sáng, nhưng lại bên ngoài vẫn tối đen, mưa vẫn còn rơi, bầu khí ướt lạnh biết từ nơi nào tràn vào, làm cho Hàn cảm thấy toàn thân cao thấp lạnh buốt, dường như lạnh đến đầu khớp xương.

      Nàng giữ im lặng, trong lòng ngừng suy nghĩ

      Lần này nàng rốt cuộc thấy được, thể cứng đối cứng với Phó Tạ, phải dùng biện pháp khác. Nàng dễ chịu, Phó Tạ cũng đừng hòng dễ chịu.

      Ma ma Lạ lẫm thấy thiếu phu nhân rũ mắt xuống trầm mặc, liền tiếp, tỉ mỉ chỉ huy người hầu hạ Hàn .

      Mấy người các nàng giống như là được nghiêm chỉnh huấn luyện, nhiều năm hầu hạ người, dù là Hàn được mấy người Tẩy Xuân hầu hạ quen, cũng cảm thấy thoả đáng.

      Nhưng trong lòng Hàn vẫn khó chịu, liền thản nhiên : "Ta muốn tắm rửa."

      Ma ma này đáp "Vâng", hành lễ lui xuống, liền có bốn nha hoàn tiến lên hầu hạ. Điện Soái đại nhân tuy tức giận, thế nhưng mọi người đều biết xem thiếu phu nhân như bảo vật trong lòng bàn tay, mấy người các nàng đều là thân tín của điện soái, tự nhiên dám chậm trễ thiếu phu nhân.

      Ngâm trong thùng tắm nửa ngày Hàn rốt cuộc nghĩ thông suốt, ăn mặc chỉnh tề ra khỏi phòng ngủ, ngồi ngay ngắn ở trong phòng khách dùng điểm tâm, sau đó cầm quyển sách nằm nghiêng giường gấm trong phòng khách xem.

      Ma ma trông thấy, trong lòng vui mừng, liền lặng lẽ lui ra ngoài, mang theo tiểu nha hoàn tự mình trị phòng ngoại viện Nữ Trinh viện bẩm cho Phó An.

      Phó Tĩnh và Lý Chân theo Phó Tạ vào triều, Phó An chờ trong trị phòng, Phó Bình và Phó Nghĩa hầu hạ thiếu phu nhân tốt, cũng bị đánh, hôm nay Phó Bình vẫn còn ở trong Cầm Vận đường dưỡng thương, chuyện nội viện chỉ có thể do Phó An tạm thay.

      Biết được thiếu phu nhân làm khó, Phó An quả thực muốn niệm Phật, công tử chịu đựng ở chỗ thiếu phu nhân, mấy người hầu hạ bọn họ cũng được tốt.

      trịnh trọng dặn dò vị Lương ma ma này: "Ngàn vạn phải chăm sóc tốt cho thiếu phu nhân, đừng cho thiếu phu nhân có chút nào thoải mái!"

      Lương ma ma cười: "Phó An tiểu ca, đó là tự nhiên!" Nàng và Tần ma ma hôm nay ở phòng bếp , cùng với tám nha hoàn mang đến lần này, vốn chính là công tử sớm chọn lựa đến hầu hạ thiếu phu nhân, nhưng thiếu phu nhân chỉ cho mang người từ nhà mẹ đẻ tới hầu hạ nàng, mới liên tục thể vào phủ. Hôm nay vất vả vào được, sao dám hầu hạ cẩn thận?

      Buổi sáng mưa dần dần tạnh.

      Hàn nằm hơi mệt, liền thức dậy đứng ở phía trước cửa sổ, mở ra cửa sổ nhìn cảnh mưa bên ngoài.

      Trận mưa này rơi xuống, hoa kim ngân bò lan can ngoài cửa sổ đều bị đánh rụng hết, hoa của mấy bụi chuối tây bên ngoài lan can cũng rụng đầy đất, chỉ còn lại lá màu xanh bóng đầy đặn, ngược lại giống như có tinh thần.

      Hàn oán hận nhớ tới Phó Tạ.

      Nàng kéo đóa hoa hồng trong bình ngọc kệ phía trước cửa sổ hoàng hoa lê ra, bên xé rách cánh hoa, bên suy nghĩ, nghĩ như thế nào giày vò Phó Tạ —— nàng được Phó Tạ nuông chiều, hôm nay muốn giày vò Phó Tạ, ngược lại rất có tính toán.

      Đúng lúc này, Lương ma ma cùng với Tần ma ma mặt tròn đôi mắt dài đến, trong tay Tần ma ma bưng cái khay, trong khay để chén canh bích sứ, người còn chưa tới gần, mùi canh gà thơm ngon nhàng bay qua trước.

      Hai ma ma cùng hành lễ.

      Tần ma ma đặt chén canh bàn bát tiên, lúc này mới tới, lại hành lễ, ấm giọng : "Thiếu phu nhân, nô tài hầm canh gà nhân sâm, người nếm thử xem!" Sở trường của bà chính là hầm cách thủy các loại canh bổ thân, điện soái để bà vào hầu hạ, bà hiển nhiên phải hầm cách thủy cho thiếu phu nhân uống

      Hàn muốn mở miệng, liền xuyên qua cửa sổ thấy từ bên ngoài trong đình viện tới hai người, là Phó Du mang theo Tương Lan đến, các nàng mang guốc mộc, guốc mộc đạp lên đá trong viện, phát ra thanh "Khanh khách".

      Nàng khỏi trầm tư: Phó Tạ chẳng lẽ còn muốn ta gặp người?

      Phó Du và Hàn thân thiết quen, cũng cần người thông báo, trực tiếp liền xông vào, ôn nhu hướng Hàn hành lễ, tới gọi tiếng "Chị dâu".

      Nàng phát tất cả người hầu hạ bên cạnh Hàn đều thay đổi, đều là người quen biết, liền đem chuyện này để ở trong lòng, ngồi bên cạnh Hàn .

      Hàn dặn dò Tần ma ma: "cũng cho Tứ nương chén."

      Tần ma ma đáp "Vâng", lập tức múc cho Phó Du thêm chén nữa, hai tay nâng tới.

      Hàn và Phó Du uống xong canh gà nhân sâm, liền cho người thu chén lại, hai người gối vào gối mềm tựa ở giường gấm chuyện.

      Phó Du thấy Lương ma ma mắt to khuôn mặt hình chữ nhật mang theo hai nha hoàn kính cẩn đứng hầu ở bên, liền đề cập tới chuyện ma ma nha hoàn thay đổi, cũng chuyện hôm qua ở trang viên Chu Tiên trấn, lải nhải hoa của cây bóng nước nở, muốn hẹn Hàn cùng hái cây bóng nước nhuộm móng tay.

      Nơi đây dùng dùng cây bóng nước móng tay có gì ngoài ba phương pháp, hoặc là dùng muối bóp cây bóng nước thoa lên móng tay, hoặc là dùng phèn chua rồi nhào cây bóng nước đắp lên, nhanh nhất là giã với nước tỏi thoa lên móng tay, quá nửa canh giờ là được, màu sắc cũng sáng . Nhưng bởi vì Phó Tạ chán ghét cái mùi vị kia, Hàn nhuộm như vậy. Lúc này nghe Phó Du xong, liền cảm giác mình cần phải làm việc này khiến Phó Tạ buồn nôn, liền : "Chúng ta dùng nước tỏi bóp với cây bóng nước , mau lên!"

      Phó Du cũng muốn khuyên nàng, tự nhiên là đồng ý lia lịa, hai người liền hứng thích thú mang guốc mộc, cùng hậu hoa viên hái cây bóng nước.

      Lương ma ma liền dẫn hai đại nha hoàn hai tiểu nha hoàn theo.

      đường rải gạch xanh ở hậu hoa viên, Phó Du thấy Lương ma ma mang người xa xa theo, lúc này mới hỏi Hàn : "Sao toàn bộ người hầu hạ, ngay cả canh giữ ở trị phòng cũng đổi thành Phó An, Phó An cần lên triều với Tam ca sao?"

      Hàn muốn liên lụy Phó Du, liền thấp giọng : "Ta và Tam ca ngươi cãi nhau, biết đem người của ta đâu nữa, ngươi mặc kệ chuyện này !"

      Phó Du chấn động —— Tam ca thương Tam tẩu như vậy...

      phải, nhớ tới hình dạng của Tam ca trước kia, liền kỹ càng phân tích cho Hàn : "... Bởi vì là trong quốc công phủ có quy củ, cho nên Tam ca từ liền nặng nhất quy củ, cái gì cũng theo như quy củ, dùng quy củ trói buộc người, cả nhà cao thấp, ngoại trừ cha, đều bị trói buộc. Hôm nay là gia chủ, lại quyền khuynh thiên hạ, tự nhiên là càng phải nghe ..." nửa ngày, đều là cho Hàn nhịn chút, cung kính với Tam ca chút, Tam ca trả lại mấy người Tẩy Xuân lại.

      Hàn im lặng lâu, đợi đến vườn hoa bóng nước, lúc này mới : "Ta kính cẩn nghe theo." Xem ta như thế nào thu thập ngươi nè Phó Tam!

      Hai người vừa đắp cây bóng nước lên móng tay, ngồi trong nhà chính, Phó An liền vào cách mành gấm ngăn cách cửa bẩm báo: "Thiếu phu nhân, phu nhân của thống lĩnh cấm quân Tùy Đại Nghĩa, Tiêu Phượng Thiềm cầu kiến."

      Hàn hơi suy nghĩ chút, thầm nghĩ: Phó Tạ còn để cho ta gặp người, xem ra là muốn đem chuyện nháo ầm ĩ, mất mặt ném ra bên ngoài...

      Nàng nhìn hoa bóng nước đỏ tươi móng tay, vươn mười ngón tay thon dài trắng nõn lên trước.

      Lương ma ma vội vàng dẫn theo đại nha hoàn Thiến Ngọc và Như Ngọc tiến lên, hầu hạ thiếu phu nhân tẩy màu bóng nước móng tay, lại rửa sạch móng tay.

      Đợi hết thảy xong xuôi, Hàn mới đứng dậy nghênh đón phu nhân của Tùy Đại Nghĩa và Tiêu Phượng Thiềm, hai vị này đều có cáo mệnh, cũng có thể quá chậm trễ, huống hồ lại là thường tới gặp nàng.

      Tùy phu nhân và Tiêu phu nhân còn chưa , Phó An lại đây bẩm báo: "Thiếu phu nhân, phu nhân của Hộ Bộ Thị Lang Trâu Minh Nghĩa và chủ Trương Huân đến chào hỏi!"

      Hàn sững sờ. Phó Tạ là điện Tiền Ti Đô Chỉ Huy Sứ, cho nên thường ngày đến chào hỏi nàng đều là vài phu nhân võ quan, hôm nay phu nhân Hộ Bộ Thị Lang và chủ tới gặp nàng làm cái gì?

      Lương ma ma thấy thế, vội vàng cúi đầu bẩm báo : "Hôm nay tảo triều, bệ hạ hạ chỉ, bảo công tử tạm thay hộ bộ."

      Phu nhân Tùy Đại Nghĩa tuổi lớn lắm, tính cách rất hoạt bát, gần đây biết vị hôn phu mình là thân tín của Phó điện soái, lập tức cười : "Điện soái hôm nay càng ngày càng lợi hại, thiếp thân chúc mừng phu nhân!"

      Hàn mỉm cười cái, thản nhiên : "Mời vào!"

      Đến chạng vạng tối, khách cũng giải tán, Hàn lệch qua giường gấm nhà chính, lặng lẽ suy nghĩ về mấy người Tẩy Xuân. Nàng trước nghĩ biện pháp dỗ dành Phó Tạ, thả bốn người Tẩy Xuân ra.

      Phó Tạ hôm nay bận rộn trọn vẹn ngày.

      Sau khi hạ triều, trước hộ bộ.

      Phó Tạ ở hộ bộ ngồi nửa ngày, đem tất cả các quan viên tập hợp lại dạy dỗ lần, lại định ra quy củ cơ bản, nguyên đám quan viên, hiểu được đại khái tình huống, lúc này mới nha môn điện Tiền Ti.

      An bài công vụ ở điện Tiền Ti thỏa đáng, lại trang viên Chu Tiên trấn.

      Phó Nghĩa bị đánh nát chân, nằm ở giường dưỡng thương, nghe công tử đến, vội giãy giụa do gã sai vặt đỡ thỉnh tội

      Phó Tạ lại đạp cước, đá vào bụng Phó Nghĩa, Phó Nghĩa lập tức bị đạp ra ngoài, đụng phải ngưỡng cửa chánh đường.

      Phó Nghĩa thở dài hơi, do mình hành bất lực, khiến cho thiếu phu nhân và công tử tức giận, nơm nớp lo sợ, hôm nay công tử còn tự mình đánh , điều này chuyện qua —— công tử xưa nay bao che khuyết điểm, người liên quan đánh đều lười đánh!

      Phó Tạ xử lý Phó Nghĩa, lúc này mới dặn dò : "Mang tiện nhân trong viện Sắc Vi kia tới đây!"

      Thấy Phó Nghĩa khập khiễng muốn ra ngoài, liền dặn dò câu: " được lộ ra dấu vết."

      Phó nghĩa đáp "Vâng", khó khăn lui xuống, được gã sai vặt đỡ về hướng Đông Bắc.

      Uyển Nhã dẫn theo tiểu nha đầu nhìn gương trang điểm.

      Nàng tuy mang thai, thế nhưng ngày thường đẹp, lại trang điểm, hôm nay mặt son phấn đều đặn, nhìn vẫn xinh đẹp vô cùng.

      Thấy là quản trang viên Phó Nghĩa tự mình đến mời, trong lòng Uyển Nhã suy nghĩ, theo.

      Đến đại sảnh bên ngoài nhà chính, Uyển Nhã thấy Phó Nghĩa né qua bên, liền tự mình xách làn váy vào.

      Vừa vào nhà chính, nàng liền thấy Phó Tạ ngồi ngay ngắn ở bên cạnh chiếc bàn vuông hồng mộc.

      Phó Tạ hôm nay mặc bộ sa la bào màu đen, càng là lộ ra vẻ tuấn tú bất phàm, bình tĩnh ngồi ở chỗ kia, mặt chút biểu cảm cũng có.

      Trong lòng Uyển Nhã đắc ý, nhớ tới ngày hôm qua mặc dù chưa bao nhiêu lời, nhưng thành công châm ngòi cho thiếu phu nhân xinh đẹp này, nàng là lão nhân của Quốc Công Phủ, về sau theo đại nương vào cung, ngược lại là quen thuộc tính tình của công tử —— nếu có người dám can đảm quấy nhiễu công tử, nhất định được tốt, cho dù nàng là thiếu phu nhân!

      Trong lòng nàng đắc ý, mặt trái xoan tinh xảo cười càng thêm ngọt, dịu dànglạy xuống: "Nô tài ra mắt công tử!"

      Phó Tạ cũng gọi nàng, trầm giọng : "Ngươi kể lại tình hình hôm qua gặp thiếu phu nhân !" Hàn hiểu lầm nhất định là có lý do, Phó Tạ muốn chịu án oan này, nhất định muốn biết ràng, nhìn xem rốt cuộc là ai giở trò quỷ.

      Uyển Nhã nghĩ sơ, liền quỳ ở nơi đó đem hôm qua chuyện lần, cũng thêm mắm thêm muối. Đương nhiên, đứng ở góc độ của nàng, nàng thành đóa sen trắng vô tội, ở sân trong tản bộ, thình lình bình dấm chua thiếu phu nhân tới, hùng hổ hỏi nàng là ai, mà nàng cũng thành thành dựa theo công tử an bài, là chủ tử của mình tạm thời gởi nuôi ở chỗ công tử.

      Phó Tạ hỏi Phó Bình, Phó Nghĩa, Tẩy Xuân và Nhuận Thu rồi, nghe Uyển Nhã tự thuật lần nữa, tại trong lòng rốt cuộc hoàn toàn hiểu tiền căn hậu quả của việc này —— biết là Lam thị hay Phạm Tinh Tinh, cố ý dẫn Hàn đến trang viên Chu Tiên trấn, mà Uyển Nhã lại cố ý gạt Hàn , hơn nữa giải thích của mình xác thực có trăm ngàn chỗ hở, lúc này mới làm cho Hàn hiểu lầm...

      nhìn nữ nhân õng ẹo làm dáng quỳ gối trước mặt, trong lòng suy nghĩ a của —— trong lòng bị làm tổn thương, biết còn sao tức giận !

      Uyển Nhã còn biết ý nghĩ trong lòng Phó Tạ, thử thăm dò tới, nâng bình trà lên châm ly trà, vểnh lên ngón tay Lan Hoa Chỉ cười híp mắt dâng lên, giọng mị hoặc: "Công tử..."

      Phó Tạ trầm giọng phân phó : "nhốt tiện nhân kia lại!" rốt cuộc nghĩ thông suốt, tỷ tỷ muốn người thừa kế, người thừa kế này chỉ cần là nam hài đủ tháng là được, quản là mầm mống của ai, hơn nữa, mầm mống của Thừa Dận Đế rất tốt sao?

      Vừa nghĩ thông suốt như thế, Uyển Nhã mầm tai hoạ này liền thể lưu lại.

      Uyển Nhã sững sờ, ưỡn ngực muốn chuyện, Phó Tĩnh mang theo mấy gã sai vặt như lang như hổ nhào lên.

      Chạng vạng tối Phó Tạ mang theo Phó Tĩnh Lý Chân cùng với đội hộ tống bảo vệ cỡi ngựa chạy như bay trở về thành.

      Mới ra Chu Tiên trấn bao xa, mưa như trút nước, mưa to ngập trời đất liền rơi xuống, trời đất tối đen đoàn, khắp nơi đều là mưa.

      Bởi vì rất gấp, mang đồ che mưa, đám người Phó Tạ bị xối ướt sũng.

      Lý Chân vội vàng đánh ngựa vọt tới bên cạnh người Phó Tạ, lớn tiếng : "Công tử, trận mưa này quá lớn, nếu đến trạm dịch ngoài thành ở đêm !" Phía trước xa chính là trạm dịch, vào tắm nước nóng, uống rượu nóng ăn cơm nóng, so với đội mưa trở về thành tốt hơn.

      Phó Tạ chỉ có chữ đáp lại —— "Cút".

      Hàn giận dỗi với , tối nay nếu dám quay về, biết Hàn nghĩ như thế nào nữa!

      Nghĩ đến Hàn tức giận, Phó Tạ ở trong mưa gió bão bùng đánh vào mống ngựa mà trong lòng ngọt ngào: a đây là ta quá, quá ta mới có thể ghen như thế!

      Xối toàn thân ướt đẫm Phó Tạ rốt cuộc về tới phủ quốc công.

      kịp thay quần áo, xuống ngựa liền thẳng đến nội viện Nữ Trinh viện.

      Mặc dù là đầu hạ, thế nhưng liên tục trời mưa như thế, độ ấm sớm hạ thấp xuống. Phó Tạ đường vừa lạnh lại vừa mệt mỏi phi ngựa gấp trở về, quần áo toàn bộ ướt đẫm dán người, chống đỡ chính là đường nghĩ đến chờ là ấm áp ngọn đèn, rượu và thức ăn thơm nức, nước tắm nóng bỏng, quần áo sạch và thê tử ôn nhu, kết quả vừa vào nội viện, phát chỉ có trong nhà chính có đèn, Tần ma ma và Lương ma ma dẫn theo nha hoàn ở hành lang chờ , kính cẩn : "Bẩm điện soái, thiếu phu nhân ngủ trước rồi !"

      Lương ma ma thấy Phó Tạ toàn thân cao thấp đều ẩm ướt, vội vàng thấp giọng dặn dò nha hoàn: "Còn hầu hạ chủ tử thay quần áo tắm gội?"

      Trái tim Phó Tạ giống như bị ngâm trong nước đá, lập tức đông cứng, cả buổi mới cất bước về hướng phòng ngủ, chuẩn bị tìm Hàn .

      Lương ma ma vội : "Điện soái, thiếu phu nhân ở giường ngủ phòng khách..."

      Phó Tạ hít sâu hơi, giấu hai tay nắm dưới ống tay áo ướt sũng...: “ ra ngoài , đóng cửa nội viện cửa lai."
      Last edited: 11/3/17
      Mieu1810, tart_trung, Iluvkiwi41 others thích bài này.

    3. Quýt Đường

      Quýt Đường Well-Known Member

      Bài viết:
      1,001
      Được thích:
      23,905
      Chương 103
      Bên ngoài mưa rơi xuống, trong phòng hơi lạnh, Hàn lại vào phòng ngủ, bọn nha hoàn mới tới rất biết hầu hạ người, bẩm báo Hàn chuẩn bị lò xông hương cho phòng khách, đốt hương mộc tê đậm mùi, hầu hạ Hàn ngủ giường gấm ở phòng khách.

      Hàn nằm giường gấm, ngửi ngửi đệm chăn thơm mùi mộc tê, liền nghĩ tới Phó Tạ lại có thể ở bên ngoài nuôi ngoại thất, ngoại thất còn mang thai, trách được chưa bao giờ thúc giục chuyện có con với nàng, ra là sớm có!

      Nàng càng nghĩ càng giận, nước mắt sớm chảy ra.

      Nghĩ đến cuối cùng, Hàn oán hận tính toán: dứt khoát hòa ly, ta sống cuộc sống tự do tự tại!

      Thế nhưng Phó Tạ vì sao chịu hòa ly? Là vì mặt mũi? Hay là bởi vì còn có chút thích nàng, muốn hưởng tề nhân chi phúc[1]?

      [1] Tề nhân chi phúc: ý chỉ cuộc sống giàu sang sung sướng, nhiều thê thiếp.

      Suy nghĩ nửa ngày, Hàn vẫn hiểu Phó Tạ.

      Vì giải toả sầu muộn trong lòng, nàng liền muốn giày vò Phó Tạ, giày vò Phó Tạ tự đồng ý hòa ly, nghĩ nghĩ lại liền ngủ mất.

      Phó Tạ nổi giận đùng đùng vào phòng khách.

      Trong phòng khách ra vẫn còn đốt đèn, giường gấm phía Tây để chiếc đèn lưu ly nho , toả ra ánh sáng hơi yếu mờ.

      Vừa vào phòng khách, Phó Tạ liền thấy trong vầng sáng nhu hòa Hàn ngủ say, lửa giận dần dần tiêu tán —— Hàn nhát gan, luôn dám mình ngủ, trước khi gả cho đều là Từ ma ma Tẩy Xuân các nàng thay phiên hầu hạ; sau khi gả cho hai người rất ít khi tách ra, cho dù thỉnh thoảng tách ra đêm, nàng cho người hầu hạ, nhưng cũng đốt đèn tăng thêm lòng dũng cảm...

      đến bên cạnh giường gấm, liền thông qua ánh đèn nhìn Hàn .

      Hàn mặc áo ngủ thêu hoa màu trắng sữa, tóc đen như mây xõa ra, bờ môi đỏ tươi khẽ chu lên, dường như ngủ say...

      Phó Tạ nhớ tới đêm qua Hàn cho mình hôn nàng, còn những lời làm cho mình thương tâm, vĩnh viễn cũng quên được nàng "Đêm nay muội rời . Chúng ta tách ra ", "Phó Tạ, chúng ta hòa ly ".

      và Hàn hứa hôn từ thuở , là phu thê kết tóc, là người thân nhất, nhưng nàng vì chuyện "Phó Tạ, chúng ta hòa ly ", chút chân tình cũng , chút lương tâm cũng có!

      Phó Tạ vừa nghĩ tới Hàn phải rời khỏi , trong lòng liền trống rỗng, đầu óc trống rỗng —— cách nào tưởng tượng cuộc sống có Hàn !

      Nghĩ tới đây, Phó Tạ cúi người chuẩn bị ngay ôm Hàn , vừa muốn ôm, bỗng dưng nhớ tới cả người mình còn nước, liền dừng chút, tiến tới hôn môi Hàn cái, lại liếm liếm, lúc này mới lưu luyến rời tắm.

      Tắm xong ra, Phó Tạ dựa vào lò xông hương, đôi mắt nhìn Hàn trong ánh đèn vàng mờ nhạt, trong lòng suy tính.

      có kinh nghiệm đối với nữ nhân, trước khi ở chung chỗ với Hàn ngay cả diễm tình thoại bản cũng chưa xem, tất cả kinh nghiệm đều nghe được từ những tướng lãnh dưới trướng lén lút nghị luận trong quân đội, tất cả đều là "Nữ nhân nên đánh nên nuông chiều" " tiểu phu thê đầu giường ầm ĩ cuối giường và " " nghe lời? Đánh trận, lại mua cây trâm dỗ dành" đủ loại lời vô vị, về sau mấy lần trộm nhìn quyển sách kia của Hàn , học được bất quá cũng chỉ là ở giường làm thế nào để Hàn thích, cái khác còn chưa kịp nhìn...

      Phó Tạ biết nên đối đãi Hàn muốn phản bội như thế nào, liền nghĩ trước trói buộc nàng, sau đó chậm rãi dùng tình cảm, dùng châu báu hoặc...

      Còn có Phạm Tinh Tinh, còn có Lam thị, đến cùng ai là gian tế? người chỉ điểm sau lưng là ai? Điều này phải sai người dò xét kỹ càng...

      Hết Hàn , Phó Tạ lại bắt đầu chuyện trong triều đình.

      Thừa Dận Đế vì sao bỗng nhiên để người võ tướng như thay hộ bộ ? Quốc khố thiếu bạc!

      Tháng này trong cung Thừa Dận Đế sửa tòa thanh thiên quan to lớn cho Trương Thiên Sư, lại nạp rồi bốn cung phi, cũng ban thưởng cung điện, muốn bố trí cung điện, lại phong cha của hai cung phi làm hầu, thưởng hầu phủ, còn muốn tu sửa Hoàng Lăng... Cuối cùng phát , tại hộ bộ thiếu hụt triệu hai trăm ngàn lượng bạc trắng, hơn nữa còn ban thưởng ngoại thích 28 vạn lượng.

      Thừa Dận Đế lập tức liền nghĩ đến năm trước đến năm nay người chi tiêu rất nhiều bạc trong quốc khố—— Phó Tạ!

      Phó Tạ xen vào việc của người khác đuổi Việt Quốc Hải Tặc, lại đánh nhau với bộ tộc Tháp Khắc Khắc, hao phí số lượng lớn cho chi phí quân , trả lại cho hai mươi vạn cấm quân năm quân lương, đúng là cái động đáy!

      Hơn nữa, tiền nhiệm Hộ bộ thượng thư Tiễn Thế Trung cũng là do Phó Tạ lật đổ.

      Làm sao bây giờ? ngoài là tăng thu giảm chi! Hơn nữa khẩn yếu nhất chính là khai nguyên!

      Nhớ tới lần trước phủ đệ Tiễn Thế Trung tịch thu đến 30 vạn bạc trắng và vô số châu báu tranh chữ, khuôn mặt tuấn tú trong bóng tối của Phó Tạ lên nụ cười ác độc.

      Tài chính Quốc gia sắp sụp đổ, thế nhưng những đại thần hào môn kia vẫn phú khả địch quốc...

      Hết chuyện này, Phó Tạ lại bắt đầu suy nghĩ chuyện Tây Cương.

      Mùa đông năm trước mới vừa thu thập bộ tộc Tháp Khắc Khắc, đuổi bọn họ chạy tới phía tây sông A Nhĩ tát, vốn nghĩ bộ tộc Tháp Khắc Khắc yên tĩnh hồi, nghĩ tới nữ vương A Lý Mộ của bộ tộc Tháp Khắc Khắc cấu kết với Ba Tư, đồng thời liên hợp lại với tộc Tháp Khắc Khắc ở vùng phía nam cảnh nội Lương Châu của Đại Chu, lại bắt đầu rục rịch...

      Phó Tạ chờ tin tức của Trấn Tây Tướng Quân Từ Bình Xuân, nếu như Từ Bình Xuân bình định được nội loạn Tháp Khắc Khắc, chuẩn bị lần nữa xuất chinh, lần này dứt khoát đánh thắng quasông A Tát Nhĩ, hoàn toàn thu phục bộ tộc Tháp Khắc Khắc, sau đó di dân đến phía tây, khiến bộ tộc Tháp Khắc Khắc hoàn toàn quy phục và quy thuận Đại Chu...

      Phó Tạ thừa hành chính là "Nghèo chỉ lo thân mình, đạt được cứu giúp cả thiên hạ", có chút ý thức nào mình chính là người nắm giữ quả tim của Thừa Dận Đế.

      Mưa bên ngoài thế dường như hơn ít, tí tách rơi mặt đất, giọt lại giọt rơi bậc thang bên ngoài

      Phó Tạ tuy dựa lò xông hương, nhưng cảm thấy xương cốt từng hồi rét run, nhìn thoáng qua kim đồng hồ báo giờ, lúc này mới phát mình vẫn còn suy nghĩ, vậy mà ngồi ở chỗ này hong khô canh giờ.

      đứng dậy dùng chăn gấm bọc Hàn lại, trực tiếp ôm nàng trở về phòng ngủ đối diện.

      Phó Tạ cảm thấy xương cốt của mình đều đau, cũng biết là xảy ra chuyện gì, sau khi miễn cưỡng đặt Hàn xuống giường, mình cũng cởi quần áo ra chui vào trong chăn, ôm cả người Hàn mềm mại thơm ngát vào trong ngực, mơ mơ màng màng liền ngủ mất.

      Hàn là bị nóng tỉnh.

      Phó Tạ giống như bếp lò ôm nàng, làm nàng nóng đến nỗi đổ thân mồ hôi.

      Nàng sờ lên cái trán Phó Tạ, xác định phát sốt.

      Hàn sửng sốt lát: thân thể Phó Tạ tốt, giống như trong trí nhớ chưa bào giờ sinh bệnh...

      Nàng vùng vẫy cái, rất dễ dàng thoát khỏi cánh tay Phó Tạ đặt ngang eo nàng.

      Sau khi đứng dậy, Hàn dặn dò Lương ma ma và Tần ma ma vào hầu hạ "Công tử bị bệnh, cho người mời thái y ”.

      Dứt lời, nàng phòng khách rửa mặt.

      Khi Phó Tạ tỉnh lại, phát mình ăn mặc chỉnh tề nằm ở giường, thái y ngồi ở bên giường bắt mạch cho , Hứa Lập Dương, Phó An, Tần ma ma và Lương ma ma đứng bên cạnh

      biết mình bị bệnh, gắng gượng nhìn vòng, nhưng nhìn thấy Hàn .

      Phó An hiểu Phó Tạ nhất, thấy trong mắt phượng của tràn đầy lo lắng, vội : "Công tử, thiếu phu nhân ở phòng khách!"

      Trước của điện Soái đại nhân, Phó Tạ luôn luôn bao che khuyết điểm, nhất định để cho người tới cửa khi dễ nàng...

      Tần ma ma là nhũ mẫu của Phó Tạ, tất nhiên là đau lòng nhi tử uống sữa của mình, thấy thế liền thở dài, : "Thiếu phu nhân dùng điểm tâm!" Công tử bệnh hôn mê, thiếu phu nhân ở phòng khách dùng điểm tâm, chút cũng biết đau lòng trượng phu của mình!

      Phó Tạ nghe vậy, chậm rãi nhắm mắt lại.

      biết Hàn vẫn còn oán trách mình.

      Hứa Lập Dương nghe vậy, giống như vô tình hỏi thái y: "Âu thái y, tình hình của điện soái..." Thành công dẫn dắt đổi chủ đề.

      Trong phòng khách, Hàn đối diện cả bàn điểm tâm, đại nha hoàn Thiến Ngọc và Như Ngọc mới tới im lặng đứng hầu ở bên gắp thức ăn cho nàng.

      Hàn biết mình nên ăn uống thả cửa chọc giận Phó Tạ, thế nhưng lại luôn ăn vô, uống ngụm cháo cũng ngẩn ngơ cả buổi, giận dỗi tại sao mình tranh giành, vì trong lòng nàng vẫn còn có Phó Tạ.

      Nàng dứt khoát chậm rãi gắp đồ ăn, trong lòng tính toán tích trữ riêng của mình, tính toán sau khi quay về Liêu Châu sống như thế nào.

      Phó Tạ đối đãi nàng rất hào phóng, bạc riêng của Hàn đủ cho nàng sống an toàn cả đời.

      Nghe động tĩnh trong phòng ngủ đối diện, Hàn nghĩ thầm: đời này ta lấy chồng nữa, hiếu thuận cha mẹ chăm sóc đệ đệ, trông coi bạc riêng của mình, tự do tự tại làm thôi!

      Dù sao với tư cách là vợ trước của điện Soái đại nhân, Phó Tạ luôn luôn bao che khuyết điểm, nhất định để cho người tới cửa khi dễ nàng...

      Phòng ngủ đối diện dần dần truyền đến hồi ồn ào, Hàn giả bộ như ăn cháo, vểnh tai nghe ngóng, ra Phó Tạ muốn ôm bệnh hộ bộ xử lý công vụ, ai cũng ngăn được .

      Hàn cuối cùng vẫn là nhịn được ngẩng đầu nhìn, vừa vặn Phó Tạ từ phòng ngủ ra bốn mắt nhìn nhau.

      Nàng phát trong vòng đêm, Phó Tạ giống như tiều tụy hẳn xuống, sắc mặt tái nhợt, nổi bật lên lông mày và lông mi đen nhánh, đôi mắt sáng như sao, tuy bờ môi trắng bệch vì bệnh, nhưng vẫn tuấn tú, mắt phượng tĩnh mịch mang theo khẩn cầu nhìn Hàn , đứng ở đó nhúc nhích.

      Hàn nhìn thấy khẩn cầu trong mắt phượng tĩnh mịch của Phó Tạ, khỏi trong lòng run lên, nhưng nhớ tới nữ nhân ở trang viên Chu Tiên trấn kia, nhớ tới ý định chủ động hòa ly với Phó Tạ, liền cứng ngắc cúi đầu, tiếp tục dùng đũa gạt chén cháo.

      Đợi nàng ngẩng đầu lên, nhà chính sớm trống rồi, Phó Tạ chẳng biết ra từ lúc nào.

      Buổi sáng mưa rơi xuống, Phạm Tinh Tinh và Phó Du tới gặp Hàn .

      Thấy Hàn vẫn có chút rầu rĩ, Phạm Tinh Tinh liền đề nghị ba người hành lang sau đá quả cầu.

      Hàn miễn cưỡng : "Các ngươi chơi , ta ở chỗ này nhìn là được!"

      Lúc Phạm Tinh Tinh và Phó Du đá cầu ở sau hành lang, Hàn khỏi nghĩ: Phó Tạ bị bệnh thành cái dạng kia rồi, thời gian này làm gì nhỉ?

      Cả ngày hôm nay Phó Tạ đều do thái y và Phó Tĩnh Lý Chân cùng ở hộ bộ chăm sóc.

      đích thân trấn giữ hộ bộ, chỉ thị thuộc hạ thân tín chia ra làm hai đường, thống lĩnh cấm quân Tùy Đại Nghĩa dẫn đầu đội cấm quân theo Tô Tương Chi và Hộ Bộ Thị Lang Trâu Minh Nghĩa thẩm tra danh sách ghi chép kim ngân tích trữ trong kho của Thừa Dận Đế, cấm quân Phó Thống Lĩnh Tiêu Phượng Thiềm dẫn đầu đội cấm quân theo hộ bộ chủ Trương Huân và phụ tá của Lý Kim Triêu ghi nhận lại các loại chi tiêu cần gấp cùng các nghành cồng kềnh khó điều khiển vượt quá số người quy định.

      Đến buổi tối, Phó Tạ ốm đau bệnh tật trở lại nội viện Nữ Trinh viện, phát Hàn lại ngủ giường gấm ở phòng khách.

      thấy bản thân mình còn khí lực ôm Hàn , lại sợ lây bệnh qua cho Hàn , liền ngủ mình trong phòng ngủ.

      Ban đêm trời lại tiếp tục mưa, mưa từng giọt từng giọt rơi lá chuối tây ngoài cửa sổ phòng ngủ, rất thê lương.

      Phó Tạ hàn lạnh lẽo ôm chăn ngủ lẻ loi mình, uống thuốc thiếp , rồi lại ngủ được, nghĩ đến Hàn ngủ say sưa, mình ngồi nhìn nàng cả buổi cũng tỉnh, trong lòng Phó Tạ càng thêm đơn.
      Last edited: 11/3/17
      Mieu1810, tart_trung, Iluvkiwi44 others thích bài này.

    4. midnight

      midnight Well-Known Member

      Bài viết:
      430
      Được thích:
      428
      Ôi hai bạn trẻ giận dỗi rồi. Hình như đây là lần đầu tiên 2 bạn trẻ giận dỗi nhau phải

    5. Trà Xanh

      Trà Xanh Active Member

      Bài viết:
      254
      Được thích:
      136
      2 ng hành hạ nhau rồi, quan tâm nhau nhưng ko ai chịu trc. Đến bjo ms làm lành đây:yoyo25:

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :