1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Tổng giám đốc hàng tỷ: Cướp lại vợ trước đã sinh con - Minh Châu Hoàn (368)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. DuckBeauty

      DuckBeauty Well-Known Member

      Bài viết:
      281
      Được thích:
      489
      [​IMG]
      Chris thích bài này.

    2. DuckBeauty

      DuckBeauty Well-Known Member

      Bài viết:
      281
      Được thích:
      489
      CHƯƠNG 172 ĐƯỢC THÔI, TÔI BUÔNG TAY, TÔI TÁC THÀNH CHO HAI NGƯỜI

      Editor: White Silk-Hazye

      "Tĩnh Tri..." Mạnh Thiệu Đình vừa thấy cửa mở ra, trong mắt nhịn được nổi lên chút vui mừng, vội vàng tới, nhàng gọi tên .

      "Sao còn chưa ?" Tĩnh Tri vừa ngẩng đầu, nhìn thấy Mạnh Thiệu Đình vẫn còn đứng ở ngoài cửa, nhíu mày, sắc mặt liền trở nên ảm đạm, nhàn nhạt liếc cái, quay mặt trực tiếp xuống lầu.

      Thái độ của , làm cho vui sướng vốn dĩ vừa mới dâng lên của nháy mắt biến mất sạch , Mạnh Thiệu Đình cố kìm chế khó chịu trong lòng, tới trước mặt giữ lại: "Sắc mặt của em tốt lắm, đừng xuống lầu, Bình Bình lấy cháo cho em."

      Tĩnh Tri đẩy tay ra, cũng xuống lầu nữa, mà là xoay người về phòng ngủ: "Nhị thiếu, ."

      "Tĩnh Tri, biết em giận ..."

      Tĩnh Tri đột nhiên quay mặt lại, vậy mà lại cười nhìn , chỉ là nụ cười này lại lạnh đến xương: "Ai tôi tức giận với ?"

      "Tĩnh Tri... , bảo đảm bao giờ xảy ra chuyện như vậy nữa đâu..."

      " cần nữa." Tĩnh Tri mở miệng cắt ngang, xoay người lại thèm nhìn , nhưng mà tức giận trong lòng khó mà dập tức được: "Mạnh Thiệu Đình, có biết hay , bộ dạng này của làm cho tôi cảm thấy thực rất ngu ngốc, rất ngây thơ, rất buồn cười."

      Hai tay của Tĩnh Tri nhàng vỗ về bụng dưới to lên, muốn chọc giận , muốn lại xảy ra chuyện gì nữa. Nhưng hôm nay xảy ra chuyện này, làm cho khó mà nuốt trôi cơn tức này. Nếu như cho là , gánh chịu cái hư danh này, làm người tình của , có bị chửi hay mắng gì cũng được, nhưng phải, hề muốn ở lại bên cạnh , là do cứng rắn giữ ở trong này, cái gì cũng chưa có làm, dựa vào cái gì lại bị người ta chỉ vào mũi mà mắng chứ?

      giận , thực là buồn cười! Mạnh Thiệu Đình làm trò trẻ con như vậy, làm cho người khác xấu hổ, cho là tìm mấy người phụ nữ thân mật chút, Phó Tĩnh Tri luống cuống, dịu dàng mà nối lại tình xưa với sao? cho rằng kích thích như vậy? ngoan ngoãn làm người phụ nữ của , sau đó lấy lòng sao?

      Tĩnh Tri nghĩ tới đây, bất giác cười lạnh: "Tôi cho biết, tôi tức giận, bởi vì tôi căn bản hề quan tâm. muốn tìm phụ nữ nào, cứ tự nhiên, muốn tìm bao nhiêu cũng tùy ý , chỉ cần đừng để cho những người đó đến quấy rầy yên tĩnh của tôi, dù sao, tôi chưa bao giờ nghĩ rằng làm người tình của , tội gì phải giữ lấy tôi tha như vậy? , phụ nữ của nhiều hơn nữa có liên quan gì đến tôi, cần dùng thủ đoạn ngu ngốc như vậy, tôi hề quan tâm chút nào đây, cũng bởi vì có niềm vui mới mà thấp thỏm lo âu mà đổi ý đâu."

      xong, nhưng lúc lâu sau cũng có nghe thấy giọng của , Tĩnh Tri đứng ở đó đưa lưng về phía , trong hành lang vắng vẻ im lặng, cũng có mở miệng, lại chờ lúc, liền nhấc chân vềphòng ngủ, lúc này giọng của Mạnh Thiệu Đình mới chậm rãi vang lên.

      "Nếu như , hề xảy ra bất kỳ quan hệ thân mật gì với những người phụ nữ kia, thậm chí cũng có nắm tay, em có tin hay ? Nếu như , hoàn toàn biết tại sao ta lại biết em, tại sao lại chạy tới đây làm loạn, em tin ?"

      Giọng của Mạnh Thiệu Đình từ từ nâng cao lên, bước nhanh tới, hai tay đè lại hai vai của từ phía sau, cúi thấp đầu, hô hấp từ từ có chút dồn dập, mà giọng lại hơi khàn khàn: "Bởi vì từng vô
      [​IMG]
      Chris thích bài này.

    3. DuckBeauty

      DuckBeauty Well-Known Member

      Bài viết:
      281
      Được thích:
      489
      CHƯƠNG 173 NUỐT LỜI

      Editor: White Silk-Hazye

      " cái gì?" Tĩnh Tri dám tin nhìn người đàn ông ở trước mặt, máu tươi ở trán của đường chảy xuống mũi cao thẳng của , lại chảy xuống môi của . nhìn sững sờ, thể tin được lỗ tai của mình.

      "Chờ khi em sinh đứa ra, để em rời , rời khỏi đây, tìm Thiệu Hiên "

      Hàm răng của Mạnh Thiệu Đình có chút đau, hơi nheo mắt, cảm thấy trong cổ họng có chút nghèn nghẹn, nhưng vẫn tự giễu mà cười, giả vờ thoải mái : " đoàn tụ với Thiệu Hiên ."

      " sao?" Cho tới bây giờ Tĩnh Tri vẫn thể tin, còn có thể từ trong miệng của nghe được lời như vậy, để cho rời , muốn để cho và Thiệu Hiên đoàn tụ!

      Tĩnh Tri cảm thấy trong lồng ngực dâng lên cảm xúc khó hiểu, lúc mừng như điên, lúc lại chua xót nên lời, sợ hãi ôm ngực, có chút mờ mịt nhìn .

      nghe được tin này, lại có thể kích động tới mức này, trong lòng của Mạnh Thiệu Đình dâng lên đủ loại mùi vị khó tả, đứng nổi nữa, cũng muốn tiếp tục đứng ở trước mặt , như là thằng hề bị kinh thường chế nhạo.

      "Là , hai người vốn chính là người nhà, hơn nữa..."

      tay của Mạnh Thiệu Đình ở phía sau chậm rãi nắm chặt, hít vào hơi, lông mi dài cong lên, trong ánh mắt chậm rãi nổi lên vẻ phóng đãng ra vẻ như sao cả : "Em cũng có con của cậu ta, mà cũng kết hôn rồi, ai cũng là người trưởng thành rồi, lẽ còn định làm loạn như vậy nữa, rất mệt mỏi..."

      "Thời gian dài như vậy, tất cả mọi người đều vui, cũng suy nghĩ cẩn thận, chỉ là từ trước đến nay con người của luôn thuận buồm xuôi gió quen rồi, vậy mà lại bị thất bại ở người của em, cho nên thể ném mặt mũi xuống được, liền thể đoạt lấy em, mà bây giờ, trải qua thời gian dài như vậy, mà em cũng , ở trong hôn lễ của hai người, làm chuyện đó đối với em... Coi như là, coi như là đạt được ước nguyện, thắng được lần, nếu như hai chúng ta ở chung chỗ đều
      [​IMG]
      Chris thích bài này.

    4. DuckBeauty

      DuckBeauty Well-Known Member

      Bài viết:
      281
      Được thích:
      489
      Chương 174. Chuẩn bị rời
      Editor: trang bubble ^^

      "Sao vậy." hơi hơi nghiêng mặt, thấp. Biết rất ràng là còn cơ hội để thay đổi, nhưng vẫn buồn cười mà mong mỏi ở trong lòng.

      Tĩnh Tri thấy vẻ mặt của , lại thấy vết máu mặt sắp đông lại, trong cổ họng có hơi đau, ngực cũng co rút lại, ngơ ngác nhìn , hơi chần chờ, nhưng vẫn cắn răng cái, mở miệng: "Tại sao phải chờ tôi sanh bé cưng xong mới có thể rời ?"

      Máu toàn thân cũng giống như đông đặc nguội lạnh, chỉ là đờ đẫn đứng ở nơi đó, ở trong đầu lặp lặp lại lời nhàng mềm mại của .

      thanh của luôn luôn dịu dàng, giọng của cũng êm ái, thế nhưng câu ngắn ngủn như thế, lại như là cái búa tạ, cứ đập vào trong lòng của như vậy, cảm thấy trái tim của mình co giật từng phát từng phát, rất giống loại cảm giác lục phủ ngũ tạng* cũng co rút cùng chỗ trong lúc băng tuyết ngập trời đông kia.

      *: lục phủ (dạ dày, tai, mật, tam tiêu, bàng quang, ruột già, ruột non), ngũ tạng (tâm, can, tì, phế, thận)

      lại thể chờ đợi muốn rời khỏi như vậy, dieenddafnleequysddoon thậm chí để ý đến đứa bé của mình sắp ra đời vẫn muốn lặn lội đường xa trở lại bên cạnh Thiệu Hiên.

      Thiệu Hiên nhỉ.

      Nhớ trước kia từng nghe người ta , người phụ nữ, chỉ cam tâm tình nguyện sinh con cho người đàn ông mình .

      để ý đứa bé này như vậy, thậm chí coi trọng hơn so với mạng của mình, có phải vô cùng Thiệu Hiên hay ?

      "Nếu như em muốn đứa bé của em và Thiệu Hiên gặp phải gì đó ngoài dự đoán, tốt nhất hãy thành đợi ở chỗ này cho đến lúc em sinh xong!"

      chợt hung dữ mở miệng, lập tức quay đầu lại cười lạnh nhìn : "Em yên tâm, đối với dáng người biến dạng như em, người phụ nữ xấu xí, cũng còn hứng thú! Về sau, cũng
      [​IMG]
      Chris thích bài này.

    5. DuckBeauty

      DuckBeauty Well-Known Member

      Bài viết:
      281
      Được thích:
      489
      Chương 175: Rốt cuộc là thế nào

      Editor: Puck – *******************

      Mặt mày Mạnh Thiệu Tiệm khẽ giãn ra, đáy mắt có ánh sáng nhàn nhạt thoáng qua, lên tiếng, trong lòng tự nhiên lên cảnh tượng lần đầu tiên gặp .

      giống em hai, từ trước đến giờ thích lăn lộn trong đám nữ nhân, vừa trưởng thành như vậy, nhưng mỗi người đàn ông bình thường đều cần giải tỏa, mới có hai bạn cố định, từ trước đến giờ đều hờ hững với phụ nữ, từ trẻ cho đến bây giờ, lưu luyến nhiều hơn nhưng cũng chỉ có quyền lợi chạm tay có thể bỏng.

      Mà Phó Tĩnh Tri chỉ là ngoại lệ, những ngày đó, lạnh lùng nhìn rối rắm giữa Thiệu Đình và , cũng phòng bị nhưng mình dần dần bị tính tình của hấp dẫn, nếu như đặt mình ngoài việc của nhà họ Mạnh, chừng sớm ra tay thu vào tay.

      Nhưng buổi tối trước khi Thiệu Đình công tá, phát Mạnh Thiệu Đình đột nhiên về nhà cũ họ Mạnh, cũng theo dõi , mà cũng lấy nút áo Tĩnh Tri lưu lại người tuyết, ý tưởng trong đầu lóe lên, có kế hoạch hình thức sơ khai đơn giản.

      cũng có cảm tình với , nhưng chưa đến mức có thể vì mà buông tha lợi ích tài sản.

      thận trọng, càng thêm thu tài năng lại, thầm phòng bị, quả nhiên bị đoán trúng, ý định của Thiệu Đình với hoàn toàn hề đơn giản giống như .

      Tất cả đều thực từng bước theo suy nghĩ của , chỉ có chút, vượt ra ngoài dự đoán của .

      phát thời gian Phó Tĩnh Tri die.enda nle equyd donn lưu lại trong lòng càng ngày càng dài, năm năm này chịu khổ, đều biết ràng, mặc dù đành lòng, nhưng cũng nhúng tay làm gì cả, chỉ vì lên kế hoạch cực kỳ đầy đủ cho tất cả, bứt dây động rừng, đành lòng, nhưng lại có cách nào kéo , chỉ đành ở bên trơ mắt nhìn.

      Rồi sau đó, và Thiệu Hiên dần lưỡng tình tương duyệt *, đó là nụ cười và hạnh phúc mà năm năm qua chưa từng thấy mặt khiến lòng dạ luôn cứng rắn như sắt đá của rung động, thậm chí hơi do dự có muốn tiếp tục hay , nhưng sau lắc lư ngắn ngủi, vẫn chút do dự tiếp con đường mình chọn.

      (*) Lưỡng tình
      [​IMG]
      Chris thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :