1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

[Xuyên Không] Tiểu bạch thỏ Vương phi: Ác bá Vương gia, cút!!!!! (C153) Hoàn

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      Chương 70.6

      Edit: Người lạ

      Beta: Tiểu Thiên + yunafr
       

      Sau tiếng kêu của nàng, cửa phòng bị người dùng lực đẩy ra. Lại nhìn thấy hai người như vậy, bọn nha hoàn xuất tại cửa cũng quá sợ hãi, hai gã sai vặt vội vàng chạy tới, luống cuống tay chân đem Hoàng Phủ Nam Ninh nâng dậy.

      Kỳ , từ lúc rơi xuống đất, nháy mắt ý thức Hoàng Phủ Nam Ninh liền thanh tỉnh. Vốn hôm nay giữa trưa tại trong phòng khách quăng ngã xuống, phía sau lưng của còn cảm thấy đau. Cái này vừa rồi lại ngã tiếp, đó là đau càng thêm đau, mặt của đều đau đến trắng a?

      Nhưng là, còn chưa có kịp phản ứng, Bộ Nhu Nhi tiếng thét chói tai vang lên, sợ tới mức đầu óc cũng mê , cũng biết nên làm thế nào cho phải.

      Ngay sau đó, lại đống người chạy tiến vào, vây quanh , mọi người nhốn nháo chuyện, lại vừa tranh cãi ầm ĩ, liền tiếp tục lại mê .

      Cuối cùng, thẳng đến hai chân vững vàng xuống đất, phía sau lưng đau đớn truyền đến, gì nhắc nhở phía trước phát sinh hết thảy, mới mạnh tỉnh táo lại. Khuôn mặt lại trầm xuống ——

      "Tiểu bạch thỏ?"

      Hôm nay là lần thứ hai nàng đá ? Hơn nữa, xuống tay cũng hề !

      "Oa?"

      ngờ, mới kêu lên, Bộ Nhu Nhi liền hé miệng ra, khóc rống lên.

      "Vương gia, thiếp thân sai lầm rồi? Thiếp thân biết sai lầm rồi? Là thiếp thân đúng, ngài đánh thiếp thân ? Chỉ cần ngài tức giận, ngài có thể đem thiếp thân mang lên giường đá xuống mười lần a? Bằng , trăm lần? Thiếp thân câu oán hận?"

      Nước mắt trong suốt theo khóe mắt cuồn cuộn ngừng chảy xuôi, nháy mắt làm cho khuôn mặt đều ẩm ướt, cho nên thoạt nhìn càng đáng thương. Hơn nữa, có giải thích, chỉ có nhận sai, hơn nữa, vẫn là hướng chết nhận sai, ngược lại làm cho việc bị đá nhất thời lời nào để ?

      Thậm chí, Hoàng Phủ Nam Ninh có loại ảo giác —— mới là người bắt nạt nàng.

      loại cảm xúc áy náy nhanh chóng nghẹn lại ở tim, làm cho hô hấp bị kiềm hãm. Vốn tức giận bị nước mắt của nàng cọ rửa mà tan thành mây khói.

      "Quên ." Vô lực lắc đầu, thở dài hơi, "Tiểu bạch thỏ, đừng khóc "

      Bộ Nhu Nhi lập tức sửng sốt, rất nhanh im tiếng. Nhưng bởi vì là rất nhanh, trận ý khóc vừa vặn theo trong cổ họng xông ra, lại chịu khổ áp chế. bên rầm rĩ muốn khóc ra đến, bên muốn áp chế lại, hai bên cùng ập đến, kết quả —— nàng khóc cái to ?

      Lập tức đôi mắt to ngẩn ra? Bộ Nhu Nhi biểu tình thoạt nhìn rất vô tội.

      Nhìn thấy màn này, Hoàng Phủ Nam Ninh thiếu chút nữa bật cười.

      Nhưng mà, cố gắng đứng lên, trong lòng vẫn là khó chịu .

      Liền nhìn nàng, trầm giọng hỏi: "Tiểu bạch thỏ, thành ra, nàng vì sao muốn đá bổn vương?"

      "Thiếp thân có a?" Vội vàng lắc đầu, Bộ Nhu Nhi vẻ mặt mờ mịt, "Thiếp thân chính là nghe được thanh vang lên, cảm thấy thích hợp, mơ mơ màng màng mở to mắt nhìn xem, liền phát Vương gia ngài rơi xuống rồi?"

      "Nếu phải nàng đá, bổn vương lại như thế nào có thể ngã xuống?" Mặt trầm xuống, Hoàng Phủ Nam Ninh đem trách nhiệm đổ lỗi lên đầu nàng.

      "Thiếp thân thực có..."

      "Bổn vương nàng có chính là có? Bổn vương lúc ngủ, ràng chính là cảm giác được có người cước đá bổn vương , đem bổn vương đá xuống ."

      Được rồi, tính cảnh giác, lúc ngủ cũng có thể cảm giác được.

      Liền hít hít cái mũi, Bộ Nhu Nhi nháy mắt mấy cái, tựa hồ dùng sức nghĩ nghĩ: "Vương gia, thiếp thân có đá ngài. Thiếp thân chỉ nhớ , mát xa cho ngài hồi lâu sau, xem ngài ngủ, thiếp thân cũng thấy mệt mỏi, liền đến bên người ngài nằm xuống. Chính là, ngủ ngủ, liền cảm giác được vị trí càng ngày càng , thiếp thân muốn duỗi thẳng thân thể đều được, vẫn luôn  có cái gì đó ngăn đón thiếp thân. Thiếp thân tưởng chăn, cũng là mệt nhọc, liền nghĩ muốn cước đá văng . Nhưng là, đạp vài cái, đều đá ra, thiếp thân phiền, liền ràng dùng sức chút a—— "

      Lập tức chút, hai mắt mở to: "Nguyên lai là ngài?"

      Hoàng Phủ Nam Ninh bây giờ hiểu được.

      "Vương gia, thiếp thân biết sai rồi?" Nhanh nhẹn, Bộ Nhu Nhi lại cúi đầu, nghẹn ngào kêu to, "Thiếp thân quên ngài giường, thiếp thân sai lầm rồi?"

      có thể cái gì đây?

      Đối mặt tình cảnh này, vẫn biết chính mình tướng ngủ kém vô cùng Hoàng Phủ Nam Ninh gì. lại, truy (tìm) nguyên nhân, hết thảy vẫn là chính mình tạo thành.

      Lại vô lực lắc đầu."Quên . Cái này cùng ngươi có quan hệ"

      Hừ hừ, đương nhiên ? Nhưng nàng tính toán tất cả rất tốt a?

      Lập tức dừng khóc, Bộ Nhu Nhi ngẩng đầu, mông lung hai mắt đẫm lệ nhìn : "Vương gia?"

      Ai?

      Xem nàng khóc thảm bộ dáng đáng thương hề hề như vậy, hẳn là bị nàng làm cho sợ? Hơn nữa chính mình còn đối với nàng rống lớn như vậy,  nàng nhát gan, nhút nhác như vậy, chỉ sợ là sợ muốn chết ?

      Lại cỗ tự trách nảy lên trong lòng, Hoàng Phủ Nam Ninh chuyển hướng: "Quên , bổn vương truy cứu trách nhiệm của nàng."

      Tốt quá.

      Trong lòng kêu to, Bộ Nhu Nhi vội vàng cúi đầu: "Cám ơn Vương gia"

      Hoàng Phủ Nam Ninh mím môi .

      "Vương gia." Lập tức, Bộ Nhu Nhi lại dựa vào đây, nho thanh đề nghị, "Vương gia, sắc trời khuya, ngài có muốn thay quần áo, ngủ tiếp a? Thiếp thân cam đoan lại đá ngài"

      Lúc ngủ mơ mơ màng màng, ai còn biết ai a? Hơn nữa, nhưng là đối chính mình thập phần ràng. Liền ngay cả Lí Như Phong, ngủ cùng qua   lần, liền kiên quyết cự tuyệt cùng ngủ chung .

      " cần, bổn vương vẫn là trở về phòng của bổn vương?" Lắc đầu, Hoàng Phủ Nam Ninh vô lực .

      Tốt tốt.  Này chính là hiệu quả tốt a. Trong lòng đắc ý cười to, Bộ Nhu Nhi ở mặt ngoài lại nháy mắt mấy cái: "Vương gia, ngài nổi giận với thiếp thân sao?"

      Hoàng Phủ Nam Ninh lắc đầu." có."

      "Vậy ngài vì sao phải ? Ngài phải đêm nay muốn ở trong này qua đêm sao?"

      "Bổn vương vẫn là nên ngủ ở phòng mình, ở trong này ngủ được tốt. Chúng ta vẫn là phần phòng mạnh ai nấy ngủ." Bĩu môi, Hoàng Phủ Nam Ninh đạm thanh . Có lẽ, đời này nhất định chỉ có thể ngủ mình ?

      "Ô..." Nghe như thế, Bộ Nhu Nhi lại khóc.

      Hoàng Phủ Nam Ninh vô lực.

      "Tiểu bạch thỏ?" tay nâng lấy cằm của nàng lên, giận tái mặt quát khẽ, "Bổn vương cùng nàng quan hệ chính là quan hệ? Bổn vương thích ngủ mình, nhớ kỹ chưa?"

      Bộ Nhu Nhi lúc này sửng sốt, lập tức dừng nước mắt."Nhớ, nhớ kỹ."

      Tốt lắm. Vừa lòng gật đầu, Hoàng Phủ Nam Ninh buông tay ra: "Bổn vương rồi, nàng ngủ tiếp ." Liền xoay người nhanh rời .

      thong thả tiễn a? Lặng lẽ đối với bóng dáng của khoát tay, Bộ Nhu Nhi trong lòng vui sướng hài lòng .

      "Vương phi." Nhìn theo Hoàng Phủ Nam Ninh hướng , Tú nhi vội vàng chạy lại.

      Bộ Nhu Nhi lại vội vàng xoay người, ngồi xuống  gầm giường vươn tay: "Tuyết Nhi, mau ra đây?"

      "Gâu gâu?" Lập tức, con chó màu xám chạy ra.

      "Ai?" Xem nó đầy người là bụi bẩn, chậu nước kia xem như uổng phí rồi. Lắc đầu, Bộ Nhu Nhi quay đầu lại, "Người tới, mang bồn nước ấm đến." Sờ qua sờ lại con chó , "Tuyết Nhi, vất vả ngươi ?"

      "Gâu gâu?"

      Lập tức sủa lấy hai tiếng trung khí mười phần kêu to, cười đáp cuối cùng con chó cùng Bộ Nhu Nhi rúc vào cùng nhau, thoạt nhìn là hết sức hài hòa.




    2. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      [​IMG][​IMG][​IMG][​IMG][​IMG]Các nàng đừng quên ấn quảng cáo ủng hộ web nha!!!!!
      Last edited by a moderator: 30/11/14
      Halong-ngocLady87 thích bài này.

    3. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      Chương 71

      Edit: Nấm lùn




      "Vương phi, Vương gia bọn họ ra ngoài?"

      Hoàng Phủ Nam Ninh và Lí Như Phong chân trước mới , sau lưng một nha hoàn tâm tình kích động chạy vội đến báo cáo



      “ Tốt” Lập tức vỗ tay Bộ Nhu Nhi đứng lên “ một chút , chúng ta ra ngoài chơi một chút. Sáng sớm đến giờ ở đây ta đều cảm thấy thoải mái”

      “Dạ” Vội vàng đáp lời . các nương theo sau nàng

      Bên cạnh Bộ Nhu Nhi là con chó nhỏ Tuyết nhi luôn theo sát bên người nàng, thanh vui vẻ . Một bên theo bước chân của nàng, mọi người cùng nhau tiến lên phía trước du ngoạn.

      Đoàn người thẳng đến hoa viên vương phủ

      Tại đây, cuối mùa xuân đầu hạ, sau hoa viên bên trong muôn hoa khoe sắc thắm hồng, liễu xanh, bướm bay rập rờn, nơi nơi đều xinh đẹp tạo nên quang cảnh bức tranh hòa hợp. Rong chơi trong đó những hậm hực vài ngày qua từng chút từng chút một cũng tiêu tán hơn phân nửa.

      Mà ở đây, mắ thấy nhiều hoa hoa cỏ cỏ, còn có những con bướm, chim nhỏ bay tới bay lui , gọi tới gọi lui. Tuyết nhi tinh thần phấn chấn ,iền vui vẻ chạy xung quanh đuổi theo chim nhỏ chạy vào sâu.

      “Tuyết nhi, chậm một chút,cẩn thận nha”

      Thấy thế, nhóm tiểu nha hoàn khỏi kinh hãi , vội vàng muốn chạy theo phía sau nó khẽ gọi.

      Bộ Nhu Nhi lại cười nhợt nhạt khẽ nói : “ có việc gì đâu. Cứ để nó tự nhiên chơi” Tối hôm qua nó bị Hoàng Phủ Nam Ninh làm nhục đến thảm bại. Hôm nay phải bồi thường cho nó thật tốt, cứ để cho nó chơi.

      “dạ” nghe đến lời của nàng, mọi người mới an tâm, liền quay trở về , toàn tâm toàn ý theo Bộ Nhu Nhi chậm rãi phía trước.

      Chẳng qua, tới phía trước , tâm tình của mọi người đều thoải mái. Đột nhiên nghe thấy tiếng một nữ nhân hét chói tai phá tan bầu khí yên tĩnh tốt đẹp còn một mảnh.

      “ Đúng là đồ dã cẩu. Dám ở trong vương phủ của chúng ta khóc lóc om sòm ? chán sống sao? Người đâu tới bắt nó. Vứt ra ngoài”

      “Tuyết Nhi Tuyết Nhi?” theo giọng nói truyền đến, còn có con chó nhỏ thê thảm tru lên.

      “Ai dám”

      Nghe những lời ấy sắc mặt Bộ Nhu Nhi trầm xuống, cước bộ vội vàng nhanh hơn chạy qua.

      Ngẩng đầu, phát xuất tại trước mắt quả nhiên là Lam Tử hai vị phu nhân.

      "Nha, Vương phi?" Nhìn thấy nàng, hai ả tiểu thiếp trong lòng cả kinh vội vàng hành lễ

      "Tuyết Nhi?" Lập tức, con chó cũng kêu to đến bên chân của Bộ Nhu Nhi vòng quanh nàng ô ô khẽ gọi

      Vội vàng xoay người đem con chó ôm lấy, liếc mắt cái liền phát cái bụng của nó có mấy vết thâm tím, Bộ Nhu Nhi nâng mắt cười lạnh : “ Vừa rồi các ngươi đối với nó làm cái gì”

      “Bọn thiếp”

      Hai người ngẩn ra, cùng nên lời .

      " Tuyết Nhi?" Liền lại bảo, con chó cái hướng ngực nàng cọ vào, giống như tiểu hài tử đáng thương hướng mẫu thân tố khổ

      Bộ Nhu Nhi sắc mặt càng trầm lợi hại."Lam muội muội, tử muội muội, các ngươi đúng là lớn mật. Con chó nhỏ của ta mà các ngươi cũng có thể ngược đãi nó như thế?”

      Huống chi tuyết nhi của nàng mới hôm qua bị Hoàng Phủ Nam Ninh ngược đãi qua. hôm nay các nàng còn chịu buông tha nó? Nghĩ đến đây có phải tính tình nàng vẫn tốt nên ai cũng có thể đến đấy đạp nó một cước có phải hay ? Tối hôm qua nàng đã tức giận đến mức đạp Hoàng Phủ Nam Ninh một cước?

      “ A…Hóa ra đây là chó của Vương Phi ? Chúng ta biết nha ?" Lập tức hai mắt mở to, Lam Tẩm vẻ mặt vô tội .

      Nhưng mà cái biểu tình vô tội này làm thực là giả tạo nha, căn bản thể lừa được nàng ( vì chị thủ đoạn vô biên mà luôn trả vờ mình là người bị hại mà J)

      Bộ Nhu Nhi cười lạnh: "Tuyết Nhi của ta là của hồi môn ta mang theo về vương phủ. Từ lúc ở vương phủ đến giờ, nó và ta dường như một tấc rời , vương phủ cao thấp, ai chẳng biết nó tồn tại , các ngươi cũng dám giả ngu ́ ý khi dễ chúng ta thành thật sẽ đến chỗ vương gia cáo trạng sao”

      Đúng là như thế?

      Hai người ở trong lòng thầm nghĩ.

      "Vương phi tỷ tỷ, ngươi cần tức giận a?" Lập tức, Tử yên nhẹ nhàng tiến đến, ra vẻ dịu dàng khuyên nhủ : “ Bọn thiếp biết, tối hôm qua thật vất vả Vương Gia mới nghĩ đến chỗ người qua đêm. Nhưng là ngờ nửa đêm Vương gia lại ly khai. Trong lòng ngươi có lẽ thật mất hứng. Cũng là Lan Tẩm thật là vô tâm, cũng biết ngăn cản đường chúng ta là chó của người , người chắc cũng sẽ muốn đem những oán khí phát tiết lên người bọn thiếp , bọn thiếp hướng người xin lỗi phải cũng được”

      Ha… nàng ấy nói lâu như vậy rốt cục tìm hiểu chút chuyện nên muốn chạy đến đây cười nhạo nàng để xem nàng mất mặt xấu hổ?

      Chỉ tiếc các nàng ấy tìm nhầm người?

      Nhẹ nhàng trấn an con chó nhỏ trong ngực , Bộ Nhu Nhi nhợt nhạt cười : “ Hai vị muội muội như thế nào lại nói như vậy. Tuy rằng tại tỷ tỷ ta nhưng là Vương gia cũng qua phòng ta quá nửa đêm nói gì thì nói cũng là qua đêm . Hơn nữa, quá nửa đêm cũng quá đủ thời gian để chúng ta làm xong chuyện nên làm . Chứ như các ngươi vào phủ lâu như vậy rồi, Vương gia căn bẳn ngay cả con mắt còn có xem qua các người, vậy càng miễn bàn tiến vào phòng của các ngươi nha?”

      Kích thích ta! Hừ để xem xem ai có thể kích thích đến ai?

      Lời nói vừa nói ra, hai vị tiểu thiếp quả nhiên liền biến sắc .

      "Vương phi tỷ tỷ, ngươi cần khinh người quá đáng?" Cắn răng cái, Tử Yên khẽ gọi.

      Bộ Nhu Nhi cười lạnh."Rốt cuộc là ai khinh người quá đáng? Chúng ta ở trong này thật tốt, các ngươi lại ra sinh sự đá chó của ta. Còn chủ động cười nhạo ta. Ta ăn miếng trả miếng thì các ngươi còn ̣nh cưỡi đầu cưỡi ̉ ta sao. Dù muốn hay ta là vương phi ở đây? Các ngươi cùng lắm chỉ là tiểu thiếp được tiến nhập lưu lại vương phủ mà thôi , nhưng các ngươi lại dám cùng ta là chính phi mà sẵng giọng nhiều lần. Ta chưa gọi người đem các ngươi xuống đánh chết sống lại đối với các ngươi cũng là đủ tốt?”

      "Ngươi?" Nghe vậy, hai người đều là sửng sốt

      Bộ Nhu Nhi khóe miệng hơi mỉm cười : “ Nhưng mà , hôm nay là các ngươi chủ động tìm tới cửa. Cũng tốt, các ngươi đã chán những ngày rảnh rỗi sống có ý nghĩa. Ta liền thuận theo ý các ngươi, cho các ngươi tìm vài việc vui tốt lắm” Nàng vừa vặn cũng có vài phần khí có phát tiết ra ngoài đâu?

      "Ngươi muốn làm gì?"

      Nghe như thế, loại dự cảm bất hảo đánh thẳng trong lòng mà đến, hai người sắc mặt trắng nhợt, vội vàng lui về phía sau vài bước

      Bộ Nhu Nhi cười, đem con chó thả xuống mặt đất : "Đá con chó của ta, mắng ta, các ngươi cảm thấy, tội của các ngươi ta nên làm thế nào”

      "Chúng ta phải cố ý ?" Lam Tẩm vội hỏi

      “ Ta biết các ngươi ́ ý, ́ ý chờ ở trong này , chờ thời cơ chuẩn bị nắm chặt tất cả rồi đến cười nhạo ta thôi ?” Bộ Nhu Nhi cười gật đầu nhẹ nhàng bước đến từng bước một qua

      Hai người tiếp tục lui về phía sau."Ngươi... Ngươi muốn làm gì?"

      “ Nếu những lần giáo huấn trước kia khiến cho các ngươi nhớ kĩ . Ta đây rất vui lòng cho các ngươi lần này nhớ kĩ khắc sâu một chút . Đủ để các ngươi đời này đều nhớ kỹ trong lòng ” Nhợt nhạt cười Bộ Nhu Nhi đột nhiên vẫy tay : “ Đem các nàng đứng hết dậy cho ta”

      “ Ngươi ..Ngươi dám? Vương Gia nếu biết ngươi tự ý cậy quyền ức hiếp chúng ta , Vương Gia sẽ rất tức giận?” Vì quá hoảng sợ , Tử Yên lắp bắp kêu to.

      Những lời này lọt vào lỗ tai bên trong như thế nào liền cảm thấy một chút buồn cười?

      Trong mắt hàm chứa một chút cười yếu ớt , Bộ Nhu Nhi giọng hỏi: "Tử Yên muội muội, ngươi cho rằng ta ngốc như vậy sao, làm chuyện này mà ta sẽ để việc này rơi đến tai Vương Gia sao?” Hơn nữa , chuyện trong hậu viện này , Hoàng Phủ Nam Ninh chỉ sợ nghe đều muốn dùng lỗ tai nghe đâu?

      "Ngươi , kia... Chúng ta đây ?" Cắn răng cái, Lam Tẩm khẽ gọi, "Ta muốn làm cho Vương gia biết, tất cả ngươi đều là giả vờ , kỳ thật ngươi căn bản có thiện lương vô tội thuần khiết”

      "Có bản lĩnh ngươi a?" Buông tay, Bộ Nhu Nhi cười đến vân đạm phong khinh, "Nhưng mà, trước đó nhắc nhở ngươi câu, trăm ngàn nên chuẩn bị thật tốt khi đến bên người Vương Gia. Nếu để ý có khi chưa đến lại gần, ngươi đã bị Vương Gia đánh cho bay”

      "Ngươi?"

      Biết nàng được là , sắc mặt Lan Tẩm thoáng chốc trắng bệch

      "Bộ Nhu Nhi, ngươi đừng tưởng rằng tối hôm qua Vương gia vào phòng của ngươi mà ngươi cho rằng ngươi giỏi” Ha ha ha?

      Nghe như thế, Bộ Nhu Nhi thiếu chút nữa ngửa mặt lên trời cười to."Thân ái muội muội, vừa rồi vẫn là ai tại dương quái khí , tối hôm qua Vương gia vào phòng của ta, hồi liền ra ngoài, lòng ta oán hận, cho nên mới tìm các ngươi phát tiết ? Lúc trước khắc ta còn là oán phụ, như thế nào tại bởi vì Vương gia sủng hạnh đắc ý dào dạt lên? Các ngươi gặp qua người như vậy sao?"

      "Ta..."

      Lập tức phát lời của mình trước sau mâu thuẫn, Lam Tẩm nên lời .
      Halong-ngoc, barbie1810minhminhle thích bài này.

    4. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      Chương 71

      Edit: Nấm lùn

       beta:yunafr
       

      Bộ Nhu Nhi khóe miệng cười khinh bỉ ."Bằng , kỳ là các ngươi trong lòng oán hận, Một thời gian dài Vương gia ngay cả mắt cũng thèm để ý đến các ngươi, cho nên các ngươi hướng tới tỷ tỷ ta là hâm mộ , là ghen tỵ, là hận. Nên mới muốn gặp riêng ta để mà trả đũa?” ( e0 miệng lưỡi của chị thật đáng hâm mộ )

      Lập tức mặt còn một tia huyết sắc, bị nói trúng tim đen trong lòng hai ả tiểu thiếp vừa hận vừa tức.

      "Đúng thế nào?" Nếu bị nhìn ra, các nàng cũng giấu diếm nữa, tử yên cằm vừa nhấc, "Chúng ta chính là quen nhìn? Bằng dung mạo bằng xuất thân, chúng ta so với ngươi đều xuất sắc hơn? Có thể bởi vì ngươi là do Vương gia lựa chọn, ngươi có thể làm chính phi, ngươi còn có thể được Vương gia sủng ái? Chúng ta vẫn là được Hoàng Thượng ban cho Vương gia ?"

      "Có lẽ, Vương gia cũng quan tâm đến những thứ ấy đâu." Cười yếu ớt, Bộ Nhu Nhi chút cũng vì người khác nhục mạ mà sinh khí tức giận.

      "Ta khinh?"

      Lời vừa ra, tử yên lập tức thóa ra ngụm " ràng ngươi luôn giả vờ giả vịt, che mắt Vương gia, làm cho nghĩ đến ngươi là tiểu nữ nhân tranh đua với người khác là thuần khiết thiện lương vô tội?"

      " tính sao? Tốt xấu gì ta cũng giả vờ được, có bản lĩnh các ngươi cũng giả vờ đóng kịch thử xem a?" Ý cười biến lạnh , Bộ Nhu Nhi hai tay ôm ngực lạnh lùng .

      "Ngươi... Ngươi nghĩ rằng ta và ngươi đều là loại người giống nhau sao? Loại nữ nhân như người, cứ chờ xem?  Nếu vương gia biết được con người thật của ngươi , xem Vương gia như thế nào đối phó ngươi?" Cắn răng, Lam Tẩm oán hận .

      "Kia… cũng phải đợi đến khi biết được a?" Lơ đễnh cười, Bộ Nhu Nhi ánh mắt nhìn người các nàng nhìn qua nhìn lại vừa thông suốt, khóe miệng dần dần gợi lên, "Hơn nữa, cho dù biết, thì cũng khẳng định là ta đem các ngươi hảo hảo giáo huấn cho thông suốt phải sao?"

      xong, lại xua tay."Các ngươi? Đem hai nữ nhân  này đánh cho ta cho bọn họ nằm sấp xuống?"

      "Ngươi... Ngươi dám? Người tới? Người tới? Đem các nàng đẩy ra, đẩy ra?"

      Mắt nhìn thấy các nàng động thủ , hai ả tiểu thiếp trong lòng sợ hãi bối rối đứng lên, vội vàng lớn tiếng kêu.

      Bộ Nhu Nhi khóe miệng nhếch lên , nhìn bên kia có vài tiểu nha: "Nếu nghĩ muốn bị liên lụy, các ngươi nên ngoan ngoãn đứng một bên. Nếu ai dám giúp các nàng chút, lúc ấy ta sẽ tìm các ngươi từng bước từng bước một tính sổ. Đừng quên, ta chính là Vương phi, là nữ chủ nhân của vương phủ a. Các ngươi chỉ là tiểu nha hoàn xử trí các ngươi rất dễ dàng so với xử trí hai nữ nhân này thì dễ dàng hơn?"

      Một câu vô cùng đơn giản, nhưng hết sức hiệu quả. Vốn trong lòng còn có điểm xúc động, nhưng vừa nghe được câu ấy , các nàng thế nào còn dám động.

      "Bộ Nhu Nhi, ngươi thực ác độc?" Thấy thế, hai nữ nhân trong lòng hoảng sợ tăng lên, nhịn được gào thét.

      "Tốt lắm." Bộ Nhu Nhi gật gật đầu, nghiêng lỗ tai, "Lại kêu tiếng nữa coi?"

      "Ngươi..."

      " gọi được nữa à. Tốt thôi ?" khóe miệng lại mỉm cười, Bộ Nhu Nhi vung tay lên, "Các ngươi? Trước đem các nàng ấn ngã xuống đất, sau đó ra tay? cần nể mặt, đây là chỗ của ta các ngươi cứ tự nhiên? Nhớ kỹ chính mình ra tay bao nhiêu lần, sau ta luận công mà thưởng, Vương phi ta bạc đãi của các ngươi?"

      “Dạ”

      Mắt thấy hai người kia khi dễ chủ tử của mình liền cảm thấy khó chịu. Mà tại nghe đánh xong còn có thưởng? Các nương lại hứng trí ngẩng cao, vội vàng đáp lời, hướng tới nơi hai nữ nhân vây quanh kéo đứng lên?

      "A a a?"

      Vừa nghe lời này, hai nữ nhân cũng sợ hãi —— phải chứ, nàng ta đúng là muốn đem các nàng đánh đến chết sao?

      Mắt thấy gần mười người đem các nàng bao quanh vây quanh, hơn nữa chậm rãi tới gần. Vài người bóng dáng đều muốn đem các nàng bao phủ, các nàng đều cảm thấy  đỉnh đầu như  có đám mây đen, trong lòng cũng u, dự cảm bất hảo cơ hồ đem các nàng cắn nuốt hết thẩy.

      "Ngươi ngươi ngươi... Các ngươi... Các ngươi cần lại đây? Chúng ta đều là tiểu thiếp của Vương gia? Hoàng Thượng ban chúng ta làm người của ?" dựa lưng vào nhau đứng thẳng, thân thể lại phát run, hai chân lại phát run, thanh nói ra cũng run run giống như mọi khi.

      Bộ Nhu Nhi nghe xong, cũng cười lạnh một tiếng : "Tiểu thiếp rất giỏi sao? Chính là so với nô tỳ cao quý hơn chút mà thôi. Huống chi vẫn là hai tiểu thiếp chưa từng được sủng hạnh qua, thân phận của các ngươi ngay cả nô tỳ cũng như nhau ? Hoàng Thượng ban cho thì như thế nào? biết Vương gia ngay cả đương kim hoàng hậu đều để vào mắt sao? Huống chi hai người các ngươi?"

      Lại vung tay lên."Các ngươi, nhớ kỹ lời ta , bắt đầu?"

      "Dạ?"

      Đều nhịp, các nàng cùng kêu to, đám các nương đem hai nữ nhân gắt gao vây quanh, hai đấm phóng ra —— hành động đánh người, bắt đầu?

      Vẫn đứng ở bên Bộ Nhu Nhi con chó cũng bị cuốn hút, phấn khởi kêu to hai tiếng, ba bước hai bước qua, theo các nương chui vào khe hở tiến tiến đến, cắn cái?

      "A a a? Cứu mạng a?"

      "Người tới a? Giết người a?"

      "Cứu mạng a?"

      Rất nhanh, ở hậu viện những tiếng thét chói tai truyền đến nhưng rất lâu có người đến

      Hai ả tiểu thiếp vừa rồi còn đoàn kết lòng, giờ vì bảo vệ mình chạy cũng chỉ trích lẫn nhau. Nhưng là, người như thế nào cũng đánh lại các nàng người nhiều như vậy. Mười vị nương cũng liền chia làm hai tổ, tổ năm người, đều tay đánh

      Kỳ , đám nương , đánh cũng là hai nữ nhân, các nàng dùng sức cũng phải rất lớn. Nhưng mà,  mọi người cùng nhau làm chuyện, hơn nữa ra sức đánh những kẻ làm họ khó chịu lúc nãy, mọi người tự nhiên khiến tình cảm quần chúng đoàn kết, càng đánh tâm tình càng tốt .
      Halong-ngoc, barbie1810minhminhle thích bài này.

    5. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      [​IMG]

      [​IMG]

      [​IMG]

      [​IMG]



      Liền đem ánh mắt dừng ở thân thể của nàng , Hoàng Phủ Nam Ninh tiếp tục hỏi: "Bộ Nhu Nhi, rốt cuộc sao lại thế này?"

      "Này..." Bộ Nhu Nhi chần chừ

      " Bộ Nhu Nhi?" Thấy nàng , Hoàng Phủ Nam Ninh mặt trầm xuống, thanh rồi đột nhiên trầm ít.

      A a a, phải nàng nghĩ , mà là nàng còn chưa nghĩ ra nên như thế nào a? Bộ Nhu Nhi trong lòng cảm thán gào to

      "Bùm?"

      Lúc này, lại nghe thấy thanh của người quỳ xuống."Vương gia, việc này liên quan đến Vương phi, hết thảy đều là nô tỳ sai khiến?"

      "Tú nhi?" Lập tức quay đầu, phát tiểu nha đầu vẫn luôn bên nàng , Bộ Nhu Nhi trong lòng cả kinh

      Hoàng Phủ Nam Ninh nhíu chặt mày lập tức thư thái ra ít

      "Là ngươi?"

      "Dạ?" Tú nhi trịnh trọng gật đầu.

      "Vương gia, phải? Là Vương phi, là nữ nhân kia, nàng..."

      " nữa, ta cho người đem các ngươi ném ra đường, cho các ngươi làm khất cái ngay bây giờ?" Vừa quay đầu lại, Hoàng Phủ Nam Ninh khẽ quát tiếng, thành công làm cho hai ả tiểu thiếp im miệng.

      Lại quay đầu: "Ngươi , là ngươi làm?"

      "Vâng, chính là nô tỳ." Gật đầu, Tú nhi lớn tiếng , "Nô tỳ thấy hai vị phu nhân khi dễ Vương phi, liền với a hoàn bên người cùng nhau giúp Vương phi báo thù. Hết thảy đều là nô tỳ sai khiến, Vương gia nếu muốn trách tội, nô tỳ xin chịu hết, tất cả đều liên quan đến Vương phi. Còn các a hoàn khác cũng đều là nô tỳ giựt giây, các nàng vô tội?"

      "A, nhìn ra, vẫn là nha đầu này rất tốt trọng tình trong nghĩa." Nghe vậy, sắc mặt Hoàng Phủ Nam Ninh trầm rồi đột nhiên như có ánh sáng chiếu tới. Trước mắt vẻ lo lắng cũng bị ánh mặt trời xuyên thấu.

      "Vương gia?" nghe lời này, hai ả tiểu thiếp trong lòng khẽ run lạnh giọng . Nhưng mà, đợi các nàng , Hoàng Phủ Nam Ninh ánh mắt muốn quét qua, "Người tới, đem các nàng mang xuống."

      "dạ."

      Rồi sau đó, Hoàng Phủ Nam Ninh nhìn nhìn lại Bộ Nhu Nhi: "Bộ Nhu Nhi, việc đúng là như vậy?"

      Ai, tình cảnh này có cũng chỉ như vậy
      Last edited by a moderator: 30/11/14
      Halong-ngoc, barbie1810minhminhle thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :