1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Sống lại làm vợ yêu vô địch - Mị Dạ Thủy Thảo (44)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 44: Điện ảnh và truyền hình ra mắt lần đầu tiên



      Editor: Vì ai mà sinh
      Beta: Bối Na


      MC dẫn chương trình điện ảnh và truyền hình lần đầu ra mắt có hai người, phối hợp nam với nữ, nam tên là Vương Tử Phàm, nữ tên là Khương Miểu, cả hai đều là MC hạng nhất trong giới dẫn chương trình. Trong trí nhớ Lạc U và bọn họ khá gần gũi. Dù các tiết mục ra mắt điện ảnh đều từng tham dự, nhưng sống lại đời này là lần đầu tiên, tránh được phải làm bộ khách sáo.

      Nếu như kiếp trước Lạc U là công chúa phô trương cường thế cao cao tại thượng, như vậy đời này sống lại Lạc U chính là nữ vương giữ mình giấu trong lớp ngoài lạnh nhạt, tao nhã, mạnh mẽ. đem kiêu ngạo khắc sâu trong lòng, cần quá mức phô trương, cũng cần phải giả dối hiền lành, chỉ cần là chính mình. Chính theo câu kia, muốn khiêm tốn khiến cho toàn bộ thế giới biết khiêm tốn, chẳng cẩn phải cố ý.

      phải người mới nhìn thấy tiền bối là a dua nịnh nọt hay khiêu khích đố kị. Cũng phải dựa vào tính cách và thân phận mà tỏ vẻ khinh thường quá đáng. Lạc U chỉ thản nhiên mà tao nhã chào hỏi mọi người, cười nhàn nhạt, là ôn hòa, nhưng cũng mang theo xa cách.

      Khương Miểu là mỹ nữ rất có khí chất, cũng là kim chủ bài có ánh mắt rất nhạy bén. ấy từng gặp rất nhiều nghệ sĩ với đủ loại khác nhau, nhưng đây vẫn là lần đầu tiên phát , thế mà lại có đứa trẻ như Lạc U. Mặc dù chỉ vừa mới xuất , nhưng bộ dáng thong dong bình tĩnh thể nào so sánh được, nụ cười kia, lại đủ cho ấy nhìn nhận với cặp mắt khác xưa.

      Thân phận của Lạc U đương nhiên vẫn được giữ bí mật. Tuy rằng có số người ở đoàn làm phim lén thảo luận về thân phận bình thường của Lạc U, nhưng người bên ngoài vẫn biết, chỉ cho rằng Lạc U là người mới mới tới. Dù nghĩ là có thân phận, nhưng cũng suy nghĩ rằng cao, dù sao chuyện này trong giới giải trí vô cùng nhiều, chẳng có gì lấy làm lạ.

      Mà cũng chính bởi vì vậy, biểu của Lạc U mới có thể càng làm cho người ta mê hoặc, Lạc U giống như loại chất gây mê, luôn luôn làm người khác có chỗ nào đó hiểu.

      " Em Lạc, ngại chị gọi như thế chứ. Em Lạc đúng là người xinh đẹp nha. Vai tiểu công chúa em diễn rất tuyệt, lúc chị xem qua vài đoạn trích ngắn còn nhịn được muốn khóc, thời điểm được lên sóng chắc chắn lấy rất nhiều nước mắt của người xem đó." Giọng điệu của Khương Miểu đối với Lạc U hiển nhiên thân mật, nhưng cũng làm cho người khác cảm thấy nịnh nọt quá mức.

      "Cũng được ạ." Lạc U trả lời khiêm tốn, ít nhất đối với biểu của chính mình vẫn là có chút vừa lòng. Đời người giống như vở kịch, mỗi vai diễn cũng thể đoạn đời khác nhau của , cho nên đều hết sức tận tâm tận lực nhập vai vào mỗi nhân vật. Đây chính là tính cách nghiêm túc và cố chấp của .

      Vẻ ngoài lạnh nhạt của Lạc U làm cho mọi người chung quanh lộ ra biểu tình khác nhau, Lạc U thu hết vào trong mắt nhưng chẳng thèm để ý tới, suy nghĩ của mọi người, cùng có quan hệ gì đâu chứ.

      Tuy rằng đây chỉ là tiết mục giải trí, nhưng cũng là phát trực tiếp, vậy cũng là trong những điểm sáng chói, nhóm người Lạc U lạnh nhạt trò chuyện vài câu. Thời gian lên hình liền tới, mọi người ngồi vào chỗ của mình, MC vài câu đơn giản bắt đầu, sau đó liền nhằm vào mọi người bắt đầu đặt câu hỏi.

      Mọi người trả lời đều rất có quy có củ nhưng cũng kém hài hước, thỉnh thoảng cố ý lộ ra vài bất ngờ để thu hút tỷ lệ người xem, mà Lạc U là nhân vật nữ chính, tự nhiên rất nhanh bị nhắc đến.

      Khương Miểu cười duyên :" Trước tiên hãy để cho U công chúa và các bạn khán giả chào hỏi nào. Xem xong mấy đoạn trailer đặc sắc của "Đệ Nhât Công Chúa", đến tôi cũng sắp trở thành fan hâm mộ của ấy rồi. U công chúa mặc dù là nhân vật mới trong giới giải trí, nhưng kỹ năng diễn xuất rất tuyệt vời. Tôi có thể ở chỗ này cam đoan nha, các bạn khán giả ngồi xem "Đệ Nhất Công Chúa" chắc chắn thích U công chúa mà thôi. Dám dám hận, mặc váy mà kém bậc mày râu, hổ là đệ nhất công chúa."

      Mặc dù trong câu của Khương Miểu có chút nịnh nọt, nhưng thực tế cũng xem như là quá mức phô trương. Lạc U thản nhiên tiếp nhận, dù sao câu tiếp theo của vẫn như cũ có nửa điểm khiêm tốn.

      "Tôi là Lạc U, vai diễn công chúa lần đầu của tôi cũng chính là vai diễn tham gia vào bộ điện ảnh đầu tiên. Kỹ thuật biểu diễn của tôi xuất phát tự nhiên, ở trong vòng giải trí tôi chỉ là người mới, hiểu biết của mọi người về tôi rất ít, nhưng mà lâu nữa trong tương lai, tôi có lòng tin khiến cho tất cả mọi người đều biết đến cái tên này, Lạc U, Lạc U Lạc, Lạc U U."

      Lạc U ngồi ở ghế , hôm nay mặc chiếc váy ngắn, khiến cho làn da bên trong càng tôn lên vẻ trắng ngần, giơ tay nhấc chân đúng lúc ngoài vẻ ưu nhã còn mang theo môt tia thần bí cùng mị hoặc, mà cuộc trò chuyện vừa rồi, lại mang theo loại sức ép khiến mọi người đều phải ngước lên, chính là khí thế của bậc quân giả quân lâm thiên hạ(*), rất lạnh nhạt, lại sâu nhập vào lòng người, làm người ta khó quên.

      (*) quân giả quân lâm thiên hạ: đế vương đối mặt với thiên hạ

      người kiêu ngạo được mọi người thích, thị hiếu của dân chúng vẫn là thích những thần tượng có chút khiêm tốn, những người ngang ngược hung hăng quá mức cũng đều phải che đậy dưới vẻ ngoài nhu nhược. Chỉ có Lạc U, dùng giọng vừa lạnh nhạt lại vừa kiên quyết như vậy, vừa khiến nhiều người kinh ngạc.

      Là ngạo mạn hay là tự tin? Nếu như chỉ xét từ lời , trong mười người có chín người thích. Giới giải trí là nơi như thế nào, được biết tên cũng vẫn còn chưa phải gì ghê gớm lắm. Chỉ ra lời như thế cũng thu hút người nghe, nhưng những lời đó đặt vào trường hợp Lạc U, lại kết hợp với vẻ mặt điềm đạm tự nhiên kia, tất cả mọi thứ liền khác hẳn.

      Giây phút tĩnh lặng ngắn ngủi đột nhiên bùng nổ xôn xao, cho dù là khán giả xem trực tiếp, hoặc là người xem trước màn hình TV, đều bị màn giới thiệu ngắn gọn của vị tên Lạc U này làm kinh ngạc, rất nhiều người hẹn mà cùng xuất trong lòng câu hỏi, đây coi như là tình huống thần kỳ ?

      Nếu như kiếp trước của Lạc U là đường hoàng mà kiêu ngạo, lúc nào tản ra khí thế nữ vương. Như vậy lúc này đây, Lạc U chính là vương giả ung dung mà bình tĩnh, kiêu ngạo đến tận xương tủy. Thẳng thừng vứt bỏ vẻ ngoài còn mang tia giả dối của kiếp trước, để cho tính cách cường thế lại kiêu ngạo của bản thân hoàn toàn ra trước công chúng ngay trước ánh mắt của họ.

      cao ngạo cũng tốt, thanh cao cũng được, tự cho mình là đúng hoặc là lấy lòng mọi người tất cả đều quan hệ, ngàn ngàn người chê bai cũng đươc. Như vậy cũng quan tâm. Tuy rằng, từ đầu đến cuối ở trong lòng , cũng chỉ có người là Lạc U. Sau lần sống lại ấy liền thề muốn làm Lạc U chân chính đó cũng là kiêu ngạo kiên định của .

      "Ha ha, khẩu khí của U công chúa chúng ta là mạnh mẽ nha, thời điểm đạo diễn Lăng khen em diễn xuất rất chân chị có chút tin tưởng lắm. Nhưng tại sau khi tiếp xúc với em rồi, đúng là giờ chị rất tin. Đạo diễn Lăng, đây phải là nguyên nhân ngài chọn Lạc U làm nữ chính chứ, vậy cũng chút cho chúng ta biết ngài như thế nào trong cuộc tuyển chọn lại có đôi mắt nhìn người nhận thức được vị hùng công chúa Lạc U ."

      Khương Miểu gượng gạo bình tĩnh tiếp tục câu chuyện, nhưng nụ cười được tự nhiên, như thế nào lại mờ mịt chính mình làm sao bị khẩu khí của cố này chèn ép đến vậy.

      Lăng Cảm cười cười tiếp nhận đề tài, tất nhiên là đối với Lạc U ca ngợi chút, mà lời khen của Lăng Cảm lại làm cho rất nhiều nghệ sĩ trong giới giải trí mở to hai mắt nhìn khỏi hâm mộ. Chỉ cần là trong giới giải trí người nào biết, Lăng Cảm là đại nhân vật nổi danh soi mói lúc nào cũng lời ác độc. Người được ông khen chưa đến vài người. tại nghệ sĩ mới được khen ngợi như vậy, nhất thời liền được rất nhiều người chú ý đến.
      hoadaoanh, song ngư, Cố Huân Nhiên3 others thích bài này.

    2. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 45: Tiếp tục phỏng vấn



      Sau cuộc trò chuyện đơn giản, đề tài tranh luận được chuyển dời lên người Diệp Vẫn Thần. Phỏng vấn lần này là MC nam Vương Tử Phàm.

      “Diệp Vẫn Thần và Lạc U đều là người mới giống nhau, nhưng cũng đều biểu hơn người. Bây giờ để Vẫn Thần hướng mọi người tự giới thiệu chút nào.”
      Diệp Vẫn Thần vô cùng bình tĩnh, vẻ mặt đều có biến hóa gì, giọng chỉ có chút lạnh nhạt mở miệng :“Tôi là Diệp Vẫn Thần.”

      “......” Rất nhiều người đều chờ câu tiếp theo của Diệp Vẫn Thần, nhưng sau khi đợi vài giây mới phát , hề có câu tiếp theo, bởi vì giới thiệu xong rồi.

      Vương Tử Phàm có chút bình tĩnh ho khan tiếng, tỏ vẻ tự nhiên tiếp lời :“ Tiểu Thần thực tàn bạo nha, nhưng mà nay chẳng phải lưu hành khốc ca(*) đấy thôi. Hơn nữa bộ dáng của tiểu Thần quá mức tuấn mỹ, biết có bao nhiêu phải hét lên đây, ha ha, nhưng mà như qua, tôi rất ngạc nhiên chuyện, theo lý mà tiểu Thần ở trong đoàn làm phim là diễn viên phụ, nhưng khi kết thúc bị nghi ngờ là cướp chú ý, cùng sinh tử với nữ chủ phải đều là nam chính sao, biên kịch đại nhân ơi, vấn đề này ngài có muốn giải thích hay đây?”

      (*) khốc ca: chàng tàn bạo, tàn ác gì đấy :))

      Đề tài câu chuyện thay đổi, vấn đề lại dừng ở người của biên kịch Bùi Phong.
      Bùi phong đẩy mắt kính cái, rất bình tĩnh hỏi:“ Tôi có qua ai là nhân vật chính ai là nhân vật phụ sao?”

      Câu của Bùi Phong làm cho mọi người nhốn nháo cả lên, nhất là hai vị MC, vấn đề này còn phải sao, chẳng lẽ bọn họ mời Hàn Nhạc Dương về diễn nam phụ hay sao? MC trong lòng bất mãn, nhưng dám hỏi như vậy, đắc tội Bùi Phong là , đắc tội người đứng phía sau đoàn làm phim này, vậy coi như là gặp chuyện lớn rồi.

      Phàm là người nhanh nhạy với tin tức đều biết, bộ phim này hề đơn giản, từ đầu tư đến diễn viên mới cũng đều đơn giản. Hay tại tham gia chương trình, trưởng đài truyền hình còn phải báo cho bọn họ vài câu, làm sao hai người MC nho như họ này dám đắc tội.

      Hàn Nhạc Dương ở bên có chút bất đắc dĩ cười cười, ta lần này quả nhiên là bồi Thái tử đọc sách(*), nhưng mà cũng xem như bồi tâm phục khẩu phục, hai tháng ở chung, khí chất và hành động của hai người này coi như là thuyết phục ta, nhất là Lạc U.

      (*) bồi Thái tử đọc sách: theo chân người tài học hỏi

      Nghĩ đến đây, ánh mắt Hàn Nhạc Dương cụp xuống, trong con mắt che giấu lên chút thích, thích so với mình hơn năm tuổi, đây là chuyện làm tương đối giật mình hơn nữa cũng là chuyện bất đắc dĩ.

      “Ha ha, lời của Bùi đại biên kịch luôn luôn giảo hoạt như thế. Như vậy tại để tôi phỏng vấn chút cảm nhận của tiểu thiên vương Hàn Nhạc Dương của chúng ta, diễn cùng tiểu mỹ nữ xinh đẹp như vậy, biết Hàn thiên vương có hay động lòng nha?” Khương Miểu lại sang chuyện khác, hơn nữa nội dung có chút mập mờ chỉ hướng về phía Hàn Nhạc Dương, nhưng mà vấn đề này đối với chương trình giải trí chỉ là bình thường, nếu có ai muốn xem chương trình giải trí này.

      “Lạc U là diễn viên rất

      [​IMG]

      Chương 46: Công chiếu phim đệ nhất công chúa.

      Editor: shizuka nguyễn
      Betaer: Bối Na


      Bắt đầu nghỉ hè, giáo viên chủ nhiệm tách ra gọi điện thoại cho hai học sinh nghỉ học dài ngày là Lạc U và Diệp Vẫn Thần, giọng điệu rất là thân thiện với hai người bọn họ, cần lo lắng chuyện ở trường học, hoàn thành tất cả thủ.

      Về chuyện họp phụ huynh cũng chỉ qua loa lần, nhưng đều là con cháu thế gia, giáo từ chối đợi hai người giải thích, liền chủ động nhà các em đều bận việc, đến cũng sao. Sau khi đợi hai người lạnh nhạt trả lời, chủ động cúp điện thoại.

      Mà cũng trong mùa hè này, đệ nhất công chúa cũng hoàn thành chế tác hậu kỳ, chuẩn bị đầu tháng 7 bắt đầu chiếu phim.

      Lễ ra mắt cũng tổ chức mười phần long trọng, rất nhiều người nổi tiếng trong ngành giải trí đều đến tham dự.

      Lạc Học Tâm là tổng giám đốc công ty giải trí Tâm Tinh còn tự mình đến tham dự, mang đến màn náo động.

      Lạc U và Diệp Vẫn Thần càng được Lạc Học Tâm đề cập đến rất nhiều lần ở trước mặt mọi người. Càng khích lệ càng làm cho Lạc U đỏ mặt ngượng ngùng.

      Dĩ nhiên là tạo ra vô số đề tài, ít nhất tất cả những người ngồi ở đây có thể khẳng định, ngày mai trang đầu của các tạp chí lớn nhất định xuất tên của hai người kia, nhất là Lạc U, U công chúa trong miệng Lạc Học Tâm, tại thời điểm Lạc Học Tâm cố ý tán thưởng, hấp dẫn vô số ánh mắt.

      Sau đó, phim bắt đầu công chiếu, rất nhiều nhà bình luận phim nổi tiếng đều tới tận nơi sản xuất, cũng có ít khán giả từ các địa phương khác nhau đến xem, đều mang theo tâm tình mong chờ nhìn lên màn hình.

      nhạc chậm rãi vang lên, từ vui đến thê lương tiếp đến bi tráng, áp lực ràng làm cho hô hấp của mọi người đều trở nên trầm trọng rất nhiều.

      Cốt truyện bắt đầu, thời thơ ấu Lạc U hoạt bát đáng cũng mất tao nhã, dần dần lớn lên Lạc U ôn nhu thành thục cũng mất hồn nhiên, khi xuất giá Lạc U réo rắt thảm thiết tuyệt nhiên cũng mất kiều diễm, khi chạy trốn Lạc U kinh hoảng bất lực cũng mất cơ trí, khi trở về quê hương Lạc U kiên nghị kiên cường cũng mất nhu tình, từng màn trôi qua, cùng là người nhưng hình tượng lại khác nhau, cần , hành động của Lạc U khẳng định tất cả.

      Mà theo tình tiết phát triển, trong rạp chiếu phim tiếng khóc cũng càng ngày càng thể khống chế, nhất là ở thời điểm kết thúc, màn sống chết lại tựa như cùng theo nhau sinh tử, làm cho rất nhiều người thất thanh khóc rống.

      ra nếu dựa theo kịch bản ban đầu của Bùi Phong, kết cục phải như vậy. Chí ít nhân vật Ảnh thị vệ xuất sắc như vậy, lại càng thể tranh đoạt ánh sáng với vai nam chính.

      Nhưng diễn viên tham gia lại là người đặc biệt, hơn nữa hành động như thế nào hình tượng như thế ấy.

      Hơn nữa khi quay phim, chụp ảnh đủ loại, mới có cái kết cục cuối cùng như thế, cũng mới có thể xuất màn ở lúc phỏng vấn khi hỏi về nam chính là ai.

      Lạc U đối với kết cục này thực vừa lòng, cốt truyện như vậy, kết cục như vậy làm cho có chút liên tưởng đến quan hệ của mình cùng Diệp Vẫn Thần ở kiếp trước.

      Diệp Vẫn Thần nghĩa vô phản cố(*) cùng nhảy xuống, cùng với kết cục cuối cùng của đệ nhất công chúa thực rất giống nhau, khiến trong lòng xúc động, mà Diệp Vẫn Thần tất nhiên cũng cảm thấy kết cục như vậy rất tuyệt. cũng là cầu người được người.

      Còn Hàn Nhạc Dương, trong lòng mặc dù có chút tức giận nho , nhưng cũng bị lý trí ngăn chặn , ở trong giới giải trí hỗn độn, ta cũng hiểu được phải thỏa hiệp, trừ khi có được núi dựa mạnh mẽ cái gì cũng phải sợ.

      (*) Nghĩa vô phản cố: Làm việc nghĩa chùn bước.

      Nghi thức ra mắt phim lần đầu trong tiếng trầm trồ khen ngợi của phần đông các bình luận viên điện ảnh chuyên nghiệp kết thúc hoàn mỹ, tuy rằng trong đó cũng có cá biệt đánh giá phản đối, nhưng thế giới này luôn như thế , cần gì phải để ý đâu.

      tháng sau, đệ nhất công chúa chính thức ở các rạp lớn trong nước phát hành công chiếu.

      Bất luận là buổi chiếu phim hay vị trí trong rạp chiếu phim, đều sắp xếp thích hợp nhất, hơn nữa dưới điều khiển của Lạc Học Tâm, lợi dụng quan hệ dời lại lịch chiếu của mấy bộ phim bom tấn cùng thời điểm.

      Bà biết làm vậy có chút bá đạo, nhưng như vậy sao, cháu nhà mình muốn diễn xuất, bà cho mọi thứ tốt nhất!

      Lạc U hề biết việc điều khiển phía sau này, cảm thấy chuyện này tạm thời chưa phải dựa vào quan hệ. Giao cho của , cũng thực yên tâm, bằng lấy tính cách của Lạc U, đồng ý cho Lạc Học Tâm làm như vậy.

      Bởi vì dựa theo cá tính kiêu ngạo của , tuyệt đối sợ hãi cùng người khác cạnh tranh, như vậy mới có áp lực, có áp lực mới có động lực, bất luận là thắng hay thua, cũng bao giờ lùi bước.

      Nhưng mà Lạc Học Tâm làm như vậy phải là tín nhiệm , mà là có chút cố chấp muốn xây dựng loại cảm giác gì có thể tranh đoạt, khí phách của người Lạc gia, vẫn luôn nằm ở trong xương!

      Lạc Học Tâm là nữ vương trong vòng giải trí, dưới khống chế của bà, đệ nhất công chúa cơ hồ vừa lên liền khiến cho nền giải trí trong nước được trận dậy sóng.

      Có rất nhiều đề tài đều được triển khai vây quanh đệ nhất công chúa, trong đó có mấy đề tài nóng bỏng.

      “Hoàng tử đấu cùng kỵ sĩ, mọi người muốn hoàng tử, hay là muốn kỵ sĩ thắng?”

      đời kiếp đôi người, sống chết cùng nhau mới là tình chân thành, Ảnh đại nhân mới là người chúng tôi nhất.”

      “Hoàng tử điện hạ bị ngược thảm, theo tôi thấy Nhạc Dương ở địa vị chính phu(*), hoàng tử xứng với công chúa mới là vương đạo.”

      (*) chính phu: chồng chính thức

      Đủ loại tranh luận xuất các diễn đàn, về tam giác tình giữa công chúa, hoàng tử và thị vệ lại là trung tâm được mọi người chú ý.

      Rất nhiều người ủng hộ hoàng tử, nhưng lại càng nhiều người ủng hộ thị vệ hơn, chiến tranh nước miếng của fan hâm mộ hai bên cũng theo đó mà triển khai.

      Thế nhưng ngẫu nhiên cũng đám sinh vật kỳ lạ phát biểu ít luận điểm kỳ lạ, ví dụ như:

      nhau giết nhau mới là tình đích thực, tình địch cái gì đều là giả dối, hoàng tử và thị vệ mới là tình đích thực, đam mĩ vô địch!”

      Ngoại trừ quan điểm này, còn có loại quan điểm thứ ba cũng làm cho người ta chuyện say sưa , ví dụ như:

      đời kiếp đôi người, đều là lãng phí tài nguyên, np mới là vương đạo, tay trái nắm hoàng tử, tay phải dẫn thị vệ, nữ vương bệ hạ bắt lấy hết , thế này mới khí phách!”

      Lạc U và Diệp Vẫn Thần tại thời điểm hoạt động tuyên truyền của bộ phim vẫn luôn ở căn cứ Cổ Sát tiến hành huấn luyện, nhưng thời điểm nghỉ ngơi cũng vẫn theo dõi các chương trình họp mặt hoặc là xem ít tạp chí cùng báo chí có liên quan đến đệ nhất công chúa, các loại đề tài loạn thất bát tao này tự nhiên cũng có bỏ qua, đối với những đề tài này có chút dở khóc dở cười.

    3. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 47: Càng tốt hơn chút.

      Phim đệ nhất công chúa công chiếu được bao lâu, Lạc U và Diệp Vẫn Thần liền triệt để trở thành người nổi tiếng.

      Hai người bọn họ cũng rất xứng đáng nhận được bốn chữ thần tượng này, dựa vào bộ phim thuận lợi trở thành nghệ sĩ có rất nhiều, cái này cũng khó hiểu.

      Chỉ là cả hai người tuổi đều , bề ngoài cũng đều hết sức xuất sắc, kỹ thuật diễn cũng rất tuyệt, hấp dẫn chú ý của rất nhiều người, fan hâm mộ tuổi nhất chỉ có con số , trở thành thần tượng của rất nhiều thiếu nam thiếu nữ.

      Mạng lưới internet của Lạc u và Diệp Vẫn Thần vừa được hình thành, số lượng fan hâm mộ tăng lên với tốc độ cực nhanh, chỉ ngày liền tăng lên tới sáu con số.

      Fan hâm mộ gọi Lạc U là U, trong đó thiếu niên từ mười hai tuổi đến hai mươi tuổi chiếm tám mươi phần trăm, những người này xưng hô với Lạc U giống như Lạc Học Tâm nghĩ, tất cả ngoài gọi là U công chúa, lại gọi là U điện hạ.

      Fan hâm mộ gọi Diệp Vẫn Thần là đại thần, xưng hô Diệp Vẫn Thần là Ảnh điện hạ hoặc là Thần điện hạ, ngược lại có chút thú vị.

      Mà Lạc U và Diệp Vẫn Thần càng tiêu sái Lý Ngang Vũ càng thêm bận rộn và bất đắc dĩ.

      Bận rộn dĩ nhiên là bởi vì các loại hoạt động mời gọi, mà bất đắc dĩ lại là Lạc U và Diệp Vẫn Thần phối hợp, trừ phi cần thiết, nếu hoạt động gì cũng tham gia, quả thực là ngược lại với quy tắc trong vòng giải trí, để cho phải mềm giọng từ chối mọi người.

      Ngày hôm đó, Lạc U còn ở trong nhà trọ chi phối cổ phiếu, Diệp Vẫn Thần bên nhìn ít tài liệu có liên quan đến phương diện tài chính.

      Điện thoại của Lạc U vang lên, ông nội Lạc gia gọi đến, muốn hai người quay về nhà lớn.

      Tuy rằng biết ông nội rốt cuộc là có chuyện gì, nhưng Lạc U vẫn cùng Diệp Vẫn Thần vội vàng trở về nhà lớn Lạc gia.

      "Tiểu U a, cháu ở đây chơi trước, ông muốn cùng tiểu Thần chuyện." Ông nội Lạc gia câu xong liền dẫn Diệp Vẫn Thần vào thư phòng, làm cho Lạc U có chút dở khóc dở cười.

      "Ông nội đây là làm trò gì, nếu muốn chuyện với Diệp Vẫn Thần còn gọi cháu quay về làm cái gì." Lạc u quay sang với bà nội Lạc bên, vội vội vàng vàng gấp gáp trở về liền chịu loại đãi ngộ này, trong lòng cảm thấy rất công bằng a.

      Lại , gần đây Diệp Vẫn Thần ở Lạc gia càng ngày càng nổi tiếng, các trưởng bối đều vừa thông minh vừa hiểu chuyện.

      "Tiểu U nên ăn dấm, bà nội thương cháu, nhìn cháu gần đây mệt đến gầy rồi, nếu cháu nghe bà học cho giỏi tốt rồi, đóng phim rất khổ cực a." Bà nội Lạc đau lòng an ủi tôn nữ nhà mình, còn nhịn được vỗ vỗ khuôn mặt nhắn của Lạc U.

      Lạc U bất đắc dĩ, ràng là mập lên, đâu có gầy, nhưng cũng biết đây là lão nhân gia thương, có cãi lại.

      "Bà nội có biết ông nội cùng Diệp Vẫn Thần chuyện gì?" Lạc U suy nghĩ mãi mà ra là chuyện gì, thể làm gì khác hơn là hỏi lần nữa.

      "Chắc là chuyện làm lính, như thế nào tiểu Thần coi như nửa là người Lạc gia, ông nội cháu bọn họ cũng phải vì tương lai của tiểu Thần mà suy nghĩ chút."

      Lạc U và Diệp Vẫn Thần dính nhau như hình với bóng hầu như làm cho tất cả mọi người Lạc gia và Tô gia nhận định thân phận của Diệp Vẫn Thần, hơn nữa bản thân của Diệp Vẫn Thần cũng rất ưu tú, dĩ nhiên là có ai phản đối.

      "Tham gia quân ngũ? Thế nhưng Vẫn Thần theo bà ngoại học tập, như vậy tốt lắm đâu."

      Lạc U có chút kinh ngạc cũng có chút nghi ngờ, Vẫn Thần lăn lộn hắc đạo là con đường tự mình chọn, tuy rằng nhà mình cũng là muốn tốt cho , nhưng cũng hy vọng vì vậy mà can thiệp đến bản thân của Vẫn Thần, cũng phải là do lưu luyến.

      "Đứa ngốc, có cái gì tốt, thế giới này người nào ghét bỏ trong tay có nhiều quyền thế, lăn lộn hắc đạo dù sao cũng là con đường tà đạo, coi như là lực lượng bản thân có lớn hơn nữa, cũng có nhiều địa bàn, nếu như năng lực của tiểu Thần nhiều, hai người hỗ trợ lẫn nhau mới là vương đạo."

      Bà nội Lạc vừa cười bên còn mười phần nghiêm túc giảng giải, thế giới này có cái gọi là đen hoàn toàn, dĩ nhiên cũng có cái gọi là thuần khiết, hỗ trợ lẫn nhau mới là chí lý.

      Lạc U trầm mặc, bắt đầu chăm chú tự hỏi, bà nội rất có đạo lý, cũng là tán đồng, nhưng cũng thể khẳng định Diệp Vẫn Thần rốt cuộc có đồng ý hay , như vậy cái này, cũng chỉ có thể là Diệp Vẫn Thần tự mình lựa chọn.

      Trong thư phòng già trẻ chuyện với nhau khoảng chừng giờ mới lần nữa ra.

      Ông nội Lạc ràng mang nụ cười thỏa mãn mặt, Diệp Vẫn Thần vẫn mang dáng vẻ an tĩnh đạm mạc, vui buồn, ổn trọng dị thường.

      Lạc U có hỏi câu gì, bởi vì thấy biểu tình này của già trẻ, cũng biết kết quả.

      "Tiểu U, ông và tiểu Thần xong rồi, tại còn cần câu của cháu thôi, ha hả, nên luyến tiếc tiểu Thần a, mặc dù khổ cực chút, nhưng cuộc sống tương lai của các cháu dù sao còn rất dài, thời gian ở chung cũng phải là nhất thời, tiểu Thần làm lính, cũng là vì tương lai của các cháu, cháu đồng ý chứ?"

      Ông nội Lạc hỏi thẳng, vừa vừa có chút mập mờ nháy mắt cái, lão ngoan đồng trêu đùa cháu nhà mình.

      Lạc U có chút ngoài ý muốn nhưng cũng tính là bất ngờ hỏi ngược lại: "Thế nào, chuyện này còn cần em đồng ý?"

      Ông nội Lạc gì, mà là bất đắc dĩ nhìn về phía Diệp Vẫn Thần.

      Diệp Vẫn Thần có chút được tự nhiên nhưng vẫn hết sức kiên định :

      "Em đồng ý mới ." Mặt khác, nếu Lạc U đồng ý , đây cũng là quyết định của Diệp Vẫn Thần.

      "Ai, ông tiểu Thần a, đàn ông tuy rằng phải thương vợ, nhưng quá nghe thái lời vợ cũng được a, hơn nữa các cháu bây giờ còn chưa có kết hôn mà, chờ sau khi kết hôn phải là bị ăn gắt gao sao."

      Ông nội Lạc dĩ nhiên là rất thích loại cục diện này, tiểu công chúa nhà mình thích nhất tìm được người chồng lòng thương .

      Chỉ là Diệp Vẫn Thần người này có thể hay quá mức thuận theo, để cho ông cũng có chút ngượng ngùng.

      Diệp Vẫn Thần có chút ngượng ngùng cúi thấp đầu, vành tai ửng đỏ, cái gì mà vợ hay vợ a, bọn họ, bọn họ đâu phải quan hệ như vậy.

      Lạc U bất đắc dĩ trừng ông nội nhà mình liếc mắt cái, quay sang làm nũng với bà nội Lạc : "Bà nội, bà nghe xem ông nội gì vậy a, ông nội có phải vẫn luôn nghe lời của ngài hay a, rất xấu rồi."

      Bà nội Lạc buồn cười nhìn ông chồng nhà mình và cháu đấu võ mồm, chen vào.

      Ông nội Lạc hài lòng, trừng Lạc U cái :

      "Xú nha đầu, nên gây xích mích quan hệ ông và bà nội của cháu, chúng ta là vợ chồng điển hình, chuyện của tiểu Thần cháu vẫn chưa trả lời đâu, đây chính là đề nghị của ông cố cháu a."

      "Hơn nữa bản thân tiểu Thần cũng đồng ý, đây đối với tiểu Thần cùng thời gian tới của các cháu mà đều là chuyện tình có lợi, cháu hy vọng thân phận của tiểu Thần thấy được ánh sáng chứ?"

      "Tham gia quân đội làm lính chính là chính đạo, với năng lực của tiểu Thần hơn nữa còn có Lạc gia chúng ta phù trợ, nhất định kém."

      Biểu tình của Lạc u cũng rất nghiêm túc, nhìn về phía Diệp Vẫn Thần hỏi:

      " thực đồng ý ? Con đường tương lai của ai có thể thay quyết định, có đồng ý hay đều phải xem ý kiến của bản thân , em thay quyết định, nhưng nếu như đây là ý muốn của , em nhất định ủng hộ ."

      đối với Diệp Vẫn Thần làm rất nhiều chuyện cũng vì muốn tốt cho bản thân của người đàn ông này.

      Bất luận là cho phép người đàn ông này tiếp cận mình, hay là mang người đàn ông này ra khỏi Diệp gia mà chán ghét, hoặc là sau khi đồng ý dẫn vào Cổ Sát.

      Tất cả là muốn cho người đàn ông này cuộc sống tốt hơn chút.



      Chương 48: Nhiệm vụ của Cổ Sát

      Năng lực hành động vẫn luôn là trong các tố chất mà quân nhân cần có, Lạc gia mấy đời làm lính, hành tác phong cực kỳ dứt khoát.

      Diệp Vẫn Thần đồng ý đề xuất nhập ngũ của ông nội Lạc, Lạc U ủng hộ quyết định này, ông nội Lạc dường như cũng dự đoán được kết quả như vậy, ngay tại chỗ liền lấy ra giấy chứng nhận thủ tục chuẩn bị xong, đến lúc này Diệp Vẫn Thần cũng quang vinh trở thành quân nhân.

      Nhưng mà bởi vì Diệp Vẫn Thần còn là học sinh, Lạc gia an bài cho Diệp Vẫn Thần cũng tương đối đặc thù, dĩ nhiên thể làm từ tiểu binh mà lên như người bình thường được, ít nhất an bài tiến vào bộ đội cũng giống như người bình thường.

      Diệp Vẫn Thần ở bên người Lạc U hưởng thụ ba ngày tự do cuối cùng, cùng ăn cái bàn, ngủ ở phòng cách vách, mỗi ngày đều có thể làm bạn ở bên người Lạc U.

      Hai người trẻ tuổi, lại giống như đôi vợ chồng già có cuộc sống an ổn, điềm tĩnh, đô thị phồn hoa ngoài cửa giống như căn bản tồn tại, làm cho người ta có cảm giác kỳ lạ, ấm áp cùng cảm động.

      Ba ngày sau, Diệp Vẫn Thần mang theo muốn và lưu luyến rời , lần này từ biệt là nửa năm hay là năm, ai đoán chắc được, Diệp Vẫn Thần mặc dù là dựa vào thân phận đặc thù để nhập ngũ, nhưng phải ở trong bộ đội đặc chủng xông xáo, cái này chỉ có thể dựa vào cố gắng của bản thân .

      Lạc U ngồi ở trước cửa sổ lẳng lặng nhìn thư, nhưng tờ thư đọc trong thời gian lâu cũng chưa lật sang trang mới, lúc này biết Diệp Vẫn Thần cảm thấy như thế nào?

      Người rồi, Lạc U lại có chút được tự nhiên phát , người đàn ông này hình như bất tri bất giác liền khắc sâu ở trong lòng của mình, thậm chí làm cho cảm thấy cuộc sống tại có chút đơn.

      Nhưng mà Lạc U cũng có thơi gian yên tĩnh được bao lâu, bởi vì bà ngoại tìm tới cửa.

      "Nha đầu, cháu ràng đồng ý để tiểu Thần làm người thừa kế của bà, thế nào tại lại bị Lạc gia bắt cóc mất, cái này cũng quá ức hiếp người ." Bà ngoại rất tức giận, tình hình rất nghiêm trọng, tiểu tử Diệp Vẫn Thần là mầm non bà nhìn trúng, làm sao có thể bắt cóc là bắt cóc được.

      Lạc U cười cười, trấn an : "Chỉ cần ngài đồng ý, ấy bây giờ cũng là người thừa kế của bà." Lạc U cũng nhắc đến chuyện trước đây bà ngoại cự tuyệt Diệp Vẫn Thần làm người thừa kế, vạch trần khuyết điểm của lão nhân gia có chút tốt.

      "Hừ, bà và ông nội cháu qua, ý nghĩ của ông ấy bà biết, nhưng vẫn là cách nào bù đắp được người thừa kế của bà bị bắt cóc nửa, tiểu U cháu có phải nên bù đắp tổn thất cho bà ngoại hay a?"

      Trước khi bà ngoại tìm tới cửa đương nhiên hiểu chân tướng tình, bây giờ tìm tới cửa hiển nhiên là có dụng ý khác.

      "Bà ngoại muốn cho cháu làm cái gì?" Lạc U cười cười, trong nụ cười kia có chút dung túng, đối với những người tình thích, có thể làm số việc cho bọn họ hài lòng, chắc chắn từ chối.

      "Tiếp nhận khảo nghiệm đầu tiên của Cổ Sát dành cho cháu, cháu là huyết mạch Cổ gia, nếu muốn con đường này, như vậy thể lùi về phía sau."

      mặt bà ngoại mang theo vẻ đương nhiên, ánh mắt sáng quắc nhìn Lạc U, tới nơi này tìm Lạc U bà cũng là hạ quyết tâm rất lớn, mang theo cháu nhà mình lên con đường máu tanh này, là đúng hay sai bà biết, nhưng bà tin tưởng mình, tuyệt đối hối hận.

      Trái ngược với nghiêm túc của bà ngoại, Lạc U cũng sâu kín nở nụ cười, giọng thản nhiên mà kiên định :

      "Cháu lùi về phía sau, cũng làm cho bà ngoại thất vọng."

      Đến lúc này, trong lúc Diệp Vẫn Thần bắt đầu cuộc sống quân đội, Lạc U cũng hướng tới cuộc sống nữ vương điều khiển trong bóng tối, ngày sau hai người bất luận là ở ngoài sáng hay trong tối đều có thân phận hỗ trợ lẫn nhau, sóng vai mà chiến, là bảo vệ, cũng là gần nhau, làm cho vô số người ao ước, đương nhiên, đây là sau.

      Nhiệm vụ đầu tiên của Lạc U cũng khó, cũng phải làm nghề chủ yếu của Cổ Sát, nhiều nhất cũng chỉ có thể xem như nghề phụ.

      Nghề chủ yếu của Cổ Sát là giết người, mà nghề phụ này là tìm hiểu tình báo.

      Nhiệm vụ đầu tiên của Lạc U là nằm vùng trong nhà của lão đại hắc bang, thân phận nằm vùng là giáo sư dạy kèm ở nhà, bổ túc chương trình tiểu học cho bé trai chín tuổi.

      Lạc U nghiên cứu chút tư liệu bà ngoại đưa cho, phát nhiệm vụ cũng khó, nhưng có điều khá phiền toái, Lạc U dù sao cũng là thần tượng của giới giải trí, là nhân vật công chúng, làm loại công việc nằm vùng này nhất định phải ngụy trang, mà ngụy trang là cái phiền phức nhất.

      Sở dĩ làm nhiệm vụ này, là dưới an bài của bà ngoại, Lạc U cố ý theo đại sư có thuật ngụy trang giỏi nhất tổ chức học thuật dịch dung ba ngày.

      Tại thời đại công nghệ cao phát triển này, các loại vật phẩm hóa học thiết thực so với mặt nạ da người còn thần kỳ hơn, Lạc U chỉ học trong ba ngày, liền học được đống lớn kiến thức mà người thường cả đời nghe cũng chưa từng nghe qua, quả là thập phần kỳ diệu.

      Khu hoa viên sáu tòa biệt thự.

      "Này, con mọt sách, tôi khuyên hãy biết điều chút, đừng có tự tìm phiền toái, lão tử muốn chơi trò chơi, nhanh lên đem bài tập của lão tử làm cho tốt, nếu cứ chờ coi."

      Lạc U vào biệt thự mười năm phút đồng hồ hậu, đơn giản ngang qua kiểm tra kỹ, vừa cùng vị tiểu thiếu gia hắc đạo này mình ở chung đến năm giây, liền nghe được lời cảnh cáo có chút hung hãn.

      Triệu Mãnh Đường, là con trai độc nhất của lão đại hắc bang Triệu Dã, tuy rằng chỉ có chín tuổi, nhưng tính tình lại hết sức ngang ngược, bá đạo trầm kiêu ngạo ương ngạnh.

      Lạc U đẩy mắt kính viền vàng mặt cái, tuy rằng nghe được lời cảnh cáo ác liệt như vậy, nhưng mặt có nửa điểm biến hóa, dùng giọng mười phần đạm mạc cùng lý trí :

      "Trong vòng mười phút, nếu như cậu làm xong bài tập, tôi cho cha cậu biết, cậu uy hiếp co giáo, có lễ phép, ngang bướng chịu học bài."

      "Thiết(*), đến cha tôi tin, nếu có tin làm sao, nếu tôi câu thích , cha tôi lập tức có thể đem đuổi , hơn nữa chỉ cần tôi lên tiếng, tiểu đệ của tôi lập tức có thể làm cho biến mất khỏi thế giới này, uy hiếp tôi, tiểu nha đầu, đừng đem bản thân thành bàn đồ ăn, nhiều nhất cũng chỉ là gốc cây cải trắng thối, sách sách, làm sao có thể lớn lên giống đất như thế, làm tôi ngay cả nhìn cũng muốn nhìn."

      (*) Thiết: câu chửi của người Trung Quốc.

      Triệu Mãnh Đường nheo lại đôi mắt rất là khinh thường nhìn Lạc U.

      Lúc này Lạc U phải là xinh đẹp tuyệt mỹ nữa, mà là khuôn mặt bình thường đến mức vứt vào trong đám người nhìn qua nhìn lại cũng nhớ nổi, làn da khô vàng tản ra hơi thở bệnh trạng, làm cho người ta thích.

      thể trách người ta là bé trai chín tuổi cũng giống đất.

      Triệu Mãnh Đường tuy , nhưng có thể gặp qua là quen mặt, bạn cũng đống lớn, mà nó càng tự cho mình là công tử phong lưu thích chưng diện, đối với Lạc U như vậy đúng là thích nổi.

      Lạc U tức giận, tức giận với trẻ con như thế này, đó là phong cách sống của , nhưng lần đầu tiên nghe được có người gốc cây cải trắng thối.

      tức giận cũng phải dạy đỗ tốt lại mới đúng, nuôi mà dạy là lỗi của cha, hôm nay thay cha của tiểu tử này dạy bảo cho nó trận, dám là cải trắng thối?

      tại để cho nó kiến thức chút đầu heo thối trông như thế nào!
      Tịch Vũ, song ngưChris thích bài này.

    4. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 49: Ăn bớt ăn xén nguyên vật liệu

      Triệu Mãnh Đường còn ý thức được nguy cơ đến, nhưng thời điểm nó phản ứng được bị Lạc U đặt ở bàn học.

      Rồi sau đó vừa muốn kêu lên, liền bị Lạc U che kín miệng, mở to hai mắt nhìn, vừa vội vừa giận nhìn Lạc U, cánh tay cùng cẳng chân bé dùng sức đạp, nhưng cũng thể thoát khỏi trói buộc của Lạc U.

      Lạc U ánh mắt quét vòng, tìm được dây thừng, đành phải có chút thô lỗ lên chân, bàn tay với ra lấy cái bút to, chút khách khí vẽ lên mặt Triệu Mãnh Đường.

      Sau lúc, ở mặt của Triệu Mãnh Đường liền xuất hình con heo , trông hết sức đáng a.

      Lạc U vẽ xong cũng buông tay, lại lấy ra điện thoại di động chụp vài tấm hình, sau đó mới buông tay uy hiếp :

      “Nếu cậu nghe lời tôi, tôi liền đem ảnh chụp này công bố lên mạng, đến lúc đó những người quen của cậu đều có thể nhìn thấy.”

      phải cấp bậc uy hiếp của Lạc U thấp, mà do đối thủ còn tuổi, có chút đành lòng sử dụng thủ đoạn quá mức tàn nhẫn.

      , dám!”

      Triệu Mãnh Đường tức đến tái mặt, khuôn mặt nhắn còn có chút trẻ con phì nộn run lên, trông rất đáng , hơn nữa còn có con rùa đen trông rất sống động, nhìn có điểm buồn cười, cho nên Lạc U liền nhịn được nở nụ cười.

      Lạc U cười càng thêm kích thích đến Triệu Mãnh Đường, cắn răng giơ quả đấm muốn đánh Lạc U, Lạc U lắc mình vài cái liền tránh khỏi, sau đó vung tay cái, liền bắt được hai cánh tay bé của Triệu Mãnh Đường .

      “Như thế nào? Giáo huấn vừa rồi đủ, ngươi còn muốn thêm cơm?”

      Lạc U có kiên nhẫn dạy trẻ, tại chỉ nghĩ, phải là điều tra đường giây cung ứng của lão đại hắc bang sao, như thế nào liền phải làm chức giáo dạy kèm tại nhà, khẩu vị này cũng có chút đúng , gia sư có thể điều tra cái thần mã(*) a.

      (*) Thần mã: đây là câu chửi của người Trung Quốc.

      Lạc U càng nghĩ càng cảm thấy có chút đáng tin cậy, nhìn bánh bao thịt giãy dụa, đột nhiên có biện pháp.

      “Cậu tôi đem cậu bắt cóc, cha cậu có thể lấy ra bao nhiêu tiền chuộc?”

      Lạc U hỏi, câu hỏi thực rất chuyên nghiệp, trong giọng vô lại cùng với hình tượng vốn có của mười phần mâu thuẫn.

      Triệu Mãnh Đường nghe xong cũng tiếp tục giãy dụa nữa.

      , thối lắm(*), nếu dám bắt cóc tôi, cha tôi có thể chôn sống !” Triệu Mãnh Đường rất tức giận, lần đầu tiên nó thấy gia sư như vậy, đây là cái dạng gì vậy a.

      (*) Thối lắm: Là câu chửi của người Trung Quốc.

      Lạc U bĩu môi, muốn chôn sống , tin, nhưng điều kiện tiên quyết là có thể bắt được hay .

      Vung tay, chặt xuống, bánh bao thịt giãy dụa liền té xỉu , Lạc U nghĩ nghĩ, liền bắt đầu hành động.

      Triệu Dã cùng vài lão tổng công ty uống rượu xã giao, tại hắc đạo cũng đều lây dính chút tiếng tăm, Triệu Dã cũng ngoại lệ.

      Rượu mới uống được nửa, liền nhận được điện thoại của người xa lạ điện thoại, là đem con bắt cóc, nếu muốn con phải ra đường dây mua súng ống đạn dược của , bằng cũng đừng mong gặp được con của .

      Triệu Dã nghe xong lời này liền bóp nát ly rượu trong tay, hơn ba mươi tuổi mới có được đứa con như vậy, mặc dù chừng về sau còn có, nhưng đối với đứa con trai này là thương, nào dám đồng ý.

      Nhưng dễ dàng liền ra ngoài như vậy là thể nào, quy mô bang phái của sở dĩ được như bây giờ, đó là bởi vì có đường dây cung ứng súng ống đạn dược bí mật này, nếu bị người khác đoạt mất, hậu quả thể tưởng tượng nổi.

      Triệu Dã cúp điện thoại liền bắt đầu tra, đầu tiên là gọi điện cho vợ ở nhà, sau đó ở nhà tìm thấy con, gia sư vừa được mời đến cũng biến mất, sau lại để cho thủ hạ tìm, nhưng cũng có tin tức gì, lúc này mới tin tưởng con trai của mình bị bắt cóc.

      Nửa giờ sau, khắp nơi đều tìm được con trai, Triệu Dã thỏa hiệp, nhưng cũng muốn dễ dàng ra đường dây bí mật này như vậy, muốn đàm phán điều kiện cùng với bọn bắt cóc.

      “Triệu Dã, chuyện này có con đường đàm điều kiện, , con ông trả lại cho ông, , con ông cũng cần sống tiếp, đừng lãng phí thời gian của tôi, tại liền quyết định .”

      Giọng của Lạc U qua đạo cụ thay đổi thanh, khàn khàn quỷ dị vừa nghe liền biết phải thanh thực .

      Triệu Dã vừa sợ vừa giận, mạnh mẽ chống đỡ :

      “Cho tôi nghe tiếng của con trai tôi chút, tôi cho dù là , ai có thể cam đoan bỏ qua con tôi!”

      “Mười giây sau tôi có thể chặt ngón tay của con ông, tôi đoán đến lúc đó ông có thể nghe được thanh của con trai .”

      (*) dám!” Sắc mặt Triệu Dã thay đổi, nắm chặt nắm tay mù quáng, đời này mặc dù có rất nhiều người lục thân nhận, nhưng thực tế vẫn có càng nhiều người vì tình thân nguyện ý trả giá hết thảy, ít nhất Triệu Dã chính là người đàn ông như thế.

      (*) ở đây mình muốn lưu ý chút vì trong tiếng Trung nó là "ngươi" cũng có nghĩa là "" nên mình để Triệu Dã gọi Lạc U ở đây cho phù hợp.

      “Mười, chín, tám...... ba, hai......”

      “Dừng lại! Tôi !” Triệu Dã thỏa hiệp, cắn răng ra vài cái tên.

      Lạc U nghĩ nghĩ, tên này ra cũng có chút hiểu biết, nước E là nước buôn lậu súng ống đạn dược lớn nhất, chẳng qua là xác định được đâu là đâu là giả.

      Cũng biết Cổ Sát muốn tin tức này làm cái gì, Cổ Sát cũng thiếu buôn bán cung ứng súng ống đạn dược.

      “Có chứng cớ gì có thể chứng minh ông ?” Lạc U hỏi, cũng muốn bị người lừa dối .

      Lần này Triệu Dã chút do dự , nếu ra liền đem đường dây liên hệ mọi người kể ra, tại cũng suy nghĩ lại cẩn thận.

      Nếu là cảnh sát tuyệt đối dùng loại phương thức vô sỉ này, như vậy tựu ứng cai thị đồng hành(*).

      (*) Tựu ứng cai thị đồng hành: Chỗ này mình hiểu lắm nếu nàng nào biết với mình nhé.

      Mà nếu là cùng , cho dù có năng lực đoạt đường dây này cũng đối với bang phái của tạo thành chút uy hiếp, dù sao cũng mạnh hơn so với con bị giết.

      Lạc U tin lời của Triệu Dã, trước khi cúp điện thoại :

      “Đến phòng cách vách phòng con ông, tốt tìm chút .”

      Lạc U cũng có tốn sức đem tiểu tử mập kia mang , trực tiếp liền giấu ở cách vách, này nhiều phương tiện a.

      Triệu Dã rớt bể điện thoại, tức giận kinh người, thề nếu tìm được bọn bắt cóc cho đẹp mặt.

      Mà Lạc U cũng thừa dịp bóng đêm biến mất khỏi biệt thự của Triệu Dã.

      lấy danh nghĩa là gia sư được thuê , đều là thân phận giả, tướng mạo tại thay đổi, ai cũng đừng mong tìm thấy .

      Trở lại Cổ Sát phục mệnh, bà ngoại trực tiếp đến gặp mặt , nghe quá tình hoàn thành nhiệm vụ, mày đều gắt gao nhíu lại.

      “Cháu đây là ăn bớt ăn xén nguyên vật liệu.”

      Bà ngoại dường như có chút bất mãn, bà muốn khảo nghiệm công lực núp của Lạc U, đâu phải là loại hủ đoạn tàn nhẫn lại trực tiếp này.

      Bắt cóc uy hiếp? Nếu đơn giản như vậy liền hoàn thành, bà trực tiếp cho người trói Triệu Dã lại còn tốt hơn, việc này đối với Cổ Sát mà cũng phải việc khó gì.

      “Bà ngoại, loại điều tra này vốn chính là việc , bà để cho cháu căn bản là có ý nghĩa quá lớn, có rất nhiều phương thức có thể điều tra được loại tin tức này, cháu cũng tin Cổ Sát có điều tra ra được.”

      Lạc U cũng có chút bất mãn, loại nhiệm vụ này quả thực chính là trò chơi trẻ con, nhưng lại có ý nghĩa trò chơi, bằng vào năng lực điều tra của Cổ Sát sao điều tra ra được loại vấn đề này, đùa gì thế.

      “Vậy cháu muốn làm loại nhiệm vụ gì? Giết người? Cháu dám sao?”

      Bà ngoại rất tức giận, giọng đều rất sắc bén.

      Nếu phải đau lòng ngoại tôn nhà mình, bà làm sao hết chọn lại chọn, mới chọn lựa được loại nhiệm vụ tính nguy hiểm cực thấp này.

      Lạc U nở nụ cười, cười tự tin, giọng lạnh nhạt :

      “Nếu ngay cả giết người cháu cũng dám, cháu còn dựa vào cái gì để trở thành người nắm trong tay Cổ Sát, người đứng đầu như vậy, cần cũng thế!”
      Tịch Vũ, song ngưChris thích bài này.

    5. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 50: Đảo Cổ Mộng.


      Giọng của Lạc U rất thản nhiên và tự tin, nhưng rơi vào trong tai bà ngoại, lại luôn luôn có loại cảm giác lạnh buốt, tựa như mang theo chút sát khí.

      Bà ngoại cau mày suy tư, sau lúc mới hỏi:

      "Vậy cho cháu nhiệm vụ ám sát?"

      Ngoại tôn nữ nhà mình mới mười năm tuổi, bà có chút đành lòng để cho con bé phải nhiễm mùi máu tươi, nhưng bà ngoại Cổ ra, nhiệm vụ này cũng là chuyện ván đóng thuyền, bà ngoại Cổ coi như nghe được câu trả lời đồng ý của Lạc U.

      Chỉ là, Lạc U nơi này, lại căn bản nghĩ như vậy.

      "Cần gì chứ, khảo nghiệm gì gì đó rất thú vị, Cổ Sát nhiều người như vậy, để cho bọn họ làm , cháu cũng bề bộn nhiều việc."

      Khảo nghiệm của Cổ Sát, đốt giết đánh cướp, trộm mông lừa gạt, thể từ chối cũng khó, thực lực đủ có mưu trí bổ sung, mưu trí đủ có thế lực bổ sung.

      có lẽ còn rất nhiều chỗ chưa hoàn thiện, nhưng vẫn cố gắng nỗ lực, phải làm cho người mình vẫn nhớ trong lòng kia, người vẫn sống, chỉ cần có mục tiêu, có động lực.

      "Xú nha đầu, thái độ này của cháu là đúng, cháu đồng ý tiếp nhận Cổ Sát, đâu phải là trò đùa?"

      Bà ngoại Cổ hài lòng, nhịn được dạy dỗ Lạc U hai câu.

      " phải trò đùa, cháu đồng ý rồi, nhưng mà phải còn có Vẫn Thần ở đây sao, hơn nữa cháu đồng ý tiếp quản Cổ Sát, nhưng có đồng ý trở thành sát thủ, giết người hay có liên quan gì đâu?"

      Lạc U chưa từng giết người, nhưng trực giác cho rằng giết người đối với phải là việc khó gì, mấy người để cho hận đến tận xương tủy kia, cuối cùng chắc chắn thể sống sót.

      "Cháu đây là già mồm át lẽ phải."

      Bà ngoại Cổ mặc dù có thỏa hiệp, nhưng trong giọng tựa như có mùi vị thả lỏng, ra Lạc U cũng sai, sát thủ ưu tú lại chưa là người nắm quyền ưu tú, Cổ Sát cũng thiếu sát thủ.

      "Ha hả, bà ngoại đừng nóng giận, cháu cũng phải từ chối, nếu có cái gì bà muốn cháu làm, cháu làm tốt."

      Lạc U khẽ nở nụ cười, an ủi lão nhân rất thương trước mặt.

      "Ai, tiểu U, phải là bà ngoại đau lòng cháu, Cổ Sát tồn tại dù sao cũng rất đặc thù, nếu như cháu thích hợp, bà ngoại cũng miễn cưỡng cháu."

      Lạc U lùi bước, bà ngoại Cổ cũng thể cứng rắn nổi.

      Lời thấm thía , bà là tâm thích ngoại tôn nữ này của nhà mình, nếu như phải trong nhóm hậu bối có người thích hợp tiếp nhận chức vụ, bà làm sao có thể chọn đứa này đâu.

      Bà là phụ nữ, biết phụ nữ khi lăn lộn hắc đạo rất khổ, nếu như có đủ kiên cường, tuyệt đối đến loại tình trạng như ngày hôm nay.

      "Cháu miễn cưỡng, bất luận là cháu hay là Vẫn Thần, cũng phụ kỳ vọng của bà ngoại, bà ngoại cứ yên tâm."

      "Được, được, bà ngoại tin tưởng cháu, cháu ngoan của bà ngoại nhất định là giỏi nhất."

      Lạc U và bà ngoại tâm lúc, cảm giác của Lạc U đối với Cổ Sát cũng càng thêm thân thiết, mà bà ngoại Cổ cũng tiếp tục giao nhiệm vụ cho Lạc U.

      Nhưng cầu Lạc U nhất định phải ở trong Cổ Sát chọn đội hộ vệ của mình, đây là đội ngũ tư nhân của người đứng đầu Cổ Sát của các thế hệ, từ hai đến mười người, chủ yếu là muốn xem tâm ý của Lạc U như thế nào.

      Lạc U đối với loại quy củ này có chút hiểu , ngày thường bên người bà ngoại mang theo vài người, đều bị bà ngoại coi như người nối nghiệp để bồi dưỡng liền ở bên người bà ngoại.

      bây giờ là người nối nghiệp tiếp theo, đương nhiên cũng phải bắt đầu bồi dưỡng đội ngũ của mình.

      Ngày chọn người định là ba ngày sau, chủ yếu là vấn đề tập trung chọn người ở đây.

      Ở đây mặc dù có vài căn cứ của Cổ Sát, nhưng thực tế căn cứ trung tâm của Cổ Sát ở đây, mà là đảo tư nhân nằm ở Thái Bình Dương, mà địa điểm chọn lựa dĩ nhiên cũng là ở hòn đảo này.

      Cổ Mộng đảo, đây là tên trưởng bối Cổ gia tự đặt, Lạc U cũng phải lần đầu tiên tới đây, nhưng thực tế kiếp này lại là lần đầu tiên tới.

      Cảnh biển mê hoặc, các loại thực vật hiếm quý, như tồn tại rừng cây nguyên thủy.

      Đây là hòn đảo nhìn qua cũng quá lớn, nhưng thực tế ở bộ phận dưới đất của hòn đảo này, lại có kỹ thuật tiên tiến hàng đầu thế giới đó là cung điện ngầm, là trung tâm trụ sở huấn luyện của Cổ Sát, cũng là căn cứ nghiên cứu bí nhất.

      Từ sau khi khoa học kỹ thuật mang ý nghĩa phát triển của thế giới, Cổ gia kinh doanh cũng chỉ là buôn bán giết người cướp của.

      Lạc U theo bà ngoại Cổ đường qua, vượt qua rừng cây rậm rạp tiến vào nơi dưới lòng đất mười phần bí mật, tầng tầng trạm kiểm soát, hết sức nghiêm mật, các loại thủ đoạn tiên tiến phòng hộ đều có, để cho Lạc U từng sống trong tương lai, đều cảm thấy có chút mới lạ, dù sao có số thứ là ở mười năm sau, cũng phải người bình thường có thể tiếp xúc đến được.

      "Có cảm giác gì?" Bà ngoại Cổ hỏi.

      "Trách nhiệm rất nặng."

      Có người nỗ lực càng nhiều mới có thể thu hoạch càng nhiều, mà giờ này khắc này, Lạc U cũng có cảm giác này, có càng nhiều, phải bỏ ra cũng càng nhiều.

      Cổ gia đời đời tạo dựng lên đế quốc hắc ám, tuyệt đối là việc mười phần áp lực nặng nề, kiếp trước cũng bởi vì phiền chán loại áp lực này mà nghĩ qua muốn chọn con đường này, sau khi sống lại, suy nghĩ khác biệt, mới có thể đứng ở đây.

      có người mình cần bảo vệ, chỉ có đầy đủ năng lực mới bảo vệ được những người này.

      Cho nên, bất luận có nhiều áp lực bao nhiêu, cầu phải bỏ ra nhiều, cũng lùi về phía sau nửa bước.

      Bà ngoại Cổ đối với câu trả lời của Lạc U rất hài lòng, quyền lợi chính là con dao 2 lưỡi, chỉ có đầy đủ năng lực mới có thể sử dụng được nó.

      "Thành viên ở chỗ này được huấn luyện có hai loại người, loại là nhi đến từ các nơi thế giới, loại là thành viên con nối dòng của nội bộ Cổ Sát, độ trung thành cực cao, từ dựa theo thiên phú của mỗi người để an bài các loại huấn luyện, bọn họ là những người thích hợp nhất để cháu lựa chọn, cũng là tương lai của Cổ Sát."

      Cổ Sát trải qua nhiều năm như vậy mà suy, tuyệt đối là tích lũy thế hệ nối tiếp thế hệ nhân tài, có những người này có Cổ Sát sau này, bà ngoại Cổ đây là dạy Lạc U.

      Lạc U thận trọng gật đầu, biết mình gần vào thế giới hoàn toàn khác, có hắc ám, có máu tanh, thế nhưng sợ hãi chút nào!

      Nếu như kiếp trước có lý do trốn tránh loại trách nhiệm này, như vậy sau khi sống lại, bụng làm dạ chịu(*)!

      (*) Bụng làm dạ chịu: thể đổ trách nhiệm cho người khác.

      "Phu nhân, thành viên tập hợp xong xuôi, mời ngài hạ lệnh."

      Người tổng phụ trách của trụ sở huấn luyện là người đàn ông trung niên, da tay ngăm đen thoạt nhìn rất mạnh mẽ, giống như là rơi vào trong đống than.

      Nhưng mà đừng xem người này lớn lên da đen như vậy cũng chính tông là người da vàng, hơn nữa còn là người mười phần nguy hiểm, là sát thủ quốc tế xếp hạng thứ ba - Độc Thủ!

      "Tiểu U, mấy trăm người đều ở trước mặt cháu, muốn chọn người nào là tùy vào cháu, số lượng người có hạn, nhưng số người có thể ở lại bên cạnh cháu được hơn mười người, chúc cháu may mắn."

      Vận may, Cổ Sát có rất nhiều người tài, ưu tú cũng có rất nhiều, nhưng Lạc U có thể chọn ra mấy người thích hợp nhất với hay , vậy phải xem vận khí của Lạc U.
      hoadaoanh, Tịch VũChris thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :