1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Trùng sinh nông phu - Hoa Hòa Hoa Ảnh (Full+eBook)

Thảo luận trong 'Cổ Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      ☆ Chương 43 Nhắc nhở người nhà A Kiều


      Trương Thanh Thạch nghĩ sao lại trùng hợp gặp được A Kiều như vậy? Đối với nương A Kiều này trong lòng vẫn là có chút đồng tình.

      Đời trước A Kiều và cháu Trương Thanh Thạch - Trương Hoa nghị thân, kết quả hôn còn chưa định xong, nàng ta xảy ra chuyện, bị người phát có tư tình với Đông gia (chủ tiệm) cửa hàng của Trương Hoa, sau đó hôn thành, A Kiều thắt cổ chết. Cha mẹ A Kiều là Trương Hoa hại nữ nhi của bọn họ, nhưng có chứng cớ. Trương Thanh Thạch tất nhiên cũng có chứng cớ chứng minh A Kiều trong sạch, nhưng lại hoài nghi A Kiều chính là bị Trương Hoa bán đứng, cha mẹ A Kiều cũng có oan uổng , bởi vì về sau Trương gia gặp thổ phỉ, bị cướp trăm lượng bạc, trăm lượng a! Đời trước Mai Hương cũng gả đến nhà giàu có như Triệu gia, trong nhà ở đâu ra nhiều bạc như vậy? Trương Hoa là vì A Kiều xảy ra chuyện mới làm ở cửa tiệm kia nữa, nhưng chỉ bằng Tôn Xảo để ý thể diện của con trai ở trấn như vậy, chuyện mất thể diện như vậy bà ta để ý chút nào sao? Nhưng là thực nghe thấy Tôn Xảo oán hận qua.

      Ngày đó ở đường trong lúc vô tình gặp Trương Hoa và A Kiều cùng chỗ, Trương Thanh Thạch phát ánh mắt A Kiều nhìn Trương Hoa xác thực là tràn đầy thích, hơn nữa đời trước trải qua nhiều rèn luyện, nhãn lực Trương Thanh Thạch cũng trở nên mạnh mẽ, thấy A Kiều là nương hồn nhiên. nương hồn nhiên muốn cùng người nghị thân làm sao có tư tình với Đông gia của người kia chứ? Vị Đông gia xấu lão nhân kia niên kỷ còn lớn hơn cả cha nàng? Đây càng làm cho Trương Thanh Thạch nguyện ý tin tưởng A Kiều là vô tội.

      Trương Thanh Thạch nghĩ đến vận mệnh A Kiều về sau trong lòng liền khó chịu, bởi vì tuổi nàng ta bây giờ sai biệt lắm so với lúc đại nữ nhi qua đời ở đời trước, hai người đời trước đều chết thảm, khó tránh khỏi có chút đồng tình, biết thôi, nếu biết giúp phen được tự nhiên. Bây giờ nhìn đến A Kiều đứng chung với vợ và chúng nữ nhi chỗ, nghĩ chẳng lẽ là ông trời an bài phải xen vào chuyện này?

      "Cha! Cha mua đồ xong rồi?"

      Nhị Hoa thấy được Trương Thanh Thạch, vội vàng vẫy ông, ánh mắt của nàng sáng long lanh, vừa nhìn thấy rất hưng phấn. Nàng thể hưng phấn sao, nàng cũng từng gặp A Kiều và Trương Hoa. Lần trước bọn họ trốn ra, lần này thế nhưng lại gặp được, hơn nữa còn cùng chuyện! Nàng muốn cho cha nàng tới xem chút.

      Trương Thanh Thạch cười : "Mua xong. Các ngươi đây là thế nào? Vị nương này là?"

      Trương Thanh Thạch mới nhìn ràng Đại Hoa đỡ A Kiều, vừa rồi bởi vì vấn đề góc độ nên nhìn thấy, tại mới thấy được.

      Đại Hoa cúi đầu xuống áy náy : "Cha, đều là con tốt, con vừa rồi đường có cẩn thận thiếu chút nữa ngã xuống, vị nương này vừa vặn vừa vào cửa, con liền đụng vào nàng, làm hại nàng bị trặc chân."

      A Kiều vội vàng : "Ta sao, ngươi cần tự trách, về nhà nắn chút tốt rồi."

      Tuyết nương : "Hay là xem lang trung , dùng chút ít rượu thuốc."

      A Kiều : "Sao phải xem lang trung? Nhà của ta có rượu thuốc, nếu như phiền toái các ngươi, các ngươi đưa ta về nhà là được. Nhà ta cách nơi này còn cách đoạn, ta thực sợ ta nổi. Phải phiền toái các ngươi."

      Đại Hoa ôn nhu : "Ngươi sao lại khách khí như vậy? đến đều là ta đúng, đưa ngươi về nhà là cần phải làm. Cha."

      Đại Hoa nhìn Trương Thanh Thạch, trong ánh mắt ôn nhu tất cả đều là khẩn cầu, nàng muốn đưa A Kiều lang trung nhìn chút, nhưng vừa nghĩ tới phải trả tiền, nàng lại cảm thấy có lỗi với người trong nhà, trong nhà ngày mặc dù tốt hơn, nhưng là tiền cũng phải là gió lớn thổi tới. Nàng gây rắc rối cho nhà mình.

      Trương Thanh Thạch : ", xem lang trung chút, sau đó lại đưa ngươi về nhà. Mẹ tụi , Đại Hoa, các ngươi đỡ vị nương này. Vị nương này, ngươi cũng đừng gì nữa, đây là chúng ta phải làm. thôi!"

      đợi A Kiều cái gì nữa, Nhị Hoa : "Tỷ tỷ, ngươi đừng cự tuyệt nữa, xem chút thương thế của ngươi, chúng ta cũng có thể an tâm. Ngươi để cho chúng ta an tâm !"

      A Kiều bèn nữa.

      Đến lang trung, nương tử lang trung nhìn nhìn, phát ngoại trừ bị trật chút có gì đáng ngại, bôi chút rượu thuốc liền cho bọn họ .

      đường A Kiều biết nhà Trương Thanh Thạch là ai, vừa nghe tới Tiểu Pha thôn, nàng lập tức có chút thẹn thùng, bởi vì Trương Hoa chính là ở Tiểu Pha thôn, mà mấy người Đại Hoa cũng họ Trương, mặc dù họ Trương hết sức bình thường, nhưng là chỉ cần vừa nhìn dáng vẻ Trương Thanh Thạch nàng cảm thấy bọn họ là thân nhân của Trương Hoa. Trương Hoa có vài phần tương tự Trương Thanh Thạch.

      Nhà A Kiều ở con hẻm tận cùng bên trong, sân lớn, ba gian chính phòng, hai bên là sương phòng, hơn so với sân trong thôn, nhưng lại thu thập sạch , lại là nhà ngói gạch xanh, trong sân có gốc cây thạch lựu, tại cây thạch lựu kết đầy thạch lựu, rất là đẹp mắt.

      Cha mẹ A Kiều đều ở nhà, vừa thấy khuê nữ được người đỡ trở lại giật nảy mình, biết tiền căn hậu quả sau cũng trách Đại Hoa, còn tạ bọn họ, thỉnh bọn họ lưu lại uống trà.

      Trương Thanh Thạch chỉ nhìn mấy lần cũng biết nhà này điều kiện coi như tệ, cha mẹ A Kiều đều mặc sạch , người có miếng vá, để cho nữ nhi mặc vải mịn tốt, lần trước gặp A Kiều còn mặc bằng lụa. Có thể thấy được nhà này rất thương nữ nhi này, về sau A Kiều chết thảm như vậy, bọn họ nhất định đau lòng vạn phần. Nhìn cuộc sống A Kiều, mặc dù phải là ăn sung mặc sướng, nhưng cũng coi như là áo cơm lo, nàng lớn lên lại tốt, dù muốn tìm nam tử điều kiện tốt hơn so với Trương Hoa cũng cần phải tìm loại người như Đông gia của Trương Hoa vậy.

      "Các ngươi là Tiểu Pha thôn a?"

      Cha A Kiều họ Chu, bởi vì là thợ mộc, danh xưng Chu thợ mộc. Chu thợ mộc vừa nghe tên Trương Thanh Thạch, lại nghe là người Tiểu Pha thôn, lập tức biết là ai, bởi vì chuyện khuê nữ mình và Trương Hoa ông cũng ràng, làm cha có con , ông tự nhiên phải điều tra ràng lai lịch Trương Hoa, biết làm ở tiệm tơ lụa còn chưa đủ, ông còn phải tra xét nhà Trương Hoa ở nơi nào, biết nhà có những người nào. Ông biết cha Trương Hoa gọi Trương Thanh Mộc, cũng biết còn có hai thúc phụ, cho nên vừa nghe tên Trương Thanh Thạch cũng biết đây nhất định là thúc phụ của Trương Hoa.

      "Các ngươi biết tiểu tử Trương Hoa kia?"

      "Biết, đó là cháu ta."

      Trương Thanh Thạch nghĩ lúc này Chu thợ mộc cũng biết Trương Hoa tồn tại a, hơn nữa nhìn bộ dáng như vậy ngay cả gia thế Trương Hoa đều hỏi thăm ràng, xem bộ dạng này của ông ta có vẻ hài lòng với Trương Hoa. Nếu là ông ta biết chuyện sau đó, phỏng đoán cũng hài lòng như vậy.

      Chu thợ mộc quả nhiên khen Trương Hoa phen, ám hiệu chút quan hệ giữa Trương Hoa và khuê nữ mình, đương nhiên có làm , khuê nữ ông cũng là bảo bối, sao có thể cho ràng được, đây phải là gấp gáp đem khuê nữ gả cho Trương gia sao?

      Trương Thanh Thạch cười cười, tới chuyện bọn họ phân gia, hơn nữa cũng ám chỉ chút quá trình bọn họ ở riêng cũng thoải mái. nghĩ nếu như Chu thợ mộc hơi có chút đầu óc hỏi thăm, đến lúc đó sau khi nghe ngóng có thể hỏi thăm ra đại ca lúc ở riêng, làm người như thế nào. Chỉ cần Chu thợ mộc có chút đau lòng khuê nữ, lần nữa suy tính cửa hôn này. cũng là xem cả nhà bọn họ tử tế thành , lúc này mới giúp phen. trực tiếp với bọn họ Trương Hoa tốt, dù sao chuyện đời trước xác thực có chứng cớ.

      Chu thợ mộc nghe Trương Thanh Thạch quả nhiên sững sờ chút, trong lòng đánh trống. Ông ta đời này chỉ có trai , con trai tính tình bướng bỉnh, nghe lời của ông theo người chạy, lang bạt bên ngoài, mấy năm này đều sống thấy người chết thấy xác. Ông chỉ còn có nữ nhi này, cũng thể để cho nữ nhi gả sai người. Vốn cho là Trương Hoa tiểu tử này lớn lên kém, mặc dù nhà là ở trong thôn nhưng bản thân lại làm tiểu nhị ở trấn, điều kiện này cũng có thể hợp với khuê nữ của ông. Nhưng bây giờ vừa nghe Trương Thanh Thạch , ông ta cảm giác mình đối với chuyện trong nhà Trương Hoa vẫn là chưa có hiểu a!

    2. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      ☆ Chương 44 Mua bò


      Có lẽ nữ hài tử dễ tính nên đều hết sức dễ dàng trở thành bằng hữu, mặc dù mới lần đầu tiên gặp mặt, lúc Đại Hoa rời Chu gia cùng A Kiều thành bằng hữu, hai bé lưu luyến chia tay, Đại Hoa chỉ cần đến trấn tìm đến nàng ta chơi, mà A Kiều lại Tiểu Pha thôn tìm Đại Hoa chơi.

      Trương Thanh Thạch nghe Đại Hoa con mắt sáng lên A Kiều có nhiều loại hoa đẹp, thêu bức tranh thêu có nhiều mới mẻ độc đáo, nhìn nụ cười mặt nàng, trong lòng nghĩ để cho nàng quen biết A Kiều biết có phải là chuyện tốt hay , nàng thích A Kiều như vậy, nếu như A Kiều vẫn có vận mệnh như đời trước, Đại Hoa rất thương tâm ? nghĩ tới coi như vì nữ nhi cũng nên chú ý A Kiều chút.

      Nhị Hoa giống như Đại Hoa mới lát trở thành bằng hữu với A Kiều, có điều nàng cũng ghét A Kiều, cảm thấy A Kiều cũng tệ lắm.

      Nhị Hoa với Trương Thanh Thạch: "Cha, A Kiều tỷ tỷ rất tốt a, vì sao nàng lại vừa ý đại đường ca? a, đại đường ca thực xứng với nàng. Hơn nữa nếu như nàng gả cho đại đường ca, đến lúc đó mấy người Đại bá phụ lại lợi dụng nàng và chúng ta dính dáng làm sao bây giờ? Con muốn thường xuyên qua lại với nhà Đại bá phụ."

      Kể từ sau khi ở riêng, nhà Trương Thanh Thạch ngày trôi qua thư thái, người nhà đều cảm thấy tốt. Mấy người Trương Thanh Mộc và Trương Thanh Ngọc muốn qua lại với bọn họ, chỉ là Trương Thanh Thạch tỏ ra thờ ơ, hơn nữa còn làm chuyện bọn lừa gạt (TTT), thẳng lạnh tâm với bọn , sau đó lại tìm cơ hội ở trước mặt người trong thôn như có như để lộ ra chút ý tứ mấy người Trương Thanh Mộc và Trương Thanh Ngọc buộc quay về, người trong thôn đều cảm thấy mấy người Trương Thanh Mộc quá đáng, vốn cay nghiệt với Trương Thanh Thạch như vậy, tại vừa thấy Trương Thanh Thạch sống tốt lên lại muốn chiếm tiện nghi. Mấy người Trương Thanh Mộc cũng sĩ diện, nên ít lại lại.

      Nhị Hoa nghĩ tới vất vả Đại bá phụ Tam thúc phụ xa cách cuộc sống của bọn họ, nếu như bởi vì A Kiều lại nháo lên đáng ghét.

      Đại Hoa vừa nghe lời này nụ cười mặt liền giảm , cũng phải là bởi vì tức Nhị Hoa, mà là cảm thấy lời của Nhị Hoa có chút đạo lý.

      "Nếu như A Kiều gả cho đại đường ca, đến lúc đó ít qua lại thôi."

      Đại Hoa có chút tiếc nuối, nàng mặc dù trong thôn cũng có vài bằng hữu, nhưng với A Kiều là rất hợp duyên, nhưng dù hợp ý cũng được, quan hệ với A Kiều sao có thể so sánh cùng với người nhà của nàng?

      Trương Thanh Thạch nghĩ Đại Hoa mặc dù ôn nhu nhưng cũng hết sức thông minh, hơn nữa có thể biết lấy hay bỏ, chờ dạy dỗ nàng, sau đó lại tìm cho nàng người chồng tốt, cả đời này của nàng yên tâm a. Tiểu Hoa cũng vậy. Về phần Nhị Hoa? Nha đầu kia còn tuổi mà tinh quái như vậy, tính tình còn hung hãn như vậy, tương lai nếu là có con trai, để cho nàng thừa kế nghiệp của , sau đó làm chỗ dựa cho tỷ tỷ muội muội. Trương Thanh Thạch còn chấp niệm với việc có con trai, nhưng vừa nghĩ tới có con trai có thể chiếu cố chúng nữ nhi, muốn có đứa, đến lúc đó nhìn (TTT) hảo hảo đập nó, khẳng định để cho nó trở thành nam tử hán bảo vệ tỷ tỷ mình.

      Tuyết nương thấy Trương Thanh Thạch nhìn mình, hỏi : "Làm sao vậy?"

      Trương Thanh Thạch cười tiếng, cầm tay Tuyết nương, : " có gì, chỉ là nghĩ chúng ta sau khi về nhà ăn cái gì."

      Trương Thanh Thạch nghĩ vẫn là nên tăng áp lực cho nương tử.

      Tuyết nương bị Trương Thanh Thạch ở đường cầm tay, mặt thoáng cái liền hồng, giãy hai cái thoát, cúi đầu xuống : "Vậy chàng hảo hảo ngẫm lại, nghĩ đến cái gì cho ta, ta làm cho chàng."

      Nhị Hoa vừa vặn thấy màn như vậy, lặng lẽ cho Đại Hoa, cười đến con mắt thành đường , Đại Hoa nhàng đánh nàng cái, khuôn mặt nhắn cũng hồng.

      Đại Hoa nghĩ tình cảm cha mẹ tốt a, sau đó lại nghĩ đến Phượng Đoan, lần đó nàng đến nhà Phượng lang trung tặng đồ, ở đường gặp được con chó, bởi vì giỏ trong tay có thịt, nên chó liên tục đuổi theo nàng, dọa nàng đến chân đều mềm nhũn, Phượng Đoan giúp đỡ nàng phen, bàn tay của ràng cũng tráng kiện, nhưng lại hữu lực, ấm áp. Đại Hoa tuổi lớn lắm, sắp mười tuổi, nhưng là niên kỷ này nữ hài tử bắt đầu làm mai. Bởi vì nhà Trương Thanh Thạch gần đây ngày trôi qua hồng hồng hỏa hỏa, có con trai, có người nhắm ngay khuê nữ , những ngày qua người tới đề thân với Đại Hoa tới mấy lần. Đại Hoa hết sức thẹn thùng, may mà cha nàng với nàng muốn giữ nàng vài năm, về sau tìm cho nàng con rể cũng phải tìm người nàng vừa ý. Nàng nghĩ người nàng thích chính là Phượng Đoan.

      Người nhà lại mua ít đồ, mỗi người đều nhàn rỗi, ngay cả rổ của Tiểu Hoa cũng mua được tràn đầy đồ chơi .

      "Cha bọn , chúng ta đây là đâu a? Đồ mua xong, nhanh ra ngoài trấn , đừng để cho Lý chính chờ."

      Tuyết nương thấy phương hướng Trương Thanh Thạch đúng lắm, bèn vội vàng hỏi .

      Trương Thanh Thạch : "Chúng ta mua bò và xe bò."

      "A?!" Tuyết nương cả kinh, "Mua bò và xe bò? Vậy xài hết bao nhiêu tiền a?"

      Trương Thanh Thạch : "Chúng ta có tiền, còn có thể kiếm lại tiền. Bạc kiếm được phải để tiêu sao? Về sau chúng ta còn thường thường lui tới giữa thôn và trấn , xe bò này hữu dụng. Sớm muộn gì cũng phải mua, bằng thừa dịp ở trong tay còn có chút tiền mua trước , để cho người trong thôn nhìn cũng biết chúng ta đem tiền tiêu sạch, đỡ cho bọn họ đỏ mắt."

      Nhị Hoa ha ha cười : "Cha! Cha mua bò và xe bò bọn họ đỏ mắt sao? Trong nhà bạc hảo hảo thu về bọn họ nhìn thấy tới coi như xong, này bò và xe bò là ràng trước mắt nha! Có điều, cha muốn mua bò và xe con ủng hộ! Đến lúc đó con chăn bò, nhất định cho nó ăn thỏa thuê!"

      Tiểu Hoa cũng nhảy lên : "Cha, con cũng chăn bò! Con muốn ngồi ở lưng bò!"

      Trương Thanh Thạch đem Tiểu Hoa ôm dậy giơ giơ, : "Hảo, đến lúc đó con cứ ngồi ở lưng bò!"

      Tiểu Hoa khanh khách cười, sít sao ôm cổ Trương Thanh Thạch, ở mặt ông hôn hai cái.

      Tuyết nương vội vàng Trương Thanh Thạch đem Tiểu Hoa để xuống, nàng sợ Trương Thanh Thạch mệt mỏi.

      Trương Thanh Thạch cười : "Nàng xem, nàng sợ ta ôm hài tử mệt mỏi, nàng nếu như thực đau lòng ta, nên đáp ứng mua bò và xe bò."

      "Ai đáp ứng? Trong nhà chàng làm chủ." Tuyết nương mặc kệ là lúc nào đều là để cho Trương Thanh Thạch đương gia làm chủ, nàng là nữ nhân hết sức dịu dàng.

      Sắp mua bò, mấy người Đại Hoa cũng rất cao hứng, cười cười theo sát Trương Thanh Thạch đến chỗ bán súc vật.

      Trương Thanh Thạch cũng biết nhìn gia súc chút, vốn chính là nông thôn hán tử, dù trong nhà có gia súc, nhưng cũng gặp bò nhà người ta nuôi, cũng biết chút. Đời trước lúc còn ở gia đình giàu có, bò, ngựa, la dùng để vận hàng bên trong điền trang, đều gặp qua. Cho nên rất nhanh chọn trúng con bò, là con vừa mới trưởng thành, hết sức khỏe mạnh, hơn nữa tính tình hết sức ôn thuận.

      con bò tốn mười lượng bạc, thêm xe bò và roi các loại, trải qua phen trả giá, tổng cộng tốn mười ba lượng.

      "Cha, cha dạy con đánh xe !"

      Nhị Hoa ngồi vào bên trước đầu xe, lớn tiếng bắt Trương Thanh Thạch dạy nàng đánh xe, đây chính là bò và xe nhà nàng, về sau đều là của nhà nàng, nàng phải học đánh xe.

      Tuyết nương cười : "Nha đầu kia!"

      Trương Thanh Thạch : "Nha đầu kia rất tốt, đến, chờ đến bên ngoài trấn mặt đường rộng ít người cha dạy con. Nương tử, Đại Hoa, các ngươi cũng học chút."

      Đại Hoa cao hứng gật đầu, nàng cũng muốn học, trong thôn tuy có mấy nữ hài tử đánh xe bò, nhưng nàng cảm thấy biết đánh xe rất hữu dụng.

      Tuyết nương cũng ngăn cản, nàng cũng cảm thấy nữ hài tử học thêm chút ít này nọ vẫn tốt, nàng có con trai, mấy khuê nữ phải dạy cho cường chút, giống như Trương Thanh Thạch với nàng, nữ nhi của bọn họ phải lợi hại, như vậy về sau mới bị khi phụ.

      Lý chính thấy Trương Thanh Thạch đánh chiếc xe bò đến, chỉ là hơi chút kinh ngạc, sau đó liền hiểu được đây là mới vừa mua. ta (lý chính) thẳng khen bò này tốt.

      "Các ngươi tại có xe bò, nếu như vội trước , ta còn chờ mọi người."

      Lý chính với Trương Thanh Thạch, Lý quả phụ và Đỗ Quyên Hồng còn chưa trở lại, ta phải đợi, bởi vì các nàng chưa trả tiền xe về.

      Trương Thanh Thạch muốn gặp Đỗ Quyên Hồng và Lý quả phụ, cho nên cáo từ với Lý chính, đánh xe bò mang theo nương tử khuê nữ về nhà. Bọn họ , lại biết bỏ lỡ vở kịch hay.

    3. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      ☆ Chương 45 Đánh nhau

      Nhà Trương Thanh Thạch mua bò, ở trong thôn chính là việc đại , bởi vì người trong thôn nuôi bò nhiều lắm, người có thể nuôi bò đều là ngày trôi qua kém người ta. Bò tuy đáng giá, nhưng là nếu như khẽ cắn răng người trong thôn mua nổi cũng chỉ vài hộ như vậy, rất ít người mua bò là vì mua bò dễ nuôi bò khó, bò phải chỉ ăn cỏ là được, ăn uống cũng khó khăn như nuôi đứa bé, hơn nữa bò dễ dàng ngã bệnh, vừa nhuốm bệnh, bạc bỏ ra như bỏ sông bỏ biển vậy, chỉ cần nghĩ đến những thứ này, người nguyện ý mua bò ít lại càng ít, mọi người tình nguyện ngày mùa tốn ít tiền thuê bò nhà người ta còn hơn. tại nhà Trương Thanh Thạch mua bò, này chỉ là giải thích nhà trôi qua hảo, còn để cho mọi người lại thấy được cơ hội mượn bò.

      Đoạn đường này Trương Thanh Thạch đánh xe bò trở lại gặp được người qua sờ sờ đầu bò, sau đó cười về sau tìm đến thuê bò.

      Trương Thanh Thạch cười đáp ứng, cuối cùng đánh xe bò mang theo nương tử chúng nữ nhi đến nhà.

      "Ơ! Bò này đúng là hảo, đây là Thanh Thạch ngươi mua về a?"

      Quách gia lão phu nhân ngồi dưới đại thụ ở cửa, thấy Trương Thanh Thạch đánh xe bò đến lập tức chào hỏi. Bà đặc biệt cảm tạ Trương Thanh Thạch đem hàng xóm cũ đổi , nếu bà lấy ở đâu ra ngày thanh tĩnh như bây giờ? Trước kia bà vừa ra khỏi cửa phải cùng Lô gia lão phu nhân mắng nhau, bọn tiểu bối Lô gia thể mắng chửi bà cũng cho bà mặt lạnh, bà phiền lắm, đâu nguyện ý ngồi ở chỗ này ngắm phong cảnh? tại tốt rồi, bà ngày ngày ra dưới đại thụ ngồi, phía tây xa xa là Dã Tây dốc, phía trước là ruộng lúa, phía đông dãy nhà nối thẳng cửa thôn, là ngày có bao nhiêu tươi đẹp. Bà sao có thể thích người nhà Trương Thanh Thạch đây? Chỉ cần vừa thấy được người nhà bọn họ, nụ cười mặt bao giờ tắt, tại nhìn đến bọn họ ngồi xe bò trở lại lại càng cười nhiều hơn.

      Trương Thanh Thạch cười : "Đúng vậy, Quách đại nương, đây là bò nhà chúng ta mới vừa mua về, về sau nếu là có chỗ cần dùng bò đừng khách khí a."

      Người Quách gia đều phải là người thích chiếm tiện nghi, Trương Thanh Thạch cũng sợ lời này Quách gia đến sai sử bò của liên tu bất tận. Lời khách khí với láng giềng lúc nào cũng làm cho người thích nghe, nhà trừ phòng nữ quyến ra nhất định phải giao hảo tốt với láng giềng.

      Quách lão phu nhân nghe lời này cao hứng, : "Này tốt, về sau dùng bò có thể dễ dàng hơn. Ngươi yên tâm, dùng !"

      Nhị Hoa cười hì hì : "Quách nãi nãi, vậy ta muốn thay Tiểu Hoàng nhà ta cám ơn ngài a! Đến lúc đó lương thực của nó càng nhiều!"

      "Tiểu hoàng? Là con bò này? Ngươi nha đầu kia đúng là biết pha trò!"

      Quách lão phu nhân chỉ Nhị Hoa ha ha cười, bà nghĩ nhà Thanh Thạch này ba nha đầu lớn lên là tốt, vốn dĩ cảm thấy Đại Hoa quá nhu nhược, Nhị Hoa quá đanh đá, Tiểu Hoa gầy yếu, tại vừa nhìn Đại Hoa cũng nhu nhược , ôn nhu như vậy mà hào phóng, Nhị Hoa cũng thấy cay cú như vậy, mà là lanh lợi. Tiểu Hoa cũng giống hài tử bệnh dưỡng lớn. Trong lòng bà nghĩ nhờ có Trương Bà Tử phân nhà Thanh Thạch ra, nếu người nhà sao có thể qua tốt như vậy? Lại còn trở thành hàng xóm của mình, để cho nhà mình trải qua ngày thanh tĩnh? Chuyện Trương Bà Tử đời này làm tốt nhất chính là chuyện này!

      Cùng Quách lão phu nhân vài câu, Trương Thanh Thạch đem bò dắt vào sân .

      Quách lão phu nhân đột nhiên nghĩ đến cái gì, : "Hổ Tử vừa rồi có tới, thấy nhà các ngươi có người lại ."

      Nhị Hoa : "Cũng biết Hổ Tử đến làm cái gì, cha, con tìm , xem có chuyện gì a!"

      Nhị Hoa xong cũng chạy, áo hồng nhạt như đóa hoa đào theo gió mà , rất nhanh còn bóng dáng.

      Trương Thanh Thạch nhìn có lên tiếng, trong lòng lại nghĩ nha đầu kia, vừa nghe đến tên Hổ Tử bỏ chạy nhanh như vậy, tại như vậy mà thế, về sau lớn chút nữa sớm muộn bị lừa chạy a, ngẫm lại lòng chua.

      Đại Hoa hết lần này tới lần khác lại vào lúc này cấp Trương Thanh Thạch thêm kích, nàng đến trước mặt , cầm trong tay cái giỏ, ôn nhu cười : "Cha, con nhà Phượng bá phụ tặng đồ. Phượng bá nương Phượng Đoan ca xế chiều hôm nay có lớp, con muốn mau đem thịt này đưa qua, chừng có thể kịp buổi trưa để Phượng bá nương nấu, Phượng Đoan ca cũng có thể buổi trưa được ăn thịt. Phượng bá nương Phượng Đoan ca thích ăn thịt kho tàu! Ca ấy đọc sách tốn sức, ăn thịt bổ não!"

      Trương Thanh Thạch gật đầu , phất phất tay, trong lòng nghĩ Đại Hoa mở miệng ngậm miệng "Phượng Đoan ca", còn muốn để cho ta (PĐ) sớm được ăn thịt! Lúc trước như thế nào lại nghĩ tới Phượng Đoan tiểu tử kia tuổi gần với đại nữ nhi của như vậy chứ? Đừng có giống như Nhị Hoa và Hổ Tử lại làm đôi thanh mai trúc mã ? Trương Thanh Thạch nhìn Đại Hoa nửa năm qua giống như cành liễu trong gió xuân, vóc người mảnh mai, có loại cảm giác con lớn giữ được.

      "Tiểu bảo bối a, vẫn là con ngoan ngoãn nhất."

      Trương Thanh Thạch ôm lấy Tiểu Hoa ngoan ngoãn đứng ở bên, nghĩ may mà tiểu nữ nhi còn , cần lo lắng thoáng cái chúng nữ nhi đều chạy hết.

      Tiểu Hoa vuốt cái mũi , giọng với Trương Thanh Thạch: "Phụ thân, con có thể tìm Trọng Cử ca ca chơi ? Vừa rồi lúc trở lại con nhìn thấy Trọng Cử ca ca."

      Trương Thanh Thạch mặt đen lại, nghĩ tiên sinh dạy học tại sao người hai người đều lười như vậy? Vì cái gì cho học sinh nghỉ hết đây? Còn đặt ở ngày?!

      Trương Thanh Thạch với Tiểu Hoa: "Nữ nhi ngoan, hôm nay cha mua cho con con heo gỗ chơi rất vui, con với cha chơi heo gỗ ! Trọng Cử còn phải ăn cơm, lúc này tìm tốt."

      Tiểu Hoa gật gật đầu, nghe được cha muốn cùng bé chơi đùa, bé lập tức quên ngay chuyện muốn ra ngoài tìm Trọng Cử chơi.

      Trương Thanh Thạch trong lòng hơi, nghĩ hoàn hảo còn có khuê nữ dễ gạt gẫm, suy nghĩ có nên hay đem tiểu nữ nhi dưỡng thành nữ hài tử được chiều chuộng, vẫn là đừng dưỡng thành tính tình như Nhị Hoa. Vẫn là nữ nhi ngoan ngoãn mới tốt, nữ nhi ngoan ở với cha.

      Tuyết nương thấy Trương Thanh Thạch thở dài, nghĩ đây là làm sao? Chờ nghe Trương Thanh Thạch nguyên nhân, nàng cười đến đứng thẳng lên được. Nàng nghĩ cha bọn đây cũng quá đau khuê nữ. Có điều như vậy cũng tốt, đau khuê nữ so với đau tốt hơn. Nghe vừa như vậy, nàng cũng bắt đầu chú ý đến đại nữ nhi, nhị nữ nhi nghĩ Phượng Đoan và Hổ Tử cũng tệ a, nhìn thêm vài năm, nếu như có thể đến lúc đó có hai con rể như vậy nàng cũng yên tâm, ở cùng thôn xóm cũng sợ cách chúng nữ nhi khá xa, cho dù có con trai cũng lo lắng.

      Buổi chiều Trương Thanh Thạch mang theo Tuyết nương, Nhị Hoa cùng ra ngoài đốn củi cắt cỏ, Đại Hoa ở nhà trông Tiểu Hoa.

      Buổi tối người nhà ăn cơm sớm, sau đó ngồi ở bên ngoài tán gẫu trong chốc lát, ở dưới đèn lại làm việc trong chốc lát, sau đó ngủ.

      Vừa rạng sáng ngày thứ hai lại là ngày bận rộn, người nhà phân công ràng các việc có liên quan.

      Trương Thanh Thạch ra ngoài nấu nước, đứng cạnh giếng cùng người chuyện phiếm.

      Lý Bảo Hòa cũng đúng lúc đến nấu nước, nhìn thấy Trương Thanh Thạch lập tức tiến đến cạnh , giọng cùng chuyện.

      "Tối ngày hôm qua đệ muội ngươi mang theo Tam đệ nhà Lý quả phụ đánh nhau, ngươi biết hay ? Đánh được náo nhiệt, đệ muội ngươi đẩy con trai Lý quả phụ cái, kết quả trùng hợp, đẩy tới khung cửa, kêu Phượng lang trung xem, qua cửa nhà chúng ta ta mới biết được."

      "Vì tình gì a? Bọn họ đêm tối nhà quả phụ nháo, cũng sợ người thuyết tam đạo tứ?"

      Trương Thanh Thạch nghĩ đây cũng quá mức rồi, có điều nghĩ tới có thể bức hai người Trương Thanh Ngọc đến mức này, Lý quả phụ chừng làm ra chuyện gì rồi. Nghĩ đến ngày hôm qua Lý quả phụ vẫn cùng Đỗ Quyên Hồng ngồi chiếc xe bò bình an vô , như thế nào đánh tới cửa liền đánh tới cửa vậy? Ngày hôm qua đến cùng xảy ra chuyện gì?

      Lý Bảo Hòa giọng : "Đúng vậy, ngươi ngày hôm qua mua xe bò tự về, có ngồi xe Lý chính trở lại, nếu ngươi có thể sớm biết được chuyện này. Nghe tẩu tử Đỗ Quyên Hồng chết, là bị Lý quả phụ làm cho tức chết!"

      P.S: Ta Lý quả phụ là người rất lợi hại, là đối thủ đáng gờm với nhà cũ TTT mà. Tên chương sau "Uy lực của dao phay", có ai nghe kích thích hơm!
      tart_trung, thuyt, Tĩnh Nhu3 others thích bài này.

    4. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      ☆ Chương 46 Uy lực của dao phay


      Trương Thanh Thạch có chút kinh ngạc, nghĩ tới ngày hôm qua Lý quả phụ cùng trấn với Đỗ Quyên Hồng, này có chút xung đột cũng rất có thể, kinh ngạc là đời này phát triển cùng đời trước có chút giống. Đời trước Đỗ Quyên Hồng đánh phá nhà Lý quả phụ trận, Lý quả phụ cũng là phu nhân bình bình an an gả Đỗ gia, mặc dù cũng có người hoài nghi nàng ta và ca ca Đỗ Quyên Hồng sớm có lui tới, cũng có người hoài nghi tẩu tử Đỗ Quyên Hồng là bị tức chết, nhưng cũng có nháo ra chuyện, hoài nghi cuối cùng chỉ là hoài nghi. Đời này thế nhưng nháo lên, nghĩ tới Lý quả phụ cũng là người khôn khéo chững chạc, thân là quả phụ dung mạo xinh đẹp, ngoại trừ tính cách đanh đá, nhưng ở mặt danh tiết chưa từng bị người chỉ trích qua, tại thế nhưng bị người phát , còn làm cho người tức chết rồi, trong chuyện này cũng biết xảy ra chuyện gì.

      Trương Thanh Thạch nào biết đâu chuyện này cũng có liên quan tới . cự tuyệt Lý quả phụ, Lý quả phụ có oán , mà oán Đỗ Quyên Hồng, sau đó liền cải biến thái độ đối với ca ca Đỗ Quyên Hồng. Đời trước nàng ta là sau khi tẩu tử Đỗ Quyên Hồng chết mới đến với ca ca Đỗ Quyên Hồng, đời này lại trước. Đỗ Quyên Hồng muốn để cho Lý quả phụ và ca ca của thị ta được việc, liền việc này cho chị dâu thị ta, kết quả chị dâu thị ta tức giận đời nhà ma.

      Ca ca Đỗ Quyên Hồng - Đỗ Hữu Nghĩa hận chết muội muội mình, tuyên bố cho thị ta về sau về nhà mẹ đẻ, coi như có bà muội muội này.

      Đỗ Quyên Hồng những năm này ở nhà mẹ đẻ cũng thiếu được chỗ tốt, hơn nữa nhà mẹ của thị ta cũng là cây gậy tre chống eo ở nhà chồng, nếu như bị ca ca của thị đoạn lui tới, Đỗ Quyên Hồng có thể tưởng tượng cuộc sống tương lai của bản thân dễ chịu cũng qua dễ dàng như trước kia. Thị ta thèm nghĩ là mình cáo tố việc này cho chị dâu thị ta rồi tức chết tẩu tử mình, thị ta chỉ trách Lý quả phụ biết xấu hổ quyến rũ ca ca của thị ta, cho nên liền đánh tới nhà Lý quả phụ.

      "Kết quả như thế nào?"

      Trương Thanh Thạch nghĩ đứa con trai bảo bối kia của Lý quả phụ tại bị thương khiến cho nàng ta bất hòa với hai vợ chồng Đỗ Quyên Hồng, liều mạng mới là lạ. Huống chi Lý quả phụ trong chuyện tẩu tử Đỗ Quyên Hồng cũng bị đuối lý, nàng ta lại ngốc, thừa cơ hội này nàng ta báo phục Đỗ Quyên Hồng mới là lạ!

      Lý Bảo Hòa : "Có thể như thế nào? Lý quả phụ muốn liều mạng với nhà Trương gia! Tối ngày hôm qua còn chưa nháo xong, hôm nay còn nháo tiếp. Ta xem chuyện lần này Trương gia chiếm được chỗ tốt. Lý quả phụ người nọ lợi hại giống như con sói cái!"

      Trương Thanh Thạch trong lòng nghĩ bọn họ nháo hay nháo, đừng đến phiền là được. đến chuyện Đỗ Quyên Hồng lần này cũng là vờ ngớ ngẩn, có điều thị ta chính là nữ nhân nhìn có vẻ rất tinh ranh kỳ lại rất ngu xuẩn. Thị ta thời gian qua thuận buồm xuôi gió, nên cảm giác mình hết sức khôn khéo, kết quả gặp được Lý quả phụ người như vậy dĩ nhiên là chỉ có thể chờ bị té nhào.

      Trương Thanh Thạch gánh nước về đến nhà, đem chuyện này cho mấy người Tuyết nương, ngoại trừ Tiểu Hoa hiểu chuyện, Tuyết nương Đại Hoa Nhị Hoa đều trợn to hai mắt. Ở trong thôn thiếu hụt giải trí, nhà ai nếu là phát sinh những chuyện gì kia có thể đặc biệt làm cho người hưng phấn, ngay cả Tuyết nương Đại Hoa người nhu hòa như vậy cũng ngoại lệ, càng khỏi Nhị Hoa tiểu nương hướng ngoại.

      Nhị Hoa hừ tiếng : "Cái này xem tam thẩm về sau biết làm sao đây, bà ta trước kia phải dựa vào có nhà mẹ đẻ tốt tự cao tự đại sao? Lần này bởi vì bà ta chọc tức chết tẩu tử nhà mẹ đẻ, còn làm cho ca ca nhà mẹ đẻ mất mặt, dù có thể được tha thứ cũng khẳng định bằng trước kia. Mặc kệ ca ca nhà mẹ đẻ bà ta tái giá cưới ai, bà ta cũng đừng nghĩ dựa vào nhà mẹ đẻ giống như trước kia."

      Đại Hoa : "Tẩu tử của tam thẩm đúng là đáng thương, bác ấy vẫn nhịn mỗi lần tam thẩm về nhà mẹ đẻ tống tiền, kết quả cuối cùng vẫn là chết trong tay em của chồng."

      Hành vi của Đỗ Hữu Nghĩa và Lý quả phụ góp cây đao cho cái chết của tẩu tử Đỗ Quyên Hồng, như vậy Đỗ Quyên Hồng chính là người đẩy chị dâu mình vào cây đao kia.

      Trương Thanh Thạch gật gật đầu, đời trước tẩu tử Đỗ Quyên Hồng là bệnh chết, ít nhất có thể nhắm mắt lại, đời này phỏng đoán cũng nhắm mắt được. Đỗ Quyên Hồng người này là quá ích kỷ, thị ta biết chị dâu thị ta có bệnh, vì bản thân mình lại cáo trạng với chị dâu thị ta, chị dâu thị ta chết trong tay thị ta cũng đúng.

      Nhị Hoa hỏi Trương Thanh Thạch: "Cha, cha Lý thẩm tử còn có thể gả đến Đỗ gia ? Mặc dù thẩm ấy cũng có sai, nhưng nếu như thẩm ấy gả cho Đỗ gia, vậy tam thẩm nghĩ cũng đừng nghĩ xoay người được a!"

      Trương Thanh Thạch cũng ràng lắm, bởi vì biết tình huống lúc đó.

      "Ta chỉ hy vọng bọn họ nháo lên cũng cần nháo đến nhà chúng ta là tốt rồi, chúng ta lúc này mới sống được mấy ngày an ổn."

      Tuyết nương thở dài tiếng , nàng vốn dĩ vẫn còn có chút thích Lý quả phụ, bởi vì Lý quả phụ có kiên cường mà nàng có, thân ở nghịch cảnh lại để cho mình sống được cũng tệ lắm. Nhưng kể từ khi biết Lý quả phụ có ý nghĩ an phận với Trương Thanh Thạch, Tuyết nương thích Lý quả phụ nữa. tại Lý quả phụ lại ra chuyện như vậy, quan hệ đến an bình nhà Trương Bà Tử bên kia, nàng đặc biệt lo lắng Trương gia nếu thái bình tới quấy rầy bọn họ. Nàng biết Trương gia những người kia chỉ cần có phiền toái là nhất định bỏ qua đến nhà bọn họ tìm xin giúp đỡ. Cho nên dù cho lại oán đám người Trương Bà Tử, nàng vẫn hy vọng Trương Bà Tử bọn họ qua được lần này, như vậy cũng tới quấy rầy cuộc sống của bọn họ. Đáng tiếc tại có biến hóa bởi vì Lý quả phụ. Trong lòng nàng hận Lý quả phụ thể mau chút ít lập gia đình, có điều tốt nhất đừng gả cho ca ca Đỗ Quyên Hồng.

      Trương Thanh Thạch trong lòng cũng hy vọng như vậy, có điều tình có thể thuận tâm ý của bọn họ hay nhất định.

      Tiểu Trụ Tử con trai Lý quả phụ có nguy hiểm tính mạng, tỉnh lại.

      Lý quả phụ lại có vì con trai tỉnh lại mà sống yên ổn, nàng ta đại náo nhà Trương Thanh Ngọc, còn Trương gia lão trạch náo loạn trận, hấp dẫn rất nhiều người vây xem.

      Đỗ Quyên Hồng muốn bồi bạc, nhưng là chịu nổi Lý quả phụ làm ầm ĩ, nàng ta lại cầm lên dao phay, cũng chém Đỗ Quyên Hồng, cũng chém Trương Thanh Ngọc, lại càng chém mấy người lớn Trương gia, thẳng đến chỗ Trương Tráng, trong miệng la hét "Các ngươi đả thương con trai của ta, vậy ta liền thương tổn con trai của các ngươi", kia dao phay giơ lên cao cao, hù dọa Trương Tráng kêu cha gọi mẹ, lăn vòng chạy ra sân . Lý quả phụ cũng đuổi theo , lại chạy lại chỗ Lan Tâm, muốn hoa hoa mặt Lan Tâm, Lan Tâm bị hù dọa trốn đến sau lưng Mai Hương, sít sao ôm lấy Mai Hương, đẩy Mai Hương về phía trước.

      Mai Hương lúc ấy bị dọa ngất.

      Lý quả phụ đương nhiên chỉ là dọa người, nàng ta mới chém người cuối cùng nàng ta bị người ngăn cản.

      Bọn người Trương Bà Tử bị làm cho sợ hãi, cuối cùng Trương Bà Tử tức đến thở hổn hển bắt Đỗ Quyên Hồng tự mình chọc chuyện tự mình xử lý, được liên lụy bà ta. Bởi vì Mai Hương bị sợ ngất , Trương Thanh Mộc và Tôn Xảo cũng rất tức giận, nữ nhi này tại là cành cây cao để bọn họ leo lên, bị dọa nhỡ xảy ra chuyện làm sao bây giờ? Bọn họ cũng bắt Đỗ Quyên Hồng nên bồi tiền bồi tiền nên xin lỗi xin lỗi, đừng liên lụy bọn họ. Ngay cả Trương Thanh Ngọc cũng bị hù, trách Đỗ Quyên Hồng gây chuyện thị phi.

      Cuối cùng Lý chính điều đình bắt hai người Trương Thanh Ngọc bồi thường cho Lý quả phụ ba lượng bạc và hai con gà.

      Uy danh Lý quả phụ ở Tiểu Pha thôn lại lần nữa dâng cao.

      Lý quả phụ vẫn cảm thấy chưa đủ, nàng ta chỉ hận thấu người nhà Trương Thanh Ngọc, còn hận thấu Trương Bà Tử và Trương Thanh Mộc, nghĩ đến lúc nàng ta nháo đến cửa, bọn họ còn nhục nhã nàng ta, nàng ta nghĩ buông tha bọn họ. Nàng ta nghĩ những người này đều phải người, nếu để cho bọn họ sống tốt, chừng cuộc sống của bản thân sau này còn bị bọn họ trả thù lại. Dù sao Mai Hương nhà Trương gia tìm được mối hôn tốt.

      Lý quả phụ nghĩ tới đem hôn Mai Hương phá hư, có lẽ là ông trời cũng giúp nàng ta, rất nhanh nàng ta tìm được cách.
      tart_trung, thuyt, Tĩnh Nhu3 others thích bài này.

    5. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      ☆, chương 47 Lý quả phụ phát

      Lý quả phụ nghĩ muốn làm hư hôn của Mai Hương phải là dễ dàng như vậy, để cho Triệu gia từ hôn? Trừ phi Mai Hương xảy ra chuyện gì làm cho Triệu gia thể dễ dàng tha thứ, nếu Triệu gia chắc chắn từ hôn, Triệu gia muốn kết hôn Mai Hương lý do chính là muốn tìm nương tuy nhà giàu nhưng có nhân phẩm tướng mạo tốt, còn cái gì ngàn người chọn mới tìm được Mai Hương, đem cửa hôn này được đến hiếm thấy cỡ nào. Cho nên Triệu gia hài lòng Mai Hương như vậy để cho Triệu gia từ hôn cũng dễ dàng. Để cho Trương gia từ hôn? Kia càng có khả năng! Trương gia trèo cao cửa hôn này, bọn họ như thế nào nguyện ý lui đây? sao từ hôn đối với nhà cũng dễ nghe, Mai Hương nếu là lui cửa hôn này, dù Triệu gia so đo, Mai Hương về sau cũng đừng nghĩ lại tìm được người trong sạch.

      Cuối cùng nghĩ thông suốt, Lý quả phụ vẫn cảm thấy để cho Triệu gia chủ động từ hôn dễ dàng hơn, mà để cho Triệu gia từ hôn chỉ có hai khả năng, chính là Mai Hương gặp chuyện may, chính là Triệu gia lại vừa ý nương khác.

      Để cho Mai Hương gặp chuyện may? Lý quả phụ cảm giác mình còn chưa có ác như vậy, dù sao Mai Hương cùng nàng ta thù hận, để cho Mai Hương bị Triệu gia từ hôn xong, lại để cho nàng ta ai thèm lấy hoặc là gả người nàng ta muốn vậy càng xong.

      Để cho Triệu gia vừa ý người khác? Người này phải nơi nào tìm đây? nương muốn gả đến Triệu gia nhiều, nhưng người nào thành, nếu sao có thể đến phiên Mai Hương? Nhưng là bất kể khó thế nào, Lý quả phụ cũng muốn chọn con đường này, dù sao con đường này cũng thương thiên hại lý.

      Lý quả phụ biết Triệu gia là cái hố lửa, nếu như nàng ta biết khẳng định nghĩ như vậy.

      lúc Lý quả phụ khó xử, Hoàn Tử xuất trong tầm mắt Lý quả phụ.

      Thiết Tử kể từ sau khi Mai Hương định hôn, tâm tình liền liên tục tốt, người trong nhà đều rất đau lòng , nhất là Hoàn Tử, tình cảm nàng ta và ca ca rất tốt, hơn nữa nàng ta vẫn cho rằng bởi vì mình và Mai Hương là bằng hữu, Mai Hương mới có thể hay xuất ở trong nhà nàng ta, mới có thể để cho ca ca quan tâm, cuối cùng làm hại ca ca thương tâm. Cho nên Hoàn Tử càng quan tâm Thiết Tử. Nhưng tính tình của nàng ta cũng là có hạn độ, nhìn Thiết Tử lúc nào cũng đắm chìm trong đau thương, nàng ta liền bắt đầu cuống lên.

      Lúc ra ngoài, Hoàn Tử chuyện với Thiết Tử bắt đầu nhịn được mà nổi cáu.

      "Ca! ca rốt cuộc cứ như vậy tới khi nào?! Ca biết hay ta và cha mẹ đều hết sức lo lắng cho ca, chỉ vì Mai Hương thôi sao? Nàng ta có gì đặc biệt hơn người? Ca yên tâm, ta nhất định để cho ca cưới nàng dâu mạnh hơn nàng ta gấp mười gấp trăm lần!"

      Thiết Tử : "Còn gấp mười gấp trăm lần? Ngay cả Mai Hương cũng muốn đến nhà chúng ta, huống chi là nương như muội ? Quên , ta đời này cứ như vậy."

      Hoàn Tử muốn nhìn ca ca mình bộ dạng nhận mệnh có tinh thần, nàng ta hung hăng : "Nàng ấy muốn gả đến phải là ghét bỏ nhà chúng ta nghèo sao? Nhà chúng ta nhất định giàu lên! Chờ nhà chúng ta giàu lên, cũng tin lấy được nương mạnh hơn nàng ấy! Đến lúc đó nàng ấy hối hận!"

      Thiết Tử cúi đầu : "Bạc phải kiếm dễ như vậy? Nếu là dễ kiếm như vậy chúng ta sớm thành đại địa chủ rồi, người trong thôn cũng đều sớm thành đại địa chủ cả."

      "Nhà Trương nhị thúc phải kiếm bạc trắng rất nhanh sao? Nhà thúc ấy lúc này mới chưa tới nửa năm mua được phòng ở và bò đấy thôi."

      Hoàn Tử nghĩ tới biến hóa nhà Trương Thanh Thạch, nghĩ đến Đại Hoa Nhị Hoa sắc mặt càng ngày càng đỏ thắm, đổi qua nhiều thân quần áo mới, nghĩ đến căn phòng lớn và bò nhà bọn họ, nghĩ đến Trương Thanh Thạch làm sốt thịt và điểm tâm. Nàng ta trấn nghe ngóng, những thứ sốt thịt và điểm tâm kia bán được khá tốt. Nàng ta chỉ là tính toán, ghi chép chút tính ra Trương Thanh Thạch kiếm được phải vô cùng nhiều, cứ tiếp tục như thế, nhà ông ta rất nhanh có thể mua cửa hàng ở trấn, sau đó đem tiểu sinh ý làm thành đại sinh ý, đến lúc đó còn kém so với Triệu địa chủ sao. Nếu như nhà nàng ta cũng có thể như vậy, ca nàng ta còn sợ cưới được nàng dâu tốt hơn so với Mai Hương sao?

      Hoàn Tử nghĩ phải học được cách làm sốt thịt còn có điểm tâm của Trương Thanh Thạch, đáng tiếc liên tục có cơ hội học tập, nhưng nàng ta cảm thấy chỉ cần nàng ta cố gắng, nàng ta nhất định có thể lấy được phương pháp.

      Thiết Tử : "Hoàn Tử, ngươi cần đánh chủ ý với Trương nhị thúc, con người Trương nhị thúc rất tốt, ta cũng thể trái lương tâm."

      Hoàn Tử trong lòng mắng ca ca của mình quá ngốc, ngay cả nương mình thích đều lưu được, vẫn còn lương tâm! Có điều miệng nàng ta cũng gì, trong lòng lại tính xem làm thế nào, dù sao nàng ta nhất định phải thay đổi có tiền, nhất định phải để cho ca ca cưới được nàng dâu tốt hơn so với Mai Hương, nhất định phải trải qua ngày tốt hơn Mai Hương, nhất định phải để người trong thôn thích xem trò cười của nhà nàng ta, tất cả đều hối hận vì coi thường nhà bọn họ!

      Huynh muội có phát bên cạnh bọn họ cách đó xa trong bụi cỏ ngồi người, người này đúng là Lý quả phụ, nàng ta cũng là ra kiếm củi, kết quả đến nơi đây bụng đột nhiên đau, nhịn được bèn giải quyết ngay bên cạnh, lại nghe được đối thoại của Hoàn Tử và Thiết Tử.

      Lý quả phụ nghe hai người đối thoại, trong lòng nhìn huynh muội hai người hết sức thuận mắt, nàng ta cảm thấy Thiết Tử giống nam nhân, phải là Mai Hương muốn gả cho mà tìm Triệu gia sao? Chỉ như vậy mà muốn chết muốn sống sao? Nam nhân nàng ta chết, nàng ta cũng chỉ là khóc mấy trận lại đứng lên. Có điều Thiết Tử này vẫn còn xem như là người tốt, ít nhất biết khuyên Hoàn Tử đừng làm chuyện xấu. Hoàn Tử phải thứ tốt lành gì, lại dám đánh chủ ý tay nghề Trương Thanh Thạch, là đáng ghét. Lý quả phụ kể từ sau khi Trương Thanh Thạch cự tuyệt nàng ta đến gần, rất có cảm tình với Trương Thanh Thạch, nàng ta cảm thấy toàn gia nhà trôi qua hết sức hạnh phúc, là hạnh phúc nàng ta khát vọng. Nàng ta chiếm được, cũng hy vọng người khác phá hư. Hoàn Tử tại xem như đụng vào họng súng của nàng ta rồi.

      Lý quả phụ nghĩ Hoàn Tử này chán ghét Mai Hương, nàng ta còn muốn kiếm tiền, muốn có tiền rồi để cho ca ca cưới nàng dâu tốt, muốn áp chế Mai Hương đầu. Vậy nàng ta có nguyện ý đoạt hôn của Mai Hương hay ? Chắc nguyện ý ? Dù sao chỉ cần kiện này làm xong, nàng ta (Lý quả phụ) hy vọng tất cả cũng có thể đạt thành. Nàng kia (HT) cũng lại nhớ thương phương pháp làm sốt thịt và điểm tâm nhà Trương Thanh Thạch ?

      Lý quả phụ càng nghĩ càng cảm thấy Hoàn Tử là đối tượng tốt nhất phá hư hôn của Mai Hương.

      Lúa chín, năm nay thời tiết tốt, lúa phát triển rất tốt, có thể bội thu hơn so với năm ngoái, làm cho người trồng trọt cũng rất cao hứng, từng người từng người mặt đều mang theo vui sướng ngày mùa thu hoạch.

      Trước cửa nhà Trương Thanh Thạch chính là mảng lớn mảng lớn ruộng lúa, vừa ra khỏi cửa có thể thấy rất nhiều người bận rộn trong ruộng, cửa nhà vốn dĩ thanh tĩnh nay cũng người đến người , đều là vận chuyển lúa, tiếng bước chân cùng tiếng hoan hô cười ngừng, hấp dẫn được người trong sân đợi được, chạy đến ngoài cửa viện.

      Nhà Trương Thanh Thạch chỉ có mẫu ruộng lúa, thu hoạch xong, hôm nay Trương Thanh Thạch và Tuyết nương cũng giúp nhà người ta thu hoạch, bò cũng bị mượn ra ngoài. Trương Thanh Thạch để cho ba khuê nữ ra ruộng, nhà mình ngăn được, nhà người ta vẫn có thể ngăn cản. để cho khuê nữ ở nhà.

      Đại Hoa có thể ngồi ở nhà, nàng làm chút việc nhà thêu thùa thời gian có thể qua, nhưng Nhị Hoa và Tiểu Hoa ngồi yên, nhất là từ bên ngoài truyền đến thanh náo nhiệt như vậy, các nàng càng muốn ngồi ở nhà.

      Nhị Hoa với Đại Hoa mang theo Tiểu Hoa chơi, để cho Đại Hoa đóng kỹ cửa lại, sau đó nàng liền kéo Tiểu Hoa chạy ra ngoài.

      Đại Hoa lập tức : "Ai da, muội chính là ngồi yên! Rảnh như vậy, chúng ta đưa nước cho cha mẹ , như vậy các ngươi cũng có thể ở bên ngoài chơi, cũng bị cha quở trách."

      "Vẫn là tỷ tỷ thông minh a! Vậy muội lấy nước." Nhị Hoa cười với Đại Hoa, khoan khoái ra ngoài.

      Đại Hoa lắc đầu, dắt tay Tiểu Hoa : ", cùng đại tỷ tìm rổ, chúng ta giúp đỡ mót lúa , đến lúc đó muội cũng có thể bắt châu chấu cho gà ăn, còn có thể hái hoa."

      Tiểu Hoa lập tức gật đầu, "Đại tỷ, muội muốn bắt châu chấu!"

      Nhị Hoa cầm hai quả hồ lô tràn đầy nước, nàng đeo cái giỏ . Đại Hoa cầm trong tay cái rổ lớn, Tiểu Hoa cầm cái rổ .

      Tỷ muội ba người khóa cửa tốt, sau đó ruộng lúa ở phía đông thôn, cha mẹ các nàng là ở chỗ đó giúp người ta thu lúa!

      Dọc theo con đường này liên tục gặp được người bận rộn, ngay cả tiểu hài tử đều theo làm việc, nhàn nhã như ba tỷ muội Trương gia cũng nhiều, các nàng dĩ nhiên là làm người khác chú ý. Phải năm ngoái lúc này Đại Hoa Nhị Hoa như những hài tử khác bị người lớn sai sử, mặc y phục đánh miếng vá, mệt mỏi đầu đầy mồ hôi. Năm nay lại nở nụ cười chậm chạp tới, sạch như ghé nhà ai chơi. Vậy làm sao có thể làm cho người cảm khái đây?

      "Đại Hoa, Nhị Hoa, các ngươi có việc ? có việc gì giúp đỡ chút !"

      Trương Khởi đột nhiên ngăn phía trước ba tỷ muội, thấy các nàng, trong lòng có chút ghen tị, ba con nhóc này nhàn rỗi a, trước kia lúc này đều là nhàn rỗi nhất, bởi vì là nam oa, tuổi lớn, cần vất vả. Nhưng năm nay được, trong nhà ở riêng, mỗi nhà đều tự quản đất của mình, nhà nhiều nhất, ca ca trấn về được, tỷ tỷ của gả cho gia đình giàu có phải bảo dưỡng, thể rám đen cũng thể làm chai tay, tự nhiên cũng thể ra ruộng. Kết quả là chỉ có số khổ phải ra ruộng, là làm mệt chết được! vất vả tìm cơ hội chạy nghỉ lát, thấy ba nha đầu cười cười tới, liền nghĩ để cho các nàng giúp làm việc, như vậy đỡ mệt hơn.

      Nhị Hoa thanh thanh thúy : "Chúng ta có việc!"

      Trương Khởi : "Các ngươi có thể có chuyện gì? Nhà các ngươi chỉ có mẫu lúa, ngày hôm qua thu hoạch xong. Các ngươi tại chính là chơi ? người hai người cũng phải là đứa trẻ, đừng đùa, giúp ta làm việc !"

      Nhị Hoa bĩu môi : " ! Việc nhà của chúng ta làm xong dĩ nhiên là có thể chơi, cần làm việc. Việc của nhà ngươi ngươi tự mình làm ."

      Trương Khởi biết Nhị Hoa lợi hại, giảng đạo lý với nàng, : "Ta dù gì cũng là đường ca ngươi? Cho các ngươi giúp đỡ làm chút ít việc các ngươi sao cứ ra sức khước từ như vậy? Như vậy quan hệ chúng ta làm sao tốt? Chờ các ngươi gả cho người, ở nhà chồng bị khi dễ, ta làm sao nguyện ý làm chỗ dựa giúp các ngươi? Cho nên các ngươi tại giúp ta làm việc? Đến lúc đó thể thiếu chỗ tốt cho các ngươi!"

      Nhị Hoa trợn trắng mắt, : "A, giúp ngươi làm việc ngươi liền giúp làm chỗ dựa cho đường muội a? ra ngươi làm đường ca lại có cầu như vậy, vậy ta chi bằng tiết kiệm chút ít khí lực làm ăn kiếm chút ít tiền, đến lúc đó lấy tiền thuê vài tráng hán tử giúp làm chỗ dựa cho chúng ta! Được rồi, chúng ta có việc muốn , ngươi nhường đường chút."

      Trương Khởi vừa thấy Nhị Hoa như thế nào cũng nghe, liền chuyển hướng Đại Hoa, : "Đại Hoa, ngươi phải quản Nhị Hoa, nàng bộ dạng này về sau nếu là tìm nhà chồng ngày bị đánh ba lần bốn bận đấy."

      Nhị Hoa vừa nghe vui, : "Ta xem ngươi mới ngày mới ba lần bốn lượt bị đánh! Ta còn như vậy ngươi cái gì lấy chồng lấy chồng, như lời ngươi sao?"

      Đại Hoa lôi kéo Nhị Hoa, với Trương Khởi: "Ngươi mau làm việc , chúng ta ."

      Đại Hoa kéo Nhị Hoa và Tiểu Hoa vòng qua Trương Khởi mà , nàng muốn cùng Trương Khởi quá nhiều.

      Trương Khởi đuổi theo ngăn cản lại các nàng.

      "Các ngươi chạy cái gì?! Các ngươi giúp nhà chúng ta làm việc, để cho các ngươi giúp , đến lúc đó mời các ngươi ăn cơm! Được chưa?"

      " lạ gì!" Nhị Hoa đẩy Trương Khởi sang bên, "Ngươi đừng cản đường!"

      Trương Khởi vui, cảm giác mình chuyện nhượng bộ đủ, đều nguyện ý thỉnh các nàng ăn cơm, cũng có mắng các nàng càng dọa các nàng, các nàng còn đáp ứng, là lá gan lớn. Nhớ ngày đó lúc chưa ở riêng các nàng nào dám như vậy? sao nữa dù ở riêng cũng là đường ca của các nàng a, các nàng cũng quá coi trọng !

      "Các ngươi có hay ? Nếu như cẩn thận về sau!"

      "Uy! Trương Khởi ngươi cũng quá giống nam tử hán! Sao có thể dọa tiểu nương như vậy?!"

      Hổ Tử từ bên cạnh đầu đường ra, đến trước mặt Nhị Hoa, chống nạnh cười híp mắt nhìn Trương Khởi, chớ nhìn tuổi hơn so với Trương Khởi, thế nhưng nếu đánh nhau Trương Khởi phải là đối thủ của .

      Trương Khởi lui về phía sau bước, trừng mắt liếc Đại Hoa các nàng, sau đó hừ tiếng xoay người chạy, chờ chạy ra vài chục bước lại dừng lại, quay đầu trở lại giơ giơ lên quả đấm.

      "Các ngươi chờ, ta trở về cho nãi nãi!"

      "Cáo trạng a, ngươi cai sữa chưa vậy?!"

      Hổ Tử từ nhặt khối đất mặt đất ném Trương Khởi, ném cực kỳ chuẩn, vừa vặn đánh vào lưng Trương Khởi. Trương Khởi kêu tiếng, trong miệng vừa mắng Hổ Tử, vừa chạy càng nhanh hơn.

      Nhị Hoa ha ha cười, với Hổ Tử: "Cám ơn ca, Hổ Tử ca!"

      Hổ Tử cười : " có việc gì! Người này chính là mềm nắn rắn buông. Các ngươi đây là đâu a? ra ruộng tìm Trương nhị thúc sao? Ta vừa rồi nhìn thấy thúc ấy đánh xe bò sân đập lúa. Có điều thẩm tử khẳng định còn ở trong ruộng. Nếu chúng ta ra ruộng , ta mang theo các ngươi bắt châu chấu, ta cho các ngươi biết, trong ruộng Lô gia châu chấu nhiều nhất !"

      Nhị Hoa cười gật đầu, kêu gọi Đại Hoa và Tiểu Hoa.

      Đại Hoa cũng hướng Hổ Tử cám ơn, sau đó dắt tay Tiểu Hoa theo phía sau bọn họ, nhìn Nhị muội và Hổ Tử sóng vai vui đùa, nghĩ thầm nếu như mình có huynh đệ như Hổ Tử tốt rồi.

      Bốn người cùng nhau cười cười về phía đông thôn xuống, mới vừa tới thôn phía đông, nhìn đến vài cỗ xe la chạy tới, rất là diễu võ giương oai.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :