1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Mân Côi - Phó Du (Full+đã có ebook)

Thảo luận trong 'Sắc Nữ Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. anh8877

      anh8877 Member

      Bài viết:
      57
      Được thích:
      70
      đọc lèo từ tối qua đến giờ luôn, cảm tạ editor, truyện hấp dẫn quá, thực chờ mong "hành động" tiếp theo của mẹ Kim haha = ))))
      LạcLạc thích bài này.

    2. LạcLạc

      LạcLạc ( ◜◡^)っ✂╰⋃╯

      Bài viết:
      6,034
      Được thích:
      63,505
      Chương 59
      Editor: LạcLạc
      Kim Phân Phương hề phát chút tâm tư và chột dạ nho trong lòng con Lâm Mân Côi, giờ bà hoàn toàn đắm chìm trong vui sướng làm cách nào tạo mùa xuân thứ hai cho Lâm Mân Côi.

      Đương nhiên bản thân bà cũng sắp ly hôn, nhưng khác với con mềm mại, bà là người đẹp hết thời từ lâu, kể cả bộ ngực người cũng bắt đầu xuống dốc, bộ dạng này của bà sao có thể tìm được người đàn ông tệ chứ.

      Nhưng Lâm Mân Côi khác, kết hôn bao lâu với tên khốn Phương Tử Quân, người cũng còn trẻ, lâu gặp dường như đẹp ra ít, chắc chắn có thể tìm được người tốt hơn.

      Kim Phân Phương tin tưởng như vậy.

      Tâm trạng vui vẻ của bà vẫn duy trì cho tới khi đụng phải Lâm Kiến Quốc ngay cửa.

      Thấy gã chồng cặn bã này, cả người Kim Phân Phương đều cảnh giác, trừng ông ta hỏi, “Ông tới đây làm gì?”

      Lâm Kiến Quốc dập tắt điếu thuốc, thấy cách ăn mặc lộng lẫy của Lâm Mân Côi và Kim Phân Phương, trong lòng bất mãn hết sức, giọng điệu cũng cứng nhắc vô cùng, “Hai người đâu? Tôi đợi hai người cả đêm…”

      Kim Phân Phương cười lạnh, “Tôi đâu mắc mớ gì tới ông? Bớt nhảm , ông tới đây làm gì…”

      Lâm Kiến Quốc trả lời Kim Phân Phương, chẳng qua ánh mắt nhìn Lâm Mân Côi, “Mở cửa , chúng ta vào chuyện.”

      Đứng ngay cửa giống cái gì, ảnh hưởng hình tượng ông quá.

      Dù sao Lâm Mân Côi vẫn còn hơi sợ ba mình, định lấy chìa khóa mở cửa, lại bị Kim Phân Phương kéo lại.

      “Con bị ngu hả, ông ta bảo con lấy chồng con lấy chồng, ông ta kêu con mở cửa con mở cửa ngay?”

      Lâm Kiến Quốc biến sắc, hít sâu hơi mới bình ổn lửa giận trong lòng, ông ta giọng , “A Phân, đứng đây kỳ cục lắm…”

      “Hừ…” Kim Phân Phương đâu mắc bẫy, trái lại cất cao giọng, “Mẹ kiếp, lúc đó ông lăn lộn với mấy con khác kỳ cục hả? Mẹ nó… giờ mới biết kỳ cục sao lúc trước còn làm thế…”

      “…”

      Điệu bộ này của Kim Phân Phương và Lâm Kiến Quốc hoàn toàn khả năng hòa giải. Trong khoảng thời gian này Lâm Kiến Quốc cũng dễ chịu, từ khi bị Kim Phân Phương cắt hết thẻ, chút tiền lương của ông ta căn bản đủ cho ông ta tiêu xài.

      quá đáng hơn là, mấy năm nay ông ta đều được Kim Phân Phương nuôi, mặt mũi bên ngoài toàn do tay Kim Phân Phương cho.

      Giờ rời khỏi Kim Phân Phương, Lâm Xảo lại ầm ĩ bất kể ngày đêm với ông ta, Lâm Kiến Quốc phiền muộn gần chết, cuối cùng hết cách rồi đành tìm Kim Phân Phương lần nữa.

      “A Phân, dù gì chúng ta cũng từng là vợ chồng, ở trước mặt con , đừng làm xấu mặt vậy…”

      Lâm Kiến Quốc vừa thế, Kim Phân Phương mới gật đầu, buông tay Lâm Mân Côi ra, “Bé ngoan, con vào trước …”

      Lâm Kiến Quốc thấy cửa mở, cũng muốn theo, nhưng bị Kim Phân Phương tay dài chân dài chặn ngay cửa.

      “Lão già chết tiệt, đừng hòng lấy thân thể bẩn thỉu của ông làm bẩn nhà của con tôi, ra ngoài chuyện cho bà…”

      “…”

      Thực ra Lâm Mân Côi rất muốn biết rốt cuộc ba mẹ muốn chuyện gì, nhưng Kim Phân Phương kéo Lâm Kiến Quốc tiến vào thang máy.

      Có lẽ, giữa hai người lớn bọn họ vẫn cần chuyện đàng hoàng.

      Kỳ thực ba mẹ tới nước này, làm con , rất đau lòng.

      Đâu phải người hiểu chuyện rồi trưởng thành rồi bị tổn thương chứ.

      có con cái nào hi vọng ba mẹ mình chia tay cả, dù cho bọn họ ở bên nhau hoàn toàn chẳng có tình , vả lại thể tiếp tục duy trì nữa.

      Lâm Mân Côi ngồi ghế salon như sống ngày bằng năm, đúng lúc bao lâu sau, Phương Nhược Cuồng điện thoại tới.

      “Hoa nhớ em…”

      Trong lòng Lâm Mân Côi vừa loạn vừa ngứa, cắn môi hồng, rất lâu mới thốt ra câu, “Chúng ta xem như hòa rồi ư?”

      Phương Nhược Cuồng sặc cái, dừng chút mới lên tiếng, “Chúng ta từng cãi nhau sao?”

      “…” Đúng là người đàn ông đằng làm nẻo. Có điều lâu rồi gặp, trong lòng Lâm Mân Côi vẫn ngọt lịm.

      về lúc nào thế?”

      “Hôm nay vừa xuống máy bay.” Giọng Phương Nhược Cuồng hơi tủi thân, “Hoa , phải em tới đón à? Sao lại như vậy?”

      “Chuyện đó… em…”

      Lâm Mân Côi định mở miệng giải thích, chợt Kim Phân Phương đẩy cửa bước vào.

      Lâm Mân Côi sợ hết hồn, lập tức cúp máy giấu điện thoại sau lưng.

      Dáng vẻ chột dạ đó làm Kim Phân Phương hơi sửng sốt, bà híp mắt, ngờ vực nhìn Lâm Mân Côi, “Bé ngoan, con sao thế?”

      “…”

      Bây giờ Lâm Mân Côi còn chưa muốn cho Kim Phân Phương biết có bạn trai, nhất là dưới tình huống hình như Kim Phân Phương thích Phương Nhược Cuồng, cảm thấy tất cả đều phải từ từ.

      Lâm Mân Côi vội vàng lắc đầu, cũng nặn ra nụ cười rất bình thường.

      “Mẹ… ba… hai người chuyện sao rồi?”

      Lâm Mân Côi thành công chuyển chủ đề, nhắc tới Lâm Kiến Quốc, sắc mặt Kim Phân Phương lập tức trầm xuống.

      “Lão già chết tiệt! Còn dám điều kiện với mẹ! Mẹ kiếp! Lại muốn mẹ phân nửa gia tài cho ông ta… Mẹ cho ông ta căn nhà đó coi như nể mặt ông ta rồi… Khốn nạn! Ông ta muốn ép mẹ cá chết lưới rách hả?”

      Lâm Mân Côi gì, Kim Phân Phương lại lạnh lùng cười : “Cũng nhìn lại xem, ông ta là cái thá gì… coi chừng mẹ cho ông ta tuổi già khó giữ nổi khí tiết…”

      “…”

      Tuy Lâm Kiến Quốc phải người cha tốt, nhưng có bài học từ Phương Tử Quân, Lâm Mân Côi tuyệt đối muốn nhìn thấy tình huống bọn họ gặp nhau trong tù.

      Mặc dù biết việc này công bằng với mẹ mình, nhưng Lâm Mân Côi vẫn , “Mẹ… ba cao tuổi rồi…” Chặt đứt hết đường lui của ông liệu có tốt ?

      “Cao tuổi còn vụng trộm gặm cỏ non… cũng nhìn xem ông ta có cứng nổi … hừ… gã đàn ông kinh tởm…”

      Kim Phân Phương xong bụng tức giận. Những ngày gần đây, bà điều tra phen.

      Kết quả, chân tướng dứt khoát đâm mù mắt chó của bà, lão già đó câu được con khốn Lâm Xảo này từ lâu, chỉ vậy, còn lên giường luôn với con đối phương.

      Tốt! Rất tốt! Mẹ con hầu chung chồng! Khốn kiếp! Kim Phân Phương bụng lửa, hận thể thiến gã đàn ông đáng chết này.

      Lâm Mân Côi còn muốn điều gì đó, nhưng Kim Phân Phương nổi giận đùng đùng vọt vào phòng.

      “Bé ngoan, con đừng nữa, mẹ biết chừng mực… Khốn kiếp, ông ta vẫn còn mặt mũi tới tìm mẹ… xem mẹ làm sao cho ông ta đẹp mặt…”

      Đồng thời, hình như nghĩ tới điều gì, Kim Phân Phương lại lui trở về, nghiêm trang dặn Lâm Mân Côi, “Bé ngoan, đối đãi với gã đàn ông kiểu này, mặc kệ ông ta xuống nước thế nào con cũng được mềm lòng… Nghe lời, nếu ông ta tới tìm con, con tuyệt đối được dạ… Hạng đàn ông này cho chút dạy dỗ, ông ta biết bà họ Kim…”

      ràng Kim Phân Phương vẫn còn tức giận, hùng hùng hổ hổ vào phòng.

      Lâm Mân Côi thở dài tiếng, việc này sao tới mức đó chứ.

      Bất kể thế nào, cho dù xảy ra chuyện như vầy, cho dù biết bản chất hư hỏng của đàn ông đều ở người ba mình, nhưng giờ phút này Lâm Mân Côi vẫn oán hận Lâm Xảo và Lâm Thanh Thiển, đúng là hai mẹ con hèn hạ, dụ dỗ Phương Tử Quân rồi còn dụ dỗ cả ba , biết xấu hổ.

      Tâm trạng Lâm Mân Côi hơi khó chịu, chẳng qua sau khi vào phòng còn nhận được điện thoại của Phương Nhược Cuồng.

      “Hoa …”

      Lâm Mân Côi lại quên bẵng , vội vàng xin lỗi, “Xin lỗi xin lỗi… vừa nãy là mẹ em… xin lỗi …”

      Giọng điệu Phương Nhược Cuồng vẫn tủi thân, còn nồng nặc mùi ghen tuông, “Cứ thế thể gặp em…”

      “… phải đâu…” Lâm Mân Côi níu chăn, biết nên mở miệng thế nào với Phương Nhược Cuồng, im lặng hồi, nghe giọng đối phương có chút dồi dập, mới vội vàng mở miệng, “Chuyện đó… mẹ em và ba em ầm ĩ chuyện ly hôn… giờ mẹ nhìn thấy đàn ông là tức giận… cảm thấy tại tới cửa là cơ hội tốt ư?”

      “Vậy bà có thời gian giới thiệu người đàn ông khác cho em sao?” Phương Nhược Cuồng cũng đâu dễ bị lừa, lúc trước ở khách sạn chứng kiến màn đó, giờ nghĩ tới trái tim còn đau xót đấy.

      Lâm Mân Côi sửng sốt, trời ạ, người đàn ông này thu sau tính sổ?

      thu sau tính sổ hả?” Lâm Mân Côi nhếch miệng, trong lòng hiểu sao cảm thấy dễ chịu.

      ghen…”

      Người này đánh khai ra, Lâm Mân Côi phì cười.

      nghĩ nhiều rồi… Bí thư Quân là con trai bạn cũ của mẹ em, hôm nay hẹn ăn cơm với nhau…”

      Tuy Lâm Mân Côi nghĩ gì, nhưng ngờ đối phương để ý thế. Hai người ở bên nhau, nếu có mâu thuẫn nên giải quyết kịp thời, lại có thể cho đối phương tín nhiệm, cũng là cầu cơ bản nhất trong tình hoặc hôn nhân.

      biết…” Phương Nhược Cuồng nhìn ánh đèn nơi xa, toàn bộ thành phố đều ở dưới chân , nhưng nhìn nơi vắng vẻ bỗng dưng cảm thấy cực kỳ quạnh.

      biết… em chỉ có …” Cũng như chỉ có em.

      Song, ngay cả khi biết, ngay cả khi hiểu.

      Lúc nhìn thấy em vui vẻ đứng bên người đàn ông khác, trong lòng vẫn dằn được vui và tức giận. Chỉ muốn mạnh mẽ cướp em về, ôm em vào lòng, tuyên thệ chủ quyền.

      Em là của .

      Em chỉ có thể của mình .

      Ai cũng thể cướp được.

      Ai cũng thể.

      Giờ phút này rất nhiều cảm xúc xuất trong lòng Phương Nhược Cuồng, đó là cảm xúc rất sa sút, rất tiêu cực khiến ngón tay ngứa ngáy, giống như có thứ gì đó trong phút chốc phá kén ra.

      Tuy nhiên, đúng lúc này, bé ở đầu dây bên kia lại ngọt ngào câu.

      “Em nhớ lắm…”

      Thứ bành trướng trong lòng đột nhiên biến mất còn tăm hơi, Phương Nhược Cuồng đè nén lòng mình, khóe miệng chậm rãi nhếch lên.

      ràng cơn tức giận lan tràn, ràng hắc ám nơi đáy lòng muốn gào thét phát tiết, nhưng chỉ vì câu của đối phương, mà toàn bộ thế giới của trời nắng rồi.

      Con người đúng là sinh vật kỳ diệu.

      Bề ngoài có thể là thiên đường.

      Bên trong cũng có thể là địa ngục.

      Cầm điện thoại, bất tri bất giác , “Hoa , cũng vậy… muốn gặp em…”

      “Nhưng… muộn quá rồi…”

      sao.” Phương Nhược Cuồng lấy chìa khóa xe treo bên cạnh cửa, giọng dịu dàng mang theo khát vọng vô hình, “Chỉ cần em muốn gặp , chỉ cần em cần … chỉ cần em bằng lòng cần , vĩnh viễn đều muộn.”

      Chỉ cần em bằng lòng .

      Vĩnh viễn muộn đâu.

      Đúng…

      Vĩnh viễn.
      28101995, Hiyoko, tart_trung52 others thích bài này.

    3. Hoaithao

      Hoaithao Member

      Bài viết:
      47
      Được thích:
      52
      :yoyo60: sến quá nha
      LạcLạc thích bài này.

    4. meomeo1993

      meomeo1993 Member

      Bài viết:
      72
      Được thích:
      54
      ấy sao cặp đôi này cứ ngọt ngấy đến buồn nôn thế này
      LạcLạc thích bài này.

    5. vo tam

      vo tam Active Member

      Bài viết:
      134
      Được thích:
      125
      Sến nhưng mà t thích à nha.<3<3^_^
      LạcLạc thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :