1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Trùng sinh nông phu - Hoa Hòa Hoa Ảnh (Full+eBook)

Thảo luận trong 'Cổ Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      ☆, Chương 38 Lý quả phụ

      Lý quả phụ, là phụ nhân xinh đẹp và mạnh mẽ trong thôn, trượng phu lúc nàng mang thai tám tháng ngoài ý muốn mà chết, hài tử còn sinh sớm, nàng cứ như vậy nuôi con trai đến năm tuổi, giữ được phòng ở đất đai trượng phu lưu lại và bồi thường của đối phương khi xảy ra ngoài ý muốn, có thể khiêng bao bố, dùng dao phay, người nào dám khi dễ, có thể là người nổi bật trong đám quả phụ, vừa lợi hại vừa đẹp, danh tiếng cũng kém.

      Tuyết nương vừa nghe vợ Bảo Hòa Lý quả phụ động tâm tư với Trương Thanh Thạch nàng lập tức liền sợ ngây người, nàng như thế nào cũng nghĩ tới là Lý quả phụ, thiệt thòi nàng trước kia còn cảm thấy Lý quả phụ nữ nhân này có thể bảo vệ gia nghiệp vì vong phu, nuôi dưỡng con lớn khôn, là người hết sức giỏi, làm sao lại thành nữ nhân biết xấu hổ nhớ thương nam nhân của nàng? Tuyết nương có chút tin.

      Vợ Bảo Hòa vừa thấy vẻ mặt Tuyết nương liền nhìn ra nàng tin, : "Ngươi cũng đừng tin, ta tận mắt thấy Lý quả phụ ở nơi có người chận lại nam nhân của ngươi, động tác kia, vẻ mặt kia vừa nhìn chính là quyến rũ người! Có điều ngươi yên tâm, Trương Nhị ca cũng nhìn đến nàng ta. Nhưng là nhỡ đâu nàng ta lúc nào cũng dùng chiêu thức ấy làm sao chịu nổi? Vạn nhất nàng ta dùng ám chiêu sao? Ngươi vẫn nên đề phòng chút !"

      Vợ Tỏa Đầu ở bên giọng : "Tuyết nương, ngươi cũng đừng xúc động a, dù sao việc này chỉ mới có manh mối, đừng để mình đuối lý."

      "Đúng, ngươi cũng đừng tìm nàng ta mà thẳng, vạn nhất bị trả đũa phiền toái." Vợ Bảo Hòa thở dài : "Lý quả phụ ở thôn chúng ta danh tiếng khá tốt, có thể sử dụng dao phay chém nam nhân trêu chọc nàng ta, bình thường chuyện với nam nhân đều cách vài bước xa, chưa bao giờ nhiều lời, mặc dù tướng mạo rất xinh xắn nhưng lại có bộ dạng trinh tiết liệt phụ. Nếu là có chứng cớ mà nàng ta, phỏng đoán ai tin a. Đến lúc đó nàng ta ngươi giội nước bẩn cho nàng ta, chừng nàng ta nhờ cậy Trương Nhị ca."

      Vợ Tỏa Đầu gật đầu liên tục.

      Tuyết nương nghĩ thầm vậy phải làm sao bây giờ?

      Tuyết nương từ ngày đó tâm thần yên, Trương Thanh Thạch vừa ly khai tầm mắt của nàng, nàng liền muốn theo, rất sợ gặp Lý quả phụ. Nàng còn muốn để cho Nhị Hoa theo Trương Thanh Thạch, nhưng vẫn cảm thấy như vậy tốt, Trương Thanh Thạch tại đối với nàng rất tốt, nàng cảm thấy tình cảm của bọn họ tốt hơn so với khi mới vừa thành thân, nàng làm sao có thể tin ? Nàng cứ lo lắng như vậy, hơn nữa còn hao tâm tổn trí phí sức vì xây nhà, đến mấy ngày, cả người thoáng cái liền gầy.

      Trương Thanh Thạch nhìn ra được bình thường, buổi tối nằm ở giường, đem Tuyết nương ôm vào trong ngực, hỏi nàng đến cùng là thế nào.

      " phải là sớm với nàng sao? Về sau có chuyện gì ta đều chống đỡ cho các nàng, ta là nam nhân của nàng, là đương gia của nàng, nàng có tâm với ta với ai? Để cho ta nhìn nàng khó chịu, nàng nghĩ rằng ta trong lòng dễ chịu sao? Nàng xem ta dễ chịu, nàng có đau lòng ?"

      "Đau lòng."

      Tuyết nương cũng muốn để cho nam nhân của mình bởi vì chính mình mà trong lòng dễ chịu, trong lòng dễ chịu nàng đương nhiên đau lòng, đây chính là nam nhân của nàng. Lúc này nàng thể lên tiếng.

      Trương Thanh Thạch khóe miệng lộ ra vui vẻ, vuốt tóc của nàng, dịu dàng : "Vậy cho ta tới cùng là làm sao vậy? Nàng có tâm , chút cho ta biết ."

      Tuyết nương người nghẹn cũng xác thực là mệt mỏi, nghĩ tới Trương Thanh Thạch liên tục người trong nhà có việc phải khai thông, chuyện gì cũng đừng lừa gạt , giúp giải quyết. Nàng nghĩ tới chuyện này quan hệ đến , nên giao cho giải quyết . Nàng đứt quãng giọng đem chuyện Lý quả phụ , hỏi có biết tâm tư Lý quả phụ hay , hỏi có chuyện này hay .

      Trương Thanh Thạch nghe xong dở khóc dở cười, "Nàng vì chuyện này mà phiền a? đáng giá! Cho dù có nữ nhân có tâm tư với ta, nàng còn tin được ta? Đời này ta chỉ có nàng, có người khác."

      Tuyết nương nghe trong lòng ngọt ngào, lại hỏi: "Vậy ta nếu là sinh được con trai sao?"

      Tuyết nương nghĩ tới Lý quả phụ trẻ tuổi tướng mạo đẹp còn sinh con trai, có thể sinh đứa con trai có thể lại sinh đứa con trai, so với mình chỉ biết sinh nha đầu mạnh hơn nhiều.

      Trương Thanh Thạch : " có con trai cũng là mệnh của ta, ta có ba khuê nữ rất tốt. Ta phải là với nàng ta kiếm tiền nhiều hơn sao? Chờ đến lúc đó có bạc còn sợ già rồi có người quản a? đống nha hoàn bà tử hầu hạ, so với con trai nhi tức hầu hạ mạnh hơn nhiều. Nàng nếu là cảm thấy có hài tử ở bên người mà tịch mịch, đến lúc đó cùng lắm chúng ta chiêu khai con rể, dù có con rể ở rể hay , ở gần chỗ với chúng ta là được. Này còn gì giải quyết được? Ta đều nghĩ kỹ, đời này chỉ cần có nàng và khuê nữ hảo hảo mà cùng ở bên cạnh ta, ta liền thỏa mãn."

      Tuyết nương nhích lại gần trong lòng Trương Thanh Thạch, tâm cuối cùng buông xuống.

      "Vậy chàng về sau cách nàng ta xa chút."

      "Hảo, ta về sau vừa thấy nàng ta liền quay đầu."

      Trương Thanh Thạch đáp ứng, cần Tuyết nương đề ra cầu cách Lý quả phụ kia xa. thực tế vợ Bảo Hòa có hoài nghi sai, Lý quả phụ kia xác thực có chút tâm tư với , có điều cũng có tâm tư kia. Đời trước Lý quả phụ cũng có hành động như vậy với , khẳng định là bởi vì đời này có thay đổi, nàng ta mới chú ý đến . Đời trước Lý quả phụ cũng tái giá, gả phải là người ngoài, là ca ca nhà mẹ đẻ Đỗ Quyên Hồng. Ca ca nhà mẹ đẻ Đỗ Quyên Hồng kể từ khi cưới Lý quả phụ, Đỗ Quyên Hồng cũng còn chiếm được tiện nghi gì từ nhà mẹ đẻ.

      Trương Thanh Thạch nghĩ vẫn là để cho Lý quả phụ lăn qua lăn lại Đỗ gia !

      Hai vợ chồng sau khi thẳng thắn, Tuyết nương tâm tình liền tốt hơn, vợ Bảo Hòa và vợ Tỏa Đầu vừa nhìn nụ cười mặt nàng, vội vàng truy vấn. Tuyết nương Trương Thanh Thạch đối với Lý quả phụ đó là ít tâm tư cũng có, bảo đảm cách Lý quả phụ rất xa.

      Vợ Tỏa Đầu cao hứng : "Vậy là tốt rồi, việc này vẫn là ra mới tốt."

      Vợ Bảo Hòa : "Ta cho ngươi biết, ta cảm thấy Lý quả phụ động tâm tư với Trương Nhị ca là do chị em dâu ngươi Đỗ Quyên Hồng khuyến khích. Ngươi cũng cẩn thận nàng ta ."

      Vợ Bảo Hòa thấy Đỗ Quyên Hồng cùng Lý quả phụ đứng chung chỗ thầm.

      Tuyết nương nhíu mày, có điều cũng phải ngoài ý muốn, Đỗ Quyên Hồng vốn là người tính tình bất hảo, nghĩ muốn gần nhà với bọn họ, bị bọn họ nghĩ biện pháp tránh , thị ta làm ra chuyện như vậy cũng khiến người ta kinh ngạc.

      Tuyết nương lại đem chuyện này cho Trương Thanh Thạch.

      Trương Thanh Thạch trong lòng buồn bực a, Đỗ Quyên Hồng làm sao lại đem Lý quả phụ đẩy tới vậy? Dù thị ta tham tiền đáng lý mong đời này có con trai, đến lúc đó tài sản đều thuộc về bọn họ mới tốt? Như thế nào lại đẩy Lý quả phụ cho , nếu cưới có thể tiếp tục sinh được con trai? là quái a. Nếu như việc này thực cùng thị ta có quan hệ, có phải hay là bởi vì thị ta phát Lý quả phụ cấu kết với ca ca nhà mẹ đẻ của thị? Tẩu tử nhà mẹ đẻ Đỗ Quyên Hồng là người tính tình mềm yếu, cho nên Đỗ Quyên Hồng vẫn có thể chiếm chút ít tiện nghi, nếu như đổi thành Lý quả phụ nhất định. Đỗ Quyên Hồng chắc cũng nghĩ đến cái này ? Cho nên muốn đem họa thủy dẫn tới sao?

      Trương Thanh Thạch đúng là đoán đúng, chính là có chuyện như vậy.

      Lý quả phụ lúc gặp Trương Thanh Thạch bị Trương Thanh Thạch hung hăng dọa trận, dọa nàng ta đến mất luôn chút tâm tư với Trương Thanh Thạch. Nàng ta muốn lập gia đình chẳng những muốn tìm người có thể kiếm tiền, còn phải biết ôn nhu, Trương Thanh Thạch hung như vậy tuyệt đối thể nhận. Có điều nàng ta cũng ghét Trương Thanh Thạch, bởi vì Trương Thanh Thạch quá tốt với vợ của , nam nhân tốt như vậy nàng ta chiếm được nhưng cũng hết sức có cảm tình. Nàng ta liền đem chuyện mình bị Đỗ Quyên Hồng xui khiến mới đến quyến rũ cho biết, để cho cẩn thận Đỗ Quyên Hồng, để cho hảo hảo đối xử với Tuyết nương, ngàn vạn đừng thay lòng. Nàng ta đương nhiên cũng có tư tâm, nhưng nàng ta thể đoạt được nam nhân của người khác, cho nên dựa vào cái gì để cho nữ nhân khác thành công đây?

      Lý quả phụ lúc này vẫn chưa có gì với ca ca Đỗ Quyên Hồng, đối với tình cảm của ca ca Đỗ Quyên Hồng, Lý quả phụ căn bản là để ý tới . Lần này có kết quả với Trương Thanh Thạch, Lý quả phụ có hận Trương Thanh Thạch, nhưng đối với Đỗ Quyên Hồng lại có bất mãn, thấy ca ca Đỗ Quyên Hồng sắc mặt càng tốt, còn tiết lộ với là vì Đỗ Quyên Hồng mà nàng ta mất hứng. Vì thế ca ca Đỗ Quyên Hồng phát hỏa trận với Đỗ Quyên Hồng, Đỗ Quyên Hồng cũng hiểu là vì sao.

      Thời gian trôi qua rất nhanh, nhà Trương Thanh Thạch đắp xong.

      tart_trung, thuyt, Tĩnh Nhu5 others thích bài này.

    2. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      ☆, Chương 39 Xây xong phòng ở, Mai Hương tới cửa

      Vốn dĩ khu đất nhà Lô gia rất lớn, đắp năm gian chính phòng rộng rãi, hai bên còn giữ lại khối đất trống, phía bên trái là hành lang có mái, hành lang liên tục thông từ hậu viện đến mấy lều cỏ bằng bùn phôi, lều cỏ bằng bùn phôi có tác dụng để tạp vật và nuôi gia súc gia cầm, còn có nhà xí, như vậy về sau trời mưa xuống cũng cần lo. chỗ trống khác cũng là hành lang, nhưng có mái hiên, nơi nhóm lửa cho phía đông chính phòng và giường phía đông sương phòng là ở đây, chuyên môn đáp lò, là về sau mùa đông bên đốt lò bên có thể nấu nước nóng, tiết kiệm củi, cần ở trong phòng nhóm lửa nên sạch .

      Hai bên chính phòng là sương phòng, mặc dù sân lớn, nhưng Trương Thanh Thạch làm như nhà khác chia sương phòng thành nhiều gian, chỉ làm hai gian phòng, hai gian phòng bên sương phòng cũng thông nhau, đông sương phòng để giường cho khách nhân về sau đến đây ở lại. gian khác để trống, về sau nếu như trong nhà lại mua thêm đất, lương thực nhiều có thể để ở chỗ này. Tây sương phòng chính là phòng bếp và gian đồ lặt vặt. (Mấy khúc tả nhà này ta chém!)

      Sân phía trước đắp cái lều cỏ, như vậy vào cửa có nơi tránh mưa, hai bên là nơi để đồ, về sau trong nhà có xe có thể đặt ở nơi này.

      Trong sân chỉ lát gạch đá ở giữa, ở phía trước chính phòng lưu lại hai khối đất trống, dự định về sau trồng hoa cỏ, lại trồng giàn nho.

      Phòng xây dựng như vậy, tất cả mọi người đều tán thưởng, cũng biết phòng này tốn ít tiền xây, bọn họ tính toán chỉ sợ Trương Thanh Thạch đem bạc có được từ mấy vị thiếu gia hơn phân nửa đều dùng để xây trạch viện. Có người cảm thấy ngốc, có người cảm thấy khôn, người cho là ngốc bảo nên mua đất, dù sao đất đai mới là căn bản của gia đình nông dân, nếu lưu bạc ở trong tay mới thiết thực, như vậy về sau có bệnh tật hay tai họa trong lòng mới hoảng hốt. Người bảo khôn những người cho rằng Trương Thanh Thạch ngốc mới là người ngốc, Trương Thanh Thạch trong nhà chỉ có ba khuê nữ, tại làm nhiều như vậy cũng để được cho ai, cho người ngoài chỉ có thua thiệt, còn bằng đắp căn đại trạch viện ở cho thoải mái, hơn nữa Trương Thanh Thạch làm cái ăn ngon, người ta chừng về sau là muốn làm mua bán kiếm tiền, mua đất làm cái gì? Về phần đem tiền giữ lại? Giữ lại tiền để cho người nhớ thương a? bằng tiêu bớt cho bớt lo. Những người Trương Thanh Thạch ngốc vừa nghe cũng cảm thấy hình như có đạo lý, nên cũng gì nữa.

      Tóm lại Trương Thanh Thạch lần này đắp phòng có danh tiếng ít, mọi người vừa hâm mộ vừa bội phục , hâm mộ vận khí tốt được nhiều bạc như vậy đắp tân phòng, bội phục đem phòng ở đắp được tốt như vậy. Có thể bội phục sao? Trương Thanh Thạch dù sao sống lâu hơn đời, ở bên ngoài gặp qua ít kiểu nhà, đối với đắp cái dạng phòng ở gì có thể để cho người nhà mình thoải mái rất tâm đắc, thí dụ như ở bên ngoài nhóm lửa, thí dụ như xây cái hành lang thông hướng nhà xí, thí dụ thêm cái mái phía nhà xí, hơn nữa bên trong thiết kế rất là sạch , mới mẻ độc đáo gấp trăm lần so với nhà người khác.

      "Ta thích căn phòng lớn nhà các ngươi, nhưng ta thích nhất vẫn là cái chỗ này." vợ Bảo Hòa chỉ nhà xí cái, cười ha hả, cảm giác được thẹn thùng, lại giảm thấp thanh xuống, "Phòng lớn như vậy chúng ta đắp nỗi, nhưng chỗ này vẫn có thể học, chờ trở về ta với đương gia đắp cái."

      Vợ Tỏa Đầu cũng gật đầu liên tục.

      Viên Ngọc nương lên tiếng, nàng nghĩ Trương Thanh Thạch đúng là rất có kiến thức, biện pháp như thế nàng trước kia thấy qua, đúng là những gia đình lớn giàu có mới có.

      Tóm lại, nhà xí nhà Trương Thanh Thạch khiến cho trong thôn trận dậy sóng, vì vô số người trong thôn đều làm theo (!).

      Trương Bà Tử cũng mày dạn mặt dày đến dạo vòng, nhìn nhà ngói gạch xanh lớn như vậy, trong lòng bà đặc biệt thoải mái, này nếu là có ở riêng, phòng này bà cũng có thể ở a, tại là được rồi. Vốn trong nội tâm của bà còn sót lại tia áy náy mảnh như sợi tóc với Trương Thanh Thạch, nay nhìn đến căn phòng lớn này đứt đoạn. Bà nghĩ chân tướng đúng như lão Tam a, Trương Thanh Thạch nhất định là trong tay có biện pháp kiếm tiền cho nên cố ý bày bẫy rập nháo ở riêng, chẳng những bị người trong thôn bọn họ bất hiếu, còn hướng người bà giội cho bồn lớn nước bẩn!

      Trương Bà Tử trong miệng "Rất tốt", trong lòng lời mắng người chuỗi chuỗi, bà có mắng ra đó là bởi vì cháu lớn Mai Hương định hôn với người nhà giàu, con lớn nhất và con dâu cả đều khuyên bà về sau nên giữ hòa khí, thể lại nháo ra chuyện ảnh hưởng tới hôn Mai Hương. Vì vậy, Trương Bà Tử chỉ có thể nhịn.

      Những người khác của Trương gia cũng tới nhìn, trong lòng tất cả đều hâm mộ ghen ghét a.

      Mai Hương nghĩ tới sau này mình gả cho người ở phòng ở có thể còn tốt hơn gấp vạn lần so với nơi này, cho nên cũng để ý nhiều, Lan Tâm được, nàng ta nháo cũng muốn cha mẹ đắp phòng ốc như vậy.

      "Phòng ở nếu là đắp thành như vậy, đến lúc đó ngươi cũng ở được, nãi nãi của ngươi khẳng định kiếm cớ để ở, ngươi nguyện ý cùng nãi nãi của ngươi ở cùng cái sân sao?"

      Đỗ Quyên Hồng với Lan Tâm, trong lòng thị cũng muốn đắp phòng ở lớn như vậy, nhưng là được, thị ta thể đứng đầu ngọn gió, bây giờ phải là lúc đắc tội phòng lớn.

      Lan Tâm bĩu môi : "Nhà nhị bá phụ đắp phòng ở tốt như vậy, phải là cũng ở cùng với nãi nãi sao? Tại sao nhà chúng ta được? Nương, đắp , đắp !"

      "Nhà chúng ta giống nhà Nhị bá phụ. Quan hệ nhà Nhị bá phụ ngươi và nãi nãi của ngươi tốt, sớm cắt đứt, chúng ta còn chưa đâu!" Đỗ Quyên Hồng lúc này thực có chút ít hâm mộ nhà Trương Thanh Thạch. Quên , về sau nghĩ biện pháp chuyển trấn , đến lúc đó tin lão thái bà còn có thể theo bọn họ lên trấn ở. Nghĩ tới những thứ này, Đỗ Quyên Hồng lại bắt đầu giáo dục Lan Tâm, "Ngươi phải là muốn ở căn phòng lớn sao? Vậy sau này cũng đừng cứ theo đuôi Hổ Tử mãi! Ngươi xem Trọng Cử nhà Lý chính cũng tệ lắm, tại ở trấn đọc sách, còn tuổi được tiên sinh khen về sau nhất định có thể khảo trúng tú tài! Ngươi nếu có quan hệ tốt với , về sau dù phải là vợ tú tài, cũng là vợ Lý chính! thể so với theo Hổ Tử tiểu tử nghèo rớt kia?"

      Lan Tâm mất hứng : "Nhưng Hổ Tử rất đẹp!"

      "Trọng Cử lớn lên cũng đâu có khó coi! Đẹp mắt có thể làm cơm ăn sao?" Đỗ Quyên Hồng hung hăng chọt ót nữ nhi cái, chỉ tiếc rèn sắt thành thép! "Nếu là ở cùng Hổ Tử chỗ, ngươi về sau đói chết cũng trở thành thiếu phụ luống tuổi có chồng! Ngươi nhìn lại chút Mai Hương, người ta đến lúc đó ăn ngon uống sướng, đến lúc đó hai người các ngươi đứng chung chỗ, ràng nàng so với ngươi lớn hơn vài tuổi, nhưng khi đó ngươi lại nhìn già hơn mười mấy tuổi so với nàng ta! Ngươi có tin hay ? Tin hay ?"

      Lan Tâm tin, trấn mấy người gả được tốt nhìn trẻ tuổi hơn so với mấy phụ nhân trong thôn bán lưng cho đất bán mặt cho trời, chỉ riêng vợ của Lý chính trong thôn trẻ hơn so với phụ nhân khác. Nàng ta đương nhiên cũng muốn ngày trôi qua tốt như vậy, nhưng là nàng ta vẫn thích Hổ Tử a! Nhất là thấy Hổ Tử thân cận với Nhị Hoa, nàng ta càng muốn ở cùng chỗ với Hổ Tử.

      Đỗ Quyên Hồng lại đâm ót nữ nhi cái, mắng: "Bọn họ thích là chuyện của bọn họ, Nhị Hoa nguyện ý chịu tội ngươi còn hâm mộ nàng sao? Được rồi, ngươi cũng đừng khó chịu nữa, nương đáp ứng ngươi, ngươi chiếm được, Nhị Hoa cũng đừng nghĩ có được. Nương đến lúc đó nhất định nghĩ biện pháp để cho Nhị Hoa gả được như ý, như vậy ngươi có thể nghe lời chưa?"

      Lan Tâm vừa nghe lời này, cảm thấy hình như là trong lòng thư thái rất nhiều, chấp niệm với Hổ Tử cũng bớt chút ít.

      "Nương ngươi đáp ứng ta lời nhất định phải giữ lời a!"

      "Giữ lời, giữ lời, nhưng ngươi cũng đừng lung tung khắp nơi a!"

      Lan Tâm đáp ứng, chạy tìm Mai Hương chơi, nàng nghĩ chỗ Mai Hương có ít tơ lụa, nàng muốn xin mấy mảnh lụa dư, làm khăn tay, đầu hoa gì gì đó.

      Mai Hương trong lòng mất hứng, nhưng vẫn rộng rãi cho, trong lòng nàng ta suy nghĩ có nên cho mấy người Đại Hoa vài mảnh lụa hay , tại mấy người Đại Hoa ngày cũng qua tốt lắm, nhị thúc phụ cũng có thể bắt chuyện với những thiếu gia khác, có thể thấy được là có chút bản lãnh, chỉ là lúc trước hiển lộ ra. Nàng ta về sau đến Triệu gia, ai biết tình huống Triệu gia như thế nào? Nhà mẹ đẻ nhiều người chút lúc nào cũng tốt. Cho nên nàng ta muốn bây giờ quan hệ tốt với mấy người Đại Hoa.

      Trương Thanh Mộc cùng Tôn Xảo đều cảm thấy ý tưởng của Mai Hương rất tốt, để cho nàng ta muốn đến đến, mấy người lớn bọn họ có oán, nhưng liên lụy đến hài tử chứ? Từ bọn đem quan hệ làm tốt lên lần nữa, quan hệ giữa mấy người lớn cũng từ từ tốt lên.

      Lúc nhà Trương Thanh Thạch nghênh đón Mai Hương, Đại Hoa nghe nàng ta là tới đưa cho mình chút ít tơ lụa vải lẻ, Đại Hoa trong lòng hết sức kinh ngạc. Phải trước kia lúc có ở riêng, quan hệ Đại Hoa và Mai Hương rất xoàng, Mai Hương mặt ngoài hết sức ôn nhu, Đại Hoa là ôn nhu thực , hai người cùng chỗ cũng gây gì, có điều Mai Hương muốn quan hệ quá tốt với Đại Hoa, sợ Đại Hoa cầu xin nàng ta chuyện gì nàng ta tiện từ chối, cho nên quan hệ của hai người lúc đó còn so ra kém hơn so với quan hệ giữa Mai Hương và Hoàn Tử. tại hai nhà náo loạn ở riêng, Mai Hương lại tới cửa biểu tình thân tỷ muội, Đại Hoa sao có thể kinh ngạc cho được?

    3. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      ☆, Chương 40 Tâm tư Hoàn Tử


      Hôm nay trong nhà chỉ có Đại Hoa và Tiểu Hoa ở nhà, Tiểu Hoa buổi sáng tỉnh có chút sớm, tại lại ngủ thiếp , để Đại Hoa ở nhà trông bé. Trương Thanh Thạch, Tuyết nương và Nhị Hoa trấn mua đồ, trong nhà còn thiếu này nọ cần mua thêm. Đại Hoa có thỉnh Mai Hương vào nhà, chỉ để cho nàng ta ngồi ở hành lang. Nhìn mấy miếng tơ lụa vải lẻ, Đại Hoa kiên trì thu những thứ đó.

      "Những vật này ngươi tự mình giữ , ta cần. Nếu như ta muốn, ta nhờ cha ta mua cho ta."

      Trương Thanh Thạch tại chính là nam nhân ái thê ái nữ, trong lòng Đại Hoa, chỉ cần nàng nghĩ muốn cái gì, cha cũng mua cho nàng, nàng rốt cuộc cần hâm mộ người khác. Bởi vì có ý nghĩ như vậy, nàng để ý mấy mảnh tơ lụa vải lẻ này của Mai Hương. Nàng nghĩ nhà mình và nhà Đại bá phụ nháo thành như vậy, Mai Hương trước đó cũng có thân cận với mình, tại nhà nàng xây xong, nàng ta (MH) đến đây, dựa vào cái gì mình phải hảo hảo tiếp đãi nàng ta?

      thể Trương Thanh Thạch giáo dục rất thành công, chẳng những là Nhị Hoa, ngay cả ôn nhu như Đại Hoa cũng bất tri bất giác trở nên thông minh lớn mật. Nếu là lúc trước Đại Hoa chắc chắn làm như vậy, tùy thời bị Mai Hương bài bố.

      Trong lòng Mai Hương cũng kinh ngạc trước biến hóa của Đại Hoa, nàng ta kiên trì muốn đem những thứ này lưu cho Đại Hoa, nàng ta đưa chính là nàng ta đưa, giống với thứ Trương Thanh Thạch mua.

      "Nếu như ngươi ngại, đến lúc đó lại nhiều hơn với ta chút."

      "Ta thể nhận, ta có thời gian giúp ngươi thêu đồ, sao có thể lại muốn đồ đạc của ngươi? Ngươi vẫn là lấy về , nếu ta rất ngại. Mai Hương, ngươi đừng làm cho ta khó xử."

      Đại Hoa lại muốn tìm Mai Hương chơi, còn phải là phải giúp thêu đồ sao? Nàng có thời gian này tự mình thêu bán lấy tiền là được. Kỳ tay nghề thêu hoa của Đại Hoa chút cũng kém so với Mai Hương, chẳng qua là lúc trước nàng biểu tốt sắc mặt Mai Hương liền thay đổi, nàng cũng ngốc, cũng dám thêu tốt. tại cuối cùng ở riêng, nàng có thể buông tay ra thêu, bức tranh thêu tốt cầm bán cũng có thể bán được chút tiền, có thể trợ cấp gia dụng.

      Mai Hương khuyên can mãi, Đại Hoa chính là ôn nhu cự tuyệt nàng ta, cuối cùng Mai Hương trong lòng tức giận, nhưng mang tươi cười mặt ra khỏi nhà Trương Thanh Thạch. đường gặp được người cùng nàng ta chuyện, nàng ta muốn thêm dầu thêm mỡ chửi bới Đại Hoa phen, nhưng cuối cùng cũng có làm như vậy, vì chuyện chung thân của nàng ta, nàng ta vẫn là đừng nên làm gì hơn.

      đường, Mai Hương gặp được Hoàn Tử, trong lòng nàng ta có chút lúng túng, dù sao lúc trước Hoàn Tử muốn để cho nàng ta và Thiết Tử ở chung chỗ, nàng ta mặc dù có đáp ứng nhưng cũng có phản đối, nàng ta chính là hưởng thụ cảm giác Hoàn Tử và Thiết Tử nịnh nọt nàng ta. Ở trong lòng nàng ta, dù như thế nào nàng ta cũng gả cho Thiết Tử, nàng ta cho rằng Hoàn Tử thể làm gì, kết quả Hoàn Tử trở mặt với nàng ta.

      Hoàn Tử nhìn Mai Hương cái, cái gì cũng , trực tiếp lướt qua.

      Mai Hương gọi lại Hoàn Tử, bản thân cũng nghĩ tới có thể như vậy, muốn Hoàn Tử đừng oán nàng ta, hy vọng về sau vẫn làm bằng hữu với Hoàn Tử.

      Hoàn Tử vẫn gì, nàng ấy biết Mai Hương có sai nhưng có sai nhiều, dù sao hôn nhân đại sao có thể là nàng ta nương gia làm chủ? Nhưng Hoàn Tử cũng ngốc, nàng ấy biết Mai Hương nhất định là chướng mắt ca ca nàng, chỉ là nàng và người nhà của nàng còn ôm hy vọng, mà Mai Hương lại đối với thái độ thử dò xét của nàng chưa bao giờ phản bác, nàng ấy chính là oán Mai Hương phản bác. Chuyện bây giờ đến trình độ này, Hoàn Tử thương ca ca nàng ấy, nên đối với Mai Hương tự nhiên có sắc mặt tốt.

      Mai Hương thấy Hoàn Tử động tâm , "Lần này ngươi để ý tới ta, lần sau chúng ta gặp lại đừng nên như vậy, có được hay ? Thiết Tử ca nhất định tìm được nàng dâu tốt, đến lúc đó có cái gì cần ta giúp ngươi , ta có thể giúp ngươi xử lý nhất định giúp ngươi xử lý. Ai bảo chúng ta là hảo tỷ muội đây?"

      Mai Hương thấy sắc mặt Hoàn Tử dễ nhìn mới tách ra.

      Hoàn Tử đến nhà Trương Thanh Thạch, nàng ta nghĩ phương hướng Mai Hương vừa rồi tới chính là nhà Trương Thanh Thạch, muốn biết Mai Hương có phải tới nơi này hay , hỏi thăm chút xem nàng ta làm cái gì. Nghe Đại Hoa , Hoàn Tử lại nhíu mi, Mai Hương còn chưa bao giờ cho nàng ta cái gì đâu. Nàng ta cảm thấy Mai Hương vì là thân nhân với Đại Hoa mới làm như vậy, nàng ta chỉ cảm thấy cặp mắt của Mai Hương quá thực dụng. Hoàn Tử nghĩ tới từ đến lớn Mai Hương chỉ đưa qua cho nàng ta mấy lần đồ, mà những thứ đó căn bản đáng giá, nàng ta đưa Mai Hương gì đó còn giá trị hơn nhiều. Hoàn Tử cảm thấy Mai Hương keo kiệt từ trong xương, hơn nữa còn là khán nhân hạ thái điệp*! Nàng căn bản là có đặt mình ở trong mắt!

      * xem người mà bưng thức ăn, phân biệt đối xử.

      Đại Hoa biết trong lòng Hoàn Tử oán khí với Mai Hương lại nhiều hơn phần, chỉ là cười dịu dàng chuyện cùng Hoàn Tử.

      Hoàn Tử rất khéo léo hỏi thăm Đại Hoa chuyện Trương Thanh Thạch làm sốt thịt và điểm tâm, kể từ sau khi Mai Hương ngại bần phú vừa mắt ca ca nàng ta mà gả cho Triệu gia, tâm Hoàn Tử liền thay đổi, nàng ta nghĩ nếu như nhà mình có tiền tốt rồi, đến lúc đó ca ca nàng ta muốn kết hôn nàng dâu nào mà được? Nàng ta cũng có thể gả cho hảo nhân gia. Nhà Trương Thanh Thạch thoáng cái liền giàu lên đập vào mắt của nàng ta, nàng ta nghĩ tới nếu là cũng có thể như nhà Trương Thanh Thạch tốt rồi, cho nên nàng ta mới hỏi thăm chuyện sốt thịt và điểm tâm.

      Hoàn Tử nghĩ sốt thịt và điểm tâm đáng giá như vậy, nàng ta tính học xong rồi làm cũng có tính là cướp việc làm ăn của Trương Thanh Thạch, cho nên trong lòng nàng ta mặc dù có chút chột dạ nhưng cũng có cảm giác mình làm gì sai. Người vì mình, trời tru đất diệt.

      Đại Hoa cười tất cả đều là việc của cha nàng, nàng mặc kệ.

      Hoàn Tử rất thất vọng, nàng ta cảm thấy Đại Hoa là người trung thực láo, nàng vậy khẳng định là , cho nên nàng ta lại giả bộ vô tình Đại Hoa cũng là đủ thoải mái, hâm mộ nàng được cha mẹ thương còn nàng cũng nên giúp đỡ cha mẹ chút.

      Đại Hoa cười đáp ứng, nghe thấy Tiểu Hoa gọi người, vội vàng trả lời Tiểu Hoa, xin lỗi cười tiếng với Hoàn Tử.

      Hoàn Tử ở chỗ này ngồi trong chốc lát liền .

      Mấy người Trương Thanh Thạch sau khi trở lại nghe Đại Hoa chuyện xảy ra, đối với chuyện của Mai Hương liền biểu dương Đại Hoa, với nàng lần sau mang nàng trấn mua tơ lụa.

      Đại Hoa cao hứng, nàng chỉ cần chút tơ lụa lẻ là tốt rồi, đến lúc đó có thể lấy ra làm bức tranh thêu, có thể bán lấy tiền.

      Trương Thanh Thạch : "Muốn bán lấy tiền cũng được, con kiếm tiền con tự mình thu, có điều phải chú ý đừng mệt mỏi chính mình. Con thêu chơi là được, cha kiếm tiền tiêu vặt cho các con, đồ cưới cũng cần các con quan tâm."

      Tuyết nương chụp cái, sẵng giọng: "Hài tử còn , chuyện này để làm gì?"

      Đại Hoa thẹn thùng cúi đầu xuống, nàng mặc dù mới mười tuổi, nhưng là ở chỗ này nương mười tuổi hiểu được cái gì gọi là lập gia đình, chừng hai năm nữa bắt đầu làm mai. Nghĩ đến làm mai, nàng thay đổi cách nhìn về Hoàn Tử, Hoàn Tử có ý tốt, trong lời lúc nào cũng lộ ra ý tứ của nàng ta.

      "Hoàn Tử tỷ làm sao biến thành như vậy đây? Trong lòng của ta rất dễ chịu." Đại Hoa vẫn cảm thấy Hoàn Tử chính là nương cởi mở hào phóng, nàng rất có cảm tình với Hoàn Tử.

      Trương Thanh Thạch : "Mọi người đều thay đổi. Đại Hoa bây giờ phải là cũng thay đổi vừa thông minh vừa hào phóng sao? Chỉ cần là thay đổi tốt, đó chính là chuyện tốt. Về phần Hoàn Tử, về sau cách xa chút là được. Có điều người đều có tư tâm, cũng đừng oán hận nàng ta."

      Đại Hoa gật gật đầu, nàng vốn thân với Hoàn Tử, giống như trước như vậy là được.

      Nhị Hoa : "Hoàn Tử tỷ có thể làm bạn tốt với Mai Hương tỷ, lên nàng ta phải là người có tâm cơ. May mà nàng ta cũng thương người trong nhà, nếu nhà nàng ta cũng bị nàng ta tính kế khiến cho toàn bộ đều trở thành của hồi môn của nàng ta. Ta cảm thấy Đại Đường tỷ đâm cái kích như vậy, nhà Hoàn Tử tỷ về sau rất náo nhiệt."

      Trương Thanh Thạch nở nụ cười, nghĩ khuê nữ thay đổi thông minh, nhị khuê nữ biết nhìn người. Nhà Hoàn Tử đời trước rất náo nhiệt, Hoàn Tử ở dưới loại tình huống kia cuối cùng tìm con đường ra cho mình, nha đầu kia còn phải là người có tâm cơ sao? Đời này biết có thay đổi hay , bất quá có điều chắc chắn thay đổi, đó chính là nhà Hoàn Tử khẳng định còn có thể náo nhiệt, đời trước Mai Hương có gả cho Triệu gia như vậy, đời này có hôn với Triệu gia, nhất định càng náo nhiệt a. Trương Thanh Thạch có hứng thú với chuyện của bọn họ, chỉ cần ảnh hưởng nhà mình là được.

      Đem chuyện trong nhà lăn qua lăn lại xong, Trương Thanh Thạch liền bắt đầu chuẩn bị làm ăn, khí trời nóng nhất qua, đúng là thời tiết tốt để làm sốt thịt.
      tart_trung, Phương Lăng, thuyt3 others thích bài này.

    4. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      ☆, chương 41 Cả nhà trấn


      Đầu tháng tám thời tiết còn là mùa hè, nhưng vượt qua lúc nóng nhất, thời tiết từ từ lạnh hơn, người có gia cảnh tốt cũng bắt đầu kéo vải chuẩn bị làm quần áo mùa thu và mùa đông, dù sao ngày thu bận rộn gấp rút sáng tối, ngay cả ăn cơm ngủ còn có thời gian, thể thêu thùa may vá, cho nên thừa dịp tại còn thiếu quần áo chuẩn bị may vá trước, chờ bên làm việc bên đem quần áo mùa thu đổi lại, vụ thu thu hoạch xong là đến lúc thay đổi sang quần áo mùa đông.

      Nhà Trương Thanh Thạch năm nay sống khá giả hơn, y phục mùa hè cơ hồ đều đổi lại mới, quần áo cũ gộp lại làm chăn mền hoặc đệm, hoặc là làm đế giày, mũi hài, trong những thứ quần áo cũ này cũng có quần áo mùa thu và mùa đông cũ. Quần áo cũ còn, nên bây giờ phải may mới.

      "Hôm nay đưa xong sốt thịt và điểm tâm, chúng ta hảo hảo mà bách bộ phố, các con muốn mua cái gì mua cái đó, tốt nhất nghĩ kỹ trước a, đừng đến lúc đó lại quên mua."

      Sáng sớm Trương Thanh Thạch với Tuyết nương và ba nữ nhi.

      Tuyết nương cười : "Ngày hôm qua với các nàng dạo phố mua đồ, các nàng khẳng định sớm đều nghĩ kỹ muốn mua cái gì rồi. Đại Hoa Nhị Hoa, ta với các con, phải mua vật hữu dụng, cho mua đồ vô dụng, đừng nghĩ đến việc cha thương các con là có thể tùy hứng mua."

      Nhị Hoa ôm cánh tay Tuyết nương làm nũng: "Nương - - a, chẳng lẽ nương tụi con a?"

      Đại Hoa nhấp miệng cười, nàng biết nương nàng cũng chỉ vậy mà thôi, chờ đến lúc đó các nàng muốn mua vật gì đó nương nàng cũng để cho các nàng mua. Có điều nàng chắc chắn mua đồ vô dụng. Nàng nghĩ kỹ muốn mua gì đó, tất cả đều là vật có ích. Ngoại trừ vải làm y phục, nàng còn tính mua vải tơ và chỉ thêu tốt, nàng chuẩn bị thêu bức tranh thêu có chút lớn, đến lúc đó cũng có thể kiếm thêm chút tiền.

      Tiểu Hoa học bộ dáng Nhị Hoa ôm chân Tuyết nương, làm nũng, "Nương - - "

      Tuyết nương nâng lên cánh tay có bị ôm vỗ vỗ đầu Nhị Hoa, cười : "Nha đầu kia càng ngày càng đứng đắn! Đứng ngay ngắn chuyện! Xem muội muội cũng học con kìa!"

      Nhị Hoa cười hì hì : "Học con tốt chứ sao, tương lai được người thích bị người khi dễ, có phải hay a, Tiểu Hoa?"

      Tiểu Hoa dùng sức gật đầu, lớn tiếng : "Đúng!"

      Đại Hoa cười : "Tính tình nhị muội tốt vô cùng, ta cũng muốn học!"

      "Xem xem! Nương ngài xem đại tỷ cũng muốn bắt chước con kìa!" Nhị Hoa đắc ý mặt mày hớn hở, trong sân xoay vòng, nàng hôm nay mặc áo hồng nhạt, này xoay vòng giống như đóa hoa đào hồng nhạt, miễn bàn có bao nhiêu dễ nhìn.

      Tuyết nương nghĩ thầm Nhị nha đầu là càng ngày càng dễ nhìn, còn tuổi như vậy, về sau khẳng định lại càng đẹp, trong lòng nàng cao hứng. Nhìn lại khuê nữ ôn nhu hiền lành, tiểu nữ nhi nhu thuận đáng , trượng phu đứng bên cạnh ánh mắt nhìn các nàng từ ái vạn phần, ánh mắt đầy thỏa mãn còn nhiều hơn so với nam nhân nhà người khác nhìn tiểu tử, nàng cảm thấy trong lòng cũng tràn đầy, cuộc sống này là càng ngày càng tốt.

      Tuyết nương cười : "Được rồi, được rồi, đừng xoay nữa, xoay nữa đầu choáng a! Con hôm nay mà bị choáng ở trong nhà giữ nhà . Nương làm chủ chọn vải may xiêm y cho con, ừ, màu đỏ mận sai, chịu được bẩn!"

      Nhị Hoa vừa nghe lập tức liền thành xoay quanh, chạy đến bên cạnh Trương Thanh Thạch kéo ống tay áo của ông, "Cha, cha xem nương kìa!"

      Trương Thanh Thạch cười : "Nương con rất đúng, đỏ thẫm chịu bẩn, cũng rất xứng con."

      Nhị Hoa lêu lêu le lưỡi : "Cha, cha thiên vị nương! Dù nương ở trong lòng cha là nặng nhất, cha cũng thể đối với khuê nữ của cha như vậy a, khuê nữ của cha nếu là mặc đồ đỏ thẫm rất khó coi a? Đến lúc đó cùng nương đứng chung chỗ như hai tỷ muội!"

      Tuyết nương nghe nửa câu trước đỏ mặt, sau khi nghe được nửa câu sau liền trừng Nhị Hoa cái, "Con với ai là hai tỷ muội? biết lớn !"

      Nhị Hoa cười : "Con đây phải là khen nương ngài trẻ tuổi sao?"

      "Được rồi, mau đừng làm rộn, chút nương con thực mua cho con thân vải màu đỏ mận cha ngăn cản."

      Trương Thanh Thạch nhìn nương tử và khuê nữ cười cười nhốn nháo, trong lòng cao hứng, trùng sinh lần này, chỉ muốn các nàng vui vẻ như vậy.

      Người nhà bắt đầu ăn điểm tâm, bởi vì Trương Thanh Thạch chờ đến trấn mua bánh nướng cho các nàng ăn, cho nên Tuyết nương chỉ làm chút cháo, chỉ ăn lửng bụng, tất cả đều để bụng trấn ăn cái khác ngon hơn. Nên rất nhanh cơm ăn xong, người nhà xuất phát.

      Trương Thanh Thạch mang giỏ bên trong có sốt thịt, Tuyết nương và Đại Hoa mang giỏ có điểm tâm, Nhị Hoa mang theo trong giỏ là bức tranh thêu Đại Hoa làm. Về phần Tiểu Hoa? Trong tay bé cũng mang theo cái rổ , nhưng trống trơn, chỉ đợi trấn mua vật thuộc về bé thả vào bên trong.

      nhà năm người ra cửa, cao hứng về phía nhà Lý chính, bọn họ ngày hôm qua với Lý chính hôm nay muốn ngồi xe bò nhà trấn . tại có tiền, Trương Thanh Thạch lúc tự mình trấn còn có thể đường, nhưng muốn để cho người nhà bộ, đặc biệt là lần này còn mang theo Tiểu Hoa, tiểu nữ oa này mới hơn ba tuổi, chân vừa vừa ngắn, trong chốc lát phỏng đoán bị mệt, vẫn là ngồi xe !

      Lý chính chờ tại cửa nhà , bên cạnh còn đứng ba người, người là Đỗ Quyên Hồng, người là Lý quả phụ, còn có Lan Tâm. Lan Tâm đứng ở bên cạnh Đỗ Quyên Hồng chuyện, bộ dạng rất là hoạt bát mềm mại.

      Nhị Hoa giọng : "Chuyện gì xảy ra? Ngày hôm qua hỏi qua a, có tam thẩm a, như thế nào hôm nay thẩm ấy ở chỗ này? Ngồi cùng thẩm ấy chiếc xe a? đường rất náo nhiệt."

      Tuyết nương : " giọng chút ít, bảo con con , muốn đừng , dù ở riêng, bà ta cũng là tam thẩm con, đừng để cho người ta con hiểu chuyện."

      Nhị Hoa gật đầu.

      Đỗ Quyên Hồng cười chào hỏi bọn họ, "Ai , lần này trấn họp chợ người cũng nhiều! xe bò mấy nhà đều đầy người, ta đây là cho Triệu thẩm tử hai văn tiền mới được nàng đem chỗ ngồi nhường cho ta. nghĩ tới các ngươi cũng ngồi xe bò nhà Lý chính a, vậy đường tịch mịch. Lan Tâm, gọi người a!"

      Lan Tâm vừa gọi người, ánh mắt lại rơi người Nhị Hoa, thấy người Nhị Hoa mặc áo mới hồng nhạt, trong lòng có chút ghen tị, vài ngày trước nàng ta mới thấy Nhị Hoa mặc áo xanh lá cây, cũng trước đây lâu thấy Nhị Hoa mặc bộ áo màu lam. Nhị Hoa bây giờ có nhiều kiện quần áo mới, nàng (NH) trước kia chỉ có thể mặc xiêm y cũ của Đại Hoa. Nhìn lại Nhị Hoa vài ngày gặp khuôn mặt nhắn càng thêm hồng nhuận, đầu tóc cũng đổi kiểu tóc mới, thoạt nhìn còn đẹp hơn của nàng ta (LT), là tức chết nàng ta! Đến cùng là ai dạy nàng (NH) chải tóc như vậy a? Ở trấn cũng chưa thấy có người chải tóc như vậy!

      Đương nhiên là thể thấy, kiểu tóc của Nhị Hoa là Trương Thanh Thạch sơ cho, đời trước từng thấy nữ hài tử khác sơ qua, tại liền làm cho nữ nhi của , quả nhiên đáng xinh đẹp như từng tưởng tượng.

      Nhị Hoa thấy vẻ mặt ghen tị của Lan Tâm khi nhìn y phục và đầu tóc của mình, đắc ý cười cười với nàng ta.

      Lan Tâm nhịn được hừ tiếng, bị Đỗ Quyên Hồng trừng mắt liếc.

      Đỗ Quyên Hồng nghĩ nha đầu chết tiệt kia hay quên, ràng cho nàng ta biết ở bên ngoài được phép đùa giỡn tính tình, đặc biệt là tại ở trước mặt lý chính càng thể, thị ta còn nghĩ tới để cho Lan Tâm được Lý chính thích, thị ta nhìn trúng tiểu tử Trọng Cử nhà Lý chính, đó là tiểu hậu sinh đọc sách, nhất định thích tiểu nương điềm đạm nho nhã ôn nhu. Lý chính khẳng định cũng hy vọng Trọng Cử tìm nàng dâu hiểu lễ, bộ dáng Lan Tâm như vậy thể được.

      Đỗ Quyên Hồng để Lan Tâm về nhà, thị ta lần này trấn chỉ có người , mang theo Lan Tâm, Lan Tâm tới nơi này quấn quít lấy thị bắt mua cho nàng ta vải làm bộ đồ mới, thuận tiện ở trước mặt lý chính biểu chút. Lan Tâm vốn là mất hứng mình thể trấn , vừa nhìn mấy người Nhị Hoa cũng có thể trong lòng liền mất hứng, nhưng cũng có biện pháp, nàng ta cũng dám chọc nương nàng ta mất hứng, chỉ có thể trừng Nhị Hoa cái, sau đó cúi đầu ủ rũ .

      Lý chính thấy người đều tới đông đủ, kêu gọi bọn họ lên xe, vung roi cái, chạy xe bò ra thôn.

      Đỗ Quyên Hồng ngồi xe, lúc đầu còn thành , sau đó thị ta đánh giá giỏ và rổ nhà Trương Thanh Thạch mang theo, khiến cho người ta chán ghét.

    5. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      ☆ Chương 42 Mua đồ


      Nhà Trương Thanh Thạch làm sốt thịt đặc biệt ngon, mùi thơm bay thẳng ra ngoài, Đỗ Quyên Hồng nghe liền nuốt nước miếng, trong lòng nghĩ thịt này là thơm a, nếu như chưa ở riêng hoặc là trở mặt với nhà Trương Thanh Thạch , thị ta có thể ngày ngày được ăn sốt thịt thơm như vậy, đáng tiếc tại chỉ có thể nghe mùi thơm nuốt nước miếng.

      Đỗ Quyên Hồng há miệng ngừng, khen Đại Hoa đến khen Nhị Hoa, khen xong Nhị Hoa đến khen Tiểu Hoa, sau đó khen khen liền khen đến Trương Thanh Thạch làm sốt thịt, trong chốc lát đoán dùng hoa tiêu, trong chốc lát đoán dùng hồi hương, trong chốc lát hỏi bán sốt thịt kiếm bao nhiêu tiền, trong chốc lát lại hỏi điểm tâm ngoại trừ thủy tinh cao còn có thể làm mấy thứ. Tóm lại chỉ cần là thứ Trương Thanh Thạch có thể kiếm tiền thị ta hỏi ngừng.

      Nhị Hoa nghe phiền, lớn tiếng : "Tam thẩm! Thẩm có mệt hay ? Đoạn đường này chỉ nghe mình thẩm , thẩm cũng nên nghỉ lát !"

      Đỗ Quyên Hồng cười tiếng : "Nhị Hoa, ta mệt, khó được thấy mặt các ngươi lần, ta đây phải là cao hứng sao? Chúng ta cũng phải trò chuyện nhiều chút, nếu xa lạ."

      Nhị Hoa khách khí : "Thẩm ít vài câu có lẽ còn xa lạ, thẩm càng nhiều, chúng ta nếu như bị thẩm sợ, về sau còn phải vừa thấy thẩm liền trốn a? Đến lúc đó thẩm đừng chúng ta cố ý xa cách thẩm, là bị thẩm làm cho sợ. Miệng thẩm mệt, nhưng lỗ tai ta đều mệt mỏi!"

      Nụ cười mặt Đỗ Quyên Hồng cứng đờ, với Tuyết nương: "Nhị tẩu, ngươi xem Nhị Hoa há mồm lợi hại, ngươi phải quản nàng , nếu có tên tiểu tử nào dám cưới a! Nhắc tới nương gia phải như Đại Hoa vậy, xem Đại Hoa ôn thuận bao nhiêu, vừa nhìn được người thích. Ta biết ít người trong sạch, về sau hôn Đại Hoa để cho ta, ta khẳng định tìm con rể tốt cho nàng!"

      Mặt Đại Hoa đỏ bừng, phải là xấu hổ, là tức, "Hôn của ta có cha nương ta quản, phiền toái tam thẩm!"

      Đỗ Quyên Hồng sững sờ, nghĩ Đại Hoa phải là nghe được lời của thị ta nên thẹn thùng ngẩng đầu được lên sao? Tại sao còn dám tự mình há mồm phản bác thị?

      Trương Thanh Thạch trong lòng hài lòng, nghĩ đại nữ nhi tiến bộ rất lớn, nàng cần đanh đá hung hãn chỉa về phía thị ta như Nhị Hoa, chỉ cần nàng mềm yếu là được.

      Tuyết nương : "Đại Hoa rất đúng, hôn của nàng có chúng ta làm chủ, nhọc đệ muội, ngươi có nhà nào tốt để cho Lan Tâm nhà ngươi !"

      Nhị Hoa cười : "Tam thẩm phải cẩn thận chọn cho Lan Tâm người, nàng nhìn vậy nhưng là khó tìm con rể a!"

      Đỗ Quyên Hồng thái độ hung dữ : "Nhị Hoa lời này của ngươi có ý gì? Có người muội muội mình như vậy sao? Lan Tâm tính tình làm sao chứ? Sao có thể tìm được người? Nhị tẩu, ngươi xem chút, ngươi xem chút, đứa này các ngươi còn mặc kệ sao? Cứ như vậy mới lát chọc tức ta!"

      Nhị Hoa nháy mắt to : "Tam thẩm, ở trong lòng thẩm Lan Tâm chính là khó tìm con rể sao? Ta cũng phải là ý này, ta là Lan Tâm tốt quá, đến lúc đó người van cầu cưới nhất định nhiều, thẩm phải chọn đến hoa mắt, phải cẩn thận chọn người, đừng có đem Lan Tâm gả sai người."

      Đỗ Quyên Hồng đỏ mặt, nghĩ Nhị Hoa nha đầu kia là đầu óc xấu, lại dám bẫy thị ta!

      Lý chính nghe ha ha cười rộ lên.

      Tuyết nương sờ sờ đầu Nhị Hoa, cười : "Được rồi, con đừng chuyện với tam thẩm con nữa, ràng, lại làm tam thẩm con tức giận."

      Nhị Hoa cong khóe miệng, hỏi Trương Thanh Thạch: "Cha, con chuyện ràng sao? Cha có hiểu lầm ý tứ của con ?"

      Trương Thanh Thạch : " có, cha đương nhiên có hiểu lầm con. Chúng ta là người nhà, con cho dù chỉ chữ cha cũng hiểu lầm."

      Đỗ Quyên Hồng hừ tiếng, quay mặt thêm gì nữa, thị ta nghĩ toàn gia này liên hợp chọc tức thị. Có câu rất đúng, tiền là nhân đảm, tại Trương Thanh Thạch có tiền, cho nên tất cả đều trở nên lớn mật, từng bước từng bước chuyện đều tổn thương người, nếu là lúc trước mấy người Tuyết nương nào dám như vậy với thị? Nghĩ như vậy, thị lại cảm thấy Trương Thanh Thạch bọn họ kiếm tiền nhất định kiếm được ít, nếu dù đắp lên căn phòng lớn, người nhà cũng có gan như vậy.

      Lý quả phụ ở bên cạnh nhìn, nàng ta liên tục lên tiếng, trong lòng suy nghĩ người nhà này là hạnh phúc a, Tuyết nương là hạnh phúc a, vốn dĩ nàng ta cảm thấy Tuyết nương có nam nhân còn bằng chính mình có nam nhân, tại nàng ta lại phát vẫn có người nam nhân mới tốt, có người nam nhân cho dù lúc ấy tốt, ít nhất có hi vọng a, như Trương Thanh Thạch phải tỉnh hồn lại bắt đầu đau nương tử mình sao. Nàng ta dấu vết nhìn thoáng qua Đỗ Quyên Hồng, trong lòng nghĩ Đỗ Quyên Hồng này thực phải dạng gì, lại dám giật dây mình chặn ngang cước, kết quả hại mình mất mặt! Xem nàng ta về sau thành chị dâu thị ta thu thập thị ta thế nào!

      Lý quả phụ nghe ca ca Đỗ Quyên Hồng , nữ nhân nhà bệnh đến độ đứng dậy nổi, đợi nàng ta vừa chết cưới mình vào cửa. Đến lúc đó mình chính là tẩu tử của Đỗ Quyên Hồng, Đỗ Quyên Hồng mà chiếm được tiện nghi từ nhà mẹ đẻ, nàng ta liền làm mấy năm làm quả phụ này!

      Đỗ Quyên Hồng trong lòng oán Lý quả phụ, thị ta nghĩ Lý quả phụ này cũng quá vô dụng.

      Trong bầu khí thoải mái, cuối cùng cũng vào trong trấn, Trương Thanh Thạch mang theo người nhà xuống xe bò, với Lý chính thời gian trở về thôn, sau đó liền mang theo mấy người Tuyết nương .

      Mấy người Trương Thanh Thạch trước tửu lâu trấn đem sốt thịt và điểm tâm đưa qua, lại cửa hàng điểm tâm đưa chút điểm tâm, sau đó người nhà mua bánh nướng, ở bên cạnh sạp bán mì nước ngồi xuống vừa ăn mì nước vừa ăn bánh nướng, thỏa mãn ăn điểm tâm, sau đó mới bắt đầu mua đồ.

      Mua vải trước, Trương Thanh Thạch chọn cho Tuyết nương màu chàm và màu xanh lá liễu, Tuyết nương lớn lên ôn nhu xinh đẹp, mặc màu đỏ màu tím diễm lệ cũng dễ nhìn, nhưng lại bằng mặc màu chàm, màu liễu lục. Tuyết nương nghe Trương Thanh Thạch nàng mặc hai loại màu sắc này đẹp mắt, mặt đỏ chút, nàng cũng cảm giác mình mặc hai màu này đẹp. Tuyết nương cũng chọn cho Trương Thanh Thạch mấy khối vải, sau đó lại mua cho Tiểu Hoa vải màu hồng đào và hồng phấn, còn mua ít vải lam và xanh, hai loại này may xiêm y thích hợp nhất, về phần áo cho Đại Hoa, Nhị Hoa tự chọn. Đại Hoa tính tình giống như Tuyết nương, cũng chọn màu lam, có điều là màu lam của nước hồ, Nhị Hoa khuyên bảo lại chọn thêm vải màu hồng đào. Nhị Hoa chọn màu hồng cánh sen và màu mùa thu (màu vàng), tướng mạo nàng thiên về diễm lệ, khí chất cũng đường hoàng, mặc màu sắc như vậy thích hợp nhất.

      Mua đống lớn vải vóc, cuối cùng chủ quán chẳng những đem số lẻ cho , còn đưa bọn họ ít vải vụn thừa, làm cho mấy người Tuyết nương cao hứng thôi, vải vụn thừa đối với nữ nhân mà là đồ tốt, có thể làm ít này nọ đâu, khéo tay thậm chí còn có thể làm ra bộ y phục để mặc.

      Sau đó bọn họ lại mua châm tuyến, bông trước hết mua, trong thôn có nhà trồng bông, cũng có người bật bông, đến lúc đó trực tiếp mua ở trong thôn là được, có thể tiết kiệm chút ít tiền, còn đỡ phải gánh về nhà. Cùng lúc mua châm tuyến đem đồ thêu của Đại Hoa bán, sau đó lại mua kim may tốt và chỉ thêu bằng lụa.

      Trương Thanh Thạch theo mấy người Tuyết nương mua những vật này, cửa hàng bên cạnh mua dầu muối tương dấm, chờ mua xong tìm mấy người Tuyết nương, phát bọn họ cùng A Kiều đứng chung chỗ, vợ của và chúng nữ nhi đều là vẻ mặt áy náy, mà A Kiều mặt ôn nhu tươi cười, gì đó.
      tart_trung, Hoa vô ngữ, thuyt4 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :