1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Ác nhân thành đôi - Quỷ Quỷ mộng du (Điền Văn, Nữ Cường, Sạch, Cực Sủng) (Hoàn)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Tiểu Huân

      Tiểu Huân Well-Known Member

      Bài viết:
      471
      Được thích:
      17,688
      Chương 127: Cự thân

      Người đỗ tam nguyên lần này tất nhiên thể sánh bằng trạng nguyên của ba kỳ hương, hội, đình, nhưng dù sao thanh danh nhất định truyền xa, huống chi người kia mới chỉ là đứa bé.

      Hội Nguyên Phủ náo động.

      Nếu phải cửa lớn Trang gia khó vào, từ khi tin tức bắt đầu truyền sa sợ là biết có bao nhiên người đạp cửa tiến vào Trang gia.

      Nhưng mà khó vào cũng có nghĩa là người vào được, người đến đầu tiên chính là Liễu gia nhị lão gia và nhị phu nhân.

      Bệnh của Liễu Tri Quỳnh cũng tốt lên rất nhiều, nhưng nàng chưa bao giờ đề cập đến chuyện muốn trỡ về Liễu gia, Trang Thư Tình chưa về nên có người thúc giục nàng.

      Trang Thư Tình trở lại nàng lại càng muốn , trong dầu vẫn luôn cân nhắc đến chuyện bái .

      Nàng cần trở về Liễu gia.

      Mấy ngày nay nhị phu nhân gặp nữ nhi, Trang đại phu có ở đây nàng cũng thể thường xuyên tốt cửa, chỉ có thể thường thường cho nha hoàn đưa mấy thứ đến đây, lúc này thấy sắc mặt nữ nhi hoàng nhuận, so với lúc ở nhaà còn béo lên còng, tâm tình liền vô cùng tốt.

      Nhìn lão gia cái lập tức kề sát nữ nhi giọng chuyện: “Liễu Trí U bị đưa đến miếu đường, lão thái gia rằng cả đời này cũng cho nàng bước ra, bất kỳ ai cầu tình cũng lập tức đưa đến trầm đường miễn cho Liễu gia càng thêm mất mặt, đại phòng lúc này mất hết thể diện.

      Chuyện của Liễu gia, Trang Thư Tình tất nhiên xen vào, nhưng Liễu Tri QUỳnh thấy mẫu thân như vậy mày liền nhăn lại, “Nương ở nhà đừng cao hứng như vậy, thế nào đại phòng vẫn là người chưởng gia, nương đừng khiến mình chịu thiệt.”

      “Nương đương nhiên biết, nhưng chưởng gia như thế nào, tại thấy chúng ta chẳng phải cũng dám nhìn thẳng mặt hay sao, cho dù là tứ phòng cũng ghét bọn họ, tứ thúc mặc dù nhậm chức ở kinh đô nhưng tứ tẩu con cũng phải dễ chọc, bởi vì Liễu Tri Quỳnh xúi dục mà còn trai nàng phạm lỗi lớn, nàng còn hận Liễu Trí U thể...”

      "Nương! cần nữa.”

      Nhị phu nhân lập tức giọng lại, mặt có chút mất tự nhiên, nàng quên mất nơi này là Trang gia, mà ở nơi này cũng phải chỉ có mình nữ nhi.

      “Là ta lắm chuyện rồi, Trang đại phu cứ coi như ta chưa cái gì.” Nhị phu nhân vội vàng đổi đề tài, “Đúng rồi, sao thấy vị đường tỷ kia của đại phu?”

      “Mỗi ngày ta đều bận rộn, có số việc thể xử lý hết, may mắn có đại tỷ trông coi cửa hàng Đông thị bên kia, bây giờ chắc là tỷ ấy ở đó.”

      “Tình cảm tỷ muội hai người đúng là tốt.” Nhị phu nhân thử thăm dò hỏi, “Tuổi nàng hình như lớn hơn Trang đại phu chút, biết nghị thân chưa?”

      Trang Thư Tình nhất thời hiểu được, nhị phu nhân sợ là đánh chủ ý lên Mẫn tỷ tỷ.

      Buông mi xuống cười cười, “Nhị phu nhân có điều biết, đường tỷ của ta góa chồng trước khi thành thân, đối tượng nghị thân của tỷ tỷ được gia đình nuông chiều, sống buông thả, trước ngày thành thân mấy tháng bị nhiễm bệnh mà chết, bọn họ những lừa gạt còn có ý đồ muốn để tỷ tỷ ta gả qua hòng chiếm trọn đồ cưới, sau này đại bá ta biết chuyện lập tức liền từ hôn, đối phương chẳng những chịu, còn khắp nơi rêu rao tỷ tỷ ta có số khắc phu, kém chút đem tỷ ấy bức tử, ta đau lòng tỷ ấy nên liền đưa tỷ ấy về đây, tại tốt hơn rất nhiều.”

      Nhị phu nhân trợn mắt. Thế nhưng còn có nội tình như vậy? Nhìn vị nương kia thoải mái tự tại, nửa phần cũng giống như người từng muốn tìm cái chết, nàng nguyên bản còn muốn nghị thân cho thứ tử.

      Dòng dõi Trang gia mặc dù có chút thấp, nhưng nhìn tình huống trước mắt, đội tỷ đệ này của Trang gia cũng phải người thường, nữ nhi trong nhà ai có độ tuổi phù hợp với Trang Thư Hàn, Trang Thư Tình sớm có người ở bên trông chừng, cũng chỉ có thể từ Trang Thư Mẫn xuống tay.

      Trưởng tử tập võ từ , về sau biết như thế nào, may mắn sớm định ra mối hôn nhân tốt, lấy gia thế của đối phương cũng đủ để chống đỡ chi thứ hai, cho dù là đại phòng cũng nhìn đỏ mắt.

      Nếu thứ tử có thể đặt mối quan hệ với Trang gia chi thứ hai cũng có thể càng thêm đảm bảo.

      Nhưng nàng nghĩ tới nghĩ lui cũng ngờ tới Trang Thư Mẫn từng có mối hôn . Lại còn là góa phụ trước khi thành thân, người như vậy Liễu gia vạn vạn thể cưới về.

      Nhưng mà nàng suy nghĩ nhiều rồi, Trang thư Tình cũng chưa từng nghĩ tới muốn đem đường tỷ gả vào nhà cao cửa rộng, gả vào nơi như vậy, có khi ngay cả đến đứa nha hoàn tỷ ấy cũng thể đối phó được.

      Ánh mắt vừa chuyển, chống lại tầm mắt tràn ngập xin lỗi của Liễu Tri Quỳnh nàng cũng chỉ cười cười, tiểu kế như vậy nàng vẫn có thể chịu được.

      “Như vậy a, cũng đáng thương. “Cho đến khi rời , nhị phu nhân cũng nhắc lại câu, nàng có chút hối hận bản thân sao hỏi nữ nhi trước về tình huống của Trang Thư Mẫn vội vàng mở miệng với Trang Thư Tình.

      “Thư Tình, muội đừng để trong lòng, ở trong đại gia tộc mà , cho dù tranh nhưng vẫn phải nghĩ cách khiến bản thân trở nên cường đại, để người khác khi dễ, nương của ta có ý xấu, cũng cố ý tính kế, nàng chỉ muốn mượn sức muội.

      “Muội biết, yên tâm, muội so đo.”

      Liêu Tri Quỳnh liền an tâm, Thư tình là người hai, muội ấy so đo nhất định so đo, “Ngày mai ta muốn về nhà chuyến, với tổ phụ việc bái sư, cũng chuẩn bị chút lễ nghi, chính thức bái muội làm thầy.”

      "Nghĩ tốt rồi?”

      “Thời gian dài như vậy cũng đủ để ta suy nghĩ thấu triệt.”

      Trang Thư Tình cười, “ vội, nhìn xem Từ Giai Oánh nghĩ như thế nào, nếu nàng cũng kiên trì muốn học, vừa lúc có thể thu cả hai, y quán có Bán Nguyệt trông nom, đến lúc đó cũng có thời gian chỉ cho hai người.”

      “Cũng tốt.”

      “Tiểu thư, người Từ gia tới.”

      “Ai đến?”

      "Từ phu nhân và Từ tiểu thư."

      Hai người nhìn nhau, “Đúng là, vừa nhắc lập tức liền có mặt, mời bọn họ vào .”

      "Vâng."

      Liễu Tri Quỳnh đứng dậy, “Ta về phòng trước.”

      “Ừm, trong khoảng thời gian này phải chút ý cơ thể nhiều chút, cần suy nghĩ nhiều, được khiến bản thân mệt mỏi, trước khi làm đại phu phải học cách chăm sóc chính mình cho tốt."

      “Ta hiểu.” Kỳ thực Liễu Tri Quỳnh rất muốn gọi nàng tiếng sư phụ nhưng cuối cùng vẫn mở miệng. Tâm muốn bái sư cũng càng thêm gấp gáp.

      Lúc này tình huống của Từ Giai Oánh hoàn toàn tốt, bước vững vàng, nhìn qua cũng biết cơ thể tốt lắm.

      “Nhìn thế nào cũng thấy muội gầy . Ở bên ngoài tốt sao?”

      “Thời tiết quá nóng, ăn được số thứ.” Trang Thư Tình vén áo thi lễ với Từ phu nhân, “Thời tiết nóng như vậy sao phu nhân lại đến đây?”

      “Còn phải nha đầu này, vừa nghe Trang đại phu trở lại lập tức liền hai nhất định phải đến thăm, nếu phải có ta ở đây sợ là nó mạch chạy đến Trang gia đòi bái sư.” Bất đắc dĩ mắng câu, Từ phu nhân cũng phụ họa với nữ nhi nhà mình , “Ta nhìn cũng thấy gầy , trong nhà còn rất nhiều khối băng, buổi chiều ta cho người đưa đến, cơm cũng phải ăn nhiều hơn chút.”

      Ở niên đại này có khối băng cũng phải chuyện hiếm lạ, Trang Thư Tình muốn cự tuyệt, tuy rằng Bạch phủ thiếu nhưng dù sao cũng là tâm ý của người ta, cự tuyệt cũng tốt.

      Thân thể nàng căn bản kém, nên lúc nóng cũng kiên trì dùng băng, còn những người khác lúc nào cũng có thể sử dụng.

      Từ phu nhân thấy nàng tiếp nhận, ý cười trong mắt càng sâu, quay đầu lập tức đến chuyện khác, hồi lâu mới giống như lơ đãng hỏi: “Tuổi của Thư Hàn hình như là mười .”

      “Đúng vậy, sinh nhật của đệ ấy mới qua bao lâu, khi đó ta còn ở Nam Đài Phủ nên bỏ lỡ mất.” Trang Thư Tình lập tức liền biết được ý đồ của Từ phu nhân, nhưng mà, mười tuổi có thể nghị thân?

      Dù sao ở thời đại này, mười tuổi nghị thân cũng coi như là trễ, ở đây cũng cho phép tự do luyến ái.

      “Ta cũng chuyện quanh co nữa, ta đến đây là muốn tác hợp cho cháu của ta, nàng hơn Thư Hàn tuổi, trong nhà dạy vô cùng tốt, so với nữ nhi này của ta đúng là bớt lo hơn nhiều, nếu Trang đại phu có ý, ta tìm cơ hội để đại phu xem thử.”

      “Phu nhân có ý tốt, lấy tài sản của tỷ đệ chúng ta mà tuyệt đối là trèo cao, nếu mở lời cự tuyệt đúng là có chút biết tốt xấu, nhưng bời vì là Từ phu nhân nên ta thể những lời qua loa tắc trách.”

      Uống ngụm trà, Trang tHư Tình thấy thần sắc Từ phu nhân để ý mới tiếp tục “Trong nhà phụ mẫu còn, đến hôn của Thư hàn, ta là người có quyền làm chủ nhất, đệ ấy vẫn luôn nghe lời ta , nếu ta đệ ấy xem trọng chút, đệ ấy nhất định tuyệt hai lời, nhưng thỉnh phu nhân thứ lỗi, ta thể làm vậy.”

      “Lo lắng khi hiểu chuyện vui?”

      “Ta sợ ghét ta áp đặt, chỉ sợ thể sống được hạnh phúc.” Trang Thư Tình có chút cảm khái , “Khi còn , hiểu tình là gì, hôn nhân đều từ cha mẹ và trưởng bối sắp đặt, về sau phải sống cùng người đó, mặc kệ là bần cùng hay phú quý, cho dù là lớn tuổi cũng phải cùng trôi qua cả đời, nếu gặp được người thích hợp, trong lòng uất ức sao? Người thân mật nhất bên cạnh bản thân chẳng lẽ thể tự mình lựa chọn? Nếu cha mẹ ta ở đây, việc này nhất định đến lượt ta phát biểu ý kiến, nhưng nhà ta có trường bối, khi vậy ta cần gì phải ngăn cản cơ hội có được hạnh phúc của đệ ấy? Tâm tư của Thư Hàn vô cùng cẩn trọng, chỉ cần đặt ra mục tiêu tuyệt đối cố hết sức đạt được, những lúc đệ ấy cảm thấy mệt mỏi, người làm tỷ tỷ cũng chỉ hy vọng đệ ấy có thể nghỉ ngơi thả lỏng, người sống đời phải có quy củ mới có thể bước vào khuôn khổ, nhưng có những quy củ khiến con người thể sống được tự tại với chính bản thân mình, ta luôn là người đặt nặng quy củ, khiến phu nhân chê cười rồi.”

      , là Thư Hàn có tỷ tỷ tốt.”Từ phu nhân lời vô cùng chân tâm ý, lệnh của cha mẹ thể cãi, gả cho người tốt coi như mệnh ngươi tốt, gả tốt cũng là số của mình, đem hết thảy mọi thứ đều quy kết cho số mệnh, trước đến giờ nàng cũng có thới quen như vậy, hôm nay nghe Thư Tình nàng mới biết được, cuộc sống của mình cũng thể quy kết cho số mệnh

      Đáng tiếc, Trang Thư Tình chỉ có .

      Thứ nàng ấy nghĩ đến đầu tiên là hạnh phúc mà phải lợi ích, người như vậy chỉ có Thư Tình.

      Bạch Chiêm đứng ngoài cửa, hai tay vòng trước ngực, híp mắt dựa vào cột, phàng phất như thấy đứa đứng bên cạnh run rẩy.

      thự tế có chút ghen tị với Trang Thư Hàn, đối với , Thư Tình tới bây giờ cũng để ý như vậy.

      “Nhưng mà ngươi cũng phải chuẩn bị tâm lý trước, việc này ngày chưa được định xuống, nơi này của ngươi yên tĩnh, ai cũng phải người mù, có mắt đều nhìn tra được Thư Hàn về sau nhất định tiền đồ vô lượng, người khác nghĩ mọi cách đem chuyện tốt này thu vào tay.

      “Bên ngoài phải luôn rằng cửa lớn Trang gia dễ vào sao? Về sau lại càng dễ vào là được.”

      Từ phu nhân cười ra tiếng, mỗi ngày đều ôm đống quy củ chuyện nàng cũng thấy mệt, nàng lòng thích Trang Thư Tình, rất muốn tìm cơ hội đem người về phủ, để các nàng có thể cùng Trang Thư Tình ở chung tán gẫu, sống thanh thản vô câu vô thúc khiến con người cảm thấy thoải mái.

      phải ai cũng muốn bản thân sống khó khăn, nếu có cơ hội có thể để bản thân thoải mái chút, ai lại đồng ý?

      "Nương, chuyện của ngài xong rồi mau đến chuyện của con a.” Từ Giai Oánh chờ đến sốt ruột, nhịn được xen miệng .

      Từ phu nhân liếc nàng cái, " phải là bái sư sao? Khi nào nương ngăn cản con? Chỉ cần Thư Tình chịu nhận vào cửa, ta còn ước gì thể nhanh chóng quét ngươi ra khỏi nhà."

      " cần nương ngài quét, con tự mình , Thư Tình, mau nhận ta ."

      Trang Thư Tình cười, hai mẹ con này là .

      "Trước đây Liễu Tam cũng đề cập chuyện này với ta, vậy ba ngày sau cùng nhau làm lễ bái sư, như thế nào?"

      Từ Giai Oánh mừng rỡ, hai tay dùng sức nắm lại, "Được, vậy ba ngày sau."
      Last edited: 2/7/16
      hargane187, Layla06, tart_trung36 others thích bài này.

    2. Tiểu Huân

      Tiểu Huân Well-Known Member

      Bài viết:
      471
      Được thích:
      17,688
      Chương 128: Thu đồ đệ, mở y quán



      Tin tức Trang Thư Tình sắp thu đồ đệ có ai biết, nhưng từ miệng hạ nhân hai nhà Từ Liễu, tin tức này rất nhanh được truyền ra.


      Tất nhiên là lời gì cũng có, nhưng được hai gia tộc tán thành, mặc kệ là trong lòng nghĩ như thế nào cũng có người dám cầu rủi ro.


      Dù sao Liễu gia và Từ gia cũng là gia tộc lớn ở Hội Nguyên Phủ, người nào nguyện ý đắc tội với đại gia tộc.


      Ngày này, chẳng những Liễu nhị gia và nhị phu nhân tới mà cả Liễu lão gia tử cũng tự mình tới đây, phía Từ gia, người đến là Từ tướng quân và phu nhân.


      Người nhiều, nhưng sức nặng mười phần.


      Hôm này có tôn lão và những người khác, chỉ có mình Trang Thư Tình ngồi chủ vị, bởi vì hiếu kì chưa qua nên vẫn mặc mộc mạc như trước, dù là trang sức cũng quá chói mắt, ở trong mắt hai vị phu nhân càng cảm thấy thương tiếc, nàng vì nương giữ đạo hiếu, còn phải chăm sóc cho đệ đệ, vị nương như vậy đúng là khó có được.


      Liễu Tri Quỳnh và Từ Giai Oánh trước ngày bái sư thương lượng hồi, cùng mặc thân áo lam nhạt, chân đôi giày vải màu vàng, cũng có trang sức chói mắt, nhàng khoan khoái đến trước mặt sư phụ.


      Hai người nhất tề quỳ xuống trước mặt Trang Thư Tình, hai tay bưng trà giơ cao đỉnh đầu, "Sư phụ, mời dùng trà!"


      Trang Thư Tình tiếp nhận ly trà của Từ Giai Oánh nhấp ngụm, sau đó đưa cho Bảo Châu, lại nhấp ngụm của Liễu Tri Quỳnh xong mới chuyện, "Giai Oánh lớn tuổi hơn, là sư tỷ, Tri Quỳnh là sư muội."


      "Vâng, sư phụ."


      Đưa tách trà cho người bên cạnh, Trang Thư Tình tiếp tục : "Học y thể nóng vội, trong tất cả những nghề, riêng học y là có khả năng học thành nhanh chóng cũng thể học chỉ lần là xong, cho dù mất đến mười năm, tám năm, may ra mới có thể học được chút da lông, học càng sâu, các ngươi phải làm quen với các bộ phận trong cơ thể con người, còn phải động dao xác chết, chỉ có trải qua thực tiễn, các ngươi mới biết được vị trí của lục phủ ngũ tạng. Chỉ có thể tìm đúng vị trí các cơ quan mới có thể chữa trị được đúng bệnh. Nếu như xác định đúng vị trí, có thể lưu lại bệnh căn, chừng còn cắt phải mạch máu khiến người bệnh mất máu mà chết, sợ hãi sao?"


      Trong lòng hai người đều chuẩn bị tâm lý, cái gì cũng nghĩ tới, chỉ duy nhất tính được phải động dao lên xác chết, nhìn nhau, từ mắt đối phương hai người đều thấy được sợ hãi, nhưng tâm trí kiên định, chỉ bằng thứ này vẫn chưa thể đánh mất quyết tâm của các nàng.


      "Có chút sợ hãi, nhưng mà ta nghĩ có thể vượt qua, sư muội cũng nhất định có thể."


      "Ta có thể, sư phụ, ta có thể."


      Trang Thư Tình khẽ gật đầu, cũng động dung, ngược lại hai vị mẫu thân ngồi ở bên nghe nàng , mấy lần muốn mở miệng nhưng cũng ra lời gì.


      "Các ngươi chỉ cần nhớ kỹ, những khổ cực các ngươi học được ở đây đều là quá trình ta từng trải qua, nhưng ta sống được đến nay, cho dù học hành gian nan vất vả, vừa khóc vừa học, thời gian học giải phẫu cho dù có vô cùng đói nhưng cũng thể nuốt được cơm, chỉ cần ăn chút liền phun ra, nhưng vẫn phải ăn, cuối cùng ta chỉ có thể bưng bát cơm đối mặt với thi thể bên cạnh ăn từng muỗng từng muỗng . Y thuật của ta giống những gì các ngươi từng biết, chỉ cần hơi có sai lầm khả năng mất tính mạng con người. Năm đó, ngày đầu tiên ta học, câu đầu tiên học được chính là được sợ hãi khi đối mặt với sinh mệnh con người. Nếu như sợ hãi còn tư cách làm đại phu, những gì ta từng trải qua sau này các ngươi cũng phải đối mặt, nếu làm được, cho dù mười năm, hai mươi năm sau ta cũng cho các ngươi bước vào nghề y, tại các ngươi hối hận còn kịp, nếu như sau này nữa đường rút lui, ta lập tức trục xuất sư môn, chút lưu tình.”


      Hai người mặt còn chút máu nhưng ánh mắt lại có chút nào lui bước.


      Đúng vậy, các nàng sợ hãi, nhưng các nàng càng sợ hãi phải sống những tháng ngày như trước kia, nhìn thấy hi vọng, lúc đau đớn, khó chịu cảm giác dồn nén như muốn giết sạch tất cả mọi người, muốn cho tất cả mọi người cùng chính mình chịu đau khổ, bản thân như vậy, ngay cả các nàng cũng dám đối mặt lần nữa.


      tại các nàng đã bước ra từ những tháng ngày đen tối kia, nhưng chuyện từng xảy ra, chưa giờ khắc nào các nàng quên , nếu các nàng có thể học được dù chỉ một chút bản lãnh của sư phụ, vậy ngày kia các nàng cũng có thể trợ giúp những người từng sống trong đau khổ như các nàng... Vừa nghĩ đến trong lòng liền tràn ngập ý chí chiến đấu.


      Chỉ cần kiên trì tiến lên, tương lai nhất định tốt đẹp, cho dù vất vả chút có làm sao!


      Hai người ngẩng đầu ưỡn ngực, “Vâng, sư phụ, đồ nhi ghi nhớ.”


      Lúc này Trang Thư Tình mới lộ ra thần sắc vừa lòng, “Đứng lên .”


      "Vâng."


      Chuyện trong lòng ngóng trông hồi lâu rốt cuộc cũng thành, hai người đều có chút kích động, đứng lên nắm chặt tay đối phương, nếu có trưởng bối và phụ ở đây sợ là hận thể nhảy cẫng lên khiến tâm tình chính mình bình tĩnh lại.


      Trang Thư Tình vốn cũng phải người nghiêm túc, thấy cảm tình sư tỷ muội các nàng tốt như vậy, mặt cũng tràn đầy ý cười.


      Từ vị trí chủ vị xuống bên người Bạch chiêm, tuy rằng thân phân có chút thay đổi, nhưng tuổi vẫn còn , đặt ở trước mặt mấy vị trưởng bối thế nào nàng vẫn nên về vị trí của tiểu bối.


      “Về sau khẳng định phải chịu đau khổ, bây giờ vẫn chưa bắt đầu, nên cái gì mọi người đều .”


      “Đau lòng đau lòng, Trang đại phu dạy thế nào vẫn phải dạy thế đó, dù sao chúng ta cũng nhìn thấy.” Liểu lão gia tử là người rộng rãi, “Nếu có thể học được của ngươi mấy phần bản lãnh, về sau cũng có thể sống yên ổn.”


      Nhị phu nhân nhất thời đỏ hồng vành mắt, dù nàng đau lòng nữ nhi nhưng cũng thể bảo bọc được cả đời, bây giờ còn tốt, có Liễu gia tử thiên vị, ai cũng thể nhiều lời, nhưng đợi đến khi lão gia tử còn, bọn họ làm cha mẹ cũng thể sống mãi cùng nàng, đến lúc đó phải làm thế nào?


      Cảm tình huynh muội cho dù có tốt nhưng về sau có tẩu tử vào cửa cũng tầng ngăn cách, nếu có bản lĩnh có thể khiến bản thân sống tốt, về sau cũng cần nhìn sắc mặt người khác, nghĩ như vậy, Nhị phu nhân liền đem đau lòng ép xuống dưới.


      Bây giờ vất vả chút, về sau cũng cần phải lo nghĩ.


      Ngẩng đầu nhìn về phía Từ phu nhân, chống lại ánh mắt cũng đỏ hồng như mình, trong lòng cảm thấy hiểu , địa vị của nữ tử cùng cách còn bằng lỡ, bây giờ đau sủng, về sau cũng thể duỗi tay quản, cho dù các nàng thể học được hoàn toàn bản lãnh của Trang đại phu nhưng có thể theo nàng cũng tốt.


      Ánh mắt Từ công mậu có chút phức tạp, “Trang đại phu có thể nhận con là đồ đệ cũng coi như có phúc khí, về sau như thế nào cũng chỉ có thể xem tạo hóa.”


      “Ở nơi này của ta có hai từ 'tạo hóa', các nàng trả giá bao nhiêu nhận về bấy nhiêu.” Trang thư tình liếc mắt nhìn hai người, cười . “Các nàng bái ta làm sư phụ, về sau hành y đều phải mang theo các nàng, nhiều lần phải xuất đầu lộ diện, khó tránh khỏi có người lời khó nghe, các nàng như vậy cũng biết là chuẩn bị tốt tâm lý, cho dù những người bên ngoài có nhiều cơ hội để tiếp xúc, nhưng có chút thời điểm thể mãi trốn tránh.”


      “Mặc kệ cho bọn họ , ta nhịn được, chỉ cần Quỳnh Nhi sao, việc gì ta cũng có thể chịu đựng. Trang đại phu yên tâm, ta chuẩn bị trước tâm lý.”


      “Ta khách khí như nhị phu nhân, ai dám linh tinh trước mặt ta ta nhất định nén giận.” Từ phu nhân xuất thân danh môn, từ khi gả vào Từ gia tình tình cũng mạnh mẽ ít, chỉ cần động đến điểm mấu chốt của nàng, nàng lập tức dựng thẳng sát khí.


      Trang Thư Tình nhìn, có chút đoán được tính tình mạnh mẽ kia của Từ Giai Oánh là học từ ai.


      Thu đồ đệ, bởi vì sắp mở y quán mà Trang Thư Tình bận càng thêm bận, chỉ đến giảng bài chiếm của nàng ít thời gian.


      Bỏi vì nơi này có thuốc tây, đến trung y bản thân nàng cũng chỉ hiểu được khái quát, vì vậy nàng cũng đành vừa giảng vừa học, may mắn hai vị học sinh này có tín nhiệm nàng mù quáng, cảm thấy có gì đó đúng.


      Liễu Tri Quỳnh làm bệnh nhân nhiều năm, tốt xấu cũng có chút trụ cột, Từ Giai Oánh hoàn toàn là người mới nên học có chút cố sức, Trang Thư Tình thể thả chậm tốc độ để nàng có thể đuổi kịp.


      Mỗi ngày đều liên tục như vậy, thời gian cũng trôi qua rất nhanh.


      Ngày khai trương y quán, Trang Thư Tình cũng chỉ treo bảng hiệu lên liền coi như xong việc.


      Y quán là nơi trị bệnh cứu người, cần đến nhiều lễ nghi rườm ra.


      Trình Kha tới từ sớm, ngẩng đầu nhìn bốn chữa như rồng bay phượng múa ‘Y quán Cùng Tế’ một hồi lâu mới bước qua ngưởng cửa, mùi thuốc quen thuộc đập vào mật, nhưng bất đồng với những y quán khác đó là nơi này tất cả đều là nữ tử.


      “Trình đại phu đến.” Trang thư tình sớm cho người đứng chờ ngoài cửa, nghe thấy tiếng gọi liền vội vàng ra ngoài.


      Y quán thể có đại phụ, những đại phu khác hoặc là mở y quán tại nhà, hoặc là đến những y quán có tuyển đại phu để chẩn bệnh, chỉ có Trình Kha là giống, chịu câu thúc, cho dù là y quán của sư phụ hay các sư thúc bá cũng làm việc cố định ở bất kỳ nơi nào.


      Nàng cho người đề nghị đến làm việc tại y quán cùa nàng, liền lập tức đồng ý, Trang Thư Tình nghe vậy cũng cảm thấy ngoài dự đoán.


      "Trình đại phu tới sớm."


      "Tò mò nên muốn đến sớm chút để xem thử." Nhưng mà có chút thất vọng nho liếc mắt nhìn xung quanh, y quán ở đây cũng có gì khác những y quán ngoài kia, kỳ thực là muốn đến kiến thức phen khả năng mổ bụng chữa bệnh của Trang đại phu..


      Chút tiểu tâm tư ấy của Trang Thư Tình tất nhiên là nhìn ra được, cười cười dẫn vào bên trong.


      Phòng giải phẫu cũng khác những phòng bên ngoài là mấy.


      Đây vốn chỉ là cách để chữa bệnh, nếu có người có thể thấy hứng thú với nó mà dụng tâm nghiên cứu, nàng cầu còn được.


      “Trình đại phu cảm thấy hứng thú cứ tự do tham quan, chúng ta vào nhìn cái.”


      nơi vô cùng sạch , thoảng thoảng có mùi ̀n quen thuộc.


      Chính giữ căn phòng hẹp bày chiếc giường, bên góc tường còn đặt những thứ kỳ lạ chưa bao giờ thấy qua, duy nhất nhận biết chính là hộp dụng cụ của Trang đại phu.


      “Đây là dụng cụ hô hấp, lúc mổ có thể hỗ trợ bệnh nhân hô hấp, đây là dụng cụ ly tâm...”


      Mỗi dạng Trang Thư Tình đều giới thiệu cho , trong khoảng thời gian này chuyện nàng cao hứng nhất chính là dụng cụ ly tâm rốt cục cũng hoàn thành, so với đoán trước của nàng càng thêm tinh tế, hổ là người của Bạch công tử, có cái máy này, nàng bắt đầu thu thập các nhóm máu khác nhau.


      Mấy ngày gần đây Thanh Dương Tử đều ôm cái này mãi tha, hận thể rút máu của tất cả mọi người kiểm tra, trong Bạch phủ, ngoài Bạch Chiêm ra ai có thể chạy thoát khỏi , bây giờ vừa nhìn thấy lập tức liền trốn.


      Trang Thư Tình vô cùng yên tâm đem dụng cụ ly tâm giao cho , việc này, nàng tin tưởng có bất kỳ người nào làm tốt hơn .


      "Ta có thể chạm vào mấy thứ này sao?"


      “Đương nhiên có thể, về sau, lúc nào ta giải phẫu ngươi cũng có thể đứng bên quan sát.”


      Trình kha mừng rỡ, " sao?"


      "Đương nhiên."


      "Tốt, vậy ta liền lưu lại nơi này !"
      Layla06, tart_trung, hauyen280341 others thích bài này.

    3. Tiểu Huân

      Tiểu Huân Well-Known Member

      Bài viết:
      471
      Được thích:
      17,688
      Chương 129: Y quán Cùng Tế


      bao lâu, Lưu Thanh Quân đến, nhìn trong ngoài chút, ánh mắt đảo qua phòng phẫu thuật mấy lần, chào hỏi rồi trở về, nếu như phải y quán nhà còn mở cửa ở lâu hơn chút.


      Sau đó mấy vị đại phu cùng nàng hợp tác giải quyết dịch bệnh ở Hội Nguyên Phủ cũng đến, cũng ở lại lâu lắm, chào hỏi tiếng rồi ra về.


      người nào biết, bốn chữ 'Cùng Tế y quán' chính do hoàng thượng ngự bút đề lên, y quán cứ như vậy im ắng khai trương.


      Đại khái vì Trang Thư Tình ít khi ra tay, hơn nữa tuổi của nàng còn rất trẻ, mặc dù có thanh danh, nhưng vẫn có bao nhiêu người tin nhận, ý quán mở mấy ngày nay cũng chỉ có ít người đến cửa.


      Thấy tình huống như vậy, mười vị y nữ sau khi chuyển đến y quán đều cảm giác có chút lo sợ bất an, sau khi xác định Trang đại phu phải vì tình hình y quán mà buồn rầu mới yên lòng chút.


      Trang Thư Tình hề phát sầu, cho dù người đến nhiều nhưng chỉ là những chứng bệnh phổ thông bình thường nàng cũng chỉ có thể trông cậy vào Trình Kha, xét về phạm trù trung y khả năng của nàng hoàn toàn kém hơn nhiều những vị đại phu ở đây, phải bệnh nào nàng cũng có thể chuẩn đoán.


      Trình Kha càng nóng nóng này, phải còn ước gì có người đến, để mỗi ngày có thể trốn trong phòng giải phẫu ra, những dụng cụ phẫu này của Trang đại phu so với cái gì cũng đều hấp dẫn .


      Sáng sớm, sau khi dùng xong bữa sáng mỗi người đều làm việc của mình, Trang Thư Hàn đến lớp học, Trang Thư Tình y quán, Trang Thư Mẫn đến trông coi cửa hàng.


      Trang Thư Mẫn lo lắng nhìn Thư Cố, kéo kéo ống tay áo Tình muội muôi.


      Lúc đầu Trang Thư Tình có chút hiểu, nhìn ánh mắt của Thư Mẫn hồi chợt hiểu được, mấy ngày nay nàng quả quên mất tiểu gia hỏa này.


      "Thư Cố, đệ nghĩ gì vậy?"


      Trang Thư Cố lập tức ngẩng đầu, cho là tỷ tỷ !


      Trang Thư Tình ngồi xuống bên cạnh , sờ sờ đầu giọng hỏi: "Có phải trách gần đây tỷ tỷ quá bận hay ?"


      Trang Thư Có lắc đầu liên tục, " có, đệ trách."


      "Vậy sao lại mất hứng."


      Đứa lại chuyện.


      Trang Thư Tình nghĩ nghĩ. "Thứ Cố, tỷ tỷ đưa đệ đến trường học có được ? Lúc đó tỷ tỷ hứa với đệ nhưng mà sau đó lại quá bận rộn, là tỷ tỷ sơ sót."


      Nhìn vẫn chuyện, Trang Thư Tình thấp giọng hỏi, " muốn sao? Vậy mỗi ngày tỷ tỷ đều mang đệ đến y quán có được ?"


      lát sau, Trang Thư Cố mới ngẩng đầu lên, mặt hồng hồng còn mang theo nước mắt, "Đệ muốn đến trường, sau này cũng muốn làm quan giống như nhị ca."


      "Được, được, vậy đến trường, về sau rồi làm quan. đừng khóc." Lau nước mắt cho Thư Cố, Trang Thư Tình nhịn được cười cười, nhìn về phía Bạch Chiêm đứng tựa ngoài cửa, "Aizz, hai vị đệ đệ của ta đều muốn làm quan."


      Bạch Chiêm chỉ nhướng mày, cũng chuyện.


      "Được rồi, mau nín khóc nào, bây giờ chúng ta lập tức , Nam Châu, chuẩn bị tốt lễ vật bái sư, đúng rồi, mấy ngày sau ngươi theo Thư Cố ."


      "Vâng."


      Để Bảo Châu thay xiêm y khác cho Thư Cố, Trang Thư Tình đến bên người Bạch Chiêm chuyện với . "Chàng đừng cho người đến nữa, để ở chỗ ta đúng là có tài nhưng biết dụng."


      "Bọn họ có tài gì, ở trong phủ có việc gì làm, theo nàng còn có thể dùng chút."


      Trang Thư Tình bất đắc dĩ nhìn , "Vậy là lại muốn đưa người đến?"


      "Ai biết được có chuyện gì ngoài ý muốn xảy ra, ta để người theo cũng an tâm hơn chút, chừng còn có người muốn dụng tâm kín đáo."


      Trang thư Tình hiểu ý , Thư Cố vốn phải người Trang gia, cho dù nàng nhận làm đệ đệ nhưng vốn xuất thân từ cái thôn kia, người ở đó cũng phải tốt lành gì, nếu canh chừng tốt chừng có người gì đó bên tai , khiến Thư Cố có suy nghĩ sai lệch đến lúc đó trở tay kịp.


      Bác nông dân và con rắn, chuyện này nàng từng nghe qua.


      "Tuổi Thư Cố còn , thể khiến đệ ấy chịu áo lực quá lớn."


      "Ừm." Bạch Chiêm nhéo nhéo vành tai của nàng, "Tối hôm qua Thanh Dương Từ có mang về mấy cỗ thi thể mới chết chưa lâu."


      Trang Thư Tình trố mắt, " tìm được ở đâu?"


      " có hỏi."


      "Sao nghĩ được cái này? Đúng rồi, " Trang Thư Tình giật mình, "Có phải nghe ngày ấy Giai Oánh các nàng bái ta làm sư phụ ? Nhưng ta nhớ ngày ấy có ở trong phòng a."


      "Ừm." Bạch Chiêm từ chối cho ý kiến, ở trong phòng có thể ở ngoài phòng, sớm thấy Thanh Dương Tử tới."


      "... Muốn làm cái gì?" Trang Thư Tình có chút kìm nén được nghĩ, Thanh Dương Tử người kia rất tà tính, chỉ làm việc theo tâm ý, người như vậy vô cùng thích hợp trở thành đại phu, nhưng khi học Tây y với nàng lại vô cùng thông minh, chỉ suy ra ba mà còn từ làm thành mười, cũng rất chuyên cần nghiên cứu, nếu được hướng dẫn tốt, về sau phát triển giới hạn.


      Nàng duy nhất có thể cậy vào chính là đối với nàng coi như tôn kính, tuy rằng vì lúc trước bái sư nên thể đầu nhập môn hạ của nàng, nhưng đối với nàng cũng coi như là nửa sư phụ, hơn nữa có Bạch Chiêm ở đây, nàng cũng có chút yên tâm.


      "Thi thể kia là loại người gì?"


      "Đều là những người có chết cũng hết tội." Thấy nàng sắc mặt ưu sầu, mày Bạch Chiêm nhăn lại, "Ta nàng việc nàng phải vì muốn nàng lo lắng, trước khi sư phụ Thanh Dương Tử chết bắt thề độc, tuyệt đối thương hại đến người vô tội."


      Lời này là che chở cho Thanh Dương Tử hay là muốn để nàng yên tâm đây? Trang Thư Tình tà tà liếc mắt nhìn , " Thanh Dương Tử đừng làm xằng bậy, lãng phí thi thể, phải làm được chống phân hủy có chút tâm đắc hay sao, dùng thử chút thử coi, hôm nay ta dạy Giai Oánh và Tri Quỳnh lý thuyết của giải phẫu, Thanh Dương Tử cũng đến nghe ."


      Bạch Chiêm nhìn ra ngoài cửa, Trang Thư Tình theo tầm mắt cũng nhìn lại, kẻ cười đến thấy răng thấy mắt kia phải Thanh Dương Tử còn là ai!


      "Trang tiểu thư, về sau chuyện thi thể cứ giao cho ta, ta nhất định giúp cho hai vị đồ nhi của người luôn có thi thể tươi mới để dùng."


      Trang Thư Tình nghe thấy liền trợn trắng mắt, cố gắng nhịn xuống xúc động muốn đánh người.


      Trần phu tử nghĩ tới Trang Thư Tình đột nhiên tới cửa, nhìn đứa bên người nàng liền hiểu ý đồ nàng đến đây.


      "Thư Cố là đứa lúc trước ta cứu về, ta muốn để đệ ấy theo học Trần tiên sinh, biết Trần tiên sinh có nguyện ý thu đệ ấy?"


      "Mấy tuổi rồi?"


      Nhìn Trần phu tử hỏi Thư Cố, Trang Thư Tình lẳng lặng nhìn, đáp lời.


      Trang Thư Cố nhìn tỷ tỷ, giống như tiểu đại nhân nghiêm cẩn đáp lời Trần phu tử, "Tiên sinh, Thư Cố năm tuổi."


      "Là đến tuổi dạy vỡ lòng, nhận biết được mặt chữ chưa?"


      "Nhị ca có dạy cho Thư Cố."


      Trần phu tử gật đầu chút, vẫy tay ý bảo qua, mở ra quyển sách trong đó để đọc.


      Những chữ đơn giản đều đọc được út, Trang Thư Tình còn có chút giật mình.


      Đối với Thư Cố, quả nàng có để bụng như Thư Hàn, cũng phải là cố ý muốn như thế, lần đầu tiên ở thế giới này, người nàng nhìn thấy đầu tiên khi mở mắt ra là Thư Hàn, kể từ đó hai tỷ đệ đều cùng sống nương tựa lẫn nhau, cảm tình tất nhiên sâu hơn chút, Thư Cố đến sau, dấu vết ở trong lòng nàng cũng nặng như vậy, nhưng đến cùng cũng là nàng sơ sót.


      Trần phu tử lại hỏi chút những thứ khác, đều đáp được, hiểu chỗ nào cũng ra, thái độ này của Trang Thư Cố khiến cùng thêm vui mừng, liên tục gật đầu : "Tốt lắm, hai vị đệ đệ Trang tiểu thư đều chỉ dạy được rất tốt."


      "Thư Tình nào dám tranh công, tất cả đều là Thư Hàn dạy." Trang Thư Tình nhìn đứa trở về bên người nàng cười cười, vô cùng thân thiết sờ sờ đầu , nhìn thấy mỉm cười đáp lại tâm tình càng tốt hơn rất nhiều, "Vậy sau này Thư Cố đành giao cho tiên sinh, mong rằng về sau tiền đồ của đệ ấy có lớn như thế nào, chỉ cầu tiê sinh dạy nhiều cho đệ ấy đạo lý đối nhân xử thế, con người sống ở đời có đạo đức cùng cốt cách, cho dù học vấn có lớn đến đâu cũng vô dụng, ta cũng nguyện về sau bị người khi dễ."


      "Ha ha ha, lời này của Trang tiểu thư vô cùng đúng, làm con mọt sách suốt ngày chỉ biết khoe chữ để làm gì, còn người chỉ cần học vấn, còn cần phải am hiểu ràng đạo lí đối nhân xử thế, tránh cho sau này bước vào đời bị người khi dễ mà bản thân cũng biết."


      "Chính là đạo lý này." Trang Thư Tình vỗ vỗ đầu Thư Cố, "Mau kính trà cho tiên sinh."


      Trần phu tử nhìn đứa nghe lời bưng trà quỳ xuống, hai tay dâng lên đưa ly trà đến trước mặt mình trong lòng cảm khái, tật biết Trang Thư Tình dạy đứa như thế nào, người đệ đệ nào cũng có thể dạy được tốt như vậy, làm phu tử nhiều năm, đối với học trò của mình cũng đều để bụng hai, nhưng từ trước tới giờ bọn họ đối với mình cũng đều là sợ nhiều hơn kính, dám hơn lời, Thư Cố tại giống như Thư Hàn lúc trước, sùng bái đối với tỷ tỷ hề che dấu.


      Thư Cố tuy so được với Thư Hàn, nhưng cũng chỉ so được với vị thiên tài mới mười tuổi là tam nguyên, tư chất của Thư Cố tuyệt đối là thượng đẳng, chỉ cần dụng tâm chỉ dạy, chừng về sau chính là ngay cả cũng thua kém học sinh mình.


      Nghĩ như vậy, ánh mắt Trần phu tử nhìn Trang Thư Cố cũng nhiều hơn phần hòa ái, điều này khiến cho Trang Thư Cố được thỏa ý nguyện, tâm cũng an lòng rất nhiều


      Từ ngày đó trở , mỗi ngày Trang Thư Cố đều ngồi xe ngựa di chuyển giữa nhà và trường học, bên người có thêm thư đồng mười sáu tuổi, mỗi ngày Trang Thư Hàn đều cưỡi ngựa hộ tống đệ đệ tới trường sau đó vòng quý phủ của Tô tiên sinh


      Mỗi ngày cứ vòng quanh như vậy cho đến khi Trang Thư Hàn rời khỏi Hội Nguyên Phủ với chấm dứt.


      Trước tới giờ Trang Thư Hàn đều biết, cảm tình phải từ trời rớt xuống, mà phải từ từ bồi đắp.


      Giải quyết xong cọc tâm , Trang Thư Tình trực tiếp tới y quán.


      Từ Giai Oánh và Liễu Tri Quỳnh cũng ở y quán, trong ngày thường phần lớn chuyện ở y quán đều do Liễu Tri Quỳnh quản để Từ Giai Oánh có thể có càng nhiều tâm tư dùng việc học tập.


      Nhìn thấy nàng tiến vào, Liễu Tri Quỳnh vội cầm tấm thiệp lên chào nàng, "Sư phụ, thiếu phu nhân Lưu gia khó sinh, ta hỏi thăm, y quán trong thành đều nhận đựa bái tiếp."


      "Vậy liền xem thử , gọi Giai Oánh ra, hai người cùng theo ta, Hạ Trân, ngươi cũng đến, mang theo ngân châm của ngươi."


      "Vâng."


      "Ta cũng ." Thanh Dương Tử ôm cái hộp thuốc lớn biết từ đâu xuất , mặt tràn đầy ý cười.


      Trang Thư Tình liếc cái, "Nữ nhân sinh đứa ngươi tới chắc chắn cho ngươi vào."


      " thế nào nữa ta đây nhất định cũng phải ."


      Thấy người khác đều chuẩn bị tốt, Trang Thư Tình cũng tranh cãi với , " thôi."


      Bạch Chiêm sớm chuẩn bị chiếc xe ngựa ở y quán, Trang Thư Tình hiểu ý của , chỉ cần mang theo những người khác cùng nàng cũng chưa chắc được vào trong.


      Lưu gia tuy rằng so được với từ gia và Liễu gia, nhưng cũng là đại gia tộc cắm rễ nhiều năm ở Hội Nguyên Phủ.


      Sinh con trai là chuyện cực kỳ quan trọng, nhưng cái thai lần này của Lưu gia tuyệt đối tốt như dự tính.


      Trang Thư Tình là người đến trễ nhất trong các vị đại phu, người còn chưa tiến vào sân nghe thấy thanh bén nhọn thét lên, "Đương nhiên là bảo trụ đứa , trưởng tôn Lưu gia chúng ta đương nhiên phải bảo trụ."


      "Bảo đại nhân, thông gia, ngươi thể cứ như vậy muốn mệnh nữ nhi của ta, thai này còn có thai sau, nếu như nhi của ta còn, về sau đứa cũng bị khi dễ, tất yếu phải bảo vệ người lớn."


      "Trưởng tôn Lưu gia ai dám khi dễ, nữ nhi của người vào cửa bốn năm mới có cái thai như vậy, ai biết sau này còn có thể có hay , nhi tử, ngươi tới cho ta, bảo trụ ai?"


      "Con rể, ngươi ."
      hargane187, hauyen2803, lêthanh900931 others thích bài này.

    4. Tiểu Huân

      Tiểu Huân Well-Known Member

      Bài viết:
      471
      Được thích:
      17,688
      Chương 130: Mổ bụng lấy thai nhi


      Trầm mặc thình lình xảy ra khiến bước chân Trang Thư Tình dừng lại, người nam nhân thanh thả mang theo cầu xin : "Nương, bảo trụ người lớn , đứa ... về sau có."


      "Ngươi, đứa con bất hiếu này, nghiệt tử!" Thanh nàng thêm bén nhọn, còn có khuynh hướng lấn át tiếng la thất thanh của sản phụ.


      Trang Thư Tình cảm thấy, nam nhân này tuy rằng đủ kiên cường, nhưng dù sao có thể làm ra lực chọn như vậy cũng tốt hơn rất nhiều nam nhân khác.


      Phòng sinh két tiếng mở ra, bà đỡ bàn tay đầu máy bước ra ngoài, gấp giọng : "Thiếu phu nhân được..."


      Lời còn chưa dứt, lại người từ bên trong bước ra, "Thiếu phu nhân tình, là, phải bảo trụ đứa nhõ."


      Người đàn bà chanh chua kia vừa nghe thấy lập tức sáng mắt hét lên, "Đây chính là tự nàng quyết định."


      "Nương!"


      Lúc này Trang Thư Tình bước đến gần đó, nhìn thấy trán nam nhân kia đều lên gân xanh, vẻ mặt dữ tợn quát lớn. "Đó là con dâu ngài, mấy năm nay nàng ở Lưu gia có công lao cũng có khổ lao, ngài cần gì phải muốn nàng chết!"


      phu thân khác cơ hồ khóc đến ngất xỉu, Trang Thư Tình đoán đây là mẹ ruột của sản phụ, mà vị phu nhân kia mặt hoàn toàn tốt hơn chút nào, bị nhi tử ruột chỉ trích mà rít gào tức giận như muốn bùng nổ tiến lên đánh người.


      "Bảo đại nhân, Bảo phu nhân."


      "Trang đại phu." Lưu Thanh Quân vừa quay đầu liền nhìn thấy Trang Thư Tình, nhất thời quá đỗi vui mừng, lập tức vội vàng chạy đến đón, cho nàng tình huống của sản phụ, "Tình huống tốt lắm, đứa được bồi bổ quá tốt nên phần đầu quá lớn chui ra được, sản phụ kiệt sức, nếu như tiếp tục như vậy cả người lớn và đứa đều thể giữ được."


      Trang Thư Tình còn chưa lên tiếng, Lưu phu nhân lập tức liền gân cổ lên hét lớn, "Làm sao có thể giữ được, Trang đại phu, phải người biết mổ bụng người sao? Mau cứu lấy tôn nhi của ta, ngài muốn bao nhiêu tiền bao nhiêu vàng cũng được."


      Trang Thư Tình liếc nhìn nàng cáu, cảm thấy vị nam nhân ngượng ngùng lúng túng lúc nãy có vị mẫu thân như vậy quả đáng thương, người như vậy, sao có thể chưởng quản Lưu gia?


      "Nếu đứa có thể sống sót, ngàn vạn lần được cho Lưu phu nhân nuôi dưỡng." xong cũng để ý tới những người khác. Trực tiếp tới phòng sinh, "Thanh Dương tử, ngươi lưu lại bên ngoài chuẩn bị lấy máu."


      "A... ĐƯỢC."


      Cửa phòng sinh mở ra, mùi máu tươi xông vào mũi.


      Tháng bảy thời tiết nóng nực, trong phòng lại kím kẽ hở, càng giống như cái lồng hấp.


      Trong phòng có hai bà đỡ, cùng với hai vị vú nuôi Lưu gia, người ngừng lau mồ hôi cho sản phụ, sản phụ lúc này khóc đến hồng mắt.


      Trang Thư Tình gật đầu với này, "Lưu lại bà đỡ, ngươi cũng lưu lại, những người khác đều ra ngoài."


      "Này..."


      " ra ngoài, Hạ Trân, xem mạch."


      Hạ Trân vào giữa, nắm lấy cổ tay sản phụ hồi liền nhăn mày, "Phù hư khí nhược, tình huống vô cùng ổn."


      Trang Thư Tình đeo mũ, khẩu trang và mang bao tay.


      "Bà đỡ, thai vị khổng ổn sao?"


      Bà đỡ nhìn tình hình trong phòng thay đổi có chút hoang mang, chuyện cũng quá lưu loát, "Thai vị rất tốt, chỉ là thai nhi quá lớn, ra được."


      Đến gần chút nhìn thai phụ, lại nhìn tổng quát cơ thể của thai phụ, đứa này cũng biết tranh dinh dưỡng.


      "Hạ Trân, dùng châm." Để vị phụ nhân chiếu cố sản phụ tránh ra, Trang Thư Tình bước lên phía trước dùng sức ấn huyệt nhân trung, người còn chưa tỉnh hoàn toàn bị cơn co rút đau đớn thổi quét qua, mặt mày trắng bệnh.


      "Ta là Trang đại phu. Từng nghe đến ta chưa?"


      Lúc bấy giờ trong mắt sản phụ có chút thần thái, khiến cho mặt tro tàn của nàng có chút sinh khí, " nghe qua, ta biết ngài, Trang đại phu, ta... rất hâm mộ ngài."


      "Về sau lại từ từ hâm mộ." Trang Thư Tình nắm lấy tay nàng cười khẽ, "Tình huống tại của người tốt lắm, nếu như vậy nhịn xuống được bao lâu, ta muốn hỏi ngươi môt chút, trước kia ngươi từng có chứng bệnh gì chưa?"


      "Bệnh? Thân thể của ta vẫn luôn tốt, dù là đau đầu cũng rất ít."


      "Vậy ngươi có muốn thử phương pháp chữa bệnh của ta ?"


      "Mổ bụng sao?"


      "Xem ra ấn tượng của ta với ngươi chính là cái này sao? Nhưng tóm lại cũng sai, chỉ là bụng ngươi để lấy đứa ra."


      "Đứa có chuyện gì sao?" Vừa xong, Lưu thiếu phu nhân liền bị cơn đau nhức thổi quét qua toàn thân, tay vô thức sờ tới bụng cũng mình lại bị Hạ Trân bắt được, "Ta châm cứu cho ngài."


      Mẫu tính phát ra khiến cho tâm người nào cng4 đều mềm mại, Trang Thư Tình gật đầu, "Đứa sao, người cũng sao."


      "Vậy giao cho Trang đại phu ."


      Vị sản phụ mặt trắng bệnh cười cười nhìn nàng, ôn nhu, Trang Thư Tình thấy nàng như vậy nhịn được giọng an ủi, "Yên tâm, ta có bảy phần nắm chắc."


      Tuy rằng châm cứu có thể giảm bớt đau đớn nhưng thời gian đứa ở trong bụng lâu, sản phụ cũng bị ép buộc đến sắp hấp hối, lúc này ngay cả gật đầu cũng là việc vất vả.


      Trang Thư Tình dám tiếp tục trì hoãn, quay đầu liền phân phó : "Giai Oánh, lấy chút máu của thai phụ đưa cho Thanh Dương Tử để mau chóng chuẩn bị tốt, hồi nữa phải dùng, mặt khác đưa chút thuốc tê, tê ba phần."


      "Vâng."


      "Khăn khô."


      "Cầm máu."


      Trong ngày thường ở y quán cũng bận việc gì nhiều, Trang Thư Tình đều đem mọi chuyện phân công cho từng người, khẩu lệnh vừa mở rất nhanh liền có người phụ trách làm việc thỏa đáng, bà đỡ nhìn cảnh tượng trước mắt trừng lớn mắt, che miệng dám phát ra lời.


      Trang Thư Tình chút nào khách khí cũng bắt đầu sai nàng làm việc, " xem tình huống tại như thế nào."


      "Ôi ôi." Nơm nớp lo sợ đến gần, sờ bụng xong lại nhìn sản đạo, sắc mặt nhíu lại, " ép buộc tám canh giờ, đứa ở trong lâu, nếu tiếp tục như vậy sợ là..."


      Nếu sinh ra thai chết, lấy vẻ ta đây của Lưu phu nhân, mấy người bọn họ sợ là ai cũng đều sống tốt.


      Trang Thư Tình nhíu mày, mang tốt khẩu trang, "Hạ Trân, ngươi xem thử những mạch tượng quan trọng coi như thế nào."


      "Vâng."


      Lúc này Từ Giai Oánh cũng cầm thuốc tê tiến vào, hòa với nước cho sản phụ uống vào


      Rất nhanh, vẻ mặt thống khổ của sản phụ liền rút , Trang Thư Tình lúc này mới cầm lấy giao phẫu thuật, "Bắt đầu ."


      Ngoài phòng, Thanh Dương Tử kiểm nghiệm xong nhóm máu của sản phụ, bắt đầu quét mắt còng, cuối cùng ánh mắt dừng ở người nam nhân sắc mặt sốt ruột, "Người nhà?"


      Lưu công tử sững sờ chút, vội vàng gật đầu, "Ta là trưởng tử Lưu gia Lư Xuân Hiền."


      "Đem mấy vị hạ nhân thân thể khỏe mạnh trong nhà đưa đến, ta muốn lấy máu truyền cho sản phụ."


      "Được, được, quản gia, nhanh ."


      Thanh Dương Tử nhắc nhở câu, "Trong khoảng thời gian ngắn có sinh bệnh."


      Quản gia cúi đầu bước nhanh rời , dù là hạ nhân bọn họ cũng đều cảm thấy thiếu phu nhân mệnh khổ, thiếu phu nhân tính tình rất tốt, luôn luôn đều tạo điều kiên cho bọn họ sống an ổn làm việc, nếu như lại đổi người khác sợ là được yên tĩnh, cho dù như vậy có phu nhân luôn luôn bắt bẻ mọi chuyện, tính tình thiếu phu nhân trước giờ cũng tranh chấp, nếu thiếu phu nhân còn, lại cưới vào phòng sợ là biết náo thế nào, trong phủ cũng được an ổn, tất cả hạ nhân đều ngóng trông thiếu phu nhân có thể qua khỏi


      Lưu Thanh Quân đến bên người Thanh Dương Tử, rất thích cái người chuyện khách khí này, thanh niên này luôn nghe theo lời Trang đại phu , sống vài thập niên, chút ánh mắt ấy vẫn phải có, thanh niên này ánh mắt trong suốt, bản tính chắc chắn kém.


      Ừm, tuy rằngcó chút kiêu ngạo.


      Chỉ vào thứ bên chân , Lưu Thanh Quân : "Cái này ta nhìn thấy ở y quán, dùng để làm cái gì?"


      "Thử máu." Thanh Dương Tử mở mắt, ngồi xuống bậc thang


      "Vì sao muốn thử máu?"


      "Trang tiểu thư , máu của mỗi người đều chia ra từng nhóm khác nhau, chỉ có những người có chung nhóm máu có thể truyền máu từ người này qua người kia."


      Lưu Thanh Quân khẽ gật đầu, nhìn chằm chằm dụng cụ ly tâm, mấy vị đại phu có quen biết với Lưu Thanh Quân cũng tiến lên xem thử.


      Thanh Dương Tử lại đem dụng cụ ly tâm ôm lên người.


      "..."


      "Trang tiểu thư cái này về sau do ta quản, các ngươi tránh xa chút."


      Lưu Thanh Quân muốn cười, càng nhìn càng cảm thấy thanh niên này tốt, là thiên tài học y. "Vậy hồi ngươi làm việc có thể cho chúng ta xem hay ?"


      " được quấy rầy ta."


      "Được."


      Rất nhanh liền có mấy hạ thân lục đục chạy đến, Thanh Dương Tử rút chút máu từ ngón tay của bọn họ, từ tròng hộp thuốc lấy ra mấy cái bình đẻ riêng biệt máu của từng người, sau đó để vào dụng cụ ly tâm dùng sức quay tay cầm.


      Ngay cả Lưu phu nhân vẫn luôn kêu gào dứt lúc này cũng khỏi nhìn chằm chằm nơi này.


      Nhưng mà Thanh Dương Tử chỉ làm , những người khác cũng hiểu vì sao đâu.


      "Ngươi, ngươi." Thanh Dương Tử chỉ vào hai người, "Máu của các ngươi có thể dùng, đến đây."


      Hai người biết muốn làm như thế nào, cùng nhau đến, nhìn thấy lấy ra thứ trong hộp lập tức liền muốn chạy.


      Quản gia khom người, "Vậy còn cần thêm người ?"


      "Kêu mấy người nữa đến để dự phòng."


      "Vâng. Được."


      Nghĩ nghĩ Thanh Duơng Tử tạm thơi vẫn lấy máu, thời tiết quá nóng, lấy ra sợ hư, khi nào dùng lấy là được.


      Sau đó mọi người đều nhìn lặp lại hành động vừa rồi lần, sau đó lưu lại hai người nữa.


      Bốn, hẳn là đủ.


      Mặt trời ngày càng nóng cháy, ít người vào trong phòng, chỉ dư lại mấy người trông chừng bên ngoài.


      Lưu Xuân Hiền cũng đứng ngồi yên qua lại mấy vòng quanh sân, Thanh Dương Tử ôm máy ly tâm của lời nào.


      Thời gian bỗng như càng lúc càng chậm


      Bên trong mực vẫn truyền ra động tĩnh, cũng có người nào ra, Lưu Xuân Hiền nhịn được hỏi Thanh Dương Tử vẫn mực nhắm mắt dưởng thần, "Thế nào ngay cả chút thanh cũng có? Có phải hay ..."


      "Oa..."


      Thanh Dương Tử lập tức đứng lên, nhìn về phía Lưu Xuân Hiền cả người đều choáng váng, "Có thanh ."


      "Ta nghe được." Ngốc lăng trả lời, Lưu Xuân Hiền tiến lên vài bước, cơ hồ như sắp đẩy cửa tiến vào, cửa liền két tiếng mở ra, bà đỡ ôm đứa ra ngoài, nhìn thấy người lập tức liền liền thanh chúc mừng, "Chúc mừng công tử, là tiểu công tử."


      Lưu Xuân Hiền mong nhi tử mong bốn năm, lúc này thực cũng dám tự mình ôm, chỉ là ánh mắt dính gương mặt hồng hồng của nhi tử chuyển được.


      "Phu nhân đâu? Tình huống phu nhân như thế nào?"


      Câu hỏi này khiến bà đỡ nghĩ đến cảnh tượng địa ngục trong phòng, đời này của nàng đây là lần đầu tiên nhìn thấy oa nhi ra bằng cách mổ bụng sản phụ, sản phụ thế nhưng có nửa phần động tĩnh.


      Nàng cho rằng sản phụ chết.


      Nhưng nhìn tình hình bên trong hề giống.


      "Còn... còn chưa tỉnh."


      Lưu Xuân Hiền nhìn về phía nàng, tình? Thế nào lại tỉnh? Mết mỏi ngất hay là thế nào?


      Ánh mắt bà đỡ tán loạn đảo quanh, chỉ là dám nhìn , bởi vì nàng biết phải thế nào.


      May mắn thanh lập tức từ trong phòng truyền ra, "Chát mạch."


      "Phải lúc nữa mới xong, tiếp tục bổ sung cho sản phụ đường glucô và nước muối."


      "Vâng."


      Lưu Xuân Hiền hơi có chút yên tâm .


      Tuy rằng thê tử là do lệnh cha mẹ và người mai mối quyết định, nhưng vị thê tử này vô cùng hợp tâm ý của , ôn nhu tiểu ý, tình tình vô cùng tốt, người cũng rất rộng lượng, lại giống những người khác thích huyên náo khiến gia đình yên.


      Tính tình mẫu thân mình như thế nào rất ràng, mỗi lần chạm mặt phu nhân luôn luôn thoái nhượng cũng nhìn ở trong mắt, muốn mất nàng.
      hargane187, Layla06, hauyen280336 others thích bài này.

    5. Tiểu Huân

      Tiểu Huân Well-Known Member

      Bài viết:
      471
      Được thích:
      17,688
      Chương 131: Truyền máu


      Nghĩ đến mẫu thân, Lưu Xuân Hiền mới nhớ tới nên báo tin cho mẫu thân, vừa muốn phân phó liền nhìn thấy mẫu thân đỡ tay nha hoàn bước như bay đến, mặt tràn đầy ý mừng, "Mau cho ta ôm đại tôn tử của ta cái."


      Thanh Dương Tử đột nhiên xen mồm, " phải đại tôn tử, là tôn nữ."


      Ý mừng mặt lập tức rút , Lưu phu nhân hét lên từ cổ họng, " phải đại tôn tử sao?"


      " phải."


      Lưu phu nhân vừa tức vừa buồn nhìn cục thịt trước mắt, ngay cả hưng trí qua liếc mắt nhìn cũng có, nhìn hai vị thông gia chậm hơn nàng bước hừ thanh : "Còn tưởng rằng nàng có thể sinh tôn tử cho Lưu gia chúng ta, cư nhiên lại sinh ra cái của nợ!"


      Thông gia họ Dương, gia thế bằng so với Lưu gia, vì nữ nhi có thể an ổn sống qua ngày nên ngày thường bọn họ luôn đặt mình ở chỗ thấp nhưng nghe thấy lời này nàng dù là bồ tát cũng phải tức giận, "Sinh ra nữ nhân là của nợ, chẳng lẽ ngươi phải?"


      "Nàng sao có thể so với ta!"


      "Bà..."


      "Là tôn tử, phải tôn nữ." Lưu Xuân Hiền nhàng sờ sờ mặt nhi tử, ý bảo bà đỡ hôm hài tử vào.


      "Đợi chút, để ta nhìn xem rốt cuộc là tôn tử hay tôn nữ." Lưu phu nhân xong lập tức muốn tiến lên lật ra tã lót.


      Lưu Xuân Hiền lướt nàng qua nàng bước ngăn lại, " vào."


      "Hiền Nhi!" Lưu phu nhân kinh ngạc dám tin nhìn trưởng tử, "Sao lại cho nương nhìn, chừng là nữ nhi."


      "Dù là nữ nhi cũng là nữ nhi của ta, nương thích có người làm cha như ta thương nàng sủng nàng, chuyện này nương cần phải quản."


      "Ngươi... ngươi bị thứ gì mê mắt a, sao lại dám chuyện với nương như vậy."


      Lưu lão gia mực vẫn xuất lúc này mới bước đến, luôn thích chuyện làm việc có lý lẽ, càng thích Lưu phu nhân càng lớn tuổi càng có vẻ thô tục, lúc này mới hỏi nhi tử, "Là nhi tử hay nhi nữ?"


      Nhìn thấy phụ thân, vành mắt Lưu Xuân Hiền đột nhiên có chút nóng lên, chỉ là biết là vì mình hay vì nhi tử mới sinh... Hay là vì thê tử dù có liều chết vẫn muốn sinh hạ nhi tử cho .


      "Phụ thân, là nhi tử."


      "Vậy vừa rồi ngươi còn ..."


      Lưu lão gia liếc mắt nhìn phu nhân, Lưu phu nhân lập tức đem câu tiếp theo nuốt xuống.


      "Hôm nay khiến thông gia chịu kích, ngày khác ta đến quý phủ bồi tội."


      Dương phu nhân lắc đầu, chỉ gạt lệ, ngày thường nữ nhi chỉ mình sống được rất tốt, phu quân đối với nàng rất tốt, hôm nay đến đây nữa ngày cũng đủ để nàng nhìn ra con rể đối tốt với nàng là , nhưng có bà bà như vậy ngày thường sao có thể trôi qua tốt được.


      Nếu phải nàng thể ngồi ở nhà chờ tin tức mà chạy đến đây, nàng còn biết Lưu phu nhân ương ngạnh như vậy.


      Đáng thương nữ nhi của nàng a!


      Lưu lão gia trong lòng tuy tức giận lão thê tử nhưng thời gian thể quay lại, mặt cũng hiển lộ gì, quét mắt nhìn mọi người ở đây, cuồi cùng dừng lại người Thanh Dương Tử, "Bên trong là Trang đại phu?"


      Thanh Dương Tử nửa điểm cũng biết lúc nãy mình đùa giỡn người khác phen có gì là đúng, nghe thấy người hỏi liền gật đầu, còn bỏ thêm câu, "Công tử nhà chúng ta có tới."


      Lưu lão gia bị vạch trần tâm tư ho tiếng, muốn vài câu để vãn hồi mặt mũi, liền nhìn thấy phòng sinh mở ra, Liễu Tri Quỳnh lập tức lộ mặt ra, "Sư phụ các ngươi nếu muốn chuyện ra ngoài mà ."


      "..." Này đúng là, người so với người càng khách khí. Lưu lão gia sắc mặt cứng đờ, rốt cuộc cũng ra lời gì.


      Thanh Dương Tử vôi vàng gọi lại Liễu Tri Quỳnh muốn thu người vào, "Trang tiểu tư có dùng máu hay ? Khi nào cần dùng?"


      "Tạm thời cần thiết." Lời Trang Thư Tình từ bên trong truyền ra, "Trước cần rút máu."


      Liễu Tri Quỳnh trở về, sữ phụ khâu vết thương lại, động tác may vá thuần thục giống như nữ hồng ngày thường các nàng vẫn thường làm.


      Nhưng cũng lại giống.


      Thứ sư phụ khâu phải xiêm y, mà là cái bụng người sống sờ sờ.


      Nghĩ như vậy, Liễu tri Quỳnh ói hồi lại muốn ói ra nữa.


      Tư Giai Oánh tốt hơn chút, cho dù muốn ói nhưng tới bây giờ vẫn chưa ói ra.


      "Nhìn cẩn thận, có rất nhiều loại phương pháp khâu lại, đây chỉ là loại trong số đó, khi thắt phải vòng qua như vậy." Khâu tốt mũi cuối cùng liền xong. Trang Thư Tình nghiêng đầu để người lau nhanh giọt nước mí mắt, hôm nay mới động thủ lại, trời lại nóng, nàng cảm thấy xiêm y người cũng nặng hơn ít.


      "Mỗ bụng lấy thai nhi, nguy hiểm nhất phải là trước khi lấy đứa mà là sau khi lấy đứa ra, lúc trước bị ép buộc lâu như vậy cũng mệt mỏi, hơn nữa trong quá trình mang thai bụng trương quá độ, cổ tử cung cũng mở to hơn so với bình thường, quá trình hậu sản dễ dàng phục, chúng ta phải đề phòng trường hợp tử cung vì co rút dẫn đến xuất huyết nhiều, cần các ngươi cũng biết xuất huyết nhiều với sản phụ mà có bao nhiêu trí mạng.


      Mấy người đồng thời gật đầu.


      Từ Giai Oánh hỏi, "Có thể dự phòng sao?"


      " biết trước được, nhưng có chút cách thức có thể tận lực ngăn chặn, bà đỡ, bà có nhiều kinh nghiệm, đến chú ý lượng máu dưới sản đạo."


      "Ôi, vâng vâng." Bà đỡ cảm thấy sợ hãi, nhất là vết dao được khâu lại bụng, nàng hoàn toàn nhớ quá trình vị đại phu trẻ tuổi này làm cách nào cắt nơi đó ra sau đó lấy đứa ra ngoài.


      Nhưng dù sao nàng vẫn nghe theo lời Trang Thư Tình.


      Nàng đỡ đẻ vài năm, trăm cũng có tám mươi, ràng nhất những nữ nhân chịu đựng qua có bao nhiêu khó khăn, những người xuất huyết mà chết trong quá trình hậu sản cũng hiếm thấy, các nàng kiếm chút tiền này, mặc kệ là vì nữ nhân, hay vì có được thanh danh tốt các nàng cũng hy vọng sản phụ chết trước mắt mình, cho dù chuyện phát sinh như vậy phải chỉ hai lần.


      Trang Thư Tình liếc nhìn nàng cái, thanh lí sạch vết máu bụng vết thương, cầm khăn khô lau sạch, "Nhìn động tác của ta, đây là loại phương pháp hữu hiệu thúc đẩy tử cung co rút, nhìn cần thận, sau khi ta trở về cứ tiếp tục như vậy làm giúp ta."


      Hai người lập tức giữ vũng tinh thần, đây vẫn là lần đầu sư phụ để cho các nàng tự mình làm, các nàng nhất định thể khiến sư phụ thất vọng.


      Bà đỡ đột nhiên : "Lượng máu có chút nhiều, nhưng chưa tính là xuất huyết."


      "Xem cẩn thận."


      "Ôi."


      "Hạ Trân, xem trọng mạch, hậu sản là thời kì mấu chốt."


      "Vâng."


      Mát xa hồi, trang Thư Tình liền dừng tay lại cảm giác tình hướng, sau đó lại tiếp tục.


      giường, tiếu phu nhân từ từ tỉnh lại.


      Từ bụng truyền đến hạ thân đều có cảm giác đau, nhưng chính loại đau này cho nàng biết nàng còn sống.


      "Đứa đâu? Đứa như thế nào?"


      Thị tì luôn hầu hạ bên người nàng từ khi nàng còn ở nhà mẹ đẻ đến hôm này đúng là chịu ít kinh hách, thấy tiểu thư vẫn tỉnh lại nàng luôn luôn lặng lẽ dò xét hơi thở, tại thấy người rốt cuộc cũng tỉnh mới chính thức nhàng thở ra cái.


      Đứa được thu thập thỏa đáng đặt ở giưởng bên cạnh, lúc này nghe thấy hỏi tới mới vội vàng ôm đến cho nàng nhìn xem, "Là tiểu công tử vô cùng khỏe mạnh."


      "Cũng bởi vì quá mức khỏe mạnh nên mới sinh ra được." Trang Thư Tình nhìn đứa so với những đứa trẻ sơ sinh bình thường khác còn lớn hơn hai vòng, đoán hẳn là khoảng chín cân.


      Lưu thiếu phu nhân chỉ là cười, cười rất hạnh phúc.


      "Trang đại phu. Lượng máu đúng, ngài mau đến xem."


      Trang Thư Tình nhanh chóng thăm dò nhìn. Quả đúng, nếu phải nàng vẫn luôn xoa bóp để tử cung buông lỏng, chỉ sợ.


      " Thanh Dương Tử lấy máu."


      Thanh Dương Tử vừa nhận được lời lập tức liền tới phòng bên cạnh, bốn người kia vẫn chờ ở nới đó.


      "Vén ay áo lên, nắm chặt nắm tay."


      Nhìn thấy kim tin cùng ống tiên, đám hạ nhan đều sợ tới mức liên tiếp lui về phía sau, đây là thứ gì?


      "Chỉ lấy chút máu chủa các ngươi, mất mạng, nhanh chút."


      Bốn người ai cũng dám tiến lên.


      Thanh Dương Tử muốn bạo phát, Lưu Xuân Hiền thấy sắc mặt đúng vội : "Tiền tiêu vặt tháng này tăng lên gấp đôi, nếu sáng mai lập tức đuổi ra khỏi phủ."


      đúng là người làm quan, Thanh Dương Tử khinh thường liếc mắt nhìn cái, nếu là ở trong phủ công tử, công tử câu, để bọn họ tìm chết bọn họ cũng dám , Lưu gia này, còn phải lấy tiền ra dụ.


      Bốn người lần lượt tiến đến, Thanh Dương Tử vốn nhìn vừa mắt bọn họ, ra tay càng khách khí, phen ấn giữ người cuống, tay vén áo, dùng ruột dê buộc chặt phía cánh tay, cầm lấy kim tiêm, còn chưa đợi bọn họ hét lên liền hạ thủ đâm vào mạch máu.


      phải rất đau nhưng trơ mắt nhìn máu trong cơ thể bị rút ra, loại cảm giác đánh sâu vào não này so với đau càng thêm khủng bố.


      Thu châm, Thanh Dương Tử nhìn cũng thèm nhìn ánh mắt như gặp quỷ của bọn họ, lập tức chạy như bay đến phòng sinh


      "Tiểu thư, máu đến ."


      Cửa két tiếng mở ra, Liễu Tri Quỳnh nhanh tay lấy , "Sư phụ cần nhiều máu như vậy."


      "Ôi."


      Lưu Thanh Quân bọn họ mực , nhìn tình hình trong phòng trong lòng cũng đoán ra được, sản phụ sợ là xuất huyết nhiều, chỉ là biết Trang đại phu dùng máu này như thế nào, cũng thể đem máu từ bên ngoài đưa vào thân thể Lưu thiếu phu nhân .


      Đợi chút!


      Lưu Thanh Quân nhớ tới Thanh Dương Tử từng những loại máu cùng nhóm với nhau có thể dùng được, cho nên mới muốn thử máu, như vậy, máu của bọn họ giống như máu của Lưu thiếu phu nhân? Máu này cũng là muốn để Lưu thiếu phu nhân dùng?


      Điều này sao có thể!


      Luôn hiểu chuyện lấy máu này Lưu Thanh Quân vội vàng theo.


      Chờ cửa vừa mở ra có người lộ diện mới vội hỏi: "Có phải sản phụ xuất huyết nhiều hay ? Máu này để cho Lưu thiếu phu nhân dùng sao?"


      Từ khi bước vào phòng sinh, sắc mặt Liễu Tri Quỳnh vẫn chưa có tốt lên, chính mắt nhìn thấy màu được truyền vào cơ thể người, cảm giác đánh sâu vào não bộ khiến nàng có chút chịu nổi.


      Người này lúc khai trương y quán cũng tới, thái độ của sư phụ đối với cũng sai, Liểu Tri Quỳnh cũng liền gật đầu, "Là cho sản phụ dùng, sản phụ xuất huyết nhiều nguy hiểm đến tính mạng, sư phụ nghĩ biện pháp."


      Quả là như thế ,Lưu Thanh Quân muốn liều lĩnh tiến vào xem Trang đại phu làm thế nào.


      Lưu Xuân Hiền cũng nghe được, trong lòng vạn lần cảm thấy may mắn lúc đưa thiếp mời có gửi tới Trang đại phu, nếu có Trang đại phu sợ là xác hai mệnh.


      đến buổi trưa , cửa phòng vẫn là có mở ra.


      Bạch Chiêm ở y quán chờ hồi vẫn chưa thấy người về, dứt khoát đến Lưu phủ đón người.


      Lưu lão gia nhận được tin tức, cơ hồ là dùng sức chạy đến.


      "Bạch công tử."


      Bạch Chiêm liếc cái, thẳng đến phía Thanh Dương Tử, "Còn chưa ra?"


      "Vâng."


      Thời gian dài như vậy, biết là chân tê thành cái dạng gì rồi, Bạch Chiêm nhìn cách cửa trước mắt, trong đầu thầm nghĩ muốn cước đá văng.


      Người biết Bạch công tử cũng hiểu được là loại tính tình gì, Lưu lão gia cũng biết là mình bị vắng vẻ, chỉ ở bên phụng bồi.


      Thanh Dương Tử vẫn ôm dụng cụ ly tâm rời, tuyệt ghét bỏ việc ôm nó có bao nhiêu nóng, "Công tử, ta hỏi chút."


      Bạch Chiêm gật đầu, tới chỗ râm mát phía hành lang, vừa định đứng chút, nghĩ nghĩ vẫn là tới phòng sinh.


      Cửa mở, Trang Thư Tình được Hạ Trân đỡ ra ngoài, vẻ mặt mệt mỏi, những mặt lại mang theo ý cười, sau khi nhìn thấy Bạch Chiêm ý cười liền càng thêm ràng .
      Layla06, hauyen2803, Hoa Hong Xanh _1632 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :