1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Quá trình dưỡng thành yêu hậu - Bình Lâm Mạc Mạc Yên Như Chức - FULL + EBOOK

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Quýt Đường

      Quýt Đường Well-Known Member

      Bài viết:
      1,001
      Được thích:
      23,905
      Chương 96
      Hàn lại cười : "Đại thiếu phu nhân mang thai? đây là chuyện tốt!" Nàng chẳng muốn nhiều lời, nên gì.

      Phó Du sợ Hàn bởi vì Lam thị mang thai mà khổ sở, vội vàng chuyển chủ đề, mỉm cười hỏi thăm Hàn : "Tam tẩu, vậy chuyện ngày mai tẩu muốn Tống phủ, Tam ca có biết ?" Tam tẩu tuổi tuy , nhưng là nhị phẩm mệnh phụ đương triều. Phụ thân của Tống Di là tế tửu[1] Quốc Tử Giám, tuy rằng thanh quý, nhưng cũng chỉ là Tứ Phẩm; vị hôn phu của Tống Di chức vị thấp hơn, bất quá là Huyện lệnh huyện Hứa Xương, tiểu quan chính thất phẩm. Tam tẩu muốn đến đó, biết Tam ca có cho hay .

      [1] chức quan đứng đầu Quốc tử giám.

      Hàn vẻ mặt tự nhiên: "Buổi tối ta gặp hỏi lại vậy." Mấy ngày nay Phó Tạ tâm rất nặng, nàng luôn phụng bồi , rất ít gây chuyện khó dễ làm phiền . Nhưng, Hàn cảm thấy cho dù Phó Tạ đồng ý cho nàng , nàng cũng chắc chắn khiến Phó Tạ đồng ý.

      Phó Du cười: "Tam ca dọa người như vậy, chị dâu làm sao lại sợ ?"

      Hàn cười tự nhiên: "Tại sao ta lại sợ ?"

      Nàng và Phó Du kẻ xướng người hoạ, căn bản tí xíu nào về chuyện Lam thị mang thai.

      Phó Quý nương tử lúc này cũng cảm thấy xuất của mình càn rỡ thô lỗ, đỏ bừng cả khuôn mặt, lúng túng đứng ở đó. Nàng ở Quốc Công Phủ nhiều năm, liên tục làm nội quản , khỏi có chút lên mặt, hôm nay ở nơi này của Hàn đụng phải uyển chuyển từ chối, đành phải ngượng ngùng chịu đựng, cáo lui.

      Hàn để ý tới nàng hồi, thấy nàng khuôn mặt trướng đến đỏ bừng, lúc này mới lành lạnh : "Phó Quý nương tử, có chuyện gì ngươi xuống !"

      Phó Quý nương tử chán nản xuống.

      Đợi trong phòng còn lại người mình, Hàn lúc này mới dặn dò Nhuận Thu: "Ngươi với Phó An chút, mang theo người chỉnh đốn lại nội viện Đông Sương phòng ở Nữ Trinh viện, sau này mỗi buổi sáng ta ở đó xử lý gia vụ." Nàng chuẩn bị sau này mỗi buổi sáng rút ra canh giờ ở Đông Sương phòng xử lý gia vụ, để việc nhà ở Quốc Công Phủ ảnh hưởng đến sinh hoạt của nàng và Phó Tạ.

      Đợi Nhuận Thu tìm Phó An thương nghị, Hàn còn gọi Tẩy Xuân tới, phân phó: "Ngươi chiếu theo quy củ của đông Thiên viện chúng ta nghĩ ra điều lệ, đem tất cả các điều khoản công việc trong Quốc Công Phủ phân ra như bốn người Sấu Đông các ngươi, sau đó lại tầng tầng trao quyền cho cấp dưới, cho những quản gia nương tử, mô phỏng tốt rồi cho ta xem. Mặt khác thông tri những quản gia nương tử, sau này mỗi ngày từ giờ tỵ đến giờ ngọ xử lý gia vụ Quốc Công Phủ."

      Tẩy Xuân đáp ứng, lập tức đặt ra các điều lệ.

      Phó Du thấy Hàn phân phó nửa ngày, đem trách nhiệm quản gia tất cả đều trao quyền cho bốn đại nha hoàn cấp dưới của mình, khỏi buồn cười: "Tam tẩu, tẩu biết phân chia công việc nha!"

      Hàn bưng trà hoa quả lên uống ngụm, ung dung : "Quốc Công Phủ nhân khẩu đông đúc vụ phức tạp, ta nếu mọi chuyện đều tự mình làm, sớm mệt chết rồi, các nàng tất cả đều có trách nhiệm riêng, ta ôm cái chung là được rồi!"

      Nàng để tách trà tách trà xuống, nhìn Phó Du, chân thành : "Tứ muội, tương lai muội lập gia đình, nếu như muốn quản lí gia vụ, cũng phải chú ý, nhất định phải bồi dưỡng mấy tâm phúc tài giỏi, phân việc ràng cho các nàng, nhưng cũng thể hoàn toàn mặc kệ, tối thiểu phải giám sát quản lý chặt chẽ."

      Phó Du nghe vậy, nghĩ nghĩ, khỏi liên tục gật đầu, cảm thấy lời này của Tam tẩu rất có lý. Nàng lại nghĩ, mới hiểu được Hàn là tự tay dạy nàng quản lý gia vụ, lỗ mũi khỏi có chút chua xót, cúi đầu nắm tay Hàn : "Cảm ơn Tam tẩu."

      Tính tình Hàn là tấm lòng rộng mở, liền ngay: "Cám ơn cái gì? Ta muốn với ngươi đây, sau này mỗi ngày từ giờ tỵ đến giờ ngọ ta xử lý gia vụ, ngươi cũng qua giúp ta, vì ta phân chút ưu sầu!" Phó Du mắt thấy sắp phải về nhà chồng rồi, tương lai gả hẳn là làm chính thê, với tư cách chị dâu, cũng nên dạy nàng quản lý gia vụ rồi.

      Phó Du lúc này đứng dậy, trịnh trọng đáp ứng, cũng cám ơn Hàn .

      Hàn chịu kể công, cười dịu dàng : "Là ta phiền toái ngươi, hà tất phải cám ơn ta?"

      Hai người vừa tán gẫu trong chốc lát, Phó Du thấy trong phòng chỉ còn lại có đại nha hoàn Nhuận Thu, liền lấy dũng khí thấp giọng : "Tam tẩu, đại tẩu có mang thai, người cũng phải..." Tam ca Tam tẩu tuy là con trai trưởng con dâu dòng chính, thế nhưng đại tẩu huyênh hoang khắp nơi, hôm nay lại mang thai trước, sau này sợ là càng khoa trương.

      Hàn khỏi nở nụ cười: "vội gì chứ! Chuyện này cũng phải thời ba khắc có thể có!" Nàng vội, nhưng biết ý nghĩ của Phó Tạ. Hàn chuẩn bị buổi tối đợi Phó Tạ trở về, nàng và Phó Tạ tâm chuyện này chút.

      Phó Du thấy nàng muốn chuyện này, liền nhắc lại.

      Bởi vì sợ Phó Tạ trở về dùng cơm tối, mình ở nơi đây bất tiện, Phó Du thấy đến giờ dọn cơm, liền tạm biệt Hàn , mang theo nha hoàn Tương Lan ra.

      Lúc này là lúc mặt trời chiều ngã về tây, trời chiều màu vàng chiếu vào người, dọc theo đường hẻm phía nam rời bao lâu, người Phó Du liền rịn ra tầng mồ hôi, liền thả chậm bước chân.

      Phía trước chính là thư phòng Cầm Vận đường của Phó Tạ, sợ nhất gặp được Tam ca Phó Tạ, liền chú ý liếc mắt nhìn đại môn Cầm Vận đường, nhưng nhìn thấy thanh niên tướng quân vóc người trung đẳng mang theo hai cấm quân ra, khỏi ngừng bước chân.

      Dáng vẻ đối phương tuổi chừng hai mươi hai mốt, thấy nữ hài tử nữ hài tử người dáng vẻ khuê tú trước mặt, liền chắp tay với Phó Du, cũng chuyện, trực tiếp dọc theo đường hẻm phía nam rời khỏi đông Thiên viện.

      Phó Du chỉ cảm thấy đối phương mày kiếm mắt sáng, rất tuấn, bóng dáng đối phương cũng thấy được, tim của nàng vẫn đập bịch bịch.

      Tương Lan cũng là tiểu lanh lợi, thấy dáng vẻ nương nhà mình như vậy, liền cười hì hì : " nương, người kia nô tài nhận ra!"

      Phó Du cũng chuyện, chậm rãi ra ngoài. Dù sao trong lòng Tương Lan lời để trong lòng, sớm muộn gì cũng ra.

      Tương Lan quả nhịn được, thần thần bí bí : " nương, người kia gọi là Lý Chân, là Hiệu úy trong cấm quân, chuyên hộ tống bảo vệ tam công tử!"

      Phó Du gì, thế nhưng trong lòng nhiều lần nghiền ngẫm hai chữ "Lý Chân" này, chỉ cảm thấy hai chữ này rất thú vị vị, nhưng lại ra là vì sao

      Lúc xế chiều Phó Tạ vẫn ở cùng Trần Hi, Hứa Lập Dương, điện Tiền Ti Đô Ngu Hầu Tôn Giản, thống lĩnh cấm quân Tùy Đại Nghĩa, Tiêu Phượng Thiềm cùng mưu sĩ Tô Tương Chi ở thư phòng Cầm Vận đường nghị , Hiệu úy cấm quân Lý Chân mang người canh giữ ở bên ngoài.

      Sau khi trải qua tinh thần sa sút ngắn ngủi, Phó Tạ rất nhanh liền khôi phục ý chí chiến đấu.

      Lần này và Trần Hi liên hợp lại nỗ lực lật đổ Thôi Thành Trân, dù chưa thể thành công, nhưng thành công trừ túi tiền Tiễn Thế Trung của Thôi Thành Trân, cũng làm cho Thôi Thành Trân tổn thất khoản lớn.

      Lần nghị này mục đích của Phó Tạ là dặn dò những người thân tín này của , trong khoảng thời gian kế tiếp cần phải cẩn thận, chuẩn bị sẵn sàng phản công Thôi Thành Trân.

      Nghị được lát, Phó Trữ ngâm bình trà mới châm cho mọi người.

      Phó Tạ vừa nâng chung trà lên thưởng thức mấy ngụm, Phó Trữ liền vào bẩm báo, thanh y vệ có việc gấp tới tìm Hứa Lập Dương.

      Hứa Lập Dương ra lát, rất nhanh liền trở về.

      muốn lại thôi nhìn Phó Tạ: "Điện soái..."

      Phó Tạ dùng ánh mắt ra hiệu cho tiếp tục bẩm báo.

      Hứa Lập Dương quả thực biết nên cái gì cho phải, suy nghĩ chút, : "Bệ hạ, bệ hạ mới nạp nữ nhi thứ năm của Thôi Thành Trân , thu xếp ở Lâm Lang các, phong làm Chiêu Nghi."

      Trần Hi ở bên nghe xong, nhíu mi nhìn Phó Tạ.

      Tỷ tỷ của là Trần quý phi ở Thúy Hoa điện, nhưng thân tỷ tỷ của Phó Tạ là Phó hoàng hậu trong cung, Phó Tạ lý nên chú ý chuyện này hơn so với .

      Phó Tạ ngược lại cảm thấy có gì, dựa theo tiểu tính của Thừa Dận Đế, những chuyện này làm ngược lại bình thường, làm mới bình thường.

      Những người này mơ hồ lấy làm chủ, Phó Tạ suy nghĩ chút, khuôn mặt tuấn tú mỉm cười: "Bệ hạ như thế, phải chuyện rất bình thường sao? Có cái gì lo lắng? Bất quá là binh đến tướng chắn, nước đến đất chặn mà thôi!" Thôi Thành Trân lần này bị bọn họ áp chế, kế tiếp nhất định chủ động xuất kích, có thôi Chiêu Nghi, có Mã Chiêu Nghi, Trương Chiêu Nghi, Lý Chiêu Nghi, tóm lại Thôi Thành Trân chung quy lấy lòng Thừa Dận Đế, hoặc là dâng lên mỹ nhân, hoặc dâng lên người , dù sao Thừa Dận Đế muốn nữ sắc, hay thích thành tiên bay lên trời, chỉ cần nịnh nọt hai điểm này, luôn kích liền trúng.

      Đám người Trần Hi Hứa Lập Dương vốn còn có chút khẩn trương, lúc này thấy Phó Tạ căn bản để chuyện trong lòng, liền cũng đều buông lỏng xuống.

      Sau khi tiễn đám người Trần Hi, Phó Tạ sảng khoái tinh thần quay về nội viện với Hàn .

      Thôi Thành Trân liên tục ra tay, trong lòng của vẫn tồn tại chuyện này; hôm nay Thôi Thành Trân rốt cuộc bắt đầu xuất thủ, Phó Tạ ngược lại thoải mái, ý định hảo hảo bồi bồi Hàn .

      Bởi vì Phó Tạ mỗi đêm đều trở về dùng cơm tối, cho nên Hàn dựa theo khẩu vị của Phó Tạ, bảo phòng bếp chuẩn bị mấy thứ cháo trắng rau dưa.

      Hai vợ chồng cùng chỗ dùng cơm tối.

      Dùng xong cơm tối, đúng lúc thấy ánh trăng, Hàn liền cùng Phó Tạ dạo trong đình viện ở Nữ Trinh viện trong chốc lát.

      Sau khi được lát, Hàn hơi mệt, liền cười dịu dàng kéo Phó Tạ vào phòng ngủ.

      Đám người Tẩy Xuân thấy thế, vội lặng lẽ thu thập, cùng chỗ thối lui ra khỏi nội viện —— hôm nay đến mùa hạ, quần áo đơn bạc, khỏi có chút quá thuận tiện, cho nên chỉ cần công tử và thiếu phu nhân cùng chỗ, các nàng cố gắng hết sức hầu hạ ở trước mắt.

      Lúc này là đầu đầu hạ tháng tư, trời dần dần nóng lên, nhưng cũng nóng đến mức phải dùng băng, đến buổi tối gió đêm thổi lất phất, mang đến mùi hoa hồng thơm ngát, vừa thơm vừa mát, thoải mái dễ chịu cực kỳ.

      Hàn dắt tay Phó Tạ, đẩy ngã xuống tháp quý phi ở phía trước cửa sổ, bản thân cũng ngồi xuống tựa sát Phó Tạ, lát sau mới : "Ca ca, Lam thị mang thai."

      Phó Tạ ngồi ở giường gấm, trong ngực Hàn mềm mại thơm mát tựa sát, gió đêm mát mẻ thổi vào mặt, hưởng thụ yên tĩnh An Nhàn khó có được, nghe Hàn xong, liền đưa tay cách váy sờ lên bụng dưới Hàn : "ừ, đại ca tài giỏi như thế, xem ra làm huynh đệ ta đây cũng phải nỗ lực rồi."

      Hàn : "..."

      Phó Tạ thấy nàng nhất định là hâm mộ Lam thị có thai, cố tình giải sầu cho nàng, liền thản nhiên : "Phó Tĩnh canh giờ trước nhận được tuyến báo, Vĩnh Thọ trưởng công chúa cũng mang thai rồi." Lam thị luôn luôn hợp với Hàn , như vậy đối với Lam thị mà đây là tin tức xấu, đối với Hàn chính là tin tức tốt.

      Hàn nghe vậy thiếu chút nữa đứng bật dậy, lập tức trợn tròn mắt nhìn Phó Tạ: "Làm sao có thể?" Sao có thể nhanh như vậy?

      Phó Tạ mắt phượng trong veo, nghiêm trang nhìn nàng, cũng chuyện.

      Hàn lúc này mới xác định, Phó Tùng song hỉ lâm môn.

      Nàng có chút lo lắng cho Phó Tạ, liền đưa tay mở cổ áo cho Phó Tạ, lại đẩy áo lót trung đan bạch la ra, lúc này mới dán mặt mình lên lồng ngực trơn bóng của Phó Tạ, bên lắng nghe tim Phó Tạ đập, vừa : "Muội cũng có chút lo lắng huynh..."

      Phó Tạ lấy làm kỳ lạ: "Lo lắng ta cái gì? Là Phó Tùng muốn gia đình yên, cũng phải ta!"

      Lồng ngực bị bờ môi non mềm của Hàn liếm, rất là thoải mái, thấy Hàn rời khỏi, vội vàng ấn Hàn rồi trở về, sau đó giải thích : "Thứ nhất vị trí gia chủ của ta xác định, thứ hai ta là con vợ cả, ba ta và nàng còn trẻ, chờ nàng lớn hơn chút nữa, chúng ta cũng có thể sinh mười đứa tám đứa con trai, hôm nay ta lo lắng cái gì?" ra lo lắng Hàn sốt ruột, lặng lẽ hỏi qua Lý Kim Triêu rồi, Lý Kim Triêu thiếu phu nhân tuổi quá , xương chậu còn chưa nẩy nở, dễ dàng khó sinh, muộn hai năm ngược lại là chuyện tốt, cho nên Phó Tạ để trong lòng chuyện này.

      Hàn nghe xong, lúc này mới hoàn toàn yên lòng. Chính nàng thèm để ý, thế nhưng sợ Phó Tạ để trong lòng, cho nên mới phải lo lắng trong lòng. Hôm nay thấy Phó Tạ thèm để ý, nàng cũng yên tâm.

      Môi của nàng dán trước ngực Phó Tạ, thấp giọng : "Ca ca, dù cho muội sinh được, cũng cho huynh nạp thiếp!"

      Phó Tạ rũ mắt xuống nhìn nàng, cố ý đùa nàng : "... ừ, để ta suy nghĩ lại ..."

      Hàn nghe vậy, khóe mắt đều đỏ, lúc này đẩy Phó Tạ ra, ủy khuất nhìn , đôi mắt bịt kín tầng lệ.

      Phó Tạ thấy bộ dáng này của nàng, trái tim khỏi kinh hãi, liền ôm nàng vào lòng, bờ môi phụ kề đến bên tai Hàn , thấp giọng : "Nếu như nàng phải... Ta liền..."

      Hàn nghe vậy, mắc cỡ mặt đỏ rần, lúc này đẩy Phó Tạ chút: "Ca ca, người ta chuyện đứng đắn mà! Đến lúc này, huynh còn có lòng giỡn!"

      Phó Tạ thấy ánh mắt của nàng ngập nước, mặt tròn nhắn trong suốt lộ ra màu đỏ, bờ môi đỏ tươi trơn bóng... ràng là dáng vẻ động tình, trong lòng khỏi rung động, thân thể sớm có phản ứng, kéo qua Hàn liền ép xuống: "Ta !"

      Hàn thấy vẻ mặt giống giả bộ, liền đẩy : "Huynh phải muốn..." Lời còn chưa dứt, khuôn mặt của nàng mặt ngược lại ửng hồng.

      Phó Tạ mắt phượng tỏa sáng, lúc này buông lỏng Hàn ra, đứng dậy tắt đèn trong phòng ngủ, lại trở về quý phi phía trước cửa sổ, khẽ cười tiếng, mò lên Hàn , bày thành tư thế quỳ đưa lưng về phía của , áp sát vào.

      Hàn bị xoa nắn được cả người mềm mại như nước mùa xuân, thở hổn hển : "Ca ca, quần áo... Quần áo còn chưa..."

      Lời còn chưa dứt, váy của nàng bị Phó Tạ vạch ra tìm tòi.

      ...

      Ánh trăng như nước chảy vào, chiếu vào khuôn mặt tuấn tú của Phó Tạ.

      Hàn nằm ngửa tháp quý phi, cố gắng nhìn Phó Tạ người nàng.

      Lúc này mắt phượng của Phó Tạ khẽ híp lại, khuôn mặt tuấn tú căng thẳng, đỏ tươi bờ môi cũng mím chặt, dưới ánh trăng, lông mi dài dày chẳng những che khuất sóng mắt của , còn giống như tô lên ánh mắt , đuôi mắt tinh xảo, đẹp rung động lòng người.

      Hàn cố gắng giơ tay lên sờ mặt .

      Nàng vừa mới sờ tới, bị Phó Tạ đụng cái, cánh tay lập tức mềm rũ xuống...

      Tóc đen dài của Phó Tạ sớm xoả ra, chút chút quét lên khuôn mặt trước ngực Hàn , tê tê dại dại ngứa chút.

      vầng trăng khuyết giắt bầu trời đêm, ánh trăng trong trẻo nhưng lạnh lùng xuyên qua cửa sổ chiếu vào người Phó Tạ và Hàn , thoải mái dễ chịu yên tĩnh.

      Mấy ngày nay khẩn trương căng thẳng bị Phó Tạ quét sạch, cảm thấy trong lòng mảnh thư thái, thỏa mãn muốn thở dài.

      đêm tham hoan, kết quả là sáng ngày thứ hai Hàn thể Tống phủ.
      Last edited: 11/3/17
      Mieu1810, tart_trung, Iluvkiwi38 others thích bài này.

    2. Anhdva

      Anhdva Well-Known Member

      Bài viết:
      1,126
      Được thích:
      1,028
      Phó Tùng kể ra cũng khộ, phải theo ông em giai phúc hắc lại quá giỏi nên chịu thiệt.

    3. Quýt Đường

      Quýt Đường Well-Known Member

      Bài viết:
      1,001
      Được thích:
      23,905
      Chương 97
      Buổi sáng lúc Phó Tạ rửa mặt tắm xong ra, thấy Hàn ngủ ngon lành, liền đứng dậy ra.

      Ra khỏi cửa nội viện, thấy đám người Tẩy Xuân mang theo mấy quản gia nàng dâu đợi ở trị phòng, Phó Tạ sợ các nàng vào quấy rầy Hàn , liền dừng bước.

      Khí thế quá cường đại, bọn người Tẩy Xuân rất sợ , thấy dừng bước, như có điều suy nghĩ nhìn lại, lập tức đều rùng mình, đồng loạt quỳ xuống.

      Phó Tạ nhàn nhạt nhìn thoáng qua đám nha hoàn nàng dâu quỳ đầy đất, dặn dò: "Thiếu phu nhân ngủ, nên vào quấy rầy nàng."

      Tẩy Xuân chần chừ chút mới : "... Dạ, công tử." Thế nhưng, công tử à, thiếu phu nhân bảo nô tài sớm gọi nàng thức dậy Tống phủ tham gia hôn lễ mà...

      Phó Tạ xong, nhấc chân mang theo Phó An và Phó Tĩnh chờ ở bên trong cửa viện ra.

      Sau khi ngồi trong thư phòng uống chun trà, Phó Tạ bắt đầu đến sân tập bắn trước đình viện Cầm Vận đường luyện tập bắn tên.

      Sau khi luyện canh giờ, Phó Tạ để cung tên xuống trở về nội viện —— sợ Hàn ngủ lâu quá bị đói bụng.

      Lúc Phó Tạ tắm tắm rửa ra mới gọi Hàn thức dậy.

      Hàn cảm giác xương cốt toàn thân giống như bị nghiền ép qua lần, đau nhức khó nhịn, nhúc nhích đều khó chịu.

      Nàng nhắm mắt lại nằm ở giường hỏi Phó Tạ: "Ca ca, bây giờ là giờ gì?"

      Phó Tạ mặc xong hạ bào lụa trắng, cầm đai lưng ngọc màu đen thắt ở bên hông, mắt phượng nhìn sang đồng hồ tây dương phía trước cửa sổ: "Giờ Tỵ ba khắc rồi."

      Hàn đầu óc giống như gỉ sét, cả buổi mới hiểu đuọc ra sắp giữa trưa.

      Đầu óc nàng trống rỗng sau hai giây, lúc này mới nhớ mình vốn định Tống phủ tham gia hôn lễ của Tống Di, khỏi rên rỉ tiếng, hai tay che kín khuôn mặt: "ôi, xong rồi!" Cũng may hôm qua sai người đưa quà tặng qua.

      Phó Tạ vốn sắp ra ngoài, nghe vậy kinh ngạc tới: "Làm sao vậy?"

      duỗi tay sờ cái trán Hàn .

      Hàn gỡ tay của ra, áo não trừng mắt : "Tống gia biểu tỷ hôm nay xuất giá, muội trễ rồi, được, đều tại huynh hết!" Nam sắc hỏng việc mà!

      Phó Tạ thấy nàng như thế, để trong lòng lắm: "Vậy hôm nay nàng cùng ta tiến cung vấn an hoàng hậu nương nương ."

      Hàn lập tức trợn tròn mắt: "Huynh muốn gặp hoàng hậu nương nương liền gặp hoàng hậu nương nương? dễ dàng như vậy sao?" Ngoại nam tiến cung dễ dàng như vậy sao?

      Phó Tạ thấy ánh mắt của nàng tròn tròn, vẻ mặt thú vị, khỏi duỗi đầu ngón tay ấn cái gương mặt trắng nõn của nàng: "a Ngốc, ta và nàng cùng tiến cung, ta gặp bệ hạ, nàng trình bài tử gặp hoàng hậu nương nương." Nếu như thuận lợi, xúi Thừa Dận Đế cùng gặp hoàng hậu, thừa cơ gặp mặt tỷ tỷ; cho dù gặp tỷ tỷ, a có thể qua , tỷ tỷ cũng có thể được an ủi tí.

      Hàn hết sức lắng nghe lời Phó Tạ, nàng có ý nghĩ của mình —— Phó Tạ đối với nàng tốt như vậy, như vậy nàng đối với người thân của Phó Tạ tốt chút, phải rất hợp lý sao?

      Cho nên tuy nàng vẫn chưa muốn rời giường, nhưng vì Phó Tạ, vẫn rầm rì bò lên.

      Phó Tạ khoanh hai tay đứng ở bên nhìn, thấy nàng lề mề lề mề, liền có chút kiên nhẫn, dứt khoát qua, xoay người ôm Hàn vào trong ngực, bước nhanh vào tắm.

      Hàn tắm xong ra, Phó Tạ gọi Tẩy Xuân vào hầu hạ, mình Cầm Vận đường luyện tập bắn tên.

      Cửa sổ phòng ngủ mở rộng ra, gió đầu hạ hơi nóng chậm rãi lướt qua, bụi chuối tây xanh biếc ngoài cửa sổ rợp bóng làm bên trong phòng trở nên mát mẻ lạ thường.

      Hàn dặn dò Tẩy Xuân lấy bộ áo khoác lụa trắng thêu hoa khoác lên áo ống tay hẹp màu ngọc bích và váy dài trắng thuần, lại dặn dò Nhuận Thu: "Hôm nay mang bộ trang sức đá quý ngọc phỉ thúy."

      Phó Tạ ở trước sân tập bắn Cầm Vận đường luyện tập bắn tên, Phó Tùng liền tới.

      Phó Tùng thấy đệ đệ chuyên tâm kéo cung nhắm bắn, liền ngượng ngùng tới, đến gần : "Tam đệ, tiễn thuật của ngươi ngày càng tốt!"

      Phó Tạ nhìn cũng nhìn , giương cung như trăng tròn, hướng hồng tâm xa xa phía trước bắn ra mũi tên lông vũ.

      Chỉ nghe "Phốc" tiếng, mũi tên lông vũ xuyên qua hồng tâm, ghim lên thân cây bạch dương phía sau hồng tâm, tên vẫn rung lên "Ông ông".

      Phó Tùng giật mình, liền nhảy lên chạy tới, dùng sức rút mũi tên lông vũ bắn sâu vào thân cây ra, xoay người lại muốn chuyện, lại phát Phó Tạ lại kéo đại cung có gắn mũi tên lông vũ lên, mà đầu mũi tên hướng về phía .

      lập tức đứng bất động tại chỗ, tựa hồ như bị đóng đinh, cả người động cũng động được, chỉ có mồ hôi lạnh theo tóc mai chảy xuống, lưng cũng đổ mồ hôi lạnh.

      Phó Tùng tuy lớn hơn Phó Tạ vài tuổi, nhưng Phó Tạ từ bé lòng dạ hẹp hòi hơn, vũ lực lại mạnh hơn chút, và Phó Lịch từ chỉ sợ Phó Tạ, hôm nay tuy rằng trưởng thành, nhưng vẫn sợ như cũ.

      Lúc Phó Tùng bị Phó Tạ doạ sợ đến sắp đái ra quần, người hầu cận, tuỳ tùng và các giáo úy thống lĩnh cấm quân đứng ở bên cạnh bỗng nhiên lên tiếng: "Gặp qua thiếu phu nhân!"

      Phó Tùng khó khăn di chuyển cái cổ, nhìn hướng cửa chính của sân tập bắn, thấy thiếu phụ mặc áo ngọc bích váy dài trắng thuần rất xinh đẹp mang theo mấy nha hoàn chậm rãi tới.

      nhận ra là thê tử Hàn của Phó Tạ, vội mở miệng : "Đệ..."

      Mắt phượng tĩnh mịch của Phó Tạ hơi nheo lại, nhìn về phía , Phó Tùng lập tức liền đem chữ "Muội" còn dư chưa thốt ra mạnh mẽ nuốt xuống, cố gắng thay đổi ánh mắt nhìn Hàn cầu cứu.

      Hàn tới đây tìm Phó Tạ, thấy giương cung chỉa mũi tên hướng về phía Phó Tùng, lại càng hoảng sợ, vội : "Ca ca, làm sao vậy?"

      Phó Tạ nhìn nàng cái, chậm rãi dời đầu mũi tên, mặt chút thay đổi : "Chỉ đùa chút với đại ca."

      Hàn cảm thấy bầu khí căng thẳng, cố tình làm dịu khí, cố ý thay đổi đề tài: "Ca ca, huynh lại bắn liên châu tiến sao?"

      Phó Tạ liếc nàng, buông dây cung ra, lại rút mũi tên lông vũ, hai mũi tên nhập lại cùng chỗ, sau đó bắt đầu kéo cung.

      Theo "Sưu sưu" hai tiếng, hai mũi tên liên tiếp bắn ra, lần lượt bắn vào lưỡi thương sắc bén, chỉ nghe "cạch cạch" hai tiếng, tia lửa văng khắp nơi, lưỡi tuyết của ngân thương bị bắn ra ngoài, liên châu tiến cùng chỗ đâm vào mặt đất phía trước.

      Hàn nhìn lóa cả mắt, nàng nghĩ tới Phó Tạ lại có tài bắn cung thần thông như vậy.

      Nàng trợn tròn mắt ngửa đầu nhìn Phó Tạ: "Ca ca, huynh lợi hại!"

      Phó Tạ được thê tử dùng ánh mắt sùng bái thích như vậy, xương cốt đều mềm nhũn, tuy gì, thế nhưng mắt phượng sáng lóng lánh, khóe miệng nhàng cong lên, nhìn rất là vui vẻ.

      Phó Tùng xoay người thở hổn hển cả buổi, lúc này chân mới mềm nhũn, chậm rãi tới, oán trách Phó Tạ : "Tam đệ, ngươi vừa rồi quá đáng, làm ta sợ muốn chết!"

      Phó Tạ nhìn Phó Tùng, chậm rãi : "Đại ca, quân lương của Trấn Tây Tướng Quân phủ tới tay, ngươi cần phải trở về."

      Phó tùng: "..." biết mình đáp ứng Phó Tạ, quân lương vừa đến tay phải quay về Tây Cương, thế nhưng Vĩnh Thọ trưởng công chúa vừa đẹp vừa buông thả vừa kiêu ngạo lại vừa cao quý, cưỡi Vĩnh Thọ trưởng công chúa, tựa như cưỡi toàn bộ hoàng tộc Đại Chu dưới thân, rất đắc ý, nỡ xa rời Vĩnh Thọ trưởng công chúa... Nhưng, đến giờ phút này, Phó Tạ ép buộc giữa tính mạng của và Vĩnh Thọ trưởng công chúa phải chọn , thể chọn mạng của mình.

      nuốt nước miếng, khó nhọc : "Tam đệ, sáng sớm ngày mai đại ca phải xuất phát quay về Lương Châu rồi, đêm nay cho đại ca ta mở tiệc tiễn biệt nha! Chúng ta say nghỉ!"

      Phó Tạ nhìn cái: "Được, say nghỉ!" nhẫn nại đến cực hạn, Phó Tùng liền đích thân áp tải Phó Tùng rời khỏi kinh thành.

      Phó Bình bảo phu xe chạy xe Trầm Hương của Hàn ra.

      Phó Tạ đỡ Hàn lên xe, muốn buông tay Hàn ra, lại bị Hàn kéo lại.

      Đôi mắt trong suốt của Hàn chăm chú nhìn : "Ca ca, bất cứ việc gì cũng phải cẩn thận!" nàng vừa mới thấy Phó Tạ chỉ tên vào Phó Tùng, bị dọa ra thân mồ hôi lạnh. Phó Tạ thường ngày luôn cao quý ưu nhã, có loại cảm giác xa cách cao cao tại thượng, nhưng hôm nay Phó Tạ rất có tính công kích, giống như luôn chuẩn bị rút kiếm ra khỏi vỏ, giống như mũi tên sắp bắn ra, làm lòng người sinh ra nghiêm nghị...

      Trong mắt Phượng của Phó Tạ lên ý cười, "ừ" tiếng, trước khi rời khỏi lại dặn dò câu: "Nàng ở trong Khôn Trữ Điện của hoàng hậu nương nương, nếu như bệ vào, nàng nên tránh sang đông trắc điện ngay nhé." Bệ hạ cực kỳ háo sắc, mặc dù có Hứa Lập Dương chiếu ứng, vẫn có chút yên lòng.

      Hàn híp mắt cười: "Biết rồi, ca ca!" Phó Tạ luôn xem nàng như tiểu hài tử...

      Vào hoàng cung, liền có chấp bút thái giám Hứa Hoán Hà dẫn Phó Tạ đến Sùng Chính điện của Thừa Dận Đế, mà Hàn do Hứa Lập Dương và nữ quan Sở Nhã trong hậu cung của Phó Hoàng hậu dẫn Khôn Trữ Điện.

      Ở chánh điện Sùng Chính điện, rèm cửa mờ mờ ảo ảo hương thơm lượn lờ, cung điện hoa lệ trang nhã trước kia hoàn toàn trở thành đạo quán của đạo gia: hai chữ "Sùng Chính" tấm biển ngoài điện được đổi thành hai chữ "Tam Thanh"; ở ngự tháp giữa điện còn nữa, thay vào đó chính là bức tượng nặn dưới tầng tầng màn che thấp thoáng; trong sương khói đàn hương nồng nặc, Thừa Dận Đế ngồi xếp bằng bồ đoàn màu vàng phía trước tượng nặn, trong tay cầm phất trần, nhắm mắt lại lẩm bẩm.

      Phó Tạ đứng ở bên đợi nửa ngày, trong lòng tính toán làm sao dẫn Thừa Dận Đế tới Khôn Trữ Điện —— từ khi Thừa Dận Đế đưa Trương Thiên Sư vào ôm ấp hoài bão, bình thường chỉ thấy Trương Thiên Sư và Thôi Chiêu Nghi mới vào cung, ngay cả Phó hoàng hậu cũng chịu gặp

      Thừa Dận Đế mở hai mắt ra, thấy Phó Tạ đến, khỏi mặt mày hớn hở, muốn chuyện, chợt thu liễm vui vẻ, chắp tay : "Tiểu tạ, đạo gia chú trọng 'thanh tĩnh vô vi " trẫm rất có tuệ căn, nay tới cảnh giới "xuất cảnh tọa vong' rồi đó!"

      Phó Tạ nghe hồi nhức cả trứng, hơi suy nghĩ chút, liền bắt đầu lừa dối Thừa Dận Đế: "Bệ hạ, vi thần gần đây đọc sách hiểu được, muốn cùng bệ hạ người chuyện thiên nhân hợp nhất và liên quan đến việc đắc đạo thành tiên."

      Nghe Phó Tạ muốn cùng phi thăng, Thừa Dận Đế cảm thấy hứng thú, liền ngoắc: "Tiểu tạ, ngồi xuống !"

      Từ lần trước ở Tịnh Viên gặp qua lần, Hứa Lập Dương lâu chưa từng gặp qua Hàn rồi.

      Nhìn thấy bởi vì mùa hè giảm cân hơi gầy ít, Hàn càng lộ ra vẻ cả người lã lướt, Hứa Lập Dương đầu tiên là nhãn tình sáng lên, tiếp đó lại có chút bận tâm: "Thiếu phu nhân, người sao lại gầy thế này?"

      Hàn nghe vậy vừa mừng vừa sợ: " sao?" Nàng sớm ngóng trông mình gầy hơn chút!

      Hứa Lập Dương thấy hai mắt nàng dịu dàng da thịt oánh nhuận, biết thân thể nàng khoẻ mạnh, trong lòng lúc này mới buông lỏng ít, lại cười : "Vâng."

      Hàn thấy Sở Nhã cũng tới, vội vàng nhìn Sở Nhã.

      Sở Nhã thấy Hàn và Hứa Lập Dương thân mật, có chút được tự nhiên, thấy Hàn nhìn lại, vội vàng quỳ gối hành lễ với Hàn .

      Hàn vội vàng nâng nàng dậy cười : "Sở Nhã tỷ tỷ, ta dám!"

      Lập tức đoàn người về hướng Khôn Trữ Điện.

      Bên trong Khôn Trữ Điện trang nhã và yên tĩnh, tầng tầng lớp lớp sa màn thêu hoa lan trắng như tuyết, trùng trùng điệp điệp màn che lượn lờ mùi trái cây thơm ngát.

      Hàn sau khi hành lễ với Phó hoàng hậu ngồi xuống ghế, lúc này mới nhìn Phó hoàng hậu ngồi ngay ngắn giường.

      Phó hoàng hậu có vẻ gầy hơn so với lần gặp mặt ở Lỗ Châu ít, cằm trở nên nhọn hơn, khí sắc cũng tốt, da thịt trắng đến độ gần như trong suốt, chỉ có phần bụng to.

      Trong lòng Hàn lo lắng cực kỳ, khỏi : "Nương nương người..."

      Phó hoàng hậu mệt mỏi nhìn Hàn , hữu khí vô lực vẫy vẫy tay: "a , ngươi tới đây ngồi với ta."

      Hàn nghe lời đứng dậy tới, ngồi xuống kế Phó hoàng hậu, đôi mắt lo lắng nhìn phó hoàng hậu, rốt cuộc lấy hết dũng khí, cầm tay gầy trơ xương của Phó hoàng hậu —— chạm vào ẩm ướt lạnh như băng.

      Nhìn bộ dạng của hoàng hậu, Hàn nước mắt tràn mi: "Tỷ tỷ, vì sao đến mức này?"

      Môi Phó hoàng hậu giật giật, muốn chuyện, Hàn Nhã vào bẩm báo: "Bẩm hoàng hậu nương nương, Trần quý phi, Tôn phi, Thôi Chiêu Nghi tới thăm người."

      Hàn vội vàng lau nước mắt, : "Nương nương, thiếp thân có cần tránh hay ?"

      Phó hoàng hậu vô lực lắc đầu: " cần, ngươi cứ ở đây với ta."

      Ba cung trang mỹ nhân cùng nhau đến, mỗi người da dẻ xinh đẹp như ngọc như tuyết, đều có vẻ đẹp tuyệt sắc, trong đó đẹp nhất chính là Thôi Chiêu Nghi, quả thực chính là Thôi Kỳ phiên bản nữ, làm Hàn quả thực sởn hết cả gai ốc.

      Hàn vội vàng đứng dậy hành lễ.

      Trần quý phi cười mỉm đỡ nàng lên: "Tiểu Phó phu nhân quá đa lễ!"

      Mấy mỹ nhân dường như nhìn thấy Phó hoàng hậu khác thường, sau khi hàn huyên vài câu liền bắt đầu giỡn, miệng lưỡi tranh đấu kịch liệt.

      mặt tái nhợt của Phó hoàng hậu mang ý cười nhàn nhạt, giống như đứng ngoài quan sát nhìn ba vị sủng phi của Thừa Dận Đế ở chỗ này của nàng tranh đấu.

      Thân thể của nàng yếu tới cực điểm, rốt cuộc chịu được giằng co.

      Hàn lặng lẽ tới, ngồi xuống dưới chân ghế của hoàng hậu, nắm tay của nàng bắt đầu xoa bóp, có ý muốn giúp nàng lưu thông máu.

      Phó hoàng hậu liếc mắt ra hiệu cho Hàn cái, ra hiệu nàng chỉ cần phải xem cuộc vui, cần tham gia.

      náo nhiệt, chưởng ấn thái giám Hứa Lập Dương vào bẩm báo: "Bẩm hoàng hậu nương nương, bệ hạ tới thăm ngài!"

      Hàn nghe vậy, vội vàng đứng dậy theo Hàn Nhã lánh ra ngoài, đến Đông Trắc điện.

      Trần quý phi, Tôn phi và Thôi Chiêu Nghi nghe vậy, đều là nhãn tình sáng lên, nhưng cố ý làm làm ra dáng vẻ cực kỳ rụt rè nhìn Phó hoàng hậu.

      Phó hoàng hậu thản nhiên, cũng có ý định đứng dậy nghênh đón Thừa Dận Đế.

      Đến cuối cùng, vẫn là Thôi Chiêu Nghi tuổi nhất thiếu kiên nhẫn, cười dịu dàng : "Hoàng hậu nương nương, thiếp thân thay người nghênh đón bệ hạ!"

      Phó hoàng hậu cười nhạt tiếng: "Ngươi !"

      Sau khi Thôi Chiêu Nghi ra ngoài, Trần quý phi khá tốt, nhưng Tôn phi cười lạnh tiếng: "Cái gì thế này!"

      Phó hoàng hậu và Trần quý phi phảng phất giống như chưa từng nghe thấy, sắc mặt như thường.

      Phó Tạ theo Thừa Dận Đế vào Khôn Trữ Điện, nghe Hứa Lập Dương nhắc nhở trong điện có mấy vị Tần phi của Hoàng Đế , liền chịu vào, lưu ở bên ngoài chờ Hàn .

      Hàn vừa tránh vào Đông Trắc điện bao lâu, Hứa Lập Dương liền đến, thấp giọng : "Thiếu phu nhân, nô tài mang người ra ngoài!"

      nhìn Hàn đưa tay ra.

      Hàn sững sờ.

      Hứa Lập Dương lúc này mới phát mình có chút vong tình, khuôn mặt thanh tú hơi đỏ lên, vội vàng bỏ tay xuống: "Thiếu phu nhân, mời!"

      dẫn Hàn xuyên qua tầng tầng màn che của Đông Trắc điện, xuyên qua từ phía sau điện thẳng đến bên ngoài Khôn Trữ Điện.

      Dưới cây liễu lớn đối diện cửa cung, Phó Tạ cùng chấp bút thái giám Hứa Hoán Hà đứng ở đó, thấy Hàn ra, lúc này mới yên lòng lại.

      Hàn bởi vì phản ứng của Hứa Lập Dương vừa rồi, trong lòng có chút loạn, lúc này thấy Phó Tạ, trái tim thoáng trầm tĩnh trở lại, cầm làn váy bước nhanh tới: "Ca ca!"

      Phó Tạ chuyên chú nhìn nàng, đợi nàng hoàn hảo tổn hao gì trở về, lúc này mới hoàn toàn buông lỏng xuống, nắm tay của nàng: " thôi!"

      Sau khi hai vợ chồng vào nội viện Nữ Trinh viện, Hàn nhận trà tâm sen Hoán Hạ đưa lên uống ngụm, buông chén trà nhìn Phó Tạ: "Ca ca, muội có lời muốn với huynh!"

      Nàng cho lui người hầu hạ, đợi trong phòng chỉ còn lại có nàng và Phó Tạ, lúc này mới : "Ca ca, hoàng hậu nương nương tình hình tốt!"

      Phó Tạ cả kinh, vội vàng kỹ càng hỏi lần, cuối cùng cũng gì.

      Hàn vội : "Nương nương có thai, thể tiếp tục như vậy nữa, trong cung phải là nơi tốt!"

      Phó Tạ rũ mắt xuống suy nghĩ.

      Hàn tính toán đường, liền thử : "Ca ca, phải có biệt cung Kim Minh uyển sao, chẳng lẽ thể bẩm báo bệ hạ, để hoànghậu Kim Minh uyển giải sầu?"

      Phó Tạ nghe vậy, mắt phượng sáng ngời.

      Hoàng hậu Kim Minh uyển điều dưỡng thân thể, đây cũng là biện pháp tốt, nhưng làm thế nào mới có thể làm cho Thừa Dận Đế chủ động bảo hoàng hậu nương nương Kim Minh uyển ở tạm đây?

      Phó Tạ rũ mắt xuống, suy nghĩ lát, rất nhanh liền nghĩ đến tại bệ hạ hết sức tin tưởng Trương Thiên Sư.

      Trương Thiên Sư người này có chỗ tốt, tuy được Thôi Thành Trân dẫn vào cung, thế nhưng Thiên Sư lại càng bạc hơn!

      Chỉ cần bạc đủ, Trương Thiên Sư ngay cả bản thân mình cũng nguyện ý bán đứng.

      Nhưng, đối với bạc, Trương Thiên Sư càng thêm thương tiếc là tính mạng của bản thân .

      Phó Tạ ôn nhu an ủi Hàn : "a , việc này có ta, nàng cần phải lo lắng." muốn liên lụy đến những chuyện loạn thất bát tao kia.

      Hàn "vâng" tiếng, bưng trà tâm sen lên cho Phó Tạ uống.

      Lúc chiều Hàn ở trong phòng đọc sách, Phó Quý nương tử tới bẩm báo: "Bẩm tam thiếu phu nhân, tứ phu nhân Phạm gia sai quản gia tới báo tin, muốn vào kinh tìm việc cho lão gia, chạng vạng tối nhà các nàng liền tới."

      Hàn suy nghĩ được lúc, lúc này mới nhớ tới tứ phu nhân là ai —— An Quốc Công Phó Viễn Trình tuy rằng đơn mạch độc truyền, chỉ có mình ông, nửa huynh đệ cũng có, nhưng có bốn thứ muội, tứ phu nhân Phạm thị gả vào Liêu Châu chính là thứ muội xếp hàng thứ tư của ông, lúc Hàn vào kinh ở trang viên Chu Tiên trấn gặp vị Phạm Tinh Tinh Phạm biểu nương kia , chính là nữ nhi của tứ phu nhân.

      Nghĩ tới đây, Hàn giương mắt nhìn Phó Quý nương tử: "Phạm gia có ai tới?"

      Phó Quý nương tử lại cười : "Bẩm thiếu phu nhân, có tứ phu nhân, lão gia và Phạm biểu nương."

      Nàng suy nghĩ chút, lại bổ sung câu: "Nô tài nghe Phạm biểu nương mới goá chồng."

      Hàn : "..." Trong đầu nàng lên nương trẻ tuổi dung nhan thanh lệ ở trang viên Chu Tiên trấn...
      Last edited: 11/3/17
      Mieu1810, tart_trung, Iluvkiwi37 others thích bài này.

    4. song ngư

      song ngư Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      1,177
      Được thích:
      8,349
      chỗ "nếu bệ tới..." thiếu chữ kìa nàng, "nếu bệ hạ tới..."
      Quýt Đường thích bài này.

    5. Quýt Đường

      Quýt Đường Well-Known Member

      Bài viết:
      1,001
      Được thích:
      23,905

      Chương 98
      Hàn nhìn Phó Quý nương tử: "Theo ý kiến của ngươi, nhà tứ phu nhân nên thu xếp ở nơi nào đây?"

      Phó Quý nương tử nhìn Hàn , thấy vẻ mặt nàng điềm nhiên, giống như có vẻ vui, liền cẩn thận từng li từng tí : "Bẩm thiếu phu nhân, nô tài cảm thấy tứ phu nhân mang theo cả nhà đến đây, ở bên trong sợ là quá thuận tiện, bằng thu xếp Thu Hương viện ở phía tây bên cạnh cửa lớn Quốc Công Phủ, chỗ đó vốn chính là khách viện, nhà tứ phu nhân ở đó, cũng thuận tiện hơn."

      Nàng vốn là thủ hạ đắc lực của Quốc Công phu nhân Thôi thị, từ khi Thôi thị bị An Quốc Công đưa vào Tịnh Viên tĩnh dưỡng, tam thiếu phu nhân Hàn thị tiếp quản việc bếp núc Quốc Công Phủ, nàng vẫn lo sợ bất an, sợ nhất triều thiên tử nhất triều thần, mình bị thay thế, bởi vậy thăm dò rất nhiều. Hôm nay thờ ơ lạnh nhạt, nàng phát tam thiếu phu nhân giống như có ý tứ dứt khoát thay thế toàn bộ quản trong ngoài Quốc Công Phủ bằng thân tín của mình, Phó Quý nương tử lúc này mới yên lòng lại, dần dần cũng bằng lòng xuất ra ít chủ ý chân .

      ra Phó Quý nương tử biết, Hàn căn bản quan tâm những điều này, nàng chỉ muốn an phận làm tốt chuyện thuộc trách nhiệm của mình, Hàn cũng thay đổi nàng.

      Hàn mỉm cười nhìn Phó Quý nương tử: "Chuyện này liền giao cho ngươi, cần gì ngươi và Tẩy Xuân cứ lo liệu!"

      Phó Quý nương tử đáp "Vâng", tất nhiên bàn bạc với Tẩy Xuân.

      Đợi phân công chuyện công việc hoàn tất, Hàn tiếp tục đọc sách, cảm thấy mắt có chút cay cay, liền được Nhuận Thu đỡ trở về phòng ngủ trưa.

      Ngủ trưa tỉnh dậy là chạng vạng tối, Hàn sảng khoái tinh thần dụng tâm trang điểm phen, ăn mặc xinh đẹp ngồi ở nhà chính ăn trái cây.

      Bởi vì nàng thích ăn trái cây, cho nên Phó Tạ chỉ thị Phó Bình an bài gã sai vặt chuyên môn chịu trách nhiệm chọn mua các loại hoa quả tươi, thí dụ như bây giờ còn là tháng tư, thế nhưng nơi đây của Hàn ngoại trừ mùa ô mai và quả hạnh bên ngoài, mang lên quả đào tươi tháng năm mà tháng năm mới có, dưa hấu tháng sáu mới đưa ra thị trường, lê hương tháng bảy mới có và quả vải đặc sản ở bên kia Nam Hải.

      Nhuận Thu mang theo Tiểu Linh rửa tay, chuyên đứng ở đó lột vải cho Hàn .

      Hàn ăn mấy quả vải, cảm thấy quá ngọt, liền chỉ thị Tiểu Linh bưng chén nước sôi để nguội súc miệng.

      Nàng vừa buông chén trà, Sấu Đông liền vào hồi báo: " nương, Phó Quý nương tử dẫn theo tứ phu nhân và Phạm biểu nương tới gặp ngài!"

      Hàn cảm thấy nghe có chút được tự nhiên, liền cười : "Tên gì Phạm biểu nương? Khó đọc vậy, gọi Phạm nương !"

      Sấu Đông cười hì hì đáp "Vâng".

      Hàn cầm khăn lụa lau lau khóe môi, lúc này mới : "Mời mẹ con tứ phu nhân vào!"

      Sau khi Sấu Đông rời khỏi, Hàn chỉ thị Tiểu Linh mở tấm che gương to tây dương ra, đứng trước gương soi trước sau, cảm giác mình đẹp lắm rồi, lúc này mới hài lòng đứng dậy ra nghênh đón.

      Phạm Tinh Tinh và mẫu thân theo quản gia Phó Quý nương tử vào Đông Thiên viện, dọc theo đường hẻm phía nam thẳng vào bên trong, qua Cầm Vận đường lại rời đoạn, lúc này mới ngược lại hướng bắc vào đại môn Nữ Trinh viện.

      Sau khi qua trùng trùng điệp điệp cổng canh gác, mẹ con các nàng rốt cuộc thấy đám phục sức nha hoàn vây quanh thiếu phụ mỹ mạo cười ngọt ngào ra đón: " phu nhân, Phạm gia tỷ tỷ, các ngươi đến!"

      Phạm Tinh Tinh nhận ra Hàn , khỏi thầm kinh ngạc: lần trước ở trang viên Chu Tiên trấn gặp Hàn , ràng còn mang theo vài phần ngây ngô, hôm nay mới khoảng chừng năm, Hàn giống như hoa sơn chi đầu cành trắng như tuyết chớm nở ngày hè, tươi mát ngọt ngào, cả người tựa hồ cũng mang theo tầng vầng sáng oánh nhuận...

      Hai bên chào hỏi lẫn nhau, cùng chỗ vào nhà chính phân chủ khách ngồi xuống.

      Mẫu thân tứ phu nhân của Phạm Tinh Tinh lúc ở nhà mẹ đẻ chính là thứ nữ, gả cho người cũng phải rất như ý, hơn nữa lần này vào kinh vì trượng phu tìm việc phải dựa vào nhà mẹ đẻ, bởi vậy đối với Hàn rất nịnh bợ.

      Kể từ sau khi thành thân, Phó Tạ từng bước thăng chức, địa vị Hàn cũng như diều gặp gió, nàng là vợ quan lớn, hôm nay là cáo mệnh phu nhân nhị phẩm triều đình phong tặng, hơn nữa Phó Tạ quyền cao chức trọng, bởi vậy thường ngày người đến nịnh bợ xu nịnh nàng rất nhiều, nàng sớm đem những nịnh bợ xu nịnh này để ở trong mắt.

      Nhưng tứ phu nhân là của Phó Tạ, cho nên Hàn đối đãi bà cũng rất khách khí, kiên nhẫn nghe tứ phu nhân thao thao bất tuyệt lời xu nịnh, nếu là người khác, nàng sớm bưng trà tiễn khách.

      Phạm Tinh Tinh nhã nhặn lịch ngồi ở bên, mặt mang nụ cười ấm áp, thỉnh thoảng mới chen vào hai câu.

      Hàn sợ lạnh nhạt nàng, ngược lại chủ động đáp nàng hai câu.

      Mãi cho đến lúc dùng cơm tối, Hoán Hạ vào hỏi thăm: " nương, tại bày cơm sao?"

      Hàn gật đầu.

      Bởi vì Phó Tạ đều là trở về cùng Hàn dùng cơm tối, cho nên Hàn muốn lưu khách, nhưng vẫn giả vờ với với tứ phu nhân và Phạm Tinh Tinh: "Nếu , phu nhân và biểu tỷ lưu lại cùng dùng cơm nhé?"

      Phạm Tinh Tinh muốn khách khí câu, tứ phu nhân mặt mày hớn hở : "Ơ, ta đây liền khách khí làm phiền cháu dâu bữa!" Bà tới gặp Hàn trước hối lộ qua bà tử hầu hạ Thu Hương viện rồi, biết được tại tam thiếu phu nhân Hàn thị làm chủ việc bếp núc ở Quốc Công Phủ nên kiêu ngạo có chút lớn, phải đặc biệt hiếu khách, bình thường khó gặp được nàng, cho nên liền thừa dịp lần này có thể nhìn thấy, hảo hảo ở trước mặt Hàn thị biểu thị cảm giác tồn tại.

      Hàn : "..."

      Nàng cười nhạt tiếng, gì.

      Nhuận Thu chỉ huy mấy tiểu nha hoàn nâng chậu vàng, xà bông thơm, khăn lụa, nước thơm vào, xếp thành hàng quỳ gối ngồi xuống, nàng cuốn ống tay áo hầu hạ Hàn rửa tay.

      Tứ phu nhân ở bên nhìn, khỏi tặc lưỡi thôi: năm ấy tỷ muội mấy bà ở khuê phòng, Quốc Công Phủ cũng lừng lẫy nhất thời, thế nhưng có tỷ muội nào được nuông chiều như vậy? Ngay cả Quốc Công phu nhân phô trương cũng có lớn như vậy!

      Bà nhớ tới câu kia của bà tử "Đại công tử Nhị công tử toàn bộ dùng được, Quốc Công Phủ hôm nay là thiên hạ của tam công tử, ngay cả Quốc Công gia cũng nghe tam công tử, triều đình cũng có người nào dám đối nghịch với tam công tử", liền quyết định phương châm ôm chặt cột trụ Hàn trước.

      Hàn lau sạch tay, vừa bôi nước hương hoa lài lên tay, vừa dặn dò Tẩy Xuân: "Ngươi với gia các ngươi bên kia chút, ta nơi này có khách, bảo đừng trở về dùng cơm!"

      Tẩy Xuân đáp "Vâng" lui xuống, tất nhiên thư phòng phía trước truyền lời.

      Phạm Tinh Tinh nghe vậy đôi mắt lóe lên, ý thức được dựa theo lệ cũ Phó Tạ muốn cùng Hàn dùng cơm tối, sau này nếu muốn vô tình gặp được Phó Tạ, chỉ cần vào giờ cơm đến Đông Thiên viện là được, mặc kệ ở Cầm Vận đường, hay là Nữ Trinh viện, hay là ở đường hẻm phía nam, chỉ cần cũng có thể gặp Phó Tạ là được.

      Hàn vừa mới ngồi xuống ghế với các nàng, Tẩy Xuân liền vào hồi báo: " nương, gia gì. Phó Bình gia chờ lát thực hành với Đại công tử."

      Nghe vậy Hàn gật đầu, thêm lời.

      Nhất thời ăn cơm xong.

      Hàn rốt cuộc kiên nhẫn nghe tứ phu nhân thổi phồng nữa, gọn gàng linh hoạt bưng trà tiễn khách.

      Tứ phu nhân ngược lại lanh lợi, lúc này mang theo Phạm Tinh Tinh đứng dậy cáo từ.

      Đêm hôm đó Phó Tùng liền mang theo thuộc hạ rời khỏi kinh thành xuất phát Lương Châu.

      Hàn nghĩ đến Lam thị cũng theo, liền để ý tới chuyện này.

      Hôm nay dường như đặc biệt nóng, mặt trời nóng hừng hực toả ra hơi nóng vô tận, ngay cả lá chuối tây trong sân dường như cũng có chút ỉu xìu.

      Ngực Hàn dường như lại lớn lên chút ít, căng căng nặng trịch, nàng có chút lười biếng ra ngoài, hay dùng yếm đào hồng đào lỏng loẹt thắt ngực, phía dưới mặc quần lót bạch la và váy dài màu đỏ, ở bên ngoài mặc áo lụa thêu hoa, bởi vì lúc này mặc vô cùng phong phanh thoáng khí, thể ra ngoài gặp người, nàng liền chỉ thị Nhuận Thu chải toàn bộ tóc đen lên, tùy ý tết thành búi tóc, chỉ cài cây trâm hồ điệp khảm phỉ thuý màu đỏ, miễn cưỡng cầm cây quạt thêu hoa cỏ, lâu lâu lại quạt cái, bên cầm quyển tiểu thuyết bút ký xem chơi.

      Tẩy Xuân vào nhìn nhìn, dò hỏi: " nương, hôm nay quả thực có hơi nóng, có muốn dùng băng hay ?"

      Hàn khỏi nở nụ cười: "Mới tháng tư dùng băng, đến tháng sáu tháng bảy ta làm sao bây giờ?"

      Tẩy Xuân cũng cười.

      Hàn liền nghĩ tới Từ ma ma theo thuyền An Quốc Công và phụ thân quay về Liêu Châu, tính toán phen : "Phụ thân bọn họ hôm nay sợ là đến Ký Châu rồi, đến đầu tháng năm có thể đến Liêu Châu, đến cuối tháng sáu đầu tháng bảy Từ ma ma có thể chạy về." Từ khi nàng sinh ra Từ ma ma bắt đầu chiếu cố nàng, đối với Hàn , Từ ma ma chính là mẫu thân thứ hai của nàng, nhất thời rời khỏi, nàng là có chút ít nỡ bỏ.

      Tẩy Xuân muốn chuyện, Sấu Đông vào bẩm báo: " nương, đại thiếu phu nhân, tứ phu nhân và Phạm nương đến thăm ngài!"

      Hàn nghe vậy trợn tròn mắt: "Đại thiếu phu nhân? Lam thị sao còn chưa ?"

      Tẩy Xuân cũng kinh ngạc.

      Sấu Đông tin tức rất linh thông, mặt mày hớn hở : "Nghe Vĩnh Thọ trưởng công chúa và đại thiếu phu nhân cũng nháo muốn theo Đại công tử Lương Châu, Đại công tử khó mà chọn lựa, lại sợ mang theo rồi ngày ngày sinh yên, đêm qua liền mang theo hai tiểu thiếp suốt đêm rời , Vĩnh Thọ trưởng công chúa và đại thiếu phu nhân ai cũng mang!"

      Hàn : "..." Phó Tùng cặn bã !

      Ôm nguyên tắc "Địch nhân thống khổ chính mình vui vẻ", Hàn thoải mái vui vẻ cười trong chốc lát, cười ngừng đến khi mắt to ngập nước, khuôn mặt nhắn phiếm hồng, lúc này mới chỉ thị Nhuận Thu: "Lấy áo bách hoa gấm Tô Châu màu đỏ nhạt tới cho ta thay, bộ y phục người này quá lộ liễu!"

      Tuy rằng mặt trời còn chưa tới giữa trưa, thế nhưng mặt trời có phần độc, Lam thị nâng cao bụng hơi to cùng tứ phu nhân và Phạm Tinh Tinh chờ ở ngoại viện Nữ Trinh viện, nhưng đứng trong chốc lát, cảm thấy mồ hôi đầm đìa đầu lành lạnh, rất là khó chịu.

      Nha hoàn của nàng Ngọc Liên vội lặng lẽ khuyên nàng: "Đại thiếu phu nhân, người có thai, lại có chuyện quan trọng, hà tất nhất định muốn gặp tam thiếu phu nhân?"

      Lam thị lại chịu nửa đường bỏ cuộc. Nàng tới đây vốn chính là vì muốn khoe khoang cái bụng to lộ ra của nàng trước mặt Hàn , muốn chọc tức Hàn , cho nên mới đến, hà tất nửa đường trở về?

      Ba người rốt cuộc chờ đến nha hoàn vào thông báo.

      Nha hoàn cười dịu dàng : "Thiếu phu nhân chúng ta chờ ở bên trong, các vị mời!"

      Tứ phu nhân thừa cơ nịnh nọt : "Ơ, là phiền toái thiếu phu nhân các ngươi, trời nóng như vậy còn muốn cùng chúng ta! Thiếu phu nhân các ngươi chính là quá thiện lương!"

      Lam thị: "..." Vỗ mông ngựa buồn nôn như vậy, có xấu hổ hay a, tứ mẫu!

      Phạm Tinh Tinh rũ mắt xuống gì. Người nghèo chí ngắn những lời này nàng cảm thụ vô cùng sâu sắc, nhưng ý nghĩ của nàng giống với tứ phu nhân, mẫu thân của nàng chỉ biết là nịnh bợ Hàn , Phạm Tinh Tinh cảm thấy thà lừa gạt nịnh bợ Hàn , bằng thẳng vào vấn đề, trực tiếp tìm biểu đệ Phó Tạ. Nếu như có thể lôi kéo Phó Tạ, được Phó Tạ coi trọng, Hàn tính là cái gì? Bất quá là tiểu nương kiêu căng hiểu chuyện mà thôi!
      Last edited: 11/3/17
      Mieu1810, tart_trung, Iluvkiwi38 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :