1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Lạc Vương Phi - Mạn Diệu Du Li (128.16/128c) END

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. quỳnhpinky

      quỳnhpinky Well-Known Member

      Bài viết:
      1,480
      Được thích:
      1,204
      đầy rẫy quỷ kế.nguy hiểm .thank nàng

    2. Ishtar

      Ishtar Well-Known Member Trial Moderator

      Bài viết:
      1,892
      Được thích:
      17,957
      (4)

      Người nọ võ công tương đương Nam Cung Quyết, hơn nữa khi Nam Cung Quyết cùng hấp huyết quái nhân giao thủ hao phí lượng lớn nội lực, trong khoảng thời gian ngắn, thể thoát thân.

      Mà hấp huyết quái nhân được rảnh tay nhìn Nam Cung Quyết cùng hắc y nhân so chiêu, lại nhìn Lạc Tử Hàm cùng Lạc Mộng Khê giao thủ, đáy mắt lên tia ý cười quỷ dị:

      “Nam Cung Quyết, biết khi để ngươi nhìn thấy người ngươi thương chết trước mặt mình, mà ngươi vô lực cứu, là cái gì tư vị......”

      Cổ tay vừa lật, hấp huyết quái nhân trong tay xuất trường kiếm, mũi kiếm đâm về phía trái tim của Lạc Mộng Khê.

      cần!” Nam Cung Quyết kinh hô tiếng, đáy mắt thâm thúy chứa đựng hoảng sợ, để ý chưởng phong sắc bén của Hắc y nhân trước mặt, phi thân cứu Lạc Mộng Khê.

      Nhưng gã hấp huyết quái nhân cách Lạc Mộng Khê rất gần, hơn nữa tốc độ vô cùng nhanh, Nam Cung Quyết căn bản kịp cứu người......

      Hấp huyết quái nhân mũi kiếm khoảng cách Lạc Mộng Khê càng ngày càng gần, mắt thấy đâm đến người Lạc Mộng Khê, Nam Cung Quyết đáy mắt hoảng sợ càng đậm, chỉ còn lại cõi lòng tan nát cùng tuyệt vọng: Hấp huyết quái nhân tốc độ rất nhanh, Mộng Khê có khả năng tránh thoát ......

      “Phanh!”

      “Phốc!”

      Hai đạo tiếng vang chấm dứt, tất cả mọi người dừng động tác trong tay, nhìn phía Lạc Mộng Khê bên này, Nam Cung Quyết cũng đình chỉ cước bộ, đáy mắt thâm thúy, lóe ra vẻ mặt cổ quái.

      Lạc Mộng Khê hơi hơi nghiêng thân, hấp huyết quái nhân trường kiếm xẹt ngang trước mặt nàng, còn chủy thủ trong tay Lạc Mộng Khê, thế nhưng đâm thẳng vào trước ngực hấp huyết quái nhân.

      Phía sau Lạc Mộng Khê, đứng đạo thân ảnh màu đỏ, vừa rồi người cùng Lạc Mộng Khê giao thủ - Lạc Tử Hàm, bị thân ảnh màu đỏ đá đến bên, áo khoác lửa đỏ, dung nhan xinh đẹp, còn mắt to có chút sưng đỏ, đúng là Thanh Nguyệt.

      Mọi người thiết tưởng quá nhiều loại kết cục, gì ngoài việc Lạc Mộng Khê bị giết, máu tươi vẩy ra, nhưng là nay, Lạc Mộng Khê hoàn hảo tổn hao gì, bị giết , phải nàng, mà là hấp huyết quái nhân.

      Mọi người đều bị kết quả bất ngờ này làm chấn kinh, trợn mắt há hốc mồm, nửa ngày phản ứng lại.

      “Mộng Khê!” Nam Cung Quyết dẫn đầu lấy lại tinh thần, rất nhanh chạy về phía Lạc Mộng Khê, theo sát ở phía sau Nam Cung Quyết, Hắc y nhân cũng nhanh chóng phản ứng lại.

      Cổ tay vừa lật, hai viên tròn dạng như viên thuốc tay, người nọ bay lên trời, vật trong tay lại hướng đám người Nam Cung Quyết, Lạc Mộng Khê phóng tới: “Bang bang phanh!” Mặt đất bốc ra từng trận khói trắng, trước mắt trắng xoá mảnh, cảnh vật bốn phía nháy mắt biến mất thấy.

      Nam Cung Quyết đem Thanh Nguyệt đến chỗ an toàn, quay sang liền đem Lạc Mộng Khê gắt gao che chắn ở trong lòng: Ta có chết, cũng thể để cho Mộng Khê có chuyện gì!

      Đợi khói bụi tan hết, trước mắt đóng hỗn độn mà đám người Hắc y nhân, hấp huyết quái nhân, Lạc Tử Hàm cũng biến mất vô tung, Thanh Nguyệt bước nhanh chạy tới trước mặt Nam Cung Quyết, Lạc Mộng Khê: “Quyết ca ca, Mộng Khê tỷ tỷ, hai người có việc gì chứ?”

      có việc gì!” Nam Cung Quyết ôm Lạc Mộng Khê đứng lên, vỗ vỗ bụi đất người mình và Lạc Mộng Khê: “Thanh Nguyệt, cám ơn muội cứu Mộng Khê mạng!” Tương đương với, cũng cứu bổn vương mạng.

      “Quyết ca ca cần khách khí, vừa rồi Quyết ca ca cũng cứu Thanh Nguyệt đó thôi!” Thanh Nguyệt ý cười trong suốt: “Chỉ tiếc, làm cho mấy cái trứng thối kia chạy mất rồi.”

      “Thanh Nguyệt, trễ thế này, muội ở trong cung hảo hảo nghỉ ngơi, chạy tới vùng hoang vu dã ngoại này làm gì?” Đối với việc Thanh Nguyệt xuất , Lạc Mộng Khê và Nam Cung Quyết đều cảm giác sâu sắc khó hiểu.

      “Thanh Nguyệt ngủ được, liền ra ngoài dạo chút, trong lúc vô tình nhìn thấy Bắc Đường Diệp mang thị vệ ra cung, nhất thời tò mò, Thanh Nguyệt liền theo lại đây!” nghĩ tới kém dương sai, cứu Mộng Khê tỷ tỷ: “Mấy cái trứng thối kia bắt được, là đáng tiếc......”

      có gì phải đáng tiếc, vừa rồi tên hấp huyết quái nhân muốn ám hại Mộng Khê bổn vương biết thân phận chân chính của rồi!” Nam Cung Quyết mở ra bàn tay to, khối kim bài thể thân phận của hấp huyết quái nhân ra trong tay , khi nhìn thấy chữ khắc khối kim bài, Thanh Nguyệt nhịn được kinh hô: “Làm sao có thể là ?”

      Bắc Đường Diệp dẫn người đuổi sát theo tên Hắc y nhân, người là đuổi bắt được, lại tự sát, Bắc Đường Diệp chút tin tức hữu dụng cũng thu được.

      Trở về gặp Nam Cung Quyết bên này, biết được chuyện xảy ra, cùng với kim bài trong tay Nam Cung Quyết, Bắc Đường Diệp ngượng ngùng cười cười:

      “Bổn vương sớm biết là điệu hổ ly sơn, cho nên mới làm bộ trúng kế, dẫn bọn họ ra, bằng , chúng ta lúc đó nhiều người như vậy, bọn họ dám ra a......”

      “Diệp ca ca, tại đừng nhiều như vậy, kim bài Quyết ca ca trong tay có thể chứng minh thân phận hấp huyết quái nhân, huống chi, vừa rồi Mộng Khê tỷ tỷ cũng đâm hấp huyết quái nhân kiếm, chỉ cần nghiệm chứng người chủ nhân của kim bài có vết thương hay biết chân tướng việc!”

      Thanh Nguyệt bộ dáng tiểu đại nhân, đối với lời Bắc Đường Diệp giải thích còn quên thêm: Vẫn là Thanh Nguyệt ta thông minh, theo Bắc Đường Diệp đuổi theo cái gì hắc y nhân, mà là lựa chọn theo Mộng Khê tỷ tỷ, lưu lại xem xét tình huống, nếu , trúng kế điệu hổ ly sơn của người ta, tay trắng trở về!

      Kim bài trong tay Nam Cung Quyết, có thể chứng ai là gian tế, khi Bắc Đường Diệp cầm kim bài trở lại hoàng cung gặp Kì hoàng, Kì hoàng mặt rồng giận dữ, lập tức phái rất nhiều Ngự Lâm quân theo Bắc Đường Diệp bắt người, đương nhiên, Kì hoàng cũng muốn chứng cớ xác thực.

      Thanh Nguyệt trở lại hoàng cung, đem chuyện tình nàng, Nam Cung Quyết và Lạc Mộng Khê ở bên ngoài đại trạch gặp Hắc y nhân nhất nhất thuật lại, kết thúc còn quên thêm câu:

      “Kỳ , muốn phát kiện lần này có hay có người cố ý thiết kế, rất đơn giản, cho dù kim bài là bị người cố ý lưu lại, dùng để hãm hại, nhưng vết thương người có thể chứng minh hết thảy.”

      “Chủy thủ của Mộng Khê tỷ tỷ, là Lạc vương phủ đặc chế !” Nếu chủ nhân kim bài người có vết thương, chứng minh là bị người hãm hại, nhưng nếu có miệng vết thương, còn cùng chủy thủ của Mộng Khê tỷ tỷ ăn khớp, vậy phải là hãm hại rồi.

      Bắc Đường Diệp mang theo rất nhiều Ngự Lâm quân ra hoàng cung, thẳng đến An vương phủ của Bắc Đường Dực mà , bởi vì khối kim bài trong tay Nam Cung Quyết, là của Bắc Đường Dực.

      Bóng đêm càng ngày càng sâu, vốn tưởng rằngaAn vương phủ là mảnh tối đen, nhưng cùng suy đoán của mọi người hoàn toàn tương phản, bên trong phủ đèn đuốc sáng trưng, cửa phủ mở rộng, rất nhiều thị vệ canh giữ ở cửa.

      Gặp Bắc Đường Diệp dẫn người tiến đến, quản gia An vương phủ vội vàng tiến lên: “ biết Yến vương đêm khuya đến thăm là có chuyện gì?”

      “An Vương gia đâu? Bổn vương là tới tìm !” Nghĩ đến gian tế là chính nhị hoàng huynh mình kính trọng nhất, Bắc Đường Diệp vừa đau lòng vừa tức giận mà có chỗ phát tác.

      Gian tế, thế nhưng lại là nhị hoàng huynh, nắm trong tay quyền cao, dưới trướng còn có mấy chục vạn tinh binh, ở Kì Thiên là dưới người, vạn vạn người, liền ngay cả thân là thái tử Tam Hoàng huynh, đều đối với lễ nhượng ba phần.

      vì sao còn muốn bán đứng quốc gia cùng thân nhân chính mình lấy lòng Hạ Hầu Thần, làm hoàng đế, so với thân tình quan trọng hơn sao?

      “Yến vương gia, An Vương gia vừa rồi bị thích khách đâm bị thương ngực, đại phu bôi thuốc, sợ là thể tiếp kiến Vương gia......”

      Quản gia lời còn chưa dứt, Bắc Đường Diệp mâu quang phát lạnh, thân thủ đem quản gia đẩy sang bên, vào an vương phủ, phía sau Ngự Lâm quân đem quản gia giữ bên, theo sát phía sau Bắc Đường Diệp xông vào!

    3. Ishtar

      Ishtar Well-Known Member Trial Moderator

      Bài viết:
      1,892
      Được thích:
      17,957
      (5)

      “Bắc Đường Dực, ngươi lăn ra đây cho bổn vương, Bắc Đường Dực, Bắc Đường Dực......” Bắc Đường Diệp xông vào An vương phủ, vừa vừa rống giận.

      An vương phủ mỗi góc đều có thị vệ đứng canh, trong phủ giăng kín đèn lồng đem toàn bộ vương phủ chiếu sáng như ban ngày.

      kiếm kia của thích khách đâm ngay chính giữa ngực, An vương Bắc Đường Dực bị thương , lúc này nằm ở giường cho Thái y bôi thuốc.

      Nghe tiếng Bắc Đường Diệp rống giận, Bắc Đường Dực cho Thái y bằng nhanh nhất tốc độ băng bó xong, cố nén đau đớn ngồi dậy, lúc này, Bắc Đường Diệp cũng tới phòng, nhìn vết thương do kiếm đâm ngực của Bắc Đường Dực, Bắc Đường Diệp đáy mắt đau xót càng đậm: Cho dù kim bài có thể làm giả, nhưng thương thế thể nào!

      “Bắc Đường Diệp, xảy ra chuyện gì? Sao lại thiếu kiên nhẫn như vậy? Đệ tại là vương gia Kì Thiên, phải có dáng vẻ cùng khí độ của Vương gia, thể giống như trước kia như vậy......”

      “Ba!” Bắc Đường Dực lời còn chưa dứt, khối kim bài bị Bắc Đường Diệp hung hăng ném tới trước mặt Bắc Đường Dực: “Bắc Đường Dực, ngươi nhận ra cái này?”

      Thị vệ theo hầu rất nhanh nhặt lên kim bài, trình Bắc Đường Dực xem qua, Bắc Đường Dực nhìn kỹ xem: “Đây là kim bài của bổn vương, vì sao lại ở trong tay đệ?”

      “Vấn đề này hẳn là hỏi Bắc Đường Dực ngươi mới đúng, vừa rồi ở tòa đại trạch ngoài thành, ngươi cùng thám tử của Hạ Hầu Thần gặp nhau bị Nam Cung Quyết phát , khối kim bài này chính là trong lúc giao thủ Nam Cung Quyết lặng lẽ từ người ngươi tháo xuống .”

      “Còn có, sau đó lại đến gã Hắc y nhân giúp ngươi, khi ngươi suýt nữa giết chết Lạc Mộng Khê, nàng phản thủ cho ngươi kiếm, vết thương ngực ngươi chính là chủy thủ của Lạc Mộng Khê tạo thành, đúng hay ?”

      Bắc Đường Dực ánh mắt bình tĩnh, hề gợn sóng, ngóng nhìn Bắc Đường Diệp lát, từng chữ trả lời: “Bổn vương ngực bị thương phải Lạc Mộng Khê tạo thành, là bị gã hắc y thích khách gây thương tích......”

      “Là Yến vương gia, thương thế của An Vương gia, là do thích khách tạo thành!” Bên cạnh thị vệ vội vã vì Bắc Đường Dực giải thích.

      như vậy, khi An Vương gia bị thương, các ngươi tận mắt nhìn thấy!” Cũng đúng, những Hắc y nhân từ trong đại trạch bay ra cùng hoàng cung thị vệ võ công tương xứng, thị vệ An vương phủ, tất cả đều là theo trong quân đề bạt ra, thân thủ có thể so với thị vệ hoàng cung tương tự.

      phải, lúc ấy......”

      “Bổn vương là ở An vương phủ bị thương, khi bị thương, chỉ có bổn vương cùng tên thích khách kia .....” Bắc Đường Dực thanh như trước thập phần bình tĩnh, làm cho người ta đoán ra đến tột cùng suy nghĩ cái gì:

      “Thích khách đâm bị thương bổn vương sau, thừa dịp bổn vương chú ý, liền đào tẩu ......”

      “Nhị hoàng huynh có hay nhìn thấy bộ dáng của tên thích khách đâm ngươi bị thương?” Bắc Đường Diệp hỏi chút để ý: Ngươi liền tiếp tục dối , chờ bổn vương tìm được chứng cớ, lại trị tội ngươi cũng muộn......

      Bắc Đường Dực ngóng nhìn Bắc Đường Diệp nửa ngày: “Tên thích khách kia tốc độ rất nhanh, võ công cực cao, sau khi đâm bị thương bổn vương, nhanh chóng xoay người thoát khỏi vương phủ, bổn vương có thấy bộ dáng ......”

      “Khởi bẩm Yến vương, có thuộc hạ bẩm báo tìm được Tử quý phi được giấu ở trong An vương phủ!” gã thoạt nhìn như thủ lĩnh Ngự Lâm quân khoát tay áo, ngay sau đó, mặc hắc y, Tử quý phi bộ dạng giống như bị thương nặng, được hai gã thị vệ áp đến trước mặt Bắc Đường Diệp.

      Bắc Đường Diệp dùng chân đá đá Tử quý phi hấp hối, lại ngẩng đầu nhìn phía Bắc Đường Dực: “Nhị hoàng huynh, ngươi còn có gì để ?”

      Tử quý phi trước đó muốn thoát đại trạch, bị Thanh Nguyệt làm trọng thương, sau lại được người cứu , nay lại xuất ở trong mật thất của An vương phủ ngươi, thực ràng, các ngươi là đồng lõa: “Nhị hoàng huynh, có phải ngươi tính chờ đại phu xem thương thế của ngươi xong, lại xem cho nàng mới chịu thừa nhận?”

      Ngươi cùng Hạ Hầu Thần có quan hệ hợp tác, đối với người của phái tới, chiếu cố như vậy, đương nhiên, nữ nhân này là con đường liên lạc duy nhất của các ngươi, nếu nàng chết, liên hệ giữa các ngươi, chỉ sợ cũng bị chặt đứt.

      Bắc Đường Diệp phải tâm ngoan thủ lạt, thích cười nhạo châm chọc người khác là ác nhân, nhưng là nay, Bắc Đường Dực phản bội làm cho lòng đau đớn khó nhịn.

      Tình huynh đệ mười mấy năm của chúng ta, so ra vẫn kém hơn ngôi vị hoàng đế kia sao, trước kia ngươi dạy ta võ công, dạy ta đạo lý làm người, đều là diễn trò hay sao.

      Cho tới nay, ta đều nghĩ đến ngươi là người tràn ngập chính nghĩa, tuy rằng ngươi hay , nhưng tâm địa chính trực, thiện lương, lòng vì người khác suy nghĩ, lại vạn vạn nghĩ tới, ngươi vì ngôi vị hoàng đế, tiếc cùng ngoại nhân cấu kết, tự mình hại chính huynh đệ, thân nhân mình.

      Là Bắc Đường Diệp ta rất ngu ngốc, rất thiên chân, thế nhưng bị bề ngoài giả nhân giả nghĩa của ngươi lừa lâu như vậy, nơi này là Kì Thiên, quốc gia của ngươi, là nơi ngươi từ lớn lên, trong hoàng cung, có cha mẹ huynh đệ của ngươi, bọn họ đều là người thân nhất của ngươi.

      Thế mà tại, ngươi lại cùng ngoại nhân hợp tác, nghĩ hết mọi biện pháp đối phó với chính thân nhân mình, ngươi như thế nào nhẫn tâm, như thế nào hạ thủ được a.

      “Khởi bẩm Yến vương gia, đây là bức thư tìm được ở ngăn tủ bí mật trong thư phòng của An Vương gia!” gã ngự lâm quân cầm thư tín trong tay cung kính đưa dâng lên cho Bắc Đường Diệp, Bắc Đường Diệp tùy ý nhìn nhìn: “Đem tất cả chứng cớ, tiến cung trình Hoàng Thượng xem!”

      Quản gia An vương phủ bị khống chế, Bắc Đường Dực lại thân chịu trọng thương nằm ở nơi này, hơn nữa Bắc Đường Diệp cùng Bắc Đường Dực là thân huynh đệ, thời điểm Bắc Đường Diệp còn chưa trở thành Vương gia, thường xuyên đến trong phủ tìm Bắc Đường Dực chuyện phiếm, thị vệ trong phủ cùng Bắc Đường Diệp rất quen thuộc.

      Cho nên, đối với Bắc Đường Diệp mang đến Ngự Lâm quân, An vương phủ thị vệ mặc dù trong lòng nghi hoặc, nhưng chưa nhận được mệnh lệnh, bọn họ cũng có xung đột quá lớn, ngự lâm quân có thể thuận lợi tìm ra Tử quý phi, cùng với việc Bắc Đường Dực mưu phản là căn cứ chính xác.

      “Người tới, đem Bắc Đường Dực áp giải đến hoàng cung, để cho Hoàng Thượng tự tay xử trí!” Bắc Đường Diệp ra lệnh tiếng, ngự lâm quân nhận lệnh xông lên, muốn bắt Bắc Đường Dực.

      “Nơi này là An vương phủ, ai dám làm càn!” Vài tên An vương phủ thị vệ đột nhiên giơ lên trường kiếm, chặn trước mặt ngự lâm quân.

      An vương Bắc Đường Dực tay cầm trọng binh, cận vệ bên người , đều là người trong quân doanh, chỉ nghe theo sai khiến của mình Bắc Đường Dực , nay có người dám động đến Vương gia trọng thương của bọn họ, bọn họ sao lại bỏ mặc.

      Ngự lâm quân nhân số đông, võ công sai, nhưng thị vệ An vương phủ đại bộ phận xuất thân từ quân doanh, thân thủ cũng kém, nếu song phương giao thủ, trong khoảng thời gian ngắn thể phân ra thắng bại, cho dù thắng bại có được phân ra cũng là lưỡng bại câu thương!

      bên muốn bắt Bắc Đường Dực, bên muốn bảo vệ Bắc Đường Dực, hai bên nhân mã ai chịu yếu thế, tình hình hết sức căng thẳng.

      “Khụ khụ khụ......” Bắc Đường Dực ho vài tiếng, chậm rãi đứng lên: “Các ngươi lui ra!”

      “Vương gia!” Thị vệ An vương phủ cam lòng: Ngự lâm quân là tới bắt ngài a!

      “Lui ra, đây là mệnh lệnh!” Bắc Đường Dực tăng thêm ngữ khí, giận tự uy!

      “Dạ!” An vương phủ thị vệ thu hồi kiếm trong tay, lui tới bên, ngự lâm quân bước nhanh tiến lên, đem trường kiếm đặt lên cổ Bắc Đường Dực, Bắc Đường Diệp lên tiếng: “An Vương gia, theo bổn vương đến hoàng cung chuyến !”

    4. quỳnhpinky

      quỳnhpinky Well-Known Member

      Bài viết:
      1,480
      Được thích:
      1,204
      có khả năng BĐD là bị hãm hại a.thank nàng

    5. susu

      susu Well-Known Member

      Bài viết:
      1,562
      Được thích:
      1,239
      thanks nàng

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :