1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Thục Phi - Hiểu Kiều Lưu Thuỷ (update chương 108-111)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Clariosa

      Clariosa New Member

      Bài viết:
      2
      Được thích:
      1
      Chúc mừng bạn editor mới~~~
      Mà cho mình hỏi, tại sao lại là Mát vương vậy, nghe hơi buồn cười :yoyo68:

    2. cass_moon3010

      cass_moon3010 Well-Known Member

      Bài viết:
      53
      Được thích:
      986
      Từ hán việt nó như thế đấy bạn, nhiều từ mình đọc lên thấy có vẻ buồn cười nhưng nghĩa đằng sau nó lại hay. Edit thực là đau hết cả đầu với mấy từ hán việt này. Bây giờ cảm thấy vô cùng vô cùng biết ơn mấy bạn editor của mấy truyện lúc trước mình đọc, nhất là Natalie Pham editor chính của truyện này. Đôi lời tâm ^^...
      huyenlaw68 thích bài này.

    3. Clariosa

      Clariosa New Member

      Bài viết:
      2
      Được thích:
      1
      Mình cũng hiểu nhiều gì về chuyện này, mình đọc qua số truyện trước kia, mình chỉ xin mạn phép hỏi câu rằng danh xưng này cũng để thành Hàn vương hay gì đó được à? Mình cũng xin lỗi vì cứ căn vặn bạn nhé :)
      Phương Lăng thích bài này.

    4. cass_moon3010

      cass_moon3010 Well-Known Member

      Bài viết:
      53
      Được thích:
      986
      @Clariosa Mình thấy trong bản convert để vậy nên giữ nguyên, nhưng cũng có thể đổi thành Lương vương hay Hàn vương như bạn . Dù sao đây chỉ là nhân vật phụ chỉ xuất có mấy lần thôi, nên mấy bạn thông cảm mình mới học edit còn chưa có xem xét kỹ. Để mình hỏi lại bạn chủ topic thử có cần đổi lại hay . Còn có vấn đề gì mấy bạn cứ góp ý nhé, đây là giúp mình khắc phục số thiếu sót trong quá trình edit.

    5. cass_moon3010

      cass_moon3010 Well-Known Member

      Bài viết:
      53
      Được thích:
      986
      Chương 89: Hôn ước
      Editor: Moon
      Beta: Natalie Pham


      Ánh nến tầng tầng lớp lớp, cháy sáng giữa cung điện rộng rãi, hễ là màu sắc cùng với toàn bộ đồ vật tượng trưng cho vui mừng đều bị cất , thay vào đó là khung cảnh màu trắng thuần túy, hoa văn phía bình hoa bình phong cũng phải che lại, tất cả đồ vật đều thanh lịch tao nhã.

      Thái hậu qua đời, đây là quốc hiếu, dân chúng trăm nơi cấm cưới xin, các cửa hàng được buôn bán trong tám tuần, trong kinh thành, khí càng trang nghiêm. Công tử thế gia ngày thường chơi bời lêu lổng, phong lưu khoái hoạt, nhưng bây giờ phải ngoan ngoãn cụp đuôi, ở trong nhà làm tôn tử. Gia hiếu thể so với quốc hiếu được. Nếu như náo loạn gây ra cố gì bên trong nhà, cùng lắm bị quan viên trách mắng, làm ra cái gì lúc quốc hiếu bị ngự sử biết, tờ công văn đưa lên, cẩn thận cả nhà rơi đầu .

      Vì thế, trị an trong kinh thành, chưa bao giờ tốt như tại.

      Trước ngự án, Vũ Văn Hi chuyên tâm phê duyệt tấu chương, lên triều lại từ bảy ngày trước, ai cũng có thể để tang, nhưng làm vua của nước, được có nhiều thời gian để đau buồn. Quốc gia người qua đời mà đình chỉ hoạt động, thực tế, trong tháng này tấu sớ tích lại cũng sắp chôn được người rồi.

      Giang Hỉ nhìn ra ngoài điện chút, thấy sắc trời tối, nhìn hoàng đế lúc thấy người có dự định nghỉ ngơi, liền tiến lên cầm lấy cái lồng cùng áo khoác ra bên ngoài đèn cung đình, gạt đốt đèn, "Xoạt xoạt" vài tiếng, chỉ nháy mắt bên trong sáng lên ít, sau đó đem cất kỹ, lúc này mới lui về vị trí cũ. Vũ Văn Hi tùy tay cầm lấy quyển tấu chương, lúc mở ra nhìn thấy, hơi ngạc nhiên chút, con trai Ngụy quốc công lại nạp nô tì làm thiếp bất chấp trong thời kì Quốc tang, vi phạm luật, thỉnh bệ hạ trừng trị nặng.

      "Ngụy quốc công..." Vũ Văn Hi suy nghĩ lát, nhấc ngự bút lên viết đó viết hàng chữ, ý chính là cách chức quan của người này, đưa nô tì kia trở về chỗ cũ, sinh tử nữ giống như mẫu, nhập tiện tịch.

      Giang Hỉ nghe được liền giật mình, Ngụy quốc công, phải phụ thân thân sinh của Thanh Dương giáo chủ, tiên hoàng hậu Tiêu thị hay sao? Lúc này, Tiêu gia lại làm ra chuyện gì?

      Sau khi Vũ Văn Hi viết xong, đem tấu chương vứt vào đống tấu chương phê duyệt xong, liền buông ngự bút xuống, tay phải nhàng ấn mi tâm (điểm giữa hai đầu lông mày), mặt tự giác lộ ra vẻ mệt mỏi. Thân thể dựa về phía sau chút, nhớ tới việc cùng thái hậu mấy tháng trước...

      -------------------------------------------

      Trong phòng mùi thuốc lúc có lúc , màn sa rủ xuống đất, vừa thấy biết người trong phòng này bị bệnh khá lâu, mới có thể làm khí tràn ngập khổ tâm. Tiêu thái hậu nửa tựa vào đầu giường, dung mạo già nua, mơ hồ còn có thể thấy được phong thái khi còn trẻ, ánh mắt vẫn thông suốt khôn khéo như vậy, nàng nhìn nhi tử ngồi ở bên giường , vẻ mặt tha thở, : "Những ngày gần đây, hàng đêm ta đều mơ thấy những chuyện về phụ hoàng con khi còn sống, còn đợi ta, hỏi ta khi nào cùng , thời gian của ta còn nhiều ..."

      "Mẫu hậu đừng như vậy. Ngài lại suy nghĩ, đêm nằm mơ, ngài chỉ là quá mức tưởng niệm phụ hoàng, mới mơ thấy những việc này thôi. Hôm nào con mời Kim Nghiệp tự Hối Minh đại sư đến cho ngài..." Vũ Văn Hi vội vàng .

      Tiêu thái hậu vẫy tay, : " cần, sinh lão bệnh tử, ai cũng phải trải qua." Ngừng chút, , "Ta mười lăm tuổi được tiên đế sắc phong hoàng hậu nghênh tiếp vào đại môn hoàng cung, ngày tiến cung đầu tiên được xưng làm mẫu hậu, đầu tiên là con trai của Thuần Huệ hoàng hậu ngươi là Ý Quang thái tử, sau lại là thứ tử do các phi tần sinh ra, thẳng đến ngươi sinh ra, tiên đế vì bảo trụ vị trí Đông cung của Ý Quang thái tử Đông, đem ngươi đưa cho Giang Đô vương làm con thừa tự. Ta liều chết theo, dựa theo ít thứ bậc do Huệ hoàng hậu cho, cuối cùng đem ngươi lưu tại bên người ta, nhưng cũng làm cho phụ hoàng ngươi tức giận, từ đó về sau ít khi bước vào Chiêu Minh cung."

      Vũ Văn Hi : " có mẫu hậu, ngày hôm nay con thể ngồi lên ngôi vị cửu ngũ này."

      Tiêu thái hậu thở dài hơi, tiếp tục : "Năm ngươi bảy tuổi, Ý Quang thái tử mưu phản, tiên đế giận dữ, phế thái tử vị. Sau này, phụ thân ta Kỳ quốc công cùng mấy vị đại thần thượng thư, thỉnh cầu tiên đế lấy quốc làm trọng, Đông cung thể để trống, phụ hoàng ngươi mới chú ý tới ngươi." xong, vui mừng nhìn về phía Vũ Văn Hi, "May mà ngươi cũng chịu thua kém, để ta thất vọng."

      Vũ Văn Hi cũng nhớ lại chuyện cũ năm đó, khi đó chỉ có mẫu tử bọn họ sống nương tựa lẫn nhau, cuộc sống ngày đó thể là hài lòng, sau này tiên đế còn đặc biệt sủng ái Vi Đức phi, nếu phải Vi Đức phi có con, lúc tranh ngôi vị hoàng đế, chỉ sợ còn muốn nổi thêm sóng lớn. Nhìn thấy mẹ đẻ suy yếu nằm tựa vào giường, khỏi áy náy đứng lên: "Là nhi tử bất hiếu, liên luỵ mẫu hậu."

      Ngừng lại chút, "ngày mai nhi tử hạ chỉ, cho Tiêu thị trở về hầu hạ ngài."

      Tiêu thái hậu lắc đầu: " cần, Thanh Dương giáo chủ là người thế ngoại, cần gì làm khổ nàng. Nếu như ngươi nhớ đến, ta còn có chuyện muốn phó thác cho ngươi."

      Vũ Văn Hi vội đứng dậy, khoanh tay : "Thỉnh mẫu hậu phân phó."

      Tiêu thái hậu cười , ánh mắt sáng ngời dị thường, : "Triệu vương thông minh tuệ mẫn, cá tính cũng là thập phần nhanh nhẹn, nhập học chưa đầy hai tháng, làm Dương thái phó tức giận vài lần, là như vậy?"

      Vũ Văn Hi nghe xong, vội vàng giải thích: "Kỳ nhi chính là ham học hỏi, luôn có nghi vấn thể trả lời được. Chỉ là trẻ vô tâm, lời thiếu suy nghĩ, thường được khéo léo, thái phó nhất thời tiếp thụ được, cũng là bình thường. Hơn nữa con thấy, thái phó tức giận trách tội, ngược lại còn có chút tán thưởng."

      "Như vậy cũng tốt, chưa đủ trầm ổn."

      "Tất nhiên kém các ca ca về điểm chững chạc, nhưng Kỳ nhi năm nay chỉ mới bốn tuổi." cầu đứa bốn tuổi phải giống như lão nhân bốn mươi tuổi vững vàng như núi, được mới lạ.

      Nhắc tới Vũ Văn Kỳ, Tiêu thái hậu tự nhiên phải là có mục đích, vì thế thẳng: "Huynh trưởng ta kế thừa Kỳ quốc huyện công tước vị, trưởng tử của đích nữ, năm nay bảy tuổi, hôm trước tiến cung ta tận mắt xem qua, tiểu nương nhu thuận hiểu chuyện, tính cách cũng lanh lợi. Ta xem, cũng xứng với Triệu vương, hoàng đế cảm thấy sao?"

      Kỳ quốc công vốn là tiên đế gia phong cho phụ thân Thuần Huệ hoàng hậu, cũng chính là gia gia Tiêu thái hậu, từ sau khi Tiêu lão thái gia qua đời, liền đến phụ thân Tiêu thái hậu tiếp tục duy trì tước vị, đến bây giờ, là truyền cho huynh trưởng Tiêu thái hậu. Đáng tiếc trải qua việc thứ nhân Tiêu thị vu cổ, phụ huynh chẳng những bị biếm quan, về lão gia, ngay cả tước vị người, cũng từ quốc công giáng xuống quốc huyện công. Đây là Vũ Văn Hi nhìn mặt mũi Tiêu thái hậu, bằng nếu là phi tần khác, sớm hạ lệnh trảm cả nhà.

      Vũ Văn Hi khỏi suy nghĩ chút, đây là...

      Tiêu thái hậu thấy như thế, ngữ khí nghiêm túc: "Tiêu gia rốt cuộc cũng là nhà ngoại tổ của ngươi, chẳng lẽ ngươi thực nhớ đến chút tình cảm nào sao?"

      Vũ Văn Hi có chút do dự, lòng mà , muốn để Vũ Văn Kỳ cưới nữ nhi Tiêu gia, phải là nữ nhi Tiêu gia tốt, nếu như xử lý thỏa đáng, chừng sau này phải...

      Tiêu thái hậu lại nhấn mạnh: "Triệu vương vốn là sinh non, thân mình luôn tốt, cháu ta tính tình nhu thuận, biết cách chăm sóc người khác, nàng gả cho Triệu vương, chẳng phải là tốt cho cả hai?"

      Vũ Văn Hi nghe xong lời này, cảm thấy thái hậu có lý, hơn nữa lại là nguyện vọng của mẹ đẻ, đành lòng bác bỏ, gật đầu đáp ứng: "Mẫu hậu đừng lo lắng, nhi tử nghe ngài ."

      Thôi, Tiêu gia nhiều nhất cũng chỉ là có vị vương phi, cũng phải đại gì, cứ để thái hậu yên tâm .

      Tiêu thái hậu trong lòng buông lỏng, bà vì nghĩ cho nhà mẹ đẻ an bày tốt, về phần khởi phục quan trường trong triều, phải dựa vào nam nhân hăng hái tranh giành, bà làm hết khả năng.

      Vũ Văn Hi : "Con phải Trường Nhạc cung, cùng Thục phi tiếng."

      Hai mẫu tử còn chuyện hồi lâu, Tiêu thái hậu lấy quốc bận rộn khuyên Vũ Văn Hi trở về Kiến Chương cung.

      Sau khi Vũ Văn Hi rời Thọ Khang cung, cũng Kiến Chương cung, mà trực tiếp đến chỗ của Thục phi, đem chuyện hôn ước vừa rồi với mẫu thân chính chủ, lại : "Đây là nguyện vọng của mẫu hậu, trẫm đành lòng cự tuyệt."

      Tâm tư của Thẩm Mạt Vân bay lên tận chín tầng mây vì bất thình lình có con dâu, hoàn toàn thể gì, lắp bắp: "Hoàng thượng, ngài, ngài , ... thê tử tương lai của Kỳ nhi, thái hậu định sẵn là cháu ruột nhà Kỳ quốc huyện công?"

      Vũ Văn Hi gật đầu, cảm thấy bộ dáng ngơ ngác này của Thẩm Mạt Vân thập phần thú vị.

      Thẩm Mạt Vân sững sờ giương cái miệng nhắn, nửa ngày ra lời, vất vả lấy lại tinh thần, nhân tiện : "Đây, Kỳ nhi mới bốn tuổi, này đính hôn... Có phải hay phải quá sớm?"

      biết Vũ Văn Hi có phải hay nghĩ thông suốt, vẻ mặt hoàn toàn còn do dự như lúc ở Thọ Khang cung, : "Nàng cũng , là đính hôn, phải là thành hôn, sớm chút cũng sao."

      Thẩm Mạt Vân rầu rĩ liếc mắt nhìn Vũ Văn Hi cái, : "Ngài như vậy, còn hỏi ta làm cái gì?" xong, xoay người, hờn dỗi.

      Vũ Văn Hi đưa tay qua bóp mặt nàng, ngón tay nhàng chạm lên da thịt nhẵn nhụi kia cái, : "Tức à?"

      Thẩm Mạt Vân ngẩng đầu, nhìn hồi lâu, mới : "Cũng còn tốt, chính là quá mức bất ngờ, nhất thời phản ứng kịp." Dừng chút, lại thử hỏi: "Thái hậu làm sao có thể bỗng nhiên nghĩ đến đem tiểu nương Tiêu gia hứa gả cho Kỳ nhi?"

      Vũ Văn Hi muốn nhiều, đơn giản qua: "Có lẽ chính là cảm thấy hai đứa xứng . Đợi Kỳ nhi đến, ngươi cùng giải thích chút, trẫm còn có tấu chương cần phê, phải về Kiến Chương cung trước."

      xong nhấc chân bước , lưu lại Thẩm Mạt Vân dậm chân tại chỗ mắng.

      ——————————

      Từ trong hồi ức tỉnh lại, Vũ Văn Hi ngồi ngay ngắn, lần nữa cầm quyển tấu chương mới nhìn lên, tựa hồ mới vừa rồi thất thần chỉ là ảo giác, phát sinh qua.

      Quên , như lời thái hậu , Tiêu gia là nhà ngoại tổ của , muốn làm chuyện tuyệt tình. Vị trí Triệu vương phi... Chỉ cần Tiêu gia soán dưới vượt, cũng để ý về điểm này, dưỡng nơi đó là được.

      Giang Hỉ luôn ở bên cạnh hầu hạ, tự nhiên thấy được hoàng đế thất thần, có thể sống được trong hoàng cung, mà còn muốn sống tốt trước hết phải học được biết ràng thời điểm nào nên , khi nào ngậm miệng lại.

      Kỳ quốc huyện công phủ

      Đương nhiệm Kỳ quốc huyện công với thê tử của : "Đây là ý tứ thái hậu, về sau giáo dưỡng nữ nhi ngàn vạn lần thể thả lỏng, miễn cho tương lai sau khi gả cho Triệu vương, làm mất mặt xấu hổ."

      Kỳ quốc huyện công phu nhân Lí thị cũng là có chút nghi hoặc: "Ngài , thái hậu đây là có ý gì? Nhiều hoàng tử như vậy, thái hậu thế nào liền coi trọng triệu vương? Nếu Trần vương được, còn có Diên vương, này triệu vương..." Mới bốn tuổi, "Cũng thấy hoàng thượng đối với có nhiều sủng ái, mà ngũ hoàng tử được phong Lạc vương, so với Triệu vương càng tôn quý hơn. Hơn nữa thiếp nghe các phu nhân , Triệu vương từ thể nhược nhiều bệnh, còn biết có thể sống bao lâu."

      Kỳ quốc huyện công nhàn nhạt : "Đúng là suy nghĩ của của phụ nữ, Triệu vương tuy thể nhược, thể uy hiếp đến vị trí kia, thái hậu mới có thể coi trọng Triệu vương. Tuy rằng Triệu vương tuổi nhất, nhưng nàng biết, đất phong của ở đâu ? Là Triệu Châu, còn có dọc bờ biển Hàn Linh cùng mười hai châu đất phong. Ninh vương, đất phong chỉ là mười hai cái châu mà thôi, nhưng là nơi xa xôi. Bên khinh bên trọng, ngươi còn chưa nhìn ra sao ?

      Lí thị cũng phải là phụ nữ kém hiểu biết, chút địa lý thường thức vẫn phải có, ở tại chỗ kinh hô: "Triệu Châu?" Nơi đó có tiếng là nơi giàu có, đất phong của Ninh vương tuyệt đối thể so được.

      Kỳ quốc huyện công : "Nếu phải Triệu vương thể nhược, vị trí Đông cung thái tử, chừng..."

      Lí thị dám chất vấn nữa: "Thiếp hiểu được, giáo dưỡng nữ nhi, thiếp nhất định giám sát chặt chẽ ."

      "Vậy là tốt rồi."

      Từ khi thái hậu qua đời, đến 49 ngày sau, cửa hiệu trong kinh thành mở cửa trở lại, mọi người cũng có thể ra ngoài lại. Bất quá, trong cung vẫn là khải trăng trắng, chỉ có thiên tử cần nghiêm cẩn thủ thượng hai mươi bảy tháng, ít nhất, tôn tử cháu là phải giữ đạo hiếu chín tháng.

      Vì vậy, bất kì cung điện nào, cũng lấy màu trắng làm chủ đạo, ngay cả Diên Khánh cung, cũng ngoại lệ. Chẳng qua, cung điện luôn luôn yên tĩnh, hôm nay có vẻ là có chút tranh cãi ầm ĩ.

      "Cạch lang" thanh vang lên, bình hoa bị ném vỡ đất, mảnh bốn phía.

      "Cha phải là hồ đồ? Cư nhiên gạt ta đem người đưa Ninh vương phủ? Lời của ta trước kia, ra đều là trở thành gió thổi bên tai."
      Last edited: 29/6/16
      Phong nguyet, Halie.hp, phuongvutyty19 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :