[Chút cảm nhận về Hai Nhân Vật Nam trong truyện Nàng Dâu Nhỏ nhà Họ Lục]

Thảo luận trong 'Review - Cảm nhận'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Hằng Lê

      Hằng Lê Năm tháng dễ tan, thỉnh người trân trọng Administrative

      Bài viết:
      3,879
      Được thích:
      67,271
      [Chút cảm nhận về Hai Nhân Vật Nam trong truyện Nàng Dâu nhà Họ Lục]

      Hôm nọ, có bạn đưa tôi cái link ném đá. Úi chà, vừa đọc vào vài câu đầu, thấy cách bạn ấy viết thiệt là ba chấm. Làm mình cũng hoang mang, vì ngày xưa, mình khá là thích bạn ấy. Mình nghĩ chỉ mình, mà còn khá nhiều người thích truyện cũng thích luôn lối hành văn của chủ nhà (đương nhiên, đó là trước kia)

      Thời xưa, nha hoàn thông phòng trong thời xưa chứ phải trong ngôn tình, chẳng đáng được xem là con người. đâu xa xôi, chỉ về đầy tớ của xã hội địa chủ cách nay khoảng 100 năm ở Việt Nam mình thôi, thân phận đó muốn đánh muốn giết, muốn hiếp còn tùy chủ, chứ chi là quyền con người.

      Nha hoàn thông phòng mặc định là người để chủ nhân giải trí, muốn giết, muốn bán, muốn hiếp đó là quyền của họ rồi. Nhưng với truyện ngôn tình khác, nha hoàn có đất sống hơn, Thí dụ như Bùi Cảnh Hàn ( nam phụ này tôi khá thích) khá là quân tử.

      phân biệt rất , mình nhất định phải có chính thê, nhưng nhất định có mỹ thiếp. thích hai nha hoàn thông phòng của , Ngưng Hương và Tố Nguyệt, và theo ý tôi. định có 1 thê và 2 thiếp, mà có ý định tiến xa hơn. Bằng chứng là qua bức tranh, vẽ ba con chim, 2 con chim sẻ hai bên theo cách Ngưng Hương thấy là có đôi mắt hồ ly của Tố Nguyệt, con còn lại có đôi mắt to tròn giống .

      Khi định cưới Thẩm Du Du, cũng thẳng, tôi có nha hoàn thông phòng và sau này đưa 2 nàng ấy lên làm di nương, nếu đồng ý chấp nhận đến với nhau và tìm hiểu, còn thể chấp nhận khỏi tìm hiểu mất công. (Lúc này trobg quá trình ve vãn, chưa 'ăn' được nào nhé)

      Với tôi, ta là quân tử.

      Kiếp trước, khi đánh giặc ngoài biên thùy, ở nhà, nàng Thẩm Du Du này lại lén bán 2 nha hoàn thông phòng dấu của vì ghen tị ganh ghét... Dù hai nha hoàn này, an phận làm di nương, 1 hề có ý định làm di nương, chỉ muốn đủ tiền chuộc thân về quê sống với em trai, ai biết sau khi trở về xử lí nàng này thế nào, vì theo xuyên suốt câu chuyện, , chiều hai người họ tình chứ chỉ là thân phận giữa chủ và tớ.

      Nhưng kiếp này, Thẩm Du Du bị ghẻ lạnh vì ghê sợ tính tình ác độc của nàng ta, thể làm gì được nàng ta, vì còn có lão phu nhân, dưới còn có con khờ bị lão phu nhân uy hiếp. Nhưng thề, đừng để Thẩm Du Du rơi vào tay ta, nếu , cho nàng ta biết cái ác mà nàng ta dành cho con , đứa trẻ ngây thơ vô tội.

      có làm được tác giả , bị tác giả bức tử Bùi Cảnh Hàn, cho tròn với câu chuyện theo ý tác giả rồi.

      Trở lại với nam chính là Lục Thành, với tôi, Lục Thành khá là bỉ ổi, nhưng bỉ ổi cách cực kì đáng . Suốt gần 40 chương truyện đầu, chỉ là quá trình thích con người ta, ve vãn, đến gần, từng muốn buông tay khi bị từ chối nhưng rồi quá quá thích, lại dày mặt ra mà tán tỉnh tiếp dù bị đuổi như đuổi tà.

      Lí do bị đuổi ban đầu vì có con, nữ 9 nghĩ ảnh thuộc dạng người chung thủy, mồ của vợ còn chưa xanh cỏ, tìm người khác, nhưng quá oan ức cho . Nữ 9 là mối tình đầu của , còn nàng vợ hờ kia chỉ là ân nhân của , lí do đọc tiếp nhé, nhưng tôi đảm bảo sạch bong sáng bóng như O Mo vậy

      Sau đó, nhận thấy, nữ 9 cũng có tình cảm với , nhưng lại tránh né , lí do thứ hai là đây.

      Như , nữ 9 được Bùi Cảnh Hàn nhìn trúng và mặc định là nha hoàn thông phòng, thủ đoạn của Bùi Cảnh Hàn tầm thường, quyền thế của Bùi Cảnh Hàn nên nữ 9 sợ liên lụy đến Lục Thành.

      Còn Lục Thành, chàng nông dân chân chất cứ nghĩ, mình nhất định cưới nàng ấy làm vợ, nhất định nàng ấy là vợ của những đứa con mình. ngỏ lời, nhưng bị từ chối, rồi cứ dày mặt đeo đuổi tiếp. Ờ, trong quá trình đeo đuổi ăn ít đậu hũ nhà người ta. :dai ca:

      . Cái đó gọi là tình thú, mà bản thân đọc thấy có như thế mới có thú vị. Nữ 9 nhưng còn lo sợ đủ điều nên , chứ ỡm ờ để nhận lại là chuyện khác. nên đồng ý thân mật, còn với Bùi Cảnh Hàn, nàng ấy vừa phản cảm vừa kinh sợ chứ có chuyện ỡm ờ tiếp nhận.

      Còn chuyện các bạn thích canh suông nước lã chuẩn điền văn, với tôi, nó nhạt như nước ốc, đó là lí do tôi gần như đọc điền văn, cuộc sống bình dị ngày thường tôi thấy nhiều, tôi thích đọc những câu chuyện tình lãng mạn chốn làng quê, nhưng có nghĩa là ăn rau chấm nước lã. Nhưng thôi, đó cũng lại là sở thích của từng người, thể bắt ép ai theo ý của mình. Tuy nhiên, sở dĩ tôi viết lên bài này là do tôi thích truyện này và tôi cũng muốn 'minh oan' hai nhân vật tôi thích theo cách nhìn của tôi.

      Mối tình của chàng Lục Thành tôi rất thích, đọc nó tôi có cảm tưởng như tận mắt nhìn thấy những mối tình chân thành mộc mạc ở làng quê, trong những bài Tân Cổ Giao Duyên xưa. Từng cái hẹn hò lén lút mỗi khi có hội làng, những cái liếc mắt hay nắm tay vội vã trong những buổi chợ phiên.

      Hay nhà bên có đám cưới, đám giỗ, cả nhà đều ngừng tay cày tay cấy qua đó phụ giúp.

      Kiểu: "Nhà bên có đám giỗ gần, trong bụng bần thần chẳng muốn nấu cơm...."

      Có thể , với tôi, bộ điền văn này, ngọt nhưng ngấy, viết về cuộc sống ruộng vờn ở nông thôn nhưng hề ngán. Rất xúc tích, gọn gàng và đủ chất, để ai thiếu dinh dưỡng vì chỉ ăn rau bao giờ.

      Tuy nhiên, cách xử lí của tác giả về Bùi Cảnh Hàn tôi cực kì thích, dù kiếp trước ta cũng tạo phản, nhưng biết có thành công , kiếp này, tác giả xử lí cho ta thất bại, để rồi Tố Nguyệt phải bơ vơ, tác giả sắp xếp cho A Nam - Con nuôi của Lục Thành nhận cha, nhận tổ quy tông về làm thái tử, với tôi, nó quá mức gượng ép. Thậm chí có lúc tôi cũng nghĩ như Lục Thành, giá như, lúc ấy, Lục Thành giao Tiêu Lạc cho Bùi Cảnh Hàn, giá như Bùi Cảnh Hàn tạo phản thành công....

      Nhưng, đó chỉ là ý nghĩ của tôi thôi, nếu ai theo dõi thực kĩ câu chuyện, với cá tính của Lục Thành, bao giờ có chuyện cúi đầu trước Bùi Cảnh Hàn, vì đó là tên dám dòm ngó vợ . Và cũng bao giờ có chuyện giao Tiêu Lạc ra - Khi biết , đó chính là cha của A Nam , con trai nuôi của , cũng là người chồng của ân nhân - Phùng Hành.

      Đấy là điểm tiếc nuối duy nhất của tôi đối với câu chuyện. Còn về cảm nhận của từng người, đó là quyền và tự do của mỗi người tôi có ý kiến cũng dám xen vào.

      Tuy nhiên, như từng , chúng mình là phái nữ, là những ngôn tình, mong rằng nên dùng lời lẽ sao cho lọt tai nhau. Bởi tay gõ, mắt đọc, miệng chửi tay nghe. Trước khi đến được tai hay mắt người khác, thực làm bẩn miệng mắt mình trước rồi, huống chi, nhìn vào cách viết/ của người ta có cái nhìn thiện cảm hay ở ngoài đời nếu họ biết được bạn lên mạng xử ra sao. Đừng hy sinh nhiều thứ vì những câu chuyện ảo chỉ có trong ngôn tình. đáng đâu.....
      Last edited: 15/4/16
      DamHoaLien, Suuuly, sanone21125 others thích bài này.

    2. DamHoaLien

      DamHoaLien Member

      Bài viết:
      33
      Được thích:
      30
      Bài ném đá đó ta cũng đọc. Phải nàng ấy ném nghệ thuật lắm. Nếu ai ko hiểu văn của Tiếu Giai Nhân, chắc chắn bị doạ rồi xếp truyện vào black list ngay.

      Đối ta mà truyện khá hấp dẫn và đáng đọc. Chỉ có chi tiết duy nhất ko ưa, giống nàng Hằng Lê, đó là Cảnh Hành bị chém đầu chết (đây là nguyên nhân gây bức xúc khiến truyện ăn gạch ). Cảm thấy BCH ko quá xấu đến nỗi phải chết, mà lại còn chết thê thảm như vậy :062:. Ta tiếc ah~

    3. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :