1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

[TS] Độc nhất phu nhân tâm - Phong Hà Du Nguyệt

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Hồng Cúc

      Hồng Cúc Member

      Bài viết:
      52
      Được thích:
      63
      aida, đọc xong truyện thấy đói quá , hai bên cứ tranh thủ tình tứ với nhau à
      Hàn NgọcNyanko129 thích bài này.

    2. Nyanko129

      Nyanko129 Well-Known Member

      Bài viết:
      5,155
      Được thích:
      13,070
      Hàn NgọcTịch Vũ thích bài này.

    3. Hàn Ngọc

      Hàn Ngọc Well-Known Member

      Bài viết:
      1,939
      Được thích:
      13,335
      Chương 67 đài sen


      Editor: Hàn Ngọc


      Giang Hành giơ tay, định chạm cái vào khuôn mặt nhắn kia, tay nâng lên đến giữa trung rồi lại buông xuống.


      hỏi: "Còn gì nữa ?"

      Đào Cẩn nhìn trái nhìn phải, xác định có sau lắc đầu cười, " có."


      Làm khó nàng tay còn giơ hạt cơm lên, Giang Hành dùng khăn tay lau cho nàng, ngồi dậy trầm giọng : "Khiếu Khiếu."

      Đào Cẩn thấy đứng dậy liền ngẩng đầu lên, theo bản năng lên tiếng đáp lại.

      hỏi: "Ngươi đối với người nào cũng đều..." Câu cuối cùng cứng lại, tiếp tục hết được.


      Đào Cẩn nghe hiểu, đuổi theo hỏi: "Đều thế nào?"


      suy nghĩ gì vậy? Giang Hành giơ tay xoa xoa mi tâm, vì ý tưởng vừa rồi của mình cảm thấy hoang đường, định hỏi nàng có phải với ai nàng cũng đều có tính cảnh giác như vậy, nhưng tại vì sao lại muốn hỏi như vậy? Lại hỏi vấn đề này, chẳng lẽ phải bởi vì có tư tưởng bất chính sao?


      Nhưng mà vừa rồi trong nháy mắt đó, đẹp khuôn mặt nhắn tươi cười của nàng đến trước gần mặt , trong nháy mắt đó nghĩ được gần với nàng thêm chút nữa.


      Giang Hành dám nghĩ tiếp nữa, cất bước ra khỏi phòng: " có gì."


      Thân hình cao lớn đôi chân dài nên khi bước bước chân cũng dài hơn người người khác, chỉ cần bước vài bước thấy xa. Đào Cẩn đứng ở dưới mái hiên, quay đầu nhìn hai cái bánh chưng bàn, nàng vòng trở về để lại chúng vào trong hộp đồ ăn. Làm xong hết mọi việc xong, cũng còn chuyện gì khác, nàng chỉ đơn giản là nhìn quanh phòng Giang Hành vòng, bỗng nhiên nàng lại nảy ra ý muốn thăm dò.


      Phòng của Giang Hành trông như thế nào? Lúc này trong viện ít người, quá nửa số người đều đến tiền viện, cũng ai để ý đến nàng, nàng liền quang minh chính đại tham quan phòng của Giang Hành.


      Chính thất sạch trang nghiêm, đằng trước treo bức họa Trúc Xanh, án thượng đặt chiếc lư hương, có gì khác gian phòng của nàng. Đào Cẩn qua tấm bình phong bằng sừng tê giác màu đen rồi vào trong, liền thấy phòng ngủ của Giang Hành. Nàng kềm chế được tò mò, thò đầu nhìn vào phía bên trong chút, lọt vào trong tầm mắt là cái kệ bằng gỗ tử đàn, mặt đặt các loại đồ cổ quý hiếm.


      Đào Cẩn bị chiếc Bảo Bình được vẽ cảnh hoa cỏ bốn mùa thu hút, nhịn được về phía trước, vì thấy lạ nên sờ sờ thân bình chút rồi cảm thán " đẹp."

      ngờ Giang Hành lại có sở thích thu thập đồ cổ, nàng nhìn lại cách chăm chú, có họa cuốn của danh nhân tiền triều được cuộn tròn, còn có bình rượu bằng sừng tê giác được điêu khắc hoa văn phù dung và uyên ương, cùng với ống đựng bút được điêu khắc từ gỗ Hoàng Dương, còn có các loại ngọc bội và các loại đồ vật bằng ngọc... Nhìn từ đầu đến cuối hết lượt. Đào Cẩn phát đôi miếng ngọchôm kia nàng đưa tặng được để riêng biệt ở ô vuông lớn nhất ở bên trong, chúng được để chiếc khay khắc hình hoa sen.

      Cẩn thận nhớ lại, hình như hôm nay Giang Hành quả mang miếng ngọc này.


      Đào Cẩn cầm lấy nhìn chăm chú, phát miếng ngọc xuất phát đôi chút vết rạn, đại khái chắc là do lần trước nàng ngã làm hư .


      Cho nên mới mang sao? Còn để cùng các bảo bối khác, chắc là cũng do sợ người khác làm hư. Khóe môi Đào Cẩn hơi cong cong, đem miếng ngọc đặt về chỗ cũ, tiếp tục vào bên trong.


      vào sâu hơn chút, khối trang trí bằng cẩm thạch liền tới nội thất của Giang Hành.

      Đào Cẩn trước kia chưa bao giờ làm những việc như này nên vừa cảm thấy thấp thỏm lại vừa cảm thấy hưng phấn, giống như ngay lập tức muốn khui hết mọi bí mật ra. Nhưng khi tập trung nhìn vào trong phòng, trong phòng Giang Hành quả có gì đặc biệt, chăn đệm giường được gấp ngay ngắn chỉnh tề, án ở đầu giường để văn thư sách vở rất quy tắc, sáng sủa sạch , nhìn thoáng qua có gì sai sót.


      Nhưng nhìn kỹ lượt, có mấy kiện trung y được ném ở đầu giường, chắc là sáng sớm nay thay ra, hạ nhân còn chưa kịp thu dọn. bàn con cạnh giường còn có đai lưng vứt ở , như vậy có thể thấy được là người tiện đâu vứt đó. Nếu như có hạ nhân dọn dẹp, chỉ sợ trong phòng sớm thể ở được.


      Đào Cẩn là người có chút hơi thích sạch , nên thích người khác lôi thôi, nên tiến lên thuận tay đem kia mấy cái đai lưng kia nhặt lên, đặt ngay ngắn chỉnh tề giường, lại đem áo trong của Giang Hành phủi sạch rồi cũng đặt đầu giường .


      Sau khi tham quan gian phòng xong, Đào Cẩn ra chính thất, đúng lúc có hai hạ nhân về phía bên này, nhìn thấy nàng liền cúi thấp người, "Quận chúa đến tìm Ngụy vương sao?"


      Bọn họ là đến dọn dẹp phòng ở cho Giang Hành, mới rồi tiền viện có việc gấp nên thu dọn được nửa bị kêu qua bên đó. nay cuối cùng cũng rút ra được chút thời gian, vội ngựa ngừng vó chạy về.


      Đào Cẩn chỉ chỉ hộp đồ ăn bàn bát tiên, "Ta đến đưa bánh chưng cho Ngụy vương, vừa rồi gặp người, bây giờ muốn trở về."


      Ngôn Cật chắp hai tay sau lưng, nhịp bước khoan khoái ra khỏi Chiêm Vân viện.


      Hai hạ nhân tới nội thất, lại thấy trong phòng chỉnh tề sạch , so với lúc bọn họ rời hoàn toàn bất đồng.


      có chuyện gì xảy ra? Chẳng lẽ Ngụy vương trở về tự mình thu dọn?


      có khả năng ...


      *

      Hôm nay là sinh nhật Giang Hành, đều mời khách là nam tân, nhưng bởi vì là tiết Đoan Ngọ, nên ít quan viên mang theo khuê nữ nhà mình cùng , đến vừa là để làm thân với Quảng Linh quận chúa, thứ hai là chừng có cơ hội làm thân với Ngụy vương.


      Mọi người đến đều biết, Giang Hành vẫn chưa cưới vợ, chẳng những thế ngay cả tiểu thiếp cũng chưa có người nào.


      Người bên ngoài đều đồn rằng do tiêu chuẩn của Ngụy vương rất cao, căn bản người chướng mắt người trần mắt thịt. Nhưng cho dù là như thế cũng ít người mong muốn đem khuê nữ nhà mình đưa vào trong phủ Ngụy vương.


      Tần Trung Nhân chính là người trong số đó.


      cho rằng mình cùng Ngụy vương có quan hệ tệ, hơn nữa nữ nhi của mình sinh ra xinh đẹp như hoa, chỉ cần có cơ hội tiếp xúc cùng Ngụy vương chút, tin Ngụy vương động tâm. Trong hai mươi mấy nam nhân, chỉ cần phải là do có ham mê đặc biệt ai mà khi đối mặt với mĩ nhân mà tâm loạn?


      Nhớ đến điều này, Tần Trung Nhân chậm rãi đặt chén trà xuống, bất động thanh sắc hướng về phía ngoài cười .


      Thọ yến khai tiệc, ít người nâng chén đối ẩm, chúc phúc cho Ngụy vương ngày nào cũng như ngày này, khánh thọ vô cương. Giang Hành uống cạn ly, bỗng nhiên nhớ tới ngày ấy ở xe, Đào Cẩn ghét bỏ nàng thích dáng vẻ của Đào Lâm Nguyên lúc uống rượu, liền dừng chút, đem mấy chén còn lại đổi thành uống trà, " Gần đây dạ dày Bản vương được thoải mái, nên đành lấy trà thay rượu, mong các vị lượng thứ."


      Mấy người Võ huyện úy mở to mắt quay sang nhìn nhau, chợt cười : "Ngụy vương bảo trọng thân thể là điều trọng yếu, cần để ý bọn hạ quan."


      xong nâng ly lên uống hơi cạn sạch, hô to nghiền, để cho vũ nữ theo hầu bên cạnh đổ đầy cốc rượu, mặt khác thêm mấy lời khách sáo liền quay đầu tiếp tục cùng vài vị quan viên khác tiếp tục đối ẩm.


      Giang Hành chống cằm, như có điều suy nghĩ xoay xoay cốc trà, hỏi hạ nhân đứng bên: "Quận chúa làm gì?"


      Hạ nhân khom lưng, tiến lại gần tai : "Hồi bẩm Ngụy vương, quận chúa ở hậu viện chiêu đãi các vị nữ quyến."


      Nghĩ tới cảnh tượng tiểu bất điểm kia chiêu đãi người khác, Giang Hành khỏi cười trầm thấp. làm khó nàng rồi, biết nàng có thể ứng phó được đến lúc nào. Hôm nay ít quan viên mang theo thiên kim đến, chút tâm tư kia của bọn họ há có thể qua mắt được , chỉ là vạch trần mà thôi.


      biết Đào Cẩn ứng phó như thế nào với các nàng? Ngược lại Giang Hành lại có chút tò mò.


      *


      Từ sau khi ra khỏi Chiêm Vân viện, Bạch Nhụy Ngọc Minh đến đây tìm nàng, đám nữ quyến ở trong đình hóng mát ở hậu viện chờ, chỉ chờ nàng qua nữa thôi.


      Ngày hôm qua Giang Hành từng với nàng việc này, chỉ là đảo mắt nàng liền ném việc này ra sau ót, nay nàng còn chưa thay quần áo, nên để cho Bạch Nhụy trước hết qua tiếng cùng các nàng, lúc nàng qua. Trở lại Đỗ Hoành Uyển, Đào Cẩn đổi chiếc áo cánh màu quất thêu hoa ngực áo, váy dài màu xanh nhạt thêu hoa văn Nguyệt Quý, mỗi bước của nàng lại lộ ra những nụ hoa chực nở kiều diễm ướt át.


      Nàng để cho Bạch Nhụy chải cho nàng kiểu tóc trái đào phân Tiêu kế*, phía cài sợi dây gắn đóa hoa sen nạm bảo ngọc hoa văn Cát Tường ở giữa, đeo theo số trâm ngọc khác, tai mang đôi khuyên tai bằng vàng hình thỏ ngọc,thỏ ngọc được khảm ba viên ruby màu xanh trong suốt óng ánh, thỏ ngọc đứng ôm cối giã gạo, trông rất sống động. Nếu là sinh nhật Giang Hành, bên ngoài lại có nhiều người chờ như vậy, liền thể quá mức qua loa, phải ăn diện phen mới được.


      Nàng đứng trước gương đồng ngắm nghía hối, thấy vừa lòng mới dẫn Bạch Nhụy Ngọc Minh Phù Dung viên ở hậu viện, tiếp đón mấy vị nữ quyến kia.


      ít nương ngồi ở trong đình Bát Giác, từ xa nhìn thấy nàng đến liền liên tiếp đứng dậy, nàng chưa đến trước mặt nghe thấy các nàng ngay ngắn chỉnh tề kêu: "Thỉnh an quận chúa."


      Đào Cẩn còn chưa thấy qua trận địa lớn như vậy, trước kia ở Trường An, chung quanh nàng đều là hoàng tự tử nữ thân phận quý giá, hoặc là thiên kim của trọng thần cao quan, dù cho đứng trước nàng là vị quận chúa cũng biểu khiêm tốn cỡ này.

      Nhưng mà ở Tùng Châu hoàn toàn khác, các nàng đều là thiên kim của các hộ gia đình , khó có dịp được nhìn thấy vị quận chúa, tất nhiên dám chậm trễ.
      Đào Cẩn giật mình, để cho các nàng đều đứng lên: "Ngụy vương ở chính viện chiêu đãi các vị đại nhân, ở hậu viện liền do ta lo liệu, các ngươi cần câu nệ như vậy."


      Mọi người theo tiếng liền ngẩng đầu, vừa rồi dám nhìn lâu, nhưng lúc này mới phát quận chúa chỉ là tiểu nương mười ba mười bốn tuổi.


      Bộ dáng tuy non nớt, nhưng người lại rất tinh xảo.

      Làn da dường như trong suốt, tinh xảo đặc sắc, đôi lông mày quét ngọc nhan. Chỉ cần khẽ mỉm cười, giống như cánh hoa lê dưới ánh trăng trắng nõn mịn màng, thuần khiết vô cùng, băng cơ ngọc cốt.


      Quận chúa chỉ xinh đẹp, hơn nữa khí chất lại hơn người, so với các nàng khác nhau trời vực. Đặc biệt nàng cười đôi mắt dường như trong suốt, bình dị gần gũi, nàng cần chuyện mà làm cho người khác thích đến tận tâm khảm. Có ánh mắt của mấy vị nương vẫn dừng lại người nàng, vừa muốn tỏ ra thân thiết lại vừa dám, chỉ có Võ La chen lên tiến đến, cùng nàng vào trong đình Bát Giác, "Quận chúa, ta mang từ nhà đến vài chiếc bánh hương ngạnh Bạch Ngọc**, là đầu bếp trong nhà làm, hương vị là tuyệt nhất, ngài có muốn thử chút ?"


      Võ La là người thẳng tính, có nhiều tâm tư cong queo, cũng là người tương đối tốt tính.


      Đào Cẩn thích cùng những người như vậy giao tiếp, chẳng phải mệt óc suy nghĩ nhiều, lúc này nàng gật đầu : "Được, đúng lúc hôm nay ta còn còn chưa dùng thiện."


      Võ La lộ ra sắc mặt vui mừng, từ trong tay nha hoàn đứng sau lưng mang tới hộp đồ ăn sơn son, mang cái đĩa bánh hoa văn phong lan ra, bên trong bày mấy chiếc bánh hương ngạnh Bạch Ngọc. Nàng mở sợi tơ ngũ sắc ra, làm hở ra lớp bỏ bánh trắng như ngọc, đưa đôi đũa đến trước mặt Đào Cẩn, "Mời Quận chúa nếm thử."

      Đào Cẩn thoải mái tiếp nhận bánh, cúi đầu vừa cắn ngụm bánh trong miệng tràn đầy hương vị ngọt ngào thơm ngọc, vừa cắn mật nước tràn đầy vào trong miệng, nàng hơi mím môi: "Là vị ngọt ?"


      Võ La gật gật đầu, lộ ra vẻ thẹn thùng: "Ta thích vị ngọt, nên trong nhà đều nấu theo khẩu vị ngọt, biết quận chúa ăn có thấy quen ?"


      Đào Cẩn ừ tiếng, cười : "Hương vị quả tồi."


      Võ La cao hứng, mời mấy vị tỷ muội khác cùng đến nếm thử.


      Mấy cái nương tiến lên vây xung quanh, mới đầu còn dám giao tiếp cùng quận chúa, chỉ nhờ vào mấy cái bánh chưng này, ngược lại dám đáp lời cùng Đào Cẩn. Đào Cẩn tự cao tự đại, chỉ cần ai hỏi đáp lại, các nàng đều cảm thấy hứng thú đối với thành Trường An, nên nàng liền chọn vài chuyện vui vẻ cho các nàng biết, rất nhanh đám nương liền trở lên thân thiết.


      Tần Mộ Mộ cũng ở đây, bất quá nàng lại vội tiến lên tiếp chuyện, dường như là có tâm gì đó, thường thường về phía cây liễu bên bờ hồ nhìn về phía nam nhân tụ họp.


      Chốc chốc lại nhìn về hướng bên kia, nàng vẫn nhìn thấy người muốn gặp.


      Tròng mắt Đào Cẩn hơi chuyển, bên môi lộ ra ý cười tinh quái, nàng cố ý đợi lúc mới đứng dậy, "Ta đến có chút vội vàng nên giờ mới phát quên chút đồ, ta về trước chuyến. Các tỷ muội có thể chung quanh chút, phía sau vườn vườn lựu, chỗ đó bây giờ hoa lựu nở đỏ rực như lửa, xinh đẹp cực kỳ."


      Mấy cái nương liên tiếp gật đầu, cười nàng nhanh trở lại.


      Đào Cẩn mang nha hoàn, để cho Bạch Nhụy Ngọc Minh ở lại để chiêu đãi các nàng, nàng tắt dọc theo ven hồ thẳng về trước. mặt hồ đài sen đều chín, lá sen mới lộ sừng nhọn nhọn, chuồn chuồn bay nhè mặt nước, thỉnh thoảng điểm suống mặt nước làm dấy lên từng vòng từng vòng gợn sóng.


      bao lâu, phía trước liền rừng cây liễu rợp bóng, bên cánh rừng phía trước có tòa nhà xây mặt hồ có chín cây cầu nối với bờ, đầu cầu bên kia chính nối liền với đình ở giữa hồ.


      nay có hai người đứng cầu, ánh nắng giữa trưa xuyên qua tán liễu chiếu xuống người bọn họ, ánh nắng loang lổ, từ xa nhìn lại, lại có thấy có vài phần là cặp đôi trai tài sắc.


      Đào Cẩn mắt tinh nhìn thấy cách đó xa còn có người, chính là phụ thân của Tần Mộ Mộ Tần Trung Nhân.


      Nàng đại khái hiểu là xảy ra chuyện gì, hơi mím môi, ra phía trước.


      Giọng trong trẻo của tiểu nương phá vỡ yên tĩnh của buổi trưa ngày hè, kèm theo còn có từng trận tiếng ve kêu, lại càng trở lên dễ nghe lại êm tai.


      "Ngụy vương cữu cữu, ngươi ở đay làm gì? Ta định hái đài sen."

      (* Nó là kiểu tóc này nè. Ta biết để thế nào cho hay nên để thế nhé! Nàng nào biết cách dịch hay hơn chỉ ta nhé =.=

      [​IMG][/IMG] [​IMG][/IMG]http://image.so.com/i?src=rel&q=垂髫分肖髻
      kiểu đầu tiên ý. Tại biết tại sao ta lại trèn ảnh vào bài được. Ta chèn sau nhé )

      (** món đấy đây. Nó gần giống như bánh Ú của Việt Nam phải

      http://www.duitang.com/album/?id=1166289http:// )
      NganPhuong214, HoanHoan, Pe Mick36 others thích bài này.

    4. Tịch Vũ

      Tịch Vũ Member

      Bài viết:
      21
      Được thích:
      69
      Hp quá lên đúng lúc đọc đc 2 truyện:yoyo19::yoyo19::yoyo19:
      Dừng ngay khúc gay cấn :yoyo25:
      Nyanko129, Hàn NgọcNguyễn^_^An thích bài này.

    5. Hàn Ngọc

      Hàn Ngọc Well-Known Member

      Bài viết:
      1,939
      Được thích:
      13,335
      Chương 68.1: cứu mĩ nhân


      Editor: Hàn Ngọc


      Kèm theo tiếng này thân ảnh nho nhã của nàng cũng đến.


      Đến gần Đào Cẩn giống như giờ mới nhìn thấy người kia do bị cây liễu ngăn cản tầm nhìn, kinh ngạc che lại cánh môi phấn hồng: "Tần nương tại sao cũng ở đây?"


      Tần Mộ Mộ làm sao có thể ngờ giữa đường lại có Trình Giảo Kim đến phá rối, nàng với được nửa với Giang Hành, nên nhất thời vừa xấu hổ lại quẫn bách. Tâm tư nàng thuần khiết, nên bị người khác bắt tại trận trong lòng khó tránh khỏi có chút vì thẹn quá mà thành giận. Nhưng mà đối phương lại là quận chúa nàng thể biểu quá rệt, liền mím môi gằn giọng : "Vừa rồi ta đến muộn, nên muốn đến đây dạo chút, ngờ thấy phụ thân cùng Ngụy vương cũng ở đây."


      xong liền liếc về phía xa, chính là chỗ Tần Trung Nhân đứng.

      Đào Cẩn kéo dài thanh ồ lên tiếng, giống như vừa hiểu ra lại vừa giống như có thâm ý khác, "Người Tần nương gặp đầu tiên lại là Ngụy vương cữu cữu, đúng là khéo đó!"

      Những lời này vừa vặn ứng với câu người vô tâm, người nghe hữu ý, Tần Mộ Mộ chột dạ, chỉ đành tương kế tựu kế xấu hổ cúi thấp đầu xem như là chấp nhận.


      Giang Hành nhìn bộ dáng tiểu bất điểm giương cung bạt kiếm, đôi mắt đen nhánh thâm thúy cúng tràn đầy ý cười, "Khiếu Khiếu, ngươi vừa định làm gì?"


      vừa rồi uống rượu hơn nhiều, nên hậu viện hóng gió cho tỉnh táo chút, trùng hợp lại gặp Tần Trung Nhân cùng lúc ra. Tần Trung Nhân muốn nhìn xem phong cảnh ở đình giữa hồ, vì thế Giang Hành liền dẫn đến đây, đứng được lúc chuẩn bị trở về, lúc đến bờ hồ liền thấy Tần Mộ Mộ tới.


      Tần Mộ Mộ muốn hỏi lá trà lần trước uống ngon , kỳ đó phải là ca ca của nàng đưa tới, là nàng đích thân đưa đến. Nàng biết Giang Hành sớm biết chuyện này, nên có bao nhiêu hảo cảm đối với nàng, nhưng vì lễ tiết nên thể đứng nghe nàng cho xong chuyện, ngờ còn chưa kịp mở miệng, tiểu bất điểm này giải vây cho .


      Đào Cẩn cuối cùng nhớ tới chính mình gì đó, nàng muốn hái đài sen, kỳ là do nhất thời hứng trí, nên thuận miệng bịa đặt chuyện để lấy cớ. Thời tiết nóng như vậy, nàng mới định hái sen đâu.


      Nhưng mà lời ra khỏi miệng nên có cách nào thu hồi, nàng chỉ đành phải nhắm mắt nhắm mũi : "Ta định hái đài sen để lấy hạt sen ăn."


      Giang Hành nghĩ nghĩ, việc này cũng phải là thể làm, "Vừa lúc qua buổi trưa, nhiệt độ cũng nóng quá, nếu như nàng muốn hái liền sai nha hoàn trong phủ mang sào tới."


      Đào Cẩn nghe ra ý tứ trong lời của , "Ngụy vương cữu cữu cùng ta sao?"
      Giang Hành cười : "Tiền viện còn đám khách nhân chờ, bản vương thể rời quá lâu."


      Nghe vậy nàng lộ ra vẻ mặt thất vọng, rầu rĩ vui : "A."


      Biết nàng là cố ý giận dỗi, Giang Hành vẫn nhịn được mà mềm lòng, đầu tiên là liếc nhìn Tần Mộ Mộ khó xử đứng bên: "Việc vừa rồi Tần nương bản vương biết, vì danh dự của ngươi mà suy nghĩ, bản vương đem việc này cho người ngoài biết, nhưng mong ngươi sau này chú ý nhiều chút."


      Ngôn Cật Tần Mộ Mộ sắc mặt trắng nhợt, tiếp lại đỏ rực vì xấu hổ, hai tay xoắn khăn lụa, "Ta..."


      Giang Hành tiếp tục nhìn nàng nữa, với Đào Cẩn muốn rời : "Thôi, bản vương cùng với ngươi."


      vừa vừa an bài hạ nhân sau lưng, giao phó làm mấy việc: "Ngươi đến tiền viện với quản tiếng, bản vương lúc lâu nữa mới trở về, để cho tạm thời quản lý trật tự ở tiền viện. Nếu có sảy ra sai lầm gì, liền đến ven hồ sen ở hậu viện tìm bản vương."


      Hạ nhân cung kính đáp lời liền trở về dàn xếp.


      Đào Cẩn nghe được câu của vừa rồi, nghiêng người hỏi: "Ngài là chuyện với ta sao?"


      Trong mắt Giang Hành chợt lóe vẻ bất đắc dĩ, "Bằng ta với ai?"


      mặt nàng lập tức tràn đầy ý cười, "Vậy ta lập tức để cho người chèo thuyền lại đây!"
      Dứt lời biến mất như làn khói chạy ra xa, chỉ lưu lại cho Giang Hành bóng lưng của nàng.


      *


      Các nương ở Bát Giác đình nghe thấy có thể hái đài sen, sắc mặt đều lộ ra vẻ vui mừng, bộ dáng nóng lòng muốn thử. Dù sao hồ rất lớn, Đào Cẩn có làm các nàng mất hứng, sau khi hỏi ý kiến của Giang Hành, liền đồng ý cho các nàng cứ hai người chiếc thuyền , cùng nha hoàn theo chống thuyền, cùng đến chỗ sâu ở hồ sen để hái đài sen.


      Đào Cẩn lại do Giang Hành tự mình chèo thuyền, liền mang theo Bạch Nhụy, rời bờ hồ dần dần vào trong hồ sen.


      Càng ra xa, lá sen càng thêm lớn và rậm rạp, thuyền chậm rãi về phía trước lướt , hai bên đều là lá sen, còn có lác đác vài nụ hoa chưa nở. đầu Đào Cẩn mang đấu lạp, ở cổ buộc lại thành cái kết, che khuất hơn nửa khuôn mặt nhắn, mục đích là để ngăn cản ánh mặt trời gay gắt của buổi ban trưa.


      Nàng nhìn đến thấy cái đài sen rất lớn lại nhiều hại, vội vàng bảo Giang Hành dừng lại: "Ngụy vương cữu cữu khoan !"


      Giang Hành chống gậy trúc, đứng ở đầu thuyền nhìn nàng.


      Khuôn mặt tiểu bất điểm đầy hưng phấn, nghiêng người cố vươn đến bên cạnh đài sen, khổ nỗi chân tay lại ngắn, vươn nửa ngày cũng vươn tới nơi. Giang Hành lo lắng nàng rơi vào trong nước, nên bảo nàng đợi chút nữa, chờ chống thuyền tới gần lại hái.


      Đào Cẩn đành phải tiếc nuối thu tay lại, đợi đến khi Giang Hành chống thuyền tới gần, cần Đào Cẩn động thủ, cúi người hái được, rất dễ dàng, hoàn toàn khác biệt so với bộ dáng lao lực vừa rồi của nàng. đưa tay đưa cho nàng, "Đây này."


      ...


      Ai muốn hái! Nàng muốn chính mình hái xuống có được ?


      Đào Cẩn bị chọc tức, điểm cảm giác thành tựu cũng có, muốn đem đài sen trong tay ném lên người : "Lần tới nếu Ngụy vương cữu cữu lại động thủ, ta thèm để ý đến người nữa!"


      Giang Hành bật cười, tiếp tục chống sào tiếp, "Bản vương là nhìn thấy ngươi hái quá vất vả, thế nên mới giúp ngươi chút, ta làm sao biết ngươi lại cảm kích như thế."


      Đào Cẩn buồn bực bĩu bĩu môi, bóc đài sen ra để lộ ra hại sen trắng trắng mềm mềm bên trong, nàng cho hại vào trong miệng, vừa dòn vừa ngọt. Nàng lại lột hạt đưa cho Bạch Nhụy, "Cho ngươi."


      Bạch Nhụy : "Đa tạ tiểu thư."


      Ăn được 2, 3 hạt, Đào Cẩn mới nhớ tới phía trước còn có cu ly đứng, nàng thể đứng dậy, nên thò tay đưa cho , "Ngụy vương cữu cữu có muốn ăn ? Hạt rất ngọt, a, là đài sen vừa rồi người hái."


      Câu sau cùng kia là cố ý cho nghe.


      thể ngờ được tiểu nương này lại mang thù như thế, Giang Hành dừng lại ở trung tâm ao sen, nơi này cách bờ hồ rất xa, chung quanh có những người khác, im lặng đến mức có thể nghe thấy thanh đập cánh của chuồn chuồn. Tay Giang Hành cầm gậy trúc nên sạch , nên đưa tay ra tiếp, mà cúi người liền cầm tay nàng đem hạt sen kia đưa vào miệng.


      Đào Cẩn cứng đờ người, quên cả rụt tay về.


      bên Bạch Nhụy nhìn được cảnh này, liền quay đầu thở dài, Ngụy vương đây là trần trụi đùa giỡn tiểu thư nhà nàng đó.


      Giang Hành nhìn nàng : "Quả là rất ngọt."


      Đào Cẩn giật mình hồi thần, thẳng thắn: "Tại sao ngài dùng tay nhận? Nếu như ngài lộn xộn, chiếc thuyền dễ lật."


      Giang Hành dừng chút, "Tay của ta bẩn."


      Hóa ra là như vậy, Đào Cẩn hiểu, truy cứu vấn đề này nữa, lại tiếp tục cúi đầu ăn hạt sen.


      Tiểu bất điểm đích thực vẫn chưa thông suốt, chẳng lẽ chỉ mới như vậy nàng liền dễ dàng tin tưởng? Giang Hành nhìn chằm chằm đỉnh đầu của nàng cả nửa ngày, muốn để cho nàng ăn nữa, "Ngươi phải là muốn hái đài sen sao? Chung quanh đây có rất nhiều, đợi trở về ăn tiếp cũng muộn."


      Đào Cẩn nhìn chung quanh chút, quả nhiên có rất nhiều đài sen, nàng liền cùng Bạch Nhụy phân công hợp tác, người hái bên trái người hái bên phải, bao lâu hái được hơn mười cái. Đào Cẩn sợ hái quá nhiều ăn hết để lâu hư, đếm đếm lại sổ lượng đài sen liền bảo Bạch Nhụy dừng lại: "Được rồi được rồi, hái thêm nữa ăn hết . Chúng ta về trước ."


      Bạch Nhụy dạ tiếng, "Trở về nô tỳ nấu canh hạt sen canh cùng canh hạt sen ngân nhĩ canh cho tiểu thư."

      Đào Cẩn nheo mắt cười, đỡ đấu lạp đỉnh đầu: "Được nha."


      Giang Hành khởi động gậy trúc chuẩn bị men theo đường cũ vòng về, được quãng, nhìn thấy cách đó xa cái thuyền dừng, hai người Tần Mộ Mộ cùng Võ La ngồi ở đó. Các nàng cũng hái được ít đài sen, Võ La nhìn thấy Đào Cẩn rất là vui vẻ: "Quận chúa, Ngụy vương, các người muốn trở về sao?"
      Đào Cẩn gật đầu, " chuẩn bị về đây."


      Tần Mộ Mộ quay đầu nhìn về phía bọn họ, cười cười định chào hỏi, ngờ thân thuyền ổn định, thân mình lay động nghiêng ngả sắp ngã xuống nước.


      Nàng kinh hô tiếng, đợi mấy người khác kịp phản ứng, bùm tiếng rơi xuống hồ.

      Tối mai ta đăng phần còn lại nha. Chúc cả nhà ngủ ngon
      NganPhuong214, Pe Mick, Yêu_ nữ47 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :