1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Sống lại lần nữa ở tận thế - Lâm Y Dương (4)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 3: NO3 Gã đàn ông bất lực.

      Editor: Mai Tuyết Vân

      Tiếp đó, Lý Hiển Nghiêu : chúng ta dự trữ thức ăn nhiều lắm, còn nước uống cũng có, chỗ này còn ít tiền, tất nhiên lúc quá mức, rất có thể lấy ra, em nhìn xem ở đó có tên đồ tể bán thịt, chỗ của ta nhất định có rất nhiều thức ăn, chúng ta hãy cầu xin , để cho chúng ta ít thức ăn, hoặc là chúng ta mua của cũng được, nơi này của họ ngờ lại rất an toàn, chưa từng xảy ra tai họa, cũng có thể bán đồ cho chúng ta, sẵn dịp khi đến nhà lấy ít nước, cũng phản đối. . .

      Tiền ư? Đúng rồi, bây giờ tạm thời vẫn còn dùng được, chẳng qua chờ đến nửa tháng sau, tiền giống như tờ giấy lộn.

      Đời trước còn nhớ rất , chính cũng đồng ý với cách của Lý Hiển Nghiêu, nhưng Lý Hiển Nghiêu cũng để cho theo, mà mình ta qua đó, đợi đến khi Lý Hiển Nghiêu trở lại, ôm chặt lấy , lúc đó khuôn mặt của ta rất tức giận, khi ấy hỏi ta sao vậy, , tên đồ tể kia lấy tiền mà muốn có , Lý Hiển Nghiêu còn , dù có chết đói cũng để cho người khác động đến dù chỉ là sơi lông tơ của . Lúc bấy giờ cũng phát ra điều gì bất thường, chẳng qua rất cảm động trước bảo bọc che chở của Lý Hiểu Nghiêu đối với mình, ôm ta rất chặt.

      Buổi tối ngày hôm ấy, sau khi phát ra Lý Hiểu Nghiêu vì đói bụng mà bệnh đau bao tử lại tái phát cùng lúc này, vào nhà tên đồ tể.

      giờ còn nhớ rất ánh mắt của tên đồ tể nhìn về phía mình, cảm giác hai cánh tay mập mạp của cơ thể , khi đó ngay cả hôn cũng chưa từng làm, vậy mà trong trắng của ta mà cứ như vậy hiến thân thể cho tên đồ tể to béo đó.

      Cảm giác bị xuyên qua đau đớn, mùi hương tanh nồng, còn cả cái thứ ghê tởm của tên đồ tể, JxJ* mà đôi mắt như xem chuyện cười, cả đời đều thể quên.

      *JxJ: làm tình

      "Cởi sạch quần áo ra, đúng là rất trắng, tôi chưa từng thấy đôi đại XX * nào trắng đến như vậy, so với bánh bao trắng còn mềm mại, haizz, tôi nghĩ vẫn là trong trắng đấy, sảng khoái, ông đây đời này chưa từng thoải mái như vậy, cảm giác phá thân là tuyệt vời, ha ha. . .

      * đôi đại XX: ngực phụ nữ

      Lúc ấy cầm những miếng thịt khô ra, hai chân của còn đứng vững, giữa hai đùi máu tươi nhuộm đỏ váy, mà Lý Hiểu Nghiêu thấy thế cái gì cũng chỉ ôm chặt lấy .


      "A Oánh, tại sao em lại ngu ngốc như vậy, cảm ơn em, A Oánh, đời này đối xử với em tốt, để cho bất kỳ ai khi dễ em nữa, nếu như mảy may có làm ra những chuyện có lỗi với em, cứ để cho Lý Hiển Nghiêu thịt nát xương tan, vạn kiếp bất phục. . . ."

      Chuyện cũ mồn ngay trước mắt, vậy đời này chuyện như vậy có còn tiếp tục tái diễn hay ?

      Có điều nếu tái diễn, cũng ngu ngốc làm giống như đời trước.

      Lúc này, mạt thế diễn ra, mặc dù chưa có xuất của zombie, chỉ có động đất quy mô lớn ở quê nhà, bệnh dịch, ít người phải chết, đây mới là dấu hiệu, sau khi tất cả đều khôi phục bình yên, khi ấy mọi người đều cho rằng đây chỉ là thiên tai bình thường, cũng quá để ý đến nhưng sau đó chừng nửa tháng, zombie bắt đầu xuất , khi đó trần gian giống như mảnh đất địa ngục.

      Mà người đàn ông trước mắt đây, tên của gọi là Lý Hiển Nghiêu.

      Lý Hiển Nghiêu là học trưởng của , trong lần vô tình gặp gỡ bạn học, quen biết ta.

      Cha mẹ của là thương nhân, trong nhà rất giàu có, từ đến lớn đều được ăn sung mặc sướng, cơm ngon áo đẹp, chưa từng chịu đựng cực khổ, cha mẹ vô cùng nuông chiều , cho nên thường xuyên bộc lộ tính tình tiểu thư, làm cho người khác thích nổi.

      Nhưng Lý Hiển Nghiêu lại để ý, ta đây mới là tính cách của , rất đáng khiến vô cùng thích thú, về sau ta thường xuyên hẹn gặp , ta tán tỉnh bằng lãng mạn, mà chính lại thích gã đàn ông tuấn này.


      Hai người sống chung năm đến tận giờ, vẫn tương kính như tân, động tác thân mật nhất cũng chỉ là nắm tay, ngay cả hôn cũng chưa từng làm, lúc ấy Lý Hiển Nghiêu với rằng vì ta cực kỳ quý trọng , rất hi vọng đến ngày khi bọn họ kết hôn, làm chuyện thân mật với Bạch Nhược Oánh, lúc ấy cũng suy nghĩ nhiều, bản thân lại mực cho rằng đây là vì tay quý trọng mình, là tôn trọng với , cho nên càng thêm khăng khăng đối xử tốt với tên đàn ông này.

      Quý trọng ư? Ha ha, nhưng ra vào ngày thời mạt thế, trong lúc vô tình phát ra, thế nhưng Lý Hiển Nghiêu lại làm được, ha ha, quý trọng cái gì chứ, chẳng qua chỉ là gã đàn ông bất lực mà thôi.

      (Mai Tuyết Vân: Từ chỗ này trở về sau xin phép được gọi Lý Hiển Nghiêu là , mà tác giả cứ thích nhấn nhá mấy chi tiết dã man và lặp lặp lại các cảnh khiến người dịch như mình cũng rất ba chấm. . .)

      Còn nhớ rất khi đó cũng ghét bỏ , ngược lại còn sợ tự ti nên gì chỉ tận lực hết lòng chăm sóc , nhưng Bạch Nhược Oánh lại ngờ được rằng, ngày ấy Lý Hiển Nghiêu thức tỉnh dị năng đồng thời cũng khôi phục lại chức năng của đàn ông, cũng từ khi đó bắt đầu cảm thấy chán ghét Bạch Nhược Oánh, ghét bỏ bẩn thỉu chịu được, và cùng lúc ấy bé kia xuất .

      Đời trước rất ngu ngốc cái gì cũng biết, sau đó vì tình cảm của hai người ổn định nghĩ cũng đến lúc đưa gã đàn ông này trở về nhà mình, giới thiệu cho ba mẹ của .

      Vậy mà khi đưa về nhà, chuẩn bị với ba mẹ mình chuyện hai người muốn kết hôn, ba mẹ vốn luôn nuông chiều , muốn gì đều được nấy, vậy mà lần đầu tiên phản đối . Bọn họ Lý Hiển Nghiêu phải người tốt, thích , ra là vì tiền của nhà mình, nghe đến đó quả thể vui vẻ được, cãi nhau ầm ĩ với người nhà, khi đấy Lý Hiển Nghiêu mực đứng bên cạnh an ủi Bạch Nhược Oánh, còn vì ba mẹ chỉ muốn tốt cho , nhưng tính khí quật cường, trong lúc này cái gì cũng nghe thấy nhất quyết làm theo ý mình, lại có thể cắt đứt quan hệ với người nhà, bỏ nhà ra .

      Cho đến khi xảy ra động đất, cha mẹ còn gọi điện cho , muốn cùng bọn họ, đến sinh sống ở thành phố khác, cũng nhớ rất mình đều bỏ vào tai, trực tiếp cúp điện thoại, nghĩ rằng chỉ cần có Lý Hiển Nghiêu bên cạnh là được, nhưng có ai ngờ lần này Lý Hiển Nghiêu ở trong cơn động đất, có thứ gì cả, cuối cùng chẳng còn cách nào khác bọn họ cùng nhau khởi hành, muốn đến nương nhờ cha mẹ .

      Chưa bao giờ chịu khổ, dọc đường biết bao nhiêu lần suy nghĩ muốn bỏ cuộc, nhưng vì nghĩ đến tình của mình với ta, cắn răng tới cùng cho đến khi họ đến được thôn làng này.
      Last edited by a moderator: 28/6/16
      139, lunalovegood, linhdiep173 others thích bài này.

    2. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 4: NO4 Lại là tên đồ tể.

      Editor: Mai Tuyết Vân

      "A Oánh, A Oánh?" Tiếng kêu vội vàng gọi thần trí của về, quay sang nhìn gã đàn ông từng .

      "A Nghiêu, sao vậy?" xoay người lại lớn tiếng, rất bình tĩnh nhìn , nhưng Bạch Nhược Oánh biết hận ý trong lòng chỉ có mình biết.

      "A Oánh, em làm sao vậy, em bị ốm rồi sao?’’ Lý Hiển Nghiêu nhìn thấy Bạch Nhược Oánh vẫn ngẩn ngơ, quan tâm sờ trán của Bạch Nhược Oánh.

      Khi Bạch Nhược Oánh muốn né tránh đụng chạm của . . , “Cái gì, ngã bệnh sao, đúng là đồ sao chổi, là gánh nặng rất lớn rồi, còn bị ốm nữa, tôi cho biết nên khỏe mạnh cho tôi, nếu ngã bệnh tự mình chết , đừng truyền nhiễm bệnh cho tôi, nếu tôi là người đầu tiên ném .” Đột nhiên giọng cay nghiệt truyền tới từ sau lưng, đây chính là giọng của bà Lý.

      Ha ha, còn nhớ đời trước, cũng nghe thấy những lời này chịu được mà bật khóc, luôn luôn
      [​IMG]
      139, linhdiep17, thuyt3 others thích bài này.

    3. lolemcalas

      lolemcalas Well-Known Member Staff Member Moderator

      Bài viết:
      1,707
      Được thích:
      7,786
      Chương 5: NO5 Nghe lén cuộc chuyện

      Editor: Mai Tuyết Vân

      "Được chứ, tôi có thể bán thịt khô cho , ra khỏi nhà có thể chăm sóc lẫn nhau có vấn đề gì đâu, nước à, nơi này tôi cũng có, cần phải khách sáo, muốn bao nhiêu đều được, nếu có đủ bình chỗ tôi còn có đây.’’

      Nghe lời của tên đồ tể, Bạch Nhược Oánh cau mày lại, tại sao lại giống với những lời Lý Hiển Nghiêu ở đời trước?

      " sao?" Nghe tên đồ tể như vậy, Lý Hiển Nghiêu có vẻ gì là hết sức vui mừng, thế nhưng ngược lại còn do dự, nhìn khuôn mặt dữ tợn của tên đồ tể, vì sao lại giống với suy nghĩ của nhỉ?

      Cuối cùng, hình như đột nhiên nghĩ ra việc gì đó: “ bán thịt, thấy đấy, chúng tôi đều là người chạy nạn, trong nhà xảy ra động đất, tôi và mẹ mình cùng với bạn của tôi lâu rồi được ăn thứ gì, có thể cho tôi thêm chút gì đó để dự trữ được ?”

      " có vấn đề." Nghe được Lý Hiển Nghiêu thế nào, tên đồ tể sảng khoái gật đầu.

      Nhìn tê đồ tể vẫn sảng khoái như cũ , bỗng nhiên Lý Hiển Nghiêu lại rất muốn nổi giận, nhưng nhịn được.

      " biết đâu, bạn của tôi rất ngang tàng bạo ngược, nếu như để ta biết tôi xài hết tiền, ta vui, rất có thể còn đánh cả mẹ tôi và tôi nữa.’’ Nhìn thấy tên đồ tể thoải mái gật đầu, Lý Hiển Nghiêu cau mày lại.

      "Cái gì? Đánh cậu, còn đánh cả mẹ cậu ư, còn dám trái ý ta, người em, người phụ nữ này nhất định phải dạy dỗ lại cho tốt, thể tùy tiện để như vậy được.’’ Nghe Lý Hiển Nghiêu như vậy, ngờ rằng khuôn mặt vốn chân thành của tên đồ tể lại thay đổi ngay lập tức.

      Thấy gã đồ tể thay đổi sắc mặt, ánh mắt Lý Hiển Nghiêu chợt lóe sáng, đúng đường rồi, "Tôi cũng biết như vậy, nhưng ai bảo ta
      [​IMG]
      lunalovegoodthuyt thích bài này.

    4. lolemcalas

      lolemcalas Well-Known Member Staff Member Moderator

      Bài viết:
      1,707
      Được thích:
      7,786
      Chương 6: NO6 Hai mẹ con tính kế.

      Editor: Mai Tuyết Vân

      "Mẹ ơi, mẹ tiếng chút, theo con xuống xe, con có việc muốn với mẹ.’’ Nhìn mẹ của mình, rồi Lý Hiển Nghiêu đưa ngón trỏ lên chỉ ra bên ngoài.

      Hai người ra ngoài xe, bọn họ cũng quá xa, lúc hai người xuống xe, Bạch Nhược Oánh mở cửa xe ra.

      Ban đêm gió lớn, tối hôm nay lại có trăng sáng, xem ra thời tiết nhiều mây, nông thôn ban đêm tối đen như mực , ngay cả đèn đường cũng có, bốn phía yên tĩnh, cho nên hai người hoàn toàn phát ra Bạch Nhược Oánh theo sau lưng bọn họ.

      "Con trai, sao vậy?" Nghi hoặc nhìn con trai của mình, bà Lý biết con trai của mình muốn làm gì.

      "Mẹ, con biết mẹ vẫn thích Bạch Nhược Oánh, con cũng vậy hề thích ta, điêu ngoa tùy hứng, cuối cùng còn có tính khí tiểu thư. "

      "Con trai,vậy con?" Nghe lời của con , bà Lý càng thêm nghi ngờ, nếu con trai bà ta cũng thích ta, vậy tại sao con trai mình còn phải tốt giúp ta?

      "Mẹ, mẹ hãy nghe con , vừa mới bắt đầu đuổi theo Bạch Nhược Oánh, là bởi vì hoàn cảnh nhà ta, ba ta có thể trợ giúp cho nghiệp của con, mẹ cũng biết tình hình công ty nhà chúng ta giờ, nhưng con nghĩ rằng, người nhà Bạch Nhược Oánh lại có thể phản đối mối quan hệ của bọn con, như vậy nhưng Bạch Nhược Oánh vẫn trở mặt nới người trong nhà, chẳng qua cho dù có như vậy, con cũng chia tay với ta, đến cuối cùng ta vẫn luôn là con của ông ta, cho dù có gây ra chuyện nghiêm trọng đến đâu, cuối cùng ba của Bạch Nhược Oánh cũng ngày chấp nhận, nhưng ngờ, lại có thể xảy ra động đất, cũng may lúc ấy, chúng ta lái xe đến nơi khác nên mới tránh được trận động đất này, nhưng mà bây giờ ngoại trừ chiếc xe này ra chúng ta cũng có cái gì cả, tiền con để trong túi cũng với Bạch Nhược Oánh, chỉ với rằng còn lại ít khi cần thiết mới lấy ra, mà kể từ khi Bạch Nhược Oánh cắt đứt quan hệ với gia đình, vốn cũng xin tiền người trong nhà nữa, thẻ của ta sớm bị khóa lại, cho nên trong tay Bạch Nhược Oánh cũng có tiền, nếu cứ tiếp tục như vậy số tiền cất trong túi của con sớm muộn gì cũng bị xài hết, công ty của chúng ta còn thiếu rất nhiều nợ bên ngoài, bây giờ con cũng quay trở về nữa, cho nên chúng ta chỉ có thể nương nhờ vào Bạch gia bọn họ mà thôi.’’ Lý Hiển Nghiêu vừa , vừa cau mày.

      Nghe lời của con mình, bà Lý cũng cau mày, "Này
      [​IMG]
      139, lunalovegood, thuyt2 others thích bài này.

    5. DuckBeauty

      DuckBeauty Well-Known Member

      Bài viết:
      281
      Được thích:
      489
      Chương 7: NO7 Gặp lại gã đồ tể.

      Editor: Mai Tuyết Vân

      Nhìn thấy ánh mắt của con trai, bà Lý càng khóc lớn tiếng thêm, "Hu hu, A Nghiêu, con sao thế này ở đây có thuốc, hu hu, A Oánh, mau cứu A Nghiêu , hãy đến van xin tên đồ tể đó để cho chúng ta chút đồ ăn có được hay , nhìn A Nghiêu vô cùng thích mẹ nó nhưng hãy xem bộ dạng này của nó , hu hu A Nghiêu à. . . "

      Nghe lời bà Lý , Bạch Nhược Oánh cười nhạo trong lòng, kỹ thuật diễn xuất vụng về đúng là loại diễn viên kém cỏi nhất.

      "Hu hu, A Nghiêu, hu hu, em phải đổi như thế nào đây? A Nghiêu ơi?" Phối hợp với kịch bản của hai mẹ con, Bạch Nhược Oánh khóc lóc hỏi Lý Hiển Nghiêu, "A Nghiêu, chờ em, em hỏi mua ít thức ăn của gả đồ tể đó, đúng rồi người còn chút tiền, đưa tiền cho em nhé, em mua." xong, Bạch Nhược Oánh đợi hai mẹ con họ phản đối, thầm đưa tay vào trong túi của Lý Hiển Nghiêu, cầm số tiền duy nhất của ba người lấy
      [​IMG]

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :