1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

[Trọng Sinh] Độc Thê Của Hoạn Quan Có Thai (Full)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Dothuydung

      Dothuydung Well-Known Member

      Bài viết:
      148
      Được thích:
      1,609
      Chương 198: Sinh con!
      Editor: Jun

      "Thanh Nhi, mau cho xa phu đánh xe, ta sắp sinh..." Đường Tứ Tứ đỡ lấy bụng quả quyết lệnh Thanh Nhi.

      Nữ nhân sinh con giống như bước chân vào quỷ môn quan. Thanh Nhi vừa nghe Đường Tứ Tứ như vậy lập tức hạ lệnh phu xe. Mộ Dung Nhược Hồng nhanh chóng biết tin Đường Tứ Tứ sắp sinh, lúc này còn chú ý tới Dạ Kiêu Cửu.

      Mộ Dung Nhược Hồng trừng mắt với Dạ Kiêu Cửu cái sau đó bỏ lại câu:"Dạ quốc chủ, sau này chúng ta còn gặp lại!"

      Sau cùng quét mắt tới Đường Vân Nhiêm trong lòng Dạ Kiêu Cửu, Mộ Dung Nhược Hồng phất tay áo lên kiệu, giơ mã tiên lên, xe ngựa liền rời . Binh lính mặc nhung trang màu vàng chỉnh tề thu binh theo sau Mộ Dung Nhược Hồng rời .

      Dạ Kiêu Cửu đứng lặng tại chỗ, sau khi đám người đó rời , thần sắc tà mị mặt nhanh chóng thay bằng nét mặt căm ghét, thản nhiên ném Đường Vân Nhiễm xuống đất. Miệng vết thương người Đường Vân Nhiễm vỡ ra, đau đớn kịch liệt khiến ả kêu gào thảm thiết.

      trận gió đêm thổi qua khiến lá cây rụng bay tán loạn.

      Ngay sau đó, hắc y nhân quỳ xuống trước mặt Dạ Kiêu Cửu. Dạ Kiêu Cửu lạnh lùng:"Đem Đường Vân Nhiễm trở về, có thể cứu cứu, sống nổi để ả chết."

      Hắc y nhân gật đầu lĩnh lệnh.

      Dạ Kiêu Cửu vuốt ve cằm, ánh mắt thâm trầm:"Đồng thời phái người theo dõi phủ Cửu Thiên Tuế, có chuyện gì phải nhanh chóng báo lại cho ta."

      Hắc y nhân lĩnh mệnh.

      Dạ Kiểu Cửu nắm tay thành quyền đánh lên thân cây bên cạnh.

      Đáng giận! Quân Cơ Lạc bảo vệ nữ nhân của quá tốt, người bên cạnh đều là cao thủ tuyệt đỉnh, mất cơ hội đêm nay cũng biết khi nào mới có cơ hội tiếp theo.

      Đêm nay,Tiết thần y bận rộn nhiều việc, vừa châm cứu cho Mộ Dung Quân Thương người của phủ Cửu Thiên Tuế lại đến thúc giục . Biết tin Đường Tứ Tứ đau bụng muốn sinh, Tiết thần y kích động, ngân châm tay cũng chuẩn xác, sai sót ngẫu nhiên khiến Mộ Dung Quân Thương tỉnh lại.

      Mộ Dung Quân Thương mơ màng mở to mắt, nghe được giọng Tiết thần y cùng hồi thanh huyên náo:"Ta ... Đứa bé này biết chọn thời gian, cố tình nhằm lúc này muốn chui ra. Ta giải quyết xong việc ở đây lập tức qua đó..."

      Mộ Dung Quân Thương khẽ run lên:"Nàng sắp sinh sao?"

      Tiết thần y quay đầu lại, thấy Mộ Dung Quân Thương tỉnh, đáp khô khan:"Đúng vậy! Ta thể ở lại nơi này lâu. Ta qua đó nhìn xem, quỷ thiếu đạo đức dặn ta phải luôn ở cạnh khi Đường nha đầu sinh con." Lòng người đều là máu thịt, Tiết thần y và Quân Cơ Lạc có quan hệ tốt, Đường Tứ Tứ sắp sinh, đương nhiên phải giúp Quân Cơ Lạc. Mộ Dung Quân Thương hề quan trọng.

      Tiết thần y bắt đầu thu dọn hòm thuốc, Mộ Dung Quân Thương mím môi cười thản nhiên, nhàng nâng mi, bỗng nhiên :"Thực xin lỗi..."

      Tiết thần y cứng đờ, ngẩng đầu nhìn Mộ Dung Quân Thương.

      Ánh mắt Mộ Dung Quân Thương chân thành tha thiết, tiếp:"Thực xin lỗi... Bản vương từng làm những việc xấu xa ti bỉ. Bản vương muốn lời xin lỗi ngươi và đồ đệ ngươi..."

      Tiết thần y cúi đầu, mặt hề thể chút hờn giận:"Xin lỗi cũng còn kịp nữa rồi. Đứa trẻ bị ngài sát hại cả đời ta đều ghi nhớ kỹ càng."

      Mí mắt Mộ Dung Quân Thương run rẩy, giọng nghẹn ngào:"Thực xin lỗi!"

      Tiết thần y thu dọn hòm thuốc xong, cắp lấy hòm thuốc, giọng lạnh lùng cứng rắn với Mộ Dung Quân Thương:"Ta và đồ đệ ta nhận lời xin lỗi của ngài. tại ta cứu ngài cũng chỉ vì ta là đại phu. Được rồi, ta qua chỗ Đường nha đầu, ngài tự giải quyết cho tốt , hậu của ngài... cũng là công đạo..."

      Tiết thần y thẳng lưng dứt khoát rời . Mộ Dung Quân Thương buồn bã , hàng lông mi run rẩy, khóe miệng cũng rủ xuống. Gã sai vặt theo tiến lên, cẩn trọng :"Nhiếp chính vương, ngài cần gì cứ phân phó với tiểu nhân."

      Mộ Dung Quân Thương tỉnh táo trở lại, với gã sai vặt:"Sai người quan sát phủ Cửu Thiên Tuế... Có tin tức gì báo với bản vương..."

      Gã sai vặt nhận mệnh lệnh rồi lui ra.

      bao lâu sau, gã sai vặt lại bưng chậu nước ấm lên, cẩn trọng hồi bẩm với Mộ Dung Quân Thương nằm giường:"Vương gia, phủ Cửu Thiên Tuế truyền tới tin tức, Quân phu nhân vỡ ối, đứa sắp được sinh hạ. tại, các bà đỡ có kinh nghiệm trong hoàng thành đều được mời tới phủ Cửu Thiên Tuế."

      Mộ Dung Quân Thương nghe xong nhàng khép mí mắt, gì.

      "Ngươi giúp ta mang cây sáo ta thích nhất đến đây..." Tinh thần Mộ Dung Quân Thương vô cùng tốt, gắng gượng ngồi dậy khỏi giường. Gã sai vặt nhanh chóng mang cây sáo đến cho Mộ Dung Quân Thương. Mộ Dung Quân Thương cẩn thận ngắm nghía sáo trúc trong tay, đây là cây sáo trước kia mẫu phi tặng cho .

      Đem cây sáo đặt bên miệng, thổi mấy hơi, tiếng sáo du dương liền từ trong phòng phiêu đãng bay ra. Ký ức tuổi thơ khoái hoạt cũng lên. Hoa mai rơi rơi, mẫu phi ôm lấy bé. Trong ngự hoa viên, mẫu phi nắm lấy bàn tay bé mập mạp của , dẫn dạo bên hồ trong ngự hoa viên. Còn nữa, mẫu phi dạy viết chữ, daỵ học bài... có thể nhớ những chuyện vui vẻ cùng mẫu phi trước kia. Nhưng lại nhớ những tính toán mưu mô hại bao nhiêu người vô tội.

      Khi còn sống, được ít mà thứ mất lại quá nhiều.

      thực đơn, trong cuộc sống của , có sung sướng, chỉ có toan tính khôn lường. Kết quả hết thảy chỉ là giấc mộng đẹp hề có , rốt cục chỉ là kẻ thất bại.

      giọt nước mắt trong suốt dâng trào nơi khóe mắt rồi rơi xuống thảm gấm, tiếng sáo của Mộ Dung Quân Thương cũng lên cao mãnh liệt như tâm tình của tại. Hơn chục năm sống trong tầm thường, nay chỉ đổi lại chữ "hối".

      Tiếng sáo từ bổng xuống trầm, cuối cùng im bặt...

      Ngoài cửa sổ, bầu trời đêm mênh mang, ngôi sao sáng chói kéo theo cái đuôi dài xẹt qua bầu trời.

      ...

      Đường Tứ Tứ ở trong phòng, thị nữ và bà mụ ra ra vào vào, tiếng gào thét đau đớn của Đường Tứ Tứ ngừng truyền ra. Trong hành lang, Tiết thần y và nhóm lớn thủ hạ tâm phúc của Quân Cơ Lạc đều tập trung lại đây, mười mấy nhóm đại lão gia rộn ràng nhốn nháo đều đổ về hành lang. Trong phòng như thể gió thổi cỏ lay khiến nhóm đại lão gia vô cùng khẩn trương.

      Tiết thần y sớm bị tiếng gào khóc của Đường Tứ Tứ làm cho tâm rối loạn thôi, chắp tay sau lưng ngừng qua lại trong hành lang. Nhưng mỗi lần được vài bước lại bị người khác ngăn lại, tới tới lui lui hơn mươi lần, Tiết thần y ôm trán, trong lòng than ngắn thở dài, quỷ thiếu đạo đức tốt, lại khiến tính mạng nữ nhân nguy hiểm.

      Cho dù ở Tiêu quốc nhưng vẫn sắp xếp chuyện của Đường nha đầu thỏa đáng. nghĩ nếu đêm nay Đường Tứ Tứ sinh con có gì hay xảy ra, hơn mười nhóm đại lão gia và phỏng chừng bị quỷ thiếu đạo đức trở về liền chỉnh đốn khôn nương tay.

      Tiết thần y vừa nghĩ vậy liền ngẩng đầu, lơ đãng nhìn thấy có ngôi sao sáng kéo theo cái đuôi xẹt ngang bầu trời đêm. Mà đúng lúc này, trong phòng Đường Tứ Tứ đột nhiên truyền ra tiếng khóc nỉ non của trẻ con.

      Vì tiếng khóc nỉ non thanh thúy này mà tính thần của các nhóm đại lão gia trong hành lang chấn động.

      Rốt cục tâm trạng của Tiết thần y cũng thả lỏng. Cửa phòng được người ở bên trong mở ra, Thanh Nhi ra, người liền vội nhảy lên trước hỏi han :"Phu nhân sinh trai hay ? Còn nữa, đứa trẻ giống ai?"

      Đường Tứ Tứ sinh con, Thanh Nhi vui vẻ đến lông mày cũng nhướng cao, cười :"Là công tử, giống tiểu thư nhà ta..."

      Tiết thần y gian nan chen chúc tiến lên, quan tâm hỏi thăm:" tại Đường nha đầu thế nào?"

      Thanh nhi cao hứng :"Tiểu thư nhà ta rất mệt mỏi, sinh song ngủ rồi... Nhưng trước khi ngủ, người bảo nô tỳ lời cảm ơn với các vị đại nhân. Trong ngự trù có chuẩn bị rượu và thức ăn ngon, các vị đại nhân có thể tới uống chén rượu làm ấm người."

      Thanh Nhi vừa xong liền có quản gia tới thỉnh những người trong hành lang tới phòng khách. Ở nơi đó chuẩn bị sẵn rượu và thức ăn ngon.

      Bên ngoài phủ Cửu Thiên Tuế, Đường Tử An vội vàng phi ngựa chạy tới. Vừa vào trong phủ, liền đến thẳng phòng Đường Tứ Tứ. Trong hành lang, Tiết thần y vẫn còn đấy, Đường Tử An lau mồ hồi, kích động hỏi:"Vừa rồi có người tới báo Nhị tỷ của ta sinh, là bé trai có phải ?"

      Tiết thần y nhìn cái, gật đầu liên tục.

      Kỳ Đường Tử An sớm biết Nhị tỷ sinh con. Nhưng giờ Đường lão phu nhân quản Đường Tử An quá nghiêm. cho ra ngoài nửa đêm. Đường Tử An đành lén chạy đến đây.

      tại được Tiết thần y xác thực tin tức, vô cùng vui mừng lập tức xoay mấy vòng tại chỗ. miệng hô lên vô cùng ngốc nghếch:"Ta được làm cậu rồi."

      Tiết thần y khẽ thở dài, trong lòng vui vẻ thay quỷ thiếu đạo đức. Nhưng sau khi đứa bé được sinh ra, đến lúc đó phải lấy máu thử, Quân Cơ Lạc là thái giám giả cũng bị bại lộ.

      bắt đầu sầu muộn thay quỷ thiếu đạo đức và Đường nha đầu.

      Trong phủ Nhiếp chính vương, gã sai vặt bẩm báo tin Đường Tứ Tứ sinh với Mộ Dung Quân Thương, nhưng lần này, vừa tiến vào trong phòng liền thấy cây sao Mộ Dung Quân Thương thích nhất rớt mặt đất. Mà thân mình Mộ Dung Quân Thương giường cứng đờ...

      "Chủ tử!" Gã sai vặt hô lên tiếng.

      đêm này, Nhiếp chính vương Tiêu quốc Mộ Dung Quân Thương còn sinh mệnh. Sau hơn tháng chịu đựng bệnh tật dày vò, đón nhận cái kết cho sinh mệnh chỉ kéo dài hơn hai mươi năm.

      Mà cũng trong đêm đó, phủ Cửu Thiên Tuế nghênh đón sinh mệnh mới trào đời.

      Sau khi đứa được sinh ra ba ngày, Quân Cơ Lạc ở ngàn dặm xa xôi biết được tin mình chính thức trở thành cha, nhất thời có lời nào có thể biểu đạt tâm tình vui sướng của . Giờ khắc này, thiết tha có thể nhanh chóng hoàn thành chuyện ở Trần quốc, trở về với nữ nhân thương và đứa con mong đợi suốt mười tháng.
      Layla06, tart_trung, thuytlu16 others thích bài này.

    2. midnight

      midnight Well-Known Member

      Bài viết:
      430
      Được thích:
      428
      Sinh rồi, sinh rồi. QCL mau về với Tứ Tứ thôi. Kể ra MDQT cũng đáng thương.
      Dothuydung thích bài này.

    3. Dothuydung

      Dothuydung Well-Known Member

      Bài viết:
      148
      Được thích:
      1,609
      Chương 199: Lễ vật của nam nhân!
      Editor: Jun

      Trong sương phòng tinh xảo sa hoa, trong tay Dạ Kiêu Cửu bưng chén rượu, tựa lưng vào ghế, khóe miệng nhếch lên tà mị tùy ý.

      "Chủ tử, phu nhân của Quân Cơ Lạc sinh, là con trai..." Hắc y nhân quỳ mặt đất, giọng mang chút cảm xúc nào. Chén rượu trong tay Dạ Kiêu Cửu khẽ run lên. Ngay sau đó "rắc" chén rượu trong tay bị nghiền nát.

      Rượu từ trong bàn tay rơi vãi mặt đất.

      Hắc y nhân quỳ đất có mệnh lệnh của nên dám có bất cứ hành động gì.

      Dạ Kiêu Cửu lấy khăn tay từ trong tay áo, thản nhiên lau khô bàn tay ẩm ướt.

      " với thủ hạ của ngươi, vô luận là dùng biện pháp gì cũng phải theo lệnh ta trà trộn được vào phủ Cửu Thiên Tuế." Lau khô rượu tay, Dạ Kiêu Cửu lại duỗi tay lấy chiếc cốc khác, rót rượu.

      Hắc y nhân lĩnh mệnh, lại đột nhiên nhớ ra việc, bẩm báo với :"Quốc chủ, Nhiếp chính vương Tiêu quốc Mộ Dung Quân Thương chết..."

      Dạ Kiêu Cửu theo thói quen vuốt cằm, đôi mắt lên tia sáng:"Ta nhớ nhầm hoàng đế Tiêu quốc Mộ Dung Nhược Hồng có muội muội tên là Mô Dung Vân Tiện. Ta muốn biết thêm về nữ nhân này. Ngươi phái người thăm dò nàng ta !"

      Hắc y nhân tuân lệnh.

      Chờ sau khi hắc y nhân rời , Dạ Kiêu Cửu bưng chén rượu lên, đem rượu màu cam trong ly hơi uống cạn, sau đó đứng dậy rời khỏi sương phòng. Phía chân trời phía Đông dần lên vầng sáng trắng.

      Sáng sớm, đường lớn tiểu thương cũng bày hàng hóa.

      Dạ Kiêu Cửu đường, cuối cùng dừng trước hồng lâu. Bởi vì là buổi sáng sớm nên ở cửa nương đứng đón khách. Dạ Kiêu Cửu đứng trước cửa lát rồi phất tay áo rời .

      Tới khi mặt trời lên cao, cuối cùng Dạ Kiêu Cửu lên đỉnh ngọn núi ở ngoại ô. Đứng đỉnh núi, có thể nhìn thấy tòa thành rộng lớn bị ánh sáng mặt trời bao phủ, bao lâu sau, vầng sáng hồng hồng của sáng sớm tinh mơ bị ánh nắng mặt trời rực rỡ thay thế, ánh sáng huy hoàng nhanh chóng phủ kín toàn bộ vạn dặm non sông.

      Dạ Kiêu Cửu khép mí mắt, hít hơi sâu, trong lồng ngực rạo rực cảm xúc lời nào có thể diễn tả.

      tưởng tượng ngày nào đó, trở thành quân vương mạnh nhất đại lục. muốn là người sáng lập nên đế quốc mạnh mẽ nhất. Con dân của Dạ Kiêu Cửu , bao giờ đói khát, có chiến tranh, có chính sách tàn bạo, mỗi người đều phải lo lắng cơm áo gạo tiền.


      Trong phòng ấm áp vui vẻ, Thẩm Hoa Dung cẩn thận đưa đứa bé được bọc trong tã lót cho Đường Tử An, hơn nữa còn vô cùng nghiêm túc nhắc nhở Đường Tử An:"Tử An, cháu phải cẩn thận, được làm đau cháu trai đâu đấy."

      Đường Tử An phấn khích đỡ lấy đứa bé có nhiều nếp nhăn, giọng :"Nhị tý, nó xấu quá."

      Thẩm Hoa Dung cười:"Trẻ con vừa sinh đều như vậy, sau vài ngày nữa đẹp hơn."

      Tuy rằng Đường Tử An cảm thấy đứa bé có hơi xấu, nhưng khi thấy đứa bé mở to đôi mắt đen láy to tròn nhìn , tâm của vẫn mềm nhũn, loại cảm giác kiêu ngạo, tự hào khi được làm cậu dâng trào.

      Khi Nhị tỷ còn mang thai đứa , đầu óc nghĩ ra rất nhiều kế hoạch. Sau này muốn lôi kéo cháu trai chơi cùng; muốn dạy nó viết chữ vẽ tranh; muốn kể chuyện xưa cho nó; khi nó bị người khác bắt nạt, nhất định đứng ra bênh vực nó; chờ khi nó trưởng thành muốn kết hôn lập gia đình, nhất định giúp nó chuẩn bị nhiều sính lễ....

      (Cửu Thiên Tuế nhịn được chen ngang:"Tiểu Tử An, đây là ngươi bỏ qua tồn tại của cha nó sao?")

      "Nhị tỷ... Cháu tên là gì?" Đường Tử An ngẩng đầu nhìn Đường Tứ Tứ nằm giường, Đường Tứ Tứ vừa được làm mẹ, khuôn mặt nhắn trong trắng thuần khiết tràn ngập vui sướng.

      " trước khi rời Tỷ phu đệ nếu là con trai gọi là Xú Xú, con gọi là Đậu Đậu..." Đường Tứ Tứ cười đáp.

      Đường Tử An nghe xong liền cúi đầu giọng giả tạo :"Xú xú..." Đứa trẻ được Đường Tử An ôm trong ngực có vẻ vô cùng thích , Đường Tử An vừa gọi nó tiếng, nó liền nhếch miệng nở nụ vười vui vẻ, hai cánh tay bé vẫy vẫy.

      "Xú Xú..." Đường Tử An thấy đứa cười với thi cười vui vẻ ngây ngô. Lúc này Thẩm Hoa Dung và Đường Tứ Tứ thấy cảnh mắt to nhìn mắt vô cùng vui vẻ.

      Thẩm Hoa Dung nhìn thấy cảnh ấm áp này lại nhớ tới nhi tử và tướng công mình. Bà biết hai người họ rất thương che chở cho người nhà, nếu tại bọn họ ở đây, nhìn thấy biểu muội, cháu mình sinh con, chừng còn có biểu cảm ngây ngô ngốc nghếch hơn cả Đường Tử An.

      Bà vụng trộm lau nước mắt. Đường Tứ Tứ trông thấy thế, nhàng an ủi bà:"Mợ đừng đau lòng. Hai người họ nhất định trở về bình an."

      Thẩm Hoa Dung vội vàng lau mặt mũi, gật gật đầu, sau đó liền cười sang chuyện khác:"Tứ Tứ, tuy rằng người ta trẻ con tên gọi xấu mới dễ nuôi. Nhưng cái tên Xú Xú này cũng khó nghe quá."

      Đường Tứ Tứ mím môi khẽ cười, trong mắt tràn đầy ý cười nhìn Đường Tử An. Người nào đó rất giả dối! Miệng sinh con trai hay con đều là con . lại sợ con sinh ra giống . Nên mới có cái chuyện đặt nhũ danh có cách biệt như thế. Con trai gọi là Xú Xú, con gọi là Đậu Đậu. rất sợ đứa lớn lên giống Tử An, cho nên trong lòng có chờ mong con trai bằng con .

      Nếu tại nhìn thấy Tử An nhà nàng cùng con hòa hợp như vậy phỏng chừng lại lên cơn ghen.

      Ai, lòng dạ nam nhân, có đôi khi so với lòng dạ tiểu nhân còn bằng.

      Xú Xú bị Đường Tử An đùa nghịch lúc liền ngủ. Đường Tử An cẩn thận đưa nó cho Đường Tứ Tứ, Đường Tứ Tứ ôm lấy con, nhịn được hôn lên gương mặt mập mạp của con mình.

      "Nhị tỷ, Xú Xú hổ là cháu của đệ, nó lớn lên nhất định rất giống đệ nha." Đường Tử An huênh hoang , hoàn toàn có ý thức nếu như vậy trước mặt Quân Cơ Lạc nhất định bị Quân Cơ Lạc kéo ra ngoài "tâm ".

      Thẩm Hoa Dung cũng nhàng sờ sờ mũi của đứa bé, cười :"Tử An này, cháu có cháu trai rồi, sau này cháu còn là cháu nhất của mợ nữa. Cũng thể bướng bỉnh giống như trước đây, phải học tập cậu của cháu. Để làm tấm gương tốt cho cháu mình. Ta còn nhớ khi mẫu thân cháu vừa sinh Nhị tỷ của cháu, cậu cháu vừa đánh thắng trận. Khi đó ông ấy còn chưa kịp thay binh phục người, cậu cháu nhận được tin tức muội của ông ấy sinh con. Đêm đó, ông cưỡi ngữa suốt đêm trở về hoàng thành.

      Ông ấy đến hoàng thành, nhìn thấy đứa bé bụ bẫm đáng vô cùng vui mừng." tới đây, Thẩm Hoa Dung bỗng nhiên phì cười :"Bất quá cũng phải , mợ và biểu ca của cháu số khổ, khi mợ sinh biểu ca ông ấy cũng biểu vui vẻ như vậy. Biểu ca của cháu từ tới lớn nếu làm sai chuyện gì liền bị ông ấy rút roi da ra trừng phạt. Nhưng đối với Nhị tỷ của cháu nếu ông ấy có cái gì tốt đều muốn giữ lại cho con bé. Cậu của cháu coi Nhị tỷ của cháu như nữ nhi thân sinh..."

      Thẩm Hoa Dung tới đây, nước mắt lại kiềm được rơi xuống. Đương nhiên bà là trưởng bối ghen tị với Mẫu thân của Đường Tứ Tứ và nàng. Chỉ là khi bà nhắc tới chuyện này lại nghĩ tới tướng công và nhi tử ở Trần quốc xa xôi. Đường Tứ Tứ an ủi Thẩm Hoa Dung. Thẩm Hoa Dung ngừng khóc, Thanh Nhi từ phía sau đến. Đường Tứ Tứ thấy ánh mắt của Thanh Nhi có vẻ trốn tránh, liền hỏi:"Có chuyện gì vậy?"

      Nàng giọng bẩm báo:"Tiểu thư, có nhóm đại nhân từ bên ngoài đến trước khi Cửu Thiên Tuế có chuẩn bị ba kiện lễ vật cho người, chờ người sinh tiểu công tử tặng cho người. Lúc trước người sinh tiểu công tử nên bọn họ tiện quấy rầy. Hôm nay bọn họ muốn thay Cửu Thiên Tuế đem phần lễ vật đệ nhất đến đây."

      "Chậc chậc... Còn tặng lễ vật sao? Tứ Tứ, lúc này mợ thực hâm mộ cháu. Tại sao lão cha và lão nương ta lại sinh ta ra sớm như vậy chứ, ta có thể làm Quân phu nhân rồi..." Thẩm Hoa Dung chuyển buồn thành vui, cười đùa vui vẻ .

      Đường Tứ Tứ nâng hàng mi tuyệt đẹp lên, hai mắt trong veo nhìn Thanh Nhi:"Thanh Nhi, ngươi với bọn họ rằng đứa ngủ, ta cũng tiện ra gặp khách, bảo bọn họ cần đưa lễ vật." Với tính cách khoáng đạt của Quân Cơ Lạc, nàng nghĩ cũng biết người này tặng lễ vật cho nàng nhất định toàn bộ người trong hoàng thành cũng đều biết. Đến lúc đó chỉ thêm náo động.

      Thanh Nhi che miệng cười:"Nhị tiểu thứ, khó được Cửu Thiên Tuế tốn tâm tư chuẩn bị lễ vật, người cứ ra xem ."

      Lần này Thanh Nhi được lệnh của Đường Tứ Tứ liền rời khỏi gian phòng. bao lâu sau, Tiết thần y tiến vào, trong tay Tiết thần y cầm phong thư, đưa cho Đường Tứ Tứ:"Người canh giữ bên ngoài làm ta làm sao tiến vào được, lão già như ta phải nhờ người giúp sức mới vào được đấy. Đường nha đầu, đây là thư tướng công ngươi gửi lại cho ngươi. Cái tên hoạn quan này, là... rất thương ngươi... khiến người ta ghen tị!"

      Trong lòng Tiết thần y vô cùng chế nhạo, phải chỉ là sinh con thôi sao? Xem lão già như là cái dạng gì vì tiểu nương tử của mà phải chuẩn bị lễ vật.

      Đường Tứ Tứ mở phong thư, chữ viết thư đúng là chữ của Quân Cơ Lạc. Đường Tứ Tứ đưa mắt nhìn xuống, nội dung đại khái là: bởi vì nàng sinh mà có ở bên cạnh cho nên cảm thấy vô cùng có lỗi với Tứ Tứ. Tuy rằng thể cùng nàng chứng kiến con sinh ra, nhưng vì thưởng cho nữ nhân mà sinh con, chuẩn bị ba phần lễ vật.

      Lễ vật thứ nhất là: trước kia chưa từng với nàng, khi bọn họ vừa thành thân, lấy danh nghĩa của nàng gửi chút bạc trong ngân hàng tư nhân lớn nhất hoàng thành. Số bạc này đủ để nàng và con sống lo áo cơm trong nửa đời sau.

      Cảm giác của Đường Tứ Tứ khi xem xong lễ vật đầu tiên chính là: chán ghét! Cái gì mà nàng và con cần phải lo cơm ăn áo mặc nửa đời sau, chẳng lẽ trở lại sao? Nàng gấp lại thư bỏ lại vào trong bao thư.

      " với bọn họ, hai phần lễ vật sau cũng cần mang tới. Lễ vật đầu tiên của , ta thích!" Đường Tứ Tứ ngẩng đầu với Tiết thần y.

      Tiết thần y :"Khó mà làm được! Lễ vật thứ hai ngươi cần nhưng có đống người ở bên ngoài cầu còn được. Tóm lại, ngươi cứ chờ xem." Tiết thần y biết rốt cục lễ vật thứ nhất mà Quân Cơ Lạc tặng cho Đường Tứ Tứ là gì, nhưng phần lễ vật thứ hai cũng biết chút.

      Thẩm Hoa dung muốn xem chút rốt cuộc Quân Cơ Lạc tặng lễ vật gì cho Đường Tứ Tứ, nhưng Đường Tứ Tứ đem thư cất dưới gối đầu, tâm trạng vui vẻ cũng bởi lễ vật này của mà khiến cho vui.

      Tiết thần y nhìn vẻ mặt của Đường Tứ Tứ là biết Quân Cơ Lạc nịnh sai chỗ rồi. Vốn định vui sướng khi có người gặp họa nhưng lời ra khỏi miệng lại thành:"Đường nha đầu, quỷ thiếu đạo đức làm thái giám lâu nên bị choáng váng. Ta cam đoan phần lễ vật thứ hai nhất định ngươi thích."

      Đường Tứ Tứ gật đầu lấy lệ. Đến ban đêm, chờ khi đứa ngủ say, nàng nằm giường, lấy lá thư của Quân Cơ Lạc ra xem lần nữa . Quân Cơ Lạc là người có tâm tư kín đáo, nếu tặng nàng lễ vật sao có thể viết thư tặng nàng chút bạc để nửa đời sau nàng và con phải lo cơm ăn áo mặc? Sao nhớ là trước kia còn nhắc nàng chờ chứ?

      Chẳng nhẽ tính toán chuyện gì?

      đêm qua .

      Đến ngày hôm sau, mặt trời mọc lên như lẽ thường.

      triều, Mộ Dung Nhược Hồng ngồi nghiêm chỉnh bàn luận với các quan viên về đề cương chiến . An công công đột nhiên kích động tiến vào, cao hứng hô:"Hoàng thượng, có đại hỉ, có đại hỉ!"

      Mộ Dung Nhược Hồng nghe thấy chữ "hỉ", mặt thoáng qua vẻ lo lắng:" mau, có chuyện gì?"

      "Từ tám trăm dặm xa xôi! Tiền tuyến truyền đến tin tức... đại quân Trần quốc muốn tấn công Quỳnh Châu, lại bị xuyên sử Quỳnh Châu đem người tới chặt đầu chủ soái Trần quốc. Nhất thời đại quân Trần quốc như rắn mất đầu, tại quân tâm rỗi loạn. Hơn nữa, đầu của chủ soái Trần quốc bị đem về hoàng thành..."

      Mô Dung Nhược Hồng vỗ tay mạnh, cười to:"An công công, lập tức chuẩn bị tấu chương, trẫm muốn thưởng hẫu hĩnh cho các vị nhân sĩ có công lao!"

      An công công rụt rè thêm:"Xuyên sử Quỳnh Châu trước đó nhận mệnh của Cửu thiên tuế. Xuyên sử ... bọn họ lẻn vào đại doanh địch khi người của Cửu Thiên Tuế xử lý hết thảy... Bọn họ chỉ việc chảm đầu người... Mà đây là Cửu Thiên Tuế vì lấy lòng Quân phu nhân, muốn tặng lễ vật này cho nàng, Hoàng thượng ban thưởng bọn họ nhận nổi."
      nancy1986, Layla06, tart_trung19 others thích bài này.

    4. ¥ang¥ang

      ¥ang¥ang Well-Known Member

      Bài viết:
      38
      Được thích:
      676
      này tặng quà thôi mà cũng khác ng cơ...máu me chuẩn kiểu bín thái của lão gia :057::057:
      Dothuydung thích bài này.

    5. Dothuydung

      Dothuydung Well-Known Member

      Bài viết:
      148
      Được thích:
      1,609
      Chương 200 : Mỹ nam kế!
      Editor: Jun

      Lễ vật thứ hai của Quân Cơ Lạc khiến Đường Tứ Tứ vô cùng vừa lòng. Chủ soái của quân Trần bị chém đầu, việc này tạo cơ hội tốt cho quân đội Tiêu quốc. Là người Tiêu quốc trứng kiến đại quân Trần quốc tùy ý giẫm đạp lên ranh giới Tiêu quốc, nàng đương nhiên hy vọng có thể sớm đánh đuổi bọn chúng ra khỏi lãnh thổ Tiêu quốc.

      Bởi vì lễ vật thứ hài này thực hợp ý Đường Tứ Tứ nên nàng bắt đầu có chút mong chờ phần lễ vật thứ ba của Quân Cơ Lạc. Mà Quân Cơ Lạc cũng chưa bao giờ làm cho Đường Tứ Tứ phải thất vọng.

      Lễ vật thứ ba tặng cho Đường Tứ Tứ - khi đó là ngày thứ năm Đường Tứ Tứ sinh con. Từ Trần quốc truyền đến tin tức. Ở phía Tây Bắc Trần quốc và biên cảnh phía Tây Nam, vài tộc người du mục cường thịnh đồng loạt phát động chiến tranh tại biên cảnh Trần quốc.

      Những người trong tộc du mục có sức khỏe dồi dào, thân hình lực lưỡng, sức chiến đấu cũng hề yếu kém. Trong quá khứ, những tộc người du mục này cũng từng khởi nghĩa nhưng vì có trận tuyến thống nhất nên gây ảnh hưởng lớn đối với Trần quốc.

      Nhưng lúc này đây, những tộc người du mục lại trong đêm đồng loạt tấn công bất ngờ mấy tòa thành trì ở biên cảnh Trần quốc. Chỉ trong đêm đó, tộc người du mục dã bất ngờ tấn công thành công cát mộc đan, địch cao, mua đề long chờ vài tòa thành lớn. Tuy rằng cuối cùng công chiếm thành công vài tòa thành trì nhưng bởi vì chiến này mà Trần quốc thể điều động binh lực trợ giúp nơi xảy ra chiến .

      Mà đối với Trần quốc, khó giải quyết chỉ có chuyện này. Tại trận tuyến tiền phương của Tiêu quốc và Trần quốc, bởi vì chủ soái đại quân Trần quốc bị chém đầu, từ xuống dưới lòng quân Tiêu quốc đều được cổ vũ. Quân đội Tiêu quốc thừa thắng xông lên, quân Trần quốc tổn thất nghiêm trọng, dám tấn công Quỳnh Châu, chỉ có thể lui quân. Nhân lúc này, Tiêu quốc tập trung sáu vạn đại quân chặn đánh đường lùi của Trần quân.

      Trần quốc thể rút quân, liền có ý đồ vòng qua Quỳnh Châu tấn công Cánh Châu, từ trước đến nay Cánh Châu là nơi dễ thủ khó công, lại là đất phong của Tứ hoàng tử. Trần quân tấn công mà được còn bị Tiêu quân vây đánh từ phía sau, nhất thời Trần quân chỉ có thể đóng quân tại chỗ, rơi vào thế cục giằng co.

      Kết quả này nằm ngoài dự kiến của Dạ Kiêu Cửu. Dạ Kiêu Cửu phái binh tiếp tục trợ giúp, hơn nữa cho dù muốn phái binh cũng còn binh lực để dùng. Để phòng trừ biên cảnh Trần quốc bị tộc người du mục xâm phạm, Trần quốc điều động bộ phận binh lực chạy tới biên cảnh. tại các nước trung lập cũng có bao nhiêu binh lực có thể trợ giúp chiến với Tiêu quốc.

      Dạ Kiêu Cửu nảy ra tính toán. Mọi người đều nghĩ đại quân Tiêu quốc và đại quân Trần quốc trận chiến tranh sống còn, nhưng ngờ Dạ Kiêu Cửu ở hoàng thành Tiêu quốc lại phái sứ giả " sứ" Tiêu quốc.

      Sử giả tỏ ý muốn Trần quốc và Tiêu quốc kết quan hệ bang giao hòa thuận, Trần quốc chủ Dạ Kiêu Cửu nguyện ý muốn cầu thân chính muội của nguyên đế là Chiêu Vinh công chúa Mộ Dung Vân Tiện làm Hoàng Hậu. Mong mỏi đời đời Trần quốc và Tiêu quốc hóa thuận.

      Vừa biết được tin này, quan viên Tiêu quốc thể than thở đầu óc của hoàng đế Trần quốc Dạ Kiêu Cửu có ai xoay chuyển nhanh bằng. Khi quân đội Trần quốc thắng Trần quốc kiêu ngạo ương ngạnh ai bì nổi, mưu toan khiến Tiêu quốc phải xưng thần với Trần quốc. Nhưng tại quân đội Tiêu quốc chiếm thế thượng phong Trần quốc lập tức muốn cùng Tiêu quân nghị hòa, lại muốn cầu thân Thất công chúa làm hoàng hậu, đời này sao lại có thể chuyện tốt nào cũng để người Trần quốc chiếm lấy?

      Đương nhiên có đồng ý hóa thân hay cũng phải do hoàng đế bù nhìn Mộ Dung Nhược Hồng quyết định, Mộ Dung Nhược Hồng phải chờ Quân Cơ Lạc lên tiếng mới có thể quyết định chuyện này. Cho nên Mộ Dung Nhược Hồng cũng trực tiếp đáp ứng sứ thần, chỉ có thể sai người sắp xếp nơi tạm nghỉ cho sứ thần Trần quốc.

      Trong tẩm điện của Thất công chúa Mộ Dung Vân Tiện. Sau khi Mộ Dung Vân Tiện biết được tin Dạ Kiêu Cửu phái sứ thần đến cầu thân vô cùng tức giận. Mộ Dung Nhược Hồng bãi triều liền qua chỗ nàng ta.

      Vừa tới bên ngoài điện nghe được tiếng đồ vật bị ném vỡ.

      "Hoàng đế Trần quốc? nghĩ cái gì vậy! Bản cung muốn gả cho cái loại người hoang dã đó..."

      khuôn mặt tuấn mỹ như tiên của Mộ Dung Nhược Hồng lên vài phần ưu sầu, đứng khoanh tay, yên lặng tiến vào trong tẩm điện. Cung nữ hầu hạ Mộ Dung Vân Tiện nhìn thấy Mộ Dung Nhược Hồng liền vội vàng hành lễ với . Mộ Dung Nhược Hồng lắc lắc đầu ý bảo nàng lui ra.

      Mộ Dung Vân Tiện đập phá hề phát Mộ Dung Nhược Hồng đến, nàng ta nóng nảy ném cái bình hòa bình thường nàng ta rất thích xuống mặt đất, bình hoa vỡ vụn thành từng mảnh, Mộ Dung Vân Tiện còn giận dữ la hét:"TMD quốc chủ nhà ngươi, muốn cưới bản công chúa sao, cũng nhìn lại xem đạo đức của mình... A!"

      Mộ Dung Vân Tiện quanh vòng, thấy án thư có cái đàn cổ. Ả xông tới ôm lấy đàn định ném xuống đất. Mộ Dung Nhược Hồng thực nhìn nổi nữa, bước nhanh tới trước vài bước ngăn lại hành động của Mộ Dung Vân Tiện.

      "Hoàng huynh... Huynh tới vừa đúng lúc... Muội muốn gả cho Trần quốc chủ Dạ Kiêu Cửu..." Nhìn thấy hoàng huynh mình thương nhất, Mộ Dung Vân Tiện hô lên, túm lấy góc áo của Mộ Dung Nhược Hồng.

      "Hoàng huynh, Vân Tiện nghe trước kia Dạ Kiêu Cửu hoang dâm vô độ, bên cạnh có vô vàn nữ nhân, Vân Tiện muốn gả cho nam nhân như vậy. Ta muốn nam nhân giống như Trì Hằng Liễu..." Mộ Dung Vân Tiện kéo Mộ Dung Nhược Hồng ngồi xuống, rót cho Mộ Dung Nhược Hồng chén nước.

      Mộ Dung Nhược Hồng khẽ thở dài, ngẩng đầu nhìn nàng ta.

      "Vân Tiện, thân phận của hoàng huynh rất hổ thẹn, chuyện này muội cũng biết đấy. Muội hòa thân hay cũng phải do hoàng huynh dám quyết định. tại chúng ta cứ đợi Cửu Thiên Tuế từ Trần quốc trở về rồi sau."

      Mộ Dung Nhược Hồng giọng với Mộ Dung Vân Tiện, sau đó thêm câu biện bạch cho bản thân:"Nhưng theo hoàng huynh thấy Quân Cơ Lạc đồng ý gả muội tới Trần quốc đâu. Cho nên muội cũng cầu quá để ý chuyện hòa thân với Trần quốc. Chỉ cần hoàng huynh của muội vẫn là hoàng đế Tiêu quốc muội vẫn là công chúa Vân Tiện được sủng ái nhất!"

      như vậy nhưng Mộ Dung Nhược Hồng nghĩ tới khi Quân Cơ Lạc trở về, nhất định tới cầu xin Quân Cơ Lạc. Cầu xin đưa Vân Tiện tới Trần quốc, cầu xin cho Vân Tiện cuộc hôn nhân vừa ý.

      Nghe thấy việc chung thân đại của mình lại do tên hoạn quan Quân Cơ Lạc kia quyết định, Mộ Dung Vân Tiện bĩu cánh môi hồng nhuận, mất hứng :"Hoàng huynh, tại Quân Cơ Lạc có ở Tiêu quốc, huynh sao phải sợ ? bằng thừa dịp ở Tiêu quốc, hoàng huynh..."

      Biết Mộ Dung Vân Tiện định gì, Mộ Dung Nhược Hồng nhanh chóng đứng dậy, cắt ngang lời nàng ta, lớn tiếng khiển trách:"Vân Tiện, được lung tung!"

      nhìn quanh trong điện, xác định lời của Mộ Dung Vân Tiện bị người khác nghe thấy mới dùng giọng nghiêm khắc với Mộ Dung Vân Tiện:"Vân Tiện, ý của muội hoàng huynh biết. Nhưng hoàng huynh từng trải hơn, cũng biết dự định của chính mình. Chuyện này về sau được thêm nữa!"

      Giết Quân Cơ Lạc? Ha ha, chỉ sợ sau khi Quân Cơ Lạc chết, hoàng đế như cũng sống được bao lâu.

      Nếu nhìn từ góc độ khác và Quân Cơ Lạc ngồi con thuyền.

      Hoàng muội của ngây thơ hiểu chuyện giữa người với người mới thông cảm tình cảnh của hoàng đế như ?

      Mộ Dung Vân Tiện bị Mộ Dung Nhược hồng răn dạy như vậy trong lòng tức giận. Miệng nàng ta mắng chửi vài câu sau đó mới nguôi giận ngồi xuống ghế, tự rót cho mình chén nước.

      Mộ Dung Nhược Hồng cảm thấy vừa rồi mình lên giọng có chút quá đáng nên hạ giọng dịu dàng an ủi Mộ Dung Vân Tiện:"Vân Tiện, kỳ huynh muội chúng ta bây giờ rất tốt. Mấy ngày tới đây muội cứ bình tĩnh chờ, còn chuyện hòa thân muội đừng để trong lòng."

      Trong lòng Mộ Dung Vân Tiện bất mãn, nhịn được giọng trách móc Mộ Dung Nhược Hồng là hoàng huynh vô dụng. Cũng may nàng ta nên Mộ Dung Nhược Hồng nghe được.

      Vì muốn an ủi Hoàng muội của mình, khi Mộ Dung Nhược Hồng trở về tẩm điện liền sai cung nhân ban cho Mộ Dung Vân Tiện rất nhiều vật phẩm. Khi Lương công công rời , Mộ Dung Vân Tiên tỏ vẻ khinh thường đống vật phẩm rực rỡ sắc màu này, nàng ta cầm lấy viên ngọc cải trắng, nhếch khóe mắt, thầm :"Hoàng huynh à, ta ta thích nam nhân như Trì Hằng Liễu, huynh cũng dám thưởng cho ta. tại ngay cả hôn của hoàng muội cũng phải xem sắc mặt của tên hoạn quan đó mới dám quyết định. Hoàng đế như huynh vô cùng có tiền đồ."

      Nàng ta ném viên ngọc cải trắng xuống đất, Mộ Dung Vân Tiện hừ lạnh. Bên cạnh, thị nữ vội vàng chạy tới ngồi xổm xuống tìm lại viên ngọc cải trắng vừa bị ném .

      Mộ Dung Vân Tiện ngồi lại ghế, hai tay chống má, cảm thấy trong cung thực buồn bã nhàm chán.

      Thị nữ nhặt ngọc cải trắng ngẩng đầu với nàng ta:"Công chúa, nô tỳ biết hôm nay là ngày mười lắm, trong Hào miếu chắc chắc rất náo nhiệt. bằng chúng ra... trốn ra ngoài..."

      Ý kiến này vô cùng hợp ý Mộ Dung Vân Tiện. Ngày thường Mộ Dung Vân Tiện cũng ít lần cải nam trang cùng cung nữ xuất cung. Lúc này muốn ra ngoài cung, hai người cũng như thường lệ lẻn ra ngoài hoàng cung.

      Bên ngoài hoàng cung vô cùng náo nhiệt và mới mẻ.

      Mộ Dung Vân Tiện cùng thị nữ lẫn trong đám đông, trong Hào miếu, người người chen chúc nhau, sau khi hai người dạo vòng liền bị đám người chen chúc thoát ra nổi.

      "Tiểu thư, tới đây..." Thị nữ cao giọng , chỉ vào cái cây đại thụ tươi tốt trước mặt.

      Cây đại thụ trong miếu này tên là "cây nhân duyên", nghe nữ tử chờ gả chỉ cần ném tơ hồng lên cây nhân duyên liền có thể gả cho lang quân tốt, nếu được nhân duyên cũng thành.

      Mộ Dung Vân Tiện đứng dưới tán cây nhân duyên, đem sợi tơ hồng tay ném tới cây, tớ hồng tay nàng ta liền bay tới cành cây cao. Nhưng ngay sau đó, sợi tơ hồng lại bị gió thổi rơi mặt đất.

      Mộ Dung Vân Tiện ngẩn người ra, liền ngồi xổm xuống lượm lại sợi tơ hồng rồi ném tới cây, nhưng lần thứ 2, lân thứ 3... lần thứ 13 nàng ta cũng thể đem sợi tớ hồng mắc lên cành cây.

      Mộ Dung Vân Tiện ủ rũ, trong lòng thầm mắng sợi tớ hồng có mắt. Nàng ta là ai cơ chứ, nàng ta chính là hoàng muội mà nguyên đế sủng ái nhất.

      Lần thứ mười chín nàng ta ném sợi tơ hồng vào trong trung, đột nhiên trước mắt bị bao phủ màu tuyết trắng, môt thân ảnh đột nhiên xuất trong tầm mắt nàng ta. Người nọ nhặt sợi tớ hồng của Mộ Dung Vân Tiện, khóe miệng dã khẽ nhếch lên, bước chân vững vàng thong dong tới trước mặt nàng ta.

      Nam nhân mặc thân áo bào đỏ thẫm, đôi mắt đào hoa sáng láp lánh, nụ cười quyến rũ có thể đoạt mất hồn phách người khác... Nam nhân này tuấn mỹ như người trời xuống.

      Mộ Dung Vân Tiện ngắm tới ngây người. Người nọ đem tơ hồng tay vô cùng thoải mái ném tới cây nhân duyên, tơ hồng liền mắc lại cành cây.

      lời nào với Mộ Dung Vân Tiện, người nọ xoay người rời khỏi. Mộ Dung Vân Tiện với theo:"Đợi chút!"

      Dạ Kiểu Cửu dừng bước, ngoái đầu liếc nàng ta cái, núm đồng tiền má quyến rũ khuynh thành. ngay sau đó, hề dừng lại mà lại nhanh chóng rời .

      trận gió thổi qua, Mộ Dung Vân Tiện bị thị nữ bên cạnh lay lay mới phục hồi tinh thần, vừa phục hồi tinh thần Mộ Dung Vân Tiện vô cùng kích động :"Hà Hương, nam nhân vừa rồi còn hấp dẫn hơn cả Trì Hằng Liễu..."

      Hà Hương gật gật đầu phụ họa.

      Sau đó, Mộ Dung Vân Tiện bởi Dạ Kiêu Cửu mà lâm vào trạng thái mơ màng. Nàng ta cùng Hà Hương dạo vài vòng quanh trong miếu để có thể thấy dung nhan khuynh thành ấy lần nữa.

      Khi mặt trời xuống núi, khách hành hương trong miếu rời gần hết. Nhưng Mộ Dung Vân Tiện vẫn nhìn thấy nam nhân nàng ta mong ngóng đâu.

      Ngay lúc nàng ta ủ rũ rời khỏi Hào miếu trở về cung. Hôm nay nàng ta ra ngoài được việc. Đột nhiên chiếc xe ngựa mất khống chế lao tới , Mộ Dung Vân Tiện sững sờ ngây ngẩn cả người, nàng ta theo bản năng muốn đẩy Hà Hương ở bên cạnh ra chắn trước mặt.

      Nhưng kỳ tích xảy ra. Ngay khi xe ngựa sắp đụng phải nàng ta thân ảnh màu đỏ thẫm xuất , người nọ biết từ đâu tới vung đao lên, hai tay vận công, dứt khoát chém đứt đầu con ngựa bị thất kinh.

      Đầu ngựa rơi xuống, máu phun ra tung tóe nhiễm đỏ khuôn mặt nhắn xinh đẹp của Mộ Dung Vân Tiện. Mộ Dung Vân Tiện ngậy dại. Ánh mắt si ngốc nhìn nam nhân trước mặt nàng ta.

      Sau khi Dạ Kiêu Cửu giải quyết xong con ngựa bị thất kinh giẫm tuyết tới trước mặt Mộ Dung Vân Tiện. Rút từ tay áo ra chiếc khăn đưa cho nàng ta:"Lau mặt ." Giọng du dương như tiếng sao trong ngày xuân khiến lòng người vui sướng.

      Mộ Dung Vân Tiện nhận lấy chiếc khăn đưa, giờ này khắc này, nàng ta quên mất người trước đây mình "lưu luyến si mê" - Trì Hằng Liễu. Giờ đây nàng ta thấy ngàn vạn nam tử đời đều sánh bằng nụ cười của nam tử trước mắt.

      Đôi mắt sâu thẳm của Dạ Kiêu Cửu nhìn chằm chằm Mộ Dung Vân Tiện, thấy nàng ta vô cùng bình thường. Nhưng xét thấy nàng ta còn có giá trị nên đành hao chút tâm tư với nàng ta.

      Dù sao đối với , tình cảm cũng chỉ là truyện đùa giỡm. Đơn giản chỉ là trước mắt muốn lợi dụng tình cảm của nữ nhân này.

      Dạ Kiêu Cửu nhiều lời với Mộ Dung Vân Tiện, nhanh chóng xoay người rời . Lần này nghe thấy nữ nhân phía sau hỏi tên , nhếch khóe môi trả lời nàng ta mà cất bước rời .

      Đêm hôm đó, Mộ Dung Vân Tiện có giấc mộng đẹp. Trong mơ, nàng cử hành đại hôn, bàn tay to khỏe mạnh xốc khăn hỉ đỏ của nàng ta lên. Nàng ta liền nhìn thấy nam tử gặp lúc ban ngày kia.

      Trong mơ, thân thể tinh tráng nhàng cởi vạt áo của nàng ta, quần áo rớt xuống mặt đấy, trong mắt là bộ ngực trắng như mây cùng hai điểm hồng hồng xinh đẹp như hoa đào.

      Đêm tối mông lung.

      Bàn tay to lớn của vuốt ve thân thể của nàng, cuối cùng nàng ta như con thuyền giữa đại dương mênh mông, bởi kích thích gợi lên mà dập dềnh ngao du.

      Giấc mộng như vậy phải lần đầu tiên Mộ Dung Vân Tiện gặp. Nhưng chỉ có trong giấc mộng này, nàng ta mới mềm mại nhu thuận giống con mèo mà gắt gao cuốn lấy nam nhân kia.

      Mộ Dung Vân Tiện bắt đầu phái thủ hạ lặng lẽ hỏi thăm về Dạ Kiêu Cửu. Nhưng Dạ Kiêu Cửu để lộ bất cứ tin tứccho nên Mộ Dung Vân Tiện thể tra ra. Vì thế Mộ Dung Vân Tiện xuất cung ngày càng thường xuyên hơn. Lần nào nàng ta cũng tới Hào miếu.

      Nhưng vẫn đạt được mục đích. Đến ngày thứ năm, Dạ Kiêu Cửu thấy con cá mắc câu, liền thu cần. Ngày hôm đó, bầu trời có tuyết rơi. che chiếc ô xanh Hào miếu, cũng gặp được Mộ Dung Vân Tiện. Giữa đất trời tuyết phủ trắng xóa, che chiếc ô màu xanh. Ngày hôm đó, Mộ Dung Vân Tiện càng thêm lưu luyến si mê Dạ Kiêu Cửu.

      Trong khi Dạ Kiêu Cửu bày mỹ nam kế tại Tiêu quốc kế hoạch cứu người của Quân Cơ Lạc cũng có thể tiến hành. Dạ Kiêu Cửu có ở Trần quốc, việc lớn đều do Phong Hàn Luận tạm thời quyết định. Hơn nữa đại quân Trần quốc lại bị quân Tiêu quốc đánh bại, biên cảnh Trần quốc bị tộc người du mục quấy nhiễu. Phong Hàn Lận muốn ứng phó hết thảy đương nhiên bận như con quay.

      Trong lúc này việc trông giữ Trì Hằng Liễu, Trì Lệ Dập cũng bị lơi lỏng, đương nhiên Quân Cơ Lạc muốn lợi dụng cơ hội này để cứu người.

      Khi màn đêm buông xuống, Trì Lệ Dập ngủ mà ngồi khoanh hai chân trước an viết chữ, lúc này, tiểu thái giám tiến vào.

      "Trì tướng quân, nô tài đưa bữa khuya tới cho ngài." Tiểu thái giám cúi đầu, trong mắt lên tia sáng.

      "Cứ để đó ." Trì Lệ Dập ngẩng đầu cho nên nhìn ra khác thường của tiểu thái giám.

      "Trì tướng quân, điểm tâm còn nóng ăn mới tốt, trà còn nóng uống mới ngon." Tiểu thái giám cúi đầu thấp hơn, giọng . Trì Lệ Dập nắm cán bút chặt thêm chút, ngẩng đầu lên liền thấy gương mặt tuấn mỹ của Quân Cơ Lạc.
      nancy1986, Layla06, tart_trung20 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :