1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Nam nhân tương lai không dễ làm - Nhữ Phu Nhân

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 15: Thực xin lỗi, tôi mất khống chế!(1)


      Ở trong phòng VIP, Lăng Lan được mở rộng tầm mắt với những thay đổi của thế giới vạn năm sau. Ở đây, việc mua sắm còn cầu người mua phải nhiều nơi để lựa chọn đồ nữa, người mua chỉ cần ngồi trong căn phòng và nhìn vào màn hình 3D siêu lớn được đặt sẵn, sau khi lựa chọn loại sản phẩm cần mua, màn hình 3D ngay lập tức chiếu phần giới thiệu về loại sản phẩm đó. Nếu khách hàng muốn biết thêm về sản phẩm chỉ cần ấn nút chọn, những thông tin có liên quan đến sản phẩm đó được cung cấp kỹ hơn.

      Lam Lạc Phượng nghiêm túc nghiên cứu, tất cả những thứ có thể dùng cho Lăng Lan đều được đưa vào phòng VIP để cho lựa chọn.

      “Giường nhạc trẻ em: sản phẩm dạng hình trứng, có thể đóng hoặc mở dựa vào nhu cầu của người sử dụng, sản phẩm có thể trong suốt hoặc có mà trắng. Giường ngủ cho trẻ em được kết hợp với sóng điện não, dựa vào thay đổi của sóng điện não để lựa chọn nhạc phù hợp. Ngoài ra, giường được thiết kế để có thể kết nối với internet, có thể tự động tải về những bài hát mới được phát hành ở Liên bang, giảm được công việc cho các phụ huynh.”

      Kết nối internet? Tự động thay đổi? Khi lim dim chuẩn bị tiến vào giấc ngủ vì quá rãnh rỗi Lăng Lan bỗng nghe thấy lời giới thiệu sản phẩm này, lập tức tỉnh táo. Phải biết, trong thời gian này Tiểu Tứ lúc nào cũng ca than nó chán muốn chết, lúc nào cũng cầu tìm cơ hội để nó có thể lên mạng, theo cách của Tiểu Tứ : “Ai nắm giữ nhiều tin tức hơn đó chính là kẻ thắng cuộc….”

      Đương nhiên, điều này chỉ do Tiểu Tứ , dù sao về quan hệ nó cũng phải là kẻ thù của Lăng Lan. Nguyên nhân Tiểu Tứ gấp gáp như vậy vì nó cần phải nắm thông tin của thế giới này, như vậy mới có thể phục vụ cho ký chủ cách tốt nhất, nếu , chỉ cần sơ sót cũng khiến cho ký chủ gặp nguy hiểm.

      Giống như kiện tiêm thuốc kích phát gen lần trước, chính là bởi vì Tiểu Tứ hiểu biết khả năng hấp thụ thuốc của trẻ em ở thế giới này nên mới để Lăng Lan hấp thụ nhiều thuốc như vậy. Nếu phải có người đứng ra phong tỏa tin tức kinh hãi này có lẽ Lăng Lan gặp rắc rối lớn rồi, nhất định bị cưỡng chế tiến vào quân bộ và trở thành cỗ máy chiến đấu cho Liên bang rồi.

      Đương nhiên với người có suy nghĩ và tư duy độc lập như việc bị tẩy não là thể xảy ra, nhưng có thể che dấu vẫn muốn che dấu.

      Nếu có ngày bị bắt , nhất định phải cường đại mới có thể thoát được kiểm soát của quốc gia …..

      Tiểu Tứ và Lăng Lan mỗi khi nhớ tới chuyện này đều đổ mồ hôi lạnh, đến bây giờ cũng dám thiếu cảnh giác. Nguyên nhân Lăng Lan phải mất hơn hai tháng mới hoàn thành động tác đầu tiên chủ yếu chính là vì nguyên nhân này. dám vào gian học tập để luyện tập thường xuyên là vì sợ bên người có kẻ giám sát, nếu bản thân lại làm việc gì khác biệt nhất định khiến cho bọ họ hoài nghi.

      Mà lúc này phát ra thứ cực kỳ hữu dụng nhưng rất khó bị phát , chung quy đây vẫn là giường của trẻ con, có người hoài nghi đứa trẻ đó lên mạng tìm hiểu thông tin sao?

      Nếu có người như vậy những người xung quanh nhất định dùng ánh mắt như nhìn người điên, hay kẻ ngốc để nhìn , sau đó mới tiếc hận ra câu: “Ha hả, bạn… nhất định là bệnh rồi, phải trị…..”, rồi chạy lấy người….

      Lăng Lan hưng phấn, thứ này nhất định được làm ra vì , cũng chỉ có mới có thể làm cho chiếc giường này phát huy hết tác dụng của nó…

      Lăng Lan quyết đoán bò lên, kiên định mà chỉ vào giường nhạc, trong miệng a a kêu, hướng về phía mẹ mình tỏ vẻ muốn chiếc giường này.
      --- ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------ -----
      Lần này Lam Lạc Phượng may mắn bắt được cùng “tần số sóng não” của Lăng Lan, kinh ngạc hỏi: “Lăng Lan muốn chiếc giường này sao? Chẳng lẽ Lăng Lan thích nhạc? Được, nếu Lăng Lan thích, như vậy mẹ mua.”

      Được, Lam Lạc Phượng ràng chính là người mẹ nhị thập tứ hiếu (ý là con nhất, con muốn gì được nấy á) chỉ cần con muốn, nhất định làm mọi cách để thỏa mãn. May mắn Lăng Lan lớn và có suy nghĩ rất thành thực nếu , dựa vào tính tình của Lam Lạc Phượng Lăng Lan nhất định được nuôi dạy để trở thành kẻ “phá gia chi tử”.

      Lăng Lan có được thứ mình muốn nên tâm tình cực kỳ vui vẻ, phải khoe với Tiểu Tứ mới được.

      “Tiểu Tứ, Tiểu Tứ……” Tiểu Tứ tựa hồ bị đả kích cái gì, Lăng Lan gọi vài tiếng nhưng nó vẫn trả lời, chỉ ngồi xổm góc đất vẽ thứ gì đó.

      Lăng Lan hôn mê, trực tiếp giơ tay lên, hướng về phía đó: “Tiểu tử, ngươi làm cái gì vậy hả?”

      nghĩ tới Tiểu Tứ vẫn như trầm mặc trả lời, phải biết rằng, trước kia mỗi khi Lăng Lan giơ tay lên đánh người Tiểu Tứ nhất định nhảy dựng lên, lớn tiếng lên án Lăng Lan sử dụng bạo lực…..

      Lăng Lan buồn bực, biết phải làm như thế nào, chỉ có thể dùng sức nhéo cái má tròn phĩnh của Tiểu Tứ đến sưng đỏ, hy vọng nó có thể hồi phục tinh thần.

      Lần này thìcó chút hiệu quả, Tiểu Tứ hữu khí vô lực mà khoát cánh tay , vẻ mặt uể oải hỏi: “Có việc gì?”

      Lăng Lan quan tâm hỏi lại: “Phát sinh chuyện gì sao?”

      Tiểu Tứ thở mạnh hơi dài : “Tôi bị thế giới này đùa giỡn.”

      Tiếng vừa dứt, Lăng Lan liền giơ chân đá vào cái mông của Tiểu Tứ cái, lực đạo quá mạnh khiến cho Tiểu Tứ trực tiếp bay ra ngoài: “ Nha….dám giỡn mặt với ta đấy à…”

      Tiểu Tứ vô duyên bị chịu cú đá này, trong lòng mất mát như bị cục đá đè xuống, tức giận đánh về phía Lăng Lan, nó vừa ôm đùi vừa la hét: “ được sử dụng bạo lực với tôi mà vì sao còn dùng hả….. Tôi muốn tạo phản, muốn tạo phản, muốn tạo phản…..”

      “Ta còn muốn hỏi ngươi vì sao lại gạt ta đây, làm gì mà mang cái bộ dạng nữa sống nữa chết mà ngồi góc như vậy, có biết ta rất lo lắng hay ?” Lăng Lan cách nào đè nén tức giận trong cũng hét lại, biết đây chỉ là Tiểu Tứ đùa giỡn với mình, nhưng vì sao lại thể nhịn được chứ, trước đây vẫn thường cười cười và cho qua chuyện này mà..??

      Lăng Lan biết, đây là do luôn cưỡng chế mặt trái nội tâm của mình, phía bên kia nội tâm của là những cảm xúc táo bạo lúc nào cũng chực chờ được giải phóng.

      Sau kiện thuốc kích phát gen kia, tuy rằng mọi thứ trôi qua êm đềm nhưng Lăng Lan vẫn luôn cảm thấy sợ hãi, cách nào thả tâm mình, luôn sợ có ngày quân bộ phát ra bí mật của mình, rồi bị bắt , trở thành vật thí nghiệm cho người khác, muốn sống được mà chết cũng xong. Mà cái cảm giác mâu thuẫn trong nội tâm này nếu tìm cách phát tiết nhất định điên mất.

      Những tra tấn về thể xác ở kiếp trước giúp cho Lăng Lan tô luyện được bản tính kiên nhẫn hơn người, nhưng vấn đề cũng chính là ở chỗ này, người ta thường , chữ nhẫn có cây đao, nếu nhẫn quá đối với cơ thể cũng như tinh thần đều cực kỳ có hại.

      Đương nhiên, chỉ dựa vào chút cảm xúc sung sướng này là thể khiến cho Lăng Lan bùng nổ được, nhưng vì Lăng Lan vừa mới phát ra chiếc giường trẻ con có thể kết nối với internet, tâm tình cực kỳ vui sướng cùng tình kích động khiến nghĩ ngay đến việc phải chia sẻ cùng với Tiểu Tứ, nhưng Tiểu Tứ lại cố tình mang vẻ mặt tuyệt vọng khiến cho cảm xúc của Lăng Lan từ vui mừng rớt đáy cốc, điều này khiến cho lực nhẫn nại vô cùng hoàn hảo của Lăng Lan bị xé rách……

      Vì thế, mặt trái cảm xúc luôn sâu trong nội tâm rốt cuộc có cơ hội bạo phát…… Lúc này mới xuất Lăng Lan đáng sợ cùng với hung tàn…

      Hai người ở trong gian ý thức đánh nhau trận rồi cùng ngã gục xuống đất vì kiệt sức.

      Lăng Lan nằm mặt đất, thở hổn hển kịch liệt, nghĩ tới lại cùng đứa trẻ đánh nhau hăng hái như vậy. Bất quá lúc này cảm thấy rất nhỏm,giống như vừa được trút gánh nặng vậy.

      Lăng Lan cười : “Tiểu Tứ….. xin lỗi, vừa rồi tôi mất khống chế.”
      milktruyenky, vanlactamviemlunalovegood thích bài này.

    2. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 16: Tiểu Tứ muốn kiếm tiền.



      Tiểu Tứ ở mặt đất ngượng ngùng mà lăn vòng, tới bên cạnh Lăng Lan : “ có việc gì, đánh với trận khiến cho tâm tình của tôi khá hơn nhiều rồi. Vừa rồi tôi vui…..”

      “Có chuyện gì?”

      “Hồi nãy khi mọi người chuyện với chiếc H-Bain, tôi cho rằng thế giới này có đồng loại của mình nên rất hung phấn, phải biết, từ sau khi rời khỏi Mộng Đa tinh hệ, ta còn gặp bất cứ đồng bạn nào, tôi rất độc….. Nhưng sau khi tôi liên hệ với H-Bain, tôi phát phải là đồng loại mà tôi muốn tìm, tuy rằng khá giống nhưng phải mãi mãi là phải….. có thể hiểu cảm giác của tôi ?” Tiểu Tứ vẻ mặt chờ đợi, lời cũng trở nên hỗn loạn, dù sao tính theo tuổi sống của con người nó cũng chỉ mới là đứa trẻ sáu tuổi.

      Lăng Lan đùa : “Giống như con người với loài khỉ phải ?”

      Tiểu Tứ hai mắt sáng ngời, liên tục gật đầu : “Đúng, chính là ý này.”

      Lăng Lan thương sờ sờ đầu Tiểu Tứ: “Tiểu tứ, ngươi quên rồi sao, tôi cũng là người đơn tồn tại ở thế giới này, nếu như cậu cũng đơn vậy chúng ta hãy kết bạn với nhau .”

      Tiểu Tứ hoang mang : “ là ký chủ, tôi đương nhiên được mặc định theo rời rồi.”

      Lăng Lan đem Tiểu Tứ ôm vào trong ngực, nhàng mà : “Tôi phải là thứ mặc định ấy, ý của tôi là trói buộc nhau như tình cảm của con người đó, là tình thân, tình chị em, tình tri kỷ, giao phía sau lưng tôi cho cậu, cùng tin tưởng tín nhiệm lẫn nhau.” Lăng Lan nguyện ý tin tưởng Tiểu Tứ cũng bởi vì nó là người ở bên từ kiến trước, và nó cũng là người cho kiếp này, đó là lý do vì sao Lăng Lan tin tưởng nó, để nó trở thành người thân, trở thành em trai của mình.

      Những tiếc nuối của kiếp trước Lăng Lan nhất định đền bù trong kiếp này, cho nên muốn thân thể được khỏe mạnh, muốn có gian tự do, muốn được vui chơi trò chuyện với những người bạn mới, có những người tín nhiệm , và cũng có những người mà tín nhiệm…

      Tiểu Tứ ở trong lòng Lăng Lan có chút mê mang, nó có chút vấn đề thể lý giải, trung tâm máy của nó quy định nó nhất định phải trung thành với ký chủ, nhưng vì sao Lăng Lan lại muốn nó trở thành người tín nhiệm nhất? Chẳng lẽ mối quan hệ tại của bọn họ còn phải sao?

      Đây là lần đầu tiên Tiểu Tứ tự đặt câu hỏi cho mình, con chip trung tâm trở nên nóng lên, bắt đầu xuất dấu hiệu bị hoạt động quá tải, càng luồng thông tin ngừng vận chuyển để sang lọc tìm câu trả lời cho câu hỏi này, bởi vì đây là lần đầu tiên nó có tham niệm (điều mong muốn), nó muốn nhìn thấy ánh mắt thất vọng của Lăng Lan. Tuy rằng nó vi phạm quy tắc nhưng cũng muốn mặc kệ bản thân lần.

      Lại hai tháng trôi qua kể từ ngày Lăng Lan được ra ngoài, Tiểu Tứ thông qua chiếc giường có kết nối internet mà thành công xâm nhập vào mạng lưới thông tin ở thế giới mới này, dưới giới thiệu của Tiểu Tứ, Lăng Lan biết được thế giới internet ở nơi này phi thường kỳ diệu, nó được lập trình để trở thành thế giới thứ hai của con người.

      Lăng Lan rất hoài nghi, lão mẹ nhà mình sở dĩ có thể trạch chết ở nhà cũng chính vì có tồn tại của thứ internet này, cần ra cửa cũng có thể tự do làm việc mình muốn làm, cần lo lắng bất cứ chuyện gì bất trắc có thể xảy ra, cứ tự do tự tại mà sống.

      Tiểu Tứ thông qua tin tức mạng mới biết được thuốc kích phát gen ở thế giới này trân quý đến mức nào, cũng nắm được khả năng hấp thụ thuốc của trẻ con ở nơi này. Sau khi Lăng Lan biết được sợ hãi mất mấy ngày, dù sao hấp thụ quá nhiều thuốc ngay trong lần đầu cũng có chút đáng sợ. Rất may trong lịch sử của toàn Liên Bang, những đứa trẻ hấp thụ nhiều đột biến như Lăng Lan cũng phải khong xuất , thậm chí còn có những người còn nghiệt hơn, cho nên tự nhận mình cũng thể trở thành đích nhắm của mọi người.

      Hai người nghĩ tới nghĩ lui rồi quyết định, đối với việc quân bộ đưa thuốc tới trong tháng sau Lăng Lan vẫn hấp thụ mười liều như trước.

      Kỳ Lăng Lan muốn hấp thụ mười liều, chỉ muốn hấp thụ khoảng 6,7 liều rồi thôi, như vậy mới phù hợp với số liệu của những đứa trẻ nay. Nhưng Tiểu Tứ lại phản đối, bởi vì từ nó tìm được thông tin: số lượng thuốc có thể hấp thụ ở trẻ con tăng dần theo độ tuổi trưởng thành, chỉ tăng chứ tượng giảm liều. Chỉ khi nào thành niên lượng thuốc mới có thể dần dần giảm xuống, sau đó hoàn toàn thể hấp thụ mới tính là kết thúc.

      Mà Lăng Lan ngay từ đầu hấp thu mười liều, nếu lần thứ hai giảm bớt, thấy thế nào cũng bất thường, như vậy còn bằng tiếp tục hấp thụ mười liều. Dù sao quân bộ có số liệu ban đầu, nếu tiếp tục hấp thụ mười liều cũng chẳng có gì làm ngạc nhiên. Vả lại thân thể của Lăng Lan cũng cần loại thuốc này, bởi vì Tiểu Tứ phát , từ sau khi Lăng Lan tu luyện thể thuật, tốc độ tăng tinh thần lực của nhanh hơn trước rất nhiều, điều này khiến cho Tiểu Tứ vô cùng lo lắng thân thể của Lăng Lan theo kịp với cầu của tinh thần lực.

      Lăng Lan sau khi suy nghĩ tới lui rồi cũng chấp nhận ý kiến của Tiểu Tứ, mà Tiểu Tứ bây giờ lại rối rắm tìm cách kiếm tiền giúp cho Lăng Lan. Chỉ với từng đó thuốc của quân bộ là vẫn đủ với Lăng Lan, cần nhiều thuốc hơn nữa, nên Tiểu Tứ phải lên mạng nghĩ cách kiếm càng nhiều tiền càng tốt. Bởi vì nó phát thứ thuốc kích phát gen này có thể mua được mạng, tuy rằng tạp chất cũng nhiều hơn chút nhưng nó tự tin có thể rửa sạch mấy thứ dơ bẩn đó dễ như ăn rau. Ách, nó giống như chưa từng ăn đồ ăn của con người phải…… Kệ, nó ăn rau được tạo từ số liệu cũng giống vậy thôi, tóm lại là rất đơn giản.

      Vì “hùng tâm tráng chí” này Tiểu Tứ còn lén lút mở tài khoản ở hệ thống trung tâm Ngân hàng Liên bang, đương nhiên, với thủ đoạn của nó những thứ như hệ thống phòng ngự chống bị xâm nhập của ngân hàng cũng chỉ là trò trẻ con, đơn giản như ăn rau. Mà đương nhiên, vì bảo vệ tính an toàn cho tài khoản này, nó thiết lập cấp độ an toàn cho tài khoản là SSS mà cần đồng ý của ai cả. Nó phải muốn thiết lập cấp độ an toàn ở mức cao nhất là SSSSS, nhưng cấp độ an toàn này chỉ để bảo mật thông tin cho duy nhất người trong toàn Liên bang, đó chính là tổng thống, Tiểu Tứ vẫn biết thể làm việc gì quá đáng.

      Sau khi Lăng Lan biết hành động của Tiểu Tứ mới lợi hại của nó, theo như cách của Tiểu Tứ nó chính là vị thần tồn tại trong thế giới giả tạo internet.

      Bất quá Tiểu Tứ có lợi hại tới đâu vẫn có biện pháp nghĩ ra cách kiếm tiền cho Lăng Lan, còn cách nào khác, nó đành phải tìm Lăng Lan để thương nghị. Đáng tiếc Lăng Lan cũng có biện pháp gì, nghĩ đến kiếp trước của cơ bản đều sinh hoạt ở giường bệnh, trừ lên mạng để tìm hiểu thông tin cũng chỉ giết thời gian bằng việc đọc chút anime linh tinh, giờ Tiểu Tứ bỗng nhiên hỏi về kinh doanh,… biết gì cả. Nếu biết có ngày cần phải nghĩ cách kiếm tiền, Lăng Lan nhất dịnh đọc nhiều sách kinh tế, cũng như những thứ có liên quan rồi…

      Bùm bùm bùm, Lăng Lan bị tiếng động mạnh ở bên người làm cho bừng tỉnh, ngẩng đầu để xem có chuyện gì sửng người vì hình ảnh trước mặt, lúc này, rất nhiều loại sách để đầy giữa đại sảnh của ý thức gian…

      Lăng Lan tùy ý nhặt lên quyển, vừa nhìn thấy tên bìa《 Kinh tế luận 》, tiếp tục nhìn tên của những quyển sách khác vẻ mặt lập tức đen lại.

      Vẻ mặt Tiểu Tứ hơi nghễnh lên ý muốn mau khích lệ tôi , mau khích lệ …” dáng vẻ đắc ý mười phần tựa hồ cho rằng mình làm việc cực kỳ thông minh.

      Lăng Lan nghiến răng nghiến lợi: “Ngươi làm gì mà lấy ra nhiều sách kinh tế nhưu vậy? Ở đâu mà ngươi có cái này?”

      Tiểu Tứ đắc ý : “Vừa rồi phải muốn xem sách về kinh tế sao, may mắn ở kiếp trước của tôi đem tất cả sách ở mạng đều tải về bản, vô luận muốn cái gì, tôi đều có…”

      Lăng Lan cực giận: “Ngươi cho rằng ta xem xong những thứ này có thể trở thành người tinh thông kinh tế hay sao??? Ta nghĩ ngươi nằm mơ hão rồi, sách nhiều hữu dụng sao??”

      Tiểu Tứ thực vô tội: “Vô dụng sao?”

      “Đương nhiên vô dụng, đây chỉ là lý luận suông mà thôi, thực tế làm gì mà đơn giản như vậy, sách này cùng lắm cũng chỉ làm đồ tiêu khiển cho người khác thôi.” Lăng Lan bất đắc dĩ trả lời, rất ràng, co căn bản có thiên phú về phương diện này.

      Tiểu Tứ thất vọng, khuôn mặt hạ thấp xuống : “Nguyên lai chỉ có thể làm đồ tiêu khiển sao, xem ra tôi uổng phí công sức rồi, những quyển sách này tôi dành thời gian rất lâu mới thu thập hết được ……”

      Lăng Lan thấy thế có chút đành lòng, an ủi Tiểu Tứ: “ có, có lẽ những thứ này có thể trở thành vật trân quý chừng, cứ từ từ, có lẽ cơ hội chưa tới thôi…”

      Lăng Lan đột nhiên cảm giác trong đầu linh quang chợt lóe, tựa hồ nghĩ tới cái gì.

      Tiểu Tứ thở dài hơi: “Ở thời đại này, mọi thứ đều được công khai mạng, còn ai muốn có những thứ này chư? cần phải an ủi ta…”

      “Thời đại trước? Vạn năm trước……” Lăng Lan đột nhiên bắt được linh quang vừa rồi, kích động : “Tiểu tứ, tôi nghĩ ra cách kiếm tiền như thế nào rồi…”

    3. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 17: Điểm vinh dự



      Tiểu tứ hưng phấn mà : “Là cái gì?”

      Lăng Lan cười : “Dù vạn năm trôi qua, các phương thức lưu chuyển tập tin phát triển cũng như phổ biến, nhưng tôi tin chắc chắn phải loại sách nào cũng được phổ biến rộng rãi….Ngươi hãy lên mạng xem chút có người nào có nhu cầu như vậy thử xem.”

      Tiểu Tứ có chút vui, cho dù có nhu cầu sao, khẳng định cũng nhiều, nhiều nhất cũng chỉ giúp nó kiếm chút tiền tiêu vặt mà thôi. Nó muốn mua dược tề (thuốc) để cấp cho Lăng Lan cơ, càng nhiều càng tốt, chút tiền ấy làm sao đủ để kẻ rang được.

      Lăng Lan tức giận mà điểm vào trán Tiểu Tứ cái : “Đừng xem thường những thứ nhặt đó, chúng ta phải tích tiểu mới thành đại được. Nếu được chúng ta cứ tích trước chút, sau này lại nghĩ cách khác để kiếm tiền. Dù sao nếu có vốn chúng ta cũng đừng nghĩ có thể làm gì.”

      Tiểu Tứ rốt cuộc cũng ràng, nó bỗng nhiên cảm thấy mình mang trọng trách vô cùng nặng nề. Nó đặt tay lên ngực mình : “ hãy tâm , chuyện này cứ giao cho tôi.” Nhìn bộ dạng vừa tự tin vừa bán manh của nó mà Lăng Lan cười thầm trong lòng, lúc này càng cảm thấy may mắn vì có Tiểu Tứ bên cạnh, nó là người duy nhất có thể giúp làm việc.

      Hai người thảo luận phen, rồi quyết định đem những việc thế giới giả thuyết (mạng ) giao cho Tiểu Tứ phụ trách. Mọi việc đều lấy an toàn làm đầu, cố gắng kiếm được chút tiền qua ngày. , bọn họ cũng quá nóng lòng để kiếm tiền, dù sao nếu bây giờ có tiền mua dược tề cho Lăng Lan cũng chẳng có ai có thể sử dụng. Tiểu Tứ chỉ là nhân vật ảo, mà Lăng Lan bây giờ vẫn còn là đứa trẻ sơ sinh, ngoài trừ bò cũng chỉ có thể bò thôi chả thể làm được gì.

      Lăng Lan đem những việc kế tiếp giao cho Tiểu Tứ xong rồi cũng quan tâm nữa, nhanh chóng vào giấc ngủ, để lại Tiểu Tứ hưng phấn vạn phần lao đầu vào thế giới ảo, dựa theo cách của Lăng Lan chính ra “từ từ chuẩn bị tài chính”.

      Lăng Lan là người hoàn toàn buông tay, sau khi giao mọi thứ cho Tiểu Tứ hoàn toàn quan tâm gì nữa, cũng chẳng hỏi Tiểu Tứ của công việc, điều này khiến cho TT cảm thấy vô cùng cảm động, nó cảm thấy ký chủ rất rất tin tưởng mình, điều này khiến nó càng muốn cố gắng để cung cấp những thứ tốt nhất cho chủ công của mình.

      Thời gian gần đây Tiểu Tứ “phát hành” lậu bộ truyện Tam Quốc Diễn Nghĩa thế giới mạng, bộ truyện rất được nhiều người chuộng khiến cho TT mỗi ngày đều đăng lên đó hơn vạn chữ, sau đó nó cũng trực tiếp bị mê muội luôn, điều đó được biểu trực tiếp ngay cách xưng hô với Lăng Lan, từ ký chủ trở thành chủ công. Mỗi lần Lăng Lan nghe thấy cách gọi này đều cảm thấy hỗn loạn, vì sao đứa này lại thích chơi cosplay như vậy???

      thể TT rất thuần khiết, nó căn bản biết Lăng Lan sở dĩ dò hỏi là bởi vì căn bản đem việc này để ở trong lòng. Đối với Lăng Lan mà kiếm được tiền cũng tốt, mà kiếm được cũng sao, dù sao TT cũng rất thích làm việc, mà công việc “đăng truyện” này cũng phải là chuyện sai trái gì nên cũng chẳng quan tâm, chỉ cần nhìn thấy TT mỗi ngày đều cố gắng phấn đấu, mười phần nhiệt tình, còn ủ rũ đơn như trước thõa mãn.
      thực tế, Lăng Lan để TT làm việc này chính là bốc lột sức lao động của trẻ , mà đứa trẻ đáng thương ấy cứ biết gì, bị lừa rồi còn kiếm tiền giúp cho người khác.
      --- ------ ------ ------ ------ -------

      Thời gian nhanh chóng trôi qua, Lăng Lan rốt cuộc trở thành đứa trẻ có thể chạy khắp nơi trong nhà. Trong khoảng thời gian này lại tiếp tục nhận thêm đợt tiêm thuốc từ quân bộ nữa, vẫn tiếp tục hấp thụ mười liều thuốc, mà những người được phái tới cũng vẫn là những người trước. Có lẽ trong lòng bọn họ chuẩn bị trước nên lần tiêm này bọn họ bình tĩnh hơn nhiều, thậm chí còn cảm thấy, bọn họ đối với việc hấp thụ mười liều thuốc là chuyện vô cùng bình thường, cũng chẳn kỳ quái gì. thể , người của bộ quả nhiên có thần tinh cực kỳ kiên cường và dẻo dai, khả năng tiếp thu của bọn họ cũng tỷ lệ thuận theo đó, siểu cường.

      Vào lúc Lăng Lan được mười sáu tháng tuổi, cuộc sống của vẫn khởi đầu như cũ bằng việc tạo hình cơ thể, cố gắng hoàn thành chín động tác trước thời hạn được giao. Đúng ra cũng thuộc chín động tác này rồi, nhưng vẫn còn số chỗ đúng nên tiếp tục cố gắng để hoàn thiện những động tác của mình, cố gắng biến nó trở thành bản năng tự nhiên của mình.

      Lúc hoàn thành chín động tác của mình, bỗng nhiên cảm thấy cả người nóng bừng lên, cảm giác thoải mái lan ra khắp cơ thể. Đây là cảm giác mà trước đây chưa từng thể nghiệm. Tuy rằng trước kia mỗi khi luyện xong 9 thức cũng có cảm giác thoải mái nhưng nó lại thoải mái như lúc này,

      Lăng Lan thoải mái nằm ở giường, còn chưa kịp cảm nhận thay đổi của cơ thể bỗng phát ý thức của mình bị gian học tập kéo .

      Phải biết rằng trước đây đều là chủ động vào, chưa từng bị cưỡng chế kéo vào như vậy.

      chờ Lăng Lan kháng nghị học tập gian bá đạo, liền nhìn thấy mình đứng đối diện với người đàn ông lãnh khốc.

      Lăng Lan cả kinh, khuôn mặt lập tức nghiêm lại : “Xin chào, nhất hào đạo sư!” Tuyệt đối thể để cho người đàn ông này phát khó chịu được, trực giác của báo cho rằng nếu lỡ chọc giận người này chắc chắn chết cũng bị lột tầng da.


      “Đầu tiên, chúc mừng hoàn thành xong giai đoạn sơ cấp của quá trình luyện thể thuật.” Nhất hào biểu tình vẫn vô cảm, giọng lạnh băng giống như trước.

      Nhưng hiểu sao Lăng Lan vẫn cảm thấy tâm tình của Nhất hào rất tốt.

      có thể nhận phần thưởng của mình.” Nhất hào tiếp tục .

      Lăng Lan có chút kích động, biết nhất hào đạo sư cho phần thưởng gì?

      Lúc này, giọng lanh lãnh máy móc vang lên bên tai Lăng Lan:

      “Khen thưởng: : cách thời gian quy định còn thừa 49 ngày, tương đương nhận được 49 điểm vinh dự. Hai: Thành tích thí nghiệm: Hoàn mỹ, khen thưởng 100 điểm vinh dự. Hai hạng mục tương đương 149 điểm, mời ký chủ chú ý kiểm tra và nhận.”

      Lúc này đứng đối diện với Nhất hào, Lăng Lan mới phát thanh máy móc này phát ra từ Nhất hào, nó giống như là thanh được mặc định trong hệ thống gian.

      Lăng Lan cười khổ, lúc này mới nhận ra giọng của Nhất hào tuy rất lạnh, nhưng lại rất trong, nó tuyệt đối thể nào là giọng máy móc, đáng tiếc ngay từ lần gặp mặt nhận ra điểm này, khiến cho hiểu sai cho đến ngày hôm nay.

      Giọng của Nhất hào đạo sư lại vang lên lần nữa: “ tại vì có thể sử dụng điểm vinh dự của mình nên gian học tập quyết định mở thêm những chương trình học mới. có thể cầu học bất cứ thứ gì mà mình thích, đương nhiên những thứ đó cần phải có điểm vinh dự mới có thể mở được, ngoài ra, còn có thể lợi dụng điểm vinh dự ấy để du ngoạn, vui chơi. Cách lợi dụng điểm vinh dự này tùy do quyết định.”

      “Lợi dụng (1)? Như vậy có phải điểm vinh dự này rất khó lấy ?” Lăng Lan bình tĩnh hỏi lại, rất ràng, câu này của Nhất hào có thâm ý gì đó, thậm chí đây có thể là loại khỏa nghiệm, điều này khiến cho dám lơi lỏng.

      Đáng tiếc vấn đề này được Nhất hào trả lời, ta chỉ bảo trì trầm mặc, nhưng Lăng Lan vẫn cảm giác được trong mắt của người đối diện có lên chút ý cười. Có lẽ đoán đúng, điểm vinh dự rất quý giá. Có lẽ phần thưởng lần này chính là cái bẫy khiến cho người khác hiểu lầm điểm vinh dự này rất dễ lấy, khiến cho người sử dụng cứ sử dụng nó cách hoang phí.

      Trước mặt Lăng Lan đột nhiên xuất màn hình lớn, bên trong có rất nhiều hạng mục , xem ra đây chính là những thứ có thể dùng điểm vinh dự để đổi.

      “Nhất định phải lựa chọn bây giờ sao?” Lăng Lan chưa từ bỏ ý định hỏi tiếp. Nếu biết điểm vinh dự quan trọng như thế nào lỗ mãng lãng phí món quà trân quý này.

      Nhất hào : “Nhất định phải đổi, đây là quy định đầu tiên của chương trình học.” Nhất hào đánh vỡ những ý nghĩ tính toán của , “Quá trình tuyển chọn môn học phải diễn ra trong vòng mười phút, nếu hệ thống tự động lựa chọn cho .”

      Lăng Lan nghe xong lời này, trong lòng vừa động, tựa hồ cảm giác được cái gì, vì thế cũng tiếp tục lãng phí thời gian nữa, nhanh chóng mở cửa sổ môn học ra.
      milktruyenkyvanlactamviem thích bài này.

    4. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 18: Lựa chọn khó khăn.


      Lăng Lan mở màn hình ra, thấy trong chương trình học có rất nhiều loại, cái gì mà cầm kỳ thư họa, các kỹ năng linh tinh, thậm chí thêu thùa đều được xếp vào trong đó. Đương nhiên nó cũng có các bí kỹ về cách đấu, thậm chí còn có rất nhiều chương trình học mà chưa từng nghe qua. Nhìn số điểm ở đằng sau cần để đổi chương trình học, từ vài điểm đến mấy tram điềm đều có, đồng nhất, thậm chí còn có vài môn học phải mất cả ngàn điểm vinh dự mới có được.

      Mà những trò chơi trong này lại đắt hơn rất nhiều, ít nhất 50 điểm, mà đắt nhất là 5100 điểm. Đương nhiên nó cũng có vô số loại, giống như chơi game, có cổ đại, có ma huyễn, ma pháp, dàn trận, tận thế, các loại cách thức chiến đấu, thậm chí còn có cả các trò chơi dạy dỗ về tình .

      Nhìn thấy vô số trò chơi loại nào cũng có khiến cho Lăng Lan có cảm giác mắt mình như muốn bị mù.

      Dựa vào, vì sao gian học tập chuyên rèn luyện những tài lại có những thứ này chứ? Điều này khiến cám cảm giác “nó” đào tạo những kẻ ăn chơi trác táng.

      Lăng Lan quyết đoán đóng cửa sổ các trò chơi lại, click mở vào chương trình học, thời gian rất gấp cho phép được lãng phí phút nào, nếu nhất định phải đổi điểm vinh dự nhất định phải sử dụng cho đúng số điểm mình có, đổi lấy thứ mà cần nhất.

      Trong lòng Lăng Lan có quyết định, nhanh chóng nhấn vào phần cách đấu, rồi lựa chọn thể phòng ngự.

      Màn hình lập tức xuất vô số tuyệt chiêu về phòng thủ trong cách đấu, Lăng Lan lựa chọn kỹ thuật có điểm trao đổi thấp nhất.

      Thứ đầu tiên nhìn thấy chính là loại thể thuật có điểm vinh dự thấp nhất, nó có tên là “Thiết bì thuật”, phía dưới có thuyết minh chút về thể thuật này. Khi học thể thuật này người học có thể đem thân thể của mình biến hóa, nó biến hóa về thể chất khiến cho người học có thể chống lại bất cứ đòn đánh nghiêm trọng nào, khi người luyện luyện đến cuối cùng cũng là lúc thân thể người đó phát ra ánh sáng màu kim loại.

      Lăng Lan hề nghĩ ngợi gì liền đem loại thể thuất này tắt , yếu đuối dịu dàng, làm sao có thể để thân mình trở thành mình đồng da sắt rồi có thể phát ra ánh sáng chứ!!

      Tiếp theo là những kỹ năng được đổi bằng 10 điểm vinh dự, những tuyệt kỹ này có nhiều hơn chút nhưng tính ra cũng quá 10 mục, chính là 10 giờ vinh dự điểm đổi tuyệt chiêu bí kỹ, muốn so chút nhiều ít, nhưng tinh tế đếm đếm cũng bất quá chỉ có mười hạng, Lăng Lan cảm thấy rất có ý tứ, chút vinh dự điểm cũng chỉ có cái, 10 giờ liền có mười, kia phía dưới năm mươi điểm có phải hay liền có năm mươi cái?

      Lăng Lan đương nhiên chỉ dám suy nghĩ lung tung lúc rồi nhanh chóng đem hết tinh lực đặt vào những chương trình này, dù sao cũng chỉ có 10 phút để chọn, dám lãng phí nhiều.

      Ưng trảo thuật?…… Cái gì, luyện để sau này có thể bắt thứ khác như ưng bắt mồi sao? được.

      Thiết đầu công? Mỗi ngày phải tự mình đâm đầu vào tường sao? Cho dù muốn tìm ngược cũng chọn cách này. Quá đáng sợ.

      Điểm kim chỉ? Mỗi ngày phải dùng ngón tay đâm vào thân cây? Cái này tốt nha!! Trực tiếp bỏ qua.

      Thiên tàn túc? Luyện cho cơ chân có thể lên cơ?? Quá khủng bố…Qua.

      Trường vượn thủ? Cái gì, luyện tập để tay có thể dài như vượn? Nha, tuy rằng sinh ra phải mang thân phận con trai nhưng vẫn muốn biến thành vượn đâu. Nghĩ thôi mà thấy sợ, qua.

      …… Vì sao những kỹ năng này đều là những thứ tự mình hại mình vậy, nếu cũng chính là làm cơ thể thay đổi, điều này khiến Lăng Lan rối rắm ở trong lòng, đúng lúc Lăng Lan muốn từ bỏ những kỷ năng giá 10 điểm vinh dự này bỗng nhìn thấy tuyệt kỷ cuối cùng: Thỏ thiên đặng.

      Thỏ thiên đặng: Là kỹ năng hạn chế, tuyệt kỷ cầu thân thể phải có độ mềm dẻo cực tốt, phải đạt cầu về độ dẻo thấp nhất là cấp B, kiến nghị: nếu đạt được cấp A càng thích hợp hơn.

      Kỹ năng này sau khi luyện thành khiến cho thân thể bị biến đổi, nó còn khiến cho cơ thể tăng sức mạnh lên gấp 3 lần. Số liệu cụ thể của từng người học phụ thuộc vào độ mềm dẻo của cơ thể cũng như cường độ tập luyện của người học. Cần cân nhắc kỹ trước khi học

      Phương pháp luyện tập:……


      Lăng Lan nhìn thấy kỹ năng Thỏ Thiên Đặng này tâm liền động, phương pháp luyện tập của kỹ năng này hoàn toàn cần phải tự mình hại mình, bình thường vô cùng. Hơn nữa kỹ năng này còn giúp tăng lên tính dẻo dai của cơ thể, phải biết từ trước khi luyện thành cửu thức cơ bản trong thể thuật phòng ngự, Cửu hào đại nếu hoàn thành cửu thức này độ dẻo dai của cơ thể có thể đạt được cấp A.

      Những đứa trẻ vừa mới sinh ra cơ thể đều đạt độ dẻo dai ở cấp B, nhưng nếu luyện tập nền tảng thể thuật cửu thức độ dẻo dai trở nên kém , tới lúc trưởng thành độ dẻo dai của người bị thoái hóa, chỉ còn lại ở cấp D hoặc tệ hơn chính là cấp F.

      Nếu luyện tập thể thuật thiên hướng tấn công độ dẻo dai càng nhanh chóng bị thoái hóa, có khi còn thể đạt được cấp D. Mà những người luyện tập hệ cân bằng độ dẻo dai của cơ thể cũng chỉ có thể duy trì ở cấp C, đương nhiên cũng xuất số trường hợp đặc biệt, những nghiệt có thể đạt tới cấp B.

      Đối với hệ phòng ngự lại khác, nó chia ra làm hai loại, hệ mềm dẻo và hệ cứng rắn. Hệ cứng là hệ sử dụng độ cứng của cơ thể để phòng ngự, do đó độ mềm dẻo của cơ thểbị giảm chút. Chỉ có hệ mềm dẻo trong hệ phòng ngự lại khác, tên của nó cũng chính là ý nghĩa của loại hệ này, luyện tập khiến cho cơ thể tăng cường độ dẻo dai, cố gắng nâng độ dẻo dai của cơ thể lên cấp A.

      Mà cửu thức ( 9 thức) mà lúc trước Lăng Lan học chính là cơ sở của hệ mềm dẻo, lúc ấy gian học tập cũng hỏi qua ý kiến của Lăng Lan tự ý lựa chọn chính là bởi vì Lăng Lan là con , cơ chế của những thế bào cơ thể có thiên hướng mềm dẻo siêu cao, nên rất tự nhiên hệ thống học tập chọn cho hệ mềm dẻo, đây cũng là lý do vì sao gian học tập lại để Cửu hào đạo sư ra dạy dỗ .

      Xem ra gian học tập này cũng có ý thức về khác biệt của giới tính, nó cũng tạo ra nữ lực sĩ cơ bắp.

      Lăng Lan trong lòng có quyết định, bất quá vẫn tiếp tục xem những hạng mục có số điểm danh dự đổi dưới 50. Đương nhiên số điểm danh dự để đổi càng cao càng có nhiều thứ tốt để học. Tất cả đều là những tuyệt kỹ cầu thân thể có độ cứng cũng như độ mềm dẻo nhất định. Lăng Lan rất ràng, cho dù bây giờ muốn đổi những tuyệt kỹ này trong ba năm tiếp theo cũng chả luyện được. Chung quy cơ thể của cũng đạt được cầu thấp nhất của những kỹ thuật đó, cần phải luyện thêm nữa mới được.

      Lúc này, Nhất hào mở miệng nhắc nhở: “Thời gian sai biệt lắm, có quyết định chưa?”

      Lăng Lan cười : “ xong, tôi chọn Thỏ Thiên Đặng.”

      Nhất hào cảnh cáo : “Thỏ Thiên Đặng chỉ cần 10 điểm vinh dự, còn có 139 điểm, còn muốn lựa chọn cái gì? Mời nhanh chóng lựa chọn.”

      Lăng Lan lắc đầu : “Tôi chỉ muốn lựa chọn kỹ năng này, những thứ khác chưa cần đến.”

      Nhất hào hừ lạnh : “ còn lại khá nhiều điểm vinh dự, lẽ muốn lãng phí nó sao?”

      Lăng Lan cười giống tiểu hồ ly: “Chẳng lẽ lãng phí sao?”

      Nhất hào yên lặng nhìn , ánh mắt đạm nhiên mà kiên định, tựa hồ ở cho , nếu chỉ chỉ lựa chọn Thỏ Thiên Đặng những điểm vinh dự còn thừa lại bị trừ hết.

      Lăng Lan bị Nhất hào nhìn có chút xác định, tưởng ban đầu bắt đầu dao động, có nên đem hết điểm vinh dự ra đổi rồi để từ từ học ?

      Nhưng này nếu làm vậy cũng có vấn đề, đó là căn bản biết sau này gian học tập giao cho cái gì, nếu tại đổi những thứ mà sau này dùng được như vậy cũng quá lãng phí rồi.

      Nên đánh cuộc cho bây giờ hay đánh cuộc về sau đay? Lăng Lan rối rắm, ngẩng đầu nhìn Nhất hào, hy vọng có thể nhìn ra thứ gì đó. Phải biết rằng cục diện rối rắm tại chính là bởi vì những câu của Nhất hào, chẳng lẽ bị ảo giác sao?

    5. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 19: Bàn tay vàng thực cấp lực.


      Kiếp trước Lăng Lan nằm giường bệnh hơn hai mươi bốn năm, vì để có thể nhận được trợ giúp của quốc gia – miễn phí tiền viện phí, sớm học được cách xem mặt đoán ý người, chỉ cần giả vờ đáng , rồi hùa theo các thầy thuốc, ý tá là được. Phải biết rằng danh sách những người được miễn viện phí là rất quý trọng, còn có rất nhiều người cần “xuất” quý giá này, cần phải khiến cho những bác sĩ ở đây ưa thích , quý . Như vậy họ mới có thể luyến tiếc mà giúp cho để có thể tiếp tục ở lại đó trị liệu.

      Nhưng vị Nhất hào đại sư này lại khác, đây là vị cường giả có thần kinh bách chiến siêu cấp, vậy nhân vật như Lăng Lan làm sao có thể từ trong ánh mắt ta tìm được cái gì, Lăng Lan càng nhìn càng nản lòng. Thậm chí còn cảm giác được bất kỳ cái gì ngoài trừ việc mình đối mặt vội người rất đáng sợ.

      lúc muốn thay đổi ý kiến của mình giọng của gian học tập vang lên. "Thời gian kết thúc, lựa chọn đổi 10 điểm vinh dự lấy chương trình Thỏ Thiên Đặng được xác nhận, giao dịch thành công."

      Lăng Lan nháy mắt liền thanh tỉnh, hóa ra mới đó mà 10 phút trôi qua.

      Kết cục cũng được định đoạt, lúc này mới đem rối rắm trong lòng buông xuống. Nếu ông trời giúp lựa chọn, cho dù mất hết số điểm vinh dự còn lại cũng hối hận gì nữa. thể , Lăng Lan là thông minh cũng như là người nhìn thấu đời, có lẽ vì trải qua hơn 24 năm bệnh tật khiến cho học được cách buông tay với những thứ vô duyên với mình.

      Hệ thống gian tiếp tục công bố: “Lựa chọn đổi lần đầu thành công, hoàn thành nhiệm vụ đổi lần đầu, điểm vinh dự khen thưởng +1. Còn lại 140 điểm vinh dự, số điểm được lưu lại cho lần tiếp theo.”

      Trong lòng Lăng Lan cực kỳ vui mừng, quả nhiên đúng, điểm vinh dự này có thể tích lại. Mấy chữ " lợi dụng" chính là chỉ độ trân quý của loại điểm vinh dự này.. Nếu như trong vòng 10 phút mà vẫn chưa có quyết định của mình gian học tập cũng cưỡng chế chọn cho mục bất kỳ, và phương thức này cũng chỉ được áp dụng lần duy nhất.

      Lời của Nhất hào quả nhiên có chứa thâm ý, tuy rằng những thứ trong học tập gian có giá từ 1 đến mấy vạn điểm vinh dự, nhưng với số điểm 149 tay, Lăng Lan cũng có thể đối được rất nhiều thứ. Như vậy ở đây xuất vấn đề, nếu như hệ thống tự động chọn cho môn học có giá trị điểm vinh dự là 50 điểm số điểm dự còn lại được tính như thế nào?

      Mà những điều mà Nhất hào lại hề nhắc tới vấn đề này. Dựa theo kinh nghiệm của lần gặp trước, Lăng Lan cảm thấy ở đây nhất đinh có cái hố nào đó chờ nhảy xuống. Có lẽ việc cưỡng bách người dùng phải đưa ra lựa chọn trong thời gian ngắn cũng là bài học, kỳ là nó dạy cho người dùng phải đổi điểm vinh dự như thế nào, nên quá hoang phí, cũng nên quá chần chờ trong việc ra quyết định, cuối cùng hy vọng người dùng có thể áp dụng điều cơ bản này trong cuộc sống.

      Đương nhiên Lăng Lan biết rất những thâm ý trong gian học tập đơn giản như vậy, chắc chắn nó vẫn còn thâm ý gì. Bất quá Lăng Lan cũng nghĩ muốn tốn nhiều tâm tư vào nó. phải kiểu người nhất định phải hai phải lý giải được mọi chuyện, làm ràng mọi thứ.

      Cho nên lựa chọn đổi kỹ năng phù hợp với bản thân nhất, phù hợp với số tuổi tại cũng như phù hợp với hệ phòng ngự chặt mình.. Chỉ cần như vậy Lăng Lan cũng rất vừa lòng. Dù sao cũng cho rằng bản thân là nhân vật chính của bộ truyện nào đó, muốn gì được nấy, chỉ là người bình thường.

      Nhất hào đạo sư đối biểu lần này của Lăng Lan rất vừa lòng, cũng nhiều lời vô nghĩa, trực tiếp gọi Cửu hào ra, chỉ đạo cho Lăng Lan học Thỏ Thiên Đặng, cùng với bước thứ hai của giai đoạn thể thuật, luyện thể cửu thức.

      Cửu thức mà ban đầu Lăng Lan học chính là nên tảng cho vịêc luyện thể cửu thức này, và có thể thể cửu thức này khó hơn gấp trăm lần so với cửu thức lúc trước. Chỉ cần xem việc Lăng Lan cố gắng luyện tập thức đầu tiên trong vòng tháng mà là có thể hiểu được nó khó tới độ nào. Cho dù là tư thế tay đưa lên cũng thể làm chính xác.

      Lăng Lan cảm giác bi ai thôi, đây nhất định là nhiệm vụ thể khả thi rồi. Chiếu theo thời gian quy định của gian học tập là năm năm đây vẫn là nhiệm vụ khó khả thi. May mắn là tâm tính của Lăng Lan rất tốt, tuy rằng cảm thấy đây là nhiệm vụ gần như thể hoàn thành, nhưng cũng nóng vội, mỗi ngày đều cố gắng luyện tập từng chút với hy vọng khi tới thời hạn quy định làm sai quá bết bát. Từ kiện được khen thưởng điểm vinh dự do hoàn thành sớm so với tiến độ đoán nếu hoàn nhất định là bị trừng phạt, mà tỷ lệ hoàn thành mục tiêu càng cao khả năng bị trừng phạt càng .

      Thời gian trôi qua rất nhanh, lần tiêm dược tề thứ ba cũng tới. Cũng giống như hai lần trước, vẫn là những vị quân y cũ và cũng vẫn là mười liều thuốc. Lăng Lan cho rằng những chuyện tiếp theo cũng giống như hai lần trước, nằm giường nghỉ ngơi chút rồi ttiếp tục luyện tập.

      Nhưng lần này khác, Lăng Lan nghĩ tới khi quân bộ vừa rời , Lam Lạc Phượng liền đem bế lên, ra ngoài. Sau khi vượt qua vài cái cơ quan cùng mật thất, rốt cục cũng dừng lại.

      Đây là căn phòng , bên trong gần như có thứ gì, chỉ có chiếc thùng gỗ đặt ở giữa căn phòng và chiếc giường đơn dựa vào vách tường. Ngoài trừ hai thứ này có bất kỳ thứ gì khác.

      Lam Lạc Phượng vừa vào cửa liền hỏi người trong phòng: “Đều chuẩn bị tốt hết chưa?”

      xong phu nhân!” Trong phòng còn có người phụ nữ trung niên đứng, Lăng Lan biết bà, bà chính là vợ của quản gia Lăng Tần là Lăng Nam Nhất.

      Lam Lạc Phượng đến thùng gỗ trước, Lăng Lan lúc này mới thấy được thùng nội trang phân biệt nhiều lắm nửa còn nhiều hắc nước biếc, còn tản mát ra cổ nồng đậm dược hương vị.

      Lăng Lan trong lòng kinh ngạc, phải biết rằng trong khoảng thời gian này những thứ thuốc mà nhìn thấy phải thuốc viên cũng là thuốc tiêm, có bất cứ hương vị nàoMà cáihương vị quen thuộc tại làm có loại ảo giác trở lại kiếp trước. Phải biết rằng lúc ấy uống ít loại này hàm chứa thảo dược vị trung dược, bất quá…… Lăng Lan cái trán tràn đầy hắc tuyến, nhiều như vậy nước thuốc, chẳng lẽ là cho nàng uống?

      Lăng Lan trong lòng ngoài lạnh cũng chỉ có lạnh, nhìn hành động của lão mẹ cùng Lăng Nam Nhất thùng nước này chính là để cho dùng, nhìn độ lớn của thùng gỗ kia, Lăng Lan tiếng động đem nó so sánh với thân thể bé của mình…

      Trời ơi, cái này có còn muốn người khác sống hay ? Uống thứ đó nhất định trở thành đứa trẻ đầu tiên trong lịch sử vì uống quá nhiều nước mà chết mất.

      Lão mẹ của Lăng Lan cũng độc ác như tưởng, chỉ nghe Lam Lạc Phượng : “Độ ấm của nước được chưa? Những thứ cần cho Lăng Lan tắm chuẩn bị hết chưa.”

      tốt, nguyên lai là dùng để tắm chứ phải để uống. Lăng Lan rơi lệ đầy mặt, kích động mà ôm chặt lão mẹ nhà mình, rốt cuộc mạng được bảo vệ rồi.

      “Phu nhân yên tâm, tôi kiểm tra rất kỹ càng, có bất kỳ vấn đề gì tót xảy ra.” Lăng Nam Nhâst quyết đoán đáp, Lăng Lan chính là hy vọng Lăng gia, bà cũng dám có chút sơ hở nào.

      Lam Lạc Phượng cũng chần chờ nữa, chỉ vài bai động tác cởi hết áo quần của Lăng Lan rồi đặt vào trong thùng nước.

      Lăng Lan cảm giác giống như được ngâm trong suối nước nóng, cả người rất thoải máu, cổ nhiệt lưu thấm vào trong cơ thể và cảm giác ngôn ngữ nào có thể diễn tả cũng theo hướng đó vào cơ thể. Vừa đau, vừa ngứa. Cảm giác khó chịu ấu khiến cho người sợ đau như Lang Lan cũng nhịn được mà rên rỉ.

      Lam Lạc Phượng thấy thế vô cùng khẩn trương, vội nhìn về phía Lăng Nam Nhất để biết tình hình tại của Lăng Lan.

      Lăng Nam Nhất an ủi : “Phu nhân, loại tình huống này cũng rất bình thường, tiểu thiếu gia có việc gì.”

      Thời gian dài, Lăng Lan cũng thích ứng được với cảm giác kỳ lạ này, đau đớn từ cơ thể cũng bắt đầu kịch liệt hơn, có cảm giác mình phải chịu lại loại đua đớn giống như kiếp trước, khi các tế bào như bị xé rách ra….

      Bất quá loại này đau nhức ngược lại làm cho tâm tình Lăng Lan bình tĩnh hơn, cái cảm giác đau đớn ấy thâm nhập vào cốt tủy qua trong suốt 24 năm trước, giờ cũng có thể chịu đựng được.

      “Ủa? Đây là thứ gì?” Lăng Lan nghe thấy tiếng Tiểu Tứ kinh hô trong đầu.

      “Như thế nào?” Tuy rằng cảm thấy rất đau nhưng nếu có người ở bên cạnh chuyện dễ dàng xem những đau nhức cơ thể này, đây là những kinh nghiệm mà Lăng Lan có được trong kiếp trước, rất thích khi cùng Tiểu Tứ huyên thuyên tám chuyện.

      “Năng lượng này rất kỳ quái, nó thế nhưng có thể tăng độ dẻo cũng như độ cường của các tế bào cơ thể.” Tiểu Tứ rất hiếu kì, thùng nước thuốc là do thứ gì nấu thành? Thế nhưng dữ liệu của nó lại chút tin tức gì về thứ này.

      “Hẳn là bí phương tổ truyền của Lăng gia, giúp tăng cường độ cường tráng của cơ thể.” Lăng Lan cũng cảm thấy kỳ quái, Lăng gia tuy lớn lớn nhưng cũng phải , dù sao Lăng gia cũng gia tộc truyền lại từ mấy ngàn năm. Mà Lăng Tiêu lại là dòng chính nên việc có những bí phương này cũng quá kỳ quái.

      “Chủ công, thế giới này của người quá kỳ diệu. Trời ơi, xem tôi phát ra thứ gì đây, thứ nước đó thế nhưng có 96% là dùng thảo dược nấu ra đó……” Tiểu Tứ kinh ngạc cảm thán , nghĩ tới này lại có nước thuốc thần kỳ như vậy, hề thấy có chút gì liên quan đến những công nghệ cao, quả nhiên là quá thần kỳ.

      Lăng Lan tức khắc hãn, nước thuốc dùng thảo dược nấu ra thi dùng thứ gì?

      “Còn có 4% là cái gì? Thành phần nước thuốc saoo mà quyen thuộc thế nhỉ…..A….Độc?? Ùm, hẳn là độc của xà, cái gì nữa đây? Bò cạp? Rết, còn có….nhện!!!” Thanh Tiểu Tứ càng ngày càng nâng lên, cuối cùng trở thành tiếng thét chói tai đầy sợ hãi.

      có biện pháp, hơn năm trôi qua, Tiểu Tứ cũng nắm được khá nhiều chủng loại động vật tồn tại ở thế giới này, tuy đối với những con vật khác nó cũng oki sợ hãi, những chỉ có những động vật nhiều chân cách nào tiếp thu được, theo cách về thẩm mỹ của Tiểu Tứ thể nào nhìn thấy những thứ xấu xí tới mức diệt thiên tuyệt địa như vậy được.

      Lăng Lan làm lơ cảm với tâm trạng điên loạn của Tiểu Tứ, cảm thán sâu, nghĩ tới cái thể cảm nhận được cảm giác trở thành vai chính trong tiểu thuyết.

      Ùm, xuyên qua đến tương lai cũng phải chuyện dễ dàng như vậy, mà xuyên qua có vị đại thần làm việc dùm khiến cho cũng cần phải nỗ lực ngừng.

      Ps: truyện vẫn còn nhiều sai sót do đây là lần đầu mình edit, nếu các bạn cảm thấy phần nào có vấn đề xin báo với mình nhá.

      Bên cạnh đó mình cũng thay đổi số từ so với lúc mình mới làm (lúc đầu định để thuần Việt luôn sau mình lại gặp khó khăn trong việc thay đổi ý nghĩa của câu nên thôi), nếu có chỗ nào các bạn hiểu cũng báo với mình nhé, mình giải thích lại.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :