1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Nữ nhi Lạc gia - Yên Nùng (137/289+33PN)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Mâi_137

      Mâi_137 Well-Known Member

      Bài viết:
      688
      Được thích:
      1,526
      Chương 81: Bọ ngựa bắt ve hoàng tước phía sau

      "Lạc đại nhân, Lạc đại nhân!" Bên ngoài truyền đến tiếng gọi ầm ỉ vội vội vàng vàng.

      Lạc Đại lão gia nhô đầu từ trong nhà ra, chỉ thấy quan sai chạy tới. lui về phía sau nhìn chút, thấy bóng dáng Tương Nghi, hơi bận tâm: "Thế nào? Nữ nhi của ta được thả sao ?"

      "Lạc đại nhân, ta tới cho ngươi biết chuyện này!" Quan sai kia kề miệng tới bên lỗ tai Lạc Đại lão gia, giọng chuyện công đường hôm nay lần: "Chuyện này càng ngày càng hỗn loạn rồi, giờ dính líu tới người Lạc lão phu nhân! Ngày mai Chu đại nhân phát thẻ xuống mời lão phu nhân quý phủ công đường đối chất!"

      "Muốn mẫu thân của ta công đường đối chất?" Lạc Đại lão gia trố mắt nghẹn họng: "Tuổi tác mẫu thân của ta lớn như vậy, còn bị làm nhục như vậy hay sao? Đại nhân cũng thiệt là, sao lại cung kính với kia hai hài tử chưa đủ long đủ cánh như vậy!"

      "Đại nhân, còn phải là xuất thân của người ta tốt!" Quan sai kia than thở: "Ta chẳng qua chỉ là thường ngày có giao hảo với đại nhân, mới tới báo tin, đại nhân nghĩ phương pháp ứng đối, chớ để lão phu nhân công đường chịu khổ."

      "Đa tạ đa tạ!" Lạc Đại lão gia mau chóng đưa đĩnh bạc cho quan sai kia, đưa ra cửa sân: "Tang tiện nội còn phải xử lý, thể tiễn ngươi ra đại môn."

      Quan sai kia cầm bạc cười tiếng: "Lạc đại nhân, ngươi làm việc trước, làm xong trận này, qua mấy tháng, khi cưới mới mời chúng ta tới uống rượu mừng!" Đều nam nhân ba chuyện vui, muốn thăng quan phát tài phải bỏ vợ, Lạc Đại lão gia này mệnh là tốt, nghe giống như sắp ra bên ngoài đảm nhiệm, bên tới thư khảo sát, bây giờ vợ lại qua đời —— lập tức lại có thể lấy vợ rồi! Người này vận khí tốt, dù thế nào cũng đỡ nổi! Quan sai gật gù đắc ý , trong lòng ganh tỵ dứt.

      Chờ kia bóng dàng người thấy, Lạc Đại lão gia nhanh chóng tìm Lạc lão phu nhân, chuyện này lần, nghi ngờ nhìn Lạc lão phu nhân ngồi ở chỗ đó: "Mẹ, vợ ta đến tột cùng là chết thế nào?"

      Lạc lão phu nhân liếc mắt nhìn , mặt đầy vui: "Vợ của ngươi chết thế nào, chẳng lẽ ngươi biết? Nếu con kia của ngươi nổi lên ý muốn hại nàng, có lẽ cũng có thể, nhưng ta hại nàng thế nào? Người trong viện ta, làm sao đến viện vợ của ngươi?"

      Lạc Đại lão gia nghe, cảm thấy rất có đạo lý, nhưng vừa nghĩ tới ngày mai phải lên công đường cảm thấy hơi dễ làm: "Bây giờ nha đầu kia có Dương Bảo Trụ và Dung gia thiếu gia che chở, ý tứ Chu tri phủ, giống như càng hoài nghi mẹ..."

      Lạc lão phu nhân liếc cái: "Chu tri phủ các ngươi thích gì nhất, chẳng lẽ ngươi còn biết?"

      Vẻ mặt Lạc Đại lão gia đưa đám: "Ta lại bất kể sổ sách, trong tay sao có bạc dư thừa?"

      Lạc lão phu nhân phân phó Quá ma ma lấy bốn ngàn lượng bạc ra: "Ngươi cầm bạc này đưa cho Chu tri phủ, để cần để ý đến Bảo Trụ và thiếu gia Dung gia kia, hai người đó chẳng qua chỉ là hài tử mấy tuổi, làm sao có thể thay cho Dương gia và Dung gia? Chu tri phủ cũng quá nhát gan! Lại , chẳng lẽ biết Dương gia có quan hệ thông gia với Lạc gia chúng ta sao?"

      "Dạ, vậy ta phải ."

      Trong lòng Lạc Đại lão gia vui vẻ, ra cửa, cầm bốn tờ ngân phiếu ngàn lượng bạc kia trong bàn tay sờ lại sờ, rút ra tấm thả vào trong túi tiền của mình, sau đó lại rút ra tấm, cuối cùng nhìn hai tấm ngân phiếu kia, mới hạ quyết tâm đưa hai tấm ngân phiếu vào trong tay Chu tri phủ.

      "Chu đại nhân, mẫu thân của ta là bị oan uổng."
      [​IMG]

    2. Mâi_137

      Mâi_137 Well-Known Member

      Bài viết:
      688
      Được thích:
      1,526
      Chương 82

      Hóa ra quan này cũng phân thành ba bảy loại, cũng phải tất cả quan lại đều công chính như Lâm tri phủ.

      Tương Nghi thầm thở dài cái, kiếp trước mình rất ít tiếp xúc với quan phủ, cũng biết những quan viên kia đến tột cùng có sắc mặt gì, nghĩ tới kiếp này sống ít ngày như vậy, dính phải hai án kiện rồi.

      Dù quan hồ đồ thế nào nữa hồ đồ, cuối cùng cũng phải có lý có chứng cớ xử án, dù sao công đường còn có dân chúng nhìn phán xét, cũng thể hồ đồ định tội danh cho nàng—— dù sao hồ sơ này cũng phải qua Hình bộ.

      Bảo Trụ và Gia Mậu giúp mình, đây là cơ hội duy nhất của mình, phải thoát thân thế nào, cần mình cẩn thận tìm chỗ hở trong đó. Tương Nghi nhắm mắt lại suy nghĩ rất lâu, dù sao xử án coi trọng nhân chứng vật chứng, dù sao mình cũng phải có ý tưởng từ hai thứ này mới được.

      Lạc lão phu nhân là lão mưu thâm toán*, ngày hôm sau Tương Nghi mới thấy được thủ đoạn của bà ta.

      *người nhiều tuổi nên tính cách hại người cũng thâm sâu, có nghĩa khác là đa mưu túc trí hoặc nhìn xa trông rộng, nhưng phù hợp trong trường hợp này nên mình giải thích theo cách hiểu của mình nhé.

      Người đứng công đường nhiều hơn hôm qua rất nhiều, trừ nguyên cáo Cao lão phu nhân và nhân chứng Bà đỡ Trương, còn người quỳ đầy đất đông nghịt. Tương Nghi đứng đó, nhìn Lạc lão phu nhân cầm phật châu trong tay đứng bên, sắc mặt bình thường, có chút kinh hoàng nào, y phục hề loạn lên, giống như bà ta chỉ tới công đường xem náo nhiệt.

      Quá ma ma quỳ xuống bên chân Lạc lão phu nhân, kể lể: "Chu đại nhân, lão phu nhân nhà chúng ta đúng là vô cùng oan uổng, mấy chục năm qua bà lòng hướng thiện, mỗi ngày bái phật niệm kinh, sao biết làm mấy chuyện thương thiên hại lý kia? Xin đại nhân chớ tin lời vu cáo, tra mới là chân lý!"

      Chu đại nhân cầm kinh đường mộc đánh cái: "Bổn quan tự nhiên phải làm thanh thiên, tuyệt đối vu hãm người tốt!"

      Nha dịch công đường cầm gậy uy vũ gõ xuống đất, trong miệng phát ra tiếng kêu dài: "Uy... Võ..." Theo trận vang dội gậy gộc này, công đường yên tĩnh lại trong khoảnh khắc, tất cả mọi người im hơi lặng tiếng nhìn Chu tri phủ, biết tiếp theo xử án thế nào.

      "Hôm qua Lạc đại tiểu thư hà bao này là quà nàng đưa cho Lạc lão phu nhân nhân tiết Đoan Dương, hôm nay Bổn quan đặc biệt truyền Lạc lão phu nhân tới, xin bà hãy ràng chuyện này." Chu tri phủ xốc hà bao lên cao, bụng tròn vo đặt công án, thịt béo kia nhích tới nhích lui.

      Lạc lão phu nhân đứng đó, cười lạnh tiếng: "Chu đại nhân, lão thân chưa bao giờ nhận được quà tặng gì trong tiết Đoan Dương, sao chuyện này lại kéo tới người lão thân?"

      Người công đường kinh hãi, từng đôi mắt nhìn về phía Tương Nghi.

      Tương Nghi cũng kinh ngạc, sao Lạc lão phu nhân lại có thể thừa nhận hà bao kia là mình đưa cho bà ta? Dù thế nào muốn phủi sạch hiềm nghi này. Nàng cười tiếng với Chu tri phủ: "Chu đại nhân, nếu như ngươi muốn hại người, có thể lưu lại nhược điểm , đưa đồ vật mình tự mình làm người ta làm vật chứng? Nếu ta muốn hại mẫu thân, sao biết mua cái hà bao, hết lần này tới lần khác dùng hà bao mình tự tay thêu? Là người ngu xuẩn như vậy đâu?"

      Dân chúng chờ phán xét cảm thấy rất có đạo lý, gật đầu ngừng: "Lạc đại tiểu thư đúng, đâu có người ngu xuẩn như vậy?"

      Chu tri phủ cầm hà bao kia lúc lúc , trong lúc nhất thời quyết định chắc chắn được.

      Quá ma ma quỳ dưới đất cất cao giọng : "Chu đại nhân, ngươi ngàn vạn lần đừng bị lời dối của Đại tiểu thư mê hoặc, nàng am hiểu nhất là dùng biện pháp này, dẫn người vào ngõ cụt. Tất cả mọi người là lẽ thường, nhưng nàng hết lần này tới lần khác ngược là lẽ thường, cũng trách các ngươi bị nàng lừa xoay quanh. Trừ cái hà bao này, lão phu nhân chúng ta còn mang nha hoàn trong viện đại phu nhân qua, Tri phủ đại nhân thẩm vấn là biết."

      Chu tri phủ nghe lời này, vội vàng buông hà bao kia xuống, vỗ kinh đường mộc xuống: ", mau mau thành khai báo!"

      Linh Lung lau nước mắt : "Phu nhân chúng ta khi đó bệnh nặng, Đại tiểu thư theo Dương Nhị phu nhân tới liếc mắt nhìn qua, sau đó thăm tiểu thiếu gia, sau đó chưa từng tới viện đại phu nhân." Nàng ngẩng mặt, giận dữ nhìn Tương Nghi cái: "Nhưng, nha hoàn Liên Kiều của Đại tiểu thư buổi tối ngày hôm trước từng tới viện chúng ta, có ít người thấy."

      "Khi nào ta viện đại phu nhân?" Liên Kiều kêu: "Linh Lung tỷ, ngươi muốn gài tang vật sao?"

      "Nếu muốn người biết, trừ phi mình đừng làm, Liên Kiều, ngươi cho rằng ngươi núp người nhìn thấy hả?" Linh Lung cười lạnh: "Người nhìn thấy còn ít đâu." Nàng đưa tay chỉ mấy nha hoàn bên cạnh và sau lưng: "Các nàng cũng thấy! ngươi lén lén lút lút chuồn qua bên kia hành lang..."

      "Chuồn qua bên kia hành lang?" Liên Kiều giận đến mặt đỏ rần: "Thua thiệt các ngươi có thể bịa ra được!"

      "Bên
      [​IMG]

    3. Mâi_137

      Mâi_137 Well-Known Member

      Bài viết:
      688
      Được thích:
      1,526
      Chương 83: Tâm tư khéo léo tìm được cửa ra

      Đôi mắt Gia Mậu nhìn chăm chú vào Chu tri phủ, nháy mắt cũng nháy, trong lòng có mấy phần khẩn trương.

      nhắc tới tổ mẫu trong cung, chẳng qua chỉ là muốn hù dọa Chu tri phủ, thư đâu có dễ dàng vào cung như vậy, tổ phụ có thể thay viết thư vì chuyện này còn rất khó . Nhưng vẫn ra trước, đánh cược trái tim nịnh nọt này của Chu tri phủ.

      Chu tri phủ bị Gia Mậu nhìn đến lui về phía sau: "Bản phủ... Bản phủ cho Lạc đại tiểu thư cơ hội."

      Tương Nghi thở phào nhõm dài, kịp cảm tạ Gia Mậu, đưa ra cầu với Chu tri phủ trước: "Chu đại nhân, xin hãy đưa nhân chứng mang tới nhà kề bên, tách ra nhốt lại, nên để cho các nàng trao đổi với nhau."

      "Được được được, phòng trống hậu viện có rất nhiều, cách mấy gian xếp người, để cho người canh giữ là được." Chu tri phủ thận trọng nhìn Gia Mậu, thấy sắc mặt dịu lại, lúc này mới hơi yên tâm.

      Đám nha hoàn trong viện Lạc Đại phu nhân bao gồm tiểu nhị dược đường đó đều bị mang xuống, Tương Nghi tới trước mặt Gia Mậu và Bảo Trụ, đưa kéo bọn họ qua bên thấp giọng : "Các ngươi phái người Dương phủ tìm mấy người làm hai mươi tuổi, nghĩ cách nào đó, tô mặt hai người ra vết bớt, người thoa lên má trái, người mặt bên phải."

      "Đây là chuẩn bị làm gì?" Bảo Trụ có mấy phần hiểu, sờ đầu nhìn Tương Nghi: "Kêu người làm tới?"

      Gia Mậu bừng tỉnh đại ngộ: "Tương Nghi, muội là muốn cho tiểu nhị kia nhận người?"

      "Ừ." Tương Nghi gật đầu cái: " ràng phải Toàn Quý mua thuốc, nhưng hết lần này tới lần khác lại vu oan người , ta hết lần này tới lần khác muốn nhìn xem, có nhận được Toàn Quý ."

      "Hay hay hay." Bảo Trụ gật đầu cái: "Ta phải giao phó cho gã sai vặt, Gia Mậu, huynh ở công đường trông coi, tránh cho Tương Nghi bị người ta khi dễ." hơi áy náy, vừa nãy mình còn hoài nghi Tương Nghi, nên, Tương Nghi sao lại biết làm chuyện như vậy chứ!

      Lạc lão phu nhân và Quá ma ma thấy ba người ở bên xì xào bàn tán, Bảo Trụ vội vội vàng vàng chạy ra ngoài, trong lòng hơi hoảng, biết bọn họ định làm gì, nha đầu chết tiệt này bây giờ càng ngày càng khôn khéo rồi, nếu cho nàng thời gian dài, chừng khi cẩn thận suy nghĩ, nàng có thể tìm ra phương pháp phá giải tử cục này.

      Mình tối hôm qua bố trí buổi tối, mới thông cung những nha hoàn này, lại dùng năm mười lượng bạc thu mua tiểu nhị Thọ Khang Đường kia, coi như nhân chứng vật chứng đều có, nhưng bây giờ Chu tri phủ chậm chạp kết án trong lòng, Lạc lão phu nhân cũng hơi bất an. Bà ho tiếng: "Chu đại nhân, cháu kia của ta muốn tự chứng thuần khiết, nhưng đến bây giờ cũng chưa mở miệng."

      Đây có thể là kim chủ của mình, đưa số bạc lớn, dù thế nào cũng phải chăm sóc bà, Chu tri phủ vội vàng vỗ kinh đường mộc cái: "Lạc đại tiểu thư, ngươi mau mau tự chứng!"

      Tương Nghi gật đầu cái: "Bây giờ xin gọi nha hoàn tên Linh Lung kia đơn độc ra ngoài."

      Linh Lung lại về công đường, dương dương đắc ý liếc mắt nhìn Tương Nghi: "Đại tiểu thư, cuối cùng ngươi chuẩn bị tự chứng thuần khiết thế nào? Ngươi vốn trong sạch, dù tự chứng cũng vô ích!" Đầu năm nay nàng bị Lưu ma ma tát, còn bị lão phu nhân trừng phạt mấy chục đại bản, đó cũng là do Lạc đại tiểu thư gây ra, Linh Lung mực ghi nhớ trong lòng. Thường ngày nàng thường thường nghĩ kế cho Lạc Đại phu nhân thu thập Tương Nghi, nhiều lần thành, bị Lạc Đại phu nhân khiển trách, món nợ này nàng cũng ghi tạc đầu Tương Nghi.

      Lạc lão phu nhân cho nàng mười lượng bạc, nàng còn có thể vu hãm Tương Nghi hả
      [​IMG]

    4. Mâi_137

      Mâi_137 Well-Known Member

      Bài viết:
      688
      Được thích:
      1,526
      Chương 84: Chuyện năm xưa phá băng mà ra

      Edit: rinnina

      Tiểu nhị Thọ Khanh Đường bị quan sai mang lên, khó hiểu nhìn mấy nam nhân trẻ tuổi đứng đó: "Đại nhân, truyền tiểu nhân tới làm chi?"

      Chu tri phủ chỉ chỉ mấy người kia: "Trong này có người ngươi Thọ Khanh Đường mua thảo dược, ngươi lên nhận định, xem ai là người mua!" liếc mắt nhìn tiểu nhị kia: "Phải nhận đúng, đừng sai!"

      Tiểu nhị hơi nhút nhát, liếc mắt nhìn mấy người kia, thấy hai người đứng giữa có bớt nhạt mặt, vui mừng nở nụ cười. tới trước mặt hai người, cẩn thận nhìn chút, vươn tay ra khoa tay múa chân: "Bên trái? Bên phải?"

      Tương Nghi đứng ở bên cười lạnh: "Vị tiểu nhị đại ca này, ngươi phải nhìn cẩn thận đó."

      Tiểu nhị bị Tương Nghi như vậy, lại lộ vẻ do dự, ánh mắt nhìn Lạc lão phu nhân, như muốn có được nhắc nhở của bà. Lạc lão phu nhân nhìn , Quá ma ma đứng ở bên, tay giấu ở bên hông, đung đưa qua lại, tiểu nhị kia tự cho là nhận được ám chỉ, nhanh đến bên người có bớt mặt, đưa tay chỉ : "Là , đúng là dược đường mua hoa hồng xuyên khung và thiên tiên đằng."

      "Đại nhân, xin cho hỏi vị đại ca kia chút, đến tột cùng là ai, có biết ta , có phải người làm của ta ?" Tương Nghi cười, tiểu nhị Thọ Khanh Đường này đúng là tự cho là thông minh, lại chọn người có bớt bên má phải: "Vừa nãy lời khai sư gia ghi xuống, tên này người mua thuốc có bớt ở má trái, bây giờ người xác nhận, bớt lại ở má phải."

      "Hả?" Tiểu nhị ngẩng đầu nhìn cái, vội vàng lại chạy trở lại bên người khác: "Vừa nãy ta bị giam ở phía sau mà hồ đồ, vì vậy nhìn cẩn thận, là người này, bớt là ở má trái, dựa vào gần lỗ tai!"

      "Chẳng lẽ ngươi tìm người, chỉ bằng cái bớt kia ? Cũng nhớ gì khác?" Tương Nghi thi lễ cái với Chu tri phủ: "Chu đại nhân, nam nhân thiếp thân tẩu tử kia của ta là Toàn Quý, mấy ngày nay ở Hoa Dương, sao có thể phân thân chạy đến Nghiễm Lăng mua thảo dược cho ta, tên này xác nhận hai người, có nửa phần quan hệ với ta, đại nhân ngại để cho bọn họ thân phận của mình."

      "Chu đại nhân, chúng ta là người làm Dương phủ." Hai người bị tiểu nhị xác nhận kia thi lễ cái với Chu tri phủ: " năm qua chúng ta chưa từng đến cái gì đó Đường mua thuốc, sao lại bị người xác nhận rồi?"

      Tiểu nhị kia ngơ ngác đứng đó, ra chữ.

      Tương Nghi cười cái: "Vị tiểu nhị đại ca này, phải có người dùng bạc thu mua ngươi, muốn ngươi làm giả chứng cứ chứ ? cho ngươi chỗ đặc biệt dễ nhớ, lại nghĩ rằng ta dùng biện pháp này làm ngươi phát nguyên hình."

      Bảo Trụ phân phó tiếng với người làm Dương phủ: "Lau mặt cho họ nhìn chút."

      Hai hạ nhân toét miệng cười tiếng, dùng ống tay áo xoa xoa mặt, hai cái bớt kia trong nháy mắt biến mất thấy tăm hơi. Bảo Trụ nhìn tiểu nhị kia : " phải ngươi cảm thấy người kia khả nghi, cẩn thận nhìn , ngươi thấy tướng mạo người kia?"

      Tiểu nhị thấy bớt mặt hai người mất ráo, mới chợt hiểu, hóa ra là mình trúng kế, cúi đầu đứng đó, giống như con gà trống chiến bại, lời gì cũng ra.

      Cao lão phu nhân thở hổn hển, hung hăng : "Đồ đ* già Lạc gia, ngươi tính toán tốt, hại chết con ta, lại muốn để cháu của ngươi gánh nỗi oan ức này, nhân cơ hội chiếm luôn đồ cưới mẫu thân nàng chứ gì ? Mấy ngày trước ngươi bị Tiền gia Hoa Dương tố cáo, cho là chúng ta biết? Phi, người sa cơ thất thế còn muốn giả làm đại gia! Cao gia chúng ta mặc dù xuất thân thương nhân, như còn tốt hơn kẻ dạng chó hình người như ngươi nhiều!"

      Môi Lạc lão phu nhân run rẩy dừng được, bị Cao lão phu nhân mắng đầu óc choáng váng, lâu mới ra câu: "Bà thông gia, bất kể ngươi có tin , ta hại con của ngươi." Bà nhìn Lý đại phu đứng ở góc, giống như tìm được cái phao cứu mạng: " tin, ngươi hỏi Lý đại phu xem, hai ngày trước ngươi Lạc Phủ chúng ta chẩn bệnh."

      Ánh mắt của mọi người lại chuyển đến người Lý đại phu.

      "Chu đại nhân, Lý mỗ mặc dù rất khinh thường chuyện Lạc Phủ lão phu nhân làm, nhưng vẫn phải nhìn lương tâm , Lạc Đại phu nhân chết, phải
      [​IMG]

    5. Mâi_137

      Mâi_137 Well-Known Member

      Bài viết:
      688
      Được thích:
      1,526
      Chương 85: Nhà

      Edit: rinnina

      Trong công đường mảnh hò hét hỗn loạn, tiếng Tương nghi khóc thút thít và tiếng khóc tỉ tê mắng chửi của Cao lão phu nhân hòa vào nhau, làm cho Chu tri phủ chóng mặt, bụng ôm mập mạp nhìn Bà đỡ Trương quỳ ở nơi đó, phẫn nộ quát: "Bà đỡ Trương, dù ngươi là người lại ngu xuẩn, cũng là bà đỡ nổi danh trong Nghiễm Lăng, ngươi còn khai thực? đừng trách bản phủ đại hình hầu hạ!"

      Nha dịch từ bên cạnh cầm lên bộ cái kẹp ngón tay: "Bà đỡ Trương, có muốn thử cái này trước ?"

      Bà đỡ Trương thấy cái kẹp ngón tay kia, sợ đến hồn phi phách tán, giấu tay của mình ra sau người, lắc đầu liên tục: "Đại nhân, đại nhân, dân phụ xin cung khai!"

      Cái kẹp ngón tay này là dùng để kẹp ngón tay người ta, đưa mười ngón tay phạm nhân vào giữa từng khe từng khe của kẹp ngón tay, hai bên có người kéo dây, càng kéo càng chặt, giống như muốn bẻ gãy mười ngón tay. Cái gọi là tay đứt ruột xót, phạm nhân thể chịu được nỗi đau đớn này, còn đợi người ta kẹp đầu ngón tay cung khai.

      "Còn mau !" Chu tri phủ thấy Bà đỡ Trương mở miệng, rất là vui vẻ, dặn dò sư gia câu: "Mau mau ghi lại!"

      Mặt Bà đỡ Trương như phủ đầy tro bụi: "Tri phủ đại nhân, lần này Lạc lão phu nhân tìm ta, cũng muốn dân phụ mưu hại Lạc Đại phu nhân, bà chỉ là cho dân phụ cái hà bao, muốn dân phụ Cao gia báo rằng Lạc đại tiểu thư từng nhét cái hà bao này trong tối cho ta, muốn hạ thủ với Lạc Đại phu nhân."

      "Là cái gì lời ? Ta thấy bà tử ngươi căn bản là !" Gia Mậu đứng ở bên nổi giận lên tiếng: "Chẳng lẽ khi đó Lạc lão phu nhân biết Lạc Đại phu nhân chắc chắn chết? Nếu sao lại sớm bày cục như vậy? Nếu Lạc Đại phu nhân chết, ngươi cầm này hà bao chuyện với Cao phủ, người ta còn nghĩ ngươi đến khích bác, hoặc cảm thấy ngươi nguyền rủa Lạc Đại phu nhân, có thể chiếm được chỗ tốt gì?"

      Bà đỡ Trương bị Gia Mậu hỏi mấy câu á khẩu trả lời được, quỳ ở đó biết đáp lại thế nào, chỉ có thể lúng ta lúng túng : "Dung Đại thiếu gia, ta , ."

      "Vậy ngươi vì sao lại phải che giấu lương tâm làm chuyện này ? Chẳng lẽ chỉ vì mấy thỏi vàng này?" Gia Mậu liếc nhìn Bà đỡ Trương, hàn quang trong mắt lóe lên, hù Bà đỡ Trương rùng mình cái, thiếu niên nho này, khi giận lại có uy nghiêm như vậy, cảm thấy giống như đại nhân, khí thế trầm ổn, ước chừng có thể ép bà thở nổi.

      "Bà đỡ Trương, ngươi là bà mụ nổi danh Nghiễm Lăng, nghe trong nhà có tòa nhà lớn, còn có hạ nhân, nhìn từ mặt mày của ngươi, ngươi cũng phải là kẻ ác, ta tin tưởng ngươi tuyệt phải vì đến mấy thỏi vàng vu hãm ta." Tương Nghi đứng lên, tới bên người Bà đỡ Trương: "Ngươi có thể cho ta biết, tại sao phải làm như vậy ? Cái chết của mẫu thân, có quan hệ gì với ngươi?"

      Kế sách nay, cũng chỉ có thể xem xem Bà đỡ Trương có tia lương tri , nếu có cách nào truy cứu —— cậu Tiền Mộc Dương thu bạc Lạc lão phu nhân, căn bản cũng chú ý nguyên nhân cái chết mẫu thân mình, ăn uống no đủ ở Lạc gia, quẹt miệng về Hoa Dương, còn có ai có thể làm chứng cho cái chết bảy năm trước của mẫu thân?

      Bà đỡ Trương nhìn Tương Nghi cái, cúi đầu xuống, dám nhìn ánh mắt bi phẫn của Tương Nghi, nửa ngày mới từ cổ họng lớn giọng : "Ta làm theo lời Lạc lão phu nhân, vì ta có nhược điểm trong tay bà ta."

      "Bà đỡ Trương, ngươi kẻ có lương tâm này, sao lại đẩy tới đầu lão phu nhân nhà chúng ta?" Quá ma ma nghe thấy Bà đỡ Trương muốn trở mặt, trong lòng cuống cuồng, cong lưng bò dậy từ dưới đất, nhanh vọt tới trước mặt Bà đỡ Trương, đưa tay ngăn miệng của bà: "Chẳng lẽ là ngươi điên rồi? Hồ ngôn loạn ngữ như vậy!"

      "Nhanh, mau bắt bà tử kia ra!" Chu tri phủ đánh kinh đường
      [​IMG]

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :