1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Ông xã là người thực vật - Vân Nhất Nhất

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. thuyt

      thuyt Well-Known Member

      Bài viết:
      724
      Được thích:
      324
      truyen hay wa.co len ban oi

    2. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 4:

      Đáp lại Lâm Du, là phòng im lặng.

      Lâm Du tự nhiên cũng kỳ vọng Hứa Mạch có thể đáp lại đối với , nhìn lại căn phòng cách cẩn thận, đem gương hành lý để ở bên, Lâm Du xoay người vào phòng vệ sinh.

      xảy ra chuyện gì? ta phải là Lâm Nhất Thiến?” Lâm Du biết ở trong căn phòng khác, cả đám người Hứa gia bày ra trận địa sẵn sàng đón tiếp quân địch, ánh mắt sáng quắc trừng trừng nhìn màn hình trước mặt.

      “Mặc dù nhìn rất giống, nhưng ấy nhất định là Lâm Du, chị của Lâm Nhất Thiến, hôm nay vốn nên gả cho Chu gia, Lâm gia đại tiểu thư”. Hứa Hoán, em họ của Hứa Mạch, là đứa con duy nhất của nhà Nhị thúc. Vừa vặn, học cùng trường đại học với Lâm Du, là học đệ học dưới Lâm Du lớp.

      Lâm Du bảy năm trước, chính là học Đại học năm ba, hệ quản lý công thương. Được phong là hoa khôi Đại học D, nổi danh băng sơn mĩ nhân.

      Hứa Hoán nhận thức Lâm Du, đơn thuần bởi vì danh tiếng của Lâm Du, mà bởi vì huynh đệ tốt của đối với Lâm Du nhất kiến chung tình.

      Bất quá giờ phút này, chính mắt thấy Lâm Du xuất ở Hứa gia, Hứa Hoán điểm cũng cảm thấy cao hứng. Ngược lại, ngay lúc này lập tức hiểu ra rốt cuộc chuyện gì xảy ra, khẽ cắn răng:” Dường như chúng ta bị lừa”.

      Nhất thời sắc mặt của những người khác ở Hứa gia trầm xuống, đến khi muốn đứng lên tìm Lâm gia tính sổ, chỉ thấy trong màn hình bóng dáng Lâm Du lại xuất lần nữa.

      Bưng chậu nước ấm từ trong phòng vệ sinh ra, Lâm Du tránh hiềm nghi đem khăn lông thấm ướt, cẩn thận giúp Hứa Mạch lau phần mặt và tay lộ ra ngoài: ”Mặc dù biết bình thường nhất định có chuyên gia chăm sóc , nhưng từ nay về sau, Hứa đại thiếu gia có nguyện ý đem nhiệm vụ này giao cho tôi hay ?”.

      Thanh của Lâm Du rất thấp, cho nên Hứa Hoán thể đem thanh ở thiết bị theo dõi nâng cao lên chút, như vậy mới có thể đảm bảo tất cả mọi người Hứa gia ngồi ở đây nghe thấy.

      Mà sau khi nghe Lâm Du , thần sắc mọi người Hứa gia đều ngạc nhiên, sở dĩ thể tin. Nếu phải Hứa gia chắc chắn điều tra có sai, bọn họ sợ rằng nhịn được hoài nghi, người bỏ thuốc Hứa Mạch là Lâm Du, mà phải Lâm Nhất Thiến rồi.

      ra , hôm nay tôi vốn nên gả cho người đàn ông khác. Nhưng mà bọn họ khóc lóc cầu xin tôi, để tôi thay thế hung thủ hại thành như vậy gả vào Hứa gia. Mà tôi, thế nhưng cũng đồng ý. Có phải rất buồn cười hay ’. Lâm Du tự giễu cười cười, ngay sau đó lại khôi phục lạnh nhạt như trước, “Nhưng mà, tôi cũng hối hận khi gả vào Hứa gia! Ít nhất, hại tôi có đúng hay ?”.

      Nghe Lâm Du ràng lầm bầm lầu bầu, tất cả mọi người Hứa gia lên tiếng, nhìn chằm chằm màn hình như suy nghĩ điều gì đó trong chốc lát, lại đồng loạt nhìn về Hứa gia gia.

      Hứa Chấn Thiên, Hứa gia gia chủ, nhân vật truyền kì ở thành phố D. Người phát hiệu lệnh chèn ép xí nghiệp Bác Dương, là ông. Cường mạnh hiếp yếu, cầu Lâm Nhất Thiến gả cho Hứa Mạch, cũng là ông. Bất quá, lần này ép gả. Ông muốn chính là, Lâm Nhất Thiến vì hành động lần này của ta mà phải trả giá!

      Nhưng nay, Lâm gia lại biết sống chết, giám ở sau lưng họ mà đổi người? Đoán chừng bọn họ nhận ra? Vẫn cảm thấy đem Lâm Nhất Thiến gả cho Chu gia, là có thể được Chu gia che chở, vì bọn họ mà chống lại Hứa gia?

      Bất luận là trường hợp nào, Hứa Chấn Thiên nhất định bỏ qua cho bọn họ. Chuyện lần này, xong!

      Lâm Du gặp Hứa Chấn Thiên, tiếng sau.

      Trong vòng giờ này, Lâm Du đầu tiên là giúp Hứa Mạch lau mặt và tay, sau đó liền đem ra quyển sách chuyên nghành, hướng về phía Hứa Mạch đọc.

      Lâm Du vốn định yên lặng ngồi nhìn, khóe mắt liếc lại qua đầu giường Hứa Mạch, bỗng nhiên liền cầm sách lên, đọc ra. Nghe Hứa Mạch là kì tài buôn bán, chắc cũng thích loại sách này chứ?.

      “Xin chào Hứa gia gia, con tên là Lâm Du”. chút do dự, Lâm Du tự giới thiệu mình.

      quả thực đáp ứng gả qua Hứa gia thay Lâm Nhất Thiến, nhưng cũng có đáp ứng lấy tên Lâm Nhất Thiến sinh họat ở Hứa gia. Cho dù chỉ có hai năm, cũng thể chịu đựng. Huống chi, ngay khắc bước vào cánh cửa Hứa gia kia, Lâm Du chưa từng nghĩ rời .

      phải Lâm Nhất Thiến?” Hứa Chấn Mạch hiếp mắt cái, đỡ lấy ánh mắt Lâm Du tràn đầy cảm giác bị áp bách.

      “Đúng, phải Lâm Nhất Thiến, là Lâm Du.” Lâm Du có lùi bước, thần sắc rất là chấn định.

      “Tại sao?” Mặc dù từ lời của Lâm Du đoán ra được , hai, Hứa Chấn Thiên vẫn cố chấp đòi nghe đáp án xác thực.

      “Bởi vì muốn còn sống.” cũng nghĩ đến câu hỏi của Hứa Chấn Thiên, Lâm Du thẳng thắn ra suy nghĩ của mình.

      Hứa Chấn Thiên cười lạnh tiếng: “Vậy dựa vào cái gì cho là, Hứa gia đáp ứng bảo vệ ?”.

      “Con nguyện ý lấy cả đời ra đổi với ngài! Con can tâm tình nguyện chăm sóc Hứa Mạch tốt, cho đến khi con chết, hoặc là cho đến ngày ấy chết!”.Lâm Du quyết tâm quyết đoán đến cùng. Cùng lắm kết quả xấu nhất, chính là Hứa gia gia nổi giận đùng đùng, đến Chu gia bắt lấy Lam Nhất Thiến đổi lại.

      “Cả đời? cảm thấy như vậy quá uổng phí sao?” Hứa Chấn Thiên nhướn mày, giọng lạnh lùng têu tan ít.

      “Có mất mới có được. Đổi lấy che chở của Hứa gia cả đời, con cho là xứng đáng.” Trải qua Chu Tuyền cặn bã như vậy, Lâm Du tin tưởng vào tình nữa, cũng kỳ vọng vào tình . Thà trở lại lần nữa, tỉnh nguyện trông coi Hứa Mạch cả đời!.

      Bình tĩnh quan sát Hứa Mạch trong chốc lát, Hứa Chấn Thiên xoay người, bỏ .

      Này coi như ngầm cho phép phải ? Đưa mắt nhìn Hứa Chấn Thiên ra khỏi phòng bệnh, Lâm Du quay đầu lời, tầm mắt rơi vào Hứa Mạch giường, lúc này rốt cuộc mới có cảm giác chân .

      Ai lo lắng? đều lo lắng sắp chết! Từ từ mở ra đôi tay vô thức nắm chặt, nhìn lòng bàn tay đổ mồ hôi lạnh, Lâm Du nhịn được cười khổ.

      “Ông nội, cứ chấp nhận như vậy?” Nghe Hứa Chấn Thiên và Lâm Du chuyện sót từ, Hứa Hoán có thể tha thứ nỗi khổ tâm trong lòng Lâm Du phải đáp ứng gả thay, nhưng vẫn như cũ cực kì bất mãn việc Lâm Nhất Thiến vẫn được tự do tiêu dao.


      Hứa Chấn Thiên trực tiếp trả lời Hứa Hoán, nhìn về phía Hứa Diệp Lỗi Hứa ba ba phân phó : “ an bài chút, để cho Lâm Du ở căn phòng cách vách phòng Hứa Mạch”.

      “Ba?” Hứa Diệp Lỗi kinh sợ. cứ như vậy bỏ qua cho Lâm Nhất Thiến sao?

      “Ông nội!” Hứa Hoán giống như bị giật mình, nhanh liếc nhìn căn phòng Hứa Mạch cái, thấp giọng : “Coi như Lâm Du tốt hơn Lâm Nhất Thiến nghìn vạn lần, nhưng cũng thể…”

      làm!” Bỏ lại mệnh lệnh cho sửa đổi, Hứa Chấn Thiên chắp hai tay sau lưng, mặt đổi sắc ra khỏi phòng theo dõi.

      Biến cố xảy ra ở Hứa gia, đắm chìm trong vui sứơng khi làm thông gia Hứa gia cùng Chu gia cũng hay biết gì.

      thể phủ nhận,khi Lâm Nhất Thiến tháo xuống nồng đậm trang điểm, thay vào đó cố ý trang điểm khuôn mặt tinh xảo, lại cố ý làm bộ dáng lạnh lẽo quạnh, quả rất giống Lâm Du chân . càng thêm ta tận lực bắt chước, cho đến khi vào phòng cưới, cũng lộ ra bất kì sơ hở nào. Ít nhất, Chu Tuyền là chú rể cũng phát giác ra có cái gì đúng.

      Thấp thỏm bất an nhìn tình bình an lắng xuống, Lâm Hồng Tín cùng Tôn Uyển Đình nhìn nhau cười tiếng. Sáng sớm ngày hôm sau, bọn họ nhanh chóng đem hộ khẩu cùng thẻ căn cước, tìm Chu Tuyền làm đăng kí.

      Chu Tuyền nghĩ tới, sau đêm tỉnh lại, lại động trời như vậy. Gia gia của quyết định cưới là Lâm Du, nhìn trúng cũng là Lâm Du, người sắp thừa kế cổ phần xí nghiệp Bác Dương. Thế nhưng bây giờ bọn họ lại chạy đến cho biết, cưới lầm người? Cùng giường thế mà lại là Lâm Nhất Thiến?



      "hết chương 4"
      Chris_Luu, Chôm chôm, Tôm Thỏ16 others thích bài này.

    3. Tammy Dang

      Tammy Dang New Member

      Bài viết:
      10
      Được thích:
      13
      Truyện này hay lắm bạn ơi, xin hỏi có bao nhiêu chương và tuần được mấy chương??? Mình xin phép được ủng hộ bộ này , hy vọng bị cắt ngang nữa chừng! Truyện còn mới quá nên chưa có nhiều tình tiết để comt nhưng mình hứa cố gắng đều đặn góp ý kiến cũng như trình bày tư tưởng của mình. Cám ơn bạn post truyện hay .
      Đợi chờ mỏi mòn, 139thuyt thích bài này.

    4. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 5:

      “Lâm Du đâu rồi?” đối mặt với khuôn mặt tràn đầy ủy khuất của Lâm Nhất Thiến, biểu tình cũa Chu Tuyền giống như ăn cứt vậy, dị thường khó coi.

      “Ô ô ô…” Lâm Nhất Thiến trả lời, chỉ là khóc nức nở.

      “Lâm Du rốt của ở đâu rồi? ” Nắm chặt bả vai Lâm Nhất Thiến, Chu Tuyền hận thể giết người. vất vã mới được tới bước này, trước mắt thấy có thể đem vị trí người thừa kế của Chu Lăng kéo xuống, nhưng bây giờ mọi thứ tất cả đều công cốc rồi.

      “Đủ rồi! chuyện như vậy, coi như cậu đem Nhất Thiến giết chết, cũng có khả năng đem Lâm Du đổi lại”,trơ mắt nhìn con bị khi dễ, Tôn Uyển Đình đưa tay qua, kéo Chu Tuyền nổi giận đùng đùng ra, “Cậu ! Nhất Thiến nhà ta có cái gì bằng Lâm Du chứ ?”

      “A” Lâm gia làm chuyện xấu còn muốn cáo trạng trước, còn buộc vào khuôn khổ? Chu Tuyền trầm mặt xuống, giọng mỉa mai, “ Trong tay Lâm Du có 30% cổ phần Bác Dương, còn có di sản gia gia của ấy để lại, còn ta? Có ?”.

      Lâm Nhất Thiến dừng khóc lại, sắc mặt Tôn Uyển Đình ngay lúc đó cũng trở nên khó coi. Chu Tuyền đúng, bọn họ thể nào phản bác, cũng biện giải được.

      “Chỉ là 30% cổ phần? chẳng lẽ Chu tam thiếu cho là, đường đường là con ruột thịt của tổng giám đốc Bác Dương còn thiếu chính chừng đó cổ phần?” Lâm Hồng Tín bỗng nhiên mở miệng, muốn cứu vãn cục diện trước mắt.

      sai! Nhất Thiến chính là nữ nhi ruột thit của hai chúng ta, là người thừa kế Bác Dương đường đường chính chính! Cậu cưới Nhất Thiến, đồng nghĩa với việc trở thành người thừa kế Bác Dương! Chờ cậu ngồi lên vị trí tổng giám đốc Bác Dương, chẳng lẽ cậu vẫn còn để mắt tới số cổ phần của Lâm Du sao?”. nghĩ tới Lâm Hồng Tín vạch trần thân thế của Lâm Du, bất quá trước mắt, Tôn Uyển Đình thể nghĩ ra biện pháp tốt hơn.

      “Con ruột thịt? Lâm Du phải con của Lâm gia?” Nhìn Chu Hồng Tín cùng Tôn Uyển Đình giám tin, gì Chu Tuyền cũng tin. Ai cũng biết, trước khi chết Lâm An Yến thương nhất chính là Lâm Du, sau khi chết phần lớn di sản cũng là để cho Lâm Du làm đồ cưới!

      “Nó phải, nhưng phải con của Lâm Hồng Tín ta”. Chuyện bên trong, Lâm Hồng Tín cũng muốn nhiều, chẳng qua là trong lòng có dự tính liếc Chu tuyền cái, “So với cổ phần người chết lưu lại, người sống quan trọng hơn, có đúng ?”.

      “Ông thân là tổng giám đốc xí nghiệp Bác Dương, đây dược xem là lời hứa với tôi sao?”. Giọng của Chu Tuyền rất trầm, đáy mắt đen như mực làm người khác rùng mình. Nếu như Lâm Hồng Tín giám lừa , tuyệt đối bỏ qua!.

      “Nhất Thiến gả cho cậu làm vợ, chỗ Lâm Du chắc cậu cũng có thể đoán được. Cậu cảm thấy, tôi có lý do gì để lừa cậu?”. Thân phận của Chu Tuyền, Lâm Hồng Tín sớm tra hết rồi. Nếu phải như thế, làm sao để mặc cho Lâm Du gả cho Chu gia nhị thiếu gia? Chu Tuyền vốn phải đối tượng số Lâm Hồng Tín lựa chọn, nhưng so với việc đem Nhất Thiến Hứa gia chịu hành hạ, thể lùi lại nên mới đưa ra nước cờ này.

      Lâm Nhất Thiến đắc tội với Hứa gia, chuyện này cũng tính là bí mật gì. Ngày hôm qua Hứa gia qua Lâm gia đón Lâm Nhất Thiến, chuyện này mọi người đều biết. Chẳng qua Hứa gia công khai làm tiệc rượi, cũng mở yến hội, trong lòng mọi người đều biết lý do, tất cả đều giữ vững im lặng.

      Bây giờ xem ra, sợ rằng Lâm gia chính là râu ông nọ cắm cằm bà kia, cưỡng ép Lâm Du phải là nữ nhi ruột thịt gả qua Hứa gia bên kia rồi. Đối với Lâm Du, Chu Tuyền có mến, nhưng chưa bao giờ đem tình cảm này khắc xâu trong lòng. Nếu Lâm Nhất Thiến có thể đem lai lợi ích nhiều hơn cho , dĩ nhiên là lựa chọn hợp tác cùng Lâm Hồng Tín.

      Cùng với Lâm Hồng Tín nhất trí ý kiến , hôm đó Chu Tuyền liền cầm hộ khẩu, mang theo Lâm Nhất Thiến lĩnh chứng.

      Dĩ nhiên, bên ngoài, Chu tam thiếu đón dâu chính là Lâm đại tiểu thư. Chu Tuyền tự nhận thân phận mình đủ lớn, giám đắc tội với Hứa gia, chỉ có thể lừa đến đâu hay đến đó. Dù sao khi Hứa gia phát sai người, lúc đó cũng là người bị hại, có thể thoát thân như thường rồi.


      Khi Chu Tuyền cùng Lâm Nhất Thiền lĩnh giấy hôn thú, Hứa gia nhận được tin tức đầu tiên. Hứa gia lâm vào mảnh kiềm chế, ngay cả sắc mặt Hứa gia gia cũng u buồn.

      “Chu Tuyền là con thứ Tư của Chu gia, Chu Lăng mới là người thừa kế chính đáng. Nếu như Hứa gia giúp Chu Lăng ngồi vững vị trí Chu thị tổng giám đốc, Chu Tuyền có làm gì nữa cũng phí công”. Nghe được động tĩnh dưới lầu, cố ý xuống lầu rót nước Lâm Du lơ đãng nhắc nhở.

      ?” Chu Tuyền là con thứ tư? Hứa Chấn Thiên cũng chưa từng nghe qua.

      “ Hứa gia gia cho người điều tra chút phải biết sao?” Thân là vị hôn thê của Chu Tuyền, Lâm Du biết chuyện này cũng ai ngạc nhiên. Cũng vì vậy, Lâm Du mới yên tâm cho Hứa gia nghe.

      Hứa Chấn Thiên nhíu mày cai: “ tra chút”.

      “Vâng” Hứa Diệp Lỗi trước khi rời , ngầm liếc mắt nhìn Lâm Du cái.

      Biết người Hứa gia đối với mình rất phòng bị, Lâm Du xong cũng nán lại nữa, trực tiếp lên lầu, vào phòng Hứa Mạch.

      Hứa Mạch cũng có tỉnh lại, giống như rơi vào trạng thái ngủ say…ngủ, ngủ say? Lâm Du theo bản năng nhìn vào dấu trăng lưỡi liềm trong lòng bàn tay cái.

      uống ước ở cái ao đó liền bất tỉnh, sau khi tỉnh lại chẳng những trở lại bảy năm trước, còn có thể nghe tất cả những thanh trong phạm vi nhất định? Có thể là rất thần kì! biết, nước ao đối với Hứa Mạch có hữu dụng hay ?

      Bất kể có hữu dụng hay , trước tiên thử chút! Dù sao cho đến bảy năm sau, Hứa Mạch cũng có tỉnh lại. Bất quá cùng lắm là nằm giường cả đời, cũng bỏ mặc !

      Nghĩ đến đây, Lâm Du mặt đổi sắc xách bình nước vào phòng vệ sinh.

      Tối qua trong lúc ngủ vô tình nghe được người Hứa gia thảo luận, mới biết được căn phòng Hứa Mạch trừ phòng vệ sinh ra, các nơi khác đều có cài đặt máy theo dõi nghiêm ngặt.

      Đối với việc bị theo dõi, Lâm Du cũng cảm thấy chán ghét hay ưa. nay Hứa Mạch giống với người thường, nếu bị người khác làm tổn thương, cũng thể nào phản kháng được. Mà với thân phận nhạy cảm của bây giờ, Hứa gia cảnh giác mới là lạ?

      Sợ Hứa Mạch uống nhiều cảm thấy khó chịu, Lâm Du cầm muỗng thận trọng cho uống mấy ngụm, cũng tiếp tục cho uống nữa. Dục tốc bất đạt, có chính là kiêng nhẫn.

      Nước còn dư lại trong ao, Lâm Du cũng lãng phí, lấy nước trực tiếp giúp Hứa Mạch lau chùi mặt, tay và chân.

      Về phần thân thể Hứa Mạch, Lâm Du vẫn do dự. Cũng phải xấu hổ, mà là xác định khi người Hứa gia thấy đem Hứa Mạch cởi hết giở trò, có thể hay nhịn được mà chạy vào đánh cho trận?

      Bất quá có thể xác định nhất là, bắt đầu từ hôm qua khi Hứa gia gia ngầm thừa nhận cho lưu lại, tất cả mọi chuyện chiếu cố Hứa Mạch đều rơi đến tay Lâm Du.

      Đối với tín nhiệm của Hứa Chấn Thiên, Lâm Du rất là cảm kích. Mặt dù, phần tín nhiệm này cũng nhiều, hơn nữa họ cũng là cố ý làm lộ ra chuyện máy theo dõi.

      đêm này, Lâm Du chưa có trở về căn phòng cách vách, mà là ngồi ở mép giường bên cạnh Hứa Mạch. có thể đảm bảo ao nước có độc, nhưng vẫn lo lắng Hứa Mạch thân là người thực vật xuất chuyện ngoài ý muốn mà thể tưởng tượng nổi.

      Bởi vì yên tâm, Lâm Du cả đêm cũng ngủ, cầm sách hướng về Hứa Mạch đọc cả đêm.

      Cho đến khi trời sáng, sau khi chắc chắn Hứa Mạch xuất bất kì khác thường nào, Lâm Du rốt cuộc mới yên lòng đứng lên, ở trán ấn xuống nụ hôn: “ làm rất tốt, cố gắng lên!”.


      "hết chương 5"





      Chương 6:

      Lâm Du câu kia thanh rất , cho dù Hứa Hoán đem thanh máy theo dõi chỉnh ở mức độ cao nhất, cũng thể nghe .

      ta rốt cuộc cái gì?” Chỉ lên đoạn video theo dõi, Hứa Hoán tức giận lầm bầm. mở mở lại nhiều lần, cũng có nghe được Lâm Du gì.

      Còn nữa, thế nhưng phát Lâm Du này đặc biệt thích lầm bầm lầu bầu? So với trong truyền thuyết nữ thần lạnh lẽo quạnh hoàn toàn khác nhau! Chẳng lẽ đây mới là Lâm Du chân chính? Nếu , Lâm Du bị kích thích rồi hả? Cho nên mới trở nên bình thường?

      Nếu là như vậy,ngược lại Hứa Hoán rất muốn đem Cố Nhiên đến xem chút.

      khích lệ Hứa Mạch cố lên” Hứa Chấn Thiên cũng tới xem theo dõi. Mặc dù cùng với Lâm Du chuyện, Ông có thể chắc chắn, Lâm Du đối với Hứa Mạch là vô hại. Thế nhưng, ông vẫn hoàn toàn yên tâm.

      Nghe Hứa Chấn Thiên , Hứa Hoán sửng sốt. Nghiêng đầu qua, tỉ mỉ nhìn chằm chằm miệng Lâm Du trong hình ảnh theo dõi.

      Khi rốt cuộc cũng nhận ra Lâm Du làm tốt lắm, cố gắng lên”, nghe ba chữ sau này, Hứa Hoán nhếch miệng, vẻ mặt tối tăm hiểu. Cho nên , Lâm Du rốt cuộc làm gì? Vì Lâm Nhất Thiến chuộc tội sao?

      Nếu là như vậy, phải làm thế nào đây? Cho dù Lâm Du ôm tâm tình áy náy, muốn giúp Lâm Nhất Thiến trả giá những gì ta làm, cũng thể đổi lại Hứa Mạch khỏe mạnh như xưa.

      Hơn nữa, đừng tưởng rằng nghe được những gì Lâm Du cùng gia gia đàm phán!. Lâm Du vốn phải tâm muốn tốt cho Hứa Mạch, ràng là muốn có được che chở của Hứa gia? Là người bụng dạ khó lường.

      Nghĩ tới đây, Hứa Hoán hung tợn rên lên tiếng, với Hứa Chấn Thiên: ”Ông nội, ta lòng!”.

      “Ít nhất so với Lâm Nhất Thiến tốt hơn nhiều”. Lưu lại câu ý vị sâu xa, Hứa Chấn Thiên xoay người ra ngoài.

      Nghe Hứa Chấn Thiên , Hứa Hoán im lặng. Sắc mặt thay đổi liên tục, cuối cùng khẽ thở dài cái, cầm điều khiển di chuyển đến màn hình chính.

      Bọn họ vốn tưởng rằng ngày hôm qua đến là Lâm Nhất Thiến, nên mới cố ý ra lệnh ai được để ý tới “Lâm Nhất Thiến”.

      Họ là cố ý làm cho “Lâm Nhất Thiến” tạo thành gánh nặng to lớn, lại đem “Lâm Nhất Thiến” đơn độc đưa vào phòng Hứa Mạch, chính là muốn nhìn chút “Lâm Nhất Thiến” khi đối mặt với Hứa Mạch biến thành người thực vật phản ứng như thế nào, sau đó hoàn toàn triệt để ép khô năng lực chịu đựng của “Lâm Nhất Thiến”.

      Người Hứa gia cũng tin tưởng, ở tình huống có ai đề ý tới, “Lâm Nhất Thiến” luôn luôn điêu ngoa , phóng đãng coi như tan vỡ đầu óc, nhất định rất sợ hãi, lúc sợ hãi, lộ ra bản tính chân .

      Nếu “Lâm Nhất Thiến” thành khẩn hướng Hứa Mạch nhận sai xin lỗi, xác xác thực thực là bởi vì lòng thích Hứa Mạch nên mới trong lúc nhất thời phạm sai lầm, bọn họ cấp cho giáo huấn đau khổ thích hợp, để cho ăn nhiều đau khổ chút, trãi qua đoạn thời gian gian khổ….Cuối cùng, bọn họ cũng đẩy vào con đường chết.

      Ngược lại, nếu “Lâm Nhất Thiến” giám can đảm trước mặt bọn họ làm ra hành động gây tổn thương Hứa Mạch, bọn họ nhất định để cho ta phải hối hận khi được sinh ra đời này!

      Chẳng qua họ nghĩ tới, cái bọn họ nghe được, tình bọn họ nhìn thấy, lại bất đồng với suy tính ban đầu của bọn họ. Lâm Nhất Thiến căn bản có tới, người xuất ở trong phòng Hứa Mạch thế nhưng lại là Lâm Du.

      , lúc tất cả mọi người Hứa gia thời điểm nhìn thấy Lâm Du, tâm tình là cực độ phức tạp. Bọn họ biết Lâm Du là vô tội, cũng tránh đươc giận cá chém thớt. Lâm Du là người Lâm gia, là chị Lâm Nhất Thiến, là thay thế Lâm Nhất Thiến gả tới Hứa gia chuộc tội.


      Lâm Du xứng được bọn họ tha thứ, xứng được bọn họ dùng chân thành để đối xử. Nhưng khi nhìn thấy Lâm Du ôn nhu hòa nhã chuyện với Hứa Mạch ở giường, còn dùng mười phần kiên nhẫn hướng về phía Hứa Mạch đọc sách….người Hứa gia biết làm thế nào, tự nhiên hận Lâm Du nỗi rồi.

      Lâm Du phần lớn là dùng thời gian đọc sách cho Hứa Mạch nghe. Mặc dù Hứa Mạch thể cùng đáp lại, vẫn đọc rất nghiêm túc. Người khác có lẽ cảm thấy là người quái dị, thế nhưng lại tìm được thú vui trong chuyện này.

      Lúc trước, thời điểm vẫn còn ở bệnh viện tâm thần, cho dù muốn tìm người để chuyện, cũng có cơ hội. nay rốt cuộc cũng có người chịu nghe chuyện, cho dù là người thực vật, cũng cảm thấy phiền chút nào, ngược lại có cảm giác an tâm có từ lâu rồi.

      Bởi vì biết, bất kể đọc cái gì, bất kể đúng hay sai, cũng phản đối , cũng chỉ trích . Hơn nữa, đọc sách có thể tích được rất nhiều kiến thức phong phú, còn rèn luyện tài năng ăn , phải sao?.

      Quan trọng hơn là, đáy lòng Lâm Du so với hơn ai khác đều biết, thường xuyên nhịn được mà lầm bầm lầu bầu.

      đoạn thời gian rất dài bên trong, Lâm Du lời nào. Sau đó vì kìm nén quá lâu, liền bắt đầu tự mình chuyện với mình, cần người nghe, tự mình chuyện ngừng.

      Mà bây giờ, cố gắng khắc chế, cũng thử thay đổi, tận lực làm ra biểu dị thường. Chẳng qua là, có những thói quen khắc sâu tận xương tủy, muốn bỏ cần có thời gian…

      Thời gian cơm trưa, Hứa Chấn Thiên xuất ở phòng Hứa Mạch. Lâm Du chần chờ chút, vẫn là hướng ông quả quyết xin phép, hỏi có thể lau chùi toàn thân Hứa Mạch hay ?.


      “Khục khục khục…” người trấn định như Hứa Chấn Thiên, cũng bị lời lớn mật của Lâm Du dọa sợ. Ông là tìm “Lâm Nhất Thiến” tới phục vụ cháu trai ông, phải là tới vô lễ với cháu trai ông.

      “Nếu , đổi hộ công tới ?” Thấy Hứa Chấn Thiên tựa hồ đồng ý, Lâm Du lựa chọn phương án khác. chỉ là muốn dùng nước ao cho Hứa Mạch thử nhiều chút, chừng có thể xuất kì tích lần thứ hai?

      Những thứ hộ công kia còn có chăm sóc tốt như Lâm Du đâu!Trợn mắt nhìn Lâm Du hồi lâu, mặt tối sầm lại, Hứa Chấn Thiên khoát khoát tay:” cần, làm !”.

      “Được” Cũng biết vì sao Hứa Chấn Thiên thay đổi chủ ý, Lâm Du cũng thắc mắc, gật đầu cái.

      Nhìn bộ dạng Lâm Du ngạc nhiên, là làm cho Hứa Chấn Thiên cảm giác khó giải quyết. Dừng chút, quay lại vấn đề chính:” dự định đối phó với Lâm gia như thế nào?”.

      “Bác Dương là tâm huyết trọn đời của ông nội con, con muốn nhìn nó sụp đổ. Cho nên, xin Hứa gia gia nương tay cho, cho Bác Dương con đường sống. Về phần những người khác, con tạm thời vẫn chưa có năng lực đụng đến bọn họ” nhắc tới Lâm gia gia, sắc mặt Lâm Du trầm xuống.

      biết thân phận của mình?” Từ hôm qua khi muốn được sống, Hứa Chấn Thiên bắt đầu hoài nghi. Vốn là có ý định hỏi, chuyện này với Hứa gia cũng có liên quan. Bất quá, ai bảo ông thấy màn Lâm Du khích lệ Hứa Mạch kia? Hứa gia chưa bao giờ nợ nhân tình của người khác, Lâm Du tốt với Hứa Mạch, ông tự nhiên bạc đãi Lâm Du.

      “Ừm” Với thân phận của ông, Hứa Chấn Thiên tất nhiên biết phải con của Lâm Hồng Tín cùng Tôn Uyển Đình, chuyện này Lâm Du cũng thấy kỳ quái.

      “Suy nghĩ thế nào?” Bên ngoài đồn vợ chồng Lâm Hồng Tín cùng Tôn Uyển Đình đối với Lâm Du cực kì tốt, so với con ruột thịt còn thương hơn. Bất quá, nếu nhìn thấy chuyện Lâm Du thay thế Lâm Nhất Thiến gả tới Hứa gia, Hứa Chấn Thiên cũng tin.

      “Ba mẹ con chết….bên trong chuyện này có tình”. Lâm Du giấu giếm những chuyện ác mà hai vợ chồng Lâm Hồng Tín làm. Trùng hợp Hứa gia với Lâm gia có thù oán, càng phải hết toàn bộ.

      “Sao biết?” Lần này, đến phiên Hứa Chấn Thiên kinh ngạc. Tuy ông với Lâm An Yến chưa từng gặp qua, nhưng cách làm người của Lâm An Yến, ông vẫn nghe qua. Nếu như vợ chồng Lâm Hồng Tín hại chết vợ chồng Lâm Hồng Hiên , Lâm An Yến thể nào bao che hung thủ sát hại con trai lớn được.

      "hết chương 6"
      Chôm chôm, Anhdva, Tôm Thỏ12 others thích bài này.

    5. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 7:


      “chuyện này con cũng ngoài ý muốn biết được, lại có chứng cứ. Nhưng con có thể đảm bảo, những gì con đều là .” Làm sao phải là được? Thời điểm bị đưa vào bệnh viện tầm thần, chính miệng Lâm Hồng Tín cùng Tôn Uyển Như cho biết.

      Khi đó Lâm Hồng Tín cùng Tôn Uyển Đình rốt cuộc cũng chịu kéo xuống bộ mặt giả nhân giả nghĩa, làm lộ ra bộ dạng chân thực nguyên thủy đáng sợ. Cũng bắt đầu từ ngày đó, Lâm Du đối với đôi vợ chồng nuôi dưỡng hai mươi bốn năm có nữa điểm tình cảm. Cho dù vợ chồng Lâm Hồng Tín cướp cổ phần trong tay , Lâm Du cũng có căm ghét hai người như vậy.

      Nếu như phải bởi vì Lâm Du phải là con Lâm Hồng Tín cùng Tôn Uyển Đình, nếu như phải bởi vì Lâm Nhất Thiến thay thế Lâm Du gả vào Chu gia còn thuận lợi lấy được giấy hôn thú, nếu như phải bởi vì Lâm gia cho tới bây giờ cũng gọi điện quan tâm tình trạng của Lâm Du ở Hứa gia…Hứa Chấn Thiên nhất định hoài nghi Lâm Du là lừa gạt ông.

      “Hứa gia gia, bây giờ con có thể quay trở về Lâm gia chuyến được ? lâu, chỉ cần thời gian hai ba tiếng là được. Con muốn trở về lấy chút đồ dùng.” Thấy Hứa Chấn Thiên có trả lời, Lâm Du dừng lại chút, lại tiếp tục , “Cha mẹ ruột của con…chắc để lại chút di vật. Mặc dù biết ở chỗ nào, nhưng chắc chắn vẫn tồn tại”.

      tới đây, Lâm Du sờ vào lòng bàn tay phải theo bản năng. Nếu như đoán sai, dấu tích hình trăng lưỡi liềm này là từ đồ vật bị rơi ra trong chiếc hộp gỗ Lâm Nhất Thiến ngày đó đem đến bệnh viện tâm thần.

      ! Để tài xế lái xe chở ” Hứa Chấn Thiên sợ Lâm Du trở lại. Lâm Nhất Thiến bây giờ là con dâu Hứa gia, Lâm gia chặt đứt tất cả đường lui của Lâm Du. Trừ phi ngay cả Bác Dương Lâm Du cũng chẳng thèm ngó ngàng tới, nếu , Hứa gia thiếu chính là thủ đoạn.

      “Cảm ơn Hứa gia gia.” Lâm Du hướng Hứa Chấn Thiên cảm kích cuối đầu cái, ngay sau đó xoay người, bước tới trước giường Hứa Mạch, “Tôi trở lại ngay, buổi tối giúp tắm”.

      Chính tai nghe Lâm Du mắc cỡ chiếm tiện nghi hướng Hứa Mạch hai chữ “Tắm”, Hứa Chấn Thiên đứng tại chỗ lần nữa mặt biến thành đen. Tức giận trừng mắt Lâm Du cái, phất tay áo rời .

      “Đại bá, bá mau nghe! Lần này Lâm Du tuyệt đối là mang ý đồ xấu! ta lại trắng trợn ….. tắm cho họ!” Hứa Hoán trợn mắt hô lên.

      kì nghĩ hè, Lâm Du cần học, Hứa Hoán cũng cần. Ngược lại nhàn rỗi có chuyện gì làm, liền dứt khoát ngồi trong phòng theo dõi nhìn. Dĩ nhiên, mục đích quan trọng của vẫn là truy xét Lâm Du rốt cuộc bày mưu quỷ kế gì!

      sao?” Hứa Diệp Lỗi xụ mặt trợn mắt nhìn màn hình theo dõi, giọng rất là xem thường, “Này có thể cái gì? Chẳng những Lâm Nhất Thiến ái mộ Hứa Mạch, Lâm Du cũng vậy?”

      Hứa Hoán mắc nghẹn. Được rồi, coi như Lâm Du len lén ái mộ họ , cũng phải chuyện ghê gớm gì. Toàn bộ thành phố D, có ai mà thích họ ? Cũng phải là bí mật động trời gì.

      Cho dù Hứa Hoán suy nghĩ nhiều thế nào chăng nữa, cũng có khả năng đoán được, câu kia của Lâm Du chẳng qua là thói quen mà thôi, đột nhiên muốn lầm bầm lầu bầu mà thôi.

      Ngồi xe Hứa gia đến ngoài cửa lớn Lâm gia, Lâm Du xuống xe ngay, mà nhắm mắt lại, lưng tựa vào ghế ngồi, giống như lâm vào trầm tư. cố ý gọi điện thoại báo cho Tôn Uyển Đình biết là sắp trở về, chắc hẳn là Tôn Uyển Đình để cho phải thất vọng.

      “Mẹ, người gì, Lâm Du muốn trở về? Làm sao có thể? ta gả qua Hứa gia rồi, chăm sóc cái người thực vật Hứa Mạch tốt, còn muốn chạy trở về làm cái gì? Chẳng lẽ ấy còn muốn đổi người lại? được, chết con cũng chịu” Bên trong phòng khách Lâm gia, lòng Lâm Nhất Thiến như lửa đốt, đứng ngồi yên, nồng động trang điểm cũng giấu được sợ hãi mặt.

      “Yên tâm, ” vỗ vỗ tay Lâm Nhất Thiến trấn an, Tôn Uyển Đình lắc đầu cái, trong mắt lại lóe lên hung tàn độc, “Cho dù nó muốn, mẹ cũng làm cho nó được như ý!”.

      “Nhưng mà… Nhưng mà Bác Dương phải làm sao bây giờ? phải Ba ba , Bác Dương tràn ngập nguy cơ, bị Hứa gia thâu tóm?” Vừa nghĩ tới Hứa gia chèn ép, đáy lòng Lâm Nhất Thiến phát rét. Hứa gia quá độc ác! Hứa Mạch đáng chết đáng bị như thế!

      ái mộ Hứa Mạch như vậy, đến cả chủ động hiến thân cũng tiếc. Có thể cho đến bây giờ Hứa Mạch cũng coi ra gì , làm cho khó chịu ít. Thậm chí sau khi trúng thuốc, tình nguyện chạy ra ngoài xảy ra tai nạn xe cộ, cũng cùng với ân ái.

      Vô ý thức sờ gò má cái, Lâm Nhất Thiến cắn chặt môi, tràn đầy cam lòng. vĩnh viễn quên Hứa Mạch hung hăng cho tát kia!

      “Cho nên, chờ hồi Lâm Du trở lại, chúng ta vẫn như cũ, thái độ tốt chút, cố hết khả năng đem nó thổi phồng chút, ca tụng nó chút cũng sao! Nhớ, nhất định phải thuyết phục nó can tâm tình nguyện ở lại Hứa gia, tốt nhất là ở lại cã đời!” thanh Tôn Uyển Đình rất lạnh, trầm .

      “Mẹ, chiêu này của mẹ cao, lợi hại! Nhưng con lại có cảm giác, chúng ta phải quá tiện nghi cho Lâm Du rồi sao? Đây chính là Hứa gia a! Coi như Hứa Mạch biến thành người thực vật, Lâm Du danh nghĩa gả qua đó! Khi ở Hứa gia xảy ra chuyện gì ai biết đến, nhưng khi ra ngoài, ta đâu đều có người đưa rước? Con nhìn Lâm Du chiếm lợi dễ dàng như vậy được, rất đáng ghét!” Được Tôn Uyển Đình ủng hộ, làm tâm Lâm Nhất Thiến tạm thời tỉnh táo lại, ôm cánh tay Tôn Uyển Đình, bắt đầu làm nũng.

      “Nha đầu ngốc! Rạng rỡ được mặt ngoài có lợi ích gì? Con cho là người Hứa gia dễ dàng sống chung sao? Bọn họ bỏ qua cho “Lâm Nhất Thiến” người hại Hứa Mạch thành người thực vật dễ dàng như vậy sao?, Lâm Du đến Hứa gia, liền triệt để trở thành Lâm Nhất Thiến rồi! Cho dù nó chịu đựng được, cho Hứa gia nó phải là “Lâm Nhất Thiến”. Hứa gia tin tưởng nó sao? Coi như Hứa gia có tin, vậy sao chứ? Lâm Du là chị ‘Lâm Nhất Thiến’, lại giúp ‘Lâm Nhất Thiến’ lừa dối dư luận, ác ý lừa dối Hứa gia! Hứa gia còn chưa kịp chạy đến tìm con tính sổ, thu thập Lâm Du đầu tiên rồi” Tôn Uyển Đình càng càng hưng phấn, đáy mắt lóe lên tia sáng dọa người, “Bất kể thế nào, Kế quả của Lâm Du cũng chỉ có bốn chữ: Sống bằng chết!”.

      “Ha ha! Mẹ sai, rất đúng! Đến lúc đó, để xem Lâm Du còn giám theo con cướp tài sản hay , cướp di sản của ông nỗi lưu lại! ta chết tử tế cũng đáng đời” Trước mắt phảng phất có thể nhìn thấy kết cục bi thảm của Lâm Du, Lâm Nhất Thiến liền cười rất là đắc ý.

      Những gì họ sau đó, Lâm Du cũng có nghe nữa. Mở mắt ra, mặt cảm giác xuống xe.

      Thời điểm Lâm Du vào Lâm gia, Tôn Uyển Đình cùng Lâm Nhất Thiến được người làm thông báo cũng thu thập tâm tình xong, hai đôi mắt đều đỏ, mặt có nóng nảy, cùng áy náy lo lắng sâu hơn.

      “Tiểu Du, con có thể trở về? Là sao làm đây? Hứa gia có làm khó con sao? Con đáng thương, oan uổng con. Là ba mẹ có lỗi với con, Là Nhất Thiến làm liên lụy con…” còn chờ Lâm Du tới trước mặt, giọng Tôn Uyển Đình bắt đầu vang dội.

      “Chị, xin lỗi, đều là em tốt, em quá tự do phóng khoáng! Em giám, giám nữa! Em nhận sai với chị, với chị cầu xin! Chị, em dập đâu với chị….” ở chính giữa phòng khách, Lâm Nhất Thiến làm tư thế chuẩn bị ra sức quỳ xuống đất dập đầu.

      Nếu như phải ở bên ngoài nghe được những lời kia, nếu như phải đích thân trãi qua bốn năm ở bệnh viện tâm thần, sợ rằng Lâm Du tin áy náy của Tôn Uyển Đình cùng Lâm Nhất Thiến là phát ra từ nội tâm.

      “Mẹ, Hứa gia , con phải là ngài sinh ra, đúng ?” Chỉ cần câu của Lâm Du, liền thuận lợi ngăn cản Tôn Uyển Đình muốn ôm lấy hai tay .

      “Cái gì?” Như đạo sét đánh ngang qua, Tôn Uyển Đình cứng đờ người, sắc mặt trắng bệch, “Ai, người nào

      “Hứa gia” căn bản để ý tới Tôn Uyển Đình bị dọa đến hồn phi phách tán, Lâm Du thẳng vào vấn đề, nhàng hỏi, “Như vậy mẹ, ba mẹ ruột thịt của con có để lại di vật gì cho con hay ?”.

      "hết chương 7"



      Chương 8:

      Hứa gia biết? Tôn Uyển Đình chỉ cảm thấy, bà bị hù dọa đến choáng váng rồi! lúc tâm hoảng ý loạn, dựa vào chút lý trí cuối cùng, bà lấy tốc độ nhanh nhất gọi điện thoại cho Lâm Hồng Tín.

      Lâm Hồng Tín trở vền rất nhanh, dường như là sau khi cúp điện thoại cái, liền chạy như bay trở về. khắc thấy Lâm Du kia, cảm thấy mình quá luống cuống, vội vàng hỏi: “Hứa gia phát thân phận của con rồi hả?”.

      “Đúng, đúng! Tiểu Du, Hứa gia phát con phải là Nhất Thiến rồi hả? Bọn họ có thái độ gì, định xử ký chuyện này như thế nào?” Lâm Hồng Tín trở lại, Tôn Uyển Đình cảm thấy yên tâm hơn, liền theo hỏi.

      Hai người này tựa hồ chút xíu cũng lo lắng chân tướng thân thế của bị phát a! Lâm Du mặt đầy trầm tư đánh giá Lâm Hồng Tín cùng Tôn Uyển Đình, trả lời.

      “Tiểu Du, con mau a! Hứa gia rốt cuộc như thế nào? Có phải bỏ qua cho chúng ta hay ? Muốn đem Bác Dương đây vào chỗ chết hả?”. Tôn Uyển Đình gấp đến nỗi sắp khóc. Lần này, phải là giả tạo, mà thiết thiết thực thực muốn khóc. Bà trăm phương ngàn kế đấu tranh tới bây giờ, vất vả lắm mới đưa được Bác Dương nắm trong tay! cứ như vậy mất sao?

      “Tiểu Du, cho dù con gì, ba mẹ cũng chịu được.” Lâm Du càng trả lời, Lâm Hồng Tín càng lo lắng. Cho dù trong lòng đưa ra dự tính xấu nhất, vẫn loạn tay loạn chân.

      “Cha, mẹ, các người phải cha mẹ ruột của con, đúng ?” Lâm Du rốt cuộc cũng mở miệng, nhưng trả lời mà hỏi lại, lên đề tài khác.

      “Chị! Chị có biết bây giờ là lúc nào rồi hay ? Làm còn có tâm hỏi chuyện đó? Trước mắt cần phải lo chuyện quan trọng trước mắt, mau trả lời ba mẹ, Hứa gia có phải là muốn bắt em đưa qua? Bọn họ chịu bỏ qua cho em, rốt cuộc có phải như vậy ?” Thấy Lâm Du bắt được trọng điểm, Lâm Nhất Thiến gấp gáp oa oa kêu to. Nếu phải Lâm Du còn có chỗ dùng, đều sắp nhịn được mà đối với Lâm Du động thủ!

      “Cha mẹ con có lưu lại cho con thứ gì hay ? Tại sao cho tới bây giờ ba mẹ cũng ? Ông nội cũng với con? Các người vì sao đều lừa gạt con?” Hoàn toàn để ý tới trạng thái ba người Lâm Hồng tín lòng như lửa đốt, Lâm Du mực quan tâm câu hỏi muốn .

      “Tiểu Du! Từ lúc nào con trở nên hiểu chuyện như vậy? Có biết nặng hay ? Có biết chuyện gì mới là quan trong nhất bây giờ? Cần quan tâm nhất? Mau trả lời câu hỏi ba mẹ , đừng đổi chủ đề!” Kiên nhẫn của Tôn uyển Đình mất hết, hướng Lâm Du hô to.

      Lâm Du liền ngậm miệng lại, lạnh lùng nhìn ba người trước mặt.

      “Tiểu Du, con sao lại…” Rốt cuộc Lâm Hồng Tín phát giác ra cái gì đúng, suy nghĩ chuyển cái, tỉnh táo lại, “Aiz, được rồi, ba mẹ hết cho con”.

      “Ông xã” Quay đầu lại giám tin nhìn Lâm Hồng Tín, Tôn uyển Đình phát ngốc trong chốt lát. Đến khi nhìn thấy đáy mắt Lâm Hồng Tín , cam lòng tiêu biến mất, thêm gì nữa.

      Lâm Hồng Tín rất ngắn gọn, ngoài dự định chính là cha mẹ Lâm Du đột nhiên gặp tai nạn, và Tôn uyển Đình thương tiếc vận mệnh Lâm Du lận đận, liền chủ động cầu Lâm An Yến nuôi dưỡng Lâm Du cho tới bây giờ.

      “Ồ! ra là như vậy a! Nhưng như vậy có liên hệ gì? Chị vẫn là chị, chúng ta vẫn là người nhà a!” Lâm Nhất Thiến ra ngụy trang vẫn giỏi lắm, lại dùng lực kéo tay của Lâm Du, ra sức diển tả tình cảm chị em đối với Lâm Du, “Chị, mặc dù chúng ta phải cùng cha mẹ sinh ra, nhưng chúng ta vẫn là chị em ruột, ai cũng chối bỏ được đấy!”.

      “Đúng vậy, Tiểu Du. Đừng nghe những người bên ngoài bậy bạ, họ là có rắp tâm khác, cố ý ly gián tình cảm của chúng ta. Nhiều năm như vậy ba mẹ đối với con, chẳng lẻ con còn thấy? phải con ruột, còn hơn hẳn con ruột. Ba mẹ đối đãi với con, so với Nhát Thiến còn thương hơn đấy!” Tôn Uyển Đình lòng vòng xong, sau đó liền hỏi tiếp, “Tiểu Du, Hứa gia rốt cuộc có thái độ gì a?”.

      “Mẹ, ba mẹ ruột thịt của con, có lưu lại di vật gì đó đúng ? Con muốn xem thứ bọn họ để lại trước” Lâm Du tất nhiên là biết tồn tại của Lâm Hồng Hiên cùng Tôn Tinh Vi. Bất quá lúc đó mực chỉ coi họ họ đại bá cùng đại bá mẫu, chưa từng để ý.

      “Con…” Mắt thấy Lâm Du phối hợp, Tôn Uyển Đình nhịn được nổi giận lần nữa.

      “Được rồi thôi, ba ba lái xe đưa con .” Tới lúc này, Lâm Hồng Tín rốt cuộc cũng nhìn ra, tâm tư Lâm Du bị thân thế của chiếm hết, căn bản để ý tới vấn đề khác nữa rồi.

      cần. Tài xế Hứa gia còn ở bên ngoài, ba mẹ đem địa chỉ cho con biết, con tự qua là được” Lâm Du đứng lên, lạnh nhạt cự tuyệt đề nghị của Lâm Hồng Tín.

      Sắc mặt Lâm Hồng Tín có chút lung túng, trong lúc nhất thời kịp suy nghĩ ý tứ lời của Lâm Du. Lâm Du là muốn cùng bọn họ ly khai? Nhưng nhìn giống a! Theo lý thuyết, bọn họ nhịn ăn nhịn uống nuôi Lâm Du hai mươi năm, có công lao cũng có khổ lao, Lâm Du nên phản ứng như vậy mới đúng a!.

      “Tiểu Du a….Hứa gia bên kia, rốt cuộc gì với con? Con đừng hù dọa mẹ, dù gì cũng nên ràng với mẹ nha!” Lâm Du từ đầu đến cuối trả lời, khiến cho Tôn Uyển Đình gấp muốn chết. Nắm lấy cánh tay Lâm Du buông, làm bộ dáng nếu như Lâm Du trả bà ta liền thả.

      “Cha,mẹ, Nhất Thiến, các người yên tâm, Hứa gia biết con là Nhất Thiến.” Lâm Du lắc đầu cái, giọng mang nghẹn ngào, “con chỉ là trong lúc vô tình nghe người làm Hứa gia trong chuyện phiếm nhắc tới Lâm gia, mới biết con phải…”

      “Ồ nha, như vậy tốt rồi, như vậy tốt rồi!” Căn bản để cho Lâm Du hết lời, Tôn Uyển Đình thở dài hơi nhỏm, thả tay Lâm Du ra, xoay người ôm lấy Lâm Nhất Thiến, “ may có chuyện gì.”

      “Ân ân, may có chuyện gì, lúc nãy thiếu chút nữa làm con sợ muốn chết!” Trở tay ôm lấy Tôn Uyến Đình, Lâm Nhất Thiến kích động thôi.

      Lâm Hồng Tín lúc này mới yên tâm nở nụ cười. Sau đó, cũng hỏi Lâm Du muốn là gì nữa, dứt khoát viết xuống địa chỉ, lấy chìa khóa ra, đưa cho Lâm Du.

      Ba người trong phòng khách cũng có vây lấy Lâm Du nữa, Vẫn đắm chìm trong vui vẻ, Lâm Du cũng mặc .

      ra trước cửa Lâm gia, cuối cùng Lâm Du quay đầu lại, nhìn phòng ba người, tiếng động xóa tất cả vết tích liên quan đến căn nhà này.

      Phòng ở của Lâm Hồng Hiên cùng Tôn Tinh Vi khi còn sống, hiển nhiên hồi lâu có ai dọn dẹp qua. Nhìn phòng phủ đầy vải trắng, tâm tình Lâm Du là phức tạp.

      Trước đó, ngay cả cha mẹ ruột của đều biết, ngây ngốc nhận thức người sát hại ba mẹ mình làm cha mẹ, cho đến khi cả đời của mình bị phá hủy…ngốc! Làm sao ngốc? là rất ngu xuẩn.

      Bởi vì với Hứa Chấn Thiên chỉ hai ba giờ, Lâm Du có ngẩn người quá lâu. Nhanh chóng quan sát căn phòng vòng, liền ở trong phòng ngủ tìm được cái hộp gỗ mà Lâm Nhất Thiến đem đến bệnh viện tâm thần.

      Mở hộp gỗ ra, đồ vật bên trong cũng đáng giá gì, có vàng bạc châu báu đáng tiền. Cho dù có, chỉ sợ sớm bị Tôn Uyển Đình mang rồi? Cũng đúng, có thể yên tâm để mình tới, nhất định bọn họ ràng nơi này có vật gì đáng giá rồi.

      Miệng câu khởi vệt nụ cười châm chọc đến mức khó nhận ra, Lâm Du cẩn thận liếc nhìn đồ vật trong hộp . Bất quá chỉ là ít đồ trang sức , cùng với sợi dây chuyền bạc tầm thường.

      Tầm mắt rơi vào mặt dây chuyền bạc chính là hình trăng lưỡi liềm bên , cặp mắt Lâm Du sáng lên cái. Quả nhiên, chính là cái này rồi!

      Đem dây chuyền bạc cầm ở lòng bàn tay phải, Lâm Du nhắm mắt. Sau khắc, liền xuất ở địa phương từng vây khốn mình.

      Măng đá ngừng nước, trong suốt có thể thấy đáy ao…giống như trong mơ, nhưng lại xác thực tồn tại, làm sao xem là kì tích được? Lâm Du ngoắc ngoắc khóe miệng, nhắm mắt lại lần nữa, như ý trở lại căn phòng như trước.

      Mục đích đạt được, Lâm Du cũng tiếp tục lưu lại, đem dây chuyền bạc đeo ở cổ, đóng hộp gỗ lại. Sau này có cơ hội còn trở lại.

      Đem hộp đồ vật thả vào lại hộp gỗ, còn có quyển sách cũ. Lâm Du chần chờ, cùng mang hết.

      Quay lại Hứa gia, Lâm Du đầu tiên là đến phòng của Hứa Mạch. Thấy Hứa mạch nằm giường nhúc nhích, Lâm Du ngoắc ngoắc khóe miệng, đem hộp gỗ cùng sách thả tủ đầu giường: “Tôi trở về”.

      Trở lại! Hoàn toàn từ biệt Lâm gia, trở về nơi này. kì quái! quá hai ngày, liền đem nơi có trở thành địa phương mình có thể yên tâm nhất! Chỉ vì, quyết định ở bên trông coi cả đời.


      "hết chương 8"

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :