1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

[Cổ Đại, Np, Sủng] Tiết gia tiểu nương tử - Tiếu Giai Nhân - 18+ [HOÀN+EBOOK]

Thảo luận trong 'Sắc Nữ Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. DươngMao

      DươngMao Member

      Bài viết:
      5
      Được thích:
      66

    2. LạcLạc

      LạcLạc ( ◜◡^)っ✂╰⋃╯

      Bài viết:
      6,034
      Được thích:
      63,505
      @DươngMao mình gửi tin nhắn + add fb bạn rồi :)

    3. DươngMao

      DươngMao Member

      Bài viết:
      5
      Được thích:
      66
      Chương 28
      ---oOo---
      Edit: Dương Mao
      Beta: LạcLạc


      Tiết Tùng và Tiết Thụ lại lên núi, Diệp Nha ngồi ở đầu giường, tiếp tục may cái áo hôm qua còn dở dang.


      "Có người ở nhà ?" Ngoài cửa bỗng truyền đến giọng nữ yếu ớt, nếu phải trong nhà có người, im lặng như tờ, chỉ sợ nàng cũng nghe thấy.


      Giọng này có chút quen tai, nhưng phải nhị thẩm hay Xuân Hạnh, trong nhà lần đầu tiên có người ngoài đến chơi, Diệp Nha nhanh chóng đặt xiêm y xuống, vội vàng ra ngoài. Vừa mở cửa phòng bếp, liền thấy bóng dáng kiều, yểu điệu đứng ngoài hàng rào tre, khỏi sửng sốt, sao nàng ta đến đây?


      Nghe tiếng cửa phòng mở, Hạ Hoa giật mình, dù biết chắc chắn lúc này Tiết Tùng ở nhà, nhưng nàng ta vẫn khẩn trương, thấy Diệp Nha sửng sốt chút, rồi mới bước về phía mình, nàng ta miễn cưỡng nở nụ cười, khóe mắt lén quan sát hai bên, sợ bị người khác nhìn thấy. Nàng ta thừa dịp phụ mẫu ra ngoài lặng lẽ tới đây, nếu có người qua lại lắm lời rơi vào tai bọn họ, e rằng sau này họ cho phép nàng ta ra ngoài nữa, cho đến tháng sau xuất giá. Nghĩ đến ngày xuất giá càng ngày càng gần, lòng nàng ta lại đau khổ, vì duyên phận của nàng ta và thể cứu vãn.


      Diệp Nha kéo cửa hàng rào tre ra, nhìn Hạ Hoa ràng lo lắng bất an, nghi hoặc hỏi: "Có chuyện gì sao?"


      Hạ Hoa hơi cúi đầu, đôi tay mảnh khảnh siết chặt khăn lụa, "Ờ, có chút việc muốn làm phiền muội, có thể, có thể cho ta vào trong ?"


      Diệp Nha trầm mặc, mặc dù nàng biết chuyện cũ của Hạ Hoa và Tiết Tùng, nhưng ngày ấy Tiết Bách rất ràng, Hạ Hoa phải lập gia đình, về tình về lý, nàng ta nên tới Tiết gia, nếu bị người khác bắt gặp, chừng khiến mọi người bàn tán, đối với ai cũng tốt.


      Nàng lời nào, ý tứ quá ràng. Hạ Hoa ngờ Diệp Nha đối xử với mình như vậy, nhưng đối phương tại là nữ chủ nhân danh chính ngôn thuận của Tiết gia, nàng ta lại ôm tâm tư nên có, xác thực thể cưỡng cầu nàng thân thiện khách khí.


      "Diệp... Diệp muội muội, ta, ta cũng có chuyện gì, chỉ là, có thể làm phiền muội giúp ta chuyển cái này cho đại lang ?" xót xa trong lòng và nỗi uất ức khiến nước mắt tràn mi, nàng ta muốn Diệp Nha thấy bộ dáng khóc lóc của mình, cúi đầu, đưa hầu bao nàng ta lén cha mẹ thêu mấy ngày nay cho Diệp Nha.


      Hầu bao rất đẹp, vải bóng loáng, mặt thêu cây trúc dài xanh biếc, con bướm bay quanh rừng trúc, dường như ngắm nhìn chiếc lông vũ sắp biến mất sâu trong rừng trúc, thủ công tinh xảo khiến người ta luyến tiếc buông tay.


      Nếu Diệp Nha xem hiểu hầu bao này có ý gì, uổng phí hai năm ở khuê phòng Tôn phủ. Nàng rất tiếc hận, Hạ Hoa khéo tay, xinh đẹp vậy, nếu có thể gả cho đại ca, đại ca nhất định hạnh phúc. Nhưng thực vô tình như thế đấy, phụ mẫu nàng ta ngại bần phú, thay nàng ta tìm nhà phú quý, nơi tốt đẹp đáng để gả, nếu vậy, nàng ta nên hoàn toàn chết tâm, đừng vương vấn dứt cách vô nghĩa nữa.


      "Hạ Hoa tỷ, tỷ trở về , có số việc tự mình nhớ trong lòng là được, ra có lẽ lưu lại nhược điểm, tốt cho tỷ đâu." Diệp Nha biết Tiết Tùng có ý gì với Hạ Hoa , nhưng nàng biết, nam tử như đại ca, nhất định làm chuyện vụng trộm, thất lễ kiểu này.


      tốt cho nàng? Hạ Hoa cười khổ, nước mắt tuôn rơi, nàng phải gả cho lão già sắp tứ tuần, đời này coi như xong, nàng còn sợ có cái gì tốt chứ? Hôm nay nguyện vọng duy nhất, chính là có thể trao tâm ý của nàng lưu lại bên người , nếu nhớ mình, cũng có thể nhìn vật nhớ người.


      Nhưng nữ nhân mà Tiết Thụ cưới về này, lại muốn giúp nàng? Nàng ta biết cái gì, nàng ta biết tình ý của nàng và Tiết Tùng sao?


      Năm nàng mười hai tuổi, Tiết Thụ hái trộm ba quả táo nhà nàng, bị phụ thân bắt được, kéo vào nhà mắng trận. Sau khi Tiết Tùng biết vội vàng chạy tới, đĩnh đạc đứng trong viện xin lỗi phụ thân, mặc kệ phụ thân mắng khó nghe cỡ nào, đều yên lặng nghe, nét mặt bình tĩnh, hề vì Tiết Thụ gặp rắc rối hại khắc phục hậu quả mà tức giận, cũng vì bẽ mặt trước mặt người trong thôn mà xấu hổ. Đợi phụ thân mắng xong, bình tĩnh cảm tạ phụ thân nàng, sau đó kéo Tiết Thụ ngồi xổm dưới đất khóc lóc dậy, khom người ta lau khô nước mắt cho , trong mắt có chút trách cứ, chỉ có dịu dàng và đau lòng.


      Chỉ sợ vĩnh viễn bao giờ biết, lúc ấy nàng trốn trong phòng, nhìn từng động tác mỗi biểu cảm của , khi đó nàng biết trách nhiệm là gì, đảm đương là gì, nàng chỉ biết, như vậy làm nàng động lòng, khiến nàng từ năm mười hai tuổi đến năm mười tám tuổi, mất sáu năm, mỗi ngày đều ngóng trông có thể gặp lần, cho dù là thoáng nhìn từ xa, nàng đều có thể vui vẻ cả ngày.
      tại nàng phải lập gia đình rồi, nàng muốn đưa phần lễ vật chia tay cũng được sao?
      Nàng cũng nhịn được nữa, ngồi xổm dưới đất khóc hu hu.
      Diệp Nha luống cuống chân tay, nàng ta, nàng ta là nương sắp xuất giá, ở chỗ này khóc lóc ra thể thống gì?
      "Tỷ đừng khóc, vào nhà rửa mặt ." Nàng hết cách rồi, chuyện đến nước này, đành mời người vào phòng, chờ nàng ta bình tĩnh lại, lại để nàng ta rời từ sân sau.
      Hạ Hoa lấy khăn lau mặt, theo sau Diệp Nha tiến vào.
      Nàng ta nhìn tiểu viện được dọn dẹp sạch này, nhìn phòng bếp bên trong tuy đơn sơ nhưng gọn gàng ngăn nắp, nhìn mấy bộ áo lót nam nhân còn chưa khâu xong đặt ở đầu giường, thấy Diệp Nha mang nước vào cho nàng ta rửa mặt, cảm giác chua xót trong lòng càng dừng được. Nàng ta nghĩ hết thảy đều là do Diệp Nha làm, nàng quán xuyến mọi việc trong nhà vì nàng là con dâu Tiết gia, nghèo tính là gì, có thể sống cùng người mình thích, có khổ, vất vả hơn nữa trong lòng vẫn ngọt ngào.
      Sau khi chua xót, thậm chí nàng ta hơi ghen tị, ghen tị Diệp Nha có thể ở nơi này, ghen tị nàng có thể nấu cơm, vá áo cho Tiết Tùng, dù cho nàng là đệ muội .
      "Đừng khóc, rửa mặt trước ." Diệp Nha đứng ở bên, có chút bất đắc dĩ . Nàng chưa từng trải qua tình si mê kiểu này, thể hiểu nổi thương tâm của Hạ Hoa, bất quá, ràng có người thích rồi, lại phải gả cho lão nam nhân xa lạ, trong lòng chắc chắn rất khó chịu. Nghĩ vậy, nàng thấy có chút đồng tình với Hạ Hoa.
      Hạ Hoa rửa mặt xong, dòng nước mát lạnh khiến nàng ta từ từ bình tĩnh lại. Chờ Diệp Nha đổ nước xong trở về, nàng ta khẩn thiết giữ chặt tay nàng: "Diệp muội muội, ta lòng thích đại lang, huynh ấy cũng thích ta... Ta, tháng sau ta xuất giá rồi, về sau rất khó ra ngoài, van cầu muội giúp ta lần này ! Ta biết muội sợ người ngoài gièm pha, nhưng có ai biết đâu! Hơn nữa, đại lang, huynh ấy thấy hầu bao này, nhất định rất vui mừng, muội thể vì phỏng đoán của mình, liền tự tiện thay huynh ấy làm chủ được."
      Diệp Nha sửng sốt, đúng vậy, người thận trọng hơn nữa, trước mặt tình cảm đều mất bình tĩnh nhỉ? Nếu đại ca thích Hạ Hoa, sau này, có thể nhận được hầu bao người trong lòng tặng, nhất định cẩn thận cất kỹ cả đời đúng ?

      Đột nhiên nàng lưỡng lự biết nên nhận hay , nhận, ngộ nhỡ đại ca mất hứng, chắc chắn trách nàng tự chủ trương, nhận, chẳng may đại ca thích Hạ Hoa , bỏ qua cơ hội lần này, chỉ sợ về sau ngay cả thứ để thấy vật nhớ người cũng có...

      "Diệp muội muội, cầu xin muội, muội giúp ta lần này được ?" Hạ Hoa thấy nàng dao động, vội vàng đau khổ cầu xin, nước mắt tự động dâng trào.

      Diệp Nha sợ nàng ta khóc mãi, đành nhận hầu bao, "Được rồi, muội giúp tỷ chuyển cho đại ca, nhưng huynh ấy có nhận hay , muội cam đoan."

      "Huynh ấy nhận, nhất định nhận..." Hạ Hoa thỏa mãn lau nước mắt, sau đó nhẫn nhịn chua xót và ghen tị trong lòng, sâu kín nhìn chăm chằm Diệp Nha: "Được rồi, ta phải mau chóng về nhà, Diệp muội muội, sau này làm phiền muội giúp ta chăm sóc huynh ấy tốt, huynh ấy khổ như vậy..."

      Giúp nàng ta chăm sóc?

      Diệp Nha cảm thấy bốn chữ này nghe rất chói tai, Tiết Tùng là đại ca của Tiết Thụ, cũng là đại ca của nàng, cần nàng ta nàng cũng chăm sóc bọn họ tốt, Hạ Hoa ăn ý thế, nghe giống như nàng vì lời dặn dò của nàng ta mới dụng tâm... Nếu bàn về thân phận, mình càng có tư cách chăm sóc đại ca hơn, Hạ Hoa tính là gì, cho dù nàng ta lấy chồng, nàng ta dựa vào cái gì muốn chăm sóc đại ca chứ? Dựa vào nàng ta thích đại ca sao?

      Nàng còn muốn vài lời, nhưng Hạ Hoa vội vã chạy mất.

      Diệp Nha đứng sau cửa, nhìn bóng dáng yểu điệu nhu nhược của nàng ta, trong lòng giống như bị nghẹn, nữ nhân tùy tiện làm bậy như vậy, đại ca thích nàng ta ư?

      Bất quá, nàng nghe mấy bà quản gia từng , suy nghĩ của nam nhân và nữ nhân giống nhau. Đôi khi đám nữ nhân ưa nữ nhân khác, cảm thấy nàng ta xứng với nam nhân tốt nào đó, nhưng nam nhân tốt đó lại thích đối phương, tựa như tại, nàng hơi ác cảm với Hạ Hoa tùy tiện cố chấp, nhưng đại ca chưa chắc, ngược lại có thể cảm thấy nàng ta rất si tình chăng!

      Nàng giơ hầu bao trong tay lên nhìn, tiện tay đặt ở đầu giường, hôm nay đại ca về hơi trễ, nàng trực tiếp đưa cho là được, nàng chỉ giúp tay, nghĩ nhiều vậy làm gì, xử trí hầu bao này thế nào, đại ca tự có quyết định.

      Nhưng nàng ngờ, người đầu tiên nhìn thấy hầu bao phải Tiết Tùng, mà là Xuân Hạnh ăn trưa xong tới tìm nàng chơi.

      "Nhị tẩu, hầu bao này tẩu làm hả?"

      Xuân Hạnh ngồi xếp bằng giường đất, hai tay cầm hầu bao của Hạ Hoa, chăm chú thưởng thức, "Con bướm sinh động , cây trúc cũng rất đẹp, tỷ dạy muội làm được ?" Nàng vui vẻ đến bên cạnh Diệp Nha, ôm cánh tay nàng làm nũng. Nghe nương của Hạ Hoa trước kia từng học qua cách thêu Tô tú[1], mỗi khi nhàn rỗi đều thêu khăn lụa, hầu bao đem lên thôn trấn bán, đắt gấp mấy lần bình thường đấy. Nàng chỉ học được kỹ năng thêu thùa đơn giản nhất trong thôn từ mẫu thân, chưa từng thấy qua thứ tốt hiếm thấy thế, nhưng nhị tẩu thêu cái này rất đẹp, nếu nàng học được, về sau có thể kiếm chút đỉnh tiền!

      [1]Trung Quốc có mấy vùng có nghề thêu nổi tiếng được gọi là tứ đại danh tú gồm: Tô tú 苏绣 của Tô Châu (Giang Tô) ,Tương tú 湘绣 của Hồ Nam , Thục tú 蜀绣 của Thành Đô (Tứ Xuyên) , Việt tú 粤绣 của Quảng Đông.

      Phàm là nữ nhân, đều có chút lòng đố kỵ, Diệp Nha cũng ngoại lệ, lúc này nghe Xuân Hạnh khen Hạ Hoa, trong lòng nàng bốc lên giấm chua.

      Nàng lấy lại hầu bao trong tay Xuân Hạnh, dối: " phải, đây là lần trước tỷ lên thị trấn nhặt được."

      Xuân Hạnh nghe xong, bả vai nhất thời sụp xuống, ngẫm lại cũng đúng, nhị tẩu ở sau núi, sao lại thêu khéo léo như vậy?

      Thấy bộ dáng đáng thương của muội ấy, Diệp Nha nhịn được nở nụ cười, cố ý kéo dài giọng: "Nhưng... Tỷ biết cách thêu đẹp hơn, muội muốn học "

      Nàng rất ngốc, khéo tay bằng người khác, nhưng nàng lại gặp được sư phụ giỏi.

      Khuê phòng Tôn phủ có hai danh thêu nổi tiếng, người tinh thông Tô tú, người chuyên nghiên cứu Thục tú, lúc nàng bị điều đến, sư phụ thêu Tô tú chê nàng ngốc, chỉ giao cho nàng làm chút việc vụn vặt, sau đó biết vì sao, nàng lại được sư phụ Thục tú nhìn trúng, gọi nàng tới bên cạnh, hỏi nàng mấy vấn đề, liền chính thức bái sư.

      Đương nhiên, sư phụ dạy nàng mười mấy cách thêu phức tạp, nàng chỉ học được bốn, năm loại, nhưng so với cách thêu Tô tú đơn giản nhất kia của Hạ Hoa, nàng tin tưởng kỹ năng thêu thùa của nàng hơn hẳn nàng ta!

      /*--Tác giả ra suy nghĩ của mình:--*/

      Tặng mọi người tiểu kịch trường:

      ngày nào đó, Diệp Nha đưa cho ngốc Thụ và lão tam mỗi người cái hầu bao.

      Lão đại nhìn lom lom vào hầu bao của hai đệ đệ cứ lắc lư trước mắt , yên lặng thầm trong lòng, đừng vội, được gấp gáp, rất nhanh đến lượt .

      Tuy nhiên, ngày trôi qua, hai ngày trôi qua... Nửa tháng trôi qua, hầu bao vẫn chậm chạp tới.
      Đêm đó đến phiên thị tẩm, hình tượng nghiêm nghị thường ngày khiến thể mở miệng hỏi nàng.

      Cuối cùng, chờ đến Diệp Nha tinh thần tan rã dưới tiến công mạnh mẽ của , rốt cuộc nhịn được cắn tai nàng hỏi: “Hầu bao của ta đâu?”

      Diệp Nha toàn thân mềm nhũn, mắt to thủy linh nhìn vào : “Hầu bao nào?”

      Con ngươi lão đại tối sầm lại, hồi lâu mới : “ có việc gì.” Vốn muốn hành quân lặng lẽ, nhưng bởi vì câu này, lần nữa sinh long hoạt hổ.

      Nửa canh giờ, canh giờ... Mắt thấy trời sắp sáng.

      Diệp Nha rốt cuộc chịu nổi bị lăn qua lăn lại thời gian dài như vậy, gò má thiếp vào vách tường, giọng mềm mại bủn rủn: “Ngày mai ta thêu cho chàng.”

      Lão đại cười trộm sau lưng nàng, dính sát nàng, dùng sức động mạnh về trước cái...
      Last edited by a moderator: 23/12/19

    4. Nhiên Nhiên

      Nhiên Nhiên Well-Known Member

      Bài viết:
      538
      Được thích:
      626
      Tks bợn edit tiếp

    5. Tuphongquang

      Tuphongquang New Member

      Bài viết:
      5
      Được thích:
      5
      Cảm ơn bạn Dương Mao lấp tiếp hố này nhé, edit cũng mượt hơn nè :x nhân tiện, bạn có phải fan Dương Dương ko ;;)
      DươngMaoHaruka.Me0 thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :