1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Nhật ký dưỡng thành Thừa tướng - Văn Đàn (chương 51)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Suuuly

      Suuuly Well-Known Member

      Bài viết:
      204
      Được thích:
      1,049
      trước hết chăm tốt muội muội dễ thương, nuôi cho mượt mà thướt tha. Đến tuổi muội ấy cập kê, tính chuyện cưới gả mỗ ta xí chỗ từ rất lâu rôi :th_6::th_6::th_6:

    2. fujjko

      fujjko Well-Known Member

      Bài viết:
      378
      Được thích:
      489
      kế hoạch nuôi con dâu từ bé
      SuuulyBé Muỗi dễ thương thích bài này.

    3. Bé Muỗi dễ thương

      Bé Muỗi dễ thương Well-Known Member

      Bài viết:
      102
      Được thích:
      1,558
      CHƯƠNG 35

      Editor: Bé Muỗi


      Mùa hạ oi bức đến nỗi ve cũng thèm kêu.

      Thời tiết vẫn nóng, nhưng so với mấy ngày trước mát mẻ hơn rất nhiều. Nghi Ninh mặc áo mùa hè váy hoa ngồi giường, kêu Tuyết Chi mang tì hưu bằng dương chi ngọc cho nàng xem. Ngọc tượng còn dùng dây xanh lam thắt thành dây đeo, ngọc bội chạm trổ kỹ càng, phản chiếu ánh xanh dưới ánh Mặt Trời, xanh ngọc thuần túy, rất đẹp mắt.

      Nghi Ninh đem khối ngọc bội này cất vào hộp, tạm thời tính lấy ra. Đợi đến lúc yết bảng mới đưa cho tam ca.

      lòng tin tưởng con trai, Trần thị cũng càng ngày càng nôn nóng. Mỗi ngày rời giường chuyện đầu tiên làm là hỏi yết bảng chưa, ngay cả thỉnh an La lão thái thái cũng nhắc tới.

      Lâm Hải Như nghe hoài rất phiền, kiên nhẫn : "Đại tẩu, việc này gấp cũng gấp được. Tẩu đừng lo lắng quá. Tẩu xem, lão thái thái và muội rất bình tĩnh."

      Trần thị nghĩ rằng ngươi có con ruột, sao hiểu được loại tâm tình này. Nhưng còn có La Thận Viễn, La Thận Viễn chẳng lẽ có thể trúng cử?

      La lão thái thái nhìn hai người nhìn nhau chằm chằm, thản nhiên : "Ta thấy Hoài Viễn chắc đậu rồi, Hải Như đúng, ngươi cần phải gấp gáp."

      La lão thái thái lên tiếng, Trần thị cũng chỉ có thể đứng dậy gật đầu.

      Mọi người tán gẫu, đến di nương mới nạp của La Thành Văn, là nha đầu ban đầu hầu hạ di nương đưa lên. đến chuyện này, Trần thị cảm thấy thoải mái, bà và Lâm Hải Như lập trường giống nhau, đối với tiểu di nương căm hận vô cùng.

      Lâm Hải Như lén với Nghi Ninh: "Đừng nhìn đại bá mẫu con đoan trang nghiêm túc, chừng lúc về thế nào cũng mắng di nương kia là tiện tì."

      Lâm Hải Như với nàng chuyện tiểu di nương kia, theo La Thành Văn trở về từ kinh thành, liên tiếp mấy đêm đều nghỉ ở chỗ tiểu di nương này. Cuối cùng, Trần thị đưa trưởng tử La Hoài Viễn ra, là vì lo lắng cho tiền đồ, cho rường cột của La gia, mới thu hút La đại gia ở lại phòng của bà.

      Hôm sau, Trần thị liền phạt tiểu di nương kia quỳ hầu hạ bà rửa mặt chải đầu, tiểu di nương nước mắt nhạt nhòa lại dám cáo trạng.

      Lâm Hải Như nghe thấy tin thực thoải mái, bà cũng rất muốn bắt Kiều di nương quỳ hầu hạ bà rửa mặt chải đầu, nhưng bà lại có cái rường cột La gia chống đỡ.

      Nghi Ninh nghĩ rằng cái này có gì khó, cười ra chủ ý: "Người là phu nhân, bà ta là di nương. Người phân phó ba ta có thể nghe sao? Lần sau người cứ phân phó bà ta đứng hầu hạ người ăn cơm. Nếu bà ta ủy khuất, người cứ là nhất thời quên kêu bà ta ngồi xuống. Ba ta trước mặt phụ thân con chắc chắn dám lột bỏ bộ mặt ủy mị đâu."

      Lâm Hải Như nghe lời Nghi Ninh hôm sau liền thử nghiệm, phát Kiều di nương quả nhiên dám gì, đứng hầu hạ bà ăn xong điểm tâm. Ngày đó, cả ngày tâm tình của bà rất tốt, mà Kiều di nương sắc mặt xanh mét về, qua hôm sau liền cáo ốm tới.

      Lâm Hải Như sai nha đầu đưa bổ canh qua cho Kiều di nương, bà tự mình đem đôi trâm cài đến đưa cho Nghi Ninh.

      Nghi Ninh cầm trâm cài thưởng thức, lại nhớ đến ngọc bội trong ngăn kéo.

      Ngày mai yết bảng.

      Tam ca khẳng định có thể trúng cử, nhưng biết đứng thứ mấy.

      Sáng sớm hôm sau, Trần thị thức dậy, liền kêu người ra ngoài tìm hiểu, Trần thị ở trong phòng tới lui, La Nghi Tú ngồi kế bên nhìn đến hoảng hốt theo. Trần thị lại xiết chặt khăn, nhìn chằm chằm cửa. phải kêu nha môn tuần phủ, làm sao nửa ngày còn chưa trở về......

      Bà cuối cùng vẫn ngồi xuống, uống ngụm trà ổn định tâm tình.

      Tiền viện, người cưỡi ngựa chạy về nhanh như bay. Tiến thẳng đến Tử Chi viện, đem dây cương ném cho gã sai vặt bên cạnh, kích động cả người run run. Vội vàng vào chỗ Trần thị.

      Bọn nha đầu hầu hạ trong phòng Trần thị thấy người này vội vàng cho vào.

      Bọn họ cũng rất kích động, đại thiếu gia khi trúng cử, tâm tình Trần thị tốt cả năm, đến lúc đó thế nào cũng thưởng rất nhiều cho bọn họ. Nhưng nếu đại thiếu gia trúng cử, năm này chắc chắn khó sống.

      Trần thị nghe được động tĩnh vội vàng buông chén trà, còn uống trà cái gì nữa. Kêu nha đầu đỡ lập tức tiền thính. La Nghi Ngọc cùng La Nghi Tú cũng lập tức theo.

      Người tìm hiểu chạy về quá gấp gáp, đỡ ngực thở từng hơi, nên lời.

      Trần thị vội vàng phân phó hạ nhân châm trà cho , nhìn uống nước. Sốt ruột : "Trúng hay trúng ngươi chỉ cần chữ. Mau!"

      Người tìm hiểu vừa uống nước vừa phun ra câu"Trúng" .

      Trái tim Trần thị thả lỏng, nha đầu bà tử trong phòng đều vui sướng, La Nghi Ngọc cũng lộ ra vài phần tươi cười. Nha đầu cầm đầu lập tức chúc mừng Trần thị.

      Trần thị cho dù dè dặt nhưng nụ cười mặt cũng ngăn được. Bà nhàng thở ra, phân phó ma ma phía sau chạy nhanh truyền lời cho La lão thái thái cùng đại gia.

      Người kia khoát tay : "Đại phu nhân, đừng vội! Tiểu nhân còn chưa xong."

      Trần thị gấp đến tức giận, nạt nộ: "Cái gì chưa xong. Chẳng lẽ đại thiếu gia trúng?"

      "Đại thiếu gia trúng cử " Người tìm hiểu , "Đứng thứ 38."

      Trần thị bình tĩnh lại, đứng thứ mấy quan trọng, trúng cử là được. Ở tuổi La Hoài Viễn muốn trúng cử rất khó.

      "Nhưng tam thiếu gia La Thận Viễn của chúng ta cũng trúng." Người đó , "Tiểu nhân theo phân phó của người, cũng coi tên của nhị và tam thiếu gia."

      nuốt nước bọt, có chút khẩn trương.

      "Tam thiếu gia trúng... Hạng nhất, Giải Nguyên."

      Trần thị nghe xong kinh ngạc đến có phản ứng, sửng sốt hồi lâu.

      Trong thư phòng, La Thận Viễn viết chữ, cây bút di chuyển như múa giấy vẽ ra bốn chữ “Đằng vương các tự”.

      Hôm nay là ngày yết bảng thi Hương, sáng sớm sau khi thức dậy, liền bắt đầu viết chữ. Trong phòng yên tĩnh, chỉ có từng đột khói nhàng thoát ra từ lư hương, hương thơm dần lan tỏa.

      chắp tay sau lưng, nhìn chằm chằm những chữ mới viết.

      Cho đến khi ngoài cửa viện trước nay luôn im lặng lại ồn ào lên chịu nổi.

      đặt bút trong tay xuống, nhắm mắt lại. Vận may tới, mọi chuyện đều thay đổi.

      Chuyện gì nên đến đến.

      Nghi Ninh ngồi ở bên người La lão thái thái, dựa theo La lão thái thái phân phó học làm hầu bao. Nàng nhìn nhìn La lão thái thái, lại nhìn về phía Tuyết Chi. Lại nhìn Lâm Hải Như ở hướng đối diện còn chưa hoàn hồn. Sao ba người này biểu cảm khác nhau dữ vậy.

      Nàng rốt cục buông hầu bao dang dở trong tay xuống : "Mẫu thân, tam ca trúng cử, chắc hẳn người rất vui mừng."

      Lâm Hải Như từ lúc nghe được tin tức thể tin đến nỗi bị trạng thái hốt hoảng. Bà đứng lên, tới lui, lại đến trước mặt Nghi Ninh hỏi: "Ta...... Ta cứ thế này trở thành mẹ của cử nhân?"

      Bà tiếp tục hỏi: "Nghi Ninh, sai phải ? Là Giải Nguyên!"

      Nghi Ninh lúc nghe tin tức cũng kinh ngạc chút, nàng biết tam ca có thể thi tốt, nhưng nghĩ tới trực tiếp giựt được Giải Nguyên mang về. Nhưng nghĩ đến thân phận của La Thận Viễn ngày sau, nàng lại bình tĩnh. Giải Nguyên mà thôi, cần quá kinh ngạc.

      Nhưng trừ nàng ra, trong phòng ai nghe tin cũng đều bị dọa.

      Ngay cả La lão thái thái cũng hoảng hốt, hỏi lại người báo tin kia lần nữa: " là Giải Nguyên, ngươi có nhìn lầm?"

      "Lão thái thái, chuyện quan trọng như vậy, sao tiểu nhân nhìn lầm được. Tiểu nhân còn đối chiếu thêm vài lần nữa." Người báo tin cười , "Còn phải chúc mừng lão thái thái, hai tôn tử trong nhà đều trúng cử, tam công tử lại là Giải Nguyên. Tri phủ đại nhân nghe , muốn đến cửa bái phỏng."

      Bảng đầu tiên dán tại tuần phủ nha môn, tri phủ biết đầu tiên, cho nên lập tức phái người truyền tin cho La lão thái thái.

      La lão thái thái tâm thần yên kêu nha đầu thưởng cho người báo tin túi bạc.

      Chỉ qua La lão thái thái rất nhanh trấn định, lập tức cho người thỉnh đám người La Thành Chương, La Thận Viễn lại.

      Lâm Hải Như còn có chút co quắp: "Con nghĩ ta có phải nên đưa nó chút gì hay ? Hay là nên chút gì?"

      Nghi Ninh lắc đầu : " có việc gì đâu, người cần quá lo lắng. Cứ làm theo tổ mẫu là được."

      La lão thái thái nghe vậy nhìn thoáng qua Lâm Hải Như: "Nghi Ninh cực kỳ đúng, lát ngươi vẫn nên ít thôi. Hơn nữa qua hôm nay, khẳng định có rất nhiều phu nhân thế gia muốn kết giao cùng ngươi, ngươi nhất định đừng lộ thân phận. Ngươi tại là mẹ của Giải Nguyên, nay khác xưa, biết ?"

      Lâm Hải Như gật đầu, tỏ vẻ mình nhất định ít nhất.

      Người đến đầu tiên là Trần thị, vẻ mặt tươi cười bước chân vào cửa, nắm tay La lão thái thái chuyện, đối với Lâm Hải Như vẻ mặt ôn hoà như mộc xuân phong, liên tục chúc mừng thôi. Lúc bà ngồi xuống, Nghi Ninh nhìn thấy, lòng bàn tay bà ra mồ hôi đến khăn, ánh mắt cứ nhìn thẳng ra cửa.

      Nha đầu thông truyền tiếng"Tam thiếu gia đến" , La Thận Viễn tiến vào.

      Ánh mắt Trần thị lần đầu tiên chân chính nhìn La Thận Viễn. kiêu ngạo siểm nịnh hành lễ với La lão thái thái, lại theo thứ tự hành lễ với bà và Lâm Hải Như.

      La lão thái thái mỉm cười nhìn , kêu đứng lên : "Con biết?"

      La Thận Viễn có lễ : "Tôn nhi biết rồi."

      biết có phải vì La Thận Viễn trúng cử, Trần thị cảm thấy so với lúc xưa cao lớn hơn chút. Đứng trước mặt La lão thái thái, khuôn mặt lạnh lùng có loại khí thế nên lời. Làm người ta thể dời mắt.

      Trần thị cảm thấy mắt mình chắc bị mờ rồi.

      Trước kia, sao bà nhìn ra La Thận Viễn người phẫn trư ăn lão hổ (sói đội lốt cừu). Giải Nguyên...... Đó là chuyện mà vận khí tốt là có thể trúng sao? Vị thứ tử này ngày thường cũng bộc lộ tài năng gì, có phải chờ đến giờ phút này hay ?

      Trần thị nhìn ánh mắt bình tĩnh mà lãnh đạm, cảm thấy trong lòng phát lạnh. Lại nhìn đến mọi người chung quanh đều bình tĩnh từ La lão thái thái đến Tuyết Chi, thậm chí là La Nghi Ninh mới bảy tuổi, là có bao nhiêu khiếp sợ.

      Bọn họ có phải sớm ràng hay ?

      La Hoài Viễn cùng La Nghi Ngọc và La Nghi Tú đến, ba người cũng biết tin tức.

      Vốn trúng cử hẳn là chuyện rất đáng vui mừng. Nhưng nghe vị tam đệ luôn để vào mắt này lại đậu Giải Nguyên, La Hoài Viễn kinh ngạc đến thể tin nỗi. muốn xác nhận nên chạy đến viện của tổ mẫu.

      vào liền đánh giá La Thận Viễn.

      luôn cho rằng La Thận Viễn thấp bé hơn , hôm nay mới phát kỳ La Thận Viễn so với mình còn cao hơn phần. La Thận Viễn ôn hòa cười : "Đại ca, huynh cũng tới rồi."

      Nếu là thường ngày, khẳng định cảm thấy La Thận Viễn khiêm tốn kính trọng tươi cười.

      Nhưng hôm nay sao cảm thấy, trong nụ cười có loại ý tứ hàm xúc nên lời. Đó là ý tứ hàm xúc gì?

      Ngày thường là trưởng tử, luôn được lão sư ngợi khen, nhận coi trọng trong La gia, chi phí ăn mặc đều tốt nhất. Mà La Thận Viễn cái gì cũng có. Thậm chí lần này thi Hương, tất cả mọi người nhận định La Thận Viễn chỉ bồi luyện với .

      Nhưng tại La Thận Viễn hạng nhất, Giải Nguyên thi hương. Tuy rằng cũng đậu, nhưng xếp hạng với La Thận Viễn là trời vực.

      La Hoài Viễn kiềm nén nhiều tâm tư trong lòng, mỉm cười ý vị thâm trường : "Ngày thường nửa điểm cũng nhìn ra tam đệ lợi hại đến thế, lần này ta còn phải chúc mừng tam đệ."

      La Thận Viễn có khiêm tốn, cười : "Đệ cũng chúc mừng đại ca trúng cử."

      Lúc này nha đầu bên ngoài tiến vào truyền lời, vẻ mặt tươi cười báo có khách đến bái phỏng: "...... Người nhà Cao gia, Dương gia, còn có Bảo Định Tri phủ đại nhân, Đồng Tri phủ Lưu đại nhân, Thông Phán đại nhân, Dệt Tạo phủ Từ đại nhân đều đến chúc mừng, đều muốn gặp tam thiếu gia lần, đại gia kêu tam thiếu gia chạy nhanh ra đón khách."

      La lão thái thái nhíu mày, Cao gia từng có vị Các lão, ngày thường cảm thấy thân phận La gia thấp hơn, thường lui tới cùng bọn họ. Nay cũng đến nhà. La Thận Viễn tại địa vị khác trước, huống hồ lại là thiếu niên Giải Nguyên, La gia về sau nhờ mà được thay đổi.

      La lão thái thái nhìn La Hoài Viễn còn đứng tại chỗ.

      Người nhà Tri phủ, Thông Phán muốn gặp .

      La Thận Viễn nghe xong hành lễ với La lão thái thái, cung kính : "Tôn nhi xin phép trước."

      La lão thái thái hít sâu hơi, xoa thái dương : "Ta cùng con." Người đến đều là người có uy tín danh dự, bà ra mặt sao được. La lão thái thái lại quay đầu dặn dò Trần thị yên lòng, "Canh giữ các tiểu thư, cho các nàng đến tiền thính. Trong phủ nếu có chuyện gì ngươi cứ quyết định. Mặt khác phân phó phòng bếp chuẩn bị rượu và thức ăn, nhất định phải phong phú."

      Các tiểu thư khuê các như Nghi Ninh trong trường hợp này được góp mặt, ngay cả La Hoài Viễn vừa trúng cử cũng có tư cách.

      Nghi Ninh nghiêng đầu nhìn La Hoài Viễn, mặt tươi cười cực kỳ cứng ngắc, cũng có tao nhã mấy. Người trúng cử là , tối hôm nay hẳn là bị mọi người vây quanh chúc mừng.

      Nhưng La Thận Viễn luôn bị khinh khi ghét bỏ, đến lúc này cũng hoàn toàn ảm đạm thất sắc.

      Nghi Ninh quay đầu lại, nhìn La Thận Viễn bị đám người vây quanh, khóe miệng của nàng lộ ra nụ cười thản nhiên.

      Chim đại bàng gặp gió lớn, như con diều gặp gió, bay lên cao bầu trời. Nếu đến lúc gió lặng, nó lại đạp những con sóng. Tam ca, người như vậy, bị trói buộc ở La gia nho , nàng vui mừng cho , đồng thời trong lòng cũng có tia buồn bã.

      Con người khi nắm trong tay địa vị cùng quyền lực thay đổi tính tình. Ai rồi cũng thay đổi, Lục Gia Học như vậy, La Thận Viễn cũng như vậy.

      Nghi Ninh nghĩ đến đây lại nao nao trong lòng.

      Tác giả có chuyện muốn : Các đồng chí, tốt xấu gì cũng được 4000 chữ kịch tình... Về sau ta cố gắng hơn.
      Laica, bornthisway011091, Nhi Huỳnh47 others thích bài này.

    4. Hương Thảo

      Hương Thảo Member

      Bài viết:
      94
      Được thích:
      71
      Tem sau khi hóng đậu he he, chúc mừng tam ca, khi nào Nghi Ninh tặng quà.

    5. Hitsuji

      Hitsuji Well-Known Member

      Bài viết:
      212
      Được thích:
      1,609
      Chương 36
      [​IMG]

      Ngoài cửa viện vô cùng ồn ào, như có chuyện vui gì đó, tiếng chào hỏi, tiếng bọn nha đầu nghênh đón khách, tiếng mấy bà tử của các phòng vội vàng sắp xếp tiệc rượu, làm cho Kiều di nương đau đầu.

      Hôm trước Lâm Hải Như và La Thành Chương ăn bữa sáng, Lâm Hải Như để nàng hầu hạ ở bên cạnh. Đứng cả buổi cũng cho nàng ngồi xuống, Kiều di nương bị ức hiếp thế này bao nhiêu năm, mặt đen hết cả. Nhưng trước mặt La Thành Chương nàng lại phải vờ nhu nhược đáng thương, làm sao dám ở tình huống chủ mẫu chưa cho phép mà ngồi xuống. Nàng níu tay nha đầu ra hiệu sức mình chịu nổi nữa. Nhưng La Thành Chương vẫn cứ lo lắng chuyện thi cử của con cháu, đầu óc yên căn bản chú ý tới nàng.

      Kiều di nương trở về rồi mặt mũi trầm, ngày thứ hai lấy cớ bệnh ra, buổi chiều trái lại được trúng gió.

      giờ Nàng ta tựa vào sạp quý phi, gối lên gối ngọc mới miễn cưỡng thoải mái chút. Bắt tiểu nha đầu quỳ bên cạnh nàng, ngón tay chấm chút dầu cù là chậm rãi xoa ấn huyệt thái dương nàng, lúc này bên ngoài rộn ràng, nàng chỉ cảm thấy trúng gió càng thêm nặng.

      "Bên ngoài làm cái gì vậy, sao lại ồn ào như vậy?" Nàng hỏi tiểu nha đầu vừa mới bước vào.

      Tiểu nha đầu đáp: "Di nương, thiếu gia chúng ta thi đậu. Trong phủ vội vàng chúc mừng, nghe rất nhiều đại quan cũng đến."

      Kiều di nương nghe đến đó, lại uể oải nhắm mắt lại, chỉ cảm thấy cả người mình có khí lực: "Thi đậu ở thi đậu, La Hoài Viễn thi đậu phải là chuyện chắc chắn sao. Làm sao ầm ỹ đến bên chúng ta thế này, cũng phải việc vui bao nhiêu..."

      Kia tiểu nha đầu cười hì hì : "Di nương, ở ngoài là chúc mừng Tam thiếu gia chúng ta thi đậu, phải Đại thiếu gia. Nô tì nghe Tam thiếu gia thi hương đứng thứ nhất, vừa rồi Nhị phu nhân còn cho hạ nhân ra cửa tung tiền đồng, nghe rất nhiều tiểu nha đầu chạy tới lụm tiền!"

      Kiều di nương nghe đến đó, bỗng nhiên mở mắt ra. thấy chút ể oải đâu nữa, nàng lạnh lùng nhìn tiểu nha đầu: "Ngươi vừa cái gì? Ai thi đậu?"

      Tiểu nha đầu đó chưa từng nhìn thấy ánh mắt Kiều di nương nghiêm khắc như thế, sợ tới mức nhất thời cũng dám cười đùa, ấp úng: "Chính là chúng ta Tam thiếu gia... Đậu giải nguyên. Nô tì cũng là nghe Hồng Nhi trong phòng Nhị phu nhân ..."

      "Chuyện lớn như vậy, thế mà có ai đến với ta tiếng!" Kiều di nương cũng thấy mệt mỏi chút nào, trán hằn gân. Nàng ta đứng lên, sắc mặt trầm cho nha đầu xoa bóp, " gọi Bích Y lại đây cho ta!"

      Bích Y là đại a đầu hầu hạ nàng ta.

      Sau khi nha đầu kia chạy ra ngoài, Kiều di nương tới lui ở trong phòng, trái tim đập thùm thụp.

      Khi nàng ta biết tin tức La Thận Viễn làm con thừa tự cho Lâm Hải Như, cũng có gì cảm giác. Chẳng qua là thứ tử mà thôi, có thể làm được gì. Huống chi La Thành Chương cũng chưa từng để thứ tử này vào mắt.

      Dù sao cũng bởi duyên cớ mẹ đẻ La Thận Viễn kia ác độc, mọi người bình thường nhìn cũng có vài phần kỳ lạ.

      Kiều di nương nhắm chặt mắt.

      Mà tại làm sao La Thận Viễn lại đột nhiên thi đậu, còn giành Giải Nguyên!

      Thi đậu cũng được , nếu trước đây thi đậu, chừng nàng còn có thể đưa chút hạ lễ qua, sau này tiền đồ trãi rộng có thể dìu dắt Hiên ca nhi của nàng. Nhưng cố tình giờ đây làm con thừa tự của Lâm Hải Như.

      Kiều di nương vô cùng nôn nóng trong lòng.

      Bích Y nhanh chóng đến đây, nàng nghe xong tin tức cũng bị dọa. Chuyện lớn như vậy báo kịp thời với Kiều di nương, nhất định nàng ta dễ dàng tha cho mình.

      Bích Y tiến vào liền lập tức quỳ xuống, Kiều di nương lại lạnh mặt lâu gì. Sau hồi mới nhàng hỏi: "Nhị gia về chưa?"

      " có người truyền tin, hẳn là sắp đến." Bích Y nhanh chóng trả lời.

      Kiều di nương hít hơi sâu, dặn dò: " đưa tiểu thư lại đây, bảo nó trang điểm đàng hoàng, với ta qua chỗ lão thái thái, cũng ẵm Hiên ca nhi nữa."

      Bích Y vội vàng thưa vâng.

      Bên ngoài khách khứa rộn ràng, vô cùng náo nhiệt. Nghi Ninh các nàng cũng có rãnh rỗi, tiếp Cao phu nhân ở Hồ Đồng dẫn nữ nhi Cao Nhàn của nàng tới đến cửa bái phỏng, Trần thị mang theo mấy người các nàng gặp Cao phu nhân. Nữ quyến bày bàn rượu ở phòng khách, Cao phu nhân bình thường qua lại với người La phủ, lại càng hay qua lại với Lâm Hải Như, nay lại lôi kéo Lâm Hải Như cười cười .

      Cao phu nhân và Trần thị cùng xuất thân, nàng là người Giang Nam, phụ thân năm đó từng nhậm chức thị đọc học sĩ của thiên tử. Nàng hỏi Lâm Hải Như La Thận Viễn bình thường đọc sách gì, có định thông gia chưa...

      Lâm Hải Như cả người cũng ảinh táo, mơ mơ hồ hồ : "Nó đọc sách gì ta cũng quản, hình như chưa định thông gia."

      Nghi Ninh nghe đến đó lại giật mình. Cao phu nhân hỏi câu này... Như là có ý gì đó.

      Nàng khỏi nhìn về phía Cao Nhàn ngồi ngay ngắn bên cạnh. Vị này cũng là nử tử thế gia nổi danh ở Bảo Định, diện mạo cỡ tứ tỷ nàng. Vừa mười bốn, dáng người thon thon, thanh lệ uyển chuyển. Giọng như hoàng hót, lúc chuyện mang vẻ xấu hổ lại ngại ngùng đoan trang cùng chín chắn. Dáng vẻ và tu dưỡng càng thêm vẻ thế gia quý nữ hơn La Nghi Ngọc.

      Thiếu niên Giải Nguyên, khó trách Cao phu nhân vội vã. Tục ngữ gần quan được ban lộc, nếu tháng này như bị người ta lấy mất phải làm thế nào.

      La lão thái thái mới từ tiền viện trở về, Cao phu nhân đứng dậy chào lão thái thái.

      La lão thái thái hơi mệt mỏi, mỉm cười để nàng ngồi xuống. Cao phu nhân nghĩ tới Lâm Hải Như như khúc gỗ kia hỏi gì cũng biết, giờ đúng lúc hỏi La lão thái thái. Tuy nhiên lại bị La lão thái thái đánh thái cực quyền trở ngược về, đồng ý cũng từ chối.

      Lúc này nha đầu đến thông truyền, Kiều di nương ẳm Hiên ca nhi vội tới thỉnh an bà.

      Sắc mặt La lão thái thái phai nhạt dần.

      Kiều di nương ẳm Hiên ca nhi vào, Hiên ca nhi lại nhào thẳng vào lòng lão thái thái, ngọt ngào gọi tổ mẫu.

      Cao phu nhân bên cạnh liền cười khen: "Đây là Hiên ca nhi à, quả nhiên bộ dạng kháu khỉnh bụ bẫm, vô cùng đáng !"

      Hiên ca nhi ôm cánh tay La lão thái thái, non nớt : "Tổ mẫu, con nghe Tam ca thi đậu cử nhân, nên đến chúc mừng Tam ca!"

      Từ sau khi Hiên ca nhi dối lần trước, La lão thái thái thấy đứa bé này cảm thấy lấn cấn trong lòng. Bởi vậy chỉ là sờ sờ đầu của nó cho có lệ : "Tam ca con ở bên ngoài tiếp khách, lát mới qua đây. Đến chỗ tỷ tỷ con chơi , đừng làm phiền đến Cao phu nhân."

      Kiều di nương nghe La lão thái thái lời này, tươi cười cứng đờ.

      Nàng biết La lão thái thái ghét bỏ nàng, nào có ai chính thất để mắt tới loại tiểu thiếp này như nàng, nàng hy vọng La lão thái thái hoà nhã với nàng. Nhưng nàng ngờ, La lão thái thái cũng ghét bỏ cả Hiên nhi...

      Mắt thấy trời sắp, cả ngày này đều bận rộn, trong phủ nhao nhao ồn ào khi nào thanh tịnh. Nghi Ninh lại nhàn rãnh rỗi cùng với La Nghi Tú xem rùa ăn cá trong vại, Cao Nhàn chơi chung hai tiểu hài các nàng tử, kín đáo tao nhã chuyện với La Nghi Ngọc, tán gẫu hợp ý nhau.

      Ăn tiệc tối rồi mà Cao thị còn chưa định trở về, La lão thái thái cho bà tử cầm bài cửu (domino ngày này) ra chơi. Bốn người các nàng vừa vặn có thể gom thành bàn. Lâm Hải Như căn bản chơi bài, ánh mắt cầu cứu nhìn về phía La Nghi Ninh.

      Nàng tại có loại tin tưởng mù quáng với Nghi Ninh, như Nghi Ninh làm gì cũng được vậy.

      Nghi Ninh kiếp trước rất đoan chính, vị tổ mẫu kia thích gì đó cũng dám vượt qua chút, lại làm sao có thể chơi bài. Nàng cũng là hai mắt đen thui, may mắn La lão thái thái sớm biết, kêu Từ ma ma qua hướng dẫn cho Lâm Hải Như, bốn người mới miễn miễn cưỡng cưỡng đánh.

      Nai người Cao Nhàn, La Nghi Ngọc ngồi xuống bên cạnh mẫu thân nhìn bài.

      Cuộc sống nữ tử thế gia rãnh rang nhàm chán, cũng phải dựa vào việc này việc kia giết thời gian.

      Ván bài mới mới chuyển hai vòng, bên ngoài lại báo Tam thiếu gia truyền thuyết đến.

      Cao thị chấn động tinh thần, sờ quân bài trong tay lâu đánh ra ngoài. Ngẩng đầu liền thấy người cao lớn vào đến, bộ dạng vô cùng sạch tuấn tú. Bước chân trầm ổn thong thả, khí chất lại có vài phần gây sức ép.

      Nghi Ninh ràng chú ý tới Cao Nhàn nhìn La Thận Viễn, trong nháy mắt gò má ửng hồng, hơi hơi cúi đầu.

      Cao Nhàn ngờ vị thiếu niên Giải Nguyên này tuấn lãng như thế.

      La lão thái thái lần lượt giới thiệu: "Vị này chính là Cao gia Cao phu nhân ở Hồ Đồng, vị này là tiểu thư Cao gia."

      La Thận Viễn liền gật đầu với Cao phu nhân, lại nhìn về phía Cao Nhàn, tựa hồ dừng chút.

      Cao Nhàn dịu dàng : "Xin chào La gia ca ca." Hai mắt nàng lóng lánh xinh đẹp nhu uyển động lòng người.

      Nghi Ninh bên cạnh vừa ngắm rùa, vừa nghĩ hoa đào của Tam ca nàng tới quá nhanh. Trước có hai nha đầu của Đại bá mẫu, sau có đích nữ của Cao gia. Nhìn bộ dáng Cao phu nhân vừa lòng, hận thể lập tức có thể định La Thận Viễn làm con rể mình.

      Mẹ con Cao gia vừa ngồi trở lại, Hiên ca nhi bên kia liền muốn kéo tay La Nghi Liên đến trước mặt La Thận Viễn, vươn tay bé với : "Tam ca, Hiên ca nhi muốn ẵm! Hiên ca nhi muốn ẵm!"

      Nghi Ninh hơi hơi nhếch khóe miệng, Hiên ca nhi được Kiều di nương nuông chiều, căn bản bình thường thèm nhìn La Thận Viễn. Bây giờ lại chủ động muốn ôm sao? Sợ là Kiều di nương gợi ý, dù sao cũng là đứa bé, La Thận Viễn cũng có thể từ chối thẳng mặt.

      La Nghi Liên cũng ôn nhu cười: "Tam ca, lần này còn phải chúc mừng huynh."

      La Thận Viễn sờ sờ đầu Hiên ca nhi, cười : "Tay Tam ca thoải mái, ẵm đệ." ngẩng đầu nhìn thấy, phát người mà bản thân mình muốn tìm nửa quỳ với La Nghi Tú ở giường la hán, nhìn hang sứ men xanh bàn trà cao.

      Điều muốn nghe nghe được câu, muốn nghe lại nghe cả mớ.

      La Thận Viễn tới chỗ La Nghi Ninh, ở nàng sau lưng giọng : "Rùa Đen chơi vui đến vậy à, đến ta muội cũng thèm nhìn?"

      Nghi Ninh ngẩng đầu, hiển nhiên là vừa rồi nàng có chú ý La Thận Viễn. Song nhiều người chúc mừng như vậy, nàng tạm thời có cách vào góp vui mà thôi.

      "Rùa đương nhiên đẹp mắt." Nghi Ninh cười , "Trước có Vương Dương Minh nghiên cứu trúc*, nay có Nghi Ninh nghiên cứu rùa. Huynh có được ?"

      *Tư tưởng triết học Vương Dương Minh: theo wikipedia: Thoạt tiên ông đọc Chu Hi, Chu Di giảng 4 chữ "Cách vật trí tri" trong sách Đại học là xét "đến cái lý của vật, muốn cho những chữ nhặt tới đâu cũng hiểu được thấu đáo". Vương theo lời giảng đó mà bỏ ra 7 ngày liền ngồi dưới bụi trúc để tìm cái "lý" của cây trúc; nhưng mất công toi, ông sinh ra chán nản.

      Mãi ba chục năm sau, ông bỗng nhiên tỉnh ngộ, thấy rằng thể đến với vật để tìm ra đạo lý được, mà đạo lý ở trong tâm ta, hễ ta tu dưỡng làm lành lánh ác, diệt tà niệm cho tâm được sáng suốt thấy Đạo Trời và Đạo Người. Đó là thuyết của Lục Cửu Uyên từ đời Tống. Có lẽ ông đọc Lục cho nên mới mất 30 năm để tìm lại ra được nó.



      La Thận Viễn thấy nàng đến cả điển cố "nghiên cứu trúc" cũng lấy ra, liền gõ đầu nàng." cần muội nghiên cứu rùa, muội theo ta ra ngoài."

      Nghi Ninh biết tìm mình làm cái gì, nàng vừa nhấc đầu phát cả phòng đều nhìn nàng.

      La Thận Viễn lại nắm tay nàng dẫn nàng ra ngoài.

      Cao Nhàn lúc này chú ý tới Nghi Ninh, sớm nghe mẫu thân từng đây là nữ hài phu nhân trước của La nhị gia lưu lại. Tức cũng phải thân sinh Nhị phu nhân tại, cũng nổi tiếng phủ Bảo Định. Nàng căn bản là để ý.

      Nữ nhi phu nhân trước lưu lại sao mà gần gũi với tân nhậm Giải Nguyên đến thế? Cao Nhàn khỏi nhìn về phía La Nghi Ngọc ngồi bên cạnh.

      La Nghi Ngọc chỉ thản nhiên giải thích: "Nàng là La Nghi Ninh muội muội nhất của ta, được tổ mẫu sủng ái nhất ." Rồi thôi chịu nữa.

      [​IMG]

      Hết chương 36 - Hitsuji
      Last edited: 12/6/16
      Laica, bornthisway011091, Nhi Huỳnh39 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :