1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Quá trình dưỡng thành yêu hậu - Bình Lâm Mạc Mạc Yên Như Chức - FULL + EBOOK

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. song ngư

      song ngư Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      1,177
      Được thích:
      8,349
      sắp xuất tra nam ah???

    2. Anhdva

      Anhdva Well-Known Member

      Bài viết:
      1,126
      Được thích:
      1,028
      Nhà họ Thôi quá thất đức rồi, trữ lương làm khổ dân chúng như vậy bị Phó tru diệt cũng đáng tội thôi.

    3. Quýt Đường

      Quýt Đường Well-Known Member

      Bài viết:
      1,001
      Được thích:
      23,905

      Chương 94

      20 Tháng ba, bắt đầu cấp quân lương cho hai mươi vạn cấm quân trú đóng ở kinh kỳ.

      Trong vòng ngày, giá gạo ở kinh thành từ lượng bạc hai thạch xuống thành lượng bạc hai thạch rưỡi.

      Buổi tối hôm đó, Hộ bộ thượng thư Tiễn Thế Trung nhận được hồi báo của thân tín hộ bộ chủ Vương Khải về việc này.

      Tiễn Thế Trung do dự lát mới : "Quân lương cho cấm quân hộ bộ còn vẫn chưa phê duyệt, Phó Tạ có bản lãnh lớn lấy được nhiều lương thực như vậy, sợ là phô trương thanh thế mà thôi!"

      21 tháng ba, cấm quân tiếp tục phát lương.

      Số lượng lớn gạo tiến vào thị trường, giá gạo ở kinh thành cùng chư huyện Lương Châu tiếp tục hạ xuống, trong vòng ngày, giảm còn lượng bạc ba thạch.

      Tiền thế trung liên tục tỉ mỉ chú ý giá lương thực, sau khi biết được tin tức khuôn mặt có chút trắng bệch. Thôi Thế Trân và tham ô tiền lương, lương thực của cấm quân và ba phủ Đại Tướng Quân, vốn dự định chậm rãi thả ra, giữ giá gạo duy trì lượng bạc hai thạch gạo, chờ đến tháng năm thu bạc về mới giao cho cấm quân và ba phủ Đại Tướng Quân, tại giá gạo liên tục hạ xuống, sắp bằng với giá gạo bọn họ mua vào, kế hoạch của bọn sợ là phải thay đổi.

      22 tháng ba, ngay cả cấm quân đóng giữ các châu cũng bắt đầu phát lương.

      Giá lương thực tiếp tục hạ xuống, đến buổi tối, rơi xuống lượng bạc bốn thạch.

      Sau khi màn đêm buông xuống, Tiễn Thế Trung ngồi kiệu Phủ Tể Tướng cầu kiến Thôi Thế Trân.

      Đợi ở phòng khách sảnh đợi tầm nửa ngày, Tiễn Thế Trung rốt cuộc gặp được Thôi Thế Trân.

      vừa vào thư phòng liền nhào tới: "Tướng gia, giá gạo xuống lượng bạc bốn thạch, chúng ta độn ít gạo bán ra thôi!"

      Thôi Thế Trân vẫn vô cùng trấn định dặn dò Tiễn Thế Trung: " tại bán tháo, chỉ làm cho giá gạo tiếp tục hạ thấp. Ngươi trước nên gấp, Phó Tạ bên kia ta nghĩ biện pháp!"

      Tiễn Thế Trung bán tín bán nghi, còn muốn nữa, thấy Thôi Thế Trân bưng trà tiễn khách, đành phải ra.

      23 tháng ba, giá lương thực tiếp tục rơi xuống, rốt cuộc rơi xuống lượng bạc năm thạch.

      Tiễn Thế Trung cũng nhịn được nữa, cũng gặp Thôi Thế Trân, dặn dò tất cả các cửa hàng thực phòng dưới danh nghĩa của bắt đầu bán tháo gạo.

      24 Tháng ba, 25 tháng ba, giá lương thực tiếp tục giảm điên cuồng, cuối cùng rơi xuống lượng bạc bảy thạch.

      Ngày 25 tháng ba hôm đó mưa tròn cả ngày, khí lạnh ngập tràn, khí ướt nhẹp, ấm áp vài ngày trước thấy tăm hơi, Hàn mặc áo hai lớp cũng thấy hơi lạnh, thể mặc thêm vải bồi chống lạnh bên ngoài.

      Cơm tối Hàn dùng mình.

      Phó Tạ ở Cầm Vận đường gặp người, thuận tiện cùng khách nhân dùng cơm ở Cầm Vận đường ; Hàn Thầm cả ngày đều ở thư phòng An Quốc Công, tự nhiên trở về dùng cơm.

      Hàn mấy ngày nay đều có phụ thân và trượng phu cùng dùng cơm, thoáng cái chỉ còn lại mình, khỏi có chút vắng vẻ, cơm cũng ăn được mấy ngụm liền buông đũa xuống.

      Hoán Hạ hầu hạ nàng dùng cơm, nghe vậy liền : " nương, nô tì nấu cơm thể ăn sao?" Từ ma ma mấy ngày nữa phải thuận theo Hàn Thầm quay về Liêu Châu thăm Hoài Ân Hầu phu nhân, cho nên mấy ngày nay tận tay dạy Hoán Hạ cầm muôi.

      Hàn lắc đầu, : "chỉ là có chút vô vị."

      Hoán Hạ muốn chuyện, nhà chính liền truyền đến thanh của Sấu Đông: "Bẩm nương, Tứ nương đến rồi!"

      Hàn nghe vậy vui vẻ, liền dặn dò Hoán Hạ: "Đem bàn tiệc thu lại , ta chuyện với Tứ nương."

      Tẩy Xuân vội vàng đưa qua chén trà thơm: " nương trước súc miệng rồi hãy ạ!"

      Hàn mới ra nhà chính, liền thấy Sấu Đông dẫn Phó Du tới, Tương Lan theo ở phía sau che dù.

      Nàng vội vàng cười dịu dàng ra ngoài đón, : " trông ngươi tới, vừa vặn ngươi tới rồi!"

      Phó Du hôm nay và Hàn quen thuộc, biết nàng thích lời khách sáo, nếu như như vậy, nhất định là trông mong nàng tới đây, trong lòng cũng vui mừng, tiểu nha hoàn Tiểu Linh và tiểu Chi hầu hạ thay guốc gỗ chân , vừa : "Ta cũng nghĩ đến chị dâu, bởi vậy đội mưa tới tìm chị dâu chuyện."

      Hai người vào nhà chính ngồi xuống.

      Hàn chỉ thị nha hoàn ngâm bình hồng trà, cùng Phó Du uống trà chuyện phiếm.

      Lúc này bên trong nhà chính chỉ có Nhuận Thu ở hầu hạ, Hàn liền thấp giọng hỏi Phó Du: "Tứ muội, trong lòng ngươi có người trong lòng ?" Phó Du cập kê rồi, đến lúc suy tính cho việc hôn nhân rồi, miễn cho trễ nải vô ích.

      Phó Du nghe xong, khuôn mặt lúc này đỏ lên, cả buổi chuyện.

      Hàn biết nàng xấu hổ, liền ra vẻ người lớn : "Chuyện này cũng gấp. Nếu như ngươi có ý mà , nhất định phải với ta, ta tính cho ngươi."

      Phó Du vốn xấu hổ, nghe xong lời này, khỏi nhìn Hàn , thấy nàng ràng cùng mình tuổi sai biệt lắm, so với mình còn còn non nớt hơn, nhưng ra vẻ người lớn muốn tự mình làm chủ, trong lòng vừa cảm động, lại là buồn cười, chăm chú nhìn chén trà trong tay, nhất thời lại ra lời.

      Hàn thấy Phó Du như thế, muốn ngừng cố gắng hỏi tiếp vài câu, Tiểu Linh liền vào báo: "Bẩm thiếu phu nhân, đại thiếu phu nhân đến rồi!"

      Nghe vậy Hàn khỏi sững sờ: "Nàng tới làm cái gì?" Vài ngày trước Phó Tùng và Vĩnh Thọ trưởng công chúa đại hôn xong, liền đón Lam thị từ nhà mẹ đẻ trở về, thu xếp vào tây Thiên viện Quốc Công Phủ.

      Nhưng Hàn và Lam thị hợp nhau cho lắm, cho nên rất ít lui tới.

      Phó Du suy nghĩ chút, : "e rằng đại tẩu đơn lạnh lẽo..." Đại ca Phó Tùng mấy ngày nay đều ở phủ Vĩnh Thọ trưởng công chúa, căn bản quay về Quốc Công Phủ, đại tẩu Lam thị mỗi ngày mình trông phòng, tất nhiên là đơn lạnh lẽo.

      Nghĩ tới đây, Phó Du nhìn Hàn , giường bàn bày biện chiếc đèn liêu ti vẽ phong lan , ngọn đèn oánh nhuận tôn lên làn da trắng noãn và mắt như xuân thủy của Hàn , cả người trơn bóng sáng ngời...

      Trong lòng Phó Du thở dài: Tam ca thương Tam tẩu cực kỳ, ngày ngày trông coi nàng, Tam tẩu tất nhiên là thể hiểu được khổ sở của đại tẩu...

      Lam thị rất nhanh tới.

      Cho đến lúc này, Lam thị vẫn duy trì phô trương của nàng, bất quá là đến Nữ Trinh viện, nàng vẫn mang theo bốn nha hoàn hai bà tử, tiền hô hậu ủng mà tới.

      Hàn rất khách khí cùng Phó Du ra đón Lam thị vào.

      Thời gian ngắn ngủi nửa năm, hai mắt trong veo của Lam thị đục ít, khoan dung hơn, phong sương nhiều hơn, nhìn như là hai mươi bảy hai mươi tám tuổi —— nhưng Hàn nhớ nàng năm nay hơn 23.

      Vẻ tiều tụy mặt tuy rằng che giấu được, nhưng Lam thị trang điểm vẫn có chút đẹp đẽ sang trọng, đầu cài trâm vàng hồng bảo thạch rủ xuống, người mặc trường y tơ tằm hoa văn mẫu đơn phú quý và váy dài màu ngà sữa, lộ ra dáng người cao to, vẫn rất đoan trang lộng lẫy.

      Lam thị đại khái có kinh nghiệm, đối với Hàn rất khách khí, ba người ngồi trong nhà chính, uống trà hoa hồng, chuyện khí trời.

      Hàn và Phó Du cũng tận lực tránh nhắc tới Phó Tùng, sợ kích thích đến Lam thị.

      Từ khi Vĩnh Thọ trưởng công chúa gả tới, Lam thị quả rất thoải mái, luôn muốn tìm người mềm mại khi dễ trận, những bọn muội muội thứ xuất kia kể cả Phó Du đều bị nàng khi dễ bắt chẹt qua. Chỉ có Hàn , bởi vì hai người liên tục gặp mặt, Lam thị ngược lại thể gây khó dễ.

      Lam thị hôm nay đến chỗ Hàn , chính là muốn tìm Hàn trút xuống tâm tình khó chịu

      Nàng thấy Phó Tạ trong phòng, mà Hàn ở cùng Phó Du, dường như cũng lo lắng Phó Tạ, liền cố ý hỏi câu: "Đệ muội, Tam đệ đâu?"

      Hàn nâng chung trà lên uống hớp: " ở Cầm Vận đường tiếp khách!"

      Lam thị chưa từ bỏ ý định, lại hỏi câu: "Cùng ai vậy?"

      Hàn ngước mắt nhìn nàng, mắt to thanh tịnh bình thản: " biết." Nàng muốn , mà , Lam thị cũng thể làm gì nàng.

      Lam thị: "..."

      Phó Du thấy lời đúng, vội vàng sang chuyện khác: "Đại tẩu, đại ca đâu?" Đại tẩu là nhàm chán, nàng so với đại tẩu càng còn nhàm chán hơn chút, vì vậy hả giận cho Tam tẩu.

      Khuôn mặt Lam thị trầm xuống: " phủ trưởng công chúa rồi."

      Lại : " mấy ngày nay liên tục ở tại phủ trưởng công chúa, ngay cả thời gian trở về thay quần áo cũng có!"

      Hàn : "..." Đề tài này quá tư mật rồi.

      Phó Du: "..."

      Lam thị trong lòng khó chịu, rất muốn thổ lộ hết phen, liền tiếp: "Vĩnh Thọ trưởng công chúa trẻ tuổi lại xinh đẹp, nhiệt tình. Ôi, đại ca các ngươi thích nàng là tự nhiên... Hồng nhan vị lão ân tiên đoạn[1], ta còn chưa có già, ân tình đoạn tuyệt."

      [1] Bài thơ Hậu cung từ 後宮詞 (Bài hát hậu cung) của Bạch Cư Dị

      Lệ tận la cân mộng bất thành,

      Dạ thâm tiền điện án ca thanh.

      Hồng nhan vị lão ân tiên đoạn,

      Tà ỷ huân lung toạ đáo minh.

      Dịch nghĩa

      Nước mắt thấm ướt tấm khăn là, mộng thành nữa rồi

      Đêm về khuya trước cung điện nghe có tiếng ca

      Hồng nhan chưa già mà ân vua tuyệt

      Dựa vào lò hương ngồi chờ đến sáng

      Hàn nhìn Phó Du, thấy nàng rủ xuống mi mắt lời nào, hai tay nắm khăn lụa, vội vàng sang chuyện khác: "Đại tẩu, ngươi và đại ca khi nào quay về Lương Châu?" Phó Tùng thân phận là Phó tướng Trấn Tây Tướng Quân phủ , sớm muộn gì cũng phải quay về , Vĩnh Thọ trưởng công chúa cũng thể theo ?

      Lam thị cho rằng Hàn châm chọc nàng, lúc này trừng tròng mắt lớn tiếng : "Sao? Trông ta rời khỏi Quốc Công Phủ, để ngươi giành vị trí làm chủ việc bếp núc sao? Ta cho ngươi biết, cho dù ta rời , Vĩnh Thọ trưởng công chúa nhất định nghĩ biện pháp chuyển vào Quốc Công Phủ, đến lúc đó cho biết thế nào là lo lắng, giờ người nào trong kinh thành biết trong lòng Vĩnh Thọ trưởng công chúa nam nhân của ngươi!"

      Hàn nghĩ tới lòng tốt của mình lại bị người khác cho rằng lang tâm cẩu phế, khỏi cười lạnh tiếng, : "Ta thèm làm chủ cái gì việc bếp núc, chỉ có người lên được mặt bàn mới lúc nào cũng nghĩ đến chuyện này!"

      Nàng khinh miệt nhìn Lam thị, tiếp: "Về phần nam nhân của ta, ta tin tưởng Phó Tạ vững vàng như nhà lao, đâu cẩn quản những nữ nhân khác mỗi ngày nạy ra, Phó Tạ muốn, người khác cũng có biện pháp!"

      Lam thị tức giận cả người phát run, muốn chuyện, nhưng Phó Du giữ nàng lại bắt đầu khuyên giải.

      Hàn lại : "Có bản lãnh, ai khi dễ ngươi liền trả lại cho ngươi đó, đừng nghĩ bị người khi dễ, lại tìm quả hồng mềm ức hiếp! Ta chưa bao giờ là quả hồng mềm!"

      Trong lòng Lam thị có chút thoải mái, nghĩ tới bóp quả hồng mềm Hàn , nghĩ tới thành công, ngược lại bị Hàn hung hăng bóp lại, khỏi vừa thẹn vừa tức, cả người cũng phát run

      Hàn phát tiết trận, trong lòng thống khoái cực kỳ, nâng chung trà lên dặn dò Tẩy Xuân: "Tẩy Xuân, đại thiếu phu nhân mệt mỏi, tiễn đại thiếu phu nhân trở về !"

      Tẩy Xuân Sấu Đông nhanh như chớp tiễn Lam thị ra.

      Hàn đuổi Lam thị, lúc này mới nhìn Phó Du, giải thích : "Phó Du, ngươi đừng để ý, ta chính là phiền nàng ở chỗ Phó Tùng và Vĩnh Thọ trưởng công chúa bị chọc tức, đến chỗ của ta lải nhải!"

      Phó Du hai mắt tỏa sáng: "Tam tẩu, tẩu lợi hại!"

      Hàn có chút xấu hổ, lại lo lắng Phó Du học nàng, vội : "Đợi tương lai ngươi xuất giá rồi, cũng nên tuỳ tiện nổi giận, là bản thân phải chiếm được lý lẽ, hai là có thể bắt chẹt đối phương, bằng nổi giận cũng vô dụng!"

      Phó Du liên tục gật đầu, tiếp tục sùng bái nhìn Hàn , chuẩn bị sau này phải học tập Hàn nhiều hơn.

      Phó Du rời khỏi bao lâu, Phó Tạ trở lại.

      Hàn thấy tâm nặng nề, liền chuyện nhiều, kêu Phó Tạ tắm rửa, cùng nhau ngủ.

      Hai người ngủ hồi, Hàn phát Phó Tạ vẫn còn sờ nàng, nhưng sờ theo kiểu tâm nặng nề —— sờ hồi, ngừng hồi , lát sau lại bắt đầu sờ, trọng điểm phải là sờ, mà là tâm —— Hàn bị Phó Tạ làm cho tiến thoái lưỡng nan

      Hàn có chút khó chịu, liền thức dậy đè người Phó Tạ , ôn nhu hỏi : "Tâm nặng như vậy? Ngày mai có đại gì?"

      Lúc này giường treo chính là màn trướng bạch la, bên ngoài đèn liêu ti xuyên vào, mờ mờ ảo ảo chiếu vào khuôn mặt tuấn tú của Phó Tạ , vì khuôn mặt lạnh buốt tăng thêm vài phần ôn nhu.

      Phó Tạ chăm chú nhìn Hàn đè người , thấp giọng : "Ngày mai ta muốn vạch tội người."

      ai, thế nhưng Hàn cũng hỏi. Nàng híp mắt cười dịu dàng: “Vậy địa vị người đó rất cao sao?"

      Phó Tạ "ừ" tiếng.

      Đôi mắt Hàn ngập nước, bờ môi hé mở, giọng du dương đầy hấp dẫn: "Vậy huynh càng phải buông lỏng chút..."

      Phó Tạ hô hấp dần dần nặng nề.
      Last edited: 11/3/17
      Mieu1810, Lazzy Le, tart_trung36 others thích bài này.

    4. Quýt Đường

      Quýt Đường Well-Known Member

      Bài viết:
      1,001
      Được thích:
      23,905
      Chương 95
      Nhất thời xong chuyện , Hàn cực kỳ mệt mỏi, liền ngủ thiếp .

      Phó Tạ nằm nghiêng, chậm rãi thở dài thở hơi, tay phải chậm rãi lướt người Hàn .

      qua phen thư thái vừa rồi, cảm thấy tất cả lỗ chân lông người đều sung sướng, cả người thoải mái tê dại, vốn bởi vì quá độ mà đại não căng thẳng cũng trở nên thanh thản.

      Phó Tạ ôm Hàn , lắng nghe tiếng gió tiếng mưa rơi bên ngoài, rất nhanh cũng ngủ thiếp .

      Lúc rạng sáng mưa rốt cuộc ngừng, khoảng sân rộng lót gạch vàng trước cửa cung ướt nhẹp, khi gần cách giờ lâm triều khoảng hai khắc, cửa cung vẫn chưa mở, ít đại thần đến sớm tốp năm tốp ba tụ họp cùng chỗ trong sương mù màu lam xám thấp giọng trò chuyện với nhau.

      Đúng lúc này, trận vó ngựa gấp gáp phá vỡ yên tĩnh, hấp dẫn tầm mắt của mọi người.

      Chỉ thấy đội cấm quân áo giáp vây quanh điện Tiền Ti Đô Chỉ Huy Sứ Phó Tạ và Phó Đô Chỉ Huy Sứ Trần Hi trước sau phi ngựa đến.

      Trong tiếng ngựa hí vang, Phó Tạ và Trần Hi ghì ngựa trước cửa cung, trở mình xuống ngựa, ném dây cương cho cấm quân theo ở phía sau, đến bên nghị .

      Đám đại thần nhìn thấy Phó Tạ và Trần Hi biểu thân mật như thế, khỏi nhao nhao nhìn về phía thân tín phân xoay quanh An Quốc Công Phó Viễn Trình và Xu Mật Sứ Trần Ân.

      Phó Viễn Trình cùng mấy vị võ tướng vừa vừa cười, giống như căn bản nhìn thấy nhi tử Phó Tạ tới đây.

      Về phần Trần Ân, nhắm mắt lại đứng ở đó, căn bản chịu giao lưu với người khác.

      Cửa cung mở ra, chiếc kiệu lớn tám ngươi khiêng màu xanh ngọc từ xa đến, có người mắt sắc, nhận ra là kiệu lớn của Tể Tướng Thôi Thành Trân, mọi người khỏi cũng tò mò nhìn sang, muốn biết gia tộc Phó thị và Trần thị gia tộc trắng trợn liên hợp lại như thế, Tể Tướng đại nhân có phản ứng gì.

      Thôi Thành Trân xuống kiệu, hàn huyên vài câu với thân tín Tiễn Thế Trung, trong tiếng chuông mở cửa cung liền ngẩng đầu ưỡn ngực dẫn đầu vào cửa cung từ từ mở ra.

      Đối với Thừa Dận Đế, tuy rằng buổi thiết triều bị giảm thiểu đến mức thấp nhất, thế nhưng ngại mệnh lệnh của thái hậu, mỗi tháng lên triều còn chưa đến hai ba lần.

      Sau khi Thừa Dận Đế ngồi xuống ngự tọa cao cao, thái giám chấp bút Hứa Hoán Hà và thái giám mới đề bạt giữ ấn tín Hứa Lập Dương chia ra đứng ở hai bên trái phải của , chuẩn bị sẵn sàng—— đêm qua Thừa Dận Đế ở Hoan Hỉ Thiền để Trương Thiên Sư chỉ bảo cả đêm, tu tiên cả đêm, hôm nay đầu óc mơ hồ, đại não cơ hồ là trống rỗng.

      Hứa Hoán Hà vừa tuyên bố "Có việc khải tấu, có việc bãi triều", liền có người trầm giọng : "Thần, có việc khải tấu!" Giọng lành lạnh, mang theo dư gợn sóng, đúng là điện Tiền Ti Đô Chỉ Huy Sứ Phó Tạ.

      Phó Tạ thấy Thừa Dận Đế lúc này có tinh thần, bởi vậy sau khi ra khỏi hàng ngay vào điểm chính: "Khải tấu bệ hạ, năm quân lương của hai mươi vạn cấm quân năm trước bị hộ bộ kéo dài ba tháng lẽ 26 ngày rồi."

      Thừa Dận Đế: "..." Phó Tạ lời này là có ý gì?

      Hứa Lập Dương thấy thế, vội vàng thấp giọng : "Bệ hạ, phó điện soái là, năm trước hộ bộ giam năm quân lương của hai mươi vạn cấm quân."

      giương mắt nhìn thoáng qua Hứa Hoán Hà bên trái, tiếp tục : "Bệ hạ, cấm quân bảo vệ xung quanh kinh đô và vùng lân cận, nắm giữ tất cả các vị trí hiểm yếu của các châu, nếu trì hoãn quân lương, chỉ sợ dẫn tới bất ngờ làm phản..."

      Thừa Dận Đế cái này nghe hiểu, vô cùng buồn phiền—— sợ nhất phiền toái, hết lần này tới lần khác lại có người tìm phiền toái cho —— lúc này nhíu mày : "Hộ bộ thượng thư là ai?"

      Tiễn Thế Trung mặt như màu đất ra khỏi hàng: "Thần... Thần."

      Thừa Dận Đế cau mày nhíu mắt nhìn : "Tiễn Thế Trung, năm quân lương của cấm quân năm trước là bao nhiêu? Vì sao còn cho chia cho điện Tiền Ti?"

      Tiền thế trung hai chân run run, đôi mắt thỉnh thoảng liếc về phía Thôi Thế Trân đứng ở phía cùng, lại tiếp thu được bất kì ám chỉ nào của Thôi Thế Trân, đành phải cố tự trấn định: "Thần... Thần... năm quân lương của Cấm quân là 60 vạn thạch gạo... Thêm... Thêm sáu mười vạn lượng bạc trắng... Thần... Thần..." , cũng thể dựa theo phân phó của Tể Tướng đại nhân, tham ô khoản quân lương này làm nâng giá lương thực lên ào ào...

      Hứa Hoán Hà ghé sát vào Thừa Dận Đế, thấp giọng : "Bệ hạ, mùa đông năm trước người dặn dò chia quân lương của cấm quân trong quốc khố cho hộ bộ rồi."

      Thừa Dận Đế thấy Tiễn Thế Trung được gì, liền ngay: "Tiễn Thế Trung, trẫm hạn cho ngươi trong vòng ba ngày, cho điện Tiền Ti nhìn thấy quân lương!"

      Tiễn Thế Trung giọng run rẩy, lên tiếng, lui vào bên trong đội ngũ, sắc mặt vàng như nến, mồ hôi lạnh ròng ròng chảy xuống.

      Lúc này An Quốc Công Phó Viễn Trình, Phó tướng của Trấn Tây Tướng Quân phủ Phó Tùng chia ra ra khỏi hàng, bắt đầu nhìn hộ bộ đòi hỏi quân lương năm trước của phủ Trấn Bắc tướng quân và phủ Trấn Tây Tướng Quân.

      Thừa Dận Đế căn bản có ý định cho, lập tức liền : "Việc này để sau lại bàn tiếp."

      cũng quản sắc mặt của Phó Viễn Trình, giống như chạy chậm chạy xuống ngự tọa , lách mình vào trong màn che.

      Phó Tạ sợ Tiễn Thế Trung tự sát, cuối cùng chết đối chứng, muốn , lại phát Thừa Dận Đế trốn, đành phải tạm thời nhẫn nại.

      Sau khi tan triều, Phó Tạ, Trần Hi và Trần Ân lại cùng Ngự Thư Phòng trình bài tử cầu kiến.

      Thừa Dận Đế vốn chịu gặp, vẫn Hứa Lập Dương nhắc nhở câu: "Cấm quân liên quan quá nhiều, bệ hạ vẫn nên gặp ạ!"

      Lúc Thừa Dận Đế thấy biên lai mượn đồ Phó Tạ Trần Hi tự tay viết trong tay Trần Ân, quả thực giận tím mặt, lập tức : "Nhốt Tiễn Thế Trung, tịch thu nhà Tiễn Thế Trung!"

      Lúc Hình Bộ Thượng Thư Hình nguyên chuẩn cùng với Đô Sát viện Tả Đô Ngự Sử Tôn Chính Minh đến phủ đệ Tiễn Thế Trung, lấy được tin tức Tiễn Thế Trung sợ tội tự sát.

      Mà Tể Tướng Thôi Thành Trân đau xót muôn phần trách cứ Tiễn Thế Trung vong ân bội chủ phạm tội tham ô, đồng thời kiểm kê quốc khố, rốt cuộc gom đủ quân lương cho cấm quân, đợt gió bão chính trị này tiêu tan cách vô hình.

      Lúc này là 11 tháng tư.

      Biết được kết quả cuối cùng, Phó Tạ và Trần Hi, Hứa Lập Dương và Tô Tương Chi buồn xo ngồi trong thư phòng Cầm Vận đường, trầm mặc lâu.

      Bởi vì 12 tháng tư là thời gian Tống Di xuất giá, ngày mai Hàn muốn Tống phủ hỗ trợ, cho nên dùng xong điểm tâm, nàng liền ở trong phòng sớm chuẩn bị đồ trang sức và quần áo muốn mặc cho ngày mai gặp khách.

      Nhuận Thu chuẩn bị cho nàng ba bộ áo váy mới, bộ là áo dài gấm xanh nhạt thêu hoa lê và váy dài xanh nhạt, bộ áo tay màu hồng nhạt thêu hoa đào và váy dài đỏ thẫm, còn có bộ là áo tay ống màu ngọc bích, áo khoác ngoài lụa trắng thêu hoa và trắng thuần váy dài.

      Hàn toàn bộ xem qua lần, cuối cùng chọn bộ áo tay màu hồng nhạt thêu hoa đào và váy dài đỏ thẫm.

      Nàng lại cùng Nhuận Thu chọn lựa đồ trang sức, bày các hộp trang sức đầy giường, cuối cùng chọn bộ trang sức hồng bảo thạch.

      Hàn vừa chỉ thị Nhuận Thu thu lại những y phục và trang sức này, quản gia Phó Quý tới mời Hàn ngoại thư phòng của An Quốc Công.

      Tại ngoại thư phòng thư phòng, Hàn gặp được đại thiếu phu nhân Lam thị và các cấp quản gia nương tử và các nàng dâu đứng đầy sảnh đường.

      Sau khắc đồng hồ, Hàn như mộng du di ra ngoài thư phòng, Tẩy Xuân cầm tráp gỗ đựng đối bài của phủ An quốc công theo phía sau nàng —— An Quốc Công trước mặt của mọi người, gửi gắm chuyện nhà của phủ An quốc công cho Hàn , chỉ thị nàng làm chủ việc bếp núc của Quốc Công Phủ.

      Hàn vừa trở lại nội viện Nữ Trinh viện ngồi xuống, còn chưa kịp thở hơi, nội quản gia Phó Quý nương tử tới hồi báo, đại thiếu phu nhân thân thể khỏe, cầu mời thái y trong nội cung tới bắt mạch, nàng muốn nhận đối bài lấy bạc.

      Hàn suy nghĩ chút, : "Theo như lệ cũ trong phủ mà tiến hành!" Nàng mặc dù có chút ngại việc quản lý chuyện nhà quá phiền toái, nhưng cũng biết sớm muộn gì Phó Tạ cũng có ngày phải kế thừa tước vị, nàng sớm muộn gì cũng đoạt việc bếp núc, bởi vậy cố tình trước cứ theo lệ cũ, đợi nàng quan sát thời gian ngắn, lại bắt đầu xác lập quy củ.

      Phó Quý nương tử dựa theo lệ cũ lần, Hàn bảo Tẩy Xuân vào sổ, lại phát ra đối bài, Phó Quý nương tử tất nhiên làm.

      Khi đêm đến, Phó Du tới tìm Hàn chơi.

      Hàn cùng Phó Du thương lượng chuyện ngày mai Tống phủ, Phó Quý nương tử vui rạo rực báo lại: "Bẩm tam thiếu phu nhân, Kim thái y chẩn đoán chính xác, đại thiếu phu nhân chúng ta có thai rồi!"

      Nàng vừa mới xong, toàn bộ trong nhà chính lập tức lặng xuống, đôi mắt mọi người trốn tránh, tuy nhiên cũng liếc về phía bụng dưới của Hàn .

      Hàn hậu tri hậu giác phát khác thường, giờ mới hiểu được rồi nguyên nhân, khỏi có chút biết nên khóc hay cười —— nàng và Phó Tạ thành thân mới mấy tháng, sao có thể mang thai nhanh như vậy? Hơn nữa, nàng mới mười lăm tuổi, Phó Tạ mới mười bảy tuổi mà!
      Last edited: 11/3/17
      Mieu1810, tart_trung, Iluvkiwi33 others thích bài này.

    5. Anhdva

      Anhdva Well-Known Member

      Bài viết:
      1,126
      Được thích:
      1,028
      Lão Thôi tể tướng này cáo già phết nhỉ, nước sôi lửa bỏng thế này Hàn có giúp được lão công cái gì ?

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :