Bí ẩn sau cánh hồng - Nhược Vi

Thảo luận trong 'Truyện Sáng Tác'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Morrie Vương Nhược Vi

      Morrie Vương Nhược Vi Member

      Bài viết:
      40
      Được thích:
      4
      Chương 10: Nguy hiểm (2)

      "ẦM ẦM...." Tiếng bom nổ vang lên rung chuyển cả bầu trời. Là loại bom thuộc tính kim loại nên độ sát thương của nó rất lớn. Chân núi Mont Blanc thể chịu được cú nổ mạnh như vậy bắt đầu sụp đổ. Mảnh đất nơi Trúc Lam đứng cũng nứt toác ra. Lãnh Phượng liền nhanh như gió ôm đến vùng đất phía sau 5m chưa nứt ra rồi lệnh cho thuộc hạ đưa máy bay lại gần dây kéo bọn họ lên. Chảng biết cố ý hay tình cờ mà ôm chặt vào bờ ngực rắn chắc của mình, bao đất đá bắn ra đều ghim thẳng vào lưng . Gần tới trực thăng,kính cửa do va đập với sỏi đá mà vỡ nát, mảnh kính cứa thẳng vào cổ tay Trúc Lam, thân thể Lãnh Phượng cũng bị chúng cứa vào ít. Hai người bọn họ lên trực thăng khi toàn thân bê bết máu. Victoria vội băng bó và cầm máu cho hai người quyền lực nhất hắc đạo.

      Vết thương của Trúc Lam quá nặng, chỉ bị mảnh vỡ của cửa kính cứa thẳng vào động mạch chủ sâu 1cm còn toàn thân chỉ bị vài vết thưa ngoài da. Khác với Trúc Lam, Lãnh Phượng do che chắn cho mà lưng ta bị ảnh hưởng nghiêm trọng bởi vụ nổ. Khắp lưng chi chít vết thương và vài chỗ khác cơ thể. Bao đất đá, kính vỡ đâm mạnh vào lưng , cắm sâu vào da thịt khiến huyết nhục mơ hồ. Tuy vậy nhưng Lãnh Phượng vẫn thủy chung từ đầu đến cuối lên tiếng, ngay cả sắc mặt cung thay đổi dù Victoria bôi thuốc sát trùng lên vết thương. Gin mặc dù rất lo lắng cho chủ nhân của mình nhưng biết đây phải chuyên môn của mình nên chỉ làm theo hướng dẫn của Victoria. Gin lên lạc với Kron bảo đến ngay trụ sở của Mai gia có việc gấp. Vết thương của Lãnh Phượng thoạt nhìn rất đáng sợ nhưng xét về lí thuyết cũng tương đối dễ dàng. Nhưng theo tình hình này nó lại đơn giản bởi nhưng mảnh kính hay sỏi đá có kích thước nỏ ghim sâu vào da thịt rất khó để lấy ra và việt vết thương bị nhiễm trùng.

      Trúc Lam để Victoria băng bó vết thương cho Lãnh Phượng còn bản thân tự băng bó cho mình. Nhìn Lãnh Phượng, Trúc Lam bất giác hỏi:

      "Sao làm thế?" - Mạc dù thanh phát ra rất nhưng Lãnh Phượng vẫn nghe thấy. nhắm hờ đôi mắt, thần thái khẽ mấp máy môi:

      "Tôi phải thực lời hứa của mình." - Câu trả lời đầu duối và hoàn toàn lạc đề so với câu hỏi mà Trúc Lam đưa ra nhưng vẫn nở nụ cười . Trái tim chợt cảm thấy ấm áp nhưng cũng chua chát vô cùng: "Phải , rất lâu rồi người xa lạ nào lại cứu mình mà cần lợi ích. Bắt đầu từ khi là đứa trẻ mồ côi, ánh mắt nhận được từ người đời chỉ là khinh bỉ, ghê tởm, chán ghét như đối với loài súc sinh bẩn thỉu. Khi trở thành người đứng đầu của gia tộc, những ánh mắt khinh bỉ ấy còn, họ nhìn bằng vẻ mặt cung kính và sợ hãi lấy đâu ra lời quan tâm ở cái thế giới lạnh lẽo này?"

      Trực thang nhanh chóng trở lại Mai gia, Kron đứng chờ ở cửa thấy chủ nhân mình bị thương mặt liền biến sắc vội vã cùng Victoria đưa Lãnh Phượng vào phòng khám bệnh trong biệt thự.

    2. Morrie Vương Nhược Vi

      Morrie Vương Nhược Vi Member

      Bài viết:
      40
      Được thích:
      4
      Chương 11: Hợp tác

      Vì có liên quan tới Lãnh gia nên số người nắm chức vụ cao trong Lãnh gia đều có mặt ở đây. Sau Lãnh Phượng là 4 gương mặt có thể là dưới người vạn người - trợ thủ đắc lực của Lãnh Phượng - lần lượt là Kron ( bác sĩ), Gin (thu thập tình báo), Daniel ( giỏi võ) và Harry (chế tạo vũ khí). Bốn người bọn họ đều có thể làm được tất cả mọi việc nhưng đấy chính là điểm mạnh của họ. Ngoài ra còn số vị khác nắm chức vụ cũng kém phần quan trọng ở đây. Lãnh Phượng ở trong phòng 1 tiếng đồng hồ. Ở đại sảnh, gương mặt ai cũng thâm trầm, Trúc Lam ngồi ở chính điện, chiếc ghế bên tay phải của là chỗ ngồi của Max còn bên trái vẫn trống . Phía dưới là số người nắm chức vụ quan trọng của hai gia tộc. Trúc Lam ngồi đấy biểu lộ bất kì cảm xúc nào nhưng trong khí lại lạnh lẽo và có uy áp vô hình khiến mọi người nhin được, bất giác cúi đầu xuống.

      " biết là có chuyện gì xảy ra mà Lão đại của chúng tôi lại ra cớ này?" - Harry lên tiếng đánh tan bầu khí.

      Trúc Lam liếc mắt về phía Harry nhưng lên tiếng khiến ta cảm thấy bức bối. Rồi bỗng lên tiếng:

      "Lần này Jimy và Mathew bắt tay với nhau quyết xóa xổ gia tộc của tôi và Lãnh gia đây. Với trợ giúp đắc lực từ Lãnh tiên sinh mà tôi có thể trở về lành lặn như bây giờ. Mai gia này có ơn tất báo có thù tất trả. Trước giúp đỡ vô điều kiện từ Lãnh tiên sinh, Mai gia này chắc chắn dốc hết sức mình để trợ giúp khi Lãnh gia cần. Tôi mong hai gia tộc ta đối đầu với nhau chỉ để giành về 6 chữ: "Gia tộc đứng đầu hắc đạo". Trở lại chuyện chính, tôi quyết định...." - Trúc Lam tiếng mở cửa ở hướng phòng bệnh kêu lên khiến mọi người bất giác nhìn về phía người đàn ông tiến đến đây. ta ngồi xuống chiếc ghế phía bên trái của Trúc Lam. Những người làm việc trong Lãnh gia đều cung kính chào - Lãnh Phượng. Đằng sau là Victoria và Kron cũng tiến về phía này. Victoria hơi vật đầu với Trúc Lam khiến cảm thấy nhõm hơn rồi bất giác quan sát từng hành động của Lãnh Phượng. Lãnh Phượng biết quan sát mình khẽ ho hai tiếng rồi cất giọng:

      "Tôi quyết định hợp tác với Mai gia tiến hành xóa sổ hai gia tộc kia khỏi hắc đạo. Hai cái tên Jmy và Mathew biến mất trong vòng tháng." - rồi Trúc Lam và Lãnh Phượng đứng dậy bắt tay nhau, phía đưới cũng im lặng chứng kiến khoảnh khắc này. Max nhin về phía Lãnh Phượng, trong ánh mắt có biết ơn và Lãnh Phượng cũng gật với Max.

      Hai gia tộc đứng đầu hắc đạo liên kết với nhau thêm vào đó là hỗ trợ đắc lực từ phía Mafia chắc chắn kiện lớn nhất trong lịch sử tông tại của thế giơi ngầm. Những con hổ bị đánh thức sau giấu ngủ dài lao vào cắn xẻ kẻ đánh thức chúng.

    3. Morrie Vương Nhược Vi

      Morrie Vương Nhược Vi Member

      Bài viết:
      40
      Được thích:
      4
      Chương 12: Ngươi đàn ông bí ?

      căn phòng khác, Mathew và Jimy vô cùng giận dữ và lo lắng, Mathew trầm giọng lên tiếng:

      "Lần này giết được Mai Trúc Lam và Lãnh Phượng đồng nghĩa với việc chúng ta ở sát miệng núi lửa, bất cứ lúc nào cũng chực chờ phun ra dòng nham thạch hủy diệt mọi thứ. Ta cần phải chuẩn bị kế sách để đối phó ngay."

      "Hừ, lo cái gì? Ngài ấy đảm bảo bảo vệ mạng sống của chúng ta kia mà! Dù bọn chúng có mạnh tới đâu vẫn phải là đối thủ của ngài ấy đâu." - Dù Jimy chắc như đinh đóng cột nhưng trong lòng vẫn thập phần lo sợ. Cách làm việc của hai gia tộc kia thế nào cả hắc đạo đều , liệu người kia có thể giữ vững lời hứa của mình hay ?

      Trong lúc Jimy miên mang suy nghĩ tiếng mở cửa khiến ta bực mình quát lên:

      "Tao bảo ai được vào cơ mà! Muốn chết à?"

      Nhưng khi quay đầu mắt trong nổi sợ hãi chút dấu diếm, Cả Mathew khi quay đầu lại thần sắc cũng chả tốt hơn Jimy là bao.

      "Mời ngài ngồi, vừa nãy chúng tôi biết ngài đại giá tới đây, xin thứ tội." - Jimy lấy lại tinh thần dịch ghế để người đàn ông thần bí kia tiến lại ngồi còn mình và Mathew khúm núm đứng bên cạnh. Trông họ giờ chẳng còn chút phong thái nào của người cầm đầu gia tộc, họ giống như những kẻ thấp hèn dùng ánh mắt chứa đầy sợ hãi và tôn thờ bề .

      "Chuyện ta giao, thế nào rồi?" - Người đàn ông thần bí bí kia cất tiếng . Giọng ta hơi khàn, mỗi chữ phát ra lại khiến Jimy và Mathew run bần bật.

      "Dạ...thưa...thưa ngài..." - Mathew ngắt quãng, từng chữ.

      "" Giọng người đàn ông thần bí kia lại vang lên lần nữa, giọng cao và uy nghiêm thể thái độ hài lòng.

      "Dạ thưa ngài, thất bại...." - Jimy còn chưa hết câu "RẦM" chiếc bàn lúc nãy còn nguyên vẹn nay chia năm xẻ bảy khiến hai người bất chợt rùng mình trước sức mạnh của người kia

      Mặt ta tối sầm, môi mỏng khẽ mấp máy:

      "Thất bại? con ranh cũng làm gì nổi, bọn mày quá vô dụng rồi đó." - Từng câu từng chữ thốt ra khiến người khác cảm thấy lạnh gáy. Mathew cố gắng :

      "Bọn tôi làm theo y chang kế hoạch của ngài, lợi dụng những người họ phái theo dõi để giết được Mai Trúc Lam, quả ta chết nếu phải có can thiệp của Lãnh Phượng."

      "Người đứng đầu Lãnh gia cũng vào cuộc à? Hừ, biết lượng sức mình, Vậy khử luôn ." Người đàn ông thần bí cười lạnh, liếc mắt nhìn hai con người run rẩy đứng cạnh mình, trong mắt lộ vẻ chán ghét chút nào che dấu. Thấy nhìn mình, Jimy và Mathew vội quỳ xuống cầu xin người đàn ông nọ:

      "Xin ngài cho chúng tôi thêm cơ hội lấy công chuộc tội. Chúng tôi nhất ddingj làm ngài thất vọng"

    4. lolemcalas

      lolemcalas Well-Known Member Staff Member Moderator

      Bài viết:
      1,707
      Được thích:
      7,786
      @Morrie Vương Nhược Vi ơi, em cố gắng post hoàn truyện nha, sau tuần thấy em hồi chị ban nick hoặc trừ ruby cho phần truyện này nhé.
      Morrie Vương Nhược Vi thích bài này.

    5. Morrie Vương Nhược Vi

      Morrie Vương Nhược Vi Member

      Bài viết:
      40
      Được thích:
      4
      Chương 13: Sắp đặt

      Những ngày sau đó, toàn bộ hắc - bạch đạo, những người đứng đầu của hai nước Pháp, Ý và những nước láng giềng chấn động khi được tin cả đỉnh núi Mont Blanc bị sụp xuống do bom nổ! Mặc dù cảnh sát, CIA, FBI vào cuộc nhưng họ vẫn chưa thu được manh mối gì để chỉ ra kẻ khủng bố trong vụ này. Nó trở thành tin hot nhất các trang báo, nhiều giả thuyết được đặt ra để thỏa mãn trí tò mò của con người.

      Bên ngoài nhộn nhịp là vậy nhưng trong Mai gia lại là mảnh tĩnh lặng, khí trầm mặc kéo dài suốt mấy ngày qua. Ai cũng mang khuôn mặt trầm trọng, nhìn nhau lấy nửa lời.

      Trong phòng của Jake, Victoria tựa lưng vào tường, mấp máy môi:

      "Chuẩn bị xong chưa?"

      "Rồi, chỉ còn chờ lệnh của chủ nhân thôi." Jake cười, trong mắt lên tia gian trá, mưu mô, xảo quyệt.

      Cùng lúc ấy, ở phòng của Trúc Lam, cũng chuyện với ai đó:

      "Có động tĩnh rồi à, lâu hơn dự định của tôi."

      "Vâng chúng bắt đầu hành động, xin chờ chỉ thị của người." - Con người lạ mặt đó lên tiếng.

      "Theo dõi tiếp, đến lúc phớ vỡ màn đêm rồi. chuẩn bị ." Trúc Lam cười lạnh.

      Sau khi con người bí ấy rời , Trúc Lam bảo JK chuẩn bị xe đến Lãnh gia. Ở đấy, Lãnh Phượng và Max bàn bạc kế hoạch tóm gọn cả hai gia tộc Jim bà Mathew tiếng gõ cửa vang lên, Lãnh Phượng đưa mắt về phía Daniel. ta liền về phía cửa, gì đó với người bên ngoài rồi trở lại phòng. Daniel cung kính với Lãnh Phượng:

      "Thưa chủ nhân, Lam Vương đến."

      *Đưa ấy vào đây." - ngạc nhiên trước thông tin này, Lãnh Phượng thậm chí còn chẳng buồn ngẩng đầu lên. Hai phút sau, cánh cửa mở ra, Trúc Lam bước vào và ngồi cạnh Max. Max thấy em mình liền lên tiếng:

      "Ổn?"

      "Đúng vậy."

      Lãnh phượng nhìn rồi gật đầu:

      "Daniel, nối máy với L."

      "Dạ."

      màn hình TV được đặt giữa căn phòng xuất chàng trai. ta khá là trẻ, mặc bộ vest mà trắng cài bông hoa hồng đỏ tươi. Khuôn mặt được che đậy trong bóng tối nên thể nhìn ra dung mạo của ta. L mỉm cười, nhìn tất cả những người có mặt trong căn phòng này, cất cái giọng được điều chỉnh lên:

      " Chào Lãnh tiên sinh, Lam Vương, Max lão đại. Mấy người muốn gì ở tôi?"

      L có thể người đa nhân cách. ta có thể vui vẻ chuyện với đối phương nhưng giây sau có thể trở mặt, giết chết kẻ đó. Là người ai có thể nắm bắt được. Cho tới bây giờ, chưa ai có thể xác định ta bước chân vào hắc đạo từ khi nào cũng như có thể thấy được khuôn mặt của L. Là người đứng đầu tổ chức sát thủ mạnh nhất thế giới, ta có quy tắc làm việc khá ngẫu nhiên. Đối với L, ta quan tâm tới tiền bạc, chỉ cần khiến L vui vẻ, ta chấp nhận điều kiện của khách hàng.

      Lãnh Phượng thẳng:

      "L, chúng tôi muốn làm giao dịch với ."

      Trong bóng tối, L nghiêng đầu, đôi mắt tràn đầy hứng thú của nhìn thẳng vào Lãnh Phượng. L lên tiếng:

      "Chắc mọi người biết quy tắc làm việc của tôi. Nào, hãy làm ."

      Trúc Lam:

      "Chúng tôi biết và cũng chẳng quan tâm điều mà hứng thú. muốn lần nghe cuộc giao dịch này?"

      "Oh, mời Lam Vương." - L tỏ vẻ suy tư.

      Max bây giờ mới cất tiếng:

      "Chúng tôi muốn mượn người của . Đổi lại, có trong tay Đông Á và Nam Á."

      "Hm....có vẻ thú vị. Nếu tôi đồng ý, mấy người chọn ai?"

      Lãnh Phượng xoay xoay chiếc nhẫn ngón trỏ, bạc môi nhàng lên tiếng:

      "L, là ."

      "Tôi? Các người nghĩ giá trị của tôi đáng hai miếng đất vô dụng đo à?" - Giọng L lạnh hẳn , điều này cho thấy tức giận. Cũng phải, chưa ai dám cân đo giá trị của ta, nhất là khi nó lại rẻ mạt như vậy.

      Trúc Lam nhún vai, giọng vẫn lạnh nhạt như cũ:

      " có thể thêm điều kiện."

      "Nếu như tôi .....tôi muốn Lam Vương đây sao?" - L thôi vân vê thành ghế, nhìn về phía Trúc Lam.

      Chưa đợi Trúc Lam lên tiếng, Lãnh Phượng mở lời trước:

      "Cuộc giao dịch này chắc thược được." - đoạn, Lãnh Phượng ra hiệu cho Daniel tắt TV. Đúng lúc ấy, L lên tiếng:

      "Ấy, sao vội vậy. Ba người dễ thương chút nào cả."

      "Chúng tôi muốn tốn thời gian, thẳng ." - Max lên tiếng.

      "Được. Tôi muốn vùng trọng tâm của Châu Á, Đông Á và 10 loại vũ khí tiên tiến nhất của mấy người."

      "Thành giao." - Lãnh Phượng đồng ý, màn hình cũng bị tắt.

      Còn L, mặt tối sầm lại khi thấy thái độ tiếp khách của đám người kia. "Đúng là ai dễ thương cả" - L lẩm bẩm
      lolemcalas thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :