1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

[Phương Tây] The Dark Duet Series - C.J. Roberts (đã có ebook)

Thảo luận trong 'Sắc Nữ Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Dian

      Dian Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      212
      Được thích:
      1,046
      CHƯƠNG 2.2

      ***
      Cậu bé chịu tắm.

      “Caleb, ta lại đâu! Cậu hôi lắm! Cậu hôi kinh khủng. nhiều ngày rồi và cậu vẫn dính đầy máu. Ai đó nhìn thấy cậu và cậu gặp rắc rối đấy, cậu nhóc.”

      “Tôi là Kéleb. Con chó! Tôi xé xác chủ nhân của mình. Tôi nếm được vị máu và tôi thích nó! Tôi rửa nó đâu. Tôi muốn mang nó vĩnh viễn, như huy chương danh dự.”

      Gương mặt ngăm đen của Rafiq cau lại, hai mắt nheo nheo. “ tắm. Ngay.”

      Cậu bé căng vai và nhìn trừng trừng người chủ mới. Rafiq vô cùng điển trai, hơn nhiều, rất nhiều so với Narweh, tên điếm nam được huấn luyện bên trong cậu bị kích động trước hành động đó. Rafiq cũng mạnh hơn Narweh nữa, có thể gây ra tàn phá, nhưng cậu bé cho phép mình lo sợ, hèn nhát trước người đàn ông dự định trở thành ông chủ mới của cậu. Bây giờ cậu người đàn ông, người đàn ông! Cậu có thể tự đưa ra những quyết định của riêng mình về việc có rửa sạch máu me khỏi mặt hay .

      !”

      Rafiq đứng dậy. Đôi mắt ông cứng rắn và đầy đe dọa. Cậu bé nuốt xuống nặng nhọc, và dù cố gắng hết sức, cậu vẫn thể chối bỏ nỗi sợ hãi mình cảm thấy. Khi Rafiq tiến đến, cậu bé kiềm nén mong muốn rúm người lại. Bàn tay chai sạn của Rafiq áp chặt lên sau cổ của cậu bé và siết mạnh đến độ khiến cậu nhăn nhó, song vẫn chưa đủ để làm bùng lên bản năng đánh lại hay bỏ chạy của cậu.

      Rafiq nghiêng tới và gầm gừ vào tai cậu bé, “ tắm ngay, bằng ta lột trần cậu rồi kì cọ cho đến khi cậu bao giờ dám mơ tới việc thách thức ta lần nữa.”

      Nước mắt làm đôi mắt cậu bé đau nhói. phải vì cậu thấy đau, mà là vì đột nhiên cậu thấy rất sợ và ước gì Rafiq giận dữ với mình. Cậu chẳng còn ai cả. Cậu vẫn còn , chưa thực có khả năng tự lo liệu. Dòng giống và vẻ ngoài đặt cậu vào thế vô cùng bất lợi so với dân địa phương. Trừ khi cậu muốn quay lại làm điếm, bằng Rafiq là tất cả những gì cậu có.

      “Tôi muốn.” Cậu cầu xin bằng lời thầm. Bàn tay ở phía sau gáy nới lỏng ra đôi chút và cậu bé nhắm nghiền hai mắt để ngăn dòng nước mắt chực trào. Cậu nhất định khóc.

      “Tại sao?”

      “Tôi muốn biết rằng ta chết. Chuyện kết thúc quá nhanh, Rafiq. Nó kết thúc quá nhanh và đáng phải chịu đau khổ! Tôi muốn phải đau khổ, Rafiq. Tất cả mọi đau đớn mà bắt tôi trải qua, tất cả những chuyện đó…tôi muốn phải cảm nhận tất cả. Nếu tôi rửa sạch máu …” Đôi mắt cậu bé van xin Rafiq.

      giống như chuyện đó chưa từng xảy ra?” Rafiq nhàng .

      “Phải.” Đó là thanh tắt nghẹn.

      Rafiq thở dài. “ ai hiểu cảm giác của cậu bằng ta đâu, Caleb. Nhưng cậu thể tiếp tục chống cự ta; cậu thể tiếp tục hành xử như cậu nhóc hờn dỗi! Cậu còn là Kéleb nữa. Tắm rửa . Ta hứa với cậu, Narweh vẫn chết lúc cậu tắm xong.”

      Cậu bé đẩy người ra khỏi gọng kiềm nơi gáy mình. “! ! ! Tôi làm đâu.”

      Gương mặt Rafiq chuyển từ ấm áp cẩn trọng sang lạnh lẽo như đá cuội. “Cứ làm theo ý cậu, Kéleb.” Cái siết tay của ông ở gáy cậu bé chặt hơn khiến cậu nhăn nhó vì đau và cố vùng vẫy để tránh khỏi Rafiq, bàn tay kia của ông giáng xuống với tiếng thịch nặng nề mặt cậu bé.

      Caleb hề lạ lẫm gì với đau đớn, cậu có thể dễ dàng chấp nhận cú tát thô bạo lên mặt, song lại thấy vô cùng sững sờ. Cậu loạng choạng cố tránh khỏi Rafiq, nhưng lại bị giữ chặt trong gọng kiềm của người đàn ông lớn tuổi hơn.

      “Tắm!” Rafiq gầm ghè với sức lực đủ để khiến đầu của Caleb rung lên.

      !” Caleb hét, nước mắt tràn xuống mặt.

      Rafiq gập người xuống rồi đẩy vai vào bụng của Caleb và nhấc bổng cậu lên vai. Lờ những cú đấm liên hồi lưng, ông sải bước đầy quả quyết vào phòng tắm và ném cậu bé xuống bên trong. Ông phớt lờ những tiếng thét giận dữ và những lời nguyền rủa thậm tệ phát ra từ khuôn miệng méo mó của Caleb, và vặn khóa vòi để nước lạnh xả vào bồn tắm.

      Cơ thể Caleb giật nảy trước cảm giác nước lạnh làm quần áo cậu ướt đẫm và chạm vào da thịt cậu. thể chống cự và vô cùng tức giận, cậu xoay sở để đấm được vào mặt Rafiq rồi trườn nửa đường ra khỏi bồn tắm. Song cậu chỉ làm bùng lên thêm cơn thịnh nộ của Rafiq. Cậu cảm thấy nắm tay của Rafiq trong tóc mình, tiếp đó là cơn đau nơi da đầu và cổ khi bị lôi ngược trở lại. Bồn tắm ngập nước bao lấy cậu khi Rafiq ấn cậu xuống đáy bồn.

      Sợ hãi và khiếp đảm siết chặt cậu.

      “Cậu nghe lời ta, cậu nhóc! Cậu làm thế! Hoặc ta dìm chết cậu, tại đây và ngay lúc này. Cậu thuộc về ta. Hiểu chưa?”

      Miệng và mũi Caleb ngập đầy nước. Cậu thể nghe những lời kia mà chỉ có thể nghe thấy tiếng la hét giận dữ phát ra từ người đàn ông giam giữ mình trong nước. Cảm giác cái chết gần kề khiến cậu tê liệt vì sợ. Bất kì điều gì. Cậu cho bất kì điều gì để phải cảm nhận thứ sợ hãi này nữa.

      khí!

      Caleb thở dốc và nôn khan khi được kéo lên, hai cánh tay cậu quờ quạng tìm điểm tựa và tìm thấy vai của Rafiq. Cậu lao mình tới hơi ấm và an toàn nơi cơ thể Rafiq. Cậu chống lại đôi cánh tay cố đẩy mình ra. Caleb chẳng nghĩ tới gì khác ngoài tiếng hét hoảng loạn của mình, cậu chỉ muốn ra khỏi bồn tắm mà thôi. Cậu chỉ muốn được hít thở và được ấm áp.

      Hai cánh tay mạnh mẽ siết lấy vai cậu và lắc.

      “Bình tĩnh, Caleb. Bình tĩnh, Thở ,” Rafiq . Giọng của ông đầy dịu dàng mặc cho cương quyết trong đó. “Bình tĩnh lại, Caleb. Ta nhấn cậu xuống nước nữa nếu cậu sẵn sàng lắng nghe. Yên nào!”

      Caleb cố gắng làm theo lời Rafiq cầu. Cậu bám chặt lấy vai của Rafiq, tự nhủ hết lần này tới lần khác rằng mình bị ném vào bồn nước chừng nào còn bám trụ. Caleb dịu lại và run lẩy bẩy, hít vào hơi thở bình tĩnh đầu tiên. Cậu hít thở lần nữa rồi lần nữa, cho đến khi, cuối cùng chỉ còn lại cơn giận dữ. Chầm chậm, cậu thả vai Rafiq ra rồi ngồi sụp xuống trong bồn tắm. Cậu rùng mình vì lạnh, môi run run nhưng lại chịu xin Rafiq mở nước nóng.

      “Tôi ghét ông,” Caleb phun ra, răng va lập cập.

      Hai mắt Rafiq điềm tĩnh và đầy tự chủ. Với nụ cười khẩy, ông đứng dậy và rời khỏi phòng.
      Snow, chau007153, bornthisway0110913 others thích bài này.

    2. Dian

      Dian Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      212
      Được thích:
      1,046
      CHƯƠNG 2.3
      Nước mắt khiến mắt Caleb đau nhói, và vì mình nên cậu để mặc cho chúng rơi. Chắc chắn Rafiq quay lại, cậu xoay vòi nước sang chế độ nước nóng rồi rúc người lại gần, hi vọng nó khiến cậu ấm lên nhanh hơn. Kéo đám quần áo ướt sũng qua khỏi đầu, cậu ném chúng thành đống sàn phòng tắm với vẻ thỏa mãn trước mớ lộn xộn mình gây ra.

      Cơn giận nguyên thủy vừa được giải phóng chạy xuyên suốt người cậu như vật thể hữu hình. Co chân lại dưới cằm, cậu cắn lên phần da thịt đầu gối, cạ cạ chúng bằng răng của mình. Nước mắt vơi ! Chúng vẫn tiếp tục rỉ ra từ mắt cậu. Cậu cảm thấy yếu đuối và đáng khinh. Cậu thể ngăn Rafiq làm thế này với mình. Cậu cắn mạnh hơn nữa, mong muốn nỗi đau thể xác giải phóng mình khỏi khổ sở.

      Cậu muốn hét lên.

      Cậu muốn đánh thứ gì đó.

      Cậu muốn giết chóc lần nữa.

      Cậu cào móng tay lên cánh tay mình, vừa thấy đau đớn, vừa thấy nhõm khi da cậu rách toạc và những giọt máy rỉ ra. Cậu lặp lại quá trình đó – đau đớn nhiều hơn - nhõm nhiều hơn. Dưới làn nước, máu của Narweh hòa với máu của chính cậu. Cậu biết phải cảm thấy thế nào trước cảnh tượng đó. tê liệt bao trùm lấy cậu. Cậu nhìn chăm chăm, sững sờ khi máu của gã đàn ông hành hạ cậu suốt thời gian dài, tan vào dòng nước quanh cậu.

      Bây giờ cậu là ai?

      Cậu còn là Kéleb nữa, còn là Con Chó của Narweh nữa. Đó là cái tên duy nhất mà cậu biết, là thứ duy nhất mà cậu từng làm.

      Gã chết rồi. Gã chết rồi.

      Ý nghĩ của cậu quay về lại Tehran, quay về với cái đêm cậu hạ sát chủ nhân của mình, kẻ tra tấn mình, và kẻ trông nom mình. Kéleb giơ súng lên và gương mặt của Narweh biểu lộ kinh ngạc, sau đó là sợ hãi chỉ trong khoảnh khắc. Rồi trao cho Kéleb ánh nhìn đó - ánh nhìn gợi nhắc rằng cậu còn thấp kém hơn cả con người trong mắt Narweh – và thế là Kéleb siết cò. Cậu bị quăng ngược lại vì lực bắn của thứ vũ khí mạnh mẽ.

      Cậu để lỡ nó.

      Cậu để lỡ giây phút Narweh chết.

      Vài vệt máu bắn lên tóc, mặt và ngực cậu, nhưng cậu hề để ý. Cậu lồm cồm bò lại chỗ cái xác. có tiếng òng ọc, có tiếng thở gấp…chỉ có xác chết mà thôi. Và cậu thấy…buồn bã. Narweh chưa bao giờ cầu xin. Gã chưa bao giờ quỳ dưới chân Kéleb để cầu xin thương xót và tha thứ của cậu.

      , Narweh chưa từng cầu xin, nhưng gã chết rồi. Và bên dưới nỗi đau buồn đó là nhõm thiêng liêng.

      Nhưng giờ cậu chủ nhân mới rồi, đúng ? Caleb.

      Cậu nhắm nghiền hai mắt lại trong giây và hít vào hơi sâu. Sau đó, cậu làm theo lời Rafiq bảo, rửa sạch cuộc đời cũ khỏi da thịt mình.

      ***
      Caleb thức giấc, hoảng hốt và lo lắng. với tới giấc mơ khi nó nhanh chóng tăng tốc bỏ lại tâm trí tỉnh táo của . Có điều đó…điều gì đó rất quan trọng. Nó biến mất rồi.

      Chán nản, mất giây mới nhận ra đôi mắt của mèo con quan sát mình. Trông kinh khủng. Những vết bầm mặt lên ràng hơn đêm trước. Hai mắt sưng húp và thâm tím nổi bật làn da nâu đỏ. Mũi , được băng bó, trông cũng tấy đỏ kém. Bên dưới tàn phá đó, vẫn có thể thấy Mèo Con, sống sót bất chấp tất cả.

      Tim lần nữa dường như thắt lại trong lồng ngực. giữ cho điều đó ra mặt mình. chật vật tìm lời để . Sau chuyện xảy ra giữa họ đêm qua và cảm giác quay cuồng vì tin nhắn của Rafiq, có thể gì chứ? Tất cả những gì có thể mang đến chỉ là thêm nhiều tin xấu hơn thôi.

      Cuối cùng chọn ra điều hiển nhiên nhất, “Trời sáng rồi.”

      Đôi mày của Mèo con cau lại và nhăn mặt vì nỗ lực đó. “Em biết. Em dậy được lúc rồi,” cách rầu rĩ.

      Caleb quay nhìn , vờ như rất hứng thú với gian xung quanh. Suýt nữa phá hỏng mọi chuyện – suýt nữa chiếm lấy . Việc đó bao giờ được xảy ra. Cảm giác cấp bách lấp đầy . Họ phải rời khỏi chỗ này, sớm nhất có thể, nhưng lại thể ép mình ra. Đêm qua vô cùng mãnh liệt.

      “Em …bị đau à? Có ngồi dậy được ?” Caleb thầm.

      “Em biết. Em đau quá dám thử,” Mèo Con khẽ khàng đáp lại.

      Họ nhìn nhau, hơi quá lâu, ánh mắt vô cùng gần gũi trước khi cả hai mau chóng, gần như là điên cuồng, dời mắt , chọn nhìn vào bất cứ đâu trừ đối phương.

      “Hoặc có thể em quá kinh hãi khi nghĩ về những gì xảy ra vào ngày hôm nay. Hay ngày mai. Có thể em chỉ muốn ngủ trở lại rồi thức giấc và thoát khỏi đời mình.” Đau đớn diện trong giọng của , và biết nó thuộc về thể xác. Caleb liếc nhìn về phía và nhận ra khóc. chỉ đơn giản là nhìn chằm chằm vào hư , quá tê liệt để rơi nước mắt, Caleb cho là vậy. hiểu rất cảm giác đó.

      Và giờ là chuyện này. lấp lửng. trạng thái tồn tại chưa từng trải qua. thấy sững sờ trước những gì xảy ra, trước mọi thứ, bởi dù trước đó có hỗn loạn thế nào, vẫn ở thế tự chủ và tách biệt. Còn bây giờ, tình cảnh của họ thể tranh cãi gì. Tiếp tục tồn tại bên cạnh nhau chỉ gây thêm đau đớn và khổ sở. Caleb gãi gãi mặt, ấn những ngón tay lên hàm râu lởm chởm của mình, cứ như xao nhãng giúp tránh phải nhìn Mèo Con lần nữa, phải với rằng họ phải rời , và rằng mặc cho chuyện đêm qua… vẫn là tù nhân của . vẫn là chủ nhân của .

      “Mặc xác ,” gắt gỏng , giọng điệu mạnh mẽ như thể vừa bừng tỉnh khỏi trạng thái tê liệt để trở nên đầy khí thế và ngang ngạnh vậy, “hãy kết thúc chuyện này Caleb. Chuyện gì xảy ra ngay lúc này?”
      Snow, Mi mũm mĩm, chau0071534 others thích bài này.

    3. Dian

      Dian Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      212
      Được thích:
      1,046
      CHƯƠNG 2.4
      Caleb. chỉ nhìn . Lại lần nữa tên được dùng. biết mình nên sửa lời , buộc phải gọi mình là Chủ Nhân, và lập lại giới hạn, ranh giới giữa họ, nhưng lại thể nào làm được điều đó. mệt mỏi lắm rồi! Vô cùng mệt mỏi.

      “Ăn sáng, tôi cho là vậy. Sau đó chúng ta phải rời . Ngoài ra tôi muốn bàn luận gì thêm,” . cố tỏ ra khinh bạc nhưng lại thảm bại và Mèo Con biết điều đó.

      “Còn đêm qua?” gắng giữ giọng vô cảm, nhưng giờ Caleb hiểu quá , cần phải đoán điều muốn hỏi là gì. muốn biết liệu mình có ý nghĩa gì với , liệu rằng họ suýt…quan hệ với nhau, có thay đổi suy nghĩ của về việc bán làm nô lệ hay . Câu trả lời là có…và, . Vladek vẫn cần phải trả giá, và Mèo Con vẫn có vai trò cần hoàn thành. Họ vượt qua ngưỡng thể quay đầu rồi.

      “Tôi với em mọi thứ em muốn biết.” dừng lời, đanh giọng lại. “Tôi thêm nữa. Thế nên thôi hỏi han .” phóng ra khỏi giường và lao về phía nhà tắm. Bên trong, tránh nhìn vào hình ảnh phản chiếu của mình và tìm kiếm bàn chải đánh răng. Có hai chiếc đặt gần bồn rửa. chọn chiếc ít bị tà nhất và quệt kem đánh răng lên đó. Vi trùng là thứ ít quan tâm nhất. Dù chỉ mới tắm vài giờ trước đó, vẫn mở vòi nước nóng lên, chỉ nước nóng thôi, và chuẩn bị cởi bỏ quần áo mượn.

      Nước khiến bỏng rát, và cơ thể chống chọi để rời khỏi dòng nước mang nhiệt độ kinh khủng này, nhưng Caleb lại cho phép điều đó. buộc mình phải cảm nhận đau đớn nhức nhối. nghiến răng lờ rằng da thịt mình bị phồng rộp ở nhiều chỗ. Đặt hai tay lên tường phòng tắm, để cho dòng nước nóng như thiêu đốt và chiếc vòi sen nhiều đầu phun cuốn trôi nỗi băn khoăn của mình. Lưng có cảm giác căng cứng, vô cùng nhạy cảm. Những vết sẹo mang ngứa ran và sống dậy.

      Đó chính là cảm giác tìm kiếm. Những vét sẹo gơi nhắc đến việc là ai, đến từ đâu và tại sao cần phải tiếp tục thực nhiệm vụ. Nước gây ra đau đớn nơi mông và vùng sinh dục, cảm thấy khối nghẹn nơi cổ họng hình thành và dâng lên miệng. để nó thoát ra. nuốt nó xuống và giam nó trong lồng ngực. Hai bàn tay đưa xuống, bảo vệ vật đàn ông khỏi hơi nóng kinh người của dòng nước.

      Có tiếng gõ cửa và Caleb lập tức xoay đầu về phía đó. Mèo Con bước vào trong, thông báo có mặt của mình bằng tiếng gõ cửa, nhưng lại chờ đáp lời. Cảm giác choáng váng ập đến. thể che đậy biểu kia, và thèm nghĩ ngợi gì, vội vàng vặn sang chế độ nước lạnh. Chuyện này là riêng tư!

      À , ít ra bỏ chạy. Nhưng có thể chạy đâu được chứ?

      Mèo Con nhìn …ở khắp mọi chỗ. Kể cả qua màn hơi nước dày đặc, vẫn có thể thấy đỏ mặt dữ dội. Dù có là trinh nữ e thẹn hay , đôi mắt vẫn lạc khỏi .

      Cuối cùng mắt họ cũng chạm nhau.

      “Tôi...,” Mèo Con hắng giọng và bắt đầu lại, nhưng chẳng có lời nào phát ra. còn đỏ mặt nữa.

      “Em cần gì sao,” Caleb nạt. cố lấy lại điềm tĩnh, thế nhưng xen ngang của bằng cách nào đó lại khiến thấy trần trụi hơn, thậm chí là yếu ớt nữa, và thích chút nào. Tuy nhiên, cũng khỏa thân, vẫn chưa mặc lại quần áo kể từ tối qua, và cũng bối rối hệt như thế. Ánh mắt thu vào, từ phân , và tất cả lý trí bay biến hết. Bên dưới hai bàn tay, cậu nhóc của khuấy động. muốn nhăn mặt trước cảm giác phần da thịt đau đớn căng ra và sưng phồng, song nó lại đau nhiều như vốn dĩ, bởi đau đớn và khoái lạc đột nhiên gần như hòa làm .

      Mèo Con thẳng lưng, dáng vẻ đầy tự tin. “Có. Tôi cần vài điều. Rất nhiều điều. muốn tôi bắt đầu từ đâu?”

      nhìn , kinh ngạc. Có phải vừa như thế ? Với sao? biết mình nên tức giận, nhưng thay vào đó, lại quay mặt để che giấu nụ cười. Trò đùa này quá quen rồi, nhưng kì lạ thay, nó lại xua bất kì cảm xúc muộn phiền nào trước đó của . biết phần này của trò chơi – đây là trò chơi của , cần biết Mèo Con can dự vào nhiều bao nhiêu. với bức tường phòng tắm và cố che giấu thích thú trong giọng , “Vậy, có thể ít nhất chờ tôi tắm xong được ?” Và vì thể ngăn được mình, thêm, “Trừ khi em muốn chui vào đây và đáp lại đặc ân tối qua?” đánh bạo liếc nhìn về phía .

      đỏ mặt dữ dội, nhưng vẫn giữ mình đứng thẳng, “Thực tế à? Kiểu như thế đây. Ý tôi là…, nhưng…” gắt, “Tôi muốn tắm và vì tôi bị thương nên tôi có thể dùng đến giúp đỡ chết giẫm của . Nhưng nếu định tỏ ra đáng ghét cần đâu.” gật đầu, như thay cho lời : Đấy, tôi ra rồi đấy.

      Caleb thể bật cười, tâm trạng khá lên rất nhiều, và quyết định để trò đùa của giải khuây cho mình. Như thế an toàn hơn và ít phức tạp hơn. Điều này trái ngược với biểu thường có, ngày khác, hoàn cảnh khác, khác. Nhưng ngay lúc này, cực kì nhõm khi cảm thấy điều gì đó tương tự như niềm vui, thay vì thực tế sau khi thức dậy. bám vào đó và giữ chặt.

      Mở cửa buồng tắm đứng ra, trao cho nụ cười gian tà nhất, “Vậy cứ vào đây . Tôi cố hết sức để tên đáng ghét.”
      Snow, Mi mũm mĩm, chau0071532 others thích bài này.

    4. Dian

      Dian Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      212
      Được thích:
      1,046
      CHƯƠNG 2.5
      cười đáp lại, thay vào đó lựa chọn giữ nguyên vẻ giận dữ. Nó giống thử thách vậy và chấp nhận bởi ngày nào đó, căm thù dành cho giúp sống sót. cần quyết làm những gì có thể cho . nợ ít nhất là bấy nhiêu.

      bước lùi vào buồng tắm đứng khi tiến tới. Đầu cúi thấp còn hai má ửng hồng, song đồng thời cũng mang cả sắc tím, xanh lá, vàng và xanh lam khi thận trọng bước về phía . Đột nhiên, những hình ảnh thoáng qua về cơ thể bầm dập đầy máu của , và về quá khứ của hòa lẫn lại với nhau thành , như thể con người sống lại kí ức kinh hoàng. Cảm xúc mạnh mẽ quét qua người , và thấy mừng vì hơi nước từ vòi sen cùng tiếng nước dội ào ào vào tường che dấu tất cả.

      Caleb chớp chớp mắt, chống lại những ý nghĩ và giọng luồn lách trong đầu mình. Khi Mèo Con với tay về trước, sử dụng tay và vai để làm điểm tựa, chỉ nhìn thấy và nghĩ về .

      “Chúa ơi, trong này giống hệt phòng tắm hơi vậy,” Mèo Con . nhìn lên, vẻ mặt đầy căng thẳng. “ có thể điều chỉnh để nước quá nóng ?”

      “Tôi biết. Em có thể làm ơn ?” Giọng Caleb vẫn chứa đựng châm chọc, nhưng nỗi băn khoăn lại len lỏi trở lại. Cảm giác về khác biệt giữa họ treo lửng lơ đầy nặng nề và dày đặc trong khí.

      Cuối cùng Mèo Con cũng trao cho nụ cười khẽ khàng nhất, chỉ cái nhếch môi nhưng mắt lại vô cùng thẳng thắn. “Làm ơn mà, Caleb?” Và ngay lập tức, trở về là đêm hôm trước: quyến rũ, đầy cám dỗ… Livvie.

      Caleb chầm chậm hít vào và xoay người để điều chỉnh nhiệt độ. hề nhận ra sai lầm của mình cho đến nghe thấy tiếng thở dốc hoảng hốt của và cảm thấy tay lưng mình. “Đừng có chạm vào,” gầm ghè và quay lại đối diện với . Đôi mắt mở lớn, ngập tràn vẻ kinh hoàng và khiếp đảm, tay che lấy miệng. Caleb siết chặt hai nắm tay và quay mặt khỏi . đau đớn. Cái ý nghĩ tin rằng đánh bằng nắm đấm của mình. cố thả lỏng những ngón tay, và việc đó trở nên dễ dàng hơn khi trông thấy dịu lại trước hành động kia.

      Khi đứng trước mặt , hai tay thả lỏng hai bên, vẻ mặt bình tĩnh có chủ tâm – cuối cùng cũng bỏ tay khỏi miệng và xua nỗi sợ hãi cùng kinh hoàng trong mắt mình. thận trọng quan sát , tìm cách tiếp cận mà chọc giận . Chầm chậm, vươn tay ra chạm vào tay . Những ngón tay sượt qua tay , lặng lẽ dò hỏi.

      kéo tay ra chậm, chỉ vài phân, ra hiệu muốn có gần gũi giữa họ. quan sát khi nhìn xuống chân nhưng vẫn tiếp tục nhích đến gần, lướt ngón trỏ dọc theo cổ tay Caleb.

      “Coi nào, Caleb,” khẽ thầm. Đầu vẫn cúi thấp, để cho được riêng tư phản ứng theo ý mình.

      Da sởn gai ốc. Nếu bị thương nặng đẩy ra rồi. Thay vào đó, để tiếp tục tiến lại gần. Giờ có hai ngón tay chạm vào ; chúng chầm chậm lướt từ cổ tay xuống bàn tay . để mặc như thế. Hít vào hơi sâu, để những ngón tay đan vào tay mình. Caleb nhìn chằm chằm qua đầu .

      Tay bị nhấc lên. cảm thấy những ngón tay mình sượt qua khung sườn của Livvie. Rồi đến vai . Và cuối cùng, má của .

      Ở đây.

      Họ làm em bị thương, ở đây.

      Cơ thể Caleb hơi lắc lư.

      “Hôn em ,” thầm. Đó là lời đề nghị giúp quên lãng.

      nhận lấy nó.

      Lồng ngực Caleb rung lên rộn ràng với tiếng thở dài, và cúi xuống áp môi lên gương mặt ngước lên của . Họ rên rỉ khuôn miệng của nhau. Mẹ kiếp! Được chứ! chẳng muốn gì hơn là nhấc bổng Livvie tay, ấn lên tường buồng tắm và chiếm lấy cho đến khi quên tất cả nỗi thất vọng, giận dữ, ham muốn và hối tiếc.

      Gỡ những ngón tay đan vào nhau ra, Caleb với lên hai bầu ngực của Livvie bằng cả hai tay và siết lấy chúng. động chạm của thô ráp, cần kíp, song vẫn đáp lại với mãnh liệt ngang bằng. Hai ngón tay cái của lướt nhũ hoa của . Chúng săn lại dưới động chạm thuần thục của . Hai đầu ngực cứng như sỏi sượt qua mặt trong ngón cái của khẽ rên rỉ khuôn miệng đói khát của Caleb.

      Đôi bàn tay run rẩy của Livvie tìm thấy eo của . Những ngón tay siết lấy hông , móng tay cắm vào da thịt nhạy cảm. Lần này đến lượt Caleb phải rên rỉ. Cơ thể vì nước nóng mà trở nên dễ tổn thương hơn, song vẫn chào đón đau đớn, đặc biệt là khi nó hòa lẫn với khoái lạc. muốn hơn nữa. muốn tất cả.

      Caleb bước tới trước. Livvie bước lùi lại mà hề phá vỡ nụ hôn nóng bỏng của họ. Đó là điệu nhảy mà họ biết quá . cắn lên lưỡi, lên môi Caleb, khiến ngạc nhiên trong vài giây ngắn ngủi trước khi lướt lưỡi lưỡi . Với lưng áp lên tường, Caleb nắm lấy cơ hội tiến đến gần hơn, hôn mãnh liệt hơn. Vật đàn ông của sượt qua bụng cọ xát nó lên vùng da thịt mềm mại, trơn trượt.

      “Ối!” Livvie kêu lên. dứt khỏi nụ hôn và vòng hai cánh tay quanh người, hơi cúi xuống khi cố gắng chế ngự cơn đau.

      Caleb lập tức lui lại. “Khỉ . Tôi nghĩ,” thở hổn hển, siết chặt nắm tay, và giữ hai cánh tay ở hai bên người. “Em ổn chứ?”

      “Vâng,” , nhưng nghe ra lại phải thế, “Em ổn, cho em giây thôi.”

      Caleb cảm thấy ngu ngốc khi đứng lù lù bên với vật cương cứng to lớn của ở giữa họ. nghĩ cái quái gì thế biết?!? Lẽ ra nên làm chuyện này. do dự giữa điều nên làm và điều muốn làm. nên dừng lại. “Chúng ta cần phải dừng lại.”
      Snow, chau007153, bornthisway0110912 others thích bài này.

    5. Dian

      Dian Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      212
      Được thích:
      1,046
      CHƯƠNG 2.6
      bàn tay của Livvie với lên và Caleb giơ cánh tay ra để làm điểm tựa cho . nghĩ đến việc lại đưa bàn tay còn lại lên bao lấy vật đàn ông của và siết. Caleb rên lên lớn.

      ,” . Giọng điệu của cho phép bất kì tranh cãi nào. “Em muốn dừng lại. Em muốn suy nghĩ. Em muốn ở lại đây và giả vờ như chẳng có gì chờ đợi chúng ta ở ngoài kia cả.” Lời Livvie dường như chạm tới điều gì đó sâu thẳm bên trong , điều thể tự chạm vào được. Dĩ nhiên, còn có cả động chạm từ lòng bàn tay lên vật đàn ông của nữa.

      rít lên qua hàm răng cắn chặt. Tay bao lấy chặt; những ngón tay đủ dài để chạm vào nhau. lại siết chặt lần nữa. Nhiều khoái lạc hơn. Nhiều đau đớn hơn.

      “Chúng ta thể. Tôi làm em bị thương mất,” Caleb .

      Bàn tay Livvie hơi thả lỏng ra, và cảm giác máu chảy dồn về phần đầu của cậu nhóc đủ khiến muốn cọ xát vào tay . rên rỉ khi những đầu ngón tay lướt phần da thịt cứng ngắc của . “Chà, em có thể thấy điều đó, Caleb. Có phải tất cả họ đều…giống thế này ? Ý em là…có phải người đàn ông nào cũng lớn thế này ?”

      Caleb đặt tay lên tay và giữ yên chúng. “Đừng về những tên đàn ông khác lúc này, Livvie. khi cậu nhóc của tôi ở trong tay em.” phải là ghen. phải là kiểu người quan tâm đủ nhiều để ghen tuông. Nhưng câu hỏi của gợi nhắc về việc biết về những gã đàn ông khác nhiều thế nào, và cóc hề thích chuyện đó.

      “Xin lỗi,” thầm và đỏ mặt. “Em đoán chắc chẳng ai thích chuyện đó cả, đúng ?”

      Livvie mỉm cười với Caleb, dè dặt, xinh đẹp mặc cho những vết bầm tím.

      mạnh mẽ của tôi.

      Đôi mắt nâu của Livvie vẫn thu hút quan tâm của , thậm chí còn nhiều hơn trước. Khi để bản thân được thỏa mãn, đôi mắt dường như cũng làm điều tương tự. Những ngón tay giần giật bên dưới tay cậu nhóc của . rên rỉ và quan sát đồng tử giãn ra, làm ánh nhìn thêm sâu hun hút; tự hỏi liệu mắt mình cũng có như thế .

      Caleb quan sát khi chiếc lưỡi mèo con của chầm chậm lướt qua môi dưới. Từ từ, phần da thịt mềm mại kia biến mất vào trong khuôn miệng nhìn cắn xuống. nặng nhọc nuốt vào. “,” , giọng khàn đục, “đặc biệt là trong kiểu tình huống này.” mỉm cười với . “Nhưng tôi đảm bảo với em, cậu nhóc của tôi rất đặc biệt đấy.”

      Livvie cười toe. “ thể tin được… cho thứ này vào bên trong em.”

      Hông Caleb đẩy về phía trước khi nghe lời . Vật đàn ông của nhớ đến việc chiếm lấy phía sau , nó hồi tưởng lại chặt chẽ và ấm áp chờ đợi phía trong . nhớ thút thít và thở dài, cái cách cong người áp lên ngực khi bùng nổ bên dưới .

      “Tôi thể. Chúng ta thể.” Caleb ngạc nhiên khi nghe thấy thô ráp trong giọng mình. muốn chuyện này vô cùng nhưng lại thất bại trong việc che giấu nó.

      Livvie bước đến gần hơn cho đến khi đầu chạm vào ngực . Đôi tay Caleb vòng lấy như bản năng. “Em muốn trao cho khoái cảm,” thầm ngực . Thẹn thùng. Quyến rũ. Tay vẫn giữ lấy và trượt lên xuống theo chiều dài của .

      Caleb đứng những đầu ngón chân và rên rỉ, thể cưỡng lại xoa xát tuyệt dịu từ bàn tay , nhưng lại cố chống lại thôi thúc đẩy mình vào bầu ngực mềm mại của khi chúng chạm vào phần đầu cậu nhóc của .

      “Cứ tiếp tục ,” giọng khàn khàn. đặt bàn tay lên bức tường phía sau Livvie, cánh tay căng ra nhắc nhở được đè nghiến . Cánh tay còn lại của ôm hờ vào lòng. để ý bên vai bị thương của tựa lên , còn bàn tay nằm phần hông nhạy cảm, bỏng rát của .

      vuốt ve . mở miệng và khẽ hít vào để ngăn mình rên rỉ, dạ dày đột nhiên thắt lại. động chạm của thiếu thuần thục, rời rạc, cứ như giây trước còn là thiên đường, ngay giây sau lại chuyển thành cuộc tấn công, nhưng vẫn vô cùng thích thú. chạm vào muốn thế chứ vì bất kì lý do nào khác. Em làm cái quái gì với tôi vậy, Livvie?

      Phút tiếp theo, đầu óc trống rỗng. thể cưỡng lại, chà xát vào trong tay , đẩy mạnh hông về trước để cậu nhóc của có thể chạm vào gò ngực tuyệt đẹp của Livvie.

      Em hủy hoại đời tôi…

      mềm mại. mềm mại chết được.

      “Ôi…chúa ơi,” vụt thoát khỏi miệng , nhưng Caleb cóc thèm quan tâm. ngực , Livvie thở hổn hển vì bị khuấy động và vì dùng sức. Những ngón tay hông Caleb siết chặt hơn, kéo hông đến gần hơn rồi đẩy lùi ra.

      Thêm nữa. Ôi mẹ kiếp! Làm ơn, thêm nữa .

      “Mạnh hơn nữa Livvie, giữ tôi chặt hơn ,” hổn hển. Livvie làm theo, đưa Caleb vào cõi niết bàn. có cảm giác mình bị đốt cháy từ trong ra ngoài. “Đừng dừng lại. Cứ giữ nguyên như thế.”

      “Ôi lạy chúa, Caleb. rắn chắc,” giọng của Livvie chứa đầy khao khát nguyên thủy. “Em muốn đến. Em muốn nhìn thấy đến.” cố lùi lại, nhưng Caleb lại giữ chặt hơn.

      lắc đầu. “Đừng nhìn tôi, nhìn cậu nhóc của tôi . Hãy xem nó tuôn trào lên người em.”

      Tay Livvie siết chặt lại và tăng tốc.

      Caleb thể kiềm chế lâu hơn nữa. Với tiếng hét, nhón chân và bùng nổ đôi gò ngực căng tròn của Livvie. Trong khi thở hổn hển và cố ngất xỉu, Caleb nghe thấy tiếng Livvie kêu ré lên vì sốc.

      “Ôi. Chúa. Ơi!” thầm và bật cười. Khi nhìn xuống cơ thể mình, biểu của vô giá. “Vương vãi khắp nơi rồi. Eo ôi. Caleb – nó…nhớp nháp quá .”

      Caleb bật cười, quan sát chọc tay vào tinh tịch của và cố rửa trôi nó .

      cười thầm. “Lúc bị ướt nó còn dính hơn nữa đấy,” cảnh báo. Quay người , với tay lấy xà phòng. cứng người khi chạm tay vào lưng mình. Thở dài thườn thượt. Trong dư của cơn cực khoái, có đủ sức để tranh cãi hay đấu tranh gì cả.

      càng tiến gần càng khiến căng thẳng. nhắm mắt trong lúc lướt tay theo những lằn trắng lồi lõm chồng chéo lưng mình. Da đỏ lựng vì sức nóng của nước, và biết mấy vết sẹo vì thế mà nổi bật hơn. Đây phải lần đầu tiên có người nhìn thấy những vết sẹo của . cần thiết phải xấu hổ về chúng, cũng phải muốn giấu thân thể mình khỏi mọi người tình. Nhưng lại chưa bao giờ về nó, chưa bao giờ.

      “Chuyện gì xảy ra?” Lời thầm khẽ khàng đến độ Caleb có thể bỏ lỡ nếu biết trước nó đến.

      “Tuổi thơ khốn nạn,” buồn bã đáp.

      Hơi thở của Livvie lướt da . hôn vào những vết sẹo của .

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :