Chương 53.2
Edit: Tuyết Nguyệt Lam
Điện thoại di động của Hàn Mai Mai ở bàn rung cái, vừa nhìn liền thấy, là tin nhắn của Lạc Thần Dật.
"Em nhìn mà hiểu ánh mắt của tôi hay sao? Sao lại để bọn họ cùng ăn cơm?╰(`□′)╯"
Hàn Mai Mai ngẩng đầu giống như vô ý liếc Lạc Thần Dật cái, chỉ thấy chuyện phiếm với Hứa Tu Kiệt, mà điện thoại động lại để bên tay trái của .
Trong lòng Hàn Mai Mai buồn cười.
Lúc này Hứa Tu Kiệt quay đầu nhìn Hàn Mai Mai, tựa tiếu phi tiếu hỏi: "Mai Mai, nghĩ tới với Lạc thiếu lại thân đến vậy."
" tệ." Hàn Mai Mai nhàn nhạt , nghĩ nhiều tới ý tứ trong lời .
cảm giác được điện thoại lại rung cái, khóe miệng tự giác mà mỉm cười.
"Cái gì là tệ! ! ! Em ràng cho tôi! ╰(`□′)╯ "
Hàn Mai Mai trong lòng cười trộm nhưng mặt lại biểu gì, nhàng ấn điện thoại, rồi gửi .
Lạc Thần Dật nhìn xuống di động, liền rầu rĩ lời nào.
Hàn Mai Mai liếc cái, tiếp tục chuyện phiếm với Hứa Tu Kiệt.
Hai người cho rằng ai chú ý tới những chi tiết này giữa bọn họ, nhưng Hứa Tu Kiệt sớm nhìn thấu. Hai người bọn họ lại thành đôi! tại ta chỉ muốn mắc loa cho toàn thế giới biết tin tức này, nhưng lại liều mạng nhịn xuống, ta cũng biết ta thể làm như vậy.
Đồng thời lại có chút vui sướng khi người gặp họa, biết người họ mặt lạnh kia của ta nếu biết chuyện này có phản ứng như thế nào? ta bắt đầu có chút mong đợi.
bữa cơm rất nhanh liền xong, Hứa Tu Kiệt làm kì đà nữa mà dắt bạn rời , chuẩn bị mật báo cho họ ta.
", chuyện của với Hàn Mai Mai thế nào rồi hả?" Hứa Tu Kiệt thăm dò : "Em thấy ấy và tên nhóc nhà họ Lạc rất thân cận đó."
"Cậu gọi điện thoại tới, chỉ muốn mấy chuyện nhàn chán này với tôi hay sao?" Giọng Ngụy Nhất Minh vui , chính ta cũng phát tại biểu tình của ta rất u ám.
"Em lại thấy hai người bọn họ rất xứng đôi đó. Này này này..." Hứa Tu Kiệt nhìn điện thoại bị ngắt, trong lòng rất vui, nghĩ tới cứ đụng tới chuyện này lại khiến người họ mặt lạnh của ta mất bình tĩnh, chuyện này càng ngày càng thú vị rồi.
"Hứa thiếu ~" Nữ minh tinh thấy mình bị bỏ lơ hồi,di e nd a nl equy do n .com, trong lòng có chút vui.
Hứa Tu Kiệt tâm tình tốt, ôm eo thon của nữ minh tinh, hào phóng : " thôi. phải vừa nãy em cái túi kia rất đẹp sao? Chúng ta mua cái túi đó."
Nữ minh tinh kia nghe xong lập tức cười tươi như hoa, có vẻ rụt rè như vừa rồi.
Mà ở nơi khác, Lạc Thần Dật và Hàn Mai Mai trực tiếp tới bãi đỗ xe chuẩn bị rời .
Trong thang máy chỉ có hai người bọn họ, có thể cảm nhận được Lạc Thần Dật ở phía sau vẫn dùng ánh mắt u oán nhìn . Hàn Mai Mai cố gắng bỏ lơ ánh mắt khiến người ta thoải mái kia.
"Đinh" tiếng, thang máy vừa mở ra, Hàn Mai Mai liền ra ngoài trước.
"Tôi bị em coi thành khí rồi hay sao?" Những lời này nhàng bay tới...
Trong lòng Hàn Mai Mai giật mình cái, làm bộ nghe thấy, bước nhanh hơn.
"Hàn Mai Mai, em đứng lại đó cho tôi." Lạc Thần Dật khó chịu quát.
Lần này Hàn Mai Mai muốn làm bộ như nghe thấy cũng khó, đành phải xoay người sang chỗ khác: " làm sao?"
"Hừ! Lời vừa rồi của em là có ý gì? Sao với Hứa Tu Kiệt tôi là bạn trai của em?" Lạc Thần Dật phụng phịu .
Hàn Mai Mai lung lay di động: " được quên, bây giờ còn trong giai đoạn thử. Còn chưa chính thức."
Lạc Thần Dật nghĩ đến cái tin nhắn vừa rồi, mặt càng thêm đen, kìm nén hồi mới : "Em kinh thường người bạn trai thử hay sao? Bạn trai thử cũng có tôn nghiêm chứ!"
Hàn Mai Mai "hì hì" tiếng bật cười,di e nd a nl equy do n .com , tâm tình rất sung sướng.
qua nhón chân hôn lên khóe môi Lạc Thần Dật, rồi rời rất nhanh, cười tít mắt nhìn .
Lạc Thần Dật lập tức quên chuyện vui vừa rồi, biến thành con mèo trộm thịt, liếm môi dưới, sau đó hôn môi của , từ cạn đến sâu, từ từ nhấm nháp.
Tay Hàn Mai Mai cực kỳ tự nhiên ôm lấy cổ .
Lạc Thần Dật cực kỳ ủng hộ, càng thêm ra sức.
"Tuýp tuýp..."
Bọn họ bị tiếng còi xe cho cắt ngang. Hàn Mai Mai lập tức đẩy ra.
Trong lòng Lạc Thần Dật trận mất mác, khó chịu trừng mắt liếc người tài xế kia cái, sau đó kéo Hàn Mai Mai về hướng xe của .
Người tài xế vừa bị Lạc Thần Dật trừng mắt kia của bị dọa sợ, lập tức nhấn ga rời .
Công ty Hàn Mai Mai gần đây cũng chầm chậm ổn định lại.
Rốt cuộc cũng có thể thở ra hơi, thừa dịp bận kêu người tới chuyển hết hành lí tới nhà cũ nhà họ Hàn rồi, sau đó mới chính thức vào ở.
Hôm nay, Hàn Mai Mai và ông ngoại Hàn ở trong vườn hoa phơi nắng mặt trời. Hai ông cháu khó có cơ hội hưởng thụ khoảng khắc nhàn hạ như thế này.
Mà vừa lúc, dì Lưu dẫn Lạc Thần Dật tới.
Hàn Mai Mai có chút ngoài ý muốn, Lạc Thần Dật với hôm nay tới đây.
Hàn Mai Mai đứng lên đón tiếp: "Thần, Dật, sao lại tới đây?"
Hàn Mai Mai đưa lưng về phía ông ngoại Hàn chuyện, xong câu đó, lại dùng khẩu hình miệng để : " đến đây làm gì?"
Lạc Thần Dật hiểu biểu tình của Hàn Mai Mai, cười thần bí với , gì, ngược lại vòng qua đến trước mặt ông ngoại Hàn.
"Ông ngoại." Lạc Thần Dật chào.
"Tiểu Lạc, lâu cháu đến đây rồi." Ông ngoại Hàn nhiệt tình .
"Gần đây cháu có chút bận. Cháu mang theo chút quả tới tặng ông ngoại." Lạc Thần Dật vừa xong đút tay vào túi quần lấy ra gói quà đặt lên bàn, sau đó mở từng lớp ra, chỉ thấy bên trong là ly sứ mem xanh hình hoa cúc.
Hai mắt ông ngoại Hàn phát quang, nhìn chằm chằm cái ly sứ, miệng lẩm bẩm: "Đây chính là đồ tốt nha."
Lạc Thần Dật thấy phản ứng của ông ngoại Hàn,di e nd a nl equy do n .com , liền biết tặng đúng đồ.
Hàn Mai Mai biết rốt cuộc trong hồ lô của Lạc Thần Dật bán thuốc gì, nắm quả đấm đặt ở cạnh khóe miệng, ho khan tiếng.
Ông ngoại Hàn lập tức lấy lại tinh thần, ngẩng đầu với Lạc Thần Dật: "Tiểu Lạc, món đồ này quá quý trọng. Ông ..."
"Ông ngoại, ông cũng biết. Đây là người bạn tặng cho cháu. Ông cũng biết, cháu hiểu mấy thứ này. Để ở chỗ cháu cũng lãng phí. tặng cho người biết thưởng thức. Trước đây cháu có nghe ông ngoại có nghiên cứu mấy thứ này." Lạc Thần Dật lập tức chân chó .
"Nghiên cứu cũng phải, ông cũng chỉ là người ngoài ngành mà thôi. Chỉ là cái này... Có thích hợp ? Nếu ông trả tiền cho cháu nha." Ông ngoại Hàn , ông biết đây là đồ hiếm, mà tỉ lệ lại tốt như vậy, có chút bỏ xuống được.
"Làm sao có thể? Vốn dĩ cháu cũng mất tiền, là người khác tặng cháu. tại cháu chẳng qua là mượn hoa hiến Phật (của người phúc ta) mà thôi. Chỉ cần ông ngoại thích là được rồi." Miệng Lạc Thần Dật giống như có thoa mật ong vậy.
Hàn Mai Mai thờ ơ nhìn, rốt cuộc Lạc Thần Dật muốn làm gì? Chẳng lẽ muốn với ông ngoại là bọn họ nhau?
Chuông báo động trong lòng kêu mãnh liệt, đề phòng nhìn Lạc Thần Dật, tuy đáp ứng kết giao với Lạc Thần Dật, nhưng hai người còn chưa tới mức này.
"Vậy ông đành mặt dày mà nhận lấy." Ông ngoại Hàn cười híp mắt lại.
Chương 54
Edit: Tuyết Nguyệt Lam
" Kỳ , ông ngoại, hôm nay cháu tới là muốn với ông chuyện." Lạc Thần Dật như có như liếc Hàn Mai Mai cái .
Trong lòng Hàn Mai Mai hồi hộp phen, phải muốn...
Ông ngoại Hàn có chút kỳ quái hỏi: "Chuyện gì vậy?"
" tại cháu chuyển đến ngôi nhà bên cạnh kia, về sau chúng ta trở thành hàng xóm rồi." Lạc Thần Dật cười .
Hàn Mai Mai nghe xong thở phào nhõm hơi, may mà phải chuyện kia. Nhưng Lạc Thần Dật làm sao có thể chuyển đến cạnh nhà bọn họ được chứ? Hàn Mai Mai đột nhiên nhớ tới, mấy ngày hôm trước có đề cập qua với Lạc Thần Dật là tại phải về nhà cũ ở. Chẳng lẽ là vì vậy?
"Trách được, gần đây ông hay thấy nhà bên cạnh cứ người ra người vào. nghĩ tới lại là cháu nha. Đây rất tốt, về sau cháu có thể tới đây ăn cơm thường xuyên rồi." Ông ngoại Hàn nghe thế trái lại rất cao hứng.
"Nhất định. Chỉ cần ông ngoại chê cháu phiền là được." Lạc Thần Dật cợt nhả .
Ông ngoại Hàn cười ha ha, bảo là muốn giữ Lạc Thần Dật ở lại cùng ăn cơm.
Hàn Mai Mai thừa dịp người khác chú ý, kéo Lạc Thần Dật đến cái phòng .
"Mai Mai, em làm gì vậy?" Lạc Thần Dật vô tội .
"Tôi phải hỏi mới đúng, ở đây làm gì?" Hai tay Hàn Mai Mai ôm ngực, vui hỏi: "Có phải lần trước tôi muốn chuyển đến nhà cũ ở nên mới chuyển đến đây hay ?"
Lạc Thần Dật nhún vai, bày ra bộ dạng ‘tôi em gì’.
Hàn Mai Mai nhìn thấy vậy vừa tức vừa buồn cười, ra cũng có chút thoải mái, Lạc Thần Dật lại lặng lẽ làm như vậy, cũng với : " cần phải như vậy."
Lạc Thần Dật thấp giọng : "Tại sao tôi lại thể như vậy? Động tác của tôi nếu nhanh chút. chừng em lại cùng với người khác chạy mất tôi phải làm sao bây giờ?" dùng tay nhéo cái mũi của Hàn Mai Mai.
Hàn Mai Mai nhìn biểu tình lấy lòng của Lạc Thần Dật, trong lòng mềm nhũn: "Vậy vì sao với tôi tiếng. Vừa rồi khiến tôi giật nảy mình."
Lạc Thần Dật lên phía trước ôm lấy Hàn Mai Mai, đáng thương tội nghiệp : "Tuân mệnh, lần sau tiểu nhân nhất định báo cáo trước với nữ vương bệ hạ. Lần này tạm tha cho tiểu nhân được ?"
"Ha ha" Hàn Mai Mai nhịn được cười ra tiếng.
Lạc Thần Dật lập tức thuận theo cọc bò lên , cúi đầu hôn cái mũi của Hàn Mai Mai, sau đó là miệng, đưa lưỡi ra từ từ cạy mở miệng của , liếm láp, quấy động...
Hàn Mai Mai bị hôn đến thở gấp liên tục.
Lạc Thần Dật lưu luyến hôn lên gáy của , trong lúc vô thức, bàn tay vào, cởi bỏ nội y của Hàn Mai Mai.
"Mai Mai!"
Đây là giọng của ông ngoại Hàn,di end a n l e q uy d o n . c om, Hàn Mai Mai bị dọa lập tức đẩy Lạc Thần Dật ra.
Lạc Thần Dật có cảm giác mất mát, tại sao mỗi lần đều như thế này!
Lúc này Hàn Mai Mai mới cảm giác được nội y bị cởi bỏ, trừng mắt liếc Lạc Thần Dật cái, muốn cài nút thắt lên lần nữa, nhưng trước mặt có Lạc Thần Dật nên có chút quẫn bách.
" quay qua chỗ khác cho tôi!" Hàn Mai Mai thấp giọng quát.
Lạc Thần Dật dùng giọng khàn khàn : "Đây là em thẹn thùng hay sao?" xong cực kỳ tự nhiên duỗi tay vào, sau đó cài nút lại cho Hàn Mai Mai. Cũng biết là cố ý hay là như vậy mà khi thu tay lại chạm vào bộ ngực của .
"Mai Mai! Con ở đâu?"
"Ông ngoại, con đến đây." Hàn Mai Mai đẩy Lạc Thần Dật ra, sau đó chạy ra ngoài.
Lạc Thần Dật nhìn tay mình, ngờ cảm xúc này lại tốt đẹp như vậy.
Ngược lại, gần đây Trình Khả Hinh được tốt như vậy, vốn ta cho rằng ở bên cạnh Đàm Gia Hi, cuối cùng ta cũng có chỗ dựa, tuy Đàm Gia Hi có thói quen xấu, nhưng lấy thân phận của ta mà , ta với ta vẫn là trèo cao, mà Đàm Gia Hi đối với ta coi như cũng để ý.
Nhưng gần đây liên tiếp xảy ra những chuyện hài lòng, vốn vốn đầu tư của công ty Đàm Gia Hi có chút hao tổn, sau đó bọn họ lại xảy ra tai nạn xe cộ, tuy bị thương, nhưng vẫn có chút kinh hoảng, tại Đàm Gia Hi lại bị người trong nhà bắt trở về.
Trong lòng Trình Khả Hinh lại có cảm giác nỡ.
" nay nhận được tip danh, Đàm Quốc Thắng kẻ khả nghi nhận hối lộ, lạm dụng chức quyền, các cơ quan liên quan tiến hành điều tra..."
Trình Khả Hinh sững sờ nhìn chương trình tin tức, người đó phải ba của Đàm Gia Hi hay sao? Mà người bên cạnh mặt mày lo lắng phải Đàm Gia Hi hay sao?
ta vốn cầm ly nước, "Ầm" cốc nước từ trong tay rơi xuống đất.
Lạc Thần Dật ở nhà họ Hàn đến sau cơm chiều mới về nhà mình.
Ông ngoại Hàn vốn cực kỳ thích Lạc Thần Dật, tại thái độ đối với càng tốt hơn, có chiều hướng vượt qua cả Hàn Mai Mai.
Đối với điều này Hàn Mai Mai oán giận vài câu, Lạc Thần Dật nghĩ đến biểu tình khuôn mặt nhắn của Hàn Mai Mai, tâm tình cực kỳ vui sướng.
Tâm tình này được duy trì đến khi nhận được điện thoại của Lạc Vĩ Kỳ.
có chút trào phúng nhếch khóe miệng, nhưng vẫn nhấc điện thoại.
Giọng bất mãn của Lạc Vĩ Kỳ truyền đến qua điện thoại: "Tên xấu xa kia, bao lâu về thăm nhà rồi hả? Trong mắt còn coi tôi là ba nữa ?"
" phải ông còn bận đối phó với đám oanh oanh yến yến xung quanh ông hay sao, còn cần tôi phải về nhà thăm ông nữa hả?" Lạc Thần Dật có chút châm chọc .
Tuy Lạc Vĩ Kỳ đến tuổi trung niên nhưng vẫn sửa được cái tật xấu phong lưu của mình, bị con trai của mình ra như vậy, khiến ông có chút mất mặt : "Là con trai mà có thể với ba mình như thế đó hả?"
Lạc Thần Dật trầm mặc gì.
Lạc Vĩ Kỳ dừng chút, cũng muốn quan hệ với con trai trở nên kém hơn, giọng mềm xuống: "Thứ sáu nhất định con phải về nhà chuyến. Có chuyện rất quan trọng."
Lạc Thần Dật chút để ý : "Chuyện gì mà thể ở trong điện thoại? Ngày mai tôi bận rồi."
"Ba bảo thư kí tra lịch trình ngày mai của con rồi, ngày mai sau khi tan tầm con có thời gian rảnh."Giọng Lạc Vĩ Kỳ gượng gạo , đợi Lạc Thần Dật chuyện, lập tức lại thêm: "Ba kêu con trở về nhà của mình, khó khăn đến thế hay sao?"
Lạc Thần Dật nhíu mày: "Được, tôi biết rồi. Tôi trở về chuyến."
Đối với câu trả lời của Lạc Thần Dật, Lạc Vĩ Kỳ cực kỳ vừa ý,di en d a n l e q uy d o n . c om, lại dặn hai ba câu rồi mới cúp điện thoại.
Ngày hôm sau, Lạc Thần Dật trở lại nhà họ Lạc thấy Tôn Tiểu Vân xuất trong nhà bọn họ, cuối cùng cũng hiểu Lạc Vĩ Kỳ kêu về nhà để làm gì rồi.
Trong lòng phiền não, sớm biết như vậy đến đây.
Mà Lạc Vĩ Kỳ giống như thấy vẻ mặt của vậy, nhiệt tình : "Tiểu Dật, con mau qua đây. Tiểu Vân, chắc con cũng biết nó đúng ? Trước đây hai đứa chắc cũng gặp mặt rồi. Con bé là con của thị trưởng Tôn."
"Vâng." Lạc Thần Dật mặt chút thay đổi, sau đó gật đầu cái với Tôn Tiểu Vân, chỉ chào hỏi qua rồi thôi.
Tôn Tiểu Vân cũng cảm giác được bản thân được hoan nghênh, trong lòng có chút bực tức, nếu phải ba ta sống chết mời đến, mới thèm đến? Dựa vào cái gì mà mình phải nhìn ánh mắt của người khác, nhưng mặt ta cũng có biểu ra ngoài, vẫn treo nụ cười hợp lễ, biểu ta xuất thân từ gia đình có gia giáo.
"Hai đứa người trẻ tuổi ngồi chuyện với nhau. Ba vào thư phòng xem thư lúc." Lạc Vĩ Kỳ kiếm cớ rời .
Trong đại sảnh chỉ còn lại Lạc Thần Dật và Tôn Tiểu Vân.
Last edited by a moderator: 8/9/17