1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Phiền toái - Trúc Tây (Trọng sinh) Update c89

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. binhyen119

      binhyen119 New Member

      Bài viết:
      3
      Được thích:
      5
      Cảm ơn Lạc Lạc và Meo Moon (^0^) hóng nam chính đến khi nào đây :yoyo51::yoyo51::yoyo51::yoyo51:
      LạcLạc thích bài này.

    2. lily2310

      lily2310 New Member

      Bài viết:
      4
      Được thích:
      1
      Cám ơn ban edit . Lót chiếu nằm chờ thôi :yoyo19::yoyo19:
      LạcLạc thích bài này.

    3. LạcLạc

      LạcLạc ( ◜◡^)っ✂╰⋃╯

      Bài viết:
      6,034
      Được thích:
      63,505
      Chương 09: Ra oai phủ đầu
      Editor: Meo Moon
      Trong lòng Phương ma ma mắng Mã ma ma ngu xuẩn kia gần chết —— nếu muốn ra oai phủ đầu với nương, tốt xấu gì cũng phải nhìn trường hợp khu vực trước chứ!

      Lúc này biết làm sao, Phương ma ma đành tự mình tiến lên gõ cửa.

      Thủ vệ Nghiêm bá nghe được bên ngoài có động tĩnh, bèn đưa mắt nhìn Thúy Kiều gác chân ngồi sát cổng.

      Thúy Kiều vốn là nha hoàn trong phòng phu nhân —— tuy vậy, nhưng khi hầu hạ ở trước mặt Mã ma ma, nàng phải đứng cách xa phu nhân.

      Thúy Kiều vốn cắn hạt dưa, đợi xem trò cười của Thập tam nương ——Mặc kệ Thập tam nương sai người tiến lên gõ cửa, hay thầm mở cửa hông bước vào, tóm lại, làm sao cũng trò cười —— Nhưng nàng ngờ giọng của người ngoài cửa nghe giống như Ngô ma ma bên cạnh Lão phu nhân.

      Thúy Kiều sợ hết hồn, vội vàng vứt hạt dưa trong tay, vừa gọi tiểu nha hoàn báo tin, vừa mau chóng vẫy tay, ra hiệu cho Nghiêm bá mở cửa.

      Nghiêm bá nhìn Thúy Kiều, lại cố ý di chuyển từ từ về phía cổng chính —— Con người vốn là vậy, cấp có ngạo mạn thế nào, cấp dưới luôn cảm thấy có thể chịu đựng, nhưng nếu chỉ là người có thân phận ngang hàng với mình cáo mượn oai hùm, nhất định nhịn được.

      “Chao ôi, Nghiêm bá ơi, ngươi nhanh tay nhanh chân chút !” Thúy Kiều gấp đến độ giậm chân.

      Nghiêm bá còn cố ý lớn tiếng : “Lúc nãy phải ngươi , muộn rồi phải giữ cửa nghiêm ngặt, cho dù nương trở về, cũng thể dễ dàng mở cổng, phải để nương từ cửa hông sao?”

      —— Được rồi, toàn bộ câu kia sót chữ đều bay ra khỏi khe cửa.

      Mặt Thúy Kiều lập tức đen kịt.

      San Nương chờ ngoài cửa nhưng trong lòng lại có vài phần suy tính.

      Ngô ma ma như xem náo nhiệt nhìn San Nương, vừa suy nghĩ, trở về nên thuật lại chuyện này như thế nào với lão phu nhân.

      Trái lại bà phải bất bình dùm Thập tam nương, mà bà ta nghĩ, lão phu nhân nghe xong chuyện này nhất định hài lòng —— Ai bảo tiểu Thập tam nhi ngươi biết tốt xấu, chịu ôm chặt đùi ta chứ!

      Ngô ma ma nhìn sang, người thông minh như San Nương, sao có thể hàm nghĩa trong đó? Cũng may chỉ chốc lát sau, cổng lớn được người ta kéo ra, sau đó từ phía sau bức tường phù điêu di chuyển ra rất nhiều người, trong tay mỗi người đều cầm đèn lồng gì đó để chiếu sáng, khiến cổng lớn của Ngũ phòng vốn tối om lập tức sáng ngời.

      San Nương cũng nhiều lời, chỉ nhìn chữ phúc bằng gạch bức tường phù điêu, rồi nghiêng đầu thấp giọng phân phó Ngũ Phúc, Lục An lưu lại trông coi người dỡ hành lý, còn mình chỉ mang theo nhũ mẫu, Tam Hòa và Ngô ma ma thẳng vào đại sảnh phía sau bức tường phù điêu.

      Ngoài dự liệu của San Nương là, Mã ma ma kia lại ở trong đại sảnh nghênh đón các nàng. San Nương nhịn được thầm lắc đầu. Nàng , chày gỗ như thế, sao có thể ở Ngũ phòng làm mưa làm gió nhiều năm vậy?! Nếu nàng muốn chỉnh bà ta, chuyện dễ như giơ ngón út.

      Nhưng ngẫm lại, San Nương liền hiểu. Cái gọi là ‘danh chính, ngôn thuận’, dầu gì Mã ma ma cũng ‘ôm thiên tử mà lệnh chư hầu’[1], người khác thế nào cũng là tôi tớ, trừ phi là phụ thân, mẹ cả nàng, bằng trong nhà đúng là ai có thể trị được ‘Cửu thiên tuế’ cáo mượn oai hùm này.

      [1]Tức khống chế hoàng đế, dùng danh nghĩa hoàng đế ra lệnh.

      Vào đến đại sảnh, San Nương làm bộ mệt mỏi ngồi xuống ghế thái sư ở tiền đường, chỉ cúi đầu .

      Ngô ma ma thấy vậy khỏi nhíu mày. Mặc dù tại bà rất muốn rút quân, để lại tất cả vấn đề khó cho Thập tam nương, nhưng dù sao bà cũng nhận lệnh của lão phu nhân đưa nương về nhà, nay ai đón tiếp, bà thể chưa gì liền mất.

      Do đó, Ngô ma ma nhíu mày hỏi: “Ngũ lão gia ở nhà?”

      ma ma bên dưới dè dặt đáp: “Lão gia ra ngoài gặp bằng hữu, là mấy ngày nay về.”

      Tin tức tốt. Ngô ma ma thầm gật đầu, lại hỏi: “Phu nhân đâu?”

      “Phu nhân trong người được khỏe, uống thuốc, chỉ sợ ngủ mất rồi.”

      tốt quá! Ngô ma ma lại gật gù trận vừa : “ vậy, trong nhà ai quản lý?”

      chuyện, chỉ thấy Mã ma ma và phụ nhân còn trẻ tuổi vội vã từ cổng trong chạy tới.

      Phu nhân kia trông khoảng hai mươi tuổi, mặt mày hớn hở, cả người mặc áo màu hồng làm tôn lên dáng người yểu điệu, gần như cần người giới thiệu, San Nương cũng đoán được vị này là Mã di nương, ái thiếp của cha nàng.

      Đáng tiếc, Mã di nương này có dáng dấp chẳng giống Mã ma ma chút nào.

      San Nương nhịn được rũ mắt xuống. Kinh nghiệm đời trước cho nàng biết, nữ nhân xinh đẹp, như , ở trước mặt nam nhân đều dễ dàng gặp may. Mặc dù San Nương muốn xung đột với vị này, nhưng hôm nay chứng kiến chiêu thức của mẹ con Mã thị, chỉ e xung đột chỉ là chuyện sớm muộn.

      Nếu cha nàng bị kẹp ở giữa, San Nương nghĩ, đại khái hơi phiền toái.

      Trong khi San Nương tính toán trong đầu, nàng lại ngờ, Mã ma ma kia hề tiến lên tiếp lời, mà Mã di nương tiến lên trước bước hành lễ vấn an với Ngô ma ma.

      Ngô ma ma cực kỳ kinh ngạc, cười : “ biết vị này là ai?”

      Mã ma ma vội cười bước lên bước giới thiệu: “Đây là người trong phòng của lão gia.”

      Nhất thời, nụ cười mặt Ngô ma ma cứng nhắc.

      San Nương nhanh chóng cúi đầu che giấu ý cười bên môi.

      Mạnh lão phu nhân là người bảo thủ, để ý nhất phép tắc của thế gia vọng tộc. Mà trong mắt thế gia, trong phòng nam nhân có thể có người, thậm chí có thể sủng người ấy lên trời xuống đất, nhưng khi ra khỏi phòng, người này căn bản được xem là người, chỉ có thể xem như món đồ chơi. Đừng ra ngoài gặp khách, ngay cả tôi tới tự cảm thấy có chút thân phân, địa vị, cũng chịu dễ dàng tiếp xúc trực tiếp với di nương…

      Cũng chẳng biết Ngũ phòng loạn thành cái dạng gì, lại để di nương ra, còn trực tiếp nghênh đón người lão phu nhân phái đến!

      San Nương nhất thời nghĩ, vốn dĩ những chuyện này cũng có gì phiền toái, nàng tự tin dựa vào bản lãnh của nàng, để những người này đạp lên đầu nàng.

      Chỉ thấy Ngô ma ma thu lại nụ cười, nhìn Mã ma ma thản nhiên : “Ma ma cũng là lão nhân nhiều năm, cho dù chủ tử nhà ngươi khỏe, trong nhà này nhất thời ai có thể làm chủ, ngươi phải gánh vác mọi chuyện, nhưng sao có thể sơ sót vậy, lại thả người trong phòng nam nhân ra gặp khách? Để Ngũ lão gia nhà ngươi biết, mặt mũi này biết để ở đâu?

      Mã ma ma còn chưa trả lời, Mã di nương chịu được, bụm mặt nức nở tiếng, xoay người dựa theo đường cũ chạy về.

      Bên này, San Nương nhịn được lấy tay đỡ trán, len lén nhếch môi.

      Mã ma ma rốt cuộc lớn tuổi, biết co được dãn được, chỉ coi như màn kia, cười rạng rỡ lễ phép đáp lại Ngô ma ma: “Ma ma dạy phải. Vốn phu nhân thoải mái, ta và di nương hầu hạ bên đó, cũng vì sốt ruột nên cùng nhau đến. Ngược lại tiếp đón ma ma được chu đáo.”

      —— Được rồi, hình như họ nhìn thấy San Nương.

      Vì vậy San Nương chịu đơn che miệng khẽ ho tiếng.

      lòng Ngô ma ma muốn làm mũi giáo cho San Nương, nhưng có số lời nên là bà , nếu bà , bị truyền ra ngoài là bà đúng. Do đó bà trầm mặt, quát Mã ma ma: “Sao?! nhìn thấy nương nhà các ngươi ở đây hả? Còn làm lễ ra mắt nương nhà các ngươi!”

      San Nương bày tỏ: Rất hài lòng.

      Mã ma ma lạnh lùng liếc San Nương cái, rốt cuộc cũng qua đó, uất ức hành lễ với nàng, San Nương chỉ xem như thấy, che miệng lại khẽ ho hai tiếng.

      Ngô ma ma ở chỗ đó chờ cơ hội rút quân, lúc này lập tức với Mã ma ma: “ nương trong người khỏe, các người còn nhanh chóng hầu hạ nương nghỉ ngơi !” Lại xoay người hành lễ với San Nương: “Thời gian cũng còn sớm, nương còn phải nghỉ nghơi, lão nô phải về hồi báo với lão phu nhân.”

      San Nương ‘miễn cưỡng’ cười : “Làm phiền ma ma rồi, thỉnh ma ma với lão phu nhân tiếng, ta bình an trở về, trong nhà hết thảy đều tốt, thỉnh lão phu nhân đừng nhớ nhung ta, đợi ta khỏe rồi, lại thỉnh an lão phu nhân.”

      Hai người lại giả tạo mấy câu, lúc này San Nương mới sai người tiễn Ngô ma ma.

      Bóng dáng Ngô ma ma vừa biến mất sau bức tường phù điêu, sắc mặt Mã ma ma lập tức trầm, chỉ rũ mắt đứng đấy tiếng nào.

      San Nương che miệng khẽ ho tiếng, xoay đầu với nhũ mẫu, “Trong người mẫu thân khỏe, ta mới trở về, làm sao cũng nên vấn an mẫu thân mới đúng.” Lại xoay đầu phân phó Mã ma ma, “Thỉnh ma ma trước dẫn đường.”

      Mã ma ma nhíu mày hồi. San Nương này mặc dù năm nay mới mười bốn tuổi, nhưng vì trổ mã muộn nên trông nhắn yếu ớt, cảm giác rất dễ bắt nạt. ngờ lúc trước ở Tây Viên lại phách lối thế, hôm nay bị đuổi về, còn ngông cuồng chẳng biết thu liễm!

      Mặt ngựa của Mã ma ma trầm xuống, : “Phu nhân ngủ rồi.”

      sao?” San Nương cười , “Ý ma ma là, cần hỏi phu nhân, ma ma có thể biết phu nhân rảnh gặp ta?” đợi Mã ma ma tiếp lời, San Nương giống như sợ bà ta hiểu ý châm chọc của nàng, lại tiếp: “Còn nữa, ma ma cảm thấy ma ma có thể làm chủ thay phu nhân à?”

      Mã ma ma bị đâm chọc đến mức co rụt. Mặc dù thực tế bà ta có thể thay phu nhân làm chủ , nhưng chuyện đó có thể làm mà thể . Bà ta hung hăng lườm San Nương, ngẫm lại vẫn còn nhiều thời gian, bèn hừ lạnh tiếng: “ vậy, nương theo ta.”

      San Nương lại ngồi ở đó nhúc nhích.

      Mã ma ma chợt chau mày, vừa định mở miệng thúc giục, lại nghe San Nương : “Tam Hòa, phép tắc trong phủ, khi các người vào phủ đều học qua chứ?”

      Tam Hòa cung kính đáp: “Đều học qua ạ.”

      “Vậy, ngươi đọc thử cho ta xem, nên chuyện thế nào với chủ tử?” San Nương .

      Do đó, Tam Hòa đọc lượt quy tắc trong phủ.

      San Nương ngước mắt, cười như cười nhìn Mã ma ma: “Ngay cả chữ ‘thỉnh’ cũng chẳng có. Người biết, ma ma lớn tuổi, khó tránh khỏi sơ sót, người biết, còn tưởng ma ma biết phép tắc.”

      —— Ra oai phủ đầu ư? Ai biết chứ!

      Mã ma ma tức đến nghiến răng trận, vừa định bất chấp mở miệng chống đối, lại nghe San Nương cười : “ ra ma ma cũng mắc bệnh đau răng, lúc nãy ta nghe được tiếng hừ hừ đấy. Cái gọi là ‘đau răng phải bệnh, mà đau là muốn mạng người’, bệnh này ma ma nên chữa trị sớm chút mới tốt. Ta nghe , đám ma ma lễ nghi trong nhà biết cách chữa loại bệnh này nhất, rảnh rỗi ma ma có thể nghiên cứu thử với những ma ma này, có thể có những cách chữa gì đó.”

      San Nương vừa , vừa thèm nhìn Mã ma ma, vịn tay nhũ mẫu, thong dong lướt qua người bà ta.

      Lúc đến cửa đại sảnh, nàng nhìn nha hoàn hai bên khoanh tay đứng hầu, lại : “Trong người phu nhân khỏe, tôi tớ các ngươi nên cẩn thận chút mới phải. Tuy ta phải khách, nhưng Ngô ma ma là khách, còn thay mặt lão phu nhân đến, vậy mà ngay cả chén trà cũng chẳng có, việc này thể chấp nhận được.” xong, liền vịn nhũ mẫu thẳng qua cửa hông dẫn đến nội viện.

      Ánh mắt tất cả mọi người trong đại sảnh đều nhìn về phía Mã ma ma.

      Mã ma ma chỉ cảm thấy trong lòng trận lửa đốt, nét mặt cũng trắng đỏ đan xen. Bà ta giậm chân cái, hai ba bước đuổi theo San Nương, vừa mới hít hơi định mở miệng lần nữa, chợt nghe San Nương lại chặn lời bà ta: “Ma ma đừng nóng giận, ta biết trong nhà đều do ma ma xử lý, có công lao cũng có khổ lao. Ta đây vốn chây lười, mọi việc phạm đầu ta, kỳ ta cũng lười so đo. Lời này ma ma ghi nhớ kỹ, về sau biết tính ta. Đúng rồi, viện của ta dọn dẹp thế nào rồi? Tuy chỉ có nửa ngày eo hẹp thu dọn căn phòng trước đây ta ở, nhưng hẳn khó.”

      Mã ma ma cười hiểm trận: “ nương thứ lỗi, nương nhiều năm ở nhà, viện ban đầu lão gia cấp cho người khác từ lâu, hôm nay chỉ có thể phiền nương lần nữa chọn viện khác. Cũng chẳng biết nương thích ở đâu, lão nô đành phải thu dọn khách viện trước.”

      San Nương chợt dừng bước, cười : “Hửm? Cha ta đem viện của ta cho người khác? Cho ai?”

      “Mã di nương.” Mã ma ma hơi ác ý .

      Lại như vậy sao?! Nếu là thế, Ngũ lão gia này đúng là đáng tín cậy!

      Đương nhiên, nếu là thế.

      Trong lòng San Nương hừ lạnh tiếng, cũng bỏ qua đề tài này, lại hỏi: “Phu nhân bị bệnh gì? Uống thuốc gì? Đại phu sao?”

      Mã ma ma quanh co nửa ngày, song ra được nguyên nhân, chỉ : “Dù sao cũng là bệnh cũ thôi, nương cứ dưỡng bệnh cho khỏe là được, phu nhân bên kia dầu gì cũng có ta.”

      "Ngươi?" San Nương nghiêng đầu cười , "Ma ma có vất vả hơn nữa, cũng chỉ là ma ma, mà ta là con của mẫu thân, tận hiếu đạo là nghĩa vụ con nên làm, ma ma ngài xem, có đúng ?

      Lúc này đến cửa phòng chính, San Nương nhớ lờ mờ, tây sương phòng chính kia là khuê phòng của Ngũ phu nhân. Mà lúc này bên trong đèn đuốc sáng trưng, ràng Ngũ phu nhân ‘sinh bệnh’ ‘dưỡng bệnh’ trong khuê phòng.

      “Xem ra mẫu thân còn chưa ngủ.”

      Nhìn Mã ma ma, San Nương lại nghiêng đầu cười, còn cười rất ngây thơ.
      Last edited: 9/6/16

    4. song ngư

      song ngư Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      1,177
      Được thích:
      8,349
      nô tài mà muốn lấn chủ, ko biết lượng sức mình
      Khủng Long, Hờ AnnhLạcLạc thích bài này.

    5. ly sắc

      ly sắc Active Member

      Bài viết:
      106
      Được thích:
      78
      Chết lọt hố rồi!
      LạcLạc thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :