1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Nhật ký dưỡng thành Thừa tướng - Văn Đàn (chương 51)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Hitsuji

      Hitsuji Well-Known Member

      Bài viết:
      212
      Được thích:
      1,609
      Chương 31

      Tuyết Chi bưng dĩa dưa hấu cắt cho Nghi Ninh ăn. Nghi Ninh vừa cắn dưa hấu, vừa nghe La lão thái thái trò chuyện với Lâm Hải Như.

      La lão thái thái lại kéo tay Lâm Hải Như sang bên cạnh ngồi xuống, hỏi nàng gần đây với La Thành Chương thế nào rồi.

      Nhắc tới La Thành Chương, sắc mặt Lâm Hải Như liền dễ nhìn.

      Tuy rằng nàng là chính thất, nhưng La Thành Chương lại có tình cố tri với Kiều di nương, thương Kiều di nương nhiều hơn ít.

      La lão thái thái nhìn thấy vẻ mặt Lâm Hải Như, cũng ràng kết quả là gì rồi. Đừng Lâm Hải Như giờ đấu lại Kiều di nương, năm đó chẳng phải Cố Minh Lan cũng thường bị Kiều di nương làm cho tức giận đến ra lời à.

      La lão thái thái khuyên Lâm Hải Như phải nhịn , với nàng về chuyện của Cố Minh Lan, cũng chính là mẹ đẻ Nghi Ninh.

      Nghi Ninh cũng rất tò mò về người mẹ đẻ này, vểnh lỗ tai cẩn thận lắng nghe La lão thái thái kể chuyện năm đó.

      Kiều di nương là con nhà quan sa sút, đây là cách của La Thành Chương. Dù sao có phải hay cũng chỉ có La Thành Chương mới biết được, cứ coi như Kiều di nương là con nhà quan sa sút .

      Lúc nàng ta mười bốn tuổi, bị bán cho nhà giàu Dương Châu người ta nuôi dạy, La Thành Chương thấy nữ hài bị chủ nhân quở trách, khóc vô cùng đáng thương, liền mua nàng ra. Thời điểm đó chính là coi Kiều di nương là thị nữ, nhưng diện mạo Kiều di nương thanh lệ nhu uyển, thiếu nữ đậu khấu. La Thành Chương nuôi bên người ngày ngày liền sinh tình cảm khác thường, Đợi lúc La Thành Chương mang Kiều di nương về đến, nàng ta mang thai ba tháng có hơn.

      La lão thái thái còn nhớ ngày đó, khi Cố Minh Lan nghe được chuyện này, gần như cả người mất hết tinh thần.

      Hôn nhân của nàng với La Thành Chương được định ra từ , nàng luôn hiếu thuận với lão thái thái, hầu hạ trượng phu. Sao lại thích La Thành Chương chứ? Nhưng nhìn thấy La Thành Chương nắm tay Kiều Nguyệt Thiền, khi đó Kiều Nguyệt Thiền mới mười sáu tuổi, như hoa sen đọng sương sớm, vừa đẹp lại nhu nhược. Cố Minh Lan chỉ cảm thấy chói mắt, ngày đó Cố Minh Lan tìm đến bà, khóc như đứa trẻ.

      Sau này, khi Kiều Nguyệt Thiền mang thai xảy ra chuyện kỳ lạ, bảo là thai như bất ổn.

      Thị nữ bên cạnh Kiều Nguyệt Thiền trong sáng ngoài tối nhắc khéo, là do ăn canh Nhị phu nhân đưa, Kiều di nương mới bắt đầu thoải mái. La Thành Chương liền nảy sinh ít nghi ngờ, tuy rằng , nhưng trong lời cũng ít nhiều đề cập tới.

      Cố Minh Lan sao lại nhẫn chịu nổi hoài nghi như vậy.

      Nàng từ đến lớn, đều được người ta khen là tính tình ôn hòa khiêm nhường lễ phép, cho dù Kiều di nương mang đứa bé của trượng phu, nàng cũng có thể chăm sóc chăm sóc. Nàng cảm thấy bản thân mình hết lòng quan tâm giúp đỡ, thế nhưng lại bị truyền ra lời dơ bẩn đến như vậy.

      Nàng liền chủ động muốn đến ở chùa miếu, tránh phiến thai nhiễu Kiều Nguyệt Thiền.

      Khi đó La lão thái thái rất tức giận, nào có đạo lý chính thê bị thiếp thất ép ra ? Bà kiên quyết đồng ý.

      Mãi đến lần Kiều di nương lên bậc thang trượt chân, thiếu chút nữa lại xảy ra chuyện. Cố Minh Lan đối diện ánh mắt La Thành Chương, nhịn nổi nữa, vẫn là chuyển ra ở chùa miếu, là đợi Kiều di nương sinh xong rồi về.

      Chỉ là Cố Minh Lan chủ động né tránh, ngược lại để cho Kiều di nương chiếm hết tiên cơ. Kiều di nương sinh La Nghi Liên xong càng được La Thành Chương thích, Cố Minh Lan thấy lại thoải mái, người cũng hay cười như trước. Về sau miễn cưỡng sinh Nghi Ninh, nhưng cũng buồn bực thành bệnh, rời xa nhân thế.

      Lâm Hải Như nghe xong suy nghĩ lâu.

      Ngay cả Nghi Ninh ngồi bên cạnh cũng chậc chậc lấy làm kỳ lạ, lịch sử thượng vị của Kiều di nương quả rất truyền kỳ. chút thủ đoạn tâm cơ là có khả năng.

      La lão thái thái thở dài: "May mắn con phải là đứa có tính đa tâm. Minh Lan chính là rất đa tâm, người khác vô tâm câu, nàng cũng phải cân nhắc lâu. Ngược lại làm cho bản thân bị tâm bệnh."

      La lão thái thái lại tiếp: "Nay con bị Kiều di nương áp chế, hơn phân nửa còn là vì vẫn có lấy đứa bé. Cũng nhiều năm mà bụng con vẫn hề có động tĩnh gì, vậy chỉ còn nước biện pháp khác." Giọng bà lại xuống thấp, "Ta vốn là muốn để Hiên Ca Nhi sang chỗ con nuôi, nó còn , rồi gần gũi con thôi. Mà cũng có thể khiến Kiều di nương nhu thuận được chút."

      Lâm Hải Như nghĩ đến Hiên Ca Nhi liền cảm thấy thoải mái, nàng hơi đồng ý: "Dù sao Kiều di nương cũng là mẹ đẻ Hiên ca nhi, con làm sao mà nuôi nó, chỉ cần có mẹ đẻ nó đây, làm thế nào nó cũng thể gần gũi với con được."

      La lão thái thái sớm biết Lâm Hải Như đồng ý, nàng lại đủ kiên nhẫn thông minh để nuôi dạy đứa của Kiều di nương. La lão thái thái nhìn nhìn Nghi Ninh, tiếp tục : "Vậy chỉ còn lại biện pháp, đưa Thận Viễn qua danh nghĩa con . Để nó làm con vợ cả."

      Lâm Hải Như liền giật mình hoảng sợ.

      Đừng Lâm Hải Như, Nghi Ninh cũng bị lão thái thái làm cho kinh sợ.

      Thông thường cũng có mấy người con thứ xuất được đưa sang danh nghĩa mẹ cả, nhưng bình thường đều là những đứa bé tuổi mà thôi, nhưng Tam ca sắp mười sáu.

      Lâm Hải Như cũng cảm thấy ổn, bởi bình thường nàng cũng chưa từng quá để ý đến La Thận Viễn. Tuy La Thận Viễn là thứ trưởng tử, nhưng cũng được mẹ nuôi lớn, nhiều nhất ngày lễ ngày tết thỉnh an với nàng. Hơn nữa cũng lớn như vậy.

      La lão thái thái tiếp tục: "Đây là ta sau khi lưỡng lự mãi mới quyết định, vẫn chưa với lão nhị. Nhưng cách này là có thể, Thận Viễn nay tham gia thi hương, nếu nó qua được thi hương, con chính là mẹ cử nhân. Về sau có Thận Viễn, con và Nghi Ninh coi như là có nơi dựa vào."

      Lâm Hải Như sinh ra từ nhà thương nhân, trong nhà có người đậu tú tài đều phải đốt hương ăn mừng. Nàng bị câu bất ngờ này của La lão thái thái làm cho đầu óc choáng váng, có chút thể tin: "Lão thái thái, Cử...... Cử nhân đậu là có thể đậu liền sao? Thận Viễn đứa đó, bình thường thấy cũng là...... cũng xuất chúng mà!"

      La lão thái thái mở mắt ra, hai mắt hơi đục ngầu nhưng vẫn còn ràng.

      "Nghi Ninh còn tuổi, có em trai ruột nâng đỡ, con nay lại con cái, ta lo lắm." La lão thái thái tiếp, "Việc này con cứ cân nhắc, ta cũng phải muốn ép con lập tức đồng ý. Nhưng ta càng nghĩ lại cảm thấy là cách tốt nhất."

      Lâm Hải Như vẫn còn có chút bất an, Nghi Ninh lại dần yên ổn trong lòng, La lão thái thái an bày như vậy nhất định tính toán vẹn toàn. Hơn nữa nghĩ kỹ cách này quả có gì thể.

      La Thận Viễn nếu đưa sang danh nghĩa Lâm Hải Như, vậy thân phận Tam ca cũng rất cao, làm con do vợ cả nuôi dạy, ở địa vị La phủ có thể cùng cùng ngồi cùng ăn với Đại ca Nhị ca.

      Hơn nữa La lão thái thái cũng vì là lo lắng cho nàng và Lâm Hải Như.

      Lấy năng lực La Thận Viễn, muốn che chở nàng và Lâm Hải Như là chuyện dễ dàng.

      Trong lòng Nghi Ninh có chút kích động, nàng hận Lâm Hải Như thể lập tức đồng ý ngay. Nhưng Lâm Hải Như lại mặt lộ vẻ do dự, La Thận Viễn là người lớn như vậy, cũng phải con chó con mèo gì, đưa cho nàng là nàng nhận ngay. Mà bình thường nàng cũng chẳng thân quen gì lắm với La Thận Viễn á.

      Nghi Ninh leo xuống giường la hán, lết sang bên cạnh Lâm Hải Như, kéo tay nàng : "Mẫu thân, như vậy tốt lắm, mẫu thân đồng ý . Sau này Tam ca còn có thể hiếu thuận với ngài, dưỡng lão cho ngài đấy!"

      La lão thái thái những lời này có cố ý tránh Nghi Ninh, vốn cũng là muốn cho nàng cùng nghe. Nhìn nàng vội vã từ giường chạy xuống, lắc lắc đầu bất đắc dĩ.

      Lâm Hải Như quay đầu nhìn Nghi Ninh có chút biểu cảm chờ mong. Nghĩ nghĩ rồi mới kiên quyết : "Nếu tâm tư cong cong quẹo quẹo, mười cái ta cũng qua nổi cái của Kiều di nương. Ngài dù sao cũng sống lâu hơn con mấy mươi năm, con nghe ngài hết! Mẹ cử nhân gì con dám nghĩ, có thể có đứa nuôi dưới tên mình cũng tốt."

      Nghi Ninh nghe xong thiếu chút nữa cười.

      chỉ là cmẹ ử nhân, về sau Lâm Hải Như còn có thể là mẹ tiến sĩmẹ tể tướng. Chỉ mong về sau Lâm Hải Như đừng bị thân phận của bản thân mình dọa sợ là được.

      Lâm Hải Như quyết định thế này hoàn toàn là vì La lão thái thái và Nghi Ninh đều hi vọng nàng làm như vậy, đồng ý rồi nàng liền như suy tư. La lão thái thái thấy nàng còn chưa có lấy lại tinh thần, ràng để nàng về trước.

      Ngày thứ hai, La lão thái thái cho gọi La Thành Chương và La Thận Viễn đến, thương lượng với bọn họ chuyện này.

      La Thành Chương nghe xong cũng rất kinh ngạc, lập tức nhíu mày suy tư.

      Từng thấy thu dưỡng thứ tử, nhưng La Thận Viễn lớn như vậy, sao lại đột nhiên nhớ đến nuôi dưới danh nghĩa Lâm Hải Như chứ. Tâm tư Lão thái thái đoán ra, hành động này hoàn toàn là muốn cất nhắc La Thận Viễn, nhưng phải bà luôn thích La Thận Viễn hay sao......

      La Thận Viễn nghe xong, lại nhìn về phía La lão thái thái ngồi chính đường.

      Nghi Ninh bị Tuyết Chi giữ ở bên cạnh, ràng nhìn thấy ở đây có hai người đa mưu túc trí, trời sinh tâm cơ thâm trầm chất vấn lẫn nhau. Nhìn nhau lát, La Thận Viễn thu hồi ánh mắt, bình tĩnh đứng im mở miệng.

      Kết quả hai người bọn họ trao đổi là gì?

      Nghi Ninh rất muốn biết, nhưng mà nàng lại có khả năng đến hỏi. Nàng lại nhìn về phía La Thành Chương.

      Người cha này có thể là kẻ hồ đồ nhất ở đây nếu tính Lâm Hải Như, ông ngồi xuống, uống ngụm trà : "Mẫu thân, sao ngài có thể có ý nghĩ kỳ lạ này. Việc này lớn lớn, , nhưng cũng phải có thể tùy ý quyết định."

      La lão thái thái bình bình : "Ta sống hơn nửa đời người, có gì mà ý nghĩ kỳ lạ. Hải Như có con nối dòng, liền để Thận Viễn sang danh nghĩa nàng. Hơn nữa Thận Viễn cũng phải tham gia thi hương, nếu thi qua, lại xem như con vợ cả La gia chúng ta, thân phận cũng tệ."

      La Thành Chương nghe ý trong lời La lão thái thái liền nhíu mày.

      Thứ trưởng tử của bình tĩnh đứng ở giữa phòng, câu cũng .

      Cho tới bây giờ La Thành Chương nghĩ La Thận Viễn thi đậu, có mấy ai có thể thi đậu vào tuổi mười lăm mười sáu chứ? Trình lang là thần đồng, từ rất sớm cũng nổi danh khắp nơi, hơn nữa còn là cháu ngoại trai Lục Gia Học, ai cũng hề nghi ngờ thi đậu. Nhưng ba người trong nhà, La Hoài Viễn là thiên tư cao nhất, mà cho đến giờ cũng đậu. La Thận Viễn xuất chúng, lần có thể đậu?

      La Thành Chương cảm thấy lão thái thái đây là tìm cớ.

      "Mẫu thân, nếu ngài định như vậy, con cũng có gì để ." La Thành Chương nhìn La Thận Viễn cái, cũng thèm để ý, thản nhiên , "Nhưng dù sao ngài cũng phải lý do."

      La lão thái thái cười lạnh: "Nếu mày đồng ý cho Thận Viễn sang danh nghĩa Hải Như, vậy Hiên ca nhi , tóm lại con vợ cả chi thứ hai thể có."

      La Thành Chương ho khan tiếng, muốn đến Hiên ca nhi, liền càng đồng ý.

      còn định bồi dưỡng dạy Hiên ca nhi đọc sách tốt, theo Lâm Hải Như chẳng phải là hủy nó sao?

      La Thành Chương thấy Lâm Hải Như bên cạnh cũng mãi chuyện, liền hỏi: "Ngươi cũng đồng ý?"

      Lâm Hải Như nhìn La Thận Viễn, vẫn có chút đứng ngồi yên. Cảm thấy người thứ tử này có loại cảm giác áp bách. Nàng gật gật đầu, : "Ừm, mẫu thân thương lượng với ta rồi, ta đồng ý."

      Lâm Hải Như cũng đồng ý, vậy La Thành Chương càng có gì nữa. Huống chi đây là chuyện chi thứ hai, chẳng cần phải thương lượng với đại phòng. sai quản lục gia phả mang đến, lúc này sửa lại.

      Nghi Ninh nhìn cây bút dừng ở gia phả, trong lòng kích động hồi. Nàng theo bản năng nhìn về phía La Thận Viễn, phát cũng nhìn cây bút kia.

      Thế nhưng trong nháy mắt, ánh mắt của có chút sắc bén.


      Tác giả có chuyện muốn : Làm hai chương, tung hoa ︿( ̄︶ ̄)︿
      Hitsuji: :011:.Tui làm 1 chương thôi. đu theo bà đâu :013:.
      _________
      Hết chương 31 - Hitsuji
      Laica, bornthisway011091, meomeoni36 others thích bài này.

    2. Hương Thảo

      Hương Thảo Member

      Bài viết:
      94
      Được thích:
      71
      Tem, chờ mãi mấy hôm:yoyo69:
      Bé Muỗi dễ thươngthanh thanh thích bài này.

    3. linhdiep17

      linhdiep17 Well-Known Member

      Bài viết:
      2,543
      Được thích:
      4,542
      Why.....:yoyo30:....why....:yoyo30:....đu theo tui đc coi ké 1 chương rùi, gửi tận nhà ngàn tym luôn đó chứ, ...........:yoyo45:
      Bé Muỗi dễ thươngHitsuji thích bài này.

    4. linhkumiko

      linhkumiko New Member

      Bài viết:
      20
      Được thích:
      17
      ngóng chương mới!!! chuyện gì tiếp theo đây??????
      Bé Muỗi dễ thươngHitsuji thích bài này.

    5. Bé Muỗi dễ thương

      Bé Muỗi dễ thương Well-Known Member

      Bài viết:
      102
      Được thích:
      1,558
      CHƯƠNG 32

      Editor: Bé Muỗi


      Buổi tối, sau khi giải quyết gia phả, La lão thái thái kêu La Thận Viễn vào thư phòng.

      Tuyết Chi hầu hạ Nghi Ninh rửa mặt sạch , thay quần áo ngủ, sau đó, Nghi Ninh ngồi ở giường nhìn Tùng Chi dạy nàng chơi thả túi lưới. Nghi Ninh ngẩng đầu, sau tấm bình phong có thể nghe được tiếng côn trùng kêu vang truyền đến, từng cơn gió mát mẻ thổi vào.

      Nhưng nàng nghe được thanh trong thư phòng.

      Nghi Ninh nghĩ đến ánh mắt sắc bén vừa rồi của La Thận Viễn, tim đập có chút nhanh.

      Lần đầu tiên nàng hiểu được La Thận Viễn chỉ là tam ca ôn hòa, còn là thừa tướng tương lai La Thận Viễn. Mà trong lòng nghĩ cái gì, chỉ sợ chỉ có mình biết.

      Nàng buông túi lưới trong tay xuống, với Tuyết Chi nàng muốn uống nước ô mai.

      Trong thư phòng mảnh yên tĩnh, chỉ có tiếng côn trùng kêu vang.

      Ánh nến làm thân hình La Thận Viễn có vẻ vô cùng cao lớn, sườn mặt lạnh lùng, ánh mắt che giấu vẻ lạnh như băng.

      thực tế, cũng thích La lão thái thái, trầm mặc nhẫn nhiều năm như vậy nhưng kiêng kị của La lão thái thái đối với chưa từng thay đổi, nếu vì Nghi Ninh, chỉ sợ bà vẫn còn muốn chèn ép đến khi chết.

      đứng trước mặt La lão thái thái, hỏi bà: "Tổ mẫu, người có ý định gì?"

      La lão thái thái vỗ về hạt châu lạnh lẽo trong tay, lâu sau, bà cũng nhìn đến La Thận Viễn – người lấy bộ dáng lạnh lùng đối mặt với bà. Nếu nhớ lại, lúc này giống như lần trước sau khi cứu Nghi Ninh, lúc bà phạt quỳ từ đường.

      Lúc quỳ mặt đất, ngẩng đầu lên sau khi nghe bà giáo huấn, ánh mắt chính là lạnh lùng như vậy.

      "Ngươi giống như Nghi Ninh, từ có mẫu thân." La lão thái thái chậm rãi , "Chỉ là đãi ngộ hoàn toàn khác nhau. Ngươi có người chăm sóc, nó có ta thương. Kỳ ta biết, lúc còn ngươi thực thích Nghi Ninh. Ngươi cảm thấy ngươi cùng muội muội này đều có mẫu thân, hẳn là nên chơi với nó, quan tâm nó nhiều hơn. Nhưng Nghi Ninh lại thích ngươi, thậm chí là căm hận ngươi."

      Tay La Thận Viễn giấu trong áo chậm rãi xiết chặt.

      "Mọi mặt ngươi đều nhẫn nhịn Nghi Ninh, cho đến ngày ấy Nghi Ninh rơi xuống nước... "

      La lão thái thái hơi ngừng lại: "Ta đương nhiên cũng biết, ngươi làm sao có thể hại nó rơi xuống nước, tốt xấu gì ngươi cũng từng rất thương muội muội này. Ngay cả lúc nó làm tay ngươi bị thương, ảnh hưởng lần thi hương đầu tiên của ngươi, ngươi cũng trách nó. Nhưng lần đó, ngươi nhìn nó rơi vào ao, ngươi do dự, ngươi suy nghĩ coi muốn cứu nó hay . Nếu cứu, muội muội này bao giờ tồn tại nữa."

      La Thận Viễn nhìn về phía La lão thái thái, tay xiết càng chặt, móng tay cơ hồ đâm vào trong thịt.

      "Ngươi nhìn Nghi Ninh giãy dụa ở trong nước, rồi vẫn đành lòng mà cứu nó lên. Nhưng ngươi lại ngờ, sau khi Nghi Ninh tỉnh lại, tình cảm đối với ngươi khác hẳn hoàn toàn lúc trước. Ngươi tuy rằng , nhưng ta nhìn ra được ngươi rất vui mừng. Ngươi lại càng sủng ái Nghi Ninh, dù sao đời này cũng chỉ có mình Nghi Ninh đối tốt với ngươi như vậy... Còn có ai khác tâm với ngươi đâu."

      "Nhưng Nghi Ninh lại biết, lúc nó rơi xuống nước, tam ca nó từng nghĩ tới thấy chết cứu."

      La lão thái thái mỉm cười: "La Thận Viễn, ta rất đúng phải ?"

      La Thận Viễn trầm mặc lát, chậm rãi nở nụ cười: "Tổ mẫu nhìn mọi việc, là như thế. Tất cả mọi người ở La phủ đều chán ghét con. " Thanh hơi thấp ít, "Trừ Nghi Ninh biểu ra bên ngoài, các ngươi có người nào thích con đâu. Con là thứ xuất, mẹ đẻ lại là người ác độc như vậy. Tổ mẫu người cũng biết, từ con được nghe những lời độc ác như thế nào mà lớn lên?"

      La lão thái thái dài thở dài hơi, bà nhìn khuôn mặt bình tĩnh của La Thận Viễn, chịu nhục nhiều năm như vậy, trổ tài nghệ ra, chỉ bo bo giữ mình. Nhưng tại lại như xưa, bất luận La Thận Viễn là dạng người gì, bà đều hi vọng La Thận Viễn có thể lập tức mạnh mẽ lên.

      "Người khác đều ngươi thiên tư tầm thường, ngay cả phụ thân ngươi cũng cho là như vậy." La lão thái thái , "Ngươi hẳn là muốn cả đời im lặng thấp hèn như vậy chứ?"

      La Thận Viễn ánh mắt híp lại, thản nhiên : "Phụ thân tài cán bình thường, nếu có người cùng đại bá nâng đỡ, chỉ sợ thể yên ổn trong quan trường. Ông ta nhận xét con như thế nào, con cũng thèm để ý."

      "Vậy còn Nghi Ninh sao, ngươi cũng để ý đến con bé à?"

      La Thận Viễn gì, chỉ nhìn La lão thái thái.

      "Ngươi có thể nhịn được nhiều năm thế này, ngươi có dã tâm, ngay cả ta cũng tin." La lão thái thái mỉm cười , "Thận Viễn, ta sớm muộn cũng phải chết. Ngươi cảm thấy lấy tính tình kế mẫu ngươi Lâm Hải Như, có thể bảo vệ được Nghi Ninh sao?"

      La Thận Viễn nghiêm chỉnh đến trước mặt La lão thái thái, trầm tư lát, tay phất qua lư hương chính đường, chút tro hương bay xuống.

      "Tổ mẫu lư hương quá , nên đổi cái khác to hơn." La Thận Viễn , "Trong lòng con sớm có quyết định, người hãy thong thả chờ xem." xong, cáo lui, rồi rời khỏi thư phòng.

      La lão thái thái thở dài nhõm, khỏi cười khổ. Bà thể tưởng tượng được có ngày, mình phải chuyện cùng thiếu niên như vậy.

      La Thận Viễn ra khỏi thư phòng, cước bộ lại dừng lại, thấp giọng : "Chuyện rơi xuống nước đó, tổ mẫu muốn cho Nghi Ninh biết."

      La lão thái thái gật đầu đáp ứng, nhìn lại, La Thận Viễn xa.

      Chờ lúc La lão thái thái ra khỏi thư phòng, Nghi Ninh ngủ, Tuyết Chi ở bên cạnh quạt cho nàng. La lão thái thái nhìn nàng ngủ mê man, mới nhõm trở về nội thất nghỉ ngơi.

      La Thận Viễn bị bắt làm con vợ cả, tới hai ngày dưới La gia đều biết.

      Sau khi Trần thị nghe tin, có chút nghi hoặc, La Thận Viễn ngày thường làm gì quả nổi bật, đột nhiên lại có tin tức lớn như vậy.

      Chi thứ hai luôn có con vợ cả, bà còn tưởng rằng La lão thái thái đem Hiên Ca cho Lâm Hải Như dưỡng, La lão thái thái lại chọn La Thận Viễn.

      Trần thị cân nhắc phen, cảm thấy chọn La Thận Viễn ra tốt hơn chọn Hiên Ca, La Thận Viễn có mẹ đẻ, hơn nữa trưởng thành, chẳng lẽ còn có thể thân cận tốt với Lâm thị sao.

      Nghĩ đến gần đây lúc đến thỉnh an La lão thái thái, La lão thái thái vui vẻ gì với bà. Bà còn biết cái gì, chỉ có thể mỉm cười với lão thái thái. Trần thị trong lòng cũng có chút thoải mái.

      Bà kêu ma ma hầu hạ bên người tiến vào, với bà ta: "Đem La Thận Viễn thành con vợ cả có khả năng là chủ ý của nhị gia. Hẳn là ý của lão thái thái. là ý của lão thái thái, vì muốn lấy lòng bà ấy, chúng ta cũng phải có chút biểu ủng hộ."

      Trần thị quyết định đưa hai nha đầu cho La Thận Viễn.

      Bà nghe phòng La Thận Viễn có nha đầu hầu hạ, hơn nữa đem hai người đến bên cạnh La Thận Viễn, cũng miễn cho sau này xảy ra cái gì bà cũng biết. Lão thái thái đột nhiên cất nhắc La Thận Viễn, ai biết bà ấy nghĩ gì.

      Trần thị càng nghĩ càng cảm thấy đưa nha đầu qua là chủ ý tốt, lập tức kêu ma ma hầu hạ chọn hai nha đầu bộ dạng đẹp mắt chuẩn bị đưa qua.

      La Thận Viễn chuyển từ tiểu viện hẹp vào Phong Tạ Đường.

      Lâm Hải Như lại chọn vài bà tử qua hầu hạ . Đồng thời bà cũng có chút do dự, có nên đưa nha đầu qua hay .

      Người hầu hạ La Thận Viễn đều là sai vặt và bà tử, nhưng có nha đầu làm sao hầu hạ cho tốt được. Chỉ là La Thận Viễn trưởng thành, phái nha đầu hầu hạ nhiều khi bất tiện. La Hoài Viễn có hai nha đầu hầu hạ bộ dạng xinh đẹp như hoa, là nha đầu thông phòng.

      thỉnh giáo La lão thái thái, kết quả lại nhìn thấy La Thận Viễn dạy Nghi Ninh đọc sách, La Thận Viễn kêu bà tiếng mẫu thân, bà vẫn có chút ngượng ngùng, ho khan tiếng mới đáp ứng.

      Vài ngày sau, La Thận Viễn trường thi Bảo Định phủ tham gia thi hương, hai vị ca ca còn lại đều khổ sở đọc sách, ngược lại vội, thong thả đến giám sát Nghi Ninh đọc sách. La Nghi Tú tìm Nghi Ninh chơi, Nghi Ninh cũng dám , La Thận Viễn kêu nàng đọc Kinh Thi, nàng đọc lắp ba lắp bắp.

      La Thận Viễn cầm trong tay quyển giảng kim thạch bình giám thư để xem, nghe được Nghi Ninh đọc sai, liền lặp lại lần chính xác, kêu Nghi Ninh đọc lại.

      Nghi Ninh đọc gần nửa buổi chiều. Nhìn thấy Lâm Hải Như đến, nàng rất vui mừng, cười tủm tỉm mời Lâm Hải Như ngồi, nàng tìm tổ mẫu ở phật đường.

      La Thận Viễn lại ngẩng đầu với Nghi Ninh: "Muội lại đây, ngồi xuống tiếp tục đọc, kêu Tuyết Chi thông báo."

      Nghi Ninh kiếp trước, hay là Tiểu Nghi Ninh kiếp này, ai cũng thích đọc sách. Có lẽ có thiên phú, Nghi Ninh cũng bắt buộc mình chuyện có thiên phú, nàng lấy dài nuôi ngắn, đem tinh lực đặt vào nữ hồng, tận lực làm ra bộ dáng mềm mại khiêm tốn, còn có thể giành được thích của tổ mẫu.

      tại phải nhân cơ hội đọc sách nhiều chút. Nghi Ninh ngồi xuống tiếp tục đọc sách, nghĩ rằng người xưa treo dao đầu đọc sách, nàng có tam ca giám sát nàng đọc sách, cũng sai biệt lắm.

      Tuyết Chi ra cửa tìm La lão thái thái.

      Lúc Nghi Ninh đọc đến 'Thừa bỉ quỷ viên, lấy vọng phục quan. thấy phục quan, khóc nước mắt liên liên.' La lão thái thái trở lại. La lão thái thái nhìn nàng cầm sách, ngoan ngoãn ngồi bên bàn, má trắng trắng mềm mềm như bánh bao, giống tiểu oa nhi mập mạp. La Thận Viễn ở bên đọc sách của mình, chỉ có Lâm Hải Như ngồi ở chỗ kia, cái gì cũng nghe hiểu, ngồi lại thoải mái, có chút nhàm chán vô nghĩa.

      La lão thái thái nắm tay Từ ma ma qua, hỏi Lâm Hải Như tìm đến bà làm cái gì.

      La Thận Viễn lại ở đây, sao Lâm Hải Như có thể ra được.

      Ý bà La lão thái thái vào nội thất chuyện, La lão thái thái lại uống ngụm trà : "Hai tụi nó đều là hài tử của ngươi, có cái gì mà khó , ngươi cứ ra ."

      Lâm Hải Như liếc mắt nhìn La Thận Viễn cái, nghĩ rằng dựa theo cách của La lão thái thái, về sau chính là cử nhân. Bà mới : "Thận Viễn chuyển qua Phong Tạ Đường, con muốn cho ít người qua hầu hạ nó. Nay khác với ngày xưa, nó là con vợ cả, cũng phải được sắp xếp ổn thỏa."

      La lão thái thái gật đầu : "Đây là chuyện tốt, ngươi làm là được, cần đến hỏi ta."

      "Tuy là như vậy, chẳng qua phái người nào qua, con còn nắm được chủ ý." Lâm Hải Như do dự chút , "Thận Viễn năm nay mười sáu tuổi, con nghe ma ma lúc đại thiếu gia trong phủ ở tuổi này, trong phòng có nha đầu hầu hạ..."

      Nghi Ninh nghe đến đó liền hiểu vì sao Lâm Hải Như muốn hỏi ý lão thái thái.

      La lão thái thái môi mím lại, nghĩ tới Lâm Hải Như tìm bà hỏi chuyện này. Bà còn chưa từng lo lắng qua việc này.

      La lão thái thái chưa gì, La Thận Viễn liền : "Mẫu thân, cần như thế, đại bá mẫu tặng cho con hai nha đầu."

      Lâm Hải Như sửng sốt: "Con đại bá mẫu tặng hai nha đầu cho con?"

      Chuyện này xảy ra khi nào, sao có người nào với bà. Mà bà cũng biết chuyện.

      La Thận Viễn ngẩng đầu nhìn Lâm Hải Như, chậm rãi hỏi: "Mẫu thân biết sao?"

      Lâm Hải Như khỏi cảm thấy có chút khẩn trương. Bà nhìn La lão thái thái, phát La lão thái thái cũng nhìn bà. Trần thị chưa từng giao hảo với bà, tự nhiên tặng hai nha đầu cho La Thận Viễn, hơn nữa bà ta trước kia chưa từng chú ý qua La Thận Viễn nửa phần. Trần thị có ý gì đây.

      "Tối hôm qua, đại bá mẫu sai người đưa tới, con liền nhận." La Thận Viễn thản nhiên , "Cho nên người cần tặng." sớm biết rằng vị kế mẫu này có tâm cơ gì, hôm nay lại càng chứng thực chuyện này. Việc này phát sinh chứng tỏ người nhà này coi bà ấy ra cái gì. Nghĩ đến nơi khác phát sinh cái gì, bà lại càng biết.

      Khó trách La lão thái thái lo lắng bà ấy bảo vệ Nghi Ninh như thế nào.

      Nghi Ninh nhìn thần sắc bình tĩnh của La Thận Viễn, lại nhớ tới La lão thái thái qua, nha đầu bị chó dữ cắn chết. Lúc đó trừ La lão thái thái, có ai biết chuyện kia chẳng phải chuyện ngoài ý muốn.

      Nàng nhìn tay phải tam ca cầm sách, cuốn khúc có chút mất tự nhiên. Đột nhiên nhớ tới chuyện xưa. chiến trường có tướng quân què chân, tác chiến thập phần dũng mãnh, thủ đoạn cũng rất hung ác. Nghe người có chút chỗ thiếu hụt, lòng càng nhẫn tâm...

      Đáng tiếc đại bá mẫu biết kiện kia.

      La lão thái thái lấy lại tinh thần, gật đầu với Lâm Hải Như: "Đại tẩu ngươi tặng, ngươi cần xen vào nữa." Bà lại với La Thận Viễn, "Ngày mai phụ thân ngươi mang theo đại ca, nhị ca ngươi gặp Tống Đốc học, ngươi cũng cùng . Tống Đốc học mặc dù chủ trì thi hương, nhưng lại cùng giám thị Trương Hàn Lâm là bạn tốt, ngươi đến lúc đó phải thỉnh giáo ông ấy nhiều hơn."

      La Thận Viễn đứng lên xác nhận.

      La lão thái thái cũng quản La Thận Viễn đối đãi như thế nào hai nha đầu kia.

      Nghi Ninh trong lòng thầm nghĩ, thế này có tính là tổ mẫu ngầm đồng ý ...
      Laica, bornthisway011091, Nhi Huỳnh44 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :