1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Thái tử phi tham ăn - Đẳng Đãi Quả Đa

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Lee's

      Lee's Well-Known Member

      Bài viết:
      30
      Được thích:
      572
      Chương 94
      Edit: Lee's
      Beta: Hằng Lê
      Tôn thị vừa đến sân Thập Nhất Nương gặp Phương thị.

      “Đại tẩu, tẩu cũng đến rồi à, hôm nay tẩu mặc bộ y phục này nhìn uy nghiêm.” Tôn thị cười , Phương thị mặc quan phục cáo mệnh màu đỏ, đầu đội địch quan có vẻ trang nghiêm, khí thế ngay lập tức liền ra.

      Phương thị vẻ mặt ngượng ngùng “Nhị đệ muội, muội rất nhanh nhận được lệnh phong, đến lúc đó cũng cùng mặc cáo mệnh quan phục…”

      Tôn thị vẻ mặt ‘xin miễn cho kẻ bất tài’ “Miễn, mặc cáo mệnh quan phục vào tự dưng trông già năm tuổi, muội còn muốn nhị gia từ quan đây.”

      Phương thị gì, cáo mệnh là giấc mộng của nữ nhân khắp thiên hạ, bộ y phục cáo mệnh người này biết bao nhiêu nữ nhân cầu mà được, kết quả nhị đệ muội lại ghét bỏ vì trông nó có vẻ già.

      “Hóa ra là ta già năm tuổi.” Phương thị giả vờ thở dài “Vẫn là mặc váy dài bằng lụa gấm như Nhị đệ muội nhìn đẹp mắt, trẻ tuổi hơn nhiều."

      Tôn thị là người luôn chuộng cái đẹp, hôm nay ăn mặc lại giống như nàng tiên giáng trần, với chiếc váy dài màu hồng phấn, cổ tay áo cùng viền váy có thêu hoa văn màu đỏ, phía váy thêu hoa hồng nở rộ, đai lưng bên hông cũng là màu hồng phấn, phía đó có thêu những đóa hoa bằng chỉ bạc, nhìn qua có vẻ bình thường, nhưng dưới ánh mặt trời hay được ánh nến chiếu vào sáng lấp lánh, tóc búi kiểu phi tiên kế, cài bộ trâm kim bộ diêu, càng tôn lên làn da như ngọc của nàng, xinh đẹp như bức họa.

      Tôn thị ngượng ngùng “Muội vốn cảm thấy y phục này nhìn có vẻ trẻ con quá, nhưng nhị gia cứ khuyên mãi, nếu mà muội mặc bộ quan phục cáo mệnh đó chắc chắn còn già hơn cả tẩu nữa. Mặt tròn có vẻ già, hôm nay tẩu mặc bộ y phục này nhìn vào chỉ thấy uy nghiêm hơn thôi, làm sao già được.”

      Phương thị ban đầu vốn hơi tròn trịa nên nhìn bị già, nhưng gần đây gầy khá nhiều, lại thêm mỗi ngày nhảy điệu chú thỏ con nên sắc mặt tốt hơn trước, lại rời khỏi vùng Tây Bắc nơi phơi nắng mỹ nhân thành cục than kia, mỗi ngày nàng lại thường xuyên thoa lớp mặt nạ, làn da càng thêm trắng hồng nhẵn nhụi, thoạt nhìn càng trẻ hơn.

      “Ta đoán rằng Hoàng thượng là muốn cho nhị đệ tiếp tục trụ lại ở Hộ bộ, nhị đệ muội, bộ quan phục cáo mệnh này, sớm hay muộn muội cũng phải mặc vào.”

      “Đến lúc đó sau.” Tôn thị vô tình “Dù sao cũng ít có cơ hội tiến cung” Dứt lời liền yểu điệu vào trong sân.

      Phương thị mỉm cười nhìn Tôn thị, nhị đệ cùng nhị đệ muội đúng là đôi vợ chồng kì quái, hai người đều hơn ba mươi, nhưng nhìn bên ngoài nhiều lắm cũng chỉ hơn hai mươi, cũng uổng phí công sức bọn họ bảo dưỡng như sinh mệnh, tuy rằng nàng cũng dùng mặt nạ do Thập Nhất Nương làm cho, nhưng đến mức chăm sóc điên cuồng như vợ chồng nhị đệ như vậy.

      “Thập Nhất Nương chuẩn bị xong chưa?” Tôn thị cùng Phương thị tiến vào nội thất, Thập Nhất Nương là lần đầu tiên tham gia cung yến, các nàng phải cẩn thận nhìn xem có gì sơ suất hay .

      Thập Nhất Nương cùng vài nha hoàn phân cao thấp, sống chết cầm lấy chiếc roi màu đỏ buông “Ta nhất định phải cầm roi theo, ai biết trong cung xảy ra chuyện gì chứ.”

      Lan Hoa dỗ nàng “Trong cung khắp nơi là thị vệ, còn có thái giám cung nữ canh, chỗ nào cũng có ánh mắt, có thể xảy ra chuyện gì được, nương, đừng náo loạn, trong cung cho phép mang vũ khí theo, va chạm thánh nhân là điều tốt.”

      “Sao lại thế này?” Tôn thị vẻ mặt kỳ quái “Thập Nhất Nương là muốn mang theo roi bên người sao? Tại sao thế?”

      Thập Nhất Nương thở hồng hộc xoay đầu lại “Đại bá mẫu, Nhị bá mẫu, hai người đến đúng lúc, hai người mau cùng Lan Hoa các nàng xem, trong cung chính là địa phương nguy hiểm nhất thiên hạ, con mang theo vũ khí phòng thân sao có thể .”

      Phương thị nghẹn lời, Thập Nhất Nương đây là đem hoàng cung thành chiến trường sao? Nơi nơi đều là địch nhân? “Thập Nhất Nương, khụ, roi này vẫn nên để ở nhà , trong cung có ai dám có lá gan kêu đánh kêu giết.” Tôn thị khuyên nhủ, nàng bỗng thấy hối hận vì trước đây cho Thập Nhất Nương là trong cung nhiều nguy hiểm, lòng người khó lường, để cho nàng chạy loạn, kết quả là đứa này coi hoàng cung là đầm rồng hang hổ.

      Thập Nhất Nương cho là đúng, liếc mắt nhìn hai vị bá mẫu cái “Hai người đừng gạt con, con xem rất nhiều tiểu thuyết… à, là truyện cổ, đấy viết rất nhiều chuyện cung đấu, đường đổ dầu mỡ trơn trượt, trong trà bỏ thuốc, hạ độc trong cơm, son phấn hủy dung…”

      Phương thị cùng Tôn thị trợn mắt há mồm mà nghe Thập Nhất Nương tiếp tục nêu ví dụ “Hai vị phi tử nổi lên tranh chấp, người tự đánh mình vài bạt tai, sau đó xấu đối phương, hồ nước là chỗ mà diễn cảnh cung đấu tốt nhất…. Tính đến khi nào có người tới, tự mình nhảy vào trong hồ sau đó là bị đối phương đẩy xuống nước…”

      Lan Hoa cùng vài nha hoàn giống như nghe được chuyện cổ tích, nếu phải thời gian cấp bách, các nàng chắc chắn pha ấm trà cùng nhau ngồi xuống yên lặng lắng nghe nương những chuyện thể tưởng tượng được này, còn hay hơn các câu chuyện mà các thuyết thư tiên sinh kể.

      Phương thị cùng Tôn thị hoàn toàn bất lực, có thể tuyển vào cung phần lớn là khuê nữ tri thư đạt lễ, cho dù là đấu cũng chỉ là những chuyện lông gà vỏ tỏi mà nổi lên tranh chấp nho , tại sao đến miệng Thập Nhất Nương, trong cung đều là tập hợp những nữ nhân chanh chua ác độc, luôn miệng nam mô bụng bồ dao găm rồi, trách được nàng lại đem hoàng cung thành nơi đầm rồng hang hổ, ngay cả các nàng vừa nghe xong cũng cảm thấy cung yến đêm nay an toàn.

      “Tóm lại con đem roi bỏ xuống .” Phương thị toàn thân vô lực “Chỉ cần con ngoan ngoan đứng bên người bá mẫu, chắc chắn có chuyện gì.”

      Thập Nhất Nương mấp máy môi, lại lâm vào ảo tưởng cung đấu “ sợ vạn nhất chỉ sợ nhất vạn, nếu có cung nữ hay thái giám nào giả mạo danh nghĩa Hoàng hậu hoặc Hoàng thượng đưa con ra ngoài đút vào bao tải, hoặc là đem con vào căn phòng tối như mực, sau đó thả rắn, hoặc là thừa dịp con chú ý đánh ngất rồi thả vào trong hồ, thần biết quỷ hay, được, con cảm thấy an toàn, phải mang theo vũ khí mới được, nếu thực gặp người xấu có vũ khí xui xẻo đó…”

      Tôn thị cảm thấy bất lực thôi: “Thập Nhất Nương, con tưởng con là bánh ngon, Hoàng thượng, Hoàng hậu ai ai cũng muốn gặp con sao?”

      Phương thị cũng bó tay “Thập Nhất Nương con ngốc đến mức theo người lạ

      cách vô tư như thế phải , hơn nữa nơi ở của Hoàng thượng phòng thủ vô cùng nghiêm ngặt, vật nguy hiểm như rắn ai dám cho mang vào cung chứ.”

      “Ai có, trong cung có nhiều cây nhiều hoa như vậy, còn núi giả các thứ các thứ.” Thập Nhất Nương than thở.

      “Trong cung có người đúng giờ thả thuốc đuổi rắn, rắn độc quanh hoàng cung cũng mất.”

      Thập Nhất Nương vẫn cầm roi buông, dùng vẻ mặt lấy lòng với Phương thị “Đại bá mẫu, người xem roi này xinh xắn như vậy, lại có màu đỏ, quấn vào eo khác gì đai lưng, người xem, váy của con màu phấn hồng, đai lưng màu đỏ, đẹp mắt.”

      xong thuận tay vung roi lên, chỉ nghe ‘vù’ tiếng, roi vòng vài vòng ngay tại vị trí đai lưng của nàng, đai lưng màu đỏ, quần áo hồng nhạt, càng tôn lên vẻ trắng nõn đáng của tiểu nương.

      Tôn thị, Phương thị thể thừa nhận, hình như rất đẹp mắt, ảnh hưởng đến toàn thể, nên tùy nàng vậy.

      Phương thị khẽ với Tôn thị “Nhị đệ muội, phương pháp dùng roi của Thập Nhất Nương có phải là chân truyền từ muội ?” Đông tác vung roi trôi chảy.

      Tôn thị gật đầu, vẻ mặt đau khổ “Sớm biết để cho nàng nghiêm túc học như vậy, , nếu phải Thập Nhất Nương còn , khí lực chưa đủ tẩu sợ sớm trò giỏi hơn thầy.”

      Phương thị an ủi “Võ công giỏi cũng là chuyện tốt, ít nhất cần lo lắng nàng gặp phải kẻ háo sắc.”

      “Muội chỉ sợ nàng đem kẻ háo sắc đánh chết mới phiền toái.” Tôn thị than ngắn thở dài.

      đương gia chủ mẫu, Phương thị khí phách mười phần “Có gì phiền toái, nên thiêu thiêu nên chôn chôn, mấy ca ca của con bé chẳng lẽ đều là người bất tài sao, ngay cả chuyện hủy thi diệt tích đều làm được?”

      Tuy rằng cách xa, nhưng Thập Nhất Nương vẫn nghe được, nàng cảm thấy mình biến thành tiểu thư khuê các bệnh hoạn, điêu ngoa tùy hứng, coi mạng người như cỏ rác, là đáng mừng.

      ****************
      “Cha, chúng con .” An tam lang xin lỗi nhìn An Tam gia, gần đây chân của cha tiến hành châm cứu phối hợp uống thuốc, chân hơi tốt hơn, nhưng vẫn chưa thể bộ, đương nhiên ông có hứng thú tham gia cung yến để cho người ta vây xem.

      An Tam gia dặn dò “Đừng quên lời cha , cẩn thận trông chừng Thập Nhất Nương, đừng để con bé chạy loạn va chạm quý nhân.” Người gọi là quý nhân chính là chỉ Thái tử, tuyệt đối, tuyệt đối phải cẩn thận đừng cho Thập Nhất Nương cùng Thái tử tiếp xúc gần.

      Thập Nhất Nương mở to hai mắt, thở phì phò “Cha, con cũng phải tiểu hài tử, chạy loạn đâu.”

      An tam lang vội vàng dỗ dành “Cha chỉ là lo lắng thôi mà, trong cung nhiều người bận rộn, lần trước phải muội nhiều chuyện cung đấu sao?” Đơn giản lấy lời của nàng dọa nàng, tốt nhất làm cho muội muội có ấn tượng tốt với hoàng cung, cả đời cũng muốn vào trong đó.

      Thập Nhất Nương đắc ý vung roi xuống đất ‘vút’ tiếng xẹt qua khí, lại thêm tiếng, chiếc roi lại khéo léo vòng quanh lưng “Yên tâm, đấu đấu cũng sợ, muội có vũ khí.”

      An Tam gia vui vẻ, “Cách dùng roi của Thập Nhất Nương càng ngày càng tốt, ai có ánh mắt, con cứ quất , quất xong rồi cha giúp con giải quyết hậu quả.”

      Thập Nhất Nương đắc ý dào dạt “Cha cần lo lắng, cho dù con đánh người cũng lưu lại chứng cớ, roi này là đặc chế, đánh người rất đau, nhưng lưu lại vết thương.” Nhị lang ca hiểu nàng, đưa roi cũng giống người thường.

      “Tốt lắm, cho dù lưu lại chứng cớ cũng sợ, nhanh chóng trở về cho cha biết, cha hủy chúng cớ cho con.”

      An tam lang toát mồ hồi, cha, như vậy có được , sợ nuôi ra tiểu thư đanh đá ngang ngược sao?

      Thập Nhất Nương cầm vũ khí chiến đấu: Roi,

      Chuẩn bị sẵn chiến lương: Hà bao đầy điểm tâm cùng kẹo ăn vặt, khí thế bừng bừng hướng chiến trường – hoàng cung xuất phát.

      ***************
      đường xe ngựa rất nhiều, đường tới gần hoàng cung được giới nghiêm, xuyên thấu qua mành xe ngựa, Thập nhất nương thỉnh thoảng có thể nhìn đến thị vệ tuần tra.

      “Nhìn thấy dấu hiệu kia , đó là xe ngựa nhà Lễ bộ Thượng thư La đại nhân, La đại nhân có hai con trai và hai con , đại nữ nhi vừa tròn mười bốn tuổi, tiểu nữ nhi mười hai.” Phương thị cùng Thập Nhất Nương cùng Tôn thị chuyện.

      “Xem đó là xe ngựa nhà Vu đại nhân, Vu đại nhân là sĩ lâm (trong quân đội) thanh cao sang quý, gia phong tệ, cháu trai cháu của bọn họ có đến mười người, nhưng chưa có hôn chỉ có Thất nương, Bát nương, Cửu nương, ba nương này đều mười ba mười bốn tuổi, độ tuổi thích hợp, bộ dạng cũng xinh đẹp.” Tôn thị .

      Thập Nhất Nương nghe cảm thấy thú vị, gần đây đại bá mẫu cùng nhị bá mẫu cùng kiểu, tất cả đều là nương nhà ai chưa có hôn , tập tranh tiểu nương ở kinh thành kia đều bị các nàng xem nát.

      Tác giả ra suy nghĩ của mình: Tiểu kịch trường

      Tôn thị: Lý tưởng của ta chính là đến tám mươi vẫn đẹp như trước làm cho người đố kỵ.

      An Nhị gia: Lý tưởng của ta là đến tám mươi, phu nhân vẫn bị vẻ tuấn của ta mê hoặc như trước.

      Tác giả: Cái này… Hình như có chút khó khăn.

      Tôn thị/An Nhị gia: hề khó khăn chút nào, phải đẹp nhất là tịch dương hồng sao?

      Tác giả: Vấn đề là đến tám mươi tuổi, vậy gọi tịch dương hồng, mà gọi là màn đêm buông xuống.

      .....:::::hết chương 94:::::.....

    2. Lee's

      Lee's Well-Known Member

      Bài viết:
      30
      Được thích:
      572
      @thienbinh2388 tuần sau ta tăng tốc nàng ạ :yoyo22: tuần này tạm thế này thui :th_18::th_18::th_18:
      thuyt, susuliulixanh thích bài này.

    3. Sunny.sunny

      Sunny.sunny New Member

      Bài viết:
      2
      Được thích:
      1
      Bạn Lee oi, nữa tháng roi có chương mới. Hóng hớt quá ah :-(

    4. ~Lazy Cat~

      ~Lazy Cat~ Active Member

      Bài viết:
      21
      Được thích:
      318
      Hóng hóng chương mới, trước giờ toàn đọc chùa hôm nay mới đăng ký vô like ^-^

    5. Bé Bi

      Bé Bi Well-Known Member

      Bài viết:
      393
      Được thích:
      334
      hóng quá mà sao đợi hoài k thấy, nàng đừng bỏ dở nhé @Lee's

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :