1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Chiến Thuyền - Cuồng Thượng Gia Cuồng (Full)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. 139

      139 Active Member

      Bài viết:
      310
      Được thích:
      177
      đêm dài lắm mộng... ngủ vẫn tốt hơn :)))))
      Sa Mịch NhiHuyềnpluss thích bài này.

    2. Hằng Lê

      Hằng Lê Năm tháng dễ tan, thỉnh người trân trọng Administrative

      Bài viết:
      3,879
      Được thích:
      67,271
      Chương 42:
      Edit: jessfann

      Tô Tú tuy rằng cố gắng nghĩ, nhưng trong lúc nhất thời đầu óc như đặc lại thể nhớ ra chuyện gì. . Đến khi tới cửa phủ, lại phát trước phủ Tư Mã cũng đậu mấy chiếc xe ngựa xa lạ, giống như là có khách tới.

      Nhưng tiểu chủ mẫu của phủ Tư Mã này luôn luôn quan tâm đến vụ của phủ, nên thẳng về phòng, thay quần áo, chải tóc, mở rương sách và bắt đầu làm bài tập. Hôm nay bài phu tử giảng là Kinh Thi, sau khi lẩm nhẩm đọc bài loạt, viết lại thêm lần nữa. Tô Tú ở bên mài mực, chữ viết của tiểu phu nhân càng ngày càng có tiến bộ.

      Tuy rằng những bài học trong thư viện giờ đều là những bài vỡ lòng dành cho trẻ con, nhưng mà tốc độ tiếp nhận bài học của phu nhân lại nhanh hơn bất kì tiểu thư nào khác trong thư viện. Nếu phu nhân bị thương trí tuệ tốt đến mức nào?

      Nàng cũng biết những câu chuyện truyền thuyết về tiểu phu nhân trước kia, người mà nàng phục vụ bây giờ, tuy rằng xuất thân là nhà thương nhân nhưng tiểu thư phải là người tầm thường. Vào Nam ra Bắc kết giao rất rộng, đáng tiếc may gặp rủi ro, bản lĩnh trước kia hoàn toàn bị kiềm hãm, may là gả cho Tư Mã đại nhân, được thương, cưng chiều giới hạn, đem nàng giam cầm trong nhà.

      Nếu phải tiếp xúc với những người này, tiểu phu nhân cũng hoạt bát như bây giờ. Trong thư viện đều là những nương tuổi, tiểu phu nhân lại rất thích chuyện với các nàng, ngôn ngữ càng ngày càng trôi chảy.

      “A Tú, ta muốn ăn trái mận !” suy nghĩ như vậy, chợt nghe thanh trong trẻo của tiểu phu nhân vang lên. Có thể do viết mệt mỏi, Nhược Ngu nhớ tới lúc mình dạo chơi ở ngoại thành ngày trước, nàng ở hạ huyện Hạnh Lâm, tự lấy cây hái trái mận, liền ngậm bút lông lầm bầm.

      Long Hương đứng ở bên quạt cho nàng, nghe xong liền vội vàng đứng lên ra ngoài kêu người lấy rổ treo ở trong giếng, lấy dĩa mận ra, còn mang từ bên ngoài ba trái dưa hấu to. Dưa hấu mà Tiểu phu nhân tự mình hái, cũng cắt hơn phân nửa trái.

      Nhược Ngu ngồi chiếc võng được kết bằng dây mây treo trong vườn, nhìn Tô Tú đem rửa hoa quả sau đó cắt ra rồi đem để lên chiếc bàn cho nàng, xong rồi sắp vào mâm lớn, đặt trong hộp lớp băng mỏng, giống như chuẩn bị mang , Nhược Ngu liền mở miệng hỏi: “A Tú, tại sao phải mang ? Nhược Ngu ăn xong đâu?”

      Tô Tú cười : “Phu nhân, ngài thích ăn cũng nhất thiết phải ăn cho hết, và khi ngài ăn xong bụng bị no căng, buổi tối ăn được cơm làm lãng phí tâm tư của đầu bếp cách vô ích. Những thứ này là tự ngài hái xuống, có phần tấm lòng trong đó, dưa và trái cây mua bên ngoài thể so sánh được. Ngài có thể tặng cho Tư Mã đại nhân nếm thử, cho đại nhân biết là ngài rất quan tâm ngài ấy, như vậy đại nhân càng thương phu nhân hơn!”

      Long Hương bên cạnh nghe xong mặt liền đỏ lên, thầm nghĩ: “Vốn dĩ phục những nha hoàn xuất thân từ phủ quận chúa, lúc nào cũng quy tắc ra vẻ, có đôi khi văn vẻ dài dòng, hầu hạ chủ nhân cần nhất là tận tâm, cần chi phải làm ra dáng vẻ này nọ như thế? Nhưng bây giờ thể phục nàng, Tô Tú này suy nghĩ chu đáo hơn mình rất nhiều. Nhị tiểu thư bây giờ ngây thơ giống như đứa trẻ, biết đạo vợ chồng, càng biết đau lòng cho Tư Mã đại nhân, tiểu thư cần những người như các nàng ở bên để giúp đỡ, mới có thể tận hết nghĩa vụ của thê tử.

      Lập tức liếc mắt nhìn Tô Tú cái, quyết tâm học theo tính tình chu đáo cẩn thận của nàng ấy.

      Bởi vì nghĩ đến có thể quấy rầy Tư Mã tiếp khách, Tô Tú cũng bưng lên nhà trước, ra sân vừa thấy gã sai vặt hay hầu hạ Tư Mã ngang qua, nàng liền đem trái cây đựng trong hộp băng cho , cẩn thận dặn dò phen xong liền trở lại.

      Tư Mã đại nhân đúng là có khách. ai khác đó chính là 'Bạn tốt' Tứ công tử ở Tùy Phong Hầu phủ, đến hạ Huyện này để du ngoạn.

      Trử Kình Phong thấy người gác cổng tới đưa bái thiếp hơi kinh ngạc, tự bản thân ở cửa sau ra đón tiếp, chỉ thấy người tới giản đơn, bên người chỉ có thị vệ, cũng cưỡi ngựa, hình như bộ đến.

      Trử Kình Phong vẫn chưa gì nhiều, cũng ở đại sảnh đãi khách, mà là dẫn vào trong thư phòng.

      “Thần biết thái tử giá lâm, thể tiếp đón từ xa, xin điện hạ thứ tội”. Trử Kình Phong nghiêng người thi lễ với người vừa mới đến.

      ra người đến phải là người nào lạ, mà là thái tử đương triều Triệu Dần Đường.

      Triệu Dần Đường mỉm cười, đỡ Trử Kình Phong dậy, khẽ đấm vai quyền : “Nơi đây có ai, ngươi làm bộ dạng hiền thần là muốn cho ai xem?”

      mặt của Trử Kình Phong khẽ nở nụ cười khó có: “Điện hạ tiếng liền chạy đến chỗ thần, nếu nghênh đón điện hạ kịp chẳng phải là bị trị tội?”

      Triệu Dần Đường là con thứ chín của đương kim hoàng đế, phải do hoàng hậu đích thân sinh. Vốn dĩ có duyên với vị trí tháu tử, nhưng sau khi hoàng hậu hạ sinh Tam công chúa, sau đó vì khó sanh nên tổn thương thân thể, cuối cùng thể có con. Mà Uyển tần xuất thân thấp hèn liền sắp xếp cho Triệu Dần Đường lên ngôi vị thái tử.

      đến vị thái tử này, cả triều văn võ ai mà lắc đầu. Tuy đến mức hoang dâm vô độ, nhưng tên văn võ. Bình thường thú vui của là cải trang thành dân thường, muốn nhấm nháp thưởng thức cái đẹp ở dân gian, chưa đến hai mươi tuổi mà để lại trong dân gian nhiều giai thoại, niềm vui lớn nhất trong đời là sưu tầm tranh chữ, nhưng khi nhìn đến tấu chương này liền ngáp ngừng. Theo như lý thuyết, Thái tử mười tám tuổi là được phép tham dự triều chính, giúp Hoàng đế lo liệu quốc .

      Nhưng mà vị thái tử này cho đến từng tuổi này vẫn dậm chân mãi ở chức quan nhàn nhã ở Lại bộ. ra Bạch hoàng hậu có ý hối thúc , nhưng đều bị lấy cớ là thân thể phụ hoàng còn khỏe mạnh, có thể lo liệu việc quốc , bản thân thấy khả năng còn kém đủ để chịu trách nhiệm mà cự tuyệt.

      Vậy mà vị thái tử văn võ này lại trúng ý với nhà họ ngoại Bạch gia nhất, cho nên mặc dù phải là con ruột của hoàng hậu, nhưng hoàng hậu lại cực kì vừa lòng với , đồng thời cùng với mấy vị công tử của Bạch gia cũng cực kì thân thiết, vài lần trốn ra ngoài cung, sau cùng hoàng hậu đều là nhắm mở con mắt coi như biết.

      Bất quá Trử Kình Phong khi còn , cũng từng quen biết Triệu Dần Đường khi mà mẫu thân lúc ấy còn là Uyển tần, có thể là chơi thân từ lúc cởi truồng tắm mưa, đương nhiên biết rất đằng sau lớp vỏ ôn nhu lương thiện, ôm chí lớn kia cất dấu chuyện gì.

      Đợi đến khi ngồi xuống xong xuôi, Triệu Dần Đường : “Lần này ta là theo chân Hầu tứ công tử Tùy Phong, ta giờ ở chỗ của hoa khôi Vạn Châu Sở Uyển Nương, nên nhân dịp này, ta liền tới chỗ ngươi ngồi chút. Tiện thể muốn so thân thủ với ngươi chút."

      Trử Kình Phong mỉm cười: “Nếu thái tử có nhã hứng này tất nhiên thần cùng ngài bàn luận kĩ càng.”

      Đúng lúc này ngoài cửa truyền đến bước chân, sau đó bị thị vệ ở trước cửa cản lại. Trử Kình Phong lên tiếng hỏi mới nghe bên ngoài là phu nhân sai gã sai vặt đem dưa và trái cây tự mình hái đưa cho Tư Mã đại nhân.”

      Đợi đến khi hộp đựng thức ăn to đùng mang vào, thái tử nhìn hộp đầy tràn mận và hạnh, khẽ cười : “Có nghe ngươi thành thân, ta cứ nghĩ mãi biết giai nhân khuynh thành đến bực nào, lại có thể giữ được lòng của ngươi, nay xem ra đúng là huệ chất lan tâm, hiền lương thục nhã."

      Trử Kình Phong mỉm cười: “Nàng mà gây chuyện là thần cám ơn trời đất rồi, nào dám có hy vọng xa vời. Nhưng ra gần đây thái tử mới là người đáng chúc mừng, nghe thái tử phi mang thai?”

      Thái tử mỉm cười: “Mang thai bốn tháng rồi, nàng là cháu ruột của mẫu hậu, mẫu hậu tất nhiên yên lòng nên gọi nàng vào cung, đặt kế bên người mà quan tâm, làm cho bổn vương thoải mái, nên ra ngoài giải trí."

      Trử Kình Phong mỉm cười nhưng trong lòng cười lạnh, từ Thái hậu, hoàng hậu, xuống đến vị Thái tử phi mang thai này, đều là nữ nhân của Bạch gia, tuy rằng cả triều văn võ khi vào triều luôn tung hô là hoàng tộc họ Triệu thiên thu vạn đại, nhưng mà lúc này trong huyết mạch của họ Triệu, lẫn lộn dòng máu của Bạch gia, càng lúc càng dày đặc.

      biết đến lúc nào, thái tử gia từng cùng và Triệu Hi Chi săn bắn lúc trước, từng dùng tay đánh chết con hổ rồi hủy diệt cả hang hổ kia, mới rời khỏi giấc ngủ đông, tung ra sức mạnh thay trời đổi đất, trở thành nhân vật nguy hiểm triều đình đây?

      Hai người hàn huyên hồi, xong rồi tới võ trường luyện võ, sau đó luyện quyền pháp, thái tử liền cáo từ. Trước khi , như nhớ tới chuyện gì, : “Đúng rồi Tam muội của bổn vương là Bình Diêu cũng theo, ngày mai muốn đến Lan Đình Uyển tổ chức thi hội, nàng ấy nhờ ta mời Tư Mã phu nhân, có thể giúp đỡ tay hay ?”

      Trử Kình Phong mỉm cười: “Thái tử, người luôn là người tinh tức linh thông, đương nhiên biết chuyện thê tử của thần bởi vì té ngựa mà bị thương ở đầu, nay si nhi, nào dám ở trước Bình Diêu công chúa tự đòi mất mặt, đành nhờ ngài gửi lời cảm ơn ý tốt của công chúa giúp thần... Thái tử là người câu nệ tiểu tiết, hoàng hậu nương nương đúng là an tâm khi để cho công chúa cùng với ngài."

      Thái tử tất nhiên nghe được ý châm biếm, chê mình phong lưu của Trử Kình Phong, lập tức mỉm cười : “Nàng ấy là nha đầu cố chấp, luôn muốn chạy đến để tận mắt nhìn cho hết hy vọng, hoàng hậu luôn nuông chiều nàng, nghe thấy người nào đó cưới vợ liền ăn uống, đương nhiên là nôn nóng đến mức hết khúc mắc để nàng ấy biết, tránh cho cứ ở trong cung rồi trì hoãn nhân duyên.... Ngoài ra, bổn vương đúng là hâm mộ ngươi, có thể đến phương Bắc này sinh sống, ai quản thúc, cho dù hoàng hậu cố ý hạ chỉ tứ hôn, ngươi cũng chỉ cho là trong cung truyền đến tiếng đánh rắm, hoàn toàn cần ngửi làm gì....'

      Trử Kình Phong nhướng mày: “Sao thái tử lại những lời như thế?”

      Triệu Dần Đường cười ha ha tiếng : “Đây phải là lời bổn vương , là tên tiểu tử Triệu Hi Chi tìm đến bổn vương vừa uống rượu vừa .”

      ra đây là lý do thoái thác của thái tử, Triệu Hi Chi là: “Ả tú bà Bạch gia kia, cứ giữ mấy nhà họ Bạch để lại cho dòng họ bà ta dùng , đừng đến đây gây họa cho biểu ca của ta, lời của bà ta ở kinh thành là nhất ngôn cửu đỉnh, đến phương Bắc này chẳng qua chỉ là đánh rắm cái mà thôi, ngay cả ngọn cỏ còn thổi rung được!"

      Trử Kình Phong đương nhiên biết bản tính mỗi khi uống say của Triệu Hi Chi luôn những lời thô tục ngừng, chân mày khỏi nhíu chặt hơn, thầm nghĩ nếu ngày nào đó mà gặp Triệu Hi Chi hung hăng giáo huấn chút, để “họa từ miệng mà ra”.

      Thái tử trước khi dường như hơi do dự chút, lại hỏi câu: “ biết Kình Phong có tin tức của nàng ?”

      Trử Kình Phong rũ mắt xuống phân nửa : “Chưa từng có.”

      Ánh mắt thái tử hơi tối, gật đầu, phi thân lên ngựa biến mất trong màn đêm.

      Trử Kình Phong lúc này mới quay lại vào thư phòng, cầm quả mận cắn cái, là vô cùng thơm ngọt. Vì vậy nên lững thững đến phòng ngủ.

      Trước kia mỗi lần nhìn đến Triệu Hi Chi cùng thái tử say mê đắm chìm trong tửu lâu trong lòng đều có câu trả lời, nữ nhân có gì tốt để mê đắm chứ.

      Nay đến phiên , lúc này mới phát ra lạc thú chốn khuê phòng, đúng là lạc thú lạ thường! Chỉ đôi tay ngọc của giai nhân, có thể mang đến bao nhiêu chiêu thức đủ làm nam nhân chết chìm trong đó....

      Vừa định bước vào trong viện, bỗng nghe được tiếng nước trong phòng, dường như giai nhân tắm!
      huyetdu, nancy1986, BigCute→_→51 others thích bài này.

    3. ngochannguyen_82

      ngochannguyen_82 Active Member

      Bài viết:
      960
      Được thích:
      121
      Den doan gay can
      Sa Mịch NhiHuyềnpluss thích bài này.

    4. Suuuly

      Suuuly Well-Known Member

      Bài viết:
      204
      Được thích:
      1,049
      :th_70::th_70::th_70:
      sao Trử tư mã lại muốn dùng tay Nhược Ngu nhỉ? ngài ấy cũng có 2 tay cơ mà! sử dụng tay mình vẫn thuận tay hơn chứ .
      Sa Mịch Nhi, HuyềnplussHằng Lê thích bài này.

    5. Hoaithao

      Hoaithao Member

      Bài viết:
      47
      Được thích:
      52
      Uầy uầy uầy. Gây cấn....
      Huyềnpluss thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :