1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Nàng Dâu Nhỏ Nhà Họ Lục - Tiếu Giai Nhân (ViP từ chương 145)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. ngochannguyen_82

      ngochannguyen_82 Active Member

      Bài viết:
      960
      Được thích:
      121

    2. misa

      misa Well-Known Member

      Bài viết:
      202
      Được thích:
      5,064
      Chương 57:
      Edit: Hà

      Sau đêm yên bình, chân trời phía đông lại dần dần lộ ra ánh mặt trời.

      Trong thôn trang nho biết gà trống nhà ai gáy lên đầu tiên, gà gáy to như nước sông đột ngột phun ra về phía thôn trang hẻo lánh.

      Cũng rơi vào tai Ngưng Hương.

      Mở mắt ra, ngoài cửa sổ trời sáng.

      rất lâu rồi nàng vẫn chưa được ở nhà nông, hơi thở nhàn nhạt cổ xưa tản ra xung quanh, Ngưng Hương vừa quan sát nhà mình vừa nghe hương vị hiểu sao khiến cho nàng an tâm, khóe môi nở nụ cười thỏa mãn. Quay đầu lại vừa lúc nhìn thấy khuôn mặt nhắn trắng nõn ửng đỏ của đệ đệ, tiểu tử này tối hôm qua muốn chui vào ổ chăn ngủ cùng nàng, lúc Ngưng Hương buồn ngủ mới gọi chui vào trong chăn, A Mộc nhắm mắt lại nhào vào trong lòng nàng, nhất định phải ôm tỷ tỷ .

      Ngưng Hương hôn đệ đệ cái rồi lặng lẽ chui ra khỏi ổ chăn.

      mặt đất có đặt cái bô, Ngưng Hương nhấc theo cái bô ra ngoài, giội nước xả vào trong chuồng heo của Đại bá mẫu. Lại nhìn chút về phía cửa phòng phía đông vẫn đóng chặt cửa, biết cả nhà đại bá mẫu vẫn chưa dậy, Ngưng Hương đứng bên cạnh chuồng heo lát. Trong chuồng heo có hai con heo năm trước mới vừa mua còn , cho ăn mới nửa năm lớn hơn ít, lúc này hai chú heo nằm song song trong ổ ngủ say, chỉ lúc nàng vừa mới tới chúng nó mới rầm rì hai tiếng.

      Ngưng Hương cũng muốn mua heo.

      Nàng là nương, thể giống như nam nhân ra ngoài tìm việc kiếm sống, muốn kiếm tiền ngoại trừ trồng trọt là nuôi chút gì đó. Nhà mình chuồng heo có sẵn, chỉ cần dọn dẹp chút là có thể dùng, chờ sau khi thu hoạch được lương thực của nhà mình về, Ngưng Hương tự mình làm cơm cho heo ăn, cần làm phiền đến Đại bá mẫu.

      Phía sau sân vang lên tiếng gà gáy, Ngưng Hương lại lập tức nghĩ tới chuyện nuôi gà...

      Ở Hầu phủ kìm nén ba năm cuối cùng cũng tự do, bây giờ lại có cảm giác có thể tùy ý sắp xếp lại mọi chuyện trong nhà, nghĩ tới thôi cũng cảm thấy tràn đầy hi vọng.

      Múc nước rửa mặt, thuận tiện đem quần áo tối qua đệ đệ thay ra giặt, vắt nước quần áo phía đông viện truyền đến tiếng mở cửa.

      "Sao Hương nhi dậy sớm như vậy?" Lý thị ngáp cái, ngoài ý muốn hỏi.

      Ngưng Hương vừa phơi quần áo vừa cười, "Thói quen dậy sớm thôi Đại bá mẫu, buổi sáng chúng ta ăn cơm gì ạ? Cháu theo giúp."

      Lý thị vừa định cần, ánh mắt quét qua luống rau trong viện, cười : "Vậy Hương nhi hái vài quả dưa chuột cắt , chúng ta làm dưa chuột xào trứng."

      Ngưng Hương cười dạ tiếng.

      Trong lúc nàng cắt dưa chuột đám người Từ Thu Nhi cũng bắt đầu dậy, Ngưng Hương sai đường muội: "Muội kêu A Mộc , xíu nữa là có cơm ăn rồi."

      Từ Thu Nhi gật đầu.

      Từ Thủ Lương và Từ Hòe ra bên ngoài rửa mặt, trong lúc Ngưng Hương nhóm lửa nấu cháo cùng với Lý thị : "Đại bá mẫu, cháu muốn mua hai con heo bác thấy có được ? Thuận tiện ở phía sau cũng có cái chuồng gà nên cháu cũng muốn mua mấy chú gà nuôi."

      Lý thị ngẩng đầu nhìn nàng, suy nghĩ chút, : " cần mua heo đâu, hai con heo của chúng ta trong vòng đầu tháng chạp có thể lai giống, sang năm chọn hai con chuyển vào chuồng heo nhà cháu là được rồi. Gà con phải lên trấn mua, nhưng mà hôm nay chúng ta phải tới ruộng để nhổ bớt cỏ, ngày mai vừa vặn chính là ngày họp chợ, Đại bá mẫu dẫn cháu lên đó mua sắm chút. Cháu vừa về nhà phải sắm thêm ít đồ trong phòng nữa chứ?"

      Ngưng Hương gật đầu, nàng còn muốn mua vải, chăn mới trong phòng, chăn cũ quá hỏng rồi.

      "Vậy ngày mai ." Lý thị cười , "Hương nhi lâu rồi dạo trấn, ngày mai chúng ta phải mua sắm nhiều mới được."

      Coi như là bồi cháu giải sầu.

      Sau khi ăn xong, phu thê Từ Thủ Lương cùng Từ Hòe muốn tới ruộng, Ngưng Hương cũng muốn bị Lý thị la cho trận, kêu nàng ở nhà đợi, sợ hai tay mềm mại của cháu bị thô to. Trong nhà lại có người, hà tất phải để nương chưa xuất giá giúp việc nhà nông, có hai đại nam nhân ở đây, tới cháu còn là nữ nhi, Lý thị cũng muốn các nàng chịu khổ.

      "Tỷ tỷ, khi nào tỷ chuẩn bị trả bạc cho Lục đại ca?" Lý thị vội vã rồi, công việc rửa nồi để lại cho hai vị nương, Từ Thu Nhi vừa lau bàn vừa cười hỏi Đường tỷ, "Tỷ tỷ lúc đó đừng là mượn bạc Tố Nguyệt là được rồi, nếu bây giờ tỷ thành khai báo bây giờ để đại ca trực tiếp Lục gia chuyến là được."

      Ngưng Hương muốn để cho Đại bá mẫu biết Lục Thành thích nàng, bởi vậy cũng hề hối hận lúc trước giấu giếm, nàng chỉ là rầu rĩ.

      "Muội giúp ta trả lại được ?" Ngưng Hương đột nhiên nảy ra chủ ý, mong đợi nhìn về phía đường muội, còn ném ra miếng mồi ngon, "Thu Nhi giúp tỷ tỷ việc này tỷ tỷ làm cho muội chiếc váy mới.

      Từ Thu Nhi muốn , "Muội dù gì cũng là đại nương mười ba tuổi, tỷ tỷ muốn Lục gia, chẳng lẽ muội muốn sao? Ta cũng biết nhà Lục gia ở chỗ nào, đến lúc đó hỏi thăm người ta hiểu lầm mới là lạ." xong lại thấy vẻ mặt sầu muộn cuả Đường tỷ, Từ Thu Nhi cười, "Tỷ tỷ cần lo lắng, theo muội thấy khi Lục đại ca biết tỷ về nhất định lập tức chạy tới gặp tỷ."

      Ngưng Hương chỉ sợ Lục Thành đến, hơn nữa nàng mơ hồ cảm thấy hôm nay có khả năng Lục Thành đến.

      "Vậy ta đem túi tiền đưa cho muội, nếu đến đây muội ra mặt thay ta đưa cho nhé." Ngưng Hương nhìn đường muội cầu khẩn.

      Từ Thu Nhi buồn bực tới : "Vậy cuối cùng là tỷ tỷ có thích Lục đại ca hay ?"

      Lúc hai người này ở chung ràng là có chút mờ ám, sao bây giờ Đường tỷ lại trốn Lục Thành như trốn ôn thần vậy?

      Ngưng Hương nhìn cái chén trong tay, nghiêng đầu với nàng: " thích ta, nhưng ta thích , trước đây đều là hiểu lầm thôi, bởi vì muốn nhanh chóng chuộc thân, mà lại có tiền, ta liền... Thu Nhi, muội giúp ta chút được ?"

      Từ Thu Nhi hiểu, lần trước Đường tỷ nguyện ý để Lục Thành đưa về là vì tiện cự tuyệt.

      Vừa nghĩ như vậy lại cảm thấy Lục Thành có chút đáng thương.

      Nhưng Đường tỷ cũng phải cố ý, may mắn phu nhân Hầu phủ lấy bạc chuộc thân của Đường tỷ, nếu Đường tỷ còn phải tiếp tục thiếu nợ mà lại hạ mình, tỷ ấy được tự nhiên, Lục Thành lại lầm tưởng cho rằng mình có hi vọng, cuối cùng khi biết chân tướng lại càng khó chịu.

      "Được rồi, muội giúp tỷ trả lại cho , nhưng được cũng đừng trách muội." Từ Thu Nhi cố gắng làm sôi nổi bầu khí .

      Ngưng Hương cảm kích cười với nàng.

      Vội vàng dọn dẹp xong, Ngưng Hương đem túi tiền đưa cho đường muội, sau đó hai tỷ muội ngồi ở trong phòng thêu hoa. A Mộc đường cùng Đại Tráng chờ mấy đứa khác cùng tới chơi đùa, thanh bọn líu ríu thỉnh thoảng truyền vào, Ngưng Hương biết đệ đệ có chạy xa nên cũng lo lắng gặp chuyện may.

      "A Nam!"

      Thêu được vài đường kim, A Mộc bên ngoài đột nhiên hưng phấn kêu to.

      Cây kim trong tay Ngưng Hương lệch cái, thiếu chút nữa đâm vào tay.

      "Xong rồi, Lục đại ca hơn phân nửa là tới gọi A Mộc thả ưng, A Mộc cho biết là tỷ trở về chứ?" Từ Thu Nhi thay Đường tỷ sốt ruột .

      "Ta trước từ sau sân chạy về Tây viện, lỡ như thực vào muội cứ ta có ở nhà." Ngưng Hương cất giỏ may vá, vội vã muốn trốn.

      "Vậy A Nam sao?" Từ Thu Nhi đuổi theo nàng hỏi, biết Đường tỷ thích A Nam.

      Ngưng Hương có chút áy náy nhưng nàng cũng có biện pháp xử lý, lần nữa dặn dò đường muội tiếng rồi lặng lẽ từ sau viện chạy về phòng mình, đóng chặt cửa phòng, căng thẳng ngồi ở đầu giường đặt gần lò sưởi. Ba cánh cửa sổ ở phía nam ở cao mở ra, bởi vì ngày hè trời nóng nên cửa sổ cũng đặt ở cao, Ngưng Hương nhìn chằm chằm cửa sổ dưới, xác định Lục Thành có cao hơn nữa đứng dưới mái hiên cũng nhìn nhìn thấy bên trong, lúc này mới leo lên giường đóng cửa sổ.

      Trong sân, A Mộc dẫn A Nam vào cửa chính Đông viện, mặt Lục Thành tươi cười theo ở phía sau, tướng quân lông màu nâu sẫm nằm ở vai, thấy có người từ phòng bếp ra liền dùng ánh mắt sắc bén nhìn qua.

      Lục Thành khẽ nâng vai lên, tướng quân tiếp tục nằm lát rồi chợt phóng mình lên, bay lên nóc nhà Từ gia đợi.

      "Lục đại ca lại muốn thả ưng sao?" Từ Thu Nhi rất quen thuộc , bởi vì đồng tình nam nhân tương tư đơn phương nên dùng Đường tỷ trêu ghẹo .

      Lục Thành ừ tiếng, mắt nhìn phía sau nàng, : "Vốn muốn gọi A Mộc cùng , nhưng nghe tỷ tỷ của về nhà, A Nam nhất định muốn tìm nàng."

      Trong phòng Tây viện, Ngưng Hương nghe được giọng Lục Thành mang theo vài phần bất đắc dĩ, nhịn được cắn môi dưới. Thực biết dỗ người, biết nàng trở về lại còn giống như tất cả đều là trùng hợp. Còn có Ngô lão gia, trong vườn trái cây Nhị quản hầu như mỗi ngày đều bỏ bê công việc, sao lại quản?

      " ?" A Nam rất biết phối hợp phụ thân, còn nhớ có người bên cạnh thể gọi là nương, đưa cái cổ nhìn chung quanh, muốn tìm Ngưng Hương.

      ", ta dẫn ngươi ." A Mộc hết sức nhiệt tình , dắt A Nam hỏi Từ Thu Nhi, "Nhị tỷ, tỷ tỷ đệ đâu?"

      "Tỷ ấy nhà thôn trưởng tìm Tống Hoa Lan, là có chuyện hỏi nàng." Từ Thu Nhi đối diện Lục Thành trả lời đường đệ, nhìn thấy vui vẻ trong mắt Lục Thành thu lại, Từ Thu Nhi chột dạ dám nhìn nữa, xoay người lại ôm A Nam, tiếc nuối dụ dỗ : "A Nam đến khéo rồi, Hương ở nhà, đến đây nào, để Thu ôm cái nhé."

      A Nam dắt lấy tay A Mộc chạy về hướng bên cạnh, nghe hiểu lời Từ Thu Nhi , vẫn gọi như cũ, chỉ là nhìn hai bên phòng bếp biết nên bên nào .

      "Tỷ tỷ khi nào vậy, vì sao với đệ?" A Mộc hết sức ủy khuất , sớm biết tỷ tỷ ra cửa cũng muốn theo.

      "Đệ chỉ biết chơi, đương nhiên nhìn thấy rồi." Từ Thu Nhi nhanh ứng phó với đường đệ, ngược lại đến Lục Thành bên cạnh, thấp giọng : "Lục đại ca, phu nhân Hầu phủ thu bạc của tỷ tỷ, hôm nay ngẫu nhiên huynh đến nên vừa lúc muội thay tỷ tỷ trả bạc cho huynh, đỡ cho sau này phải thêm chuyến nữa."

      xong liền đem túi tiền đưa tới.

      Lục Thành nhìn túi tiền trong tay nàng, cười cười nhận lấy: " là chuyện tốt, tỷ tỷ của muội trở về nhớ thay ta chúc mừng nàng."

      tin lời của mình, Từ Thu Nhi thở phào nhõm.

      theo sát liền nghe Lục Thành : " đường ta có chút khát nước, Thu Nhi để ý ta uống miếng nước được ?"

      Từ Thu Nhi đương nhiên để ý, chỉ là đợi nàng mời Lục Thành vào Lục Thành sải bước hướng về phía Tây viện ở bên kia.

      A Nam thấy vậy cho rằng ở bên kia, buông tay A Mộc đuổi theo phụ thân, thân thể bé lắc la lắc lư theo sau, hưng phấn gọi a a.

      Từ Thu Nhi lo lắng Đường tỷ bị phát , theo bản năng ngăn trở, "Lục đại ca, huynh..."

      Lục Thành đầu cũng quay lại : "Đến đây nhiều lần mà ta vẫn chưa xem qua trong nhà A Mộc như thế nào, hôm nay vừa khéo muốn xem chút."

      xong xoay người ôm lấy nhi tử, mượn thân thể bé của A Nam che lại, lặng lẽ chỉ chỉ ba gian phòng ở phía Đông viện, "Nương ở đàng kia."

      A Nam chút nghi ngờ lời phụ thân , sau khi bị phụ thân để xuống lập tức rẽ ngoặt về phía bên kia, bước liền chậm lại, nghiêng đầu hướng về A Mộc đưa tay. A Mộc biết bé trai muốn làm gì, chỉ nghi ngờ đuổi theo, sau đó liền bị A Nam dắt lấy tay chạy về hướng đông.

      "Thu Nhi nhìn bọn chúng lát ." Lục Thành vừa về phía trước vừa .

      Từ Thu Nhi kia vẫn tâm tư Lục Thành, khó xử khuyên nhủ: "Lục đại ca, tỷ tỷ nàng..."

      Lục Thành nghe, bước thẳng đến phòng bếp Tây viện.

      Từ Thu Nhi theo đuổi vài bước, đột nhiên cảm giác được hai người cũng tốt, liền quay ngược lại nhìn hai đứa trẻ.

      Trong phòng, Ngưng Hương nghe tiếng bước chân Lục Thành về phía bên này liền muốn quay lại trốn ở nhà Đại bá mẫu, chỉ là đợi nàng mở cửa lại nghe ra A Nam A Mộc về phía đông, như vậy nàng trốn được Lục Thành cũng tránh khỏi A Nam, mà bị A Nam phát cũng có nghĩa là Lục Thành rất nhanh tìm đến.

      Sau đó cứ như vậy do dự trong chốc lát nghe được tiếng Lục Thành bước vào phòng bếp.

      Trống ngực Ngưng Hương đập thình thình, liếc mắt nhìn cánh cửa khép hờ bên cạnh, siết chặt tà áo bước tới chỗ góc cánh cửa cùng giường nấp.

      Bây giờ nàng chỉ có thể gửi hy vọng Lục Thành làm người chững chạc, cho rằng trong phòng có người tự tiện tiến vào phòng người khác.

      Cách cánh cửa, Lục Thành đứng trước bể cá, nhìn cánh cửa đông phòng tây phòng đều khép hờ, trước tiên múc nước uống.

      Ngưng Hương nghe được thanh nam nhân nuốt ừng ực, rất nhanh lại đem gáo nước bỏ lại tấm ván.

      "Từ nương?"

      Lục Thành cúi đầu gọi, thân thể chuyển hướng bước bước ngắn về phía cửa đông phòng.

      có người trả lời.

      Lục Thành gọi nữa, xuyên thấu qua khe cửa nhìn vào trong có thể thấy trong phòng bóng người.

      vừa nhìn về phía góc cửa gần giường, chỗ đó cũng có kẽ hở, kết quả vừa liếc mắt cái liền thấy được vạt áo trắng nhạt của nàng.

      Lục Thành nghiến răng nghiến lợi.

      Thời điểm vay tiền xấu hổ ra sao, câu dẫn ra sao, tại cần bạc của nữa muốn qua cầu rút ván sao?

      Vậy mà dám núp !

      Hung hăng trừng mắt liếc nương bị phát nhưng còn chưa tự biết, Lục Thành quyết định cho nàng thêm cơ hội, đứng thẳng người nhìn qua khe cửa : "Từ nương, Thu Nhi nàng ở nhà, nhưng ta cảm giác được nàng trốn ta, có phải ta lại vô tình làm gì sai chọc nàng tức giận hả? Ngày đó thực phải là ta cố ý đụng nàng."

      Ngưng Hương rủ mắt, cho dù cố ý nhưng chỉ là nhàng ôm nàng cái, nàng cũng trách , nàng chỉ là...

      "Chẳng lẽ có ở đây?" Nam nhân ngoài cửa lầm bầm lầu bầu, cắt đứt suy nghĩ của nàng.

      Ngưng Hương càng căng thẳng hơn, đợi xoay người ra ngoài trái tim trong ngực rốt cuộc cũng hạ xuống..

      phòng bị đột nhiên cánh cửa phía bắc có người ra sức đẩy ra, sau khắc, thân ảnh cao lớncủa Lục Thành xông vào như gió.

    3. Diệp Duệ Linh

      Diệp Duệ Linh Well-Known Member

      Bài viết:
      367
      Được thích:
      481
      Có biến có biến, ngắt ngang khúc hấp dẫn rồi. biết 2 người ở chung có bị người nhà NH về bắt gian ko kkkk

    4. song ngư

      song ngư Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      1,177
      Được thích:
      8,349
      con đường cưới vợ của a sao mà còn xa vời vợi thế:yoyo59::yoyo59::yoyo59:

    5. ngochannguyen_82

      ngochannguyen_82 Active Member

      Bài viết:
      960
      Được thích:
      121
      Co bien. Co bien. Cong nhan trinh do vo si cua Thanh nha ta qua cao di

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :